1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cách làm sủng phi - Bích Vân Thiên (Full+đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 70

      Edit: tiểu lộc hàm

      Uông Oánh Nguyệt lấy khăn tay quấn lên đầu, giống thôn phụ ngồi cái ghế , trước mặt nàng là cái chậu gỗ lớn, bên trong chậu gỗ có rất nhiều quần áo, vài kiện quần áo còn có mùi tanh tưởi như dính phải thứ gì đó rất bẩn, nàng lại như thấy tiếp tục vùi đầu làm việc, chờ đến lúc sắp giặt xong phụ nhân mặc gấm đỏ thêu hoa tới, đầu nàng ta cài cây trâm vàng to bằng ngón tay, khuôn mặt so sánh với dung nhan tinh xảo như họa của Cố Tương đúng là trời vực.

      "Mau giặt sạch chỗ quần áo này, ngày mai ta muốn mặc." Phụ nhân vênh váo hung hăng với Uông Oánh Nguyệt rồi ném ít quần áo vào chậu gỗ.

      Thanh Trúc chuẩn bị nhóm bếp nấu thuốc nhìn thấy, nhịn được chạy tới với phụ nhân: "Ngài làm sao có thế dối xử với tiểu thư như vậy?" xong cũng vô cùng lo lắng đỡ Uông Oánh Nguyệt lên, : "Tiểu thư, ngài vì sao lại tự mình làm những việc này, phải còn có nô tỳ hay sao?"

      "Thanh Hoa bị bệnh, mình người làm sao có thể làm hết mọi việc đây." Uông Oánh Nguyệt nhịn được , hai lão bộc hầu hạ Chiêu Hòa hầu phu nhân bị tẩu tử Lưu thị kêu tới phòng bếp nấu cơm, tại trong viện cũng chỉ có Thanh Hoa, Thanh Trúc còn có nàng, ba người cùng làm việc, Thanh Hoa thân thể suy nhược, chỉ chống đỡ được vài ngày bị bệnh.

      "Chuyện này cũng phải là chuyện tiểu thư có thể làm!" Thanh Trúc đau lòng .

      "Ai u, đôi chủ tớ tình thâm, nếu người khác nhìn thấy còn tưởng rằng tẩu tử ta kiêu ngạo ức hiếp ngươi." Lưu thị tới đây, ánh mắt biến đổi, ngữ khí bén nhọn: "Ngươi con tưởng mình là đại tiểu thư của phủ đệ này? Ngươi bất quá cũng chỉ là chiếc giày rách bị thái tử điện hạ ném mà thôi, cái đồ dâm nữ! biết vì sao ngươi còn mặt mũi mà ở trong phủ này nữa, nếu ta là ngươi ta sớm treo cổ tự sát rồi!" Lưu thị càng càng ngoa ngoắt, vẻ mặt còn tràn đầy kích động, tại có rất nhiều người muốn có quan hệ gì với bọn họ, chính nàng ta về nhà mẹ đẻ, cha mẹ nàng ta nóng cũng chả lạnh, vì vậy mọi tội lỗi đều đẩy lên người Uông Oánh Nguyệt, có mệnh tốt như vậy lại biết quý trọng.

      Ngẫm lại lại khiến cho Lưu thị cắn răng khó nhịn.

      "Đại thiếu phu nhân, tiểu thư của chúng ta là hòa ly, phải là bị hưu!" Thanh Trúc nhịn được lớn tiếng phản bác.

      "Hòa ly và bị hưu có khác gì nhau chứ ?" Lưu thị giọng đầy căm hận : "Thái tử ngài ấy sớm định tân thái tử phi, chờ ngày hoàng đạo thành thân, ngươi sao? Còn có người muốn ngươi sao? Dâm nữ phải biết chấp nhận số phận!"

      Sắc mặt Uông Ánh Nguyệt càng ngày càng ảm đạm.

      "Đều câm mồm hết lại cho ta !" Trong phòng, Chiêu Hòa hầu phu nhân nghe thấy hai người cãi nhau ầm ĩ chống quải trượng gian nan bước ra, sắc mặt bà vàng như nến, thoạt nhìn suy nhược: "Các ngươi muốn chọc ta tức chết hay sao?"

      Uông Oánh Nguyệt vội vàng nghênh đón, đại thiếu phu nhân Lưu thị đứng ở bên giằng co lâu, cuối cùng cũng cam lòng : "Nương, phải con khó nghe , tại rất nhiều người muốn có quan hệ gì với chúng ta, tất cả là vì nàng, người ta bảo nàng ta bị thái tử điện hạ ruồng bỏ nên sợ bị liên lụy, vốn con còn trông cậy vào việc thái tử nhớ lại tình xưa, kết quả sao? tại thái tử phi cũng chọn được rồi, người người đều nịnh hót bọn họ, nào có người ai nhớ đến nhà chúng ta?"

      "Tân thái tử phi được chọn là ai?" Chiêu Hòa hầu phu nhân run rẩy hỏi.

      "Còn ai khác nữa, là chất nữ của Ngô Hình Chính,Ngô Lan Hi, nhà bọn họ đúng là bước lên trời ." Lưu thị cực kỳ hâm mộ .

      Chiêu Hòa hầu phu nhân nhịn được quay đầu nhìn Uông Oánh Nguyệt, cầm quải trượng chỉ vào nàng mắng: "Đều tại ngươi... , đều là việc tốt của ngươi, việc này vốn là chuyện tốt của nhà chúng ta..." xong hôn mê bất tỉnh.

      Uông Oánh Nguyệt hoảng sợ, vội vàng kêu Thanh Trúc tìm lang trung, hai mắt Lưu thị có chút lo lắng, cuối cùng nghĩ đến số tiền đổ vào bệnh tình của Chiêu Hòa hầu phu nhân như nước chảy ra biển cắn răng làm bộ như phát rồi quay trở vào trong phòng, đừng với nàng ta hiếu đạo cái gì, cũng đừng nàng ta ác tâm, tại kế sinh nhai sắp duy trì nổi nữa, nàng ta chỉ có thể cố nuôi nấng hai đứa , còn số việc khác chỉ có thể lực bất tòng tâm, cái gọi là cây đổ bầy khỉ tan chính là ám chỉ tình huống như vậy, nhà bọn họ nay cũng chỉ còn cái xác tước vị khô mà thôi...

      Lang trung đến ấn huyệt nhân trung, kê đơn thuốc, khó khăn lắm Chiêu Hòa hầu phu nhân mới tỉnh lại, Chiêu Hòa hầu phu nhân sau khi tỉnh lại nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Uông Oánh Nguyệt đầu tiên, bà vừa tỉnh lại khóc rống lên, nắm tay Uông Oánh Nguyệt : "Con ta, mạng của con sao lại khổ như vậy chứ?."

      Uông Oánh Nguyệt nhịn được chua xót, từ khi biết được Hình Thượng Thiên lên làm thái tử, Chiêu Hòa hầu phu nhân chưa từng cho nàng sắc mặt hoà nhã, cố nén nước mắt, cúi đầu : "Nương, con sao."

      "Thái tử kia cũng là người nhẫn tâm, tại sao còn chưa tới gặp con."

      "Nương..."

      Chiêu Hòa hầu phu nhân nắm chặt tay Uông Oánh Nguyệt : "Con à, con nghe lời của mẹ, cầu ... Ngô Lan Hi kia được , ta nghe trước kia quan hệ của hai ngươi cũng tệ đúng ?" xong vẻ mặt chờ đợi nhìn Uông Oánh Nguyệt.

      Uông Oánh Nguyệt vốn dất lên chút hi vọng bỗng tan vỡ, hóa ra dỗ dành nàng cũng là vì muốn nàng cầu xin hay sao? Chẳng lẽ cái gọi là chân tình khi đứng trước quyền lợi tiền tài thế tục lại chịu nổi đòn này sao?

      Nhìn vẻ mặt chịu của Uông Oánh Nguyệt, sắc mặt Chiêu Hòa hầu phu nhân lập tức thay đổi, giọng căm hận : "Đồ đầu gỗ nhà ngươi! Ta làm sao có thể sinh ra kẻ khoog có tiền đồ như ngươi, ngươi cho là ta nhẫn tâm?" Chiêu Hòa hầu phu nhân chỉ vào Uông Oánh Nguyệt mắng: "Cha ngươi bị phái đến Mạc Bắc lạnh lẽo làm phủ nha, đến bây giờ phong thơ cũng có gửi, biết sống hay chết nữa, ngươi lại ở trong này cứng đầu chịu cầu khẩn, phải nương chuyện hù dọa ngươi, nếu cứ như vậy năm sau ngươi thấy xác ta và cha ngươi, Chiêu Hòa hầu phủ chúng ta xong rồi, đến lúc đó nương rồi, tẩu tử của ngươi có thể để yên cho ngươi như vậy? Đoán chừng đến chỗ dung thân cũng có đâu!"

      "Nương!"

      "Ta mang thai mười tháng sinh ra ngươi, nuôi dưỡng ngươi như châu như bảo, thỉnh danh sư khổ tâm dạy cho ngươi, chẳng lẽ lại nuôi dưỡng ra thứ nữ nhi lang tâm cẩu phế chỉ lo cho mình?" Chiêu Hòa hầu phu nhân nhịn được .

      Thanh Trúc ở bên cạnh lau nước mắt, nghẹn ngào : "Phu nhân, ngươi đừng bức tiểu thư , ngài ấy cũng là có cách nào, ngài ấy từng đối với thái tử... , rất nhiều lời khó nghe, nay làm sao có thể quay đầu?" tới đây ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, như là nghĩ tới cái gì vội : "Nhưng ra có thể cầu Cố lương đệ, đúng chính là nàng ấy, nàng ấy khẳng định giúp đỡ ."

      Nhìn vẻ mặt vui sướng Chiêu Hòa hầu phu nhân, Uông Oánh Nguyệt lệ rơi đầy mặt phát bản thân nàng thể nên lời cự tuyệt.

      tại rằng Hình Thượng Thiên sủng Cố Tương hơn trời cũng đủ, từ sau khi thái tử phi được định, Cố Tương khóc nháo, ánh mắt thỉnh thoảng lộ ra đau thương giống như người mình bị kẻ khác đoạt mất vậy, Hình Thượng Thiên vốn mười phần áy náy, kết quả thấy Cố Tương như vậy lại biến thành hai mươi phần, hai người mỗi ngày đều như hình với bóng, tình cảm này dĩ nhiên còn tốt hơn so với trước kia rất nhiều.

      tại Cố Tương rất bám người, ngay cả đường cũng chịu nên làm nũng với Hình Thượng Thiên, Hình Thượng Thiên vốn rất ghét loại chuyện ôm ấp âu yến trước mặt nhiều người, kết quả Cố Tương lẩm bẩm về sau có thái tử phi rồi, có thể ôm điện hạ nữa sao? , Hình Thượng Thiên nghe xong quyết định thỏa mãn nguyện vọng của Cố Tương, o(╯□╰)o

      Cho nên các cung nữ ở Đông cung thường xuyên nhìn thấy thái tử điện hạ vẻ mặt bất đắc dĩ ôm bụng bầu của Cố lương đệ dạo lương đình bên hồ và còn đường ở Linh Khê cung.

      Thời tiết dần dần mát mẻ hơn, lại đến mùa cua hàng năm, Cố Tương liên tục mang thai hai năm nên thể ăn, nàng cảm thấy…, sau khi sinh đứa này nên nghỉ ngơi chút, bởi vì có quá nhiều chuyện thể làm, mà ngay cả ôm nữ nhi cũng phải đắn đo cái vòng bụng siêu bự này, sau đó lại phải cẩn thận .

      Cố Tươngkhông thể ăn, nhưng Hình Thượng Thiên và tiểu Minh Huệ có thể ăn nha, hai người ngồi hai bên, Hình Thượng Thiên khó có khi muốn thể tình thương của cha, tự mình bón cho tiểu Minh Huệ đồ ăn, gỡ thịt cua rồi để vào bát tiểu Minh Huệ, hiên tại tiểu Minh Huệ có thể sử dụng thìa ăn cơm, giơ chiếc thìa gỗ làm riêng cho bé lên sốt ruột : "Phụ thân." Sau đó nuốt nước miếng, cái miệng nhắn hồng hào mím mím, bộ dạng rất thèm ăn.

      Cố Tương cảm thấy nữ nhi di truyền hoàn toàn khả năng ăn uống của nàng, xem cái dáng ăn này, miệng đầy thịt cua , mà ngay cả hai tay áo cũng dính đầy , tay bé còn chưa nắm chắc, mỗi lần dùng thìa ăn cái gì đó cũng đều làm dính cả mảng lớn.

      Hình Thượng Thiên bị nữ nhi giục thôi, bóc hai con cua nhưng miếng cũng chưa được ăn, Cố Tương nhìn thấy lại nhịn được cười, cảm thấy tiếc nuối vì bản thân được ăn cũng vơi ít, nàng ôm nữ nhi lại gần bên :, "Ngoan nào, con ăn hai con rồi, thứ này rất lạnh, thể ăn nữa." Tuy rằng ăn hai con nhưng tiểu Minh Huệ cũng cống nộp cho quần áo ít thịt cua.

      Tiểu Minh Huệ chu môi nhìn Hình Thượng Thiên, đôi mắt to di truyền của Cố Tương nhìn rất tội nghiệp, tim Hình Thượng Thiên nhũn ra : "Ăn thêm con..." còn chưa hết câu bị Cố Tương phản bác :"Điện hạ, ngài còn chưa ăn được miếng nào đâu, thiếp là muốn để chàng dùng bữa." Sau đó gắp thịt cua trong bát mình qua, thành công chặn miệng Hình Thượng Thiên, quýnh.

      Hình Thượng Thiên yên lặng ăn cua, ánh mắt liếc nhìn tiểu Minh Huệ như muốn phụ thân của con cũng bó tay rồi.

      Tiểu Minh Huệ cọ cọ là nũng người Cố Tương, miệng :"Nương, nương, nương..." tiếng trong trẻo đáng khiến Cố Tương chịu nổi đành dỗ bé: "Lát nữa nương cho con ăn hai miếng mứt táo được ?"

      Ánh mắt Tiểu Minh Huệ lập tức sáng lên, vươn năm ngón tay: "Năm!"

      Cố Tương lắc đầu: "Nhiều nhất là ba miếng." Bởi vì thứ đó rất ngọt, Cố Tương mỗi ngày đều ấn định khẩu phần ăn của tiểu Minh Huệ.

      Tiểu Minh Huệ : "bay giờ an." Tiểu Minh Huệ chuyện còn chưa ràng nhưng có thể biểu đạt ý nghĩ của mình, lúc này biết có mứt táo để ăn, ánh mắt trong suốt trông mong nhìn nương của bé.

      "Được, bây giờ ăn, phải bay giờ an!" Cố Tương bất đắc dĩ bảo Liễu Chi dẫn tiểu Minh Huệ ăn mứt táo.

      Nhìn thân thể nho của nữ nhi biến mất tại góc khuất, Cố Tương nhịn được : "Đứa này quá tham ăn." Sau đó quay đầu nhìn Hình Thượng Thiên, thấy mỉm cười nhìn mình : "Điểm ấy giống nương bé."

      Cố Tương, = =

      Khi Cố Tương nhận được bái thiếp của Chiêu Hòa hầu phu bị dọa nhảy dựng lên, nàng nhịn được hỏi Liễu Chi bên cạnh: "Đưa đến lúc nào vậy?"

      Liễu Chi nghĩ nghĩ bẩm: "Ngày hôm qua đưa đến ạ!."

      "À." Cố Tương nghĩ biết Chiêu Hòa hầu phu nhân tìm mình có chuyện gì nhỉ? Nhớ tới Chiêu Hòa hầu phu nhân, nàng tự nhiên nhớ tới Uông thị, sau khi từ biệt ở biệt viện, hai người chưa từng gặp lại, sau đó nghe Hình Thượng Thiên rằng nhà họ tìm người để gả .

      Lại sau khi Cố Tương phát ra giai đoạn lịch sử này và đoạn dã sử nàng từng đọc giống nhau, nàng cảm thấy có chút áy náy với Uông thị, nguyên nhân là vì nàng nhớ trong đoạn dã sử kia Uông thị là thái tử phi, mà Lý Hàm người bị đưa vào lãnh cung kia nếu phải bị nàng quấy rối, chỉ cần dựa vào dung mạo và tài hoa của nàng ta cũng đủ để phong làm sủng phi rồi.

      Tính ra nàng hủy hai đoạn nhân duyên của Hình Thượng Thiên nhỉ , -_-|||

      Cố Tương tự vấn lương tâm, nếu xuất của nàng bên cạnh Hình Thượng Thiên, Uông thị và Hình Thượng Thiên rốt cuộc có thể tốt hơn hay cũng thể biết chính xác được... , nhưng vẫn ở bên cạnh Hình Thượng Thiên, đó cũng là loại thống khổ đối với Uông thị. Cho nên lấy được tình từ Uông thị, Hình Thượng Thiên mới có thể để ý tới người do hoàng hậu phái tới , mỹ nhân Lý Hàm? Quá trình là như vậy sao? Tại sao lại có cảm giác nơi nào đó đúng nhỉ?

      Cố Tương cảm thấy vì xuất của nàng mà có nhiều chuyện bị thay đổi... , nhưng nàng cũng có gì phải khổ sở bởi vì hiển nhiên càng thêm tàn nhẫn, Uông thị và Lý Hàm thấy, thấy có hai nữ nhân thân phận càng thêm cao quý, người là thái tử phi, người là lương đệ, người là trọng thần trong triều, người là đại tướng quân tay nắm binh quyền, hiển nhiên tuyển hai người kia là để củng cố địa vị cho Hình Thượng Thiên.

      Nàng cũng từng cố gắng nghĩ lại xem trong dã sử kia có viết qua về phi tử họ Cố nào , nhưng nghĩ nát óc cũng có, chỉ có viết về chính phi Uông thị và vị công chúa tiền triều kia.

      Vậy phải là vài ngày nữa còn tòi ra thêm vị công chúa tiền triều á?

      Mẹ nó, Cố Tương càng nghĩ càng bi phẫn, cảm thấy mấy càng ngày càng khó chịu, vì sao lại người gọi lại Cố Tương chứ? ┭┮﹏┭┮

      Sau khi Liễu Chi hỏi qua, Cố Tương vẫn quyết định gặp vị Chiêu Hòa hầu phu nhân này lần, nàng cảm thấy chừng là Uông thị có việc gì đó, nàng còn nhớ lúc trước từng hứa hẹn với Uông thị, cũng nhớ ân tình mật báo của nàng ấy.

      Chiêu Hòa hầu phu nhân là bị nâng đến đây, Cố Tương nhìn mà hoảng sợ, vội vàng cho người ban thưởng ghế ngồi và miễn lễ.

      "Đa tạ nương nương." Chiêu Hòa hầu phu nhân run rẩy .

      Cố Tương nhìn nữ nhân đứng bên cạnh Chiêu Hòa hầu phu nhân, mặc bộ đồ cũ, khuôn mặt gầy yếu, thấy thế nào cũng thấy giống Uông thị, nhưng Uông thị thể chật vật như thế này đâu, bất kể là lúc nào cũng phải chú ý ăn mặc cử chỉ, bộ dạng đại tiểu thư trước mặt mọi người.

      Nàng ta thấy Cố Tương đánh giá mình hành lễ với Cố Tương: "Bái kiến nương nương."

      "Ngươi là?"

      "Dân nữ Uông Oánh Nguyệt, nương nương người còn nhớ ?" giọng Uông Oánh Nguyệt đầy chua chát, nàng nhìn Cố Tương toàn thân quý phái, trang dung đẹp đẽ quý giá quả thực dám nhận quen.

      "Ngươi là phu..." Cố Tương thiếu chút nữa gọi ra tiếng, thân phận tại của nàng ta xưa đâu bằng nay, tất nhiên cần phải gọi nàng ta như vậy, nhưng nên gọi nàng như thế nào mới tốt? Vấn đề xưng hô này như thế nào cũng đều cảm thấy xấu hổ.

      Nàng ta trước kia là vợ cả của Hình Thượng Thiên mà nàng chỉ là vợ bé, tại sao, nàng vẫn là vợ bé, = =, Uông Oánh Nguyệt lại là người còn quan hệ gì nữa.

      Chiêu Hòa hầu phu nhân thấy Cố Tương vẫn lời nào, nhịn được xoay người quỳ lạy : "Nương nương, trước kia đều là do tiểu nữ hiểu chuyện, vì vậy mới đắc tội nương nương, thỉnh nương nương thứ tội." Cố Tương nào dám để cho bà ta quỳ, quỳ cái này lăn ra ngất mất thôi, vội vàng cho Liễu Chi đỡ bà ta dậy.

      Chiêu Hòa hầu phu nhân lại kiên trì muốn quỳ, Uông Oánh Nguyệt nhìn mẫu thân tóc trắng đầy đầu, vẻ mặt tiều tụy vàng như nến, biết vì sao trong lòng càng thêm chua xót, quyết tâm quỳ xuống : "Nương nương, đều do ta trước kia có mắt mà nhìn thấy Thái Sơn, cầu xin nương nương thương xót phần tình cảm trước kia mà giúp đỡ gia đình dân nữ." xong dập đầu bộp bộp nền đất.

      , Cố Tương cảm thấy Uông thị đối với nàng rất tốt , cũng có đắc tội gì, ngược lại là Hình Thượng Thiên... , người Uông Oánh Nguyệt nên cầu xin tha thứ hẳn là Hình Thượng Thiên, chỉ vào trượng phu của mình mắng là thứ tử , thành hôn ba năm lại chịu viên phòng , đoán chừng cũng chỉ có Uông Oánh Nguyệt phạm lỗi như vậy.

      Rốt cuộc là do nàng ta quá vô tri hay là quá tự tin, Cố Tương , nhưng nàng biết chuyện này nàng có cách nào can thiệp, việc duy nhất nàng có thể làm đó là tặng cho chút bạc.

      Kỳ hai người này đến nơi đây vì hai chuyện, là hi vọng Hình Thượng Thiên đón Uông thị về, hai là hi vọng có thể đón Chiêu Hòa hầu ở Mạc Bắc về đây, nhưng Cố Tương chuyện cũng đều thể giúp, trình độ chán ghét của Hình Thượng Thiên đối với Uông thị cần phải Cố Tương cũng biết, về phần chuyện của Chiêu Hòa hầu, đó là chuyện trong triều nàng càng thể vươn tay, chờ hai người thất vọng rời , Cố Tương trầm mặc hồi lâu.

      Khi Hình Thượng Thiên trở về nhìn ra vẻ mặt do dự của Cố Tương, kỳ ở Đông cung này đều có tai mắt của , Chiêu Hòa hầu phu nhân vừa mới đưa bái thiếp, Hình Thượng Thiên biết, căn bản cũng hi vọng Cố Tương để ý chuyện này, nhưng vẫn miễn cưỡng để Cố Tương ra mặt, nên cũng mở con mắt nhắm con mắt cho Cố Tương thay mình xử lý.

      Uông thị này khiến cảm thấy vô cùng chán ghét, có cách nào quên vẻ mặt khi Uông thị chỉ vào mắng xứng, nếu có thể cả đời cũng muốn nhìn thấy nàng ta, cho nên thấy dáng vẻ do do dự dự của Cố Tương, Hình Thượng Thiên lo lắng Cố Tương biện hộ thay Chiêu Hòa hầu, kết quả Cố Tương lúc mới bắt đầu còn do dự lát, đến lúc sau lại giống như có chuyện gì kể với chuyện tiểu Minh Huệ ngày hôm nay, Hình Thượng Thiên lúc này mới thở dài nhõm hơi.

      Kỳ là do Hình Thượng Thiên suy nghĩ nhiều, Cố Tương căn bản nghĩ biện hộ gì cho Chiêu Hòa hầu, bởi vì nàng cảm thấy người Uông thị nên cầu xin tha thứ là Hình Thượng Thiên chứ phải là nàng, nếu Hình Thượng Thiên cảm thấy nhà bọn họ nên bị trừng phạt như vậy, vậy nàng cũng có gì phải ... , chuyện tàn nhẫn này thích hợp với Cố Tương vì với suy nghĩ như vậy cũng phải là đơn giản bình thường đâu.

      Nếu khó nghe tại nàng có thế lực của nhà mẹ đẻ, cũng có chỗ dựa là nhi tử, duy nhất có thể dựa vào chỉ có Hình Thượng Thiên, nàng có thể làm sai ý của Hình Thượng Thiên sao? Tất nhiên thể, nàng có thể làm chính là đưa tiền, đây là trợ giúp lớn nhất nàng có thể làm.

      người muốn giúp đỡ người khác cũng phải xem xét khả năng của bản thân trước, Cố Tương tự nhận khả năng của bản thân còn chưa đủ để thực cầu của Uông thị.

      Thời gian qua nhanh, sang tháng 10, lễ sắc phong thái tử phi xác nhận là ngày hai mươi sáu tháng 10.

      Lương đệ Dương Trúc Quân cũng được nâng vào cung trong ngày hôm đó.

      Thái tử phi Ngô Lan Hi ở Tây Hoa cung, đây là nơi ở chuẩn bị cho thái tử phi, phía đông Thường Lê cung an bài cho lương đệ Dương Trúc Quân, trong lúc nhất thời toàn bộ Đông cung đều tràn ngập khí vui mừng, Đông cung trống rỗng lập tức chật cứng người.

      Ngày này nếu có nơi ảm đạm nhất chỉ sợ cũng chỉ có Linh Khê cung nơi Cố Tương ở, chút sắc đỏ may mắn, cũng khí vui mừng, bình thường nên thế nào vẫn thế đó.

      Hôm nay Cố Tương ở trong phòng thêu cả ngày, tay rời kim, Xuân Nha sợ Cố Tương luẩn quẩn trong lòng nên đề nghị chơi bài, Cố Tương lắc đầu : "Ta biết các ngươi nghĩ cái gì, phải là lo lắng ta luẩn quẩn trong lòng hay sao?"

      Xuân Nha và Liễu Chi liếc mắt nhìn nhau gì.

      "Ta để ý nữa, điện hạ đối đãi với ta tốt là đủ." Dựa theo tiêu chuẩn của nam nhân cổ đại, tại Hình Thượng Thiên được xưng là sủng ái quá độ , Cố Tương vốn có gì nên tự biết đủ mà sống thoải mái.

      Bởi vì, trước đó nàng cố gắng tranh thủ, nhưng có số chuyện phải dựa vào cố gắng của bản thân là có thể làm được biết làm sao bây giờ? Vậy nên cần để tâm vào những chuyện vụn vặt, nên sống như thế nào cứ sống như vậy , Hình Thượng Thiên sống tốt nàng mới có thể sống tốt được.

      "Đánh bài , chơi đấu ác nhân!" Cố Tương .

      Lần nảy mọi người chơi rất là tích cực, hôm nay Cố Tương đúng là may mắn, được lúc thắng vài ván.

      Ngoài cửa truyền đến tiếng pháo bùm bùm, lễ quan lớn tiếng hô: "Thái tử giá lâm. Đưa tân nương vào động phòng!" Bởi vì bận tâm tâm tình của Cố Tương, Hình Thượng Thiên cố ý cho Cố Tương tham gia, vốn nàng còn muốn nghênh đón tân nương nương, dù sao thái tử phi cũng là người lãnh đạo trực tiếp của nàng.

      Cố Tương hơi khựng lại chút, sau đó rất nhanh đánh Trương lục, Hổ Nữu dưới trướng ra Trương Thập chặn nàng lại, Cố Tương nhìn nhìn bài của mình, thế nhưng Trương nhị đều có... , bỗng nhiên nàng cảm thấy chua xót.

      "Nương nương, vì sao người lại khóc?" Xuân Nha nhịn được .

      Cố Tương sờ soạng mặt mình, quả nhiên nước mắt đầy tay.

      "Nương nương, ngươi đừng khổ sở, trong lòng điện hạ có nương nương mà." Xuân Nha trong lòng khổ sở chạy tới, vội vàng ôm lấy bả vai Cố Tương.

      Cố Tương cố gắng cười : "Ta khóc, chỉ là trong tay trương nhị cũng có, ngươi xem bài của ta có phỉa quá thối rồi ? là bài thối quá mà."

      Liễu Chi là nhìn đượ qua ôm lấy Cố Tương : "Nương nương, ngài muốn khóc khóc , nô tì khóc với người."
      nkhanh3324, chau007153, Thanh Hằng72 others thích bài này.

    2. gemivy

      gemivy Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      112
      Đọc đoạn cuối lại nhớ lần bà Cố Tương này khóc vì được ăn hải sản mọi người lại tưởng bả nhớ Hình ca :th_72::th_72:

    3. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Hic đau lòng giùm Cố Tương quá. Cái chữ động phòng nghe chua xót quá nha
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    4. Hồng Cúc

      Hồng Cúc Member

      Bài viết:
      52
      Được thích:
      63
      mong chờ quá , dự là có kịch hay đây.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      uông thị cũng có cái khổ riêng, cũng là 1 nv đáng thương
      levuong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :