1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 72
      Editor: LạcLạc
      Hai người ôm nhau chốc lát, Hình Thượng Thiên đau lòng hỏi, “Nàng đây khóc cái gì?”

      Cố Tương ở trong lòng Hình Thượng Thiên nhăn nhó hồi, hít hít mũi đáp, “Vì vui ạ.” Nghĩ đến Hình Thượng Thiên bỗng chốc có thêm hai nữ nhân, trong lòng nàng cảm thấy vô cùng buồn bã, càng đừng nhắc tới trong hai nữ nhân này là chính thê của , nàng lại trở về vị trí tiểu tam.

      Hình Thượng Thiên vốn muốn răn dạy nàng vài câu thương tiếc bản thân, nhưng khi nhìn vào đôi mắt đỏ au của nàng, lại chẳng được câu nào, chỉ cảm thấy cực kỳ khó chịu, “Về sau được như vậy nữa.” Lập tức khom người ôm Cố Tương lên giường, đắp kín chăn, bản thân cũng cởi y phục nằm lên.

      Kết quả vừa ôm người như quả cầu vào lòng, lại thấy Cố Tương khóc tiếp, Hình Thượng Thiên nóng ruột hỏi, “Sao nàng lại khóc nữa?”

      Cố Tương nghẹn ngào đáp, “ người điện hạ có mùi hoa lan.” Mùi này nàng chưa bao giờ ngửi được, chẳng cần đoán cũng biết là của thái tử phi chưa từng gặp mặt, Cố Tương càng nghĩ càng bực dọc, “Điện hạ, hôm nay là ngày lành của người, đừng tìm thiếp, chung quy cũng phải cố kỵ thái tử phi.”

      Hình Thượng Thiên nghiêm mặt, “Sao, nàng còn muốn đuổi ta ?”

      Cố Tương quệt miệng lời nào, ánh mắt trông đáng thương biết bao, bất mãn tràn ngập trong lòng Hình Thượng Thiên lại biến thành đau lòng, bất đắc dĩ tiến tới , “Bình giấm chua này.” xong cũng hôn lỗ tai đáng của Cố Tương, thêm, “Yên tâm, ta chạm vào nàng ta.”

      “Hả?” Ánh mắt Cố Tương sáng lên, nhưng tin, hỏi, “Sao có thể?”

      Hình Thượng Thiên vừa bực vừa buồn cười, “Sao thể chứ?”

      “Điện hạ ôm đại mỹ nhân …” Cố Tương chợt nhớ ra, nghe nam nhân ngồi trong lòng mà vẫn loạn[1] là thế gian hiếm có.

      [1] Ngồi trong lòng mà vẫn loạn: ý chỉ người nam đoan chính, dù ở cạnh người nữ nhưng trong lòng nảy sinh ý đồ xấu.

      “Trong mắt nàng, ta là nam tử háo sắc vậy hả?” Ngược lại Hình Thượng Thiên phải dạng quân tử ngồi trong lòng mà vẫn loạn, có điều sau khi ở bên Cố Tương, bỗng nhiên cảm thấy mới gặp lần cởi đồ ngay kiểu này có chút thích hợp, hơn nữa lại lo lắng cho Cố Tương bên này. Hôm nay mặc dù trò khôi hài của Dương lương đệ hơi quá đáng, nhưng đúng ý , khiến có lý do chạm vào người kia.

      Lại , Hình Thượng Thiên cảm giác bây giờ mình có chút nhận ra bản thân… Lập tức kinh hoàng nghĩ, lẽ nào Cố Tương ảnh hưởng tới mức này?

      Kết quả Hình Thượng Thiên nhanh chóng nghĩ được những thứ khác, vì Cố Tương lại khóc, nàng ôm cổ Hình Thượng Thiên , “Điện hạ, thiếp cũng biết mình nên bá đạo thế, nhưng trong lòng chịu nổi làm sao bây giờ?” Cố Tương đầy tình ý nhìn Hình Thượng Thiên, “Đôi khi thiếp nghĩ nếu điện hạ chỉ là nam tử bình thường tốt rồi, chúng ta có thể suốt đời bên nhau. Tuy thiếp đảm đương nổi chính thê của điện hạ, nhưng chúng ta có thể nương tựa vào nhau, tiếp tục sống tốt, có nữ nhân khác, giống như đôi phu thê bình thường nam cày bừa nữ dệt vải, quả thực vui vẻ tự tại biết bao.”

      Hình Thượng Thiên vừa nghe lời này, trong lòng khiếp sợ ngớt, lần đầu tiên nghe Cố Tương thế đấy.

      “Điện hạ, có phải thiếp là nữ nhân tồi ? Ai hi vọng phu quân tôn quý, nhưng thiếp chỉ muốn điện hạ là người bình thường, vậy có rất nhiều phiền não của triều chính, vui vẻ an khang sống hết đời, bởi vì… điện hạ như thế mới của mình thiếp.” Cố Tương xong lại khóc, “ tại cẩm y ngọc thực, thiếp lại càng nhớ cuộc sống tự do tự tai khi chúng ta ở biệt viện, có phải thiếp có tiền đồ ? Có phải thiếp là nữ tử tài đức ?” Cố Tương càng càng kiềm chế nổi, nàng phát , dựa theo lối suy nghĩ của người cổ đại, nàng chính là đố phụ làm người ta chán ghét.

      Trong lòng Hình Thượng Thiên càng ngày càng xúc động trước lời của Cố Tương, thấy Cố Tương khóc thút tha thút thít, bèn dùng ngón cái lau nước mắt cho nàng, dịu dàng , “Đừng khóc.” xong liền cúi đầu ngậm môi nàng hôn từng chút , vừa hôn vừa , “Nàng đương nhiên khác biệt, thái tử phi cũng được, Dương lương đệ cũng được, đâu thể so sánh vị trí nàng trong lòng ta… ta biết .” Hình Thượng Thiên xong càng lúc càng dụng tâm hôn. nghĩ Cố Tương lòng say mê , nghĩ hai người ở biệt viện nhàn vân dã hạc[2] nhưng cuộc sống tự do tự tại, nghĩ nàng theo bôn ba cũng hề oán giận câu nào, lại nhớ tới lời nàng vừa , ‘ai hi vọng phu quân tôn quý, nhưng thiếp chỉ muốn điện hạ là người bình thường, vậy có rất nhiều phiền não của triều chính, vui vẻ an khang sống hết đời…’, những lời kỳ quái này quanh quẩn trong lòng , khắc vào tim .

      [2]Nhàn vân dã hạc: Ý chỉ cuộc sống nhàn tản, thoát ly khỏi việc đời.

      “Điện hạ.” Cố Tương cũng lần đầu nghe Hình Thượng Thiên bộc lộ những lời trong lòng, nhịn được áp sát tới hôn.

      Hai người khó kiềm lòng nổi hôn nhau, tay Hình Thượng Thiên thoáng cái xuyên qua vạt áo nắm khối mềm mại trước ngực Cố Tương, Cố Tương nhịn được rên rỉ… lúc lâu, Cố Tương dùng sức đẩy Hình Thượng Thiên.

      Hình Thượng Thiên mở đôi mắt mông lung, hơi tức giận hỏi, “Sao thế?”

      Cố Tương nhăn nhó hồi đáp, “Điện hạ, người quay lại chỗ thái tử phi ư?”

      Hình Thượng Thiên trừng Cố Tương, lập tức hung hăng vỗ vỗ mông Cố Tương, “Muốn ăn đòn.”

      Cố Tương bĩu môi lời nào, nhưng vẻ mặt rất uất ức, Hình Thượng Thiên thấy vậy bất đắc dĩ , “Nàng khóc sướt mướt thế, sao ta có thể yên lòng trở lại đó?”

      “Hôm nay trở lại, mai cũng phải .” Cố Tương lại tự chủ thấy khó chịu, nàng phát bây giờ nàng đúng là lòng tham đáy, rắn nuốt voi. Trước đây Hình Thượng Thiên muốn ngủ với Uông thị, nàng thấy chẳng sao cả, thậm chí còn hi vọng Hình Thượng Thiên mau mau . Kết quả tại thế nào, Hình Thượng Thiên càng tốt với nàng, nàng càng chịu nổi Hình Thượng Thiên chạm vào nữ nhân khác, mà nữ nhân này thực ra là thê tử chân chính của , tại sao nàng có thể như vậy chứ? Nghĩ tới đây lại bổ sung, “Điện hạ, trong lòng thiếp chỉ khó chịu, điện hạ cần để ý thiếp đâu, mai… mai thiếp ổn thôi.”

      Hình Thượng Thiên thở dài hơi, lần nữa ôm Cố Tương vào lòng, dịu dàng , “ được hồ đồ thế này nữa.” Giờ có chút biết làm sao với Cố Tương, có loại cảm giác nâng trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan, “Hôm nay , ngày mai cũng .”

      Cố Tương biết mình hơi quá đáng, dán mặt lại gần, cúi người tựa vào Hình Thượng Thiên, “Điện hạ, có phải thiếp quá tham lam .”

      “Còn phải sao.” Hình Thượng Thiên cười bất đắc dĩ, giọng cũng tràn ngập sủng ái, “Khóc lâu quá rồi, sai người chuẩn bị nước tắm nhé.”

      Cố Tương nhớ tới mùi hương hoa lan người Hình Thượng Thiên, lập tức cảm thấy cực kỳ dị ứng, “Điện hạ cũng phải tắm chung.”

      “Bình giấm chua này!” Hình Thượng Thiên nhịn được .

      Đợi hai người tắm xong, Cố Tương ngắm Hình Thượng Thiên đổi trung y mới, lúc này trong lòng mới thở phào nhõm, hình như Hình Thượng Thiên cũng sớm nhìn ra nỗi lo lắng của Cố Tương, bèn trêu chọc, “Xong rồi, bản thái tử tắm sạch , nương nương qua đây thị tẩm nào.”

      Cố Tương nghe vậy nhịn được bật cười, “Vậy nương nương thiếp đây cung kính bằng tuân mệnh.” xong cũng sáp tới, hai người mặt dán mặt, lòng dán lòng, cảm thấy thân thiết đến nỗi trước nay chưa từng có, tự chủ lại hôn nhau, cái gọi là tình đích thực chính là kiềm lòng đậu.

      Nhiệt độ trong phòng dần dần tăng lên, Hình Thượng Thiên nắm khối mềm mại vì mang thai mà càng ngày càng đẫy đà của Cố Tương, chỉ cảm thấy trong lòng nhiệt huyết sôi sục, cúi đầu ngậm nụ hoa của nàng, tay kia theo hông Cố Tương trượt xuống chỗ giữa hai chân nàng.

      Cố Tương sớm qua thời kỳ đầu mang thai nguy hiểm, cũng ảnh hưởng đến sinh hoạt vợ chồng, nhưng trong lòng Hình Thượng Thiên kiêng kỵ, động tác rất dịu dàng, nhàng tách chân Cố Tương ra… từ phía sau tiến vào, thoáng này, hai người đều bật tiếng rên thoải mái. Hình Thượng Thiên từ phía sau nắm khối mềm mại của Cố Tương, tay kia ôm cái bụng nhô lên của nàng, sợ mình quá kịch liệt khiến Cố Tương khó chịu.

      Hình Thượng Thiên chậm rãi chuyển động, nhưng Cố Tương dịu dàng quấn chặt , làm có chút khó kiềm lòng nổi, tiếng hít thở càng lúc càng nặng, động tác cũng dần dần vui vẻ. Cố Tương bị động chỉ ngâm nga, xoay đầu ôm lấy Hình Thượng Thiên hôn , hai người lại hôn nhau như keo sơn.

      Buổi tối này nhất định là đêm ngủ, bất kể đối với Cố Tương hay hai vị nữ nhân mới vào cung.

      Cố Tương bị nhiệt tình hiếm thấy của Hình Thượng Thiên dây dưa, đến cuối cùng chỉ có thể nằm sấp làm. Đệm giường thấm ướt, cả người Cố Tương toàn là mồ hôi, cũng muốn nghênh đón xâm nhập của Hình Thượng Thiên, trong phòng truyền ra thanh bạch bạch, giống như tổ khúc dụ người ta phạm tội. Tiếng Cố Tương rên rỉ càng ngày càng lớn, khối mềm mại theo động tác của nàng và Hình Thượng Thiên kịch liệt vẽ nên đường vòng cung xinh đẹp. Hình Thượng Thiên thấy vậy lòng nóng hừng hực, nhịn được vươn tay nắm khối mềm mại của nàng xoa nắn, chỉ động tác này khiến Cố Tương càng run rẩy hơn.

      Đợi tất cả kết thúc, bầu trời có chút màu trắng bạc rồi, hôm qua Hình Thượng Thiên cũng tới muộn, phen giày vò, mắt Cố Tương sắp mở nổi. Hình Thượng Thiên ôm Cố Tương, sờ sờ bụng nàng hơi bất an, cúi đầu nghe động tĩnh đứa hồi, nghe được máy thai của đứa mới an lòng. Tối nay quá kích động, giống như trong cơ thể có thứ nên lời cần phải cố gắng phát tiết ra.

      Cố Tương cảm giác mặt Hình Thượng Thiên dán lên bụng nàng, nhịn được cơn ngứa ngáy bèn cười khanh khách, , “Bảo bảo rất tốt, ban nãy còn đạp rất mạnh mẽ.

      Hình Thượng Thiên cúi đầu hôn Cố Tương cái, hai người liền ôm nhau ngủ.

      Đợi Cố Tương tỉnh lại sắc trời sáng rồi, Hình Thượng Thiên bên cạnh sớm thấy bóng dáng đâu. Cố Tương hơi mơ hồ, khỏi nhớ lại hôm qua phải chăng nàng nằm mơ? Kết quả vừa động đậy, lại cảm thấy chỗ nào đó cực kỳ ê ẩm, xem ra là .

      Nàng lập tức thấy hơi kinh dị, đêm tân hôn thái tử hề sủng hạnh thái tử phi mà tới tìm nàng?

      Nàng lại nhớ tới những lời đêm qua Hình Thượng Thiên , khỏi bụm mặt, nhìn xem nàng gì, cái gì mà hi vọng thái tử chỉ là của mình, ôi trời ơi, mất mặt quá. Tối qua Cố Tương ở trạng thái tinh thần kích động, quá mức bi thương, nhưng tỉnh dậy rồi có loại cảm giác như người say rượu tỉnh lại. Đột nhiên nàng nghĩ dáng vẻ mình khóc lóc om sòm, ghen tỵ, thái tử phế nàng là chuyện bình thường.

      Liễu Chi thấy Cố Tương dậy, vội vàng lấy vật dụng rửa mặt chải đầu tới hầu hạ, , “Nương nương, người tỉnh.” xong thấy vết tích xanh tím người Cố Tương, bỗng chốc đỏ mặt.

      Đợi Cố Tương rửa mặt, súc miệng xong, lại thay y phục, mới kinh ngạc phát , “Hôm nay hẳn phải kính trà cho thái tử phi nhỉ?”

      Liễu Chi che miệng cười, bây giờ nương nương mới nhớ ra chuyện này sao, , “Sáng sớm hôm nay lúc điện hạ có dặn thân thể nương nương khỏe, chuyện kính trà sau này hẳn .” Trong hoàng cung giống thâm trạch đại viện, phẩm cấp của nữ tử quan trọng nhất, về phần phương thức kính trà kiểu này tính là chuẩn mực.

      Ăn sáng xong… chính xác phải là ăn trưa, vì khi Cố Tương dậy gần trưa, Cố Tương lại nằm giường hồi, hôm qua thực hơi mệt. Xế chiều tiểu Minh Huệ tới, túm tay Cố Tương muốn ra ngoài chơi, Cố Tương vốn muốn hoa viên, nhưng nghĩ Đông Cung hôm nay còn là thiên hạ của mỗi mình nàng nữa, chừng còn bất cẩn đụng phải Dương lương đệ ra ngoài tản bộ, nàng bèn dẹp bỏ suy nghĩ này trong đầu, dẫn con tới dưới cây quýt ngay cửa hái quýt.

      Cây quýt này rất già, cành cây cực to, Cố Tương rất thích mùi quýt, cảm thấy còn thơm hơn bất kỳ mùi hương nào. Chủ yếu là Cố Tương bị say xe nặng, khi ấy còn vô cùng ngốc nghếch chẳng biết có thứ thuốc chống say xe này. Kết quả mỗi lần ngồi xe đều mua túi quýt lột ăn, ngửi mùi quýt thấy thoải mái tí.

      Liễu Chi lấy thang tới, Xuân Nha cũng vì vào cung mà xao nhãng việc luyện võ, giờ thân thủ của nàng càng lúc càng tốt, nhao nhao muốn ôm tiểu Minh Huệ nhảy lên… 囧. Cố Tương vốn định ngăn cản, sau ngẫm lại trong đám ma ma Hình Thượng Thiên sắp xếp cho Minh Huệ có tăng thêm hai người là cao thủ, ràng kém, cộng thêm tiểu Minh Huệ thực rất vui vẻ, cười quá đáng , giọng trẻ con non nớt của tiểu nương làm người ta rối tinh rối mù, Cố Tương bèn buông tay.

      Xuân Nha ôm tiểu Minh Huệ nhoáng cái nhảy lên, đạp cành cây rất to, Minh Huệ vui vô cùng, vừa nắm tay Xuân Nha đứng vững, vừa vươn tay hái quýt, vừa lao nhao , “Đây là của nương.” Sau đó hái quả to, “Đây là của cha,” rồi hái tiếp quả, “Đây là của Minh Huệ.”

      Cố Tương liền cố tình trêu con , “Minh Huệ ơi, nương muốn quả to kia kìa, con cho nương nhé?”

      Minh Huệ trầm tư hồi đáp, “Nương, của Minh Huệ cho nương, quả to này… của cha.” Cố Tương nghe xong vừa muốn cười vừa thấy ghen tị, đứa này ràng ở bên nàng nhiều hơn, Hình Thượng Thiên chỉ thỉnh thoảng té qua sao thích cha hơn nàng nhỉ, cam lòng, cam lòng nha.

      Đợi Minh Huệ dứt lời chợt nghe tiếng cười sang sảng, Cố Tương xoay đầu nhìn, ra là Hình Thượng Thiên, nàng thoáng ngây ngẩn cả người, tới sớm thế?

      Minh Huệ thấy Hình Thượng Thiên, nhịn được vẫy vẫy tay kích động kêu, “Cha.” Kết quả bỗng chốc buông tay Xuân Nha, thân thể nhoáng cái muốn xuống, Cố Tương sợ hết hồn… Đúng lúc này bóng người vụt qua, Hình Thượng Thiên nhàng nhảy lên vững vàng đón lấy Minh Huệ. Minh Huệ thấy cha, lập tức nhảy tới, “Cha, ôm ôm.”

      Đợi Hình Thượng Thiên ôm đứa xuống, Cố Tương mới thở phào nhõm, nàng tiến lên muốn ôm con an ủi, thấy bé cứ mãi ôm cổ Hình Thượng Thiên chịu buông, nàng buồn bực nha, 囧. Chả trách ai cũng con là tình nhân bé bỏng ở kiếp trước của cha, lời này chẳng sai chút nào, ngươi nhìn , bé mới bây lớn hướng ba rồi.

      Hình Thượng Thiên và tiểu Minh Huệ cùng nhau chia quýt, Minh Huệ ngừng lấy quả to cho Hình Thượng Thiên, , “Minh Huệ hái, cho cha.” Cố Tương hình như nhìn thấy nét mềm mại trong ánh mắt Hình Thượng Thiên, tình thân giữa cha và con chỉ sợ ai có cách nào chống lại thiên tính này.

      Minh Huệ chơi hồi thấm mệt, được nhũ mẫu bế , Hình Thượng Thiên và Cố Tương ngồi dưới tàng cây quýt, hai người đều gì nửa ngày, chủ yếu là Cố Tương cảm thấy hôm qua khóc lóc mất mặt quá.

      Ăn tối xong, Hình Thượng Thiên dẫn Cố Tương dạo bên hồ, cũng chẳng có chuyện đột nhiên vô tình gặp được lương đệ nào đó như Cố Tương tưởng tượng. Khi hai người trở về Linh Khê cung, Cố Tương thấy sắp đến giờ ngủ bèn có chút ngốc nghếch hỏi, “Điện hạ, tối này vẫn ngủ ở chỗ thiếp ư?”

      Hình Thượng Thiên trừng Cố Tương, nắm mông nàng hung hăng vỗ hai cái, “Lại xằng bậy, là ai hôm qua khóc lóc kêu cho ta ?”

      Cố Tương đỏ mặt, lúc lâu mới ngại ngùng , “Hôm qua thiếp mơ hồ mà.”

      “Vậy ta đây.”

      Cố Tương nghe xong giật mình, vội bước lên trước túm cánh tay Hình Thượng Thiên, kết quả vừa ngước mắt thấy ánh mắt mỉm cười nhìn , lúc này Cố Tương mới biết mình bị lừa, khỏi xấu hổ đáp, “ , ai sợ ai.”

      Hình Thượng Thiên từ phía sau ôm lấy Cố Tương, bất đắc dĩ thở dài, “Đúng là bình giấm chua , haizz, trước đây sao ta lại thấy nàng dịu dàng nghe lời nhỉ? Dứt khoát là cọp cái mà.”

      Cố Tương ở trong lòng Hình Thượng Thiên uốn éo như con sâu, nghe được lời này cam chịu , “Chỉ cần có thể bá chiếm điện hạ, làm cọp cái cũng được!” xong còn bắt chước tiếng gầm của cọp, Hình Thượng Thiên thấy dáng vẻ ngây thơ của Cố Tương, kiềm được cười haha, nâng cằm nàng lên , “Để bản thái tử xem thử dáng dấp cọp cái ra sao?”

      Cố Tương liền ngẩng đầu, bày vẻ mặt mị, “Điện hạ, người thấy tư sắc của thiếp thế nào?”

      “Ừm, tệ.”

      “Thiếp bá chiếm điện hạ buông, cũng tuyên bố, về sau điện hạ chính là người của thiếp, ai được chạm vào.” Cố Tương tới đây cắn lỗ tai Hình Thượng Thiên, rồi thổi hơi mang theo mấy phần mập mờ.

      Hình Thượng Thiên chỉ cảm thấy trong lòng nóng hừng hực, nhịn được ánh mắt tối sầm, , “Bá chiếm có thể, nhưng phải cho bản thái tử xem bản lĩnh của nàng .”

      Tác giả: Chỉ ngược chút à, đừng kích động vậy, làm mỗ dám xem bình luận luôn. Truyện đúng là 1 vs 1, thực ra nam chỉnh vẫn rất nặng tư tưởng phong kiến, chủ nghĩa nam tử, việc này cần nữ chính chúng ta tới cải tạo mới được. Dập lửa tranh luận, huhuhu, hai ngày nay bình luận ném cà chua nhiều lắm.

      Mỗ cảm thấy so với loại vừa gặp , tình cảm mưa dầm thấm đất kiểu này càng cảm động hơn.
      Last edited: 6/5/16
      chau007153, gemikat, Thanh Hằng73 others thích bài này.

    2. Nga Nhi

      Nga Nhi New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      15
      thanks nàng nhé khuya rồi mà vẫn post truyện!! cố lên nhé!!
      LạcLạc thích bài này.

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Nàng thức khuya ghê, nàng edit ngày càng mượt, đọc sướng ghê luôn, hehe.
      Cố Tương với thái tử nhau sâu sắc rồi, mấy mụ kia đừng hòng sớ rớ miếng nào ha :yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    4. sonduy

      sonduy New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      6
      Hay quá
      LạcLạc thích bài này.

    5. thuythuy2203

      thuythuy2203 Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      998
      Hình chính là thê nô trong truyền thuyết nhưng vẫn ngộ nhận mình vẫn dán mác chủ nghĩa nam tử cầm quyền :yoyo60:
      liên quan nhưng hố nào của Lạc mình cũng nhảy vào hết đó, Lạc ơi lạc có biết chăng :ex10:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :