1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dụ Dỗ Đại Thần – Lâm Tịch Ẩn (79c)

Thảo luận trong 'Truyện Đam Mỹ'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hakyurie

      Hakyurie Active Member

      Bài viết:
      544
      Được thích:
      75
      Edit + Beta: Cỏ

      ☆☆☆

      /75/. Phát bí mật (Hạ)

      An Hân yên lặng vo gạo rửa rau, rửa rửa hồi nước mắt liền trào ra, bởi vì tay quá mức dùng sức, rau cải trắng đều bị cậu bóp nát. Cậu khóc mà vẫn cảm thấy giận chịu được, chạy vào gian phòng của mình cầm lấy gối ôm hình Bạch Dược vứt xuống sàn nhà hung hăng đạp lên. o(.┭┮ˇ∧ˇ┭┮.)o

      Đạp đạp hồi tâm tình của cậu mới tốt hơn chút, nhưng nhìn cái gối ôm Bạch Dược bị đạp dơ, trong lòng cư nhiên lại đau xót.

      Tuy rằng khó chịu như vậy, nhưng cậu vẫn tin tưởng Liễu Quý Bạch. Có lẽ Liễu Quý Bach giấu cậu rất nhiều chuyện, có lẽ về sau vẫn giấu cậu rất nhiều chuyện, nhưng cậu thích nhiều năm như vậy, so với trước đây, cậu muốn được hiểu nhiều hơn.

      ~_~ Chẳng lẽ là cậu quá tham lam…?

      Chỉ cần ấy kết hôn với Chu Nhân Nhân, những thứ khác kỳ cũng có thể từ từ bàn lại…

      Vì thế nguyên liệu nấu ăn rửa nửa bị ném sang bên, An Hân bắt đầu ra sức xách gối ôm lần nữa giặt sạch. Nếu Bạch Dược chính là học trưởng, vậy đây cũng là gối ôm hình học trưởng rồi… (.0ˇ_ˇ0.) An Hân nghĩ nghĩ, biết tại sao tay lại càng thêm dùng sức…

      Nhưng cuối cùng An Hân vẫn làm thức ăn theo ‘bí kíp của mẹ An’, thậm chí còn tranh thủ thời gian chạy mua quà. Bởi vì cậu nhớ Liễu Quý Bạch từng sinh nhật Bạch Dược cho cậu kinh hỉ, cậu lạc quan thầm nghĩ, có lẽ học trưởng dự định hôm nay thẳng thắn với cậu cũng chừng.

      (.0 v 0.) Sinh nhật của Bạch Dược cũng là sinh nhật của học trưởng, thể chuẩn bị lễ vật.

      Chuẩn bị xong xuôi, buổi tối An Hân nhịn được muốn thông đồng Liễu Quý Bạch ra, nhưng Liễu Quý Bạch vẫn cứ mang theo vẻ mặt người chết của mình, làm thế nào cũng cạy miệng ra được, vì thế An Hân xù lông. (╯-_-)╯╧╧

      = =? Làm, làm sao vậy…

      Liễu Quý Bạch có chút tình huống, vừa rồi còn ngọt ngào trong lòng , sao mới chớp mắt đẩy mình ra chạy vào trong phòng rồi.

      (.0ˇ_ˇ0.) An Hân giận bừng bừng nằm vào tận cùng bên trong giường, ràng rất sợ nóng còn lấy mền quấn mình lại kín mít. Liễu Quý Bạch hiểu ra sao, trong lòng nổi lên chút bất an, vươn tay ôm lấy An Hân, kết quả cậu lại lập tức xù lông. Cuối cùng đành phải nằm bên cạnh, đợi An Hân ngủ rồi mới ôm cậu vào lòng cùng nhau ngủ.

      thực tế, An Hân giận giận, trong lòng lại vẫn có chút lo lắng, nếu Liễu Quý Bạch vẫn định cho cậu biết chân tướng cậu nên làm gì bây giờ… Chẳng lẽ muốn cậu tiếp tục giả vờ như biết sao?

      ┭┮﹏┭┮ Nếu có thể, còn bằng biến thành cái gối ôm cái gì cũng biết tốt hơn. Như vậy có thể ở bên cạnh học trưởng, còn cần nghĩ Đông nghĩ Tây tự mình khổ sở.

      Trong lúc ngủ mơ, Liễu Quý Bạch phảng phất như cách cậu rất gần, khiến cuậ vô cùng an tâm. Nhưng lúc này, đột nhiên có người phụ nữ gọi , lại buông cậu ra, cùng với người phụ nữ kia, An Hân nôn nóng muốn đuổi theo giữ lại, nhưng lại phát bản thân biết bị cái gì cuốn lấy, căn bản thể động đậy. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Liễu Quý Bạch theo người phụ nữ kia, tim An Hân tựa như ngừng đập, cậu khó chịu đến gần như thở nổi, bất luận cậu kêu khóc như thế nào cũng thể phát ra chút thanh , mà Liễu Quý Bạch từ đầu đến cuối hề quay đầu lại. Nhìn Liễu Quý Bạch càng càng xa, cậu vô lực bật khóc, té ngã mặt đất.

      Khóc hồi, An Hân rốt cục tỉnh lại, chung quanh mảnh tối đen khiến An Hân nhìn thấy gì cả, trong lòng lộp bộp tiếng, lần đầu tiên cậu phát hóa ra bóng tối cư nhiên lại đáng sợ như thế. May mắn lúc này cậu đột nhiên cảm giác hô hấp của Liễu Quý Bạch ở ngay bên cạnh, hơn nữa bàn tay của cũng khoát lên người cậu, ôm lấy eo cậu.

      Cảm giác kiên định lập tức tràn ngập trái tim An Hân, đánh tan toàn bộ sợ hãi. An HÂn lung tung lau sạch nước mắt mặt, giơ tay ra đụng phải lồng ngực của Liễu Quý Bạch, liền chui vào lòng . Liễu Quý Bạch ngủ say tựa như cảm giác được điều gì, cũng siết chặt tay ôm lấy cậu.

      Lúc này, An Hân chút cũng cảm thấy thoải mái, tuy rằng nóng đến mức mồ hôi chảy ròng, nhưng cậu lại gặp ác mộng nữa, vừa ngủ liền ngủ thẳng đến hừng đông.

      Bởi vì ban đêm ngủ quá an ổn, buổi sáng cư nhiên vẫn là Liễu Quý Bạch dậy sớm hơn chút. Hai người theo lệ chạy bộ buổi sáng, mở máy tính viết truyện, nấu cơm ăn cơm các thể loại, Liễu Quý Bạch vẫn như bình thường bao nhiêu, khiến cho cả ngày An Hân lại có xu hướng xù lông, đến cuối cùng quả giống như động vật mọc răng, lúc nào cũng sắp cắn người ta cái.

      (。0 皿 0。)

      Liễu Quý Bạch có chút lo lắng, nhưng sau khi liên tục nhận vài cuộc điện thoại, trong lòng cũng trở nên có chút phiền muộn. Lại dám chọc An Hân, vì thế chỉ có thể càng thêm ít lời, cau mày tựa như lo âu điều gì.

      Mà An Hân ngồi trong phòng viết truyện, nhưng mỗi lần nghe bên ngoài có động tĩnh cậu liền lập tức cảm thấy khẩn trương, nhưng Liễu Quý Bạch từ đầu đến cuối lần cũng bước vào phòng. Điều duy nhất khiến An Hân vui mừng chính là, mãi cho đến tận chiều Liễu Quý Bạch cũng có ý ra ngoài, thực bình tĩnh ngồi trong phòng khách xem báo.

      (.0 _ 0.) Chỉ cần ấy , cùng dưới mái nhà, ấy khẳng định thẳng thắn, cùng lắm tìm cơ hội thẳng về chuyện thân phận của ấy.

      An Hân nghĩ như vậy, tâm tình lại trở nên tốt hơn, cậu thậm chí có chút đợi kịp, liền lấy quyển sách ra chạy tới ngồi xuống cạnh giả vờ đọc sách, thực tế vẫn cứ nhìn thời gian, lại nhìn Liễu Quý Bạch.

      Nhưng mà, ngờ thời gian từng phút từng giây trôi qua, Liễu Quý bạch chỉ có động tác nào, lại càng có ý tứ muốn giải thích. Hơn nữa tựa như chờ đợi cái gì, thường xuyên xem di động, khiến cho An Hân càng ngày càng khẩn trương.

      An Hân đợi rồi đợi, nghĩ Liễu Quý Bạch hẳn là suy nghĩ xem nên với cậu như thế nào, ngay cả câu trả lời như thế nào cậu cũng nghĩ sẵn rồi. Lại ngờ rằng đến lúc hơn 7h, đột nhiên có cuộc gọi gọi vào di động của Liễu Quý BẠch. Khác biệt với bình thường là, lần này cư nhiên có vẻ kiêng dè cậu, đứng lên ra ban công mới nhận điện thoại.

      (.0ˇ_ˇ0.) An Hân theo, Liễu Quý Bạch muốn cậu nghe, cho nên mới ngồi yên ghế sôpha, sau đó dùng hai mắt nhìn chằm chằm vào Liễu Quý Bạch.

      Khi Liễu Quý Bạch nghe điện thoại xong, tim An Hân như thể nhảy lên treo ở cổ họng, mà chỉ thản nhiên câu: “Có chút việc gấp, ra ngoài chút.”

      Sau đó liền vội vã rời , thậm chi kịp câu tạm biết với An Hân theo ra tới cửa. An Hân ngơ ngác đứng ở cửa, lúc nhận cuộc gọi kia, cậu mơ hồ nghe được chút, là thanh của phụ nữ…

      QAQ Học trưởng…

      Có lẽ học trưởng đúng giờ trở về, trong lòng An Hân khó chịu nhưng vẫn ôm tia may mắn như cũ, dứt khoát ra cửa ngồi chờ.

      Nhưng Liễu Quý Bạch lại trở về, khi chuông di động báo nhắc nhở đến giờ ca hội sinh nhật của Bạch Dược vang lên, An Hân rốt cục chết tâm. có lẽ ngờ cậu biết, chỉ sợ là vì tránh mặt cậu nên mới đến công ty hoặc nơi nào khác để đăng nhập YY. Hoặc có lẽ ở cùng Chu Nhân Nhân.

      … Có lẽ, ngay cả kênh YY tổ chức ca hội sinh nhật ấy cũng nhất định đến, Chu Nhân Nhân khẩn cấp tìm ấy như vậy, ấy cũng vội vã như vậy, có phải là ta trong thực chuẩn bị tiệc sinh nhật cho ấy hay

      Tắt tiếng chuông nhắc nhở , ngón tay An Hân tựa như tự động điều khiển mà ấn dãy số của Liễu Quý Bạch, nhưng tại thời khắc cuối cùng lại đột nhiên như dùng hết toàn bộ dũng khí, như thế nào cũng dám ấn phím gọi .

      Nếu Liễu Quý BẠch giống như Ngụy Hào, chính miệng cho cậu biết muốn chia tay với cậu, vậy cậu nhất định chịu nổi. Lúc này, phải cứ khóc là có thể giải quyết được vấn đề…

      Cậu dùng ngón tay vuốt ve bàn phím, biết trong lòng là tư vị gì, ngồi bệt dưới đất nước mắt tuôn trào, chút tiền đồ khóc nấc lên. (.┭┮ˇ﹏ˇ┭┮.)

      QAQ Mình muốn chia tay với ấy, mình muốn cùng trải qua sinh nhật với ấy mà…

      An Hân vùi đầu vào giữa hai đầu gối, trong nhà im ắng chút thanh , loại cảm giác đau lòng vì bị người giấu diếm này gần như cắn nuốt cả người cậu, càng nhịn được suy nghĩ đến lại càng thấy khổ sở, tiếp tục như thế, trong ngực lại dần toát ra đoàn lửa giận.

      (。0ˇ血ˇ0。) ấy muốn mình biết, vậy cậu cũng muốn biết là được rồi chứ gì!!

      An Hân lập tức ngẩng đầu, lau nước mắt, đứng lên chạy vào phòng ngủ gom đồ đạc của mình mang đến gian phòng bên cạnh, rồi ở trong phòng nổi giận đùng đùng thu dọn hành lý. (.0ˇnˇ0.) Chỉ cần mình ở đây nữa vĩnh viễn phát , như vậy ấy cũng cần che che giấu giấu mình, như vậy ấy cũng nên vừa lòng rồi chứ!

      thu dọn đến khi thế ngất trời, lúc này di động của An Hân lại đột nhiên vang lên, trong lòng cậu căn thẳng, cau mày nhìn di động để gối nằm ở đằng xa lấp la lấp lóe, trong lòng có chút do dự.

      Mãi đến khi di động reo xong lần thứ nhất, chuẩn bị gọi đến lần thứ hai, An Hân vẫn nhịn được cầm lấy điện thoại lên xem màn hình hiển thị, cậu ngược lại muốn nghe xem giải thích với cậu như thế nào!

      “Alô?” An Hân them nhìn là ai gọi, trực tiếp nhấn nghe liền sốt ruột lên tiếng trước, bàn tay cầm di động khẩn trương đến mức có chút run rẩy.

      Đáng tiếc, người gọi phải là Liễu Quý Bạch, mà là Tôn Tiếu Vũ…

      Trong điện thoại, giọng của Tôn Tiếu Vũ cũng thực sốt ruột: “ phải bảo cậu trước 8h lên YY sao? Cậu ở đâu?”

      Vừa nghe tiếng Tôn Tiếu Vũ, tức giận của An Hân lập tức xì hơi, tuy rằng giận dỗi mất hứng, nhưng cậu vẫn muốn cho cậu lời giải thích, cho dù là lừa cậu cũng sao. Nhưng hôm nay, cư nhiên ngay cả giải thích cũng thèm với cậu, An HÂn liền trở nên ỉu xìu, “Tôi…”

      “Nhanh nhanh online .” Tôn Tiếu Vũ vội vàng , bên kia mở loa ngoài, thanh thực ồn ào, “Cậu ở nhà sao? Quý Bạch đâu?”

      Hóa ra nga cả Tôn học trưởng cũng biết học trưởng đâu, cảm xúc của An Hân lại càng thấp xuống, “ ấy…”

      “A, tôi có điện thoại gọi tới. Cậu được trốn, lên YY liền .” Tôn Tiếu Vũ vội vàng nhấn mạnh lần nữa, “Nhanh vào YY !”

      Trong lòng An Hân rất phức tạp, Liễu Quý Bạch cho cậu biết chân tướng, khiến cậu có loại cảm giác bị ngăn cách ở bên ngoài thế giới của . Chẳng lẽ cậu còn phải giả vờ như cái gì cũng biết mà vui vẻ tham gia ca hội sinh nhật kia sao? An Hân cảm thấy bản thân quả thực giống như trò cười, cậu cúp điện thoại.

      Cậu vốn tiếp tục thu dọn đồ đạc, nhưng lúc này cậu đột nhiên nhận ra, bản thân lần này rời có lẽ thể trở lại nữa. Trong lòng chua xót, động tác tay cũng cứng lại. (.┭┮ˇ﹏ˇ┭┮.) Có phải cậu nên tranh đấu chút hay , có phải nên gọi điện kêu ấy trở về hay ? Có nên trực tiếp cướp ấy về hay ? Nhưng ấy và cái Chu Nhân Nhân kia là đồng nghiệp, cho dù lần này cậu có thể kéo trở về, nhưng chẳng lẽ về sau cho ấy làm nữa, nhốt ấy ở trong nhà cho phép ra khỏi cửa?

      Mãi đến khi Tôn Tiếu Vũ lần thứ hai gọi điện thoại giục giã ngừng, cậu mới miễn cưỡng lôi notebook được cất vào trong vali ra. Nhưng kỳ tận sâu trong lòng cậu vẫn có chút muốn xem, có lẽ hẳn nên tìm hiểu Liễu Quý Bạch rốt cục có cùng chỗ với Chu Nhân Nhân hay rồi hãy cũng muộn.

      An Hân rốt cục tìm được lý do mở máy tính, lần này vừa khởi động liền đăng nhập QQ, QQ cũng điên cuồng mày nhảy lên, xem ra tựa hồ là người trong nhóm cùng nhau oanh tạc cậu, An Hân phiền não chẳng muốn mở ra xem chút nào. Bởi vì biểu tượng avatar QQ của Liễu Quý Bạch vẫn là màu xám, mà cậu thử gởi tin qua cũng thấy đáp lại.

      Học trưởng onl QQ, có lẽ ấy căn bản lên mạng, ấy cùng chỗ với Chu Nhân Nhân rồi… (.┭┮ˇ﹏ˇ┭┮.)

      Con trỏ chuột trượt trượt lại giao diện YY mấy lần, nhưng ngón trỏ tựa như mất sạch khí lực, từ đầu tới cuối An Hân vẫn mở lên.

      An Hân khổ sợ, đau lòng vô cùng đến cuối cùng cư nhiên lại trào ra đoàn hỏa khí. Cậu quyết liệt gỡ cài đặt YY, vừa định tắt máy tính, điện thoại của Tôn Tiếu Vũ lại sốt ruột gọi đến lần nữa… ở trong điện thoại thoại rít gào thúc giục to đến nỗi sợ là phòng đối diện hay ở lầu đều có thể nghe được, cúp điện thoại ta có thể lại gọi tiếp, tắt máy liền oanh tạc QQ, thậm chí uy hiếp nếu cậu nhanh chóng lên YY liền lập tức đến tìm cậu. An Hân lần đầu tiên biết hóa ra Tôn Tiếu Vũ là người đáng sợ như thế, cậu chịu nổi nóng nảy bức ép, cuối cùng cắn răng cái lại cài đặt lại YY, đăng nhập vào.

      vất vả mới vào được kênh, người bên trong quá nhiều khiến An Hân ngay cả nick của mình ở đâu cũng nhìn thấy. Đợi đến khi có thể nhìn thấy danh sách thành viên, cậu liền khẩn cấp xem danh sách [Quản lý viên], acc áo tím [Tử tiểu nguyệt vu] onl, acc áo cam chỉ có [Đêm xuân khổ đoản] và [Thần y] mà thôi. Bạch Dược online, cách khác, Liễu Quý Bạch quả chưa tới…

      Tim An Hân lập tức chìm xuống đáy cốc, lúc cậu phiền muộn muốn rời khỏi kênh, đột nhiên nghe được tiếng người dẫn chương trình trong kênh gào to lên, còn có tiếng Đêm Xuân Khổ Đoản cố gắng ngăn cản mọi người gõ bình luận.

      “Tôi là Tiểu Kê Hạp Tử, người dẫn chương trình của buổi ca hội sinh nhật hôm nay, khách mời thần bí của chúng ta An Thần Hoàn sama (*) rốt cục đến rồi!!”

      (*) Phiên Hán – Việt là ngốc mụ, ngôn ngữ phổ biến của các bạn mạng theo cách gọi kính trọng trong tiếng Nhật.

      “Ca hội sinh nhật của Bạch Dược chính thức bắt đầu! Trước đừng bình luận, đừng bình luận, mọi người khống chế kích cỡ font chữ, được dùng font quá lớn!! Làm trái bị cấm ngôn. Nhóm mấy quản lý trường, xem cho kỹ nhá.”

      Đến lúc được phép bình luận, An Hân mới phát trong kênh biết vì chuyện gì lại rộn ràng đến nổ nồi, tựa hồ có chuyện gì đó được lan truyền trong nhóm fan mà cậu biết.

      [Tiểu thiên bình]: A a a, An Thần Hoàn sama xuất rồi!! ≧▽≦

      [Thần y]: = = Cuối cùng cũng đến rồi…

      [Hắc ngọc đoạn tục cao]: Tiểu An Tử à, cậu rốt cục chịu đến rồi. (づ ̄3 ̄)づ~

      [Phong tín tử hạp tử]: o(*≧▽≦)ツ An Thần Hoàn đại nhân!!! Cầu chụp ảnh chung! Cầu khoe ảnh!!

      [Sơn thủy nhất tuyến]: Yếu ớt hỏi câu, An Thần Hoàn là vị đại nhân nào?! Mọi người sao lại kích động như vậy ⊙o⊙? Cầu phổ cập khoa học! Cầu giải đáp!!

      [Miêu hùng đoàn* Hoa hoa tịch]: Hoàn Tử sama!! Bạch Dược đại nhân phải ở bên cạnh sao? ~\(≧▽≦)/~

      [Lạc nhất phiêu]: Hoàn Tử sama!! Cầu lên tiếng! Cầu lên tiếng! ~\(≧▽≦)/~

      [Vitamin A]: Tiểu An Tử ~~~~ mau tới đây chị ôm cái nào\( ̄ ︶  ̄)/

      [Ái tâm bình tử]: (≧▽≦)╯ An Thần Hoàn sama!

      [An thần hoàn]: Xin hỏi…

      [Độc dược hạp tử]: (≧▽≦)╯ Cầu hát bài, ngao ngao ngao!!!

      [Hạnh thụ]: Hoàn Tử sama chuyện mà!!

      [Mộc mộc hạp tử]: Hoàn Tử sama!! muốn hỏi gì?!

      [Cái phiến ]: Tiểu An Tử ~(# ̄▽ ̄#) Xem cửa sổ xem cửa sổ .

      [Độc dược hạp tử]: A a a a a, tui cư nhiên nằm dưới Hoàn Tử sama!

      [Tả lập đình]: Cái Phiến Cúc trưởng, là dụ dỗ Tiểu An Tử sao? Xem ra bản công tối hôm qua còn chưa đủ cố gắng ha ~

      [Ái tâm bình tử]: o( ̄ヘ ̄o#) Hừ, nằm dưới có gì phải kích động, tui nằm sama đây nè a a a!

      [H sơn]: →_→ Dám đè Hoàn Tử sama, là muốn bị Bạch Dược sama dùng ba câu chân ngôn giết chết sao?

      [Ái tâm bình tử]: A! ┭┮﹏┭┮ Tui sai rồi, oa oa oa…

      [Cái phiến ]: Tả lập đình, cút cho tôi!!



      trường hỗn loạn mảnh, mà câu kia của An Hân bị loạt câu bình luận đẩy tuốt lên hoàn toàn nhìn thấy. vất vả rốt cục có người hỏi cậu muốn hỏi cái gì, vì thế An Hân vội vã bắt đầu gõ chữ.

      LÚc này, thanh xa lạ : “Tử Tiểu sama, An Thần Hoàn đại nhân sao chỉ mới là acc áo hồng vậy ~~”

      Vừa dứt lời, An Hân phát bản thân cư nhiên được phát áo vàng.

      Sau đó An Hân nghe thấy thanh của Tôn Tiếu Vũ: “Tiểu An, tiếp theo là do Bạch Dược – mặt than cố ý sắp xếp. Mọi người chuẩn bị nào.”

      Lời của Tôn Tiếu Vũ vừa dứt, trong kênh đột nhiên tràn ngập loại cảm giác hung phấn tựa như sắp bùng nổ bí mật nào đó, trong lúc nhất thời ngay cả mục bình luận cũng trở nên tĩnh lặng. Tôn Tiếu Vũ khụ khụ cổ họng tuyên bố: “Ca hội sinh nhật của Bạch Dược chính thức bắt đầu.”

    2. Hakyurie

      Hakyurie Active Member

      Bài viết:
      544
      Được thích:
      75
      Edit + Beta: Cỏ

      ☆☆☆

      /76/. Ca hội sinh nhật (Thượng)

      “Chào mọi người, đây là kênh 1235.” Tiểu Kê Hạp Tử lập tức tiếp: “Hoan nghênh mọi người đến kênh fan chính thức của Bạch Dược tham dự ca hội sinh nhật của Bạch Dược đại thần mà chúng ta thích nhất. Bạch Dược sama đường, chẳng qua Hoàn Tử sama đến rồi. Tôi nghĩ ở đây có ít người nhất định rất ngạc nhiên, An Thần Hoàn rốt cục là ai? Để chúng ta nghe đoạn trích trong đại lễ mà Hoàn Tử sama cùng các thành viên nhóm fan ‘Thích uống thuốc’ của chúng ta làm tặng cho Tiểu Bạch – kịch sinh nhật [Bạch Dược mộng du vào xưởng chế thuốc].”

      Bộ kịch này thực tế được công bố vào lúc rạng sáng, lúc ấy An Hân và Liễu Quý Bạch cùng chỗ, cho dù cậu biết chân tướng của Bạch Dược, Liễu Quý Bạch vẫn ngăn cản cậu nghe kịch.

      Chuyện CP chính thức của BẠch Dược là An Thần Hoàn sớm yên lặng lan truyền trong nhóm fan. thực tế, đối với nhóm fan mà , cái tên An Thần Hoàn này vô cùng xa lạ. Tin tức vừa truyền ra, đảng Bạch Miêu và Miêu Bạch năm đó, thậm chí cùng với những phần tử trung kiên của các loại CP đảng khác ở khắp nơi đều dấy lên từng trận gió tanh mưa máu. Hơn nữa nhóm anti-fan cũng gia nhập, chuyện này cư nhiên biến thành chuyện ai biết ai hiểu trong giớ kịch truyền thanh.

      Nhưng 2 vị nhân vật chính trong kiện này là Bạch Dược và An Thần Hoàn lại hoàn toàn hề thân, chỉ có nhóm fan trung thành và mấy nhóm fan CP dũng mãnh xông ra như thánh đấu sĩ, khoác vô số nick phụ đại chiến năm trăm hiệp với nhón anti-fan và fan CP đảng khác. Trong vòng mấy ngày, các loại hot và siêu hot topic các diễn đàn đều là huyết quang cao tận trời, xác chết nằm khắp nơi…

      Đến cuối cùng, thậm chí có rất nhiều đại thần tiểu thần fan lớn fan đều hề bỏ lỡ mấy ngày này, dự định truy tìm bộ dạng của vị An Thần Hoàn kia.

      Chẳng qua bình thường An Hân bao giờ vào diễn đàn, cũng rất đến YS, mọi người trong nhóm cũng tránh nhắc đến những đề tài liên quan, vì vậy tin tức này đối với An Hân mà là bị nghiêm tỏa gần như kín kẽ, trong lúc nhất thời trở thành vật cách điện tin tức.

      Lúc rạng sáng khi [Bạch Dược mộng du vào xưởng chế thuốc] được post lên, lập tức tạo lên vòng chiến mới weibo và YS, chửi nhau đến tối trời tối đất. Nhóm fan ‘Thích uống thuốc’ gần như dốc toàn bộ sứ lực, mỗi người thay nhau sử dụng acc con, acc chính, acc phụ… cùng ‘địch nhân’ chửi nhau, chửi đến tận khuya.

      Đương nhiên lúc này An Hân vẫn hoàn toàn biết gì cả, cậu lúc ấy vốn vì chờ Liễu Quý Bạch cho cậu biết chân tướng mà xù lông, duy nhất người ngủ đến an tâm chính là Liễu Quý Bạch. = =

      8h tối, đúng là tình huống chưa bao giờ có, muôn người đều đổ xô ra đường, đây hẳn là hình dung ca hội sinh nhật của Bạch Dược lần này. Cư nhiên đến hơn mấy nghìn người, hơn nữa nhân số vẫn luôn gia tăng theo hướng vượt qua 10 nghìn, thậm chí còn có vài kênh khác và kênh radio online đến tiếp song trực tiếp tại trường. Nhưng dù vậy, trong kênh của Bạch Dược có ít người vẫn là kêu khổ thấu trời. Đặc biệt là nhóm học sinh sinh viên khổ bức sử dụng internet của trường, càng ngừng bị lag đến rớt mạng, lại ương ngạnh đăng nhập lại, tiếp tục khổ ải bị lag rớt, lại ương ngạnh bò trở về, máy tính bị tra tấn đến kêu on gong vẫn bỏ cuộc.

      Nếu An Hân tới muộn, cũng có chỗ tốt của nó, chính là ngay từ đầu mục bình luận có xu thế chửi nhau, mấy chục quản lý trường dùng hỏa nhãn kim tinh cùng tác phong sấm cuốn gió rền của mình cấm ngôn toàn bộ nhóm những người đếu tranh cãi. Đương nhiên trong đó cũng bao gồm bộ phận fan thuộc đảng Bạch An và An Bạch, đến khi An Hân đăng nhập vào kênh, các cũng chỉ có thể cắn khăn tay tự rơi lệ. Nhưng cũng bởi vì như thế, phần lớn mọi người trong nhóm ‘Thích uống thuốc’ là chủ lực chiến đấu của Bạch An đều bị cấm ngôn, chỉ còn lại vài người ra hoan nghênh An Hân.

      Cho nên lúc người dẫn chương trình Tiểu Kê Hạp Tử phát [Bạch Dược mộng du vào xưởng chế thuốc], nhóm mắng mắng chửi chửi phần lớn bị cấm ngôn, có người vừa , lập tức bị cấp ngôn tiếp, cho nên mục bình luận cũng xem như hài hòa.

      Về phần An Hân, từ thanh đầu tiên mà ‘Bạch Dược’ phát ra trong kịch cậu nghe được cậu liền ngây ngẩn cả người, đây tuyệt đối là học trưởng, tuyệt đói là Bạch Dược , sai.

      An Hân nhịn được chạy buzz Amocixillin.

      Amocixillin cho cậu biết, lúc ấy học trưởng tìm , thương lượng với việc muốn thay người vốn dĩ được chọn để thủ vai Bạch Dược, tuy rằng điệu bắt chước có chút cao, nhưng so với Bạch Dược rất tương đồng, cho nên đạo diễn kế hoạch biên tập thậm chí CV vốn dĩ được chọn phối cho Bạch Dược đều nhất trí đồng ý đổi người. Mà cầu chính là, bọn họ đáp ứng giảm bớt H của Tiểu Cúc Thỏ, lý do là An Thần Hoàn hoàn toàn là người thường, cậu có muốn cũng thu được loại thanh như vậy.

      thực tế Liễu Quý Bạch cũng bỏ ra ít công phu, chủ yếu là đánh chữ qua cò kè mặc cả, còn đặc biệt luyện tập để biến thanh thành giọng có chút thụ , sau đó lại giả vờ bắt chước vốn dĩ của mình. Hơn nữa vì để gia tăng độ tin cậy, còn đặc biệt khiến thanh cao hơn chút. Cuối cùng Liễu Quý Bạch lấy được nhân vật ‘Bạch Dược’ này, mà cả bọn Amocixillin cũng sảng khoái đáp ứng cầu của , cho nên sau đó lúc An Hân cầu cắt bớt H mới có thể thuận lợi như vậy.

      Lúc này nghe được thanh của Liễu Quý Bạch trong kịch sinh nhật, An Hân rốt cục hiểu được nguyên nhân vì sao trước đó Amocixillin lại cho cậu nghe. Trong lòng An Hân có chút phức tạp, cho dù cậu phát mớ file ghi kia máy tính, tại nghe kịch thế nào cũng lập tức phát . (.0ˇ_ˇ0.) Học trưởng rốt cục nghĩ như thế nào?

      (.0ˇ_ˇ0.) Bằng xem như nhận ra ấy từ trong kịch truyền thanh là được rồi? ấy , vậy để mình đâm tầng cửa sổ giấy này là được! Học trưởng! Kết hôn với em !!

      Tay An Hân run rẩy, tim đập nhanh đến mức như nổi trống, rốt cục An Hân nhíu mày, nặng nề nhấn phím gọi , sau đó tiếng tim đập chấn động đến mức màng tai phát đau, cánh tay cũng phảng phất có loại cảm giác ê ẩm, gần như cầm nổi điện thoại.

      “Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi có cuộc gọi. Sorry, your calling…”

      Tiếng tim đập rốt cục còn nghe nữa, chỉ là loại đau đớn mất mát này vẫn chứng minh trái tim còn tồn tại. An Hân suy sụp rũ tay xuống, thất vọng lặp lặp lại nhiều lần như vậy, dần dần từng chút bào mòn toàn bộ dũng khí của cậu, cũng bào mòn toàn bộ tin tưởng của cậu. Cậu thậm chí bắt đầu hoài nghi, người như cậu, có phải vốn có khả năng được người ta thương hay . Cậu cái gì cũng có, ngay cả ưu điểm cũng có, sao có thể cầu học trưởng vì cậu mà từ bỏ cơ hội tốt đưa đến trước mặt cơ chứ?

      Trước đây cậu có thể mặc kệ Ngụy Hào cùng chỗ với người khác, tại lại có cách nào chịu được Liễu Quý Bạch phản bội, cho dù chỉ là hình thức. Trước đây cậu có thể hiểu việc chia tay với Ngụy Hào là trả tự do cho cả hai, tại lại thể thừa nhận việc phải chia tay với Liễu Quý Bạch. Cậu sợ hãi, sau này Liễu Quý Bạch xa lánh cậu, sợ hãi đau đớn thương tổn, lại luyến tiếc muốn lựa chọn quyết định thà đau dài bằng đau ngắn tại.

      An Hân mâu thuẫn, hai tay che mắt, thể khóc, khóc giải quyết được vấn đề… Cậu phải quyết định.

      LÚc này, kịch truyền thanh bị tạm dừng, trong kênh lại truyền ra thanh của Tiểu Kê Hạp Tử: “Tốt lắm. Mọi người yên tâm đừng nóng vội, kịch truyền thanh tạm dừng tại đây. Khiến mọi người đợi lâu!! Kế tiếp, mời mọi người nghe ca khúc mở màn do Tiểu Bạch hát – [Chú thỏ con ngồi trong phòng tắm].”

      Cùng lúc đó, trong nhóm fan hâm mộ xảy ra thay đổi, hợp thành hình trái tim to, bên trong viết: Hoàn Tử sama, chúng tôi cậu!! o(*////▽////*)q

      Trong mục bình luận bắt đầu có người viết: Bạch Dược đại nhân!!

      Cùng với nhạc quen thuộc vang lên, thanh ôn nhu của Bạch Dược cũng vang lên: “Bài hát này là bài mà thỏ con An Thần Hoàn nhà tôi thích nhất, cho nên tại tôi cũng hát lần, viết ca từ mới hy vọng em ấy có thể vui vẻ.”

      (.0 o 0.)!! An Hân thể tin mở to hai mắt nhìn.

      mục bình luận nhất thời lại nổi lên chuỗi dài An Tiểu Thỏ sama, Hoàn Tử sama, Thỏ Hoàn Tử sama gì đó…

      Mà An Hân bỗng nhiên cảm giác mặt có chút nóng lên. (#。》_《。#) Mới phải thỏ con đâu!

      “Chú thỏ con ngồi trong phòng tắm kia, ngây ngốc ở đó, xoa xoa khuôn mặt lại vò vò lỗ tai, cẩn thận ôm em vào trong lòng, là tâm trạng như thế nào, tâm trang như thế nào, chẳng lẽ đây là tình …”

      Thanh của Liễu Quý Bạch kỳ thiên về công hoa lệ, mà bài hát này lại thích hợp với thanh thiên về thụ hơn chút. Cho nên lúc hát bài này, cố ý khiến thanh khàn khàn hơn chút, ôn nhu lại ấm áp, nồng đậm tình tựa như giấc mộng ngọt ngào, mà thanh vừa khàn khàn lại vừa trong sáng kia lúc nào là xâm nhập vào lòng người, từng chút thu phục người nghe, khiến người ta cũng từng chút sa vào ôm ấp của thể tự thoát ra được.

      Vốn là ca khúc thụ đáng , lại bị Bạch Dược hát như vậy, cư nhiên biến thành ôn nhu công , ngay cả An Hân vốn nghẹn bụng khó chịu và ủy khuất cũng dần dần chìm trong đó, nghe đến gần như mất hồn mất vía.

      Lúc này, nhạc nền đột nhiên lại, thanh của Liễu Quý Bạch vang lên: “Chú thỏ con nhất, chín năm trước lúc chúng ta gặp nhau, dự đoán được em chính là người duy nhất trong cả đời này của . Tuy rằng khi đó biết, nhưng mà bộ dáng em ngây ngốc bị bình thủy đập trúng, ngây ngốc cúi xuống nhặt cam vẫn nhớ ràng. Còn có vừa ôm em, bộ dạng mặt mũi đỏ hồng đến tận cổ của em, sợ là cả đời này cũng quên được.”

      đến đây Liễu Quý Bạch khẽ cười tiếng, lại hòa cùng nhạc đêm tiếp tục hát.

      (.0ˇ////////ˇ0.) Sao lại nhớ mấy chuyện này!! Hân vừa nghe liền 囧 vô cùng, thoáng nhìn liền thấy mục bình luận yên lặng dậy sóng, điên cuồng gõ ra rất nhiều từ ngữ cái gì mà đáng thụ ngốc thụ, ít người đoán cậu là dụ thụ, thậm chí còn có người cảm thán cái gì mà làm dụ thụ 9 năm mà còn dụ như vậy dễ dàng gì.

      Còn có càng nhiều người đoán xem năm đó ‘ôm’ rốt cục là ôm lên giường hay là ôm cái gì.

      ~(# ̄▽ ̄#)

      Lần này An Hân tức giận đến lức lập tức gõ chữ trả lời.

      [An thần hoàn]: (.0ˇAˇ0.) Mới phải như vậy! phải như vậy!! Học trưởng chỉ là ôm tôi trở về ký túc xá! Trở về ký túc xá!!

      [Vitamin C]: Hóa ra lần đầu tiên là ở ký túc xá, che mặt… o(*////▽////*)q

      [Vitamin A]: o(*////▽////*)q

      [Vitamin E]: o(*////▽////*)q Thiệt thanh thuần…

      [Vitamin D]: o(*////▽////*)q Lăn giường đủ thanh thuần ha?

      [Vitamin E]: o(*////▽////*)q Đương nhiên thanh thuần, đây chính là drap giường của ký túc xá trong trường ddos1

      ….

      [An thần hoàn]: (╰ 血 ╯#) phải lăn giường!!! Tôi bị thương, cho nên học trưởng ôm tôi đến bệnh viện, tôi được, nên ấy mới ôm tôi trở về ký túc xá.

      [Hoa hoa hạp tử]: Che mặt o(*////▽////*)q, bị thương, bệnh viện, được, ôm trở về ký túc xá! Mọi người biết đây là quá trình đầy đủ hay sao!!

      [Chỉ diên bình tử]: (# ̄▽ ̄#) Vốn nghĩ Tiểu Bạch là ôn nhu công, hóa ra lại là quỷ súc, cư nhiên khiến Hoàn Tử sama bị thương!!

      [Đại lực hoàn]: Đúng vậy!! Tiểu Bạch cư nhiên là S. Bất quá Tiểu An Tử đúng là nhị hóa, loại bí mật khuê phòng này có thể trước mặt công chúng sao? (# ̄▽ ̄#) Tiểu Bạch ở đây nên sợ bị SM à?

      [Nhị nhị hạp tử]: p(>\\\\\\\<) q Hoàn Tử sama là M đúng ?!!

      [Bách hợp bình tử]: Dụ thụ M, Tiểu Bạch có phúc ~ ~o(*////▽////*)q

      [Cái phiến]: Hóa ra là như vậy !

      [Tả lập đình]: Hóa ra là như vậy !

      [Toàn mạch diện bao]: Hóa ra là như vậy !

      … Hóa ra là như vậy!

    3. Hakyurie

      Hakyurie Active Member

      Bài viết:
      544
      Được thích:
      75
      Edit + Beta: Cỏ

      ☆☆☆

      /77/. Ca hội sinh nhật (Hạ)

      [An thần hoàn]: ┴┴︵╰(‵□′)╯︵┴┴ phải như thế!!! Là tôi ngã từ cầu thang xuống, học trưởng mới ôm tôi đến bệnh viện!

      [Đêm xuân khổ đoản]: 罒▽罒 Xù lông…

      Đêm Xuân Khổ Đoản vừa xong, mục bình luận lại ngừng có người chạy ra lặp lại lời An Hân , sau đó càng có thêm nhiều người bắt đầu đùa giỡn An Hân xù lông.

      An Hân còn ra sức gõ chữ giải thích, nhưng rất ràng như thế lại biến thành càng bôi càng đen, sau khi nghe xong bài hát về An Tiểu Thỏ, rất nhiều người đều ngạc nhiên phát An Thần Hoàn là manh vật, lại có ít người ở trong lòng tuyên bố ăn máng khác gia nhập vào Bạch An đảng.

      Mà sau khi bài hát này kết thúc, Bạch Dược lại đột nhiên mở miệng : “An, em. Tuy rằng chúng ta chia cách nhiều năm như vậy, nhưng cuối cùng chúng ta vẫn gặp lại, em biết biết mấy lời dễ nghe, nhưng dùng càng nhiều tình để bù đắp lại thời gian chưa kịp em mấy năm qua. Cho nên, An, kết hôn với nhé?”

      (.0////////////0.) Đây, đây là cầu hôn sao…

      Thanh ôn nhu như thế cứ quanh quẩn bên tai, tuy rằng chỉ là file ghi , nhưng trong nháy mắt mặt An Hân liền đỏ bừng, cậu còn chưa kịp thẹn thùng, đột nhiên phát danh sách tên của nhóm fan trong kênh hợp thành hình trái tim lớn, ở giữa viết dòng: ‘o(*≧▽≦)ツ Hoàn Tử sama, đáp ứng Tiểu Bạch !!”

      mục bình luận các loại hú hét dần dần cũng bị ‘Hoàn Tử sama, đáp ứng Tiểu Bạch !!’ thay thế, mục bình luận load nhanh tựa như thủy triều, căn bản thể xem xong trọn vẹn câu, nhưng lại hoàn toàn cần xem từng câu, bởi vì toàn bộ đều cùng nội dung.

      An Hân ngồi trước máy tính, hai mắt hoàn toàn choáng váng. (./////.) Cái gì chứ!! ấy có đây, bảo tôi đáp ứng ai!!

      Đúng lúc này, phía sau cư nhiên truyền đến tiếng gõ cửa. Nhưng mà cửa phòng lại có khóa mà…

      (.0//////////0.)

      An Hân có chút khẩn trương, nghiêng ngả lảo đảo chạy ra mở cửa. Vừa mở cửa, bó hoa to liền nhét vào trong lòng cậu.

      Liễu Quý Bạch biết trở về từ khi nào, lập tức nhét bó hoa phiền toái kia cho cậu.

      Đợi An Hân ló đầu ra khỏi bó hoa, liền phát Liễu Quý Bạch nắm bàn tay phải còn cầm hoa của cậu, thâm tình : “An Hân, kết hôn với .”

      , sao?” An Hân kích động nên lời câu trọn vẹn, ánh mắt cậu nhìn chằm chằm vào Liễu Quý Bạch, vẻ mặt đều là thể tin được, trong lòng như có mấy trăm con thỏ ngừng nhảy lung tung khắp nơi: “Em… Em…”

      “Đây phải là câu nghi vấn, mà là câu trần thuật.” xong, Liễu Quý Bạch mạnh mẽ kéo tay phải của An Hân qua, giữ ngón áp út, cẩn thận đeo nhẫn vào.

      An Hân thể tin nhìn cái nhẫn kia, yếu ớt hỏi: “Nhưng, nhưng mà… Người phụ nữ trong điện thoại lúc nãy là ai?”

      “Nhân viên tiệm nữ trang đó.” Liễu Quý Bạch , “Sớm đặt trước, nhưng bọn họ cư nhiên gửi nhẫn mà đặt đến tận Tây Tạng, hôm nay mới vội vội vàng vàng gởi ngược trở lại, là buổi chiều có thể đến, bảo chờ điện thoại. ngờ kéo đến muộn như vậy, còn nghĩ là tới kịp.”

      “Hóa, hóa ra là nhân viên bán hàng à…” An Hân rốt cục thoải mái, chuyển thành ngọt ngào nhìn cái nhẫn lóe sáng kia. Nhẫn có quá nhiều trang sức, đơn giản hào phóng, trong đêm tối tựa như ngôi sao lấp lánh khiến cậu an tâm, khiến cậu như tìm được phương hướng.

      Liễu Quý Bạch thấy bộ dáng thích của An Hân, nhất thời cảm giác hết thảy chuẩn bị và cố gắng trước kia đều đáng giá. ôn nhu ôm lấy An Hân, hôn hôn lên trán cậu : “Bên trong nhẫn khắc tên viết tắt của và em, vì lấy nó mà mới trở về muộn, thực xin lỗi.”

      (#.0 v 0.#)

      “Vâng.” An Hân cực kỳ thẹn thùng, cảm giác chỗ bị hôn trán như có đoàn lửa nho bừng lên, tựa như muốn để lại dấu ấn vĩnh cữu vậy.

      Liễu Quý Bạch cười rộ lên, lôi kéo tay An Hân đặt chiếc nhẫn còn lại vào lòng bàn tay cậu: “Vậy tại có thể giúp đeo nhẫn ?”

      p(.0/////a/////0.)q “Em nguyện ý!” An Hân dùng cánh tay kẹp lấy bó hoa hồng, cầm tay Liễu Quý Bạch lên, cẩn thận đeo nhẫn vào ngón áp út của .

      “Ngoan.” Liễu Quý Bạch ôm An Hân, lại lần hôn lên trán cậu, sau đó tại thời điểm An Hân vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn tay ngây ngô cười, nhịn được nâng đầu cậu lên, sâu hôn xuống. Hôn mãi đến khi sắc mặt cậu ửng hồng, tứ chi như nhũn ra, mới buông tha cho cậu.

      An Hân há to miệng thở hổn hển, vẫn nhịn được giơ tay lên nhìn tiếp. Lúc này, trong máy tính An Hân truyền ra tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, tựa hồ là vài người cùng nhau mở mic kêu gọi: “Hoàn Tử sama, đáp ứng Tiểu Bạch ~~~”

      Mục bình luận lại điên cuồng mà bị đẩy lên, trong đó xen lẫn vài người nghi ngơ Bạch Dược rốt cục có ở đó hay .

      An Hân nhìn nhẫn cười ngây ngô đủ rồi lại chuyển sang nhìn chằm chằm hoa hồng ngây ngô cười tiếp, Liễu Quý Bạch cười khẽ tiếng, từ bên cạnh ôm cậu nhấc bổng lên, An Hân sợ tới mức vội vàng rút ra tay ôm lấy cổ Liễu Quý Bạch.

      Liễu Quý Bạch ôm An Hân trực tiếp vào phòng ngồi lên ghế, cắm microphone vào, mở chế độ quản lý YY thành [Tự do phát ngôn]. Mọi người thấy điểm màu xanh phía trước nick An Thần Hoàn thần bí rốt cục sáng lên, những người và quản lý đều lập tức yên lặng.

      “Thực xin lỗi, ra ngoài lấy nhẫn trở về hơi muộn chút.” Liễu Quý Bạch nhàng : “Tiểu Thở Tử nhà tôi vừa rồi đáp ứng rồi, cám ơn mọi người hỗ trợ.”

      Nick của Bạch Dược vẫn chưa xuất , đèn sáng lên ràng cũng là nickc ủa An Thần Hoàn, nghe được lại là thanh của Bạch Dược bản nhân, trong kênh lại lần nữa sôi trào.

      [Vitamin E]: Là Tiểu Bạch!!!!! O(*≧▽≦)ツ

      [Ngũ thạch tán]: Tiểu Bạch và Tiểu An Tử cùng nhau trong thực luôn rồi!! (≧▽≦) Thiệt đáng mà!!!

      [Miêu hùng đoàn* Hoa hoa tịch]: Cầu Hoàn Tử sama lên tiếng chứng thực, cầu phát biểu cảm nghĩ!! o(*≧▽≦)ツ

      [Du du hạp tử]: (# 0 #) Cùng chỗ à!! cùng chỗ!!

      [Amocixillin]: Chúc Tiểu Bạch sama và Tiểu An Tử tân hôn vui vẻ, cuộc sống hạnh phúc, thiên trường địa cửu. (*^ 0 ^*)

      [Penixilin]: Chúc Tiểu Bạch sama và Tiểu An Tử thân thể khỏe mạnh, hòa hòa mĩ mĩ, bạch đầu giai lão. (*^ 0 ^*)

      [Dược sơn thượng đích bạch hồ tiên]: (╰_╯)╯ Cầu tân hôn phu phu phát biểu tân hôn cảm nghĩ!

      [Mộng ]: Chúc Tiểu Bạch và Tiểu Thỏ Tử chấp tử chi thủ dữ tử giai lão. ╰( ̄ v  ̄o)

      [Dược sơn thượng đích bàn đào thụ]: o(*≧▽≦)ツ Cầu tân hôn phu phu hợp thể cùng hát bài.

      (*) Dược sơn thượng đích bạch hồ tiên: Bạch hồ tiên núi thuốc; Dược sơn thượng đích bàn đào thụ: Cây bàn đào núi thuốc :v Tại tên mấy bạn kia đều để phiên nên giữ lại luôn :3

      [Hạc đỉnh hồng]: Cầu Tiểu Bạch vì Hoàn Tử sama hát lại bài hát Chú thỏ con tại trường lần nữa.

      [Hoa hướng dương]: Cầu Tiểu Bạch và Hoàn Tử sama hợp thể!! o(*////▽////*)q

      [Cái phiến]: Chúc Tiểu Bạch và Tiểu An Tử sinh hoạt hạnh phúc. o(∩_∩)o~

      [Tả lập đình]: Chúc Tiểu Bạch và Tiểu An Tử sinh hoạt tính phúc. o(∩_∩)o~

      [Cái phiến]: !!



      Những lời bình luận vừa kinh ngạc vì An Thần Hoàn và Bạch Dược cùng chỗ trong thực, vừa chúc phúc cho hai người tựa như thủy triều từng cái tiếp từng cái vèo vèo bị đẩy lên, sau đó nhảy ra vô số cầu An Hân chuyện và thâm tình cùng diễn với Bạch Dược tại trường bài [Chú thỏ con ngồi trong phòng tắm].

      (.0////////0.) Mặt An Hân đỏ hồng, ôm bó hoa hồng ngồi đến yên, cậu nhảy xuống : “Mic của em được tốt, em lấy mic của sang đây.”

      An Hân vừa rồi chú ý Liễu Quý Bạch chuyển chuyện thành [Tự do phát ngôn], cho nên những lời này tất cả mọi người trong kênh đều nghe được, hơn nữa còn nghe vô cùng ràng.

      Trong kênh lập tức lại lần nữa tạo thành vòng điên cuồng mới, đáy nồi cũng bị nổ thành lỗ thủng to (*).

      (*) Mấy bạn ở bên hay dùng cụm từ ‘nổ tung nồi’, lần này là nổ thủng nồi :))

      [Nhu mễ đoàn tử]: (#⊙ 0 ⊙#) A a a a, đây là ở cùng chỗ sao!!!

      [Du tạc trách mãnh]: p(>\\\\\\\<)q Hóa ra là lên xe trước mua vé sau!! Thiệt đáng thiệt đáng mà!!

      (*) Nhu mễ đoàn tử: bánh nếp tròn; Du tạc trách mãnh: châu chấu chiên giòn :))

      [Hoa hướng dương]: >/////< Cầu hợp thể, cầu hợp thể!!!

      [Thanh phong]: Đây phải là thanh của Tiểu Cúc Thỏ trong kịch sinh nhật kia sao?! ⊙o⊙

      [Thanh hà]: >////////< Vốn chính là Tiểu Cúc Thỏ mà! Cậu xem dàn cast sao!!!

      [Liễu tế môi]: Mèn ơi, phu nhân tự mình ra trận luôn!! Thiệt hiền lành, thiệt hiền lành!

      [Lạc nhất phiêu ]: Mèn ơi ! Mị bỏ lỡ cái gì vậy!! Các vị sama, ai có địa chỉ share mị với, cầu địa chỉ a cầu địa chỉ!!



      Rất nhanh trong kênh có người copy đường link lên, người chưa kịp nghe kịch sinh nhật lập tức chạy mở ra nghe.

      Mà lúc này, An Hân rốt cục cũng cầm microphone trở lại, buông microphone ra nhìn nhìn chân Liễu Quý Bạch, lại ngượng ngùng chạy muốn kéo thêm cái ghế lại, kết quả bị Liễu Quý Bạch phen bắt lại đặt ngồi lên đùi mình.

      (.0///////0.) “ , ảnh hưởng ca hát chứ?” An Hân thẹn thùng hỏi.

      “Ôm hát mới có cảm giác.” Liễu Quý Bạch ôn nhu xong, lại chồm qua hôn lên mặt An Hân, thế này mới cắm chuôi vào mở mic lên. Lúc này chỉ dùng mic có sẵn của laptop, Liễu Quý Bạch tương đối giọng, bằng trong kênh sợ là lại nổ tung nồi thành từng mảnh luôn rồi.

      (。》///////《。) An Hân che khuôn mặt đỏ bừng, lui thành đoàn trong lòng Liễu Quý Bạch.

      Tiếng nhạc vang lên, Liễu Quý Bạch thương nhìn An Hân, thâm tình hát lên.

      Liễu Quý Bạch hát liên tục mấy bài, mãi đến khi tiếng quần chúng chờ mong An Hân mở miệng hợp xướng sắp bùng nổ mục bình luận, An Hân mới thẹn thùng đáp ứng.

      o(.0////v////0.)o Hợp, hợp xướng với học trưởng.

      An Hân khẩn trương hơi nghiêng người về phía trước, thực nghiêm túc lựa bài hát mới học hát trước đó lâu – Bởi vì .

      An Hân cũng thường cá hát, hơn nữa vẫn theo thói quen dùng chữ viết để trao đổi, lần đầu tiên mở miệng trước mặt nhiều người như vậy, ngay cả mở miệng cũng khẩn trương đến chịu được, cho nên lúc mới bắt đầu hát có chút ngượng ngùng, thanh cũng hơi , nhưng dưới dẫn dắt của Liễu Quý Bạch, dần dần có tự tin, thanh cũng lớn hơn. Thanh của cậu tuy rằng dễ nghe như Liễu Quý Bạch, nhưng loại thanh mềm mại này, như nhàng quẩn quanh thanh trong trẻo của Liễu Quý Bạch. là thẹn thùng bày tỏ, là ôn nhu thú nhận, tựa như dòng nước ấm nhàng chảy vào tim của mọi người, hạnh phúc đến mức khiến người ta thậm chí có chút cảm động.

      Toàn bộ kênh thậm chí ngay cả thời gian cũng phảng phất như bị ca khúc này nhuộm thành màu hồng ấm áp, mãi đến khi tiếng nhạc dừng lại lâu, mọi người vẫn còn chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc kia, dư vị lâu, lâu chưa tan .

      Tiết mục của Liễu Quý Bạch và An Hân xem như tuyên bố chấm dứt, phía dưới là thời gian cho mọi người đến tặng quà cùng trả lời câu hỏi.

      Theo tích cách của Liễu Quý Bạch, trước đây khi có vấn đề gì hỏi cơ bản đều dùng ‘Ừm’, ‘Được’, ‘Cám ơn’ để đáp lời, lần nay đại đa số vấn đề cũng gần như thế, chỉ có những chuyện liên quan đến An Thần Hoàn lại luôn có thể khiến Bạch Dược tâm tình rất tốt, có đôi khi thậm chí còn có thể nghe được và An Thần Hoàn khe khẽ cái gì đó.

      Ca hội sinh nhật lần này đối với nhóm fan mà có ý nghĩa vô cùng, trước đây tuy rằng mỗi lần gặp mặt Bạch Dược đều rất hòa thuận, chưa bao giờ biểu thiếu kiên nhẫn, nhưng đối với luôn là thái độ sùng bái với vị đại thần cao cao tại thượng, có loại cảm giác khó có thể thân cận. Nhưng lúc này lại giống, Bạch Dược tựa như từ trời cao đáp xuống mặt đất, phải là địa vị bị rơi xuống, mà là đột nhiên có loại cảm giác vô cùng thân thiết. Giống như biến hóa vô cùng nhanh chóng, đại thần ở xa xôi, đột nhiên trở nên vô cùng đáng gần gũi.

      Đương nhiên, phu nhân nhà mới là người đáng nhất.

      (.0 //////////// 0.)

    4. Hakyurie

      Hakyurie Active Member

      Bài viết:
      544
      Được thích:
      75
      Edit + Beta: Cỏ

      ☆☆☆

      /78/. Cầu hôn với An Tiểu Thỏ.

      Đến lúc đọc thư của fan gởi và tặng quà mừng sinh nhật, Liễu Quý Bạch mới đột nhiên nhớ ra, bên tai của An Hân: “Đưa nguyên bản và bản phiên dịch của thư tình bằng Giáp cốt văn đưa cho xem.”

      cho! A…! Lúc, lúc ấy là lừa em viết!” An Hân phồng má tức giận, bên tai đỏ hồng đến sắp máu. p(.>\\\\\\\<.)q

      Liễu Quý Bạch lại đương nhiên : “Đó cũng là viết cho , muốn xem kỹ.” (# ̄ –  ̄#)

      cho là cho! Em tiêu hủy rồi!” (#.0ˇ_ˇ0.#)

      “Như vậy sao…” Liễu Quý Bạch thất vọng , đột nhiên tiến đến phía trước microphone : “Đêm Xuân, gửi file thư tình bằng Giáp cốt văn kia cho tôi, nguyên văn và bản phiên dịch đều gửi nhé.”

      “A?” Đêm Xuân Khổ Đoản đột nhiên bị điểm danh, sửng sốt chút vội vàng : “Tôi cũng có, tôi hỏi chút xem thử ai làm, bảo ấy gởi cho nhé?”

      …” An Hân vừa mới chữ, bị Liễu Quý Bạch hôn chặn lại, hôn đến mức tứ chi cậu như nhũn ra, An Hân có khí lực phản kháng, hơn nữa còn ngồi ngay phía trước microphone, hại cậu cứ có cảm giác bị người khác nghe được, cho nên liền đỏ mặt thèn thùng lui vào trong lòng Liễu Quý Bạch dám lộn xộn.

      Lúc này, màn hình lập tức có hai người nhảy ra .

      [Amocixillin]: Tôi có tôi có, tôi gửi cho ! \(≧▽≦)/

      [Dược dược quán tử]: Là tôi là tôi, để tôi gửi cho ! = ▽ =

      Cuối cùng Dược Dược Quán Tử động tác nhanh hơn bước, Amocixillin chỉ có thể ai oán tự an ủi bản thân, dù sao phu nhân sama cũng ở trong nhóm của mình! Tiểu Bạch sama cũng ở trong nhóm của mình! Tuy rằng đáp ứng với được ra ngoài… Tuy rằng ngoại trừ mình và Penixilin ra cũng ai biết ở đây. ┭┮﹏┭┮

      (.0ˇvˇ0.) Chẳng qua phu nhân sama ở trong nhóm ‘Thích uống thuốc’ của mình mọi người đều biết! Hừ!

      Vừa lòng nhận được thư tình bằng Giáp cốt văn của An Hân, Liễu Quý Bạch lại hát thêm bài, tiếp tục thời gian giao lưu. Đoạt sôpha thi hát giải câu đố này nọ, với tính cách ‘ba câu chân ngôn đánh khắp thiên hạ’ kia của Liễu Quý Bạch cho nên chỉ phụ trách công bố đáp án chính xác mà thôi.

      Nhân lúc trong khoảng thời gian có người ca hát có người giải câu đố, An Hân tựa vào trong lòng Liễu Quý Bạch nhịn được hỏi: “ vì sao vẫn cho em biết là Bạch Dược?”

      “Ban đầu em nghĩ rằng là fan hâm mộ, lười giải thích cho nên…”

      !!” (.0ˇ_ˇ0.)

      Liễu Quý Bạch thấy An Hân bật người dậy, vội vàng vuốt lông cho cậu, vừa tiếp tục : “Cho nên sau đó khi em ra vẻ đặc biệt thích Bạch Dược, liền cảm thấy tiện mở miệng cho biết.”

      “Vậy còn bảo em viết thư tình!!” An Hân tức giận . (。╰ˇAˇ╯。)

      (# ̄ - ̄#) Liễu Quý Bạch đương nhiên đáp: “Bởi vì muốn…”

      (.0ˇ//////ˇ0.)…

      Liễu Quý Bạch như vậy, An Hân đột nhiên biết gì, trong lòng có chút 囧 lại có chút cao hứng. đến kết hôn, An Hân đột nhiên nhớ lại buổi sáng ngày hôm qua nghe được Chu Nhân Nhân muốn Liễu Quý Bạch kết hôn với , cậu nhịn được lại bắt đầu lo lắng, Liễu Quý Bạch đột nhiên cầu hôn với cậu là cự tuyệt Chu Nhân Nhân, là ấy hứa hẹn với mình, như vậy mới có thể khiến Chu Nhân Nhân từ bỏ…

      Mà nếu quả Liễu Quý Bạch đáp ứng , có phải về sau thể tiếp tục làm việc ở Bích Lạc Thiên nữa hay ?

      Nhìn thấy biểu tình của An Hân lại trở nên nghiêm trọng, Liễu Quý Bạch vươn tay tắt microphone, hỏi: “Từ ngày hôm qua em tâm tầng tầng, làm sao vậy?”

      An Hân cảm thấy bản thân nghe lén người ta chuyện phải chuyện tốt đẹp gì, hôm nay lại là sinh nhật của Liễu Quý Bạch mà lại với chuyện này tựa hồ cũng quá tốt, cho nên cậu lại do dự.

      phải lại làm em tức giận chứ?” Liễu Quý Bạch lo lắng hỏi.

      phải!” An Hân vội vàng , đột nhiên hạ quyết tâm, mặc kệ Liễu Quý Bạch rốt cục quyết định như thế nào, cậu đều cả đời ở bên cạnh Liễu Quý Bạch, cậu tuyệt đối đưa cho người khác, cũng tuyệt đối để cho thích người khác! (.0ˇ_ˇ0.)/

      Cố gắng lấy dũng khí để , nhưng vẫn có chút khó khăn: “Kỳ ngày hôm đó em… Buổi sáng cúp điện thoại em liền nhịn được tìm .”

      “Ừm.”

      “So với khi nhìn thấy em sớm hơn chút.” An Hân giương mắt quan sát biểu tình của Liễu Quý Bạch: “Em đến văn phòng của , Lâm thư ký ở đó, cho nên em nghĩ tự mình mở cửa vào. Kết quả vừa mở cửa nghe và Chu Nhân Nhân chuyện với nhau…”

      “Ừm.” Liễu Quý Bạch gật gật đầu, : “Em nghe được cũng tốt.”

      đáp ứng rồi sao?” An Hân yếu ớt hỏi.

      = ,. =

      Liễu Quý Bạch trừng mắt nhìn An Hân cái, : “Sao có thể đáp ứng chứ? Liễu Quý Bạch là loại người từ thủ đoạn mà bò lên sao?”

      Liễu Quý Bạch tức giận đến mức giơ tay lên nặng nề nhéo mặt An Hân cái.

      p(#.0 _ 0.) An Hân che khuôn mặt bị nhéo đau, ủy khuất : “Kỳ ấy cũng đúng, chuyện của hai chúng ta chung quy cũng thể công khai. là giám đốc của Bích Lạc Thiên …”

      (= = #)

      “Ai thể công khai?” Liễu Quý Bạch tức giận , vừa vươn bàn tay tội ác tiếp tục véo khuôn mặt nhắn đầy vẻ vô tội của An Hân, “Ca hội sinh nhật của Bạch Dược vốn chính là hoạt động công khai, tại nhân viên hỗ trợ trong kênh có ít người là nhân viên của Bích Lạc Thiên . Hơn nữa những người có địa vị trong giới kịch truyền thanh này cơ bản đều có mặt, còn mời người ở các nhà xuất bản khác cùng với bạn bè trong giới. Nhóm fan có thể có rất nhiều người biết trong thực là ai, nhưng tại lại ràng công bố là GAY, hơn nữa bạn trai của chính là em. Rất nhanh người trong Bích Lạc Thiên tám phần ai biết, đương nhiên ban giám đốc bên kia tự nhiên cũng biết. Lại trường hợp có đến mấy ngàn người như vầy, còn gọi là được công khai sao?”

      o(.0/////A/////0.)o

      Hai bên má An Hân bị nhéo đến có chút đau đớn, cậu vội vàng bảo vệ mặt: “Vậy, như vậy sao chứ? Nếu, nếu Chu Nhân Nhân kia và ba ta đối phó sao? Lại bảo phải kết hôn với ta sao…”

      “Nếu đến thời điểm vô lực hồi thiên (*), vậy cùng lắm mặc kệ, vì chức vị giám đốc mà ngay cả hạnh phúc cả đời cũng cần, cũng phải đồ ngốc.” Liễu Quý Bạch chút để ý , sau đó nhìn chằm chằm An Hân, nghiêm túc : “An Hân, ngoài em ra kết hôn với bất cứ ai, chỉ em.”

      (*) Đến bước đường cùng, còn đường xoay sở.

      Liễu Quý Bạch xong, thâm tin hôn hôn An Hân, nhưng kéo dài nụ hôn này quá lâu, rời khỏi cậu còn kéo theo sợi chỉ bạc đầy lưu luyến, An Hân thấy mắc cỡ đỏ mặt vội vàng lấy tay lau .

      Liễu Quý Bạch xoay người An Hân lại, để cậu đối diện với mình, cư nhiên dùng vẻ mặt đầy nghiêm túc lời tâm tình: “An Hân, từ nay về sau em chính là mặt trời ban ngày của , vạn vật đều phải có ánh sáng của em mới có thể lọt vào mắt ; chính là đôi mắt ban đêm của em, em nhắm mắt lại nhìn thấy gì cả, em bảo nhìn mới có thể nhìn thấy. An Hân, em, mong em cùng bạch đầu giai lão, được ?”

      Cỏ: ‘…’ (ß Cảm xúc của bạn Cỏ vào thời điểm này là ba cái chấm tròn thiệt to này… Liễu tổng, thay đổi nhiều quá, em thiệt quen *nhìn nhìn da gà nổi toàn thân*)

      p(>\\\\\\\<)q “Em đồng ý!! Học trưởng, em…”

      Nghe xưng hô như thế, Liễu Quý Bạch tiến đến trước mặt An Hân, cùng cậu bốn mắt nhìn nhau, gằn từng tiếng : “Gọi tên .”

      “Quý Bạch…” Cho dù thầm luyện tập bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần khi mở miệng gọi tên Liễu Quý Bạch như vậy, An Hân luôn có cảm giác đặc biệt ngượng ngùng. An Hân đỏ mặt nghe lời gọi: “Quý Bạch, em .”

      “Em nếu ngại ngùng như vậy, hay là kêu ông xã cũng được.” Liễu Quý Bạch đột nhiên cố ý . (# ̄ - ̄#)

      cần đâu!!” p(>/////<)q Ông, ông… Sao có thể kêu ra miệng được chứ!!

      Liễu Quý Bạch nhìn bộ dạng An Hân thẹn thùng liền thích chịu được, xoa xoa khuôn mặt đỏ bừng của An Hân: “ với người trong nhà rồi, tuy rằng tại bọn họ phản đối lập tức làm hôn lễ, chẳng qua cố gắng thuyết phục bọn họ.”

      (#.0 _ 0.#) Hả? Học trưởng , với ba mẹ rồi? Hôn, hôn lễ cái gì…

      “Chỉ là, khuyên can mãi, bọn họ đều vẫn vô cùng kiên trì phải gặp mặt em trước rồi mới quyết định.” Liễu Quý Bạch : “Kỳ gặp mặt trước cũng là dĩ nhiên, chừng gặp em xong bọn họ vội vã chọn ngày luôn.”

      Thuận lợi như vậy, An Hân có chút quá tin tưởng hỏi: “ em là nam ?”

      chứ, đói với chuyện thích đàn ông bọn họ tựa hồ có gì kinh ngạc, ngược lại ngạc nhiên tại mới chịu ra, chẳng qua bọn họ càng kinh ngạc đối tượng của cư nhiên phải Tôn Tiếu Vũ.” Liễu Quý Bạch tức giận . =,.= Hừ!

      “Tôn, Tôn học trưởng?” (.0 _ 0.)?

      “Đúng vậy, bọn họ hai người bọn làm cái gì cũng như hình với bóng, sau đó lại còn cùng nhau mở công ty, hơn nữa còn phối ít kịch đam mỹ, bọn họ đều nghe hết.” Liễu Quý Bạch có chút buồn bực, “Mẹ có lần đến giúp quét dọn vệ sinh nhà nhìn thấy và Tôn Tiếu Vũ ngủ cùng nhau…”

      An Hân nhịn được kêu thành tiếng: “Hai người ngủ cùng nhau!!!!”

      = =

      phải!” Liễu Quý Bạch vội vàng giải thích, “Lúc ấy Bích Lạc Thiên vừa thành lập, chuyện trong nhà xuất bản vừa nhiều lại phức tạp, người lại đủ, nhà Tôn Tiếu Vũ khá xa, bận rộn làm việc quá muộn ở lại chỗ của ngủ tạm qua đêm. Có đôi khi mệt như cún ấy, về nhà tìm chỗ có thể nằm xuống liền lăn ra ngủ. Mùa hè lại nóng, mọi người cứ mặc quần cộc mà ngủ. Phỏng chừng chính là lúc đó liền bị mẹ nhìn thấy. Chẳng qua bọn chưa hề phát sinh cái gì! Trước khi gặp được em vẫn nghĩ bản thân thích phụ nữ, tuy rằng cũng gặp được người nào đặc biệt thích.”

      “Vâng.” (.0 v 0.) An Hân ngược lại hề lo lắng hai người bọn họ có chuyện gì, dù sao Liễu Quý Bạch tại cậu, chỉ là nếu Tôn học trưởng phải tình địch tốt hơn.

      “Chúng ta quyết định vậy nhé, ngày mai gọi điện cho mẹ , hẹn thời gian dẫn em trở về.”

      “Này, nhanh như vậy sao, em, em hẳn phải nên chuẩn bị chút gì đó? Cũng phải ăn mặc thành thục chút, giống như Tôn học trưởng vậy…”

      “Đừng, em cứ như vậy là tốt nhất.” Liễu Quý Bạch cầm tay An Hân, hôn lên tóc cậu, an ủi: “ cần lo lắng, mẹ đặc biệt dễ ở chung, bà còn hỏi em thích cái gì nữa kìa. Ba em người này thoạt nhìn hơi khó thân cận chút, ít chút, bất quá tuyệt đối khai sáng. Ban đầu hình như vẫn là ba thuyết phục mẹ chấp nhận là đồng tính luyến ái, tuy rằng khi đó bản thân còn biết bản thân là GAY.” (# ̄ - ̄)

      “Ba minh.” (.0 v 0.)

      “Đúng vậy.” Liễu Quý Bạch cười cười, ba còn nghiêm túc với , phải cẩn thận tìm người tốt cho Tôn Tiếu Vũ, thể chậm trễ người ta như vậy, rồi lại đá người ta giữa đường… = = Nếu để cho Tôn Tiếu Vũ biết, sợ là phải chạy lí luận ta có khả năng bị đá gì đó. Thiệt loạn…

      Trong kênh vẫn vui vẻ đến tận hơn 12h khuya, rất nhiều người thuộc đảng học sinh sinh viên sớm bị cắt điện cắt net nhưng trong kênh vẫn kín người hết chỗ, khí vô cùng náo nhiệt. Những hoạt động do phía tổ chức chuẩn bị kết thúc, quà tặng cũng được đưa, ca hội sinh nhật của Liễu Quý Bạch tạm thời tiến vào giai đoạn ‘vĩ thanh’, qua thêm lúc nữa hẳn chấm dứt, là có thể ôm An Hân trở về phòng đòi quà sinh nhật rồi. (# ̄ - ̄#)

      Liễu Quý Bạch vừa định bảo An Hân cũng vài câu, di động của cậu chợt vang lên, An Hân nghiêng người qua lấy điện thoại. Nghe được ca khúc kia, Liễu Quý Bạch ở bên cạnh bá đạo : “Chút nữa đổi thành bài của hát ấy.” ( ̄- ̄)

      (.0 ///////v//////0.) “Vâng…”

      An Hân thế này mới tiếp điện thoại, người gọi cư nhiên là ba An.

      “Alô?” An Hân có chút sợ hãi, làm khẩu hình ‘Là ba em’ với Liễu Quý Bạch, sau đó chạy ra tìm chỗ yên tĩnh tiếp điện thoại.

    5. Hakyurie

      Hakyurie Active Member

      Bài viết:
      544
      Được thích:
      75
      Edit + Beta: Cỏ

      ☆☆☆

      /79/. Cầu hôn với An Tiểu Thỏ (Hạ) – Hoàn.

      “Tiểu Hân.” Ba An trầm mặc chút rồi , “Ba và mẹ con thương lượng, dù sao đối tương con tìm về khẳng định đều là đàn ông, tên kia thoạt nhìn cũng ra hình ra dạng, dẫn về nhà xem . Nếu là đứa đáng tin, vậy hai đứa cứ như vậy . Nếu được, sớm chia tay cho ba!”

      có đâu, có đâu, học trưởng tuyệt đối đáng tin ạ!” An Hân vội vàng cam đoan, thiếu chút nữa ra luôn chuyện cầu hôn ngày hôm nay.

      Ba An vui hỏi: “Con cứ kêu tên kia là học trưởng, cậu ta là học trưởng gì của con?”

      “Học trưởng thời con học đại học, lúc học đại học ấy rất chiếu cố con.” Thấy ba An có khả năng chấp nhận học trưởng, An Hân vội vàng tốt, “Có lần con ngã từ cầu thang xuống bị thương, chính là ấy vẫn luôn chăm sóc con.”

      Ba An hừ lạnh tiếng: “Có phải khi đó cậu ta có ý đồ gì với con hay ? Con phải là bị nó bẻ cong chứ?”

      phải phải.” An Hân nôn nóng vội vàng , “Khi đó là con thích ấy, nhưng ấy…”

      “Nó thích con?!” Ba An tức giận. (╰ _ ╯)

      ~_~

      phải phải.” An Hân gấp đến độ hận thể mọc ra hai cái miệng để giải thích, “Con thích ấy, nhưng ấy biết.”

      Nghe thế, cảm xúc bất mãn của ba An thế này mới bớt chút, “Hừ!”

      “Sauk hi học trưởng tốt nghiệp, mãi đến năm nay chúng con mới gặp lại, liền, liền cùng nhau…” An Hân thẹn thùng .”

      “Chưa được mấy tháng nữa, sao con biết nó đối với con lòng, chừng nó chỉ là chơi đùa với con mà thôi.” Ba An lo lắng , “Con trai à, con lúc nào cũng dễ dàng tin tưởng người khác.”

      phải, học trưởng là nghiêm túc! Con với học trưởng đều nghiêm túc!” An Hân bất mãn phản bác.

      (.0ˇ_ˇ0.) Vì gia tăng độ tin cậy, An Hân vừa thốt lên liền thể nhịn xuống được, “Hôm nay học trưởng còn cầu hôn với con!”

      “… Hai người đàn ông thể đăng ký kết hôn, pháp luật cũng thừa nhận, cậu ta phải dỗ cho con vui vẻ sao.” Ba An hơi sửng sốt chút, lại vẫn tin tưởng , “Chờ đến lúc cậu ta còn thích con hoặc chịu nổi áp lực xã hội, y như tên hoa hoa công tử gì đó, phải cũng chia tay với con sao?”

      (.0ˇ_ˇ0.#) An Hân phục : “Học trưởng mới phải là hoa hoa công tử, ấy là tổng giám đốc của nhà xuất bản Bích Lạc Thiên , hơn nữa có con của đổng dùng vị trí giám đốc uy hiếp muốn kết hôn với ấy, nhưng ấy tình nguyện từ chức cũng muốn kết hôn với con! Học trưởng và con cùng chỗ cả đời!”

      Nghe thế, ba An bên kia đột nhiên trầm mặc, sau lúc lâu lại trở nên lo lắng, “Cậu ta từ chức? Con là đứa ăn ở , viết bản thảo kiếm được chút tiền cũng ổn định, nếu cậu ta cũng thất nghiệp, hai đứa ăn cái gì! Sống được mấy ngày! có nền tảng kinh tế, tình chẳng qua là lâu đài thôi, trận gió thổi qua liền hoàn toàn suy sụp.”

      có đâu!” Càng càng phải, An Hân gấp đến độ sắp rớt nước mắt, “Cho dù ấy thất nghiệp con vẫn có thể nuôi ấy! Ai con viết truyện kiếm được tiền! Chỉ cần có thể xuất bản, con liền cố gắng theo ý nhà xuất bản và sở thích của đọc giả, khẳng định có vấn đề!”

      “Tên nhóc kia vốn làm ở nhà xuất bản còn chưa giúp được con xuất bản truyện, ba thấy con còn có thể làm được gì.” Ba An thở dài hơi, “Được rồi, ba cũng rảnh nhiều lời với con, hôm nay con dẫn cậu ta về nhà .”

      (.0ˇ_ˇ0.) An Hân cắn môi, thở phì phì câu cũng muốn .

      “Con dẫn về , nếu là người đáng tin.” Ba An , “Nhà chúng ta ngược lại quen biết ít người, có lẽ có thể giúp cậu ta nghĩ chút biện pháp.”

      Ba An xong, trong đầu bắt đầu suy nghĩ vòng xem rốt cục có ai có thể đến thăm hỏi chút, con trai nhà mình nếu dù thế nào cũng phải cùng chỗ với tên kia, cũng thể khiến con trai mình chịu khổ.

      Ba An vừa như vậy, An Hân nhất thời lại có chút kịp phản ứng, cầm điện thoại sửng sốt nửa ngày, “Ba, ba vừa gì?”

      “Ba nếu cậu ta từng làm tổng giám đốc nhà xuất bản, là cấp quản lý, nếu cậu ta cố gắng lần nữa làm lại từ đầu, công việc hẳn vẫn dễ tìm.” Ba An xong, lại nghiêm khắc : “Chẳng qua mất lòng trước đặng lòng sau, nếu cậu ta giống tên hoa hoa công tử kia cà lơ phất phơ lại đáng tin, ba lập tức đuổi cậu ta ra khỏi cửa.”

      QAQ Nghe ba như vậy, An Hân nhịn được liền cảm động đến mức cái mũi ê ẩm gần như rớt nước mắt.

      “Dạ, dạ, học trưởng tuyệt đối đáng tin, học trưởng là người đặc biệt đặc biệt tốt, đối với con cũng đặc biệt đặc biệt tốt!!”

      “Hừ, con đừng có ở đây giúp cậu ta tốt. Lần này tự bản thân phải biết cảnh giác, nhìn cho ràng, đừng để xảy ra vấn đề chia tay rồi còn khiến cho ngay cả nhà cũng dám về!” Ba An tức giận xong, lại hòa hoãn ngữ khí : “Mẹ con bà ấy cam đoan về sau tuyệt đối phóng dao với con nữa, về sau có chuyện gì phải trở về nhà đó.”

      “Dạ, cám ơn ba mẹ.” QAQ

      Nghe con trai lời cám ơn, ba An có chút ngượng ngùng, “Được rồi, ba cúp máy đây, mẹ con bảo ba rửa chén.”

      “Dạ, tạm biệt ba.” QAQ

      Cúp điện thoại, An Hân lau mắt quay trở về phòng. Liễu Quý Bạch nhân dịp An Hân nghe điện thoại, lên YY hát mấy bài xem như cảm ơn mọi người.

      Thấy An Hân hai mắt hồng hồng vào, lo lắng đứng lên hỏi: “Ba em mắng em sao?”

      QAQ

      có, ba bảo em dẫn về nhà.” An Hân dụi dụi mắt, ôm lấy Liễu Quý BẠch cọ cọ trước ngực , “Ba còn giới thiệu công việc cho .”

      “Giới thiệu công việc cho ?” Liễu Quý Bạch có chút hiểu ra sao, vừa vuốt ve lưng An Hân vừa hỏi.

      An Hân ngẩng đầu : “ nếu thể tiếp tục làm ở Bích Lạc Thiên , ba ba có thể ngẫm lại biện pháp giúp tìm công việc khác.”

      “…” Liễu Quý Bạch xoa xoa mặt An Hân, “Thay cám ơn bác trai, chẳng qua cho dù là ban giám đốc cũng tạm thời dám đụng đến đâu. Bích Lạc Thiên là do và Tôn Tiếu Vũ dựng nên, muốn đá bọn họ phải có năng lực này mới được.”

      QAQ “ tốt quá…”

      = =.

      “Hơn nữa cho dù làm tổng giám đốc, cũng là Bạch Dược, nhận kịch có thể kiếm tiền.” Liễu Quý Bạch an ủi , “Hơn nữa còn có cổ phần công ty của Bích Lạc Thiên , chỉ cần công ty phá sản, có thể dẫn theo em làm sâu gạo…”

      “Phụt…” An Hân nhịn được cười rộ lên, “ thể tưởng tượng được bộ dáng học trưởng làm sâu gạo.”

      là có chút khó khăn.” Liễu Quý Bạch nhún nhún vai, cười : “Vậy đến lúc đó liền phiền bác trai giúp giới thiệu công việc .”

      An Hân thẹn thùng cười cười, “Chỉ là, ý của ba em hình như là kêu chúng ta sớm trở về, bọn họ muốn gặp . xem hôm nào rảnh, chờ sau khi tan tầm chúng ta cùng nhau trở về.”

      “Được.” Liễu Quý Bạch vừa vươn tay nhấp chuột thoát khỏi YY, vừa với An Hân: “Đúng rồi, chuyện sao chép tiểu thuyết của em, tra ra kết quả, chính là Hà Nhiên cố ý phá hoại chuyện của em với bên nhà xuất bản.”

      “Hả? Nhanh như vậy sao.” An Hân kinh ngạc, “Nhưng rốt cục là có chuyện gì xảy ra? Hai năm trước sao Hà Nhiên có thể có bản thảo của em chứ?”

      Liễu Quý Bạch : “ thực tế tiểu thuyết kia là Ngụy Hào đăng lên.”

      “Hả?”

      ta cảm thấy em viết tệ, nên mai tài năng của em, cho nên liền giúp em đăng lên. Sau đó Hà Nhiên cũng nhìn thấy, vừa vặn lại biết chuyện em muốn xuất bản, liền chạy đến cho bên Văn Duyên rằng em sao chép tiểu thuyết của cậu ta. Tiểu thuyết kia được đăng trước khi em giao bản thảo, cho nên người ta liền tin.” Liễu Quý Bạch bằng những từ đơn giản nhất mà giải thích. = =

      Lúc ấy Liễu Quý Bạch vừa điều tra liền phát truyện kia được đăng trang web trực thuộc công ty Ngụy thị, nội dung truyện được đăng từ hai năm trước, dựa theo lời An Hân , lúc ấy Hà Nhiên còn chưa cùng chỗ với Ngụy Hào, nhưng Hà Nhiên lại biết có tiểu thuyết như vậy, rất có thể truyện kia là do Ngụy Hào đăng lên. Tuy rằng rất thích Ngụy Hào, chẳng qua nếu là chuyện An Hân quan tâm, Liễu Quý Bạch vẫn cố mà gọi điện thoại cho Ngụy Hào. Khi Ngụy Hào đề ra nghi vấn với Hà Nhiên, Hà Nhiên cũng thừa nhận chuyện mình cản trở An Hân xuất bản tiểu thuyết.

      “Hóa ra là như vậy.” An Hân bừng tỉnh, nếu là Ngụy Hào, vậy xác thực có khả năng, lúc ấy cậu từng lưu file bản thảo truyện trong máy của Ngụy Hào, “Còn chuyện tiểu thuyết được treo thông báo xuất bản sao?”

      “Vẫn chưa xuất bản, chỉ là treo thông báo mà thôi.” đến việc này Liễu Quý Bạch ngược lại tựa hồ rất vui vẻ, “ tại bên kia đáp ứng xóa truyện, cho nên việc này xem như được giải quyết.”

      Liễu Quý Bạch thoải mái , thực tế về việc xuất bản này Ngụy Hào cũng có giải thích, ta áy náy năm đó để cho An Hân viết truyện, cho nên vì dỗ cậu cao hứng, nghĩ lấy tiểu thuyết này giúp cậu xuất bản. Lúc ấy Ngụy Hào vì để qua mắt lão ba nhà mình, liền quyết định làm luôn lần toàn bộ quy trình xuất bản. Đầu tiên ta đăng truyện lên mạng, sau đó tiêu tiền thuê người tạo ra chút số liệu tốt, chờ thời cơ thích hợp là có thể xuất bản.

      Chẳng qua ngờ sau đó chủ biên phụ trách xuất bản ngôn tình đột nhiên từ chức, chị của Ngụy Hào tiếp nhận mọi việc. Ngụy Hào thể để bọn họ bắt được nhược điểm, cho nên chuyện xuất bản sách cứ bị kéo dài ra. Mãi cho đến năm nay chị của Ngụy Hào bận rộn sinh em bé, nhường vị trí này lại mới khiến cho Ngụy Hào tìm được cơ hội, cuối cùng mới quyết định được. Ngụy Hào vốn muốn đem chuyện xuất bản này long trọng cho cậu biết trong buổi sinh nhật cậu, nhưng ngờ Hà Nhiên đột ngột xuất quấy rầy hết thảy.

      Cuối cùng sách vẫn xuất bản, ngược lại kém dương sai khiến An Hân thể xuất bản sách mới. Ngụy Hào có mặt mũi chạy đến cho An Hân để tranh công, cho nên cũng chỉ có thể phẫn nộ cam chịu cho Liễu Quý Bạch biết, thậm chí còn dặn Liễu Quý Bạch đừng cho An Hân biết.

      =,. =

      Liễu Quý Bạch vốn cũng muốn cho An Hân và Ngụy Hào có lui tới gì, An Hân đối với Ngụy Hào rốt cục là ấn tượng gì quan tâm, loại chuyện này cho dù Ngụy Hào bảo cho An Hân biết, cũng tuyệt đối cho cậu biết.

      (╰_╯)╯ An Hân là của mình.

      “Vâng, có chuyện gì tốt rồi.” Tuy rằng cao hứng vì cần tìm Tề Nghệ, lại càng cần phiền toán kiện ra tòa gì đó, nhưng mà chuyện xuất bản [Chiếc áo đỏ bị treo] vẫn thất bại, An Hân nhịn được có chút thất vọng.

      Chỉ là thực tế, đối với chuyện này, Hà Nhiên và Ngụy Hào đều từng lên tiếng, bọn họ nguyện ý tìm nhà xuất bản Văn Duyên giải thích chút, đương nhiên Ngụy Hào cũng có ý muốn Ngụy thị tiếp nhận tiểu thuyết này. Chẳng qua đều bị Liễu Quý Bạch cự tuyệt.

      ( ̄- ̄)╯Đùa cái gì, sách của An Hân nhà mình đương nhiên phải do mình xuất bản!

      “An Hân, ngược lại có chuyện này muốn hỏi em chút.” Liễu Quý Bạch thấy vừa đúng dịp liền , “Em có muốn ký hợp đồng với Bích Lạc Thiên hay , để bọn xuất bản [Chiếc áo đỏ bị treo] kia của em?”

      “Hả?” An Hân sửng sốt chút, sau đó cảm động : “ khong cần làm cho em nhiều như vậy đâu. Em đối với tiểu thuyết này vẫn tương đối tin tưởng, dù sao phần truyện đăng mạng cách kết thúc còn rất xa, em có thể gởi thử vài nơi khác thử xem.”

      Liễu Quý Bạch xoa xoa đầu An Hân, “Em đầu quân nhà người khác còn bằng đến Bích Lạc Thiên .”

      phải cho em cửa sau…” An Hân , trước kia cậu ở Ngụy thị cũng chưa từng nghĩ tới việc bảo Ngụy Hào giúp mình xuất bản sách, cứ cảm thấy như vậy thú vị, viết tốt cho dù được xuất bản cũng có ai xem, có ai mua, vậy xuất bản còn có ý nghĩa gì? (.0 _ 0.)

      = =

      chưa bao giờ cho người ta cửa sau.” Liễu Quý Bạch .

      An Hân lắc đầu : “Nhưng là tổng giám đốc, người ta khẳng định suy nghĩ đến quan hệ của chúng ta, sau đó liền hạ thấp cầu với em.”

      “Em phải có tin tưởng với quyển tiểu thuyết này sao? Sao lại tin tưởng biên tập viên thích nó chứ?” Liễu Quý Bạch có chút bất đắc dĩ, “Em phải tin tưởng bản thân chứ.”

      “Em tin tưởng tin tưởng, con nhà mình đương nhiên là càng nhìn càng thích, nhưng người khác xem dĩ nhiên có đánh giá khác.” An Hân kiên quyết , “Chỉ có như vậy, em mới có thể tiến bộ. Bằng cho dù có xuất bản, cũng phải là hư danh hay sao!”

      Liễu Quý Bạch thở dài, nghĩ nghĩ rồi : “Bằng như vậy , lần này Bích Lạc Thiên và Tụ Thạch Lệ hợp tác có hạng mục chính là tổ chức cuộc thi viết truyện, trong đó bao gồm thể loại truyện trinh thám mà em am hiểu. Em đổi tên tiểu thuyết này rồi gởi đến tham dự , dù sao bút danh của em Tấn Giang người của Bích Lạc Thiên ai biết, hơn nữa tác phẩm dự thi rất nhiều, cũng có ai điều tra. Như vậy có thể chứ?”

      An Hân vẫn có chút yên lòng hỏi: “ can thiệp chứ?”

      cam đoan can thiệp.” = =

      Lần này An Hân vừa lòng, vui vẻ : “Quyết định như vậy .” 罒▽罒

      Liễu Quý Bạch cưng chìu xoa xoa mặt An Hân, vui đùa : “Chờ khi em thành đại thần cũng đừng vứt bỏ nha.”

      p(>\\\\\\\<)p “ hưu vượn, sao có thể dễ dàng thành đại thần như vậy chứ!” An Hân thẹn thùng đẩy Liễu Quý Bạch ra, “Hơn nữa tại chính là đại thần, đứng cùng vị trí với chính là mục tiêu và động lực phấn đấu sau này của em!”

      An Hân khen ngợi mình như vậy, Liễu Quý Bạch phát bản thân cư nhiên cảm thấy có chút chút ngượng ngùng. (# ̄-  ̄#)

      Máy tính tắt, Liễu Quý Bạch nhìn thoáng qua rồi vươn tay gập máy tính lại, sau đó xoay người ôm lấy An Hân, tựa như cường điệu : “Hôm nay là sinh nhật .” (# ̄ - ̄#)

      An Hân vội vàng : “Sinh nhật vui vẻ.” (# ̄▽ ̄#)

      Liễu Quý Bạch ra vẻ bất mãn : “Sinh nhật em cư nhiên định lén lút trốn .”

      “Còn phải chịu trước cho em biết.” An Hân có chút oán niệm , “Em nghĩ muốn giấu em cả đời, cho nên em dọn như ý nguyện của đó.”

      Liễu Quý Bạch vốn muốn mượn cơ hội đòi lễ vật, lần này ngược lại chữa trâu lành thành trâu què, vội vàng giải thích: “ vốn muốn chờ đến ngày sinh nhật của hôm nay rồi cầu hôn với em, muốn hết thảy đều hoàn mỹ chút, lại ngờ khiến cho em hiểu lần, khổ sở, thực xin lỗi, đều là lỗi của . Em tin tưởng , thề về sau bao giờ tái phạm nữa!”

      Liễu Quý Bạch xong kéo tay An Hân lên, hôn hôn lên chiếc nhẫn, tựa như tuyên thệ.

      “Vâng.” Trong lòng An Hân thực ngọt ngào, nhớ tới lễ vật mình chuẩn bị, buông Liễu Quý Bạch ra chạy vào phòng khách, “Em tặng quà cho .”

      Trước kia vì để Liễu Quý Bạch phát , cho nên đặc biệt giấu quà ở khe hở phía sau lưng sôpha.

      Liễu Quý Bạch theo sau, ánh mắt sáng rực đầy chờ mong: “Đồ thỏ?”

      phải!!” (.>ˇ \\\\\\\ ˇ <.)!! An Hân xấu hổ đến mức mặt đỏ như sắp chảy máu, “Là cái này.”

      An Hân lấy cái hộp từ phía sau lưng sôpha ra đưa cho Liễu Quý Bạch.

      “Cám ơn.” Liễu Quý Bạch nhận hộp quà, vừa nhìn liền thấy có khả năng là đồ thỏ, vì thế thuận tay đặt lên bàn trà ở bên cạnh, ôm An Hân : “ vẫn muốn em mặc đồ thỏ làm quà tặng.” (# ̄ – ̄#)

      >//////< “!!!” An Hân muốn thay đổi đề tài, liền thúc giục: “ mở quà ra nhìn xem.”

      có đồ thỏ, Liễu Quý Bạch có chút thất vọng nho , bất quá đồ thỏ phải trọng điểm, trọng điểm là An Hân. Vì thế trực tiếp áp đảo An Hân lên sôpha : “Với em chính là quà tặng tốt nhất, em vội vã muốn ‘lột’ quà như vậy, tại liền ‘lột’.”

      p(>\\\\\\\<)q “Em…”

      Liễu Quý Bạch ngụm hôn An Hân, hôn đến mức cậu mềm nhũn vô lực chuyện, xịu lơ nằm sôpha mặc bài bố, Liễu Quý Bạch cười cúi người kề sát vào lỗ tai cậu : “ là quà tặng mỹ vị, nhất định ăn sạch .”

      xong, Liễu Quý Bạch liếm lỗ tai An Hân cái.

      Cảm giác tê dại dọc theo vành tai nháy mắt lan khắp toàn thân, An Hân chế được hưng phấn mà run rẩy.

      Thời điểm mấu chốt như vậy, đột nhiên di động của Liễu Quý Bạch lại vang lên. An Hân ngẩn ra, Liễu Quý Bạch vui cầm điện thoại từ chối cuộc gọi, sau đó tiếp tục khiêu khích An Hân, cậu vừa bị sờ cái, hai mắt lại trở nên mê ly. Vốn tưởng rằng có thể tiếp tục, kết quả trùng hợp thế nào, vừa mới cởi quần ra, di động trong túi lại tựa như chịu được đơn mà vừa rung động kịch liệt vừa reo inh ỏi.

      An Hân muốn giơ tay ra lấy, Liễu Quý Bạch tức giận đoạt lấy di động trực tiếp rút pin ra ném lên bàn.

      (╰_╯) Xem các người còn ai có thể quấy rầy tôi!!

      (# ̄ - ̄#) Phấn đấu phấn đấu phấn đấu…

      p\\\\0\\\q A…

      Bóng đêm sâu thẩm, trong phòng khách xuân sắc ngừng ~



      (# ̄– ̄#) (Dụ dỗ) Lần sau mặc đồ thỏ nhé?

      ( ̄﹃  ̄)zzzzz (Vô thức) Vâng…

      TOÀN VĂN HOÀN

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :