1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Ác Phu Cường Sủng Thê - Văn Hội (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 135: Áo choàng nhuộm máu (tiếp theo)
      Lam Phượng Hoàng

      Chính lúc này, ngoài lều trại cuồng phong gào thét, mưa to tầm tã trút xuống, có tiếng đao kiếm chém nhau lọt vào tai, mũi tên bắn lén xuyên qua màn mưa dày đặt mang theo cái rét tận xương, mũi tên chết chóc tiến vào, mục tiêu chính là Vũ Đế bùi ngùi xúc động.

      "Hoàng thượng cẩn thận." Quân Mục Vân lo lắng hô to.

      Lý Minh Kỳ chợt ngẩng đầu, mặt như phủ băng, tung người chắn trước người Vũ Đế, thanh Phượng kiếm trong tay cũng lập tức tuốt vỏ, tiếng giòn vang, cắt mũi tên phóng tới thành vô số đoạn rơi xuống thảm.

      Vũ Đế hề nháy mắt, cười khen: "Con dâu tài giỏi."

      Quân Mục Vân hết cách, "Hoàng thượng, lúc này phải là lúc đùa, xin ngài hãy nghiêm túc chút."

      "Hoàng thượng, Minh Kỳ ra ngoài xem thử." Lý Minh Kỳ xốc rèm cửa bước ra ngoài nhìn thoáng qua, dưới màn mưa lớn mịt mù phân trời đất, hai phe địch ta cùng chém giết, trong đó thấy bóng dáng Trọng Tam Lâu, nàng nhàng thở ra.

      Vũ Đế tùy ý phất phất tay, dặn dò câu cẩn thận rồi để nàng , đợi sau khi nàng rời khỏi, Vũ Đế thu hồi vẻ thoải mái mặt, mày nhíu lại thành hình chữ xuyên , "Qua tối nay, hy vọng ta có được giang sơn thái bình."

      "Hoàng thượng, quân tiên phong sắp xếp xong, chỉ chờ cá cắn câu, hôm nay nhất định khiến cho bọn họ đến mà có đường về." Tay phải Quân Mục Vân nắm chặt, tiếp theo lại lo lắng : "Hoàng thượng, gần đây ngài suy nghĩ quá nhiều rồi." Tóc ngày càng thêm bạc, cứ tiếp tục như thế cũng phải là chuyện tốt, là thần tử, càng thể thấy sầu lo.

      "Mục Vân à, ngươi ngồi , uống chén trà với ông bạn già này nào." Vũ Đế cười ha ha, tự nâng bình châm trà cho Quân Mục Vân, giọng điệu cực kỳ tự nhiên thân thiết, như hai quân thần bọn họ vẫn luôn ở cạnh nhau như thế.

      Quân Mục Vân nhăn nhó, nhận lấy chung trà, ngồi đối diện với ông, "Hoàng thượng, thần còn chưa chúc mừng ngài được làm ông."

      "Cũng nhiều năm, khổ cho thằng bé Quân Nho, đợi khi thằng bé trở về, ta nhất định phải bồi thường cho nó nhiều." Vũ Đế sắp đặt lâu, chỉ chờ cơ hội hôm nay.

      Trọng Tam Lâu võ công cao cường, huy động ba quân tuy có thể khiến lão ta tổn thất nặng, nhưng lại tiêu diệt được lão, bắt giặc phải bắt Tướng trước, bằng có giết nhiều lâu la hơn nữa cũng có tác dụng gì đâu? Lúc nào lão cũng có thể chờ thời cơ mà ngóc đầu dậy.

      Vũ Đế vẫn luôn nhẫn nhịn chờ đợi, cũng là đợi người có khả năng chi phối thiên hạ.

      Ngày này, ông đợi mấy chục năm, nay rốt cục cũng đợi được rồi.

      Vũ Đế thầm thở dài: con à, con thân là thái tử hoàng triều, cũng nên làm vài việc cho thần dân của mình rồi, đây cũng là tận tâm với trách nhiệm và nghĩa vụ của con.

      "Hoàng thượng, đây đều là việc bề tôi phải làm." Quân Nho có thể luôn ở bên làm bạn với hoàng tử chính là may mắn của nó, là may mắn của gia tộc Quân thị.

      Lý Minh Kỳ ra khỏi phòng, nhóm Ám Long vệ liền lập tức xông tới, "Chủ mẫu, bên ngoài mưa to gió lớn, ngài vẫn nên trở về phòng chờ đợi thôi."

      Lý Minh Kỳ quét mắt nhìn y cái, "Bớt nhảm , còn nhanh giết địch."

      Thống lĩnh Ngự Tiền Thị Vệ vừa bình tĩnh chỉ huy, vừa khiếp sợ thân thủ bất phàm của nhóm người áo xanh nào đó, nếu đối đầu sa trường, bọn thị vệ của gã nhất định nhường bước, nhưng đây là giang hồ chém giết, càng kéo dài càng chịu thiệt.

      Mùi máu tanh xông vào mũi, có của kẻ địch cũng có của phe mình, Lý Minh Kỳ tung người nhào vào vòng chiến, ra tay với kẻ dẫn đầu, mũi kiếm lóe ánh sáng trắng chói mắt trong mưa, mỗi lần đâm ra đều nhuộm máu tươi.

      Phương xa có vài bóng dáng tung người bay đến, người trong đó co tay thành trảo lao thẳng về phía Lý Minh Kỳ, nếu trảo này đánh trúng, tất nhiên tắm máu tươi.

      Lý Minh Kỳ nghe thấy tiếng gió sau lưng, mũi chân nhún , nghiêng người tránh thoát đòn sắc bén, quát lạnh: "Ngươi là ai?" Hình dáng người này khiến nàng có cảm giác quen thuộc, đáy lòng trầm xuống, lạnh lùng thốt lên: "Trọng Tam Lâu."

      Nam tử trung niên choàng áo đen cười ha ha, "Giang hồ xuất nhiều người tài, ngờ tay trói gà chặt cũng có thể chỉ trong chớp mắt trở thành Cao Thủ Tuyệt Thế." Lão vẫn ngừng, mỗi chiêu mỗi thức đều tràn ngập sát khí, qua hơn mười chiêu, giọng điệu lão liền biến đổi, quát: "Đệ tử chân truyền của thất đệ chính là người U cốc, sao lại cản đường ta."

      Lý Minh Kỳ hơi thở dồn dập, thân thể chịu khống chế nhàng lui về phía sau, ánh nhìn nghiêm trọng, sóng công kích mạnh.

      Thanh Phượng kiếm trong tay để ngang trước người ba tấc, tiếp theo run lên cách kỳ dị, thế kiếm như Du Long, lấy đất trời làm bút, dùng mưa làm mực, vẫy ra từng đợt rào cản, "Sư phụ từng , ngài nhập ma sâu, đầy tim đầy óc đều là mộng đế vương, người nếu có ngày ta và ngài gặp nhau, ta phải đánh cho ngài tỉnh mộng."

      P/S: Giải thích thêm lần nữa về cái nhìn của Quân Nho dành cho Kỳ Kỳ:
      Thứ nhất, trừ Lý Minh Kỳ và Sư phụ Vô Trần Tử, ko ai biết Kỳ Kỳ biết thân phận của Ngạn Khanh
      Thứ hai, ông vua này trốn các quan viên chạy lên núi thăm con trai, mục đích là để gặp con dâu và cháu trai
      Thứ ba, Nho biết thông qua cha ảnh, nhưng lại ko dám với 2 vợ chồng này, chắc sợ Ngạn Khanh khoảnh mông dzô mặt :061:
      Cho nên mới có cái liếc mắt đáng ngờ đó
      :013:

    2. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Co Lam sao chuong nay ngan the, thanks Co

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      hử? hơn 2000 từ mà còn chê ngắn? mình chết đây :yoyo25:
      phần đầu nằm ở trang 70 nhé

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Sorry Co, tai cai toi hong hot, ko thay phan dau..hi..hi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :