1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đời người bình thản - Nam Lâu Họa Giác (114C+1NT)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Gia đình cực phẩm
      Đọc mà ức chế quá:yoyo50:
      Sói hoang dã thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Gia đình cặn bã. :yoyo50::yoyo50::yoyo50:Lúc nào cũng muốn lấy đồ cửa người khác làm đồ của mình.:yoyo61: Sau đợt này đừng mong chu cấp gì nữa nhé:yoyo61:

    3. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      có bà mẹ chồng nào như zậy ko trời???

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38 :
      Editor : Nhạc Lam

      Mọi người im lặng ngồi xe taxi về nhà, Lý Thiến cũng đưa mấy đứa trẻ này về nhà, bọn họ trở về.

      Diệp Thiên Nhiên nhìn mẹ con hai người yên lòng, vẫn theo chân hai người cùng trở về trong phòng khách nhà họ Mạnh.

      Lý Thiến rảnh để ý , vừa ngồi xuống lại hỏi, "Tiểu Yên, xem mắt là có ý gì?" Vấn đề này khiến bà bứt rứt khó chịu suốt đường .

      "Mẹ, là như vậy." Mạnh Yên tường tận chuyện này, nhấn mạnh chuyện trước đó. Là tình huống bất ngờ. Sau lại đuổi người phụ nữ đó , hoàn toàn có tiếp tục phát triển. vẫn chưa vì sợ Lý Thiến nghi ngờ.

      Mặt Lý Thiến đỏ rồi lại trắng, bà lòng hiếu thảo với mẹ chồng, ngờ bà ta sớm tính toán với mình, quá vô sỉ. Chuyện đáng mừng nhất chính là Mạnh Yên vẫn ở bên cạnh giúp đỡ, nghĩ đến Mạnh Ngọc Cương khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, "Con ba con vô tội, nhưng theo mẹ, sợ là ba con cũng có ý định này nhỉ?” Đây là chuyện thể dễ dàng tha thứ.

      “Ba ba tuyệt đối có.” Mạnh Yên hoảng loạn, nghĩ hết cách giải vây cho Mạnh Ngọc Cương, giống như bất lực. “Mẹ, nên ly hôn với ba.”

      “Tiểu Yên, mẹ mệt mỏi.” Gương mặt Lý Thiến bất đắc dĩ, “Mẹ rất nản, chịu nổi việc với ba con nữa.”

      “Mẹ, nên nghĩ như vậy.” Mạnh Yên kéo tay của bà, bộ mặt khẩn cầu, “Mẹ… Nếu mẹ ngủ giấc, tỉnh dậy hết khó chịu.” Người tức giận làm gì cũng hối hận, mẹ cũng chỉ là nhất thời tức giận.

      Lý Thiến vỗ tay của , “Tiểu Yên, coi như ba mẹ ly hôn con có thể theo mẹ, dù thế nào con cũng là con của mẹ.”

      Mạnh Yên ràn rụa nước mắt, che lỗ tai muốn nghe lời như thế, “Con muốn sống với ba mẹ, con muốn phải xa cách.”

      “Đứa ngốc.” Lý Thiến sờ sờ đầu , khuôn mặt mệt mỏi, “Mẹ hơi mệt, về phòng nghỉ ngơi trước. Thiên Nhiên, con để ý Tiểu Yên.”

      Diệp Thiên Nhiên nghe vậy nhanh chóng đồng ý.

      Chờ Lý Thiến vào phòng, Mạnh Yên ngơ ngác nhìn cửa phòng, trong mắt nước mắt lại rơi.

      Thấy dáng vẻ thất hồn lạc phách, Diệp Thiên Nhiên khổ sở trong lòng, “Tiểu Yên.”

      Mạnh Yên chợt nhảy dựng lên, xông vào phòng của mình, nhào lên giường khóc lớn.

      Diệp Thiên Nhiên chạy vào, đóng cửa phòng, ngồi ở mép giường yên lặng nhìn . Qua hồi lâu vuốt lung , “Tiểu Yên, đừng khóc, mắt sung lên đẹp.” cũng biết phải an ủi như thế nào, thuận miệng như vậy.

      “Xinh đẹp có lợi ích gì?” Mạnh Yên giống như bị kích động, quay đầu hung dữ quay lại nhìn chằm chằm, chẳng qua trong mắt đều là nước mắt, vốn có tia oán hận, lớn tiếng thét chói tai, “Ba mẹ em muốn ly hôn.”

      Diệp Thiên Nhiên nhìn hồi lâu, lắc đầu , “Chuyện của người lớn chúng ta cũng làm chủ được, em khóc có thể làm gì?”

      Mạnh Yên tức giận, “Đáng ghét, có ý gì?” Có người khuyên như vậy sao?

      “Được rồi, đừng khóc.” Diệp Thiên Nhiên thay lau nước mắt, “ muốn ba mẹ ly hôn, chúng ta có thể nghĩ cách.”

      Mạnh Yên khí thế hung hăng mở to hai mắt, “Có cách gì? có sao?” vẫn chưa hết giận đâu.

      Diệp Thiên Nhiên cười, ‘Chúng ta thương lượng chút, xem có cách gì.”

      Mạnh Yên được an ủi, tâm tình thoáng bình tĩnh chút, đảo mắt nghĩ đến những chuyện khác, “Hừ, đáng ghét nhất chính là bọn họ, em tuyệt đối bỏ qua cho bọn họ.” Cả ngày chỉ muốn chia rẽ bọn họ, thể tha thứ.

      Diệp Thiên Nhiên kéo vào trong ngực, “Đừng nghĩ nhiều như vậy, trước hết lo chuyện ba mẹ của em.”

      Mạnh Yên thể làm gì, đành cố động não, nhưng suy nghĩ hồi lâu cũng nghĩ ra được, thể làm gì khác hơn là nhìn Diệp Thiên Nhiên cầu cứu, “ họ, giúp em nghĩ cách, nên để bọn họ ly hôn.” thông minh như vậy, cũng có cách.

      Diệp Thiên Nhiên vuốt tóc , “Có lúc ly hôn nhất định là chuyện xấu…” Người nhà họ Mạnh, phiền toái.

      Mạnh Yên giận dữ, trong mắt đầy vẻ hung ác, “Diệp Thiên Nhiên, gì vậy? Cái gì mà ly hôn?”

      “Được, chuyện này nữa, đừng nóng giận.” Diệp Thiên Nhiên khỏi cười khổ, nha đầu này lúc này giống như con nhím, thấy người nào là đâm người đó. Chẳng qua trong đầu thoáng qua ý nghĩ, khóe miệng lộ ra nụ cười, “Như vậy , nếu có thể làm cho bọn họ ly hôn, em có thể chấp nhận điều kiện của ?”

      Mạnh Yên hoài nghi nhìn , “Điều kiện gì?” có bản lĩnh này sao?

      tại chưa nghĩ ra, chờ nghĩ ra rồi .” Gương mặt Diệp Thiên Nhiên nghiêm túc, “Em có thể chấp nhận ?”

      Mạnh Yên nhìn chòng chọc hồi lâu, cũng nhìn ra điều gì mặt . Khẽ cắn rang gật đầu, “Được rồi, chỉ cần có thể giúp em giải quyết chuyện này. “Đây mới là chuyện quan trọng nhất, những thứ khác sau này hãy .

      lời định.” Gương mặt Diệp Thiên Nhiên cười tươi.

      Nhà họ Mạnh ảm đạm thê lương, Lý Thiến quyết định muốn ly hôn. Mạnh Ngọc Cương tuyệt đối chịu. Hai người giằng co liên tục, Lý Thiến đuổi ông ra khỏi phòng, hai người ở phòng khác tránh gặp mặt nhau. Khiến Mạnh Yên như lửa đốt, níu Diệp Thiên Nhiên để giải quyết.

      Diệp Thiên Nhiên ra mặt chuyện với Mạnh Ngọc Cương hồi lâu, cũng biết những gì. Cuối cùng Mạnh Ngọc Cương quyết định ở sân nuôi gà, chờ Lý Thiến bình tĩnh lị rồi .

      Mạnh Ngọc Cương thu dọn hành trang đơn giản dời đến sân nuôi gà, chẳng qua đến tối lại trở về gặp vợ con, Lý Thiến vẫn xa cách khó gần, Mạnh Ngọc Cương cũng giận.

      Về phần mỗi tháng cung cấp phí cho bà nội cũng ngừng. Khiến nhà bác cả đến đây đòi tiền, bị Mạnh Ngọc Cương nhàn nhạt câu, bây giờ ông cũng có tiền, tìm ông cũng vô dụng. Có lẽ lần này bọn họ cực kỳ hối hận, tiền bao giờ… có thể như nước chảy đưa đến trong tay bọn họ nữa. Vô cùng đau lòng!

      Sau khi Mạnh Yên biết trong lòng vô cùng vui sướng, còn đặc biệt chạy đến tin tức tốt này cho Lý Thiến. Chẳng qua là gương mặt Lý Thiến có biểu cảm gì, thấy bất kỳ phản ứng nào, khiến Mạnh Yên ngừng tức giận.

      Lúc học, Diệp Thiên Nhiên phải đến trường ghi danh. Lúc gần yên lòng dặn dò hồi lâu, đầu Mạnh Yên nhức.

      " họ, phiền, mau ." Mạnh Yên khoát tay, "Xe chờ ở dưới."

      " nhóc thối này, muốn đuổi như vậy sao?" Gương mặt Diệp Thiên Nhiên nản chí, lần trước vất vả mới có chút tiến triển, lại bị chuyện kia chen ngang. Thấy đau khổ chuyện của cha mẹ, cũng muốn ép . Lần này, nhóc này lại dứt khoát khôi phục mọi chuyện như cũ, khiến tức muốn hộc máu.

      " phải em lo cho bị trễ sao?" Mạnh Yên nghĩ tới chuyện, "Đúng rồi, chuyện ba mẹ em..." Giống như có gì tiến triển?

      Diệp Thiên Nhiên an ủi, "Chuyện ba mẹ nên gấp, từ từ . Chuyện này gấp được."

      "Cũng mấy ngày rồi, còn từ từ gì." Mạnh Yên bĩu môi bất mãn, "Lâu lắm rồi gia đình em có ăn chung bữa cơm."

      Diệp Thiên Nhiên xoa xoa tóc của , "Trước cho bọn họ thời gian, em phát ra mẹ em bình tĩnh hơn rất nhiều sao? Ngoài miệng có nhắc lại hai chữ ‘ly hôn’."

      "Ngoài miệng đề cập tới, trong lòng bà cũng biết nghĩ thế nào?" Mạnh Yên thấy bất ổn, vì chuyện của cha mẹ mà cực kỳ buồn bực.

      "Ban đầu mẹ em chỉ muốn ly hôn chẳng qua là nhất thời tức giận, bây giờ ba em cũng sáng suốt, cũng để ý đến bà nội và người nhà bác cả nữa." Diệp Thiên Nhiên tỉ mỉ phân tích cho nghe, nỡ để vui, "Mẹ em vô cùng bảo thủ, đối với phụ nữ, ly hôn là chuyện lớn, ba em vừa có phạm sai lầm nữa, đoán có lẽ chia cách."

      " sao? Vậy tốt." Mạnh Yên nghe vậy khỏi lộ ra nụ cười, "Em còn lo lắng hai người bọn họ muốn ly hôn, đến lúc đó lại muốn em phải chọn trong hai người." <d^d*l(q)d_

      "Chọn gì? Em cũng là người lớn." Diệp Thiên Nhiên khẽ đảo mắt, mặt lộ ra nụ cười ranh mãnh, "Nếu với ."

      " muốn chết à." Mạnh Yên khách khí đánh , chuyện lần trước cũng hào phóng so đo với , còn muốn sàm sỡ , có cửa đâu.

      Diệp Thiên Nhiên né, để cho đánh mấy cái. Nhìn đồng hồ tường đến giờ, khỏi kéo tay của , "Được rồi, em phải nhớ giữ khoảng cách với mấy đứa con trai, nên quá thân cận, biết ?" Cách quá xa cũng yên lòng! Chẳng qua có dự tính, khi trở lại gặp , có chuyện.

      "Tại sao?" Mạnh Yên cố ý chọc giận .

      "Bọn họ đều có ý tốt." Diệp Thiên Nhiên hiểu rất ý nghĩ của các nam sinh trung học cấp hai, đều là giai đoạn nam nữ dễ dàng có tình cảm với nhau. thể đề phòng!

      "Hừ" Gương mặt Mạnh Yên khinh thường, còn người khác nữa? Xem lại bản thân mình . Luôn thừa dịp chưa chuẩn bị giở trò với , nếu phải là có ý thức đề phòng mạnh mẽ, cũng biết bị chiếm bao nhiêu tiện nghi rồi.

      Diệp Thiên Nhiên sờ sờ mặt , bị tránh thoát. Chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài trong lòng, lưu luyến rời.

      Đưa Diệp Thiên Nhiên rời , Mạnh Yên cũng theo Giang Vũ đến trường học ghi danh. Mấy ngày trước Lâm Phương Phương , thời gian trường tựu trường tương đối sớm.

      Hai người cũng học chung lớp, nhưng chỉ cách phòng học. Trung học cấp hai có thể ở ký túc xá, giáo viên hỏi tình hình nhà bọn họ, để cho bọn họ ở nội trú. @4rum!d%d*l)d+d}

      Hai nhà Mạnh Giang đều ở gần, mỗi ngày chỉ cần mấy phút là có thể tới trường học. Đối với quyết định lần này, Mạnh Yên có dị nghị. Dù sao món ăn trong trường học này đa dạng, cũng có Lý Thiến tự mình nấu thức ăn ngon cho . Huống chi còn muốn chăm sóc mẹ, thể để cho mình mẹ đơn ở nhà.

      Nhiều bạn học quen cùng vào chung trường, cho nên cũng xa lạ gì. Chẳng qua là Tưởng Thi Vũ lại học cùng lớp, chỉ có thể khiến cho Mạnh Yên thầm thở dài, nghiệt duyên!

      Bạn học Tưởng này trước sau đều cao ngạo, luôn coi Mạnh Yên như khí, Mạnh Yên cũng có thể thở phào, dù sao nhóc đó cũng có sức lực làm tổn thương .

      Song bạn học Tưởng vừa vào trung học, được đông đảo nam sinh nhiệt tình hoan nghênh. Có rất nhiều nam sinh đưa thơ tình tặng quà, ngày ngày còn có người chờ phía ngoài cổng trường. Nghe từ ta thích ăn diện, điều kiện gia đình lại giàu có, quần áo giày dép đều là thời thượng, người cũng dài rất tốt, mỗi lần học trang điểm lộng lẫy, giáo viên trong trường học cũng gì. Theo tin đồn ba là Bộ trưởng bộ giáo dục, là người lãnh đạo trực tiếp của các giáo viên.

      ta cũng so sánh thành tích với Mạnh Yên nữa, có gì hay mà so. Thành tích của sớm rơi xuống trung bình, có tăng nữa. {d|d;l"q!d$}

      Hôm nay Mạnh Yên cúi đầu đọc sách, Tưởng Thi Vũ đột nhiên chạy tới, "Mạnh Yên, tôi có chuyện muốn , cậu ra ngoài chút."

      Mạnh Yên khó hiểu nhìn , hai người bọn họ luôn luôn xa cách, "Chuyện gì, có chuyện gì ở đây luôn ."

      Tưởng Thi Vũ dậm chân kiên trì , "Ra ngoài , tôi làm gì cậu."
      Last edited by a moderator: 14/12/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 39 :
      Editor : Nhạc Lam
      Mạnh Yên thấy kiên trì như vậy thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đặt sách xuống, cùng ra ngoài. Dù sao ở trong trường học có nhiều người như vậy, ta cũng làm gì được.

      Hai người tới bên cạnh bồn hoa ngồi xuống, đối diện có sân bóng rổ, có mấy nam sinh đầm đìa mồ hôi như mưa chơi bóng rổ, chung quanh có ít nữ sinh gương mặt say mê chăm chú nhìn.

      Tưởng Thi Vũ nhìn chằm chằm những nam sinh kia đến xuất thần, Mạnh Yên nhìn lên trời, có lầm hay , gọi ra nhưng lời nào, ý gì đây? Có chút nhịn được hỏi, "Có chuyện gì ?"

      Lúc này Tưởng Thi Vũ mới tỉnh táo lại, nhìn hồi lâu, muốn lại thôi, " họ cậu có người thích ?"

      Mạnh Yên đột nhiên giật mình, họ? ..." họ?" Chẳng lẽ thích họ? Nhưng kể từ lần công viên, hai người gần như có gặp nhau! Hôm nay lại vào trường quân đội...

      "Chính là Giang Vũ, người đó." Tưởng Thi Vũ chỉ vào sân bóng rổ.

      Mạnh Yên khỏi thở phào nhõm, nheo mắt lại nhìn kỹ, lúc này mới phát Giang Vũ cũng chơi cùng những nam sinh kia, "Tiểu Vũ à, ấy thế nào?"

      quên trong mắt người ngoài, Giang Vũ cũng là họ. Trong lòng khỏi thầm nghĩ, bạn học Tưởng nhờ vả hỏi tin tức Giang Vũ nhỉ? Còn nữa vì sao ta lại coi trọng Giang Vũ?

      Giang Vũ từ đến lớn được lòng nhiều thích, dáng dấp tuấn tú, tính cách ôn hòa, có rất nhiều người thầm mếm. chỉ lần thấy nữ sinh đưa thư tình cho cậu. Bước vào thời kỳ trưởng thành, vóc dáng cậu lại cao lớn, nay cao 1m78, khi cười lại rự rỡ như ánh mặt trời.

      ấy có người thích sao?” mặt Tưởng Thi Vũ có hơi ngượng ngùng.

      “Chuyện này sao.” Mạnh Yên do dự, nhìn có chút khỏi khẩn trương, trong đầu thoáng qua suy nghĩ. “Cậu hỏi có chuyện này để làm gì?”

      “Tôi…Tôi chỉ tùy tiện hỏi chút.” Tưởng Thi Vũ ngẩng đầu, lộ ra cái cổ trắng như tuyết, như công chúa kiêu ngạo, nếu nam sinh thấy, đoán chừng mất hồn. Dù ta muốn cái gì người ta cũng chấp nhận.

      Đáng tiếc là Mạnh Yên vốn ảnh hưởng, “Như vậy sao. Đây là chuyện riêng tư, tôi tiện tiết lộ.” Miệng lưỡi hách dịch, hừ, chịu , tôi cũng mặc kệ!

      Tưởng Thi Vũ giận dữ, trừng , “Cậu có ý gì, tôi cũng chạy tới hỏi cậu, sao lúc nào cậu cũng nghe theo?”

      “Bạn học Tưởng, biết cậu nghe theo là có ý gì? Chẳng qua tôi và cậu đối nghịch mọi nơi cũng có gì hay để .” Mạnh Yên cũng vui, người gì vậy?

      Tưởng Thi Vũ nổi giận, cắn môi, cố gắng cúi đầu, “Lúc nào tôi đối nghịch với cậu? phải là tôi… phải là so đo với cậu sao? Sao cậu còn như vậy? Cậu cũng quá nhen.”

      Mạnh Yên nhìn lên, người này mắc bệnh công chúa cũng rất nghiêm trọng. “Tôi nhớ tôi và cậu gần đây có gì để , đột nhiên cậu kéo tôi tới nơi này, chỉ vì những lới này? Vậy tôi rảnh, tôi về đọc sách.” so đo với ? Hừ, cho mình là nữ hoàng? Người khác phải nịnh nọt ta?

      Tưởng Thi Vũ nóng nảy, kéo lại , “Chờ chút. Cậu…cậu…Chúng ta giảng hòa .” dáng vẻ bố thí khiến người ta nhìn thoải mái chút nào.

      “Giảng hòa?” Mạnh Yên vòng vo đảo mắt, cười híp mắt , “Được rồi, tôi tiếp nhận, bây giờ có thể rồi phải .” Vị đại tiểu thư này lại đầu hàng nhân nhượng người có địa vị thấp, có lẽ là có điều cần giúp đỡ.

      “Này, cậu cũng là.” Tưởng Thi Vũ nén giận trong lòng nhưng gương mặt phải cố gắng nặn ra nụ cười, “Ngồi xuống trước, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”

      Mạnh Yên dứt khoát , tìm hiểu ràng, xem ta muốn làm gì? cũng đề phòng, “Hỏi chuyện gì?”

      Mặt Tưởng Thi Vũ đột nhiên đỏ lên xấu hổ cúi đầu, dùng giọng cực kỳ yểu điệu, “Có phải Giang Vũ có người trong lòng ? Hình như tôi chưa từng thấy ấy thân thiết với nữ sinh nào cả.”

      Lông tơ cả người Mạnh Yên dựng lên, vẻ mặt này bây giờ thích hợp với nàng này. Ngoài miệng thản nhiên , “Là sao? Tôi để ý.”

      “Mạnh Yên, tôi vòng vo với cậu nữa.” Tưởng Thi vũ nhịn được, công khai ám hiệu lâu như vậy. Mạnh yên chịu tiếp, là phiền phức. Biết vậy them vỏng vo làm gì. “Tôi cho cậu nghe, tôi thích Giang Vũ, tôi muốn theo đuổi ấy, cậu cũng nên phá đám.” Câu cuối cùng mới là quan trọng nhất.

      Từ Mạnh Yên bất hòa với , ai ngờ là người nhà Giang Vũ. Hơn nữa bọn họ còn rất thân thiết, nữ sinh duy nhất mà Giang Vũ thân thiết trong trường là Mạnh Yên, nghe Mạnh Yên thường qua nhà họ Giang ăn cơm, quan hệ rất thân. Nếu khích bác ly gián trước mặt Giang Vũ, Tưởng Thi Vũ thảm rồi.

      Mặc dù Mạnh Yên đoán đúng, nhưng nghĩ nàng gọn gàng dứt khoát, sững sốt hồi lâu , “bây giờ phải cứ lo học là tốt sao? Mặc dù thành tích Tiểu Vũ tốt, nhưng nếu như bị những chuyện khác phân tâm, sợ rằng thi toàn quốc đậu đại học. Bà nội ông nội và gia đình đều mong ấy đậu.” Chưa kể hai người bọn họ cũng hợp nhau, tính Giang Vũ ôn hòa như vậy, cũng chịu phục dịch cho công chúa kiêu ngạo.

      Mặt Tưởng Thi Vũ đỏ lên, “Tôi làm ảnh hưởng việc học tập của ấy, bọn tôi có thể trợ giúp lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ.

      Còn cùng nhau tiến bộ nữa! Mạnh Yên bĩu môi, “ phải rất nhiều nam sinh theo đuổi cậu sao? Cậu tùy tiện chọn người, sao lại nhớ thương Tiểu Vũ nhà chúng tôi?”

      “Những nam sinh theo đuổi tôi giống như con chó, tôi thích.” Gương mặt Tưởng Thi Vũ mơ mộng, “Tôi thích người dịu dàng, ồn ào như Giang Vũ vậy.” Những nam sinh vây quanh ta cũng thích, để cho bọn họ làm bạn trai của mình, quá thấp kém. Giang Vũ cũng rất tốt, vây quanh nịnh hót, cũng ra sức lấy lòng. Đẹp trai học tập lại tốt, chơi bóng rổ cũng hay. Để làm bạn trai của minh cảm giác rất có thể diện.


      Cả người Mạnh Yên run lên, "Cậu hiểu ấy thế nào? Đơn giản thích ấy như vậy, chuyện này cũng quá tùy tiện nhỉ?"

      Tưởng Thi Vũ cười, trong mắt sáng lên như tơ tưởng chuyện tình ."Làm sao tôi hiểu ấy? Tôi biết ấy cao bao nhiêu, nặng bao nhiêu, sở trường, sở thích, cái gì cũng biết."

      Mạnh Yên há to mồm, sao người này lại như vậy chứ? "Chuyện cậu thích ấy là chuyện của cậu, nhưng nên việc theo đuổi gì đó.”

      Gương mặt Tưởng Thi Vũ hung hồn, “Tại sao thể ? Tôi thích ấy, ngại mất mặt.”

      Mạnh Yên nhịn xuống xúc động muốn thét chói tai, có phải nàng xem quá nhiều phim của Quỳnh Giao hay , cứ nghĩ tình vô song có thể chiến thắng tất cả, những người phản đối là người xấu, tình cảm trong sang, tất cả mọi người nên chúc phúc. nàng này khiến người ta nên lời.

      Mạnh Yên liếc mắt bình tĩnh cố thuyết phục nàng, “Nhưng cậu có nghĩ tới hay , chuyện này ảnh hưởng Tiểu Vũ. Cậu có chỗ dựa, cái gì cũng sợ. Nhưng mà Tiểu Vũ sao? Nếu như cậu khiến các giáo viên biết, họ nghĩ về ấy như thế nào? Các giáo viên ghét nhất là chuyện học sinh chuyện đương, đâu phải cậu biết. Đến lúc đó lại ảnh hưởng cả cậu. ấy chỉ muốn toàn tâm toàn ý thi đại học.”

      “Sợ cái gì? phải là thi đại học sao? Tôi với ba tôi tiếng, để ông ấy giúp Giang Vũ chọn trường. phải là chuyện rất đơn giản sao?” Gương mặt Tưởng Thi Vũ tràn đầy qua m tâm, “ biết các cậu nghĩ sao vậy? Về phần chuyện thi đại học lại quan trọng như vậy sao?”

      Mạnh Yên thầm chế giễu, lời này giống như trường học khắp thiên hạ đều là của nhà ta, ta muốn cho người nào người đó vào. Nhà ta có khả năng lớn như vậy sao? Chưa kể ta chuyện bọn họ khổ cực cố gắng đáng đồng? Nhà ta có khả năng liên qua gì đến bọn họ chứ? Bọn họ mới cần dựa vào cửa sau thi đại học, hoàn toàn có thể bằng bản lĩnh của mình.

      Thấy im lặng rất lâu lời nào, Tưởng Thi Vũ nhịn được , “Này, lời tôi có vấn đề gì ?”

      Mạnh Yên bất đắc dĩ liếc mắt, “Có vấn đề rất lớn, những lời này cậu tôi thích nghe, có lẽ Giang Vũ cũng thích nghe.” Vị đại tiểu thư này từ đầu đến cuối cùng hướng với bọn họ, quả nhiên phải là người cùng thế giới.

      Tưởng Thi Vũ rất bất mãn, “Cậu có ý gì? xem.” Lời ta ràng như vậy, lẽ Mạnh Yên còn chưa hiểu sao?

      “Cậu nghĩ thế nào là chuyện của cậu, nhưng nên áp đặt lên người bọn tôi, Giang Vũ luôn dựa vào bản lĩnh của mình, cho tới bây giờ có chuyện cửa sau.” Mạnh Yên có hơi nhức đầu, có Lẽ Giang Vũ nhức đầu hơn, sao lại bị ta để ý nhỉ? là quá phiền phức!

      “Tôi có ấy cửa sau đâu?” Đôi mắt Tưởng Thi Vũ trợn to mù mịt, “Ai da, cậu gì vậy? Tôi nghe cậu cũng muốn hồ đồ.”

      “Nếu cậu chưa , tôi lại, nên ảnh hưởng việc học tập cuả Giang Vũ, nếu người nhà của ấy cũng chấp nhận.” Mạnh Yên xong đứng dậy , quả hai người ở hai thế giới khác nhau, vốn dĩ hợp.

      “Ai da, Mạnh Yên đứng đó cho tôi, tôi còn chưa hết!” Tưởng Thi Vũ hét to.

      Mạnh Yên ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn về phía trước. Tưởng Thi Vũ dậm chân theo.

      “Tiểu Yên, cậu ta sao vậy? Có phải lại bắt nạt cậu ? ” Giang Vũ đầy mồ hôi chạy tới, trong lúc vô tình nhìn thấy luôn đối đầu dứt với Mạnh Yên kia, khỏi rất lo lắng chạy tới

      “Cậu ta…Cậu biết” Mạnh Yên chăm chú nhìn mặt của cậu, chẳng lẽ cậu cũng có ý định này ?

      Giang Vũ lộ ra nụ cười như ánh mặt trời, “ gì ngốc vậy, phải là người vẫn hay đối nghịch với cậu sao ? Tất nhiên là nhớ cậu ta.”

      sao ? phải hai người gặp nhau ở chỗ khác sau ? ” Mạnh Yên nghi ngờ nhìn cậu.

      Giang Vũ bị hỏi ngây ngẩn cả người, gãi gãi đầu, “ có , cậu ta là kẻ thù của cậu, sao tớ lại gặp cậu ta?” Trong lòng Giang Vũ, Mạnh Yên chính là bạn bè tốt nhất cũng như em của mình, người nào cũng thể bắt nạt !

      “ Hì Hì” Mạnh Yên nở nụ cười, lời này cảu Giang Vũ đủ tàn nhẫn, nếu Tưởng Thi Vũ nghe được tức hộc máu. “ từng thôi, bây giờ có nữa.”

      Giang Vũ gật đầu, “Tuy vậy, dù sao từ cậu ta gây chuyện với cậu, nên vẫn đề phòng.” Cậu từng thấy dáng vẻ phách lối của ta, đặc biệt là thái độ với Mạnh Yên khiến người ta thích.

      “Ừ.”Mạnh Yên cười híp mắt, bằng thái độ này của Giang Vũ, Tưởng Thi Vũ làm gì cũng theo đuổi được cậu.

      “Vậy cậu trở về , có chuyện gì cứ tới tìm tớ.” Giang Vũ nhớ tới họ dặn dò, cảm giác trách nhiệm trọng đại sâu sắc.

      “Biết.” Mạnh Yên thấy cậu chơi trán đầy mồ hôi, lấy khăn giấy ra đưa cho cậu, “Tiểu Vũ, cậu chơi xong trở về học .”

      “Được.”Giang Vũ nhận lấy khăn lau trán.

      Mạnh Yên nhìn lướt qua, thấy bạn học Tưởng hâm mộ nhìn chằm chằm bọn họ, bộ rất muốn tới đây nhưng lại dám tới, kéo tay Giang Vũ rời .
      Last edited by a moderator: 14/12/16
      thuyt, KisaragiYue, Chris2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :