1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 86
      Trước khi Hứa Trạc Khê đến, Phó Tạ nghị với thuộc hạ trong đại sảnh điện Tiền Ti.

      Cùng nghị với Phó Tạ trong đại sảnh có điện Tiền Ti Phó Đô Chỉ Huy Sứ Trần Hi, Đô Ngu Hầu Tôn Giản, thống lĩnh cấm quân Tùy Đại Nghĩa, Tiêu Phượng Thiềm cùng với mấy vị quan lại chủ quản thuế ruộng

      Tôn Giản nhíu mày : "Cái gì mà quốc khố trống rỗng? quân lương của cấm quân chúng ta dùng bạc sao, mở kho lương cấp lương thực được sao?"

      Trần Hi vừa muốn chuyện, thấy ngón tay thon dài của Phó Tạ gõ thư án , liền đem lời sắp ra ép xuống.

      Phó Tạ nhìn chủ quản thuế ruộng Ti Văn Nhạc: "Tháng hai năm trước giá gạo kinh thành là bao nhiêu?"

      Ti Văn Nhạc suy nghĩ chút, mở sổ ra nhìn nhìn, đứng lên : "Bẩm điện soái, tháng hai năm trước giá gạo kinh thành là lượng bạc bảy thạch gạo."

      Trần Hi : "Hôm nay gần đến tháng ba, thế nhưng hộ bộ còn chưa cấp quân lương, Tiêu Hạ đến hỏi, Hộ bộ thượng thư Tiễn Thế Trung tuyên bố quốc khố trống rỗng, cách nào kịp thời cấp được, còn hỏi Tiêu Hạ có muốn tạm thời dùng tiền giấy thay thế hay , đợi quốc khố có bạc đổi lại."

      Phó Tạ vẻ mặt chuyên chú lắng nghe Trần Hi trình bày, đợi Trần Hi xong, ánh mắt của nhìn Đô Ngu Hầu Tôn Giản.

      Mắt phượng Phó Tạ híp lại: "Năm nay sao?"

      Ti Văn Nhạc lại lật hai cái, rất nhanh liền : "Bẩm điện soái, tháng hai năm nay giá gạo kinh thành là lượng bạc ba thạch gạo."

      Cả người Phó Tạ thẳng tắp, chậm rãi dựa vào thành ghế, mắt phượng tĩnh mịch đảo mắt nhìn người trong đại sảnh.

      Trần Hi giữ im lặng. tự cảm thấy mình thông minh hơn người, phải giấu nghề đúng lúc, miễn cho bị Phó Tạ hiểm xảo trá xem như chim đầu đàn đưa ra ngoài.

      Tôn Giản chần chờ : "Điện soái, chẳng lẽ có người sợ quân lương của chúng ta phát ra, giá gạo kinh thành đều hạ xuống?" Cấm quân luôn luôn dùng gạo làm tiền lương, năm trước trú đóng ở kinh thành hai mươi vạn cấm quân tổng cộng hết năm quân lương, nếu như đột nhiên vào lúc này cấp xuống dưới, giá gạo kinh thành nhất định giá hạ đột ngột, những kẻ trữ hàng đầu cơ tích trữ sợ là phải bồi thường chết mất...

      Tùy Đại Nghĩa nhàng : "Chẳng lẽ là Tiễn Thế Trung..." nhìn cao cao to to có chút thô lỗ, thực tế lại có nét đẹp nội tâm.

      Phó Tạ gì, mắt phượng tĩnh mịch nhìn Trần Hi. Thanh y vệ Hứa Lập Dương sớm điều tra ràng, đương kim Tể Tướng Thôi Thế Trân chỉ thị thân tín của Hộ bộ thượng thư Tiễn Thế Trung nâng cao giá gạo từ mùa đông năm ngoái đến mùa xuân năm nay, giá gạo đắt đỏ, đảng Thôi thị tài nguyên cuồn cuộn, mọi người đều phát đại tài.

      Vì kế hoạch hôm nay, phải nghĩ biện pháp bảo Trần Hi thuyết phục Xu Mật Viện, mượn lương thực dự trữ ở kho lương quân đồn ở các nơi.

      Ánh mắt Phó Tạ nhàn nhạt, nhưng rất có uy nghi, dù là to gan lớn mật như Trần Hi, cũng bị nhìn đến đứng ngồi yên.

      Trần Hi đành phải đứng lên : "Bẩm điện soái, bên trong kho lúa quân đồn Lỗ Châu có 30 vạn thạch quân lương, kho lúa quân đồn Vân Châu bên trong có 30 vạn thạch quân lương, Tiêu Hạ cho rằng chúng ta có thể tạm thời mượn, đợi hộ bộ cấp quân lương trả lại."

      Phó Tạ mỉm cười: "Việc này liền giao cho Trần đại nhân!"

      Trần Hi đành phải đứng dậy ôm quyền đáp "Vâng". đại ca Xu Mật Sứ, ai đây? Nếu như liên hợp với Phó thị đối phó đảng Thôi Thế Trân, vậy phải xuất ra thành ý.

      Mọi người vừa mới thương nghị qua việc này, Phó Trữ liền vào hồi báo: "Bẩm điện soái, tổng quản Hứa công công ở Duyên Phúc Cung phụng mệnh Thái hậu tuyên người Duyên Phúc Cung."

      Phó Tạ nghe vậy hơi trầm ngâm.

      Trần Hi mỉm cười, có chút hả hê nhìn về phía Phó Tạ.

      Phó Tạ trầm giọng : "Mời Hứa công công vào !"

      Hứa Trạc Khê tuổi chừng bốn mươi, dáng người trung đẳng, dung mạo bình thường, nhìn hết sức trung hậu, cũng nhiều lời, trực tiếp dẫn Phó Tạ Duyên Phúc Cung.

      Ở chánh điện Duyên Phúc Cung, Phó Tạ chút nào ngoài ý gặp được Thừa Dận Đế ngồi ở bên dưới Bạch thái hậu.

      Sau khi hành lễ với Thừa Dận Đế và Bạch thái hậu, Phó Tạ kiêu ngạo siểm nịnh được Hứa Trạc Khê đưa đến đôn thêu ngồi xuống.

      giương mắt nhìn nhìn trang trí trong chánh điện, ánh mắt dừng lại tấm bình phong họa Trường An Thu Diệp bên tay trái Thái hậu lát.

      Bạch thái hậu là nữ nhân khôn khéo nhanh nhẹn, tuy rằng đầu đầy tóc bạc, thế nhưng mặt rất ít nếp nhăn, đôi mắt rất sáng, được bảo dưỡng tốt lắm, ăn mặc cũng rất hoa lệ tinh xảo.

      mặt bà mang chút ý cười, sau nửa ngày lẳng lặng đánh giá Phó Tạ, mới : "Phó Tạ, ngươi cũng biết ai gia tuyên ngươi tới làm gì chứ hả?"

      Phó Tạ cũng vòng vo, thẳng: "Bẩm Thái hậu, vi thần tuy còn ít tuổi, nhưng cũng hi vọng ngày trở thành bề tôi đắc lực của Đại Chu, vì bệ hạ vì xã tắc cống hiến hết mình. Mà vi thần hôm nay mới tân hôn, nếu là... Sợ thanh danh của vi thần có trở ngại, bằng tạm hoãn chút thời gian, đợi mọi người quên việc này, lại tiếp tục cũng muộn."

      Thừa Dận Đế nghĩ tới hôm nay Phó Tạ lại có thể phục tùng như thế, giống như trước kia mỗi khi nhắc tới việc này liền xù lông, lập tức có chút kinh ngạc, nghĩ thầm: có lẽ sau khi tiểu cữu tử thành thân, phát nữ nhân bất quá chỉ như vậy, kiếm được chỗ then chốt cũng chưa biết chừng?

      Trong lòng Bạch thái hậu hoài nghi, muốn chuyện, bỗng mỹ nhân trong trang phục màu đỏ tóc vân hoàn vụ từ phía sau tấm bình phong ra, đúng là Vĩnh Thọ trưởng công chúa.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa mặt mũi tràn đầy ngượng ngùng, vén áo thi lễ với Phó Tạ: "Nhớ đừng quên lời hứa hôm nay của chàng!" Dứt lời, chậm rãi lui xuống.

      Phó Tạ mặt biểu tình ngồi yên tại chỗ

      Lời Bạch thái hậu sắp ra khỏi miệng mạnh mẽ nuốt xuống, lặng lẽ thở dài. Bà cả đời mạnh mẽ, tung hoành ở hậu cung Đại Chu, thế nhưng hai đứa con sinh ra lúc trung niên lại biết giống ai, đứa làm việc hoang đường nghe khuyên nhủ, đứa đau khổ vứt cả thể diện truy đuổi quốc cữu gia...

      Phó Tạ vẻ mặt tự nhiên từ biệt Thừa Dận Đế và Bạch thái hậu, ra Duyên Phúc Cung.

      Huynh trưởng Phó Tùng sau khi nhận được thư của chạy tới Biện Kinh, tính ra khỏi thành nghênh đón.

      Phó hoàng hậu sống ở bên trong Thiên Điện khôn trữ điện, Hứa Lập Dương thấy bọn người Sở Nhã xoa bóp chân phó hoàng hậu vừa tản bộ trở về , liền lặng lẽ lui xuống.

      Trở lại trị phòng Khôn Trữ Điện, Hứa Lập Dương ngâm chén trà xanh còn chưa kịp uống, tiểu thái giám quần áo đen lặng lẽ đến, thấp giọng : "Bẩm tiểu Hứa tổng quản, Phó điện soái đáp ứng Thái hậu nương nương và Vĩnh Thọ trưởng công chủ điện hạ."

      Lông mi Hứa Lập Dương run rẩy, đôi mắt dài híp híp lại, ánh mắt như điện nhìn tiểu thái giám.

      Tiểu thái giám sợ tới mức run rẩy, liền ngay: "của Phó điện soái là..." thuật lại nguyên văn lời của Phó Tạ.

      Sắc mặt Hứa Lập Dương có chút tái nhợt, đôi mắt lẳng lặng nhìn chén trà lượn lờ khói trắng kỷ trà, sau nửa ngày mới : "Chuyện này tốt nhất nên thối rữa trong bụng luôn ."

      Tiểu thái giám đáp "Vâng", lặng lẽ lui xuống.

      Hứa Lập Dương nâng chung trà lên nhấp miếng, tư vị đắng chát lập tức tràn ra trong miệng—— trà ngâm trong nước có chút đậm đặc.

      Sau khi Từ chính viện trở lại Nữ Trinh viện, Hàn lại ngủ nửa ngày, đến lúc dùng cơm trưa mới bị Từ ma ma đánh thức.

      Nàng rửa mặt trang điểm xong, vừa muốn sai người bày cơm, Sấu Đông liền vào hồi báo: " nương, Tứ nương và Thất nương đến!"

      Hàn thuận miệng : "Mời vào !"

      Nàng cầm cái bia kính soi soi, cảm thấy bản thân coi như thỏa đáng, lúc này mới đứng dậy mang theo Nhuận Thu Tẩy Xuân ra ngoài đón.

      Hàn mới ra cửa nhà chính, liền thấy Phó Du cùng tiểu nương chải búi tóc quả đào mặc áo trắng nhạt thêu hoa đào và váy dài trắng thuần từ bức tường phù điêu tới, đằng sau còn theo hai nha hoàn.

      Nàng cười dịu dàng : " muốn tìm các ngươi chơi đùa, vừa vặn các ngươi tới rồi! Nhanh vào !"

      Phó Du và Thất muội Phó Phong vào, cùng nhau thi lễ với Hàn , ba người thân thiết vào phòng, phân chủ khách ngồi xuống.

      Sau khi Hàn huyên vài câu, Hàn liền dặn dò Tẩy Xuân: “Lấy quà tặng tới cho Tứ nương và Thất nương !"

      Tẩy Xuân đáp ứng, rất nhanh liền ra.

      Phó Thất nương có khuôn mặt trái xoan tinh xảo và đôi mắt hồ ly mê người, tuy tuổi còn , nhưng trông rất xinh đẹp, tương lai trưởng thành nhất định là mỹ nữ.

      mặt nàng mang nụ cười ngây thơ đáng , lặng lẽ đánh giá phòng ở của vị đích tẩu này chút, phát đồ dùng trong nhà tất cả đều là hoàng hoa lê, nệm gấm trải giường là gấm bích thủy của Vân Châu vô cùng trân quý, ngay cả phủ ghế dựa hoàng hoa lê đều là hàng thêu Tố Tâm trứ danh thiên hạ, về phần đồ uống trà gì gì đó, lại càng là gốm sứ ngọc bích cống phẩm, mà viên minh châu rủ xuống cây trâm búi tóc của đích tẩu oánh nhuận đẹp thể tả,...

      Trong lòng Phó Thất nương khỏi cực kỳ hâm mộ, nụ cười mặt càng thêm ngọt ngào: "Tam tẩu đẹp quá!" Tam tẩu giàu có!

      Nàng lặng lẽ đánh giá Hàn , nghĩ thầm: trách được Tam ca ca vì con của Hoài Ân hầu hèn mọn này lại chịu lấy Vĩnh Thọ trưởng công chúa thân phận cao quý, ra vị Tam tẩu này xinh đẹp như vậy, kiều như vậy, nụ cười kia vô cùng ngọt ngào, nếu là nam nhân sợ là nàng cũng thích tẩu ấy?

      Hàn mỉm cười : "Muội muội khen nhầm rồi."

      Tẩy Xuân rất nhanh liền cầm quà tặng tới, Hàn tự mình tặng cho Phó Du và Phó Phong.

      Cho Phó Du là bộ trang sức vàng khảm phỉ thúy, mặc dù khảm phỉ thúy có hơi ít, chỉ bằng móng tay, thế nhưng mỗi món xanh biếc giống như hồ nước sáng lóng lánh, xinh đẹp dến mức làm cho tim nàng đập nhanh.

      Trong lòng Phó Du cảm kích, cố gắng đè nén xuống tâm tình chấn động cám ơn Hàn .

      Cho Phó Phong chính là bộ váy bách điệp phượng vĩ Thiên Thủy Bích thêu hoa bạch ngọc lan và cây trâm hoa bạch ngọc lan.

      Phó Phong đầu tiên là vui mừng, tiếp đó lại rất cao hứng —— nàng cảm thấy quà tặng Hàn cho Phó Du quý giá hơn—— nhưng mặt lại tỏ ra cực kỳ vui mừng, vui mừng khôn xiết vỗ tay, dịu dàng : " tốt, cám ơn chị dâu!"

      Hàn mỉm cười đứng ngoài quan sát, nghĩ thầm: tiểu nương này mới dưới mười tuổi, sao biểu lộ khoa trương như vậy?

      Phó Du và Phó Phong dùng cơm trưa xong mới rời khỏi.

      Sau khi các nàng rời khỏi, Hàn liền dẫn Tẩy Xuân ra hoa viên phía sau tản bộ.

      Đằng sau hoa viên quả phù hợp với câu kia của Phó Tạ "Trong hậu hoa viên tất cả đều là cây thuỷ lạp", quả phóng tầm mắt nhìn ra tất cả đều là rừng cây thuỷ lạp cao cao thấp đều đủ cả, cùng với con đường gạch xanh dài hẹp trong bụi cây cây thuỷ lạp.

      Hàn thấy có cảnh trí gì để thưởng thức, có chút buồn cười, chậm rãi dạo con đường trong bụi cây.

      trong chốc lát, nàng hơi mệt liền ngừng lại, mở miệng hỏi Tẩy Xuân: "Ngươi cảm thấy vị Thất nương kia như thế nào?"

      Tẩy Xuân suy nghĩ chốc lát : "Nô tài cảm thấy Thất nương giống như người an phận." Đôi mắt xoay vòng lưu chuyển, đôi mắt luôn dán chặt vào những đồ vật quý giá, sao có thể là người một an phận được?

      Hàn Trầm Ngâm lát, : " chút nữa ngươi dặn dò Sấu Đông, phải đề phòng vị Thất nương này!"

      Tẩy Xuân đáp "Vâng".

      Hàn liền nghĩ tới Thôi phu nhân vừa chỉ thị Tần Ma Ma đưa tới mười hai nha hoàn, liền bổ sung câu: "Còn có mười hai nha hoàn vừa đưa tới, dứt khoát cho các nàng tiến vào Nữ Trinh viện!"

      Tẩy Xuân ghi tạc chuyện này trong lòng.

      Hàn muốn lấy dũng khí chạy vòng, giương mắt liền thấy Sấu Đông chạy vào tiểu hoa viên: " nương, Hứa công công cầu kiến!"
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi38 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ầy, Hứa công công lại lo lắng trước cả Phó Tạ thế này có bị trù dập trừng tội hay ?
      A fang thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 87
      Hứa Lập Dương theo Phó Bình và Sấu Đông vào hoa viên phía sau Nữ Trinh viện.

      Lúc này là buổi chiều đầu xuân rất ấm áp, mặt trời chói loá chiếu lên phiến lá thuỷ lạp xanh nhạt, tràn đầy sức sống mãnh liệt.

      Hứa Lập Dương vừa theo Phó Bình Sấu Đông vòng qua rừng cây thuỷ lạp, liền thấy Hàn đứng bên cạnh bụi cây thuỷ lạp.

      Hàn cũng nhìn thấy , khuôn mặt trong suốt trắng noãn cười rực rỡ bị ánh mặt trời chiếu lên, taycầm khăn nhàng vẫy vẫy với , ra hiệu qua.

      Hứa Lập Dương thấy tình hình như vậy, sương mù trong lòng dần dần tiêu tán, khuôn mặt thanh tú cũng xao động nổi lên chút ngại ngùng vui vẻ.

      Hàn bước nhàng chạy ra đón, đưa tay ngăn cản, ngăn trở Hứa Lập Dương hành lễ: "Lập Dương, có việc gì thế?"

      Nàng có chút vội, trán có mấy hạt mồ hôi óng ánh, lúc này cách Hứa Lập Dương rất gần, Hứa Lập Dương liền ngửi được từ người nàng truyền tới mùi thơm ngát thấm vào ruột gan, vội vàng dấu vết lui về sau bước, cười : "Bẩm thiếu phu nhân, vải Thiên Thủy Bích cống phẩm của Vân Châu đến rồi, hoàng hậu nương nương mệnh lệnh nô tài tặng người sáu cuộn."

      Hàn nghe vậy cười híp mắt: " vậy sao? rất đa tạ hoàng hậu nương nương!" Thiên Thủy Bích sản lượng nhiều, hoàng hậu năm đại khái cũng chỉ có mười cuộn, còn cho nàng sáu cuộn, đây là lễ tình nghĩa nặng.

      Bên má nàng là đôi lúm đồng tiền nho lúc lúc , giọng nhàng: "Lập Dương, ta có cần tiến cung tạ ơn hay ?"

      Hứa Lập Dương ôn nhu : "Hoàng hậu nương nương dặn dò cần."

      Hàn gật đầu, đem việc này ghi tạc trong lòng, chuẩn bị đợi Phó Tạ trở về hỏi lại Phó Tạ.

      Hàn và Hứa Lập Dương cùng ra hoa viên, Phó Bình, Tẩy Xuân và Sấu Đông theo ở phía sau.

      Mới ra khỏi hoa viên, Hàn liền thấy dường như có thân ảnh màu xanh lóe lóe bên ngoài Nữ Trinh viện. Nàng lập tức nhìn Phó Bình, giọng trấn tĩnh: "Phó Bình, mau đuổi theo!"

      Phó Bình đáp "Vâng" vọt tới, rất nhanh liền bắt được nha hoàn xa lạ mặc y phục màu xanh.

      Hàn tiến lên bước, đánh giá nha hoàn xa lạ này.

      Nha hoàn ngẩng đầu nhìn nhìn Hàn , vẻ mặt kinh hoàng: "Tam... Tam thiếu phu nhân , nô tài là ở bên ngoài Nữ Trinh viện... nha hoàn Phụng Tiên hầu hạ Ngoại viện..."

      Hàn nhìn Tẩy Xuân.

      Tẩy Xuân ra khỏi hàng : "Bẩm thiếu phu nhân, đúng là phu nhân vừa ban cho người nha hoàn nhị đẳng Phụng Tiên."

      Hàn lại nhìn Phụng Tiên, nhíu mày nhìn Tẩy Xuân: "Những nha hoàn mới tới này phải bảo ngươi dạy quy củ sao? Sao Phụng Tiên còn như vậy? Ngươi và Phó Bình mang theo nàng ta xuống dưới học quy củ , buổi tối ngươi quay về nội viện lĩnh phạt !"

      Tẩy Xuân rất phối hợp đáp "vâng", cùng với Phó Bình theo Phụng Tiên Tiền viện.

      Hàn ngày thường mảnh mai, Hứa Lập Dương vẫn cho là nàng nũng nịu nhát gan, nghĩ tới Hàn làm việc gọn gàng linh hoạt như thế , khỏi mỉm cười, trong lòng lại buông lỏng ít.

      Đến nội viện Nữ Trinh viện, Hàn ngồi xuống giường gấm, dặn dò Hoán Hạ dâng trà: "Dùng bộ trà cụ bích sứ mới đưa tới ngâm bình mao tiêm !"

      Vừa mới xong, nàng vừa nhìn về phía Hứa Lập Dương, trong mắt to trong veo chứa ý cười: "Lập Dương, ngươi là người nhà, ta cũng phải là pha trà tiễn khách đuổi ngươi đâu!"

      Hứa Lập Dương nhịn được cười tiếng.

      Sau khi dâng trà lên, Hàn và Hứa Lập Dương thưởng trà, bắt đầu chuyện phiếm.

      Hứa Lập Dương vô tình hay cố ý chuyển chủ đề câu chuyện hướng đến trang viên ngoài kinh thành, nhắc tới Kim Minh trì ở Thành Tây kinh thành tòa trang viên vua ban.

      Hàn nghe vậy cảm thấy hứng thú: "Cách Kim Minh trì gần ?" Kim Minh trì là lâm viên hoàng gia, nghe bên trong non sông gấm vóc phong cảnh như họa, Hàn còn chưa có qua đó!

      Hứa Lập Dương chỉ cười : "Trong hậu hoa viên trang viên của nô tài có lầu ngắm hoa, leo lên lầu bốn của lầu ngắm hoa có thể thấy mặt hồ lăn tan gợn sóng nước của Kim Minh trì."

      Bỗng nhiên ngừng lại, rũ mắt xuống, chậm rãi : "Nghe nguyên phối (vợ cả) của Thái Tổ hoàng đế họ Ngọc, sau khi khởi chiến, Thái Tổ vì lôi kéo quân phiệt Long Vân Châu Đinh Chí Vân, cưới muội tử Đinh thị của Đinh Chí Vân, sau khi thành phong Đinh thị làm hoàng hậu. Nguyên phối Ngọc Thị chịu thỏa hiệp, cả đời cư ở tòa trang viên bên hồ Kim Minh trì, đóng cửa gặp thái Tổ hoàng đế. Thái Tổ hoàng đế bởi vậy ở bên cạnh xây dựng trang viên Kim Minh uyển, khe khuất toàn bộ Kim Minh trì, cho Ngọc thị lưu lại chút cảnh trí nào. Ngọc thị vì hờn dỗi, liền sửa chỗ này thành lầu ngắm hoa cao 4 tầng..."

      Dứt lời, lẳng lặng nhìn Hàn , hi vọng Hàn có thể nghe ám chỉ của để kịp thời ứng đối, lại lo lắng Hàn biết chân tướng thương tâm khổ sở...

      Hàn lại nghe ra ý tại ngôn ngoại của , nhưng bởi vậy lại nhớ tới mấy ngày nữa là mùng 3 tháng ba. "Mùng 3 tháng ba" còn gọi là " Ngày Thượng tị ", là ngày lễ truyền thống ngày xuân của Đại Chu, theo phong tục Biện Kinh, ngày hôm đó là phải ven sông du ngoạn ăn uống.

      Buổi sáng khi Hàn hầu hạ Thôi phu nhân, Thôi phu nhân còn nhắc tới mùng 3 tháng ba muốn cử hành yến hội ở Kim Minh trì, nhưng còn nhắc tới cụ thể cử hành yến hội ở chỗ nào của Kim Minh trì.

      Hàn liền đem chuyện này ra.

      Hứa Lập Dương hơi suy nghĩ chút, : "Trong hồi môn của Thôi phu nhân có tòa trang viên, gọi Tịnh Viên, ngay tại bên cạnh trang viên của nô tài."

      Hàn gật đầu, trầm tư hồi, bỗng nhiên nhìn Hứa Lập Dương, chân thành : "Lập Dương, cầu xin ngươi việc, mùng 3 tháng ba ngày ấy trang viên của ngươi cũng nên cho người thu dọn , có khả năng ta qua đó dạo chút!"

      Hứa Lập Dương tự nhiên vui vẻ đáp ứng.

      Lúc này Phó Tạ ở trong trang bên cạnh kênh đào Chu Tiên trấn.

      Sau khi Phó Tùng đến, hai huynh đệ liền cho lui người hầu hạ vào thư phòng.

      Sau nửa canh giờ, Phó Tùng sải bước ra trước, rất nhanh liền cỡi ngựa mang theo tùy tùng vào thành -- lần này vào kinh với tư cách là sứ giả của Trấn Tây Tướng Quân Từ Bình Xuân, muốn vào kinh thúc giục quân lương cho phủ Trấn Tây Tướng Quân.

      Qua phen chia sẻ tâm tư này, đáp ứng tất cả cầu của Phó Tạ, tiếp nhận toàn bộ kế hoạch của Phó Tạ.

      Phó Tùng rốt cuộc hiểu vị đích xuất đệ đệ này của mình lòng dạ thâm trầm thể thăm dò, là hi vọng của Phó thị nhất tộc, chấp nhận an bài của phụ thân, từ đó về sau nghe theo Phó Tạ như thiên lôi sai đâu đánh đó.

      Cũng lâu lắm, Phó Tạ cũng đứng dậy ra.

      lên cưỡi ngựa, mà ngồi kiệu vào thành.

      Cho dù là ngồi ở trong kiệu, Phó Tạ cũng ngừng suy nghĩ, tựa lưng vào chỗ tựa lưng mềm mại nhắm mắt dưỡng thần.

      Phó Tạ sở dĩ có thể thuyết phục Phó Tùng, là bởi vì hiểu rõ Phó Tùng.

      Phó Tùng nhìn có vẻ như để ý tới chuyện gì, nhưng thực tế Phó Tùng cực kỳ sùng bái phụ thân Phó Viễn Trình, luôn lấy phụ thân làm gương.

      Phó Tùng và phụ thân giống nhau, cho rằng với tư cách là thành viên của gia tộc Phó thị, phải luôn đặtgia tộc Phó thị ở vị trí thứ nhất, nguyện ý hi sinh vì lợi ích gia tộc, nếu lúc trước Phó Tùng cũng lấy Lam thị là thứ xuất lại có tư sắc.

      Phó Tùng mặc dù háo sắc, giống phụ thân cơ thiếp thành đàn, nhưng trong lòng , Lam thị tuy có đức có tài sinh nở, nhưng là thê tử nguyên phối của , mà tử nguyên phối là thể nào vứt bỏ được.

      Ánh mặt trời xuyên qua màn kiệu chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của Phó Tạ, lông mi dài rủ xuống dưới, đuôi mắt hơi nhếch lên, khóe môi hơi nhạt khẽ nhếch lên, tạo thành nụ cười vui vẻ -- nhớ tới thê tử Hàn của mình.

      Bây giờ là sau giờ ngọ, Hàn lại buồn ngủ, nàng luôn giống như tiểu trư, ăn ngủ ngủ ăn, lúc ngủ co lại thành đoàn, nghe người có cảm giác an toàn đều như vậy...

      Nghĩ tới đây, trái tim Phó Tạ bỗng dưng siết chặt, cảm giác khó chịu thể lí giải được xông lên đầu...

      sợ tạm thời làm Hàn thương tâm...

      Sau khi tiễn Hứa Lập Dương, Hàn liền vào tắm rửa.

      Nàng cũng có việc gì, dứt khoát bảo bọn nha hoàn chuẩn bị nước tắm hoa hồng, trong thùng tắm ngâm hết nửa ngày.

      Hàn ngâm nước có chút buồn ngủ, Nhuận Thu thò đầu vào, thở hổn hển hồi báo : " nương, Phó An gia trở về!" sau khi nàng biết được tin tức, lập tức chạy về báo cáo tin tức với Hàn

      " ?" Hàn lập tức thanh tỉnh lại, suy nghĩ chút, lại cười , "nếu hỏi ta.., cứ việc thẳng là ta tắm"

      Nhuận Thu mở trừng hai mắt, rụt đầu về, lát sau mới hiểu được là chuyện gì xảy ra, khỏi đỏ mặt, cảm giác nương mình quá lớn gan, cái gì cũng dám thử...

      Phó Tạ vào nhà chính, vừa mấy để mấy nha hoàn hầu hạ rửa tay, vừa thuận miệng hỏi: "Thiếu phu nhân đâu?"

      Tẩy Xuân còn chưa trả lời, Nhuận Thu lấy dũng khí : "Thiếu phu nhân tắm"

      Phó Tạ nghe vậy, động tác đình trệ, lông mi dài rũ xuống, che sóng mắt sâu thẳm.

      Thấy tay gia ngâm tay trong chậu vàng, Tẩy Xuân vội vàng dâng khăn sạch lên.

      Phó Tạ cầm khăn lụa lau lau tuỳ ý, trực tiếp cầm khăn vào phòng ngủ.

      Tẩy Xuân nhàng khoát tay, dẫn Nhuận Thu ra, còn đặc biệt đóng cửa nhà chính lại.

      Phó Tạ vừa vào phòng tắm, liền phát trong phòng tắm tràn ngập hương hoa hồng. tập nhìn kĩ phát Hàn ngâm mình trong thùng tắm đưa lưng về phía , búi tóc đen mềm mại xoã lưng, thấp thoáng bầu ngực nở nang trắng nõn...

      Nghe tiếng bước chân của Phó Tạ, Hàn xoay đầu lại nhìn , khuôn mặt xinh đẹp ướt nhẹp, lộ ra màu đỏ nhàn nhạt: "Ca ca, huynh về rồi!"

      Nàng lau bọt nước mặt, cười dịu dàng nhìn Phó Tạ.

      Phó Tạ mặc trường bào màu xanh nhạt, nổi bật lên khuôn mặt tuấn tú càng thêm đẹp mắt, đai lưng ngọc màu đen thắt quanh eo gầy mạnh mẽ, hơi nước bao quanh y phục tinh xảo ánh lên tầng ánh sáng mông lung.

      Hàn có chút say mê nhìn : "Ca ca..."

      Phó Tạ tới, mắt phượng sâu thẳm nhìn Hàn oánh nhuận trắng nõn như như mặt nước, khuôn mặt dần dần có chút phiếm hồng...

      Ba khắc sau, tóc dài như dải lụa đen của Phó Tạ cơ hồ đều bị nước nhuộm ướt, đuôi tóc ướt sũng nước mặt đất.

      Hai tay giữ hai tay của Hàn , ngón tay thon dài đan vào mười ngón tay trắng nõn của Hàn ...

      Môi đào của Hàn cắn nát, khóe mắt nhắm lại chảy nước mắt, cả người run rẩy co rút.

      Mãi cho đến trời tối, chuông vàng ở trị phòng ngoại viện Nữ Trinh viện mới vang lên gọi người, Tẩy Xuân vội vàng mang theo Nhuận Thu và Sấu Đông chạy tới nội viện.

      Từ ma ma mới từ phòng bếp ra, thấy thế vui sướng hài lòng dặn dò Hoán Hạ: "Hoán Hạ, ngươi cũng coi trộm chút, hỏi nương có muốn dọn cơm hay !" nương và gia cùng ngủ cả nửa buổi chiều, lúc này có lẽ đói bụng, vừa vặn mang cơm tối lên.

      Hoán Hạ bao lâu liền chạy trở về: "Ma ma, nương dặn dò dọn cơm!"

      Bọn nha hoàn dọn cơm tối xong liền lui xuống, phòng khách lúc này chỉ có Hàn và Phó Tạ.

      Hàn vừa ăn cơm, vừa liên miên chuyện ban ngày với Phó Tạ.

      Phó Tạ nhìn như chuyên chú dùng cơm, thỉnh thoảng "ừ" tiếng, hoặc là gật gật đầu, hoặc là vỗ tay Hàn cái.

      Hàn trước tiên là về Thôi phu nhân sắp bị nàng phiền chết rồi, cầu nàng sau này chỉ qua ngay 5 và 25 thôi.

      Phó Tạ liếc nàng, thấy nàng rất đắc ý, khỏi đưa tay sờ lên đầu nàng.

      Hàn lại đến chuyện sau giờ ngọ Hứa Lập Dương tới đây thông báo hoàng hậu nương nương ban thưởng, lại Thôi phu nhân muốn vào ngày mùng 3 tháng 3 tổ chức yến hội và chuyện nàng muốn mượn trang viên Kim Minh trì của Hứa Lập Dương.

      Phó Tạ nghe vậy nhíu mi, nghiêng qua liếc Hàn , trong lòng bắt đầu tính toán, kế sách của phức tạp vô cùng, thông tin trong lời của Hàn thúc đẩy nên điều chỉnh ít

      Sau khi Hàn xong nhận được phản ứng của Phó Tạ, liền nhìn sang, thấy Phó Tạ cầm đũa gắp thức ăn, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

      Nàng biết Phó Tạ có tâm , liền thêm nữa, nhìn cháo bách hợp đậu xanh đường phèn bên trong chén bích sứ tệ, liền múc cho Phó Tạ thêm chén nữa, đặt ở trước mặt Phó Tạ.

      Dùng xong cơm tối, tất cả kế sách cơ bản của Phó Tạ thành hình, trong lòng nhõm dị thường, nhớ tới Hàn thích tản bộ, liền ôn nhu dò hỏi: "Ta tản bộ với nàng nhé?"

      Hàn ngồi trước bàn trang điểm soi gương, nghe vậy khuôn mặt có chút đỏ, quay đầu liếc Phó Tạ: "muội , huynh !"

      Phó Tạ: "... Làm sao vậy?"

      Mặt Hàn nóng nóng, soi mình qua gương thấy ánh mắt như nước long lanh và đôi môi đỏ mọng khẽ sưng, sau nửa ngày mới : "Cả người đau quá..."

      Phó Tạ lúc này hiểu , khuôn mặt cũng có chút đỏ ửng, dám nhìn Hàn nữa , ánh mắt dời qua nhìn tủ đứng hoàng hoa lê cuối giường, nhớ tới Hàn vụng trộm đọc quyển sách kia, hai tư thế hôm nay sử dụng và kéo dài thời gian chính là kỹ xảo học từ bên trong đó...

      Hàn thấy nhìn chằm chằm tủ đứng Hoàng Hoa Lê ngẩn người, bỗng dưng nhớ tới đồ vật nàng giấu trong hộp, vội vàng đứng dậy : "Ca ca, muội ra ngoài tản bộ với huynh nhé!"

      Phó Tạ kinh ngạc : "nàng phải... mệt mỏi sao?"

      Hàn cười tươi như hoa: " mệt! thôi!"

      Sau nửa canh giờ, Phó Tạ cõng Hàn từ phía sau tiểu hoa viên trở về.

      Đám người Tẩy Xuân thấy nương nằm người gia bĩu môi ngủ say, khỏi cười trộm, lặng lẽ lui xuống.

      Hai ngày sau, bọn người hầu phủ An quốc công bắt đầu nhiều lần ra vào Quốc Công Phủ, phát ra vô số thiếp mời khắp thành Biện Kinh, mời bằng hữu thân thích vào ngày mùng ba tháng ba ở Tịnh Viên bên bờ hồ Kim Minh trì tham gia yến hội.

      Bởi vì lần này phủ An quốc công tổ chức yến hội là quá lớn, cuối cùng ngay cả Vĩnh Thọ trưởng công chúa cũng bị kinh động, phái nữ quan tới gặp Thôi phu nhân cầu tấm thiệp.

      Mà phủ hoài ân hầu nhà mẹ đẻ của tam thiếu phu nhân Quốc Công Phủ Hàn thị và mẫu Quốc Tử Giám Tống gia, tất nhiên cũng đều nhận được thiếp mời.
      Last edited: 11/3/17
      Mieu1810, tart_trung, Iluvkiwi40 others thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      thích Phó Tạ nhiều chỉ làm nhiều thôi, cái kiểu lặng lẽ lo toan sắp đặt mọi thứ vì thê tử như thế mới quý.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Truyện hay quá, hóng chương mới....:)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :