1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Bất quá cố tương nhớ tới đáng giá --> đánh giá
      hay quá bạn ơi
      LạcLạc thích bài này.

    2. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 77

      Edit: tiểu lộc hàm

      Thái tử phi Ngô Lan Hi nhìn mẫu thân khóc như mưa, trong lòng cũng chịu nổi, trước kia nàng ta vẫn luôn cảm thấy mẫu thân quyết đoán, chỉ có phần ba quyết đoán của ngoại tổ mẫu, ngay cả vài di nương được sủng ái trong phủ mà cũng chỉ dám ngầm mắng vài câu, sau đó yên lặng rơi lệ, chút thủ đoạn cũng có, kết quả bây giờ ngẫm lại, lúc trước mẫu thân đúng, vị trí thái tử phi này quả thực hề tốt, vì nàng ta luôn cho rằng địch thủ của mình là Dương Trúc Quân chứ phải cái vị Cố lương đệ kia, cái người mà nàng ta luôn nghĩ là thôn thô bỉ, kết quả, thực tế đoa lại là vị mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành khó gặp.

      Nàng ta kiêu ngạo về dung mạo tú lệ khó ai bì kịp của mình, nhưng dung mạo này đứng cạnh vị Cố lương đệ xuất thân thôn kia lại ảm đạm thất sắc, khó trách vào đêm tân hôn, khi thái tử nhìn thấy nàng, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh chấn kinh.

      tại ngẫm lại, suy nghĩ lúc trước của nàng ta quả thất quá mức ngu ngốc.

      "Nương nương, lúc trước ta vị trí thái tử phi rất tốt... , tại thái tử điện hạ lại có nhiều nghi kỵ với ngài, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?" Hoàng thị đến đây lại cầm khắn lau nước mắt.

      "Nương, người đừng nữa." Thái tử phi Ngô Lan Hi trong lòng hoang mang, chỉ cảm thấy tiếng khóc của mẫu thân tiếng như kích động bất lực của nàng ta.

      Vẻ mặt Hoàng thị đầy lo lắng, làm sao có thể nghe lời khuyên, : "Con thành cho nương biết, giữa con và thái tử điện hạ rốt cuộc là có ..."

      Thái tử phi Ngô Lan Hi nhớ tới bản thân phải mình trông tân phòng cảm thấy như bị người ta tát cho cái, nàng ta xấu hổ cúi đầu thấp xuống, nắm chặt khăn tay buông ra.

      Hoàng thị vừa thấy bộ dáng này là biết, trong lòng bà đầy khiếp sợ, nhịn được : "Sao con lại có thể hồ đồ như vậy? Lúc trước nương với con vị Cố lương đệ kia phải dễ đối phó , cần để ý đến những chuyện khác, phải biết rằng nên ở chung hòa thuận với nàng ta, con vì sao lại nghe?" Hoàng thị nghĩ đến thái độ thờ ơ của thái tử phi với thái độ ôn hòa của Cố lương đệ trong yến tiệc cảm thấy vô cùng lo lắng khó chịu:" nữ tử xuất thân thôn nữ lại có thể vững vàng theo bên người thái tử, nay lại sinh thêm nhi tử là người đơn giản hay sao?"

      Ngô Lan Hi càng nghe càng phiền chán, chịu nổi đứng lên quát:"Nương, người đừng nữa! Người ngoại trừ khóc sướt mướt trước mặt ta có thể làm được cái gì chứ? Nếu người có cao kiến vậy mấy cơ thiếp kia có thể chạy quanh nương ư?"

      Hoàng thị khiếp sợ nhìn Ngô Lan Hi, mặt đầy vẻ bi thương : "Ngươi vì sao lại chuyện như vậy với mẫu thân... , ngươi trước đây rất nhu thuận mà."

      Ngô Lan Hi xong cũng hối hận , nàng ta cũng biết vì sao lại như thế này, từ lúc bắt đầu tiến cung nàng ta cảm thấy có con người khác dần sống lại trong lòng nàng ta, dần dần thay thế cái người nhu thuận mà mẫu thân luôn kỳ vọng kia, nàng ta muốn nổi giận, oán hận, bất mãn, thầm nghĩ những áp lực bản thân phải chịu đều có thể dẫm nát dưới lòng bàn chân.

      Hoàng thị khóc nửa ngày cũng thấy Ngô Lan Hi dỗ bà ta, trong lòng bà ta tức giận bỏ , cảm thấy phí công nuôi nữ nhi, tới cửa lại bất đắc dĩ quay đầu, mẹ con thiên tính, luôn luyến tiếc nữ nhi phải chịu khổ, cuối cùng tự mình tìm bậc thang : "Nương dù vô dụng, nhưng nương sinh ra hai vị ca ca trước khi có con, đại ca của con nay làm tri phủ Hàng Châu, được trọng dụng, nhị ca con vài năm trước trúng khoa cử vào Hàn Lâm viện, quá cao nhưng cũng là người có tiền đồ, con xem, nương có nhi tử nhi nữ tốt như vậy cần gì phải so kè với những nữ nhân kia ?" Hoàng thị tới đây, lại nhịn được khóc: "Nếu con muốn có chỗ đứng tốt phải sinh được nhi tử. Có đích trưởng tôn mới là việc nên suy nghĩ."

      Hoàng thị rồi, Ngô Lan Hi mình ngồi cả nửa ngày, đầu óc ngừng vang lên tiếng của Hoàng thị... , nàng ta thấy bản thân quá hồ đồ , cùng Dương lương đệ tranh đoạt để làm cái gì chứ, giống như Hoàng thị nó, sinh hạ nhi tử mới là mấu chốt, nhưng cho dù tại nàng ta thông suốt có ích lợi gì? Thái tử muốn thấy nàng ta.

      Nghĩ đến đây Ngô Lan Hi hung hăng nắm chặt bàn tay, móng tay được chăm sóc tỉ mỉ nhiều năm nay bị bẻ gẫy cũng biết.

      Trong bóng đêm, ánh mắt Ngô Lan Hi lóe lên hận ý ác độc.

      Trời dần dần ấm áp hơn, tựa như chỉ chớp mắt xuân về hoa nở, Cố Tương nhìn cây quýt ngoài cửa chậm rãi đâm chồi xanh mướt, cảm thấy tâm tình vô cùng vui vẻ.

      Thời tiết tốt, nàng cho kê ghế nằm dưới tàng cây quýt, bên cạnh còn có bàn trà, đó bày các loại hoa quả, điểm tâm, mứt quả linh tinh , miệng nàng tham ăn nên nếm thử tất cả các món đó.

      Liễu Chi đứng bên cạnh thấy dáng vẻ nằm dài thảnh thơi của Cố Tương : "Nương nương, trưa nay ngài muốn ăn cái gì?"

      Cố Tương lười nhác duỗi thắt lưng, cảm thấy xương sống thắt lưng vẫn còn đau , gần đây Hình Thượng Thiên hình như tích cực chuẩn bị chế tạo ra cái thai thứ ba, bởi vì hàng đêm đều là gian nan trải qua , ┭┮﹏┭┮, ngừng ép buộc Cố Tương khiến cho nàng có chút sợ hãi.

      đến ăn , Cố Tương nhớ tới rau dại mùa xuân nhịn được liếm liếm môi : "Làm lẩu , nước canh vẫn dùng nước canh vịt, chia hai phần, bên thêm dầu ớt, làm thêm vài món từ rau dại tươi nữa, ta muốn ăn chút rau trộn." Cố Tương xong thấy Liễu Chi chuẩn bị ra ngoài bỏ thêm câu: "Tiểu quận chúa hẳn tỉnh, ôm tới đây ."

      Liễu Chi vâng lệnh bước .

      Tới trù phòng, Tiền đầu bếp cũng chờ thực đơn bữa trưa hôm nay, nhìn thấy Liễu Chi nhiệt tình tiến lên chào hỏi: "Liễu Chi nương, hôm nay nương nương muốn ăn cái gì a?"

      Liễu Chi lại những món Cố Tương dặn dò, Tiền đầu bếp sớm biết Cố Tương cứ đến mùa xuân là thích ăn rau dại, là vì thích tươi non mới mẻ thôi, bằng nghẹn cả mùa đông, chỉ ăn cải trắng với khoai tây cũng quá mức gian khổ rồi, sớm chuẩn bị tốt , : "Nô tài biết, lập tức cho Tiểu Thuận Tử đưa qua." Sau đó cầm đĩa bánh hoa hồng đưa cho Liễu Chi : "Ta nghe Liễu Chi nương cũng là người ở kinh đô? Đây là món mà trước đây chúng ta thích ăn nhất, là do ta tự làm, nương nếm thử xem, có giống bới hương vị kia hay ?" Ở kinh thành món bánh hoa hồng cũng giống như món hồ đô ngào đường, là món điểm tâm thông dụng, trong trí nhớ của bất cứ đứa trẻ nào cũng đều có đoạn kí ức hạnh phúc tốt đẹp như thế.

      Liễu Chi nhìn món điểm tâm hoa hồng xinh đẹp kia, viền ngoài màu trắng, bên trong màu đỏ hồng, kiều diễm ướt át như hoa , thoạt nhìn vừa đẹp mắt lại vừa ngon miệng, nàng cười nhận lấy : "Đa tạ." Liễu Chi cười cười rồi lấy viên đậu vàng trong hà bao đưa cho đầu bếp : "Tới đây cứ lấy mãi đồ tốt từ chỗ ngài, lần này da mặt ta có dày cũng thể ăn uống được, đây là chút tâm ý, ngài hay nhận lấy ."

      Tiền đầu bếp cười nhận lấy, ước lượng viên đậu vàng, biết đây là vàng , trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là được thái tử gia sủng ái, ngay cả nha hoàn bên người cũng có thể ra tay hào phóng như vậy, vẻ mặt lại nhiệt tình cười : "Ta đây cung kính bằng tuân mệnh ."

      Chờ Liễu Chi rời , Tiểu Thuận Tử bên cạnh : "Sư phụ, vừa rồi người bên Dương lương đệ có qua đây thúc giục dâng ngọ thiện. Nếu làm theo phân phó của Cố lương đệ chắc chắn chuẩn bị kịp mất."

      Tiền đầu bếp lạnh lùng cười: "Nàng ta có thể so sánh với nơi đó sao?" xong lấy tay chỉ về phía Linh Khê cung.

      "Xuất thân của Dương lương đệ cũng thấp, chúng ta cũng đắc tội nổi." Tiểu Thuận Tử nhịn được .

      "Trong cung này thiếu nữ nhân xuất thân tốt hay sao? Hừ, sư phụ ngươi ở trong cung này ngây ngốc hơn nửa đời người, cái khác có nhưng chút ánh mắt ấy vẫn có sai , ngươi cứ chờ xem, Dương lương đệ này tính là cái gì, bằng ngón tay Cố lương đệ ấy chứ." xong thẳng vào phòng bếp, phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, Tiền đầu bếp thèm để ý vài đầu bếp nấu nướng trong đó: "Mấy món kia đều dừng lại, qua chuẩn bị đồ ăn bên này trước ."

      Lần đầu tiên Dương Trúc Quân nhìn thấy thái tử phi đến cửa tìm nàng, nàng ta mặc xiêm áo màu đỏ thẫm nhiều hoa cẩm chướng, bên dưới mặc váy màu xanh nhạt thêu mai trúc lan phù hợp, mặt trang điểm tinh xảo, tóc vấn cũng rất tỉ mỉ, thoạt nhìn nhận ra thận phân thái tử phi cao quý của nàng ta, nàng mắt lạnh nhìn nàng ta giống như nhìn con rắn độc, nàng quên, chuyện nàng bị hãm hại thời gian trước.

      Thái tử phi Ngô Lan Hi nhìnvẻ mặt khẩn trương của Dương Trúc Quân, ôn hòa cười : "Ngươi đừng như vậy, ta lòng tới tìm ngươi ."

      "Ngươi nghĩ rằng ta tin tưởng ngươi?" Dương Trúc Quân bước lui về phía sau, nhìn chằm chằm nàng ta : "Lúc trước khi hãm hại ta sao nghĩ tới lời chân thành chứ?"

      Ngô Lan Hi thấy Dương Trúc Quân lòng phòng bị, thu hồi tươi cười, thẳng thắn : "Thái tử điện hạ còn chưa viên phòng với ngươi?"

      "Vì sao ngươi lại biết?" Trọng giọng của Dương Trúc Quân thêm vài phần phẫn nộ.

      Ngô Lan Hi cười lạnh, mặt cũng có vài phần xấu hổ: "Bởi vì ta cũng vậy."

      "Ngươi?" Vẻ mặt Dương Trúc Quân đầy vẻ thể ti nổi.

      Thái tử phi nhìn Dương Trúc Quân, trong giọng đầy ai oán: "Trúc Quân muội muội, ta nghĩ ngươi cũng nghĩ giống như ta lúc trước, nghĩ rằng ta mới là kình địch lớn nhất, nhưng thực tế là do chúng ta xem vị Cố lương đệ xuất thân thông kia rồi."

      "Thôn lỗ mãng gì chứ?" Dương Trúc Quân oán hận , nàng ta cho người khác biết, tại lễ đầy tháng khi nhìn thấy dung mạo của Cố Tương nàng ta khiếp sợ thế nào, ai có thể nghĩ đến mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như thế lại có xuất thân là thôn nữ.

      "Chúng ta đều mắc sai lầm, cao hứng nhất chỉ sợ là có mình Cố lương đệ mà thôi, nàng ta hi vọng chúng ta có thể đấu đến ta sống ngươi chết, chờ ở đó làm ngư ông đắc lợi, ngươi có nghĩ thế ?" Ngô Lan Hi giọng , trong giọng đầy dụ hoặc: "Chẳng lẽ, ngươi cam tâm để thôn nữ đó dẫm lên đầu ngươi?"

      " cam lòng!" Dương Trúc Quân lớn tiếng ,so với Ngô Lan Hi, Dương Trúc Quân càng có cách nào chịu nổi việc Cố Tương ở nàng ta, bởi vì thân phận của Cố Tương khiến nàng ta coi thường: "Nhưng ngươi cũng phải là thứ tốtlành gì, ngươi nghĩ ta tin tưởng ngươi?"

      Thái tử phi thấy bản thân xuống nước như vậy rồi mà Dương Trúc Quân vẫn vào khuôn khổ, nhịn được nổi giận đùng đùng : "Ngươi cho là ta nguyện ý tới tìm ngươi, cho ngươi hay, nếu cứ như vậy, đừng đến việc được thái tử sủng hạnh, ngay cả gặp mặt chắc cũng phải chờ đến ngày lễ tết ấy chứ."

      "Ngươi đừng mấy lời hoang đường! Thái tử điện hạ chỉ là tức giận mà thôi, khi ngài hết giận chắc chắn tới tìm ta, về phần ngươi... , thái tử điện hạ sớm nhìn ra tâm tư ác độc của ngươi, ngươi mới là kẻ chỉ có lễ tết mới của thể gặp mặt người." Dương lương đệ xong nghĩ tới chuyện mấy tháng nay, còn ngừng đắc ý.

      Thái tử phi Ngô Lan Hi lạnh lùng cười, cao ngạo : "Ha, ngươi nghĩ như vậy? Có lẽ có Cố lương đệ kia, thái tử điện hạ nể mặt phụ thân người mà đến gặp ngươi, nhưng tại sao? Ngươi có bằng thôn nữ ?" Ngô Lan Hi tới đây nhìn xung quanh: "Chậc chậc, lúc này là lúc nào rồi mà còn chưa có ngọ thiện chứ? Ha ha."

      "Ngươi cút cho ta!" Dương lương đệ thẹn quá hóa giận , xong cầm lấy kê đầu ném qua.

      Thái tử phi bị ném trúng, thở gấp ngừng, hung hăng trừng mắt nhìn Dương Trúc Vận, sau đó quay người thẳng .

      Ra khỏi Thường Lê cung, nha hoàn Hương Ngưng bên cạnh thái tử phi Ngô Lan Hi nhịn được khuyên giải an ủi:"Nương nương, ngài đừng tức giận hại thân, Dương lương đệ kia đúng là có mắt như mù..." Kết quả còn chưa xong thái tử phi cúi đầu nhìn nàng ta, mặt có vài phần ý cười khiến Hương Ngưng ngây ngẩn cả người.

      Ngô Lan Hi cười : "Ta biết ngươi rất trung thành ." xong quay đầu nhìn hướng Thường Lê cung : "Ta có tức giận, Dương ngu ngốc kia càng kích động ta càng vui vẻ, trò hay còn ở phía sau đấy."

      Hương Ngưng mơ hồ hiểu ý của thái tử phi, nhưng mà nàng ta tin tưởng thái tử phi như vậy là có lý do của mình.

      Linh Khê cung, Hình Thượng Thiên vừa trở về thấy Cố Tương và tiểu Minh Huệ quận chúa ăn lẩu dưới tang cây quýt, hai người mặt đối mặt, Liễu Chi ở bên cạnh ôm Minh Huệ, sợ bé để ý chạm phải canh nóng, tay cầm chiếc đũa gắp đồ ăn cho Minh Huệ, khuôn mặt của lớn ăn đến đỏ bừng.

      Cố Tương nhìn thấy Hình Thượng Thiên nhanh chóng đứng dậy, lôi kéo vào phòng thay quần áo, kết quả vừa thay được nửa, Minh Huệ lại chạy vào ngừng gọi: "Phụ thân."

      Hình Thượng Thiên mặc dở quần áo còn chưa kịp cài dây lưng, Minh Huệ ôm chân Hình Thượng Thiên chịu buông, chớp mắt ngọng nghịu : "Phụ thân ôm cái."

      Hình Thượng Thiên bất đắc dĩ đành phải cúi đầu ôm bé lên : "Phụ thân thay quần áo, chốc lát nữa bồi Minh Huệ chơi được ?"

      Minh Huệ thấyHình Thượng Thiên thương lượng với bé như vậy suy nghĩ hồi lâu mới : "Được rồi, nhưng lát nữa con muốn ngồi ăn cơm bên cạnh phụ thân."

      Cố Tương lắc đầu, vừa giúp Hình Thượng Thiên đeo dây lưng vừa : "Đứa bé này càng ngày càng thông minh."

      Vẻ mặt Hình Thượng Thiên đầy cưng chiều : "Quận chúa của bản thái tửtất nhiên là thông minh ." Đây quả thực chính dáng vẻ cha mẹ cưng chiều đứa .

      Bởi vì Hình Thượng Thiên đến nên Cố Tương bảo phòng bếp chuẩn bị thêm đồ ăn, lại làm thêm chút thịt dê, chút mỡ bò, nhiều loại thức ăn khác nhau cũng bỏ thêm vào, mì, bóng cá, đậu hũ linh tinh, còn có sủi cảo nhân hành, gà trộn cần tây, trứng gà chiên tỉ tây cũng được làm lại lần nữa.

      Bởi vì Hình Thượng Thiên ôm nữ nhi nên rảnh ăn cơm, thỏa mãn nguyện vọng của nữ nhi bảo bối, tỷ như phụ thân con muốn ăn cải trắng này, con muốn ăn đậu hủ kia, con muốn ăn... , hiển nhiên rất hưởng thụ ỷ lại của nữ nhi, chút cũng thấy phiền chán, Cố Tương nhìn cha và con thân mật như vậy, biết vì sao lại cảm thấy ngọt ngào, nàng lấy thịt dê nhúng vào nước canh màu đỏ, thêm đậu hũ, chờ nguội bớt gắp đưa lên miệng bón cho Hình Thượng Thiên ăn.

      bữa cơm, người nhà ăn đến thân thiết vui vẻ, Xuân Nha và Liễu Chi đứng bên cạnh nhìn cũng mỉm cười, cảm thấy khí trong viện ấm áp khó tả.

      Dương Trúc Quân ngồi dựa lưng ghế, trừng mắt hỏi cung nữ:"Ngọ thiện vì sao còn chưa dâng lên?"

      Cung nữ kia hỏi thăm, là do Linh Khê cung bên kia lại gọi thêm vài món ăn cho nên ngọ thiện bên này mới chậm hơn bình thường, nhưng nàng ta cũng dám như vậy với Dương lương đệ, gần đây tính tình Dương lương đệ càng ngày càng tệ , động tí là mắng chửi nô tài, lần trước suýt chút nữa đánh chết cung nữ cẩn thận sai.

      "Nương nương, phải... chờ thêm lát nữa." Cung nữ sợ tới mức lạnh run .

      "Đồ vô dụng!" Dương Trúc Quân tức giận nén chén trà, nhớ tới trước khi giọng của thái tử phi Ngô Lan Hi còn đầy miệt thị, nàng ta ngọ thiện của người còn chưa mang tới? Nhớ tới vẻ mặt kia của nàng ta... , Dương Trúc Vận càng nghĩ càng tức giận bừng bừng, nàng ta cảm thấy toàn bộ Đông cung bây giờ cười nhạo nàng ta, bao gồm cả người ở trù phòng: "Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Ngươi cho ta nghe!"

      Cung nữ bị sắc mặt xanh mét của Dương lương đệ dọa sợ tới mức quỳ gối run run kể: "Là Linh Khê cung bên kia, giữa chừng còn gọi thêm vài món ăn."

      Theo lý mà trù phòng của Đông cung cũng rất lớn, đầu bếp cũng có mấy chục người, hoàn toàn có thể làm đồ ăn cho hai cung, huống chi đồ ăn của Cố Tương cũng đến hàng chục món, vấn đề chủ yếu là ở Dương Trúc Quân, khẩu vị của nàng ta đặc biệt cầu kì, món nào cũng phải do đích thân Tiền đầu bếp làm, bằng người khác làm nàng ta miếng cũng thèm động, hơn nữa món nàng ta cầu phải có rau xanh, hải sản, mỗi món đều làm rất lâu, vừa làm xong phải mang lên ngay, qua khắc là thể ăn nữa .

      "Lại là nàng!" Dương Trúc Quân đứng bật dậy, nàng ta tức đến xanh cả mặt, hồi lâu mới ác độc với Tô ma ma đứng bên: "Ma ma, theo ta tới Linh Khê cung."

      Tô ma ma trợn tròn mắt, đây là muốn làm cái gì? Chẳng lẽ muốn giống hư mấy người đàn bà chanh chua phố tới Linh Khê cung gây ?

      Lúc này Cố Tương ngủ trưa, bỗng nghe thấ trong viện nhao nhao ồn ào , nàng cau mày hỏi: "Xuân Nha, xem có chuyện gì." Lời của nàng còn chưa dứt thấy nữ nhân như gió lao vào phòng.

      "Thôn nữ nhà ngươi ra đây cho ta!" Dương Trúc Vận gào lên với Cố Tương.

      Cố Tương, = = nữ nhân này muốn làm gì vậy?

      Nàng ta khẳng định xem qua nam chủ gào tê tâm liệt phế: Vì sao? Vì sao? Vì cái gì... trong phim tình cảm cẩu huyết của Quỳnh Dao rồi, Cố Tương thường nghĩ là do phim truyền hình làm quá thôi, nhưng bây giờ thấy Dương Trúc Quân nháo loạn, nàng cảm thấy phim truyện đều đến từ cuộc sống nha, ngươi xem, vẻ mặt của Dương Trúc Vận kia, đầu ngẩng cao 45 độ, có thể nhìn độ rộng của lỗ mũi, ánh mắt kia thống khổ nhíu chặt, miệng há to, giống con hà mã gào thét: Vì sao ngươi muốn ức hiếp ta, vì sao ngươi đẻ trù phòng chuẩn bị cơm cho ta, ta đói, vì sao ngươi muốn chiếm lấy thái tử điện hạ, vì sao ngươi muốn...

      Cố Tương trợn mắt há hốc mồm nhìn Dương Trúc Quân biểu diễn, nhịn được bảo Liễu Chi lấy nước trà cho nàng ta, ý là hô lâu như vậy nên giải khát a, -_-|||

      chứng minh, cho dù nữ nhân xinh đẹp khi phát giận cũng khó coi , Dương lương đệ xinh đẹp đáng như vậy, nhưng khi điên cuồng gào thét lại khiến Cố Tương nhớ tới nhân vật cổ trang chuyên trị vai gào thét, Mã ca.

      Cố Tương chỉ bảo Liễu Chi dâng trà mà còn tự mình đưa khăn tay qua : "Ta còn chút bánh hoa hồng, ngươi chịu khó chút vậy." Trời biết Cố Tương chỉ là có ý tốt, nàng nghĩ nương đáng thương này muốn trù phòng vì chuẩn bị đồ ăn kịp mà chưa dâng ngọ thiện lên cho Dương Trúc Quân , cũng muộn thế ày rồi còn chưa được ăn trưa nữa.

      " cần ngươi giả bộ!" Dương Trúc Quân lập tức hất tay Cố Tương ra, kết quả sức quá lớn khiến Cố Tương trở tay kịp ngã xuống đất.

      Cố Tương cũng hiểu mình làm gì mà chọc cho người ta điên cuồng gào thét như vậy, kết quả ngây ngốc lại cảm thấy có người ôm nàng đứng dậy: "Dương lương đệ, ngươi làm cái gì vậy?"

      Tiếng nam tính trầm thấp vang lên trong phòng, Dương Trúc Quân nhìn Hình Thượng Thiên biết đến từ khi nào, ánh mắt trừng lớn, có chút biết làm sao nên vẫn duy trì động tác đẩy Cố Tương vừa nãy, Hình Thượng Thiên tại sao có thể trở về.

      Nàng ta vừa mới nhìn thấy rồi mà.

      "Dương lương đệ, ngươi ở nhà cũng la khóc gây om sòm như vậy sao? Phụ thân ngươi còn ngươi là nữ nhi khuê tú, có tri thức hiểu lễ nghĩa, hóa ra đây là có tri thức hiểu lễ nghĩa của ngươi?" Vẻ mặt Hình Thượng Thiên bình tĩnh .

      Chỉ trong chốc lát, vẻ mặt Dương Trúc Quân đầy ủy khuất, thút tha thút thít nghẹn ngào : "Điện hạ, ngài hãy nghe thiếp , là do trù phòng bên kia chèn ép ta, thế nên mới tìm... , tìm Cố tỷ tỷ hỏi chút."

      "Cái này mà ngươi gọi là hỏi chút?"

      Dương lương đệ nhìn vẻ mặt chán ghét của Hình Thượng Thiên, chỉ cảm thấy như bị sét đánh, nàng lập tức chạy tới ôm chân Hình Thượng Thiên : "Điện hạ, thiếp rất ủy khuất, ngài vì sao thương tiếc thiếp chứ?" xong càng ôm chặt ống quần Hình Thượng Thiên khóc kể: "Vì sao điện hạ ngài lại lạnh lung như vậy, vì sao chứ? Vì sao mấy ngày nay ngài đến xem ta, ngài biết lần trước thiếp là bị thái tử phi hãm hại! Vì sao..."

      Được, lại gào vì sao ! Cố Tương nhịn được cúi đầu dám nhìn , dựa theo hiểu biết của nàng về Hình Thượng Thiên, ghét nhất là bị nữ nhân dây dưa khóc lóc như vậy.

      Quả nhiên chẳng được bao lâu, Hình Thượng Thiên thể nhịn được nữa mà ném Dương Trúc Quân ra ngoài.

      Chú thích:
      bánh Hoa Hồng
      [​IMG]
      gà trộn cần tây
      [​IMG]
      Sủi cảo nhân hành
      [​IMG]
      Trứng chiên tỏi tây

      [​IMG]
      Last edited: 24/5/16

    3. Hồng Cúc

      Hồng Cúc Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      63

    4. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      @Hồng Cúc cập nhật nàng vào xem lại nhé!
      Ta ko đăng post mới mà chỉ cập nhật chỉnh sửa lại, các nàng ngó lại giúp nhé!
      Iu các nàng:yoyo45::yoyo45::yoyo45:

    5. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Xem truyện này dù có ăn no rồi vẫn thấy đói hu hu... vậy editer còn post thêm hình minh họa ...:yoyo65:
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :