1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 27 : Bản vương ngại cho ngươi lợi dụng

      “ Ngươi tại sao nãy giờ gì, cho ngươi bản vương ngại để cho ngươi nhìn tiếp.” Tâm tình Lăng Triệt tại tốt lắm, rất ít thấy nàng thất thố như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa có hoàn hồn a.

      Cúi đầu nhìn mảnh ngực lộ ra phần, loáng thoáng có thể thấy mảnh mị hoặc mê người, tuy là có cái tâm tư kia (tâm tư gì a?), nhưng là nữ tử trong lòng vẫn nằm ngốc hồi lâu a. Lâu đến mức ngay cả đều cảm thấy bản thân làm cái hành động kia, nàng có phải hay thực bị dụ dỗ.

      Long Vân Thấm khụ khụ tiếng, nhanh chóng đem tầm mắt mình thu hồi, thầm hối hận bản thân làm sao có thể nhìn chằm chằm ngực nam nhân như vậy, hơn nữa lại là nam nhân nghiệt chết tiệt Nhiếp Chính vương.

      Cấp tốc rút tay về, nàng trực tiếp cuốn hết chăn lăn ra xa vài vòng, sau đó mới đứng lên sửa sang lại quần áo.

      Ấm áp mềm mại rời , trong lòng Lăng Triệt bỗng nhiên nổi lên hồi mất mát nhàn nhạt. Thế nhưng cũng phát này tâm tư bản thân biến hóa, chỉ đơn giản đứng dậy chỉnh lại quần áo chính mình.

      Lúc này, Long Vân Thấm xuống giường, sắc mặt cũng khôi phục như thường.

      Nàng suy nghĩ hồi lâu lại vẫn biết nên mở miệng cái gì. kiện này làm co nàng có chút biết làm sao, nàng chưa có từng thân mật như vậy với bất cứ nam tử nào.

      “Công chúa điện hạ cần suy nghĩ nhiều, bản vương đến đây là có chuyện.”

      ".."

      Long Vân Thấm cùng Lăng Triệt đối diện ngồi xuống, chờ đợi chuyện, Lăng Triệt mỗi lần nhìn như tùy ý mà đến nhưng là đều mang đến tin tức gì đó hữu dụng với nàng.

      “Văn Nhân Mặc làm phò mã, ngươi đồng ý?”

      Long Vân Thấm kinh hãi, nàng bất quá mới cùng Long Hạo Thiên chuyện buổi sáng, cư nhiên biết chuyện nhanh như vậy, thế lực bí mật của đến cùng là có bao nhiêu. Nhưng mặt nàng vẫn như trước lộ ra tia cảm xúc : “Lời này của Nhiếp Chính vương là có ý gì?”

      “Công chúa muốn cùng bản vương giả vờ ngu ngốc sao? Ha ha, ở trong hoàng cung này với bản vương chưa bao giờ có bí mật, mà bí mật muốn cũng giấu mãi được. Hoàng thượng cùng công chúa điện hạ chuyện cũng tính muốn giấu kín, bản vương muốn biết đương nhiên khó.” cũng chút nào che giấu ra, chính là an bài người bên cạnh hoàng đế.

      Long Vân Thấm trầm mặc, nàng là bị người trúng tâm tư.

      “Công chúa có tính toán gì hay chưa, nếu chưa bản vương vừa hay nghĩ ra cái ý tưởng.” Lăng Triệt híp mắt cười khẽ, Văn Nhân Mặc cùng Long Vân Thấm thành hôn, lão già Long Hạo Thiên là muốn tính động vào căn cơ của Quân gia !

      Nửa ngày trôi qua nàng còn chưa nghĩ ra cái ý tưởng gì tốt, bất quá nam nhân đối diện nhìn như quả thực có chủ ý : “Nhiếp Chính vương mời .”

      Lăng Triệt ghé lỗ tai nàng thầm vài câu, sắc mặt Long Vân Thấm cũng theo đó ngày càng đen lại. Đây nhưng là cái chủ ý quái quỷ gì?

      “Chẳng lẽ tốt sao? Bản vương để ý tình nguyện cho ngươi lợi dụng phen, công chúa ngươi phải là dây dưa với bản vương nhiều năm sao, lại lơi dùng lần cũng tính là cái gì?” cho hoàng đế trong lòng nàng có người thương, chính là Nhiếp Chính vương đại nhân, Long Hạo Thiên chắc chắn vì chuyện này mà lo lắng.

      “Bản vương cũng cùng Hoàng thượng qua, tuổi của công chúa còn thích hợp kén phò mã.”

      Khóe miệng Long Vân Thấm vừa kéo, này phải là với nàng, nhìn trúng nàng sao!

      “Nhiếp Chính vương cần như vậy, tự hủy hình tượng của bản thân trợ giúp, bản cung còn đảm đương nổi.”

      “Vậy ngươi thích Văn Nhân Mặc?” sắc mặt Lăng Triệt thay đổi, nhưng ngữ điệu lại đột nhiên thanh lãnh, hàn khí dần dần khuếch tán ra xung quanh.

      Nhưng trong lòng Long Vân Thấm lại thầm nghĩ : quả nhiên là vì Văn Nhân Mặc, Lăng Triệt biến sắc mặt nhanh như vậy quả thực là vì Văn Nhân Mặc . giúp nàng kì thực phải vì nàng. Nếu nàng còn gật đầu đáp ứng, biết còn có thể làm ra cái thủ đoạn gì.

      Nàng lười vạch trần bổn ý của , vì thế giả bộ hồ đồ : “Tâm tư Nhiếp Chính vương bản cung rảnh để ngồi suy đoán nọ kia, bất quá là cùng nhau có lợi, bản cung liền cảm ơn Nhiếp Chính vương.”

      Lăng Triệt bị lời của Long Vân Thấm làm cho có hơi bất ngờ, nhất là ánh mắt kia của nàng luôn làm cho thấy sởn gai ốc, có chút khó chịu, giống như là cảm giác bị bán ứng vậy! Bất quá Long Vân Thấm đáp ứng, kia liền tính là đạt tới mục đích.

      Cười cười, Lăng Triệt vừa lòng li khai, tâm tình đột nhiên tốt nên lời.

      Long Vân Thấm nhìn tẩm cung còn người nào, nghĩ nghĩ bản thân có phải hay nước cờ hiểm. Nếu nàng cho Long Hạo Thiên nàng mến Nhiếp Chính vương, vậy tức là mối quan hệ của hai người càng thêm ràng buộc, sau này muốn tách ra liền gặp nhiều khó khăn.

      -_- Chưa gì chị tính tách ra là sao a?

      Nhưng nàng thể phủ nhận, thời có thể làm cho Long Hạo Thiên kiêng kị cũng chỉ có mình Nhiếp Chính vương Lăng Triệt .

      Có lẽ, ra cái biện pháp đó sai , vậy liền làm theo lời !

      Hạ quyết tâm, Long Vân Thấm lập tức kêu người tiến vào thay đổi quần áo, lại hỏi phen Long Hạo Thiên tại làm gì, mới trực tiếp ra ngoài Trọng Hoa cung.

      …..

      “Ngươi cái gì?”

      Thân hình Long Hạo Thiên cứng đờ, sắc mặt lập tức đại biến, trước kia Long Vân Thấm hồ nháo như thế nào sắc mặt cũng biến sắc mạnh mẽ như lúc này. Hoàng nhi của cư nhiên với , nàng đối Nhiếp Chính vương nhất kiến chung tình.

      được, tuyệt đối được!”

      “Vì sao?”

      được chính là được, hoàng nhi ngươi chớ có hồ nháo. Nhiếp CHính vương phải là người ngươi có thể hiểu được, hơn nữa so với ngươi lớn hơn mười hai tuổi a.”

      Long Vân Thấm lắc đầu kiên quyết : “Tuổi tác là vấn đề, nếu có nhắc đến, mẫu hậu cùng phụ hoàng phải cũng hơn kém mườii mấy năm sao?” Này lấy cơ có điểm quá phù hợp .

      Long Hạo Thiên nghe được Long Vân Thấm nhắc đến Hoàng Hậu, sắc mặt càng thêm khó coi, ánh mắt nhìn nàng có thêm vài phần thâm thúy thể nắm bắt. Nàng cảm giác bản thân bị nhìn chằm chằm như con mồi còn đường lui, cảm giác này quả thực thoải mái. Lúc này đế vương chuyện, nàng chỉ có thể yên lặng mà ngồi chờ.

      Long Hạo Thiên đem ánh mắt thu hồi, sắc mặt có hơi hòa dịu chút : “Trẫm cùng với mẫu hậu ngươi giống ngươi được, ngươi cùng Nhiếp Chính vương là người của hai thế giới. Còn nữa, tâm tư ngươi dành cho Nhiếp Chính vương như thế nào, từng để ý đến ngươi sao? đâu có coi trọng cái tiểu nha đầu như ngươi được.” So sánh lại Văn Nhân Mặc càng là người thích hợp hơn.

      “Hoàng thượng, Nhiếp Chính vương cầu kiến.” Tào công công đẩy cửa ra bẩm báo, Long Vân Thấm lập tức ngẩn người, Lăng Triệt đến đây?

      Ánh mắt Long Hạo Thiên quỷ dị dừng ở người nam nhân từng bước tiến vào, đến đây giờ này là làm cái gì, làm cho Long Vân Thấm lui xuống, Long Hạo Thiên mới mở miệng : “Nhiếp Chính vương tìm trẫm có việc?”

      Lăng Triệt thần tình nghiêm túc, giống như đến đây là có việc quan trọng!

      “Bản vương nghe Hoàng thượng có tính toán nhường Trấn Bắc tướng quân làm phò mã.”

      Long Hạo Thiên gật đầu : “Xác thực có ý tưởng này, Trẫm vừa cùng nàng đến.”

      “Ta đồng ý.”

      Long Hạo Thiên ngồi long ỷ sắc mặt càng trầm, “Thế nào ổn, Nhiếp Chính vương có ý kiến gì?”

      “Công chúa bất quá vừa mới lớn lên, Hoàng thượng ban thưởng cho nàng tòa phụ đệ lại tứ phía mở tiệc ăn mừng, nếu là lại kén phò mã là đại tướng quân vang danh hiển hách như vậy, nghi ngờ là đưa công chúa lên đầu sóng ngọn gió. Hoàng thượng chẳng lẽ tính toán lập công chúa điện hạ làm Thái tử?”

      Long Hạo Thiên kinh ngạc thôi, lập tức nghẹn hơi ở cổ họng, qua lát mời trầm tư : “Lập Thái Tử là đại chính , trẫm còn phải suy xét rất nhiều.”

      “Nhưng đấy chưa chắc là điều thế nhân biết được. Hoàng thượng sủng ái công chúa như thế lại có ý định lập nàng làm Thái tử, thời thế cục chân vạc vừa định, nếu là lại gây ra cái tình tốt….. Hơn nữa, Hoàng thượng vừa phong Nhị hoàng tử làm thống lĩnh cấm vệ quân, Nhị Hoàng tử cùng Trấn Bắc tướng quân ta xem chính là bằng hữu tâm giao của Nhị hoàng tử a.”

      Lăng Triệt chờ Long Hạo Thiên trả lời, xong như vậy liền tiêu sái rời , biết Long Hạo Thiên hiểu được ý tứ của mình, tốt quá hóa tệ, nếu như vì lần tham lam mà động đến căn cơ thế lực trong hoàng cung này, Hoàng đế đa mưu túc trí kia sao có thể cho phép.

      Rời Ngọc Quỳnh điện, Lăng Triệt đến đường mòn vắng người đột nhiên dừng bước mở miệng : “Ngươi ra, theo bản vương như vậy làm cái gì?”


      Có ai nhận ra là chị lại bị lừa , mấy câu là chị thoát kén phò mã rồi kìa!
      Halong-ngoc, Nhiên Nhiên, béo xinh7 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Cái này gọi là lười vợ từ thuở còn thơ, định vợ từ thuở bơ vơ mới đúng. nước cờ quá thâm đấy. Thanks
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    3. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Dạo này ko có vào thường xuyên đc, hjx, vẫn rất mong truyện của nàng...c bị a đưa vào tròng, lại dây dưa rồi, vui quá...kaka
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    4. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      bạn nhiếp chinh vương có khác chỉ cần 1 câu thôi là xong lun. Minh đọc bằng đth nên comment hơi bị lười chủ thớt thông cảm nhá thanks b và mong chương mới
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 28 : Tâm tình đặc biệt

      Long Vân Thấm từ phía sau cây Tùng ra, biểu cảm có chút xấu hổ, quyết định theo giõi Lăng Triệt quả thực ngu xuẩn.

      theo bản vương làm cái gì, đây là đường Ngọc Tuyền!” Hai tay Lăng Triệt khoanh trước ngực, có chút chờ đợi xem biểu cảm thực mất tự nhiên của nữ tử trước mặt, nàng muốn hỏi cái gì trong lòng sớm đoán ra.

      Nhưng là cứ thích làm như ý muốn của nàng!

      “Bản vương còn có việc, phương hướng Trọng Hoa cung của công chúa nhưng là ở bên kia!” Lăng Triệt chỉ chỉ về con đường ngược lại , sau đó xoay người định thực rời khỏi.

      Thân thể Long Vân Thấm theo bản năng đem người giữ chặt, Lăng Triệt chậm rãi xoay người cười như cười nhìn bàn tay do dự nắm chặt của nàng. Long Vân Thấm khẽ cắn môi, bộ dạng thấy chết sờn, “Ta, ta muốn hỏi ngươi chút chuyện.”

      Nàng có tự xưng với bản cung, lúc này nàng chính là nàng chứ phải là cái gì công chúa điện hạ kia. Ánh mắt Lăng Triệt xoay chuyển, thuận tay mang theo nàng chớp mắt trốn vào trong núi giả, tốc độ nhanh đến mức nàng chỉ cảm nhận được trận gió theo bên tai cắt qua.

      Hoàn cảnh chung quanh có chút mờ mịt, Lăng Triệt ôm Long Vân Thấm đặt thạch bích, tránh cho nàng va chạm vào những thứ sắc nhọn nơi này.

      “Muốn hỏi cái gì?” Hơi thở nam nhân cùng với khí lưu động thổi thổi vào gáy nàng, từng cỗ bồi hồi dâng lên. mặt Long Vân Thấm nháy mắt nóng lên, thầm thấy may mắn vì nơi này có nhiều ánh sáng.

      “Mới vừa rồi ở trong điện, ngươi cái gì đó?”

      “Ngươi muốn hỏi bản vương có đề cập đến chuyện của ngươi à? Ngươi nghĩ muốn hỏi bản vương có hay đồng ý ngươi kén phò mã sớm như vậy?”

      Long Vân Thấm trầm mặc, nàng thực là nghĩ như vậy. Nhưng nếu cho nàng chính mình ra lại cảm thấy rất gian nan.

      Lăng Triệt nhìn nàng bật cười, động tác mấp máy môi ra lời của nàng bị nhìn nhất thanh nhị sở rồi, nàng là khẩn trương ? Đơn giản là tại cùng nhấc lên quan hệ. Trước mặt Long Hạo Thiên tại, hai người…ân…mờ ám.

      “Ngươi nếu là muốn cùng ta có quan hệ, vì sao ngày trước cự tuyệt.” tự nhiên cho nàng, kỳ thực căn bản có cùng Long Hạo Thiên đồng ý nàng kén phò mã, nhưng hiểu lầm này đối với cũng phải tốt, ít nhất tại phát ra tiểu nha đầu này rất để ý.

      “Nhiếp Chính vương thỉnh buông ta xuống, nam nữ thụ thụ bất thân.”

      Lực đạo vây quanh người nàng của Lăng Triệt tăng lên vài phần, khuôn mặt nhìn nàng mặn nhạt, cũng nhìn ra vui buồn, nàng luôn luôn bài xích cùng tiếp xúc, hơn nữa chính là luôn luôn cùng bảo trì khoảng cách. Nghĩ đến Mị từng hồi báo nàng ở chung với Long Thanh Dương, tất cả đều là tươi cười đầy mặt, nụ cười kia nhưng là tràn đầy tự nhiên vui vẻ, vậy mà nàng chưa từng đối với ….

      (ăn giấm chua với cả ca ca nhà người ta à ?)

      Nghĩ vậy, Lăng Triệt trực tiếp giơ tay lên, Long Vân Thấm cảm thấy đầu bỗng nhiên buông lỏng, nhất thời sắc mặt thay đổi.

      rút ra trâm cài của nàng.

      “Trả lại cho ta.” Đây là trâm cài tam ca cho nàng, nàng thích nó nhất.

      Lăng Triệt cầm lấy ngọc trâm xoay tròn trong tay, xung quang có chút tối nên nhìn ra thần sắc của , chỉ nghe đến thanh chút cảm xúc : “Thích trâm cái như vậy, vẫn là vì người tặng trâm !”

      có quan hệ gì với ngươi.”

      liên quan ? Quả liên quan , nhưng ngày ấy ràng cũng tặng nàng lễ vật mừng nàng cập kê, Thanh Y vệ nhưng là trợ tá đắc lực của , đem Thanh Y vệ cấp nàng, thần sắc nàng lúc đó lại lóe ra vui thậm chí còn nhìn nghi ngờ. Long Thanh Dương bất quá đưa ngày cái trâm cài, nàng liền thích như vậy, mỗi ngày đều cài?

      Long Triệt ngực tê dần, tâm tình có chút kém, lễ vật của nàng còn chưa có dùng !

      Thừa dịp Lăng Triệt thất thần, Long Vân Thấm phen đoạt lấy trâm cài giấu vào trong ống tay áo, lời nào nhảy xuống núi giả rời . Nàng quả nhiên thể chuyện gì với nghiệt này.

      Lăng Triệt tay nâng lên kìm hãm trước ngực mình, cảm nhận cảm xúc ở tâm phát ra làm cho cảm thấy mờ mịt, ràng nghe được nhịp đập của trái tim mình, bởi vì ở gần nàng mà nhịp đập càng loạn. Nhìn nàng phất áo bỏ quay đầu lại, bỗnh nhiên cảm thấy … đơn. Cảm giác thoải mái ở vị trí ngực trái kia càng thêm mãnh liệt.

      Nàng đối với , giống như đặc biệt.

      Trọng Hoa cung, Xuân Lan nhìn bộ dạng Long Vân Thấm trở về mà thầm sợ hãi, quần áo công chúa tại sao lại như vậy?

      “Công chúa, xảy ra chuyện gì sao?”

      Long Vân Thấm lắc đầu, nàng đường tránh người qua lại, hẳn là có ai nhìn đến bộ dạng này của nàng, cùng Lăng Triệt dây dưa đầu tóc cũng đều rối loạn hết lên. Nàng đem ngọc trâm cẩn thận đặt hộp gấm, cả người ngồi thẳng trước gương đồng.

      “Xuân Lan, ngươi sơ sơ búi lại giúp bản cung.”

      Xuân Lan nhìn công chúa dè dặt cẩn thận đem ngọc trâm cất , trong lòng suy đoán thôi, ngọc trâm kia là của ai? Công chúa giống như quý trọng.

      “Công chúa, Hoa phi phái người đưa tới bái thiếp, muốn mời công chúa Cẩm Hoa cung ngồi chút.”

      Long Vân Thấm ậm ừ, Hoa phi tìm nàng có chuyện gì đâu! Bất quá cư nhiên chủ động đến tìm nàng, nàng cũng ngại nhìn xem chút. Hoa phi như thế nào cũng là người Bắc Tề quốc, so với tứ phi kia, nàng tự nguyện tiếp xúc với Hoa phi hơn.

      “Đến Cẩm Hoa cung.”

      _____

      Hoa phi nuốt xuống ngụm trà thơm, nhìn nhìn Long Vân Thấm ngồi ở đối diện, hai người giữ nguyên tư thế này hồi lâu. Cuối cùng cảm thấy trong dạ dày sắp tràn đầy nước trà. Hoa phi mới tính mở miệng trước : “Hai tháng sau công chúa điện hạ liền muốn xuất cung tới phủ Công chúa, về sau cơ hội được nhìn thấy công chúa nhiều, ở nơi này của bản cung có gì trân quý làm lễ ra mắt được. Nhưng là mừng lễ cập kê của công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc thể có lễ vật, này bản cung còn giữ kỉ vật ngày trước Hoàng Hậu nương nương tặng cho bản cung, thời bản cung liền giao cho ngươi.”

      Hoa phi lấy từ trong người ra cái túi thơm, trực tiếp đặt ở trước mặt Long Vân Thấm.

      Long Vân Thấm tiếng động đánh giá vật kia, này túi thơm quá mức phổ thông,, đáng chú ý có lẽ chính là hai chữ kì quái xiêu xiêu vẹo vẹo thêu ở bề mặt, làm cho nàng nhịn được nhìn lại nhiều lần.

      “Công chúa đại khái cũng cảm thấy thực kì quái , Hoàng Hậu nương nương tài nghệ thêu thùa cao thâm, hai chứ này nhìn qua liền biết là do người mới tập thêu a. Bất quá túi thơm này là đích thân Trưởng công chúa đưa cho bản cung, thiết nghĩ có lẽ là nàng thêu nó khi vừa mới bắt đầu.”

      “Phải ? Kỉ vật của mẫu hậu đối với ta đều là trân quý, Hoa phi hào phóng giao lại, kia ta liền cảm ơn.” Nàng đem túi thơm kia thu về, Hoa phi đưa cho nàng vật này có lẽ còn có tình gì đó thể cho người biết, nhưng là di vật của mẫu hậu nàng cầm lại cũng tốt.

      Hoa phi tươi cười thản nhìn nhìn Long Vân Thấm rời , ánh mắt nàng sâu thẳm biết nghĩ gì, thào tự : “Như vậy coi như là muốn chết sớm.”

      Nghĩ đến túi thơm kia, Hoa phi lập tức nhớ tới người, nếu như người nọ nhìn đến vât kia, biết có cảm tưởng như thế nào?


      Vâng! nam chính có dấu hiệu đánh mất tâm…. Còn chương sau tên nam phụ cũng đồng dạng cảnh ngộ a
      Halong-ngoc, Nhiên Nhiên, béo xinh4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :