1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ký sự cướp nàng dâu - Hân Hân Hướng Vinh (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      hơhơ.hóg:))))

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 37


      Thời Tiêu mở mắt ra phát mình bị cột ở cây, địa điểm hình như là khu rừng hoang, mặc dù trời tối nhưng cũng may có ánh trăng sáng nên đến mức đưa tay thấy được năm ngón tay, nhưng hồi gió đêm thổi qua, thanh xào xạc cùng với bóng cây, Thời Tiêu sợ hãi nhịn được nhắm mắt lại, nhưng nhắm mắt lại vẫn có thể nghe thấy tiếng gió, đêm nay gió lớn, xào xạc ô ô làm nàng nghĩ tới quỷ tiếng khóc.


      Thời Tiêu sợ hãi ngừng run rẩy, sau đó khóc lên, nàng vừa khóc lại nghe thấy tiếng bước chân, Thời Tiêu vội vàng mở mắt ra phát cách đó xa mấy người có mấy người đứng, bởi vì hơi tối, bọn họ lại đứng hơi xa, Thời Tiêu nhìn được rốt cuộc có mấy người, trong lòng nàng càng sợ hãi, rồi lại nghĩ nàng sợ có tác dụng gì, sợ chẳng lẽ bọn họ có thể thả nàng ư, những người trói nàng lại này, tất nhiên cũng phải người tốt, nàng ra rất muốn biết bọn họ vì sao trói nàng.


      Nếu là bọn buôn người trói lại nữ hài nhi đem bán, chắc hẳn nàng nên ở chỗ này, bọn họ khẳng định có mưu đồ khác, nghĩ đến đây, Thời Tiêu cố gắng ổn định lại tâm trạng, run lẩy bẩy mở miệng: "Ngươi, các ngươi là ai? Chắc là bắt nhầm người rồi, ta với các ngươi thù oán, vì sao lại bắt ta tới đây."


      Hồ Quân thực có chút bội phục nha đầu kia rồi, thể phủ nhận là cố ý, bởi vì nha đầu kia mà Diệp tiểu gia của bọn họ hai ngày nay sắp ngâm mình trong vạc rượu rồi, cho nàng chịu chút khổ sở cũng đáng, chính là muốn dọa nàng cho nên mới trói nàng trong khu rừng hoang vùng ngoại ô, nghĩ nàng vừa tỉnh lại, thấy mình ở trong vùng hoang vu thế này thế nào cũng sợ chết khiếp.


      Nhưng vừa nghe thấy tiếng nàng khóc nức nở, cũng làm cho Hồ Quân có chút chịu được, như thế nào, đại lão gia như lại khi dễ nữ nhân, nếu truyền ra ngoài dễ nghe chút nào, còn có Diệp Trì, chuyện này chỉ sợ cuối cùng cũng thể gạt được , nếu thấy tâm can trong lòng khóc thế kia, nhất định thèm quan tâm tình huynh đệ nữa, bản thân chịu nổi nắm đấm kia đâu.


      xa hơn, ngày nào đó nếu nha đầu kia gả vào Vương Phủ, chuyện này nếu rơi vào người 3 người bọn họ, so với lên trời còn khó hơn, nhưng Diệp Trì giống vậy, cho dù đụng chạm đến thiên vương lão tử cũng quan tâm, nếu cha có thể quản được cũng đến mức như vậy, cho nên nếu liều chết nhất quyết lấy nha đầu kia, chỉ cần náo trận, cuối cùng thế nào cũng có thể như ý.


      Ngày nào đó nếu đúng như lời Diệp Trì , nếu nha đầu kia vào vương phủ, mấy người bọn nhìn thấy phải hành lễ, cần phải dập đầu quỳ lạy nhưng tiếng chị dâu là trốn thoát, tuy tiểu thúc tử (*em trai của chồng) đùa giỡn tẩu xưa nay cũng có, nhưng ca nhà lại dễ chọc, vì vậy phải kiềm chế, tương lai cũng có thể lưu lại hai phần tình cảm.


      Nghĩ đến đây, liền mang theo người tới, suy nghĩ vừa nhìn thấy có người, có lẽ nàng nín khóc, là nín khóc, còn trừng mắt hỏi .


      Hồ Quân suy nghĩ bộ nhìn giống kẻ xấu chút nào sao, nếu tại sao vừa thoáng qua cái lá gan nàng liền lập tức lớn hơn, lo lắng đến sau này, duỗi thẳng cẳng đá người bên cạnh cước, người bên cạnh là của gã sai vặt Bốn Sáu của , cũng là lần đầu làm chuyện loại này, bị trúng cước của gia, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhăn mặt.


      Trước nắm lỗ mũi hắc hắc hiểm cười hai tiếng, mới : "Gia là người nào chứ, sao có thể bắt lầm người, nếu như ngươi hỏi, cũng ngại cho ngươi biết, gia bắt ngươi tới đây là vì cầu tài, chút tiền lẻ đủ gia nhét kẽ răng, dù sao cũng phải kiếm kha khá mới được."


      Thời Tiêu : " Nếu như muốn kiếm tiền ngươi tìm sai người rồi, tiểu nữ chỉ là gia đình bần hàn, bình thường cũng chỉ đủ ăn mặc ấm, dù ngươi có muốn tính mạng của tiểu nữ, cũng được mấy đồng tiền."


      thanh kì dị cất tiếng : "Lừa người sao, người nào biết tiểu vương Gia Định thân vương phủ nhìn trúng ngươi, còn ở nhà của ngươi hết mấy ngày, nhà của ngươi có bạc, nhưng trong tay tiểu vương gia lại có rất nhiều, chỉ bằng khuôn mặt nhắn này của ngươi, muốn nghìn tám cũng quá đáng, các huynh đệ cũng có rượu uống."


      Thời Tiêu sửng sốt chút, náo cả buổi là vì Diệp Trì, đúng là kẻ xui xẻo mà, rời còn liên lụy tới nàng, nghĩ đến đây liền : "Ngươi sai rồi, ta chẳng liên quan gì tới hết, nếu như ngươi bắt ta là vì bức hiếp , sợ rằng biện pháp này của ngươi sai rồi."


      Bốn Sáu sững sờ, nghĩ nha đầu kia lại ăn khéo léo như thế, làm cho biết ứng đối thế nào, vội vàng nhìn gia nhà xin giúp đỡ, Hồ Quân trừng mắt liếc cái, trong lòng nô tài này vô dụng, hai câu cũng xong, còn phải đợi xuất mã, ho khan tiếng, cố ý giả bộ khàn khàn, ngón tay chỉ Thời Tiêu : "Ngươi có gì cũng vô dụng, bắt ngươi tới đây chừng nào thấy tiền gia mới , ngươi tốt nhất hi vọng trong lòng của còn nghĩ đến ngươi, cầm bạc đến chuộc ngươi, cái mạng này của ngươi may ra còn giữ lại được, nếu như đến, hắc hắc, đây là chỗ chết của của ngươi, đừng có nghĩ mà kêu cứu, nơi này là vùng ngoại ô rừng hoang vắng, hơn mười dặm phía trước cũng có người, phía sau chính là núi, núi bên cạnh còn có rất nhiều sói hoang, đừng có làm phiền gia, nếu ta sai người quăng ngươi lên núi, thần biết quỷ hay, ngay cả xương cốt cũng tìm thấy."


      Bốn Sáu nhìn gia nhà , trong lòng , gia nhà học mấy lời hung ác này ở đâu vậy nhỉ, ra y như vậy, lúc này bỗng có cơn gió vù vù từ trong rừng thổi qua, mang theo tiếng vọng trở lại, phảng phất còn có tiếng sói tru, khuôn mặt Thời Tiêu bị doạ còn chút máu.


      Suy nghĩ nếu nàng rơi chết như thế này, cha nàng làm sao bây giờ, mộ phần của nương nàng còn chưa tu sửa, còn có Quyên Tử, đại tạp viện mười mấy tiểu tử, sau này chỉ còn lại mình Quyên Tử, làm sao trông nom nổi đây, còn có, Minh Chương, nàng còn chưa gặp được lần mà.


      Đến lúc này, Thời Tiêu mới phát , trong lòng nàng còn có , muốn gặp , dù cho biết có gặp cũng chỉ tăng thêm thêm phiền muộn nhưng vẫn cứ muốn gặp, rốt cuộc nàng đối với Minh Chương vẫn còn tồn tại hy vọng xa vời, miệng tuy đoạn tuyệt, kiên cường, bất quá cũng chỉ là nữ nhân yếu đuối chí khí mà thôi.


      Nhưng chợt thấy người áo đen chạy tới, ghé vào lỗ tai người đối diện câu gì, người nọ vội : "Đến rồi đến rồi, mau đưa nha đầu kia tới trong hố phía sau , cẩn thận chút, đừng làm bị thương."


      xong Hồ Quân lại cảm giác bản thân chuyện có vấn đề, vội vàng lại bồi thêm câu: "làm bị thương còn giá tốt nữa."


      Thời Tiêu còn chưa cảm nhận được cái gì bị người ta thả từ cây xuống, vừa định cẩn thận nhìn người đối diện cái bị người mở trói đẩy phát, Thời Tiêu đứng vững té ra phía sau; ra phía sau nàng là cái hố, cũng biết là dùng làm gì, đào hơi sâu, nếu phải lưng buộc sợi dây thừng, chừng lần này có thể ngã chết.


      Hồ Quân đạp cước suýt tý nữa cũng đạp Bốn Sáu xuống dưới, giọng : " bảo ngươi chút, ngươi muốn ngã chết nàng sao, ngươi biết nàng là ai , sợi tóc của nàng còn đáng giá hơn mười cái mạng của tiểu tử ngươi đấy."


      Bốn Sáu oan thể tả, tuy theo gia cũng từng làm chuyện này vài lần, nhưng bắt cóc vẫn là lần đầu, trói mà cho chạm vào, đây đâu phải là bắt cóc mà phải gọi là hầu hạ tổ tông, vì thế giọng lầm bầm câu: : " phải gia bảo ta ném nàng xuống dưới đấy sao."


      Trúng cước gia của mới chịu im miệng, Hồ Quân : "Ít nhảm làm chính , tay hai tiểu tử ngươi nhanh nhẹn chút, chút nữa gia vung tay lên, kéo dây lên cho ta, biết , mau phủ cái hố lại, cũng quên dặn dò, nãi nãi bên trong này mà xảy ra chuyện gì, gia nhà ngươi thế nhưng thường nổi đâu, nhanh chút, đừng lề mề nữa, vị tiểu gia kia sắp tới rồi đó." Đây là tâm can bảo bối phiền phức khó chịu của , nhưng ban ngày ban mặt lại uống thành vũng bùn như thế bao giờ mới chạy đến được đây.


      Lời này mà sai, bất kể trong lòng Diệp Trì bực bội cỡ nào, miệng bao nhiêu lời độc ác, đến cùng vẫn bỏ được, nếu có thể bỏ cũng đến mức ngày ngày mãi say như thế, mới có vài ngày mà bao nhiêu rượu ngon của Nhạn Lai Lâu đều bị vị gia này lãng phí hết.


      Sáng sớm mỗi ngày tới, mấy người Hồ Quân Tả Hoành Phong Cẩm Thành thay phiên nhau uống với . Nếu uống rượu vui vẻ cũng được , vấn đề là tiểu gia còn , mà nếu có thể chút chuyện mới mẻ cũng thành vấn đề, mấy vị này cứ cho là chán nghe tiểu khúc, đổi thành nghe đọc sách, nhưng tiểu gia tới vòng vòng toàn là mấy chuyện xấu của vợ , nha đầu nhẫn tâm..., nàng tuyệt tình..., gia ngược lại có chỗ nào tốt, nàng sao lại nhìn trúng gia, gia mặt dày nhào tới, nàng cũng đuổi gia ra ngoài, nàng nghĩ chỉ nàng mới có cốt khí thôi hả, gia cũng có cốt khí, từ hôm nay, gia tìm nàng nữa, , nếu như lại tìm nàng, tìm nàng…


      Hai người Hồ Quân Tả Hoành nghe thế, còn đặc biệt thiếu đạo đức hỏi câu: "Nếu lại tìm thế nào hả?" Sau đó Diệp tiểu gia nghểnh cổ, trừng mắt, nửa câu đằng trước còn oai phong lắm, nhưng nửa câu phía sau trực tiếp mềm nhũn: "Nếu lại tìm, nàng cũng đừng ghét bỏ gia quá, cho dù vui tốt xấu gì cũng cười với gia, gia cũng có thể dễ chịu chút."


      Lúc ấy cả Hồ Quân Tả Hoành đều muốn phun ra, còn tưởng là có cốt khí đến mức nào, ra vẫn y như vậy, hai ngày nay Diệp tiểu gia sống mơ mơ màng màng, nhưng lại làm ba người bọn họ mệt muốn chết, đầu tiên là phái người canh chừng phố Tỉnh Thủy, cho dù bắt người cũng phải chờ người xuất , nhưng nha đầu kia hai ngày cũng ra khỏi cửa, Hồ Quân và Cẩm Thành còn , nếu nha đầu kia mười ngày nửa tháng ra khỏi cửa, kế hoạch của bọn họ kia cũng coi như hỏng bét.


      Đến ngày thứ ba, nha đầu kia liền ra, Hồ Quân và Tả Hoành chịu trách nhiệm bắt người , Cẩm Thành ở Nhạn Lai Lâu cùng Diệp Trì uống rượu, thuốc mê này chỉ có tác dụng hai canh giờ, vừa ngay thời điểm Thời Tiêu ra, cũng phải là đợi lúc này, đó là đón kiệu mềm, bà tử hầu hạ, cho tới trong biệt viện ngoại ô của Cẩm Thành, bảo lão mụ tử trông coi, lại ra khu rừng hoang phía sau đào hầm.


      Chỉnh đốn thỏa đáng, Hồ Quân còn cố ý Nhạn Lai Lâu một chuyến, Diệp Trì khi đó sớm uống nhiều, Cẩm Thành trong phủ có chút việc gấp nên trước, Hồ Quân và Tả Hoành đưa Diệp Trì về phủ.


      Đưa trở về, vừa để xuống giường gạch, người liền bất động, Hồ Quân và Tả Hoành hai người nhìn thoáng qua, còn nghĩ Cẩm Thành hôm nay sao chịu để ý chút, uống tới như vậy còn xiêu vẹo, còn có thể cứu người à.


      Nhưng chuyện này tin được, cho dù uống thần trí , chỉ cần nhắc tới vợ bị người ta trói, Diệp tiểu gia cọ người liền ngồi dậy, hỏi Đắc Lộc: "Ngươi vừa cái gì?"


      Đắc Lộc hối hận a, nên thanh hơn chút, nhưng gia tỉnh dậy, giấu giếm cũng gạt được, liền : "Vừa nãy có tên tiểu tử để cửa phong thơ, gia tự mình xem ." xong đưa phong thơ xiêu vẹo sức sẹo qua.


      Diệp Trì vừa nhìn, sắc mặt lập tức liền thay đổi, ở đâu còn có thể ngồi được, động ai động lại động vợ , đây chính là chán sống a, trong thư muốn ngàn lượng bạc, chuyện này cũng làm cho Diệp Trì tức giận, nàng dâu của ngờ chỉ giá trị ngàn lượng như thế, Diệp tiểu gia lúc này buồn bực hai hận, lên ngựa lao thẳng đến vùng ngoại ô.


      Trong thư cho dẫn theo người, liền mình đến, Diệp Trì cho người theo, Đắc Lộc cũng bị đuổi , vừa mới vào rừng cây, Hồ Quân xa liền nhìn thấy , chạy nhanh hơn người khác, trong lòng , cùng mấy vị ca ca cùng chỗ lăn lộn hơn hai mươi năm, người nào biết a, đừng mình che mặt, cho dù trùm lên mười tầng giống nhau vẫn nhận được, cho nên vẫn nên trốn xa chút mới được.


      Vì thế chạy ra phía sau mười bước, trốn phía sau cây đại thụ, nhìn Diệp Trì từng bước về phía hố đất, cây phía hố đất treo con rối, được làm dựa theo Thời Tiêu, ban ngày sao nhưng buổi tối dưới ánh trăng nhìn lên quả thực rất dọa người.


      Diệp Trì nhìn thấy cây treo vợ , tức giận chịu được, trong lòng dám treo ngược vợ như vậy, cho dù có lột da rút gân cũng hết giận.


      Vừa thấy vợ , chỉ số thông minh của Diệp tiểu gia trực tiếp hạ xuống con số 0, căn bản có cảm giác ra cái gì đúng, qua muốn kéo vợ xuống lập tức liền ngã lộn nhào tựa như con nghé.


      Hồ Quân mắt nhìn thấy ngã trước mặt, giơ tay, hai tên tiểu tử trốn nửa ngày ở hai bên, kéo dây thừng trong tay phát, dây thừng nhảy dựng lên, Diệp tiểu gia thắng lại được, ngã xuống phía trước, chợt nghe rặc rặc tiếng, đè gãy nhánh cây đậy mặt hố, trực tiếp ngã vào trong hố...





      Nga Nhi, Dion, huyetsacthiensu13 others thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      huynh đệ hết tình hết nghĩa với trỉ ca rồi, nhưng mà sau này mà bị lộ chắc ko yên với ca ấy đâu haha, hónggggg

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hóng hớt
      Truyện hay lắm nagf ơi

    5. Halinh0814

      Halinh0814 Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      94
      Đọc mà cười rách mồm với gia. Chỉ số thông minh bằng 0

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :