1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nam thần nhà cô có bệnh - Tây Qua Duyên (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10

      Đau khổ và lạnh nhạt

      Trong công ty giải trí Phi Dương trở nên ngột ngạt, có người còn thở nổi, nguyên nhân là gì? hề nghi ngờ chính là từ hàng loạt kiện do trạng thái Wein của Thân Tinh đưa đến. Người công ty giải trí Phi Dương vì Ansel tuyên bố từ giã làng nhạc rối rắm lắm rồi, giờ lại còn có người lấy chiêu bài Ansel ra để đánh bóng tên tuổi, liệu họ có thể tức giận, buồn bực, nóng nảy được sao?

      Vòng giải trí là nơi như vậy đó, có quá nhiều chuyện thể biết và ngờ, ngũ vị pha trộn, buồn vui đan xen, được rọi ánh mặt trời, nhưng đồng thời những việc xấu xa trong bóng tối cũng tiêm nhiễm cái vòng này, xa hoa đồi truỵ, ăn chơi trác táng, khi nghe được người ngoài trào phúng "Sang mà loạn", có thể người trong vòng cũng phải cười khổ.

      Cho nên, người trong vòng giải trí tìm cách bò lên ở công ty giải trí Phi Dương lâu rồi, trước giờ chưa từng tin cái vòng này có thể được ngày yên bình, dẫu sao trong vòng giải trí, náo nhiệt, ầm ĩ, ồn ào, đánh bóng tên tuổi mới là trạng thái bình thường, nhưng sau khi bọn họ biết được tin về trạng thái của Thân Tinh hôm nay, cũng nhịn được có ý định muốn hành hung Thân Tinh phen.

      như thế nào đây, với vòng giải trí, nghệ sĩ ngôi sao nào có thể thoát khỏi kiếp đen đủi bị nhổ nước miếng, cũng nghệ sĩ ngôi sao nào có thể được tất cả mọi người mến, nhất là có đôi khi truyền thông vì muốn được công chúng để ý, càng tùy tiện đánh bóng tên tuổi, hề căn cứ theo , nhưng việc đầu cơ như thế vẫn có vô số người tin.

      Ansel tự nhiên cũng thoát, cuộc đời nghệ sĩ của được mười năm, từ lúc bắt đầu, do nguyên nhân từ Lâm Trường Ca, cũng vì quá thuận lợi, khi ấy, có bao nhiêu người tuyển chọn những thiếu niên mười tám tuổi, cho nên lúc đó có rất nhiều phê bình, vô số những bài báo đưa tin đúng lo lắng về thiếu niên mới bước vào vòng giải trí.

      May mà, Ansel cũng là người có số may, làm việc cho Lâm Trường Ca hòa công ty giải trí Phi Dương, trong mười năm, tuy sóng lớn ít, nhưng mực lên, trở thành Thiên vương giới nhạc hoàn toàn xứng đáng, cũng là đứa con cưng của vòng giải trí. Song thị phi trước giờ chưa có rời xa , cho dù hôm nay tạm lui khỏi vòng giải trí.

      Phòng quan hệ công chúng của công ty giải trí Phi Dương vì trạng thái Wein của Thân Tinh mà bận đến mức chân chạm đất, triệu tập cuộc họp để thảo luận xử lý việc này thế nào. Ansel từ giã giới nhạc nên nhìn qua chuyện này có quan hệ gì với công ty giải trí Phi Dương, nhưng thực tế Ansel cũng có hủy bỏ hợp đồng với Phi Dương, cách khác bây giờ Ansel vẫn là nghệ sĩ của Phi Dương, chẳng qua " mình trong tuyết".

      Với lại, phòng quan hệ công chúng sớm nhận được chỉ thị của Lâm Trường Ca, chuyện này nhất định phải giải quyết êm đẹp, thể để mùi khó ngửi dính vào Ansel, nhất định phải bảo vệ hình ảnh của Ansel, có lẽ họ đều mong đợi người đàn ông tài kia lại bước vào Phi Dương, trở lại vòng giải trí.

      Trước tiên mặc kệ Phi Dương làm gì, từ sau khi Thân Tinh gửi trạng thái lên Win ba giờ đồng hồ, chuyện này càng lúc càng nóng, hề nghi ngờ leo lên vị trí tin tức được tìm kiếm nhiều nhất.

      Còn những người mê ca nhạc của Ansel ở đâu mà chú ý đến tin tức này? Kết quả là, trang web của Ansel lại bị những người hâm mộ khiêu chiến, người hâm mộ rối rít gửi tin nhắn trang web, có người cầu Phi Dương đưa ra lời thanh minh cho Ansel, có người bảo kiểm tra hình ảnh được đăng Wein của Thân Tinh, đến mười phút vượt qua hàng chục nghìn, sau khi kiện xảy ra hai tiếng, trang web bất hạnh cuối cùng chịu nổi từ những cú hích từ người hâm mộ nên sập, phòng kỹ thuật của Phi Dương gắng sức nhanh chóng sửa chữa. Thế là người hâm mộ tiếp tục chiến đấu ở những nơi khác, diễn đàn, Wein cái ngôi sao khác, đâu đâu cũng bàn về tin tức này.

      Các kênh truyền thông lớn cũng ào ào lên đường, có tìm đến công ty giải trí Phi Dương, có tìm những nghệ sĩ khác quen hoặc chưa quen thuộc Ansel, có tìm đến Thân Tinh người dẫn phát ra chuyện này, chung, ngày đầu tiên của năm 2011, nếu bạn biết Ansel và Thân Tinh bạn out rồi.

      Thân Tinh đâu, khi ta thấy web tất cả đều là tin tức về ta, thảo luận về ta, ta cười, bờ môi đỏ tươi mở ra khuôn mặt đẹp lại làm cho người ta thấy kỳ dị, ta lần lượt mở cái trang khác nhau, thấy người ta đặt tên ta và Ansel chung với nhau, ta cảm thấy đó là chuyện cực kỳ hạnh phúc, ta và Ansel là thể.

      Bỗng nhiên, nét mặt Thân Tinh vặn vẹo, muốn hất tất cả mọi thứ bàn xuống đất, trợn mắt nhìn màn hình máy tính.

      Bây giờ là 1 giờ 30 phút trưa ngày 1 tháng 1 năm 2011, công ty giải trí Phi Dương tuyên bố tiếng sau tổ chức họp báo, tuy thời gian có vội, nhưng chuyện này liên quan đến Thiên vương Ansel của giới nhạc, bây giờ lại thêm chuyện xảy ra sau khi rút khỏi vòng giải trí, đâu đâu cũng có tin tức khai thác, bởi vậy dù thế nào các phóng viên cũng đều chạy như bay đến tham dự.

      Buổi họp báo tin tức được sắp xếp trực tiếp tại tầng hội trường lớn công ty giải trí Phi Dương, người phát ngôn là Lâm Trường Ca, Lâm Trường Ca cân nhắc đến việc là người đại diện của Ansel lại là người khai quật Ansel, cho nên ta lên tiếng tự nhiên càng tăng độ tin cậy.

      2 giờ 30 phút chiều, buổi họp báo chính thức tổ chức, Lâm Trường Ca chào hỏi các phóng viên, sau khi chỉnh micrô liền : "Chào tất cả mọi người, hôm nay công ty giải trí Phi Dương chúng tôi mở buổi họp báo này, là vì muốn làm sáng tỏ trạng thái mà sáng sớm hôm nay nữ nghệ sĩ Thân Tinh phát lên Wein, dòng trạng thái đó có nội dung, Ansel vì người mà rút khỏi vòng giải trí, đồng thời còn cầu hôn ta.

      Loại tin tức chân này những dùng để đánh bóng tên tuổi mà làm hư hại cực lớn đến danh tiếng của Ansel, với tư cách người đại diện của Ansel, tôi xin chức thực lại chuyện này, Ansel rút khỏi vòng giải trí nguyên nhân là bởi vì cậu ấy cần thời gian theo đuổi ước mơ mới, phải vì có chuyện tình cảm với nữ nghệ sĩ Thân Tinh, chuyện kết hôn lại càng thể, Ansel và nữ nghệ sĩ Thân Tinh kia cũng hề quen biết nhau. Cũng xin mọi người giúp đỡ tuyên truyền, nếu nữ nghệ sĩ Thân Tinh còn tiếp tục bôi nhọ Ansel, làm tổn hại đến danh dự Ansel, tập thể luật sư của Phi Dương chuẩn bị kỹ càng."

      Lâm Trường Ca dứt lời, các phóng viên lại chụp điên cuồng, hầu như người nào cũng lập tức nghĩ đến tiêu đề mang tính chất bùng nổ, thí dụ như "Sao hạng ba mượn Ansel đánh bóng tên tuổi tuôn ra lời cầu hôn kinh hãi", "Người đại diện của Ansel phủ nhận tin đồn tình cảm của Ansel và Thân Tinh", "Ansel vì Thân Tinh rút khỏi vòng giải trí, hay giả?"...

      Đến phân đoạn phóng viên đặt câu hỏi, Lâm Trường Ca tùy chọn người, người phóng viên đó đứng dậy hỏi: "Quản lý Lâm, tôi là Chu Dược của "Báo Giải Trí Ngày Nay", tôi muốn hỏi, chuyện xảy ra Ansel có biết ? Vì sao Ansel tự xuất giải thích?"

      Lâm Trường Ca rất bình tĩnh, ta nhìn Chu Dược, ghi nhớ người này trong lòng, mới trả lời: "Với tư cách người đại diện, tôi được Ansel trao quyền, toàn quyền xử lý những việc xảy ra sau khi Ansel rút khỏi vòng giải trí. Được rồi, người kế tiếp."

      Chu Dược nhún vai ngồi xuống, với câu trả lời mặn nhạt của Lâm Trường Ca bọn họ tự nhiên cũng có cách khác đưa tin, ví như "Ansel chịu nổi việc đánh bóng tên tuổi của Thân Tinh nên căm phẫn lui ?", "Ansel bất mãn với hành động đầu cơ, từ chối thân" các loại.

      Hết phóng viên này đến phóng viên khác đứng lên đặt câu hỏi, thế nhưng đa số đều tập trung vào chuyện Ansel rút khỏi vòng giải trí, ngược lại có để tâm đến chuyện mới xảy ra, dù sao từ sau khi Ansel tuyên bố lui trong lễ Giáng Sinh, cũng chỉ có video từ biệt, sau đó còn tin tức của Ansel, lần này khó được công ty giải trí Phi Dương mở họp báo, tất nhiệt phải cật lực hỏi.

      Buổi họp báo cuối cùng cũng kết thúc, Lâm Trường Ca quay lại phòng làm việc ở tầng 10, vừa ngồi xuống liền mệt mỏi nắn bóp xương sống mũi, sau đó, ánh mắt ta lạnh lùng nhìn nơi xa được đặt trong quả cầu thủy tinh, trong vòng giải trí danh lợi thăng trầm, thị phi quá nhiều, là quá mệt mỏi.

      Cũng biết bây giờ Ansel thế nào, cậu ta có biết chuyện này ? ta muốn chuyện này với Ansel, nhưng nếu Ansel nghe được...
      lúc sau, ta vẫn quyết định gọi điện thoại qua, chuyện này với Ansel, tuy bây giờ bên phía Ansel là nửa đêm.

      Điện thoại mới vang lên hai hồi chuông được nhận, Lâm Trường Ca nghe thấy giọng của Ansel có chút kinh ngạc, bởi vì ta thấy tâm tình Ansel dường như cũng tệ lắm, nhưng mà chuyện ta sắp sửa lại làm người ta tức giận, ta : "Ansel, hôm nay khỏe chứ?"

      Cận An thiếp lúc, chẳng qua vừa rồi có hơi khát nên ngồi dậy uống nước, đúng lúc Lâm Trường Ca gọi đến, "Cũng tệ lắm, sao lại gọi cho em vào giờ này?" Bình thường, chín giờ tối bên này Lâm Trường Ca mới gọi cho .

      "Ansel..."

      Cận An nghe giọng điệu chần chờ của Lâm Trường Ca, tay cầm điện thoại hơi siết lại, dường như có thể đoán lại xảy ra chuyện gì, há miệng, giọng trở nên khàn khàn, khó mà lên tiếng, " xảy ra chuyện gì sao?"

      Lâm Trường Ca thầm than, cố gắng dùng giọng nhàng, tránh nặng tìm : " ra cũng có gì, chỉ là có nữ nghệ sĩ mượn cậu đánh bóng tên tuổi thôi."

      Cận An cười xùy, " Lâm, cần phải tránh như thế, nghĩ em có tin ?"

      Lâm Trường Ca còn cách nào, đành phải cho Cận An, cuối cùng Cận An lạnh lùng ba từ rồi tắt máy: "Em biết rồi." Lâm Trường Ca hối hận muốn đập bàn, ta biết tình trạng Ansel bây giờ thích hợp dính vào những chuyện thị thị phi phi vòng giải trí, giả tạo đầu cơ để quấy rầy, thế nhưng ta thể , chuyện như thế, ta thể bảo đảm Ansel vĩnh viễn biết được.

      Đồng thời ở bên kia, Cận An đứng cạnh giường, nhàng để điện thoại và cốc nước xuống, nhìn cảnh bên ngoài qua ô cửa sổ, ánh đèn rực rỡ, cực kỳ náo nhiệt, nhưng trong tim lại nguội lạnh, trái tim được Terry sửa ấm chưa được bao lâu bị người ta bắn thủng lỗ chỗ.

      Đột nhiên, cảm giác khó chịu trong dạ dày bao chùm lấy , chạy vọt vào phòng vệ sinh, té quỵ dưới đất, điên cuồng nôn vào bồn cầu, cho dù trước đó, ở cạnh Terry, cảm thấy bát Quế Tảo Sơn Dược Thang và cháo ăn rất ngon, hiếm khi để yên ổn nuốt xuống. Hóa ra do nghĩ quá nhiều, bệnh nặng như vậy, làm sao có thể ăn được? Chẳng qua muốn hù dọa Terry thôi, xem , bây giờ phải "phát bệnh" sao?

      Bên trong phòng vệ sinh, thỉnh thoảng vang lên tiếng cười khàn khàn của người đàn ông, khiến người ta cảm thấy đau xót, muốn rơi nước mắt, đáng tiếc, ai nghe được, cho nên cũng ai biết, phía sau người đàn ông tài hào hoa đau đớn khó chịu đến nhường nào.
      Last edited: 4/5/16

    2. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 11

      Suy nhược và nghỉ ngơi

      Hôm sau, Giản Ưu đưa Terry đến bệnh viện C, cứ nghĩ hôm nay Cận An rất có thể được xuất viện, dẫu sao cũng chỉ rửa dạ dày thôi, nhưng ngờ, khi vào phòng lại trông thấy Cận An càng yếu hơn, lúc này vẫn ngủ, nhưng sắc mặt cực kỳ thiếu sức sống, trán còn có lớp mồ hôi mỏng, so với hôm qua quả như hai người.

      Giản Ưu bất giác nhíu mày, nghĩ xem có chuyện gì. Terry trông thấy Cận An như vậy liền giật mình, cậu nhanh tới cạnh giường bệnh, bàn tay bé ôm lấy tay Cận An, phát nó rất lạnh khiến tim cậu thắt lại, cậu quay đầu nhìn Giản Ưu, trông mặt như sắp khóc, nhưng giọng cậu rất , chỉ sợ đánh thức Cận An, cậu hỏi Giản Ưu: "Miêu Miêu, chú Ansel làm sao thế ạ?"

      Giản Ưu xoa đầu Terrry, vỗ về cậu mới ra khỏi phòng, tìm bác sĩ tìm hiểu tình hình, khéo làm sao, mới hai bước thấy bác sĩ đến kiểm tra phòng, vì muốn quấy rầy Cận An nghỉ ngơi, Giản Ưu liền trực tiếp mời bác sĩ chuyện bên ngoài.

      "Bác sĩ, xin hỏi bệnh nhân 391 bị làm sao vậy?"

      Bác sĩ là người đàn ông trung niên rất nho nhã, đeo gọng kính vàng, miệng cười mỉm, khiến người ta thấy thoải mái, tin cậy. Ông ta thấy Giản Ưu vừa từ phòng bệnh ra, nghĩ có thể là người thân bệnh nhân 391, tự nhiên bằng lòng được hỏi.

      "Xin đừng quá lo lắng, bây giờ bệnh nhân còn chuyện gì, chẳng qua chúng tôi cũng phát dạ dày cậu ấy tốt, hẳn trải qua tượng nôn mửa kéo dài. Sáng nay bệnh nhân được phát ngất xỉu trong phòng vệ sinh, giống như tối qua nôn rất nhiều."

      Giản Ưu biết mình làm sao, nghe bác sĩ như vậy, tim như có vô số mũi kim đâm, rất khó chịu. Sau khi cám ơn bác sĩ mới theo bác sĩ vào phòng.

      Cận An tỉnh lại, từ giữa hai lông mày của như có thể thấy được chán nản, dù bây giờ cười với Terry, nhưng Giản Ưu cảm thấy, còn ấm áp và vui vẻ như hôm qua.

      Terry ngồi ở mép giường, cơ thể bé được Cận An ôm bên cạnh, Terry thấy Giản Ưu, lại thấy bác sĩ cạnh , vội nhảy xuống giường, chạy chậm đến bên cạnh bác sĩ, "Chú bác sĩ, chú mau kiểm tra cho chú Ansel , tay chú ấy lạnh lắm."

      Bác sĩ trông thấy đứa bé đáng như thế, nụ cười càng sâu hơn, người toát ra hòa nhã, ông ta cúi người xoa đầu Terry mới đến bắp chân ông ta, "Ừ, để chú kiểm tra cho chú Ansel của cháu, cần lo."

      Bác sĩ đến bên giường bệnh, ông ta đeo ống nghe kiểm tra cho Cận An, lúc sau, ông ta : " còn vấn đề gì, nằm viện theo dõi thêm ngày. Nghỉ ngơi tốt, nên ăn những đồ có tính kích thích."

      Cận An : "Cám ơn bác sĩ."

      Bác sĩ cười gật đầu, đến phòng bệnh tiếp theo, nhưng ông ta cũng quên tiểu thiên sứ Terry, xoa tóc cậu : " bạn , chú Ansel của cháu bây giờ sao rồi, nhưng cháu phải đốc thúc chú nghỉ ngơi tốt, hiểu ?"

      Terry gật mạnh đầu, thiếu chút nữa là thề thốt, cậu cực kỳ lễ phép cám ơn bác sĩ rồi mới leo lên giường, "Chú Ansel, chú thoải mái hãy cho Terry biết, từ giờ trở , Terry thành tiểu quản gia tri kỷ nhất của chú, chú cần gì hãy với Terry, bảo đảm hoàn thành, cho nên chú hãy nghỉ ngơi tốt, mau chóng khỏe lại."

      Cận An nhìn Terry chớp mắt, vẻ mặt mong đợi nhìn mình, trong lòng sao có thể nhũn ra như nước? Ngay cả cảm giác ngột ngạt dường như cũng được ánh sáng Terry mang lại đẩy lùi, cách nào từ chối, cho nên : "Được, vậy phải làm phiền Terry rồi."

      Terry thấy mình rất có ích, vỗ ngực, cười tươi, sau đó còn bày ra dáng vẻ tiểu quản gia, đứng thẳng lưng, sau đó tay trái đặt sau lưng, tay phải để trước ngực, khom người xuống, giọng điệu trẻ con : "Xin ông chủ căn dặn."

      Giản Ưu và Cận An đều bị cậu chọc cười. Cuối cùng Giản Ưu quyết định cho Terry ở lại, đến nhà Raymon nấu vài món đồ mang đến, lúc đầu nghĩ Cận An xuất viện, cho nên mang theo đồ ăn, nhưng bây giờ phải tiếp tục nằm viện, hơn nữa nghe được tình huống từ bác sĩ, nghĩ mình tự làm đồ ăn tốt hơn, với lại, Cận An là người nước Z, chắc chắn quen ăn đồ nước Z hơn, may là biết làm.

      Kết quả là, cậu nhóc Terry ở bệnh viện với Cận An, Giản Ưu xe về nhà Raymon.
      Sau khi Giản Ưu lâu, người đàn ông cũng đến bệnh viện C, ta đứng trước cửa phòng bệnh của Cận An, khi nghe được tiếng trẻ con bên trong, lùi lại bước, nghiêng đầu nhìn tấm bảng treo trước cửa, tên bệnh nhân đó là - Ansel Jin, ta có nhầm.

      Cuối cùng người đàn ông vẫn giơ tay lên gõ cửa, cánh cửa nhanh chóng mở ra, người đàn ông sửng sốt, thấy ai, nhưng lại nghe thấy giọng trẻ con hỏi ta: "Chú tìm ai ạ?" Người đàn ông lập tức cúi xuống, à, là tiểu Đậu Đinh [1], ta : "Chú tìm Ansel."

      [1] Nhân vật trong phim hoạt hình "Đồ Đồ tai to"

      Terry gật đầu, "Mời vào." đầu dẫn người đàn ông vào phòng. Cận An nghe thấy tiếng đập cửa định "mời vào" bị Terry ngăn lại, cậu đây là việc của tiểu quản gia, phải đón khách đến thăm, cho nên mới xuất cảnh vừa rồi.

      Người đàn ông cũng phải tới tay , ta cầm theo giỏ trái cây rất khéo léo, còn túi vải lớn đơn giản. Khi ta thấy Cận An giường liền nở nụ cười sáng lạng, tháo kính râm xuống, lộ ra gương mặt cuồng dã hết sức quyến rũ, ta : "Ansel, lâu rồi gặp."

      "Tử Duẫn, sao lại tới đây?" Cận An thấy người đàn ông tên "Tử Duẫn" đến đây rất kinh ngạc.

      Người đàn ông đó tên đầy đủ là Ân Tử Duẫn, tuy ngoại hình cuồng dã hấp dẫn như ngôi sao nhưng ta theo con đường phía sau màn, là tác giả lời và nhạc giàu sang có uy tín, cũng viết rất nhiều lời ca kinh điển cho Cận An. ta : "Hai ngày trước vừa đến nước M tìm linh cảm, tối qua Lâm có gọi cho , em nằm viện, cho nên liền nhờ đến thăm em, vì vậy mới tới."

      Terry mực quan sát Ân Tử Duẫn, nhưng rất ngoan ngồi bên cạnh nghe hai người chuyện, leo.

      Ân Tử Duẫn chỉ chỉ Terry, hỏi Cận An: "Tiểu Đậu Đinh này là ai? Con trai em à?" Chẳng trách chạy đến nước M, hóa ra là để gặp con trai, là cha con tình thâm... Đầu óc của người đàn ông này cách nào dừng lại.

      Cận An nhíu mày: "Tử Duẫn, đừng lung tung, Terry là bạn em."

      "Được rồi." Ân Tử Duẫn nhún nhún vai, cũng biết mình nghĩ nhiều, Cận An là ai, ta cũng hiểu, cho nên vừa rồi là do trí tưởng tượng quá phong phú của ta. ta ném túi vải cho Cận An, "Này, quấn áo cho em thay đấy. Sao em có thể xui xẻo đến mức gặp ngộ độc thức ăn thế nhỉ?"

      Cận An đặt túi lên tủ đầu giường, hết sức cám ơn Ân Tử Duẫn mang túi quần áo đến, vốn cũng cân nhắc chuyện quần áo, vừa rồi mới nghĩ, định nhờ y tá nam mua giúp, dù sao ở đây chỉ biết có Terry và Katrina, nhưng bảo Katrina mua quần áo cho , nhất là đồ lót, mở lời được.

      "Có lẽ cái số may mắn của em tốt."

      Ân Tử Duẫn thấy Cận An cười, khỏi ngẩn ra, ta cảm thấy Ansel trước mặt khiến người ta đau lòng. ta biết Ansel trước đó, hình như là năm sau khi Ansel ra mắt, lúc ấy Lâm Trường Ca tìm ta để sản xuất album thứ hai của Ansel, "The Time" là ca khúc chính ta làm cho album đó, ngụ ý là thời gian mà giới nhạc chào đón Ansel.

      Khi đó Ansel mới là thanh niên mười chín tuổi, tuấn tú, xuất chúng, phong thái chững chạc, tất nhiên còn có chút ngây ngô non trẻ, dù sao lúc đó còn là sinh viên đại học được Lâm Trường Ca tìm đến, chưa từng chân chính tiếp xúc với xã hội này. Còn bây giờ, Ansel trước mắt ta là người qua vòng giải trí mười năm, người đàn ông hai mươi tám tuổi, trưởng thành, hào hoa phong nhã, xuất vẻ u buồn so với trước, giữa hai lông mày uể oải.

      ", Ansel, cái số may mắn của em rất tốt." Ân Tử Duẫn thậm chí cho rằng người đàn ông này là đứa con cưng của Thượng Đế, từ lúc bước vào vòng giải trí, những ngày đầu tiên bước vào giới nhạc, từng bước thành thần, người như vậy làm sao vận may lại tốt?

      Cận An cúi đầu, ngăn cản ánh mặt trời, bóng tối chùm lên mặt khiến người ta nhìn ra được phức tạp và khổ sở trong mắt , thấy được khuôn mặt cứng đờ của . Chẳng qua khi ngẩng lên, vẫn cười với Ân Tử Duẫn, : "Tử Duẫn, cám ơn đến thăm em. Nhưng cũng đừng làm lỡ công việc của , ở đây em quá đáng ngại." Ngụ ý là mời Ân Tử Duẫn .

      Ân Tử Duẫn tự nhiên nghe ra Cận An bóng gió rất trực tiếp, ta còn định thêm nhưng phát mình cũng biết nên thế nào. Mặc dù ta và Cận An là bạn bè, nhưng thực tế, Cận An lại dựng lên bức vách giữa mình và những người khác, trông có vẻ đẩy cái là đổ nhưng ra rất chắc chắn. ta đành rời , thế nhưng cũng nhắn nhủ Cận An, nếu có chuyện gì nhất định phải liên lạc với ta, ta ở lại nước M hai tháng.

      Cận An từ chối ý tốt của ta, nhưng tự mình biết, tìm người quen, đây cũng là trong những nguyên nhân đến nước M, cần ở nơi xa lạ, nơi ai biết là Ansel, chỉ là Cận An, tuy tên tiếng vẫn là Ansel.
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      nkhanh3324, Phong Vũ Yên, Mymy972 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 12

      Trị liệu và thực bổ

      Sau khi Ân Tử Duẫn rời , Terry leo lên giường Cận An, nghiêng người tựa vào Cận An, chân lắc lư bên mép giường, "Chú Ansel, chú vừa rồi sao nhanh vậy ạ? Còn nữa, vì sao chú ấy may mắn của chú tốt? Có điều Terry thích chú ấy chú may."

      Cận An hơi ngạc nhiên, vừa rồi và Ân Tử Duẫn chuyện bằng tiếng Trung, ngờ Terry nghe hiểu. Xem ra, tiếng Trung của Terry khá tốt, ít nhất ở phương diện nghe. Để kiểm tra, Cận An dùng tiếng Trung : "Chú ấy ở nước M có công chuyện, cho nên chú muốn làm trễ nải thời gian của chú ấy."

      Đôi mắt linh lợi của Terry xoay chuyển, chu miệng, dùng tiếng Trung tiêu chuẩn ra: "Còn vận may sao ạ?"

      Cận An cười, "Terry, làm sao tiếng Trung của cháu tốt thế?"

      "Hì hì, Miêu Miêu dạy cháu đấy, mẹ bố mẹ cháu đều hi vọng cháu được tiếng mẹ đẻ, cho nên Miêu Miêu sớm dạy cháu tiếng Trung. Nhưng ở đây, mọi người đều tiếng , cho nên cháu chỉ trò chuyện bằng tiếng Trung với Miêu Miêu, chẳng qua bây giờ còn có thêm cả chú Ansel cùng cháu rồi." Terry rất lưu loát, có thể thấy, nghe tiếng Trung của cậu rất tốt.

      Cận An ôm lấy cậu, hai người ngồi giường chuyện, rất ấm áp. Có điều, Terry chắc chắn phát ra, cậu bị chú Ansel chuyển dời đề tài.

      Khi Giản Ưu quay về nhà Raymon, phát trong nhà có ai, thấy mảnh giấy ông để lại tủ giày, ông và người bạn già Sulla muốn đến thế giới hai người, hôm nay về. Giản Ưu cười, bỏ mảnh giấy vào trong cái hộp bên trong hộc tủ.

      Nhưng mà, trong lòng biết vì sao lại có chút hâm mộ, Raymon và Sulla làm bạn năm mươi lăm năm, tình cảm vẫn tốt, trừ việc có con ra, nghĩ, có lẽ tất cả các cặp vợ chồng đều hâm mộ hai người. Nghĩ vậy lắc đầu, có lẽ nên cho Terry sang đây ở, thấy khi Raymon và Sulla gặp và Terry đều lộ ra vui vẻ và dịu dàng.

      bỏ nguyên liệu mua được ở chợ vào bếp, nghĩ thầm chờ làm xong rồi mang cũng đến xế chiều, hay làm luôn bữa tối? đoán Terry rất muốn ăn cơm chung với Ansel.

      Khoảng sáu giờ chiều, Giản Ưu xách theo túi đồ đến bệnh viện C. Khi vào phòng Cận An mới phát Terry thiếp bên cạnh Cận An, tóc xõa tung, khuôn mặt đỏ hồng, mỉm cười như tiểu thiên sứ, cậu rất thích Cận An, chút đề phòng và rụt rè bám lên người Cận An.

      Cận An thấy Giản Ưu vào, ngẩng lên cười với , giọng : "Terry chơi cùng tôi có hơi mệt, mới ngủ bao lâu."

      Giản Ưu chỉ cười bỏ túi đồ xuống, khi nhìn đến giỏ trái cây bàn hơi dừng lại, cũng hỏi, dẫu sau và Cận An cũng chưa quen thân lắm.

      Nàng lấy ấm giữ nhiệt và hộp giữ nhiệt trong túi ra, đặt trước mặt Cận An, động tác lanh lẹ mở ấm, đổ canh ra bát, lại mở hộp, ra cơm bắp bên trong, lấy ở bên dưới đáy đôi đũa và cái thìa đưa cho .

      "Đây là canh cá diếc và cơm bắp, tôi sợ dạ dày chịu nổi nên làm cơm nhuyễn."

      Cận An ngẩn người, nhìn trẻ trước mặt, vừa mới cởi áo khoác ngoài, trong căn phòng ấm áp chỉ mặc áo váy lông cừu màu trắng, nhìn tà váy đong đưa, thấy mái tóc đen xõa xuống khi nghiêng đầu đổ canh, tim bỗng dừng nhịp, sau đó nhảy lên liên hồi.

      yên lặng nhìn Giản Ưu, bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên có cảm giác khác thường, há miệng, muốn . Nhưng lúc này, người bạn Terry ngủ say sưa cạnh nhích mũi, ngửi thấy hương thơm quen thuộc, cậu mở mắt, mơ màng gọi: "Miêu Miêu."

      Kết quả là, Cận An định và Giản Ưu bị nhìn có chút được tự nhiên liền lảng , cả hai nhìn Terry còn buồn ngủ lơ mơ ngồi dậy.

      Terry dụi mắt, sau khi tỉnh táo, cậu lập tức trông thấy thức ăn ngon bày bàn , nhanh chóng tiến tới, tay đặt lên bàn, con mắt tỏa sáng, cái mũi ngửi ngửi mùi hương thơm nức từ thức ăn, sau đó tội nghiệp nhìn Giản Ưu và Cận An : "Con đói bụng."

      Giản Ưu bẹo má cậu, ôm cậu lên, " được làm phiền chú Ansel ăn, mẹ chuẩn bị đồ ăn cho con rồi, những món đó là của chú Ansel."

      Terry mặc kệ, dù sao có ăn là được, lúc trưa cậu và chú Ansel ăn được bao nhiêu đồ ăn ở bệnh viện, quá khó ăn, vẫn là Miêu Miêu làm ngon hơn.

      Giản Ưu đặt Terry lên ghế, đặt lên bàn đồ ăn chuẩn bị cho Terry, ăn trước rồi mới đến. Có điều vì toàn bộ chú ý của đều đặt người Terry, cho nên thấy Cận An giường nhìn .

      Lễ nghi lúc ăn cơm của Cận An rất tốt, phát ra tiếng động nào, tốc độ ăn nhanh cũng chậm, nhìn thôi cũng thấy vui tai vui mắt, chẳng qua lúc này thường xuyên đưa mắt về phía Terry và Giản Ưu. Terry đối diện với , tự nhiên trông thấy cái nhìn của , thế là mỗi lần thấy ánh mắt liền mỉm cười.

      Nhiều lần như thế, Giản Ưu tự nhiên cũng phát giác. Vừa rồi
      [​IMG]
      nkhanh3324, Phong Vũ Yênsanone2112 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13

      Trường Ca và né tránh

      Khi Lâm Trường Ca gặp mặt Giản Ưu khỏi giật mình, ta hiểu tình huống thân thể và tâm lý của Cận An, tưởng được giờ cậu ta lại có lòng chuyện đương, hơn nữa, ta thấy Cận An dường như rất lạnh nhạt với tình , chí ít trong mười năm, Lâm Trường Ca còn chưa xuất băng khoăn về chuyện tình cảm của Cận An. Bây giờ trông thấy có vẻ rất quen thân với Cận An, còn ở nước M xa lạ, Lâm Trường Ca có cảm giác tim nhảy lên mãnh liệt.

      Cận An trông thấy Giản Ưu và Terry liền thu lại vẻ mặt u sầu kia, nhoẻn miệng cười, vươn tay ra ôm lấy Terry chạy về phía , tư thế thân mật của hai người làm Lâm Trường Ca phải mở to mắt nhìn.

      Chẳng qua, sau khi tự giới thiệu, Lâm Trường Ca liền biết được thân phận của Giản Ưu, sau đó ánh mắt ta nhìn Giản Ưu có chút kỳ lạ phức tạp, mà ánh mắt khi nhìn Terry càng tỏ ra nghi vấn trần trụi - Terry đúng là con trai Ansel chăng!

      thế nào, Lâm Trường Ca tới người giúp Cận An làm thủ tục xuất viện dĩ nhiên là ta, có điều ta lại mời Giản Ưu cùng. Cận An thể gì cả, chỉ là lúc Terry ngẩng lên nhìn , hơi nghiêng đầu, cậu cảm thấy hình như ánh mắt chú Ansel có hơi trống rỗng, lại còn có chút u ám nữa?

      Giản Ưu sóng vai cùng Lâm Trường Ca, chủ động lên tiếng, mãi đến khi Lâm Trường Ca nhịn được phải hỏi, "Bác sĩ Katrina, biết tình huống Ansel thế nào?".

      "Việc này... tôi tiện tiết lộ."

      Lâm Trường Ca cũng ép hỏi, ta rất hiểu hành động theo quy tắc với tư cách bác sĩ tâm lý của Giản Ưu, ta , " sao, bác sĩ Katrina, mấy ngày Ansel nằm viện đều ở cùng cậu ấy à?".

      Giản Ưu biết vì sao lại thấy hơi xấu hổ và túng quẫn, nhưng vẫn gật đầu, sau đó Lâm Trường Ca hỏi , "Hai ngày trước có phải tâm trạng Ansel trở nên xấu hơn trước kia?".

      "Có lẽ là vậy."

      Lâm Trường Ca thở dài, dừng lại, chỉ ra hàng ghế dài bên ngoài cửa, "Bác sĩ Katrina, có vài chuyện tôi nghĩ nên cho biết, biết đâu trợ giúp với việc trị liệu của Ansel".

      Giản Ưu tất nhiên từ chối, theo Lâm Trường Ca ra bên ngoài ngồi, nghe ta , "Bác sĩ Katrina cũng biết thân phận của Ansel rồi, cậu ấy là ngôi sao Thiên Vương của nước Z thậm chí cả châu Á, được hàng ngàn người chú ý, rắc rối cũng nhiều. Tại buổi lễ nhạc châu Á Ansel tuyên bố rút khỏi giới nhạc trong vòng giải trí dẫn đến chấn động rất lớn. Gần đây truyền thông nước Z mực truy lùng chuyện này.

      Sau ngày đầu năm, có nữ nghệ sĩ gửi lên Wein dòng trạng thái, rằng vì kết hôn với ta nên Ansel mới rút khỏi giới nhạc, việc liền trở nên ầm ĩ, ngay ngày hôm qua, ta còn tuyên bố rằng muốn tổ chức họp báo, còn Ansel nhất định có mặt. Hôm nay tôi đến cũng vì quá lo cho Ansel".

      "Hóa ra là vậy...", chẳng trách lại xuất tình huống như thế, " Lâm, cám ơn cho tôi biết chuyện này, chuyện khác tôi thể cho , nhưng tôi bảo đảm tôi dùng hết sức để giúp đỡ Ansel".

      Lâm Trường Ca nở nụ cười, "Là tôi nên cám ơn mới phải, bác sĩ Katrina. Tôi luôn coi Ansel như con trai mình, cho nên cậu ấy xảy ra chuyện, tôi rất đau lòng. Có lẽ cũng biết khó khăn gian khổ trong vòng giải trí, nhất là phải bộc lộ những sinh hoạt thường ngày ra trước mặt công chúng, người nghệ sĩ gặp áp lực tâm lý cực lớn, vì thế, tôi cũng từng mất những nghệ sĩ vô cùng ưu tú, tôi muốn Ansel cũng trở thành trong số đó, cho nên có thể có được trợ giúp của , là tôi nên lời cám ơn".

      Giản Ưu hiểu, dẫu sao cũng từng gặp bệnh nhân trong vòng giải trí, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút tương tự với Ansel ngày nay. cũng có ý định cám ơn tới lui với Lâm Trường Ca, cười nhận lời cám ơn của ta, hai người
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 14

      Nông trường và tụ họp

      Cận An liên lạc xong với chủ nông trường Derrick, hẹn thời gian đến đó là vào thứ ba tuần sau, đồng thời đó cũng là khoảng thời gian hẹn với Giản Ưu về lần trị liệu thứ hai, vì vậy, lần trị liệu này tự nhiên chuyển từ văn phòng của Giản Ưu đến nông trường Claude.

      Từ thành phố C đến thành phố A mất ba giờ đường, chủ nông trường Claude là Derrick rất tốt bụng, ông ta sợ Cận An tìm được đường nên tìm đứa cháu David ở thành phố C, bảo ta lái xe đưa Cận An đến đây. David học ở Đại học C, cho nên bọn họ liền hẹn gặp nhau ở đó.

      Thứ ba vèo cái đến, Cận An và Giản Ưu cùng Terry hẹn gặp ở trạm xe lửa số 9, ngồi xe lửa đến Đại học C. Cận An lúc này đứng cạnh quầy vé đợi Giản Ưu và Terry đến. mặc áo khoác màu xanh thẫm, quần dài màu trắng, tay phải cầm túi hành lý, khẽ cúi đầu nhìn xuống dưới chân, khiêm tốn che giấu bản thân.

      Dù là thế nhưng khí chất của rất nổi bật, đứng trong dòng người, dường như có gì đó tách biệt ra, khiến người ra rất dễ dàng phát ra . cần nhìn mặt, chỉ dáng đứng đơn thuần, làm người ta phải dừng chân, hi vọng có thể ngẩng mặt lên bộc lộ toàn bộ khí chất của mình. Thậm chí, có mấy khi ngang qua Cận An liền bước chậm lại, cố ý chùn chân tới gần, muốn lén lút trông thấy gương mặt cúi xuống kia.

      Cận An quá quen thuộc với những ánh mắt đổ dồn lên mình, dẫu sao từng là ca sĩ đỉnh cao được nghìn người chú ý, những cái nhìn chăm chú ở đây với có thể cần bận tâm. Tay trái để trong túi áo cầm điện thoại, chờ nó rung chuông.

      có thất vọng, mới đợi lúc, điện thoại liền vang lên, lập tức lấy điện thoại ra, ngón tay lướt qua màn hình, nghe thấy giọng trẻ con dễ thương của Terry, "Chú Ansel, chúng cháu đến trạm số 9 rồi, chú ở đâu thế ạ?".
      "Chú ở quầy vé, mặc áo
      [​IMG]
      Phong Vũ Yênsanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :