1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ký sự cướp nàng dâu - Hân Hân Hướng Vinh (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      a dc bao lâu, bao xa ah??? cg sớm tìm dg về nịnh chị thôi, hehe

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 36

      Nhạn Lai Lâu, Diệp tiểu gia thấy mấy vị huynh đệ cũng thèm chào hỏi kêu đưa rượu lên, rượu vừa lên bất chấp tất cả làm bình, mắt thấy vừa nhặt lên hũ thứ hai, Phong Cẩm Thành liếc mắt ra hiệu Hồ Quân cái, Hồ Quân hiểu ý, khẽ vươn tay đoạt bầu rượu : "Cho dù rượu hôm nay ngon, cũng thể tiện nghi cho mình ca ca được, mấy người chúng ta còn đây mà, vả lại, uống như vậy có ý nghĩa gì, đợi lát nữa gọi kỹ nữ đến, cùng với tiểu khúc mềm mại du dương mới say lòng được."

      Cái gì còn đỡ, chứ Diệp tiểu gia nghe xong hai chữ mềm mại liền nhớ tới nàng dâu biết tốt xấu tim như sắt đá, vợ là người phía nam, giọng mềm mại ngọt ngào rất êm tai, nhưng lại lạnh lùng quá, có thể làm tim gan người ta đông cứng, mấy câu hôm nay giống như chỉ ước gì nhanh chóng đuổi để mắt thấy tim phiền.

      , đâu có chọc ghẹo chỗ nào làm nàng phiền đâu, sống hai mươi năm, lần đầu bị nha đầu ghét bỏ như vậy, nếu là người khác sao, nhưng đó lại là người Diệp tiểu gia nhìn trúng, bỏ nỡ bỏ, còn bỏ qua, hôm nay như vậy nên làm gì nữa đây.

      Chẳng lẽ lại tiếp tục vô lại, trêu ghẹo hai lần nữa? Cho dù da mặt dù dày nhưng cũng thấy mất mặt, nếu theo biện pháp tiểu tử Đắc Lộc kia cướp đoạt, nhưng tính tình của vợ , đừng thấy mềm mại, thực ra rất cứng rắn, sợ lại xảy ra chuyện gì, chủ yếu vẫn là bỏ được, nỡ bức bách nàng, nếu như vậy và Quách Đại Bảo có gì khác nhau đâu, Diệp Trì tuy được tốt cho lắm nhưng cũng thể làm ra chuyện cường đoạt dân nữ.

      Cần phải là ngươi tình ta nguyện, đến lúc nào mới được đây, ý tứ hôm nay của vợ , hồi sau Diệp Trì mới ý thức được, chuyện này có lẽ thực dễ dàng như nghĩ, vợ gần xa, ý tứ là chỉ nhìn trúng mà còn liên quan xuất thân của , tước vị của , cha mẹ của , thậm chí tổ tông của , cái nào nàng cũng vừa ý, cái này gọi là chuyện gì vậy.

      Càng nghĩ càng buồn bực, càng buồn bực càng sầu, sầu liền muốn uống rượu, đoạt lại bầu rượu, Hồ Quân muốn muốn đoạt lại của liền bị vị này trừng mắt: "Dù thế nào, hôm nay ngươi cũng được khó chịu với gia."

      Hồ Quân thấy ràng say mất rồi, tuy tửu lượng của Diệp Trì cao hơn mấy người bọn họ, nhưng tửu lượng cao cũng chịu nổi uống rượu giải sầu, trong lòng khi có chuyện buồn cho dù tửu lượng của ngươi cao thế nào uống rượu vào cũng đảm bảo say ngay.

      Hồ Quân nghĩ muốn khuyên nhủ, thích thú tiến tới : "Ta ca ca này, chẳng phải chỉ người nha đầu thôi ư, tại sao lại phải như thế, người nếu thích, chuyện này cứ giao cho huynh đệ lo liệu, sáng mai ở biệt viện ngoại thành của Cẩm Thành, ngài đến động phòng thôi!"

      Diệp Trì trừng mắt : "Ngươi con mẹ nó bớt nghĩ ra mấy chủ ý cùi bắp , nàng là ai biết , nàng là vợ ta, nếu về lễ phép, tiểu tử ngươi thấy nàng phải quỳ lạy dập đầu gọi chị dâu, dám đánh chủ ý lên nàng, muốn sống nữa hả."

      Hồ Quân gãi gãi đầu: "Hắc, ta đây phải có chuyện gì chuyện kiếm chuyện chơi đâu, huynh đệ có lòng tốt như thế, ca ca còn cảm kích, được rồi, vậy ngài tiếp tục uống rượu giải sầu , nhưng, rốt cuộc là mỹ nhân thần tiên gì, ngày nào đó ta muốn nhìn thấy để mở mang kiến thức, có thể chỉnh ca ca nhà chúng ta thành như vậy, thực có tài mà."

      " phải thần tiên mà là tinh, tiểu tinh, tiểu tinh giày vò lòng tiểu gia khó chịu..." trong miệng Diệp Trì lẩm bẩm, cầm theo bầu rượu đứng lên, thất tha thất thểu qua ngồi lan can bạch ngọc bên ngoài thềm cửa sổ, ngửa cổ lại uống nửa hũ.

      Hồ Quân sợ chóng mặt mà cắm đầu xuống, đây là lầu ba nếu cắm đầu xuống, cho dù chết người cũng ngã hỏng mất, vội vàng tới túm xuống.

      Đợi hai huynh đệ ra, Cẩm Thành mới hỏi Tả Hoành: "Ngươi nhìn thấy chưa? Là lớn lên chim sa cá lặn khiến Diệp tiểu gia đầu óc u mê hay là có chút tâm tư nho sử dụng thủ đoạn?"

      Tả Hoành lắc đầu: "Ngươi nhìn ý tứ của Diệp Trì , nếu nha đầu kia dùng thủ đoạn tốt rồi, tóm lại có thể thuận theo ý của , cũng khỏi phải bị hành hạ như thế, muốn dáng vẻ a! Cũng chỉ có thể coi là thanh tú, nhưng ở trong mắt Diệp Trì đó chính là tiên nữ, bằng cũng thể vừa thấy nha đầu kia liền làm ra chuyện ngu ngốc, về phần tính tình, như thế nào nhỉ, tại tuy rằng ở trong đại tạp viện ở phố Tỉnh Thủy, cũng có lai lịch gì, coi là thư hương thế gia, cha nàng là tú tài, nàng cũng đọc qua sách, rất có thể vì vậy mà bên trong có vài phần khí chất của người có học, nghèo nghèo nhưng thanh cao, bên ngoài nhìn rất mềm mại, nhưng bên trong tính tình cứng rắn, hiểu biết ít, tóm lại, câu thôi, chính là oan gia kiếp trước khắc tinh kiếp này của tiểu gia chúng ta."

      Phong Cẩm Thành hơi có chút ngoài ý muốn, ngược lại thế nào cũng nghĩ tới là loại người như vậy, nếu là người có tâm tư đúng là cần tốn sức, trong lòng chỉ cần có ham muốn, chỉ cần cho đầy đủ ngon ngọt, có chuyện nào là được, sợ là sợ loại có nhu cầu, Thánh nhân biết bỏ dục vọng mới thành được đại , người này khi suy nghĩ gì, ngươi có thể làm gì được nàng đây.

      Diệp Trì phú quý, lại hiển hách, lại si tâm, có ích lợi gì a, người ta muốn cuộc sống yên bình, chừng trong lòng còn cho rằng Diệp Trì tồi tệ, là con nhà giàu phải sống dựa vào tổ tông, đây mới đúng là có chút phiền phức.

      Tả Hoành thấy Cẩm Thành cũng nhíu mày, liền : "Có phải ngươi cũng cảm thấy khó hay , hay tiểu gia ta quay về hành động , làm như báu vật bằng, ai đụng vào cũng được, bằng theo cách của Hồ Quân, miễn giải quyết xong là được rồi, tính tình cương trực sao chứ, còn có cha nàng mà, bắt được cha nàng, tin nàng sợ chết, vấn đề là tiểu gia ta bỏ được, tục ngữ đúng quá mà, nỡ bỏ con nít sao bẫy được sói, tiểu gia đây chính là quá mềm yếu, để nha đầu kia bắt được thóp, sao cũng thể động đậy."

      Phong Cẩm Thành : "Cũng phải có cách nào khác mà."

      Tả Hoành nghe xong vội : " có biện pháp nhanh lên , ta làm cho , cũng đỡ phải bị giày vò theo , nhanh biện pháp gì ?"

      Cẩm Thành : " sử dụng chút ít mánh khoé để gây ấn tượng trong lòng nha đầu kia."

      Tả Hoành mắt sáng ngời: "Ngươi là. . ."

      Phong Cẩm Thành ghé vào lỗ tai , như vậy như vậy thầm hồi, Tả Hoành vỗ đùi: "cách này được đó, cứ làm như vậy , nhưng vị tiểu gia bên ngoài kia cũng ngốc, lỡ để nhìn ra phiền toái lắm."

      Cẩm Thành giơ chén lên nhấp chút: "Yên tâm , đến lúc đó trong ánh mắt còn nhìn được cái khác sao, nhìn tâm can kia của còn kịp đâu, việc thành hay biết, nhưng cũng có thể để cho nếm chút ngon ngọt."

      Thời Tiêu nào biết được có người muốn tính toán nàng đâu, đuổi Diệp Trì , nàng lại tiếp tục quay về cuộc sống yên tĩnh như trước kia, chỉ có cha nàng là ổn, biết làm sao lại cảm thấy Diệp Trì là người tốt, từ lúc biết Diệp Trì rời , liền ngừng hỏi Thời Tiêu: "Sao yên lành người lại mất, phải là ngươi đuổi chứ?"

      Thời Tiêu thở dài: " là thiếu gia nhà cao cửa rộng, mỗi ngày sơn hào hải vị lăng la tơ lụa, trải qua cuộc sống bần hàn như chúng ta, hai ngày này cảm thấy mới mẻ, nhưng mới mẻ qua , sao có thể tiếp tục ở với chúng ta được, lại sợ cha cản cho , liền thừa dịp mọi người có ở đây, xem như là con xua đuổi , những lời kia của cũng chỉ là chơi thôi, cha cũng đừng để ở trong lòng, mắc công người khác nghe thấy lại chê cười."

      Thời lão cha bị nữ nhi phá hỏng tâm tư, có chút được tự nhiên ho khan tiếng: " , nam tử độc thân, dù sao ở chỗ chúng ta cũng phải là chuyện tốt." xong vào nhà rồi.

      Thời Tiêu lúc này mới thở phào nhõm, bởi vì chuyện của Phan quả phụ, hai ngày này cũng ra ngoài, khi nhàn rỗi liền thêu hoa, thêu hai ngày, thêu được cái khăn tay, nghĩ cầm đến Phan gia bảo Phan quả phụ nhìn thử, nếu vừa mắt mới thêu tiếp.

      Nghĩ như vậy ngày thứ ba liền muốn tới chỗ Phan quả phụ chuyến, sáng sớm có chút việc vụn vặt nên trì hoãn chưa được, buổi trưa trời nắng to nên chuyển sang buổi chiều mới , thức ăn nấu xong hâm nóng để trong nồi, dặn dò Cẩu Tử giữ nhà, dọn dẹp chút liền ra cửa.

      Phải từ phố Tỉnh Thủy đến cửa hàng Phan quả phụ cũng coi là xa, đường tắt còn gần hơn, Thời Tiêu muốn sớm về nhà liền quẹo vào trong ngõ hẻm mà .

      tới lui mắt thấy chỉ còn rẽ hai con phố nữa là đến, nhưng lại bị lão bà bà tới chặn đầu, thấy bà ta đứng vững, hai bước phải dừng lại nghỉ lát, lưng còn đeo bó củi lớn.


      Thời Tiêu nghĩ đến chợ xa ở đằng trước, là nơi mua bán củi, mấy nơi này bán củi có lương tâm, bà bà tuổi lớn như vậy, còn giúp đưa về nhà mà lại để bà cõng như thế, còn có trong nhà bà có người , sao lại để bà mình thế này.

      nghĩ nghĩ thấy lão bà bà kia chạy tới trước mặt, cả người nghiêng cái, Thời Tiêu vô thức vội vươn tay đỡ bà cụ: "Bà lão coi chừng dưới chân, té là nguy hiểm lắm đó."

      Thời Tiêu xong cũng thấy lão bà bà , nhưng cũng ngẩng đầu lên, trời rất nóng mà đầu còn che tấm vải dày màu đen, cả đầu lẫn khuôn mặt được che chắn rất cẩn thận.

      Thời Tiêu thấy bà , còn tưởng là bà là được, vội vàng hỏi thêm câu: "Bà bà chỗ ở đâu, nếu xa ta đưa bà ."

      Bà bà Này còn chưa chịu ngẩng đầu, Thời Tiêu suy nghĩ chẳng lẽ là người câm, nghĩ đến bà cụ vừa rồi nhúc nhích, hay là bà ấy ngồi đợi ở chỗ này, nơi này cách cửa hàng Phan gia xa, bằng nàng gọi Phan quả phụ, biết bà ấy ở đâu, nếu như biết, tìm người gọi con cháu của bà ấy, cõng bà ấy về nhà tốt hơn.

      Nghĩ như vậy, liền với bà cụ: "Đằng trước xa có cửa hàng thợ may, ta cùng với chủ kia nhà quen biết, bà ở chỗ này đợi lát, đợi ta tìm người đến giúp đỡ bà." xong tới phía trước bước, ngờ bà bà khẽ vươn tay bắt lấy cánh tay của nàng, khí lực lớn có chút kỳ lạ.

      Thời Tiêu vừa quay đầu lại, nhìn thấy ống trúc tối om, Thời Tiêu thầm nghĩ xong nhưng muộn rồi, trong ống trúc phun ra làn khói, đợi nàng thấy khuôn mặt người đối diện cũng hôn mê.

      Lão bà bà khẽ vươn tay ôm lấy người, hất củi lưng xuống, kéo vải rách đầu xuống: "Ai ôi!!!, thực con mẹ nó nghẹn chết tiểu gia rồi, sao lại bắt gia giả làm kẻ ăn mày này chứ, Tả Hoành, Tả Hoành, huynh đừng có mà ở đó xem náo nhiệt nữa, mau tới hỗ trợ đem người , nếu để cho người ta nhìn thấy, đời minh của tiểu gia ở kiếp này bị phá hủy..."
      Last edited: 26/4/16

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      mấy a định làm ji đây??? hóng wa , định dàn cảnh hùng cứu mỹ nhân ah

    4. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      Thôi lại j nữa đây mấy cha ơi khéo hại luôn gia đó. tks edit nha

    5. thuythuy2203

      thuythuy2203 Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      998
      đúng là em chiến hữu sống chết có nhau nha :yoyo60: vì hạnh phúc bạn bè mà nguyện làm bà già bánh bèo....
      đọc đến đây mới thấy, make up thời xưa khéo còn đỉnh cao hơn cả bây giờ ấy chứ
      song ngư thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :