1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

MẠT THẾ TRÙNG SINH CHI HẮC ÁM NỮ PHỤ- Phong Khởi Tuyết Vực (58) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 43b.

      Lại cho xe chạy đoạn thời gian, tại thời điểm trời sáng hẳn, Tần Nguyệt nhìn thấy trạm xăng dầu ở phía xa xa, chỉ là khá nhiều xe chắn hết đường lớn rẽ vào, bắt buộc phải cầm vũ khí xuống xe xử lý. Mở cửa, Tần Nguyệt thu hồi ô tô, ánh mắt tỏa sáng chói lọi nhìn chằm chằm vào tang thi rải rác cách đó xa như nhìn thấy bảo bối, trong lòng thầm tính toán, nhiều tang thi như vậy là có bao nhiêu tinh hạch a. Càng nhìn càng vui vẻ, tinh hạch nha, sắp có nhiều tinh hạch đó, trong lòng nhiệt huyết sôi trào tiến lên.

      Trước kia thời điểm ra ngoài thu thập vật tư, có theo bản năng tránh né tang thi, nhưng bớt được sức lực liền bớt sức lực, tìm nơi ít tang thi dọn sạch rồi trốn vào các cửa hàng thu thập, sợ bỏ lại mạng của mình ở đâu ai hay biết. Bây giờ lại khác, chỉ hận gặp nhiều tang thi, có nhiều tinh hạch để phụ trợ thăng cấp.

      Rống, rống, rống. Bên cạnh con tang thi phát con mồi, liền hưng phấn rống lên triệu tập đồng bọn, bên nhanh nhẹn hướng Tần Nguyệt vồ lấy, còn chưa rống xong tiếng thứ ba bị Tần Nguyệt bổ búa xuống đầu lấy ra tinh hạch. Tang thi phụ cận đảo quanh nghe thấy thanh liền tốp năm tốp ba hướng bên này đuổi tới, có nhiều con thân thể hoàn chỉnh nhưng tốc độ hề chậm so với con khác.

      Lại tang thi vọt đến trước mặt Tần Nguyệt, nó há hốc mồm gầm thét, như người thắng đắc ý thị uy, móng vuốt mang theo máu hướng Tần Nguyệt vồ tới. đến giây, nó liền nằm xuống đất động đậy, thanh vang lên, đầu bị bổ ra lấy tinh hạch.

      Kế tiếp Tần Nguyệt có dễ dàng đối phó như thế, năm con tang thi từ phía trước vọt tới, giương nanh múa vuốt, nhìn qua hung tàn vô cùng, Tần Nguyệt dựa lưng vào chiếc ô tô bỏ hoang, đảm bảo có tang thi tập kích từ sau lưng, sau dùng dị năng trực tiếp đốt cháy ba tang thi, cuối cùng nhàng vung hai búa lên đầu hai con còn lại.

      Chất lỏng nhớp nháp bắn vào người, có thời gian để ý trực tiếp sách búa lên chặt đứt cổ con tang thi tập tễnh tới, nhất thời, chất lỏng màu đen lại bắn lên người, tang thi đầu đồng thời ngã xuống đất.

      Ban đầu Tần Nguyệt còn chậm rãi thi triển tài năng đánh tới, sau cùng là phải nhanh chóng giải quyết, tang thi khá nhiều nhưng hầu như là cấp thấp. Nửa giờ sau, Tần Nguyệt thể đổi địa phương, người dính ít chất lỏng nhầy nhụa, khó chịu, với lại nơi này toàn xác tang thi có nổi chỗ đặt chân. hướng phía trước tới.

      Hưu---

      con tang thi thừa lúc Tần Nguyệt hạ búa chạy trốn.

      Tần Nguyệt ngẩng đầu dõi mắt nhìn theo địa điểm con tang thi đó chạy trốn, xem ra tang thi này có ít là từ trong trạm xăng dẫn dụ ra bên ngoài, khó trách lại nghe thấy thanh loảng xoảng truyền đến, như vậy vật ngăn cản tang thi ở bên trong trạm xăng cơ hồ muốn bị phá hủy. Con này hẳn là tang thi tốc độ , Tần Nguyệt bên giải quyết tang thi phổ thông, bên đề phòng con kia tùy thời đánh lén.

      thời gian này tang thi hẳn là trải qua tiến hóa, Tần Nguyệt đứng im quan sát nó đứng đỉnh cái ô tô phát ra thanh khiêu khích. Bây giờ tang thi ở nhiều địa phương thực dễ dàng sản sinh ra cái T1 có dị năng như con người.


      T1 cũng phải có dễ dàng như vậy, Tần Nguyệt chăm chú nhìn hành động quỹ tích của nó, đặc biệt là bàn chân nó, còn dính nhiều chất lỏng màu đen. Như vậy khẳng định lúc đầu nó bị thương trốn trong trạm xăng, mạt thế đến virut tràn lan nó bị nhiễm biến thành tang thi, rồi đem người ở trong ăn hết.

      Chém tang thi bên cạnh, Tần Nguyệt giả vờ để ý đến hành động con tang thi tốc độ bên kia, quả nhiên nó mất kiên nhẫn đánh lén. Tần Nguyệt cùng nó giao thủ vài lần, lần nào cũng cố tình lộ ra sơ hở để dụ nó đánh lén, vài lần như vậy tần Nguyệt phát nó hành động cố hữu có tần xuất, mặc dù nó có chút ít thông minh của con người nhưng chưa đến mức khó đối phó.

      Tần Nguyệt bên vung búa, bên ở trong tay ngấm ngầm vận ra dị năng, chờ đến thời cơ con tang thi đánh lén lần nữa xoay người ném ra qua cầu lửa chuẩn xác trúng đầu nó, tất nhiên lửa cũng nhanh chóng lan ra toàn thân… rất nhanh con tang thi bị đốt thành tro tàn, dưới đất còn lưu lại quả cầu tinh hạch lóe sáng.

      Tần Nguyệt xử lí những con tang thi còn lại trước mắt, nhặt lên tinh hạch con tang thi tốc độ sau đó nhanh chóng thanh lí chiến trường. Chờ đến thời điểm thu hết tinh hạch trong tay còn chưa kịp bật cười, phương xa tang thi lại nhóm mới xuất , ánh mắt lại sáng hơn lần trước, như gặp được người thân, nhịn được hươ bươ búa vài cái thể tình sâu đậm với bọn chúng…

      Tang thi, mau đến đến đây.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 44.

      Lưu loát đem tinh hạch thu vào tay, trực tiếp dùng ý niệm vứt vào trong nước suối, Tần Nguyệt cầm búa mài mài vang lên xoèn xoẹt chuẩn bị giải quyết đám tang thi mới kia, đột nhiên nhìn đến phía trước đó chẳng phải là nhân loại sao? Nghĩ nghĩ, xấu hổ mà, tự nhiên nhìn kĩ càng, cầm bú chuyển địa phương. thanh lý nhiều tang thi như vậy mất ít thời gian rồi, nào có suy nghĩ để người khác chiếm tiện nghi, bước nhanh hướng trong trạm xăng đến.

      Bên trong trạm xăng dầu nhìn qua lộn xộn, đường còn lưu lại chất lỏng đỏ sậm, nhiều nơi còn có dấu vết trải qua chiến đấu, đáng tiếc có thể đoán ai chạy thoát ra ngoài. Nhiều chỗ còn để lại đầu tang thi, số thi thể bị gặm nhìn ra hình dáng, có khi chỉ còn xương cốt, sau khi kiểm tra an toàn Tần Nguyệt cũng xem nữa, chung người chết thể sống lại. Tần Nguyệt phất tay đem hơn phân nửa xăng dầu tịch thu, cũng có lấy hết với xăng dầu bên ngoài, như vậy người khác qua đây về tay .

      con đường này căn bản là có gì, tang thi được xử lý sạch , cảm thấy mình làm như vậy là quá độc ác tuyệt tình, bỏ sức dọn dẹp hết thảy cũng muốn nhiều thù lao, thể cho đằng trước liều mạng cho người sau chiếm hết thành quả được.

      Bên ngoài vang lên thanh bánh xe lái tới, đáng tiếc là đường phía trước đều bị ngăn chặn, rất nhanh, thanh phanh xe khẩn cấp truyền tới. Tần Nguyệt dùng dị năng phá khóa cửa kho, trực tiếp vào, bên trong chất đống lớn thùng dầu to, chắc là vừa vận chuyển đến kho hàng lớn phát sinh mạt thế, những thùng này chưa có dấu hiệu sử dụng qua, được chất đống thành hàng chỉnh tề. Tần Nguyệt vung tay đem tất cả thu vào gian, xăng này đủ cho sử dụng trong thời gian rất dài.

      , xem, phía trước đường bị ngăn chặn, a… mau nhìn, mau nhìn, tang thi ở đó đều bị giết sạch.” Giọng từ bên ngoài truyền vào.

      ”Bên này cũng vậy, vừa rồi còn thấy kỳ kỳ, sao ở đây lại an tĩnh như vậy, hóa ra bị thanh lý sạch .” giọng nam hơi có chút khoa trương .

      “Oa, dựa vào, ai xấu như vậy chứ, cầu cho ông trời phù hộ, tang thi con mẹ nó, toàn bộ đều chết hết , toàn bộ đều chết hết .” giọng nam trẻ tuổi khẩn trương nửa đùa nửa tiếp lên.

      “Được rồi, tất cả im hết coi, tiến vào trạm xăng dầu lại sau.” giọng nam hùng hậu vang lên, kèm theo tiếng bước chân nặng nề, khẳng định là bị thương.

      Tần Nguyệt từ trong gian tìm được cái mặt nạ nhựa, tại thể cảm thán cửa hàng đó cái gì cũng có, kiểm tra bản thân có mùi máu tươi với vết thương, xong xuôi mới cầm thanh gậy sắt hết sức bình thường ra ngoài.

      “Ai? ra, chúng tôi khách khí.”

      Bên ngoài có năm người, 4 nam 1 nữ, thời điểm Tần Nguyệt ra có ai chú ý tới, ngược lại là cái người bị thương phản ứng kịp, thực rệt, ta chính là người mạnh nhất trong đám người này. Tần Nguyệt qua sát vết thương của cũng phải do tang thi tạo thành, mà là bị dao chém bị thương.

      Mộc Thiết đem em kéo ra sau lưng tay cầm vũ khí khẽ nắm chặt, nhìn chằm chằm đột nhiên xuất trước mắt, mặt biểu gì nhưng trong lòng sớm biến sắc, lại có người tránh được lỗ tai siêu thính của , phải đến khi người ta xuất mới phát . Bất quá bây giờ đối với nhân loại nào cũng thích chút nào, đặc biệt là sau khi Trương hùng phản bội , nếu phải thực lực mạnh hơn, chỉ sợ sớm cùng em chết ở nơi nào đó, làm gì còn cơ hội đứng ở đây.

      “Chỉ là ngang qua, quấy rấy công việc của các ngươi, tôi lập tức rời .” Tần Nguyệt cố ý đem thanh phát ra khàn khàn chút, bước nhanh qua đám người, thừa dịp chưa đóng hết cổng lắc mình ra ngoài.

      “Này, bên ngoài tang thi nhiều lắm, đừng có ra ngoài, nguy hiểm lắm đó.” Ngược lại đó thấy Tần Nguyệt ra muốn nhắc nhở có nguy hiểm, bởi vì được trai bảo hộ rất tốt nên vẫn duy trì được tia tâm tính thiện lương. chưa bao giờ thấy lòng người hiểm ác là như thế nào đáng sợ, chẳng biết vì lợi ích mà bị người khác giết hại, nghĩ tất cả đều biến thành tính cách như vậy.

      “Cám ơn.” Tần Nguyệt hướng về gật đầu cảm tạ, như cũ bước ra ngoài, sau đó nhặt chiếc xe máy bên góc tường, cố ý rồ ga to hết cỡ phóng .

      , chị kia…”
      “Ừm, em cần lo, xem bộ dáng của đó cũng phải dễ đối phó, chúng ta nghỉ ngơi trước, nơi này cũng có nhiều xe qua, buổi chiều còn muốn bồi dưỡng thân thể để giết tang thi, sau đó chúng ta chuyển tuyến đường .” Mộc Thiết an ủi em , lại lấy ít thức ăn trong ba lô phân phát cho mọi người.

      “Thiết ca, xem đó có phải cái nhân vật thần bí đém tang thi nơi này giết hết ?” người mặc quần bò rách cắn bánh mỳ nhịn được đưa ra câu hỏi.

      có khả năng , còn là con nữa, đàn ông chúng ta gộp lại cũng thanh lí được hết thảy nha.” người khác chẳng hề để ý đưa ra ý kiến.

      “Vậy xem có làm gì như thế nào lại mang mặt nạ làm chi, đây phải trong lòng có quỷ sao?” cho là mình phán đoán đúng, còn muốn lại bị đồng bạn mình phản bác.

      tại cuộc sống như thế này, con đường cậu cũng thấy đó, có lẽ người ta là sợ chúng ta thấy dung mạo nên mới đeo mặt nạ vào, nghĩ lại với dáng người như vậy, cũng là vưu vật, người ta làm vậy là biện pháp thông minh, az…”. Lời hết nhưng những người ở đây đều có thể lí giải được.

      “Được rồi, người ta thế nào là chuyện của người ta, bát quái nhiều như vậy làm cái gì, chúng ta có thời điểm liền như thế này, có thể qua hết ngày mai liền biết.” Mộc Thiết ngồi dưới đất , đưa nước cho em uống. “ này rất mạnh nhưng lại thiếu nhiều kinh nghiệm, vừa nãy còn phát ra thanh lớn như vậy. Khi tiến vào tôi nhìn qua những tang thi kia, chúng đều là dấu vết của việc bị chém mà đó lại chỉ cầm chiếc gậy sắt bình thường, đó lại tí máu hay xây xước gì, phỏng chừng phải đó, chỉ là vào đây trước chúng ta mà thôi. Ăn gì đó lấp bụng, nhanh chóng giải quyết vấn đề của chúng ta là vừa.”

      Ra khỏi trạm xăng dầu, Tần Nguyệt điều khiển xe máy cách khoảng khá xa mới dừng lại. Đem xe vứt ở bên đường lớn, thu gậy sắt vào đổi chiếc búa, nhìn tang thi tập tễnh đến, lộ ra nụ cười quỷ dị.

      con đường quốc lộ, cầm búa, chiếc xe máy cũ, đám dã thú tang thi. tổ hợp hợp mắt người thường xuất .

      Trải qua khoảng thời gian chiến đấu, tang thi bị chặt đứt đầu tay chân, Tần Nguyệt hài lòng bắt đầu thu hoạch thành quả của mình. Xong việc từ gian lấy ra chiếc xe của mình, ngồi vào nghỉ ngơi. Tuy rằng xe máy rất linh hoạt nhưng có ô tô vẫn an toàn hơn, mà xe này được lắp đặt chỉ kém xe sắt chống đạn, đối với dự phòng có chuyện khẩn cấp xảy ra có trợ giúp nhiều hơn.

      --- ------- --- -------

      “DM, Triệu Hồng kia thế mà đánh ngất tiểu Tứ chạy trốn.” Thành Đại Hữu chửi ầm lên, “Hôm nay nhất định phải bắt được ta trở lại, đợi buổi tối lão tử giáo huấn ta, phải cho ta biết gia lợi hại như thế nào, để xem còn dám lớn lối như vậy nữa .”

      “Lão đại, yên tâm , các em tách nhau ra tìm kiếm, có tin tức trực tiếp báo cáo, ta chạy xa được đâu.” tên đàn em bên cạnh nịnh nọt trả lời.

      Thành Đại Hữu tán thưởng gật gật đầu, vung tay lên đem mười mấy thủ hạ ra ngoài phụ cần tìn kiếm, vừa rồi có thủ hạ báo cáo có người buổi sáng nhìn thấy hướng đường quốc lộ chạy , nhất thời hùng hùng hổ hổ mang người đến đó xem.

      đến Thành Đại Hữu, mười dặm thôn vẫn là rất nổi tiếng, mạt thế đến, trong những người có bản lĩnh tự lập ra vị vương, trong số đó, xem như xung quanh tụ tập cái đầu mục, thủ hạ là những người gần đó. Tuy bình thường cũng có nhiều theo sau lưng, nhưng những người nhát gan dọa chút là khóc, đối với có chút hứng thú nào. Mấy ngày trước thủ hạ có bắt được , chính là Triệu Hồng này, rất có vị. Hai người nếu đến với nhau cũng là cặp đẹp đôi nhưng cố tình kia lại thích . Vì vậy thành ra, người trốn , người đuổi.

      Mặt trời chiếu lên giữa trưa, Triệu Hồng liếm liếm môi khô nứt nẻ của mình, hai ngày có uống nước, lại còn chạy trốn ở cái chỗ dã ngoại này khá lâu, đầu có chút mê muội. Buổi sáng lừa cùng mình chạy trốn, sau đó bảo ta hướng đường quốc lộ gần đây chạy , biết bây giờ ra sao rồi. Triệu Hồng cũng quan tâm đó có bị bắt trở về hay , vừa rồi xa xa nhìn thấy chiếc xe lái ngang đây, quyết định phải liều mạng phen.

      Trốn ở cây lâu, Triệu Hồng tự biết nếu bây giờ xe với thức ăn là thể sống thêm bao lâu nữa. Trước đó đến Thành Đại hữu có bắt được mình hay , tại tang thi du đãng khắp nơi cũng phải cái loại ăn chay gì, nếu có vũ khí tốt, thức ăn cộng với địa phương an toàn, khẳng định chỉ còn con đường chết.

      Lấy lại bình tĩnh, Triệu Hồng từ cây trượt xuống, nhưng mới đến nửa nhìn thấy Thành Đại Hữu đám người ở xa xa.Triệu Hồng cả kinh, tăng nhanh tốc độ, mà bên kia đám người cũng phát tung tích của .

      “Bà nó, cứ chạy , chạy , để xem đến khi gia bắt được rồi liền có trái cây ngon để ăn.” Thành Đại Hữu xì mũi khinh thường, ra lệnh cho các em bắt kịp Triệu Hồng.

      Lúc trước bắt được quốc lộ, nhưng nhìn đến lại phải Triệu Hồng, thất vọng trở về. Nào biết vận khí tệ chút nào, ta lại tự bại lộ tung tích của mình, bà nó, để xem ta còn chạy được hay .

      Thể lực của so với đàn ông luôn chênh lệch, may mắn, khoảng cách với nhau phai là rất gần, đủ để Triệu Hồng chạy trốn. Triệu Hồng ánh mắt kiên định về phía trước, chiếc giày bị rớt giữa đường cũng có ý định quay lại nhặt, chân trần cứ thể hướng chiếc xe chạy đến. rất sợ nếu như chậm chút, xe liền cứ thế lái , làm cho dám thả lỏng, hoặc là chủ xe chạy dừng lại, lúc đó tự biết trước kết cục của mình. Triệu Hồng quyết tâm, bằng mọi giá phải đem chiếc xe chặn lại.

      “Mẹ nó, ta còn có thể chạy nhanh như vậy, tất cả em bắt ta trở lại, đêm nay lão tử liền mở tiệc thưởng.” Thành Đại Hữu ở phía sau thở hổn hển .

      “Mau mau, các em, Đại ca đêm nay mở tiệc thức ăn.” tên đàn em rất nhanh nghe được hưng phấn hưởng ứng kêu gọi mọi người, cầm lên vũ khí cước bộ chạy nhanh hơn phía trước, đuổi theo nữ nhân còn thoải mái hơn giết tang thi.

      “Được rồi, các em bắt lấy ta về hiến dâng cho Đại ca,.. Chỉ là thôi, Đại ca nghỉ ngơi trước , bọn em bắt được ta cho .”

      Triệu Hồng nghe thấy đối thoại đằng sau, trong lòng sợ hãi, chân càng chạy nhanh hơn về hướng quốc lộ, mắt thấy chiếc xe màu đen liền vung bừa tay gào lên: “Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng a…”

      Tần Nguyệt nghiêm túc lái xe nhìn thấy gào lên phía trước cũng để ý, mạt thế đến ai ai cũng gọi cứu mạng, nếu đều dừng lại xe cho bọn họ nhờ, rồi còn phải chiếu cố bọn họ, chưa điên. Huống chi nhìn đám đuổi theo đằng sau ta lại thấy quen mắt, trực tiếp có để ý tiếp tục lái xe.

      Tần Nguyệt chuyên tâm lái xe, chút cũng có tính toán dừng lại, thình lình tóc tai bù xù nhảy ra chắn trước xe.
      ly sắc, thuyt, lunalovegood2 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 45.

      “Cứu mạng, cứu mạng…” Triệu hồng cắn răng vung tay lung tung chặn trước xe màu đen chạy đường lớn, đằng sau còn đuổi theo vài người đàn ông hùng hổ, tựa hồ Tần Nguyệt dừng xe ta tránh vậy đó.

      Tình thế căng thẳng, kia thèm tránh ra, Tần Nguyệt mắng thầm câu, căn bản là muốn người lên xe của mình. Thời gian quả thực chậm chạp nhưng đối với Triệu Hồng là chỉ vài giây ngắn ngủi, mắt thấy chiếc xe đâm tới cũng động đậy được nữa, nhắm mắt chuẩn bị chờ chết.

      Trong xe,Tần Nguyệt rũ mắt xuống, cau mày lại, phanh cái, vẫn là dừng lại, cắn răng nghiến lợi : ”Lên xe.”

      Triệu Hồng nhanh chóng mở cửa ngồi vào kế bên tay lái, sau đó thúc giục Tần Nguyệt lái xe . Đằng sau là năm sáu thủ hạ và Thành Đại Hữu vang lên thanh mắng mỏ tức giận, ta thậm chí còn cầm lấy vũ khí ném vào đít xe của .

      Ca đát tiếng, gậy sắt rơi xuống đường, Thành Đại Hữu giận dữ nhìn làn khói đen chiếc xe màu đen kia còn lại bóng dáng: “Mẹ nó, tự nhiên chui đâu ra chiếc xe phá hỏng chuyện tốt của lão tử.”

      “Đúng vậy, đúng vậy, chính là lần sau thấy được ta khẳng định phải nhừ tử.”

      “Đại ca, đừng tức giận, chỉ là con tiện nhân, tức giận hại thân thể tốt.”

      thôi, chúng ta trở về.” Thành Đại Hữu căm giận . cũng thể đuổi kịp xe được, trở về thực, Triệu Hồng chạy xa xa rồi.

      “Em , cám ơn em cứu mạng chị, nếu chị…” Đợi sau khi an toàn, Triệu Hồng ánh mắt cảm kích nhìn Tần Nguyệt: “May mắn có em, nếu còn biết như thế nào, chị biết như thế nào...”

      Tần Nguyệt lái xe, nghe Triệu Hồng kể lại chút chuyện xưa của mình, nguyên lai mạt thế đến, Triệu Hồng cùng số đồng nghiệp làm công sở trốn thoát khỏi công ty hướng phía nam chạy, khi ngang qua mười dặm thôn nghỉ ngơi liền bị Thành Đại Hữu coi trọng, lại bị đồng bạn bán đứng, trải qua 3 ngày cuộc sống bằng chết. Còn chuyện xảy ra ba ngày đó, Triệu hồng mặt dữ tợn hàm hồ , ràng chuyện gì, Tần Nguyệt nghe xong chung quy cũng có thể đoán ra chút là chuyện gì, nhưng phải chuyện của mình vẫn là nên quản.

      “Qua phía trước liền xuống xe, bên kia có cái thôn, Thành Đại Hữu đuổi đến cái địa phương xa này.” Tần Nguyệt chuyển động tay lái, đến đầu cầu gần thôn kia dừng lại.

      “Em , chị vừa mới gặp chuyện kinh hoảng... có thể hay …” Triệu Hồng run cần cập, muốn khiến đối phương đổi ý giữ mình lại.

      được, tôi có trách nhiệm mang theo .” Tần Nguyệt quyết đoán cự tuyệt ra.

      “Em , van cầu em, em cần bỏ chị lại ở đây.” Triệu Hồng chưa từ bỏ ý định, cố gắng năn nỉ,” Chị ăn nhiều, còn có thể làm được rất nhiều việc…”

      “Đình, tôi xuống xe.” Tần Nguyệt cho xe dừng lại ven đường. “Xuống xe, dù gì tôi cũng thay đổi quyết định.”

      “Được.” Triệu Hồng như là tuyệt vọng, lại nhìn đến Tần Nguyệt vẫn chút nào lay động được, nhân lúc Tần Nguyệt chú ý bàn tay khẽ nhúc nhích.

      Tần Nguyệt đợi mất mấy giây sau, thấy Triệu Hồng có ý tứ xuống xe, tính toán mở miệng đuổi người lần nữa, chợt thanh chủy lạnh lẽo ở cổ, Triệu Hồng bên cạnh mặt hung hăng,” Bây giờ tất cả xe này là của tôi, xuống xe, hoặc là chết ở tại đây.”

      Tần Nguyệt cười lạnh, muốn ám sát sao?

      gì, Tần Nguyệt giơ tay lên, mở cửa xe, chầm chậm chui ra ngoài, Triệu Hồng cũng thối lui theo sau. Đến khi đứng mặt đất, mặt Triệu Hồng mới thả lỏng chút vui sướng, tay kia bắt lấy tay lái. Còn chưa kịp cầm cỗ phong tập lại đây, Triệu Hồng bị đá ngã về bên phải cửa xe.

      tại đổi lại xuống xe.” Tần Nguyệt mặt chút thay đổi thu chân lại, lạnh lùng cảnh cáo .

      Triệu Hồng kinh ngạc nhìn Tần Nguyệt, kinh ngạc với chính mình nhận nhầm, cứ tưởng lại đại tiểu thư chạy trốn tay trói gà chặt, lại bị tàn nhẫn phơi bày ra, lúc này phải công nhận mắt nhìn của mình kém thế nào.

      “Được, tôi xuống xe.” Triệu Hồng tự biết mình đợi nữa cũng làm cho ta thay đổi ý tứ, với công phu mèo cào của mình căn bản phải đối thủ của Tần Nguyệt, rất tự giác xuống xe, người này đem mình vứt vào bầy tang thi coi như đủ khách khí lắm rồi.

      Đóng cửa xe, Tần Nguyệt lại phát động ô tô, sớm trước thời điểm Triệu Hồng lên xe để ý thấy thanh chủy thủ bên hông ta rồi, sở dĩ dừng xe cũng phải là nhân từ, mà là kính nể. Đúng vậy, cái này Tần Nguyệt cũng là biết đến, kiếp trước ta là người Đại tỷ có tiếng, tâm ngoan thủ lạt, đối với đàn ông lại chút lưu tình. Triệu Hồng thành danh thời điểm còn là người ai biết đến, xa xa từng nhìn thấy lần, sau này trong lần bị tang thi bao vây, rất nhanh thành sắp bị phá, là mang theo thủ hạ là dị năng giả tranh thủ thời gian cuối cùng chạy trốn, cho đến khi bị tang thi cắn cái. ngờ kiếp này lại có thể gặp nhau sớm như vậy, hay bây giờ là thời điểm ta chưa thức tỉnh dị năng.

      Tần Nguyệt đem xe ngã trở về con đương lớn, lấy bản đồ ra nghiên cứu vị trí nhà máy đồ hộp.

      Triệu Hồng ở ven đường đá bay tảng đá, gần đây vận khí của là thối, đầu tiên là đồng nghiệp vì muốn lưu lại trong thôn mà đem mình bán cho Thành Đại Hữu, vất vả thiết kế lừa nữ nhân bị giam chung trốn dời chú ý của Thành Đại Hữu, chính mình lưu lại ven đường chờ cơ hội tốt quá giang xe ngang qua, vận khí tốt chút nào, tại thời điểm chạy lại bị Thành Đại Hữu phát .

      Triệu Hồng ánh mắt tối tăm nhìn chăm chăm vào phương hướng mười dặm thôn, thề ngày nào đó, ngày nào đó đem trả lại hết thảy, những người đó, tất cả đều đáng chết. Tại thời điểm miên man suy nghĩ, Triệu Hồng đột nhiên nghe được thanh xe chạy, đây là… quay đầu lại, phát xe chính là lúc trước, ta là muốn quay trở lại sao?

      mặt lạnh lùng tâm lạnh lùng lái xe đường vòng… Triệu Hồng lòng mềm nhũn ra, lâu sau, nhìn chiếc xe xa, ánh mắt kiên định nhìn về phía thôn quyết định , sống sót là tốt lắm, cũng phụ ý tốt của người ta được.

      Ánh sáng chiếu lên lục địa có độ ấm, gió thổi lên cái túi nilon cũ, bốn phía im lặng cực kì, ở đây có người, có tang thi, chỉ có phòng ốc cũ nát.

      Khắp nơi yên tĩnh quỷ dị, giống như thôn trang chết chóc vậy.

      Tần Nguyệt cẩn thận điều khiển chiếc xe, thực rệt, nơi này có điểm kỳ quái, tính toán nếu có biến dị lập tức dời khỏi nơi này, tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

      Xa xa khói đen nồng đậm dâng lên, Tần Nguyệt chỉ liếc nhìn rồi lạnh lùng thu hồi tầm mắt cẩn thận lái xe, mục tiêu của là nhà máy đồ hộp, chút lòng hiếu kỳ mà dừng lại, huống chi, tại mạt thế, bởi vì lòng hiếu kỳ con người cho dù có 100 cái mạng cũng đủ dùng.

      “Ngô tử, bên kia có người tới.” nam nhân ghé vào nóc nhà nhìn, vỗ bả vai người bên cạnh.” Cậu thông tri cho những người khác biết, có tên dê béo đến.”

      “Được.” Nam nhân đội mũ rơm trả lời, lưu loát từ nóc nhà bò lên, cẩn thận xuống cầu thang,” em, khoái, có tên tiểu đệ béo đến, hôm nay nhất định phải lưu lại.”

      “Được, tao thông tri cho những người khác, mấy ngày rồi được ăn đồ ngon, lúc này, hắc hắc… “ Bên dưới lập tức có người đáp lại, vừa vừa , hiển nhiên là thông tri những người khác tình.

      “Các em, khoái sao nhà hảo, A Lỗ, đem thông đạo phía trước chặn lại, đảm bảo cho người qua, nếu cẩn thận tối nay ca đánh mày.”

      Trong viện lớn, đám nam nhân cầm gậy guộc, búa, dao phay tay rất nhanh tụ tập đến đây. Bọn họ trước đây là thôn dân quanh đây, mạt thế đến trừ bỏ lúc ban đầu tình hình quá bi đát, sau đó những quái vật này cũng ổn định rất nhiều, tang thi ở đây nhanh chóng được giải quyết, nếu phải thực xui xẻo, tình hình còn có thể tốt lên.

      Chỉ là thực vật mỗi ngày lại giảm bớt, bọn họ thể nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề, ban đầu, trong thôn có người dẫn theo thanh niên ra ngoài tìm kiếm thức ăn cùng đường ra trong tương lai, thế nhưng ít ai có thể còn sống trở về. Bắt đầu bọn họ còn biết tình hình bên ngoài khẩn trương như thế nào, khắp nơi đề là tang thi, mất hơn nửa người. Sau đó có thanh niên sống sót trở về, cả người bị thương nặng, ra tin tức bên ngoài như thế nào, bao lâu liền biến thành tang thi. Đến tận đây trong thôn còn ai đề nghị ra ngoài, so với bên ngoài, chỉ cần bọn họ chọc giận quái vật, dẫn bọn chúng tới thôn như vậy cuộc sống liền đảm bảo.

      “Dừng xe.” Chỗ rẽ đột nhiên lao ra đám nam nhân cầm đủ loại vũ khí, tên cầm đầu lớn tiếng quat to tiếng, tay đưa ra ngăn chặn đường.

      Tần Nguyệt nhìn hàng rào phía trước, bình tĩnh đem xe dừng lại
      , rất nhanh đám người chung quanh xông ra, nam nhân chỉ vào ,” , đem nước cùng thức ăn lưu lại.”

      Đây là đánh cướp sao? Tần Nguyệt nhíu mày cái, mặt chút thay đổi nhìn về phía họ, cầm búa mở cửa xe, xuống xe ,” Tôi thích lãng phí thời gian , tốc độ nhanh lên chút.”

      Cử động này của Tần Nguyệt khiến tên đầu lĩnh lập tức vui vẻ, này thú vị, mình còn , lại còn tưởng cầm búa để đánh nhau cùng bọn đàn ông họ sao:” Em , tốt nhất là em đem cái gì đó giao ra đây, bọn cũng làm tổn thương gì đến em hết, tùy thời có thể rời , nếu em coi trọng ai trong thôn cũng tốt, thành toàn cho em,…“ Lời còn chưa hết nhìn thấy thấy Tần Nguyệt búa hướng hàng rào ngăn trở chiếc xe phát, thế nhưng rắc tiếng mà gãy, mẹ nó, kinh khủng. ràng mấy đứa con chạy đến trong thôn chỉ cần đẩy cái ngã sấp, vậy sao lại chui đâu ra nữ nhân bạo lực này nha?

      Có lẽ là cảm thấy bọn họ còn chưa nhận đủ kích thích, Tần Nguyệt tay ngưng ra dị năng nháy mắt bắt được cây gậy trong tay người, người kia trơ mắt nhìn cây gậy xuống dưới, tay run lên, buông tay hét to tiếng lui về phía sau.

      Tần Nguyệt nắm lấy cây gậy, thèm nhìn nó bị tan ra, ánh mắt đánh giá bọn đàn ông trước mắt này,” Ai lên trước? hay là cùng nhau lên.”

      “A, quái vật.” người nhanh chân chạy, sau đó mọi người cũng tản ra.

      Đám người tản ra sau, Tần Nguyệt đem dị năng thiêu rụi con đường phía trước, vỗ vỗ tay, mở xe vào. Hai bên xe lại quay trở về như trước có bóng người, chỉ có là phòng ốc trước so với sau thổ phỉ ở đây bị dọa , Tần Nguyệt thu hồi tầm mắt, chuyên tâm lái xe, nhìn lên bản đồ, vị trí tại còn cách điểm đỏ 5km nữa.

      Trong tầm mắt càng ngày càng gần, Tần Nguyệt đem xe dừng lại cách xưởng đóng hộp xa. vừa mở cửa xe con mèo đen dẫn đầu nhảy ra, bước chậm hướng bốn phía nhìn quanh, đợi tần Nguyệt xuống xe xong hướng căn phòng lớn , lúc này mới cước bộ theo.

      Trước mắt là cửa sắt cực lớn, Tần Nguyệt lên trước đem nó dễ dàng kéo ra được, hướng bên trong vào. Trong nhà xưởng ánh sáng rất ít, rất yên tĩnh, ràng mới mạt thế lâu nhưng giống như bình thường bị bỏ hoang lâu. Tần Nguyệt về phía trước, ít bụi từ phía rơi xuống, nhìn lên, bởi vì ánh sáng quá mờ nên có phát cái gì.

      “Meo---“ Mèo đen bước ưu nhã về phía trước, đột nhiên nó hư phát cái gì, kêu thê lương tiếng. Tần Nguyệt cúi đầu xem nó, vừa nhìn đến nó bởi vì bị kinh sợ mà cái đuôi cũng cụp lại, lông mao dựng thẳng hương mọi phía cộng thêm tiếng kêu. là bị dọa sợ.

      “Làm sao?” Tần Nguyệt theo tầm mắt của nó nhìn lại, lúc đầu còn nhìn thấy gì, dần dần, nghe được cỗ sa sa sa thanh , như là thanh tằm cắn thực Tang Diệp, nhiều lắm, lại thấy tiết tấu có điểm khoái. Tần Nguyệt hết sức chăm chú nhìn đến phương hướng truyền đến thanh kia, bao lâu sau liền phát đống chấm đen nhanh chóng tới gần, ngưng thần nhìn, nhất thời biết gì.


      là con mẹ nó.

      Cái này, Tần Nguyệt xem như là hiểu, khó trách lúc trước có phát bất luận kẻ nào hay tang thi, cảnh tình đáp án liền là trước mắt này , nhìn cách đó xa đống hắc tru tri bò qua, Tần Nguyệt quay đầu kêu mèo đen liền chạy…
      ly sắc, thuyt, honglak3 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 46.1: Thu thập hắc tri chu
      Trong quá trình chạy trốn Tần Nguyệt cũng thả dị năng ra đằng sau ngăn chặn địch, bắt đầu hiệu quả còn rất ràng, quả cầu hắc hỏa có thể thiêu cháy mảng lớn, nhưng rất nhanh, đám hắc tri chu tản ra xung quanh, tường, trần nhà, đủ thể loại. Chúng dường như hiểu phải sơ tán để tránh ngọn lửa, chỉnh thể thoạt nhìn như trước thực khủng bố, khắp nơi rậm rạp chấm đen, khiến tâm người ta đều đen.

      Chúng nó bò sát tốc độ rất nhanh, rất nhanh phòng máy đều chằng chịt bao phủ bởi loại động vật màu đen dưới bụng là hồng sắc đồ án chi tru, Tần Nguyệt buộc phải xuất ra dị năng nhiều hơn, nếu đường đều bị bọn chúng ngăn chặn.

      Meo---

      Mèo đen trước hết nhảy ra khỏi cửa lớn, nhưng vượt qua quá xa, cái đuôi hướng ra ngoài rít gào, Tần Nguyệt nghe thấy, mơ hồ có suy đoán tốt, đến khi chạy đến cửa chính thấy tình cảnh trước mắt, nhịn được bùng tiếng, TMD, nhiều hắc chi tru như vậy là làm sao bò đến!

      Phóng mắt nhìn, cả đại sảnh đám hắc tri chi lúc nhúc, này quần hắc tri chu bao quanh và mèo đen, ước chừng là sợ cầu lửa của Tần Nguyệt, ngược lại chỉ chừa cho và mèo đen ít địa phương đặt chân.

      Tần Nguyệt động xuống ngón tay từ trong gian lấy ra thùng xăng, đám hắc tri chu thấy đột nhiên xuất vật thể lạ mà biểu mạnh mẽ trạng thái, chúng nó mặt đất bò sát, lại tùy tiện tấn công. Tần Nguyệt mở nắp bình xăng đổ xuống, biết là động tác của hay hương vị xăng dầu hăng mũi kích thích đám hắc tri chu, chúng nó như nhận được tín hiệu tiến công từ sau đó, tất cả đều hướng Tần Nguyệt bò đến.

      Loại tang thi này tuy dễ diệt nhưng cũng dám lơ là, đám đến lại đám chờ sau lưng, để lại vết cắn của chúng thân thể là hoàn hảo. Mắt thấy chúng nó bò đến, Tần Nguyệt cầm ra cái bật lửa châm ngòi dầu mặt đất, rất nhanh hắc tri chu bị đốt cháy thành tro, đám sau cùng thấy vậy dám tiến lên, lui lại đến đằng sau.

      Trong ánh lửa, Tần Nguyệt để ý hắc tri chu, nó nhìn qua tương đối có gì đặc biệt, nhưng thời điểm hành động rất linh hoạt, phát ánh mắt của Tần Nguyệt lia về phía nó sau tỉnh táo lui về phía sau, muốn mượn hắc tri chu khác nhiễu loạn tầm mắt của Tần Nguyệt.

      Rất thông minh, Tần Nguyệt nhớ lầm cái loại hắc tri chu này tại mạt thế trước khi biến dị tên khoa học là Hắc Quả Phụ tri chu, là loại phân bố ở rất ít nơi, tại vùng nhiệt đới và ôn đới phát . Mà tại chúng xuất tại đây hẳn là trước tận thế có người đưa chúng nuôi dưỡng như sủng vật. Nhưng vừa xuất đoàn, chẳng lẽ trước tận thế chủ nhân chúng nó là tiểu thương nuôi dưỡng Hắc Quả Phụ tri chu? Cùng loại khả năng này, Tần Nguyệt càng tin tưởng đây là sinh sản của chúng phát triển quá nhanh .

      Nếu như có đoán sai, phương hướng chúng nó biến dị cũng như cũ , liền xem trước mắt, thực hiển nhiên, tính cách chúng càng hung mãnh, giàu tính công kích, chung quy trước biến dị độc tính của chúng cũng nổi như cồn.

      Con hắc tri chu kia muốn lui lại trong đám đông hắc tri chu, Tần Nguyệt có đem rất nhiều thời gian tự hỏi, cảm giác được đây chính là vương hắc tri chu, bắt được nó hết thảy vấn đề liền có vấn đề, đánh giặc muốn giết ai trước, Trung Quốc từ xưa đến nay liền luôn chơi được như vậy thực chuyển. Ngưng kết ra tay dị năng, tần Nguyệt hướng con hắc tri chu này bốn phía ném tới, ngăn cản hành vi nó dựa vào lá chắn hắc tri chu khác.

      Ban đầu con hắc tri chu này còn chạy đông chạy tây né tránh, ý đồ chạy đến đám đông hắc tri chu, hành động này đạt được hiệu quả, nó liền chỉ huy đồng bọn làm hộ vệ, nhưng lúc này nó phát ánh lửa kia đối với đám hắc tri chu cảm nhận được khủng hoảng, chúng nó căn bản dám tiến lên, chớ chi làm hộ vệ cho nó. Lại lần nữa bay tới quả cầu lửa làm khơi dậy hung tính, tại phát còn chỉ huy được đồng bạn mà con người này căn bản tha cho nó, vung chi trước đe dọa Tần Nguyệt, ý tứ nếu còn biết lui nó còn khách khí với nữa.

      Cầu lửa đen lại lần nữa hướng nó bay tới, hắc tri chu tràn đầy lửa giận xông về phía Tần Nguyệt. có tri chu khác uy hiếp, Tần Nguyệt là tốt bụng bồi nó chơi đùa, biết vì sao, thế nhưng cảm thấy thân thể tiêu tử kia cảm nhận được huyết mạch Hắc Quả Phụ tri chu, cỗ năng lượng thân cận. Lúc này Tần Nguyệt ngưng ra cầu lửa , hướng tới hắc tri chu ném , dị năng lập tức trúng hai cái chân sau của nó, thậm chí bên còn rớt xuống mặt đất.

      cần ---

      Trong đầu truyền đến tiếng kêu bén nhọn, Tần Nguyệt ngẩn người, nháy mắt sinh ra loại cảm giác nên lời. Kiếp trước có loại chức nghiệp gọi là Thuần Thú Sư, bọn họ thông qua tinh thần lực cùng chút đặc thù giống loài tiến hành câu thông, sau đó vì bọn họ sở dụng, cực ít người thường có thể thông qua tìm kiếm những tinh thần lực cường đại giống loài để làm sức mạnh chiến đấu, nhưng chưa từng có nghe hắc chi tru có tinh thần lực mạnh đến trực tiếp cùng nhân loại biểu đạt ý nguyện của mình a.

      Tần Nguyệt ngưng dị năng tới gần, mỗi bước đến hắc tri chu tự giác lui về phí sau bước, tựa hồ cực sợ cầu lửa trong tay ,” Ngươi ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích, ta lấy cầu lửa đánh ngươi, ngươi cảm giác thế nào?” Tần Nguyệt xong lời, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Hắc Quả Phụ tri chu, nó tựa hồ chần chờ lát, cuối cùng giật giật chân có rời .

      “Làm cho đồng bạn người rời , ta muốn thu thập đồ hộp trong nhà máy lại thả ngươi .” Lúc này lửa muốn dập tắt ít, hắc tri chu suy yếu giật giật chân trước, đoàn hắc tri chu bá bá bá lui về phía sau. Tần Nguyệt mang theo Hắc Quả Phụ tri chu hướng trong nhà xưởng đến, đến khi thu thùng to xe đồ hộp mới ra ngoài, đem con hắc tri chu đầu lĩnh đặt xuống đất,” Cám ơn, ta trước.”

      Hắc tri chu bắt đầu thực suy yếu cọ thành đoàn, khi nó nghe được lời Tần Nguyệt muốn giật giật chân, ý đồ bò đến trước mặt , chỉ là nó bị thương, bò thực chậm.

      “Ngươi làm sao rồi?” Tần Nguyệt lui về sau bước, , mặc dù có ác cảm, nhưng vẫn là đề phòng hắc tri chu nhân cơ hội đột nhiên cắn cái. Như là cảm nhận Tần Nguyệt kháng cự, con hắc tri chu phát ra tín hiệu bảo Tần Nguyệt cần .

      “Ngươi đây là muốn theo ta sao?” Tần Nguyệt nghi ngờ hỏi.

      Nghe lời này, hắc tri chu lập tức gật gật đầu, màu đen ánh mắt hai mắt đẫm lệ uông uông, nó có thể cảm giác được lực lượng của người này cùng nó xuât phát cùng chỗ, nếu nó làm rời , đến khi nó suy yếu bất động, bọn hắc tri chu bên trong đem thân thể nó làm bữa tối mỹ vị.

      “Muốn theo là có thể, nhưng ngươi phải nghe theo lời của ta, được tự tiện đả thương người khác.”

      Tần Nguyệt vừa xong, hắc tri chu lập tức gật gật đầu, dường như sợ Tần Nguyệt đổi ý nó còn bò lên chân Tần Nguyệt, nhu thuận co lại thành đoàn. Tần Nguyệt đem nó đặt trong thùng giấy có ít đồ ăn, lúc này mới lái xe rời .

      đường giờ sau, phương xa truyền đến tiếng súng, Tần Nguyệt đưa ánh mắt chuyển đến địa phương, là đám qua đội che chở dân hướng phía này , hiển nhiên đây là chi trải qua tập luyện chiến đấu, bọn họ trật tự ngay ngắn, có tự giác xếp thành hai hàng, dân chúng được bảo hộ ở bên trong.

      Phía trước dẫn đầu là quan quân, bên cạnh có mấy nam nhân khom lưng, Tần Nguyệt cẩn thận xem xét chút, có người nhìn qua có chút quen mắt.

      Tần Nguyệt có lái xe rời , đứng tại chỗ chờ đợi nhóm người kia tiến gần, thực hiển nhiên, đây là nhóm người chuẩn bị hướng căn cứ quân đội Nam Phương, cùng bọn chỗ cuối cùng cũng an toàn hơn điểm.

      Đợi chút, đội quan binh trẻ tuổi xuất trước mặt Tần Nguyệt.

      Cho dù trải qua chiến đấu thảm thiết cùng đường phong sương, những quân nhân tuổi trẻ như cũ sắc mặt kiên định canh giữ ở cương vị của chính mình, bọn họ cầm súng, cho dù đầy người mỏi mệt cũng ai kéo dài đội ngũ, ngược lại là bị bọn họ bảo hộ ở bên trong những cốt cán đầu của quốc gia ở bên trong trò chuyện với nhân dân, để có thể chiếm được vị trí tốt hơn ưu việt.

      Tần Nguyệt đứng ở bên cạnh xe, mèo đen rất bài xích ở chỗ cùng hắc tri chu, tưởng ra ngoài cùng Tần Nguyệt lại bị vứt trở lại trong xe. tại thực vật biến dị nguy cơ muốn xuất , muốn bởi vì xuất của mèo đen mà rước lấy phiền toái cần thiết.

      Quan quân đầu lĩnh rất nhanh phát Tần Nguyệt, xoay người kêu người lính vài câu, quân nhân kia đeo súng hướng Tần Nguyệt chạy tới,” Xin chào, chúng tôi là quân đội Hoa Nam 125 hào bộ đội, xin hỏi tiểu thư là mình sao?”

      “Đúng vậy.” Tần Nguyệt mới trả lời xong, liền gặp người khom lưng với tên quan quân cảm thấy quen mắt kia chạy tới, đây phải ô phố cửu hạng lưu manh Nguyên Tuyền sao? <<m.n nhớ cái tên giúp Tần Nguyệt trộm lại đồ của mình từ tay bà chị họ chưa? Chính đó.>> đúng là hữu duyên, nghĩ tới còn rất có bản lĩnh, thế nhưng trốn khỏi A thị còn trà trộn được vào trong quân đội nhờ xe.

      “Đại tỷ a, là chị, lúc nãy em còn tưởng mình hoa mắt đâu.” Nguyên Tuyền thí điên thí điên lưng còn đeo cái ba lô chạy tới, đối Tần Nguyệt ,” Xin chào Đại tỷ, chị có gì phân phó cứ cho tiểu đệ, vùng này là địa bàn lão Tuyền này, tuyệt đối cho chị mất mặt.”

      Tần Nguyệt cười cười, đối binh lính bên cạnh :” Các cậu đây là muốn đến căn cứ Nam Phương sao?”

      “Đúng vậy.” Binh lính trẻ được nhắc tới nghiêm túc mặt trả lời, cho dù tại đối với xinh đẹp chuyện cũng tỏ ra chút thương hương tiếc ngọc.

      “Tôi có thể cùng quân đội sao?” Tần Nguyệt hỏi.

      “Tôi cần trở về báo cáo chút, xin chờ chốc lát.” Binh lính chần chờ chút đảo qua toàn thân Tần Nguyệt, thấy vậy hiểu ý tứ,” Tôi có bị thương.”

      “Vậy tiểu thư xin chờ chút.” Binh lính kia nhanh chóng quay lưng hướng trở lại xoay người chạy.

      “Được.” Tần Nguyệt tại chỗ đợi trong chốc lát, binh lính kia hướng đầu lĩnh quan quân vị kia nhìn qua có chút lớn tuổi hướng Tần Nguyệt nhìn lại đây, sau đó hướng tới tiểu binh gật gật đầu, vài câu, binh lính trẻ tuổi lại hướng phía chạy đến.

      “Trưởng quan có thể, nhưng là tiểu thư phải ở đằng sau, đợi đến 6h trôi qua có chuyện gì xảy ra mới được tiến vào trong đội ngũ do chúng tôi bảo vệ.” Binh lính đơn giản qua.

      “Được, thay tôi cảm ơn Trưởng quan các cậu.” Tần Nguyệt thực hiểu cách lý giải này, nếu tùy tiện cho người tiến vào để bọn họ che chở, e là còn phải suy xét lại thời gian tồn tại của nhóm này là bao lâu đây. Lấy tình hình trước mắt, hiển nhiên chọn cùng mà phải thực bước kiểm tra này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 46.2: Du nhập quân đoàn

      xảo, cậu có đưa ảnh chụp gửi cho mẹ cậu vậy?” Được đồng ý của quân đội, về sau Tần Nguyệt đối Nguyên Tuyền trêu .

      “Thôi , lão Tuyền ta chính là nhi, cha mẹ là ai còn thấy bao giờ đâu.” Nguyên Tuyền tuyệt để ý mình bị chê cười, ngược lại thản nhiên đính chính thân phận,” Nếu phải sợ chị đưa ảnh chụp cho em, em còn phải tới đường cùng sao, kết quả vẫn là bị chị chơi xỏ.”

      Sau Tần Nguyệt lại cùng Nguyên Tuyền khách sáo vài câu muốn vào trong xe nghỉ ngơi, Nguyên Tuyền là cái gì chứ, ô phố cửu hạng đại đại nhân, nhìn qua cái liền hiểu ý, biết muốn nhiều, lo liệu nguyên tắc lấy lòng lão đại, Nguyên Tuyền vui tươi hớn hở :” Đại tỷ, ngài mệt mỏi rồi cứ nghỉ ngơi trước, em liền tại bên theo, nếu như ngài có gì phân phó mở cửa xe kêu tiếng là được.”

      Tần Nguyệt gật gật đầu, chờ Nguyên Tuyền sau khi rời bình thản ung dung lái xe theo đội ngũ cuối cùng.

      Người này hiển nhiên còn chưa có mất nguyên tắc trật tự hắc đạo, thời khắc tươi cười tiết lộ ra chút tính toán mưu. Bất quá nếu muốn tính toán nhiều chỗ tốt người , như vậy chỉ có thể xin lỗi, kiếp trước trải qua mặc dù có thay đổi gì bên ngoài nhưng lòng của sớm chết lạnh, tin bất luận ai.

      Cái chết, làm cho hiểu được đạo lý.

      Vô luận là thân nhân , bằng hữu hay chỉ là người xa lạ, ngươi mà cho quá nhiều vượt qua giới hạn mọi người cũng bao giờ nhớ tới ngươi, chỉ biết cảm giác đương nhiên ngươi phải làm vậy, cuối cùng lại trở thành kẻ tồn tại bất nhân bất nghĩa.

      A, Tần Nguyệt nghĩ tới thời đại còn học lão sư vẫn hay lải nhải câu: Học vô chừng mực.

      tại xem ra, học vô chừng mực cũng phải tri thức sách vở, còn có người tình khôn khéo, bản lĩnh sinh tồn.

      Đoàn người ở đường ngày, mặc dù cũng có lúc gặp tang thi nhưng số lượng phải rất nhiều, giải quyết đợt tang thi lần thứ 5 xong, Tần Nguyệt rốt cuộc nghe thấy phía trước truyền đến tin tức có thể nghỉ ngơi tại chỗ.

      “Đại tỷ, khát rồi, mau, đến uống chút nước.” Nguyên Tuyền từ cửa sổ truyền lọ nước, Tần Nguyệt lắc đầu, cảm ơn sau cần, tại là nước hay thức ăn đều trân quý, mặc kệ có tâm tư gì, tâm ý là lĩnh, về phần gì đó chạm, chung quy tại đồ của ai đều là ít hơn chút, trừ phi tính toán sống, cái nào ai ai chẳng che chở như bảo bối giống nhau.

      “Kia đại tỷ, chị có muốn hay xuống xe nghỉ ngơi lát, em nghe, quân đội đêm nay muốn hạ trại tại nơi này. Đúng rồi, xe này nọ muốn bảo vệ tốt, em có thể nhìn giúp chị, có chuyện gì xảy ra, mọi người trong này cũng phải đều sạch , tại gì đó có là nơi lí lẽ…” Nguyên Tuyền bùm bùm đống sau mới để ý trước kia cũng làm tặc, có chút xấu hổ ngừng lại, lo lắng Tần Nguyệt nhớ tới tình trước kia mà khinh thường .

      có việc gì, tôi biết, cám ơn nhiều.” Tần Nguyệt như là chú ý tới xấu hổ, vỗ vỗ bờ vai như là cảm tạ, cử động này lập tức chữa khỏi tâm lão tiểu tử Nguyên Tuyền, như là hăng hái tiết bàn nháy mắt ngẩng đầu ưỡn ngực tinh thần trở lại đứng ở chung quanh xe, ngừa người nào có ánh mắt đánh chủ ý lên lão đại .

      Làm cái độc thân nữ tính, nhất là đơn thân Tần Nguyệt tự nhiên thấy được ít người nhìn về phía họ, trong đó mấy đạo còn có ý tốt hướng tới. Tần Nguyệt biết nhiều người muốn chiếm chỗ tốt của , Nguyên Tuyền đề nghị như vậy như quan tâm kỳ thực còn có ý khác. Chỉ cần xuống xe ngốc cùng thời gian, tự nhiên nhiều người hiểu hai người là cùng phe, do đó có thể đánh tan tâm tư số người, thể qua cái này Nguyên Tuyền cũng là nhân tài, tinh tế quan sát tỉ mỉ.

      Tần Nguyệt tại nhiệt tình trong mắt Nguyên tuyền cũng có ý định xuống xe, tại thời điểm lấy lòng Nguyên Tuyền nhìn thấy phía sau xe có con mèo đen, hướng tới Tần Nguyệt ánh mắt càng sáng hơn, hổ là đại tỷ, tại người khác cũng nghĩ tới thời điểm liền trảo thịt sống, mà có thể tùy thời ăn thịt tươi.

      Nguyên bản ở ghế sau mèo đen chơi đùa đột nhiên tinh thần tỉnh táo ngẩng đầu, khi nó thấy Nguyên Tuyền “nóng cháy” nhìn chằm nó như thức ăn, điều này làm cho tiểu mèo ngạo kiều bắt đầu nổi giận, giơ móng vuốt kết hợp toàn thân cảnh giác phát ra tiếng kêu dọa đe.

      Tần Nguyệt nghe thấy thanh mèo đen kêu theo bản năng đề phòng, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, khi quay đầu nhìn thấy Nguyên Tuyền ánh mắt ràng mà gọn gàng dứt khoát mọi chuyện đều hiểu , mặc cho ai nhìn thấy người khác muốn lột da phá cấu rồi nấu mình lên cũng còn dịu dàng thanh thuần được nữa. Trấn an mèo đen , Tần Nguyệt mắt sắc thấy có người hướng bên này tới.

      “Vị tiểu thư này, chúng tôi muốn cùng tiểu thư thương lượng kiện.” Người đầu lĩnh trẻ tuổi giọng điệu ôn hòa .

      cần, ấy có chuyện gì muốn cùng nhóm các người thương lượng cả, có chuyện gì cứ tìm tôi, tôi là Đại ca ấy.” Nhìn ra có người có ý đồ xấu, Nguyên Tuyền tự nhiên là sớm chắn trước Tần Nguyệt, nghiêm túc như vậy thiếu ít bình thường cợt nhả, người có loại sức quyến rũ tin cậy.

      “Cậu? Đừng nở nụ cười, nếu là Đại ca thế nào vị tiểu thư kia cho mày lên xe, lăn lăn lăn.” Người trẻ tuổi chút khách khí đuổi người.

      Nguyên Tuyền sắc mặt nhất thời trắng bệch, gầm hét lên:” Dựa vào, lão tử cùng em cãi nhau được sao, còn cần bọn mày để ý tới.”

      “A, nếu mày như vậy, cũng tùy tiện , gia cũng cùng bọn mày quẹo vào chỗ chết, câu, xe gia chướng mắt, thức ăn lấy xuống hiếu kính huynh đệ ta liền thành.” Người trẻ tuổi lúc trước là tên côn đồ, làm người coi như thông minh, biết độc chiếm được, trước thu chút lợi tức, đánh ép khô từng chút lên người ta.

      “DM, tao cho mày biết…” Nguyên Tuyền chưa hết, liền nhìn thấy phía sau Tần Nguyệt mở cửa xe, ban đầu còn định khen đại tỷ đại niên tuy nhưng còn tỉnh tỉnh táo, biết xảy ra chuyện trước lái xe trốn đến bên kia quân đội lại , ai ngờ còn chưa kịp cảm thán xong liền phát đại tỷ căn bản cũng có ý tứ muốn .

      “Chuyện gì?” Tần Nguyệt bình tĩnh từ trong xe cầm ra cây gậy thô chừng cánh tay, ở bên làm bộ bộ dáng rèn luyện thân huy vũ vài cái, bỗng hài lòng đem nó thoải mái bẻ gẫy, ném xuống đất, lộ ra cái hố sâu.

      “Đại ca, này…” Nguyên bản gặp được người muốn bàn luận ra, định hảo hảo mấy câu lại bị nghẹn ngay cổ, sắc mặt cũng thay đổi, chỉ thấy bọn họ tại chỗ giọng trao đổi rồi đứng lên, cuối cùng cầm đầu lắc lắc đầu sau tản ra, còn có số người có cái khác tâm tư cũng muốn lưu lại nơi này.

      Thấy màn này còn ai dám lưu lại, chỉ có Nguyên Tuyền mắt lóe lóe linh tinh…

      Oa, dựa vào, đây là vũ lực sao a, có hay đáng sợ !!!
      ly sắc, thuyt, honglak2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :