1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 70

       Edit: Người lạ

      Beta: yunafr



      Bên kia, Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Lí Như Phong hai người dìu nhau vào, bọn họ thường hay lui tới trong phòng này bàn chuyện. Mới vừa vào, Hoàng Phủ Nam Ninh nhanh tới đá cửa, sau đó đặt mông ngồi xuống:”Đau chết mất. Vừa rồi rơi đau a”

      “Vương gia?”Thấy thế, Lí Như Phong thoáng cả khinh, sau đó lập tức cười khẽ “Ta chưa? Mắt thấy ngươi ngã xuống, làm sao lại có việc gì?”

      Hoàng Phủ Nam Ninh bĩu môi."Tiểu bạch thỏ quả lợi hại, cước đá đúng địa phương. tại, ta chỉ đau đầu, hơn nữa cằm đau, phía sau lưng đau... Cả người chỗ nào là bình thường?"

      chuyện, nhăn lại mặt, dùng sức xoa xoa cái ót.

      Lí Như Phong gì lắc đầu, đưa tới cho ly trà: "Vương gia, nhẫn nhịn lúc ? lát qua."

      "Cũng chỉ có thể như thế." Thấp giọng thở dài, Hoàng Phủ Nam Ninh đem trà bên trong uống hơi cạn sạch.

      "Vương gia." Nghĩ chút, Lí Như Phong đột nhiên thấp giọng hỏi, "Ngươi hôm nay vì sao tính tính lại khó chịu như vậy? Ai trêu chọc ngươi a?"

      "Còn phải chính là tên họ Tưởng kia ?" Tức giận quát khẽ. Nhớ tới chuyện cũ, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt tốt.

      Lí Như Phong đuôi lông mày cau lại : " lại tới đây dây dưa Vương phi ?"

      "Có lẽ ?"

      A? Lí Như Phong sửng sốt."Vương gia, như thế nào lại có lẽ?"

      "Ta thấy với tiểu bạch thỏ ở cùng chỗ, còn tự động tự phát muốn đở nàng." xong, bất giác nghiến răng nghiến lợi, Hoàng Phủ Nam Ninh dùng sức quyền đánh lên cái bàn, "Nam nữ thụ thụ bất thân, đại nam nhân, đối nàng như vậy ân cần làm chi?"

      "Phải chăng là vì chân Vương phi bị thương?" Lí Như Phong vội hỏi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu.

      "Như vậy lien quan gì đến còn có những người khác mà?"

      "Mẫu hậu, hoàng huynh, tựa hồ, Tô mỹ nhân cũng có ở đó."

      Ách...

      Lí Như Phong dở khóc dở cười."Vương gia, nếu ở đây có nhiều người như vậy, bọn họ tự nhiên cũng phải có mình a? Tưởng đại nhân có lẽ là tâm muốn giúp Vương phi phen, cũng ý gì a."

      "Ta quản có hay có ý? Kia là Vương phi của ta, có tư cách gì quan tâm nàng? Chỉ là xem thấy bọn họ hai người đứng chung chỗ, ta liền phiền? Muốn giết ?" Sắc mặt càng thêm dữ tợn, Hoàng Phủ Nam Ninh lại quyền đánh lên mặt bàn.

      Tuy rằng làm bạn tốt nhiều năm, nhưng trong lòng thầm nghĩ, là lần đầu tiên thấy tức giận như vậy. Hơn nữa, tức giận nguyên nhân lại là nữ nhân?

      Lí Như Phong thổn thức thôi.

      "Vương gia." Lại nho tiếng kêu lên.

      Hoàng Phủ Nam Ninh tức giận quay đầu."Có chuyện gì?"

      "Chẳng lẽ, ngươi có phát , ngươi đối Vương phi dường như giống với các nữ tử khác hay sao?’’

      "Có sao?" Hoàng Phủ Nam Ninh suy nghĩ chút, lập tức gật đầu, "Nàng là Vương phi của ta, ta tự nhiên phải quan tâm nàng có gì lạ."

      Nếu đơn giản như vậy tốt rồi? Lí Như Phong cúi đầu cười."Vương gia, còn nhớ trước đó vài ngày ta và ngươi từng ? Ngươi tựa hồ, càng ngày càng quan tâm Vương phi."

      "Phải ?" Hoàng Phủ Nam Ninh ánh mắt khó hiểu, thập phần hoang mang.

      Lí Như Phong thấy vô lực."Vương gia, ngươi để tay lên ngực tự hỏi, gần nhất, bởi vì Vương phi ngươi nổi nóng bao nhiêu lần? Tuyết Y tiểu thư, Tưởng đại nhân, bọn họ đều nhìn được ra ngươi có vẻ rất coi trọng Vương Phi. Trước kia, Tuyết Y tiểu thư mấy lần khi dễ tiểu thiếp trong phủ của ngươi, cũng thấy ngươi có phản ứng gì? Ngươi cũng từng nhiều lần ở trước mặt ta khen Tưởng đại nhân, là kỳ tài luyện võ, còn khó có được võ tướng như vậy, còn kêu Hoàng Thượng trăm ngàn cần bạc đãi , rồi tại, xem ra ngươi bạc đãi trước có?"

      Đúng vậy?

      Nhưng lại nhắc đến tên kia, Hoàng Phủ Nam Ninh thực cảm thấy tầm thường.

      Đây là có chuyện gì xảy ra? nhíu mày, dùng sức suy nghĩ chút: "Chẳng lẽ nguyên nhân bởi vì nàng là chính phi?"

      "Chính phi sườn phi, ngươi ở trong mắt có phân biệt sao? Đều là nữ nhân mà thôi, trừ bỏ Thái Hậu nương nương, Hoàng Thượng nhiều phi tử như vậy, có thấy ngươi đối với ai đó cung kính đâu? Liền ngay cả Hoàng Hậu nương nương tưởng rằng đối tốt với ngươi, ngươi còn đối với nàng đều là xem thường a?" Khóe miệng nhếch lên, lại tưởng rằng có thể lừa mình dối người.

      Hoàng Phủ Nam Ninh liền càng nghĩ ra."Đây là chuyện gì xảy ra?"

      "Vương gia, ngươi liền nhận ? Người Vương phi này, chọn đúng rồi." tay đặt đầu vai , Lí Như Phong thấp giọng .

      Hoàng Phủ Nam Ninh khó hiểu."Có ý tứ gì?"

      " đúng hơn là, kỳ , ngay từ đầu ngươi chính là đối nàng xem vừa mắt, cho nên mới đồng ý kết hôn của nàng a? Bằng , thứ xuất nữ nhi  của võ tướng, cơ hồ cùng nha hoàn sai biệt lắm, như thế nào có thể nhảy lên làm Vương phi? Hơn nữa, lên làm Vương phi, ngươi đối với nàng che chở cũng thấy thiếu. Này lên, ngay từ đầu, ngươi liền đem nàng dặt ở trong lòng ."

      " có khả năng?" Đối với lí do thoát thác như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh theo bản năng kháng cự.

      Lí Như Phong lại cười cười: "Vương gia, ta đều là thực."

      " có khả năng?" Lại vẫn là những lời này, Hoàng Phủ Nam Ninh thấp giọng , "Nữ nhân phiền toái như vậy, ta làm sao có thể thích? Còn đặt ở trong lòng? Chỉ là mẫu hậu cũng làm cho ta phiền chịu nổi, ta cũng nghĩ tới lại làm cho cái tiểu bạch thỏ đến làm nhiễu loạn cuộc sống của ta?"

      " thực tế, nàng làm nhiễu loạn rồi."

      "Ngươi cái gì?" Trong lòng nhảy dựng cái? Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu nhìn .

      Lí Như Phong cười."Vương gia, chẳng lẽ ngươi có phát , từ lúc cùng Vương phi đại hôn xong, ngươi thay đổi ít sao? Gần đây nhất mà , ngươi thế nhưng còn có thể bởi vì Vương phi cùng sư huynh nàng mà sinh tức giận ? Nếu đổi lại là Lam phu nhân các nàng, nếu là cho ngươi nhìn thấy, phản ứng của ngươi khẳng định là đem các nàng trục xuất khỏi phủ , tùy tiện bọn họ sống như thế nào cũng quan tâm?"

      Ha? mới chần chừ, loại này nữ nhân đối với bất trung.

      Đúng vậy? Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh lại càng hiểu. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? vì sao lại chỉ đối với tiểu bạch thỏ khác như vậy?

      "Cho nên, Vương gia, nhận mệnh ?" Lại vỗ vỗ vai , Lí Như Phong thấp giọng , "Cũng may Vương phi cũng sai, thoạt nhìn dịu dàng nhu thuận, họ tử cũng tốt, biết cách làm người, cưới nàng, ngươi tính là thiệt."

      "Ta mới mặc kệ điều đó?" Đẩytay ra , Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng bắt đầu hậm hực ——

      "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Vì sao ta đối với nàng như vậy? Trước kia ta đối với nữ nhân cũng phải như vậy a.”

      "Vương gia —— "

      "Ngươi đừng ta đối với nàng động tâm linh tinh gì đó, quả thực chính là chê cười? Đời này, ta phiền nhất chính là nữ nhân?" Vừa thấy chỉ biết luận điệu cũ rích nhai nhai lại đó, Hoàng Phủ Nam Ninh phiền thắng phiền (theo ý là phiền chán dứt), lập tức đánh gãy.

      Các nàng đừng quên click quảng cáo ủng hộ web nha
      Halong-ngoc, Lady87, barbie18102 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 70

       Edit: Người lạ


      Lí Như Phong vô lực. ràng chính là từ quan sát của mình đưa ra kết luận, vì sao lại tin ?

      "Vương gia, ngươi nếu là tin lời ta . Như vậy, bằng chúng ta đến làm thử thí nghiệm ." Nghĩ chút, Lí Như Phong khóe miệng đột nhiên nhếch lên, thấp giọng .

      Hoàng Phủ Nam Ninh tâm trầm xuống."Cái gì?"

      "Tối hôm nay, ngươi cùng Vương phi cùng nhau ở trong phòng. Thử xem ngươi cùng nàng có thể hòa thuận chung sống buổi tối hay ." Lí Như Phong vẻ mặt biến hoá .Trong mắt mang theo ý cười

      " được?" Quyết ý cự tuyệt, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt khó xem, "Ta thích nữ nhân, sao lại cùng nữ nhân kia ở cùng nhau."

      "Vương gia, coi như là vì chứng minh lời của ta là sai, ngươi thử xem sao. Chính là đêm mà thôi. Nếu ngươi sau đêm nay có gì xảy ra. như vậy, ta nhận thua, thừa nhận là ta sai lầm rồi." Lí Như Phong lại tiếp tục theo khuyến dụ.

      Hoàng Phủ Nam Ninh trong nội tâm là kháng cự.

      Vừa thấy như thế, Lí Như Phong mặt ràng trầm xuống: "Nếu đáp ứng, kia lên trong lòng ngươi có quỷ, ngươi căn bản là dám?"

      "Ai ? ? phải chỉ đêm sao?" Bị kích thích, Hoàng Phủ Nam Ninh đứng lên, trầm giọng .

      "Tốt lắm, cứ quyết định như vậy ?"

      mặt nụ cười lập tức càng thêm sáng loá, Lí Như Phong vươn tay, lớn tiếng .

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức phát —— bị lừa?

      "Như Phong, ngươi... Ngươi cố ý ?" Lập tức trừng mắt, hờn giận quát khẽ.

      Lí Như Phong cười yếu ớt: "Vương gia, ta như vậy cũng là vì tốt cho ngươi a?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh hừ tiếng."Quên , đại trượng phu nhất ngôn cửu đỉnh, ta ." liền tà mắt liếc cái, nhìn tên kia rất đắc ý , "Ta chứng minh, những lời ngươi khi này, tất cả đều là ngụy biện?"

      "Tốt, ta mỏi mắt mong chờ." Khóe miệng gợi lên chút ý cười, Lí Như Phong thấp giọng .

      == Ta là Vương gia buổi tối làm thí nghiệm đường ranh giới ==

      "Tuyết Nhi, đừng lộn xộn, mau tới đây? Tuyết Nhi, đừng lộn xộn, đừng a... A? Tuyết Nhi? Chán ghét, ha ha?"

      Vào lúc ban đêm, màn đêm buông xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh chuyện giữ lời, vào trong sân của Bộ Nhu Nhi. Nhưng là, mới tới cửa phòng của nàng, mà bắt đầu hối hận ——

      Chỉ thấy nho nhất thất trong phòng, đám nữ nhân, bao gồm Bộ Nhu Nhi ở bên trong, mọi người đều vây quanh cái bồn tắm. Bên trong đầy nước, trong nước là con chó tuyết trắng —— đó là hồi môn của Bộ Nhu Nhi, mỗi ngày bồi nàng vào giấc ngủ. Các nàng xúm lại xung quanh, vì con chó tắm rửa, nhưng là con chó tựa hồ quá phối hợp, các nàng liền luống cuống tay chân ấn nó, bên bị bắn tung tóe nước lên mặt, bên còn lại hi hi ha ha, bộ mặt vui vẻ thích thú.

      Chỉ có nữ nhân mới có thể đối với con chó cảm thấy hứng thú. Hơn nữa, còn cam tâm tình nguyện hầu hạ nó, cho dù bị nó tra tấn chết sống lại cũng vui vẻ chịu đựng?

      tóm lại —— rảnh rỗi có việc gì làm?

      Mà tiểu bạch thỏ, nàng cũng như vậy mỗi ngày ăn no nhàn nhàn có việc gì làm cũng như những nữ nhân khác. làm sao có thể thích được a?

      "Nha, Vương gia?"

      đứng đó rất lâu nhưng ai phát hịên ra, thẳng đến khi có người đứng lên lấy khăn mặt, mới phát tồn tại của .

      Lập tức, đám các nữ nhân sắc mặt đều đại biến, vội vàng xoay người hành lễ: "Tham kiến Vương gia?"

      Cũng là thẳng đến này lúc, Bộ Nhu Nhi mới xoay người, vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Vương gia, ngài như thế nào lại đến đây?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng mím lại, sắc mặt khó xem.

      Xem biểu tình của nàng, nghe ngữ khí của nàng giống như, dường như nên tới?

      "Nơi này là vương phủ của bổn vương, bổn vương muốn đến đến, nàng có ý kiến?"

      " có?" Lập tức lắc đầu, Bộ Nhu Nhi giọng , "Chẳng qua, thiếp thân tại giúp Tuyết Nhi tắm rửa, mặt đất đều là nước, phải địa phương đặt chân. Cho nên, ngài..." Vẫn là đừng bước vào!

      "Gâu gâu?" (chỗ này k hỉu >.<)

      Vừa dứt lời, bồn tắm bên trong, con chó lập tức hướng kêu to hai tiếng, chấn động rớt xuống nước. Đối với biểu tinh thù địch?

      Bọn họ càng như thế này, Hoàng Phủ Nam Ninh nội tâm càng tức giận. Vừa nhấc chân, phen kéo qua ghế dựa: "Tối hôm nay, bổn vương muốn qua đêm ở trong này."

      Rầm?

      Bồn nước trong tay Bộ Nhu Nhi rơi xuống đất.

      Đôi mắt mở to, nàng cơ hồ là khẽ gọi: "Vương gia, ngài cái gì?" Nàng có nghe sai ?

      Xem nàng như vậy? Giống như nghe được Thiên Phương dạ phàm, dựa theo đạo lý mà , nàng phải nên mừng rỡ như điên sao? Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng lại càng thích.

      "Bổn vương , tối hôm nay, bổn vương muốn ở trong này qua đêm?" Cắn răng cái, gằn từng chữ .

      ràng như vậy, cũng tin nàng còn nghe hiểu?

      Bộ Nhu Nhi nghe hiểu, lại càng .

      "Vương gia, tướng gia đâu?" Hai người bọn họ phải với nhau sao?

      " rồi." kiên nhẫn xong, Hoàng Phủ Nam Ninh hờn giận nhìn nàng, "Bổn vương ở trong này qua đêm, cùng có cái gì quan hệ?"
      Halong-ngoc, Lady87, barbie18102 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 70.3

        Edit: Người lạ

      Beta: yunafr


      Có? Sao lại có ? Nàng nghĩ , hoặc là mình ngủ, hoặc chính là cùng người kia cùng nhau ngủ a? Nàng tại nơi này ngủ... Trừ bỏ lần kia bên ngoài, nàng tiến gả vào đây sai biệt lắm tháng, cho tới bây giờ chưa bước vào nơi này lần, nàng đều nghĩ đến chính mình mình ở đây thẳng đến khi rời ?

      Đương nhiên, trong lòng nghĩ như vậy, miệng nàng cũng thể như vậy. Vội vàng cúi đầu, Bộ Nhu Nhi giọng : "Thiếp thân nghĩ đến, ngài vừa muốn cùng tướng gia cầm đuốc soi đêm đàm."

      "Điều nên đều xong rồi, còn lại ngày mai có thời gian rồi ." kiên nhẫn xong, Hoàng Phủ Nam Ninh khoát tay chặn lại, "Ít nhất, nhanh chút đem con chó này mang , phòng thu thập sạch , bổn vương buồn ngủ."

      “Gâu gâu?" Lập tức, như là hiểu được ý tứ của , con chó thân dài cổ lại là liên tiếp hung mãnh kêu to.

      "Vương gia, được?" Cũng sắc mặt thay đổi, Bộ Nhu Nhi , "Tuyết Nhi nó có thói quen cùng thiếp thân ngủ cùng nhau, có thiếp thân, nó ngủ được ?"

      "Gâu gâu?"

      Tiếp tục, thanh con chó nhu hòa chút. Đầu còn tại trong ngực của nàng đẩy nhất đẩy, hai mắt gắt gao trừng , kia trong mắt ràng mang theo hương vị khiêu khích.

      "Đây là con chó?" Theo bản năng, Hoàng Phủ Nam Ninh hỏi.

      Bộ Nhu Nhi gật đầu."Là."

      "Mang ?" Tâm khó chịu, Hoàng Phủ Nam Ninh quát khẽ.

      Bộ Nhu Nhi lấy can đảm thốt ra «  được?"

      Nàng dám cự tuyệt ? Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt càng khó coi."Tiểu bạch thỏ, nàng có biết, nàng tại là chuyện với ai?"

      Nha, đây là làm sao vậy? Ban ngày tại ngự hoa viên cơn tức còn có phát hết, tại lại đây tìm nàng phát tiết sao?

      Trong lòng thực khó chịu, Bộ Nhu Nhi cúi đầu: "Vương gia, thiếp thân... Thiếp thân... Những năm gần đây, thiếp thân cùng Tuyết Nhi vẫn sống nương tựa lẫn nhau, cùng ăn cùng ở, đều là thói quen có đối phương tồn tại. có nó, thiếp thân buổi tối cũng ngủ được?"

      Hỗn đản, nương ta tình nguyện ngủ cùng con chó , cũng hơn là ngủ cùng người?

      Nhưng là, Hoàng Phủ Nam Ninh có nghe được ý tại ngôn ngoại của nàng.

      hừ lạnh tiếng: "Nàng nên tập làm quen ngủ có nó ."

      Ta dựa vào? có ý tứ gì?

      Trong lòng kinh, Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu: "Vương gia?"

      "Người tới, đem con chó này mang ." có tâm tình cùng nàng đôi co, Hoàng Phủ Nam Ninh thanh lạnh lùng .

      "Sao?"

      Hai gã sai vặt lập tức xuất tại cửa.

      "Vương gia, cần a?" Vội vàng đem con chó ôm vào trong lòng, cũng quản cẩu người có bao nhiêu ẩm ướt, Bộ Nhu Nhi  khóc, "Thiếp thân rời được Tuyết Nhi, Tuyết Nhi nó cũng rời được thiếp thân. Van cầu ngài, cần tách chúng ta ra?"

      Thê thê thảm thảm, lê hoa mang vũ bộ dáng, giống như uyên ương bị chia rẻ. Mà , chính là thổ phỉ ác bá kia?

      Hoàng Phủ Nam Ninh tức giận đến giận sôi lên. Nàng quên sao? mới là nam nhân của nàng, tại trong ngực chính là con chó mà thôi? cái tiểu súc sinh?

      Nguyên bản còn ôm tiến vào trong lòng. Nhưng là, náo hồi như vậy, tâm tình của sớm thay đổi, trong lòng khó chịu giảm. Nàng càng muốn đuổi , lại càng ? xem nàng có thể làm gì ?

      "Tiểu bạch thỏ, nàng đừng quên, vương phủ này là vương phủ của ai, nàng, là nữ nhân của ai." Giận tái mặt, Hoàng Phủ Nam Ninh thanh lạnh lùng .

      Nàng đương nhiên biết. Cho nên, nàng mới giả bộ như vậy bộ đáng thương hề hề bộ dáng thỉnh ra ngoài a? Nếu chính là nhà nàng, nàng sớm thả Tuyết Nhi qua cắn , sau đó cước đem đá ra xa !

      "Thiếp thân biết, đây là vương phủ của Vương gia, thiếp thân là nữ nhân của vương gia." Vội vàng cúi đầu, Bộ Nhu Nhi giọng .

      Lời này ra, nàng cảm thấy muốn nôn rồi. Nữ nhân của ? Ha ha, chỉ sợ ngay cả cũng chưa nghĩ đến ?

      "Biết là tốt rồi." Khóe miệng khinh xả, Hoàng Phủ Nam Ninh lại vẫy tay, "Đem con chó này mang cho bổn vương?"

      "Sao?"

      Lúc này đây, hai gã sai vặt lập tức tiến lên, đối với Bộ Nhu Nhi vươn tay: "Vương phi, thỉnh đem nó giao ra đây ?"

      Bộ Nhu Nhi rưng rưng lắc đầu."Vương gia..."

      Đối phương là Vương phi, hơn nữa nam nữ có khác, nếu nàng hợp tác, hai cái gã sai vặt tự nhiên dám chạm vào nàng. Liền cũng chỉ có thể ngây ngốc đứng ở nơi đó, thúc thủ vô sách.

      "Đồ vô dụng?" Thấy thế, Hoàng Phủ Nam Ninh sắc mặt trầm xuống, tay đẩy bọn họ ra, chính mình vươn tay, "Đưa nó cho bổn vương?"

      " cần?"

      "Gâu gâu?"

      Lúc tay chạm vào con chó , Bộ Nhu Nhi lên tiếng kêu to, con chó lung tung vặn vẹo thân thể, cũng dắt cổ họng kêu to lên. người chó, hợp nhau đến cùng đấu tranh.

      Nguyên tưởng rằng chỉ là chuyện rất đơn giản, lại gặp được bọn họ ngăn trở nên trở nên dị thường gian nan. Cố gắng hồi lâu, con chó vẫn còn giãy dụa, Hoàng Phủ Nam Ninh sinh khí, cầm lấy đuôi của nó nhắc lên."Bổn vương coi ngươi làm sao trốn?"

      "Gâu gâu? Gâu gâu?"

      Cái đuôi bị nhấc lên đau thôi, con chó càng dùng sức giãy dụa, tiếng kêu cũng trở nên thê thảm thôi.

      Bộ Nhu Nhi đau lòng được, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh đem theo nó đến tới cửa. Nhưng là, ngay tại muốn đem nó đá văng ra, thấy con chó ra sức vặn vẹo thân thể, giãy ra khỏi giam cầm của , đầu chui xuống dưới sàng (gầm giường?).

      Hoàng Phủ Nam Ninh tức giận đến muốn giết nó !

      "Người tới, đem con chó ra đây, giết, ngày mai nấu thịt ăn?"

      "Vương gia, cần a?"
      Halong-ngoc, Lady87, thanhbinh3 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 70.4

      Edit: Người lạ

      Beta: Tiểu Thiên + yunafr
       



      “Vương gia, được a”. Vừa nghe ,nàng lập tức kinh hãi, Bộ Nhu Nhi vội vàng lệ chảy dài hai hàng ,nước mắt trong suốt, cầm lên cánh của , "Van cầu ngài, để cho Tuyết Nhi nằm dưới sàng ? Van cầu ngài ? Nó là điểm tựa của thiếp thân a?"

      Phản ứng đầu tiên chính là lạnh lùng cự tuyệt. Nhưng là, khi cúi đầu,  lại gặp được khuôn mặt đầy nước mắt của nàng, Hoàng Phủ Nam Ninh trong lòng vừa động, cỗ xúc động hiểu nổi nảy lên trong lòng.

      "Được rồi"

      Phá lệ, thỏa hiệp.

      Bộ Nhu Nhi lại ngây ngẩn cả người.

      Đơn giản như vậy? Chính mình mới cầu lần, lại đáp ứng? Cảm giác thực quỷ dị, lại cảm thấy trong đó có gian trá (dối trá)?

      Quả nhiên.

      Giây tiếp theo, Hoàng Phủ Nam Ninh phen nâng mặt của nàng, mặt dần dần lên ý cười tà tứ."Tiểu bạch thỏ, ngươi vừa khóc." xong, vươn ngón trỏ tại gương mặt của nàng điểm chút, sau đó bỏ vào trong miệng mút vào chút.

      Biến thái!

      Bộ Nhu Nhi lập tức chửi ầm lên. Nàng biết ngay có ý đồ.

      Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu: "Các ngươi đều ra ngoài."

      "Nhưng mà, Vương phi..."

      Vừa rồi bọn họ còn hàn huyên túi bụi, đột nhiên trong phòng khí lại trở nên quỷ dị như vậy. Thực , mọi người cũng hiểu được trong lòng hoảng sợ. Những người khác dám mở miệng, nhưng lòng vì Bộ Nhu Nhi suy nghĩ, Tú nhi vẫn là nhịn được muốn ngẩng đầu thấp kêu tiếng.

      "Còn mau , đừng làm cho bổn vương lần thứ hai."

      Lập tức, ánh mắt lạnh lùng, Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người thanh trầm xuống, làm cho các nàng tập thể run lên.

      "Dạ"

      Vội vàng gật đầu, mọi người mang theo Tú nhi, nối đuôi nhau ra cửa.

      Thậm chí, các nàng còn tốt bụng giúp bọn đem cửa phòng đóng lại.

      "Tiểu bạch thỏ."

      Theo chi nha tiếng cửa phòng đóng lại, Hoàng Phủ Nam Ninh khóe miệng lại cao cao nhếch lên, tay phải cũng đem cằm Bộ Nhu Nhi nâng rất cao.

      Cổ đau quá. Đây là điều đầu tiên trong long Bộ Nhu Nhi nghĩ đến.

      "Vương, Vương gia?" Chịu đựng đau đớn, nàng giọng kêu lên.

      "Bổn vương phát , khi nàng khóc là có khác phen ý nhị, bổn vương thực thích." Nhợt nhạt cười, Hoàng Phủ Nam Ninh thấp giọng .

      Nàng có thể là biến thái ? Bộ Nhu Nhi vô lực bĩu môi.

      "Hơn nữa, bổn vương thích nhất nước mắt của nàng. Mặn mặn, có tư có vị."

      Thấp giọng xong, Hoàng Phủ Nam Ninh lại cúi người xuống, vươn đầu lưỡi, tại gương mặt của nàng nhàng liếm chút lại chút.

      Ghê tởm!

      Thân thể run mạnh lên, Bộ Nhu Nhi vội vàng muốn đẩy ra.

      Nhưng mà, Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức đem nàng đẩy ra sau. Đem nàng dựa lên cây cột trước giường, lại hướng nàng cười cái: "Tiểu bạch thỏ, nang khóc tiếp ? Bổn vương muốn nàng khóc càng nhiều nước mắt càng tốt."

      Dưới tình cảnh này, nàng nếu khóc ra được mới có quỷ.

      Trợn to đôi mắt nhìn , Bộ Nhu Nhi rên tiếng, xem ra là bị sợ hãi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh liền vừa cười."Cũng phải lần đầu tiên, nàng phản ứng như vậy sao?" Liền lại cúi đầu, tại gương mặt của nàng nhàng ** đứng lên.

      Cùng lần trước giống nhau, trước liếm xong bên phải, sau đó chính là bên trái, lúc này đây, liền ngay cả khóe mắt cũng chưa buông tha, thẳng đến đem nước mặt nàng tất cả đều nuốt vào trong bụng, mới vừa lòng buông nàng ra.

      Nhưng mà nghiện. Lại liếm liếm khóe miệng, ý muốn chưa hết nhìn Bộ Nhu Nhi: "Tiểu bạch thỏ, nàng thể khóc nữa sao?"

      Bộ Nhu Nhi ngây ngốc lắc đầu.

      Cho tới bây giờ, thân thể của nàng còn quá căng thẳng, trong lòng cũng thùng thùng kêu ngừng.

      Nam nhân này... Đầu óc bị hư rồi sao? Ăn quá nhiều sơn hào hải vị, đầu lưỡi rãnh rỗi có việc gì, vì vậy chuyển sang ăn nước mắt của người khác?  Có trời mới biết vụng trộm ăn của Lí Như Phong bao nhiêu ?

      Nghĩ đến đây, bên trong lại nhịn được trận ghê tởm.

      "Aiz?" Thấy nàng bộ dạng ngốc, lường trước được nước mắt có. Hoàng Phủ Nam Ninh vỗ vỗ mặt của nàng, "Quên . Lần sau lúc nang khóc, nhớ đến tìm bổn vương."

      Tìm ngươi để cho ngươi liếm tới liếm lui? Ta phi? Ngươi biết là ta cảm thấy ghê tởm ư?

      "Gâu gâu." Lúc này,con chó chui ở dưới sàng đột nhiên thò cái đầu, nho kêu tiếng.

      Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh cước đá xuống."Mau vào"

      "Gâu gâu?"

      Nho thanh kêu lên lại trở nên tê tâm liệt phế, con chó hẳn là bị đá đau.

      Bộ Nhu Nhi tâm cũng đau."Vương gia, ngài tay cho, Tuyết Nhi nó còn !"

      " con chó mà thôi, đá chết bổn vương lại bồi cho nàng con khác." Lơ đễnh xong, Hoàng Phủ Nam Ninh xoay người, lười biếng vặn vẹo thắt lưng, "Bổn vương mệt mỏi."

      "Vương gia phải về nghỉ ngơi sao ?“ trong long Bộ Nhu Nhi nhảy nhót trận.

      Nhưng những lời này, lại nhận được ánh mắt lạnh của Hoàng Phủ Nam Ninh."Bổn vương , tối hôm nay, bổn vương muốn ở trong này qua đêm?"

      làm . Bộ Nhu Nhi trong lòng cả kinh."Nhưng mà, Vương gia, ngài trước kia vẫn qua đêm ở đây?"

      "Nàng tại là lên án bổn vương vẫn vắng vẻ nàngi sao?" Lập tức ánh mắt tối sầm lại, Hoàng Phủ Nam Ninh thấp giọng quát hỏi.

      thể nào? Nàng ước gì như thế a? Nàng người ngủ biết có bao nhiêu thoải mái?

      Vội vàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi giọng : "Thiếp thân dám?" Trời biết, nàng là nghĩ cảm tạ cho nàng gian tự do như vây a?

      Hừ lạnh vài tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh vung tay áo, đặt mông tại mép giường ngồi xuống."Tối hôm nay, bổn vương liền ở trong này qua đêm"

      Trong lòng nhịn được muốn cự tuyệt. Nhưng mà, nhìn như vậy, hẳn là có tâm tư gì khác ? Giương mắt nhìn  , Bộ Nhu Nhi trong lòng nghĩ, trong lòng cảm thấy thoải mái ít.

      Nhưng là, đồng thời lại có dấu chấm hỏi to để trong bụng.

      êm đẹp, vì sao lại như vậy? Nàng cũng tin đây là kết quả khi tâm huyết dâng trào của .

      Nhanh cúi đầu: "Dạ"
      Halong-ngoc, Lady87, barbie18102 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       Chương 70.5

      Edit: Người lạ

      Beta: Tiểu Thiên
       

      tìm được cớ đuổi ra, nàng dịu ngoan lại thoát y cởi giày cho .

      "Vương gia, ngài muốn rửa mặt rửa chân a?" Đợi cho đem áo quần người cởi bỏ xong, Bộ Nhu Nhi lại hỏi.

      Hoàng Phủ Nam Ninh gật đầu: "Đương nhiên."

      Bộ Nhu Nhi liền bước qua, mở cửa phân phó bọn nha đầu đưa tới nước ấm, sau đó tiếp tục dốc lòng hầu hạ.

      thể , tiểu bạch thỏ này, hành động của nàng cùng nữ nhân dịu ngoan giống nhau. Liền ngay cả cho rửa mặt rửa chân, nhất cử nhất động của nàng cũng đều mềm mại kỳ lạ. Tự nhiên, cũng làm cho vô vàn hưởng thụ.

      Này loạt hoàn thành xong, Bộ Nhu Nhi lại nhợt nhạt cười hỏi: "Vương gia, ngài tại là chưa nên ngủ a? Vẫn là để cho thiếp thân xoa bóp bả vai, thư giãn chút gân cốt?"

      Có người phục vụ, tự nhiên là muốn hưởng thụ đủ a? Chính mình cũng còn nhớ nàng lần trước nàng từng xoa bóp qua, thân thể của mình thoải mái thế nào?

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức gật đầu: "Trước xoa bóp ?"

      "Dạ" Chỉ biết như vậy? Khẽ cắn môi, Bộ Nhu Nhi tiếp tục giọng, lại hầu hạ tại giường nằm úp sấp, liền ngồi chồm hỗm tại bên người, nhàng xoa bóp lên xuống cho .

      Lực đạo thích hợp, tại vai cùng với toàn bộ phía sau lưng , đôi tay bé kia sờ đến chỗ nào, liền mang đến vô tận cảm giác thoải mái. Thần kinh căng thẳng đều thư giãn, máu cũng chảy xuôi càng thêm thông thuận, Hoàng Phủ Nam Ninh thoải mái muốn ngủ.

      Chính là lúc này.

      Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Bộ Nhu Nhi giọng mở miệng: "Vương gia"

      "Ừ" Mông lung đáp lại, hẳn là sắp vào giấc mộng đẹp.

      "Thiếp thân có làm cho ngài thoải mái a?" Trước muốn tìm hiểu mọi chuyện, nàng nghĩ là nên dời lực chú ý của .

      "Thoải mái." Quả nhiên, Hoàng Phủ Nam Ninh mắc mưu.

      "Kia, muốn hay thiếp thân tiếp tục xoa bóp cho ngài?"

      "Muốn."

      "Được." Ôn nhu đáp lời, Bộ Nhu Nhi lại , "Vương gia, thiếp thân có cái vấn đề muốn hỏi."

      "."

      "Hôm nay, ngài như thế nào đột nhiên nhớ tới muốn qua chỗ thiếp thân qua đêm?"

      "Bổn vương cùng Như Phong đánh cược. , nếu bổn vương có thể ở trong này qua đêm, liền chứng minh ta đối với nàng có ý. Nếu có, thua."

      Ta thèm vào ! Nàng biết ngay mà. Cân não đơn giản như vậy, làm sao có thể chủ động tìm tới cửa?

      Lí Như Phong. Tên siêu cấp đỗn đản?

      Nhịn được ở trong lòng tức giận mắng. Nàng mà, từ lần đầu tiên gặp mặt, xem ánh mắt của nàng trách quái, còn cho rằng biết tất cả, nàng mỗi lần nhìn thấy liền phiền muốn chết, hận thể cước đá vào mặt của . Mà tại, ý tưởng đá ngày càng mãnh liệt .

      Nghĩ đến, tay lực đạo bất giác  mạnh lên.

      "Tê?"

      Lập tức, Hoàng Phủ Nam Ninh thân thể co rụt lại, làm cho nàng hết hồn.

      "Vương gia, thiếp thân sai lầm rồi" Bộ Nhu Nhi vội vàng thấp giọng tự trách, thả lực đạo, tiếp tục nhàng xoa bóp cho .

      Hoàng Phủ Nam Ninh liền lại hừ tiếng, lại vẫn nhúc nhích.

      Sau đó, Bộ Nhu Nhi tiếp tục đặt câu hỏi: "Như vậy, đối với cách Lí tướng gia , vương gia nghĩ như thế nào a?"

      "Nực cười? Bổn vương làm sao có thể đối với nữ nhân động tình?"

      Đúng vậy.  Nàng cũng cho rằng là như vậy.

      Vội vàng gật đầu, Bộ Nhu Nhi đối với cách hiểu của thêm phần tán thưởng.

      "Như vậy, Vương gia người tính lúc này rời khỏi?"

      "? Vì sao phải ?"

      "Nếu là ở trong này ở đến sáng mai, có phải là ngài thua sao?"

      "Nga, kia... Bổn vương tỉnh ngủ ."

      Ta phi.

      Trời biết chờ tỉnh ngủ, biết là năm tháng nào, nàng cũng nghĩ mạo hiểm như vậy.

      Hai tay tạm dừng xuống dưới, Bộ Nhu Nhi cúi mắt cân nhắc chút, liền cũng cởi giầy, bỏ áo khoác, bước lên giường.

      "Ưm ~ "

      lưng lực đạo biến mất, Hoàng Phủ Nam Ninh than tiếng, xoay cái thân, hai tay dang ra, hai chân cũng dang rộng ra, lập tức chiếm bốn phần ba chiếc giường. Hai mắt nhắm nghiền, tiếp tục vù vù ngủ.

      Tốt lắm.

      Thấy thế, Bộ Nhu Nhi khóe miệng dương lên, lên chút ý cười lạnh.

      Nàng lo tìm tìm thấy cớ lấy đối phó với ?

      Liền buông rèm giường, tay chân vào phía trong giường, lui tại góc.

      ", hai, ba..."

      Nhìn nam nhân trước mặt, nàng lần lại lần, nhàng đếm. Chờ đếm tới trăm, miệng nàng cong lên, mâu quang tối sầm lại, cắn chặt hàm răng, mạnh chân đá ——

      Bịch.

      Ban đêm mùa hạ, cái thân ảnh lớn giường bay ra, tại trung tạo ra đường cong, sau đó xuyên qua rèm giường, mạnh rơi xuống đất.

      ", hai, ba." Lại chầm chậm đếm tới ba, Bộ Nhu Nhi mới thản nhiên đứng dậy, phen xốc lên rèm giường, tiện đà theo yết hầu của nàng hô to tiếng——

      "A?"

      "Người tới a? Mau tới a? Vương gia ngã mặt đất rồi "

      Vội vàng theo giường nhảy xuống, khuôn mặt nhắn trắng nõn tràn đầy kinh hoảng, nàng lớn tiếng kêu, luống cuống tay chân đem Hoàng Phủ Nam Ninh nâng dậy. Tuy nhiên, người yếu ớt, nàng cố gắng đến đâu, như thế nào cũng thể kéo đứng dậy nổi .

      Thoáng mỗi lần có thể nâng lên chút, nàng liền vì lực đủ, lại buông mạnh tay, lại đem người thả lại mặt đất.

      Xem người kia . Hơn nữa, có chết tốt hay , nơi Hoàng Phủ Nam Ninh rơi xuống là nơi lúc trước tắm rửa cho con chó xong còn chưa kịp chà lau. mặt đất còn mấy vũng nước . Mà tại, chỗ nước đó tất cả đều bị quần áo của Hoàng Phủ Nam Ninh hấp thu.

      Rầm !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :