1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Xuyên không]Sủng phi của Nhiếp chính vương-Nhược Thanh Ngôn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. sonduy

      sonduy New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      6
      hay quá
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    2. bolero

      bolero New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      3
      hay lắm bạn, cảm bạn edit truyện này đến mọi người
      Cung Trường Nguyêt thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 7 : Sóng gió đến mãnh liệt hơn chút !

      Sau phen Long Vân Thấm liền khoát tay ý bảo dừng lại, nàng nhìn năm sáu cung nữ đều bị hai người Hạ Vũ cùng Thu Cúc đánh cho gò má sưng đỏ, này chắc đủ giáo huấn Long Mộ Hi!

      “Bản cung mệt mỏi .” Nàng miễn cưỡng mở lời.

      Xuân Lan nghe vậy lập tức đến bên người nàng, “Công chúa điện hạ bên này!”

      Đoàn người Long Vân Thấm cứ như vậy nghênh ngang mà , ở trong góc Ngự hoa viên còn lưu lại đám cung nữ cùng Ngũ công chúa Long Mộ Hi, Long Mộ Hi thần sắc phẫn nộ nhìn đám nô tì của mình, bị đánh nhìn ra gương mặt cũ a.

      Long Vân Thấm cần lúc này đoán tâm tư của những người bên cạnh, màn lập uy hôm nay, nàng chỉ cảnh cáo Long Mộ Hi mà mục đích còn là đám cung nhân Trọng Hoa cung kia, nàng Long Vân Thấm là điện hạ do Hoàng thượng sắc phong (Coi như Vương gia cho dễ hiểu a) , chỉ cần Long Hạo Thiên còn sủng ái nàng ngày, nàng đều có tư cách ở trong cung ngang. ( cần biết đến quy củ gì, theo ý mình làm)

      Hoàng Hậu còn, Long Hạo Thiên vì tình nghĩa mà chưa bao giờ nghĩ đến việc lại cho người sắc phong, thậm chí ngay cả vị trí Hoàng Quý phi cũng đều bỏ trống, chỉ có tồn tại tứ phi mà thôi!

      Mẫu phi Long Mộ Hi là Dung phi, là cái chức vị so với nàng a.

      “Công chúa điện hạ, người lúc ấy là rất uy vũ, nô tì đều nhịn được khâm phục trong lòng . Ngũ công chúa lúc này chắc hẳn rất cam lòng, nhưng là thể làm gì được a.” Hạ Vũ từ khi trở về Trọng Hoa cung liền ngừng lải nhải, nàng có thói quen nhiều, mặc dù nhiều lần bị Xuân Lan cảnh cáo nhưng vẫn như cũ bản tính khó dời. Nàng xong còn quên vụng trộm nhìn Long Vân Thấm, thấy Long Vân Thấm có thay đổi sắc mặt mới bắt đầu tiếp tục : “Công chúa điện hạ vốn nên như thế mới đúng, ngài vốn so với Ngũ công chúa tôn quý hơn rất nhiều.”

      Long Vân Thấm xem lòng đầy căm phẫn của Hạ Vũ khỏi buồn cười, tiểu nha đầu này quả là tính tình ngay thẳng! Cũng may ngày kia nàng gặp nàng tại Ngự Thiện phòng, nếu với tính tình như vậy mà đến cái cung khác, biết chết bao nhiêu lần rồi.

      “Lời này tại đây bản cung chỉ nghe lần, ngươi nên biết đúng chừng mực.” Long Vân Thấm quên cảnh cáo nàng, họa đều do miệng mà ra, ở trong cung lắm lời chính là điều kiêng kị nhất.

      Hạ Vũ lập tức lên tiếng gật đầu nhận sai.

      Long Vân Thấm vừa lòng cười cười, sau đó nhìn về phía Thu Cúc bên kia, vừa rồi Thu Cúc xuống tay quả đủ ngoan, nàng cơ hồ có thể nhìn ra bóng dáng chuyên nghiệp của nàng a! Ở bên cạnh hầu hạ Lệ Phi nên quen sao? Ngay cả bản lãnh này cũng học được mười phần.

      “Công chúa điện hạ, nô tì…” Thu Cúc vừa ngẩng đầu liền chống lại cặp mắt dò xét của Long Vân Thấm, nhất thời trong lòng hốt hoảng, nàng cũng biết như thế nào, hôm nay nàng chính là mê muội chấp hành mệnh lệnh đánh người của công chúa điện hạ. tại nghĩ lại mới thấy đáng sợ, nàng cư nhiên đánh người?

      Nhưng là nhớ đến trước kia nàng đều là người bị đánh, lại cảm thấy như được xả giận. Loại mâu thuẫn này làm trong lòng nàng có chút bất an.

      “Nô tì..”
      “Được rồi, toàn bộ lui xuống . mình Xuân Lan lui lại là được rồi.”

      Nhìn ba người ra ngoài, Long Vân Thấm mới bình tĩnh suy xét chút tình hôm nay. Hôm nay nàng sai người đánh cung nữ bên người Long Mộ Hi, việc này phỏng chừng cũng rất nhanh ồn ào trong cung. Nàng muốn ai biết đến là hoàn toàn có khả năng, nhưng nàng có chuẩn bị tốt lắm, đến sớm ngày hay trễ ngày lại có gì khác biệt.

      « Xuân Lan, cho bản cung nghe chút về tứ phi. » Xuân Lan ở trong cung hơn mười năm, có lẽ với người trong cung tương đối hiểu .

      Xuân Lan làm cho nàng tất vọng, rất nhanh ra ràng.

      « Công chúa điện hạ, Hoàng thượng có sắc phong Hoàng Quý phi, được sủng ái nhất chính là tứ phi chi vị, phấn biệt bốn người là Lệ phi, Dung Phi, Hoa phi và Uyển phi. Lệ Phi là mẫu phi của Nhị hoàng tử, Uyển phi là mẫu phi của Tam hoàng tử, Dung phi là mẫu phi của Ngũ công chúa, bởi vì Nhị hoàng tử , Tam hoàng tử, Ngũ công chúa khá được Hoàng thượng thích cho nên ba vị nương nương rất được sủng ái. Ở trong cung người bình thường dám đắc tội ba người này. Bất quá trừ bỏ người là Hoa phi, nàng dưới gối có thừa tự, làm việc đều tùy theo sở thích chính mình, Hoàng thượng nhưng cũng vì tính tình này mà sủng ái nàng. Cho nên Hoa phi cũng cùng ba vị nương nương kia sánh vai. »


      Xuân Lan xong liền nhin được nhìn chăm chú Long Vân Thấm, Công chúa là muốn ở hậu cung lập uy sao ? Nhưng là các vị hoàng tử công chúa tranh thủ tình cảm có bao nhiêu khó xử lí, bốn vị nương nương càng là người có thủ đoạn, công chúa nhưng chỉ là cái nữ tử mười bốn tuổi a !

      Xuân Lan trong lòng lo lắng thôi, trước kia Long Vân Thấm tính tình quái gở nàng lo công chúa quá mức bị khi dễ, tại nàng là lo sợ mũi nhọn của công chúa có chút quá mức !

      Long Vân Thấm đem sắc mặt lo lắng chân thành của Xuân Lan đặt ở đáy mắt, nha đầu này thế nhưng luôn luôn canh giữ ở bên người lo lắng cho nàng.

      Xuân Lan, là người Hoàng Hậu lưu lại cho nàng.

      « Bản cung tự biết cân nhắc hành . »

      Xuân Lan Lập tức gật đầu , sau đó còn thêm vài câu liền rời khỏi nội điện.

      Cung nữ bên người Ngũ công chúa bị giáo huấn giữa Ngự hoa viên, mà người hạ lệnh kia cư nhiên là người tính tình yếu đuối quái gở Long Vân Thấm, tất cả mọi người đều cảm giác được có điều quỷ dị. Người có tâm khỏi đoán thử, Công chúa điện hạ Nam Hoàng quốc phải là muốn bắt đầu phát uy chứ ? Trước kia là nàng giả bộ làm con mèo bệnh sao ?

      Dung phi nhìn nhìn vài cái cung nữ bị đánh kia, sắc mặt nàng rất khó coi nhìn sang Long Mộ Hi, phất tay cho lui mọi người ra ngoài, tại trong nội điện chỉ có mẫu tử hai người.

      « Mẫu phi, tiện nhân Long Vân Thấm kia cư nhiên dám ở trước mặt ta đánh người, nàng phải chỉ có cái thân phận bên ngoài hay sao! Cư nhiên dám đôi ta làm như vậy ! »
      Ánh mắt Dung phi lập tức nghiêm túc, ngăn lại lời sắp thoát ra miệng Long Mộ Hi : « Lời này của ngươi tốt nhất cần lặp lại lần thứ hai, Hi nhi ngươi chớ quên thân phận bản thân, ngươi là Ngũ công chúa, là cái người có giáo dưỡng lại được Hoàng thượng sủng ái, Ngươi tại sao muốn cùng Long Vân Thấm so đo. Nàng là cái người có nương giáo, chẳng lẽ ngươi muồn người khác mẫu phi biết dạy ngươi hay sao ?’

      Long Mộ Hi lập tức ngậm miệng lại, bất quá nàng cũng biết Dung phi luôn vì nàng mà suy nghĩ, nàng chỉ có thể cực lực lấy lòng Phụ Hoàng, cực lực thi triển tài năng của mình , đến ngày nàng giành lại tất cả những thứ thuộc về Long Vân Thấm. (trình độ YY của nữ phụ hơi cao, mọi người đều thông cảm )

      « Mẫu phi, Hi nhi biết,ta nhớ kĩ… »

      « Chuyện Long Vân Thấm làm hôm nay, căn bản phải muốn làm cho ngươi mất mặt, nàng càng là muốn cho thiên hạ biết , nàng vốn phải là công chúa điện hạ trước đây mặc người khi dễ . Nàng tự mình lập uy, đích thực nàng là thân phận điện hạ, cấp bậc lễ nghĩa ngươi đều thể thiếu, dù thế nào ngươi cũng phải nhẫn nhịn. Làm cho nàng tìm ra sơ hở nào của ngươi, Hoàng thượng đều thích đứa có giáo dưỡng, ngươi phải nhớ cho kĩ ! »

      Long Mộ Hi gật đầu, ghen ghét trong lòng đối với Long Vân Thấm càng sâu, chung quy ngày nàng muốn Long Vân Thấm trước mặt mọi người xuống đài được.



      Mà Long Vân Thấm đương lúc này nhìn rừng đào trước mặt, chút hứng trí cũng có, ngược lại trong lòng nặng trịch.

      Phụ hoàng qua rừng đào này là Lăng Triệt rất thích, tại liền đem cho nàng tất cả, nàng có phải hay nên hướng làm cái gì đó, ít nhất cũng cần lời cảm tạ ?

      Suy nghĩ hồi lâu, nàng quyết định tự mình tìm Nhiếp Chính vương lời cảm tạ. Chắc chắn rấy lên hồi phong ba nữa .

      Sóng gió ? Vậy liền để nàng làm cho mãnh liệt thêm chút !

      Ps Nữ chủ muốn tự mình tìm Nhiếp chính vương đại nhân a . Cười trộm.
      Nha nha, ta rất cảm ơn phản hồi của mọi người hehe.
      Iluvkiwi, mailinh, Hale20512 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Thấy xuất gian tình rồi đây, thanks
      AnAn, Ngan Chi TuyetCung Trường Nguyêt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 8: Đẹp dám nhìn a!

      Vân Tiêu điện chính là nơi Lăng Triệt làm việc, các việc thông thường đều xử lí ở nơi này, nhưng Nhiếp Chính vương luôn thích người khác quấy rầy, cứ như vậy trong Hoàng cung tự nhiên có lệ bất thành văn, người phận miễn vào Vân Tiêu điện. Tất nhiên, trừ bỏ đương kim Hoàng thượng tính.

      Khi Long Vân Thấm đứng ở ngoài Vân Tiêu điện, toàn bộ thị vệ bên ngoài đều nhìn nàng khiếp sợ, ánh mắt như vậy nhìn nàng chằm chằm. Này là Vân Tiêu điện công chúa điện hạ cũng dám quang minh chính đại tiến đến, quả là hảo khí phách a!

      “Tham kiến công chúa điện hạ.” Thống lĩnh thị vệ ở đây theo quy củ hướng Long Vân Thấm hành lễ, lại đồng thời cũng ngăn trở đường của nàng , công chúa điện hạ phải là muốn thực vào trong đấy chứ! Bên trong nhưng là Nhiếp Chính vương a.

      Sắc mặt Tiêu Thần tràn ngập xấu hổ, nghĩ tới nghĩ lui đều biết làm thế nào, cuối cùng dứt khoát đứng ở giữa đường, bộ dáng thấy chết sờn! Long Vân Thấm thấy thế nhịn được bật cười, ngăn trở đường của nàng?

      “Bản cung muốn gặp Nhiếp Chính vương, ngươi tại vào thông báo tiếng.”

      Tiêu Thần lập tức nghĩ đến các công chúa trong hậu cung mỗi lần đều dùng thủ đoạn muốn vào trong, nhưng là Nhiếp Chính vương kiệm lời như vàng, như thế nào quan tâm các nàng. thông báo? Hơn nữa còn là công chúa điện hạ đến. thể nào. còn muốn sống lâu hơn vài năm a.

      “Công chúa điện hạ, Nhiếp Chính vương đại nhân xử lí công vụ, người ..?” Có phải khi khác đến thăm a.

      “Đây là ngươi đuổi bản cung? Thống lĩnh ngươi thế nhưng có bản lĩnh , chút bản đều dám làm, chẳng lẽ Phụ hoàng đến nơi này người cũng như vậy cản trở?”

      “Công chúa điện hạ mời vào.”

      Long Vân Thấm vừa dứt lời, Mị biết từ khi nào đứng ngoài điện nhìn Long Vân Thấm làm ra cái động tác mời vào. Ở tại thời điểm mọi người mở to mắt ra ngạc nhiên ,Long Vân Thấm thản nhiên vào.

      “Thỉnh công chúa trước, Vương gia thích có cung nhân vào.” Mị nhìn cung nữ phía sau Long Vân Thấm , thanh như trước lạnh lẽo.

      Xuân Lan có chút lo lắng, công chúa gặp chính là Nhiếp Chính vương a, vạn nhất xảy ra chuyện gì phải làm sao bây giờ? Để mình công chúa tiếp, tuyệt đôi ổn, “Công chúa điện hạ, này?”
      Long Vân Thấm khoát tay ngăn lại lời của Xuân Lan, khóe miệng hơi hơi gợn lên tươi cười, phải chỉ là cái Nhiếp Chính vương sao, mình đến như thế nào? Chẳng lẽ Lăng Triệt có thể ba đầu sáu tay mà đem nàng ăn sao?

      “Xuân Lan ,các ngươi mấy người tại chờ ở chỗ này, bản cung tự mình !”
      Mị chỉ cái phương hướng, sau đó cũng đứng ở tại chỗ, Long Vân Thấm nhìn hành lang uốn lượn, rất nhiều hình ảnh mờ ảo đan xen nhau loang lổ, ánh nắng mờ mờ xuyên qua khe trúc chiếu xuống đủ. Long Vân Thấm nhịn được rùng mình, trời tháng sáu a, Vân Tiêu điện quả thực lãnh.

      mình theo đường vào, Long Vân Thấm tận lực làm cho mình duy trì trấn định, nghĩ nghĩ chút sau khi gặp Nhiếp Chính vương cùng cái gì, lời cảm tạ xong nàng nhanh rời , mong cầu phát sinh ra cái gì nữa.

      Rốt cục nhìn đến nơi có ánh nắng mặt trời, tùy theo trước mắt liền xuất tòa lâu vũ, kiến trúc quá tráng lệ nhưng là rất có ý tứ.

      Trong điện cửa lớn đại khai ( đóng á) , đạo thân ảnh rơi vào trong mắt nàng.

      Là Lăng Triệt!

      Long Vân Thấm hít sâu, làm cho mình mỉm cười về phía trước, vào bên trong mở lời với Lăng Triệt : “ biết Nhiếp Chính vương công vụ bận rộn, bản cung có nhiều quấy rầy…”


      Lăng Triệt vuốt cằm, chỉ chỗ ghế gần nàng ý bảo nàng ngồi xuống, nàng gật đầu liền ngồi nhưng ở trong lòng bắt đầu tìm kiếm lí do thoái thác.(@@ Ngồi rồi mới kiếm lí do thoái thác làm gì vậy tỉ).

      Ánh sáng ấm áp đem toàn bộ trong điện chiếu sáng lên, lại cũng hình thành loang lổ những cái bóng u, Long Thấm nửa người biết nên làm cái gì. Nàng nhìn Lăng Triệt tay trái gấp khúc chống trán, nhắm mắt, tựa hồ đột nhiên bất vi sở động.

      Long Vân Thấm vốn định mở miệng câu gì, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn đến bộ dung nhan yên tĩnh của Lăng Triệt , mắt phượng nhắm lại che giấu sắc bén, cả thân hình to lớn như hòa nhập vào gian. Nàng có thể nhìn đến mặt mỏi mệt, cảm nhận được kia cỗ lười nhác. Nhất thời quên mất là mình muốn gì.

      Lăng Triệt đột nhiên mở mắt, khóe miệng nhất câu, cong khóe miệng như vậy đánh giá nữ tử thất thần trước mặt, thanh nam tính hùng hậu vang lên : “Công chúa điện hạ cố ý đến phải là muốn đến nhìn dung nhan bản vương chứ?”

      Long Vân Thấm hoàn hồn, trong lòng thầm trách hành vi hèn mọn của bản thân vừa rồi, cư nhiên ngẩn người với nam tử trước mặt. Nhưng nàng cũng thể thừa nhận Lăng Triệt quả là được thiên gia ưu ái, mỗi chỗ đều là hoàn mĩ như điêu khắc, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều thể cỗ khí chất.

      “Hôm trước Nhiếp Chính vương di tài hoa đào đến Trọng Hoa cung, bản cung bất quá chỉ xem như lời vui đùa ngờ Nhiếp Chính vương có thể đưa đến lễ trọng như vậy, bản cung tự thấy hổ thẹn, quân tử đoạt đồ thích của người khác. Phụ hoàng ngày đó rừng đào này là Nhiếp Chính vương trong lòng chi hảo (Vật thích trong lòng đó, ta để như này tránh bị lặp) , tại toàn bộ đều còn, khó tránh khỏi…”

      ngại, công chúa thích ta liền có gì nuối tiếc.”Lăng Triệt thích kia mảnh rừng đào, lại cũng chỉ là thích mà thôi, so sánh ra càng nóng lòng muốn nhìn đến nữ tử trước mặt, nhất cử nhất động đều mang theo cỗ hơi thở rất mới mẻ, so với mảnh rừng đào sức sống kia tốt hơn nhiều lắm!

      Long Vân Thấm trận trầm mặc. Trong lòng nàng đối với lời của Long Hạo Thiên nổi lên chút hoài nghi. Trong lòng chi hảo? Nếu là thực thích như thế nào mặn nhạt tùy ý cho ? Xem ra rừng đào kia đối với Nhiếp Chính vương chính là có cũng được có cũng sao!

      khi như vậy, bản cung muốn quấy rầy Nhiếp Chính vương thêm nữa!” Long Vân Thấm đứng dậy nghĩ muốn nhanh rời khỏi nơi này, nàng ngồi trong này chút có cảm giác cả người được tự nhiên, nhất là đối diện với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu kia làm cho nàng nghĩ bản thân cơ hồ là vật trong suốt.

      “Công chúa điện hạ thích hoa đào, ngại ngồi lại chút. Bản vương nơi này còn có ủ vài cái rượu hoa đào,thuần hương hợp lòng người, biết bản vương có vinh hạnh cùng công chúa đối ẩm ly?” Lăng Triệt chậm rãi đứng dậy, vài bước đến trước mặt nàng, mời nhưng kì thực nàng đâu có lựa chọn nào khác đâu!
      Nháy mắt hai người liền đến đình nghỉ chân tao nhã bên ngoài, trong đình đặt cái hỏa lò , bàn có cái khay cùng bầu rượu bạch ngọc đặt phía đó.

      Lăng Triệt cầm lên bầu rượu. Vừa mở ra bình rượu ra mùi hương thơm ngát bay ra, Long Vân Thấm cảm nhận cỗ hương thơm hoa đào nhàn nhạt , nhịn được muốn nếm thử chút.

      Lăng Triệt lấy ra hai ly rượu , đầu tiên là dùng nước ấm đảo qua lại dùng rượu hoa đào tẩy trừ lượt, lúc này mới từ từ rót đầy đưa ly cho nàng.

      Long Vân Thấm nhìn Lăng Triệt dùng nửa rượu hoa đào để tẩy thành ly rượu, trong lòng thầm giậm chân giận dữ a.

      Lãng phí!

      Hương đào nồng đậm dần dần vào trong khoang miệng, thâm nhập vào lòng người, đây là lần đầu tiên nàng thưởng thức phương pháp dùng hoa đào ủ thành rượu. Trong đó, dường như còn có loại hương vị quen thuộc…

      “Này rượu dường như phải chỉ có hoa đào đơn thuần..”

      Lăng Triệt cười gật đầu, tay chuyển động miệng ly thản nhiên : “Bản vương lấy kim lan trong Lan Hương điện ủ cùng. Bản vương chưa hỏi tự lấy, tựa hồ cũng hỏi qua ý kiến công chúa, thời tặng công chúa rừng đào bất quá là lễ thượng vãng lai (@@ có qua có lại hay sao ấy) . Công chúa điện hạ cho rằng hợp lí?”

      Long Vân Thấm khóe miệng vừa kéo, cư nhiên có người đem cái loại ‘trộm đạo’ này ra đương nhiên như vậy. Bất quá nàng cũng để ý, kim lan tuy rằng trân quý nhưng mà mang ủ rượu càng khó có được, “Nhiếp Chính vương giỡn, bất quá cũng chỉ là ít hoa lan , người tùy ý đều có thể sai người đến hái a.”

      “Bản vương tự mình hái.” mắt Lăng Triệt dừng khuôn mặt nữ tử đối diện, thanh nhã thong dong : “Bản vương ủ hoa đào nhưỡng, từng bước từng bước, đều có người thứ hai nhúng tay..”

      Trước mắt Long Vân Thấm đột nhiên xuất hình ảnh : Sáng sớm tinh mơ sương sớm còn chưa tan , Nhiếp Chính vương cầm cái rổ ở Lan Hương điện, ngồi xổm xuống hứng sương nhụy hoa, rồi cánh hoa.. .Hoa lan chỉ, mỹ nhân cười ….

      Hình ảnh kia…. là đẹp dám nhìn a!

      ps : Có ai có điều muốn a
      Last edited: 27/4/16
      Iluvkiwi, Hale205, Nhiên Nhiên10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :