1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vân Thủy Giá Y - Tinh Oánh Tinh Oánh (update C50)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 13:Tướng công giỏi nhất


      “Phụ thân, biết người đối với việc Sở thân vương tuyển phi đưa ra quyết định gì?” Thiên Thủy hỏi.

      Mộc lão gia buông bát, tại vẫn chưa có, để tínhh sau!”

      “Phụ thân, việc này thể chờ a! Nếu người kêu tướng công ra ngoài chuyến tìm cao nhân về trang phục tương trợ !” Hương thị đáp lời .

      Mộc lão gia nhìn thoáng Giá Y, than khẽ, “Chờ mấy ngày nữa rồi tính sau! Thiên Thủy, nếu ngươi ăn xong rồi theo ta ra cửa hàng ! Giá Y cũng mấy ngày nay cũng vất vả, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi !” Mộc lão gia dứt lời liền đứng dậy rời , Thiên Thủy sắc mặt vui mừng theo sau ra đại sảnh.

      Hương thị nhìn Giá Y, vẻ mặt cười nhạo, “Gia tộc làm thương nhân chính là như thế, đệ muội à! Có khả năng tất nhiên được trọng dụng, nhưng những người vô dụng chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi thôi!” xong Hương thị cũng lắc thân mình rời .

      Giá Y lắc đầu cười, đối với Hương thị quả cũng có chút bất đắc dĩ! “Tướng công, ngươi ăn xong chưa?”

      Vân Thủy buông đũa, “Xong rồi”

      “Vậy chúng ta trở về phòng ! Ta còn muốn khẩn trương làm xong bản vẽ!” Giá Y , nhiều ngày nay nàng thiết kế, nhưng vẫn chưa đươc vừa lòng.

      thôi! Nương tử! Ngươi vẽ ta chép sách, tốt!.” Vân Thủy cười hì hì , đứng dậy cùng Giá Y trở lại phòng.

      bàn có rất nhiều bản vẽ, tất cả đều là tuyệt tác, nhưng đều thể khiến Giá Y hài lòng. Nữ tử hoàng thất Phượng Thiên triều đều thích váy dài, thắt lưng cao hình giọt nước, nhưng loại váy dài này lại có gì đặc sắc. Hoa tiểu thư kia đưa ra cầu tranh tuyển, hình thức thiết kế phá vỡ kiểu dáng thông thường, mới mẻ về hình thức.

      Nhưng là, dù mới mẻ về thiết kế những yếu tố bắt buộc của trang phục hoàng thất cũng thể bỏ qua, vậy phải làm sao bây giờ? Nhiều dấu hỏi được đặt ra cho Giá Y.

      Nàng vừa nghĩ vừa đặt tay vào vẽ mẫu chiếc váy, vẫn giữ những yếu tố chính của bộ đồ hoàng thất. chỉ thay đổi thêm những chi tiết mới.

      Cho đuôi váy dài hơn, hình thành dải tha vỹ giống như nước mưa, phía có những mảng lụa mỏng thêu hoa đào, tựa như tên của hoa tiểu thư - Hoa Hạ Vũ

      thân váy cẩn thận dùng băng sa, cần váy lót, lối thiết kế lớp váy xếp nhiều tầng càng tạo cảm giác phiêu dật. Nếu là ngày có chút gió thổi qua, khiến tầng lớp lụa mỏng cuốn theo tựa như vạn dặm đào hoa thổi bay theo gió.

      Phần eo nàng cho hơi bó lại, để tăng thướt tha! Đai lưng viền , cần thêu, để chiếc váy trở nên đồng nhất.

      Bản vẽ hoàn thành, Giá Y nhìn lại lượt, bộ thiết kế giấy cao quý thanh thoát, hình thức mới mẻ, mặc cho ai nhìn vào đều tán thưởng! nàng vừa lòng cười! xem ra chỉ còn màu sắc trang phục.

      Bởi vì là hôn lễ lên phải dùng màu đỏ, nhưng nàng thấy màu đỏ quá chói, muốn thay đổi bằng màu hồng, Giá Y mang ra lọ thuốc màu đỏ đổ ra, pha thêm ít màu trắng, màu sắc dần dần biến thành màu hồng phấn, nàng cẩn thận tô lên bản vẽ, dùng màu trắng tô lên cánh hoa đào, ở nhụy hoa tô màu vàng phấn.

      “Ân! có ba loại màu sắc, còn thiếu hai loại nữa thôi!” Giá Y vui vẻ, lẩm bẩm.

      Nhưng là ngồi nghĩ về hai loại màu sắc còn lại lúc khiến nàng thực đau đầu! “Đai lưng, đường viền, giống nhau về màu sắc, muốn đai lưng mang mình màu, nhưng nên dùng màu gì mới tốt?”

      “Ai za! Rốt cục là màu gì? Màu tím rất sặc sỡ, lục phàm tục, màu cam thể phối hợp! Ai…..” Giá Y đỡ lấy chán, trang phục của hoàng thất đau đầu mà.

      Giá Y đem tất cả màu sắc bày hết ra mặt bàn: “Màu đỏ? được! Màu xám? Cũng được! Màu đen? Càng được! Màu trắng dùng qua, màu vàng cũng dùng ở đóa hoa, trời ạ! Ai tới cho ta biết, rốt cục phải dùng màu sắc gì!”

      “Màu lam!”

      “Màu lam? Liệu được , tương phản lớn như vậy, hội đẹp sao?” Giá Y nghe thấy thanh , ra màu lam, “Ai! Có thể thử xem nga! Biết đâu phù hợp”

      Nàng rất nhanh pha màu lam, rồi tô vào phần đai lưng, vừa tô xong nhìn vào thấy, đúng rất phù hợp với những màu sắc kia, Giá Y mỉm cười, “Xem ra, rất tuyệt nha!” Nàng ngẩng đầu, trong phòng có bất luận kẻ nào, chỉ có Vân Thủy ngồi đọc sách.

      “Vân Thủy” Giá Y hô.

      Vân Thủy ngẩng đầu, “Nương tử, ngươi kêu ta có việc gì sao?”

      Giá Y trong đầu lên ý nghĩ, lập tức lắc đầu, cười thầm chính mình! Mở miệng hỏi: “Tướng công, ngươi vừa mới nghe thấy thanh ?”

      “Thanh ?” Vân Thủy nghi hoặc nhíu mày, “ có a! ta nào có nghe thấy gì?”

      “Vậy ngươi có thấy người nào tiến vào ?” Giá Y lại hỏi.

      có, trong phòng phải chỉ có hai người chúng ta sao?” Vân Thủy đáp.

      có việc gì, ngươi xem sách tiếp !” Giá Y dứt lời, cúi đầu, nàng làm sao vậy, Vân Thủy tuy có thay đổi, nhưng là lúc xem sách, trừ bỏ nàng gọi, ai cũng lên tiếng trả lời, lại như thế nào có thể nhìn thấy người khác! Nhất định là do mình nghe nhầm.

      Nàng nhìn lại về phía bản thiết kế, tại có bốn loại màu sắc, váy màu hồng nhạt, đóa hoa màu trắng, màu vàng của nhị hoa, màu lam đai lưng được lên bản vẽ. chỉ thêm loại màu nữa vào trang phục đại công cáo thành!

      Đúng rồi! giờ còn biện pháp đem hết các loại màu sắc thử lượt, nàng đầu tiên mang màu đen ra thử, được, màu đen được”

      Tiếp theo nàng thử màu lục, “Màu lục kết hợp với màu lam rất khó coi, cái này có thể dễ nhìn ra!”

      Nàng buông lục sắc, vừa định dùng màu tím thử, chợt nghe thấy thanh , “Dùng màu trắng tốt nhất!”

      Giá Y ngẩng mạnh đầu, thấy trong phòng có người khác, chỉ thấy Vân Thủy cúi đầu nhìn tranh vẽ của nàng, chẳng lẽ là Vân Thủy? “Tướng công, ngươi vừa mới cái gì?”

      Vân Thủy ngẩng đầu nhìn Giá Y, “Nương tử, ta dùng màu trắng là tốt nhất!”

      là Vân Thủy, ánh mắt Giá Y khiếp sợ, nhưng nàng lập tức tỉnh táo lại, xuất bản vẽ đưa cho Vân Thủy, “Màu trắng ta cũng thử qua, thể lại dùng! Tướng công, ngươi có ý kiến nào khác ? Trang phục cho thân Vương phi, nhất định phải có năm loại màu sắc nga!”

      Vân Thủy tiếp nhận bản vẽ, cẩn thận nhìn, “Vẫn là màu trắng tốt nhất! Nương tử, hoa đào có thể dùng màu bạc ah”

      “Màu bạc?”

      “Đúng vậy! Dùng màu bạc, ngươi xem trang phục thiết kế này, màu sắc đó thực nhu hòa, tuy rằng cũng rất được, nhưng là thiếu điểm nhấn a. Nương tử, nếu váy hồng nhạt, hoa đào màu bạc, có phải hay rất gây chú ý?” Giá Y mở to mặt nhìn Vân Thủy, nàng cả người sửng sốt, trời ạ! Tướng công của nàng quả thực là thiên tài.

      Giá Y liền lấy tờ giấy mới, rất nhanh vẽ lại kiểu dáng trang phục, sau đó dựa theo lời Vân Thủy điểm lại màu sắc đó, váy màu hồng phấn, hoa đào màu ánh bạc, nhụy hoa màu vàng, màu làm dùng cho đai lưng, màu trắng dùng cho phần áo, sau khi hoàn thành, nhìn bản thiết kế rực rỡ hẳn lên.

      Tựa như lời Vân Thủy, lúc trước màu sắc Giá Y chọn thiếu điểm nhấn, màu bạc hoa đào với màu hồng của váy quả thực như Nguyệt Hoa diệu quang!

      Giá Y kích động giữ chặt tay Vân Thủy, “Tướng công, ngươi xem ta thành công, thành công rồi!”

      Vân Thủy vẻ mặt tươi cười, khen: “Nương tử giỏi quá!”

      , phải ta giỏi! Tướng công ngươi giỏi quá! Ngươi, ngươi quả thực là thiên tài!” Giá Y khích lệ làm cho Vân Thủy thoáng ngượng ngùng, “Ta phải là thiên tài a! Trang phụccũng phải là do ta họa!”

      Nàng quả thực tin được, tướng công của nàng với việc phối màu sắc lại có thiên phú đến vậy!

      “Tướng công, ngươi làm thế nào, ngươi ta biết, ngươi làm sao lại làm được !”

      Vân Thủy ngây ngốc chút, “Ta cũng biết, chính bản thân cảm thấy hẳn phải như vậy, nương tử thấy đẹp sao?”

      Giá Y dùng sức ôm Vân Thủy chút, vui vẻ : “Đẹp, đẹp cực! Tướng công ngốc của ta rất tốt nga!” Vân Thủy được nàng ôm, xấu hổ nghiêm mặt đứng tại chỗ.

      “Oành!”

      Cửa sổ đột ngột động mạnh, khiến Giá Y giật mình kinh ngạc, Giá Y rất nhanh thu lại bản vẽ, “Ai ở ngoài cửa sổ?”

      “Thiếu phu nhân, là Bạch Thược!” Ngoài cửa sổ truyền đến thanh nha đầu của Mộc phu nhân.

      Giá Y đưa mặt nhìn Vân Thủy, Vân Thủ yên lặng ngồi lại ghế, nàng ra mở cửa phòng! “Tâm Lan, tìm ta có việc gì sao?”

      “Thiếu phu nhân, phu nhân cùng lão gia trở về, lão gia thỉnh người cùng thiếu gia qua đó chuyến!” Bạch Thược .

      “Hảo! Chúng ta thu xếp chút liền qua ngay!” Giá Y dứt lời, liền quay lại đóng cửa phòng. Trong lòng luôn cảm thấy Bạch Thược có chút gì đó thích hợp, nhưng nghĩ ra. Quên , Vân là đem bản vẽ đưa cho phụ thân! Ngày tuyển phi cũng sắp đến, gia công quần áo cũng cần chút thời gian!

      “Vân Thủy, phụ thân kêu chúng ta qua” Giá Y vừa vừa đem bản vẽ y phục tuyển phi cho vào ống tay áo.

      “Nương tử, ta chuẩn bị xong rồi, chúng ta thôi!” Vân Thủy dọn xong lại thư phòng, .

      đối với thùng thư Phong Trường Suất đưa tới xem như bảo bối, nếu phụ thân nguyện ý đem tàng khố cất bảo thạch cho Vân Thủy mượn, nhất định hội đem bảo thạch ra ngoài, đem thư bỏ vào trong !.

      “Vậy thôi!” Giá Y cười, cầm tay Vân Thủy, Vân Thủy vui vẻ giữ chặt tay nàng, rời khuê phòng.

      Vào phòng, thấy Mộc lão gia cùng phu nhân đợi sẵn, Mộc lão gia thấy Vân Thủy cũng có chút kinh ngạc, sau đó lại hỏi: “Giá Y, bản vẽ ngươi họa đến đâu rồi?”

      “Họa tốt lắm!” Giá Y xảo tiếu đáp.

      Mộc lão gia cùng Mộc phu nhân đều sửng sốt, “Như thế nào lại nhanh như vậy?”

      Nàng đảo mắt về phía Vân Thủy, vẻ mặt hưng phấn, “Bí mật! phụ thân, nương, các người xem trước bản vẽ !” Giá Y đưa bản vẻ trong tay áo ra cho Mộc lão gia, Mộc phu nhân cũng đứng dậy nhìn.

      Hai người nhìn thấy trong lòng khỏi bội phục, ngắn ngủn mấy ngày, tự nhiên lại có thể họa ra trang phục tinh xảo, Mộc gia bọn họ đúng cưới được khối ‘Bảo thạch’ a! “Hình thức mới mẻ độc đáo, sắc thái hương lệ, Giá Y, lần này chúng ta nhất định thắng rồi, nhất định thắng”

      Giá Y và Vân Thủy nhìn nhau cười, trong lòng vui sướng.

      “Giá Y, trang phục này có thể gọi là?” Mộc phu nhân hỏi.

      Nàng nhìn Vân Thủy, thốt ra: “Vân Thủy Giá Y! ”

      Mộc phu nhân lộ thần sắc khó hiểu, Giá Y giải thích : “Con nghĩ hẳn phụ thân trong lòng cũng có chút nghi hoặc, nhan sắc trang phục này hẳn phải Giá Y vẽ được, kỳ trang phục đúng là do con thiết kế, nhưng nhan sắc chính là Vân Thủy sở điền, trang phục này dùng cho hôn lễ Vương phi, cũng là Vương phi giá y, nên con gọi nó là ‘Vân Thủy Giá Y’ ”

      “Vân Thủy?” Mộc lão gia cùng Mộc phu nhân ánh mắt kinh ngạc nhìn Vân Thủy, thể tin được con mình lại có tài như thế! Ngày thường đều đem mình chôn trong đống sách, cư nhiên có thể chọn được màu sắc diễm lệ!

      “Đúng vậy! chính là Vân Thủy, ban đầu tướng công chọn màu sắc cũng dọa con dâu nhảy dựng, hai người thấy có phải hay rất được!” Giá Y khen, khiên mặt Vân Thủy hơi hồng lên.

      Mộc lão gia trong lòng tràn đây vui mừng, nhưng Mộc phu nhân lại khóc nức nở đứng lên! Giá Y cả kinh, buông tay Vân Thủy ra, đỡ lấy Mộc phu nhân. “Nương, đây là sao vậy?”

      “Là người làm nương như ta tốt! là ta quan tâm Vân Thủy, Giá Y, nương, cảm ơn ngươi! cảm ơn ngươi a!” Mộc phu nhân càng khóc càng to, khiến Giá Y cũng có chút hoảng, Mộc lão gia hốc mắt cũng đỏ, thở dài : “Giá Y, đừng khuyên, cho nương ngươi khóc ! chúng ta đối với Vân Thủy có sơ sót a!”

      Giá Y giật áo Vân Thủy, giọng : “Mau ra khuyên nhủ nương ngươi !”

      Vân Thủy mở miệng , “Phụ thân, nương, con thực có việc gì a! hai người cưới cho ta nương tử tốt như vậy, con cao hứng!” Vân Thủy xong, Mộc phu nhân lại khóc to hơn!

      Vân Thủy nhìn mẫu thân khóc, trong lòng có chút khó hiểu, xoay người nhìn Giá Y, Giá Y vẻ mặt mỉm cười, gõ Vân Thủy cái vào đầu, “Ngốc, ta bảo ngươi khuyên nương khóc nữa a!”

      Hăn ôm cái chán bị đau, có chút ảo não. “Nương tử đánh ta đau qua nga!”

      đau ta đánh ngươi làm cái gì?” Giá Y cười .

      Mộc lão gia thấy Giá Y và Vân Thủy hai người bọn họ vào thế giới riêng, thấy ai xung quanh, Mộc lão gia nắm tay phu nhân, “Lão phu cả đời việc làm sáng suốt nhất chính là có thể tìm cho Vân Thủy lương thê như Giá Y”

      Mộc phu nhân hai mắt đẫm lệ cũng nghẹn ngào, “Có thể thú được Giá Y, cũng là phúc khí của Mộc gia a!”

      ~★~☆~★~☆~★~
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 14

      Edit:Quảng Hằng


      vất vả lắm mới khuyên xong  Mộc phu nhân, Vân Thủy liền theo Giá Y trở về khuê phòng.

      “Nương tử, ta đọc sách được ?” Vân Thủy hỏi.

      Giá Y vươn tay giữ chặt Vân Thủy,“Ăn cơm trước, ăn xong rồi hãy xem sách! Đến lúc đó, ta xem cùng chàng!”

      Vân Thủy vừa nghe, rất là cao hứng gật đầu. Giá Y bồi Vân Thủy đọc sách, kỳ chính là Vân Thủy giảng thuật nội dung trong sách cho nàng nghe mà thôi, Giá Y thích nghe kể chuyện xưa, Vân Thủy liền chuyện, nếu Giá Y thích thi từ, Vân Thủy liền phân tích thi từ, Giá Y dần dần phát , Vân Thủy kỳ rất thông minh, chỉ là quá giỏi cùng người kết giao, nhưng mỗi khi bàn về thơ văn, chàng thực rất phấn khích!

      có trí nhớ hơn người, chỉ cần xem qua là nhớ , có đôi khi vừa mới xem xong quyển sách là có thể đọc thuộc làu làu.

      Từ khi Giá Y phát thích bàn luận về sách, mỗi khi có thời gian liền bàn về sách với ! Có lẽ là như thế này, nên tín nhiệm của Vân Thủy đối với Giá Y ở trong thời gian cực kì ngắn vượt xa hơn bất kì ai, bao gồm mẫu thân !

      Hôm nay Mộc phu nhân khóc, cũng là bởi vì cảm thây bởi vì mình sơ sẩy đối với Vân Thủy mà áy náy! Nếu trước kia bọn họ phải chỉ lo chuyện buôn bán quan tâm Vân Thủy, Vân Thủy hôm nay chỉ sợ tiền đồ thể nào ngời nổi!

      Chẳng qua Giá Y lại cảm thấy may mắn, bởi vì là nàng phát Vân Thủy, hòn ngọc quý giá này là của nàng! Mộc lão gia luôn . Mộc gia cưới được nàng là may mắn của cuộc đời họ, kỳ nàng có thể gả cho Vân Thủy chẳng lẽ nàng may mắn hay sao ? Vân Thủy đơn thuần, tín nhiệm, còn có bảo hộ nàng, làm cho nàng cảm thấy cảm động cùng hạnh phúc trước nay từng chưa có! Tuy rằng nàng biết Vân Thủy rốt cuộc có biết cái gì là hay , nhưng nàng từng chút , từng chút dạy cho , đợi cho biết cái gì là , nàng đem toàn bộ chính mình đều giao cho ! Tựa như hôm nay, hoàn toàn tin tưởng bảo vệ nàng!

      “Nương tử, vậy chúng ta ăn cơm nhanh ! Lát nữa, ta kể nàng nghe về bộ “Truyền thuyết Đào ’ ta mới xem sang nay cho nàng nghe, nàng nhất định thích, nương tử của thư sinh kia rất giống nàng đó! Còn có thi từ bên trong, cũng rất hay, rất hay!” Vân Thủy hưng phấn , Giá Y mang vẻ mặt hạnh phúc đáp lời!

      Hương nhi đem đồ ăn bưng lên, Giá Y tự mình gắp thức ăn cho Vân Thủy.

      “Tướng công, ăn cơm !” Giá Y , Vân Thủy ‘Ha ha’ cười, ngừng câu chuyện, há miệng lùa cơm.

      Ban đêm.

      “Nương tử à, ta thấy chỗ này có chút hiểu!” Vân Thủy cầm sách đến .

      Giá Y cười,“ hiểu? hiểu chỗ nào thế?”

      “Chính là chỗ này, vì chỗ mà thư sinh nương tử của cứ vào mỗi sang sớm cứ y như là mỹ nữ vừa tắm xong? Chẳng lẽ nương tử của mặc quần áo sao? Nương tử, sang nào nàng cũng có mặc quần áo đúng ?” Vân Thủy dùng vẻ mặt ngây thơ tinh khiết hỏi, biến thành Giá Y biết làm sao, khỏi lại mắng Phong Trường Suất mang sách gì tới

      Giá Y đoạt lấy sách,“Tướng công, thời gian còn sớm , chúng ta ngủ !”

      “Nương tử, nàng vẫn chưa giải thích chỗ đó cho ta biết mà?” Vân Thủy .

      Nàng đem sách đặt vào rương, đẩy Vân Thủy về hướng gần giường,“Đó là nương tử của vị thư sinh ấy sạch giống như vừa mới tắm rửa xong, phải nàng có mặc quần áo, được rồi, nhanh ngủ !”

      vậy chăng?” Vân Thủy có chút hoài nghi hỏi, Giá Y giúp cởi áo ngoài ra, đẩy lên giường, chính mình cũng nhanh chóng cởi áo ngoài, nằm vào bên trong.

      “Là , chẳng lẽ ta lừa chàng sao? Mau ngủ !” Nàng xoay người, dùng chăn che kín gương mặt đỏ hồng, cho Vân Thủy thấy!

      “Nhưng, nương tử à, ta vẫn chưa buồn ngủ mà! Hôm nay có phải ngủ có chút sớm hay ?” Giọng của Vân Thủy lại truyền tới, mặt của Giá Y càng thêm nóng bỏng ! Nhưng loại tình huống này nàng lại tìm ra cớ gì khác“Nương tử, sao nàng lại lời nào a? Nàng ngủ sao?” Vân Thủy lại hỏi.

      Nàng vẫn nhúc nhích, cũng để ý tới Vân Thủy. Im lặng lát, đột nhiên có bàn tay dò xét vào trong chăn của Giá Y, Vân Thủy hôm nay đọc sách, từng thấy miêu tả hai vợ chồng tay trong tay cùng nhau ngủ, khỏi muốn học hỏi theo, vừa mới muốn nắm lấy tay nàng.

      Nhưng Giá Y vốn chỉ là giả bộ ngủ, bàn tay tìm tòi này của Vân Thủy, trong lòng nàng vừa khẩn trương khả lại dám ra tiếng quát bảo ngưng lại, đành phải nén giận xem muốn làm gì.

      Vân Thủy nắm chặt lấy bàn tay của Giá Y, liền an tâm ngủ.

      Giá Y thấy có tiến thêm bước, cũng yên tâm, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của , nàng chậm rãi xoay người, Vân Thủy ngủ nhưng mặt còn mang theo nụ cười, hình như nằm mơ thấy giấc mộng đẹp nào đó, bàn tay hai người quấn lấy nhau hơi xuất mồ hôi, nàng muốn rút tay của mình ra, nhưng thoáng vừa động, Vân Thủy liền ưm tiếng, nắm nàng chặt hơn chút, nàng cũng chỉ đành để mặc .

      Ánh nến sắp tàn, hai người ngủ say càng dựa càng gần, hai trái tim chậm rãi dán chặt vào nhau......


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 14: Tiến Triển

      edit: BVU


      Sau khi trò chuyện với Mộc phu nhân,

      Vân Thủy cùng Giá Y chở về khuê phòng.

      “Nương tử, ta đọc sách được ?” Vân Thủy hỏi.

      Giá Y phen giữ chặt Vân Thủy, “Ăn cơm trước, ăn xong rồi xem sách! Đến lúc đó ta và ngươi cùng nhau xem!”

      Vân Thủy vừa nghe,rất là cao hứng gật đầu, Giá Y cùng Vân Thủy đọc sách, kỳ chính là Vân Thủy giảng nội dung trong đó cho nàng nghe mà thôi. Giá Y dần dần phát , Vân Thủy kỳ thực thông minh, chính là giỏi việc kết giao với người khác mà thôi.

      hơn người ở trí nhớ, chỉ cần xem qua lần là có thể nhớ . Từ khi Giá Y phát thích giảng về nội dung trong sách, nên có thời gian nàng đều nghe , có lẽ vì việc này mà trong thời gian ngắn, tín nhiệm của Vân Thủy đối với Giá Y hơn bất luận kẻ nào, bao gồm cả mẫu thân !

      Hôm nay Mộc phu nhân khóc,cũng bởi vì cảm giác mình với Vân Thủy có phần bỏ mặc mà áy náy! Nếu bọn họ trược kia chỉ vì lo làm ăn mà để ý đến Vân Thủy, hôm nay Vân Thủy tiền đồ thể định lượng !

      Mộc lão gia luôn , Mộc gia thú được nàng là có phúc khí lớn, kỳ nàng gả cho Vân Thủy cũng chính là may mắn, Vân Thủy thiện lương, tín nhiệm, đối với nàng hết sức muốn bạo hộ, làm cho nàng cảm thấy loại cảm giác hạnh phúc mà trước nay chưa từng có! Tuy rằng nàng biết Vân Thủy rốt cuộc có biết hay thế nào là , nhưng nàng chút, chút dậy cho , đợi đến khi biết thế nào là , nàng đem chính mình giao cho .

      “Nương tử, chúng ta nhanh ăn cơm ! Tý nữa ta cho ngươi xem quyển sách sáng nay ta mới xem qua, ngươi nhất định thích!” Vân Thủy hưng phấn , Giá Y vẻ mặt hạnh phúc đáp lời!

      Hương Nhi mang đồ ăn nên, Giá Y tự mình gắp thức an cho Vân Thủy.

      “Tướng công, mau ăn cơm!” Giá Y , Vân Thủy ‘ha ha’ cười, ngừng câu chuyện, tập trung ăn cơm.

      Ban đêm.

      “Nương tử, ta thấy chỗ này có chút hiểu!” Vân Thủy cầm sách hỏi.

      Giá Y cười, hiểu, chỗ nào hiểu a?”

      “Chính là chỗ này, trong sách nương tử thời điểm sáng sớm với lúc tắm có phần giống nhau? Chẳng lẽ nương tử cũng mặc quần áo sao? Nương tử, ngươi buổi sáng thời điểm có hay cũng mặc quần áo?” Vân Thủy vẻ mặt chân hỏi, khiến Giá Y ngây người biết làm sao. khỏi tự mắng Phong Trường Suất đưa tới đống sách quỷ quái gì a!

      Giá Y đoạt sách, “Tướng công, thời gian còn sớm, chúng ta ngủ !”

      “Nương tử, ngươi vẫn còn chưa cho ta biết mà?” Vân Thủy .

      Nàng đem sách ném vào rương, kéo Vân Thủy hướng giường, “Ý nghĩa trong sách là nương tử buối sáng với lúc tắm xong giống nhau vì đều sạch , phải mặc quần áo, tốt lắm, nhanh ngủ!”

      vậy chăng?” Vân Thủy có chút hoài nghi hỏi, Giá Y giúp cởi áo ngoài, kéo lên giường, chính mình cũng nhanh chóng cởi áo ngoài, nắm nhanh xuống giường.

      “Là , chẳng lẽ ta lừa ngươi sao? Mau ngủ !” Nàng xoay người, chùm chăn che khuôn mặt ửng hồng, để cho Vân Thủy thấy!

      “Nhưng là, nương tử, ta còn chưa buồn ngủ! hôm nay ngủ có phải hơi sớm a?” Thanh của Vân Thủy lại truyền tới, khiết mặt Giá Y ngày càng nóng! Nhưng cái loại tình huống này biết phải thế nào.

      “Nương tử, ngươi như thế nào lời nào a? ngươi ngủ sao?” Vân Thủy lại hỏi.

      Nàng vẫn nhúc nhích, cũng để ý tới Vân Thủy. Im lặng lát, có bàn tay tiến vào chăn Giá Y, Vân Thủy hôm nay đọc sách, tưởng tượng thấy hình ảnh phu thê ôm nhau mà khỏi tò mò, , vừa gọi nương tử, mà thấy trả lời, liền mạnh bạo vòng tay ôm lấy Giá Y.

      Giá Y vốn là giả bộ ngủ, để ý Vân Thủy tìm ôm nàng, nàng trong lòng khẩn trương, nhưng dám nên tiếng quát bảo ngưng lại, đánh phải để yên xem muốn làm gì.

      Vân Thủy vòng tay ôm Giá Y, liền an tâm ngủ.

      Giá Y thấy tiến thêm bước nào cũng yên tâm, nghe thấy hơi thở ổn định của Vân Thủy, nàng chậm rãi xoay người, Vân Thủy ngủ say, mặt nhìn ý người, có lẽ trong mộng đẹp, nàng định xoay người ra khỏi vòng tay Vân Thủy, nhưng vừa thoáng động, Vân Thủy liền ưm tiếng, ôm lại, khiến Giá Y đánh từ bỏ.

      Ánh nến mờ ảo, in bóng hai ngươi ngủ say như còn khoảng cách, hai trái tim cũng dương như đập cũng nhịp.

      Hôm sau.

      Lần này Vương phi tuyển y, chia làm hai giai đoạn sơ tuyển cùng phúc tuyển, Sơ tuyển là đem bản thiết kế cho Hoa tiểu thư xem, nếu được lựa chọn hoàn thành trang phục hoàn chỉnh tham gia phúc tuyển.

      Người nhà Mộc gia đều đợi ở đại sảnh, chờ Mộc lão gia chở về, hôm nay là ngay sơ tuyển nên Mộc lão gia đem bản vẽ Hoa gia từ sớm.

      “Lão gia trở về, lão gia trở về!” tiểu nha đầu chạy vào đại sảnh báo tin, toàn bộ tất cả đều đứng lên, khẩn trương nhìn ra cửa, Giá Y thiết kế quần áo từ trước đến giờ cũng chưa từng hồi hộp như vậy, việc này chỉ liên quan đến Mộc gia, mà còn là tâm tư của nàng và Vân Thủy, nàng hy vọng có thể được hoa tiểu thư lựa chọn.

      Mộc lão gia sải bước tiến vào đại sảnh, Mộc phu nhân tiến ra đón. “Lão gia, như thế nào a?”

      Mộc lão gia nhìn qua Giá Y cùng Vân Thủy, lại xoay người nhìn Thiên Thủy cùng Trương Hương, tiếp tay kéo Mộc phu nhân, tay kéo Hoa thị, cười lớn .: “Trúng cử, trúng cử! chúng ta là người đầu tiên được Hoa tiểu thư lựa chọn!”

      Giá Y giờ mới có thể hết căng thẳng, kéo Vân Thủy mỉm cười nhìn .

      Thiên Thủy cùng Trương Hương có chút dị nghị, nhưng là nhìn Mộc lão gia cũng miễn cưỡng cười. Cũng khó trách Thiên Thủy mất hứng, hảo kế sách của tính toàn bị hủy bởi Giá Y, việc của Bạch nương tử cũng như thế nào thực ! Hương nhi đem tin nhà mẹ đẻ báo cho Mộc gia, cuối cùng công lao lại thuộc hết về Giá Y, nàng trong lòng như thế nào chịu được! Nhất định nàng làm cho Tiền Giá Y chết thực thảm.

      “Phụ thân, co phải hay giờ bắt đầu làm trang phục?” Giá Y hỏi.

      “Đương nhiên, chỉ bắt đầu làm, mà ta muốn làm nhanh chút. Ta nghe quản gia Hoa phủ , được lựa chọn có tam gia, trừ bỏ nhà chúng ta, còn có nhà mẹ đẻ của Hương, cùng với nhà ở phương bắc. Mộc gia chúng ta phải chế y phục, qua sơ tuyển, cũng là thành công rồi! Về trang sức, Vinh sư phó làm tốt rồi, tại chỉ còn xem Giá Y ngươi!” Mộc lão gia kích động .

      “Phụ thân, ta tất nhiên là có vấn đề! Chính là làm phiền ngươi sai vài tiểu nhị tới ‘Tố Y phường’ phụ giúp con lấy chút đồ!”

      “Nương tử, ta có thể theo giúp ngươi mang đồ!” Vân Thủy đột nhiên xen vào, Mộc lão lắc đầu cười, “Vân Thủy! giờ ngươi chỉ cần phụ giúp nương tử ngươi làm tốt y phục là tốt rồi! chuyện mang đồ vẫn cứ nên để tiểu nhị làm !”

      “Làm y phục, ta làm được y phục a!’ Vân Thủy gãi đầu .

      Giá Y lay tay , “Tướng công, ngươi có thể, có ngươi giúp ta thể làm được! ngươi phải giúp ta xem màu sắc có phù hợp có hay lệch lạc, ngươi có thể giúp ta rất nhiều!”

      “Nương tử, ngươi chăng?” Vân Thủy vẻ mặt vui mừng, Gia Y thỏa mãn cười.

      “Phụ thân, tại cũng qua sơ tuyển, có thể hay cho chúng ta xem bản vể do đệ muội họa, thần thần, bí bí khiến cho tức phụ tò mò ầ! Con thực muốn xem tay nghề của để muội” Trương Hương ôn hòa .

      “Đúng vậy! cũng nên cấp cho mọi người nhìn xem thiết kế của Giá Y! phải khoa trương người nhà, nhưng nó thực rất đẹp, ta là nam nhân nhìn cũng thấy thế, khó trách Hoa tiểu thư liếc mắt cái nhìn trúng!” Mộc lão gia xong liền lấy bản họa ra.

      Mỗi người đều trầm trồ thưởng thức, riêng Trương Hương sắc mặt đại biến, “Hồng nhạt, như thế nào phải lục sắc a?’

      Giá Y vừa nghe, trong lòng có chút thắc mắc, cố ý hỏi, “Tẩu tử, cái gì lục sắc a?”

      Trương Hương ngờ mình lại phát ra thanh , vội vàng : “, có gì, Giá Y thiết kế đẹp quá nha!”

      “Đẹp là tốt rồi! Tẩu tử, nếu người thích quần áo màu lục, đợi sau tuyển y. ta thiết kế cho ngươi bộ” Giá y . Hương nhi nhoáng lên cái , cần phiền toái, ta thiếu quần áo!”

      Hương tiếng vừa dứt, Hoa thị tiếp: “Giá Y! Hương nhiều quần áo, nhà mẹ đẻ nàng chính là làm quần áo, ngươi nếu rảnh rỗi, làm cho nhị nương bộ !”

      Giá Y đáp: thành vấn đề, chờ việc này qua, ta cấp nương và nhị nương mỗi người bộ!”

      Vân Thủy đứng sau nàng, từ đầu đến cuối đều gắt gao lôi kéo tay nàng……

      Khuê phòng của Giá Y cùng Vân Thủy đầy kéo, thước gỗ, thước dây, vải dệt, cùng các loại sợi tơ, quả như phong may , sách của Vân Thủy cũng bị chuyển đến thư phòng, để chỗ cho đồ may trang phục của Giá Y.

      “Ai? Vân Thủy, ngươi như thế nào lại trở lại a?” Giá Y cầm kéo, nhìn Vân Thủy cầm sách vào trong phòng, khỏi kinh ngạc, vì sách Vân Thủy đều ở thư phòng, đáng lý cũng phải ở thư phòng đọc sách a.

      Vân Thủy vẻ mặt ảo não : “Thư phòng đọc thoải mái a! thế nên ta trở lại.”

      thoải mái?’ Giá Y buông kéo, người nằm ở đường cũng có thể đọc sách, ở thư phòng như thế nào lại có thể thoải mái? Ngốc tử này có lẽ sinh bệnh mà biết ! Nàng đến bên người Vân Thủy sờ sờ trán , cái trán lạnh lẽo, nóng a! Tướng công, ngươi làm sao thoải mái a?”

      Vân Thủy mặt đỏ hồng, tránh tay Giá Y, “Ai za!, ngươi làm việc của mình , ta ngồi đây đọc sách là tốt rồi!” xong liền đem ghế, ngồi xuống mở sách ra đọc.

      Nàng đứng yên chỗ, trong lòng đầy khó hiểu, ngốc tử có gì đó là lạ a! Ai quên , vẫn phải làm xong rồi mới sau! Giá Y lại cầm lấy kéo, dựa vào màu trắng đặc chế vài lót thượng họa

      Nga! Rôt cuộc cũng xong! Giá Y nhìn lại lượt, trong lòng vui vẻ. kể tiếp là có thể đến công đoạn cắt! nàng ngẩng đầu nhìn về phía vài dệt, nghĩ tới Vân Thủy cũng đọc sách mà nhìn nàng! Hai đôi mắt nhìn nhau, Vân Thủy thấy thế cúi đầu.

      Giá Y cười, “Tướng công, ngươi chuyên tâm đọc sách nha!”

      Vân Thủy mặt đỏ lên, lắm bắp : , , ta có, , chuyên tâm!”

      Nàng cười đến bên người Vân Thủy, giật sách : có, có ngươi khẩn trương cái gì a?”

      “Ta, khẩn trương!” Vân Thủy ngẩng đầu .

      khẩn trương vậy sao ngươi lắp! Tướng công, trong sách có , dối cũng tốt nga!” Giá Y tươi cười trêu tức, nàng cảm thấy ngốc tử hôm nay có điểm thích hợp.

      Vân Thủy cúi đầu , hai tay ngừng xoa nắn, lát sau mới giọng : “Thư phòng có nương tử, cho nên đọc sách thoải mái! Trở lại trong phòng thấy nương tử lại thể tập trung, aiza, dù sao tất cả đều vì nương tử a!”

      Nghe Vân Thủy , Giá Y cả người sửng sốt, nàng ngờ tối ngốc tử lại vì nàng mà chuyên tâm a! Nhưng mà nhìn , nàng thể bật cười, tướng công của nàng bắt đầu thông suốt rồi! Giá Y mừng rỡ, buông sách, đem đầu mình dựa vào lòng Vân Thủy, “Tướng công, ta là cao hứng nga! rất là cao hứng, so với làm thành trang phục còn cao hứng, , so với quần áo được lựa chọn còn còn cao hứng hơn!

      Vân Thủy cả người đều ngây ngẩn, vì cài gì mà nương tử lại đột nhiên cao hứng như vậy? bất quá thân mình nương tử mềm mại nha! Ôm nương tử thoải mái. đột nhiên cũng thấy cao hứng, nếu nương tử mỗi ngày đều cho ôm tốt rồi! “Nương tử, ta cũng cao hứng nga! Ha ha!”
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      Phong Vũ Yên, Trâulinhdiep17 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 15 : Tỷ Muội

      Giá Y buông Vân Thủy ra, nhìn ngây ngô cười, trong lòng tràn đầy hạnh phúc. Nàng kéo phần tóc Vân Thủy lên những vết sẹo, “Tướng công, ngày mai ta giúp ngươi chải đầu, vén cao mái lên nha!”
      “Nhưng nương tử phải bảo để kiểu kia đẹp hơn sao?” còn nhớ nương tử thời điểm chải đầu cho bảo chải tóc xuống để che khuất vết sẹo người ngoài nhìn vào đẹp hơn, tuy rằng tóc để thế lúc đọc sách vướng víu, nhưng nghe lời nương tử nên vẫn giữ nguyên.
      Giá Y hé miệng cười, “Đẹp như vậy để nữ nhân khác nhìn thấy phải làm ta khó chịu sao, cho nên thể để đẹp như vậy nga!”
      sao?” Vân Thủy trong mắt nghi ngờ, giống như trừ bỏ nương tử bên ngoài đều có người khác được để ý đến a! Bất quá mặc kệ, chỉ cần nương tử thích là được rồi! “Tốt lắm, ta nghe nương tử!”
      “Thực ngoan!” Giá Y sờ sờ đầu của , lúc đầu nàng che khuất vết sẹo cho Vân Thủy để cho nhìn đẹp mắt chút, nhưng tại nàng nghĩ vậy, Vân Thủy là tướng công của nàng, chỉ cần nàng thấy đẹp là tốt rồi, sao lại vì người khác mà làm Vân Thủy cảm thấy khó chịu!
      “Nương tử, ta ngày mai cũng giúp ngươi chải đầu được ?” Vân Thủy hỏi.

      “Giúp ta chải đầu. vì sao ?”
      “Nương tử giúp ta chải đầu, nên ta cũng muốn giúp nương tử a! Tựa như nương tử vừa , nếu nương tử đẹp, nam nhân khác ngắm nhìn, ta cũng hy vọng nương tử bị người khác đoạt !” ra ngu ngốc, lần trước người kia đến nhà ăn cơm rất có khả năng cướp nương tử! về sau cần phải cẩn thận coi chừng nương tử!
      Giá Y nhếch môi, thực vừa lòng phản ứng của Vân Thủy, “Tốt, ngày mai để tướng công chải đầu cho ta!”
      “Thực ngoan!” Vân Thủy cũng học Giá Y bộ dạng, sờ đầu Giá Y, biến Giá Y chỉ biết cười trừ.
      “Tướng công, nếu đọc sách, vậy giúp ta chọn vật liệu để may !” Nàng ,
      Vân Thủy vui vẻ, “Tốt! Ta thích nhất là giúp nương tử”
      Sáng hôm sau.
      “Aiza ô ô, đau, đau.....” Giá Y kinh hô, trong lòng khỏi hối hận vì hôm qua nhận lời cho Vân Thủy chải đầu, hôm nay vừa xuống giường, Vân Thủy liền cầm lược chải đầu cho nàng, lúc bắt đầu nàng còn tràn đầy vui sướng, nhưng khi Vân Thủy vừa chải, nàng hối hận!
      “Ai nha, tóc lại bị người túm xuống dưới! gia, vẫn là để cho Hương Nhi giúp tiểu thư chài đầu !” Hương Nhi đứng bên ngoài nhìn cũng thể nhẫn nhịn, bàn mớ tóc to bị gia cẩn thận túm xuống, tiểu thư của nàng đáng thương a!
      “Giá Y, ta phải cố ý, ta cẩn thận, ta cam đoan!” Vân Thủy khẩn trương, nhưng càng khẩn trương, tay chân lại càng lóng ngóng.
      Nàng rốt cục chịu được, “Tướng công cần chải, giúp ta quấn tóc được rồi! Hương nhi, ngươi chỉ gia quấn tóc!”
      “Tiểu thư, nhưng hôm nay người phải Hoa phủ, chỉ quấn tóc sao có thể được?” Hương nhi .
      Vân Thủy vừa nghe, trán đều nhăn lại, sáng sớm quản Hoa phủ tới truyền muốn nàng tự mình mang quần áo chế tác đến gặp. Giá Y chấn an cười, “ có việc gì, mái tóc chỉ cần búi sơ qua, nó với việc gặp mặt có gì quan hệ!”
      “Vậy được rồi! gia, bện tóc rất đơn giản, người chỉ cần chài xõa tóc tiểu thư xuống, sau đó chia làm ba phần., sau đó bện theo thứ tự là được rồi!” Hương nhi xong, Vân Thủy ngốc ngếch ngồi bện tóc, đến khi hoàn thành chán Vân Thủy ướt đẫm mồ hôi.
      “Nương tử, bện xong rồi, ngươi xem có thích hay ?” Vân Thủy hưng phấn hỏi.
      Giá Y xoay người, lấy khăn lụa lau mồ hôi chán cho , “Thích, rất thích!”
      “Haha, bện tóc cho nương tử nan nha! Hương nhi thông minh, mỗi ngày đều có thể giúp nương tử bện tóc xinh đẹp!” Vân Thủy xong, khiến Hương nhi trận đỏ mặt, nàng vừa còn mắng gia, nghĩ tới gia giờ còn khen nàng, nàng từ trước đến giờ còn được người khác khen thông minh đâu.
      Hương nhi cầm đóa hoa Phù Dung đưa cho Vân Thủy, gia, người đem cái này cài vào sau tóc tiểu thư ! Nếu có trang sức là thất lễ!”

      “Nga! Nương tử ta giúp ngươi mang cái này được ?”
      Giá Y xoay người, Vân Thủy đem đóa Phù Dung cái mái tóc, “Đẹp lắm!” Nàng xoay người nhìn Vân Thủy, Vân Thủy lại khẽ nhíu mày : là, nương tử chỉ búi tóc sơ qua, nhưng vẫn xinh đẹp, phải làm sao bây giờ a?”
      “Phốc!” Hương nhi ở bên nhịn được, cười lên tiếng, nàng liếc nhìn,Hương nhi mới : “Tiểu thư, gia vẫn là nhanh đến tiền sảnh ăn sang , chỉ sợ lão gia và phu nhân phải đợi!”
      Giá Y kéo Vân Thủy, ôn nhu : “Tướng công, chính là có người khác thích ta cũng rời ngươi , ngươi yên tâm, chúng ta ăn cơm thôi!”
      Vân Thủy vừa nghe, trong lòng mừng rỡ, “Hảo, nương tử là tốt nhất! chúng ta ăn cơm, để phụ thân nhìn thấy mái tóc ta bện cho ngươi!” cùng Giá Y ra ngoài.
      Đứng ở trong phòng Hương nhi hoàn toàn ngây ngốc, trời ạ , đây là tiểu thư mà nàng trước đây từng hầu hạ sao? Ánh mắt quyến rũ, thanh hờn dỗi, xong rồi, xong rồi, có phải hay tiểu thư cũng choáng váng a!
      Vân Thủy cùng Giá Y vào đại sảnh, mọi ánh mắt đều đổ vào kiểu tóc mới của nàng, tuy rằng có mang đó đóa hoa Phù Dung tính xảo, nhưng là mái tóc này chỉ có những tiểu nương và nha hoàn mới dung.
      “Phụ thân, nương, ngại quá, chúng ta đến muộn!” Giá Y giải thích, ngồi vào chỗ cạnh Mộc phu nhân.
      Mộc lão gia sửng sốt nhìn tóc Giá Y, chỉ là công công, thể tham gia vào tóc của con dâu đành phải : có việc gì, có việc gì, ngồi , ăn thôi!”
      Mọi người bàn đều đối với kiểu tóc của Giá Y tò mò, nhưng ai mở miệng. lát sau, Vân Thủy chính mình : “Phụ thân, người xem kiểu tóc mới của nương tử đẹp sao?”
      Vân Thủy vừa hỏi, mọi người đều dừng đũa, vẻ mặt tò mò nhìn Vân Thủy. Mộc lão gia miễn cưỡng , “Đẹp, đẹp. chính là có chút………. Ai, có gì!”
      Vân Thủy nghe thấy Mộc lão gia đẹp, quan tâm vế sau, giơ khóe miệng : “Nương tử, ngươi xem phụ thân cũng mái tóc ta bện cho ngươi đẹp nga!”
      Kỳ khi tiến vào tiền sảnh nàng biết mọi người đối với kiểu tóc của nàng thấy khác thường, nhưng là do tướng công của mình làm, nàng việc gì phải để ý, “Hảo, ngươi làm tốt nhất, nhanh ăn ! Ta chốc còn phải Hoa phủ đó!
      biết, nương tử!” Vân Thủy ngoan ngoãn ăn, nhưng mọi người đều bị cả kinh, nuốt vô! Mộc lão phu nhân vẻ mặt an ủi, Thiên Thủy và Trương Hương nội tâm phẫn hận, Hoa thị tự đắc, nhưng trong lòng lại cố nén ý cười.
      “Lão gia, đại tỷ, ta có chút thoải mái, về phòng trước!” Hoa thị đứng nên rất nhanh rời , vừa ra khỏi đại sảnh truyền lại tiếng cười.
      Mộc lão gia khụ khụ, “Giá Y, ngươi Hoa phủ bản chuyện quan trọng, tất cả phải cẩn thận.”
      “Phụ thân, con biết!” Giá Y đáp.
      “Vậy ngươi và Vân Thủy từ từ ăn, ta cùng nương ngươi, còn có Thiên Thủy phải ra cửa hàng, gần đây ‘Vàng Ngọc Duyên’ có nhiều đơn đặt hàng!” Mộc lão gia xong rồi đứng dậy, phu nhân nhìn qua Vân Thủy rồi cũng theo.
      Mọi người hay ở đối với Giá Y và Vân Thủy cũng có gì khác biệt lắm! “Tướng công, ta phải Hoa phủ, ngươi ở nhà phải nghe lời Hương nhi ăn cơm đúng giờ nha! Có biết hay ?”

      “Nương tử yên tâm, bất quá phải trở về nhanh chút a!”
      “Ân! ngươi trở về phòng !” Dứt lời Giá Y ra hướng ngoài cửa, xe ngựa đợi rất lâu bên ngoài.
      [Hoa phủ]
      “Tiểu thư, Mộc gia thiếu phu nhân đợi ngoài cửa, muốn gặp người!” Giá Y đứng ngoài cửa chờ nha hoàn thông báo.
      Phòng trong truyền ra thanh như chim hoàng oanh, “Vào !”
      “Mộc phu nhân, ngài có thể vào!” Tiểu nha hoàn .
      “Làm phiền!” vào khuê phòng của vị tiểu thư này, có thể thấy được Hoa tiểu thư là người có học thức, vị tiểu thư này với Vân Thủy trước từng có đính ước, biết vì cái gì mà Giá Y đối với Hoa tiểu thư rất là tò mò.
      “Mộc phu nhân vào đây ! cần khách khí!” Hoa tiểu thư ra, mặt trái xoan, mắt hạnh, môi đào, đúng là mỹ nữ, người mang theo mặc hương, khi chất danh môn khuê tú toát ra, khiến người khác ngưỡng mộ!
      “Hoa tiểu thư!” Giá Y hơi khom người. “Ta thay mặt Mộc gia đến bàn chuyện với người!”
      Hoa tiểu thư xoay người, “Mộc phu nhân mời ngồi, ta đây cũng sốt ruột, ta sớm nghe qua đại danh của ngươi, hôm nay vừa thấy, là…….?” Nàng ánh mắt đảo qua, khoa tay ở đầu Giá Y.
      Giá Y cười yếu ớt hạ thấp người, “Làm cho hoa tiểu thư chê cười, tóc này là do tướng công ta bện, ta đánh lòng làm thất vọng nên cứ như vậy xuất môn! thất lễ ! thất lễ!”
      Hoa tiểu thư trong mắt có khác biệt, “Vân Thủy? ngốc tử kia như thế nào lại làm những việc như này? A! thực xin lỗi Mộc phu nhân, ta phải cố ý như vậy về tướng công của ngươi, kỳ trước đây chúng ta thường xuyên ở cùng chỗ, chính là…….”

      Giá Y cười, việc gì, Vân Thủy vốn là ngốc tử, ta cũng thường xuyên gọi như vậy! ta cũng biết tình của tướng công với tiểu thư trước kia, bất quá tình là quá khứ, cần nhắc lại, nhất là Hoa tiểu thư cũng sắp trở thành Vương Phi!” Hoa tiểu thư này chuyện ôn nhu, so với người khác cứng nhắc, còn luôn tạo cho Giá Y cảm giác thân quen, khỏi làm nàng thân cận.
      “Giá Y, ngươi cũng đừng gọi Hoa Hoa tiểu thư như vậy nữa, cứ gọi ta là Hạ Vũ được rồi, Hoa gia và Mộc gia vốn là bạn cũ, chỉ vì hôn của ta và Vân Thủy nên mới trở mặt! ta tình hi vọng ngươi có khúc mắc.” Hạ vũ ánh mắt chân thành . “Kỳ hôm nay ta cố ý mời ngươi tới, bởi vì ta hối hôn nên mới làm cho Vân Thủy thể tìm thấy lão bà, trong lòng ta cũng khó chịu, nghe Vân Thủy thành hôn, ta chúc phúc hai ngươi!”
      “Hoa tiểu thư, Hạ Vũ, ta đối với ngươi có khúc mắc, đối với Hoa gia lại càng ! Ta cũng hy vọng Mộc gia và Hoa gia từ nay về sau giống như trước kia.” Gia Y tâm .
      “Cảm ơn ngươi Giá Y! Bất quá, ngươi gả cho Vân Thủy, nhưng lại làm người khác thương tâm a!” Hạ Vũ xảo tiếu , Hạ Vũ coi như được trời ban cho năng lục giao tiếp, làm cho người khác chi cẩn chuyện với nàng đều có thể cùng nàng trở thành bằng hữu.
      “Nga?” Giá Y khó hiểu.

      “Là ca ca ta a! ngươi đừng biết tâm tư ca ca ta nga! Chúng ta tuy phải huynh muội ruột nhưng là có gì !”
      Giá Y lắc đầu, “Ta nào dám trèo cao ca ca nhà ngươi đâu? Ta chỉ là nữ tử nhà nghèo, nào có bản gì để gả vào Hoa gia!”
      Có những chuyện ngươi biết, ca ca ta vì ngươi mà từ hôn, vì việc này còn cùng phụ thân cãi nhau! Ngươi xuất giá, ta xem cao hứng nhất chính là phụ thân ta!” Hạ Vũ nháy mắt , vẻ mặt nghịch ngợm nhưng phá hư khí chất tao nhã, ngược lại có chút phong tình! Bất quá lời này làm cho Giá Y trong lòng run lên, xem ra vẫn nên tránh mặt Hoa thiếu gia.

      “Hạ Vũ biết đùa!”
      Hoa Hạ Vũ giữ chặt tay Giá Y, “Giá Y, biết vì cái gì vừa nhìn thấy ngươi ta liền có cảm giác thân thiết, như bằng hữu. Ta kỳ thực chán ghét cùng người khác kết g iao, nhưng đối với ngươi ta mong hai chúng ta có thể trở thành bằng hữu!”
      Giá Y trong lòng cũng có cảm giác thân thiết, nên gật đầu nhận lời: “Đúng vậy, ta cũng cảm thấy chúng ta có cảm giác thân thuộc, có lẽ kiếp trước chúng ta chính la tỷ muội đó!”

      “Chúng ta nhất định là tỷ muội, Giá Y, về sau ngươi nhất định phải thường ghé qua chỗ ta nga!”
      “Sau này muốn gặp ngươi phải qua Vương phủ hỏi Sở thân Vương a!” Giá Y chêu đùa.
      Hạ Vũ đỏ mặt, “Đừng cười ta!”
      “Nhìn ngươi xấu hổ kìa, tốt lắm đùa ngươi, chúng ta bàn việc , Vân Thủy vẫn ở nhà chờ ta, ta muốn mau trở về, ngốc tử kia ta sợ mãi xem sách quên cả ăn cơm!” Giá Y đứng dậy , hình ảnh Vân Thủy trong lòng nàng rất nhiều.
      “Bàn việc gì, ta hôm nay chỉ là muốn gặp mặt ngươi mà thôi, giờ ngươi cứ về , bất quá sau này có thời gian nhất định phải ghé thăm ta nga!” Hoa Hạ Vũ cũng đứng dậy .
      “Chắc chắn! ta trước!” Hạ Vũ tiễn Giá Y đến cửa, rồi sai nha hoàn đưa nàng ra khỏi phủ.
      “Mộc phu nhân, bên này thỉnh!” Tiểu nha hoàn trước dẫn đường, nàng theo phía sau.
      “Tiền Giá Y?” tiếng gọi, Giá Y dừng cước bộ, người muốn trốn lại càng gặp a! Nàng xoay người, hạ thấp người hành lễ, “Hoa thiếu gia!”
      là ngươi, Giá Y, ngươi như thế nào lại ở đây?” Hoa Hạ Tuấn vẻ mặt kinh ngạc hỏi, từ khi Giá Y gả qua Mộc gia chưa có cơ hội gặp qua nàng, trước kia từng hướng nàng để cầu thân, đáng tiếc bị nàng cự tuyệt.
      “Ta thay mặt Mộc gia đến gặp Hoa tiểu thư bàn việc!” Giá Y cung kính đáp.
      Vừa nghe thấy Mộc gia mặt Hạ Tuấn lạnh vài phần, nhìn kiểu tóc của Giá Y, kinh ngạc hỏi: “Tóc của ngươi?”
      Giá Y sờ đầu, ôn nhu cười, “Là tướng công của ta làm, làm Hoa thiếu gia chê cười?”
      “Tướng công? Ngươi gọi là tướng công! Giá Y, ngươi thực cảm thấy hạnh phúc sao?” có chút kích động đem tay giữ bả vai Giá Y, đến giờ cũng thể tin mình thất bại bởi tay ngốc tử.
      Tiểu nha hoàn đứng bên choáng váng, Giá Y lui lại phía sau vài bước, đẩy tay Hoa Hạ Tuấn, “Hoa thiếu gia thỉnh tự trọng!”
      Hoa Hạ Tuấn thấy thất lễ, nổi giận vung tay áo, xoay người bỏ ……..
      Giá Y trong lòng thầm nghĩ; Hoa phủ về sau nên đến, về phần Hoa Hạ Vũ đợi nàng ta gả đến Vương phủ rồi lại thăm! Nghĩ đến đây nàng tự giác cười, Hạ Vũ tuy mới gặp, nhưng lại hề xa lạ, là kỳ quái! Trả lẽ kiếp trước là tỷ muội sao?
      nương, làm phiền dẫn ta rời phủ !” Giá Y hạ thấp người .
      Tiểu nha hoàn mới lấy lại tinh thần, gật đầu, hướng cửa đến.
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 16: Ác Mộng



      Mộc Gia

      Giá Y hồi phủ, liền gặp Vân Thủy đứng đợi ở đại sảnh, “Tướng công, ngươi làm gì lại đứng ở đây?”

      Vân Thủy ngẩng đầu, vừa thấy nàng vẻ mặt kích động giữ chặt tay Giá Y, “Ta đợi ngươi trở về, Hương nhi ngươi bị người khác đoạt rồi, ta lại biết đâu tìm ngươi, đành phải ở đây chờ ngươi!”

      Hương nhi đứng ở kế bên vẻ mặt cầu xin : “Tiểu thư, gia ăn cơm, ta mới ‘Người nếu ăn cơm, tiểu thư bị người khác đoạt đó’ ta chỉ muốn làm cho gia ăn cơm mà thôi, ngờ gia ngốc tin tiểu thư bị đoạt !”

      Hương nhi vừa nhắc đến từ ‘ngốc’ khiến mặt Giá Y lạnh xuống, nàng kéo tay Vân Thủy, “Hương nhi, mấy ngày nay ta cần ngươi hầu hạ, ngươi muốn đâu ! Suy nghĩ cẩn thận rồi hẵng trở về!”

      “Tiểu thư?” Hương nhi thoáng chốc đỏ hốc mắt, cũng biết mình lỡ lời, “Tiểu thư, Hương nhi sai rồi, người đừng phạt Hương nhi! gia, ngài thay Hương nhi thỉnh cầu tiểu thư được , Hương nhi sau tái phạm nữa!”

      Vân Thủy vừa định mở miệng, Giá Y liền dùng tay che miệng lại, “Hương nhi, mau ! Ba ngày này ta muốn gặp ngươi, đừng trở về!”

      “Tiểu thư!” Hương nhi khóc rời , chuyện này phải Giá Y nhẫn tâm, mà là phải cho nhóm người hầu biết quy củ, giờ người bên mình sai phạt, sau thế những người khác!

      Tướng công, sau phải lời ai cũng có thể tin, ta phải với ngươi là bị người khác đoạt sao? Chẳng lẽ ngươi thà tin người khác cũng chịu tin ta?” Giá Y kéo Vân Thủy ngồi xuống ghế.

      Vân Thủy vẻ mặt ủy khuất, có lần sau, nương tử, ta tuyệt đối tin tưởng ngươi!”

      Giá Y cười, “Còn ăn cơm, bụng ta cũng đói lắm rồi, chúng ta cùng ăn!”

      “Nương tử đói bụng. vậy chúng ta cùng ăn thôi!"

      “Nương tử, đêm nay ngươi may y phục sao?” Vân Thủy hỏi.

      Giá Y buông đồ, đến bên cạnh Vân Thủy rồi ngồi xuống, “Ngày mai làm, đêm nay muốn nghe ngươi kể chuyện đó!”

      Vân Thủy cười, biểu ngay niềm vui trong mắt, nàng nhìn Vân Thủy, cũng mỉm cười, ở cùng với chỗ luôn đơn giản như vậy, cần che dấu cảm xúc, phải phỏng đoán tâm tư, chỉ cần nhìn là có thể biết nghĩ gì, tuy rằng có lúc lời của làm cho nàng vô cùng xấu hổ, nhưng cũng làm cho nàng hiểu hạnh phúc là gì!

      “Nương tử, quyển sách này là sách cấm, lúc ta nhìn thấy hoảng sợ, nhưng khi xem thực rất hay nga!” Vân Thủy chỉ cần về sách đều hưng phấn như vậy, “Ngươi có biết đương kim Thánh Thượng là con trưởng của tiên đế?”

      Giá Y ngật đầu, Vân Thủy tiếp: “Quyển sách này chính là về !”

      “Ai có gan lớn như vậy, dám viết về đương kim Thánh Thương a?” Nàng khỏi tò mò, nếu như việc này để người khác biết đúng là tội lớn a!

      “Là ngươi tên là Bạch Ngọc, ta cũng biết ràng! Bất quá truyện xưa viết ly kỳ! đương kim Thánh Thượng tại vẫn có con, vì trước khi đăng cơ phụ ân tình nữ tử nên bị báo ứng, nghe Thánh Thượng lúc còn làm Thái Tử từng quan hệ với nữ nhân, nhưng nữ nhân đó lại cũng là người Sở gia, để củng cố địa vị Thái Tử, đương kim Thánh Thượng quyết bỏ nữ tử đó, để cùng Hoàng Hậu giờ thành hôn, cũng chính là đích nữ Giản gia, Giản Mộng. Nương tử, ta tra xét chút gia thế Giản gia, chỉ thấy nữ nhi còn người vẫn chưa gả tên là Giản Thu, xem ra nữ tử được nhắc đến kia đích thị là Giản Thu!” Vân Thủy vẫn miên man khiến Giá Y thất kinh.

      “Nương tử, ngươi xem chuyện này có ly kỳ ?”

      “Ly kỳ, thực là ly kỳ! bất quá, Vân Thủy, quyển sách thể giữ lại được!” Giá Y khẩn trương .

      Vân Thủy vẻ mặt khó hiểu, “Tại sao a?”

      “Ngươi thử suy nghĩ chút xem, nếu người ngoài biết Mộc gia có những thứ bôi nhọ Thánh Thượng, phải là tự tạo kiếp nạn sao! Ngươi cũng đọc qua, cũng cho ta, vậy hãy thiêu hủy nó !” Giá Y .

      Vân Thủy vừa nghe, trong lòng cũng đấu tranh suy nghĩ, quyển sách này bị hủy có chút.........., “Nương tử........”

      “Tướng công, quyển sách này nhất định phải hủy!” Giá Y ngữ khí nhấn mạnh, vậy nên đành phải đem sách giao cho nàng.

      Giá Y đem sách ra đốt, đến khi tất cả thành đống tro tàn, nàng mới an tâm! Nàng ngẩng đầu nhìn Vân Thủy, chỉ thấy hẳn vẻ mặt khổ sở, như mất điều gì đó quan trọng. “Tướng công, sách còn hay cũng có gì quá can hệ, chỉ cần nội dung ở trong đầu phải xong rồi sao, kỳ sách cũng giống người, rồi có ngày cũng chết, chỉ cần ngươi từng dụng tâm đọc, nó ở trong đầu mất, phải thế sao?”

      “Nhưng sách như thế nào lại có thể giống người a?” Vân Thủy khó hiểu hỏi.

      Giá Y cười: “Chẳng lẽ ngươi biết, đời khó đọc nhật phải là ‘Sách’, mà là ‘Nhân’ sao? Và phức tạp nhất chính là nữ nhân, mà hơn nữa chính là nương tử ngươi nha!”

      “Phải ? Nương tử, ta có thể đọc ngươi sao?” Vân Thủy vẻ mặt tò mò, tám chín phần tin như vậy!

      Giá Y lắc đầu cười, Vân Thủy khẩn trương hỏi: “Nương tử, ta thể đọc ngươi?”

      , phải!” Nàng mỉm cười, “Ngươi đương nhiên có thể ‘Đọc’ ta, ta là nương tử ngươi nha!”

      “Nhưng phải làm sao mới đọc được ngươi? Sách là phải lật ra xem, ta như thể nào mới xem được ngươi, phải cởi y phục ngươi ra sao?” Vân Thủy kéo áo ngoài Giá Y ra, thần sắc như người học trò ham học.

      Giá Y bất ngờ, né tránh tay người sờ loạn, quát lớn: “Vân Thủy, ngươi biết là thể sờ lung tung sao? Nam nữ khác biệt, ngươi đừng là trong sách chưa từng thấy qua nha!”

      Vân Thủy hề có ý định dừng lại, “Nương tử, nhưng trong sách nương tử là trường hợp ngoại lệ, nương tử là để thân cận a!” câu làm Giá Y sửng sốt, ngốc tử này hẳn là giả ngốc !

      còn sớm nữa, lên giường ngủ!” Nàng xấu hổ, đánh trống lảng.

      Nhưng là, ta vẫn chưa có đọc nương tử đâu!”

      “Tướng công, ngươi phải hứa nghe lời ta sao? Như vậy tại mau lên giường, ngủ!” Giá Y bĩu môi .

      Vân Thủy vừa nghe, đành phải thở dài bò lên giường, “Nương...........”

      , cấm được nữa!”

      biết nương tử, ta ngủ!” Dứt lời, ngốc tử tỏ thái đỗ hờn dỗi nên cái chăn.

      Giá Y trừng lớn ánh mắt, vẫn là lần đầu thấy có tính khí này! Nằm xuống thấy Vân Thủy dùng chăn che kín đầu, liền cảm thấy buồn cười. Nàng chậm rãi nằm sát vào , cầm tay vòng qua eo mình.

      Vân Thủy lật chăn, kinh ngạc nhìn nàng, “Nương tử, ngươi?”

      “Như thế nào ôm ta ngủ? Ngươi phải mỗi đêm đều ôm ta ngủ sao?” Giá Y cười lém lỉnh.

      Vân Thủy đỏ mặt, “Nương tử như thế nào lại biết?” Hỏi xong giật mình tự trả lời, “Chẳng lẽ bình thường ngươi đều giả bộ ngủ?”

      Giá Y nhắm mắt trả lời, khẻ cười, ôm nàng hạnh phúc ngủ. Giá Y trong lòng cũng tràn đầy ngọt ngào, chốc lát chìm vào trong mộng..........

      Giá Y đứng trước căn nhà, cánh cửa khép hờ, bên trong truyền ra những thanh kỳ quái. Nàng tò mò tới gần, cần thận đẩy từ từ cánh cửa, bên trong căn phòng, đôi nam nữ âu yếm, ngọt ngào! Đập vào trong lòng Giá Y là thương tâm, phản bội, đau khổ, đây là làm sao? Vì cái gì mà lại đau lòng như vậy, Giá Y cố nén cơn đau, nhìn vào trong phòng, ái muội trong phòng làm người khác cảm thấy khó chịu!

      Từng trận người phát ra của nữ nhân, nam tử vui vẻ đuổi theo, trong nháy mắt Giá Y nhìn thấy khuôn mặt nữ tử, nàng kinh hô, “Hạ Vũ?”

      Nhưng vừa mới hô lên, bị đánh ngược về sau bởi trận cuồng quang, “A..........”

      “Nương tử, nương tử, ngươi tỉnh tỉnh, tỉnh lại a!”

      Giá Y thở gấp, bật mạnh dậy! Lại là cùng giấc mộng, lại cảm giác đau lòng đó!

      “Nương tử, ngươi gặp ác mộng?” Vân Thủy khẩn trương hỏi.

      Cả cơ thể nàng run lên, cảm giác đau lòng chân làm cho ngươi ta sợ hãi! Cảnh trong mộng đều mơ hồ, nhưng lúc này đây nàng vẫn nhớ được mặt nữ nhân kia, hơn nữa nữ nhân đó chính là Hoa Hạ Vũ!

      “Nương tử, ta chuyện với ngươi a! Ngươi đừng làm ta sợ!” Vân Thủy lo lắng, tay run run lay Giá Y.

      Giá Y nghe thấy thanh quay đầu nhìn về phía Vân Thủy, “Tương công, ta sợ, rất sợ!” Nàng bổ nhào vào trong lòng Vân Thủy, từ lúc sinh ra, đây là lần đầu tiên nàng bộc lộ cảm giác yếu ớt bất lực, nước mắt ướt đẫm vạt áo Vân Thủy, nhưng nàng vẫn thể kìm được mà rơi lệ. Nam nhân kia là ai, vì cái gì mà cho mình cảm giác bị phản bội? Vì gì mà giấc mộng này lại trờ về, vì gì, vì cái gì? AAAAAAAA

      sợ, nương tử sợ! Ta luôn bên cạnh ngươi, ta rời ngươi !” Vân Thủy vỗ vào lưng nàng, ngừng trấn an!

      Nhưng là trong đầu Giá Y ngừng lên khuôn mặt Hoa Hạ Vũ! Quen thuộc nhưng lại vô cùng khó chịu khổ sở..........

      “Nương tử, sợ! sợ! Có ta đây, có ta ở đây a!”

      Khóc lớn từ từ thành nức nở, chậm dãi thành có tiếng động, biết từ khi nào Giá Y ngủ bình yên trong lồng ngực Vân Thủy..........

      Vân Thủy thấy nương tử ngủ, chậm rãi đem nàng đặt xuống giường, nhưng Giá Y gắt gao ôm lấy thắt lưng , chỉ cần hơi động, Giá Y nhăn mày lại, đành phải để nguyên tư thế của Giá Y, chính mình chỉ nghiêng người từa vào đầu giường phía . Hóa ra nương tử cũng có thời khắc cảm thấy bất lực, xem ra càng phải cố gắng bảo hộ tốt cho nương tử a!

      Đêm khuya, Vân Thủy cũng ngủ, gió bên ngoài thổi vào, tiến tới hơi ấm tỏa ra trong căn phòng, thân thể nàng tự giác áp sát vào người Vân Thủy, theo bản năng nàng ôm chặt hơn cứ thế, cứ thế...........bình yên chìm sâu vào giấc ngủ.

      ☆~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~★~☆~★



      ~Người Nam nhân kia rốt cục là ai?, Hạ Vũ, Hoa Hạ Vũ với Giá Y trước kia có quan hệ gì? Ba người họ rốt cục xảy ra chuyện gì khiến Giá Y thương tâm như thế, vì gì mà Giá Y lại thể nhớ hết mọi chuyện xảy ra?, bức màn che giấu những , ân oán của nhiều người dần dần được hé lộ.
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :