1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. truth205

      truth205 New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      17
      cảm ơn dịch truyện tiếp
      misa thích bài này.

    2. Lạc Duyên

      Lạc Duyên New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      13
      Thanks bạn @misa nhé! Toàn thức tới tận khuya để post bài cho mn :cute:
      misa thích bài này.

    3. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      oa vậy là ra được Bùi phủ rồi, Ngưng Hương cũng động lòng với rồi cố lên nha

    4. meomeo1993

      meomeo1993 Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      54
      ko biet chi co chuoc than thanh cong ko day, hoi hop qua
      Chris thích bài này.

    5. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 56:
      Edit: Hà

      Dưới tàng cây hòe già nhưng vẫn còn tươi tốt, Lục Định ngáp cái mở to mắt ra, thờ ơ nhìn về phía đường lớn.

      Vừa nhìn liền thấy chiếc xe ngựa màu đen.

      Từ nương trở về chắc chắn ngồi xe ngựa.

      Mặt trời lặn xuống phía tây, sau cùng Lục Định liếc mắt cái nhìn về phía sau xe ngựa, xác định đường chiếc xe la hay xe lừa nào nữa mới đứng dậy chuẩn bị về nhà.

      Hướng về con đường của thôn Liễu Khê tới, vừa chưa được vài bước chợt nghe tiếng vó ngựa ngừng lại. Lục Định lơ đễnh nhìn sang liền thấy nương mặc bộ quần áo màu xanh nhạt cùng giày vải mang bao đồ bước xuống xe ngựa, nàng cùng phu xe gì đó, sau đó liền bước nhanh đến ven đường, dáng dấp yểu điệu mảnh mai, như trong bụi cỏ dại hé ra đóa hoa , duyên dáng kiều. Chờ xe ngựa quay đầu về hướng ngược lại, nàng vẫn tiếp tục nhìn theo lúc giống như hoài niệm chút gì đó, sau đó mới xoay người về hướng đông bước lên con đường .

      Cách khá xa nên Lục Định thấy khuôn mặt nương kia, nhưng mơ hồ cảm thấy đó chính là Từ gia nương mà đại ca vẫn luôn tâm niệm ở trong lòng!

      Vậy nên trốn hay là bước ra gặp nàng đây?

      Nhưng chỉ trong nháy mắt Lục Định có quyết định.

      bước nhanh về phía con đường.

      Đường nam là ruộng, đường bắc bởi vì địa thế được bằng phẳng cho nên gần cửa ngã ba đoạn đường này rất hoang vắng, chỉ có mấy cây hòe già độ lớn đồng đều mọc san sát nhau, cũng biết là ai trồng. Ngưng Hương ngẩng cao đầu tiến lên về phía trước, rất nhanh liền thấy thiếu niên chạy tới bên đường này, nàng có nhìn mấy lần nhưng để tâm.

      Cho đến khi đối phương dừng ở phía trước, quay đầu lại nhìn về phía nàng.

      Lúc này hai người cách nhau ước chừng khoảng trăm bước, đầu tiên Ngưng Hương chú ý tới đối phương có đôi mắt hoa đào quá giống Lục Thành. Nàng nghi hoặc quay đầu lại, xác định sau lưng có người nào khác, Ngưng Hương lại nhìn về phía trước bước từng bước chậm, càng nhìn càng cảm thấy vóc người thiếu niên này có phần giống với Lục Định rạng sáng ngày đó tới cửa nhà nàng đón nàng.

      "Là Lục Định phải ?" Ngưng Hương thử dò hỏi.

      Lục Định nghe thấy.

      Nhìn nữ tử mặc váy xanh càng lúc càng tới gần, nhìn khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của nàng, đặc biệt là cặp mắt hạnh xinh đẹp trong suốt, đột nhiên cảm thấy mình như nông phu thô bỉ gặp được tiên nữ, cả người đều sững sờ, thể tin được ngay sát thôn mình lại có nương xinh đẹp như vậy, lại càng thể tin được đối phương có thể trở thành chị dâu của .

      Nhưng nếu như nàng tốt như vậy làm sao đại ca cố chấp tới như vậy?

      Trước đây thể hiểu nổi, nhưng sau khi nhìn thấy người đột nhiên Lục Định lại hiểu huynh trưởng rồi.

      Thấy thiếu niên trước mặt chỉ chăm chăm nhìn thẳng vào nàng, có ác ý mà chỉ là đơn thuần kinh diễm, Ngưng Hương có hơi đỏ mặt, lại bởi vì xác định có phải là Lục Định hay nên Ngưng Hương đành im lặng, chậm chạp lên phía trước.

      "Tỷ, tỷ chuộc thân chưa?" Lục Định rất nhanh liền hoàn hồn, cần hỏi cũng biết nàng chính là Từ nương, thận trọng gọi tiếng.

      là Lục Định.

      Ngưng Hương thở phào nhõm, nếu phải lại đột nhiên nhảy ra nam tử cao hơn so với nàng, cố ý đợi nàng tới gần thực có hơi dọa người.

      Sau khi xác định thân phận của , Ngưng Hương cười nhìn về phía Lục Định, vừa mò tay vào bọc quần áo vừa cười : "Đúng vậy, sao đệ lại tới đây?"

      Sau khi chuộc thân còn là nô tịch nữa, rốt cuộc cũng cần phải xa nhà nữa rồi, khắp người Ngưng Hương cảm thấy thoải mái, cười rộ lên cũng đặc biệt đẹp mắt hơn.

      Lục Định có ý nhìn nhiều, đây là nương mà đại ca thích, là tẩu tử tương lai, cần phải giữ đúng quy củ.

      "Đại ca kêu đệ tới đây để trông coi, hôm nay là ngày thứ năm." Bộ dáng Lục Định hết sức bình thường .

      Vì sao phải giấu? Để Từ nương biết đại ca nhiều ngày ngóng trông nàng chuộc thân nàng mới có thể hiểu tâm ý của đại ca đối với nàng.

      Ngưng Hương ngờ Lục Định có thể thẳng ra như vậy, càng nghĩ tới Lục Thành lại phái đệ đệ đến canh chừng nàng lúc nào chuộc thân, sau phút giây ngơ ngẩn khuôn mặt nhắn của nàng vụt đỏ lên. Biết càng yên lặng càng lúng túng, Ngưng Hương vừa lên phía trước vừa giọng hỏi , "Đệ đến đây từ lúc nào?"

      Lục Định cố ý cách xa ở phía sau bước, giọng thà: "Buổi trưa trước khi ăn cơm tới rồi, vừa muốn về nhà tỷ cũng vừa về."

      "Vậy đệ ăn cơm trưa chưa?" Ngưng Hương nhíu mày, hơi giận Lục Thành hồ đồ.

      Lục Định nghĩ tới tối hôm qua bị đại ca đánh hai cái, do dự lúc rồi cuối cùng vẫn lời , "Nhị ca nấu cơm từ sớm, đệ ăn xong rồi mới đến đây."

      Cuối cùng Ngưng Hương cũng cảm thấy thư thái chút ít, tuy Lục Định đến chờ phải là ý của nàng nhưng nàng cũng cảm thấy áy náy.

      Nhưng mà nghĩ đến lần trước Lục Định cũng bị Lục Thành sai bảo, nắng hai sương tới đón nàng, sau đó lại bị Lục Thành đuổi trở về, ngủ cũng yên giấc, Ngưng Hương nhịn được bất bình thay Lục Định, giọng : " có ở nhà, vì sao đệ lại thành nghe lời như thế, về sau lại có chuyện như vậy đệ cứ làm bộ đáp ứng , nhưng đừng đến đây đợi, trời nóng như vậy ở trong phòng đợi là được rồi."

      Giọng dịu dàng, Lục Định nghe mà toàn thân cũng cảm thấy thoải mái, chỗ bị đại ca đánh cũng còn đau nữa.

      Vẫn là chị dâu tốt.

      Mà chị dâu tốt như vậy nhất định phải giúp đại ca cưới về nhà.

      Nhìn chằm chằm dưới đất, rốt cuộc Lục Định cũng phải thay huynh trưởng chuyện, "Đại ca quan tâm tới tỷ, huynh ấy phải tới vườn trái cây làm việc nên có thời gian rảnh, đệ vốn cũng có việc gì làm nên giúp huynh ấy, tỷ đừng trách đại ca ta, bình thường huynh ấy đối với bọn đệ đều rất tốt."

      Từ trước đến nay lão tam nhà họ Lục là người kiệm lời nhất, hoặc là lời nào, còn nếu muốn cách ăn của hề thua kém hai huynh trưởng.

      Ngưng Hương bị lời này làm cho đỏ mặt, biết đối đáp tiếp theo như thế nào, Ngưng Hương ngó trước ngó sau, đem túi tiền vừa mới lấy ra đưa tới, thấp giọng : "Phu nhân thiện tâm thu tiền chuộc thân của ta, đây là hai mươi lượng lúc trước ta mượn đại ca của đệ, đệ giúp ta trả lại cho , cũng thay ta cám ơn ."

      Đỗ thị quả thực tốt vô cùng, những lấy của nàng mà còn phái ma ma quản bên cạnh dẫn nàng nha môn hủy nô tịch, lại lo nàng đợi được xe về nhà liền phân phó phu xe tiễn nàng về nhà. Ân tình như vậy Ngưng Hương có gì để báo đáp, chỉ có thể ở ngày lễ, ngày tết thắp hương bái Phật nhiều cầu phúc thay Đỗ thị.

      Bây giờ Lục Định mới biết đại ca cầm bạc cho nàng mượn giải quyết việc của nàng, nhìn túi tiền rồi quay người bước nhanh: "Tỷ, đệ là người vứt tiền bừa bãi, tiền này trước tiên tỷ cứ cầm lấy , ta về nhà cho đại ca, kêu huynh ấy có rảnh qua chỗ tỷ lấy. Nhị ca chờ đệ trở về, đệ trước nhé!"

      "Đệ, đệ chờ chút!" Ngưng Hương vội vã đuổi theo , nàng sợ nhìn thấy Lục Thành, sợ nhìn thấy ánh mắt mong đợi của , cho nên gặp được Lục Định liền đem trả tiền để tránh phải đối mặt với Lục Thành, may mắn như vậy sao có thể để Lục Định chạy được?

      Hai người chạy đuổi theo, rất nhanh Lục Định bỏ xa Ngưng Hương rồi.

      Trời nóng lại còn chạy xa như vậy, Ngưng Hương đổ mồ hôi cả người, thở hồng hộc nhìn thiếu niên phía trước, nàng dừng lại cũng dừng lại, ràng là cố ý muốn cầm bạc thay huynh trưởng, Ngưng Hương khóc ra nước mắt. Còn tưởng rằng Lục Định là người thành , nghĩ tới cũng giảo hoạt y như huynh trưởng của !

      "Lục Định, đệ mà đứng lại, ta liền đem, đem đồ ném!" Chạy kịp , Ngưng Hương đành cất giọng uy hiếp.

      Lục Định hoàn toàn tin, quay đầu lại : "Tỷ muốn ném cứ ném , đại ca đệ nếu trả tiền nổi cứ đưa người bồi thường là được!"

      Lời xấu xa như vậy, Ngưng Hương tức giận vô cùng, hối hận vừa rồi còn quan tâm tới Lục Định.

      Lục Định bên kia thấy phía trước chính là thôn Liễu Khê , đoán chừng tiếp theo chị dâu gặp chuyện gì nữa mới yên tâm tiếp tục chạy về nhà.

      đường chạy trở về thôn Đông Lâm.

      Lão nhị Lục Ngôn ngồi trong sân giặt đồ cho cả nhà, còn A Nam đẩy chiếc xe gỗ đuổi theo tướng quân chạy quanh sân, bị mặt trời phơi nắng bé cũng cảm thấy nóng. Vừa đuổi tới cửa lớn liền chạm mặt Tam thúc, A Nam lập tức buông xe gỗ ra, lắc la lắc lư chầm chậm về phía Tam thúc, "Ôm!"

      Lục Định tay ôm cháu trai bế lên.

      "Hôm nay hình như là trở về sớm hơn hôm trước chút phải." Lục Ngôn vừa tắm xong chỉ mặc cái quần, vừa phơi nắng vừa chế nhạo.

      Lục Định nhớ kỹ chuyện tối hôm qua tố giác mình, hờn dỗi thèm để ý tới , ôm A Nam ngồi vào dựa vào lưng tường trong nhà, cúi đầu hỏi: "A Nam đoán xem hôm nay tam thúc nhìn thấy ai nào."

      A Nam hiểu, mờ mịt nhìn chằm chằm tam thúc, kẽ chân hơi xòe cố ý đạp lên bàn chân to của tam thúc đùa giỡn.

      Lỗ tai Lục Ngôn dựng lên, kinh ngạc : "Chị dâu chuộc thân trở về rồi sao?"

      Lục Thành vừa về tới cửa lớn vừa vặn nghe câu này vào tai, đôi mắt hoa đào thẳng tắp nhìn về phía tam đệ.

      Bên trong hai lớn đều nhìn tới , Lục Định có chuyện muốn cùng huynh trưởng, ôm A Nam qua, hai huynh đệ ở trong sân hội họp.

      "Đại ca, chị dâu về rồi, còn phu nhân Hầu phủ cầm bạc chuộc thân của nàng." Lục Định nghiêng mắt nhìn nhị ca, thấp giọng .

      "Ngươi đừng là chị dâu đem bạc đưa cho ngươi nhá?" Lục Ngôn nhíu mày hỏi, bỗng chốc nghĩ đến vấn đề mấu chốt.

      Lục Định lập tức : "Đệ cầm."

      Lục Ngôn lập tức thở phào nhõm, lập tức hai huynh đệ cùng nhau nhìn về phía huynh trưởng.

      Lục Thành mặt chút thay đổi tiếp nhận nhi tử trong tay tam đệ, thẳng về phía trước.

      "Phụ thân." A Nam nhìn thấy khóe miệng phụ thân nhếch lên cao, vừa cười vừa sờ mặt bé.

      Lục Thành nhịn được nữa dùng sức hôn nhi tử cái, "A Nam ngoan nào, ngày mai phụ thân dẫn con gặp nương."

      A Nam tháng gặp được nương, nhưng bé vẫn còn nhớ mình có nương đối tốt với bé rất tốt, vừa nghe phụ thân như vậy tiểu tử lập tức nở nụ cười, cao hứng đạp đạp hai cặp chân ngắn, trong vắt gọi nương.

      ~

      Trong lúc này Từ gia cũng là bầu khí sung sướng.

      "Phu nhân vậy mà thu bạc của cháu sao?" Thân là người vợ người quản gia trong nhà, Lý thị coi trọng nhất chính là bạc, lại vui vẻ nhất chính là cháu bỗng chốc có thêm nhiều tiền, vui mừng rạo rực ôm A Mộc cười : "Tốt tốt, A Mộc chúng ta sau này có tiền cưới vợ rồi."

      A Mộc muốn cưới vợ, nhìn qua tỷ tỷ cười, "Cháu muốn ở cùng với tỷ tỷ, cần vợ!"

      Từ Thu Nhi cười nhéo khuôn mặt của đường đệ, hừ : "Bây giờ dễ nghe lắm, chờ ngươi trưởng thành làm được mới , đừng có mà lúc đó có vợ liền quên tỷ tỷ!" xong lại nghĩ đến chuyện gì, có thâm ý khác quét mắt qua ca ca ruột, "Người nào đó cũng đừng cưới vợ liền quên muội muội."

      Từ Hòe dở khóc dở cười, đưa tay ấn cái lên trán muội muội.

      Từ Thủ Lương khuyên bảo nữ nhi câu, "Thu Nhi cũng , về sau ở cạnh tỷ tỷ học nhiều chút, đừng có lại cả ngày hươu vượn."

      "Dạ dạ dạ, dù sao tỷ tỷ ta cái gì cũng tốt." Từ Thu Nhi giả bộ ăn dấm .

      Ngưng Hương nhìn nhà bên cạnh, nghe bọn họ những chuyện bình thường lại cảm thấy so với khúc hát đều dễ nghe hơn.

      Về nhà, tốt.

      "Đúng rồi, Hương nhi ở Tây viện hay là ở ngủ phòng với Thu Nhi?" Lý thị đột nhiên nghĩ đến vấn đề nghỉ ngơi.

      Ngưng Hương nhìn về phía nhà mình, trong mắt lên vẻ quyến luyến, "Về Tây viện , đại ca ở tây phòng, cháu cùng A Mộc ngủ ở đông phòng."

      Đó mới là nhà của nàng, tại nàng trở về, trong nhà cũng nên náo nhiệt lần nữa.

      Sáng sớm thu thập phòng quét dọn sân vườn, ban ngày ra ruộng làm việc, giặt quần áo nấu cơm, ban đêm đóng cửa ngủ, bình lặng sống qua ngày.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :