1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mân Côi - Phó Du (Full+đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      có chương mới rồi :v
      cố lên =D
      LạcLạc thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Còn cái xe oto do mẹ Mân Côi mua nữa mà. Sao Mân Côi k đòi nữa nhỉ
      LạcLạcTrâu thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Hôm qua nhà mình có việc, đến tận bây giờ mới post được :yoyo23: Cái xe ôtô nhất thời chị quên ấy, mấy chương sau cũng đòi :yoyo36:
      Chương 44
      Editor: mushroom
      Quả nhiên đời người có loại vô sỉ nhất, chỉ có loại vô sỉ hơn.

      Đối với Phương Tử Quân mà , cho rằng thời điểm mất mặt nhất là lúc bác trai quanh năm làm công bên ngoài bắt gặp lăn lộn giường với bác , thấy sắc mặt chán ghét cùng với nắm đấm như nồi đất của ông ta, nghĩ cuộc đời mình có lần mất mặt thứ hai.

      Nhưng, ngờ, cưới béo Lâm Mân Côi.

      chỉ vậy, còn xảy ra loạt việc.

      Chẳng hạn như bị Lâm Kiến Quốc nhục mạ ở trước mặt mọi người, bị Hoàng Oanh tát cái, bị đàn ông chơi...

      tại...

      Trước mặt đám đông, bị Lâm Mân Côi hắt ly cà phê lên người.

      Lâm Mân Côi tức giận, Phương Tử Quân có hơn gì. rất muốn tát bạt tay, nhưng tay vừa giơ được phân nửa, giọng non nớt của đứa trẻ bên cạnh vang lên.

      "Mẹ, mẹ… mau nhìn kìa! Chú kia muốn đánh dì đó.”

      Phương Tử Quân rất ghét trẻ con, nhất là những đứa ngu ngốc kiểu này. nhìn đứa và ba mẹ nó bằng ánh mắt ghét bỏ, mấy người dạy con cái như vậy à?

      ánh mắt khinh bỉ lẫn chán ghét nhìn về phía đứa và mẹ nó. ngờ, người mẹ lại lấy di động ra, còn tràn đầy phấn khởi : "Đợi chút, chụp lại , chúng ta nhất định nổi tiếng mạng ... lượng truy cập siêu cao luôn đúng ..."

      "..."

      Phương Tử Quân hít sâu hơi, bỏ tay xuống. Giờ bản thân sắp rơi vào đường cùng, nếu video đánh vợ bị tung lên mạng, chẳng phải tìm đường chết sao?

      Mà Lâm Mân Côi cười lạnh tiếng, vẻ mặt càng đặc biệt khinh miệt hơn.

      "Xem ra, chúng ta phải gặp ở toà rồi.”

      Phương Tử Quân còn tính gì, nhưng Lâm Mân Côi xách túi xách trước.

      Đúng là nhà dột còn gặp mưa. tại, Phương Tử Quân có ai bên cạnh, cũng chẳng có tiền, định vơ vét mớ ở chỗ Lâm Mân Côi, lại ngờ đối phương cương quyết thế.

      Phương Tử Quân cam lòng, cam lòng toàn bộ đều như vậy.

      Nhưng còn có biện pháp nào.

      ngoại trừ suốt đêm uống rượu, cũng thể làm chuyện gì khác.

      Từng tự xưng là người đàn ông phong lưu phóng khoáng, giờ đây hình như tới bước đường cùng.

      Hi vọng cuối cùng của Phương Tử Quân chỉ còn căn nhà của Trương Ngọc.

      Ít nhất coi như tốt đẹp, Hoàng Oanh chạy, tối thiểu vẫn còn căn nhà.

      Hôm nay Phương Tử Quân chuẩn bị gọi điện cho Trương Ngọc. Kết quả, còn chưa bấm số điện thoại, Trương Ngọc khóc sướt mướt gọi tới.

      "Tử Quân… xảy ra chuyện rồi... Con mau quay về ... có chuyện rồi..."

      Trong lòng Phương Tử Quân giật thót cái, hình như vận may của con người dùng hết, mọi chuyện xui xẻo bao giờ cũng thi nhau kéo đến.

      Vội vàng chạy về nhà, lại phát Trương Ngọc ngồi xổm trước cửa khóc lóc, bên cạnh còn có hai gã đàn ông trông như hung thần ác sát.

      "Mấy người làm gì vậy? Định bắt nạt người già à?”

      Nghe Phương Tử Quân thế, người đàn ông có râu quai nón trong số đó bước ra, khinh miệt nhìn Phương Tử Quân : "Mày là con trai bà ta? Tốt rồi… Mày đến đúng lúc lắm. Mẹ mày học cái gì học lại học theo người ta chơi cổ phiếu. Lúc trước, mượn công ty bọn tao triệu… giờ thua đến mức chẳng còn phân tiền nào… câu thôi, nếu bọn mày có tiền, dựa theo trình tự, căn nhà này thuộc về bọn tao…”

      Nghe gã có râu quai nón xong, Phương Tử Quân tức giận suýt đánh mất lý trí. xoay đầu lại, Trương Ngọc vẫn còn khóc, Phương Tử Quân càng nhìn càng bực bội, kéo Trương Ngọc cái.

      "Mẹ! Mẹ , chuyện này rốt cuộc là sao?"

      Thấy sắc mặt con trai tốt, Trương Ngọc dường như cảm thấy chỗ dựa cuối cùng cũng mất. Rốt cuộc bà ta nhịn được, oa tiếng òa khóc, thuận tiện thuật lại việc.

      Hóa ra, nhắc tới chuyện này, phải đến người nữa.

      Đó là ông lão điển trai Trương Ngọc quen ở bệnh viện, ông ta tên Giang Sơn, nghe giáo sư đại học về hưu.

      Từ khi ba Phương Tử Quân mất đến nay, Trương Ngọc vẫn tìm đối tượng. phải muốn tìm, chỉ vì bà ta là hoa tàn ít bướm, lại có bản lãnh gì, còn dẫn theo hai đứa trẻ, sao có người để ý được.

      Nhưng, Trương Ngọc có già hơn nữa cũng có trái tim thiếu nữ. Đặc biệt Trương Ngọc ngu xuẩn thế.

      Giang Sơn chỉ ngon ngọt mấy câu với bà ta, bà ta lâng lâng, cái gì cũng nghe theo ông ta, kể cả căn nhà này.

      Vừa khéo lúc còn ở đại học, Giang Sơn dạy bộ môn đánh giá hạng mục đầu tư, cái tên vừa nghe biết cao sang. Lúc đầu, Trương Ngọc còn có đầu óc, tin Giang Sơn.

      Nhưng, Giang Sơn dẫn bà ta xem mấy căn nhà, đều do ông ta chơi chứng khoán kiếm được.

      Còn theo ông ta, tính mạo hiểm rất ít.

      Đời này Trương Ngọc sợ nghèo, người già, chỉ muốn kiếm chút tiền phòng thân.

      Vì thế liền nghe theo Giang Sơn, bắt đầu chơi chứng khoán kiếm tiền.

      Nhưng có tiền vốn, ban đầu, Giang Sơn cho bà ta mượn năm mươi ngàn, bà ta nhanh chóng lời gấp đôi. Nếm được chút ngon ngọt, ắt phải câu cá lớn hơn, nhưng có tiền vốn, đúng lúc đó Giang Sơn liền đề nghị thế chấp căn nhà.

      Trương Ngọc khẽ cắn môi, nghĩ đến con người Giang Sơn quả thực tệ, bèn đồng ý.

      Phương Tử Quân nghe Trương Ngọc kể như vậy, mắt tối sầm lại, vất vả lắm mới vịn tường đứng vững.

      “Chuyện lớn thế này sao mẹ tiếng với con?" Phương Tử Quân thực tức giận, triệu đó, căn nhà đó… Lại có thể tiêu hết như vầy.

      Trong khoảng thời gian có ở đây, người đàn bà ngu xuẩn này rốt cuộc làm vài chuyện.

      Thấy dáng vẻ con trai như hung thần ác sát, Trương Ngọc sợ tới mức ngừng khóc.

      "Con à… Mẹ biết... Giang Sơn ràng từng ... ràng từng ..."

      Phương Tử Quân căm hận... nghiến răng nghiến lợi căm hận... chỉ hận Trương Ngọc ngu xuẩn, còn hận bà ta tầm tuổi này rồi lại muốn đàn ông.

      Phương Tử Quân tức giận, đẩy Trương Ngọc quấn lấy mình ra.

      "Giang Sơn, Giang Sơn! Bà chỉ nhớ Giang Sơn! Vậy bà tìm ông ta !"

      xong, Phương Tử Quân dốc sức hất Trương Ngọc ra, muốn bỏ .

      Trương Ngọc vừa nghe chỗ dựa cuối cùng mất, nước mắt rơi ào ào, lại cố tình dám khóc. Chỉ có thể từ dưới đất bò dậy, vài bước đuổi theo Phương Tử Quân.

      "Con ơi... giờ mẹ chẳng còn gì cả ... Con ơi! Con đừng bỏ lại mẹ…”

      Phương Tử Quân chán ghét muốn chết, lúc này giận dữ làm gì muốn để ý tới Trương Ngọc.

      Bà mẹ khóc sướt mướt hành lang, quả muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu.

      Gã râu quai nón lại có tính nhẫn nại, "Tao mặc kệ rốt cuộc mày muốn sống hay chết… Dù sao căn nhà này bọn tao thu lại… Thừa dịp tâm trạng bọn tao tốt... cho bọn mày ngày dọn cách khác…”

      Gã râu quai nón giơ nắm đấm lên với Phương Tử Quân, "Cẩn thận tao khách sáo với bọn mày!"

      Dưới cường quyền, Trương Ngọc và Phương Tử Quân hoàn toàn biến thành quần thể yếu ớt. Nhưng việc đến nước này, cho dù tức giận nhưng có thể làm gì?

      Phương Tử Quân tức giận hồi, cũng tỉnh táo lại.

      Mặc dù biết xác suất ấy rất , song vẫn muốn cố gắng phen.

      "Mẹ có số điện thoại của Giang Sơn ?”

      Trương Ngọc khóc tới mức mắt mũi đều đỏ ửng, thấy vẻ mặt trầm của Phương Tử Quân, bà ta yếu ớt : "Mẹ gọi điện... nghe máy…”

      Chính là kẻ lừa đảo mà.

      Phương Tử Quân nghiến răng nghiến lợi, "Thế bất động sản của ông ta sao… Hòa thượng chạy rồi vẫn còn miếu!”

      Cách nghĩ của Phương Tử Quân rất đơn giản. Điện thoại của Giang Sơn gọi được chẳng sao cả, nhà của ông ta chung quy biết chạy.

      Dựa vào trí nhớ của Trương Ngọc, hai người tới mấy căn nhà kia, nhưng cuối cùng chỉ nhận được kết quả khiến hai người thất vọng.

      Những căn nhà ấy căn bản phải của Giang Sơn, mà của chủ hộ mới chuyển đến. Chủ nhà trước đó cũng phải Giang Sơn.

      Lần này, Trương Ngọc hoàn toàn mờ mịt.

      " đúng... ông ấy từng cho tôi xem giấy tờ nhà…”

      Hai vợ chồng ở bên nhìn nổi, liếc giấy tờ nhà cái thản nhiên : “Giờ khoa học kỹ thuật phát triển vô cùng, đừng giấy tờ này…”

      Trương Ngọc hoàn toàn mờ mịt, Phương Tử Quân cũng khá bao nhiêu.

      Hai người cấp tốc báo cảnh sát, nhưng cảnh sát bày tỏ đây là kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, lại đến trường đại học của Giang Sơn điều tra, căn bản hề có người này.

      tại liên lạc được, toàn bộ thông tin Trương Ngọc biết đều là giả, cảnh sát phải vạn năng, chỉ cố hết sức lưu ý trường hợp của Phương Tử Quân.

      Nhưng Phương Tử Quân ở quan trường quá hiểu ý lời này chỉ cho có lệ. Căn bản phá được án, tại sao họ phải phí sức làm những chuyện vô ích vậy.

      Lúc rời khỏi cục cảnh sát, Trương Ngọc vừa mệt vừa đói, cả ngày nay bà ta chưa ăn cơm, bụng kêu ục ục, tuy bi thương, nhưng bụng vẫn phải lấp đầy.

      "Con trai... mẹ…” Bụng kêu ác liệt, Trương Ngọc cũng dám mình rất đói bụng.

      giờ Phương Tử Quân muốn để ý tới Trương Ngọc, trực tiếp phủi tay muốn .

      Trương Ngọc xấu hổ tới nỗi gương mặt già nua đỏ bừng, lúc này chẳng biết tính sao, bèn tiến lên bước kéo tay Phương Tử Quân, "Chúng ta tính sao đây..."

      Phương Tử Quân nhìn bà mẹ vô dụng của mình, cười lạnh tiếng : "Chẳng phải bà muốn kiếm tiền à? Chẳng phải bà rất có ích sao? Tự bà nghĩ cách … đừng tới làm phiền tôi…”

      xong, hất tay Trương Ngọc ra.

      Trương Ngọc muốn đuổi theo, nhưng Phương Tử Quân nhanh chóng gọi chiếc taxi rời .

      Trương Ngọc bắt hụt, khóe mắt chua xót, nước mắt lại rơi ào ào.

      còn nhà để về, con trai ruột cũng nhận bà ta.

      Bà ta muốn thê thảm cỡ nào thê thảm cỡ nấy.

      đến Lâm Mân Côi, biết là may mắn hay xui xẻo.

      Tối nay khi rời khỏi trung tâm thể dục Hân Hỉ 9h rồi, lúc băng qua quảng trường phố thương mại, chợt thấy đám người vây xem.

      Lâm Mân Côi lòng đồng tình gì, nhưng chỉ tùy tiện thoáng nhìn như thế, lại phát người té xỉu giống Trương Ngọc vậy.

      Lâm Mân Côi cảm thấy Trương Ngọc đáng ghét, nhưng thấy chết cứu làm được.

      Đẩy đám đông ra, người nằm hấp hối mặt đất phải Trương Ngọc là ai? Bất quá, gương mặt bà ta đầy vệt nước mắt, cả người dơ bẩn. Khoảng thời gian trước chẳng phải còn rất tốt, còn có thể đánh nhau với sao? Sao giờ biến thành bộ dáng này rồi?

      Có điều... Mặc kệ thế nào, trước tiên đưa bà ta đến bệnh viện .

      Lâm Mân Côi nghĩ, coi như lương tâm mình trỗi dậy, làm chuyện tốt .

      Nhưng đưa Trương Ngọc đến bệnh viện xong, sau khi tiếp nhận kiểm tra, nhận được kết quả lại khiến Lâm Mân Côi giật nảy người.
      Last edited: 24/5/16
      28101995, Thích ăn thịt, Hiyoko57 others thích bài này.

    4. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Chắc là Trương Ngọc có thai rồi :v
      Nếu vậy nhục thôi rồi :yoyo59:
      LạcLạc thích bài này.

    5. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      chắc ko phải già rồi còn có thai đấy chứ.....Lạy tác giả =.=|||
      ChrisLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :