1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 116: Bày Kế ()

      Edit : Linh Sờ Tinh



      "Lần này Trắc phi vì thứ muội nên mới chịu tội, vậy mà còn biện hộ cho nàng ấy sao ?" Tông Chính Minh dựa vào tường, chờ đợi câu trả lời của Mộ Tịch Dao.


      Nhắc tới em hồ đồ kia, Mộ Tịch Dao vô cùng cảm thấy bất lực. Tính tình tuy chưa tới mức hư hỏng, nhưng đầu óc lại khiến cho người khác phải tức hộc máu ! Đến cả đảng phái phản tặc của Thục trung cũng dám dây vào , em này thấy cuộc sống quá thuận lợi, nên vừa ý ?


      "Điện hạ cứ theo quy củ là được rồi, nàng mà còn tiến bộ, sớm hay muộn tự hại mình, hại người." Tức nhất chính là Mộ Tịch Đình tuy là thứ phi, lại có tý tự giác nào. Ba lần bốn lượt bị người hãm hại, thế mà biết tự kiểm điểm! Đầu tiên là bị đẻ non, lần này là lần thứ hai. Nàng ấy còn muốn bị mưu hại thêm mấy lần, mới có thể hiểu cách sinh tồn của nữ nhân chốn hậu viện đây?


      "Lục đệ bị hành thích, trắc phi hề lo lắng?" Tông Chính Minh có chút nghi hoặc. Nghe giọng của Mộ Tịch Dao vô cùng tốt, cảm giác như người ăn no ngủ kỹ chứ hề có chút lo lắng gì.


      Mộ Tịch Dao gách khuỷu tay chống má, chậm rãi cười."Lục Điện hạ tất nhiên là bình an vô ."


      Chỉ cần nhìn vẻ mặt buồn bực của tên trung niên kia là chứng minh bọn chưa thành công. Tông Chính Minh hỏi như thế , chỉ vì chưa từng nhìn thấy vẻ mặt của tên quản đại nhân mà thôi.


      "Trắc phi thực tin tưởng lục đệ." Tông Chính Minh cảm thán. ngờ Mộ Tịch Dao lại tin tưởng Tông Chính Lâm như thế. Nếu lúc trước nàng vào phủ ngũ hoàng tử, liệu hôm nay nàng cũng đợi như thế này ?


      Mộ Tịch Dao vuốt chiếc nhẫn tay, đôi mắt đẹp hơi nheo lại. Nếu như Tông Chính Lâm bị thất thủ trong tay kẻ giả mạo, lúc này việc mà nàng muốn quan tâm phải là làm sao để thoát vây, mà là làm thế nào để tìm cho mình đường lui.


      "Nêud như kịp thoát trước khi phụ hoàng hồi kinh, trắc phi tính làm như thế nào ?" Sau khi dung bí dược ,Tông Chính Minh hồi phục, đợi dược có tác dụng, liền vận công giải huyệt. nghĩ cho dù chỉ có tia hi vọng, cũng toàn lực ứng phó để có thể cứu này bình an trở về. Nhưng mà những chuyện sau đó bất lực.


      "Điện hạ lo thiếp mang danh mất trong sạch?" Mộ Tịch Dao chớp lông mi, hai mắt đen láy nhìn ra bên ngoài.


      "Nếu Lục Điện hạ có thể tìm tới đây thiếp sao lại có thể liên lụy ngài ấy?"


      chỉ có Tông Chính Lâm thể bị liên luỵ mà ngay cả Mộ Tịch Đình cũng phải thoát ra!


      Mộ Tịch Dao còn hừng hực khí thế , nghĩ cách thu thập nội ứng, đả kích nghịch đảng. Lại biết vị ngũ điện hạ bị nhốt ở cách vách bị câu trả lời ràng của nàng mà phát hoảng.


      Tông Chính Minh hiểu lầm, vội vàng trấn an, "Về thanh danh, còn có cách, nàng chớ để..."


      Mộ Tịch Dao hiểu ý của , vội cảm thấy xấu hổ."Điện hạ, ngài nghĩ xa rồi." Đây quả thực là ngài đánh giá cao thiếp rồi. Thiếp có cái giác ngộ đó ...


      Lại , cái thứ danh dự chó má kia chẳng phải đều từ người định đoạt hay sao. Nàng có thể ngốc đến mức chịu chết ở dưới mồm mép của người khác hay sao? Nàng lập chí phải làm Sủng Phi, giờ mới dính phải mấy việc lẻ tẻ mà xong sau này làm sao mà mị hoặc hoàng đế, hoành hành ngang ngược, ỷ thế hiếp người ở hậu cung đây?


      Mới nghĩ đến cảnh mình "Tự tử" cách bi tráng như thế, nhịn được mà sợ run cả người.


      Chỉ sợ chưa cần nàng khẳng khái chịu chết, boss giận dữ bóp chết nàng trước ấy chứ. Theo cá tính của Tông Chính Lâm nếu mình dám làm xằng bậy cách đầu óc như thế, phụ “ mảnh chân tình” của ngay lập tức Lục Điện hạ lấy roi hung hăng mà đánh cho nàng tỉnh lại.


      Mộ Tịch Dao lắc lắc đầu, việc này phải nhanh chóng làm sáng tỏ. nếu khi boss tìm đến, nhỡ nảy sinh hiểu lầm nàng nguy to.


      "Điện hạ, thiếp mặc dù ngu dốt, nhưng cũng biết cách tự bảo vệ mình. Điện hạ nhà ta từng , thiếp chỉ cần ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh người là được rồi." Giải thích như thế này hẳn là được rồi. Mặc dù sau này boss có truy cứu việc hôm nay cũng tìm ra sơ sót gì.


      Mộ Tịch Dao còn vờ vịt giả dạng đoan trang thục nữ nghe thấy tiếng nổ phía sau, sợ tới mức bỗng nhiên đứng dậy.


      "Lời này của Kiều Kiều, bản điện hạ cực kỳ thích."


      Tông Chính Lâm mặc thân cẩm bào màu đen như mực, khí thế bừng bừng, mắt phượng rạng rỡ, cứ như vậy đứng ở cửa gắt gao nhìn nàng chằm chằm. Ánh mắt sáng ngời ấy khiến nàng hơi muốn né tránh.


      Lục điện hạ đứng ở ngoài cửa hồi lâu, làm kẻ nghe lén mà hề cảm thấy xấu hổ. Đột nhiên nghe được câu ấm lòng như thế của Mộ Tịch Dao, nhất thời thể khắc chế, muốn ôm nàng chặt, nên dứt khoát đạp cửa vào nhà.


      Mộ Tịch Dao kinh ngạc nhìn vội vàng đến cạnh mình, tay kéo nàng vào trong ngực, gắt gao ôm lấy người.


      "Kiều Kiều." Giọng khàn khàn của Tông Chính Lâm vang lên, như ngăn chặn cơn sóng quay cuồng trong lòng, khẽ hôn lên đỉnh đầu nàng.


      Rốt cục chịu phục rồi .


      Lúc ở ngoài cửa, trong khoảng khắc nghe thấy giọng của nàng, tay thế mà lại run run. Lúc đó mới hiểu được, nỗi nhớ mong nàng lại mãnh liệt đến thế. Nếu phải đứng đó lúc lâu, tâm trạng trở nên bình tĩnh, chỉ sợ lúc này khống chế được mà muốn nghiền nát nàng trong vòng tay mình, như thế chỉ sợ dọa sợ nàng mất. Cái này mang cốt nhục của còn thực khổ sở.


      Mộ Tịch Dao bị dùng sức ôm chặt, chút bất an liền tiêu tán trong nháy mắt.


      "Điện hạ." Hai tay nàng chậm rãi ôm lấy thắt lưng , đầu chôn vào ngực , chóp mũi nàng có chút cay cay.


      phải là hoàn toàn để ý . Dù cho nàng luôn nghĩ mình phải kiên cường. Nàng muốn cùng người khác đua tranh ,thậm chí còn phải tranh với trời cao. Nàng cũng cảm thấy mệt.


      Mưu tính trăm bề, cũng phải chuyện gì cũng như ý. Nàng nghĩ mình rất cứng cỏi, cho nên luôn duy trì bình tĩnh và tin tưởng. Cũng may, Tông Chính Lâm quả nhiên phụ mong đợi của nàng, tới kịp lúc.


      Tông Chính Lâm cẩn thận kiểm tra nàng phen, thấy nàng bình yên có nguy hiểm gì, sau đó bế nàng ngồi xuống, cúi người là nụ hôn dài mà nồng nhiệt.


      Đúng là nhịn nổi.


      rất khát vọng nàng, bây giờ nàng ở trước mắt, tất cả những điều cố kỵ đều thành bọt sóng. Vốn lo lắng phát hoả kiềm chế nổi , lòng nóng như lửa đốt, nay lại thấy nàng thuận theo, ỷ lại , nên tất cả hóa thành động tình, mãnh liệt dâng lên.


      "Điện hạ, ở cách vách..." Mộ Tịch Dao nhớ tới Tông Chính Minh còn bị nhốt ở phòng bên cạnh, nên bắt đầu giãy dụa.


      Tông Chính Lâm tâm tâm niệm niệm nàng cả ngày nay, sao cho phép nàng kháng cự.


      " có người dẫn đường cho ." Tông Chính Minh đứng ở phòng chính chờ.


      Tông Chính Lâm nâng cằm nàng lên, trong đôi mắt phượng tràn đầy lửa nóng, "Kiều Kiều có nhớ ta?"


      Mộ Tịch Dao mở to đôi mắt ướt sũng , ngửa đầu nhìn , nhìn trong mắt còn có tia máu ràng , trong lòng run lên. Lại nhìn tinh thần tuy tốt, nhưng trang dung chỉnh tề như ngày thường, thế nhưng lại đẹp trai vô cùng.


      Đôi tay bé của nàng ôm trọn khuôn mặt tuấn tú, đôi môi đỏ mọng non mềm nhàng in mí mắt .


      Tông Chính Lâm thấy vẻ ôn nhu của nàng, toàn thân đều kêu gào muốn cùng nàng thân cận, thể chờ đợi cho dù chỉ là tích tắc.


      Mộ Tịch Dao ngửa đầu , run rẩy, lông mi ngừng chớp. Nghênh đón nụ hôn nóng bỏng nồng nhiệt như sóng cuộn trào dâng. Dưới mông nàng thấy rung động gắng gượng của ai đó , nhưng sức nóng đó khiến nàng mềm cả người.


      Tông Chính Lâm cúi người thở dài cảm khái bên tai nàng."Kiều Kiều, bản điện hạ thực quá mong nhớ nàng, bây giờ đây thực hận thể nuốt nàng vào bụng."


      Thân thể của Mộ Tịch Dao ngứa ngáy, bị lời trắng của khiến nàng xấu hổ đến phải nghiêng đầu trốn tránh.


      "Nơi này tiện làm gì, để bản điện hạ ôm ôm thôi, Kiều Kiều nhịn chút." xong, bàn tay to lập tức vào vạt áo nàng, hung hăng nắm lấy khối mềm mại, thỏa mãn kêu rên.


      "Quả nhiên là tinh câu hồn. Dính phải ngươi, đúng là muốn được." Tông Chính Lâm kéo hai tay nàng vòng qua sau gáy , đôi bàn tay song song nắm lấy hai khối đẫy đà, mắt phượng đổi màu đỏ tươi.


      "Ân ~~" Mộ Tịch Dao bị xoa nắn thấy thoải mái, thân mình tự giác nhàng vặn vẹo.


      Khối lửa nóng của Tông Chính Lâm bị nàng cọ mà đau, tiếng rên liên tục vang lên.


      "Thực đòi mạng ." Tông Chính Lâm thở hổn hển cảm khái .


      bế nàng đặt ở kháng, rồi cách ra khá xa chút, vận công áp chế xao động dưới bụng.


      Nếu là ngày thường, Mộ Tịch Dao tất nhiên chủ động thay giải quyết, tránh cho nghẹn đau khổ. Nhưng hôm nay lại khác, họ còn có chuyện quan trọng, Tông Chính Lâm có thể kịp thời thu tay lại, rất dễ dàng. Nàng sao còn dám lại trêu chọc .


      lát sau, Tông Chính Lâm đứng dậy hôn lên trán nàng.


      "Điện hạ, có thể xử lý nghịch tặc chậm ngày ?" Nếu động thủ vào hôm nay, thanh danh của nàng khỏi bị nghi ngờ. Nghịch tặc vừa bị tiêu diệt, trắc phi liền xuất ở trong nhà, nếu thế có phải là quá khéo hay ?


      Ánh mắt Tông Chính Lâm sáng lên, xoa xoa đỉnh đầu của nàng.


      "Đêm nay Trắc phi của Bản điện hạ nghỉ ở Mộ phủ, còn nghịc tặc đến giữa trưa ngày mai mới bị tra ra."


      Mộ Tịch Dao kéo thấp xuống chút, tặng nụ hôn. Về vấn đề thời gian có thể sắp xếp, nhưng nếu chỉ như thế quá ít. Những vấn đề còn lại , nàng xử lý.


      Tông Chính Lâm để nàng ở trong phòng nửa canh giờ, sau khi thương lượng các bước tiếp theo với Tông Chính Minh, hai nhóm người lần lượt rút khỏi .


      Về phần nghịch đảng, đều bị Ngọc của hồng lâu cẩn thận chiếu cố. Người này là tông sư dùng dược, so với người Thục trung, còn cao hơn bậc.

      *****


      Trong Mộ phủ, sau khi Mộ đại nhân và Vu thị nhạn được tin của Lục điện hạ, liền hoảng loạn, nhưng dám biểu lộ. Sai người đón nữ vệ mà Lục điện hạ an bày nhập phủ, trước mặt người khác chỉ lộ ra cánh tay thon thon như ngọc, sau đó trực tiếp nâng vào sương phòng, giả làm Mộ Tịch Dao đến dưỡng thai.


      Vốn nghĩ rằng điện hạ phải mất hai ba ngày để tìm người, ngờ đêm đó dẫn theo Mộ Tịch Dao về nhà.


      Thấy nữ nhi bình yên vô , hai người mới an tâm, để hai người tự sương phòng trò chuyện.


      Mới vừa bước qua cửa, Tông Chính Lâm bắt bàn tay bé của nàng dí xuống dưới thân .


      "Kiều Kiều, ta nhịn được nữa."


      Vì có thể đem nàng và Tông Chính Minh thuận lợi trở về từ trong tay của phản đảng cách thuận lợi, Tông Chính Lâm cố nén dục vọng bị Mộ Tịch Dao khơi mào, cùng Tông Chính Minh chuyện hồi lâu, sau lại trấn an Mộ đại nhân và Vu thị, vất vả về đến trong phòng, khi xung quanh còn ai khác Lục Điện hạ nào còn cố kị điều gì .


      Mộ Tịch Dao bị hành động cầu hoan hề ngượng ngùng của làm cho đỏ mặt.


      Boss đại nhân, ngài tuy bị nghẹn khuất lúc, nhưng cũng cần gấp như vậy ?


      Tông Chính Lâm đưa tay nàng vào trong quần lót của , nhưng mắt phượng chỉ lo nhìn người nàng, tay trái mới vươn đem vạt áo nàng đẩy ra.


      Đôi núi ngọc vừa vặn no đủ chặt chẽ cuốn lấy tầm mắt, khiến người sục sôi."Kiều Kiều, bản điện hạ vì nàng màn nóng ruột nóng gan, tiểu tâm can nhà ngươi có chút cảm niệm nào ?" xong cũng cần nàng trả lời, trực tiếp ngậm lấy khối ngọc mềm mại, cuốn lấy, khẽ cắn.


      Tông Chính Lâm làm việc này, Mộ Tịch Dao càng lúc càng thấy biết xấu hổ. Những lời này thực ít nghe thấy, khiến lỗ tai Mộ Tịch Dao cũng trở nên nóng rẫy. thuận theo dục vọng nguyên thủy của con người, có được sảng khoái, đều khàn khàn chia sẻ với Mộ Tịch Dao.


      "Kiều Kiều, nhanh chút nữa." Tông Chính Lâm áp gáy nàng, thấy mắt nàng mị nhãn như tơ, long lanh bóng nước, dưới thân giật mình cái, nháy mắt còn giữ nổi.


      "Ách." Toàn thân Tông Chính Lâm co rút, gắt gao đè đầu nàng vào chỗ yết hầu của mình, khối cực nóng nhảy vài cái mới chịu thu binh.


      Cả người Mộ Tịch Dao trần trụi, cứ thế mà chậm rãi đứng dậy, đối diện với đôi mắt thâm thúy của Lục điện hạ.


      "Điện hạ, muốn tắm rửa." Nàng mệt đến muốn động nữa, thân mình kề sát vào người Tông Chính Lâm, muốn kêu nước tắm rửa.


      ngồi đó, ôm lấy nàng, cả người trần truồng, thèm khoác áo ngoài, đứng dậy về phía phòng tắm.


      Sau lúc lâu, bên trong lại truyền ra tiếng Mộ Tịch Dao hờn dỗi, "Điện hạ! Ngài sao biết tiết chế thế."


      Lục Điện hạ lười nhác đáp lại, " tinh ngay trước mặt, bản điện hạ đủ định lực."


      Sau đó là giọng nữ nhân khinh ngâm nức nở, lã chã rên rỉ.


      Cuối cùng Mộ Tịch Dao cũng phát giác ra di chứng của việc bị bắt cóc quá mức dọa người. Tông Chính Lâm bá đạo cường thế quen , lần này bị nghịch khiêu khích cách nghiêm trọng, đánh mất nữ nhân của mình ở ngay trong chính phủ của mình, việc này khiến bị kích thích, vốn nghĩ rằng tình cảm đối với chỉ là thứ nước chảy đá mòn, giờ bỗng nhiên như mạch ngầm phun trào. Mà người có thể gánh vác thứ tình cảm mênh mông của ngoài Mộ Tịch Dao còn ai nữa.


      Mộ Tịch Dao bị đùa nghịch liên tục, phải cầu xin tha thứ, nếu là ngày thường, nên thương tiếc nàng mà sớm thu binh. Đáng tiếc hôm nay gặp phải biến cố này, nỗi bất an của Lục Điện hạ là dễ dàng được an ủi như thế.


      Khi hầu hạ xong Tông Chính Lâm, ngay cả sức để nâng ngón tay Mộ Tịch Dao cũng có nổi. Bị chặt chẽ ôm ở trong ngực, Mộ Tịch Dao ngủ mất trong tư thế sái cổ.


      Nhìn Mộ Tịch Dao gần trong gang tấc, Tông Chính Lâm kéo bàn tay nàng , mười ngón tay kết chặt cùng nhau.


      May mắn cái này, đủ sức đứng bên người .
      minhhanhng, Sweet you, levuong31 others thích bài này.

    2. Magnolia123

      Magnolia123 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      2
      Truyện này mình đọc convert 2 lần, giờ đọc lại vẫn ko nghiền
      :uong2::uong2::uong2:
      Hale205 thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Đọc mấy chương 1 lèo... thiệt

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 117: Bày kế (6)

      Edit : Linh Sờ Tinh


      Mộ Tịch Dao cứng ngắc bước vài bước, nhìn lại thấy ngoài Mặc Lan , Huệ Lan, kể ma ma, còn có sáu thị nữ theo sát phía sau. Đội hình này, làm Mộ Tịch Dao nhớ tới cảnh cung phi trong cung dạo cảnh.


      Viện này của Mộ phủ có lớn đến mức nào đâu, điện hạ đưa nhiều người đến hầu hạ như thế, ngay cả bước bước cũng cũng phải dè dặt cẩn thận, sợ giẫm phải chân nhau.


      Nhớ tới màn rung động sáng nay, Mộ Tịch Dao thấy đau cả đầu.


      Sáng sớm nay lúc Tông Chính Lâm rời phủ, cũng quên đưa mười tám nữ vệ tới cho nàng. Mới sớm tề tựu đầy đủ ở ngoài phòng nàng, chờ nàng chọn người.

      Vừa mới dậy, còn chưa tỉnh ngủ, được Mặc Lan đỡ ra ngoài, chỉ thấy trước mắt người đứng chật sảnh. Nhìn phòng với đầy thị nữ, Mộ Tịch Dao còn tưởng nhầm cửa.

      Đợi khi biết được, từ nay về sau bên mình luôn có sáu nữ vệ, nàng thực thấy khiếp sợ, Vu thị gọi mấy tiếng mới trấn an lại được.

      “Nương, cần nhiều đến thế chứ?” Mộ Tịch Dao vội khuyên can. Hoàng tử phủ còn có chính phi là Hách Liên Mẫn Mẫn, nàng ta cũng đến mức như vậy. Mình chỉ là sủng phi, phải phi, mình còn chưa muốn bị Nguyên Thành đế xử lý đâu.

      Nhìn kiểu gì cũng giống như khoe khoang, tranh sủng, khiêu khích, cố ý đè ép chính phòng?

      Điện hạ thế mấy ngày nay , lẽ nào mọi người cũng ồn ào theo?

      Mộ Tịch Dao buồn bực a, boss chắc là thẹn quá hóa giận, nên mới hơi gấp gáp. quên cái gì gọi là “Giấu đầu hở đuôi”…


      “Điện hạ , bên Thục phi đồng ý. Thai này của con quả là có chút yên ổn, luôn xảy ra chuyện, nương nương rất lo lắng. Từ giờ đến tháng sau, con ngoan ngoãn chút, cứ thế ”.


      Mộ Tịch Dao chỉ cần ra khỏi cửa là có ba hòn thái sơn đè ép, nên cũng ngượng khi muốn quay về với tiêu chuẩn thấp nhất, bèn miễn cưỡng thu mười hai người để bọn họ thay phiên trực.

      Buổi trưa Tông Chính Lâm lại xuất ở Mộ phủ, vừa vào đến hỏi Trắc phi thế nào.

      Bây giờ Vệ Chân . Điện hạ là hận thể mang theo người ở bên mình. Chỉ cần Phản đảng chưa diệt trừ, điện hạ yên tâm. Lúc này Trắc phi dưỡng thai ở Mộ phủ, điện hạ cứ rảnh là tới đây điểm danh.

      “Điện hạ?” Mộ Tịch Dao kinh ngạc. Sao Tông Chính Lâm cứ lát là lại đến đây?

      Bế người thả đùi, hôn lên khuôn mặt đầy vẻ ngạc nhiên của nàng , Tông Chính Lâm xoa bụng Mộ Tịch Dao.

      “Tới xem nhi tử”.

      Mộ Tịch Dao cười khẽ. Điện hạ, ngài có muốn bịa chuyện cũng phải xem thiếp có tin hay chứ? Trước kia thiếp ngày ngày đợi ở Đan Như uyển, sao thấy ngài hồi phủ xem nhi tử bảo bối của ngài? Hơn nữa ai cho ngài biết đây là nhi tử?

      Mộ Tịch Dao cười cách rạng rỡ, “Phản ứng của thai này giống với khi mang thai Thành Khánh, chắc là nữ nhi”. Lần trước quần áo sơ sinh dùng tới , rốt cục giờ cũng có tác dụng. Mộ Tịch Dao vô cùng thích những bộ quần áo hồng hồng xinh xinh kia .

      Nhìn nàng nằm trong ngực mình, cười cách vô cùng rạng rỡ , Tông Chính Lâm nhếch miệng lên.

      “Con giống nàng là tốt nhất”. Có con giống Mộ Tịch Dao, Tông Chính Lâm cảm thấy tim mình mềm nhũn. Nhìn tiểu nương từ từ lớn lên, ít nhiều cũng được đền bù những cảm giác tiếc nuối khi chính thể chứng kiến quá trình Mộ Tịch Dao trưởng thành. hiểu này trưởng thành như thế nào để có thể có bộ dáng như ngày hôm nay, quyến rũ cách nào rời được?

      Thành Khánh bánh bao còn chưa chọn đồ vật đoán tương lại, bị Lục điện hạ có mới nới cũ. Cha cực kỳ muốn có “tiểu Tịch Dao”. Đương nhiên, ở trong cảm nhận của mẹ cậu, cho tới bây giờ Thành Khánh vẫn kém hơn chút, con thường khiến cho người ta vui vẻ hơn nhiều.

      Vì thế, đường đường quân chủ nước sau này , Đại Ngụy Long Cảnh hoàng đế bệ hạ, từ tuổi bại trận, cả đời được cha mẹ sủng ái bằng Vinh Tuệ trưởng công chúa.

      “Điện hạ, tay của ngài!” Mộ Tịch Dao tưởng tượng đến trắng trắng mềm mềm phát mình bị Tông Chính Lâm ăn hết đậu hủ.

      “Ân. Kiều kiều thơm quá”. Tông Chính Lâm cúi bên gáy nàng nhàng tán thưởng. “Bản điện mới chỉ vuốt , mùi hương cơ thể của Kiều Kiều càng thơm nồng hơn”.

      Mộ Tịch Dao xấu hổ. Đây là mình chịu được cám dỗ của , dễ dàng động tình sao? Boss đại nhân càng ngày càng biết xấu hổ.

      “Điện hạ, khi nào vây quét nghịch tặc?”

      “Giờ tý đêm nay. Hôm qua Ngọc moi được toàn bộ tin tức từ tên quản , tiếp cận loạn đảng Thục trung ở Thành tây. Đúng lúc tung mẻ lưới bắt hết phản tặc ở Thịnh Kinh và ngoại ô.

      “Đêm nay điện hạ phải ?” liên tục thức đêm, thân mình có chịu được ?

      Tông Chính Lâm nhìn vẻ mặt nàng, bèn cầm tay nàng phủ lên má mình. “ nếu Kiều Kiều đau lòng, nghỉ trưa cùng bản điện hạ . Sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, ta thay nàng trút giận. Được ?”. hôn lòng bàn tay nàng, khiến Mộ Tịch Dao cười thôi.

      Ngẫu nhiên bị người bắt cóc lần như vậy có vẻ rất có lợi với tiến độ công cuộc làm sủng phi. Nhưng mà việc này cũng quá mạo hiểm, Mộ Tịch Dao cảm thấy lần là đủ khiến cả đời khó quên.

      “Thịnh tình của điện hạ, thiếp đương nhiên phải giúp hồi.” Mộ nữ ôm lấy cổ Tông Chính Lâm, đôi môi thơm như gần như xa, khiến tâm tình vốn bình thản của bắt đầu ổn.

      Tông Chính Lâm thấy nàng ầm ĩ, bế người vào trong phòng, nhưng động tác tay cũng dừng lại. Phách ~ phách~ đánh cho cái mông kiều run lên, tay còn nhân dịp bóp vài cái. Cảm giác kia quả thực mê hồn.

      muốn bị Mộ đại nhân chê cười đừng có trêu chọc”.

      khí người Mộ Tịch Dao nhất thời thất bại, sâu kín liếc vài cái.

      Đêm hôm đó, Thành tây của Thịnh Kinh bị quan phủ trùng trùng điệp điệp vây kín. Trong Ngõ Càn Tây đao kiếm ngập trời, tiếng kêu liên tục nửa canh giờ mới dần dần biến mất. Ngũ điện hạ Tông Chính Minh, Lục điện hạ Tông Chính Lâm, chia binh thành hai ngả tại kinh đô và vùng ngoại ô cùng lúc tiến hành tẩy trừ thế lực phản đảng Thục Trung tại Thịnh Kinh. Cùng còn có Cửu môn đề đốc Hoắc Thiếu Quang, Tả tiên phong doanh thống lĩnh Chu Bính Tuyền.

      Lần hành động này tiêu diệt tám mươi sáu tên lính phản đảng, bắt giữ bảy tên thủ lĩnh. Trong năm năm lại đây, đây là thu hoạch lớn nhất, thành quả nổi bật nhất trong hành động vây quét phản đảng của Đại Ngụy.

      Nguyên Thành đế đường hồi kinh, nhận được tin, vô cùngvui mừng quá đỗi. Ông ta vốn nghĩ rằng việc này phải đợi chính mình trở về bố trí chặt chẽ, ngờ hai đứa con trai lại có thể ra tay gọn gàng sạch , chịu thua kém. Tốt, rất tốt! nếu mỗi vị Hoàng tử Đại Ngụy đều có bản lĩnh như vậy còn lo Đại Ngụy hưng thịnh được ư!

      “Trắc phi có tốt ?” Tông Chính Minh trước khi nhịn được hỏi câu.

      Tông Chính Lâm nhíu mi, mắt phượng trầm lắng, “Đương nhiên khỏe mạnh. cần Ngũ ca hao tâm tổn trí!”

      Tông Chính Minh gật đầu, xấu hổ ho khan tiếng, phi thân lên ngựa, phất tay rời .

      Nhìn bóng lưng biến mắt, Tông Chính Lâm mới thu hồi ánh mắt. Quả nhiên là quá mức quan tâm, khiến thấy chướng mắt. Lần này nếu phải trùng hợp bị liên lụy cùng chỗ với Mộ Tịch Dao, Tông Chính Minh có như thế nào nữa Lục điện hạ cũng có hứng thú.

      Lần này tiêu diệt phản đảng thành công, thể thiếu công lao của Mộ Tịch Dao. Nữ nhân này đúng là có bản lĩnh gây chuyện, cũng may mọi việc còn có thể thu thập được, hơn nữa còn thắng lợi. Nếu cho dù Tông Chính Lâm có nhiều thủ hạ đến đâu, cũng cứu nàng ra được.

      Bên này có người vui, đương nhiên có người buồn .

      Trong phủ Ngũ hoàng tử có người gọi là Ân Cơ, bị lộ. Tông Chính Minh tính kế loại bỏ.

      Còn nội gián quan trọng trong phủ Lục hoàng tử cũng thể bình thản, lúc nào cũng dè dặt cẩn thận, sợ lộ chân tướng. Kẻ đó núp trong phủ nhiều năm như vậy, đương nhiên là có bản lĩnh che giấu bản thân. Tông Chính Lâm tạm thời còn chưa ra tay thu thập những nữ nhân an phận đó, chờ chuyện bên Nguyên Thành đế xong , khi tính đến chuyện hậu viện đương nhiên lúc đó lại hồi phong ba.

      Mộ Tịch Dao có được tập “Hoằng văn tập” mới nhất, cười đến rực rỡ, xinh đẹp vô cùng.
      minhhanhng, Sweet you, levuong21 others thích bài này.

    5. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Qua hay luon

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :