1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 77
      Phó Tạ trong ngự hoa viên, thấy trong vườn hoa mặc dù tàn lụi, thế nhưng các nhánh cây được treo đầy hoa giả làm từ vải bông, được những chiếc đèn liêu ti tinh xảo treo các cột đèn chiếu vào, màu vải sặc sỡ phảng phất giống như cung điện trời cao.

      cúi đầu thầm than thở tiếng, theo tiểu thái giám tới Tĩnh Thủy Các.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa sớm đợi ở đó rồi.

      Khí trời lạnh như vậy, mà nàng ta đầu đội vòng hoa, người mặc áo choàng lông chim thêu mẫu đơn đỏ thẫm, thân mình đứng ở phía trước Tĩnh Thủy Các.

      Phó Tạ tới, đứng ở sau lưng nàng ta hai ba bước, chắp tay trầm giọng hành lễ: "Vi thần gặp qua trưởng công chúa."

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa bỗng dưng quay đầu lại nhìn Phó Tạ, đôi mắt ngấn lệ: "Ngươi... Ngươi biết ... Biết lòng ta... Mỗi lần thấy ta còn cấp bậc lễ nghĩa chu toàn như vậy... Đâm vào trái tim ta..."

      Phó Tạ cau mày lại: "Trưởng công chúa, vi thần và nội tử hứa hôn từ thuở , bởi vậy chưa bao giờ có ý nghĩ an phận với trưởng công chúa."

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa cười gượng tiếng, ngửa đầu nhìn chằm chằm Phó Tạ, chậm rãi đến gần, giọng khàn khàn: "Nếu như nữ nhân họ Hàn kia chết sao?"

      Phó Tạ nghe vậy mắt phượng híp lại: "Nếu người nào dám động đến đầu ngón tay của nội tử, vi thần liều cả tính mạng thân gia, cho dù phải dùng thời gian cả đời, cũng nhất định khiến người đó, cùng với cha mẹ huynh đệ của người đó chôn cùng."

      Giọng của lớn, ngữ khí cũng nhàn nhạt, tuy nhiên lại mang theo lạnh lẽo thấu xương, tiểu thái giám đứng ở cách đó xa khỏi sợ run cả người.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa nghe ra ý trong lời của Phó Tạ, mặt nàng ra nụ cười rực rỡ, giật áo choàng người ra, lộ ra chiếc áo ngực đỏ thẫm siết chặt bộ ngực đẫy đà trắng như tuyết, trong giọng mang theo nỗi xót xa vô hạn: "Phó Tạ, ta cầu làm chính thê của ngươi, ta chỉ cầu ngươi có thời gian hãy đến nhìn ta cái, chỉ cầu ngươi bồi bồi ta..."

      Nàng đến gần Phó Tạ, nơi đầy đặn trắng như tuyết chạm vào người Phó Tạ.

      Trong mắt Phó Tạ Phượng lên chút kiên nhẫn, lui về sau bước, tránh qua, né bộ ngực sữa của Vĩnh Thọ trưởng công chúa, trầm giọng : "Trưởng công chúa, xin chớ quên lời vi thần hôm nay."

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa vì màn kịch tối nay, hạ quyết tâm từ rất lâu, nghĩ tới lại nhận được đối đãi như thế của Phó Tạ, khuôn mặt trướng đến đỏ bừng, châu lệ trong đôi mắt mỹ lệ nhàng rơi xuống, giọng run rẩy: "Phó Tạ, trái tim ngươi độc ác..."

      Phó Tạ lui về sau mấy bước: "Vi thần cáo lui!"

      xoay người lại nghênh ngang rời .

      Tiểu thái giám vội vàng hành lễ với Vĩnh Thọ trưởng công chúa, vội vàng theo.

      Sau khi Phó Tạ ra khoảng, liền nghe sau lưng truyền đến tiếng khóc tê tâm liệt phế. Bước chân khẽ ngừng lại, nhưng nhìn cũng nhìn liền nhấc chân rời , có a , hà tất lại trêu chọc những nữ nhân khác? Nếu như có ý định trêu chọc, thay vì dây dưa với đối phương, bằng đem chuyện này ràng!

      Hàn cùng cùng Phó hoàng hậu cười .

      Nàng tuy rất thích Phó hoàng hậu, nhưng cũng biết thân phận của mình, chuyện gì cũng phải suy nghĩ cẩn thận, trong thân thiết cũng có chừng mực.

      Phó hoàng hậu vốn thấy nàng tuổi còn , liền có chút ý tứ thăm dò, lúc này thấy cách nàng cư xử có chuẩn mực, trong lòng rất là hài lòng, càng thêm thân thiết.

      Lúc này nữ quan thiếp thân Sở Nhã của hoàng hậu lên kính cẩn hành lễ, dò hỏi: "Hoàng hậu nương nương, tại bày trà bánh luôn ?"

      Phó hoàng hậu gật đầu.

      Sở nhã mang theo hai cung nữ rất nhanh liền bày xong trà bánh.

      Hàn thấy Phó hoàng hậu muốn trà hoa quả, hơi do dự, liền cũng muốn trà hoa quả.

      Phó hoàng hậu lại cười : "A , muội cần quản ta, muốn uống gì uống cái đó!"

      Hàn mắt to mang theo hiếu kỳ nhìn Phó hoàng hậu.

      Phó hoàng hậu nhìn Sở Nhã.

      Sở Nhã vừa châm trà cho Hàn , vừa : "Thái y vừa mới xem mạch bình an, hoàng hậu nương nương có thai rồi!"

      Hàn nghe vậy mừng rỡ, vội vàng đứng dậy nhìn Phó hoàng hậu hành lễ chúc mừng: "Chúc mừng tỷ tỷ! Chúc mừng tỷ tỷ!" Nàng vui mừng thay Phó hoàng hậu.

      Phó hoàng hậu mất tự nhiên thả chén ngọc bích tinh xảo trong tay ra, lại cười : "Mới hơn tháng, còn chưa lộ ra mà!"

      Sau khi Hàn ngồi xuống, vẫn vui mừng, mắt to sáng lóng lánh: "Tỷ tỷ có thai, tốt!"

      mặt Hứa Lập Dương đứng hầu bên cười vui vẻ, cũng hành lễ chúc mừng: "Chúc mừng hoàng hậu nương nương!"

      Phó hoàng hậu cười dịu dàng nhìn Hứa Lập Dương.

      Cũng lâu lắm, Sở Nhã tiến lên hành lễ, dâng danh mục quà tặng:" hoàng hậu nương nương, vật ban thưởng đều đủ cả, kính xin người xem qua."

      Phó hoàng hậu nhìn nhìn, thấy cũng thỏa đáng liền gì nữa.

      Hàn biết Phó hoàng hậu sau khi có thai, càng thêm cẩn thận, liền thể ngồi lâu , miễn cho Phó hoàng hậu cùng ngồi vất vả, tìm cơ hội liền đứng dậy từ biệt.

      Phó hoàng hậu lại giữ lại phen, thấy giữ được, liền tự mình đứng dậy tiễn Hàn rời khỏi.

      Ra khỏi Liệu Hoa điện, Phó hoàng hậu ngừng chân, đứng ở trước điện đưa mắt nhìn Hứa Lập Dương cùng Hàn rời .

      Ra khỏi cửa thuỳ hoa Liệu Hoa điện, Hàn nhịn được quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát dưới vầng sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng của đèn lồng, Phó hoàng hậu tiêu điều đứng ở đó, tuy rằng được cung nữ thái giám vây quanh, thân thể của nàng lại có vẻ độc lạnh lẽo.

      Trong lòng Hàn khỏi có chút khó chịu.

      Hứa Lập Dương thấy thế, thấp giọng : "Đây là nương nương năm ấy tự mình lựa chọn." song song với việc nàng lựa chọn thân phận tôn quý nhất thiên hạ này, đồng thời cũng phải chấp nhận trái tim hàng đêm trời nước màu.

      Trong lòng Hàn khó chịu, chậm rãi ra ngoài, thấp giọng : "Ta tình nguyện nhất phu nhất thê trường tương tư thủ (1 chồng 1 vợ chắp tay bên nhau cho đến trường cửu), cũng giảm bớt..."

      Hứa Lập Dương nghe vậy, nhớ tới Vĩnh Thọ trưởng công chúa liên tục ngấp nghé Phó Tạ, bàn tay giấu trong cẩm bào đỏ thẫm lặng lẽ nắm chặt, thấp giọng : "Thiếu phu nhân, người yên tâm."

      Hàn khỏi nở nụ cười, liếc Hứa Lập Dương: "Lời này dường như nên với Phó Tạ của chúng ta!"

      Hứa Lập Dương: "... Nô tài lỡ lời."

      Hàn thấy noãn kiệu của mình ở ngay phía trước, Tẩy Xuân và hai tiểu thái giám đợi ở đó, lại nhìn Hứa Lập Dương, hỏi: "Ngươi vì sao ăn mặc mỏng như vậy?"

      Hứa Lập Dương sững sờ: "Nô tài luôn luôn như thế..." bởi vì võ công cao cường, cho nên quan tâm nóng lạnh.

      "Ngày mai ta sai người đem cho ít áo bông," Hàn chân thành , "Ngươi ở nơi nào?"

      Hứa Lập Dương trầm ngâm chút: "Ngày mai nô tài tới quý phủ lấy!"

      Thấy Hứa Lập Dương khách khí với mình, trong lòng Hàn lúc này mới hơi có chút dễ chịu, cười dịu dàng : "ta cho người chuẩn bị tốt chờ ngươi!"

      Hứa Lập Dương sợ Phó Tạ lại bị Vĩnh Thọ trưởng công chúa ngăn lại, lo lắng Hàn vừa vặn nhìn thấy màn như vậy, liền chỉ thị tiểu thái giám tìm hiểu trước, tiểu thái giám rất nhanh liền trở về: "Bẩm báo tổng quản, Phó điện soái ở cửa cung chờ phu nhân!"

      Hứa Lập Dương lúc này mới yên lòng lại.

      Phó Tạ khoác áo choàng đứng ở bên ngoài cửa cung, Phó An mang theo binh sĩ hộ tống dắt ngựa vây quanh ở phía sau .

      Thấy noãn kiệu của Hàn ra ngoài, Phó Tạ như trút được gánh nặng nghênh đón, cách màn kiệu hỏi: "Gặp qua tỷ tỷ chưa?" muốn kiểm nghiệm chút bên trong có phải Hàn hay .

      Thừa Dận Đế từng trải qua chuyện hoang đường, thê tử của Lễ Bộ Thị Lang Thạch Trung Giai trước kia vừa vào cung chầu mừng, kết quả cỗ kiệu mang về nhà, ra cũng phải Thạch phu nhân, mà là cung nữ trong tẩm cung của Thừa Dận Đế.

      Trong nội cung chỉ có Thừa Dận Đế là nam nhân chân chính, nhưng tên nam nhân này chút tiết tháo cũng có, cho nên cho dù có cao thủ Hứa Lập Dương thiếp thân bảo hộ, trong lòng Phó Tạ vẫn còn có chút lo lắng cho an toàn của Hàn .

      Hàn nhịn cười : "Gặp rồi."

      Giọng nũng nịu, rất êm tai, đích là Hàn .

      Phó Tạ lúc này mới yên lòng lại, nhận dây cương, đạp lên ngựa, ngựa nhìn Hứa Lập Dương chắp tay, đầu dẫn noãn kiệu rời .

      Hai vợ chồng trở lại nội viện nhà chính, cởi áo khoác ngoài ra.

      Từ ma ma vô cùng vui mừng, chỉ huy Nhuận Thu hầu hạ Phó Tạ và Hàn rửa tay.

      Hàn vừa rửa sạch tay, bôi nước hoa hồng, Phó Trữ tới hồi báo đồ ban thưởng trong cung đến.

      Hàn nhìn Phó Tạ, thấy ngồi xuống giường gấm, bưng chén trà uống rồi, liền thuận miệng hỏi: "là cái gì vậy?"

      Phó Trữ cầm tờ danh sách ban thưởng đọc: "Kim ngọc như ý tất cả thanh, cung gấm mười bảy, cung lụa mười bảy, mực quý hai hộp..."

      Hàn ở ngồi xuống giường gấm, lẳng lặng nghe xong, dặn dò Tẩy Xuân: "Ngươi và Phó Trữ cùng ghi chép nhập kho !"

      Tẩy Xuân đáp "Vâng", cùng Phó Trữ vội vàng ra.

      Từ ma ma cười tủm tỉm nhìn đôi Kim đồng ngọc nữ ngồi giường gấm, quả thực là nhìn thế nào cũng thấy đủ.

      Hàn thấy Từ ma ma vẫn chà xát tay, liền biết Từ ma ma nhất định làm thức ăn khuya cho mình, nhưng lo lắng Phó Tạ quy củ lớn, dám mở miệng.

      Nàng mỉm cười liếc Phó Tạ, lúc này mới hỏi Từ ma ma: "Ma ma, con đói bụng, người có chuẩn bị thức ăn khuya ?"

      Từ ma ma thấy gia rũ mắt xuống chuyên tâm thưởng trà, giống như có phản đối, liền liên tục gật đầu: "Ta cho người thu thập phòng bếp nội viện, chuẩn bị bánh củ mài nhân đậu đỏ, bánh đậu hà lan, bánh bột hoa quế và bánh bột củ ấu, còn có [1], canh cua và sò..."

      [1] Ngũ trân xắt lát

      Phó Tạ nghĩ tới Từ ma ma chuẩn bị nhiều thức ăn khuya như vậy cho Hàn , khỏi lắp bắp kinh hãi, giương mắt nhìn Từ ma ma.

      Từ ma ma thấy cặp mắt phượng xinh đẹp kia của gia nhìn mình, khỏi có chút khẩn trương, giọng càng càng ... bà rốt cuộc ý thức được mình có hơi thiên vị, chuẩn bị đều là thứ nương thích ăn.

      Hàn mang theo cảnh cáo nhìn Phó Tạ, sau đó cười dịu dàng trấn an Từ ma ma: "ma ma, sao tất cả đều là món con thích ăn? gia của mọi người thích ăn thanh đạm chút, hoàng hậu phải thưởng gạo lục huề sao? Bảo người dùng gạo nấu cháo, điểm tâm rau xanh xào cẩu kỷ, gà rừng xào măng là được rồi!"

      Nàng những món này tất cả đều là món thường ngày Phó Tạ thích ăn.

      Phó Tạ khỏi nhìn Hàn , trong mắt phượng mang theo ý cười.

      Từ ma ma mang người vội vàng rời , đám người Nhuận Thu cũng lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại có Phó Tạ và Hàn .

      Phó Tạ thả chén trà trong tay ra, nghiêm trang nhìn Hàn : "A , lời muội lúc chạng vạng tối vẫn chưa quên sao?"

      "Chạng vạng tối muội rất nhiều lời, huynh là câu nào?"

      Phó Tạ rũ mắt xuống, lông mi dài che sóng mắt tĩnh mịch: “ phải muội ta... nhanh sao?"

      Hàn nhíu lông mày nhớ lại, khuôn mặt dần dần đỏ lên... Nguyên văn của nàng là "Huynh mỗi lần cũng rất nhanh kêu gào"

      Ánh mắt của nàng ngập nước liếc Phó Tạ, giải thích: "Huynh phải ... khi dễ muội rồi sao? Sao còn dây dưa..." Chạng vạng tối hôm kia Phó Tạ làm hoài dứt, làm cho nàng có chút chịu nổi...

      Phó Tạ muốn chuyện, thấy Từ ma ma xốc mành gấm cửa nhà chính lên rồi, liền nhìn Hàn sâu, giọng lành lạnh: "Buổi tối tính toán kỹ càng lại với muội."

      Hàn : "..." lúc này nàng bị cái liếc mắt bao hàm thâm ý của Phó Tạ có chút đứng ngồi yên, khuôn mặt cũng có chút nóng...
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, Mieu1810, tart_trung42 others thích bài này.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Thank nàng

    3. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Hình như còn thiếu khúc chương 76 phải ?

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      chuong 76 raw nó vậy đó các nàng ơi, ta cũng thấy thiếu mà lục lục lại cũng có vậy thôi, biết sao nữa
      Trà Xanh, hirarilinhdiep17 thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 78
      Từ ma ma chỉ huy bọn nha hoàn ra ra vào vào, ở bàn bát tiên phía tây phòng khách xếp bàn lớn thức ăn khuya, lúc này mới mời Hàn và Phó Tạ qua dùng.

      Hàn sợ Phó Tạ bất mãn với Từ ma ma, nhịn cười ngượng ngùng qua, tay chụp tay Phó Tạ, khẽ đung đưa, khuôn mặt nhắn cười ngọt như mật, giọng ngọt như mật: "Ca ca, cùng muội qua !"

      Phó Tạ mặt biểu tình "ừ" tiếng, theo Hàn dậy vào phòng khách.

      Hàn Thầm mấy năm nay vẫn đảm nhiệm chức Trấn Nam Tướng quân. Hàn theo cha mẹ ở tiểu thành Ngọc Khê Nam Hải lớn lên, từ liền thích ăn sò, trai, cua hoa và các loại hải sản, luôn ăn đủ. Nhưng sau khi đến phương bắc, bởi vì đồ tươi sống khó có được, liền được ăn thường xuyên như trước kia, nên càng thêm thèm hải sản.

      Sau khi nàng ngồi xuống bên phải Phó Tạ, trước đánh giá điểm tâm đầy bàn phen, thấy chẳng những có nghêu sò, còn có món con trai xào gừng và ớt đỏ cùng với sò biển cháy tỏi, liền rất vui vẻ, gắp con sò biển bỏ vào trong đĩa mã não trắng trước mặt, cầm dao bạc cạy thịt ra.

      Phó Tạ biết nàng thích ăn hải sản, những món hải sản này là lấy từ chỗ Thừa Dận Đế, liền mỉm cười nhìn Hàn hoạt động.

      Ai biết Hàn lại lập tức ăn, mà ldùng chiếc đũa kẹp cho Phó Tạ: "Ca ca, huynh nếm thử xem!"

      Phó Tạ quả thực rất kinh ngạc, Hàn lại có thể chủ động mời ăn hải sản?

      Trong lòng suy nghĩ, mắt phượng khẽ đảo, ra hiệu Hàn đút ăn.

      Hàn liếc Từ ma ma và Hoán Hạ đứng hầu ở bên.

      Từ ma ma khỏi cúi đầu cười cười, kéo Hoán Hạ cùng ra.

      Hàn thấy có người đứng ngoài xem, liền vui vẻ đem thịt sò bỏ vào trong miệng Phó Tạ, sau đó tay chống cằm cười tủm tỉm hỏi: "Ca ca, ăn ngon khôngsao?"

      Phó Tạ thấy Hàn nịnh bợ như thế, mông đít chỉ thiếu mọc ra cái đuôi trắng phe phẩy nữa thôi, khỏi sinh lòng thương tiếc, ấm giọng : "ngon."

      Lại : “ phải muội đói bụng sao? mau ăn !"

      gắp cin sò biển, cạy thịt ra cho Hàn .

      Món sò biển cháy tỏi này là món sở trường của Từ ma ma, Hàn từ rất thích ăn.

      Nàng chậm rãi thưởng thức thịt sò Phó Tạ lấy ra cho nàng, cảm thấy vị sò biển ban đầu tràn ngập quanh đầu lưỡi, vị thịt vừa ngon vừa ngọt, vừa cắn vào thấy ngọt ngào liền nhai vô cùng mạnh mẽ, phải là ngon vô cùng, liền năn nỉ Phó Tạ: "Ca ca, muội muốn nữa!"

      Phó Tạ nghe vậy rũ mắt xuống, cảm giác, cảm thấy những lời này của Hàn nghe là lạ, bên suy nghĩ, bên lại cạy thịt sò ra cho Hàn .

      " Trù nghệ của Từ ma ma là tuyệt nhất rồi !" Hàn liên tục tán thưởng, "Ca ca, muội còn muốn ăn con sò!"

      Bữa tiệc khuya này bị Hàn ăn hoài kết thúc.

      Nàng bên hưởng thụ mỹ thực, bên vụng trộm nhìn Phó Tạ, ý đồ tìm cơ hội tránh né cái gọi là "Buổi tối tính toán kỹ càng với muội" của Phó Tạ.

      Phó Tạ tất nhiên biết tiểu tâm tư của nàng, cũng bóc trần, vẫn vô cùng tốt bụng chiếu cố Hàn .

      Mónrau xanh xào cẩu kỷ đặc biệt làm cho , gà rừng xào măng và gạo thơm nầu cháo dọn lên hơi trễ, lúc Phó Tạ bắt đầu dùng cơm, Hàn Dùng xong bữa ăn khuya, nhà chính rửa mặt .

      Đêm nay nàng ăn đồ ăn có mùi, sợ hun Phó Tạ, rửa mặt vô số lần, lại dùng trà đặc súc miệng nhiều lần, vẫn chưa yên tâm, liền ngậm trà thơm bạc hà vào tắm.

      Phó Tạ Dùng xong bữa ăn khuya ra, phát trong phòng ngủ yên tĩnh.

      Từ ma ma có chút lúng túng thấp giọng bẩm báo: "Bẩm gia, nương... nương tắm xong liền buồn ngủ..." nương là quá tuỳ hứng, tối thiểu phải đợi gia cùng ngủ chứ!

      Phó Tạ thản nhiên : "Các ngươi đều lui ra !"

      Từ ma ma lo lắng dẫn mọi người lui xuống.

      Phó Tạ vào phòng ngủ, thấy màn trướng bạch lăng thêu hoa đào trước giường hoa lê được buông xuống, toàn bộ đèn trong phòng tắt, chỉ có đèn minh giác mạ vàng là vẫn còn sáng.

      Trong phòng ánh sáng lờ mờ, trong lò xông hương ở phía đông đốt hương hoa lê, mùi hoa lê thoang thoảng, rất ấm áp yên tĩnh.

      cười khẽ tiếng, xoay người lại vào phòng tắm.

      Ngoại trừ ngủ đặc biệt sâu, Hàn còn có điểm ổn, nàng chỉ cần ăn no bụng liền thèm ngủ!

      Buổi tối nàng tắm xong ra, trước lò xông hương hong khô tóc dài, mắt cũng mở ra được, vừa chui vào ổ chăn liền ngủ mất.

      Hàn ngủ như heo , Phó Tạ tắm rửa xong ra, gọn gàng lột sạch quần áo ngủ thêu hoa người nàng, cởi nàng cởi sạch còn thứ gì mới ôm vào trong ngực kéo chăn gấm lên.

      Phó Tạ vừa tắm xong, người có hơi lạnh.

      Hàn có lẽ là quá thoải mái, nhắm mắt lại vùng vẫy nửa ngày ở trong ngực Phó Tạ, nhưng thủy chung thể giãy giụa ra khỏi tay chân thon dài giống như gông cùm xiềng xích của Phó Tạ, đành phải cam chịu số phận mà ôm lấy Phó Tạ, dùng cơ thể ấm áp của mình sưởi ấm cho .

      Thấy Hàn ngủ ngoan như vậy, Phó Tạ có chút đành lòng lay tỉnh nàng, liền dùng bộ phận trướng đau chống lên Hàn , ôm Hàn co thành đoàn vừa thơm vừa mềm vừa ấm vào trong ngực, cằm đặt vào trong mái tóc dài thơm ngát của Hàn , trong lòng suy nghĩ các hạng mục phân đoạn ngày mai tiếp quản cấm quân đểxoa dịu bản thân, rất nhanh cũng ngủ mất.

      Ngày hôm sau còn chưa sáng Từ ma ma thức dậy.

      Bà ở trong phòng bếp bận rộn nửa ngày, chỉ huy đầu bếp nữ chuẩn bị canh nóng nước ấm, lại xem người nấu cháo, tự mình xuống bếp làm mấy món điểm tâm thanh đạm, sau đó ra ngoài nhìn nhìn, thấy phương đông ra màu trắng bạc, này mới sai Hoán Hạ xem nương gia thức dậy chưa.

      Hoán Hạ rất mau trở về, thấp giọng : "Ma ma, gia và nương chưa thức dậy!"

      Từ ma ma trầm ngâm lát, liền : "Chờ chút !"

      Trong lòng bà thấy có chút vui mừng: may mắn là sinh hoạt của vợ chồng son gia nương có bà bà nghiêm chỉnh, bằng cuộc sống của nương dễ chịu, đâu có thoải mái như vậy?

      Vừa nghĩ như thế, Từ ma ma sâu cảm giác Hầu Gia và phu nhân sớm xác định cho nương và gia như vậy, quá tinh mắt rồi !

      Lại đợi nửa canh giờ sau, Từ ma ma rốt cuộc nhịn được, liền tự mình nội viện xem.

      vào nội viện thoáng qua bức tường phù điêu, Từ ma ma trông thấy cửa phòng nhà chính vẫn đóng chặt, đại nha hoàn Tẩy Xuân cũng đứng đó, nhưng các nàng lại chờ ở hành lang bên trong đại môn cách xa Đông Sương phòng.

      Bà cảm thấy có chút kỳ quái, liền qua hỏi: "Sao chờ ở hành lang nhà chính, vạn nhất gia nương cho gọi sao?"

      Tẩy Xuân có chút lúng túng thấp giọng giải thích : "Ma ma, quy củ của nương là nàng và gia khi ngủ, cho chúng ta tới gần, trừ phi gọi người chuông vàng vang lên..."

      Từ ma ma cũng từng gả cho người, nhưng trượng phu trước kia chết trận sa trường. Bà nghĩ sơ liền hiểu là chuyện gì xảy ra, mặt mo liền nóng lên, dừng chút, thấp giọng dặn dò Tẩy Xuân: " nên lớn tiếng ồn ào, lắng nghe tiếng chuông vàng!"

      Dứt lời bà lại quay về phòng bếp .

      Hàn lúc này sống dở chết dở.

      mặt của nàng ửng hồng, ngón tay trắng nõn nắm chặt nệm gấm phía dưới, hai chân cứng ngắc, giọng khóc đến khàn khàn: "... Ca ca... Hôm nay... ... ... được... Cầu huynh... Van huynh..."

      Mãi cho đến khi mặt trời đỏ lên cao, Phó Tạ mới thức dậy ra khỏi nội viện.

      Từ ma ma lúc này mới có thể vào xem Hàn .

      Bà vén màn lên, thấy Hàn ngủ đưa lưng về phía bà, mái tóc đen nhánh xoã gối, lúc này Từ ma ma mới yên lòng lại.

      Buổi sáng Hứa Lập Dương từ trong cung ra, cưỡi ngựa thẳng đến Phó trạch.

      trước thư phòng cầu kiến Phó Tạ, chuẩn bị truyền lời của Phó hoàng hậu

      Trong thư phòng chỉ có Phó Trữ trông coi, thấy Hứa Lập Dương tới, Phó Trữ cười hì hì : "Hứa công công, công tử ở sân tập bắn luyện bắn tên!"

      cứ gọi sĩ binh tới, bảo binh sĩ mang Hứa Lập Dương sân tập bắn.

      Hôm nay Phó Tạ chia ra tiếp kiến thuận mấy vị thống lĩnh cấm quân theo đến hành cung Lỗ Châu, trong lòng hơi mệt, liền mang theo đại cung sân tập bắn luyện bắn tên.

      luyện Liên Châu Tiến, thấy Hứa Lập Dương tới, liền mệnh lệnh Hứa Lập Dương cũng tới thử xem.

      Hứa Lập Dương sở trường dùng đao, bắn tên phải là sở trường của , nhưng kéo đại cung của Phó Tạ vẫn có thể làm được.

      Thấy Hứa Lập Dương lại có thể kéo ra đại cung của công tử, Phó An Phó Tĩnh liên tục tặc lưỡi bên hầu hạ: "Hứa công công cũng là lợi hại, chúng ta đều làm được!"

      Hứa Lập Dương ở bên mỉm cười, thừa dịp Phó Tạ uống trà, thấp giọng ra kế hoạch của Phó hoàng hậu.

      Phó Tạ nghe xong, hơi suy nghĩ chút, : "Đợi ta luyện hết đống tên này ngươi cùng với ta."

      Hứa Lập Dương trước kia hầu hạ Phó Tạ, biết đam mê bắn tên, sợ là còn phải luyện hồi, liền : "Công tử, thiếu phu nhân bảo nô tài qua chuyến..."

      Mắt phượng Phó Tạ híp lại nhìn bia ngắm di động phía trước, để trong lòng lắm : " !" tuy rằng độc chiếm mạnh mẽ, nhưng Hứa Lập Dương là thái giám, Phó Tạ hề lo lắng!

      Hàn ngủ thẳng tới giữa trưa mới thức dậy.

      Nàng rửa mặt xong vội vàng ăn mấy ngụm cháo, liền chịu ăn nữa, cũng ra khỏi cửa, mệt mỏi nằm lì giường gấm ngẩn người.

      Từ ma ma nhìn khuôn mặt có chút tái nhợt của nương nhà mình, quầng thâm trước mắt và bờ môi màu hồng nhạt, còn có cả người lười biếng, rất là lo lắng, đứng ở bên thở dài thở ngắn, biết như thế nào cho phải, nương tuổi còn , gia tuổi cũng lớn, nên khuyên nhủ như thế nào đây!

      Thế nhưng nghĩ lại, bà lại cảm thấy như thế cũng phải là tốt, gia chịu khó như thế, nương cũng có thể mang thai sớm chút, nếu có thể lần sinh được con trai, địa vị mộ phụ Phó thị của nương càng thêm vững chắc...

      Sấu Đông vào hồi báo: " nương, Phó Bình báo lại, Hứa công công đến rồi!"

      Hàn lúc này mới : "Mời vào !" Hứa Lập Dương là thái giám, gặp cũng sao.

      Sau khi Sấu đông ra ngoài, Hàn nhìn Tẩy Xuân: "Đem hai bộ y phục bông vải hỏa vân tối hôm qua ta bảo ngươi chuẩn bị tới đây!" Nàng bảo Tẩy Xuân đến hỏi Phó Bình, dựa theo cung quy Đại Chu, cho dù là tổng quản thái giám, thí dụ như Hứa Chiếu Thủy và Hứa Lập Dương, cũng thể mặc quần áo da lông trong cung, bởi vậy chỉ thị Tẩy Xuân chuẩn bị hai bộ y phục từ bông vải hỏa vân, phủ ngoài là bạch lăng mới tinh. Bông vải hỏa vân mỏng nhưng ấm áp, mặc ở trong cẩm bào nhìn cũng thấy .

      Tẩy Xuân mỉm cười đáp ứng, vào lấy bao quần áo ra.
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, Mieu1810, tart_trung40 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :