1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 47:
      Edit+Beta: Hà

      Ngưng Hương chịu muốn ăn món gì cho nên Lục Thành đành dừng xe lừa ở bên cạnh quán bán cháo, cũng may quán bán cháo ở đầu đường cho nên xe lừa đậu trong ngõ hẻm bên cạnh, gây trở ngại người đường hoặc các cửa hàng buôn bán khác.

      Với lại bọn họ đến quá sớm mà quán bán cháo lại là cửa tiệm mở sớm nhất.

      "Nàng ăn cháo gì?" Lục Thành ngồi đối diện Ngưng Hương, nhìn nàng hỏi.

      Ngưng Hương cúi đầu nhìn bé trai nàng ôm trong lòng, "Ta ăn rồi, các người ăn ."

      nàng ăn hai cái sủi cảo rồi, bây giờ cũng đói lắm.

      Lục Thành nhìn nàng trong chốc lát rồi nghiêng đầu hỏi muội muội.

      A Đào khách khí với ca ca, gọi cháo nấm hương thịt gà đắt tiền nhất. Tiểu nha đầu này lớn lên vừa lúc điều kiện của nhà Lục gia bắt đầu khá hơn, Lục Thành lại rất nuông chiều muội muội, cho nên cách ăn mặc của A Đào thể so với các nhà giàu, nhưng cũng giống với các bé nhà nông bình thường muốn mua gì cũng phải tính toán trong lòng chút.

      Lục Thành liền gọi phụ nhân bán cháo nấu bốn chén cháo nấm hương thịt gà.

      Ngưng Hương nhíu mày, ngẩng đầu nhìn , "Buổi sáng ta ăn hai cái sủi cảo, thực bây giờ đói bụng."

      "Hai canh giờ qua rồi sao lại đói bụng được, nàng ăn , buổi trưa cần ăn sớm ." Lục Thành để nàng cự tuyệt, ăn hết cháo cũng đủ no lại gọi thêm bánh bao. Phụ nhân mấy thứ nhân bánh như cải trắng , củ cải , rau hẹ , còn có bánh nhân thịt.

      "Đại ca cháu thích ăn bánh nhân rau hẹ!" A Đào quay đầu trả lời thay huynh trưởng, nàng thích ăn bánh nhân thịt, nhưng nàng ăn cháo đủ no rồi.

      "Rượu!" A Nam bắt chước , bé biết phụ thân thích uống rượu.

      Tiểu tử chữ ràng, bộ dáng hướng về phía phụ nhân kêu lên đáng cực kỳ, Ngưng Hương nhịn được nhéo cánh tay mập của bé.

      Nàng cúi đầu xuống, Lục Thành muốn nàng suy nghĩ nhiều nên đành ho khan tiếng, hướng về phía phụ nhân : "Cho cháu bốn cái bánh nhân thịt."

      Ăn xong rau hẹ mà chuyện quá khó ngửi rồi.

      Liên quan đến miệng, Lục Thành len lén liếc nhìn môi nàng, môi đỏ hồng, trơn mượt ...

      Vừa nghĩ tới tư vị kia cổ họng liền sít lại.

      Ánh mắt của nam nhân quá nóng bỏng, Ngưng Hương phát giác liếc cái nhanh, vừa hay nhìn thấy Lục Thành che dấu nghiêng đầu nhìn về phía khác.

      Ngưng Hương yên lặng thu hồi tầm mắt.

      Nàng là nha hoàn của Bùi Cảnh Hàn, bị khi dễ cũng có chỗ trốn, nhất định phải đối mặt với . Còn sau khi bị Lục Thành bắt nạt, nàng hạ quyết tâm muốn gặp nữa, đỡ cho gặp mặt lại nhớ tới chuyện khi đó, nhưng Lục Thành lại quá giảo hoạt, đều có thể nghĩ ra biện pháp làm cho nàng phải nghe theo .

      Vừa nghĩ tới nam nhân này bất cứ lúc nào cũng dùng loại ánh mắt đó quan sát mình, trong suy nghĩ đều muốn bắt nạt nàng, toàn thân Ngưng Hương liền cảm thấy khó chịu.

      "Nương." A Nam đột nhiên ngẩng đầu lên, muốn ngồi đối diện với nương.

      Ngưng Hương bế tiểu tử ngồi lên đùi nàng.

      A Nam gối đầu lên cánh tay của nương, vừa nhấc mắt là có thể nhìn thấy nương, tiểu tử rất vui vẻ nhìn nương cười.

      "Gọi ." Ngưng Hương cố gắng uốn nắn cách xưng hô của bé.

      A Nam nghiêng đầu nhìn phụ thân, lúc phụ thân dẫn bé xuỵt xuỵt hôm nay bé có thể gọi nàng là nương.

      Động tác này của nhi tử ràng chính là giấu đầu lòi đuôi mà, Lục Thành chỉ có thể làm bộ như hiểu ý của nhi tử, "hết sức chăm chú" chuyện với muội muội.

      có giả vờ cũng vô dụng, Ngưng Hương oán hận trừng mắt với cái, mặt nhăn nhó uy hiếp A Nam, "Gọi , nếu ôm bé nữa."

      A Nam nhìn nàng lập tức gọi .

      Ngưng Hương vui mừng hớn hở.

      Thấy nương cười, A Nam khanh khách cười theo.

      Lục Thành trừng mắt chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn tiểu tử thúi có nương liền quên cha, quyết định về nhà phải dạy lại nhi tử cho tốt mới được.

      Bốn người chia nhau thành cặp chuyện lát phụ nhân đem bốn chén sứ lớn đựng cháo nóng bưng lên, chén đặt trước mặt A Nam.

      Lục Thành chịu chi A Đào cũng quan tâm tới tiền, Ngưng Hương lại vui lắm, phải là đau lòng thay Lục Thành mà chỉ là cảm thấy quá lãng phí, nàng nhìn A Đào rồi nhìn Lục Thành : "Ta với A Nam ăn chén là đủ rồi, còn chén..."

      "Ăn hết ta ăn giúp nàng." Lục Thành lập tức gạt băn khoăn của nàng, cười với nàng, suy nghĩ phải lấy người vợ đảm tiết kiệm như nàng.

      tự cho là đúng cười cười, Ngưng Hương cũng trợn mắt nhìn cái.

      muốn ăn cơm thừa nhưng Ngưng Hương đương nhiên để cho ăn chung chén cháo với nàng, nàng cùng A Nam ăn chung chén, hai ngươi nương ăn miếng con ăn miếng.

      Lục Thành ăn hai chén cháo lớn, bốn cái bánh bao A Đào ăn cái, A Nam ăn nửa cái, còn dư lại đều vào bụng của Lục Thành.

      Ngưng Hương trợn mắt há hốc mồm.

      Lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người ăn nhiều như vậy, trách lại cao to khỏe mạnh như vậy.

      Nhưng là oan uổng cho Lục Thành mà, bình thường nhiều lắm Lục Thành cũng chỉ ăn chén cháo và ba cái bánh bao, nhưng hôm nay có nàng nên vui vẻ khẩu vị mới lớn như vậy.

      Sau khi ăn uống no đủ, hai lớn hai lại bước lên xe lừa.

      Lúc này trời sáng hẳn, Ngưng Hương nhìn hàng rổ đào che đậy cẩn thận xếp thành hàng, trong nội tâm khẽ động liền vén vải lên nhìn, ngoại trừ cái giỏ có vài quả đào giữ lại làm đồ ăn vặt những cái khác đều trống , cách khác Lục Thành căn bản có ý định phủ thành bán đào.

      Nghĩ đến hôm qua bộ dáng nghiêm túc chuyện cùng nàng và Đại bá mẫu, Ngưng Hương thầm cắn răng.

      Làm sao có người dối mà chớp mắt như vậy chứ?

      Lục Thành dám làm như thế sợ bị nàng phát , còn hào hứng bừng bừng mà đánh xe lừa chạy tới cốc hoa đào. Trước đây cùng với Nghiêm Kính dạo qua đây vòng biết có chỗ này có cảnh đẹp mà thanh tịnh, sau khi vòng vèo bảy tám khúc cua mới ngừng lại.

      "Nước!" A Nam đứng xe lừa chỉ mặt hồ phía trước kêu lên.

      Lục Thành cười ôm nhi tử tới bên hồ. bờ hồ, bãi cát mịn lấp đầy rộng hơn ba trượng, Lục Thành cởi giày của mình cát, cũng cởi giày cho A Nam để bé đất. Bãi cát xung quanh ba phía, phía đông có bóng cây che lấp hết sức mát mẻ.

      A Nam ghét mặt trời nắng nóng, bé vừa được đặt xuống đất liền lắc lư lắc lư về hướng bóng cây râm mát bên kia, vừa hai bước quay đầu lại kêu Ngưng Hương, "Nương!"

      Lục Thành nghe thấy nhìn Ngưng Hương cười.

      Ngưng Hương mắt nhìn thẳng đuổi theo A Nam.

      A Nam lần đầu tiên được cát nên bé rất thích liền chịu đứng yên chỗ đợi, Ngưng Hương dắt bé cát hai vòng liền toát mồ hôi, nhìn thấy A Đào thích thú nằm dưới bóng cây, trong lòng nàng hết sức hâm mộ. Ở đây non xanh nước biếc, gió mát thoang thoảng, xác thực là chỗ nghỉ ngơi tốt.

      "A Nam đến đây, phụ thân dạy con bắt cá."

      Xa xa truyền đến giọng của Lục Thành, Ngưng Hương và A Nam cùng nhau ngẩng đầu lên liền thấy Lục Thành cởi áo từ lúc nào, ống quần cũng kéo cao đầu gối, khom lưng rửa tay, toàn thân màu da lúa mạch bóng loáng ở dưới ánh mặt trời, vừa bá đạo lại phóng khoáng.

      lại vô lại đùa bỡn, Ngưng Hương lập tức nghiêng đầu.

      "Cá!" A Nam dắt tay nàng muốn tìm phụ thân.

      "A Nam tự nhé." Ngưng Hương buông tay tiểu tử, mắt nhìn qua A Đào chuẩn bị chạy đến xem huynh trưởng bắt cá, nàng quyết định ngồi xe lừa, cách xa Lục Thành.

      "!" A Nam nhìn thấy sợ nương chạy mất, nhất định nắm lấy tay nàng dắt .

      "Từ tỷ tỷ cũng tới đây , nước trong hồ mát lắm!" A Đào cũng cuộn ống quần lên, tinh nghịch ở dưới chỗ nước cạn nước chơi đùa.

      Thấy cũng xuống nước, A Nam lại sốt ruột quay đầu lại bổ nhào vào trong lòng Ngưng Hương, ôm bắp chân nàng làm nũng.

      Ngưng Hương có biện pháp đành ôm lấy A Nam che mặt mình lại, đến chỗ A Đào ra hiệu cho A Đào tới đón A Nam, còn nàng ngồi xổm xuống giúp A Nam cuốn ống quần.

      "Cở hết luôn ." Lục Thành bước nhanh tới, lúc khom lưng xuống bả vai rắn chắc thiếu chút nữa đụng vào Ngưng Hương.

      đường chút động tĩnh, Ngưng Hương kinh ngạc hoảng loạn chạy trốn sang bên cạnh.

      " muốn nhìn nàng qua bên kia nằm , đừng lên xe lừa." Lục Thành thấp giọng dặn dò, tiện tay cởi quần áo nhi tử ném cho Ngưng Hương.

      Lúc này Ngưng Hương mới phát cởi sạch A Nam, trong lòng nàng gấp gáp nhìn vào trong hồ nhắc nhở , "Ngươi cẩn thận kéo bé bị cảm lạnh!"

      "Nước rất ấm, tin nàng thử xem." Lục Thành cười trả lời, biết nàng có dũng khí tới cho nên ôm lấy nhi tử vào trong nước.

      Ngưng Hương nhìn nhưng nghe được từng đợt tiếng nước chảy ào ào, còn có tiếng cười vui vẻ của A Nam.

      Thấy bé cười đến vui vẻ như vậy, Ngưng Hương nhịn được nhìn trộm sang.

      Liền thấy hai tay A Nam ôm chặt cái chân thon dài thẳng tắp Lục Thành, chân hơi xòe ra hẳn là giẫm lên chân phụ thân, cho nên lúc Lục Thành nhấc chân lên A Nam cũng phải lay động lên theo, thân thể bé trắng mềm so với Lục Thành màu da lúa mạch hoàn toàn khác biệt.

      "Nương!" A Nam nhìn thấy nương, cười khanh khách kêu nàng.

      Tiểu tử cười vui vẻ, Ngưng Hương cũng cười vẫy tay với bé, sau đó nhặt y phục của bé rồi vào trong bóng cây ngồi.

      Ngồi ở đây A Nam thấy nàng mới sốt ruột.

      Nhưng Ngưng Hương muốn nhìn Lục Thành cởi trần, dứt khoát học theo A Đào nằm thẳng ở cát.

      đầu là rừng cây tươi tốt vòng ra che lại bầu trời mênh mông xanh thẳm xung quanh, thấy mây.

      Ngưng Hương nhìn lên bầu trời cao xa tinh khiết, nghe tiếng cười sảng khoái của A Nam và A Đào, trong lòng đột nhiên yên tĩnh trở lại.

      Giờ khắc này, nàng muốn phiền não nghĩ cách tránh xa Bùi Cảnh Hàn, muốn phiền não chuyện sang năm chuộc thân có thuận lợi hay , nàng muốn thư giãn nằm ở chỗ này, hưởng thụ nửa ngày thanh nhàn khó có được.

      "Nương!"

      Mới yên tĩnh chưa tới khắc đồng hồ, tiểu tử ở trong nước so với con ruột còn bám nàng hơn kêu lên.

      Ngưng Hương bất đắc dĩ ngồi dậy, nhìn thấy Lục Thành về hướng xe lừa, A Nam được dắt từ từ , nước người giọt xuống kêu nàng.

      Ngưng Hương hỏi bé muốn làm gì, tiểu tử mà chỉ gọi nương, giống như nàng qua đó mãi kêu nàng như vậy, rất bướng bỉnh.

      Ngưng Hương thấy vậy chống đất đứng lên, vỗ cát người về phía bên kia.

      "Từ tỷ tỷ, A Nam muốn tỷ tắm giúp bé." A Đào cười hắc hắc giải thích, "Muội muốn giúp bé nhưng bé cho."

      A Nam gật đầu xoa xoa bụng của mình, chim phía dưới theo động tác của bé cũng lay động cái .

      "Đại ca muội đâu?" Ngưng Hương thấp giọng hỏi A Đào, nàng muốn xuống nước.

      "Ta bắt cá để trưa ăn." Lục Thành ở bên cạnh xuống nước, cách năm sáu bước gì đó mới nhìn nàng, "A Nam thích nàng, cái gì cũng đều muốn nàng giúp bé, đây phải là ta dạy, bé làm chuyện gì xấu nàng cũng đừng đẩy người ta hết chứ."

      Giọng hết sức vô tội.

      để trần cánh tay, chỉ bằng vào điểm này Ngưng Hương nhìn vừa mắt, xoay người hướng về A Nam ngoắc tay, muốn dẫn bé tắm.

      A Nam thoát khỏi tay , ngoan ngoãn tới chỗ của nương, sau đó dưới chân biết dẫm phải cái gì mà bổ nhào té vào trong nước .

      "A Nam!"

      Ngưng Hương bị dọa sợ hãi trực tiếp chạy vào trong hồ, đẩy Lục Thành ở phía trước ra ôm tiểu tử lên, ngồi xổm xuống kiểm tra người bé.

      Mẹ con hai người còn chưa thấy Lục Thành cuống cuồng chạy tới , đại nam nhân thân cao như ngựa nhảy xuống khiến bọt nước văng khắp nơi, Ngưng Hương mới vừa giúp A Nam lau mặt lại bị Lục Thành đổ ập xuống làm nước bắn khắp người nàng, đầu tóc mặt nửa người đều ướt.

      Tác giả có lời muốn : mọi người ngủ ngon nhé ~

    2. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 48:
      Edit+Beta: Hà

      Lục Thành lo lắng cho nhi tử nên chạy nhanh tới ngồi xỗm bên cạnh Ngưng Hương nhìn A Nam, lại nhìn Ngưng Hương bên cạnh.

      Bàn tay bé của A Nam lau mặt, lại nhìn thấy mặt mũi nương đều đầy nước, đầu tóc ướt sũng, tiểu tử nhếch miệng cười đưa tay sờ nương, "Nước!"

      Lục Thành nghe vậy liền quay đầu sang, lúc này mới nhìn thấy bộ dáng nhếc nhác của Ngưng Hương.

      Tuy nhếch nhác, nhưng lại rất quyến rũ.

      Mái tóc ướt đẫm lộn xộn dính vào cái trán trơn bóng, dưới mái tóc đen nhánh là mặt mày như vẽ. Bọt nước trong suốt từ lọn tóc lăn xuống chảy qua khuôn mặt trắng hồng của nàng. Cong qua khóe môi xinh đẹp rồi nhanh chóng rơi xuống cái cằm nhọn tinh xảo của nàng. Ánh mắt Lục Thành tự chủ được mà tiếp tục nhìn xuống, thấy nửa áo nàng ướt đẫm, chỗ đó phồng lên ràng, thậm chí có thể nhìn xuyên qua chiếc áo mỏng xanh nhạt dính sát người nàng trông thấy cái bụng bên trong. Phía là cái yếm màu hồng thêu hoa...

      Cảnh sắc tuy đẹp, mặc dù là ngày nhớ đêm mong, chuyện ngày hôm qua khiến cho hai bàn tay Lục Thành có ấn tượng sâu sắc. Nếu thành công làm cho nàng thích mình sau khi lấy nàng về nhà muốn sờ thế nào sờ thế đó, nàng cũng thể trốn được, nhưng nếu như bây giờ nhất thời để thỏa mãn đôi mắt mà khiến nàng hiểu lầm mình vô liêm sỉ vậy đời này cũng đừng mong cưới được nàng.

      "Chậm chút cẩn thận lại ngã." Vội vã dặn dò nhi tử câu rồi Lục Thành sải bước về phía xa xa.

      người ướt đẫm như vậy Ngưng Hương cũng biết bản thân nhếch nhác muốn rời , ngờ Lục Thành lại trước bước.

      Nhìn vào bản thân người, lại nhìn nam nhân đầu cũng quay lại mà rời , trong lòng Ngưng Hương từ từ dâng lên tia khác thường.

      Người này sao lại đột nhiên trở nên quân tử như vậy?

      Dựa theo hành động hôm qua của hôm nay hẳn là ước gì được dựa vào nàng chứ?

      "Nương!"

      Thấy nương nhìn mình, A Nam như con lươn như chui vào trong lòng Ngưng Hương, tiểu tử khí lực rất lớn, Ngưng Hương ngồi vững bỗng nhiên cái mông của A Nam liền ngồi xuống. Nước nhanh chóng tràn lên khiến Ngưng Hương từ ngực trở xuống trong nháy mắt ướt đẫm, đầu sỏ gây chuyện còn biết mình gây họa mà quay người lại đứng giữa hai chân Ngưng Hương, thân thể bé dựa vào ngực Ngưng Hương, ngửa đầu lên cười với ở phía trước.

      A Đào cười ha ha, "Từ tỷ tỷ, đại ca muội tắm cho A Nam chính là như vậy đó!"

      Trong thùng tắm trong nhà, nàng vô tình nhìn thấy đại ca cùng với A Nam tắm rửa, đại ca ngồi, còn A Nam đứng phía trước.

      Ngưng Hương dở khóc dở cười, dư quang lại thấy Lục Thành bên kia tò mò nhìn sang lập tức lại xoay người, nàng chợt cảm thấy lúng túng, chống đất muốn đứng lên.

      "!" A Nam nóng nảy ôm lấy Ngưng Hương chịu để cho nàng .

      "Dù sao cũng ướt rồi, nàng cũng ở trong nước chơi lát , ta qua bên kia tìm cá, nhìn các ngươi đâu." Lục Thành hiểu nội tâm nàng băn khoăn, đành lớn tiếng , xong lại xa xa. chỉ hy vọng nàng thả lỏng bản thân, sảng khoái chơi đùa lúc, là nam nhân, nuôi cả gia đình cũng thấy khổ mà nàng lại là nương mềm mại yếu ớt, sống như vậy quá mệt mỏi.

      "Rửa!" A Nam vẩy nước lên người nàng, muốn giúp nương tắm rửa.

      "Từ tỷ tỷ, trong bao quần áo của tỷ còn bộ nào khác ?" A Đào đứng bên cạnh, mắt to hâm mộ nhìn nàng cùng A Nam, " sao, tí nữa để vậy khô thôi, ta mang theo quần áo, muốn ở trong nước chơi cũng được."

      đứa chuyện với nàng, còn đứa sờ lung tung ở mặt nàng, Ngưng Hương nhìn hai đứa bé bên cạnh, nghĩ đến mình năm sáu tuổi cũng từng cùng đường huynh và đường muội Bắc Hà tắm hồ, bây giờ lại cảm nhận được niềm vui lâu, nước trong hồ bao bọc xung quanh thoải mái, nàng hít hơi sâu, đỡ A Nam xoay người lại, nàng đưa lưng về phía Lục Thành dụ dỗ tiểu tử, "Được, để tắm rửa cho A Nam."

      Tiểu tử thúi này biết cách sai bảo người khác.

      Tiếng nước chảy ào ào, kèm theo giọng dịu dàng của nàng cùng với A Nam và A Đào liên tục cười ngừng, Lục Thành đứng cách xa mấy trượng yên lòng nhìn chằm chằm mặt nước, nhiều lần muốn vụng trộm nhìn chút lại sợ bị nàng trông thấy lại thất bại trong gang tấc, đành phải cứng rắn nhịn lại.

      Cho đến khi nghe thấy A Đào kinh ngạc hô lên, "A Nam được phép sờ loạn!"

      Ngực Lục Thành lập tức căng thẳng.

      ngày ngày ôm nhi tử ngủ, biết tiểu tử này buổi tối lúc ngủ thích chạm vào chỗ nào, chẳng lẽ sờ nàng?

      Tim đập thình thịch thình thịch nhanh, Lục Thành làm bộ như cúi đầu tìm cá, lặng lẽ nghiêng người liếc qua.

      Vừa hay nhìn thấy nàng đứng lên đưa lưng về phía , váy dài ướt nhẹp dán ở người lộ ra vòng eo mảnh mai kinh người, phía dưới chính là cái mông mượt mà... Nàng khom lưng ôm A Nam, nửa người nghiêng về phía trước, cái mông nở nang được làn váy bao xung quanh vểnh lên phía .

      Đáy lòng Lục Thành thình thịch bốc hỏa, con mắt nhìn nàng đỏ lên, trong đầu dường như có giọng kêu gào xông lên, trực tiếp nắm chặt eo của nàng...

      Ngưng Hương biết động tác vô tình của nàng đốt cháy nam nhân xa xa rình coi, nàng cố ý ôm A Nam tắm rửa sạch ở bên tay trái để che chắn bộ ngực của mình, sau đó từng bước từng bước về bờ, đem tiểu tử lau sạch rồi nàng cũng phải trốn vào trong rừng đổi quần áo.

      "A Đào đến đây giúp tỷ tỷ tay." Vừa lên bờ lại nhìn thấy A Đào còn nâng váy nghịch ở trong nước, Ngưng Hương giọng kêu, lúc chuyện nhịn được nhìn Lục Thành ở bên kia, nhìn thấy nam nhân trước sau vẫn đàng hoàng quay lưng về phía mình, bất mãn của Ngưng Hương về chuyện hôm qua đối với nàng bất tri bất giác giảm bớt .

      Có lẽ lúc đó chỉ nhất thời nhịn được thôi?

      Tình hình lúc ấy hai người đứng gần nhau như vậy, còn có người lời đâm kích khiến xúc động.

      Nhưng mặc kệ nàng đẩy thế nào cũng đều nghe, chỉ muốn nhất thời nảy sinh thú tính với nàng.

      Lý do đó cũng thể tha thứ.

      Thu hồi ánh mắt, Ngưng Hương muốn nhớ lại nữa.

      Mà ở chỗ Ngưng Hương nhìn thấy, Lục Thành nhìn chằm chằm chiếc quần bị tiểu huynh đệ chống đỡ nổi lên, niệm bao nhiêu a di đà phật cũng có có tác dụng, Lục Thành cắn răng chạy về phía cánh rừng đối diện.

      "Đại ca huynh đâu vậy?" A Đào nghi ngờ hỏi.

      "Ta thấy con thỏ, nhanh trở về thôi." Lục Thành khàn khàn .

      Ngưng Hương nghe thấy giọng của thích hợp, quay đầu lại nhìn thấy tấm lưng bóng loáng của Lục Thành ra, nàng lại lập tức cúi đầu.

      Thừa dịp Lục Thành có ở đây, Ngưng Hương để A Đào trông coi A Nam, còn nàng mang theo bao đồ trốn ở sau mấy tảng đá lớn gần hồ. Vừa mới cởi y phục ẩm ướt ra liền nghe giọng A Nam a a, còn có tiếng A Đào ngăn cho bé tới. Ngưng Hương vừa buồn cười lại sốt ruột, dù A Nam chỉ là trẻ con nhưng nàng cũng muốn để bé nhìn thấy toàn thân của nàng.

      Xoa xoa vài cái đơn giản, Ngưng Hương nhanh chóng thay xong quần áo lại dụ dỗ A Nam câu, sau đó đem quần áo ướt sũng phơi nắng ở tảng đá, áo lớt bên trong che ở phía dưới. Mùa hè mặt trời nắng gay gắt như vậy cũng có thể phơi khô.

      Sau khi thu dọn xong Ngưng Hương dẫn hai đứa bé ngồi dưới gốc cây, cầm nhánh cây vẽ ở cát. A Đào khát nước liền tới chỗ xe lừa lấy đào. A Nam đưa tay phải bắt lấy quả, Ngưng Hương sợ bé mắc nghẹn đành tỉ mỉ bóc vỏ móc thịt bên trong cho bé ăn, ngón tay mảnh mai như ngọc, đào đỏ hồng, khiến người nhìn đẹp mắt.

      "Tay Từ tỷ tỷ là đẹp." A Đào hâm mộ khen, xong lại duỗi tay của mình ra coi.

      A Nam thấy cũng giơ tay lên, bàn tay bé mập mạp, mu bàn tay đều là thịt.

      Ngưng Hương buồn cười, hôn A Nam cái lại an ủi A Đào: "A Đào đừng vội, chờ muội lớn như tỷ tỷ cũng như vậy thôi, nhất định là còn đẹp hơn so với tỷ tỷ." Dung mạo huynh đệ Lục gia đều cực kỳ xuất chúng, A Đào mới bảy tuổi lại có bộ dáng của tiểu mỹ nhân, lớn lên tuyệt đối là nương khiến người xung quanh thích.

      A Đào tưởng tượng ra bản thân sau khi lớn lên có bộ dáng gì, đành ngồi xếp bằng ở bên cạnh Ngưng Hương, vừa ăn đào vừa nhìn vào trong rừng cây đối diện, lo lắng hỏi: "Đại ca có thể bắt được con thỏ ?"

      Ngưng Hương nhìn thoáng qua, gì.

      Con thỏ dễ bắt như vậy chứ?

      Nhưng căn bản là Lục Thành nhìn thấy thỏ.

      nhắm mắt tay chống thân cây, tay nhấc quần tay kia vội vàng an ủi huynh đệ, môi động đè nén gọi nhũ danh của nàng.

      muốn như vậy, nhưng thực nhịn nổi.

      Hương Nhi, Hương Nhi, Hương Nhi, biết gọi lần thứ bao nhiêu đột nhiên Lục Thành kêu ra tiếng khàn khàn, cuối run run.

      Tiếng vang quái dị trong rừng cuối cùng cũng biến mất.

      Lục Thành nhắm mắt bình tĩnh trở lại, qua lúc sau mới từ từ kéo quần lên.

      Trong rừng gió, khuôn mặt nam nhân tuấn mỹ giống như vừa mới bị phơi nắng lộ ra màu đỏ khác thường, bên trong đôi mắt hoa đào ánh nước lưu động, giống dịu dàng cũng giống ngượng ngùng, vừa phức tạp lại có chút dụ hoặc, nếu như lúc này có vị nương nào đứng trước mặt , chỉ cần bị nhìn cái ném tim của nàng cho .

      Lục Thành thấy mình mà cũng nghĩ tới khuôn mặt của mình có bao nhiêu dụ dỗ khiến nữ nhân thích, chỉ cảm thấy áy náy.

      trách được nàng thích , mới nhìn nàng chút mà làm chuyện gì đây?

      Tìm cách tiếp cận nàng sai, nhưng ở trước mặt bắt nạt nàng mà bên dưới cũng thầm bắt nạt nàng xác thực chính là súc sinh.

      Cảm thấy thẹn trong lòng, Lục Thành còn lòng dạ nào nào mà nhớ lại mùi vị thần tiên, bước chân nặng nề trở về, nhìn thấy có người cố làm ra vẻ bình tĩnh.

      Ngưng Hương nhanh chóng phát biến hóa của Lục Thành.

      Trước khi bắt thỏ vẫn thường trắng trợn nhìn nàng, da mặt dày, nhưng bây giờ lại giống như lảng tránh đối mặt với nàng.

      Bởi vì bắt được thỏ nên cảm thấy mất mặt sao?

      Nhưng mà bắt được cá nướng ăn rất ngon.

      Nàng cúi đầu ăn cá, nghĩ đến Lục Thành lại bởi vì chuyện này mà cảm thấy mất mặt, Ngưng Hương hiểu sao lại cảm thấy xấu như vậy .

      "Đại ca, khi nào chúng ta phủ thành?"

      A Đào ăn no ngồi xổm ở bên hồ rửa mặt, khi quay về liền hỏi.

      Cuối cùng Lục Thành cũng chịu nhìn về phía Ngưng Hương, "Bây giờ mặt trời nóng nhất, nghỉ thêm lát nữa rồi nhé?"

      Ngưng Hương nhìn A Nam ở trong lòng mệt rã rời, vẻ mặt dịu dàng gật đầu.

      Đại khái là "rất lâu" nhìn nàng, bỗng nhiên bây giờ lại thấy bộ dáng nàng dịu dàng như vậy khiến Lục Thành nhìn thấy thất thần.

      Khuôn mặt to như vậy vẫn chăm chăm nhìn mình, Ngưng Hương có cảm giác mới là lạ, nàng thoáng ngẩng đầu nhíu mày cảnh cáo.

      Nếu thức thời khi thấy nàng nhíu mày nên tránh xa chút.

      "Ta cầm đệm xe xuống trải cát ngủ lát." Lục Thành hết sức biết điều đứng lên.

      bám Ngưng Hương cũng tức giận, nàng nhìn Lục Thành đem đệm trải dưới gốc cây, sau đó cúi đầu hướng về phía nàng : "Các nàng ngủ ở đây , ta lên xe ngủ."

      Ngưng Hương khẽ ừ tiếng.

      Bởi vì nửa ngày nay rất đàng hoàng, còn có A Đào ở bên người nên Ngưng Hương dụ dỗ A Nam ngủ nàng cũng an tâm ngủ thiếp .

      Lục Thành ở xe lừa từ từ ngồi dậy, dựa vào vách xe nhìn nàng nằm nghiêng đưa lưng về phía .

      thực rất muốn kết hôn với nương này, bắt nạt nàng là đúng, nhưng thích nàng, đại nam nhân như lại nhìn thấy bộ dáng người câu dẫn như vậy khiến động sắc tâm. Nhưng tâm như vậy sao? Ai cưới vợ rồi mà chỉ nghĩ tới ôm nhau ngủ trong chăn ? Đối với nàng muốn có loại đó tâm tư đó rất khó, như vậy mới là bình thường.

      Chỉ cần kiềm chế bản thân tốt là được rồi, đừng để cho nàng biết đừng chọc giận nàng là tốt rồi.

      Sau khi suy nghĩ ràng, trong lòng Lục Thành thoải mái cười, nhìn người lát rồi chuyển hướng nhìn về phía bao đồ của nàng ở xe lừa.

      Nàng cần bạc của vụng trộm đưa cho nàng là được.

      Chỉ là vừa mở ra bao đồ ra thấy bên trong trống trơn , Lục Thành tâm tư xoay chuyển lặng lẽ xuống xe, tiếng động tới chỗ mấy khối gom y phục của nàng lại. Cái áo xanh nhạt, tiếp theo là cái váy dài màu trắng. Lục Thành nhàng sờ sờ, đè xuống cảm giác hưng phấn trong ngực giống như sờ nàng vậy, lúc này mới đem cái áo thu vào.

      Ai ngờ vừa cầm chiếc áo lên, phía dưới vẫn còn dấu hai món đồ.

      cái yếm màu hồng phấn thêu hoa đào ỏ giữa. cái tiết khố màu trắng.

      Nhìn chằm chằm chiếc yếm khéo léo, mũi Lục Thành đột nhiên có chút nóng.

      Có tật giật mình, quay đầu nhìn về phía nương vẫn ngủ, Lục Thành dám nhìn nữa mà nhanh chóng đem quần áo vừa mới cầm lấy trả về chỗ cũ.

      Tiểu nương vốn vẫn oán giận , nếu để cho nàng biết mình nhìn trộm qua quần áo của nàng phải nàng vẫn hận chết sao?

      Trải lại như cũ rồi Lục Thành mới hít hơi quay trở về, gần tới xe lừa dừng chút rồi chuyển hướng vào trong rừng.

      Trước lạ sau quen, lần này Lục Thành còn xấu hổ như trước nữa, sau khi an ủi tiểu huynh đệ kết thúc dựa vào thân cây, dư vị vẫn còn lâng lâng.

      Nếu được ôm nàng có tư vị gì?

      Nhưng muốn ôm nàng trước hết phải giúp nàng chuộc thân mới được.

      đường về phủ thành A Nam lại muốn xuỵt xuỵt, Lục Thành cố ý dừng xe để Ngưng Hương ôm A Nam qua bên đường xuỵt xuỵt.

      Ngưng Hương suy nghĩ nhiều mà ôm A Nam xuống xe qua đó.

      Lục Thành nhìn muội muội lắc đầu, sau đó nhanh lấy túi tiền ra nhét vào trong bao quần áo của Ngưng Hương, lại sợ túi tiền rớt ra lại uổng tâm huyết của , Lục Thành cố ý đem túi tiền nhét vào bên trong bộ quần áo. Trong lòng căng thẳng, cũng biết đụng phải cái gì mà chỉ lo gói kỹ lại rồi cột chặt bọc đồ lại, vội vã trở lại trước xe.

      A Đào rất hiểu chuyện, biểu coi như cái gì cũng thấy, con mắt cũng nhìn vào bọc đồ của Ngưng Hương.

      Ngưng Hương cũng hề động tới bọc y phục của mình, căn bản là nàng có nghi ngờ gì huynh muội Lục gia tay chân sạch với nàng.

      Sắp đến phủ thành, Ngưng Hương cẩn thận sớm dỗ A Nam ngủ thiếp , sau đó giao cho A Đào ôm rồi nàng cầm bao đồ xuống xe.

      "Ngày hôm nay nàng cảm thấy như thế nào?" Lục Thành ở phía trước ngăn nàng lại, nhìn vào mắt của nàng hỏi.

      khiến cho người ta có có cảm giác tính cách bá đạo của trở lại, Ngưng Hương suy nghĩ chút rồi rủ mắt : "Rất vui, ngươi tốt với ta ta cũng đều biết, nhưng..."

      "Vậy sớm chuộc thân " Lục Thành cắt đứt lời nàng sắp cự tuyệt, thấp giọng khuyên nhủ, "Chuộc thân mới tự do hàng nhày được."

      câu nhàng như vậy lại trực tiếp đánh vào trong lòng Ngưng Hương.

      Ngày qua ngày tự do tự tại, nàng nằm mơ cũng muốn như vậy.

      Nhưng lại biết nàng muốn chuộc thân đơn giản chỉ là bạc.

      cũng cần biết.

      "Mấy ngày này Lục đại ca giúp ta rất nhiều, ta đều hiểu." Ngưng Hương nhìn vạt áo của , trầm mặc chốc lát lại , giọng thành khẩn, "Lục đại ca, ngươi là người tốt, ngày đó ta, ta biết ngươi phải cố ý, chúng ta đều quên hết , ta tự chăm sóc bản thân tốt, cũng chúc ngươi về sau cưới được nương tốt, hai người cùng nhau chăm sóc A Nam."

      xong câu cuối cùng, Ngưng Hương đè xuống cảm xúc của mình rồi nhìn cái, bước nhanh .

      Tác giả có lời muốn : a a a, tới muộn, ta có tội! ! !

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      a ko có định lực ji cả, mới nhìn thôi mà vậy, mốt cưới về sao đây????

    4. chau007153

      chau007153 Well-Known Member

      Bài viết:
      146
      Được thích:
      932
      Ko biết chừng nào NH mới chuột thân dc day. Nàng cố gắng nha, truyện rât hay

    5. truth205

      truth205 New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      17
      Tuyệt cú mèo..!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :