1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 76: Hậu cung

      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên cười nữa, : "Chuẩn bị cỗ kiệu, đến Cung Chiêu Phượng"


      Chi Thảo thu lại nghi ngờ, ra ngoài chuẩn bị trước, Phùng ma ma chậm rãi đỡ Kỷ Trà Huyên ra.


      Đường từ Tĩnh An hiên đến Cung Chiêu Phượng, vẫn ngang qua ít cung điện, gặp nhiều phi tần, nhưng thấy ít cung nữ thái giám thỉnh an nàng.


      Cung Chiêu Phượng.


      Hoàng hậu cùng đại công chúa vừa ăn xong bữa sáng, nghe thấy tiếng thông báo từ bên ngoài, nàng ta mỉm cười : "Cho Thục Nghi vào." Lại cúi đầu nhìn đại công chúa, : "Thù Linh, tí nữa nhìn thấy Giản mẫu phi nhớ khách khí chút, hiểu chưa?"


      Đại công chúa : "Nàng là mẫu phi của tam hoàng đệ cùng tứ hoàng đệ, nhi thần chú ý."


      Hoàng hậu mỉm cười: "Con cũng là trưởng công chúa, cần lễ phép quá mức."


      Đại công chúa : "Mẫu hậu, nhi thần hiểu ."


      Kỷ Trà Huyên vào, khó được còn nhìn thấy đại công chúa ở đây, nàng đoan trang hành lễ : "Tần thiếp thỉnh an hoàng hậu nương nương, nương nương cát tường."


      Hoàng hậu : "Thục Nghi miễn lễ."


      Kỷ Trà Huyên đứng dậy, lại cúi chào đại công chúa, đại công chúa mỉm cười đáp lễ, rất nể mặt Kỷ Trà Huyên.


      "Ban thưởng ghế ngồi."


      Kỷ Trà Huyên vẫn cảm ơn.


      "Thục Nghi gặp Ninh quý tần chưa?"


      Kỷ Trà Huyên : "Bẩm nương nương, thần thiếp gặp nàng ta."


      Hoàng hậu : "Hai người chuyện hòa hợp ?"


      Kỷ Trà Huyên : "Đều là tỷ muội trong nhà, sao có thể hòa hợp."


      Hoàng hậu đoan trang gật đầu: "Như vậy tốt, hậu cung hòa thuận, hai người là phi tần nắm quyền, có thể đồng tâm hiệp lực làm tốt mọi chuyện là chuyện tốt."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Tạ ơn nương nương khen ngợi."


      Hoàng hậu tựa ghế quý phi, : "Thục Nghi đến cung Chiêu Phượng có việc gì ?"


      Kỷ Trà Huyên : "Nương nương, tần thiếp đến vì chuyện tối qua."


      Hoàng hậu nhìn Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên : "Hoàng thượng cùng nương nương tự đưa ra quyết định, tần thiếp tất nhiên làm thỏa đáng, nhưng còn kiện cần xin lệnh nương nương."


      Hoàng hậu hỏi: "Ngươi ?"


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp muốn tạm thời để trống Phương Hoa Hiên, nương nương nghĩ thế nào?"


      Hoàng hậu suy nghĩ lát, Phương Hoa Hiên xảy ra việc này, cũng kiêng kị. Kỷ Trà Huyên có ấn phượng cùng phượng nghi trong tay, vốn có thể trực tiếp cho người rời cung, nhưng hôm nay tự đến xin lệnh nàng, hoàng hậu hài lòng.


      "Bản cung đồng ý với việc này." Hoàng hậu cũng rất nể mặt Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp thay Khiêm dung hoa cùng Vương lương nhân tạ ơn nương nương."


      Hoàng hậu hỏi: "Theo ý thục nghi, nên sắp xếp Khiêm dung hoa cùng Vương lương nhân đến nơi nào cho thỏa đáng?"


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Hoàng hậu nương nương có ý gì ?"


      Hoàng hậu : "Nếu ngươi đưa ra ý kiến, nên do ngươi sắp xếp."


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp muốn sắp xếp Khiêm dung hoa đến cung điện phía tây của Chung Vân hiên, Vương lương nhân đến cung điện phía bắc của Minh Dật hiên, biết nương nương có đồng ý ?"


      Hoàng hậu mỉm cười, trong lòng lại thầm nghĩ Kỷ Trà Huyên cũng đủ nhẫn tâm.

      Chung Vân hiên, nơi Vân quý tần mất, Vân quý tần chết như thế nào, nàng là hoàng hậu biết ràng. Người tới Chung Vân hiên, cũng đừng mong được sủng ái, chẳng sợ ngày sau hoàng thượng quá sủng ái Khiêm dung hoa, nhưng nể mặt đại trưởng công chúa, vẫn có khả năng được sủng ái, nhưng bị đưa tới Chung Vân hiên, nhất định.


      Hoàng hậu cũng nghi ngờ, Kỷ Trà Huyên biết hay hiểu gì.


      "Vương lương nhân thôi, nhưng Khiêm dung hoa..."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Chung Vân hiên còn trống, nên có thêm hơi người. Hơn nữa Chung Vân hiên luôn có quý khí, chắc chắn Khiêm dung hoa thích."


      Khóe miệng hoàng hậu hơi nhếch lên, dịu dàng : "Thục nghi đúng."


      Kỷ Trà Huyên vui mừng : "Tạ ơn nương nương ân chuẩn."


      "Bản cung thấy thục nghi biết làm việc."


      Kỷ Trà Huyên khiêm tốn : "Nương nương, tần thiếp còn trẻ kiến thức nông cạn, còn có rất nhiều chuyện cần học hỏi nương nương."


      "Thục nghi có thể chững chạc như vậy, cũng uổng phí tâm sức của bản cung."


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp muốn tạ ơn hoàng hậu nương nương cho tần thiếp ân điển."


      Đại công chúa đứng bên nhìn Kỷ Trà Huyên chuyện với mẫu hậu, trong mắt lên nét suy nghĩ sâu xa.

      "Lập tức đến ngày đại công chúa cùng đại hoàng tử ra ngoài cầu phúc, tần thiếp chưa bao giờ xử lý việc này, cho nên muốn đến học hỏi nương nương."


      Hoàng hậu nhìn đại công chúa, : "Chuyện này chủ yếu do lễ bộ tiến hành, thục nghi chỉ cần chuẩn bị tốt số đồ cơ bản là được."


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Đây là chuyện tốt có ích cho đất nước, tần thiếp hay quên, cho nên sau khi tần thiếp chuẩn bị xong còn muốn nhờ nương nương kiểm tra lại, biết nương nương có đồng ý ?"


      Hoàng hậu thầm khen Kỷ Trà Huyên cẩn thận, nhưng việc này cũng liên quan đến vinh quang của đại công chúa, tất nhiên nàng ta đồng ý.


      Sau khi đạt tới mục đích Kỷ Trà Huyên thấy sắc mặt hoàng hậu khá tốt, lại chuyện cùng nàng ta lát.


      lâu sau, Thường Toàn Hóa bên người hoàng đế tới, tay còn cầm phần thánh chỉ.


      Kỷ Trà Huyên theo sau hoàng hậu, cùng đại công chúa tiếp chỉ.


      Phần ý chỉ này trừ việc phế bỏ Chu thị, còn ra thêm quy củ, phán xử phi tần tự sát tội coi rẻ hoàng tộc.


      Hoàng hậu tiếp chỉ, rồi nhìn Thường Toàn Hóa : "Bản cung răn dạy mọi người trong hậu cung."


      Thường Toàn Hóa kính cẩn : "Hoàng hậu nương nương làm tất nhiên thoả đáng."


      Hoàng hậu mỉm cười, sau đó nhìn nữ quan Kỳ Nguyệt, : "Thêm quy củ này vào điều lệnh trong hậu cung, sau đó giao cho thục nghi truyền ra hậu cung."


      "Vâng, nương nương." Kỳ Nguyệt trả lời.


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp tuân lệnh hoàng hậu nương nương."


      Hoàng hậu cho hai người đứng dậy, Thường Toàn Hóa lại hành lễ, sau đó lui xuống.


      Hoàng hậu vẫn đối xử với Thường Tồn Hóa theo quy củ, hề có khác biệt.


      Kỳ Nguyệt chuẩn bị xong, Kỷ Trà Huyên cũng chào tạm biệt hoàng hậu.


      Hoàng hậu nhìn đoàn người Kỷ Trà Huyên cùng Kỳ Nguyệt ra cửa, nàng ta thở dài: "Thù Linh, đây là nhân vật nhẫn tâm."


      Đại công chúa lời nào.


      Hoàng hậu : "Trước mắt tuy có dã tâm, nhưng tương lai chắc chắn là mối họa lớn của chúng ta."


      Đại công chúa khiếp sợ, : "Nàng ta... thứ nữ sao?"


      Hoàng hậu nghiêm túc : "Hoàng thất tuy là nơi phân biệt đích thứ ràng, nhưng thực là nơi phân biệt nhất, con cũng nên thu lại tính tình kiêu ngạo của đích công chúa."


      Ánh mắt đại công chúa nặng nề, lo lắng nhìn bụng hơi lộ của hoàng hậu, : "Mẫu hậu..."

      Hoàng hậu cúi đầu: "Mẫu hậu mong chờ đứa bé này rất lâu rồi, thể có chuyện. Có đích hoàng tử, vị trí của cung Chiêu phượng mới vững chắc."


      Đại công chúa : "Nếu mẫu hậu lo lắng như vậy, vì sao còn giao ra quyền quản lý hậu cung, phải càng có hại cho mẫu hậu sao?"


      Hoàng hậu : "Phụ hoàng của con sớm có tính toán, ta chủ động ra, càng tăng thêm áy náy trong lòng , ngày hôm qua, ta mới gọi thái y. Phụ hoàng con biết tin, quên đến Tĩnh An hiên vội vàng tới rồi, có thể thấy thái độ của ."


      Đại công chúa nghi hoặc hỏi: "Mẫu hậu cố ý sao?"


      Hoàng hậu lắc đầu: "Ta sớm còn lòng dạ tranh thủ tình cảm, chẳng qua phụ hoàng con..." Hoàng hậu đến đây chỉ cười, tiếp.


      Hoàng hậu vẫy tay với đại công chúa, hiền từ giúp nàng búi tóc, : "Lần này con theo Đức phi, phải cẩn thận biết ?"


      Đại công chúa gật đầu.


      "Còn muốn chăm sóc đại hoàng đệ tốt?"


      Đại công chúa hơi do dự, nhưng vẫn gật đầu.


      Hoàng hậu sờ khuôn mặt đại công chúa.


      Ý chỉ của hoàng đế truyền khắp hậu cung rất nhanh, rất nhiều phi tần mới biết được Đan dung hoa ngày xưa được sủng ái bây giờ lại bị chôn trong chùa Pháp Hoa, mọi người đều than thở, càng thêm sợ hãi Kỷ Trà Huyên.

      Bởi vì, có người tiết lộ tin tức, Kỷ Trà Huyên đưa ra ý kiến phán tội phi tần tự sát bằng tội coi rẻ hoàng tộc với hoàng thượng, mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo, người buông tha cả người chết, thế nào khiến người ta sợ hãi.


      Kỷ Trà Huyên thèm quan tâm, có hoàng thượng nâng đỡ, nàng bị đặt tiếng xấu. Hơn nữa, như vậy càng giúp nàng nắm giữ hậu cung thuận lợi hơn, cớ sao mà làm chứ?


      Trở lại Tĩnh An hiên, Kỷ Trà Huyên vội vàng lấy ấn phượng ra lệnh cho Vương lương nhân chuyển cung. Còn Khiêm dung hoa còn quỳ tòa, việc này tự nhiên bị lùi lại.


      Kỷ Trà Huyên thả lỏng, nàng ôm tam hoàng tử chơi trong điện.


      Đứa bé nghe lời, như vậy cũng tốt, nàng chỉ thích đứa bé nghe lời...


      "Nương nương, tốt rồi, Thuần Bình đại trưởng công chúa vào cung." Chi Thảo vội vàng vào, sốt ruột bẩm báo.


      Kỷ Trà Huyên sờ mặt tam hoàng tử, hỏi: "Hoàng hậu nương nương thấy nàng ta sao?"


      Chi Thảo : "Nàng ta vừa gặp hoàng hậu nương nương, sau đó thẳng đến chỗ chúng ta."


      Kỷ Trà Huyên : "Gấp cái gì? Đây là ý chỉ của hoàng thượng, binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn."


      Chi Thảo lập tức bình tĩnh lại.

      Kỷ Trà Huyên ôm tam hoàng tử : "Bái nhi lâu gặp Mộc nhi, Chi Thảo cùng bản cung Vinh Thọ cung thỉnh an thái hậu ."


      Chi Thảo đầu tiên sửng sốt, sau đó gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên mới bước vào Vinh Thọ cung, nghe thấy tiếng cười của thái hậu.


      Trình ma ma ra nghênh đón Kỷ Trà Huyên : "Chắc chắn tứ hoàng tử tỉnh."


      Kỷ Trà Huyên cười : "Chỉ sợ Mộc nhi lại quấy thái hậu."


      Trình ma ma : "Nương nương cần lo lắng, tứ hoàng tử rất thông minh, rất chọc người thương."


      Kỷ Trà Huyên nhìn tam hoàng tử nhìn ngó xung quanh trong lòng, đứa bé còn , ai biết thông minh hay .


      Hai người vào đại điện, thấy thái hậu cười ôm tứ hoàng tử chuyện với , chẳng sợ tứ hoàng tử căn bản nghe hiểu, thậm chí chỉ có thể tiếng nha nha, thái hậu vẫn vui sướng.


      "Trà Huyên đến sao, mau tới đây, Mộc nhi tỉnh đâu?"


      Kỷ Trà Huyên vội vàng qua, quả nhiên thấy ánh mắt trong sáng của Mộc nhi tò mò xem xét bốn phía, cái miệng nhắn còn hộc bong bóng. dường như nhìn thấy có người tới gần, ánh mắt mở lớn hơn, nỗ lực nhìn về phía trước.


      Tam hoàng tử trong lòng Kỷ Trà Huyên cũng nhìn qua, tam hoàng tử hơn ba tháng, có sức lực hơn Mộc nhi.

      Thái hậu đặt Mộc nhi vào lòng Kỷ Trà Huyên, bà ôm lấy tam hoàng tử.


      Mộc nhi cùng tam hoàng tử chưa thích ứng với việc đột nhiên bị thay đổi người ôm, Kỷ Trà Huyên nhàng chớp lên, Mộc nhi há miệng nở nụ cười.


      Thấy tam hoàng tử muốn khóc, Kỷ Trà Huyên dọn ra bàn tay vỗ , tam hoàng tử giãy dụa muốn đứng dậy, dường như nhìn thấy người hay ôm ôm đứa bé khác.


      vươn tay, nhanh chóng chộp tới chỗ Mộc nhi.


      Thái hậu thấy vậy, cười : "Bái nhi được ngươi nuôi dưỡng hoạt bát, xem ra rất thích Mộc nhi."


      Kỷ Trà Huyên đương nhiên , trẻ con nhìn đứa bé khác hấp dẫn hiểu được. Thái hậu bảo Kỷ Trà Huyên đặt Mộc nhi xuống, hai đứa bé nằm song song với nhau, nhìn vui vẻ.


      đứa nở nụ cười, đứa khác cũng cười theo, đây là hình ảnh khiến người ta vui sướng.
      lananhtran51, Aliren, Hương Thảo17 others thích bài này.

    2. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      thái hậu, hoàng đế tàn nhẫn, nhẫn tâm chia rẽ hai me con ruột thịt :yoyo25:
      Natalie Pham thích bài này.

    3. Ashley1708

      Ashley1708 New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      12
      Mình ghét nam chính. M muốn đập vào mặt nam chính.
      Natalie Pham thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 77: Hậu cung
      Editor: Natalie Pham


      Trong điện có nhiều người lắm, có mặt đều là thân tín của thái hậu cùng Kỷ Trà Huyên.


      "Thái hậu, đại trưởng công chúa tiến cung, tần thiếp muốn hỏi ý ngài thế nào."


      Tay thái hậu vẫn đùa với hai đứa cháu như cũ, nghe Kỷ Trà Huyên hỏi, bà : "Chu gia càng ngày càng được, nên làm thế nào cứ làm !"


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu.


      Thái hậu thấy vậy lại : "Ai gia cũng nghe qua chuyện gần đây, cuối cùng tuổi ngươi cũng hơi trẻ chút..."


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp có tội, nhưng lại quấy rầy yên tĩnh của thái hậu."


      Thái hậu : "Con là đứa bé thông minh, mặc dù có thủ đoạn, nhưng vẫn đủ quyết đoán, đủ tự tin."


      Kỷ Trà Huyên cúi đầu.


      Thái hậu tiếp tục : " ra khi Thục phi mang theo Chu thị đến sưu cung, con có thể xử lý Chu thị kia trước."


      Kỷ Trà Huyên cũng lộ ra sắc mặt xấu hổ.


      Thái hậu : "Ai gia biết con cảm thấy mình có chỗ dựa để đấu cùng Thục phi, Chu thị..."

      Kỷ Trà Huyên vội vàng cúi người: "Ánh mắt thái hậu sáng như đuốc, tần thiếp... Lúc đó tần thiếp..." Nàng khổ sở được nữa.


      Thái hậu vươn tay đỡ lấy Kỷ Trà Huyên, : "Cũng may sau này con còn có tính tình, bình ổn được mọi người trong hậu cung, tuy xảy ra số chuyện ngoài ý muốn, nhưng cũng bình thường."


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp hiểu biết nông cạn, nếu cũng xảy ra chuyện lớn như vậy."


      Thái hậu : "Phải trải qua mới có kinh nghiệm, ai gia cùng hoàng thượng trách con vì chuyện này."


      Hốc mắt Kỷ Trà Huyên hơi ướt, nàng liên tục gật đầu.


      Thái hậu thấy vậy cũng chậm rãi buông lỏng tay ra.


      "Hậu cung này cuối cùng thuộc về Triệu gia, con cũng là người của Triệu gia, hoàng thượng coi trọng con, con cũng cần bó tay bó chân."


      "Tần thiếp hiểu."


      Thái hậu gật đầu, : "Con có toàn quyền xử lý chuyện đại trưởng công chúa tiến cung, Trình ma ma, ngươi chuyện cho thục nghi."


      Trình ma ma vội vàng : "Nô tì tuân lệnh."


      Kỷ Trà Huyên : "Tạ ơn thái hậu."


      Thái hậu đứng dậy, ra hiệu cho cung nữ thái giám bên người ôm lấy hai vị hoàng tử.


      "Ai gia cũng càng ngày càng lười, về tẩm điện nghỉ ngơi thôi."


      Kỷ Trà Huyên vội hành lễ tiễn thái hậu đưa hai vị hoàng tử vào trong nghỉ ngơi.


      Trình ma ma chậm rãi vẫy tay bảo cung nữ thái giám còn lại lui ra, bắt đầu cho Kỷ Trà Huyên số chuyện trong quá khứ.


      Hóa ra đại trưởng công chúa cũng được sủng ái, lúc trước cũng chỉ có quan hệ bình thường cùng tiên đế, chủ yếu vì bối phận mới cho bà ta mặt mũi.


      Cũng chỉ còn lại bà ta là công chúa của hoàng thái tổ.


      Bởi vì hoàng thái tổ có rất nhiều công chúa, trưởng công chúa cũng là người chớp mắt nhất, cho nên lúc trước được sủng ái.


      Phò mã Chu Hồng Mậu cũng phải nhân vật có nhiều quyền lực, lúc trước có thể cưới được công chúa, vì lúc trước hoàng tổ sủng ái Chu chiêu nghi, vị công chúa này cùng mẹ đẻ Trình tần cũng chậm chạp theo Chu chiêu nghi.


      vị công chúa được sủng ái có Chu chiêu nghi làm chỗ dựa vững chắc, Chu chiêu nghi vì muốn gia tộc của mình càng thêm vững vàng, bèn có suy nghĩ lấy công chúa. Tuy địa vị của Chu gia sai, nhưng cũng xuất sắc. thể lấy công chúa được sủng ái, lấy công chúa bị nắm trong tay tất nhiên vững chắc hơn, sau phen tính toán, hoàng tổ cũng hạ chỉ tứ hôn.


      Chu chiêu nghi cần Chu gia lấy được công chúa, Trình tần cần Chu chiêu nghi dẫn dắt, cho nên cũng coi như hai nhà cùng vui.


      Chẳng qua sau khi công chúa gả cho, Chu chiêu nghi cũng qua đời. Mà sau đó, hậu cung cũng xuất chuyện kì lạ, Trình tần sớm thất sủng lại lớn tuổi lại chậm rãi được tấn phong thành Huệ phi nhị phẩm trong ba năm.


      Vị Huệ phi này từng mang thai hai lần nữa, nhưng thể sinh ra, người là công chúa chỉ sống được tuổi. Vị Huệ phi này ở trong cung nơm nớp lo sợ, cũng thân mật với hoàng phi có hoàng tử, ngược lại chú tâm hầu hạ hoàng tổ.


      Cho nên sau này tiên đế kế vị, vẫn dùng lễ với vị Huệ phi này. Bởi vì bà ta biết điều, chẳng sợ sau này Chu gia có đời sau xuất sắc, nhưng đại trưởng công chúa cùng Chu gia cũng có thể duy trì thể diện.


      Triệu Tồn Hi kế vị, vị Huệ phi tấn chức thành thái hoàng thái phi cũng đến cực hạn. Triệu Tồn Hi là quân vương thực tế, trong mắt quý tộc như Chu gia nên bị chèn ép.


      Chẳng qua e ngại bối phận của đại trưởng công chúa, việc này chỉ có thể hoãn lại.


      Nhưng nhiều năm như vậy, Chu gia cũng chỉ còn phong cảnh ở mặt ngoài, hề có thực quyền. Đại trưởng công chúa có con trai, mà con trai trưởng dưới danh nghĩa trưởng công chúa nếu muốn kế thừa gia nghiệp, tước vị bị giáng xuống cấp. Chu gia cũng chỉ còn tước vị phò mã cùng bá tước tam đẳng, công chúa và phò mã hiểu , bọn họ vừa qua đời, tước vị này cũng có khả năng bị hạ xuống ba cấp. Giáng ba cấp, tước vị nam tước, trong kinh thành quyền quý căn bản có chỗ đứng. Hơn nữa, con cháu Chu gia cũng được trọng dụng, mỗi thế hệ bị hạ xuống cấp, đến hai đời, tước vị này cũng biến mất.


      Kỷ Trà Huyên thở dài, Khiêm dung hoa gả vào cung, phương diện là nàng ta thích hoàng thượng, phương diện khác có lẽ là ý của Chu gia. Bọn họ còn muốn có thêm vị Chu chiêu nghi hoặc Huệ phi sao? Hoặc là vị thái hậu?


      Thái hậu cùng hoàng thượng cũng biết ràng, nếu phải Khiêm dung hoa hơi vội vàng, dựa vào quan hệ thân thích, cho dù sủng ái nàng ta, cũng thể thay đổi việc triều đình, bây giờ ít nhất cũng là chủ vị hiên.


      Trình ma ma gặp Kỷ Trà Huyên trầm tư cũng cười .


      Bên ngoài truyền đến tiếng thông báo, đại trưởng công chúa cầu kiến thái hậu.


      Kỷ Trà Huyên nhìn Trình ma ma, Trình ma ma : "Lão nô bẩm báo thái hậu, thục nghi cứ thay thái hậu tiếp đãi trưởng công chúa lát."


      Kỷ Trà Huyên hơi lui lại, khẽ gật đầu.


      Trình ma ma về phía cung điện bên trong.


      Kỷ Trà Huyên với cung nữ đến bẩm báo: "Mời đại trưởng công chúa tiến vào."


      Cung nữ nghiêng người lui ra.


      Kỷ Trà Huyên ngồi ghế tựa trong cung điện.


      Đại công chúa đến, thấy phi tần trẻ tuổi ngồi uống trà, bà ta nheo mắt lại. Bà ta nhận ra Kỷ Trà Huyên, lần đó yến hội, bà ta nhớ rất Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên nhìn đại trưởng công chúa tuy hơi già nua nhưng cực kì ung dung bèn chậm rãi đứng dậy.


      Bởi vì bà ta là trưởng bối, cho nên Kỷ Trà Huyên cúi đầu chào mỉm cười : "Đại trưởng công chúa."

      Đại trưởng công chúa vẫn chưa đáp lễ, thân là trưởng bối, lại là công chúa do Huệ phi sinh ra, bà ta đáp lễ cũng thể chọn ra sai lầm.


      "Bản công chúa là ai? Hóa ra là Giản thục nghi, sớm nghe Giản thục nghi tùy tiện ở cung Vinh Thọ, hôm nay vừa thấy quả nhiên sai?"


      Kỷ Trà Huyên cũng tức giận, nàng : "Thái hậu vẫn nghỉ ngơi, bởi vì tôn trọng đại trưởng công chúa, cho nên dặn Trà Huyên nghênh đón đại trưởng công chúa, tấm lòng của thái hậu lại bị công chúa thành tùy tiện, Trà Huyên xin hỏi công chúa ngài đặt thái hậu vào chỗ nào?"


      Đại trưởng công chúa cười lạnh tiếng, tài ăn rất cao, có thể xuyên tạc ra tội danh lớn như vậy, nhưng thấy nàng ta ăn , mỗi cử động lại vô cùng thong dong.


      Vi nhi...


      "Bản công chúa vẫn luôn thân thiết với hoàng tẩu, hậu bối như ngươi sao có thể chất vấn. Thân là hậu phi giữ gìn đức hạnh, lại mồm mép xảo quyệt, cũng biết Kỷ gia dạy dỗ nữ nhi như thế nào?"


      Kỷ Trà Huyên : "Đức hạnh của Trà Huyên, hoàng thượng cùng hoàng hậu đều từng khen ngợi, đại trưởng công chúa dựa vào mấy câu tra hỏi tần thiếp, có phải nghi ngờ hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương?"


      Đại trưởng công chúa lạnh lùng nhìn Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên cũng cam lòng yếu thế.


      Yên tĩnh lát, Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Công chúa, thái hậu còn nghỉ ngơi, mời ngài ngồi xuống uống trà chờ lát, Trà Huyên có thể chuyện với ngài."

      Đại trưởng công chúa chạm đến ánh mắt của Kỷ Trà Huyên, trong lòng chán ghét. Nhưng bà ta đành phải ngồi xuống, bởi vì Kỷ Trà Huyên thay thái hậu mời bà ta ngồi xuống, nếu bà ta ngồi xuống, ngược lại là tôn trọng thái hậu.


      Kỷ Trà Huyên thấy bà ta ngồi đối diện, nàng giọng : "Khó được có dịp công chúa tiến cung, biết từng gặp Khiêm dung hoa chưa?"


      Đại trưởng công chúa lạnh nhạt nhìn nàng cái, nữ nhi của bà ta còn bị phạt quỳ, lấy được ý chỉ tha thứ, bà ta làm sao có lòng gặp. Hoàng hậu cũng có ý tốt, chỉ dùng câu ý chỉ của hoàng thượng đuổi bà ta, thậm chí còn giả vờ đau bụng.


      "Vi nhi là biểu muội của hoàng đế, bản công chúa cùng Vi nhi còn nhiều cơ hội gặp mặt." Giống như nhắc nhở Khiêm dung hoa có thân phận tôn quý, lại như khinh bỉ Kỷ Trà Huyên có thân phận thứ nữ thể gặp mẹ đẻ.


      Kỷ Trà Huyên : "Khiêm dung hoa có mẫu thân như công chúa may mắn, Trà Huyên hi vọng công chúa mỗi ngày tiến cung tụ họp cùng Khiêm dung hoa."


      Sắc mặt đại trưởng công chúa đen lại, mỗi ngày tiến cung, phải nguyền rủa Vi nhi mỗi ngày bị tội sao? Nhưng mỗi câu chữ đều chân thành, căn bản bắt được nhược điểm.


      Bà ta đến cầu tình, nhưng lại lấy lí do đến thăm hỏi thái hậu.


      Trái tim Kỷ Trà Huyên cũng rơi xuống, biết chuyện của vị đại trưởng công chúa này, nàng đỡ lo lắng hơn nửa. Lần này nếu đại trưởng công chúa đến, Khiêm dung hoa còn có hi vọng được khôi phục. Nhưng đại trưởng công chúa đến làm mất thể diện của hoàng thượng, Khiêm dung hoa... Kỷ Trà Huyên cũng hơi vui sướng khi người gặp họa.

      Đáng tiếc, ý của thái hậu bảo nàng khuyên vị công chúa này trở về, đừng khiến hoàng thượng khó xử. Tuy rằng khiến cho hoàng thượng chán ghét, nhưng còn đủ a.


      Thời gian hai người đấu võ mồm cũng được lúc rồi, nhưng vẫn có ai ra, đại trưởng công chúa cũng hiểu quy tắc ngầm trong cung, bà ta nhíu mày.


      Kỷ Trà Huyên cười nhạt.


      Vẫn chưa tới lúc, nàng vội.


      Đại trưởng công chúa dường như cảm giác được ý cười của Kỷ Trà Huyên, trong mắt bà ta chợt lóe lên ánh sáng lạnh.


      Kỷ Trà Huyên buồn bã : "Từ xưa đến nay, hoàng đế đùa, đáng tiếc..."


      Đại trưởng công chúa tự nhiên hiểu đạo lý này, nhưng lòng con chiếm thượng phong, nghe Kỷ Trà Huyên những lời này, lòng muốn cứu người của bà ta càng thêm gấp gáp.


      Kỷ Trà Huyên nhếch miệng cười lạnh, vị đại trưởng công chúa này còn chưa ý thức được nữ nhi của bà ta là phi tần sao?


      "Người xưa hại người cuối cùng hại mình, việc gần đây thực khiến người ta ghé mắt, thậm chí triều đình cũng bị liên lụy. Xem ra, trước dịp quốc khánh trăm năm, còn có chuyện náo nhiệt, công chúa, ngài ủng hộ đúng ?"


      Đại trưởng công chúa dừng tay lại, nhăn mày hỏi: "Có ý gì?"


      Kỷ Trà Huyên : "Trà Huyên cổ vũ ngài cầu tình, việc càng lớn càng tốt!"

      Đại trưởng công chúa lạnh lùng : "To gan!"


      Kỷ Trà Huyên nhìn cung điện sớm có người hầu, : "Đại trưởng công chúa nên cẩn thận chút, thái hậu nghỉ ngơi, tuy rằng bối phận ngài rất cao, nhưng quân thần khác biệt, lỗi này..." Kỷ Trà Huyên tiếp, nhưng ý tứ cần .


      Sắc mặt đại trưởng công chúa cũng hơi thay đổi, Kỷ Trà Huyên đột nhiên kêu lên: "Người đâu."


      Đại trưởng công chúa sửng sốt, khi thấy cung nữ thái giám bước ra, lại nhớ tới lý do thái hậu thấy bà ta, mà phái ra người bà ta thích, bà ta hiểu.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Các ngươi hầu hạ đại trưởng công chúa tốt, bản cung vào trong van cầu thái hậu ."


      Đại trưởng công chúa nghe thấy cung nữ thái giám trong cung Vinh Thọ cùng kêu lên: "Vâng." Giọng chỉnh tề cung kính.


      có ám chỉ của thái hậu, vị thục nghi làm sao có khả năng này?


      Thấy Kỷ Trà Huyên vào trong, trong lòng đại trưởng công chúa ngừng suy nghĩ, trong khoảng thời gian ngắn cũng thể hạ quyết tâm.


      Thái hậu ở trong cùng hai vị hoàng tôn, tự nhiên có người bẩm báo cho bà ta nghe tình huống trong cung điện.


      Thấy Kỷ Trà Huyên đến, sắc mặt bà dịu lại tiếp đón nàng ngồi xuống.


      Hai người đều đến đại trưởng công chúa.

      Hai người chỉ mấy việc vặt vãnh của hai đứa bé, nhưng vẫn rất say sưa.


      Bên ngoài đại trưởng công chúa thấy thái hậu vẫn chưa bước ra, trong lòng bà ta càng nặng nề hơn.


      Gặp mọi người trong phòng dường như đều muốn tránh ánh mắt của bà ta, bà ta đành lấy động tác uống trà che giấu nôn nóng của mình. Trà bị thay đổi chín lần, trong bụng đại trưởng công chúa chứa đầy nước, hơn nữa trong lòng khẩn trương, bà ta nín được.


      Thái hậu nhận được tin tức, : "Ai gia nghỉ ngơi sai biệt lắm, , ngươi tiếp tục ở đây chơi với Bái nhi cùng Mộc nhi, ai gia ra ngoài nhìn xem."


      Mắt Kỷ Trà Huyên nóng lên, lòng : "Tạ ơn thái hậu."


      Thái hậu vỗ tay Kỷ Trà Huyên, sau đó để Trình ma ma đỡ bà ra ngoài.
      lananhtran51, cass_moon3010, hoài14 others thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 78:
      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên ngồi cạnh yên tĩnh nhìn hai đứa bé với nụ cười dịu dàng.


      Có lẽ chơi mệt mỏi, hai đứa bé chậm rãi chìm vào giấc ngủ.


      Kỷ Trà Huyên đắp chăn cho tam hoàng tử, sau đó ôm lấy Mộc nhi, đến cùng là đứa của nàng, cảm giác ôm vào trong ngực cũng giống với.


      Khoảng nửa canh giờ sau, bên ngoài có tiếng bước chân, Kỷ Trà Huyên đặt Mộc nhi xuống cạnh tam hoàng tử.


      Rất nhanh, người bên ngoài bước vào.


      Kỷ Trà Huyên vội vàng đứng lên thỉnh an: "Tham kiến thái hậu."


      Tâm trạng thái hậu sai : "Mau đứng lên."


      Kỷ Trà Huyên qua hầu hạ thay Trình ma ma.


      "Bái nhi cùng Mộc nhi ngủ sao?"


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu: "Chắc hai đứa bé chơi mệt mỏi rồi."


      Thái hậu gật đầu, lại nhìn hai đứa nằm cùng nhau, tâm tình của bà rất tốt.


      Nàng đỡ thái hậu ngồi xuống.

      "Nàng ta trở về, cũng chuyện về Khiêm dung hoa."


      Kỷ Trà Huyên : "Đại trưởng công chúa hiểu khó xử của ngài."


      Thái hậu cười : "Ai gia còn biết sao, đây là công lao của con, nếu phải con kích nàng ta, nàng ta cũng thể hiểu thái độ của ai gia."


      Kỷ Trà Huyên : "Tần thiếp dám lấy công, vẫn là uy vọng của ngài cao."


      Thái hậu cười, bà vẫn thích nghe lời dễ nghe. Bà bảo Kỷ Trà Huyên ngồi xuống, hai người chuyện về những đề tài khác, nhưng hai người lại vô cùng ăn ý chuyện về Khiêm dung hoa.


      Đại trưởng công chúa tiến cung, lần đầu gặp Khiêm dung hoa, các phi tần đều thấy ngạc nhiên. Mặc kệ mọi người suy nghĩ thế nào, Kỷ Trà Huyên trừ được thái hậu thích, còn được thái hậu coi trọng coi như niềm vui lớn.


      Hiên Đức Nhã.


      Ninh quý tần xem sổ sách, càng xem càng nhíu mày.


      Tử Châu kính cẩn hỏi: "Quý tần nương nương có vấn đề gì sao?"


      Ninh quý tần : "Vì sao phân phát phân lệ như trước kia?"


      Tử Châu : "Từ khi xảy ra chuyện của Chu thứ nhân, nương nương xin phép hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương muốn chỉnh lý lại quy củ trong cung, cho nên mới có thay đổi này, nếu nương nương cảm thấy thể làm được, nương nương sắp xếp cho nương nương làm chuyện khác."

      Nụ cười mặt Ninh quý tần cứng đờ, sắp xếp làm chuyện khác, căn bản có khả năng. Lấy thủ đoạn của Kỷ Trà Huyên, tất nhiên đơn giản như vậy. chừng nàng ta còn có thể bị hoàng thượng răn dạy.


      "Ngươi có thể bẩm báo với thục nghi nương nương, bản cung xử lý tốt, có thể chia sẻ công việc trong cung với thục nghi là may mắn của bản cung."


      Tử Châu gật đầu : "Nương nương yên tâm, nô tì nhất định bẩm báo lại."


      Nhìn Tử Châu rời , Ninh quý tần đặt sổ sách lên bàn.


      Nàng có nên vì chuyện lâu dài này mà đắc tội với Thục phi cùng phần đông phi tần ? Nàng ta có đường lui, Kỷ Trà Huyên phái Tử Châu theo nàng ta, nếu có đường rẽ, Tử Châu tất nhiên bẩm báo lại cho hoàng thượng. Mất quyền lợi quan trọng, nhưng mất sủng ái của hoàng đế là vấn đề lớn.


      Ninh quý tần phải nhận thức lại Kỷ Trà Huyên, nàng ta hoài nghi khi hoàng thượng bảo nàng ta giúp đỡ, Kỷ Trà Huyên cũng lập ra bẫy này rồi.


      Bẫy này phải mưu, ràng là dương mưu, nàng ta biết là hố sâu, nhưng nàng ta vẫn phải nhảy xuống.


      Kỷ Trà Huyên chuyện với người quản lý sáu cục, nàng cũng động bọn họ, chỉ gõ chút, miễn cho đến lúc nàng xử lý công việc bị những người này lừa dối.


      Tử Châu vừa trở về, tay có sổ sách, Kỷ Trà Huyên cũng yên tâm.


      Nàng cũng sợ Ninh quý tần tiếp chiêu.

      Sáu vị nữ quan đứng đầu sáu cục ở trong cung nhiều năm, trong lòng như gương sáng. Tuy sức ảnh hưởng của bọn họ sai, nhưng vẫn là nô tì, người quản lý hậu cung muốn trị tội bọn họ chỉ cần câu .


      Nghe những người này khúm núm, Kỷ Trà Huyên phất tay cho bọn họ lui ra.


      Sáu vị nữ quan hành lễ xong bèn lui xuống.


      Kỷ Trà Huyên cười hỏi Tử Châu: "Ninh quý tần như thế nào?"


      Tử Châu : "Giống như nương nương tính toán, tuy Ninh quý tần thích, nhưng vẫn tiếp nhận."


      Kỷ Trà Huyên : "Ngươi vẫn qua coi chừng, đến lúc cần thêm mồi lửa."


      Tử Châu nhàng gật đầu.


      Chuyện này, người phía muốn nàng nghe lệnh nương nương.


      Kỷ Trà Huyên còn thêm: "Ngươi cũng cẩn thận, có gì đúng, lập tức bẩm báo cho bản cung."


      Tử Châu nghiêm túc đáp ứng rồi.


      Kỷ Trà Huyên cho Tử Châu lui ra.


      Trở lại tẩm cung, Chi Thảo giúp Kỷ Trà Huyên thay bộ quần áo mát mẻ hơn.


      "Nương nương, vì sao quan tâm nhiều đến sáu vị thượng cung hơn."


      Kỷ Trà Huyên : "Những người này rất trơn trượt. Muốn bọn họ đầu nhập vào... Rất khó."


      Chi Thảo : "Rất khó, phải có nghĩa là thể sao?"


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Bây giờ bản cung mượn sức bọn họ rất gây chú ý."


      Chi Thảo cũng trở nên im lặng.


      Kỷ Trà Huyên nhìn cửa sổ, nhàng : " thể mượn sức những người dễ thấy, xếp mấy người quan trọng vào sáu cục vẫn là đơn giản."


      Ánh mắt Chi Thảo sáng lên.


      " vội, còn có bảy tám tháng, từ từ đến là được."


      Chi Thảo gật đầu.


      "Trước mắt, chuẩn bị cho Cung Đức phi, đại hoàng tử cùng đại công chúa ra ngoài hành lễ mới là quan trọng nhất. Phùng ma ma ở trong cung nhiều năm, kiến thức cũng nhiều chút, ngươi cùng Phùng ma ma hay phủ nội vụ nhìn xem, cần xảy ra đường rẽ. Nếu có việc gì, hai người tự đưa này nọ đến cung Chiêu Phượng."


      Chi Thảo cũng biết chuyện này được có sai lầm.


      "Nương nương yên tâm."

      Kỷ Trà Huyên nằm ghế tựa nghỉ ngơi, thấy Chi Thảo nhàng bước ra cửa, nàng đột nhiên : "Chi Thảo, em vụng trộm cho người cho tiểu Thuật tử, tuy Khiêm dung hoa bị phạt quỳ, chỉ cần ở đó, cần xen vào chuyện khác."


      Chi Thảo ngẩn ra.


      Thấy khuôn mặt Kỷ Trà Huyên có nụ cười bí hiểm, nàng nghe lệnh.


      Triệu Tồn Hi tự phạt Khiêm dung hoa, nếu Khiêm dung hoa thành tâm chuộc tội, còn có thể kéo lại chút tình cảm của Triệu Tồn Hi. Nếu bị bắt đến nàng ta làm việc đáng lo, yên tĩnh, Kỷ Trà Huyên cười...


      Lúc Chi Thảo trở về, tức giận.


      Kỷ Trà Huyên nghe Chi Thảo đáp lời, quả nhiên ngoài dự đoán của nàng, quỳ ngày, nữ nhi của công chúa được chiều chuộng sao có thể chịu khổ như vậy, Kỷ Trà Huyên chỉ bảo tiểu Thuật tử trông coi cho Khiêm dung hoa ra ngoài, cho nên chỉ đứng trông chừng ở cửa.


      Chi Thảo mấy câu với tiểu Thuật tử, sau đó nhịn được vào xem, lại phát tuy Khiêm dung hoa quỳ, nhưng lại có cung nữ chia thức ăn đấm chân, cũng khó trách Chi Thảo tức giận.


      "Như vậy cũng tốt, đỡ tốn công sức của bản cung."


      Chi Thảo nhìn thấy Kỷ Trà Huyên mỉm cười, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, ánh mắt sáng ngời nhìn Kỷ Trà Huyên.


      "Nương nương, người của hoàng thượng ở đó sao?"


      Kỷ Trà Huyên trả lời, nhưng đáp án lại rất ràng.


      Triệu Tồn Hi có nhiều cơ sở ngầm mà, muốn biết chuyện gì tự nhiên dễ dàng.


      Đến chạng vạng, cũng truyền đến tin tức Ninh quý tần thị giá, Kỷ Trà Huyên buông sách trong tay xuống.


      Ninh quý tần... Có Triệu Tồn Hi cổ động, vở diễn này càng thêm phấn khích.


      Yên tâm dùng xong bữa tối, Phùng ma ma cùng các cung nữ đều cẩn thận nhìn sắc mặt của Kỷ Trà Huyên, phát Kỷ Trà Huyên tức giận, bọn họ cũng thở phào nhõm.


      Kỷ Trà Huyên nên tức giận sao? nên, hai người quản lý hậu cung, Triệu Tồn Hi tất nhiên dùng hành động tỏ vẻ duy trì. Huống chi, nàng làm tốt bẫy theo cầu của , cũng nghĩ cách xử lý càng toàn vẹn hơn.


      Chiêu thức sủng ái Ninh quý tần này, Kỷ Trà Huyên sớm nghĩ tới.


      Ninh quý tần vốn thích Triệu Tồn Hi, tuy chôn dấu sâu đậm, nhưng trong nháy mắt cũng bị Kỷ Trà Huyên bắt đến ánh mắt cực nóng của nàng ta.


      Kỷ Trà Huyên thể tức giận, cũng muốn tức giận.


      Ăn xong bữa tối, Kỷ Trà Huyên chơi đùa với tam hoàng tử lúc, sau đó nhàn nhã chơi cờ.


      "Nương nương, Vương lương nhân cầu kiến."


      Kỷ Trà Huyên đặt sách dạy đánh cờ cùng quân đen xuống.


      "Cho nàng ta vào ."


      Cửa nhàng đẩy ra, Vương lương nhân thấy Kỷ Trà Huyên thoải mái vui vẻ chơi cờ, giọng thỉnh an: "Tần thiếp tỉnh an Thục Nghi nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Sao ngươi lại tới đây? Làm xong việc chuyển cung rồi sao?"


      Vương lương nhân thấy Kỷ Trà Huyên gọi mình đứng dậy, vẫn ngồi xổm cung kính : "Tần thiếp thu dọn thỏa đáng, nên mới cố ý tới đây cảm tạ ân đức của Thục Nghi nương nương."


      Kỷ Trà Huyên quay đầu, mỉm cười vẫy tay với nàng ta.


      "Miễn lễ , lại đây chơi ván với bản cung."


      Vương lương nhân thở phào nhõm, nàng ta nghe lời đến vị trí Kỷ Trà Huyên chỉ vào rồi mới ngồi xuống.
      lananhtran51, huyenlaw68, hoài11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :