1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] The Dark Duet Series - C.J. Roberts (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 14.3
      Tôi muốn khóc. Nhưng khóc lóc chẳng giúp ích được gì trước đó cả và chắc chắn cũng chẳng giúp ích được vào lúc này. “Bao nhiêu?”

      “Gì kia?”

      “Sau đó. Khi tôi còn là con điếm của nữa, trả tôi bao nhiêu? Những con điếm thường được trả tiền, đúng ?”

      Caleb nhìn tôi chăm chăm gần như là mãi mãi, sau đó , “Em muốn gì?”

      “Tự do của tôi. Nhưng thay vào đó… triệu đô la sao?” Lời thốt ra dưới dạng câu hỏi chứ phải cầu kiên quyết. Thực tế là cần phải trao cho tôi gì cả. Tôi chẳng có gì để mặc cả hết. có thể lấy bất kì thứ gì mình muốn.

      triệu đô la? Hơi nhiều đấy, em nghĩ vậy à?”

      “Mẹ kiếp .”

      Caleb mỉm cười, tên nhãi nhép bê tha. “Thứ lỗi cho tôi,” châm chọc với cái cúi đầu trịnh trọng, “Ý tôi muốn là: làm gì có ‘ bé’ nào tuyệt đến vậy. Dù rằng ‘ bé’ của em cũng khá gần rồi.”

      Bây giờ lại cố khiến tôi choáng váng, và nếu tôi vẫn còn là nữ sinh ngây ngô từng gặp nhiều tuần trước đây, có lẽ mánh đó có hiệu quả. Song lúc này tôi chẳng phải ta nữa, thích thú làm sao. Tôi mạnh mẽ. Có lẽ phần con người hay tính toán, giận dữ, tranh đấu nắm quyền kiểm soát hoàn toàn, và tôi bao giờ yếu đuối nữa. “Gần tới mức nào?”

      Nụ cười của trở nên nhăn hở, “ nửa.”

      Ở bên ngoài, tôi là chiếc hồ phẳng lặng. Nhưng bên trong tôi lại là đại dương dậy sóng, “Chính xác tôi phải làm gì?”

      “Phục tùng.”

      sao?”

      “Phải. Nhưng đồng thời-”

      “Cả gã đàn ông mua tôi từ .” Dạ dày khuấy đảo nhưng tôi vẫn nhìn vào mắt . Tôi sống sót qua người đàn ông này. Nên tôi có thể sống sót qua bất kì chuyện gì, hi vọng là thế. “ ta là ai?”

      Khi Caleb lên tiếng, giọng điệu của nhàng hơn. Nhưng thế có nghĩa gì với tôi lúc này chứ? Chẳng gì hết. “Tên là Demitri Balk. tỉ phú chuyên buôn vũ khí, ma túy, kim cương - bất kì thứ gì có dính đến tội lỗi và tiền bạc.”

      Và đây chính là gã đàn ông định bán tôi, luôn là thế. Tim tôi chùng xuống thấp hơn nữa. ‘Em phải thiếu nữ mắc nạn, còn tôi cũng chẳng phải hoàng tử đẹp trai đến để cứu em.’ . phải. Trong đời thực, bạn phải tự cứu lấy mình.

      giữ em mãi mãi đâu,” Caleb dịu dàng . “Nhưng em chính là dấu chấm hết cho những kẻ nhiều quyền lực hơn tôi. theo cách cả hai chúng ta đều là những quân cờ. Tôi chỉ đơn giản có vai trò lớn hơn thôi, và đây chính là trò chơi mà tôi đặt cược cả cuộc đời vào. Nếu có thể cho em bất kì hi vọng nào, đó chính là tôi làm tất cả mọi thứ trong khả năng của mình để đảm bảo kết thúc mà ở đó, tôi và em được ra với những gì chúng ta cần.” Kiểu chuyện cho thấy chẳng nghi ngờ gì lời mình vừa , và tôi có thể thấy rằng với , việc tôi tin tưởng cũng rất quan trọng.

      “Hai năm là quãng thời gian dài đấy Caleb? Chuyện gì cũng có thể xảy ra.” Có gì đó bên trong tôi muốn chịu thua và ngã khuỵu. Nhưng tôi chối bỏ phương án đó. Tôi phải mạnh mẽ, vì ai khác ngoài bản thân. “Sau đó sao?”

      im lặng lúc lâu. “Những nô lệ-” bắt đầu , dừng lại khi nhận ra vẻ choáng váng mặt tôi khi nghe thấy từ đó. “Em rất có giá trị với . Vậy nên chừng nào em còn nghe lời có tổn hại nào cả. Em được…canh giữ.”

      Tôi bật cười nhạo báng. “Quả là điều mà mọi thiếu nữ đều mơ, tỉ phú.” Tôi nặng nhọc nuốt vào, nghe cứng nhắc và giống mình chút nào. “Biết đâu tôi hạnh phúc đến tột độ và chúng ta bao giờ phải nghĩ về nhau nữa.”

      “Có lẽ vậy.”

      có đẹp trai , tên Demitri này ấy? Có đẹp giống như ?” Tôi đều đều, và tê dại. Caleb rúm người thấy . Tốt. tốt khi buộc phải chịu đau đớn. Tôi nhìn Caleb. chính là minh chứng cho kiểu người tôi có thể trở thành nếu tôi để cho bản thân mình cứng rắn, khoan dung, héo hon vì giận dữ và thù hận. Tôi thể như thế được. Tôi muốn giống như . “Liệu có biến tôi trở nên tốt đẹp bằng nửa ? cho tôi nghe Caleb, hết cho tôi nghe . để tôi biến mình dấn thân vào chuyện gì, và xem vì sao tôi có khả năng thoát khỏi nó. Như vậy tốt hơn. ràng, để rồi tôi có thể tự dựa vào mình – cần bạch mã hoàng tử đến giải cứu thiếu nữ mắc nạn nữa.”

      Caleb quay lưng về phía tôi, tay siết thành nắm ở hai bên hông. Lần này tôi thể tưởng tượng được cái quái gì khiến giận dữ nữa. “Em nên cố ngủ chút .”

      Mắt tôi đau nhói, nhưng bây giờ phải lúc để khóc, phải ở đây và phải trước chứng kiến của . Tôi chán khóc lóc, chán nhu nhược và được kiểm soát đời mình rồi. “Tôi thà ngủ còn hơn. Tôi muốn nằm mơ.” Tôi cào tay qua mái tóc bết mồ hôi, có gì đó trong tôi trở nên lạnh băng và kiên quyết. “Dù vậy tôi có thể tắm.”

      Caleb xoay lại và tôi lập tức nhận ra gương mặt đầy vẻ bế tắc. Cuộc tranh cãi kết thúc và tôi nghĩ cả hai chúng tôi đềy thấy nhõm khi né được điều thể tránh khỏi trong lúc này. ra những gì tôi muốn biết, dù phải làm thế, nhưng điều đó chẳng hề khiến tôi thấy nhõm, phải theo cái cách tôi nghĩ. Cứ tưởng rằng nếu biết trước được gì đó, tôi chuẩn bị tốt hơn để đối mặt với nỗi kinh hoàng sắp đến. Nhưng…

      Đó phải lý do buồn bực. chẳng quan tâm đến đâu. Mọi thứ làm chỉ là để lôi kéo làm theo những gì muốn mà thôi. Mỗi động chạm, mỗi nụ hôn, mỗi lời khen xinh đẹp - tất cả chỉ là dối trá. Vậy mà tin vào đó.

      “Tôi giúp em.” Tôi ngẩng lên khỏi những suy tưởng và nhìn chằm chằm vào bàn tay vươn ra của Caleb. Tôi muốn rằng lời của giống trò đùa, chỉ từng từ từng mà còn là bất kì điều gì sắp nữa, song tôi lại lo giọng mình phản bội mình, phản lại tất cả mọi tình cảm thiếu nữ bên trong lòng.
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071535 others thích bài này.

    2. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 14.4
      Chầm chậm, tôi dùng cánh tay lành lặn để kéo tấm chăn khỏi người rồi đứng lên. Đầu tôi ngả nghiêng và cả cơ thể cũng thế. Trong giây ngắn ngủi, hoảng hốt của tôi phản chiếu lại gương mặt của Caleb, nhưng rồi vẻ nhõm lan ra khi đỡ được tôi. “Livvie,” dịu dàng khi giữ lấy đôi vai run rẩy của tôi bằng hai bàn tay, “để tôi giúp em.”

      Mắt tôi tiếp tục dán chặt vào lòng trong khi mặt mày cùng lúc vừa tái nhợt lại vừa đỏ ửng. Caleb cũng nhìn chăm chăm, và tôi thể ngăn lại cái cảm giác mình vừa đánh mất thể diện trước mặt . Có phải vừa gọi mình là Livvie ?

      Xét đến tất cả mọi chuyện xảy ra giữa hai chúng tôi, tôi chắc mình cảm thấy gì từ giây trước đến giây sau, mỗi khoảnh khắc đều đan xen ngờ vực và hoài nghi, song bên dưới tất cả, chính là nỗi khao khát nông nổi. Caleb phải bạch mã hoàng tử của tôi, nhưng vậy có nghĩa là tôi phải chọn điều thấp kém hơn thế.

      đưa tay ra cho tôi và tôi nắm lấy. Chúng tôi bước vào phòng tắm cùng nhau, và dù chuyện này còn quá lạ thường nữa, là tôi sụp đổ, cả trong lẫn ngoài, vẫn khiến nó khác biệt - bẽ bàng hơn. Lòng quyết tâm của tôi vụn vỡ dưới sức nặng của những xúc cảm dữ dội.

      “Sao thế?” Caleb hỏi, nhưng tôi chỉ lắc đầu đáp lại và tiếp tục nhìn xuống đất. đứng trước mặt và chỉ đơn giản quan sát tôi trong lúc.

      “Nếu sống sót qua chuyện này, tôi thể quay về được nữa. Tôi phải bước tiếp và biết chuyện đó có nghĩa gì.” Tôi dừng lại, cảm thấy tê liệt. Tôi đầu hàng vì phải làm thế, nhưng cũng phải tìm cách giữ mình gục ngã. “ có biết ?”

      Caleb gì, việc đó vô nghĩa.

      vòng hai cánh tay quanh người tôi như làm nhiều lần trước đó, và ôm lấy tôi chặt trong lúc. Tôi biết vòng tay chẳng là gì ngoài an ủi dối trá. Kết thúc đến gần. kết thúc cho những khoảnh khắc giữa và tôi, khi mà dối trá phải là dối trá. Đó là tất cả những gì tôi còn. bên tay tôi thả lỏng bên hông, tay còn lại nằm trong dây đỡ, nhưng cảm giác được ôm vẫn tuyệt, kể cả khi tôi nhiệt tình tham gia. định kéo người ra nhưng vì vẫn chưa sẵn sàng nhìn mặt , nên tôi bước tới gần hơn, lặng lẽ van xin hãy chờ lúc nữa. ôm tôi thêm nhịp tim nữa rồi nhanh chóng hôn lên đỉnh đầu tôi.

      “Tôi có bao lâu hả Caleb? Bao lâu trước khi rời bỏ tôi?” Caleb hắng giọng vài lần trước khi , và lúc lên tiếng, giọng vỡ ra.

      “Vài tháng nữa.” vội vàng nốt phần còn lại trước khi tôi kịp vui mừng trước khoảng thời gian trì hoãn đó. “Em lẽ ra chỉ ở cạnh tôi sáu tuần, và hơn nửa thời gian đó qua rồi. Chúng ta còn ở mình lâu nữa đâu.” áp chặt hơn vào tôi và tôi để mặc như thế. thực chuyện và tôi muốn tiếp tục. Trong giây, tôi nghĩ về ý nghĩa của tất cả chuyện này. Tôi xa nhà khoảng ba tuần rưỡi rồi. Hơn ba tuần. Tôi thể thành lời được - nỗi đơn sâu thẳm khi nhận ra mình mất tích gần tháng. Tách biệt với con người. ai tìm kiếm tôi cả - còn nữa.

      “Liệu có cách nào -”

      .”

      Tôi dừng lời. Giọng điệu của quả quyết. Nhưng tôi tự hỏi liệu đó có phải là do cân nhắc rồi , cân nhắc việc giữ tôi tránh khỏi số phận này. Tôi phải tin làm vậy thôi. Tôi phải hi vọng rằng quan tâm đến mình đủ để phải suy nghĩ. Tôi phải làm thế; bởi đó chính là hi vọng duy nhất để thoát khỏi hoàn cảnh này; song phần trong tôi lại muốn chờ đợi .

      nhớ tôi chứ, Caleb?” Tôi để cánh tay mình vòng quanh eo . hiểu cái gì thúc giục mình làm thế, và ngay lập tức, tôi cố dứt người ra. ôm tôi chặt cứng.

      “Có,” cách đơn giản. Khoảnh khắc tôi cố nhìn lên, lui lại và xoay lưng về phía tôi, “Nhưng điều đó chẳng thay đổi được gì cả.” Có vẻ như rất tin vào những gì mình .

      lại trở nên gần gũi, tôi có thể thấy điều đó trong cái cách căng vai khi quay người lại đối diện với tôi lần nữa. Caleb nhấc băng đeo tay khỏi cổ tôi, và cơn đau nhoi nhói ở vai và xương quai xanh đưa tôi quay trở về thực tại, song tôi vẫn đứng đó như bị thôi miên. Sau khi băng đeo được tháo xuống, nhấc váy ngủ khỏi đầu tôi, cẩn thận vòng qua vai tôi. Rồi ném nó vào thùng rác. Tôi đứng trước mặt , mặc gì ngoài băng quấn vết thương. Đêm nay, nhìn tôi như những đêm khác. Chẳng có gì là gợi cảm ở tôi hết. Đêm nay nhìn tôi và gần như chẳng có gì phía sau ánh mắt đó.

      bước trở lại chỗ tôi. “Chuyện gì thế?” lại hỏi, nghe rất lơ đãng hay tùy tiện gì đó, tôi biết là cái nào – có thể là cả hai.

      gì cả,” tôi đáp, vẻ vui, nhưng tôi ngờ rằng có thể nghe được mình. tháo lớp băng quấn quanh người tôi trong khi bảo rằng tôi cần chúng để xương sườn lành lại, nhưng giữ nguyên chúng nhắc nhở tôi nên ngồi ở vài tư thế nhất định hoặc thực những cử động nhất định. thay băng quấn sau khi tôi tắm xong. Phải, tôi cay đắng nghĩ, điều cuối cùng tôi muốn là đám xương sườn lành lại đúng cách.

      vòng hai cánh tay quanh người tôi trong khi tháo băng quấn ra, song dù cho hai bầu ngực tôi chỉ cách mặt vài phân, mắt dường như chẳng hề để lộ ra rằng có chú ý tới. Theo cách kì lạ nào đó, điều này càng làm tăng thêm nỗi xấu hổ của tôi. Có vẻ như lúc này, khi mọi thứ phơi bày ràng giữa hai chúng tôi, cần phải giả vờ dành tình cảm gì cho tôi nữa. Nhưng nhớ mình. Điều đó hẳn phải có ý nghĩa, phải ?

      Khi băng quấn được tháo xuống hết, chúng tôi nhìn nhau đăm đăm trong lúc, như thể cả hai đều cố suy đoán đối phương nghĩ gì. Rồi bước đến buồng tắm đứng trong góc phòng và mở nó lên.

      chưa từng dùng vòi sen trước đây, lúc nào cũng chỉ là bồn tắm, dù vậy điều này cũng khá là dễ hiểu với tôi. tại, tôi cũng muốn ngồi trong bồn tắm đầy nước cho lắm. Cái tôi hiểu đó là giúp tôi tắm bằng cách nào nếu sử dụng buồng tắm đứng. Tôi thể giơ tay lên để gội đầu, còn cử động này nọ lại quá đau do mấy cái xương sườn. Nếu điều này có nghĩa là vào tắm chung luôn tôi chẳng hề thích ý tưởng đó chút nào hết.

      kiểm tra nhiệt độ nước và có vẻ vừa lòng. Tôi cảm thấy mắt lướt lên rồi xuống người mình, khiến hơi nóng dâng lên mặt tôi, cả cơ thể tôi đỏ lựng. hắng giọng.

      “Sao em bước vào đây . Tôi lấy cho em những thứ em cần. Nếu muốn gì cứ gọi. Tôi vào ngay.”

      Tôi gật đầu khi ngang qua, đứng yên bất động cho đến khi rời khỏi phòng và đóng cửa lại phía sau.

      Nước rất ấm, trong lành và êm dịu da tôi. Vòi sen có nhiều đầu phun ở nhiều độ cao khác nhau thế nên có phần nào cơ thể tôi phải tiếp xúc với khí, song áp lực nước lại quá mạnh để khiến tôi nhăn nhó vì đau, mà rất dịu và êm ái. Tôi để nước chảy khắp cơ thể, hít vào hơi nước ẩm ướt và dường như việc hít thở có vẻ dễ dàng hơn. Tôi đứng đó trong nhiều phút trước khi xoa xà phòng lên người, hoặc ít ra là những phần có thể với tới được.

      Lúc đứng đó, tôi mình chìm sâu vào suy tưởng dưới vòi sen lần đầu tiên trong suốt ba tuần. Biết rằng khi bước ra khỏi buồng tắm, tôi bắt đầu chuyến hành trình gian khổ nhất trong suốt cuộc đời. Tôi phải tự cứu lấy mình. Tôi phải mạnh mẽ, khôn ngoan và can trường. Tôi phải để cho khía cạnh khác của mình, khía cạnh tàn nhẫn, nắm quyền kiểm soát và phần tôi này… phải thôi tồn tại.

      “Hãy khiến cho ,” Phần Tàn Nhẫn thầm. “Hãy làm thế để thể sống thiếu được. Tên ác quỷ mà biết đấy.” Tôi cảm thấy ta lớn dần lên bên trong mình, mang theo ý tưởng điên rồ rằng tôi có thể sử dụng sức mạnh với Caleb. Tôi chưa từng thử dùng ‘mỹ nhân kế’ trước đây, nhưng chắc chắn từng bị buộc tội dùng nó. Chuyện gì xảy ra nếu tôi thử?

      Ý nghĩ cố gắng quyến rũ Caleb khiến tôi sợ hãi, kinh hoảng đến mức thể xác đau đớn, nhưng đồng thời…tôi tự hỏi liệu mình có thể . Và chuyện đó làm tôi thấy vô cùng kích động. Tôi tự hỏi liệu mình có thể khiến tên con hoang đó phủ phục dưới chân mình vì khao khát . Bây giờ tôi hiểu vì sao chưa từng phang phập mình theo cách thông thường; cần trinh nữ.

      Và nếu cần trinh nữ, tôi cần phải trở thành thứ cần.

      Trước khi kịp ngăn mình lại, tôi tựa người lên tường buồng tắm và khóc, khóc, và khóc.

      Chỉ vì khoảng thời gian qua.
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071535 others thích bài này.

    3. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 15.1
      giờ phơi bày. bao giờ quên ánh nhìn trong đôi mắt khi kể với chuyện dự định bán làm nô lệ mua vui. mong chờ gì chứ? Rằng hiểu sao? Báo thù là mục đích của . thể hiểu được điều đó, vẫn chưa. bị ám ảnh mãi mãi. Thêm kí ức nữa trong số hàng trăm kí ức luôn luôn ám ảnh . Ngoại trừ việc lúc nào cũng là nạn nhân trong đó. Lúc nào cũng là cậu bé chứ chưa bao giờ là người đàn ông. tại, loại người trở thành cũng ám ảnh nốt. Caleb ngồi sụp xuống trước cửa buồng tắm. cần phút, để thở, để ngăn mình nôn mửa, và để đối mặt với những suy nghĩ lộn xộn cào xé . Lần đầu tiên trong kí ức gần nhất, Caleb muốn điều gì đó khác báo thù. muốn . muốn Livvie.

      Giờ biết tên , nhưng đó chỉ là điều ít ỏi nhất trong số những điều mà biết về lúc này. biết rất nhiều về – có lẽ là quá nhiều. mặc quần áo thùng thình đến trường là vì muốn mẹ thương mình. Đôi mắt phiền muộn là vì biết bà bao giờ như thế.

      có các em trai em . thấy mình có trách nhiệm với chúng và ghen tị với chúng.

      vui tính, và nhút nhát. Nhưng cũng rất dữ dội và gan dạ.

      Nụ hôn đầu của thảm họa.

      lớn lên mà có ai bảo bọc.

      ai ngoài Caleb mang đến khoái lạc thể xác cho .

      Livvie là kẻ sống sót. Biết nhiều là thế, song điều chưa biết chính là phải sống sót qua những gì. xứng đáng với điều tốt đẹp hơn. Tốt hơn bọn họ và chắc chắn là tốt hơn .

      thấy điều đó trong mắt và cách cư xử, nhưng lại cố chú ý đến nguyên do. muốn vô danh. muốn quên việc từng có quá khứ, cuộc đời cũ, những ước mơ, hi vọng và tất cả những thứ biến thành…Livvie.

      có thể nghe thấy tiếng khóc qua cửa buồng tắm và việc đó gần như xé toạc tim khỏi lồng ngực. gây ra chuyện đó. là nguyên nhân khiến từng giọt nước mắt của rơi xuống, và kinh ngạc làm sao, chúng khiến cương cứng, chúng khiến …vô cùng sầu não. Buồn bã là thứ cảm xúc mà cảm thấy trong khoảng thời gian rất, rất dài. Khi đó, chỉ thấy buồn cho bản thân; chưa từng tiếc thương ai hết, kể cả đám bé trai cũng .

      Tại sao lại là lúc này? Tại sao lại là ?

      Hình ảnh cơ thể đầy máu và mềm rũ của trong vòng tay gã thanh niên vụt qua tâm trí và gập người lại. có thể chết. Và Caleb biết bao giờ tha thứ cho bản thân nếu điều đó xảy ra. Bất kể là lý do nào, có cảm giác gì đó với , điều mà chưa bao giờ cảm thấy trước đây và thể thành lời. chỉ biết liệu nó có quan trọng . kể cho mọi chuyện hệ trọng, rằng tất cả đều rất riêng tư, song chuyện đó có nghĩa gì trong cả kế hoạch to lớn chứ?

      thể sớm tha thứ cho như thể tha thứ cho Narweh vậy. thể nhìn xa hơn mọi điều làm với . Vậy nên, vào phút cuối, chuyện đó quan trọng thế nào đây? thể có được , vậy sao lại chọn báo thù? Chẳng phải xứng đáng có nó sao?

      Narweh chết rồi! giết gã rồi. có thêm được gì từ việc hủy hoại người đàn ông chưa từng gặp mặt chứ?

      Caleb giũ những suy nghĩ kia ra khỏi đầu. Rafiq cứu vớt . Ông cho mái nhà đầu, thức ăn trong bụng và phụ nữ giường. Caleb nợ ông mọi thứ, nhất là cuộc sống. Nếu Rafiq muốn Vladek chết, vậy Caleb nợ ông cái đầu của gã đàn ông đó.

      Rafiq muốn nhiều hơn là chỉ mạng của Vladek. Ông muốn gã phải đau khổ khôn tả. Ông muốn mọi thứ mà gã đàn ông quý hóa thành tro tàn tay gã. Điều đó mang mẹ hay em ông trở lại, nhưng nó có vẻ…đúng đắn. luôn đúng đắn với Caleb. thực là tay sai trung thành của Rafiq, và đó là điều duy nhất cho lẽ sống. có Rafiq, có mục tiêu… còn lại gì đây?

      thể hi sinh mười hai năm và món nợ với Rafiq chỉ vì ba tuần lễ cùng bao giờ có thể… gần như nghĩ về từ . . Từ đó có nghĩa quái gì chứ? Nó luôn bị người qua quăng quật, chà đạp cách khiếm nhã kia mà. Nó thực có nghĩa gì? Sau cả quãng thời gian và sau tất cả mọi chuyện, liệu còn có thể ?

      . nghĩ vậy.

      Điện thoại của đổ chuông. Vào giờ này ban đêm, chỉ có thể là người gọi thôi, và chẳng phải hợp lý quá còn gì.

      “Vâng?”

      ta sao rồi?” Giọng Rafiq lạnh lùng và vô tình.

      vài cái xương sườn bị nứt và bên vai bị trật khớp.” Caleb cào tay qua mái tóc vẫn còn ẩm của mình và nắm lại. muốn chuyện vào lúc này. “Tôi nghĩ ba tuần đủ để ta bình phục hoàn toàn. Chuyến có lẽ là quá sức.” Có khoảng lặng rất dài và trong giây, Caleb tưởng đường đây bị ngắt.

      “Jair cậu bắt giữ tù nhân. Cậu ta cũng rằng cậu gây ra cảnh tượng khá ghê gớm lúc cướp lại …cậu nghĩ gì về chuyện đó?” Caleb phát cáu. Cuộc chuyện này chẳng dẫn đến chỗ tốt đẹp nào hết.
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071534 others thích bài này.

    4. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 15.2
      “Có gã đàn ông và ả đàn bà ở đó. Bọn chúng có thể có những câu trả lời tôi cần. Tôi biết còn có ai biết về hoặc tôi hay , có thể có nhân chứng. Tôi biết liệu ta liên lạc được với ai ở Mỹ chưa. Tôi cố xóa dấu vết của chúng ta, Rafiq. Và kể từ khi nào mà ngài lại nhận thông tin từ Jair thay vì tôi vậy?” Caleb suýt nữa thể ngăn mình la lối. muốn dọa Mèo Con…Livvie.

      “Ta lấy thông tin từ bất kì ai hữu dụng và gần đây người đó phải là cậu.” Rafiq bình thản , như thể giọng ông hề có chút xúc xiểm sâu cay nào. “Cậu gây ra đống lộn xộn, Caleb. bị thương, có khả năng có nhân chứng, nghi ngờ gì chính quyền ở đó muốn biết về cái đám cháy chết giẫm của cậu. Và giờ, ta cho là cậu đưa đến bệnh viện, nơi thậm chí có khả năng tạo ra thêm chuyện nữa. Cẩu thả quá đấy, Caleb.”

      Caleb thở dài nặng nề; mệt mỏi rã rời. Thế nhưng cơn giận của vẫn còn đó, “Mặc kệ chuyện ngài và người bạn mới, Jair, của ngài nghĩ gì; tôi phải tên đần. Khu vực này được điều hành bởi các liên minh đảng phái; tôi ngờ rằng chúng ta chẳng gặp vấn đề gì trong việc hối lộ để thoát chuyện đâu. Lúc này căn nhà cháy rụi rồi, và chúng tôi lên đường đến nhà đầu mối của ngài khi trời sáng. ổn thôi, hãy cho tôi chút thời gian và tin tưởng.”

      tại cậu ở đâu?”

      “Ngài cần quan tâm.” Caleb gác máy trước khi có thêm chuyện. Khốn ! chỉ muốn được yên thân thôi. Livvie cần .

      thở ra hơi chầm chậm rồi rời phòng ngủ. Từ nhà bếp, có thể nghe thấy tiếng vị bác sĩ và vợ ông ta thầm giận dữ với nhau. Người phụ nữ đổ lỗi cho chồng mình vì tình cảnh nguy khốn của họ, và cố thuyết phục ông ta hãy nới lỏng băng dán của bà ra để họ có thể bỏ lại mọi thứ rồi trốn . Ông ta bảo vợ hãy im lặng và tin tưởng. Đồ ngu.

      Nếu vị bác sĩ khôn ngoan chút ông ta nghe lời vợ mình. Caleb là kẻ giết người. Nếu muốn, có thể giết cả hai trong lúc họ bị trói dính bằng băng dán ghế phòng ăn rồi bỏ . Đó chắn chắn là việc làm khôn ngoan và hiệu quả nhất, song Caleb lại thích giết chóc người vô tội. Đặc biệt là sau khi họ giúp đỡ .

      Caleb bước vào nhà bếp và mọi cuộc trò chuyện đột ngột ngưng bặt. Người phụ nữ quan sát với vẻ cảnh giác, trong khi chồng bà ta chỉ đơn giản nhìn với đôi mày nhướng cao cùng câu hỏi trong ánh mắt. Có lẽ đó là lý do ông ta làm được nghề bác sĩ. Có lẽ ông ta là trong số ít những vị bác sĩ có lòng vị tha thế giới này. Quả là đáng hổ thẹn nếu giết chết ông ta.

      “Bà để quần áo ở chỗ nào?” với người vợ và bà ta ngây ra. ràng là bà ta được tiếng . Còn vị bác sĩ được chút, song vẫn lộng cộng đến kì cục.

      Caleb lắc đầu và lúng ta lúng túng với vốn ngôn ngữ Tây Ban Nha của mình cho đến khi chân mày người vợ nhướng lên. Bà ta quay sang chồng mình và ra nơi để thứ cần.

      “Tôi hiểu . Chỉ là lâu quá tôi thôi.” Bà ta lại nhìn với vẻ trống rỗng. , từ bà ta cũng hiểu nữa.

      Caleb quay người và lê bước dọc theo hành lang dẫn tới phòng ngủ của họ. Có vẻ như vị bác sĩ tự chăm sóc gia đình rất tốt, kể cả ở đất Mexico này. Căn phòng được bày trí đẹp mắt, với tông màu ấm và nội thất trắng tinh, vô cùng đại. Ảnh cưới của họ được lộng trong khung bằng pha lên và đặt tủ com-mốt. Trông họ rất hạnh phúc, dường như… .

      suy nghĩ hệt như ả đàn bà vậy,

      Caleb mỉm cười với chính mình; đó làmột suy tưởng chưa bao giờ có. Nhưng rồi, bao giờ quen thuộc với chủ đề tình đâu.

      Mình giết chóc vì ta. Chỉa súng vào vị bác sĩ ở bệnh viện vì ta, và rồi theo gã đàn ông đáng ghét kia về nhà để giữ ta an toàn. Ngay cả lúc này, mình cũng tìm kiếm những thứ giúp ta dễ chịu. Chẳng phải tình là như thế sao?

      Tốt hơn nên hi vọng là .

      Nụ cười của Caleb tan . Kiểu suy nghĩ này chỉ có thể mang thêm bi kịch. Kể cả khi mong muốn…nhiều điều. phải làm gì đây? Giải thích với Rafiq sao? Cứ như ông ta có thể hiểu được vậy. Cứ như ông ta quan tâm. Ông ta hầu như bắn viên đạn vào cả hai rồi – hay ít nhất là vào . Và rồi ông ta phải bắn cả Caleb nữa, vì đời nào cho phép ông ta làm tổn thương . Ý nghĩ này lập tức khiến thấy sốc. thừa nhận rằng mình nhớ , điều bao giờ nên , và giờ… dám liều cả mạng mình với Rafiq vì . cách cương quyết, đẩy ý nghĩ đó ra xa.

      Tốt hơn là giữ cho mọi thứ đúng tiến độ. bình phục. Rafiq có được điều ông ta muốn, và sau đó Caleb thoát khỏi mọi trách nhiệm. trả tự do cho và tránh khỏi mọi tổn thất. Đúng vậy, gật đầu; như thế là tốt nhất cho tất cả bọn họ, kể cả . Livvie.

      . Tên ta là Mèo Con.
      Snow, chau007153, myuyen3 others thích bài này.

    5. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 15.3
      Caleb tìm thấy thứ mình cần, quần áo cho Mèo Con. đường quay về căn phòng ngủ mượn, ngang qua hai con tin trong bếp. lần nữa, cuộc trò chuyện ngưng ngang. Người vợ khóc, nhưng thái độ rất khắc kỷ. Bà ta quả là người can đảm. “Chúng tôi khi trời sáng. Tôi hứa hai người phải chịu bất kì tổn hại nào, nhưng tôi phải rằng nhân từ của tôi có điều kiện đấy. Nếu hai người cho bất kì ai biết chúng tôi ở đây, hay chuyện xảy ra với hai người-”

      “Tôi hứa với !” Vị bác sĩ rất cương quyết. Ông ta thấy Caleb khắp người đầy máu, biết rằng đó là máu phun ra từ động mạch, có lẽ là biết cả chuyện Caleb làm nữa. hề nghi ngờ ngay thẳng của vị bác sĩ. Trong lúc ông ta nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của vợ mình, Caleb thoáng nhìn thấy tình sâu đậm mà họ dành cho nhau. Họ cùng sống hoặc cùng chết, song dù có là gì họ cũng sẵn sàng làm bất kì điều gì để bảo vệ nhau.

      Chứng kiến điều đó quả là kì lạ. Thậm chí còn lạ hơn khi thấy ghen với hai con tin của mình. Chưa có ai từng nhìn như vậy, như thể cuộc sống trở nên vô nghĩa nếu thiếu , vì chưa bao giờ coi trọng ai hơn chính bản thân cả. Dù tình có là gì, nó cũng phải khái niệm có thể nắm bắt được.

      đường quay lại với Mèo Con, trông thấy tủ để vải lanh và lấy bộ ga sạch cho chiếc giường. khí khác khi bước vào phòng. Cửa buồng tắm mở hé, hơi nước từ đó tràn vào phòng ngủ. Caleb đặt quần áo và ga sạch xuống giường rồi bước vào trong.

      tìm thấy chiếc gương. Mọi buồng tắm đều có gương, và nghĩ đến việc che nó lại trong lúc hối hả thoát khỏi Livvie cùng những câu hỏi đầy cảm xúc của . đứng đó quan sát , cố gắng cân nhắc hành động tiếp theo.

      “Bọn chúng để lại cơ số hậu quả người tôi nhỉ.” nhăn mặt khi chọc vào vết bầm tím lớn nhất bao phủ hầu hết bên má và mắt.

      “Nó tan thôi.” Caleb , cố nhại theo giọng điệu hờ hững của . Cả hai đều biết hoàn cảnh này chẳng có gì giống với bình thường cả, nhưng sẵn sàng giả vờ nếu làm thế.

      “Tôi vẫn đủ xinh đẹp với Demitri chứ?” . Lần này giọng lạnh lùng và cứng nhắc, kiểu cách chưa nghe qua bao giờ. cố ý dùng lời lẽ để làm tổn thương , và ngạc nhiên, Caleb chấp nhận điều đó.

      “Trong vài tuần nữa thôi,” với vẻ cay nghiệt tương tự và ngay lập tức hối hận khi nhìn thấy nỗi buồn lộ ra vẻ mặt điềm tĩnh giả vờ của . Ở cạnh lúc này kì quặc. quả bom chờ nổ. thể đoán trước hành động của được nữa, và điều đó khiến cả hai đều bấp bênh.

      xoay người lại, đối mặt với , khỏa thân hoàn toàn. Cơ thể có thể bị hằn vô số vết bầm tím, song vẫn rất xinh đẹp. Vẫn…là khao khát. Có gì đó trong thái độ của khiến muốn lui lại, song cố chống lại bản năng đó. bao giờ chùn bước trước bất kì ai, đặc biệt là .

      …theo dõi . Như con báo hay chú sư tử cái, và quái lạ khi nhận ra đặt cho biệt danh hết sức phù hợp trong khoảnh khắc đó. Thế nhưng, lúc này thực còn là chú mèo con nữa. Mèo con tiến về phía bạn với ánh mắt kiên định, đầu của chúng hạ thấp xuống theo cái cách gợi nhắc về nữ thợ săn quan sát con mồi.

      dừng lại sát vồng ngực Caleb, gần đến độ gần như có thể cảm thấy hai nhũ hoa của sượt qua người. nên muốn , nên khi trông thế này. Nhưng lại muốn. Thậm chí là muốn nhiều hơn nữa kia. bị đánh đập và thâm tím, nhưng sống sót! nhìn thẳng vào mắt lũ con hoang kia và lần đầu tiên khiến máu đổ. Có chiến binh và sát thù giấu đâu đó bên trong. Và chuyện đó gợi cảm làm sao. vẫn nghĩ thế kể cả khi chỉa mũi súng vào .

      “Caleb,” thầm. Caleb chỉ có thể bật ra thanh hứa hẹn gì và nhìn chăm chăm vào . “Quá nhiều chuyện xảy ra. Em vô cùng bất lực”

      Khốn , Caleb nghĩ.

      “Nếu em có thể…có thứ cho riêng mình.” Thôi thúc lùi bước của Caleb choáng váng, nhưng vẫn giữ vững lập trường và gật đầu.

      Livvie nhìn lên với ánh mắt van lơn và khao khát. “Làm tình với em ,” , nhàng đến độ Caleb tưởng là do tâm trí với mình. Rồi nhận ra bàn tay nhắn của luồng xuống dưới lần áo sơ mi của mình. “Em muốn chọn điều này vì bản thân mình. Em làm theo những gì bảo. Em cố trốn chạy nữa, nhưng em chỉ muốn điều này, lựa chọn này…là của em.”

      Caleb muốn gì đó, gì cũng được, nhưng mọi suy nghĩ của đều xoay quanh việc được ở bên trong . Có câu trả lời hết sức đơn giản cho lý do tại sao cố làm việc này. Nếu còn là trinh nữ… quan tâm. Chỉ đơn giản là đếch quan tâm. xử lí chuyện đó sau. Thế nên thay vì ”, chỉ đơn giản , “Tôi muốn làm đau em.”

      đâu. Em biết thế đâu.”

      thể ngăn mình cúi xuống và đặt môi lên môi . khẽ run rẩy, giống mèo con hơn cả nhớ. Tim đập nhanh còn vật đàn ông sưng phồng và đập rộn. Lưỡi rụt rè đưa ra và mở miệng chào đón , để dẫn dắt mọi thứ đến nơi mà muốn.

      vẫn chưa tin bản thân đủ để chạm vào , cấp bách mà cảm thấy quá mạnh mẽ, thế nên cuối cùng bước lùi lại và đặt tay lên ngạch cửa, trong khi tiếp tục dấn tới và hôn dữ dội hơn, ghê gớm hơn.

      Khuôn miệng có vị bạc hà từ kem đánh răng và vị mặn từ nước mắt. muốn khóc. phải lúc này, phải vì bất kì lý do nào hết. chầm chậm dứt ra, “Dừng lại.” nhìn lên với vẻ hoảng hốt và tổn thương gương mặt.
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071533 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :