1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Ảnh Hậu Trọng Sinh - Đào Ảnh Xước Xước

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      oa oa oa tui muốn nữa tui muốn nữa cơ chương này sao ngắn quá zậy. Hóng chương mới, thanks editor nha
      myuyenTiểu Lộc Hàm thích bài này.

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      tới ngay khúc quan trọng hết chương....hixhix, đau khổ quá. help me @Tiểu Lộc Hàm ơi . love you
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    3. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      típ đê bợn ơi

    4. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 58: Dự lễ

      Edit: tiểu lộc hàm

      "Khi đó hoa trang kiểu nghèo túng như tên ăn mày, giữa trưa có chút thời gian nghỉ ngơi, ngại người nhiều, cũng có tẩy trang nên trốn tới chỗ này , định nghỉ ngơi trong chốc lát, chợt nghe thấy có gọi điện thoại tới." Trang Dực nhớ lại ngày đó, mặt khỏi mang theo vài phần ý cười.

      Chu Hạ Ninh cau mày trong đầu ngừng tìm kiếm, trong lòng có chút kí ức mơ hồ.

      "Em đứng trước mặt gọi điện thoại lâu, cứ nghĩ khả năng tiếng của này tốt, có thể dùng tiếng cãi nhau với người ta. Sau đó em quay đầu lại đưa cái bánh mì trong tay cho ." Trang Dực kể cho về chút hồi ức, vẻ mặt chờ đợi nhìn chằm chằm Chu Hạ Ninh: "Nhớ ra ?"

      Chu Hạ Ninh giật mình trừng mắt to, cũng nhớ đại khái chút.

      Khi đó, chị Đỗ tỷ định ký hợp đồng với và Diệp Duy Mộng. Trước đó hề có ý định làm ngôi sao gì cả, cho dù ba là đạo diễn nổi danh. Nhưng khi chị Đỗ cho biết rằng có thể ký hợp đồng với Công ty đại diện trong lòng tự nảy sinh chút khát khao.

      Khi đó, là vì trong lòng bất cứ đều có ước mơ trở thành người nổi tiếng, hai là vì muốn khi bản thân đứng ở nơi cao nhất trong giới giải trí nhìn hạ Thao mà cười đầy kiêu ngạo, trào phúng ông bỏ rơi gia đình, phải độc cả đời.

      Nhưng đó chỉ là suy nghĩ lúc ban đầu .

      Nhớ khi đó, mẹ biết được tin tức, gọi điện thoại đường dài từ Mĩ về mắng , mắng biết nặng , đắm mình sa đọa. Chu Hạ Ninh cực kì tức giận, cứ thế cãi nhau với mẹ.

      Lúc ấy, sau khi cúp điện thoại, trong lòng đầy bụng tức nên đưa cái bánh mì vừa mới mua chưa kịp bóc tay nhét vào tay người ăn mày bên cạnh.

      Nay hồi tưởng lại, cũng cảm thấy kì quái, trong đại học J làm sao lại xuất ăn mày được cơ chứ?

      "Hình như có chút ấn tượng." Có thể đó là nhưng nhớ cho lắm, bởi vì đoạn ký ức đó đối với tại cũng là chuyện của mười năm trước. Nay còn nhớ từng chi tiết trong cuộc sống kiếp trước và cũng bởi vì chuyện về người ăn mày này đến cũng quá đột ngột.

      "Cho nên, cũng chỉ vì lần em ra tay làm việc thiện mà nhất kiến chung tình, tình căn cắm sâu, lấy thân báo đáp ?" Chu Hạ Ninh liếc xéo , ánh mắt như nhìn kẻ ngu ngốc.

      Trang Dực vốn vui sướng vì Chu Hạ Ninh nhớ ra, chuyện này cũng coi như là bắt đầu duyên phận của bọn họ, đối với đây là chuyện rất quan trọng.

      Nhưng khóe môi vừa mới nhếch lại phải đối mặt ánh mắt ghét bỏ của Chu Hạ Ninh. Tươi cười của khựng lại, lần nữa kéo người vào trong ngực, cúi đầu cắn vài miếng lên mặt.

      "Em, cái đồ có lương tâm !" Trang Dực ai oán lên án: " vừa gặp em, em còn dám ghét bỏ? !"

      " có, em nào dám ghét bỏ chứ!" Chu Hạ Ninh bị Trang Dực chọc nhịn được bật cười: "Chỉ là cảm thấy não bộ của hoạt động bình thường mà thôi. Nếu để cho truyền thông biết chỉ sợ toàn bộ mấy nghìn nữ sinh đại học J đều nguyện ý xếp hàng hiến tình tặng bánh mì, vậy phải phân thân bao nhiêu mới đủ đây!"

      Trang Dực nhìn Chu Hạ Ninh cười khép được miệng chỉ có thể cảm thấy bất đắc dĩ .

      " phải là người nông cạn như vậy! Đương nhiên là bởi vì em trẻ tuổi xinh đẹp nha! Nếu mặt đẹp, căn bản nhận cái bánh mì kia ." Trang Dực nửa nửa giả giải thích.

      Chu Hạ Ninh cười càng dừng được, rúc đầu vào trước ngực Trang Dực cười ha ha.

      "Lúc ấy mặc đồ ăn mày, trực tiếp ngồi dưới đất nghỉ ngơi, nào biết em cúi đầu chạy nhanh vào đây, ngay cả thời gian trốn cũng có. Nhưng em căn bản là nhìn thấy . Kì lạ, có ít nữ sinh đến xem, gần như là toàn bộ đại học J biết quay phim trong vườn trường, hơn nữa tạo hình lại là soái ca sắc sảo." Trang Dực mỗi lần hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó đều rất muốn cười.

      "Sau đó giọng của em lại rất dễ nghe, ngay từ đầu cũng thấy khuôn mặt em, bất chợt nghe em tràng tiếng , suýt chút nữa là nghe ra chuyện gì luôn. Sau đó khi em muốn kí hợp đồng với công ty đại diện, thấy có hứng thú nên cũng có đánh động. Kết quả là em cúp điện thoại rồi ném luôn cho cái bánh mì." Trang Dực nhớ lại khuôn mặt Chu Hạ Ninh từ cao nhìn xuống khi đó, trong ánh nắng nhìn như tỏa sáng lấp lánh.

      "Vậy có ăn ?" Chu Hạ Ninh tò mò nhìn .

      " vốn rất trân trọng, nào biết trong lúc quay phim lại nhìn thấy Tiểu Nhậm ăn mất, lúc ấy tức giận đến mức khấu trừ ba tháng tiền lương của Tiểu Nhậm!" Đây gọi là họa từ miệng mà ra.

      " là như vậy à? Cứ thế mà thích em?" Chu Hạ Ninh nhướn mày quan sát Trang Dực, sau đó nhịn được mà cúi đầu thơm vài cái.

      "Đương nhiên đơn giản như vậy. ra, khi đó nhiều nhất cũng chỉ là có chút tò mò cộng thêm chút cảm tình, hơn nữa cũng biết có lẽ em gia nhập giới giải trí, chừng về sau gặp lại, sau này mới có chút để ý." Trang Dực tuy rằng vẫn tươi cười nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc hơn rất nhiều: "Nếu sau này có cuộc gặp gỡ ở phim trường < Tam Quốc truyện > có lẽ từ từ cũng quên cảm giác lúc trước, có lẽ qua vài năm gặp lại, có nhìn thấy em cũng chỉ cười cái mà thôi." Trang Dực có chút cảm thán: "Cho nên tất cả đều là duyên phận đó!"

      "Ừm, đúng là duyên phận." Chu Hạ Ninh cũng gật gật đầu. Nếu phải cơ duyên trùng hợp, kiếp này có lẽ cũng bỏ qua Trang Dực.

      Hai người chuyện thêm lát, Chu Hạ Ninh nhận được điện thoại của Chu Thừa Phó, vì cậy đành nhanh chóng tới hội trường.

      " thể cùng sao? cũng là người nhà mà." Trang Dực đối với chuyện mình bị bạn ghét bỏ có chút để ý, lôi kéo tay Chu Hạ Ninh chịu buông.

      " được!" Chu Hạ Ninh cương quyết cự tuyệt: " nghĩ là ai hả? Huống hồ nơi đây là đại học J, lại là thần tượng có độ nổi tiếng quá cao."

      Chu Hạ Ninh cương quyết : " ở nơi này thêm năm phút đồng hồ rồi hãy ra ngoài!"

      "Vậy buổi tối em tới chỗ nhé!" Trang Dực buông tay, bắt đầu cò kè mặc cả.

      Hai người cũng quay phim được thời gian, muốn ôm bạn của mình cũng phải giành giật từng giây, quá đáng thương rồi!

      "Được rồi."

      Chu Hạ Ninh bất đắc dĩ thỏa hiệp, Trang Dực cười buông lỏng tay ra: "Chắc chắn nhé, buổi tối ở nhà chờ em. Em muốn ăn cái gì, để gọi trước?"

      "Em ăn cơm rồi mới tới." Chu Hạ Ninh vội vàng : "Bà ngoại và mợ em đặt bàn để chúc mừng em tốt nghiệp ."

      " cũng muốn tham gia! Cùng nhau chúc mừng."

      Chu Hạ Ninh trắng mắt nhìn Trang Dực làm nũng: " ngoan ngoãn ở nhà đợi ."

      Nhìn Chu Hạ Ninh bước nhanh ra ngoài, Trang Dực cảm thán ai oán thêm năm phút đồng hồ, sau đó kép sụp mũ lưỡi trai, lấy kính đen từ trong túi đeo lên chậm rãi ra ngoài.

      ***

      Buổi lễ tốt nghiệp diễn ra lâu,nhưng hiệu trưởng phát biểu, đại biểu sinh viên tốt nghiệp phát biểu, phát bằng tốt nghiệp sinh viên tốt nghiệp ưu tú, giấy chứng nhận học vị, sau chuỗi nghi thức chiếm ít thời gian.

      Cho nên, lớp của Chu Hạ Ninh được xếp ở phía trước khi phát phía sau có chút rối loạn nghe thấy có nữ sinh hét lên: "Mau nhìn! Là Trang Dực học trưởng!"

      Tại đại học J, rất nhiều nữ sinh thích gọi Trang Dực là "Học trưởng", tuy rằng các ấy đơn phương nhận thân với Trang Dực, nhưng khi kêu như vậy các ấy cảm thấy khoảng cách với Trang Dực được kéo gần hơn.

      Khi Chu Hạ Ninh nghe thấy tiếng kêu của bạn học cũng quay đầu lại nhìn, tuy rằng cách rất xa nhưng vẫn có thể thấy dáng người đội mũ lưỡi trai ở hàng cuối, bên cạnh có người tự chủ đứng dậy muốn đến bên cạnh .

      "Á, là Trang Dực đó!"

      Tuy rằng có rất nhiều người gọi Trang Dực là học trưởng, nhưng bạn học thấy qua cũng coi là nhiều.

      Trong lòng Chu Hạ Ninh vừa mừng vừa sợ, mơ hồ có chút cảm giác ngọt ngào.

      Nhưng Trang à, làm như vậy cũng được sao?

      Buổi lễ tốt nghiệp này còn có thể thuận lợi tiến hành sao?

      Lúc này Trang Dực cũng có chút xấu hổ, cũng phát ra ngụy trang của tránh thoát khỏi ánh mắt sắc bén của các sinh viên, nghiêm khắc tính toán cũng chỉ mới ngồi được mười phút, bạn học vốn tập trung tinh thần nhìn về phía trước cũng lén lút liếc trộm .

      Mà bây giờ, có chút rối loạn rồi.

      Aiz, chỉ muốn tham gia buổi lễ tốt nghiệp của bạn mình mà thôi, làm sao lại khó khăn như vậy?

      "Trang Dực, nếu đến lên đây phát biểu vài câu với các đàn em khóa dưới ." Hiệu trưởng hình như cũng có quen biết với Trang Dực, tiếng cười từ khan đài vọng xuống khiến cho hỗn loạn càng tăng,ngay cả những người ngồi cách cũng nhốn nháo quay đầu tìm kiếm vị học trưởng nổi tiếng trong truyền thuyết này.

      Lúc này Trang Dực căn bản cần né tránh, cứ như có đèn pha chiếu thẳng đến, mọi người đều nhìn về phía . khi như vậy, thoải mái đứng dậy, cười gật đầu với các sinh viên sau đó cất bước đến khán đài.

      Chu Hạ Ninh nhìn Trang Dực lững thững qua, cảm thấy như trong hội trường lớn, có mấy lần thấy tầm mắt Trang Dực liếc qua nhưng khi nhìn kỹ lại, Trang Dực dời tầm mắt.

      chuyên chú nhìn theo dáng người cao ráo tuấn dật của Trang Dực từng bước tới khán đài. bắt tay chào hỏi với mấy vị lãnh đạo, giáo sư trong trường, sau đó mới đến bục phát biểu điều chỉnh độ cao.

      Từ đầu tới cuối, mặt của đều nở nụ cười ôn hòa.

      "Chào buổi sáng các bạn sinh viên. Tôi rất vinh hạnh khi tham gia buổi lễ tốt nghiệp hôm nay, vốn tôi chỉ là tới xem cho nên cũng có chuẩn bị trước bài phát biểu nào cả, nếu biết thầy Mã điểm danh, tôi tuyệt đối viết trước bài phát biểu dài mười trang A4."

      Dưới đài có người hiểu ý nở nụ cười, thậm chí có người hô lớn câu: "Học trưởng, tại mười trang cũng đủ!"

      Đây là sinh viên trong lớp của Mã hiệu trưởng. Hiệu trưởng Mã Văn mặc dù cần đứng lớp nhưng ông rất thích đứng bục giảng, cho nên mỗi năm ông chọn lớp nào đó để làm chủ nhiệm.

      Trang Dực nghe vậy cười càng tươi, quay đầu nhìn Mã hiệu trưởng bị giật mình : "Thầy Mã, may mắn em tốt nghiệp ."

      Mã hiệu trưởng cười ha ha lớn.

      Trang Dực quay đầu nhìn sinh viên tốt nghiệp khóa này dưới khan đài, mặt tuy rằng vẫn tươi cười nhưng vẻ mặt lại chân thành hơn rất nhiều.

      "Các bạn học ngồi ở đây, có vài người bước ra xã hội, có vài người tiếp tục con đường học hành. Đối mặt với mài dũa của năm tháng, phiền não của các bạn càng ngày càng nhiều, suy tính vấn đề cũng càng ngày càng thực dụng, thiên biến vạn hóa khiến các bạn trở tay kịp." Trang Dực nhìn những khuôn mặt trẻ trung dưới khán đài: "Tôi chỉ hi vọng, các bạn có thể nhớ kĩ cảm xúc của ngày hôm nay, khát khao, chờ đợi, kích thích. Có thể nhớ kĩ đại học J vĩnh viễn là ngôi trường cũ của mình. Cái gì gọi là ngôi trường cũ? Chính là bạn có thể mắng nó giận nó nhưng tuyệt đối thể để người khác mắng chửi coi thường nơi này."

      Sinh viên dưới khán đài sôi nổi nở nụ cười.

      "Đại học J là nơi tôi có ký ức đẹp nhất, đối với các bạn cũng như vậy. Hi vọng các bạn có thể thường xuyên trở về đây tìm lại các ký ức đẹp, dù vui hay buồn cũng đừng quên điều này."

      Trang Dực từ khan đài nhìn Chu Hạ Ninh, ánh mắt dịu dàng ấm áp.
      Bạch Sắc Vi, xukem, Parvarty29 others thích bài này.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Ngọt ngào quá
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :