1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trọng Sinh Nữ Phụ - Mỉm Cười Wr

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 34: Dây dưa
      Ninh Vân Hoan vừa xong, Lan Lăng Yến đều cảm thấy hết chỗ , biết bảo bối trong ngực có cái vận khí gì, loại việc xấu xa như thế này lại nhiều lần bị bắt gặp được, nghĩ đến lần trước ở vườn cỏ sân trường, nhíu nhíu mày: “Em cách ta xa chút, tránh cho bị ta lây bệnh sạch gì đó”. Lời tuy xong, Lan Lăng Yến lại cảm thấy thập phần phiền chán, phải đem kia xử lý nhanh mới được, , nếu Ninh Vân Hoan cũng thân thiết gì với ta, vậy tốt nhất đừng cho xuất thêm chướng mắt.

      Nghe ra được Lan Lăng Yến đối với Cố Doanh Tích ấn tượng thập phần tốt, Ninh Vân Hoan biết tại sao lại có chút cao hứng, lại tới gần Lan Lăng Yến tí, nhàng đáp ứng liền nữa.

      trong lòng an tĩnh giống như con mèo , Lan Lăng Yến vừa lòng sờ sờ lưng , Ninh Vân Hoan cũng gầy, bất quá là khung xương nhắn, người có chút thịt cũng nhìn ra, lúc này sờ lên xúc cảm vô cùng tốt, hơn nữa tơ lụa mềm mại, mặc ở người khác gì như mặc, càng có thể cảm nhận được thân thể mềm mại thơm tho trong lòng. Đối với loại hình thức ở chung cách ấm áp yên tĩnh với người khác như thế này, Lan Lăng Yến hề có chút kinh nghiệm, cứng người hồi lâu, muốn cùng trò chuyện, nhưng lại biết mở miệng như thế nào, sau lúc lâu giống như nhớ tới cái gì:

      “Người của Lý gia bị điều tới Nam Lĩnh”

      Vốn tỉnh ngủ, lại bị người nào đó quấy nhiễu, , lúc này cả người Ninh Vân Hoan đều mềm nhũn, khi có chút buồn ngủ, trong phòng lại vang lên thanh của Lan Lăng Yến, mờ mịt mở to mắt: “Người của Lý gia? Lý gia nào?”

      “Lý Vũ Khoan bắt nạt em lần trước về sau xuất nữa” Giọng của Lan Lăng Yến trầm lạnh lẽo, , nhưng biết vì sao, Ninh Vân Hoan lại cảm thấy xong lời này giống như chờ mong mình cái gì đó. Nếu phải hôm nay Lan Lăng Yến nhắc đến Lý gia, ngay cả ai là Lý Vũ Khoan cũng đều quên, dù sao đều là nhân vật phụ, cuối cùng cũng bị hy sinh, vốn cũng đem người nọ để ở trong lòng, lúc này nghe được Lan Lăng Yến , Ninh Vân Hoan do dự chút, mới thử thăm dò: “Vậy, em cảm ơn nhé."

      sớm chờ lời này từ lâu Lan Lăng Yến vừa lòng đem người ôm chặt hơn chút nữa, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, tia nếp nhăn xuất mặt, đôi mắt vốn lạnh lẽo của ngày thường lúc này đều nhiễm đầy ánh sao lấp lánh, ngữ điệu lại thập phần vững vàng: “Lễ vật đáp tạ để tự lấy vậy."

      vốn nghĩ tới đưa lễ vật gì đáp tạ, nghe Lan Lăng Yến như vậy, Ninh Vân Hoan nhịn được khẽ bĩu môi, nhưng rồi sau đó bị như thế rồi như thế, đành nhắm hai mắt lại nhận mệnh.

      Câu chuyện thị trưởng của thành phố bị điều đến Nam Lĩnh, quả nhiên được lan truyền rất nhanh, bề ngoài chỉ là điều đến thành phố khác làm việc thôi, cũng có gì thay đổi. Nhưng có ai lại biết, Nam Lĩnh chỉ là huyện ở vùng xa, mà thành phố này lại là trung tâm lớn nhấ của Trung Quốc, vị thị trưởng đó ràng bị người ta xử lý ngầm!

      Bởi vì chuyện này, sau lưng có rất nhiều người điều tra xem vị Lý thị trưởng này có phải đắc tội người nên đắc tội hay , nhưng tốn nhiều công sức vẫn tìm ra nguyên nhân khả nghi, chuyện này vì thế bị bỏ qua.

      Đối với chuyện này, tuy rằng Ninh Vân Hoan là nguyên nhân chủ yếu, nhưng bây giờ chỉ là sinh viên, đương nhiên cuộc sống hằng ngày cùng vòng chính trị là hai chuyện khác nhau, gần đây cũng có thời gian để nghe mấy chuyện linh tinh đó, bởi vì bị người ta đeo bám còn hơn oan hồn đến đòi mạng, mỗi ngày đều đến biết mệt.

      Vừa học xong tiết thứ nhất, nghỉ ngơi nửa giờ còn có 1 tiết học tự do, Ninh Vân Hoan WC, vừa mới ra trước mặt liền xuất , hai mắt sưng đỏ giống như quả hạch đào, cắn môi như sớm chờ ở bên ngoài, nhìn thấy Ninh Vân Hoan mở cửa, liền ủy khuất giọng gọi câu: “Ninh học muội”

      “Rốt cuộc chị cứ bám theo tôi để làm gì vậy?” Ninh Vân Hoan có chút nổi nóng, dù là ai vừa mới WC ra liền phát có người trước cửa, tâm tình chắc hẳn chẳng dễ chịu, ràng mình mới là người bị theo dõi rình rập, mà Cố Doanh Tích tại lại biểu cứ như bị mình ăn hiếp ta vậy!

      “Ninh học muội, chị, chị …” Cố Doanh Tích bị nổi nóng của dọa, rụt vai lại. hai đầu gối khép lại, đôi tay trắng ngừng vặn xoắn lại ở trước ngực, xem ra gần đây Tạ Trác Doãn luôn chiếu cố ta, cổ còn lộ ra vài cái dấu đỏ sẫm, mà Cố Doanh Tích so với khi xưa người có nhiều hương vị nữ nhân hơn, thoạt nhìn giống bộ dáng thanh thuần lúc trước.

      “Có chuyện gì thẳng!” thể tiếp tục nhìn bộ dáng ra vẻ như đáng thương tội nghiệp đó của ta, vừa nhìn là thấy khó chịu.

      Kiếp trước Cố Doanh Tích luôn thể ra bộ dáng này, như là bị ép buộc thập phần thê thảm, kỳ ta khổ sở là bởi vì mấy tên người tình bá đạo chiếm hữu của ta. Nhưng bởi vì kiếp trước Ninh Vân Hoan muốn thay đổi kết cục bi thảm của mình nên cứ mặt dày mày dạn ở bên cạnh ta làm người hầu, khi ở cạnh nhau, Cố Doanh Tích liền thường xuyên coi là thùng rác tố khổ ngừng, nhưng mỗi khi bị các người tình của ta nhìn thấy, liền nhận định là Ninh Vân Hoan khi dễ ta, ít lần đến tìm Ninh Vân Hoan gây phiền toái, ngay cả kiếp trước lần đầu tiên Ninh Vân Hoan bị đánh, cũng là vì bộ dáng ra vẻ đáng thương của Cố Doanh Tích bị Ninh Vân Thành nhìn thấy, nghĩ là khi dễ ta nên chút nghĩ ngợi cho Ninh Vân Hoan bạt tai.

      Nhớ đến những chuyện ở kiếp trước, sắc mặt Ninh Văn Hoan thập phần khó coi, tuy đó là câu chuyện ở kiếp trước, vẫn chưa tới thời điểm Ninh Vân Thành cùng Ninh Vân Hoan xảy ra việc, nhưng lần đó bị người bạt tai, cái loại sỉ nhục này luôn lưu lại trong lòng Ninh Văn Hoan như trước, lúc này nhớ đến, làm sao có thể cho Cố Doanh Tích sắc mặt hòa nhã.

      Lúc trước bị Ninh Vân Thành cho cái tát là khi Cố Doanh Tích ngã vào trong lòng Ninh Vân Thành nhu nhược : phải, , hiểu lầm rồi!

      Nhưng ta càng như vậy lại càng làm cho Ninh Vân Thành thương tiếc, càng xuống tay với Ninh Vân Hoan nặng hơn, vốn định thu tay lại, lại bị hành động của Cố Doanh Tích khiến cho phẫn nộ hơn, lúc ấy lần đầu tiên Ninh Vân Hoan bị đánh, cả người đều thất thần, đây cũng là nguyên nhân đời trước dần bắt đầu nản lòng thoái chí với Ninh Vân Thành.

      “Ninh học muội, chị cùng với Tạ học trưởng, chị, chị có nỗi khổ tâm, em nghe chị giải thích , hu hu…” Cố Doanh Tích còn chưa dứt lời, liền bật khóc đầy thương tâm “Mẹ của chị, mẹ của chị …”

      ta ra vẻ vô cùng đáng thương, chuyện như than như khóc, hình ảnh đó dễ làm cho người khác đồng tình, nhưng lại làm cho Ninh Vân Hoan muốn đánh ta hơn, nghe ta ấp úng nức nở lâu như thế cứ tưởng là chuyện gì, ra chỉ là kể chuyện tình ái phong lưu của ta, đối với tình huống trong nhà của Cố Doanh Tích, Ninh Vân Hoan căn bản muốn nghe, mặt đen vài phần: “Chuyện của chị cùng Tạ Trác Doãn đâu có liên quan gì tới tôi. Về sau chị cách xa tôi tí, hơn nữa cũng nhờ chị chuyển lời cho họ Tạ, cách xa tôi chút”
      Iluvkiwi, B.Cat, AnnieNguyễn31542 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 35: Biến thái và dê xồm
      “Học muội, chị làm sai cái gì, sao em lại đối xử với chị như thế?” Cố Doanh Tích nghe như vậy, nước mắt vốn đong đầy hốc mắt lập tức rơi xuống như mưa, vốn tướng mạo 'nữ chính' thanh tú, lúc này lại khóc như mưa rơi hoa lê, làm người ta đau lòng thôi.

      Ninh Vân Hoan đúng là nghẹn họng, ngước mặt nhìn trời lúc lâu, mới có chút khó hiểu lên tiếng: “Rốt cuộc tôi làm sai chuyện gì? Sao đến ngay cả lúc vệ sinh cũng bị chị rình rập thế?"

      có, chị có…” Khuôn mặt nhắn của Cố Doanh Tích đỏ bừng, liều mạng để tay xuống, đôi tay bất an túm váy dài, bên lại chéo xoay hai chân, làm tư thế như muốn té sấp đến nơi: “ phải chị muốn rình em, học muội, chị, chị ….” Kỳ Cố Doanh Tích muốn mau đem ảnh chụp lúc trước giao ra đây, nhưng ngẫm lại ta cùng Tạ Trác Doãn ở vườn cỏ sân trường làm ra loại chuyện như vậy, Cố Doanh Tích rốt cuộc ngượng ngùng mở miệng, bởi vậy sắc mặt cứ đỏ bừng, lại lắp bắp nên lời.

      “Nếu có việc gì để , về sau nhờ chị đừng theo tôi nữa” Ninh Vân Hoan xong lời này, khóe mắt run rẩy chuẩn bị bước , ai ngờ ngoài nhà vệ sinh nữ có người đợi biết bao lâu, lúc này nghe được người trong lòng khóc lóc tha thiết, rốt cục nhịn được, đứng bên ngoài WC, trợn mắt nhìn về hướng Ninh Vân Hoan: “Con ả ác độc này, bé Doanh nhi chuyện với , đó là vinh hạnh của rồi, cẩn thận đừng có chọc giận tôi, nếu đến lúc đó Ninh gia cũng thể nào cứu được !”

      Tạ Trác Doãn dáng người cao lớn xuất ngoài cửa nhà vệ sinh nữ, lúc này người mặc áo sơ mi tơ tằm màu đồng, phía dưới là quần tây thẳng tắp, lúc này tay chống hông, còn tay chỉ mũi Ninh Vân Hoan mắng, nhìn qua khí thế, nhưng Ninh Vân Hoan vừa nghe uy hiếp liền trầm mặt xuống.

      Nếu kiếp trước Ninh Vân Thành bắt em ruột là từ bỏ quyền thừa kế, Tạ Trác Doãn là trong những nam chủ tàn khốc điên cuồng trong truyền thuyết này lại là người ngừng bức bách đe dọa làm cho Ninh Vân Hoan luôn gặp ác mộng.

      Nay mình trọng sinh kiếp này, thấy lại còn đến uy hiếp mình, Ninh Vân Hoan nhịn được nở nụ cười.

      Thấy chỉ cười , biết tại sao Tạ Trác Doãn liền nhớ đến người đàn ông làm cho cảm giác cực độ nguy hiểm mấy ngày trước, trở về dùng hết phương pháp, dùng tất cả những quan hệ từ trước đến nay, cũng thể tra ra người đàn ông thần bí kia là ai, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng đối với thiên chi kiêu tử lớn lên thuận bườm xuôi gió như , bị người ta dọa, hơn nữa người ta tại cũng chưa hề xuất mà chính lại nằm thấy ác mộng mấy lần quá mất mặt rồi.

      Tuy rằng có người nhìn thấy nội tâm quẫn bách, nhưng trong lòng Tạ Trác Doãn ràng, cơn giận của có chỗ phát tiết, chỉ có thể dốc hết toàn bộ sức lực lên con mồi Cố Doanh Tích mà vừa mới phát , thẳng đến khi Cố Doanh Tích khóc lóc cầu xin nhiều lần, mới làm cho cơn tức trong lòng Tạ Trác Doãn tan chút, nhưng lúc này nhìn đến Ninh Vân Hoan, liền nhớ đến nỗi sợ hãi khi lần đầu tiên nhìn thấy Lan Lăng Yến, lần thứ hai gặp lại chính muốn làm quen người kia lại hề để vào trong mắt làm cho nhục nhã thôi, cơn giận trong lòng Tạ Trác Doãn lập tức bùng lên.

      Hơn nữa vừa mới chính tai nghe được Ninh Vân Hoan đem Cố Doanh Tích chọc khóc, cơn giận trong lòng Tạ Trác Doãn càng thêm cháy phừng lên, hơn nữa thẹn quá thành giận, sắc mặt càng lạnh như băng, trong mắt phát ra tia sáng hiểm tàn độc, vươn tay lên :

      “Tôi cho thời gian ba giây, lập tức quỳ xuống xin lỗi bé Doanh nhi giải thích, nếu tôi cho cả nhà họ Ninh của phải đến cầu xin ấy!"

      Tạ Trác Doãn được lớn lên trong chiều chuộng của Tạ gia, Tạ gia cũng phải gia đình bình thường, mà là gia tộc cực đại giàu có của Trung Quốc, loại gia sản của tiểu thương như Ninh gia vốn thể so sánh bằng góc, hơn nữa cha của lại còn là đổng trưởng của đại học Đế Đô, mọi người đều kính nể Tạ Trác Doãn vài phần, nhất là các theo đuổi , làm cho dưỡng thành tính cách tâm cao khí ngạo, lúc này bắt gặp người trong mộng bị người ta khi dễ, trong lòng liền thập phần khó chịu:

      ai có thể khi dễ người của tôi.” Cố Doanh Tích là chỉ có thể bị khi dễ, trước mặt muốn khi dễ dễ người của , phải lấy tính mệnh ra để đền tội!

      “Ngô, Doãn ca, , phải…” Nghe được Tạ Trác Doãn muốn Ninh Vân Hoan quỳ xuống giải thích, Cố Doanh Tích liền có chút sốt ruột, hai hàng nước mắt lập tức chảy xuống, ‘Bùm’ tiếng quỳ mạnh xuống đất, bò về hướng Tạ Trác Doãn: “Chuyện liên quan đến học muội…”

      Hai người này dường như rất thích quỳ, gặp chuyện là quỳ, biết muốn diễn trò gì đây? Chắc xem phim Quỳnh Dao nhiều quá rồi! Hơn nữa mở miệng muốn mình quỳ xuống, chuyện gì thế này? Khóe mắt của Ninh Vân Hoan giật giật liên tục, Tạ Trác Doãn thương tiếc đem người trong lòng bế lên, xiết chặt ta ôm vào trong ngực: “Bé Doanh nhi, cũng bởi vì em quá lương thiện, loại người này nếu hôm nay quỳ xuống xin lỗi em, cũng phải để cho em tát cái, mới phụ tính tình hiền lương của em."

      Cái gì? những muốn chính mình quỳ xuống, còn muốn cho mình cái tát? Ký ức tốt của kiếp trước lại ra, cả đời cố gắng lấy lòng Ninh Vân Thành, cũng dự đoán được Ninh Vân Thành vì người phụ nữ tên Cố Doanh Tích này mà để ý tình em, bất kể trước kia lấy lòng đến bực nào, thậm chí ngay cả công ty cổ phần đều bị lừa vì tin tưởng , cuối cùng vì Cố Doanh Tích còn cho bạt tai, nay Tạ Trác Doãn cũng ra lời này, ngọn lửa trong lòng Ninh Vân Hoan dũng mãnh bùng lên, lập tức đem hình tượng tra nam liên kết đến hai gã Ninh Vân Thành và Tạ Trác Doãn này.

      đúng là thù mới cộng thêm hận cũ, càng nhìn càng nổi giận!

      Ninh Vân Hoan chút nghĩ ngợi liền cầm huân hương bồn rửa tay WC, lập tức ném về hướng Tạ Trạc Doãn: “Cứu mạng ! Có biến thái, có tên dê xồm xông vào nhà vệ sinh nữ, cứu mạng!”

      Tạ Trác Doãn nhìn thấy bên môi thấp thoáng ý cười, liền cảm giác có chút ổn, cũng chờ kịp phản ứng, lò huân hương kia bay đến, khói bụi chốc lát liền bay mù mịt chui vào miệng vào mũi cùng mắt , Tạ Trác Doãn nhất thời hét to tiếng, cũng bất chấp ôm Cố Doanh Tích, theo bản năng đưa tay ôm kín mặt!

      Vốn mềm nhũn tựa vào trong lòng Tạ Trác Doãn, Cố Doanh Tích nhất thời bị thả ra, ta kịp đề phòng liền bị té xuống, cái té này coi như , mặt mũi đều trắng bệch.

      Mà Ninh Vân Hoan vừa mới kêu to, Tạ Trác Doãn vốn muốn trút giận giùm người nên đem cửa WC đóng lại, nhưng lúc này bị tập kích vẫn còn chưa kịp lấy lại tinh thần, nhiều người nghe được câu 'Biến thái' cùng 'dê xồm' nên đồng loạt chạy về hướng nhà vệ sinh nữ!

      " 'lộ hàng' kìa" Cười nhạo Cố Doanh Tích câu, Ninh Vân Hoan mới nhanh chậm nhìn vào gương sửa sang lại quần áo, rồi mới liếc nhìn Cố Doanh Tích cái, hất cằm lên chuẩn bị ra ngoài.

      vốn muốn đá Tạ Trác Doãn cước nữa, nhưng ngẫm lại lát vẫn quên , dù sao Lan Lăng Yến cũng ở bên cạnh, nếu chẳng may chạy kịp bị Tạ Trác Doãn bắt lại mất nhiều hơn được, đợi đến lần sau báo thù cũng muộn, dù sao hôm nay Tạ Trác Doãn muốn quỳ, luôn nhớ kỹ.
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko44 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 36 : Xấu mặt
      Edit : Takiko

      « Sao em lại độc ác như vậy ? » Cố Doanh Tích lúc này cất tiếng khóc lớn, giống bộ dạng giả vờ khóc lúc trước, bây giờ ngay cả cũng ràng : « Sao em lại độc ác như thế ? Chị nghĩ em lại là người như vậy, đúng là làm cho chị quá thất vọng rồi ! Em chụp ảnh của chị, trả lại cho chị, mà còn làm bị thương Doãn, từ nay về sau, chúng ta phải bạn bè, chị tha thứ cho em, chị tha thứ cho em!»

      Trước kia Ninh Vân Hoan chỉ là cái đuôi bên cạnh Cố Doanh Tích nên cảm thấy ‘nữ chính’ có bao nhiêu não tàn, ngược lại do hào quang ‘ nữ chính’ bao phủ chỉ cảm thấy ‘nữ chính’ nhu nhược làm cho người ta thương tiếc, cũng biết vì cái gì, trọng sinh kiếp này, thấy được Tạ Trác Doãn hung bạo tàn nhẫn kiếp trước nay giống như con hổ giấy, còn mình dựa vào Lan Lăng Yến oai vũ sợ ta , bây giờ nghe ‘nữ chính’ luôn ngoan ngoãn như vậy đặc biệt làm cho cảm thấy biết gì. Ninh Vân Hoan nghĩ đến chuyện kiếp trước vốn muốn trả lời ta hai câu, nhưng nghĩ lại nếu mình cùng Cố Doanh Tích tiến hành loại tranh cãi như vậy, khỏi hạ thấp bản thân rồi.

      nghĩ nghĩ, đột nhiên nở nụ cười nghịch ngợm, thừa dịp Tạ Trác Doãn chưa kịp mở mắt, dùng sức đá cước phía sau đầu gối , thấy thân hình lảo đảo tự chủ gục xuống phía trước, mới tới sau lưng đẩy cái, làm cho ngã về hướng Cố Doanh Tích.

      ‘Oành’ tiếng động phát ra, Tạ Trác Doãn lập tức liền ngã lên người Cố Doanh Tích, trực tiếp đem ta đè xuống mặt đất, Cố Doanh Tích bị va chạm đến choáng váng, đợi ta kêu ra tiếng, Ninh Vân Hoan liền bỏ .

      Sau khi khỏi mấy bước, từ nhà vệ sinh nữ mới truyền đến trận tiếng rống kinh thiên động địa : « Biến thái! biết xấu hổ, đánh dã chiến ngờ đánh tới cả nhà vệ sinh! »

      « Rất biết xấu hổ, còn dám dùng đến lư hương ! »

      « Thằng khốn này quá càn rỡ, chắc chắn trước đây thường đến đây nhìn lén ! »

      « Lên, đánh ! »

      trận quyền đấm cước đá xảy ra, lúc này Ninh Vân Hoan rất xa.

      Hôm nay thu thập hai người này chút, tâm tình hiểu sao lại cảm thấy sảng khoái lạ thường, tiết tiếp theo cũng muốn học, chút nghĩ ngợi liền lấy điện thoại di động ra gọi : « Em muốn trốn học »

      Ngữ điệu của có chút nhàng, khi Lan Lăng Yến nghe được, nhịn được khẽ cong khóe miệng, nghe được đầu bên kia vui vẻ kể chuyện mình chỉnh Tạ Trác Doãn như thế nào, sắc mặt càng dịu dàng, có thể tưởng tượng được vẻ mặt của Ninh Vân Hoan lúc này, đáng tiếc thể nhìn thấy tận mắt.

      Lan Lăng Yến biết do hôm nay rất vui vẻ, cho nên mới gọi cho theo bản năng, hơn nữa giọng điệu có chút phòng bị, đến khi phục hồi tinh thần, khẳng định lùi lại để bảo vệ bản thân !

      Nếu chỉnh thằng nhóc Tạ gia, lại thu thập người phụ nữ dư thừa nội tiết tố kia có thể làm cho vui vẻ như vậy, liền có thể làm thêm vài lần. Cũng phải cảm ơn thằng nhóc Tạ gia này, có thể giúp tìm được cái chuyện vui, khi Lan Lăng Yến nghĩ vậy đôi mắt xếch nhịn được sáng lên.

      Gần như chỉ nửa ngày sau, chuyện Tạ Trác Doãn là tên biến thái trong nhà vệ sinh, chuyên rình trộm nhà vệ sinh nữ liền lan truyền khắp trường đại học Đế đô ! Quá khứ làm người rất cao ngạo, kết quả của kiêu ngạo khiến nổi danh, kiện đổi bạn như thay áo lan truyền nhanh chóng đồng thời những lời gièm pha càng lan nhanh. Thậm chí bởi quá khứ cao cao tại thượng, ít sinh viên nam trong lòng ghen tị với , gặp được chuyện này, nếu cố gắng lan truyền ra có lỗi với bản thân. Ngày hôm sau Ninh Vân Hoan học, liền bị Phó Viện với vẻ mặt thần bí kéo lại : « Hoan Hoan, cậu có biết Tạ Trác Doãn là tên biến thái nhà vệ sinh ? Nhìn lúc trước giống dạng người như vậy, dự đoán lại làm ra loại chuyện thế này, trước kia mình vào nhà vệ sinh ít lần, biết có bị ta chụp ảnh nữa, đúng là dọa chết người ! »

      Phó Viện vừa , vừa ra vẻ vì kinh hách quá độ vỗ vỗ ngực, trong mắt lên tia khinh thường cùng với sắc mặt khinh miệt : « Bất quá người như thế lại đến tìm cậu, Hoan Hoan, trước kia cậu xảy ra chuyện gì mình biết, nhưng sao lại có thể qua lại cùng loại người như vậy ? »

      Khi trước thanh danh Tạ Trác Doãn tốt đẹp, Phó Viện ước gì mình có quan hệ cùng Tạ Trác Doãn, nên đem chuyện Tạ Trác Doãn đến tìm bôi đen đủ điều, tại Tạ Trác Doãn tiếng xấu đồn xa, ta lại muốn đem cùng kéo xuống nơi, nghĩ rằng ai cũng là ngốc tử cả sao, tùy ta đến bài bố ?

      Ninh Vân Hoan cảm thấy Phó Viện là nghĩ quá nhiều, diện mạo của Phó Viện tuy rằng cũng nhu thuận, nhưng ở Ảnh thị mỹ nhân như vậy thiếu, nàng căn bản có cơ hội xuất đầu lộ diện. Tạ Trác Doãn dù là gia thế hay địa vị, diện mạo, chỉ cần bản thân câu, có nhiều người còn xinh đẹp hơn so với Phó Viện vui vẻ để cho chụp, Phó Viện trước mặt cố ý như vậy, phải là muốn làm cho việc kia của Tạ Trác Doãn càng náo động sao?

      « Tạ Trác Doãn dù thế nào cũng là con trai trưởng của Tạ đổng , địa vị của Tạ gia Phó gia thể so sánh, Phó Viện, chúng ta là bạn bè, mình muốn nhắc nhở cậu câu, chú có biết cậu dám con trai trưởng của Tạ gia như vậy ? » Ninh Vân Hoan học theo giọng điệu của Phó Viện, móc ta câu, nhất thời sắc mặt của Phó Viện trắng xanh liên tục, dám gì thêm nữa.

      Cho dù nay Tạ Trác Doãn bị người ta bêu xấu sau lưng, pháp luật quản việc này, nhưng nếu Phó Viện dám tuyên truyền bốn phía, chỉ sợ khi Tạ gia biết, ta gặp rắc rối.

      Mà lúc trước Tạ Trác Doãn rất đúng, thể đụng vào tồn tại của Lan Lăng Yến, nhưng Phó gia cùng Ninh gia chỉ là gia đình trung đẳng, có tiền là lão đại, Tạ gia có thể dễ dàng làm cho hai nhà Phó, Ninh suy sụp, nếu Phó gia biết Phó Viện dám đắc tội Tạ gia, ta bị lột da mới lạ !

      Thấy sắc mặt Phó Viện suy sụp, Ninh Vân Hoan lúc này mới nữa, đưa tay đẩy ta ra, còn mình tìm vị trí ngồi xuống.

      Kiếp trước lúc nào cũng nhượng bộ, cả đời bị nghẹn khuất cũng gặp được kết quả tốt, nay muốn cái gì đều ra, muốn làm gì liền thực , cảm giác này quá tốt, cần nghẹn khuất, cần nhẫn nại, đây quả là chuyện ở kiếp trước muốn làm nhưng dám.“Hoan Hoan, mình tất cả đều muốn tốt cho cậu, cậu sao lại chuyện như vậy với mình?” Ngữ khí Phó Viện có chút sắc bén bức người, vốn là muốn lại đây xem náo nhiệt cùng hạ thấp Ninh Vân Hoan chút, phải làm cho ta biết rằng đừng tưởng có quan hệ với Tạ đại thiếu có thể quên bản thân là ai, cái người lúc trước luôn nắm tay Ninh Vân Hoan làm cho Phó Viện nhớ mãi quên, mà bây giờ còn khiến Tạ Trác Doãn nhiều lần tới lớp học tìm ta, sao lại có thể như vậy, cùng là bạn bè với nhau mà Ninh Vân Hoan lại muốn độc chiếm cả hai người ưu tú như vậy, chút cũng chịu nhường cho mình. Bất quá hôm nay Phó Viện chỉ mới vài câu, dự đoán được lại bị Ninh Vân Hoan móc mỉa, Phó Viện lúc này hận muốn đòi mạng. Trước kia Ninh Vân Hoan là bạn tốt của mình, nay lại chịu giúp mình, càng làm cho trong lòng Phó Viện thoải mái.

      “Mình chuyện với cậu như thế nào? Cậu có muốn tốt cho mình trong lòng cậu ràng, nhưng lúc sau mình nhắc nhở cậu, chẳng lẽ phải vì muốn tốt cho cậu?” Ninh Vân Hoan thấy ngữ khí muốn giáo huấn cùng vấn tội của ta, sắc mặt cũng trầm xuống: “Còn nữa, sắp vào tiết, phiền cậu nhường chút, cậu lấn chỗ của mình”
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko42 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 37: Kết giao
      Edit: Takiko

      Phó Viện bị Ninh Vân Hoan như vậy, liền tức giận muốn chết, ngực phập phồng lên xuống trận, cũng may bề ngoài ôn nhu lương thiện ăn sâu vào cốt tủy, ta biết lúc này ở lớp học nên cùng Ninh Vân Hoan trở mặt, chỉ ảnh hưởng đến thể diện của chính mình, nhưng cục tức này ta nuốt trôi, Phó Viện tránh ra nhưng trong mắt lên tia hận ý.

      Tiết học êm đẹp bị Phó Viện phá hỏng, Ninh Vân Hoan cũng còn tâm tình nghe giảng, vất vả chờ thầy giáo xong, thụ dọn vật dụng nhìn thấy cách đó xa Phó Viện quay đầu, như là muốn cho xem bộ dáng giận dỗi, Ninh Vân Hoan cần đoán cũng biết ta muốn mình giải thích thuận tiện cầu hòa, tính cách này của Phó Viện sớm nhìn thấu, vốn muốn cùng ta qua lại, bởi vậy đợi ta lên tiếng, liền thu dọn nhanh rồi bỏ .

      Vừa ra khỏi phòng học nhận được điện thoại của Lan Lăng Yến, người này quả nhiên đem thời khóa biểu của ghi nhớ ràng, vừa kết thúc lớp học gọi đến, ngay cả thời gian ngủ gật cũng có. Ninh Vân Hoan chạy nhanh ra cổng trường, liền nhìn thấy xe Lan Lăng Yến đậu bên ngoài. Người này mặc kệ là ăn hay vật dụng, đều mang theo dấu hiệu cá nhân ràng, lúc này chỉ là chiếc xe cũng làm cho Ninh Vân Hoan nhìn ra được sang quý lạnh lùng.

      vội vàng chạy qua, quả nhiên cửa xe mở ra, làn hơi thở trong lành bay đến, làm cho Ninh Vân Hoan chạy có chút nóng lúc này cũng cảm thấy trận sảng khoái, tùy ý Lan Lăng Yến nửa ôm nửa kéo vào xe.

      “Sao lại chạy nhanh như vậy?” hơi nhíu mày, mắt kính bình thường đeo ở mặt để che dấu ánh mắt lúc này thấy nữa, từng đợt sóng nước từ đôi mắt xếch lộ ra làm cho ánh mắt có chút sắc bén.

      Tuy rằng giọng điệu có chút lạnh lùng, nhưng tay vẫn lấy chén nước ấm đưa đến, tay cầm chăn khoác lên người . Ninh Vân Hoan vừa chạy nhanh, lúc này mặt trời lại lên cao, đường chạy tới người đều là mồ hôi, bởi vậy giãy dụa muốn cho bao lấy mình: “Em cần, có chút nóng.”

      Lúc này Lan Lăng Yến mới nâng mắt lên nhìn , vẻ mặt nửa cười nửa : “ cần?”

      “Cần” Bị nhìn như thế, tuy lúc này ánh mắt bình tĩnh, giống biểu tức giận, Ninh Vân Hoan vừa làm tiểu nhân đắc chí nên càn rỡ lập tức liền mọc ra cái đuôi, thức thời mặc đem chăn bọc lấy chính mình, còn có chút thụ sủng nhược kinh cẩn thận tiếp nhận cái chén uống hai ngụm. Bên trong biết là nước gì, mang theo hương cỏ xanh ngọt lành ấm áp, vừa uống vào miệng, quá nóng cũng quá lạnh làm cho người uống thoải mái, Ninh Vân Hoan vốn muốn đại gia bớt giận mới tiếp nhận cái chén, ai ngờ uống qua cảm thấy hương vị tệ, liền cầm ở tay buông.

      “Buổi chiều còn có tiết, ăn cơm xong cho Lâm Cửu đưa em đến trường” Lan Lăng Yến bên giúp vén tóc, bên chỉ thủ hạ cường tráng lái xe đằng trước, khuôn mặt tuấn tú dừng lại, thần sắc mặt có chút bình thản, nhưng khi đối diện Ninh Vân Hoan khóe mắt lại nguy hiểm nhíu nhíu: “Khi nào nhớ , gọi điện cho .”

      « A, em gọi đâu. » Ninh Vân Hoan lắc lắc đầu, còn chưa hiểu được ý tứ trong câu của Lan Lăng Yến, khí trong xe vốn còn có chút trong trẻo hơi thở hàn nhất thời bao phủ, điều hòa trong xe cũng phát ra cảm giác lạnh làm Ninh Vân Hoan tự chủ được sợ run cả người, nhận thấy sắc mặt Lan Cửu có chút tốt, mới nhớ lại mình vừa gì, lập tức quyết đoán đem cái chén để qua bên, cẩn thận vươn đôi bàn tay ôm lấy cái tay vén tóc giúp mình của : « Em muốn , chiều nay em muốn học, em theo bên cạnh , hãy cho em cơ hội nha ! »
      Tuy sớm biết rằng bé con này thức thời, nhưng thấy phản ứng mau lẹ như vậy, trong lòng vốn có chút hờn giận Lan Lăng Yến liền vừa lòng, dùng bàn tay bị nắm lấy vỗ vỗ ót : « Tốt ! »

      Ninh Vân Hoan thầm rơi nước mắt trong lòng, mặt lại ra nụ cười lấy lòng, có chút lo sợ bất an. ở trước mặt Lan Lăng Yến cực kỳ nguy hiểm có thể để ý như vậy còn dây dưa loại quan hệ này, biết đến tột cùng là phúc hay họa, tuy bây giờ thấy có chỗ gì tốt, nhưng nhìn biểu của Lan Lăng Yến xem ra hai ba ngày nay dễ dàng buông tha cho .

      Hơn nữa hai người ở chung càng lâu, Ninh Vân Hoan lại càng sợ hãi, kiếp trước nguy hiểm và khủng bố của Lan Lăng Yến ăn sâu vào trong lòng , tuy nay hai người thân mật như vậy, nhưng vẫn cảm thấy sợ. nhìn thấy biểu đùa giỡn khi Lan Lăng Yến muốn giết người, tính cách của hoàn toàn nắm được, cũng giống là người đàn ông tàn nhẫn lạnh lùng trong tiểu thuyết thịt văn mà Cố Doanh Tích từng , mà lại giống như người đàn ông ôn hòa nhã nhặn, nhưng như vậy so sánh với người đàn ông lạnh lùng càng khủng bố hơn!

      giống như chó bình thường cắn người, lúc trước Ninh Vân Hoan xem tiểu thuyết thịt văn, người đàn ông lạnh lùng như băng trong lời Cố Doanh Tích tuy rằng bộ dáng làm cho người ta sợ hãi, nhưng vấn đề là từ đầu tới đuôi cũng giết bất cứ ai ! Đời trước Ninh Vân Hoan làm bạn tốt xui xẻo của ‘nữ chính’, xác minh điểm này.

      Nhưng khi Lan Lăng Yến xuất , cái loại phong độ cao quý tao nhã này, cùng với biểu khép kín nhưng kém phần hoa lệ này, làm cho người ta dễ dàng nghĩ người đàn ông được dạy dỗ tốt, hơn nữa lại là người đàn ông tốt luôn ôn nhu cẩn thận ! Nhưng tất cả những điều này đều sai !

      Lan Lăng Yến khi giết người cũng là mỉm cười ra tay, hơn nữa có thể làm cho người ta sống bằng chết ! rất nguy hiểm, Ninh Vân Hoan nay cùng dây dưa loại quan hệ này, sau này nếu muốn thoát ra, nên làm cái gì bây giờ ?

      Thần sắc cùng ánh mắt của lên sợ hãi, Lan Lăng Yến đưa tay nhàng đem ôm vào trong ngực, cảm nhận được run rẩy dù cực lực khống chế, nhưng Lan Lăng Yến vẫn phát được, hình như rất sợ ? Sau lần đầu tiên thấy mặt , Lan Lăng Yến cho người điều tra qua, tư liệu bây giờ nằm trong tay , bé này từ đến lớn đều nhu thuận nghe lời, hề có kẻ thù, an phận thủ thường quả thực giống con gia đình trung đẳng luôn được nuông chiều, dù sao gia đình bình thường còn có nhiều tật xấu, Ninh gia đem nuông chiều nuôi lớn, lại hề có chút thói hư tật xấu nào, sạch đơn thuần như tờ giấy trắng.

      Hơn nữa và mình chưa bao giờ gặp mặt nhau, lấy thân phận địa vị của Ninh gia theo lý thể nào biết mới đúng.

      Nhưng thông minh biết sợ , cảm thấy nguy hiểm, hơn nữa còn biết họ Lan, đứng hàng thứ chín ở Lan thị, điều này thể tin được !

      Ở trong lòng cân nhắc vài trường hợp, nhưng Lan Lăng Yến luôn cảm thấy còn có điểm đáng ngờ, nhưng cũng may là có kiên nhẫn, chậm rãi chơi đùa cùng , coi như chút lạc thú trong mối quan hệ nam nữ, nguyên nhân là gì chung quy cũng ngày cũng được biết !
      Iluvkiwi, B.Cat, Hiyoko49 others thích bài này.

    5. banlamynam

      banlamynam Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      49
      ôi hôm nay vào được đọc liền 3 chương dài :ex10::ex10::ex10:. biết sau nay này có a nam phụ nào dám tranh gianh nữ 9 k nhỷ:050::050::050:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :