1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Conluanho

      Conluanho New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Khi chọc vợ, Thành đáng bị đánh đòn, biết với trợ giúp của Tố Nguyệt Ngưng Hương có thuận lợi chuộc thân trong thời gian Cảnh Hàn vắng ?
      Chris thích bài này.

    2. meomeo1993

      meomeo1993 Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      54
      ch ngung huong gio moi biet tam quan trong cua kuc thanh ak, gio con aly lam bao cat trut gian nua ak, toi the

    3. Lạc Duyên

      Lạc Duyên New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      13
      Hóng chương mới từng ngày :yoyo42:
      windytales_1001ThiênMinh thích bài này.

    4. lia phạm

      lia phạm New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      22
      ngày nào cũng vào và hóng từng chương. mong bạn @misa xuất .

    5. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 53:
      Edit: Hà

      Ngưng Hương khóc.

      Lục Thành luống cuống, mắt thấy xung quanh có người nhìn qua bên này, vội vã kéo Ngưng Hương vào góc bên cạnh có vẻ hơi dơ dáy bẩn thỉu.

      phải là muốn tìm nơi non xanh nước biếc để an ủi nàng, nhưng người đến người đường rất nhiều mà chỉ có góc này lại có người.

      Nhưng Ngưng Hương chỉ trong thời gian ngắn lại gặp nhiều chuyện buồn hơn vui, thêm kích thích này nên nàng nhịn được khóc vài tiếng, phát tiết nỗi tuyệt vọng sợ hãi trong lòng, theo hai bước mới trở lại bình thường . Giãy ra khỏi bàn tay của Lục Thành, nàng lặng lẽ lau mắt, cúi đầu : "Ta sao, chỉ là bị ngươi hù thôi, ta sợ ta trả nổi tiền."

      Cũng trách được Lục Thành.

      Nàng cứ luôn cự tuyệt ý tốt của Lục Thành, Lục Thành trêu nàng cái về tình có thể tha thứ, nhưng lại biết nàng trong tình huống khó xử.

      Cuối cùng Lục Thành cũng phát nàng có điểm thích hợp.

      Nàng thích , lần trước tới đón nàng, lúc đó tiểu nương này vẫn còn đề phòng giống như trộm cướp vậy, nhưng lần này vì sao nàng lại chạy đuổi theo Lý ma ma?

      Còn chuyện vừa rồi nữa, hù nàng khiến nàng khóc lóc như vậy, nhưng tại sao nàng lại đánh mắng nhỉ? Lục Thành còn nhớ có lần hù muội muội, A Đào sau khi bật khóc lập tức nhào lên người , từng đấm từng đá liên hoàn, luôn giọng mắng là đại ca xấu...

      Nghĩ đến hình ảnh Ngưng Hương nhào lên người đánh mắng xấu xa, Lục Thành cảm thấy hơi thất vọng.

      thà rằng nàng tức giận mà mắng .

      "Nàng, phiền ta tới đón nàng sao?" Thấy nàng lau sạch nước mắt, Lục Thành dò hỏi.

      mặt Ngưng Hương nóng lên.

      Lúc cần nàng chỉ hận có cách nào để gặp lại , bây giờ có việc cầu người lại ngóng trông đến, nàng cũng là người tính toán.

      Nhưng vì muốn cầm bạc của Tố Nguyệt, nàng cũng chỉ còn cách xin Lục Thành giúp đỡ thôi.

      Nhìn thấy quần áo người tám phần là đồ mới, Ngưng Hương cất giọng như muỗi kêu : "Lục đại ca, ta, ta muốn chuộc thân, nhưng ta còn thiếu mười hai..."

      Lục Thành thấy khuôn mặt nàng hồng như vậy khiến tim đập cũng nhanh, nghe nàng như vậy lập tức trả lời: "Ta có, bây giờ ta... chờ lát ít người hơn ta liền đưa cho nàng." đường bây giờ tốt xấu lẫn lộn, nếu lúc này cầm túi tiền đưa cho nàng sợ bị người khác để mắt tới.

      vui mừng giúp đỡ, nghĩ đến nguyên nhân kích động như vậy là vì thích nàng, mặt Ngưng Hương càng đỏ hơn.

      có hiểu lầm là nàng cũng động tâm với hay đây, cho nên mới tìm vay tiền?

      Lục Thành suy nghĩ nhiều như vậy, thấy nàng đỏ mặt lúng túng, quả thực hiểu được cảm giác của nàng, đại đa số người da mặt mỏng lúc vay tiền người khác cũng đều có bộ dáng như nàng. Lục Thành cũng biết trong lòng nàng vẫn có mình, dù sao lần trước sau khi bị bắt nạt, tiểu nương phẫn nộ còn muốn tự sát, thể nào trong chốc lát mà chuyển biến nhanh như vậy được, nhưng nàng chịu tìm để giúp nàng, nàng muốn chuộc thân, chuyện này thôi cũng đủ khiến cho trong lòng nở hoa.

      Có lẽ tháng này nàng ở Hầu phủ bị người khác khi dễ cho nên quyết định chuộc thân?

      Lục Thành mặc kệ, nàng chịu chuộc thân, vui vẻ lắm rồi.

      " thôi, chúng ta mua dưa." Vì muốn để nàng hết lúng túng, Lục Thành cười dẫn đường .

      Ngưng Hương gật gật đầu, rũ mắt theo bên cạnh .

      Hàng dưa ở ngay bên cạnh, Lục Thành cũng thường tiếp xúc với dưa và trái cây liên tục cho nên rất nhanh chọn được hai quả dưa hấu đẹp mắt, đều hơn mười cân chút, chủ quán liền tính hai mươi cân. Dưa hấu nặng, giá cả so với loại trái cây như đào rẻ hơn nhiều, nhưng vẫn phải là mười văn tiền cân, mà hai quả dưa hấu này ít nhất là hai lượng bạc.

      Trong tay Ngưng Hương tổng cộng mười bảy văn tiền, nếu chuộc thân có lẽ nàng có thể cam lòng tiêu pha lần, nhưng bây giờ nàng muốn chuộc thân, sau này còn phải tích góp tiền trả cho Lục Thành, nàng cảm thấy tiếc nên đành giọng với Lục Thành: "Lục đại ca, kỳ A Mộc thích ăn dưa hấu lắm, huynh tự mình mua , ta sang bên cạnh nhìn trái cây khác chút."

      "Nàng chuộc thân là chuyện vui, ta cao hứng nên mới mua cho nàng cùng A Mộc ăn." Biết nàng muốn chuộc thân cho nên dáng vẻ vui mừng của Lục Thành nãy giờ vẫn chưa biến mất, lưu loát lấy hai lượng bạc đưa cho chủ quán, sau đó mỗi tay ôm quả dưa hấu, dựa vào thân cao lớn nhìn về phía phía trước, vui vẻ : "Lý ma ma cũng trở lại , chúng ta cùng tới chỗ xe lừa thôi."

      Ngưng Hương nhìn trái dưa hấu trong ngực , biết khuyên được nên đành theo về phía trước, giọng : "Lục đại ca, chuyện chuộc thân của ta vẫn chưa đề cập với ma ma, ngươi có thể hay ..."

      Nàng có kế hoạch của nàng, cho nên chuyện này ngay cả Lý ma ma nàng cũng đành giấu.

      "Thôn chúng ta có người tổ chức tiệc vui, hai quả dưa này là ta giúp bọn họ mang về." Lục Thành cúi đầu nhìn nàng, giọng điệu nhàng nhìn nàng nháy mắt.

      Đôi mắt sáng ngời kia vừa dịu dàng lại phong lưu, tim Ngưng Hương giống như dây xích đu bị đẩy cái, cho dù tay chỉ sờ dây chút thu về nhưng tim nàng vẫn lay động như cũ, loạn nhịp đập thình thịch, lâu cũng chưa thể bình tĩnh lại.

      hán tử nông gia, ánh mắt dài câu dẫn người như vậy làm gì?

      Tự biết định lực của bản thân đủ, Ngưng Hương nhìn Lục Thành nữa, cùng Lý ma ma hội hợp rồi ba người lại cùng nhau lên xe lừa.

      Lục Thành hết sức quan tâm nàng, sợ bị người ở Bắc thành chờ xe đoán được cùng với Ngưng Hương chính là cặp "uyên ương" trong rừng cây , cố ý với hai người mình có việc khác phải làm, mang Lý ma ma cùng Ngưng Hương trong thành lượn vòng rồi mới chạy về phía cửa thành.

      Đám người Quách lão tam xuất phát.

      Ngưng Hương lặng lẽ thở phào nhõm, nhớ lại màn trong rừng cây kia, lại nhìn sang Lục Thành, có lẽ là bắt người tay ngắn, nàng rốt cuộc cũng thể nào tức giận được nữa.

      Xe hồi, Lý ma ma như cũ xuống xe ở trấn Bạch Hà.

      Quãng đường còn lại chỉ còn dư lại hai người bọn họ.

      "Nè, đây là hai mươi lượng, nàng cầm hết , lỡ Hầu phủ chịu thả nàng, cố ý đòi thêm tiền nàng cũng có tiền mà dùng, nếu đòi nhiều hơn tốt, về đưa lại ta là được." Lục Thành lấy ra túi tiền ở trong người vì nàng mà mang theo, quay đầu lại đưa cho nàng.

      ra tay hào phóng, Ngưng Hương ngẫm lại cũng cự tuyệt nữa, thử dò xét rồi mới đưa tay ra nhận lấy.

      Lục Thành nhìn chằm chằm khuôn mặt phiếm hồng của nàng, ma xui quỷ khiến thế nào lúc nàng sắp đụng phải túi tiền liền thu tay về.

      Ngưng Hương giật mình ngẩng đầu nhìn liền đối mặt với khuôn mặt tươi cười trêu tức của nam nhân.

      lại trêu cợt nàng!

      Khuôn mặt nhắn của Ngưng Hương lập tức đỏ lên, đôi môi đỏ mọng tự chủ khẽ bĩu môi, lập tức muốn quay trở về chỗ ngồi.

      "Tiếp nè." Lục Thành thỏa mãn liền thu lại ý, nhàng cầm túi tiền ném tới.

      Ngưng Hương vững vàng tiếp được, đầu cúi thấp xuống, mắt hạnh đảo qua, sau đó lại ngồi ở phía sau rồi cảm tạ với .

      vì sao mà hôm nay Lục Thành cảm thấy nàng rất đẹp, khó có được bầu khí tốt như vậy, dứt khoát quay đầu lại với nàng, "Ngày mai trở về chuộc thân liền sao? Vậy ta ở ngoài cửa thành chờ nàng nhé, nàng chuộc ra ta lại chở nàng về."

      Ám hiệu ngày mai còn có thể đưa nàng về.

      Ngưng Hương nghe liền hiểu, lại nhìn túi tiền to trong tay khó xử lát, vẫn khuyên : " được, gần đây bên trong phủ xảy ra ít chuyện, ta phải đợi cơ hội mới có thể đề cập đến chuyện chuộc thân được, thể cụ thể là ngày nào, Lục đại ca vẫn nên gấp rút làm chuyện của mình , ngày mai ta ngồi xe của Quách lão tam trở về được rồi, tháng..."

      Đột nhiên ý thức được nàng vậy mà lại chủ động đề cập đến chuyện trong rừng cây, Ngưng Hương vừa ảo não lại lúng túng, đầu cuối xuống thể thấp hơn được nữa.

      Miệng lưỡi Lục Thành đắng khô, lại nghiêm trang bồi tội: "Thực xin lỗi, ngày đó, ta quá xúc động ."

      Ngưng Hương xấu hổ nghe xong càng xấu hổ hơn, đầu gác đầu gối quay qua chỗ khác, hồi lâu mới buồn buồn : "Ta mệt rồi, khi nào gần đến Lục đại ca gọi ta nhé."

      Lục Thành rất ưa thích nhìn bộ dạng xấu hổ muốn chết này của nàng, nhìn cái gáy của nàng mà nhìn cũng chớp mắt, bất quá cuối cùng vẫn đau lòng cho nàng, nuốt vài cái rồi xoay người nhìn về phía trước, khàn giọng nhắc nhở nàng: "Vậy nàng ngoảnh mặt về trước nằm ngủ xíu , mặt trời rất nắng đừng để bị rám đen."

      Mặt trời phơi nắng cũng đều suy xét đến , hình như có phần săn sóc quá rồi?

      Ngưng Hương nhắm mắt lại, trong khoảnh khắc đó, biết là bị mặt trời phơi nắng hay là bị lời của , giống như cái gì cũng đều nghe được .

      đường im lặng, xe lừa chậm chậm về phía bắc, lúc gần sắp đến chỗ Từ Thu Nhi và A Mộc đứng ở ngã ba, Lục Thành mới thấp giọng hỏi: "Ngày mai nàng trở về có phải cũng chỉ có Thu Nhi và A Mộc đến tiễn nàng hay ?"

      "Đúng vậy, làm sao vậy?" Ngưng Hương hoang mang hỏi.

      Lục Thành cười, đầu cũng quay lại : "Vậy ngày mai ta ở đây đợi nàng, nàng chỉ cần kiếm cớ ứng phó hai người bọn họ là được rồi."

      Ngưng Hương sốt ruột, đệ đệ dễ lừa gạt rồi, nhưng còn đường muội vốn vẫn đoán mò nàng cùng Lục Thành...

      Còn muốn khuyên nữa nhưng đột nhiên Lục Thành lớn tiếng chào hỏi Từ Thu Nhi và A Mộc.

      Ngưng Hương chỉ đành đem bụng lời nén trở về, nhịn được ở trong lòng mắng Lục Thành tiếng vô lại.

      Nhưng mà nàng lo lắng thừa rồi, cần chờ đến ngày mai mà hôm nay Từ Thu Nhi nhất định phải hỏi hai người có chuyện gì , sau bữa cơm trưa liền kéo Ngưng Hương đến dưới tàng cây hồng, vẻ mặt thành hỏi nàng, "Tỷ tỷ có phải thích Lục đại ca hay ?"

      "Muội đừng bậy." Ngưng Hương nghe vậy liền muốn quay trở về.

      Từ Thu Nhi vội vã giữ chặt nàng, "Tỷ tỷ, hai chúng ta còn có chuyện gì bí mật đây. Tỷ hãy nghe muội , Lục đại ca đúng là người tốt , nhưng tỷ muốn ở cùng chính là tái giá , tỷ thực để tâm sao? A Nam bây giờ tuy rất đáng , nhưng lỡ may bé lớn lên lại thích tỷ làm sao bây giờ? Còn những phụ nhân trong thôn chúng ta nữa, họ thích nhất chính là về ba đạo bốn..."

      Có thể thành công chuộc thân hay còn biết, bây giờ Ngưng Hương căn bản muốn phiền não đến những chuyện này, xoay người : "Thu Nhi, lần trước tỷ muốn mượn bạc của Lục đại ca để chuộc thân, cho nên hôm nay mới đón tỷ, muội đừng nghĩ nhiều được ?"

      "Tỷ tỷ muốn chuộc thân sao?" Từ Thu Nhi lập tức dời chú ý, hưng phấn hỏi.

      Ngưng Hương cười cười, kéo nàng gặp Đại bá mẫu Lý thị, giọng giải thích với đôi mẹ con này: " tại bây giờ bạc đủ rồi, nhưng Hầu phủ nuôi cháu ba năm ăn ngon ngủ yên, nếu như bây giờ cháu đường đột đề ra chuyện chuộc thân có bao nhiêu bạc tình, cho nên chúng ta phải tìm lý do . Cháu nghĩ qua , đầu năm ngày để cho Thu Nhi cố ý mang A Mộc Bắc Hà chơi, sau đó A Mộc giả bộ chết đuối gặp chuyện may, Đại bá phụ lại vào thành tìm cháu, sau đó cháu có thể lấy lý do về nhà chiếu cố đệ đệ cầu xin phu nhân thả cháu ra ngoài phủ."

      để cho người nhà lo lắng, nàng cũng qua chuyện khó xử của mình khi rời phủ, tại có biện pháp, cũng khỏi nghĩ tới lý do tốt, nếu Đại bá mẫu nhất định hoài nghi nàng vì sao chuộc thân còn phải vòng lớn như vậy. Đến nỗi phải khiến đệ đệ giả bộ chết đuối, đây là vì ứng phó Bùi Cảnh Hàn , đỡ cho Bùi Cảnh Hàn trở về sinh nghi mà sai người đến trong thôn hỏi thăm. Bùi Cảnh Hàn thông minh như vậy, khi để biết được đệ đệ có xảy ra chuyện gì nhất định có thể đoán được động cơ nàng rời phủ thuần khiết.

      Cho nên dù bước nàng cũng thể nhầm.

      Lý thị tính cách cởi mở tâm tư đơn giản, chút nghi ngờ lời của cháu , cười bảo đảm : "Hương nhi yên tâm, đầu năm đại bá phụ của cháu tìm cháu." xong nhìn đứa cháu hiểu biết lại dịu dàng, mắt Lý thị đột nhiên có chút chua xót, giang tay ôm cháu tuổi còn mà phải bán mình rời nhà vào trong lòng, "Hương Nhi nhà chúng ta cuối cùng cũng muốn trở về nhà rồi, chờ qua hai năm sau Đại bá mẫu nhất định tìm cho cháu gia đình khá giả."

      Cái ôm ấp mềm mại của trưởng bối khiến người an tâm, Ngưng Hương nghe hơi thở quen thuộc người Đại bá mẫu, chỉ cầu hết thảy đều thuận lợi.

      Chạng vạng, phụ tử Từ Thủ Lương và Từ Hòe trở về, biết được chuyện vui này mọi người đều cảm thấy vui vẻ.

      Lý thị chưa quên nhắc nhở bọn họ, "Nhớ giữ kín chuyện này, thể để người ta biết là chúng ta là giả bộ!"

      Mới vừa xong, A Mộc từ nhà xí ra, vui vẻ chạy qua bên này.

      Ánh mắt của đại gia đình lập tức đều nhìn về phía , mọi người nhìn lẫn nhau ăn ý quyết định chuyện này cần cho đứa bé năm tuổi.

      Tác giả có lời muốn : chúc mọi người ngủ ngon!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :