1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      cảm ơn bạn @Conluanho @midnight và các bạn khác ủng hộ truyện m edit.
      susu, Huyềnpluss, Conluanho2 others thích bài này.

    2. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 45:
      Edit+Beta: Hà
      P/s: Do chị Hằng có việc bận nên tạm thời mình vừa edit+beta luôn. Có j sai sót mong mọi người nhắc nhở. Xin cảm ơn mọi người!

      Chuyện đầu tiên Ngưng Hương vừa về đến nhà chính là súc miệng.

      Múc tràn đầy gáo nước đứng súc miệng dưới mái hiên bắc viện.

      Tỷ tỷ mới vừa về nhà, A Mộc dính lấy tỷ tỷ, ngồi ở ngưỡng cửa tò mò nhìn nàng, "Sao tỷ tỷ uống?"

      Ngưng Hương cúi đầu phun ra ngụm nước cuối cùng trong miệng, giống như đem nước miếng mà lưu lại trong miệng nàng dưới tàng cây đều phun ra ngoài, lúc này sắc mặt mới bình tĩnh lừa gạt đệ đệ, "Lúc tỷ tỷ cùng Lý ma ma chuyện đột nhiên có con trùng bay vào, suốt đường đều cảm thấy được tự nhiên, bây giờ phải súc miệng như vậy chứ lát sau ăn ngon."

      A Mộc đơn thuần lập tức tin lời tỷ tỷ , cười hắc hắc hỏi đó là con sâu gì, buồn cười khi nghe câu chuyện tỷ tỷ kể.

      Từ Thu Nhi ngồi bàn nghe thấy vậy cũng tin , thứ nhất là Lục Thành giống người xấu, thứ hai là tiểu nương mười ba tuổi dễ nghĩ tới phương diện kia.

      Thức ăn buổi trưa chính là sủi cảo chiên nhân bánh cải thìa, sân trước cộng sân sau của hai nhà rất rộng rãi cho nên Lý thị trồng rau bốn phía, cải trắng, đậu đũa, cà, dưa chuột, gần như chính là thức ăn trong năm của hộ gia đình. Cải thìa trồng lớn lên rất nhanh, khúc để ăn còn lại xâu thành chuỗi treo ở phía dưới mái hiên sau phơi khô thành cải trắng , giữ lại đầu mùa xuân sang năm làm đồ ăn cho cả nhà.

      Nhân bánh cải trắng mềm mại ăn rất thơm, Ngưng Hương cảm giác tài nấu nướng của đại bá mẫu so với nàng dâu nhà bên cạnh tốt hơn, rất lâu nàng chưa được ăn cơm trong nhà, cho nên buổi trưa hôm nay tiểu nương lúc ăn liền hai cái bành, còn uống thêm chén cháo gà.

      Thấy cháu hôm nay ăn nhiều như vậy Lý thị liền vui vẻ.

      Sau khi ăn xong dọn dẹp phòng bếp chút rồi mọi người trở lại từng phòng nghỉ trưa.

      Ở bên ngoài tâm quá nhiều, về đến nhà cái gì cũng đều lười suy nghĩ, Ngưng Hương bồi đệ đệ chơi đùa lát rồi hai tỷ đệ sóng vai nằm ngủ giường đặt gần lò sưởi .

      Tiếng ve kêu rất lớn vậy mà A Mộc vẫn ngủ rất ngon, còn Ngưng Hương mới ngủ được nửa canh giờ tỉnh bèn nằm bên cạnh nhìn đệ đệ lát, sờ vào khuôn mặt trắng trẻo non mềm của bé rồi Ngưng Hương lặng lẽ đứng lên, thay bộ y phục mới mang về rồi lại đem đồ của đệ đệ vừa mới thay cùng với đồ lót của nàng cầm ra bên ngoài, ngồi chỗ thoáng mát trước viện giặt giũ y phục.

      Nàng vừa giặt xong mọi người Lý thị cũng tỉnh dậy, hai cha con Từ Thủ Lương và Từ Hòe ra ngoài đồng giúp nhà người khác làm việc, còn Lý thị ngồi ở ghế dưới gốc cây hồng ở tây viện may cho A Mộc bộ quần áo mới,. Ngưng Hương cũng dẫn đệ đệ và muội muội theo qua ngồi xuống, dạyA Mộc viết chữ còn nàng cùng Từ Thu Nhi và Lý thị cùng thiêu thùa may vá.

      A Mộc ngồi xổm đất, cầm nhánh cây trong tay, nhìn xem tỷ tỷ viết chữ gì ở bên kia bé viết theo như vậy, viết nét lại nhìn nét.

      Cuối cùng cũng viết xong chữ, A Mộc ngẩng đầu lên muốn kêu tỷ tỷ nhìn chút có sai chỗ nào , nhưng vừa nhìn lên thấy ở cửa đông đột nhiên xuất bé trai so với mình còn hơn, người mặc chiếc áo ngắn màu xanh da trời có tay, phía dưới là chiếc quần yếm trắng rộng thùng thình. Mà bé trai đường vẫn chưa vững, bước hà bao đỏ thẫm trước ngực bé cũng lay động theo.

      Giống như có chút sợ người lạ, bé quay đầu lại biết nhìn ai, sau đó lại tiếp tục vào trong sân, cái đầu rất nhanh chuyển hướng nhìn về phía bọn họ, khuôn mặt trắng nõn sạch , đôi mắt đen to lúng liếng, cái miệng còn kinh ngạc, cực kỳ xinh xắn.

      "A Nam!" A Mộc hưng phấn kêu lên.

      Ngưng Hương cùng mẹ con Lý thị đều kinh ngạc ngẩng đầu.

      Bỗng nhiên bị nhiều người nhìn chằm chằm giống như ăn trộm bị người khác bắt được, A Nam ngẩn người quay đầu lại chạy về phía sau trốn, cái miệng nhắn gọi a a, hai cặp chân ngắn lúc la lúc lắc chạy tới cửa, cuối cùng thân thể bổ nhào về phía cái.

      Ngưng Hương gấp đến độ lập tức đứng lên.

      Lại thấy ngoài cửa có nam nhân bước nhanh tới, hai bàn tay vững vàng nâng A Nam lên.

      Khuôn mặt Ngưng Hương nhất thời trắng bệch, siết chặt giá thêu trong tay.

      Lý thị chú ý tới khác thường của cháu , kinh ngạc về phía trước , "Tại sao hai cháu lại đến đây? A Nam hình như cao lên rồi phải ."

      A Nam dựa vào trong lòng phụ thân, bàn tay bé siết chặt hà bao trước ngực, đôi mắt to nhìn Lý thị, cảm thấy đây phải là nương cho bé hà bao mà phụ thân muốn dẫn bé tới gặp, bèn khẽ quay đầu qua nhìn về phía sau lưng Lý thị, sau đó liền nhìn chằm chằm Ngưng Hương dứt mắt , càng nhìn càng cảm giác đó chính là nương, nương xinh đẹp nhất.

      "Nương..." Tiểu tử nhàng hô lên, ngửa đầu muốn xác nhận với phụ thân.

      Thừa dịp Lý thị tới gần, Lục Thành lại lần nữa thấp giọng dặn dò nhi tử, "Chính là nàng, nhưng chỉ có thể lén gọi nàng là nương, được để cho người khác nghe được. Nương xấu hổ, để cho người khác nghe thấy nàng tức giận, tức giận thích A Nam ."

      tháng này A Nam lớn lên ít, bé cũng dễ hiểu ý phụ thân hơn, ngoan ngoãn gật đầu cái, đôi mắt mong đợi nhìn qua nương.

      Lục Thành ôm A Nam ra bên ngoài rồi rất nhanh lại nhấc theo nhất rổ đào vào, cười giải thích với Lý thị: "Bá mẫu, nhà chúng cháu có trồng vài cây đào, vài ngày nay lại kết trái cho nên cháu mang vào trong thành bán mấy lần. Buổi sáng lúc đưa đại nương về chỉ còn lại ít nên cháu đưa, về nhà cháu hái thêm ít nữa, bởi vì cũng bán đủ rồi mà những quả này màu sắc bằng nên mang bán được, mong ngài đừng ghét bỏ."

      Lý thị nhìn vào chiếc rổ trong tay , đào bên trong quả còn trắng chút.

      Nhưng dù trắng cũng là đồ tốt, ở trấn bán đào tận hai mươi mấy văn cân, Lục Thành đưa tới ít nhưng cũng phải là mười cân.

      Mười cân chính là ba lượng bạc đó.

      Lý thị lập tức cự tuyệt, trừng mắt với Lục Thành: " được, đắt tiền như vậy cháu đưa hai cân ta nhận, nhưng hái nhiều như vậy tới đây làm gì, nhanh cầm về bán ít tiền tích góp cho A Nam chúng ta cưới vợ, A Nam có đúng ?"

      Cười ha hả tới sờ vào khuôn mặt nhắn của A Nam.

      A Nam nghiêng đầu trốn ở vai phụ thân.

      Thây tiểu tử thúi vẫn còn chê bà, Lý thị tức giận vỗ vào cái mông của bé cái.

      Lục Thành nghe Lý thị trong lòng cảm thấy buồn cười, làm cha mà vợ còn chưa cưới được đây, A Nam gấp cái gì.

      Lúc này A Mộc chạy đến , Lục Thành để A Nam xuống để hai đứa bé chơi với nhau, còn trực tiếp xách rổ vào trong phòng bếp của Từ gia. Lý thị ngăn được đành bất đắc dĩ : "Rồi rồi rồi, hiếm khi đại nhân mang đồ đến, chúng ta đành giữ lại vậy, nhưng về sau được phép đưa đồ tốt vậy cho chúng ta nữa, chúng ta cũng phải là lão gia hay phu nhân ở trong thành, ăn cái này cũng uổng phí."

      Haiz, nếu như buổi sáng cháu gặp Lục Thành bán đào có lẽ Lục Thành cũng đưa đến đâu, có lẽ là bị cháu nhìn thấy nên Lục Thành mới khách khí đưa đúng ? là hiểu chuyện mà, nếu như vậy sao vườn trái cây Ngô gia làm việc cuối mỗi ngày đều phải là người cuối cùng ở lại, còn trở thành nhị quản chứ.

      Bà đành hậu viện tìm cái rổ để Lục Thành đổ đào vào.

      Trong sân, A Nam ngoan ngoãn để "A Mộc thúc thúc" dắt , đôi mắt trông mong nhìn về phía Ngưng Hương.

      Ngưng Hương nhìn bé trai tới gần, hiểu thủ đoạn của Lục Thành lần này là gì?

      cái gì mà bám theo nàng nữa, vậy vì sao mới qua buổi trưa lại đưa đào tới đây?

      Còn mang theo A Nam đến!

      Trong lòng tức giận, Ngưng Hương nhẫn tâm xoay người, khom lưng cầm lấy giỏ may vá lên với Từ Thu Nhi: "Thu Nhi bồi A Nam chơi lát , bụng tỷ có chút thoải mái nên vào phòng trước."

      xong chạy thẳng về phía phòng mình, muốn về phía đông viện bên kia.

      Sắp tới gần mà nương lại muốn , A Nam sốt ruột há to mồm vừa định gọi nương, nhưng chợt nhớ lại lời phụ thân vừa mới dặn dò, A Nam mím miệng, sau đó hít vào rồi lại mở miệng kêu Ngưng Hương, " !"

      Trước là A Mộc dắt bé , tại biến thành bé dắt lấy A Mộc chạy theo Ngưng Hương.

      Nghe được từ " " xa lạ trong miệng bé trai, Ngưng Hương lại mềm lòng từ từ xoay người lại.

      "Ôm!" A Nam thấy có hy vọng bèn nâng lên cánh tay khác vươn về phía nàng.

      Đôi mắt đen của bé trai lúng liếng sạch lại trong suốt, Ngưng Hương nghĩ tới thân thế của bé bước tiếp nữa, ngồi xổm xuống.

      A Nam lập tức tách A Mộc ra, vui vẻ chạy nhanh vài bước nhào vào trong lòng Ngưng Hương.

      "A Nam còn nhớ ?" Ngưng Hương lặng lẽ lau mắt, cười hỏi tiểu tử.

      A Nam nhìn nàng chớp mắt, giống như đối với nương này bé hết sức hài lòng, trả lời bằng cách giơ hà bao của mình lên, "Tiền!"

      Ngưng Hương mỉm cười, tay xoa bóp bên trong quả nhiên còn đặt hai đồng tiền.

      Dư quang nhìn về phía Lục Thành tới bên này, Ngưng Hương lập tức ôm lấy A Nam chỉ vào trong phòng: "Bên ngoài nóng lắm, ôm A Nam vào nhà chơi nhé."

      Nàng thích A Nam, nhưng để cho Lục Thành mượn A Nam có cơ hội đến gần nàng.

      Ai ngờ mới hai bước Lục Thành đột nhiên gọi nàng, "Đại nương, chúng ta phải rồi, nếu như nàng thích A Nam ngày khác ta lại dẫn bé đến."

      Ngưng Hương cứng đờ, tiếp theo gương mặt đỏ lên .

      Xấu hổ .

      Nàng cho rằng Lục Thành mang A Nam đến chính là muốn kiếm cớ ở lại chơi, ỷ vào A Nam mà vào trong nhà nàng, nhưng vừa rồi Lục Thành lại bọn họ phải bây giờ sao? Nhưng nàng lại vội vàng ôm A Nam vào trong nhà phải là lộ vẻ nàng muốn dùng A Nam để giữ sao?

      "Nóng!" bàn tay bé mát lạnh hề báo trước dán lên mặt nàng, nhàng sờ.

      Ngưng Hương nghiêng đầu nhìn vào đôi mắt nghiêm túc của A Nam, sau lưng chính là Lục Thành chẳng biết lúc nào tiến lại gần, nhìn nàng, bên trong đôi mắt hoa đào vô cùng bình tĩnh, có ý đeo bám cũng có mỉa mai.

      Nhưng Ngưng Hương lại cảm thấy rất mất mặt.

      Có lẽ chỉ là đơn thuần đến đưa đào, chặt đứt suy nghĩ đối với nàng, có nghĩa là cũng đoạn tuyệt với đại bá phụ và đại bá mẫu, hơn nữa quả có lý do tới đây chuyến để đưa đào, bởi vì Thu Nhi cũng nhìn thấy xe đào.

      đối với người và vật vẫn luôn chu đáo như vậy.

      mặt nàng lúc đỏ lúc trắng , Ngưng Hương khom lưng để A Nam xuống, sờ đầu bé : "Vậy A Nam về nhà ."

      Nhìn thấy trong mắt của bé tỏ vẻ muốn, nhưng trước mặt Lục Thành nàng lại nên lời kêu A Nam ngày khác lại đến chơi.

      A Nam mới vừa nhìn thấy nương nên muốn , còn muốn nhào vào người nàng.

      Lục Thành vượt lên trước ôm con trai đứng lên, giọng : "A Nam về nhà tướng quân bay mất đó."

      Nhớ lại chú chim to ở nhà, A Nam nhìn trời rồi nóng nảy nghiêng đầu hướng về phía cửa dùng sức.

      Ngưng Hương thấy nhưng nàng nghe được rất ràng, tự giễu trong lòng càng sâu.

      Ngay cả A Nam dính nàng như vậy cũng thèm nàng nữa, nàng dựa vào cái gì mà cảm thấy Lục Thành đến tìm nàng ?

      Còn tự cho là đúng mà tránh né, trong lòng Lục Thành nhất định là chê cười nàng rồi?

      Rốt cuộc cũng đợi nữa, Ngưng Hương nhặt giỏ may vá lên, tiếp tục vào trong.

      "Từ nương." Lục Thành ôm A Nam ngăn nàng lại, nhìn vẻ mặt Từ Thu Nhi đứng dưới gốc cây hồng tìm tòi nghiên cứu bọn họ, Lục Thành hạ thấp giọng, nhanh chóng : "Ta nghĩ mấy lần đưa nàng trở về ngoài cửa thành những người đứng chờ xe đa có người nhận ra hai chúng ta, biết nàng thường thường ngồi xe lừa của ta về nhà. Vậy nên buổi sáng ở cánh rừng bên cạnh... Có lẽ có người có thể đoán được."

      Trong lòng Ngưng Hương chấn động, giỏ may vá trong tay rớt xuống, Lục Thành nhanh tay nhanh mắt lanh lẹ đỡ lấy.

      Trong đầu Ngưng Hương chỉ còn lại chuyện.

      Ngày mai nàng làm sao có thể ngồi xe của Quách lão tam trở về đây?

      xe vẫn luôn là nam nhân chiếm đa số, cho dù chỉ là suy đoán nhưng bọn họ dùng ánh mắt gì nhìn nàng đây?

      Trừ phi nàng ngồi xe của Quách lão tam, nhưng nàng phải đâu tìm xe trở về thành đây? Khoảng cách đường về cũng chỉ bốn mươi dặm, nàng tự về cũng được, nàng sợ mệt mỏi, nhưng lỡ may gặp kẻ xấu sao, đoạn đường này qua rất ít thôn khác, phần lớn đều là đất hoang người.

      "Ngày mai chúng ta còn có vài rổ đào muốn bán, ta biết nàng muốn gặp ta, ta để Tam đệ đưa nàng , mới mười ba tuổi mà tính tình lại như hũ nút, lại thành , ta se kêu A Đào bồi nàng, nàng cũng cần lo lắng." Lục Thành cúi đầu bóp tay con trai, có chút tự giễu , "Chỉ là vội bán đào nên sáng mai giờ dần phải xuất phát rồi, nếu nàng đồng ý ta kêu Tam đệ tới đón nàng."

      Ngưng Hương do dự.

      Bên kia Lý thị tò mò tới, "Các cháu chuyện gì thế?"

      Lục Thành thành hỏi Ngưng Hương có muốn nhờ xe về hay .

      Lý thị vừa nghĩ chút liền đáp ứng thay cháu , "Vậy cùng , buổi chiều trời rất nóng đỡ phải gấp rút lên đường."

      Đỡ ngày phơi nắng , lại còn có thể bớt vài văn tiền xe.

      Tác giả có lời muốn : Lục nhị: Ta phục, vì sao để cho ta đưa chị dâu vào thành!

      Lục tam: Bởi vì ta thành , bắt nạt Hương nhi tỷ tỷ.

      Lục Thành gâu gâu: ... Đều ở nhà đợi , hai đệ cho rằng ta để hai đệ chiếm tiện nghi sao!
      Mật ^ Mật, Yên Hoa, td2n42 others thích bài này.

    3. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 46:
      Edit+Beta: Hà

      Ngưng Hương gặp ác mộng.

      Mơ thấy mình ngồi xe của Quách lão tam xe về phủ thành, nam nhân xe đều dùng loại ánh mắt khác thường nhìn nàng, bên trong có nam nhân muốn chiếm lấy nàng, so với Bùi Cảnh Hàn và Lục Thành lại còn trắng trợn hơn khiến nàng sợ hãi. Nàng càng ngày càng sợ, sợ đến phút cũng muốn ngồi, nàng cố gắng xuống xe nhưng những người kia cho, bọn họ cười dâm tà ngăn nàng lại, hỏi nàng cùng Lục Thành trong rừng làm cái gì, đột nhiên có người bắt lấy tay nàng, nàng hoảng sợ ngẩng đầu, liền nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của Lục Thành.

      xe còn ai, xe la lại đột nhiên biến thành rừng cây, đè nàng ngã mặt đất, quan tâm ngó ngàng gì mà xông tới.

      " được..."

      Quần áo bị xé rách, Ngưng Hương tuyệt vọng cầu khẩn.

      Sau đó nàng liền tỉnh lại, trong đêm đen chỉ có tiếng hô hấp gấp gáp của nàng.

      Tay đặt ở ngực gắt gao nắm lại, Ngưng Hương tiếng động khóc lên.

      Đời trước nàng vẫn thường mơ thấy loại ác mộng này, có đôi khi là Bùi Cảnh Hàn, về sau biến thành Lưu què, ác mộng càng lúc càng nhiều, chỉ cần Bùi Cảnh Hàn hoặc Lưu què xuất nàng cũng cưỡng ép bản thân tỉnh lại, giống như chỉ cần nàng tỉnh lại là biết phải trải qua chuyện như vậy nữa.

      Tối nay là cơn ác mộng đầu tiên sau khi nàng sống lại.

      Trong mơ người bắt nạt nàng lại trở thành Lục Thành, nam nhân kiếp trước mà nàng chưa từng gặp qua.

      Ngưng Hương ngủ được nữa, nàng lặng lẽ ngồi dậy.

      Màn cửa sổ bằng lụa mỏng hé mở ra, có thể trông thấy bầu trời đầy sao, đen như vậy cũng biết bây giờ là giờ nào.

      Tam đệ của Lục Thành đến hay chưa nhỉ?

      Việc buôn bán của người nhà nông dễ dàng gì, phải phủ thành bán đào mới được giá cao hơn chút, tuy giá cao nhưng phải sớm ít nhất hai canh giờ.

      Đông phòng đột nhiên truyền tới tiếng mở cửa, Ngưng Hương nghe thấy đại bá mẫu nhàng ho khan.

      Là dậy nấu cơm giúp nàng sao?

      Ngưng Hương vội vàng bước xuống đất mở ra ngoài, liền thấy Lý thị nhấc đèn lồng mở chốt cửa phía bắc, cầm theo bó củi muốn hậu viện. Ngưng Hương bước nhanh tới giọng khuyên nhủ: "Đại bá mẫu mau ngủ , cháu vào thành mua bánh bao ăn là được rồi, hai văn tiền cái còn bớt được hai văn tiền xe nữa, cần bá mẫu tốn sức đâu."

      "Sủi cảo trong thành có nhân bánh nào ngon lành giống như ta làm, dù sao bánh cũng có sẵn ta chỉ cần hâm nóng lại là được, tốn bao nhiêu công sức đâu, cháu mau về phòng đợi , lát nữa Lục Định đến rồi đấy, người ta có hảo tâm giúp đỡ chúng ta chúng ta cũng đừng nên chậm chạp làm trễ nãi công việc làm ăn của bọn họ."

      Lý thị thao thao bất tuyệt đẩy cháu về tây phòng, còn mình lại vội vàng ôm bó củi .

      Ngưng Hương thấy lay chuyển được bà, đành suy nghĩ chút rồi ra trước cửa sân chính mở cửa, đỡ cho Lục Định đến đây còn tưởng là bọn họ chưa dậy.

      Mở cửa xong Ngưng Hương bưng nước vào trong sân, động tác nhàng rửa mặt.

      Bánh bao rất nhanh nóng lên, tổng cộng sáu cái, nàng ăn hai cái, còn dư lại Lý thị bỏ vào trong chén rồi nhìn ra ngoài cửa : "Lục Định chắc gần đến, nhà bọn họ lại có nữ nhân, nhất định là vẫn chưa ăn cơm, mấy cái này cháu mang cho cùng A Đào ăn ."

      Vừa dứt lời con đường yên tĩnh truyền đến tiếng chân lừa.

      "Nhanh nào, đồ đều thu dọn xong chưa?" Lý thị bưng chén thúc giục Ngưng Hương, " phải vào thành nếu mời vào trong nhà ngồi rồi."

      Ngưng Hương gật đầu quay về phòng lấy bao đồ, hôn cái lên mặt đệ đệ còn ngủ, lúc này mới lưu luyến theo Lý thị ra ngoài.

      Trước cửa Từ gia, Lục Định mười ba tuổi cũng vừa ngừng xe xong, gặp có người ra lập tức nhảy xuống đất, trong ánh sáng mờ ảo nhìn thấy hai thân ảnh, nhìn Ngưng Hương cái rồi mới thấp giọng chào hỏi, "Bá mẫu, tỷ."

      Thiếu niên tuổi ăn tuổi lớn cho nên giọng hơi khàn.

      Lý thị vừa nghe tiếng gọi này liền nở nụ cười, ba huynh đệ nhà này lão đại chững chạc gọi cháu là đại nương, lão nhị miệng lưỡi ngọt như mật gọi Hương nhi muội muội, lão Tam khô khan gọi tiếng tỷ, nhất định đây là người thành nhất rồi.

      Nâng cao chiếc đèn lồng liền thấy Lục Định so với các nàng còn cao hơn cả nửa đầu, vai rộng lớn như các huynh trưởng nhưng cũng rất rắn chắc, khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc thận trọng lại lạnh lùng, làm tăng lên vẻ người lớn của , trách được Lục Thành yên tâm để đệ đệ nhất này chạy tới phủ thành buôn bán.

      "Lão Tam ăn cơm việc?" Lý thị đưa chén sứ còn nóng trong tay tới, "Đây, tím rán mấy cái sủi cảo, tỷ ấy cũng mới vừa ăn xong, cái này cho cháu cùng với A Đào, đúng rồi, A Đào đâu?"

      " ngủ ạ." Ngưng Hương nhìn xe lừa, dịu dàng .

      Lý thị nhịn được oán giận chuyện Lục Thành bố trí người trước mặt thiếu niên, "Đại ca cháu gấp gáp nhưng còn nhị ca đâu, làm gì mà cần phải để A Đào theo cháu?"

      Lục Định giải thích thay huynh trưởng: " ra mình cháu là được, nhưng A Đào muốn qua nhà tam thẩm cháu chơi cho nên mới cùng theo ."

      Lý thị hiểu, đem chén kín đáo đưa cho , khuyên nhủ: " nhanh lên , vừa vừa ăn, đỡ cho đến trễ chiếm được chỗ tốt bày hàng bán."

      Chén trong tay vẫn còn hơi ấm, mùi thơm sủi cảo tản ra mê người.

      Lục Định còn muốn cự tuyệt Lý thị xoay người , đóng cửa chính lại.

      "Thừa dịp còn nóng ăn ." Ngưng Hương giọng khuyên nhủ, bởi vì Lục Định hơn nàng tuổi, cho nên nàng đối mặt với Lục Định cũng phòng bị giống như đối với các nam nhân khác.

      Lục Định dạ tiếng rồi xoay người : " xe có đệm chăn, tỷ cùng A Đào đắp chăn nằm nghỉ lát , gần vào thành đề gọi tỷ."

      Trời tối đen như mực , ngồi cũng có chuyện gì làm, Ngưng Hương gật đầu, từ từ bước lên xe lừa.

      Lục Định tháo chiếc đèn lồng treo ở phía trước xuống giúp nàng chiếu sáng.

      Ngưng Hương thấy A Đào nằm ở bên trái, phía bên phải đặt dãy rổ được đậy kín xếp ngăn nắp , ở giữa còn dư lại chỗ có thể chen lấn thêm được hai người. Ngưng Hương đem bao đồ thả xuống bên, trước tiên ngồi ở đệm, mím môi, vừa định bảo Lục Định có thể đánh xe thiếu niên thức thời về phía trước.

      Đèn lồng đến phía trước xe liền tối.

      Thấy thiếu niên săn sóc tỉ mỉ, Ngưng Hương an tâm nằm xuống, đầu gối lên bọc đồ của mình, mở mắt nhìn bầu trời đầy sao.

      Xe lừa di chuyển ổn định nhàng.

      Ngưng Hương nghe thấy thanh ăn nên giọng khuyên nhủ: "Đệ ăn nhanh , sủi cảo nguội lạnh ăn ngon đâu."

      Giọng nhàng lại dịu dàng , Lục Định đột nhiên hiểu tại sao đại ca lại hao tâm tổn trí muốn cưới Từ nương.

      còn chưa thấy bộ dáng của nàng nhưng nghe giọng này cảm thấy nàng nhất định là nương tốt.

      Lục Định cầm lấy sủi cảo trong chén ở phía sau cắn miếng lớn.

      Đúng là tuổi lớn cho nên khẩu vị của thiếu niên càng tốt, huống chi sủi cảo này so với nhị ca làm ngon hơn rất nhiều, Lục Định nhịn được liên tục ăn hết. Ngưng Hương nghe thấy ràng, đến khi Lục Định đưa tay cầm cái thứ ba nàng lặng lẽ cười mỉm, nhắc để dành lại cho A Đào. A Đào ngủ ngon như vậy đợi muội ấy tỉnh lại chắc cũng gần tới thành môn rồi, có thể vào thành mua bánh bao ăn.

      Cuối cùng thiếu niên ăn ba cái, biết là ăn no chưa nhưng vẫn giữ lại cái cho muội muội.

      Ngưng Hương nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ lát.

      Sau đó bao lâu khoảng mới ra đầu thôn xe lừa đột nhiên ngừng lại.

      Ngưng Hương tò mò mở mắt ra, còn chưa thấy cái gì người chăn mền đột nhiên bị vén lên, ngay sau đó bên cạnh nàng liền có thêm...

      đứa .

      "Nàng ôm A Nam ngủ ." Lục Thành thay nàng đắp kín mền, giọng trầm thấp ổn định vang lên ở đầu nàng.

      "Tỷ, đại ca ta phải người xấu, tỷ đừng sợ, ta trước đây." Lục Định đứng ở bên cạnh huynh trưởng, cúi đầu câu sau đó liền bỏ .

      Hai huynh đệ phía trước lui về sau.

      Lúc Ngưng Hương phản ứng lại ôm chăn bọc A Nam ngồi dậy chỉ còn nhìn thấy bóng lưng mơ hồ của Lục Định trong bóng đêm càng ngày càng xa xe lừa, rất nhanh nhìn thấy nữa.

      Hô hấp Ngưng Hương dần dần nặng lên, lạnh giọng hỏi nam nhân đánh xe, "Đến cùng ngươi muốn làm cái gì đây?"

      Ngày hôm qua còn tưởng rằng thực bỏ qua cho nàng, vậy mà hôm nay lại tới đây lợi dụng A Nam còn chưa đủ mà ngay cả đệ đệ cũng sai khiến!

      " bán đào, Tam đệ ăn vụng về bán được, ngày hôm qua ta sợ nàng bởi vì còn tức giận mà ngồi xe của ta, ta mới thành Tam đệ." Lục Thành quay đầu lại liếc nàng, sờ thấy sủi cảo Tam đệ để lại cho , cầm lên vừa ăn vừa khuyên nàng, "Nàng nằm , chẳng lẽ nàng muốn ngồi xe Quách lão tam về sao?"

      Ngực Ngưng Hương phập phồng, nghe thấy ăn khách khí như vậy nàng cũng còn tính tình tốt như với Lục Định, chút lưu tình khiển trách , "Đó là để cho A Đào!"

      Ai biết mà chuẩn bị phần cho !

      "A Đào thích ăn cải trắng." Lục Thành dừng chút mới , biết lời này nhất định lại chọc nàng tức giận, giọng của trở nên vui vẻ hơn, mềm giọng dụ dỗ: "Được rồi, ngủ lát , giúp ta chăm sóc cho A Nam với, ngày hôm qua cũng bởi vì ta ôm bé về cho nên bé liền rầu rĩ vui, nếu tỉnh lại nhìn thấy nàng A Nam nhất định rất vui."

      Ngưng Hương rất muốn khiển trách vì sao phải mang A Nam vào thành, trời rất nóng lại lăn qua lăn lại đứa , nhưng nàng câu cũng muốn với . Cảm thấy bé trai trong lòng nhàng động đậy giống như thoải mái, Ngưng Hương mềm lòng, buồn bực nằm xuống lần nữa, đắp kín chăn mền cho A Nam rồi đem tiểu tử ôm vào trong ngực.

      Nếu như là ban ngày nàng chắc chắn nằm ở trước mắt Lục Thành, nhưng bây giờ tối đen như vậy nàng sợ nhìn thấy.

      Cái ôm của nàng mềm mại khiến A Nam ngủ cũng cảm thấy thoải mái, heo con lại hướng vào trong ngực nàng, cái tay bé theo thói quen sờ ngực "phụ thân".

      Ngưng Hương cản lại A Nam rầm rì tiếng, chân ngắn thuận theo đạp nàng nhưng lại có khí lực gì.

      Tiểu tử này giỏi nhất là quấn người, Ngưng Hương đành lòng cự tuyệt cho nên bất đắc dĩ thả tay xuống.

      A Nam vừa lòng thỏa mãn nhéo hai cái, rất nhanh lại ngủ sâu .

      Lục Thành đánh xe, Ngưng Hương muốn ngủ nhưng có lẽ tối qua nàng ngủ ngon, lúc này trời vừa tối mọi thanh đều yên tĩnh, xe lừa lại lắc lư đều đều thư thái, hô hấp A Nam trong lòng nhàng giống như mang theo loại dụ dỗ khó có thể ngăn cản, mí mắt Ngưng Hương càng ngày càng nặng, ý thức ngủ mất.

      Lục Thành nghe thấy động tĩnh gì nữa bèn lặng lẽ quay đầu lại.

      xe tối đen mơ hồ, trong chăn mỏng theo thứ tự ngủ là muội muội của , nhi tử, còn có nương thích.

      Giống như là người nhà.

      Lục Thành rất thỏa mãn, cười đánh xe về phía trước.

      Chân trời dần dần lộ ra ánh sáng.

      Bốn phía cũng bắt đầu có tiếng chim hót lanh lảnh.

      Có vật gì đó cọ cọ ở trong lòng nàng, Ngưng Hương buồn ngủ ôm bé, sau đó liền tỉnh.

      Trước tiên đập vào mắt nàng chính là khuôn mặt nhắn của A Nam ngủ say, phía sau A Nam là A Đào.

      Ý thức thanh tỉnh, Ngưng Hương dừng chút rồi lặng lẽ ngửa đầu nhìn về phía trước.

      Nhìn thấy bóng lưng thẳng tắp của Lục Thành, nắng sớm mờ mờ từ phía trước chiếu vào thân ảnh có chút mơ hồ.

      Ngưng Hương mím môi cẩn thận ngồi dậy, vén lại chăn mền cho A Nam rồi từ từ sửa sang lại búi tóc xiêm y.

      "Tỉnh rồi sao?" Lục Thành nghe thấy động tĩnh nhịn được nhìn về phía nàng.

      Ngưng Hương để ý , ánh mắt nhìn xung quanh, lúc đầu chỉ là đếm xỉa tới nhưng nhìn chút Ngưng Hương chau mày, "Đây phải là đường phủ thành."

      Lục Thành im lặng.

      nghe thấy tiếng trả lời, Ngưng Hương thể quay đầu lại, lúc quay người liền thấy Lục Thành sâu kín nhìn nàng.

      Mày liễu nàng nhăn lại sâu, cam lòng yếu thế nhìn thẳng , "Ngươi đến tột cùng..."

      "Làm nha hoàn ở Hầu phủ hơn ba năm nàng có từng được chơi chưa?" Lục Thành nghiêm túc hỏi, lại nhớ tới chuyện gì mà trong mắt chợt lóe qua chút ý lạnh, "Theo ra cửa tính, nàng có hay cũng tri kỷ ra ngoài ?"

      Ngưng Hương ngơ ngẩn.

      Nàng có ?

      có.

      Ở Hầu phủ chính là hầu hạ Bùi Cảnh Hàn, cho dù theo ra ngoài nàng cũng là nha hoàn hầu hạ, thời khắc luôn nhắc nhở mình phải nhớ kỹ những quy củ kia, nhớ kỹ Bùi Cảnh Hàn cần gì, còn phải đề phòng Bùi Cảnh Hàn động tay chân, sao còn có thể có tâm trạng hưởng thụ vui vẻ đây? Sau đó lại đến cuối tháng, hơn phân nửa ngày nghỉ của nàng đều dùng ở đường, còn dư lại chút thời gian ước gì có thể ở bên cạnh đệ đệ.

      " có liên quan gì tới người, đây là chỗ nào?" Ngưng Hương cảnh giác hỏi.

      "Phía trước chính là trấn Thất thụ, " Lục Thành nhìn nàng , "Nơi này cách nhà chúng ta bên kia hơn hai mươi sặm , ta chỉ ghé qua lần nên tuyệt đối có ai nhận ra chúng ta. Ta dẫn mọi người ăn chút gì rồi xong chúng ta cốc hoa đào ở bên cạnh chơi nửa ngày, buổi chiều ta lại chở nàng về thành."

      "Ta ." Ngưng Hương nghiêng đầu cự tuyệt, "Ngươi muốn tự mình , ta đổi xe khác."

      Vừa vừa muốn xuống xe.

      "Nàng biết đường ?"

      Lục Thành thoải mái hỏi, nhìn thấy thân thể nàng đột nhiên cứng ngắc, lập tức giọng ôn nhu dụ dỗ: "Từ nương, ta có ý gì khác, tuổi của nàng chính là làm muội muội ta, ta bám nàng nữa nhưng cũng nhịn được muốn chăm sóc nàng. Nàng xem khó có được thời gian nghỉ ngơi, tội gì sớm về cái lồng chim kia? Nếu nàng sợ có A Đào và A Nam ở đây, nếu ta lại súc sinh cũng bắt nạt nàng trước mặt bọn họ."

      Nghe hai chữ kia Ngưng Hương cắn cắn môi.

      là người đầu tiên nàng mắng, vậy chửi còn rất còn khó nghe.

      "Còn tuổi đừng sống mệt mỏi như vậy, hôm nay coi như là tự thưởng cho bản thân ." Lục Thành ra vẻ trưởng bối .

      Ngưng Hương thích nghe chuyện dí dỏm, nhưng nơi này quen cuộc nàng dám trở về mình.

      "Nương..."

      Dưới thân đột nhiên truyền đến giọng non nớt của trẻ con, trong lòng Ngưng Hương giật mình, A Nam tại sao lại kêu nàng là nương?

      "Nương, tiểu tiểu..." A Nam dụi mắt, giọng gọi nương dẫn bé xuỵt xuỵt, xong há miệng ngáp cái to.
      Yên Hoa, Thanhha, td2n49 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Doc lien hai chuong, suong that, thanks Co, chuong nao co A Nam la hap dan lien
      Henlun, midnightHuyềnpluss thích bài này.

    5. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Ui Lục Thành bây giờ lại còn thay đổi chiến thuật, biến hóa ko ngừng để theo đuổi đc vợ nữa chứ. Chuyển từ đeo bám sang chăm sóc em nhà bên cơ đấy.
      Henlun thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :