1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Sống lại làm vợ yêu vô địch - Mị Dạ Thủy Thảo (44)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 8: Cho vị trí này

      Lúc Diệp Vẫn Thần ôm Lạc U ra khỏi bệnh viện cũng khiến vài phóng viên chú ý. Nhưng vừa nhìn thấy hai người họ chỉ là hai đứa trẻ, chân Lạc U lại bó thạch cao, nên tiếp tục chú ý nữa. Hai người thoải mái ra ngoài . Diệp Vẫn Thần ôm cái, liền bế Lạc U trực tiếp lên xe, chiếc xe lăn đáng thương trực tiếp bị vứt bỏ ở bệnh viện.

      Diệp Vẫn Thần là con riêng của Diệp gia nhưng thực tế cũng nhận tổ quy tông. Tuy rằng ở Diệp gia nhận được đối đãi nhưng Diệp gia cũng là danh môn cao cấp. Thân phận thiếu gia của Diệp gia vẫn làm cho Diệp Vẫn Thần được lợi rất lớn, chí ít ăn, mặc, ở, lại cùng người nhà họ Diệp đều ngang bằng. Chính là mua xe cũng có bảy chữ số, hơn nữa cùng Lạc U là con nhà danh môn, cho dù vị thành niên có giấy phép lái xe nhưng vẫn có thể trở ngại chạy đường.

      Lạc U cùng thím Ngọc ngồi ở ghế sau, Diệp Vẫn Thần lái xe, ánh mắt thỉnh thoảng liếc kính chiếu hậu, theo góc độ nhìn lại, vừa lúc có thể nhìn bộ dáng Lạc U nhắm mắt nghỉ ngơi, ưu nhã, lạnh nhạt, lại làm cho người ta cảm giác lạnh lùng, Diệp Vẫn Thần thậm chí còn có thể cảm giác được tia áp lực, khiến có mong muốn xúc động thần phục.

      “ Nhìn đường, nên nhìn tôi. Tôi cũng muốn mới từ bệnh viện ra mà lại bị đưa trở vào.” Lạc U chuyện đồng thời như cũ nhắm mắt lại, nhưng có thể khẳng định, ánh mắt của người đàn ông kia dừng ở người mình, cái ánh mắt nóng rực chuyên chú đó, thể nhầm được.

      “ Xin lỗi.” Diệp Vẫn Thần có chút xấu hổ thu hồi ánh mắt, thân thể điều chỉnh chút liền nghiêm túc lái xe, cũng muốn phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nhưng nơi nào có tồn tại của Lạc U, ánh mắt hoặc là tâm tư của chính là tự chủ được nhìn vào đối phương. Loại cảm giác đó mãnh liệt như dùng thuốc phiện, thể kháng cự.

      Thím Ngọc ở bên nhìn vợ chồng son, vẻ mặt càng trở nên từ ái. Bà có thể cảm giác được tiểu thư dường như có gì đó khác lạ, so sánh với ngày xưa, dường như có phần bình tĩnh và nội liễm hơn. Thím Ngọc nghĩ lần tai nạn xe cộ lần này giống như có cảm giác nhân hoạ đắc phúc. Đặc biệt trong lúc Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần ở chung cũng làm cho thím Ngọc cảm thán. Quả nhiên tiểu thư lớn rồi, đều có người con trai thích.

      Vị trí của khu nhà rất gần trường học, tính cao cấp nhưng cũng vô cùng tốt. Tòa nhà có tổng cộng mười tám tầng, Lạc U ở tầng thứ mười tám. Cũng may có thang máy, chân của Lạc U bị bó bột nếu phỏng chừng tháng cũng chưa chắc có thể leo lên.

      Đây là lần đầu tiên Diệp Vẫn Thần vào nơi này. từng đến nhà chính Lạc gia vài lần, nhưng nơi này là Lạc U sau khi học cấp ba mới an trí. Diệp Vẫn Thần tuy rằng biết vị trí, nhưng chưa đến lần nào. Về việc Diệp Vẫn Thần sao lại biết vị trí nơi này, vậy cũng chỉ có mình biết. Tin tức về Lạc U lúc nào chú ý, nếu cũng biết Lạc U gặp tai nạn mà gọi điện thoại.
      Diệp Vẫn Thần đỗ xe xong liền đường ôm Lạc U lên lầu, lỗ tai vẫn lặng lẽ đỏ . Lạc U nhìn thấy trước mắt, trong lòng thầm, trước kia thế mà phát người đàn ông này lại dễ ngại ngùng đến thế đây.

      Trong thang máy có vài học sinh, nhìn thấy ba người bước vào chủ động nhường đường. Nhưng mà khi thấy bộ dáng Lạc U và Diệp Vẫn Thần, sắc mặt nháy mắt liền trở nên cổ quái.

      Lạc U và Diệp Vẫn Thần cùng học trong học viện Tinh Vũ là ngôi trường vô cùng có danh tiếng. Trong trường đều đồng bộ giáo dục, bắt đầu từ nhà trẻ cho đến đại học đều có, xem như là ngôi trường tư nhân cao cấp nhất trong nước. Ở Bắc Kinh đại đa số những đứa trẻ có chút bối cảnh danh vọng cao đều từ ngôi trường này tốt nghiệp. Mà khoảng cách của tiểu khu này với trường học là gần nhất cho nên phần lớn người ở đó đều là học sinh.

      Tuy rằng Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần mới chuyển vào lớp mười nhưng lại cùng nhau tới. Bắt đầu từ lúc gần như chính là người có tiếng tăm trong trường học quý tộc này. Đặc biệt là sau khi Lạc U quay xong quảng cáo kia, toàn bộ trường học từ xuống dưới bao gồm cả thầy giáo có người nào biết Lạc U.

      Mà Diệp Vẫn Thần thân phận đặc biệt vẫn theo bên cạnh Lạc U nhiều năm, hơn nữa mặt mày tuấn, thành tích học tập vô cùng tốt, cũng là người có tiếng tăm trong trường. Mà lúc này bọn họ nhìn thấy Lạc U được Diệp Vẫn Thần ôm vào thang máy, từng đôi mắt đều trợn tròn, chớp chớp như là xem người ngoài hành tinh.

      Lạc U tất nhiên cũng nhận ra khác thường này của bọn họ, trong lòng hiểu chuyện xảy ra. Lông mày khẽ nhíu, ánh mắt lạnh lùng liếc qua từng người, mấy người kia liền lập tức cúi mặt dám nhìn nữa .

      Kiêu ngạo của Lạc U là do từ bồi dưỡng mà thành, khí thế của Lạc U là trải qua nhiều năm gian khổ mà tạo thành. Mười lăm tuổi nhưng từng trải qua hai mươi lăm tuổi, tao nhã, cao quý, phong thái nữ hoàng, cho dù chân bị bó bột được người đàn ông ôm vào trong ngực nhưng khí chất vẫn vô cùng tôn quý, làm sao những đứa hơn mười tuổi có thể chống lại.

      Diệp Vẫn Thần vẫn chú ý Lạc U, tự nhiên cũng thấy được màn này, ánh mắt càng trở nên loé sáng, nhịp tim đập nhanh vài nhịp. chính là thích kiểu nữ vương này của Lạc U, mỗi khi nhìn thấy đều có loại cảm giác xúc động muốn quỳ gối bên chân .

      Trong nháy mắt Diệp Vẫn Thần thay đổi Lạc U cũng nhận ra được, thân thể trở nên cứng ngắc, hô hấp trở nên gấp gáp, ánh mắt nhìn càng thêm nóng bỏng. Lạc U có thể cảm nhận được thay đổi của Diệp Vẫn Thần nhưng lại hết sức nghi hoặc loại thay đổi này của đến cuối cùng là bởi tại sao. chỉ là nhìn mấy người kia chút, chẳng lẽ còn xảy ra việc nào đó mà hay sao.

      Lạc U nhìn Diệp Vẫn Thần ánh mắt có chút nghi hoặc. cảm thấy ánh mắt nóng rực của người đàn ông này dường như còn đè nén gì đó.

      Tầng mười tám, Diệp Vẫn Thần ôm Lạc U vào phòng, trong nháy mắt, Diệp Vẫn Thần cùng Lạc U đều có loại cảm giác kỳ quái, việc này sao giống như chú rể ôm dâu vào động phòng thế đây?

      Lạc U trở về nhà, Diệp Vẫn Thần cũng còn lý do chăm sóc. Nơi này có hai người hầu chăm sóc Lạc U áo cơm sinh hoạt. Diệp Vẫn Thần dùng bữa tối xong liền lưu luyến rời , có điều trước khi còn cẩn thận hỏi:“ Tiểu U, có thể đến thăm em ?”

      “ Ừ.” Đối với chuyện Diệp Vẫn Thần ở bên cạnh, Lạc U cũng bài xích. Người đàn ông này cực kì im lặng, lại còn rất nghe lời, có ở bên khiến cho cảm thấy cực kì an tâm, giống như là được con trung khuyển dũng mãnh bảo vệ, cái cảm giác này thực tốt.

      ngày mai có thể đến sao?” Diệp Vẫn Thần tiếp tục hỏi, ánh mắt nhìn Lạc U mang theo chờ mong.

      Lạc U cũng nhìn lại Diệp Vẫn Thần. Vốn là vẻ mặt lạnh nhạt cũng trở nên chăm chú mấy phần, chậm rãi mở miệng rằng: “Tôi thích ở bên tôi làm những việc nên làm, chỉ cần chạm đến giới hạn cuối cùng của tôi, bên cạnh tôi vẫn có thể cho vị trí, hiểu ý của tôi chứ?”.

      Diệp Vẫn Thần mừng như điên gật mạnh đầu, đương nhiên hiểu được ý tứ của Lạc U, cam kết như vậy phải vẫn luôn mong chờ sao, về những việc nên làm, có kinh nghiệm lần này , bao giờ mắc phải nữa.

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 9: Nhà của phụ nữ, trái tim của phụ nữ

      Lạc gia là đại gia tộc, bốn đời đều giống nhau, thành viên đông đúc, thế lực phức tạp, quân chính thương hắc* đều trải qua. Trong thế hệ này, Lạc U là người nhất, cũng là người được thương cưng chiều nhất. Trong hay ngoài gia đình đều gọi đùa là tiểu công chúa Lạc gia. Tuy rằng người của Lạc gia đều rất bận rộn nhưng thực ra đối với Lạc U vẫn rất thương .

      (*) bao gồm quân đội , chính phủ , thương nhân và hắc đạo phi pháp

      Lạc U trở lại căn nhà của mình. Buổi tối hôm đó mẹ của Lạc U là Tô liền tự mình đến thăm . Trong lúc Lạc U nằm viện bà Lạc cũng đến thăm , bà Lạc là người rút ra khỏi giới giải trí nhưng cũng là nhân vật cấp Thiên Hậu, đồng thời cũng là nhà từ thiện. Bà chính là người phụ trách quỹ từ thiện, hơn nữa còn là toàn thế giới, mỗi ngày phải bay tới bay lui ở các nơi thế giới. Tuy rằng thương con nhưng quá bận rộn cũng chỉ có thể bớt thời gian tới thăm lần.

      Mẹ con hai người tán gẫu lúc. Bà Lạc oán trách Lạc U tại sao ra bệnh viện lại trở về nhà nghỉ dưỡng. Lạc U giải thích nơi này thuận tiện gần trường học, qua khoảng vài ngày nữa còn tính học, điều này làm cho bà rất kinh ngạc. Bà nghĩ khi nào con của mình lại biết điều như vậy, còn muốn mang thương tích đến trường học, việc này giống với tác phong của Lạc U, nhịn được liền trêu chọc vài câu. Lạc U cũng giải thích, chỉ là cười vô tội. Hai mẹ con đều nở nụ cười. Bầu khí ở chung trong lúc đó rất hòa hợp, giống như mẹ con mà như là bạn bè.

      Lúc còn trẻ bà Lạc là nhân vật nổi tiếng trong thế giới giải trí, cho dù rút khỏi nhưng vẫn là trọng tâm của câu chuyện giảm. Bình thường vẫn có thể thấy ít tin tức liên quan đến bà. Lạc U từng lựa chọn bước vào thế giới giải trí cũng bởi vì ở phương diện này có bà Lạc. Mà sau khi sống lại, quyết định lần thứ hai của Lạc U đều như nhau. Lúc này cũng là thời gian để cùng mẹ chút.

      " Mẹ, con định đồng ý đề nghị vào thế giới giải trí của út. Mẹ ủng hộ con chứ ?"

      Ở trong hồi tưởng của Lạc U dường như chữ đều sai.

      hơi bất ngờ nhưng rất nhanh liền biểu ra vẻ mặt ủng hộ, rằng:“ Nếu như là con của gia đình bình thường, mẹ nhất định đồng ý. Thế giới giải trí hỗn loạn và phức tạp người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Nhưng nếu như là con, tất nhiên là có vấn đề gì, mẹ tin tưởng con vô luận làm cái gì đều có vấn đề.”

      Có bối cảnh, có dung mạo, có thông minh, Lạc U ở nơi hỗn loạn nào đều thành vấn đề. Căn bản Tô lo lắng. út của Lạc gia là bà chủ của công ty giải trí. Mà Tô gia cũng nắm giữ thế lực hắc đạo mà người bên ngoài thể tưởng tượng được. Hơn nữa thế lực ở bên ngoài của hai nhà Lạc – Tô, người nào muốn trêu chọc Lạc U đoán chừng chính là muốn sống nữa.

      " Cảm ơn mẹ. Con nhất định làm tốt."

      Lạc U là người rất kiêu ngạo, đồng thời cũng rất nghiêm túc, làm thôi, nếu làm phải là tốt nhất. Lần thứ hai lựa chọn con đường này, muốn đứng ở vị trí càng cao hơn lúc trước.

      Mấy ngày tiếp theo Lạc U vẫn ngoan ngoãn ở nhà tĩnh dưỡng. Diệp Vẫn Thần vẫn đến đây từ năm giờ sáng đến chín giờ tối, ngày ba bữa đều giải quyết ở nhà Lạc U. Thím Ngọc cùng người hầu khác là chị Chu đều từng đùa rằng để Diệp Vẫn Thần trực tiếp chuyển đến đây ở. Dù sao nơi này cũng còn căn phòng trống cho khách.

      Căn phòng này bao gồm ba phòng ngủ, hai phòng chính cùng với phòng sách. Thím Ngọc và chị Chu ở phòng, luân phiên ngủ lại chịu trách nhiệm chăm sóc Lạc U. Đương nhiên Diệp Vẫn Thần cũng hi vọng có thể được ở lại nơi này nhưng Lạc U mở miệng, chỉ có thể giữ yên lặng.

      Diệp Vẫn Thần là con riêng Diệp gia, sau khi mẹ mất lúc còn được cha đưa về Diệp gia. Ở Diệp gia cũng rất nhiều năm rồi, cũng xem như là thiếu gia Diệp gia danh chính ngôn thuận. Thậm chí người bình thường cũng đều biết đoạn lịch sử này. cũng từng nghĩ đến việc chuyển ra Diệp gia nhưng lại bị cha phản đối, lý do vì tuổi còn quá . Muốn ở bên ngoài ít nhất phải đợi đến khi học đại học, bây giờ vẫn phải ở Diệp gia.

      Mà thời gian đó Diệp Vẫn Thần về nhà hiển nhiên người nhà họ Diệp cũng biết. Diệp Vẫn Thần cũng có che dấu, thẳng là ở bệnh viện chăm sóc Lạc U. Đối với việc này phản ứng của người Diệp gia khá là phức tạp. Ông Diệp rất tán thành nhưng người mẹ danh nghĩa của Diệp Vẫn Thần sắc mặt rất khó coi. Còn trai và em danh nghĩa của vẻ mặt ràng đều mang theo trào phúng. Giống như là leo lên cành cao Lạc gia. Tuy rằng Diệp gia so với Lạc gia kém bao nhiêu nhưng vẫn là kém chút. Huống chi ở trong mắt bọn họ Diệp Vẫn Thần là đứa con riêng ra gì.

      Đối với việc này Diệp Vẫn Thần căn bản thèm để ý. lạnh nhạt của Diệp gia chỉ làm cho thêm chán ghét. Nếu như có thể cùng Lạc U ở lại nơi này, chính là để cho rời khỏi Diệp gia cũng nguyện ý. Nhưng Lạc U có mở lời, cũng chỉ có thể thất vọng từ bỏ ý nghĩ này.

      Phản ứng của Diệp Vẫn Thần, Lạc U nhìn thấy hết, trong lòng cũng biết ý nghĩ của Diệp Vẫn Thần. Nhưng đối với ý nghĩ để Diệp Vẫn Thần tiến dần từng bước, Lạc U vẫn còn do dự. có thể cho Diệp Vẫn Thần giữ ở vị trí bên cạnh mình nhưng chuyện này cũng thể đại biểu cho việc hoàn toàn tiếp nhận Diệp Vẫn Thần. Vào giờ phút này lấy tâm tư của thích người đàn ông là việc dễ dàng. tiếp nhận tình cảm Diệp Vẫn Thần đối với nhưng tình cảm của đối với Diệp Vẫn Thần là loại nào ngay cả bản thân cũng biết .

      Là cảm động, là ngọt ngào, là tín nhiệm nhưng cũng hẳn là tình , ít nhất tại còn phải. Cho nên thể quyết định để người đàn ông này vào ở đây. Ngôi nhà của người phụ nữ chính là trái tim của người phụ nữ, vào trong nhà chính là vào trong tim. Nhưng có thể được vào ở nơi này hay còn cần nhiều yếu tố mới có thể khẳng định.

      Diệp Vẫn Thần có chút thất vọng nhưng có nửa điểm nản lòng, dù cho trời mưa gió đúng thời gian liền đến. người đàn ông ít , mặc dù có lòng muốn cùng Lạc U trò chuyện nhưng lại biết cái gì mới được. Cho dù từ ở bên cạnh Lạc U nhưng vẫn còn căng thẳng, vì vậy lại càng biết cái gì. Chính vì lẽ đó, mỗi ngày đều yên tĩnh ngồi bên. Thỉnh thoảng xem sách, thỉnh thoảng nhìn Lạc U, thỉnh thoảng làm số chuyện, cứ như vậy trôi qua từng ngày.

      Lạc U cũng phải là người nhiều, có thể thẳng ra nhưng cũng là người yên tĩnh. Hơn nữa lúc này hành động có hiệu quả. Mỗi ngày việc làm nhiều nhất chính là đọc sách, hơn nữa còn là sách giáo khoa cấp 3.

      thực tế ký ức về cấp 3 qua hơn mười năm. Nếu như phải trí nhớ Lạc U đủ tốt, có thể phải học thêm lần nữa chương trình học của cấp 3. Dù sao sau khi lên Đại học, kiến thức có thể sử dụng ở cấp 3 là ít đến đáng thương. Nếu như là người bình thường sớm quên hết rồi.

      Lạc U đọc sách giáo khoa xem như là chuẩn bị bài, tốn công sức mấy ngày xem xong sách của năm lớp mười . Ở bên nhìn Diệp Vẫn Thần, tiến độ cũng kém. Từ đối với tài năng xuất chúng của đối phương đều biết rất . Đối với việc này cũng mấy kinh ngạc. Vì lẽ đó cho dù tiếng nào, ở chung cũng khá hòa hợp, đây có thể gọi là loại ăn ý ngầm.

      [​IMG]
      Chương 10: Quay lại trường học

      Giữa hạ tuần tháng mười hai, đêm trước lễ Giáng sinh, Lạc U ở bệnh viện nửa tháng, lại ở nhà hơn nửa tháng, thực có chút khó chịu. Dùng khoảng thời gian này suy nghĩ tốt những việc sau này cần phải làm , cũng thuận theo làm vài vấn đề nhưng vẫn có chút ngơ ngốc. Nghiêm túc suy nghĩ chút, liền quyết định muốn trở lại trường học, làm học sinh giỏi.

      Mùa đông rất lạnh. Thím Ngọc vì sợ Lạc U lạnh nên mặc rất nhiều lớp áo mới để ra ngoài. Tất nhiên là do Diệp Vẫn Thần ôm ra ngoài. Đối với việc này Lạc U quen. Tuy rằng Diệp Vẫn Thần còn có chút ngượng ngùng nhưng động tác tự nhiên hơn, đúng là thành thói quen tự nhiên.

      đường xuống phía dưới, xe của Diệp Vẫn Thần chờ ở dưới lầu. Trong cốp xe cũng chuẩn bị xe lăn. Cẩn thận bế Lạc U ổn định ở ghế sau, mới an an ổn ổn lái xe .

      Kỳ thực tình huống thông thường như thế này, người bình thường đều ngồi ở vị trí kế bên người lái. Chỉ có tài xế hoặc người hầu lái xe, ông chủ gì đó mới ngồi ở phía sau. Vừa an toàn vừa có phong thái, cũng xem như là thói quen lễ nghi. Nhưng nếu như là bạn bè hoặc bạn học, ngồi ở phía sau có vẻ hơi kỳ quặc.

      Lạc U chớp mắt cái, ra là nghi vấn cái gì nhưng trong lòng lại cảm thấy quái lạ. Từ ngày Diệp Vẫn Thần quỳ gối trước giường với những câu kia. Lạc U cảm giác sâu sắc thái độ của Diệp Vẫn Thần đối với giống bình thường , loại cảm giác đó chỉ là thái độ đối với người mình thích. Hay như Diệp Vẫn Thần từng , ở trong mắt là công chúa, là nữ hoàng. Loại thái độ hoàn toàn tuân theo kia, làm cho cảm thấy quái dị, đồng thời cảm xúc cũng thay đổi.

      Là vui mừng, cũng có lẽ là động lòng? Là khống chế dục vọng thỏa mãn, hay chinh phục dục vọng kêu gào? Lạc U có chút mê man nhưng bất luận đến cùng là cái gì, loại thái độ này của Diệp Vẫn Thần rất ràng lấy được lòng .

      Sau năm - sáu phút , xe liền tiến vào học viện Tinh Vũ, trong trường đương nhiên cho phép tùy ý lái xe vào. Nhưng bất cứ là nơi nào đều có vài nhân vật đặc biệt. Diệp Vẫn Thần thuộc về loại này, Lạc U hiển nhiên cũng thuộc loại này. Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần trở lại trường học người có quan hệ đều sớm đến thăm hỏi. Thậm chí hơn nửa trường đều biết. Có điều lúc mọi người thấy Diệp Vẫn Thần ôm Lạc U ngồi lên xe lăn, vẫn là nhịn được kinh ngạc thốt lên.

      Lạc U có bệnh thích sạch , căn bản cho người bên ngoài tiếp xúc, đây là việc mà toàn trường đều biết. Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần quan hệ rạn nứt, thậm chí còn tuyên bố cho Diệp Vẫn Thần xuất cùng vị trí với . Cho dù ở trong lớp, cũng đem Diệp Vẫn Thần đuổi tới ngồi ở góc cuối cùng bên trong phòng học. Thế nhưng tại hai người vậy mà lại dùng dáng vẻ thân mật như vậy xuất , là làm cho mọi người thể kinh ngạc.

      Trường cấp 3 của học viện Tinh Vũ có tổng cộng năm tầng , bên trong có bố trí thang máy nhưng cho học sinh sử dụng. Đương nhiên cũng có những tình huống đặc biệt. Dưới hàng trăm con mắt đổ dồn vào, Diệp Vẫn Thần đẩy Lạc U vào trong thang máy, ngăn cách rất nhiều ánh mắt kinh ngạc.

      Mà sau khi bọn họ vào trong thang máy, tiếng bàn luận huyên náo của mọi người cũng nhộn nhịp vang lên. Các loại tin đồn giống nhau mà lại cùng về chủ đề .

      Bên trong thang máy, Diệp Vẫn Thần cẩn thận kiểm tra đồ dùng của Lạc U lần, thân mật sắp xếp lúc, mới lại lần nữa đứng phía sau Lạc U.

      Ngày hôm nay, toàn thân Lạc U bộ tuyết trắng. Áo khoác nhung cừu màu trắng thêm quần dài ca rô màu trắng, vừa che kín vị trí bị thương lại lộ ra phần linh khí tao nhã. Mái tóc đen dài xõa ở sau lưng, tóc mái ngang che kín lông mày. Cả người đẹp đẽ như cỏ thơm. Mà Diệp Vẫn Thần lại mặc bộ âu phục màu đen nhàn nhã. Thân hình đứng phía sau Lạc U, thấy thế nào cũng giống như công chúa cùng quản gia theo bên cạnh.

      Hai người từ thang máy ra, lần thứ hai thu hút vô số chú ý. Thậm chí rất nhiều bạn học từ trong lớp ra vì để nhìn bọn họ. Hai người đều là người có tiếng tăm trong trường học, ở thời đại này mạng lưới tin tức phát triển. Chỉ là trong thời gian ngắn lên lầu, diễn đàn trang web của trường học cũng bắt đầu loan truyền tin tức quan hệ của hai người bọn họ. Trong đó càng xem các loại suy đoán càng khiến người ta hoa mắt.

      “ Chị Tiểu U, chân đỡ hơn chưa, em đến đẩy chị được ?”

      Trước cửa phòng học, Hứa Quỳnh ra đón, mang theo nụ cười quan tâm hỏi. Chỉ là nụ cười này ở trong mắt Lạc U, thấy thế nào cũng cảm thấy dối trá cùng chói mắt.

      Lạc U lạnh lùng lướt qua Hứa Quỳnh chút, cái gì cũng đều . Diệp Vẫn Thần cảm giác được thái độ lạnh lùng của Lạc U lúc này, cũng dừng lại, trực tiếp đẩy Lạc U vào lớp học, hoàn toàn xem như Hứa Quỳnh tồn tại.

      Sắc mặt của Hứa Quỳnh trở nên khó coi, cắn cắn môi dưới nhưng cũng có tiến lên để tự tìm phiền phức nữa.

      Trong phòng học bàn ghế đều là người, Diệp Vẫn Thần đem cái ghế của Lạc U chuyển , rồi đẩy Lạc U qua. Sau đó liền đến vị trí của chính mình – góc cuối sâu trong phòng học.

      Nhưng vào lúc này, giọng điệu Lạc U lạnh nhạt rằng: “ ngồi ở bên trái của tôi .”

      Giọng của Lạc U lớn nhưng người xung quanh đều có thể nghe thấy ràng. Trong chốc lát sắc mặt mọi người đều trở nên quái dị. Vị trí bên trái Lạc U vẫn luôn trống , bởi vì đó là vị trí của Trịnh Nghị Phong. Sau khai giảng , Trịnh Nghị Phong chỉ học tháng liền xin nghỉ cho đến bây giờ. Trịnh gia là thế gia quân nhân, lần này Trịnh Nghị Phong cũng là tham gia tổ chức quân đội đơn giản huấn luyện bộ đội đặc chủng. Loại huấn luyện này, tiêu chuẩn tham gia có hạn. Nếu như có bối cảnh hùng hậu người bình thường căn bản thể tham dự.

      Cả trường người người đều biết đại thiếu gia Trịnh gia Trịnh Nghị Phong theo đuổi Lạc U. Vị trí bên trái là Trịnh Nghị Phong chủ động tìm giáo viên sắp xếp. Nhưng lúc này Lạc U câu liền để Diệp Vẫn Thần ngồi ở chỗ đó. Vẻ mặt của mọi người làm sao trở nên quái lạ đây.

      Vị trí bên phải của Lạc U cũng là bạn học nam nhưng cũng là lớp phó học tập , đeo đôi kính gọng đen cồng kềnh , thấy cảnh này, chớp mắt cái, lại chớp mắt thêm lần nữa, có chút ngượng ngùng đứng lên : “Tớ, tớ nhường vị trí này cho cậu này.”

      Mặc dù lớp phó học tập Triệu Viễn xem như có chút ngây ngô nhưng thực tế vẫn rất thông minh, bằng cũng ra những lời như vậy. Vị trí ở bên cạnh Lạc U này, có khi lại là chỗ ngồi tốt.

      Có điều ý tốt của Triệu Viễn đương nhiên được tiếp nhận. Bất luận là Lạc U hay Diệp Vẫn Thần đều có phản ứng. Diệp Vẫn Thần chỉ sững sờ chút liền ngồi ở vị trí của Trịnh Nghị Phong. Ánh mắt nhìn về bạn học, bạn học kia lập tức tới vị trí trước kia của Diệp Vẫn Thần, thu dọn đồ đạc của Diệp Vẫn Thần rồi đưa đến. Mà sau đó, Diệp Vẫn Thần cũng đem đồ đạc của Trịnh Nghị Phong số lượng nhiều lắm, thu dọn xong liền ném bục giảng. Hành vi vô cùng kiêu ngạo.

      Lớp phó học tập lúng túng ngồi xuống. Xung quanh yên tĩnh đến kì lạ. Ánh mắt vô tình hay cố ý đều nhìn hai người Lạc U và Diệp Vẫn Thần. Nghĩ đến lúc Trịnh Nghị Phong trở lại đến cùng là việc kinh khủng gì xảy ra.

      Mà ở trong khí kì lạ này, Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần lại có vẻ vô cùng thản nhiên. Hai người yên tĩnh xem sách, căn bản đem phản ứng của mọi người nhìn ở trong mắt.

    3. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 11: Đặt vào cánh chim.

      Vào giữa trưa sau bốn tiết học, bốn giáo viên cũng phát bầu khí quái dị bên trong lớp học, thậm chí trong đó có người là giáo viên chủ nhiệm. Nhưng ngay cả như vậy cũng có thầy nào nhiều lời vô nghĩa gì. Có thể dạy học ở Tinh Vũ học viện, trừ phi có bối cảnh đầy đủ, phải vậy giáo viên phải hiểu đạo lý vì học sinh mà làm việc. Học sinh có khả năng học ở nơi này phải giáo viên bình thường có thể đắc tội được.

      Mà cũng vào lúc này, tình của Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần được loan truyền đến tất cả mọi người, là hiệu trưởng của học viện, dưới là bác ở quầy căng – tin, thậm chí có xu hướng lan rộng thêm. Dù sao tại Lạc U cũng xem như là người có tiếng tăm, cộng thêm bị thương lại ám muội cùng ở chung với nam sinh, chủ đề như vậy vẫn là gây nên chấn động . Thậm chí còn có phóng viên tìm đến, có điều họ được vào học viện chỉ có thể đứng chờ ngoài cổng.

      Thời điểm tan học giữa trưa, trong lớp ai cũng động đậy, ngay cả giáo viên cũng đứng chờ. Mãi cho đến khi Diệp Vẫn Thần đẩy Lạc U ra khỏi lớp học, mọi người mới nối nhau ra. Có thể thấy được địa vị của Lạc U ở trường học.

      Diệp Vẫn Thần đẩy Lạc U tới căng – tin của trường học. Có điều căng – tin này cũng phải nơi thông thường, chuyên môn chuẩn bị các phòng ăn cho số học sinh đặc biệt, giá cả mắc đến đáng sợ. Mỗi bữa cơm ở đây đều có thể tiêu tốn đến bốn, năm con số.

      Hai người vừa mới chọn vài món ăn. Ngay tại lúc Diệp Vẫn Thần vì Lạc U lót khăn ăn đám người vào. Sau khi nhìn thấy Diệp Vẫn Thần cùng Lạc U, ánh mắt liền sáng lên và đến.

      - Chị Tiểu U, nghe chị xảy ra tai nạn giao thông, làm chúng tôi lo lắng đến chết được. Sớm biết buổi tối ngày hôm ấy chúng tôi đưa chị trở về rồi. Chị còn cho chúng tôi thăm chị,cũng biết bình phục như thế nào. Lại còn thuê người hầu đặc biệt chăm sóc chị. Haha, làm cho nhóm người chúng tôi rất kinh ngạc đó.

      chuyện chính là người con trai tuổi chừng mười lăm, mười sáu, đầu tóc vàng lộ ra kim quang chói mắt. Giọng điệu chuyện và dáng vẻ như tiểu lưu manh. Vừa vừa nhìn Lạc U nháy mắt, ánh mắt lướt qua Diệp Vẫn Thần lại mang tia khinh bỉ.

      Lạc U nhìn năm người trước mặt, ánh mắt lướt qua mặt từng người. Mỗi cái nhìn đều vô cùng chăm chú, chăm chú đến tận xương tủy.

      Năm người. Trong đó có gia tộc hai người trực tiếp tham gia vào việc tiêu diệt Lạc gia, việc xảy phía sau lại bị gia tộc của hai người khác bỏ đá xuống giếng. Duy chỉ có người là thái độ hoàn toan thờ ơ, hoặc là gia tộc của người kia căn bản có tư cách tham dự.

      Trước mắt có thể năm người này phải đối tượng báo thù chủ yếu của nhưng cũng là ứng cử viên chắc chắn trả thù trong kế hoạch của .

      , Diệp Vẫn Thần, Trịnh Nghị Phong và năm người này đều xem như là vô cùng nổi danh trong hội con ông cháu cha. phải quan ba đời chính là quân ba đời sao. Phía sau mỗi người đều có gia tộc khổng lồ chống đỡ. Mặc dù giữa mấy người cũng có thể so ra dưới cao thấp. Nhưng người ở bên ngoài nhìn vào hiển nhiên đều là tồn tại của vòng tròn. Mà cũng chính là những người này, từ giả mạo danh nghĩa bằng hữu ở cùng chỗ với , nhưng ngày sau trở thành phần mộ chôn cất Lạc gia cùng . Lừa dối cùng phản bội làm cho lòng của Lạc U hoàn toàn lạnh.
      Diệp Vẫn Thần khẽ nhếch đôi môi gợi cảm, đặc biệt ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo. Nhưng cũng cái gì chỉ là nhìn Lạc U ở trước mặt.

      Những người này đối với trào phúng cùng khinh bỉ, sớm vô cùng quen thuộc. Thời gian từng ở bên cạnh Lạc U, hiểu trong mắt những người này chứa xem thường. Tuy rằng là người của Diệp gia nhưng cũng chỉ là đứa con riêng. Loại thân phận này đối với người bình thường có thể vẫn cao cao tại thượng. Nhưng ở trong mắt những người này có đủ tư cách. Sau khi quan hệ của cùng Lạc U rạn nứt, những người này đối với càng thêm khinh bỉ thèm che giấu. Đối với việc này, Diệp Vẫn Thần nhìn ở trong mắt nhớ ở trong lòng. Tuy rằng có phản kích, nhưng cũng đại biểu vào lúc nhất thời ở nơi nào đó cho kẻ địch đòn chí mạng. Chính là động thôi, hơi động là kinh người. Những lời đả kích loại này có bất kỳ tính chất thương tổn. Đối với Diệp Vẫn Thần mà , cái này chẳng qua là trò trẻ con.

      Diệp Vẫn Thần giống như là con rắn độc, tùy thời mà động mới là bản tính của . Thù dai, tàn nhẫn, phúc hắc, lãnh khốc, đây mới thực là Diệp Vẫn Thần. Hay cách chuẩn xác, đối mặt với người ngoài phải Lạc U, Diệp Vẫn Thần mới biểu ra bộ mặt đó.

      Ngoại trừ tâm tư thù dai cùng khinh thường. Trước mặt Lạc U Diệp Vẫn Thần có loại tâm thái khá là phức tạp. Đó chính là hoàn toàn đem quyền chủ động cùng khống chế đặt vào trong tay Lạc U. Lạc U muốn làm cái gì, làm cái đó. Để kiêu ngạo phản kích kẻ địch, liền lãnh khốc đem chính mình thành kẻ bề . Nếu như để lựa chọn nhẫn khuất nhục, như vậy liền trầm mặt đối với tất cả, để cho cút cút, để ở lại ở lại. Cái này cũng là Diệp Vẫn Thần, chân chính là Diệp Vẫn Thần.

      Mà lúc này Diệp Vẫn Thần lựa chọn chính là trầm mặc, đem quyền chủ động hoàn toàn giao ở trong tay Lạc U. Chính mình xem như là tiểu tùy tùng .

      Lạc U đem tất cả những thứ này nhìn ở trong mắt. Tình cảnh này và trong ký ức tương tự đến kinh ngạc. Chỉ có điều lúc ấy Diệp Vẫn Thần có ở bên cạnh , mà ở cách rất xa. Vào lúc ấy, lựa chọn chính là thờ ơ lạnh nhạt nhưng vào giờ phút này trong lòng đều tràn đầy căm ghét, đối với những người này căm ghét. Trước kia như thế nào lại phát những người này lại ấu trĩ như thế cũng làm cho người ta chán ghét đây.

      Ở trong lòng Lạc U cảm thán xong, giọng điệu mới chầm chậm rằng: “Đừng bảo tôi nhắc nhở mấy người, tại là người của tôi. Nếu như có người đối với người của tôi khách khí, tôi tức giận.”

      Ở đây bảy người, ngoại trừ sắc mặt Lạc U bình tĩnh ra, bao gồm là Diệp Vẫn Thần bởi vì câu hời hợt của Lạc U đều thay đổi vẻ mặt. Diệp Vẫn Thần kiềm nén được mừng rỡ, con mắt đen thâm thúy đặc biệt lóe sáng, nhìn chằm chằm về phía Lạc U. Dường như ở trong mắt , trong thế giới của chỉ có mình Lạc U, chứa thêm thứ gì khác.

      Năm người còn lại sắc mặt có chút khó coi. Từ trước đến nay bọn họ cùng Lạc U ở chung nhóm, mà điều này cũng ý nghĩa cho việc Trịnh Nghị Phong cùng ở trong nhóm này. Nhất là trong đó có hai người, gia tộc của bọn họ bám vào bên dưới Trịnh gia. Mà Trịnh Nghị Phong theo đuổi Lạc U, bọn họ đương nhiên cũng ràng. Hơn nữa, xem như có quan hệ với Trịnh Nghị Phong, chỉ luận về bọn cũng muốn tiếp nhận Diệp Vẫn Thần. Mà lúc này nghe Lạc U ra những lời như vậy. Bọn họ như thế nào lại thay đổi sắc mặt. Lời như vậy từ trong miệng Lạc U ra, chính là làm cho mọi người thể xem .

      Người Lạc gia đa số đều bao che khuyết điểm, hiển nhiên Lạc U cũng như thế. Chỉ có điều biểu này trước đây cũng nổi bật. Bởi vì có người có tư cách được Lạc U thừa nhận. Nhưng trong chớp mắt sống lại, quan hệ của cùng Diệp Vẫn Thần trong lúc đó cũng bắt đầu thay đổi.

      Giống như từng suy nghĩ. Diệp Vẫn Thần, người đàn ông này, tất nhiên đặt vào dưới cánh chim của mình mà bảo vệ tốt.


      Chương 12: tới chơi

      Lạc U xong cũng để ý đến năm người kia. Năm người này đều ở cùng nhau, được mọi người gọi là nhóm năm người. Mấy người này hai mặt nhìn nhau, sắc mặt khó coi. Cuối cùng vẫn là người con trai tóc vàng miễn cưỡng nở nụ cười : “Nếu chị Tiểu U lên tiếng, chúng tôi tự nhiên cũng làm thêm cái gì. Hai người ăn ngon miệng, chúng tôi quấy rầy.”

      Năm người rồi, Lạc U nhìn chút cũng nhìn, khí thế cao ngạo làm cho trong lòng Diệp Vẫn Thần nóng lên. rất thích dáng vẻ cao cao tại thượng coi ai ra gì của Lạc U.

      - Cảm ơn.

      Lạc U đối với bảo vệ, rất cảm động.

      Lạc U nhìn Diệp Vẫn Thần chút, hài lòng rằng: “Về sau đừng ngu ngốc để người bắt nạt mà phản kháng. là người của tôi, bị bắt nạt chính là làm mất hết mặt mũi của tôi, hiểu ?”.

      Thực ra, Lạc U biết Diệp Vẫn Thần tuyệt đối phải là người dễ bị ức hiếp nhưng nghĩ ra người đàn ông này làm sao vừa đến trước mặt giống như bị liệt, yếu đuối dường như phải cùng người.

      Trong lòng Lạc U nghi ngờ nhưng cẩn thận nghĩ lại, kỳ thực cái cảm giác này cũng tồi. người rất mạnh mẽ, tin tưởng năng lực của chính mình, cũng có đầy đủ năng lực để làm vài chuyện mà mình muốn. Để bảo vệ người mà mình muốn bảo vệ, cũng ngại dùng chính mình để bảo vệ. có thể cảm giác được người đàn ông này đối với ỷ lại, giống như tin tưởng của đối với , đều là thể nghi ngờ.

      Diệp Vẫn Thần nghiêm túc suy nghĩ lúc. Sau đó gật đầu lia lịa, trong mắt có thêm tia kiên quyết. Đương nhiên là đem lời Lạc U khắc trong lòng, lặp lại. Nếu như bởi vì mà làm mất mặt mũi của Lạc U, đó chính là lỗi của , cái này tuyệt đối cho phép.

      Hai người chuyện rất chăm chú, cũng cho rằng kỳ lạ nhưng thực tế loại lí luận này cũng tuyệt đối có vấn đề. Chỉ có điều người muốn đánh, người muốn bị đánh, người bên ngoài cảm thấy cũng có quan hệ gì đây.

      Dùng xong cơm trưa, Lạc U cũng có tiếp tục lên lớp. Tới nơi này dạo lần cảm nhận chút bầu khí của trường học cũng đủ rồi. Mười năm trước, tất cả đều là hình dạng của mười năm trước. Trong kí ức số điểm mơ hồ cũng trở nên ràng, hết thảy đều ràng.

      Lạc U có về nhà mà là để Diệp Vẫn Thần đẩy chung quanh trong sân trường. Mặc dù nhiệt độ có chút thấp nhưng cũng có ảnh hưởng đến hành động dẫn dắt của hai người tạo nên hiệu ứng hồ điệp. mạng lưới tin tức lại lần nữa đăng lên hình ảnh dạo của hai người. Các loại góc độ, các loại chụp trộm, những người đứng đợi ở cổng lớn cũng nhịn được mà làm thêm vài tấm, để đăng lên báo giải trí tăng thêm tin bát quái.

      Lạc U quay quảng cáo điện thoại di động xong được mọi người quan tâm. Có điều bởi vì công ty giải trí bảo vệ, căn bản cũng có người tra được tư liệu về , cũng chỉ có những người trong giai cấp thượng lưu hai, ba đời mới biết thân phận của . Nhưng cũng có ai ra, chính là dám, mà có cũng chẳng có ý nghĩa gì. Thân phận thực của Lạc U bị truyền thông biết cả rồi, dám để lộ tin tức này cho truyền thông cũng tuyệt đối nhiều. Tuy rằng Lạc gia thể tay che trời nhưng để xử lí mấy công ty truyền thông cũng tuyệt đối là vấn đề .
      Vì lẽ đó thân phận của Lạc U luôn luôn là bí , mọi người cũng chỉ có thể biết là học sinh. Từ lúc sinh ra mang theo khí chất tao nhã cao quý, mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều giống như công chúa, có sức hấp dẫn thể xem .

      Buổi chiều, khi Lạc U vừa mới về nhà nhận được điện thoại của út. là buổi tối đến nhà chuyện. Lạc U cũng bất ngờ ý muốn đến chơi của út. Muốn tiến vào thế giới giải trí, ắt phải gắn liền với út.

      Đêm đó út Lạc gia đến trong lúc Diệp Vẫn Thần còn chưa về. ngồi ngay ngắn cùng Lạc U trước máy tính xem tin tức, hơn nữa chuẩn xác là xem bài báo về quan hệ của bọn họ. Tuy rằng báo chí cùng truyền thông cũng có đăng tải tin tức gì nhưng internet cũng có ít tin tức liên quan đến bọn họ. Nhất là ở mạng lưới của trường, những bức ảnh nhiều đến hàng trăm tấm. Diệp Vẫn Thần khi nhìn cũng quyết định, lúc về nhà nhất định phải đem những bức hình này tải xuống mà gìn giữ. Lúc trước, cùng Lạc U chụp ảnh chung ít đến thảm thương.

      - Tiểu U, con thực muốn vào thế giới giải trí? Làm minh tinh nhìn như nở mày nở mặt nhưng thực tế rất là khổ cực. Mặc dù có ta bảo bọc con, để con chịu thiệt nhưng lại có chút vấn đề, chỉ có thể nhìn biểu của chính con. Nếu như con chỉ là muốn vui đùa, liền vì con an bài con đường chơi đùa. Nếu như con lòng, như vậy sau khi chờ con thương thế lành hẳn bắt đầu huấn luyện, nhưng mà phải chịu khổ nha.

      út của Lạc U Lạc Học Tâm là người phụ nữ rất cường thế, tuổi vừa mới mãn bốn mươi, dáng vẻ lại như ba mươi tuổi. người mặc bộ áo da chồn đỏ rực làm cho bà vừa lộ liễu vừa chói mắt, so với khí thế của những ngôi sao còn mạnh hơn. Có điều ở trước mặt Lạc U lại thêm phần từ ái.

      - Lời út con đều hiểu, con cũng chuẩn bị kĩ càng. út cần phải hiểu con, làm thôi, nếu làm phải tốt nhất. Đương nhiên vui đùa đơn giản như vậy.

      Lạc U hiểu ý nghĩ của út. Bên trong thế giới giải trí muốn phát triển ở phương diện truyền hình đòi hỏi phải là kĩ xảo tinh tế, muốn phát triển ở phương diện ca hát đòi hỏi phải là giọng hát tuyệt mĩ. Tuy rằng năng khiếu bẩm sinh của vô cùng tốt nhưng dù sao cũng có trải qua huấn luyện. Lạc Học Tâm vẫn có chút lo lắng.
      Kiếp trước khi Lạc U quyết định bước chân vào thế giới giải trí trải qua ba tháng huấn luyện dày đặc. Các loại kiến thức có liên quan đều mạnh mẽ nhớ vào, hiển nhiên trong đó rất khổ cực. Có điều đời này, hiển nhiên Lạc U cũng có lặp lại việc này lần nữa. chờ Lạc Học Tâm chuyện, tiếp theo liền : “ út, việc huấn luyện đều cần phải sắp xếp. Chính là có kịch bản hay đem tới cho con chọn. cũng cần lo lắng cho hành động của con. Nếu như con làm được, có thể thay đổi con.”

      Trong giọng của Lạc U khiến cho người thể mang theo nghi vấn về tự tin và kiêu ngạo. Lạc Học Tâm sửng sốt lúc, bà đương nhiên là hiểu cháu của mình nhưng vẫn cảm thấy Lạc U trước mắt cùng với trước đây dường như giống nhau. Nhưng cụ thể giống ở nơi nào thể hình dung được. Nếu như nhất định phải , chính là trước đây lộ liễu chói mắt, tại lại là ánh sáng nội liễu.

      Cảm nhận Lạc U lúc này, đột nhiên Lạc Học Tâm nghĩ đến câu hình dung như vầy: “ khiêm tốn chính là để cho cả thế giới này đều biết đến .”

      - Được. Có kịch bản hay út nhất định đưa cho con. Chính là biết con có mục đích gì hay , phim điện ảnh hay là phim truyền hình, cổ đại hay là đại. Hoặc về đề tài khác, có muốn cùng nam nghệ sĩ hợp tác hay . Lại đứa Tiểu Thần này tệ. Nếu là Tiểu Thần đối với việc này cũng hứng thú, có thể thử xem nha.

      Lạc Học Tâm vừa vừa mang theo ánh mắt nhìn chăm chú về phía Diệp Vẫn Thần, trong đó mang theo ý tứ thăm dò.
      hoadaoanh, Tịch Vũsong ngư thích bài này.

    4. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 13: Con phải là hoàng tử.

      Lạc Học Tâm rất tò mò vì sao Diệp Vẫn Thần lại ở đây, rốt cuộc cùng cháu của mình có quan hệ gì. Nhưng hiếu kì hiếu kì, bà cũng có chủ động thăm dò. Loại quan hệ ám muội này vẫn là chính mình tự thăm dò chút, hẳn là khá thú vị. Dù sao hai người kia ở chung giống như là người , lại cũng giống như bằng hữu bình thường. Đúng là có loại cảm giác của những người . Nếu bà hỏi thăm, hai người này cũng chưa chắc biết nên trả lời như thế nào.

      Mà Lạc Học Tâm đề nghị Diệp Vẫn Thần cùng bước vào thế giới giải trí, lời ra làm cho tâm huyết dâng trào lúc. Nhưng xong lại càng thêm khẳng định đề nghị của chính mình sai. Cho dù Diệp Vẫn Thần cần tận lực biểu diễn, ngũ quan tuấn sâu sắc cũng đủ khiến vinh quang bước lên hàng ngũ minh tinh thần tượng. Hơn nữa quanh người khí thế lạnh lùng đều hết sức ràng, đúng là rất thích hợp với khẩu vị của đại chúng đương thời.

      Diệp Vẫn Thần cũng sững sờ, chưa từng có ý nghĩ bước chân vào thế giới giải trí, cái loại nghề nghiệp tinh quang chói mắt thích hợp với . Nhưng cũng lập tức từ chối mà là nhìn về phía Lạc U trưng cầu ý kiến. Quyết định cùng ý nghĩ của đều quan trọng, quan trọng chính là suy nghĩ của Lạc U như thế nào. Nếu như Lạc U muốn để bước vào thế giới giải trí, đương nhiên từ chối.

      Lạc Học Tâm nhìn Diệp Vẫn Thần, Diệp Vẫn Thần nhìn về phía Lạc U. Lạc Học Tâm cũng thấy ánh mắt của Diệp Vẫn Thần nhìn về phía Lạc U. Lạc U chớp mắt cái, đột nhiên cảm thấy tình cảnh như thế này có chút buồn cười kỳ lạ.

      - nhìn tôi như vậy làm cái gì? Có muốn hay là chuyện của chính . Chẳng nhẽ để tôi quyết định thay ?

      Lạc U cười hỏi, lời rất tùy ý.

      - Em đồng ý tôi đồng ý. Em muốn tôi từ chối. Chuyện của tôi em cũng có thể quyết định.

      Trái ngược với tùy ý của Lạc U, vẻ mặt Diệp Vẫn Thần nghiêm túc đến đáng sợ. Từng câu từng chữ giống như là lời thề thông thường, làm cho người ta thể nghi ngờ.

      Lạc U cũng tính là quá mức bất ngờ nhưng vẻ mặt kinh ngạc của Lạc Học Tâm có chút ràng. Ánh mắt chuyển động qua lại giữa Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần. Nghĩ rằng tiểu tử ngốc Diệp Vẫn Thần này xem ra thích cháu của mình. Thậm chí ngay cả loại câu buồn nôn cũng có thể ra, so với phim còn là phim thần tượng.

      - Vậy hãy để cho Tiểu Thần cùng diễn . bảo bọn họ làm riêng cho các con kịch bản thần tượng trường học. Hoàng tử sánh đôi cùng công chúa, nhất định thành công.

      Lạc Học Tâm càng nghĩ càng hưng phấn. Trong đầu bắt đầu loạt hoạt động quảng bá. Cần phải để cho những đứa trẻ của mình lần là nổi tiếng. thế nào thế giới giải trí cũng xem như là địa bàn của chính mình. Nếu như đứa trẻ nhà mình đều tâng bốc mà nổi tiếng, những năm này bà lăn lộn trong thế giới giải trí cũng vô ích.

      Diệp Vẫn Thần thoáng sửng sốt, lập tức thấp giọng : “Con phải là hoàng tử.”
      Tiếng của Diệp Vẫn Thần rất thấp, trong lúc hưng phấn Lạc Học Tâm hề nghe , phản xạ hỏi: “Con cái gì?”.

      Diệp Vẫn Thần muốn lặp lại nhưng bị Lạc U giành trước: “ cần phải phiền toái như vậy, kịch bản thần tượng có ưu điểm cũng có nhược điểm. Tất cả đều chờ kịch bản xuất rồi hãy bàn.”

      Câu của Diệp Vẫn Thần, Lạc Học Tâm hề nghe nhưng Lạc U lại nghe được. Trong lòng loại cảm giác kỳ quái càng dày đặc, ngạc nhiên. Rốt cuộc Diệp Vẫn Thần xác định vị trí quan hệ của hai người bọn họ như thế nào? Chẳng nhẽ thực muốn làm người hầu của hay sao?

      Hoặc là , cái gì cũng đều do tính toán, thậm chí ngay cả chuyện của cũng có thể quyết định, hoàn toàn có dáng vẻ phục tùng đối với . Làm cho có cảm giác, người đàn ông này giống với những người theo đuổi , trái lại càng giống như người hầu trung thành, mà chính là chủ nhân của .

      Chủ nhân? Lạc U tự mình đưa ra kết luận cũng nhịn được sửng sốt lúc. Nhưng biết tại sao cũng có ý nghĩ phản cảm, trái lại cảm thấy khá thú vị.
      - Cũng được. Nhưng mà đóng phim truyền hình có thể hay ảnh hưởng đến học tập của các con. Nếu đóng phim điện ảnh , chỉ cần quảng bá tốt, phòng bán vé cũng có vấn đề.

      Lạc Học Tâm suy nghĩ lúc lại thấy có chút lo lắng . Dù sao Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần còn là học sinh. Bà cũng muốn bởi vì nguyên nhân quay phim chụp ảnh mà ảnh hưởng đến học tập của hai người.

      - Điện ảnh hay là truyền hình đối với con cũng có khác biệt lớn, út có thể tự mình sắp xếp. Nhưng mà có chuyện con hi vọng út có thể giúp đỡ con.

      Lạc U cũng ngại quay phim điện ảnh hay truyền hình. Nếu vào cái vòng tròn luẩn quẩn này, như vậy cái gì cũng phải làm ra loại thành tích. Kiếp trước cũng thử nghiệm nhiều phương diện, muốn chính mình bất kể làm cái gì cũng đều có vấn đề.

      - Chuyện gì?

      Lạc Học Tâm có chút tò mò hỏi.

      - Đầu tiên con muốn công khai thân phận của con, quan hệ của con và cũng xin bảo mật.

      Lạc U cầu như thế đương nhiên là có suy nghĩ của riêng mình. Ngược lại cũng làm cho người khác để ý, là dựa vào quan hệ mà nổi danh. Mà là muốn làm hết khả năng để cảm nhận được ít chân gì đó. Sống lại cả đời, rất nhiều ý nghĩ của đều thay đổi. cũng dần dần ràng, thứ gì đối với là quan trọng nhất, cuộc sống như thế nào mới có thêm ý nghĩa.

      Lạc Học Tâm nghiêm túc suy nghĩ lúc đồng ý cầu của Lạc U. Bà cũng hi vọng thân phận của Lạc U lộ ra ánh sáng quá sớm. Bởi vì như vậy có thể để cho Lạc U nhận thức rất nhiều người. Về điểm này Lạc Học Tâm cùng Lạc U cũng coi như là bất mưu nhị hợp ( bàn mà trùng ý).

      Sau đó Lạc Học Tâm lại chút đề tài liên quan về thế giới giải trí, đặc biệt là số việc cần thiết phải chú ý. Nhưng bởi vì thời gian quá ngắn, Lạc Học Tâm cũng chỉ sơ sơ. Thỉnh thoảng Lạc U trả lời vài câu, nhìn như nghe chăm chú nhưng thực tế cũng suy nghĩ nhiều vấn đề. Mà Diệp Vẫn Thần vẫn yên tĩnh ngồi ở bên lắng nghe, cái gì nhưng đem những điều Lạc Học Tâm đều ghi ở trong lòng.

      Lạc Học Tâm suy nghĩ lúc hơn chín giờ tối, đứng dậy vô tình hay cố ý nhìn về Diệp Vẫn Thần hỏi câu: “Tiểu Thần, con về à? Lạc gia và Diệp gia cùng đường, đưa con đoạn.”

      Diệp Vẫn Thần cũng đứng lên, nghe được Lạc Học Tâm phản xạ hồi đáp: “Cảm ơn Lạc, con cũng có xe, con có thể tự về được.”

      - Vậy cùng xuống dưới?

      Trong giọng của Lạc Học Tâm mang theo tia trêu chọc, ánh mắt cũng trở nên mập mờ chuyển động nhìn Lạc U cùng Diệp Vẫn Thần. chờ Diệp Vẫn Thần trả lời tiếp: “Tiểu Thần, tuổi của Lạc U còn , có số việc cần phải chú ý, nên làm thể làm.”

      Phản ứng đầu tiên của Diệp Vẫn Thần là sững sờ sau đó luống cuống, có chút cấp thiết giải thích: “ Lạc, đừng hiểu lầm, chúng con cũng có làm cái gì. Vậy con đây.”

      Diệp Vẫn Thần để ý chuyện của chính mình nhưng hi vọng bởi vì mình mà làm cho người khác hiểu lầm Lạc U, đặc biệt đối phương lại là trưởng bối của Lạc U. Tuy rằng đối với Lạc U là loại hi vọng xa vời nhưng thực tế tuyệt đối làm như vậy. Ở trong lòng Lạc U là cao cao tại thượng thể khinh nhờn. tuyệt đối làm những chuyện nên làm.
      hoadaoanh, ly sắc, Tịch Vũ2 others thích bài này.

    5. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 14: Quà tặng lễ Giáng sinh.

      Trái ngược với Diệp Vẫn Thần hoảng loạn cùng vội vã giải thích, phản ứng của Lạc U bình tĩnh rất nhiều, phải là bình tĩnh quá mức. Lạc Học Tâm mới vừa dứt lời phản ứng lại nhưng cũng chỉ là nhíu mày, buồn cười nhìn Lạc Học Tâm. Sau khi Diệp Vẫn Thần giải thích, giọng điệu hờ hững : “ , con còn . Chuyện của con chính con có trách nhiệm, cần phải lo lắng.”

      Diệp Vẫn Thần cùng Lạc U trước sau mở miệng . Lúc đầu, Lạc Học Tâm bởi vì lời Diệp Vẫn Thần mà biểu lộ vẻ mặt hài lòng. Sau khi nghe Lạc U lập tức thay đổi sắc mặt, lặp lại động tác nhíu mày của Lạc U, trực tiếp hỏi ngược lại: “Tiểu U, con đây là cùng Tiểu Thần giao du à?”.

      Lạc Học Tâm cuối cùng vẫn đem câu này ra khỏi miệng. Vốn là dự định hỏi nhưng thái độ này của Lạc U làm cho Lạc Học Tâm có chút hoài nghi. Lẽ nào hai người kia giao du. Nếu như đúng là như vậy, cái này cũng coi như là việc . Ít nhất theo bà biết, đây là lần đầu tiên Lạc U về chuyện tình .

      Diệp Vẫn Thần đỏ mặt ngay tại chỗ, mở miệng muốn giải thích nhưng bị Lạc U cướp trước bước rằng: “ , là bà chủ của công ty giải trí, phải paparazzi bát quái của truyền thông. Bây giờ liên quan đến vấn đề này, có phải hay muốn điều tra cẩn thẩn.”

      có thừa nhận cũng có phủ nhận, Lạc U lựa chọn dùng phương thức khác đáp lại câu hỏi của Lạc Học Tâm.

      Lông mày của Lạc Học Tâm nhếch cao lên, có chút bất mãn : “Con đây là trốn tránh câu hỏi của ta à? Làm bà chủ của công ty giải trí, cũng có trách nhiệm và nghĩa vụ quan tâm danh nghĩa, vấn đề tình cảm của nghệ sĩ. Huống chi con là cháu của ta, làm trưởng bối quan tâm chút chẳng lẽ được à?”.

      - Bà chủ, nhưng mà chúng ta chưa có ký hợp đồng nha, như vậy chúng ta cần phải đổi công ty quản lý tốt hơn, chúng ta bán nghệ nhưng có bán thân nha.
      Lạc U trêu ghẹo trả lời, chính là nửa điểm cũng hé miệng.

      Lạc Học Tâm nhịn được gõ đầu Lạc U cái, cười mắng: “Nha đầu thối, muốn đổi công ty cũng có cửa đâu. Ngày mai kêu người đem hợp đồng đưa đến cho các con ký, để cho các con vừa bán nghệ lại bán thân, vì mà kiếm lượng lớn tiền. Đem con bóc lột đến mức có thời gian để bàn chuyện tình .”

      Khi Lạc Học Tâm xong ba chữ cuối cùng, vô tình hay cố ý nhìn Diệp Vẫn Thần chút. Kỳ thực bà đối với Diệp Vẫn Thần coi như là hài lòng. Đứa này tuổi còn trẻ mà chính chắn, tướng mạo xuất sắc, năng lực cũng thấp. Tuy rằng ở phương diện gia thế có chút vấn đề nhưng chỉ cần là Tiểu U thích, bà cũng ủng hộ. Huống chi quan trọng nhất vẫn là thái độ của Diệp Vẫn Thần đối xử với Lạc U làm cho bà rất là hài lòng. Cái loại dáng vẻ gì nghe nấy, làm cho bà nhìn cảm thấy vô cùng thú vị.
      Lạc U cười cười cũng có phản bác nữa, biết út đây là quan tâm , như vậy cũng đủ rồi. Trong ký ức, lúc Lạc gia gặp chuyện may, út cũng táng gia bại sản vì muốn Lạc gia trở mình nhưng cuối cùng vẫn có cứu vãn được suy vong của Lạc gia. Có điều cũng có nhìn thấy kết quả cuối cùng nhưng có nhìn hay đối với còn quan trọng. Bởi vì loại chuyện kia bao giờ cho phép nó xảy ra.

      Kỳ thực, lúc Lạc gia gặp nạn, tuyệt đại đa số người nhà họ Lạc vẫn là cung chung hoạn nạn. Có tiền bỏ tiền, có lực xuất lực. Dù sao phúc sào chi hạ an hữu hoàn noãn (Toàn thể gặp xuôi xẻo, cá thể cũng thể bảo toàn), đạo lý này mọi người đều hiểu nhưng cũng thiếu kẻ phản bội tồn tại. Ở trong lòng Lạc U đem từng cái tên của những người kia nhớ lại, hơi thở quanh thân đều trở nên lạnh lùng.

      Lạc Học Tâm rồi, Diệp Vẫn Thần cũng có ở lại. Lạc U đứng tiện cũng có đưa tiễn bọn họ, chỉ là ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ. Vẻ mặt biểu lộ ra tia tàn nhẫn. Thù - nhất định báo.

      Mấy ngày kế tiếp Lạc U đến trường học mà là tìm những tư liệu ở mạng. Hơn nửa tháng này vẫn luôn thu thập ít tin tức, bất động sản, cổ phiếu, mạng lưới điện tử, khoa học kỹ thuật sinh hóa, giải trí truyền thông, trong ký ức mười năm trước có quá nhiều tin tức quý giá. Lạc U muốn lãng phí loại tài nguyên này. Tuy rằng, Lạc gia cùng Tô gia của mẹ đều là gia tộc lớn. Quân chính thương hắc đều có, người bên ngoài thể tưởng tượng được quyền thế. Nhưng Lạc U cũng muốn mực dựa vào người nhà lót đường mà là muốn dùng năng lực của mình tạo ra thế lực thuộc về mình. thế lực to lớn có thể hoàn thành kế hoạch báo thù của .

      Tiền là vật cần thiết, giao thiệp là thể thiếu, mưu quỷ kế có hạn cuối, kẻ thù diệt bỏ qua. đem tất cả năng lực của mình tạo ra thế lực thuộc về mình, sau đó liên hợp Lạc gia cùng Tô gia. Đem tất cả kẻ địch đều đạp ở dưới chân, cho bọn họ có bất luận cơ hội nào tổn thương cùng những người mà thương .

      nên trách lòng dạ độc ác, tâm tàn nhẫn, đứng vững, yếu đuối đều bị người ta bắt nạt, thiện tâm đảm đương được chính . cũng thể xin lỗi trời cao cho cơ hội sống lại lần nữa.

      Mà trong mấy ngày qua, hiển nhiên Diệp Vẫn Thần vẫn như cũ dù là mưa gió vẫn có mặt . Đặc biệt là vào lúc lễ Giáng sinh, đôi tai của Diệp Vẫn Thần càng đỏ khi đưa cho Lạc U món quà mà tự tay gói.

      - Tiểu U, hi vọng em có thể thích.

      Vẻ mặt của Diệp Vẫn Thần khi tặng quà vừa hồi hộp vừa chờ mong. Món quà này hao phí rất nhiều tâm huyết của , học bện, học gia công điêu khắc ngọc thạch, tiêu phí thời gian hơn nửa năm mới chuẩn bị kỹ càng món quà này. Vốn tưởng rằng cả đời thể đưa cho Lạc U nhưng có nghĩ đến vậy mà được Lạc U tha thứ, lại lần nữa ở bên cạnh bảo vệ. Hơn nửa tháng trước, nghĩ đem quà tặng này đưa cho Lạc U nhưng vẫn còn ngượng ngùng. Mãi cho đến tại mới có dũng khí đem quà tặng này đưa ra.

      Đương nhiên Lạc U cự tuyệt, nhận lấy quà tặng liền mở giấy gói ra. Ở trước mặt người tặng quà mở quà ra cũng là đối với đối phương tôn trọng. Nhưng mà hành động này của hiển nhiên làm cho Diệp Vẫn Thần càng trở nên hồi hộp.

      - Nếu như em thích tôi làm thêm những cái khác cho em. Tôi làm được tốt lắm, mong em đừng ghét bỏ nó.

      Quà tặng còn chưa thấy, Diệp Vẫn Thần lên dự phòng trước. Trái lại, đối với tay nghề của mình phải có tự tin mà là quà tặng của mình có chút đơn sơ, thực xứng với phẩm vị của Lạc U. Ở trong lòng của Diệp Vẫn Thần, mỗi cái thích của Lạc U đều đáng giá để chăm chú đối xử. Mà có thể là đồ vật Lạc U thích, hiển nhiên cũng là cao cấp bên trong cao cấp.

      Lạc U nhịn được trừng Diệp Vẫn Thần cái. Diệp Vẫn Thần lập tức ngậm miệng lại. Lúc này Lạc U mới hài lòng tiếp tục mở quà.

      Giấy gói mở ra, lộ ra hộp gỗ cổ kính đặc biệt tinh mỹ. Lạc U nghĩ chỉ riêng chiếc hộp này thôi cũng là món quà đẹp. Ánh mắt của nhìn đến, đây tuyệt đối là món đồ cổ qua nhiều lắm rồi, dấu vết điêu khắc tinh mỹ mang theo lịch sử. Cũng biết rốt cuộc Diệp Vẫn Thần ở nơi nào tìm thấy. Có điều chỉ nhìn cách đơn thuần chiếc hộp này, làm cho Lạc U đối với món quà trong lễ vật này càng thêm hiếu kỳ.

      Chương 15: Quà tặng.

      Hộp quà được mở ra, cái vòng tay tỏa ra ánh sáng màu tím yên tĩnh nằm bên trong. Lạc U chỉ nhìn chút thích chiếc vòng tay này.

      Lạc U là người có phẩm vị, người có phẩm vị đương nhiên cũng là người tinh mắt. Ở phương diện đồ cổ chỉ hiểu được sơ qua nhưng ở phương diện ngọc thạch, phỉ thúy, châu báu, kim cương, trong mắt của những người trong nghề Lạc U chính là người giỏi. Mặc dù vòng tay này là do sức người tạo ra nhưng ở phương diện vật liệu cũng là cao cấp trong cao cấp. Mấy viên tử phỉ châu tử (Viên ngọc màu tím) tỏa ra ánh sáng tím, tuyệt đối là tử phỉ trong hoàng gia, giá trị chí ít từ năm con số trở lên, có tiền cũng mua được lọai này.

      Hơn nữa, điều khiến Lạc U thích nhất chính là hình dáng của những hạt châu này. Bởi vì do sức người điêu khắc, hình dáng của mỗi hạt châu đều khác nhau, hình thù kỳ quái nhưng đặc biệt tinh xảo. Có thể thấy được Diệp Vẫn Thần rất dụng tâm để làm.

      “Hãy đeo lên dùm tôi .”

      Lạc U đưa lại cho Diệp Vẫn Thần, giao cho Diệp Vẫn Thần nhiệm vụ vô cùng vinh dự. Nụ cười mặt Diệp Vẫn Thần thể nén được bộc lộ ra. Giờ phút này, núi băng tan ra.

      Cẩn thận từng li từng tí đem chiếc vòng tay đeo cổ tay mảnh khảnh của Lạc U. Xúc giác lạnh lẽo làm cho Lạc U hơi rụt tay lại nhưng rất nhanh thích ứng với loại nhiệt độ này. Chiếc vòng tay màu tím đeo ở cổ tay của Lạc U càng lộ ra vẻ cao quý, tao nhã, càng lộ ra hơi thở thần bí mê hoặc.

      “Rất thích hợp với tôi, đáng tiếc tôi có quà để tặng lại , nhưng mà…”

      Giọng của Lạc U ngừng lại, thanh thấp hơn hai lần mang theo tia mê hoặc khó có thể phát , chậm rãi rằng:

      “Quà đáp lễ, tôi có thể thỏa mãn nguyện vọng nhưng được quá phận.”

      “Tiểu U cần làm như vậy. Em thích món quà tôi tặng em cũng là quà đáp lễ tốt nhất. Chỉ cần em đồng ý để tôi ở lại bên cạnh em, tôi còn mong ước gì khác.”

      Lời của Diệp Vẫn Thần chính là lòng, nguyện vọng lớn nhất của chính là muốn cùng Lạc U vĩnh viễn ở chung chỗ. Mà nguyện vọng này lại phù hợp với điều kiện mà Lạc U đưa ra hồi nãy. Bởi vì nguyện vọng này thể dùng từ quá đáng để hình dung.

      “Tôi cho nguyện vọng làm quà đáp lễ, cần phải từ chối. từ chối làm tôi vui.”

      Lạc U tin chính mình như vậy, Diệp Vẫn Thần còn có thể từ chối.
      Quả nhiên, lần này Diệp Vẫn Thần tiếp tục từ chối, mà là sững sờ sau đó nghiêm túc suy nghĩ.

      Lạc U cũng giục. đúng là có chút ngạc nhiên, rốt cuộc người đàn ông này cầu như thế nào? Là hẹn hò? Hôn môi? Hoặc là tiến thêm bước? Trong lúc nhất thời, ở trong đầu Lạc U xuất rất nhiều sắc thái hình ảnh nhưng cuối cùng lại bị chính mình bác bỏ. Diệp Vẫn Thần đối với có thể là có *** nhưng khả năng tự kiềm chế của Diệp Vẫn Thần rất mạnh. Lại có tình cảnh lúc trước trong rừng cây làm cảnh tỉnh, tại lúc đối mặt với căn bản làm những hành động nên làm. Hơn nữa cảm thấy Diệp Vẫn Thần mượn những cơ hội như vậy đưa ra loại cầu này.

      Nhưng mà có nhiều lúc có bất ngờ nho xảy ra.

      Sau khi Diệp Vẫn Thần nghiêm túc suy nghĩ, cũng biết là nghĩ tới cái gì, đột nhiên sắc mặt trở nên hơi kỳ lạ nhưng ánh mắt lại phi thường sáng sủa, giống như là nghĩ đến việc gì nên hưng phấn.

      Lạc U nhíu mày nhưng có hỏi cái gì, mà là chờ Diệp Vẫn Thần mở miệng.
      “Tiểu U, tôi… tôi muốn hôn em, có được ?”

      Diệp Vẫn Thần lấy hết dũng khí mới đem câu này hoàn chỉnh ra. Dứt lời, đồng thời sắc mặt của cũng trở nên đặc biệt hồng hào, ánh mắt cũng có chút ngượng ngùng trốn tránh.

      Chân mày của Lạc U nhếch cao hơn chút, cầu của người đàn ông này làm cho chút bất ngờ . Nhưng mà cũng có ý định cự tuyệt. Nếu như chính là hi vọng của người đàn ông này, cũng ngại phối hợp. mãi mãi cũng quên tình cảnh người đàn ông này theo nhảy xuống lầu. đối với tình cảm của tuy rằng phải là tình , cũng so với tình muốn nặng hơn. Dường như là loại cảm giác có thể sinh tử cùng nhau.

      “Được.”

      Lạc U đồng ý. Kỳ thực cảm thấy, coi như là người đàn ông này muốn cùng lên giường , cũng có thể từ chối. Việc nặng đời này, hai chữ tình này ở trong kế hoạch của cuộc đời . Nếu như người đàn ông này như vậy, cũng ngại cùng người đàn ông này hết cuộc đời, cho dù có thể có cách nào người đàn ông này.

      là cái gì? Bất kể là phù phiếm của kiếp trước, hay là gánh nặng của kiếp này, Lạc U cảm thấy mình đều chưa từng có cái loại cảm giác này, nhiều nhất cũng chỉ có ưa thích hoặc là thưởng thức thôi. như vậy, cần gì phải tính toán đây, cùng với người đàn ông này, cũng xem như là suy nghĩ ra phương thức báo đáp.

      Lạc U đồng ý làm cho Diệp Vẫn Thần rất bất ngờ. Thậm chí nghĩ sau khi Lạc U từ chối nên có phản ứng gì nhưng Lạc U đáp ứng rồi. Cứ như vậy trong nháy mắt, trong đầu của Diệp Vẫn Thần trống rỗng, căn bản biết nên phản ứng ra sao.

      Lạc U cũng giục, chỉ là dùng loại ánh mắt an hòa hờ hững nhìn Diệp Vẫn Thần, như là đợi, cũng như là căn bản thèm để ý. Nhưng bất kể là loại nào, Diệp Vẫn Thần đều thể chú ý tới. Lúc này chỉ cảm giác được tim mình đập nhanh hơn, toàn thân đều thể khống chế, có chút run rẩy.

      “Tiểu U, tôi… tôi…”

      Diệp Vẫn Thần muốn cái gì hoặc là giải thích cái gì. là muốn hôn môi Lạc U nhưng thực tế lời vừa nãy của cũng chưa ràng. muốn hôn môi cùng suy nghĩ của Lạc U chính là giống nhau.

      cần nhiều lời, muốn hôn hôn .”

      Lạc U thích thái độ cứ ấp a ấp úng của Diệp Vẫn Thần lúc này, loại cầu này cũng dám , cần gì phải xấu hổ đây. Hiển nhiên lúc này Lạc U có chút hiểu lầm Diệp Vẫn Thần. Tuy rằng dung túng hành vi của Diệp Vẫn Thần nhưng tâm tư vẫn còn có chút phức tạp.

      Quả nhiên Diệp Vẫn Thần ngậm miệng lại, sắc mặt do dự dần dần trở nên kiên định. Dường như trong nháy mắt hơi thở lắng đọng kia trở nên hơi hung mãnh, giống như là thèm đếm xỉa đến.

      Lạc U cũng nhìn chằm chằm vào Diệp Vẫn Thần. Mà ngay lúc Lạc U nhìn kĩ, Diệp Vẫn Thần chậm rãi di chuyển. Nhưng mà Lạc U lần nữa ngoài ý liệu chính là Diệp Vẫn Thần chỉ tới trước người của , trái lại là lui về phía sau bước. Sau đó dưới cái nhìn chăm chú cùng kinh ngạc của Lạc U, chậm rãi quỳ xuống.

      Quỳ chân đất, sóng lưng thẳng tắp, giống như lần đó ở trong bệnh viện. Diệp Vẫn Thần lần thứ hai quỳ gối trước mặt Lạc U. Sau đó, hai tay thận trọng tí nâng lên mắt cá chân mảnh khảnh của Lạc U. Vẻ mặt vô cùng thành kính ở mu bàn chân trắng mịn của Lạc U ấn xuống cái hôn .

      Trong nháy mắt cảm giác tê dại truyền khắp thân của Lạc U. Ánh mắt khó mà tin nổi nhìn Diệp Vẫn Thần lại như là nhìn quái vật. Vào giờ phút này, người bình tĩnh như Lạc U cũng thể ở trong lòng thầm mắng lên. Người đàn ông này tên biến thái, hôn chỗ nào hôn lại hôn mu bàn chân của , còn dùng loại dáng vẻ hoàn toàn thần phục. Rốt cuộc làm cái gì, là xem mình là nữ hoàng bệ hạ của hay sao?
      hoadaoanh, ly sắc, Tịch Vũ2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :