1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Co gang len Co, tai nghi le moi nguoi di choi do, thanks
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 12 : Xuất cung

      Nơi của Hoa phi có thể là vị trí tốt nhất trong hoàng cung, Cẩm Hoa cung. đường lớn thênh thang, Long Vân Thấm mang theo Xuân Lan qua đều là đình đài lầu các, cùng hồ nước trong xanh gió mát a….

      “Công chúa, Hoa phi nương nương giờ này hẳn là nghỉ ngơi .” Xuân Lan biết từ nơi nào biết được tin tức, trước tiên nàng phải chút tình Hoa phi, sợ công chúa điện hạ kiềm chế mà cùng Hoa phi va chạm. Ở trong trí nhớ của Xuân Lan, Long Vân Thấm chưa bao giờ ưa nhìn Hoa phi này.

      Bất quá tại Long Vân Thấm có chút biểu cảm gì gọi là vui. Hoa phi nghỉ ngơi? Chẳng lẽ có thể làm cho nàng từ bỏ ý muốm xuất cung mà quay đầu về sao?


      “Nương nương, công chúa điện hạ cầu kiến.” Tiểu cung nữ đứng bên ngoài rèm châu hô tiếng, bình thường chút nào, công chúa điện hạ chưa bao giờ đặt chân đến nơi ở của phi tần hậu cung, hôm nay như thế nào có thay đổi rồi? Nghe mấy ngày trước nàng còn gan lớn dám Ngọc Tuyền, là cái tin tức đủ chấn động a.

      Hoa phi cả người thả lỏng nhuyễn tháp, nghe tiểu cung nữ bẩm báo khỏi ngẩn ra, “Ngươi ai?”

      “Hồi nương nương, là công chúa điện hạ.”

      Trong đầu Hoa phi lập tức ra gương mặt trắng nõn, ánh mắt quật cường mang theo cao ngạo đời kia, sau đó cười rộ lên : “Còn nghênh tiếp cho bản cung.”

      Long Vân Thấm vào Cẩm Hoa cung, cung nữ đường dẫn nàng vào chính điện, Hoa phi lúc này ngồi chính vị nhìn nàng gật đầu : “Công chúa điện hạ hôm nay cư nhiên đến thăm cái tiểu địa phương của bản cung, quả là ngoài ý muốn . Cẩm Hoa cung sẵn có gì chiêu đãi, thỉnh công chúa điện hạ chớ trách móc.”

      Long Vân Thấm ngồi xuống, liếc mắt nhìn trà bánh chuẩn bị chu đáo ở bên cạnh mình , mỗi cái đều là tinh xảo đẹp mắt , bánh thủy tinh trong suốt mê người, chè Long Tỉnh nổi tiếng gần xa a.

      “Nương nương đùa, ai chẳng biết Phụ Hoàng đối nương nương có bao nhiêu sủng ái, toàn bộ hoàng cung có nổi mấy cân chè Long Tỉnh đây!”

      Long Vân Thấm nâng lên chung trà nóng nhàng thổi thổi, hương trà tản ra bốn phía, là trà vừa mới nhập cung a. Hoa phi quả nhiên rất được sủng ái.

      Hoa phi vừa nghe như vậy tươi cười mặt càng sâu, nhưng sau đó liền mím môi chuyện.

      Thời gian sai biệt lắm, lúc này nàng mới chuyển cái đề tài đứng đắn : “ biết hôm nay công chúa đến Cẩm Hoa cung là vì chuyện gì? Nếu là phẩm trà chuyện, là làm khó ta nga, trà Long Tỉnh này Hoàng thượng cũng đều dựa theo phân lệ đưa đến Trọng Hoa cung ta cũng biết, công chúa điện hạ hà tất phải như vậy?”

      Hoa phi lần như vậy thẳng, đôi mắt hoa đào hơi nhếch lên nhìn Long Vân Thấm, nha đầu này nhưng là so với trước kia giống đâu. Sau khi tỉnh lại cư nhiên thành người biết ăn biết , nghe hôm trước còn thẳng thắn đến Ngọc Tuyền gặp Nhiếp Chính vương!

      Long Vân Thấm nhận ra ánh mắt của Hoa phi như vậy, lại làm ra vẻ như nàng chỉ đến thưởng trà… Nàng uống ngụm trà, nhắm mắt hưởng thụ mỹ mãn mới thản nhiên mở miệng : “Bên ngoài Cẩm Hoa điện của nương nương nhưng là có rất nhiều loại hoa nở rộ, thời tiết đẹp như vậy quả là lịch tao nhã .”
      Hoa phi nghe vậy chỉ thản nhiên cười cũng thêm cái gì, Long Vân Thấm đợi cho nàng ta muốn nhẫn nhịn nữa mở chấm rãi ra ý muốn của mình : “Bản cung nghĩ ngày mai xuất cung chuyến, trước kia ta luôn ở tại trong hoàng cung nên biết quy của ra sao, hôm qua nghe Xuân Lan cần phải có chỉ thị của Hoa phi ngươi nên ta liền đến làm phiền nha.”

      Hoa phi ánh mắt chợt lóe lên nhưng rất nhanh che lại dấu vết, nàng dùng khăn tay che nụ cười chạm đến đáy mắt : “Công chúa như vậy phải là chê cười bản cung sao, ta nơi này quản lí các công chúa ra vào cũng dám với tay đầu công chúa điện hạ ngươi nha. Hoàng thượng sớm có mệnh lệnh, nếu là công chúa điện hạ muốn xuất cung, liền tùy người a.” Nhìn ánh mắt bình tĩnh xao động của Long Vân Thấm, Hoa phi tiếp tục : “Trước kia công chúa chưa bao giờ rời khỏi hoàng cung, tại như thế nào đổi ý?”

      Long Vân Thấm quay đầu nhìn Xuân lan, Xuân Lan mờ mịt lắc đầu, chuyện này nàng hoàn toàn biết.

      “Những người khác biết đều là chuyện đương nhiên, chuyện này Hoàng thượng với ta khi ở Ngự Hoa viên, nơi đó chỉ có tứ phi cùng với mấy vị công chúa a, Hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, lời khi ra liền thay đổi.”

      Long Vân Thấm nghe vậy gật đầu, nàng ngày đó tỉnh lại chút kí ức đương nhiên nhớ có việc như thế này,

      “Bản cung nhưng là nhớ, còn tưởng Phụ hoàng bất quá là vui đùa mà thôi. khi như vậy bản cung liền hiểu, cũng tiếp tục quấy rầy nương nương , cáo từ.”




      Hoa phi nhìn Long Vân Thấm rời , nụ cười càng thêm ý vị thâm trường. Vị công chúa điện hạ nhưng là lần đầu ra cung !

      Long Vân Thấm trong lòng tuyệt nhiên chút lo lắng, cho dù nàng có trí nhớ lại như thế nào, thân thể này chấn chính là Long Vân Thấm ,ai dám hoài nghi! Bất quá nàng có thể tự do xuất nhập cung chính là việc tốt, sau này hành tất nhiên có nhiều thuận tiện…

      “Xuân Lan, phái người Ngọc Tuyền báo cho Nhiếp Chính vương tiếng, bản cung sau giờ ngọ đến trường nuôi ngựa xem chút.”

      Nàng biết Lăng Triệt muốn nàng trường nuôi ngựa kia là chính hay vì hứng thú của , nhưng chính bản thân nàng cũng muốn xuất cung chuyến nhìn xem thế giới bên ngoài ra sao a.

      Nàng muốn ngồi vào vị trí kia , về sau liền muốn học cách trị quốc, Nam Hoàng quốc!

      Hôm sau, Long Vân Thấm mặc y phục đơn giản , mang theo Xuân Lan cùng Đông Mai xuất cung.

      Ngồi bên trong xe ngựa dần dần chạy ra ngoài cổng thành, Long Vân Thấm kìm lòng được vén lên cửa sổ nhìn về phía sau, Hoàng cung Nam Hoàng quốc, nàng nhìn tường ngói lưu ly xa xa chói lóa dưới ánh mặt trời, trong lòng có cảm giác vững chắc nên lời.

      Xe ngựa chạy đường, Long Vân Thấm sai người đem xe ngựa dừng lại, sau đó nàng tự mình nhảy xuống ngựa : “Các ngươi trước chờ ta.”

      Xuân Lan xốc lên màn che sợ hãi nhìn nàng : “Công chúa, người muốn mình ở ngoài hoàng thành sao?”

      Long Vân Thấm gật đầu, nàng muốn quốc bộ xem cuộc sống trong Hoàng thành này a, mang theo người quả thực tiện : “Bản cung tự có tính toán.”

      Dứt lời nàng trực tiếp để người đem Xuân Lan cùng Đông Mai rời , đợi đến xe ngựa cùng thị vệ đều khuất bóng nàng mới xoay người về phương hướng khác, hướng đó chính là nơi náo nhiệt nhất Hoàng thành.

      Long Vân Thấm trước tiên tìm cái tiệm may y phục, mua thân y phục nam tử thay ra, sau đó nàng mới chính thức bắt đầu công cuộc dạo phố.

      Thời gian sai biệt lắm là giữa trưa, hai bên đường thanh rao bán ngừng, hàng quán lẻ nối liền dứt, nàng qua lại xem xét chút, trong lòng vậy nắm được đại khái. Nam Hoàng quốc này cùng thời kì cổ đại ở thế giới của nàng cũng khác nhau là bao, sức sản xuất cũng tương xứng. Lúc này công cụ sử dụng có chút thành tựu đoa là có cày có quốc, hàng hóa đều dùng phương thức giao bán, về phương diện thủ công cũng là có kéo sợi dệt vải, các đồ mỹ nghệ gốm sứ gì đó cũng rất phổ biến…

      Long Vân Thấm dừng tại ngã tư đường-trung tâm náo nhiệt hoàng thành, phen quan sát vậy mà rất nhanh qua hơn canh giờ, mướn xe ngựa giờ này dường như khó a.

      Trước mắt xa có cái Túy Tiên lâu, từ bên trong bay ra từng trận mùi thơm mê người, làm cho cái người thích ăn uống như nàng nhịn được, quyết định trước đem ngũ tạng mình lấp đầy , sau đó tìm đường trường đua ngựa.


      ps: ta nghi ở trong này gặp nam phụ a, hay là nghe được cái tin tức gì đó đó :v
      Nhiên Nhiên, AnAn, 10127 others thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 13 : giống như tức giận

      Long Vân Thấm chưa bao giờ thích khoa trương, nàng đơn giản chỉ tìm vị trí hẻo lánh ngồi xuống, kêu ít thức ăn liền chờ ở nơi đó. Lầu long xa hỗn tạp (Thành phần gì cũng có) khắp nơi đều là tiếng chuyện, vô cùng náo nhiệt.

      Nàng ngồi đó, vô thức nghe được số chuyện a, trong đó đặc biệt là vị tướng quân Nam Hoàng quốc Văn Nhân Mặc, thời đóng quân ở biên quan.

      Càng nghe Long Vân Thấm đối với người này càng nổi lên hứng thú. Đến khi tiểu nhị đem đồ ăn lên nàng liền tùy tiện hỏi câu : “Này, tướng quân nổi tiếng kia tựa hồ là đại nhân vật , mọi người tại sao đối sùng bái như vậy?”

      “Vị công tử này, ngươi chắc là người nơi khác đến , ngay cả đại tướng quân của chúng ta đều biết sao?” Tiểu nhị kinh ngạc nhìn Long Vân Thấm, tướng quân cùng tích huy hoàng thời người này đều biết?

      Long Vân Thấm đâu dám mạnh miệng, nàng chỉ là lắc đầu : “Quả ta vừa mới đến thành lâu.”

      “Vậy cũng khó trách ngươi, người kia thế nhưng là đại tướng quân trẻ tuổi nhất nam Hoàng quốc a , hai mươi tuổi . Đại tướng quân nhập ngũ cũng được tám năm, rối loạn nơi biên cảnh người đều có khả năng làm yên ổn, chúng ta mới có cơ hội sống an bình như hôm nay. Hoàng thượng còn đối phải nể ba phần , quả thực lợi hại…” Lợi hại, cái miệng của ngươi mới chính là lợi hại ! về thần tượng mình sùng bái, tiểu nhị này quả thực là sợ nàng biết thần tượng của có bao nhiêu lợi hại a.

      “…Ngươi xem Đại tướng quân có phải rất lợi hại?”

      Long Vân Thấm bật cười, xem ra bàn đồ ăn này nàng ăn tiêu a! Nếu nàng còn ngồi tại chỗ này , lỗ tai nàng rất có khả năng bị kéo dài xấu xí!

      “Quả có chỗ hơn người.” Văn Nhân Mặc, bất quá chỉ là cái tên, nàng chưa từng nghe qua người nào nhắc đến trong cung, nhưng là có thể để trong lòng dân chúng tình cảm như vậy tất nhiên phải là cái tiểu nhân vật, xem ra nàng cần chú ý chút!

      Đuổi tiểu nhị kia, Long Vân Thấm lúc này mới an ổn dùng cơm, chờ nàng buông xuống đũa cả người đều cảm thấy có thể lực trở lại, bất quá…. Nàng xem chút mặt trời, giống như qua thời gian nàng hẹn gặp mặt Nhiếp Chính vương a.

      Trong lòng thầm kêu tốt, lần đầu tiên đối tác hẹn gặp mặt mà đến trễ, muốn chết! Nàng thay toán tiề liền chạy nhanh ra ngoài.

      “Đến trường đua ngựa phía đông.”

      Xa phu chần chờ lát đánh giá Long Vân Thấm, bộ dáng muốn lại thôi. Trong lòng Long Vân Thấm sốt ruột, gặp xa phu cư nhiên còn chạy xe lập tức giận tái mặt : “Còn mau .”

      “Là, là! Nhưng trường đua ngựa phía đông kia là bộ phận thuộc hoàng gia, lão nhân ta chỉ là dân thường nào dám qua bên đó!”

      Long Vân Thấm tìm vị trí ngồi thích hợp , nhàn nhạt phân phó : “ tại ngươi liền cho ta, đến nơi tất trọng thưởng.”

      …..

      Bên trong trường ngựa, Xuân Lan cùng Đông Mai hai người cảm giác cả người run run, Nhiếp Chính vương đại nhân đứng bên cạnh các nàng, câu cũng , nhưng hàn khí như có như kia rất là dọa người a. Các nàng thậm chí dám ngẩng đầu lên, áp lực từ Nhiếp Chính vương làm cho các nàng xém chút muốn quỳ xuống a.

      “Vương gia, công chúa điện hạ sáng nay ra ngoài cung liền tự mình .”

      Lăng Triệt đảo mắt ra bãi cỏ mênh mông ở trường ngựa, nơi này trống trải đến ngay cả con chim bay đều thấy được, chính là duy chỉ có thân ảnh của Long Vân Thấm là có.

      “Sáng nay? Vậy là công chúa lạc đường? Vậy vì sao hai cung nữ hầu hạ công chúa lại hoàn hảo đứng trước mặt bản vương? chút tung tích của chủ nhân cũng biết?”

      Bước chân Lăng Triệt khẽ nhấc đến trước mặt Xuân Mai cùng Đông Mai, ánh mắt lạnh như băng lộ ra nguy hiểm : “Ngẩng đầu lên, cho bản vương biết, công xhúa ở nơi nào.”

      Hai người trực tiếp quỳ xuống cầu xin tha mạng : “Nhiếp Chính vương đại nhân tha mạng, nô tì đáng chết! Công chúa xuất cung liền muốn mình dạo, muốn nô tì theo…”

      muốn các ngươi theo các ngươi liền vâng lời trước, nếu công chúa có gì sơ xuất, các ngươi nghĩ mình nhận tội gì?”

      Trong đầu Lăng Triệt xẹt qua gương mặt xinh đẹp kia, cái tiểu nha đầu kia cư nhiên dám mình chạy loạn ở hoàng thành? Nàng nhưng là lần đầu tiên xuất cung, cư nhiên biết phân biệt sâu cạn như vậy!

      “Mị, dẫn người tìm. Bảo đảm an toàn cho công chúa.” Lăng Triệt cau mày, mặt như trước bình tĩnh nhìn ra tức giận. Nhưng ai cĩng đều biết, Nhiếp Chính vương đích thực là tức giận a.

      đường xe ngựa chạy như bay, nhưng Long Vân Thấm vẫn cảm thấy chậm, nàng quả là người đúng. Lăng Triệt chút do dự chấp nhận đề nghị liên minh của nàng (mà Lăng ca liên minh như vậy đòi hỏi được cái gì nhỉ) , nàng giờ đến nếu gặp tức giận quả thực có tư cách gì phản bác a.

      “Xa phu, mau nữa lên chút!”

      « Tiểu công tử này thể mau hơn được nữa, đoạn đường này xóc nảy nếu tăng tốc rất dễ lật xe. » Xa phu trong lòng sốt ruột kém, nhìn tiểu công tử này cũng giống hoàng thân quốc thích chút nào, như thế nào muốn đến trường ngựa phía đông này đây ? »

      Trong lòng Long Vân Thấm đầy lo lắng, đột nhiên xe ngựa dừng lại, nàng vội vã ló đầu định nhảy xuống xe : “Đến?”

      Nhưng cảnh sắc bên ngoài làm cho nàng sửng sốt , còn tại lưng chừng núi a . Xa phu vừa lau mồ hôi vừa chân thành xin lỗi : « Xe ngựa của ta lọt xuống vũng lầy , thể nhanh chóng thoát ra, tiểu công tử ngươi xem ? »

      Long Vân Thấm ngẩng đầu nhìn phương hướng trường đua ngựa, thở dài lắc đầu, để cho nàng chạy bộ đến đó chừng canh giờ đều là đủ đâu . Đến nơi có khi trời đều cũng muốn đen !

      Suy xét phen, nàng đem vạt áo dài quấn vào bên hông, cùng xa phu đem bánh xe bị lún xuống kéo ra.

      Trời đột nhiên đổ mưa phùn,đúng là mùa hè, nắng liền nắng. muốn mua liền mưa, được bao lâu cả người Long vân Thấm liền dính đầy bùn đất, mặt cũng dính ít, này cũng đáng . Đáng chính là sau khi nàng vất vả đem bánh xe kia kéo ra, trời bắt đầu hạ mưa lớn. Long Vân Thấm nháy mắt ướt nửa người, mí mắt cũng nồng đậm tầng nước, cả người nặng chịch đến phát ngốc.

      Nàng là quá thất sách, vì sao cố tình chọn ngày hôm nay xuất cung, nàng ràng rất coi trọng lần gặp mặt này, nhưng tại mọi chuyện lại thành như thế này. Nếu có đến được trường đua ngựa, nhưng bộ dáng nàng như vậy…..

      Xa phu thúc giục vài lần đều thấy Long vân Thấm đáp lời, đành phải ngồi ở trước cửa xe chờ. nghĩ tiểu công tử này kì quái, cư nhiên tại trời mưa như vậy ngồi ngốc !

      Mị mang theo đội nhân mã qua, liền nhìn Long vân Thấm cả người giống như từ trong vũng bùn lao ra, chật vật thể tả , khỏi tối sầm khuôn mặt : « Lấy ô lại đây. »

      « Điện hạ, vương gia chờ ngài. » Mị nhanh chóng tiến lại gần đem ô giao cho nàng, cung kính . Long Vân Thấm nghe vậy bừng tỉnh kinh ngạc nhìn Mị, nàng khôi phục trấn định : « Ngươi cấp xa phu kia ít bạc cho trở về. Bản cung lập tức gặp Nhiếp Chính vương. »

      Mị gật đầu, sai người mang Long Vân Thấm lên ngựa phi nhanh. Chờ cho Long Vân Thấm tới được nơi, mưa cũng tạnh.

      « Tham kiến công chúa điện hạ. »

      Nhìn được bóng dáng Long Vân Thấm, tất cả mọi người đều chạy đến nghênh đón, trong nội tâm lại tò mò thôi, bộ dáng nghèo túng lôi thôi của công chúa này là xảy ra chuyện gì ? Nhưng đấy cũng chỉ là suy nghĩ trong lòng, tại Nhiếp Chính vương bên trong hàn khí bức người a.

      Long Vân Thấm theo đường chạy vào biệt viện, ngay cả tâm tư thay y phục cũng có, trực tiếp chạy về phía trước. Nàng có loại dự cảm, Lăng Triệt , tức giận a.

      Hu hu !

      Ps : Tiết lộ a tiết lộ. chương sau có biến hahahaha….
      1012, Dion, Bờm xinh6 others thích bài này.

    4. Khánh Ly

      Khánh Ly Well-Known Member

      Bài viết:
      300
      Được thích:
      340
      Hố hố...ko biết a có phản ứng ntn khi nhìn thấy bộ dạng của c nhẩy..có biến, biến tốt hay biến xấu vậy nàng #Nguyệt ơi :))
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bien la thay bo dang Chi ay, dau long thoi, thanks
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :