1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ phụ xoay người tiến công chiếm đóng - Ái Phát Ngốc Đích Tiểu Lung Bao

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 41.3

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Gần đây thái độ ông ta đối với Hàn Mai Mai ràng tốt hơn rất nhiều, cảm thấy đại khái là do biết chỉ có mình là con , cho nên mới muốn tạo mối quan hệ tốt với .

      Nhưng Hàn Mai Mai có tâm tình gây tạo mối quan hệ giống ông ta, nhìn , đối với Trình Chí Dũng mà quan trọng nhất vẫn là lợi ích bản thân.

      Trình Chí Dũng gật gật đầu, cũng thêm gì, đột nhiên có vẻ đăm chiêu hỏi, "Con có biết ai làm hay ?"

      Sáng sớm trợ lý Triệu cho Hàn Mai Mai biết là ai làm, d ie nd a nl e q u yd o n.c o m, Hàn Mai Mai có giấu diếm, giật giật khóe miệng, "Người này cũng có quan hệ khá thân thiết với ba."

      "Là sao? Là ai?" Mặt Trình Chí Dũng nhăn lại cũng gì.

      "Là Từ Mỹ Phụng."

      Trợ lý Triệu còn với Hàn Mai Mai chuyên khác, chính là ông ấy cho người ta giáo huấn tên người mẫu Tiểu Duy kia, nhưng tìm thấy người.

      Nghe suốt đêm hôm qua, cậu ta rời khỏi thành phố này.

      Hàn Mai Mai nghĩ nhiều, đại khái là Tiểu Duy biết chuyện bị bại lộ, liền chạy trốn. Cậu ta chạy trốn chạy cũng nhanh !

      "Cái gì? Chuyện bị bại lộ, phải ông với tôi tuyệt đối có vấn đề? Tại sao có thể như vậy. Tôi nên làm gì bây giờ? Ông nhận của tôi nhiều tiền như vậy... Này này này..." Từ Mỹ Phụng nhìn xuống di động, điện thoại sớm bị cúp, bà ta tức giận ném di động vào tường, điện thoại bị ném vào tường vỡ tung ra.

      "Mẹ, mẹ làm sao vậy?" Trình Khả Hinh bị hành động của bà ta dọa sợ, khiếp đảm nhìn bà ta.

      Từ khi ta trở về từ nhà họ Hàn, tính tình mẹ ta càng ngày càng kém.

      " tại mình phải nhanh lên. Đúng, tại mình phải rời khỏi đây nhanh." Từ Mỹ Phụng lẩm nhẩm , sau đó lấy cái túi du lịch, mở tủ sắt, nhét vài thứ vào bên trong.

      "Mẹ, mẹ làm gì vậy? Xảy ra chuyện gì sao?" Trình Khả Hinh nhìn hành động của Từ Mỹ Phụng khác thường, sốt ruột hỏi han.

      "Mày mau tránh ra cho tao. Đừng làm phiền tao." Từ Mỹ Phụng dùng lực đẩy Trình Khả Hinh ra.

      Sau đó chuông cửa liền vang lên, Trình Khả Hinh cũng quản Từ Mỹ Phụng, ta chạy tới mở cửa.

      Mở cửa ra ta liền xem thấy rất nhiều cảnh sát ở bên ngoài .

      "Các có chuyện gì sao?" Trình Khả Hinh sợ hãi hỏi, trong lòng có loại dự cảm xấu.

      "Xin hỏi Từ Mỹ Phụng có ở đây ?"

      Từ Mỹ Phụng vừa mới cầm vali ra, khắp phòng toàn cảnh sát, chân lập tức mềm nhũn ra.

      "Từ Mỹ Phụng, bây giờ chúng tôi nghi ngờ bà phạm tội cố ý giết người. Bà có quyền giữ im lặng, những gì bà đều có thể trở thành bằng chừng trước tòa." Cảnh sát .

      "Cố ý giết người, các nhất định nhầm rồi, mẹ tôi làm loại chuyện này." Trình Khả Hinh khóc .

      Lúc này Từ Mỹ Phụng bình tĩnh lại, xem ra bà ta trốn thoát rồi.

      Bà ta hít hơi sâu, ngẩng đầu , "Có thể cho tôi chút thời gian để tôi và con lời từ biệt hay ?"

      Trình Chí Dũng nghĩ tới lá gan Từ Mỹ Phụng lại lớn như vậy, dám xuống tay với Hàn Mai Mai, người phụ nữ ác độc.

      Di động của ông ta kêu liên tục, ông ta nhìn màn hình, là Trình Khả Hinh con ranh chết tiệt kia gọi tới.

      Trình Chí Dũng nghĩ đến việc ông ta nuôi con kẻ khác nhiều năm như vậy, trong miệng liền phun ra máu tươi.

      Con ranh chết tiệt này tại gọi điện thoại đến, chẳng lẽ còn muốn ông ta giúp Từ Mỹ Phụng thoát thân.

      Đây đúng là khôi hài!

      Trình Chí Dũng chút do dự liền cầm điện thoại bàn, cho vào danh sách hạn chế, điện thoại liền yên tĩnh lại.

      tại dâm phụ Từ Mỹ Phụng này nên bị bắt lại.

      Thực là đáng đời! Ông ta cũng đỡ phải động thủ, tâm tình Trình Chí Dũng đột nhiên tốt hẳn lên.

      Ông ta cầm chìa khóa xe tới bãi đậu xe.

      "Ba."

      Ở bãi đỗ xe Trình Chí Dũng bị Trình Khả Khả ngăn lại.

      Ông ta vui nhìn Trình Khả Hinh, " nhầm rồi, tôi phải ba . chỉ là đứa con hoang."

      Mặt Trình Khả Hinh trắng bạch, mím môi, mấy lời này khiến ta khó khó có thể mở miệng, nhưng ta nghĩ đến ánh mắt tuyệt vọng lúc cuối mẹ ta nhìn ta, mới lên tiếng , "Mẹ con bị bắt, van cầu ba cứu bà, có được hay ." Thời điểm chuyện trong lòng ta cũng chịu nổi, ta biết cầu này cực kỳ quá phận, là mẹ ta có lỗi với ông ta, tại còn cầu ông ta giúp đỡ, nhưng tại ta cũng có cách nào khác, có người nào có thể giúp ta.

      Trình Chí Dũng nhìn Trình Khả Hinh trầm mặc rất lâu, đột nhiên cất tiếng cười to.

      " muốn tôi cứu Từ Mỹ Phụng. Ha ha ha ha... Đây đúng là chuyện buồn cười nhất tôi từng nghe. cảm thấy tôi rất ngu đúng , nuôi con và vợ hộ kẻ khác." Trình Chí Dũng trào phúng , " tránh ra cho tôi."

      Tâm Trình Khả Hinh giống như bị người đánh quyền, ta cũng nghĩ tới những lời lẽ ác độc mà Trình Chí Dũng có thể , nhưng khi ta đứng ở chỗ này vẫn thể tiếp nhận được. Người này trước đây là người ba thương ta hay sao?

      "Đừng bày cái biểu tình đó ra với tôi. giả bộ thương cảm, để nhận đồng tình sao? tại chỉ khiến tôi ghê tởm thôi." Trình Chí Dũng thể chán ghét ràng.

      Nước mắt Trình Khả Hinh chảy xuống, cầm lấy tay Trình Chí Dũng, "Trình tiên sinh, tôi cầu xin ông cứu mẹ tôi. tại chỉ có ông có thể cứu bà thôi."

      " mau buông tay ra." Trình Chí Dũng đẩy ta ra, nhìn xung quanh, may mà bãi đỗ xe có ai.

      "Trình tiên sinh..." Trình Khả Hinh gọi mấy tiếng này giống như ứ nghẹn ở cổ họng.

      "Tôi còn chứ ràng với phải ? đừng quấy nhiễu tôi nữa, tôi còn chưa tìm gây phiền toái cực kỳ khách khí rồi. tại lại muốn tôi cứu Từ Mỹ Phụng, tôi thấy đúng là ảo tưởng." Trình Chí Dũng lấy tay phủi phủi ống tay áo.

      Sau đó đẩy Trình Khả Hinh ra xa.

      Trình Khả Hinh cắn chặt răng, gọi: "Ông có còn nhớ quyển sổ kia hay ?"

      Chân Trình Chí Dũng đột nhiên dừng lại, trừng to mắt quay đầu, kinh ngạc nhìn ta: " cái gì?"

      Trình Khả Hinh thấy ông ta có phản ứng, biết mẹ ta đúng, cảm thấy bình tĩnh, lau nước mắt , "Quyển sổ kia ra do mẹ tôi giữ. Bà nếu bà phải vào tù, quyển sổ kia nhất định bị lộ."

      Từ Mỹ Phụng đồ đàn bà xấu xa này, dám uy hiếp ông ta! Trình Chí Dũng ngờ bà ta lại có quyển sổ kia.

      Ông ta nghiêm mặt , "Tôi dựa vào đâu phải tin lời , quyển sổ kia tôi hủy từ lâu rồi."

      "Mẹ tôi bà còn quyển phụ."

      Trình Khả Hinh cũng biết đây là quyển sổ gì, nhưng nghĩ đến nó thể lộ ra ngoài ánh sáng, Trình Chí Dũng sợ hãi như vậy.

      Lòng ta thoải mái chút...

      Hàn Mai Mai ở trong phòng làm việc ngơ ngác hồi lâu.

      Điện thoại của Lạc Thần Dật liền gọi đến, "Mai Mai, em bỏ mặc tôi đấy chứ."

      " có, hôm nay tôi có chút bận, tôi đến nấu cơm cho ngay đây." Hàn Mai Mai ngượng ngùng , trong lòng còn có chút do dự có nên đến nấu cơm cho Lạc Thần Dật hay , nghĩ tới Lạc Thần Dật lại gọi điện thoại đến.

      "Tôi kêu người tới đón em."

      " cần, tôi có thể tự đến đón em." Hàn Mai Mai .

      "Xe của em phải bị hỏng rồi hay sao?"

      "Tôi bảo trợ lý Triệu đưa ... Này… Này." Hàn Mai Mai nhìn xuống màn hình đen thui, có cảm giác vô lực...
      Last edited by a moderator: 8/9/17

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 42

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Khiến Hàn Mai Mai có chút ngoài ý muốn là người tới đón lại là người gặp lần trước Hoàng Mao, Hàn Mai Mai biết Hoàng Mao là tâm phúc của Lạc Thần Dật, nghĩ tới lại bị phái làm chút chuyện này.(đây chứng tỏ Mai tỷ rất quan trọng với Dật ca)

      "Hàn tiểu thư, đây là lão đại đưa cho ." Hoàng Mao có chút xấu hổ lấy ra.

      Hàn Mai Mai nhận tờ giấy rồi mở ra, tất cả đều là đồ ăn Lạc Thần Dật muốn ăn: Gạch cua vây cá, xương sường nấu với la hán quả, chân giò nấu đường phèn, vịt bát bảo, canh cá diếc nấu sữa... Khoa trương nhất là món cuối cùng ‘Phật vượt tường’.

      trán Hàn Mai Mai nổi gân xanh. nhẫn nhịn tiếp tục nhìn xuống, phía dưới lại còn viết: thích ăn hành, rau thơm, cà rốt, ớt xanh...

      Hàn Mai Mai hít hơi, sau đó bình tĩnh nhét tờ giấy vào trong túi xách, quyết định coi như biết Lạc Thần Dật thích cái gì, sau đó bảo Hoàng Mao lái xe siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, rồi đến nhà Lạc Thần Dật.

      Hoàng Mao quan sát biểu tình của Hàn Mai Mai, trong lòng yên lặng thở phào nhõm hơi, còn tưởng rằng Hàn tiểu thư này bày sắc mặt với ta, ta cũng biết đối với vấn đề ăn uống lão đại rất khắt khe, đều khiến người ta giận sôi máu.

      Lạc Thần Dật ở với ba ta, mà ở mình trong ngôi biệt thự sa hoa.

      Hoàng Mao quen thuộc dẫn Hàn Mai Mai vào, vừa vào cửa liền gọi, "Lão Đại, em đưa Hàn tiểu thư đến đây rồi."

      Lạc Thần Dật gật gật đầu, sau đó Hoàng Mao cực kỳ thức thời mà rời .

      Hàn Mai Mai chào hỏi tiếng rồi phòng bếp chuẩn bị cơm chiều trước.

      có mua hải sản, cũng tính nấu thịt kho tàu, những món này tốt cho vết thương, chỉ chuẩn bị mấy món ăn gia đình.

      cảm giác Lạc Thần Dật tựa vào cửa, tầm mắt dán chặt người , Hàn Mai Mai cố gắng coi như , để mình bị phân tâm.

      "Mai Mai..." Lạc Thần Dật vừa mới mở miệng.

      "Đinh Linh Linh..." Chuông cửa vang lên.

      Lạc Thần Dật nhíu mày, sau đó xoay người mở cửa.

      "Cậu tới đây làm gì?" Lạc Thần Dật kiên nhẫn .

      Hàn Mai Mai ở trong phòng bếp nấu cơm nghe thanh bên ngoài, liền tiến lại gần cửa để nghe.

      "Tôi nghe cậu bị thương nên đến nhìn xem cậu có chết hay ."

      "Cảm ơn quan tâm của cậu, khiến cậu thất vọng rồi, tôi còn chưa chết. Cậu gặp rồi về ."

      "Cái gì? Lại đuổi tôi , hôm nay cậu làm sao vậy. Tôi vừa mới thấy ở cửa có đôi giày cao gót. Kim ốc tàng kiều hay sao? Mau để cho tôi xem."

      "Cậu mau về !"

      "Tôi về! Mau tránh ra, có phải trong phòng bếp hay ."

      Mặt Hàn Mai Mai đầy hắc tuyến ra ngoài, biết người tới là ai rồi.

      "Chương tổng, xin chào." Hàn Mai Mai tự nhiên thanh thản .

      "Hàn tổng, sao lại là ?" Chương Vĩ chấn kinh, sau đó lại đánh giá hai người phen,di en d a nl eq u yd o n.c o m, làm ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ.

      Hàn Mai Mai vừa thấy vẻ mặt của ta liền biết ta hiểu lầm, khẩn trương giải thích, "Chương tổng, đừng hiểu lầm. Lạc trước..."

      Ánh mắt Lạc Thần Dật có ý tốt lập tức liếc qua, Hàn Mai Mai lập tức chữa lại, "Thần, Dật, ngày hôm qua là vì tôi mới bị thương, tại ấy thể nấu cơm, cho nên tôi mới qua đây hỗ trợ."

      " ra là như vậy. nghĩ tới tiểu Dật còn có phẩm chất đạo đức tốt này, đáng để chúng ta học tập." Nụ cười của Chương Vĩ càng sâu, trêu chọc Lạc Thần Dật.

      Vẻ mặt Lạc Thần Dật nhàn nhạt có phản ứng gì.

      Sao Hàn Mai Mai lại cảm thấy hình như ta căn bản là có nghe chuyện.

      "Nếu còn chuyện gì cậu mau về ." Lạc Thần Dật lại hạ lệnh đuổi khách rồi.

      "Tôi . Sao cậu lại có thể đuổi người như vậy chứ? thơm ~ Hàn tổng, đồ ăn của nấu rất ngon. Tôi ở lại ăn cơm chiều có được hay ." Chương Vĩ mặt dày .

      Hàn Mai Mai gật gật đầu, dù sao đây cũng phải nhà . xoay người vào phòng bếp bưng thức ăn.

      Hàn Mai Mai quay người lại, Lạc Thần Dật trừng mắt nhìn Chương Vĩ: ", phải, tôi, , cậu, , về, hay, sao?" làm tư thế ‘nếu cậu tôi để cho cậu yên.’.

      Chương Vĩ giống như đứa trẻ làm sai việc ngoan ngoãn ngồi xuống.

      Lạc Thần Dật nghiêm mặt ngồi ở bên cạnh trừng mắt Chương Vĩ.

      "Hàn tổng, tay nghề rất tốt. Nhìn những món này, nước miếng của tôi chảy hết ra rồi." Chương Vĩ nhìn những món ăn này mà hít mũi phen.

      Lạc Thần Dật thình lình hừ tiếng, chỉ cảm thấy Chương Vĩ hết sức chướng mắt, "Cũng cứ như vậy ." Sau đó liền ngồi xuống chuẩn bị bắt đầu ăn.

      "Các ăn trước . Tôi về trước đây." Hàn Mai Mai đứng lên .

      Lạc Thần Dật ngẩng đầu vừa mới chuẩn bị kháng nghị.

      Chương vĩ cũng lên tiếng, "Hàn tổng, bận bịu cả ngày, sao còn biết xấu hổ để về trước, mau ngồi xuống cùng ăn ."

      "Chương tổng, tôi về nhà ăn cũng được." Hàn Mai Mai cự tuyệt.

      "Em rồi, ai rửa chén. Tôi muốn tôi bị thương như vậy mà vẫn phải rửa chén đâu." Lạc Thần Dật đột nhiên .

      Hàn Mai Mai nhìn tay Lạc Thần Dật bị quấn như cái bánh tét, lại nhìn bộ dạng Chương Vĩ cao lớn thô kệch... Trong lòng có chút dao động.

      " đừng nghe tiểu tử này lung tung. Cùng ăn , vừa lúc chúng ta chuyện hợp tác lần này." Chương Vĩ nhiệt tình .

      Lý do này khiến Hàn Mai Mai thể ,di en d a nl eq u yd o n.c o m, đành phải gật đầu.

      May là hôm nay làm nhiều đồ ăn, đủ cho ba người ăn.

      "Chương tổng, tháng sau bắt đầu khởi công rồi. Bên các chuẩn bị thế nào rồi?" Hàn Mai Mai hỏi.

      "Bên chúng tôi chuẩn bị rất tốt rồi. cứ yên tâm . Hạng mục lần này, chúng ta tính toán..." Chương Vĩ .

      Lạc Thần Dật thấy hai người khí thế ngất trời, tức giận ra câu, "Thời điểm ăn cơm đừng đến chuyện công ty làm ảnh hưởng tâm tình."

      Hàn Mai Mai nhìn cái rồi cúi đầu ăn cơm.

      "Hàn tổng, đừng để ở trong lòng. Người nầy vẫn luôn như vậy." Chương Vĩ liên mồm.

      "Được, Chương tổng..."

      Mặt Lạc Thần Dật càng ngày càng đen "Hai người luôn miệng tổng, biết thay đổi hay sao?"

      "Hàn tổng, , Hàn tiểu thư, là bạn của tiểu Dật, gọi tôi A Vĩ là được rồi."

      Hàn Mai Mai cũng , " cũng đừng gọi tôi Hàn tiểu thư, gọi tôi Mai Mai là được rồi."

      " phải em chỉ có người quen mới có thể gọi em là Mai Mai sao?" Lạc Thần Dật khó chịu chen miệng .

      Hàn Mai Mai cũng biết hôm nay Lạc Thần Dật làm sao nữa, ba phen mấy bận phá hoại khí.

      mặn nhạt , "Tôi và A Vĩ có hợp tác công ty, cũng ăn vài bữa cơm. Sao lại quen?"

      Ánh mắt Lạc Thần Dật lạnh buốt liếc về phía Chương Vĩ.

      "Đều là vì công việc." Chương Vĩ lập tức kích động làm quan hệ, sợ Lạc Thần Dật hiểu lầm.

      Sắc mặt Lạc Thần Dật mới khôi phục bình thường.

      Hàn Mai Mai cơm nước xong liền rửa bát, sau đó tính toán chào tạm biệt.

      Chương Vĩ đứng lên , "Mai Mai, có lái xe đến đây đúng . Chúng ta cùng về ."

      "Được." Hàn Mai Mai nghĩ chút đáp ứng.

      Lạc Thần Dật khoát bàn tay còn lại lên vai Chương Vĩ, chút để ý , "Tôi cũng có việc cần ra ngoài, cùng chung xe luôn ."

      Chương Vĩ bất đắc dĩ nhìn , trong lòng có chút hối hận hôm nay nên đến đây.

      Hàn Mai Mai yên lặng đứng ở bên lời nào.

      Cứ như vậy ba người ngồi trong chiếc Land Rover của Chương Vĩ đến nhà Hàn Mai Mai...
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Phong Vũ Yên, huyendo, honglak9 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 43

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Chương Vĩ lái xe, Lạc Thần Dật ngồi ở tay lái phụ, Hàn Mai Mai ngồi ở ghế sau.


      Dọc theo đường chỉ cần Hàn Mai Mai và Chương Vĩ chuyện, Lạc Thần Dật liền ở bên cạnh châm chọc khiêu khích.


      Thời điểm xuống xe, Lạc Thần Dật vẫn còn quên nhắc nhở Hàn Mai Mai ngày mai đúng giờ đến nhà .


      Hàn Mai Mai phẫn nộ gật đầu, sau đó nhanh chóng xuống xe.


      "Cậu thích Mai Mai đấy chứ." Chương Vĩ châm điếu thuốc hỏi.


      "Cậu và ấy rất thân hay sao?" Lạc Thần Dật hơi hất mày.


      "Được, Hàn tiểu thư lợi hại." Chương Vĩ tức giận , "Cậu thích vị Hàn tiểu thư kia đấy chứ."


      " thể sao? Cậu biết là ấy rất thú vị?" Lạc Thần Dật tự giác gợi lên khóe miệng.


      Chương Vĩ nhìn gì.


      Hàn Mai mai về đến nhà cũng gần chín giờ.


      Trình Chí Dũng nghe thấy thanh, mặc áo ngủ, kéo lê dép lê từ thư phòng ra, thân thiết hỏi han, "Mai Mai, hôm nay sao con về trễ như vậy. Ba gặp trợ lý Triệu, phải con tan tầm đúng giờ à?"


      "Con đến chỗ người bạn." Hàn Mai Mai đơn giản hồi đáp, hiển nhiên muốn nhiều. Gần đây Trình Chí Dũng cực kỳ thích ở trước mặt sắm vai người ba tốt, ai biết trong hồ lô của ông ta bán loại thuốc gì.


      Trình Chí Dũng vẫn muốn mở miệng hỏi, lại bị chuông điện thoại di động ngắt lời.


      Ông ta lấy điện thoại ra nhìn màn hình, mày tự chủ được nhíu lại, lại nhìn Hàn Mai Mai, giống như có chút cố kỵ.


      Hàn Mai Mai cực kỳ thức thời trở về phòng mình, cảm thấy Trình Chí Dũng có gì đó là lạ, nhịn được quay đầu nhìn. Chỉ thấy ông ta trốn trong góc nghe điện thoại, trong lúc đó mặt mày có chút kích động, quay đầu lại đụng phải ánh mắt Hàn Mai Mai nhìn.


      Hàn Mai Mai làm bộ dường như có việc gì rời , cảm giác quái dị trong lòng kia lại tăng mạnh.


      "Lúc này gọi điện thoại cho tôi làm gì?" Trình Chí Dũng đè thấp giọng xuống chút kiên nhẫn .


      "Ba... , Trình... Tiên sinh, tôi chỉ muốn hỏi chút, chuyện của mẹ tôi như thế nào rồi?" Trình Khả Hinh tội nghiệp .


      Trình Chí Dũng , " cũng biết. Chuyện này cực kỳ khó giải quyết. tại Mai Mai quan sát rất kĩ, mà chứng cớ lại đầy đủ, mấy tên du côn kia đều là mẹ sai họ làm, tại muốn phản cung rất khó. Phía bên tôi còn suy nghĩ biện pháp, phải lo lắng."


      "Nhưng..."


      " đừng nhưng nữa... Tôi nghĩ biện pháp. Đúng rồi, quyển sổ với tôi. Tôi vẫn cảm thấy có chút vấn đề. Tôi dựa vào đâu mà tin quyển sổ đó ở trong tay mẹ ." Trình Chí Dũng thăm dò.


      Trình Khả Hinh bị hỏi được sửng sốt, do dự chút , "Mẹ tôi giấu ở chỗ, chỉ có bà mới biết."


      "Tôi biết rồi. Chuyện này tôi xử lý. có chuyện gì, đừng gọi điện thoại cho tôi nữa. Tôi còn bận rất nhiều việc." Trình Chí Dũng xong cũng đợi Trình Khả Hinh phản ứng liền cúp điện thoại.


      Trình Khả Hinh biết vì sao trong lòng lại xuất cảm giác lỡ...


      Ngày hôm sau,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, Hàn Mai Mai vừa đến công ty có bao lâu, Ôn Hân Nghiên liền nổi giận đùng đùng xông tới.


      "Hàn Mai Mai! Xảy ra chuyện lớn như vậy cậu lại với tớ câu nào. Rốt cuộc cậu có còn coi tớ là bạn nữa hay !" Ôn Hân Nghiên nổi giận đùng đùng đẩy cửa tiến vào.


      Trợ lý Triệu cẩn thận theo vào.


      Hàn Mai Mai gật đầu với trợ lý Triệu cái, ông liền ra ngoài.


      Hàn Mai Mai cười đến cạnh ấy , "Sao sáng sớm cậu nóng tính như vậy, là ai chọc Ôn đại tiểu thư của chúng ta tức giận?"


      "Trừ cậu ra, còn ai vào đây,còn ai có bản lĩnh lớn như vậy. Cậu đừng giả ngu với tớ, chuyện cậu bị người tập kích tớ biết hết rồi.” Ôn Hân Nghiên thở phì phì .


      “Cậu chuyện đó sao. Tớ có chuyện gì, mà cảnh sát bắt được người rồi.” Hàn Mai Mai giải thích.


      “Nếu phải cậu tớ là cục trưởng cục công an cho tớ biết, tớ cũng biết xảy ra chuyện này. Cậu có biết thời điểm tớ nghe được chuyện này lo lắng bao nhiêu hay ?” Ôn Hân Nghiên bất mãn .


      “Tớ có chuyện gì, phải cậu cũng thấy tớ có việc gì hay sao?” Hàn Mai Mai đứng lên xoay vòng, “Tớ muốn khiến cậu lo lắng, lại người cũng bị bắt. Rất nhanh có kết quả xử lý thôi.”


      Ôn Hân Nghiên thấy Hàn mai Mai có chuyện gì, biểu tình cũng dịu chút.


      “Được rồi, đừng tức giận, tớ rót trà nhận lỗi với cậu được chưa?” Hàn Mai Mai đến trong phòng bên cạnh rót tách trà đưa tới tay Ôn Hân Nghiên.


      Ôn Hân Nghiên tiếp nhận tức giận liếc cái, thổi thổi, nhấp hụm , “Cậu tớ sống chết cũng chịu với tớ là ai làm. Mai Mai cậu biết là ai ?”


      Hàn Mai Mai muốn gạt Ôn Hân Nghiên , “Là Từ Mỹ Phụng.”


      Thấy Ôn Hân Nghiên giống như có ấn tượng gì lại thêm, “Là mẹ của Trình Khả Hinh.”


      “Hả? Đầu óc bà ta có tật hay sao?” Ôn Hân Nghiên kinh ngạc. nghĩ tới Tiểu tam bị vứt bỏ làm sao có thể tìm con tình nhân trước gây phiền toái, muốn tìm cũng phải tìm Trình Chí Dũng gây phiền toái mới đúng chứ.


      “Có khả năng bà ta cảm thấy những việc đó đều do tớ làm. Được rồi, chuyện này nữa. Hôm nay cậu tới chỉ mỗi chuyện này đó chứ.” Hàn Mai Mai .


      “Đương nhiên phải mỗi chuyện này rồi. Tháng sau là sinh nhật cậu rồi. Cậu muốn tổ chức như thế nào?” Ôn Hân Nghiên đặt chén trà xuống, lại gần Hàn Mai Mai hỏi.


      Hàn Mai Mai lắc lắc đầu, lúc này mới nhớ tới, ngày chứng minh thư nguyên chủ, cũng trùng với ngày sinh nhật của , quả sắp đến rồi.


      “Tớ biết cậu bận đến chóng mặt, ngày quan trọng như vậy cũng nhớ. Nhưng cậu yên tâm có người bạn thân là tớ đây lo liệu thay cậu. Sap có phải cảm thấy mình cực kỳ may mắn hay ?” Ôn Hân Nghiên mặt tươi như hoa .


      Hàn Mai Mai bị đùa nở nụ cười, “Đúng, tớ cảm động muốn khó, nếu có Ôn đại tiểu thư, tớ sống nổi nữa rồi.”


      “Cắt, cậu quá giả tạo rồi. ”Ôn Hân Nghiên kháng nghị , đột nhiên , “Đúng rồi, tớ nghe cậu tớ lúc ấy cậu ở cùng chỗ với Lạc thiếu, người ta còn hùng cứu mỹ nhân. ràng cậu với tớ là thoải mái muốn về trước, sao lại biến thành ở cùng chỗ với Lạc thiếu rồi hả. Mau , rốt cuộc cậu giấu tớ chuyện gì?”


      “Tớ đúng lúc gặp được ấy, ấy đưa tớ về mà thôi.” Hàn Mai Mai nhàng bâng quơ , muốn tận lực tránh xa vấn đề này.


      Ôn Hân Nghiên vẫn cảm thấy có chút là lạ, còn muốn thẩm vấn.


      Ở phía sau, trợ lý Triệu lại đẩy cửa ra, thần sắc vội vàng , “Hàn tổn, xảy ra chuyện!”


      Ông thấy Ôn Hân Nghiên vẫn ở đây, thân thể dừng chút, có chút do dự.


      Hàn Mai Mai đương nhiên thấy ông do dự, , “ có việc gì, chú .”


      Trợ lý Triệu dừng chút , “Từ Mỹ Phụng chết.”


      “Cái gì!” Ôn Hân Nghiên và Hàn Mai Mai đồng thanh .


      “Tôi vừa mới nhận được điện thoại của cục Công An. Ba giờ trước, Từ Mỹ Phụng đánh nhau với người khác, bị người ta đánh chết rồi.”


      Hàn Mai Mai bị hoảng sợ, Từ Mỹ Phụng cứ như vậy mà chết hay sao…


      Lạc Thần Dật cũng nhận được tin tức này.


      “Lão đại, Từ Mỹ Phụng chết.” Hoàng Mao .


      Lạc Thần Dật nghe Hoàng Mao báo cáo, mày càng nhíu chặt…


      “Các cái gì?” Trình Khả Hinh thể tin, “ có khả năng, có khả năng mẹ tôi làm sao có thể chết. Các đều gạt của tôi!”


      “Trình tiểu thư, xin nén bi thương.” Mặt cảnh sát chút thay đổi, .


      “Là ai phái các tới! Vì sao muốn gạt tôi.” Trình Khả Hinh lắc đầu hoảng sợ nhìn bọn họ, bên lui về sau, lui mãi đến góc tường.


      “Trình tiểu thư, tâm trạng của chúng tôi có thể hiểu. Nhưng vẫn mời phối hợp với chúng tôi, làm thủ tục.” Giọng cảnh sát chậm lại .


      có khả năng, có khả năng, tôi tin.” Trình Khả Hinh đỏ hồng mắt, sau đó giọng càng ngày càng , giọng nức nở, tựa như động vật bị thương.


      Cảnh sát thấy gương mặt Trình Khả Hinh toàn nước mắt, bộ dáng thông cảm, cũng nổi lên lòng thương hại, ở bên giọng an ủi.


      Nhưng lúc này Trình Khả Hinh cái gì cũng nghe, tuy tính tình Từ Mỹ Phụng tốt, nhưng là người thân duy nhất đời này của ta, nghĩ tới cuối cùng ta cũng bị mất…


      Ngay lúc ta bi thương thể tự thoát ra được, di động của ta vang lên…


      “Gia Hi… ở đây…”
      Last edited by a moderator: 25/5/16
      Phong Vũ Yên, Julia tran, Trâu7 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 44:


      Edit: Tuyết Nguyệt Lam





      Trình Khả Hinh ngồi ở trong xe Đàm Gia Hi cúi đầu khóc nức nở.


      "Bảo bối, đừng khóc, có ở đây?" Đàm Gia Hi nhàng nhìn Trình Khả Hinh điềm đạm đáng , trong lòng ý muốn chà đạp ta ** từ từ được gợi lên.


      "Gia Hi, tại em nên làm gì bây giờ? Mẹ em nhất định chết như vậy. Nhất định là có người mưu hại bà!" Trình Khả Hinh khóc càng thêm thương tâm.


      "Vậy em cảm thấy là ai?" Đàm Gia Hi có chút thất thường, tay từ từ vuốt ve xuống, thuận miệng .


      Trình Khả Hinh dừng chút, sau đó ngẩng đầu, vẻ mặt phẫn hận , "Nhất định là Hàn Mai Mai làm. ta nhất định là muốn trả thù mẹ em!"


      tại Trình Khả Hinh suy nghĩ, ta cảm thấy bất hạnh của ta đều do Hàn Mai Mai tạo thành.


      Đều vì , thân phận của Thiên Kim Đại Tiểu Thư còn, sau đó ba cũng còn, tại ngay đến mẹ cũng còn...


      Đây đều là do Hàn Mai Mai!


      Nếu phải , tại ta nhất định có cuộc sống vinh hoa phú quý!


      Đàm Gia Hi vẫn còn tia lý trí tồn tại, đương nhiên biết chuyện này có chút quái dị, nhưng có chút khẳng định Hàn Mai Mai căn bản cần xuống tay, bởi vì Từ Mỹ Phụng vào tù, chỉ là vấn đề ngồi trong đó bao lâu mà thôi. Hàn Mai Mai ngu như vậy, mà ta cũng muốn vì người phụ nữ mà đắc tội nhà họ Hàn.


      Khoảng thời gian trước ba ta muốn ta an phận chút, gần đây chính trị lại có chút gợn sóng.


      ta ngượng ngùng buông Trình Khả Hinh ra, cau mày , "Chuyện này có khả năng là Hàn Mai Mai làm. Chuyện của mẹ em chứng cớ xác thực, ta căn bản là cần làm gì."


      Trình Khả Hinh bị nghẹn, nhưng trong lòng vẫn oán giận, " ta là ác độc, nhất định muốn đưa mẹ em vào chỗ chết mới dừng tay."


      Trình Khả Hinh xong liền gục vào trong lòng Đàm Gia Hi.


      Đàm Gia Hi nhàng ôm ta, nghĩ thầm rằng, lần này là tự đưa tới cửa nha...


      Ngụy Nhất Minh nhìn văn kiện có chút thất thần, ta nghĩ tới chuyện tối hôm qua.


      Khó có được người nhà quây quần bên nhau cùng ăn cơm.


      "Nhất Minh, vài ngày trước, phải vị tiểu thư kia cực kỳ xuất sắc hay sao? Sao cháu lại thích vậy?" Bà nội Ngụy , bà muốn được ôm cháu nội sớm chút.


      "Đúng đó, tháng này gặp mấy người rồi. Tuổi con cũng nữa. Mau chóng kết hôn mới tốt.” Mẹ Ngụy phụ họa . Với chuyện này, hai người phụ nữ lại cùng đứng chung trận chiến tuyến.


      Ngụy Nhất Minh nghe đến đề tài này, mày khỏi nhíu lại, liền muốn ăn nữa. Kỳ ta cũng muốn kết hôn như vậy, ta cảm thấy tại nghiệp mới quan trọng. Tác dụng của phụ nữ đều giống nhau...


      "Bà nội con chuyện, con có nghe hay ." Ba Ngụy nghiêm khắc .


      Hứa Tu Kiệt ở bên xem kịch vui, "Ngược lại cháu cảm thấy Hàn Mai Mai trái lại rất tốt, nhưng ánh mắt của họ lại quá cao. Cũng biết ấy muốn tìm loại phụ nữ nào?"


      Ngụy Nhất Minh trợn mắt nhìn ta, trong lòng cũng có chút khác thường, quả lâu rồi thấy đó.


      "Bác cũng biết đứa Mai Mai kia rất tốt, chững chạc hơn trước kia rất nhiều." Mẹ Ngụy .


      Bà nội Ngụy cũng gật gật đầu.


      Mấy người cùng đưa mắt nhìn Ngụy Nhất Minh. Ngụy Nhất Minh bình tĩnh lấy khăn tay bên cạnh lau miệng, sau đó , "Con ăn no rồi. Con lên lầu trước đây.” Ngụy Nhất Minh đứng lên liền .


      Bà nội Ngụy thấy ta rời , lại chuyển sang hướng khác, “Tu Kiệt, còn con khi nào định kết hôn, đừng ở bên ngoài chơi đùa nữa, đứng đắn chút nào.”


      “Bà nội, con cũng ăn no rồi.” Hứa Tu Kiệt , sau đó đuổi theo tìm Ngụy Nhất Minh.


      “Hai đứa này cứ khiến người ta lo lắng.” Bà nội Ngụy .


      “Ngụy tổng.” Vương bí thư có chút kinh ngạc, đại boss vừa mới thất thần hay sao? Đây cũng giống tác phong của ta.


      Ngụy Nhất Minh lấy lại tinh thần, mặt đổi sắc kí tên vào văn kiện. Trong đầu thần tốc xẹt qua gương mặt Hàn Mai Mai, làm ta bị hù dọa…


      Hàn Mai Mai tiến Ôn Hân Nghiên , bắt đầu công việc bận rộn…


      Trước giờ tan sở hơn tiếng, nhận được điện thoại của mẹ Ngụy.


      “Mai Mai, dì bị trật chân, cháu có thể qua đây đưa dì đến bệnh viện hay ? Dì ở ngay gần công ty cháu.” Mẹ Ngụy yếu ớt .


      Hàn Mai Mai nghe xong liền cảm thấy quýnh lên, lập tức trả lời: “Được, dì đợi cháu, cháu lập tức đến ngay.”


      Hàn Mai Mai cúp điện thoại liền vội vàng đến đó.


      Mẹ Ngụy bị thương ở ngay bên cạnh trung tâm mua sắm gần công ty Hàn Mai Mai. Bà bảo Hàn Mai Mai tại bà ở trong quán coffee, nhưng là chân quá đau thể lại.


      Hàn Mai Mai đến quán coffee liền thấy mẹ Ngụy ngồi ở chỗ gần cửa sổ, khoảng cách có chút xa nên thấy biểu tình, nhưng Hàn Mai Mai lại chú ý tới chân trái của bà được quấn chiếc khăn tay, cảm thấy có chút hoài nghi.


      Hàn Mai Mai qua cúi người thân thiết hỏi han, “Dì, cháu đến rồi, dì có khỏe ?”


      “Mai Mai, cháu tới rồi.” Mẹ Ngụy cau mày, sắc mặt có chút tái nhợt, “Dì vừa xuống cầu thang, nghĩ tới lại bị trẹo chân, dì tới đây mình, cũng có lái xe. Nghĩ đến công ty của cháu ở gần đây, liền gọi điện cho cháu. Cháu có bận gì hay ?”


      “Dì, dì đừng những lời này. Dì có thể được vài bước hay ?” Hàn Mai Mai hỏi.


      “Để dì thử xem .” Mẹ Ngụy vươn chân phải ra, sau đó tay khoát lên vai Hàn Mai Mai, đứng lên , “Dì được.”


      Hàn Mai Mai dặn dò, “Nếu dì được, đừng miễn cưỡng.”


      Mẹ Ngụy gật gật đầu.


      Hàn Mai Mai đỡ mẹ Ngụy chậm rãi ra, sau đó thuê chiếc xe. Vừa rồi Hàn Mai Mai quá vội, có lái xe.


      Đến bệnh viện, xếp hàng đăng kí, thời gian cũng qua lúc.


      May mắn bác sĩ chân mẹ Ngụy có trở ngại gì, uống chút thuốc là được, Hàn Mai Mai liền lấy thuốc.


      Hàn Mai Mai lấy thuốc về.


      Mẹ Ngụy cười : “Mai Mai, hôm nay làm phiền cháu rồi. tại dì cảm thấy tốt hơn nhiều rồi. Hôm nay làm phiền cháu rồi. Nhất Minh vừa gọi điện với dì, muốn qua đây đón dì. Rất nhanh đến thôi.”


      “Dì, đâu có phiền gì đâu. Về sau dì phải cẩn thận. Lần sau muốn dạo phố có thể cùng cháu.”


      Mẹ Ngụy lôi kéo Hàn Mai Mai ngồi ở hành lang chuyện việc nhà.


      Rất nhanh liền thấy bóng dáng, sải bước về phía này.


      Ngụy Nhất Minh đứng ở phía trước, nhìn mẹ Ngụy lo lắng hỏi han, “Mẹ, mẹ làm sao vậy? Sao mẹ gọi điện thoại cho con?”


      “Còn phải mẹ thấy gần đây con bề bộn nhiều việc, mà công ty con lại cách nơi này xa như vậy. Mẹ thấy Mai Mai ở gần đây nên gọi điện thoại cho con bé. Mẹ có chuyện gì. Con nên cám ơn người ta , may mà có Mai Mai.” Mẹ Ngụy thừa dịp Hàn Mai Mai chú ý, nháy mắt với Ngụy Nhất Minh.


      Ngụy Nhất Minh quay đầu với Hàn Mai Mai: “Cảm ơn.”


      Hàn Mai Mai lại có cảm giác thụ sủng nhược kinh, lập tức : “ có gì, đây là việc tôi nên làm. Bình thường dì rất thương tôi mà.”


      Mẹ Ngụy cười tít mắt nhìn Hàn Mai Mai, mặt liền viết hai chữ ‘hài lòng’.


      Ngụy Nhất Minh mấp máy môi muốn gì đó, nhưng lại xoay người đỡ mẹ ta , “Mẹ, tại mẹ có thể được hay ? Chúng ta về thôi.”


      Mẹ Ngụy liếc ta cái, đẩy tay ta ra, với Hàn Mai Mai, “Mai Mai, cháu cùng chúng ta về nhà . Dì chuẩn bị món ăn cháu thích nhất. Hôm nay cháu giúp dì chạy chạy lại như vậy nhất định rất vất vả, cháu muốn ăn gì với dì.”


      “Dì, được rồi, cháu về nhà ăn cũng được, cần phiền toái như vậy đâu.” Hàn Mai Mai khách khí cự tuyệt.


      “Mẹ tôi đều như vậy, cùng .” Ngụy Nhất Minh đột nhiên .


      Hàn Mai Mai nhìn ta cái, lúc này điện thoại điên cuồng vang lên.


      Hàn Mai Mai móc ra vừa thấy màn hình xuất chữ Thần Dật, nhìn thời gian, tại qua giờ tan tầm hơn tiếng rồi, Hàn Mai Mai do dự chút, sau đó với mẹ Ngụy, “ có lỗi, cháu nghe điện thoại chút.”


      Hàn Mai Mai vài bước, nghe điện thoại.


      “Hàn Mai Mai, em có ở công ty, giờ em ở đâu ?” Ngữ khí Lạc Thần Dật khó chịu liền truyền tới.
      Last edited by a moderator: 29/5/16
      Phong Vũ Yên, fujjko, Tôm Thỏ8 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 45

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Hôm nay có chút việc, thể qua đấy, hay tôi bảo người mua đồ ăn ngoài cho nha." Hàn Mai Mai .

      "Hàn Mai Mai." Lạc Thần Dật bất mãn , "Em cũng nên quên em đáp ứng ông ngoại em là em tới nấu cơm cho tôi."

      Mặt Hàn Mai Mai đầy hắc tuyến, Lạc Thần Dật lại dùng thủ đoạn ngây thơ như vậy tới uy hiếp ?

      " tại em ở đâu?" Lạc Thần Dật cố chấp hỏi lần nữa.

      "Tôi ở bệnh viện." Hàn Mai Mai đành .

      "Em bị bệnh hay sao ?" Giọng Lạc Thần Dật cũng có chút khẩn trương.

      " có, tôi đưa người khác tới..."

      "Em đứng yên đó cho tôi!" Lạc Thần Dật xong liền cúp điện thoại.

      Hàn Mai Mai hết chỗ rồi, muốn gọi lại cho , nhưng mẹ Ngụy tới rồi.

      "Mai Mai, có việc gì sao?"

      Hàn Mai Mai đành phải thôi.

      "Dì, hôm nay cháu có chuyện, thể đến nhà dì rồi. Hôm nào cháu tới thăm sau." Hàn Mai Mai xin lỗi.

      "Có chuyện gì phiền toái hay sao?" Mẹ Ngụy thân thiết hỏi han.

      Hàn Mai Mai lắc lắc đầu, sau đó lại bổ sung câu, "Là người phiền toái." Hàn Mai Mai nghĩ đến Lạc Thần Dật nghe thấy câu này nhất định tức giận đến giậm chân, lại có chút buồn cười.

      Mẹ Ngụy nghe xong có chút thất vọng, nhưng cũng biết thể miễn cưỡng, nhưng lại nỡ buông tha, lôi kéo tay Hàn Mai Mai , "Vậy tại cháu muốn đâu, để Nhất Minh đưa cháu ."

      "Dì, cần đâu. Lát nữa có người tới đón cháu." Hàn Mai Mai cảm thấy Lạc Thần Dật nhất định kêu Hoàng Mao đến chỗ này đón .

      "Vậy được rồi, lần sau cháu nhất định phải cùng dì dạo phố đó." Mẹ Ngụy dặn dò.

      "Được, dì, dì cũng cần phải uống thuốc đúng giờ đó."

      Mẹ Ngụy hậm hực hờn dỗi ngồi xe Ngụy Nhất Minh.

      Vừa lên xe, mặt bà liền kéo xuống, "Đều tại con. Công sức hôm nay của mẹ đều uổng phí rồi. Vì sao vừa rồi con thêm mấy câu? Mẹ cũng nháy mắt với con, con thấy sao?"

      "Về sau mẹ đừng làm mấy trò này nữa. Lúc con vừa tới, con cũng bị mẹ lừa." Ngụy Nhất Minh nhàn nhạt ,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, nhìn ra vẻ mặt của ta. ta đương nhiên biết vì sao mẹ ta phải làm như vậy, ngay từ đầu quả là lừa cả ta, nhưng bà cũng nháy ánh mắt, ta cũng nhận ra thích hợp, nhưng ta cũng muốn vạch trần bà, mà vẫn ở bên phối hợp diễn với bà.

      "Mẹ làm như vậy, có biện pháp nào sao? Ai bảo con lại ra gì như vậy." Mẹ Ngụy chỉ tiếc rèn sắt thành thép .

      "Chuyện của con, mẹ đừng nhúng tay vào. Bản thân con tự làm." Ngụy Nhất Minh chút để ý .

      "Con có ý gì?" Mẹ Ngụy sửng sốt, lại vui sướng , "Con muốn bắt đầu theo đuổi Mai Mai sao?"

      Nhưng hỏi thế nào, Ngụy Nhất Minh cũng mở miệng.

      Lúc xe của bọn họ vừa rời , đồng thời cũng có chiếc xe tiến vào.

      Ngụy Nhất Minh thấy chiếc Land Rover kia đứng ở trước mặt Hàn Mai Mai, sau đó lại có người đàn ông xuống xe chuyện với Hàn Mai Mai, bị thương vẫn quấn băng gạc, nếu ta nhìn lầm người kia là... Lạc Thần Dật...

      Mày Ngụy Nhất Minh tự giác nhăn lại...

      "Sao lại qua đây ?" Hàn Mai Mai hỏi, nghĩ tới Lạc Thần Dật xuất ở đây.

      " chào đón tôi hay sao? Nếu tôi nhìn lầm. Vừa rồi người kia là Ngụy Nhất Minh." Lạc Thần Dật nhìn bóng dáng chiếc xe kia vui , giống như bắt được chứng cứ vợ mình ngoài tình.

      "Đúng. Làm sao vậy?" Hàn Mai Mai nhíu mày , "Tôi và bạn tôi gặp nhau đều phải báo cáo với hết hay sao?"

      "Em..."

      Hàn Mai Mai lập tức cắt ngang của , "Hôm nay tôi mệt chết , nếu có chuyện khác. Tôi về trước đây."

      Lạc Thần Dật đột nhiên giữ chặt Hàn Mai Mai, cúi người hôn xuống.

      "Hu hu hu" buông tay tôi ra! Hàn Mai Mai muốn kêu lớn nhưng lại phát ra tiếng. Kỳ cũng mơ hồ biết Lạc Thần Dật muốn theo đuổi , cho nên vừa rồi mới ra những lời này,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, muốn Lạc Thần Dật tự động buông tha. nghĩ tới lại phản tác dụng.

      Lạc Thần Dật mặc kệ Hàn Mai Mai phản ứng, giữ đầu dựa vào chính mình hôn hồi.

      Qua lúc lâu, Lạc Thần Dật mới buông Hàn Mai Mai ra, "Em đừng cố ý kích tôi. Ý tứ của tôi chắc em cũng biết."

      "Tôi..." Hàn Mai Mai rất muốn tôi hiểu cũng thể hiểu! Nhưng ngẩng đầu nhìn thấy mặt Lạc Thần Dật viết ‘em dám hiểu, tôi liền hôn em’, Hàn Mai Mai đẩy Lạc Thần Dật ra, chạy ra ngoài, bắt chiếc xe, chạy mất dép.

      Mà vừa rồi Hoàng Mao vẫn trốn ở trong xe nhô đầu ra "Lão Đại, chúng ta có đuổi theo hay !"

      Mặt Lạc Thần Dật chút thay đổi nhìn ta.

      Hoàng Mao cực kỳ thức thời ngoan ngoãn gì nữa.

      Lạc Thần Dật lấy tay sờ sờ môi, khóe miệng hơi hơi giơ lên...

      Ngụy Nhất Minh phải ? Tôi cho chút cơ hội nào đâu.

      Toàn thân Trình Khả Hinh đau nhức tỉnh lại, làn da tuyết trắng của ta che kín các loại vết thương lớn , nhìn qua thấy rất ghê người.

      "Em tỉnh rồi?" Đàm Gia Hi vào gian phòng cầm chồng tư liệu, "Khả Hinh, cho người điều tra. Chuyện của mẹ em liên quan gì đến Hàn Mai Mai, là Trình Chí Dũng làm."

      "Cái gì?" Trình Khả Hinh giống như nghe hiểu, ánh mắt ngây ngốc nhìn ta.

      "Trình Chí Dũng thuê người giết chết mẹ em." Đàm Gia Hi lại lặp lại lần nữa, sau đó đưa chồng tư liệu cho ta.

      Trình Khả Hinh càng lật, tâm càng lạnh, là ông ta.

      ta giống như đột nhiên bị người đánh thức, trước mắt là Trình Chí Dũng khinh thường, châm chọc khiêu khích, vui sướng khi người gặp họa, tất cả những biểu tình đó xẹt qua trước mắt... Còn có ông ta rất khẩn trương với quyển sổ sách...

      "Em phải về nhà." Trình Khả Hinh buông văn kiện trong tay, với Đàm Gia Hi.

      Đợi Trình Khả Hinh về đến nhà phát trong nhà là rất bừa bãi, ràng là dấu vết có bị người lục lọi đạp phá, kỳ quái là có cái gì bị mất, cũng có dấu vết đập cửa, hiển nhiên là người này cầm chìa khóa vào.

      Trừ ta và mẹ ta, chỉ có Trình Chí Dũng...
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Phong Vũ Yên, fujjko, KisaragiYue8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :