1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Không bằng duyên mỏng - Viên Nghệ

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 50
      Editor: Jenda

      Vừa vào nhà, Chu Triển Nguyên kinh ngạc nhìn đôi vợ chồng ngồi trong phòng, phải ba mẹ nghỉ ở Hải Nam sao? Sao lại bỗng dưng quay về? phải muốn vòng Vân Nam sau đó mới về sao?

      Tất cả đều là nghi vấn, Chu Triển Nguyên dẫn Tiếu Hàm vẻ mặt biết làm sao vào trong nhà, nhìn về phía cha mẹ cùng nhau ngồi trong phòng, mở miệng : “Ba mẹ, sao hai người gọi điện cho con, con đón hai người.”

      Chu Nghị Vinh nhìn bóng dáng của bị con trai che khuất, trong lòng phán đoán rất nhanh, đây hẳn là bạn của con trai? Tầm mắt rơi vào hai đôi tay nắm lấy nhau của hai người, khẳng định này chắc chắn cao năm mươi phần trăm. thấy mặt của , nhưng nhìn thân hình chắc vẫn còn rất trẻ, cách ăn mặc cũng được coi là có quy có củ, trong lòng khỏi vui mừng. Khụ khụ, phải ông lo con trai ở vậy cả đời, chỉ là vẫn độc thân như vậy cũng phải là biện pháp.

      Mà Thẩm Phượng Trân cười khép được miệng, nhiều năm như vậy, từ sau khi Mẫn Mẫn mất, con trai vẫn chịu tìm bạn mới, là sợ Nãi Tích ủy khuất, chuyện này cũng là bệnh trong lòng bà, bà còn sợ con trai ở vậy cả đời, ngờ lần này đột nhiên tập kích vậy mà lại có được thu hoạch lớn như vậy. Chậc chậc, nếu phải ông bà đột nhiên muốn cho con trai bất ngờ lớn, sợ là vẫn được gặp con dâu tương lai ấy chứ. Xem bộ dáng này, cực kỳ nho nhã, cách ăn mặc quần áo cũng có phong cách, là hình mẫu mà bà thích. Ban đầu bà còn lo lắng con trai tìm người hòe hoẹt đến.

      Tiếu Hàm cảm nhận được ánh mắt của chú Chu và dì Thẩm, trong lòng bàn tay khẩn trương ra rất nhiều mồ hôi, thể tưởng tượng được dưới tình huống như vậy lại gặp được chú gì, nhưng mà cũng đáng mừng, lần này Triển Nguyên có vừa vào nhà liền ôm hôn ! Nếu rất xấu hổ!

      Tiếu Hàm kìm nén trái tim đập khẩn trương, dần dần khôi phục vẻ bình tĩnh, tiến lên bước, lqd mặt mỉm cười, nhìn Chu Nghị Vinh cùng Thẩm Phượng Trân mỉm cười : “Chú Chu, dì Thẩm, hai người khỏe chứ, lâu gặp hai người rồi.” Là rất lâu, nhầm cũng chỉ có mười lăm năm thôi.

      Từ sau khi chú Chu xuống biển làm ăn, nhà họ Chu liền rời khỏi Thượng Hải, mới hơn mười năm, từ thời còn bé Tiếu Hàm gặp lại chú Chu và dì thẩm nữa rồi. Nếu sau đó Triển Nguyên về phát triển nghiệp, sợ rằng bọn họ cũng gặp được nhau nữa.

      Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân nghe xong lời Tiếu Hàm , khỏi liếc nhau, trong lòng đều có chút nghi hoặc, lời này sao lại nghe có chút kỳ quặc như vậy? Triển Nguyên qua về hai người với rồi sao? Hai người lại nhìn kỹ Tiếu Hàm, càng nhìn, hình như càng quen mắt?

      câu thế này, con mười tám tuổi thay đổi rất nhiều. Lúc Tiếu Hàm còn là trẻ con, mặt tròn phúng phính cực kỳ đáng , mà bây giờ Tiếu Hàm sớm mất vẻ non nớt của thiếu nữ, mặt mày đều nẩy nở, dịu dàng xinh đẹp, ở độ tuổi thanh xuân đẹp và quyến rũ nhất. Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân thoáng cái nhận ra về tình cũng có thể tha thứ, dù sao hơn mười năm gặp, huống chi con thay đổi nhiều hơn con trai.

      Chu Triển Nguyên nhìn cười cái, kéo Tiếu Hàm đến ngồi ghế sô pha, nhìn ba mẹ giải thích : “Ba mẹ, đây là Tiếu Hàm, con của bác Tiếu.”

      Vừa nghe con trai như vậy, Thẩm Phượng Trân trừng mắt, lập tức kích động vỗ đùi: “Tiếu Hàm?” Đời này Thẩm Phượng Trân nuối tiếc nhất chính là chuyện sinh được người con , cho nên năm đó nhà họ Tiếu bên cạnh sinh được con mềm mại, bà rất là thích, có lần còn muốn nhận Tiếu Hàm làm con nuôi, sau đó vì Tiếu Hàm nhất quyết chịu đổi cách xưng hô nên giải quyết được gì, bây giờ bỗng nhiên gặp lại tiểu nha đầu dịu dàng nhã nhặn trầm tĩnh đứng bên người con trai, như thế sao lại kinh ngạc?

      Chén trà trong tay Chu Nghị Vinh cũng run lên, con nhà lão Tiếu? Nhưng, nhưng mà, vì sao lại ở cùng chỗ với Triển Nguyên?

      Chu Triển Nguyên quay đầu lại nhìn Tiếu Hàm cười cười, nắm chặt tay trấn an, dừng nhìn mặt Tiếu Hàm mỉm cười đúng mực, trong lòng bàn tay ướt đẫm hết rồi. “Ba mẹ, vốn là đợi lúc hai người về mới , bây giờ con và Tiếu Hàm hẹn hò với nhau.” Dừng chút, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cha mẹ, Chu Triển Nguyên lại bổ sung thêm: “Nếu bây giờ hai người đều đến đây, ba mẹ, trước hết hai người khoan rời Thượng Hải, đợi sau khi bác Tiếu và dì Vương du lịch về, còn phải nhờ ba mẹ cùng chuyến.”

      Tuy hai nhà là bạn bè, nhưng đây là gặp mặt thông gia cũng thể tránh khỏi, huốn chi còn muốn để lại ấn tượng tốt với bác Tiếu và dì Vương, con rể lần đầu tiên đến thăm, tất nhiên càng trịnh trọng càng tốt, để cha mẹ ra mặt là tốt nhất, phải người xưa có , lệnh của cha mẹ, lời của mai mối sao.

      Chu Nghị Vinh kịp phản ứng đầu tiên, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của con trai, lại nhìn thoáng qua Tiếu Hàm có chút khó xử, nghiêm mặt lên đóng vai chủ gia đình : “Triển Nguyên, việc này đương nhiên phải cẩn thận, ba và mẹ thương lượng kĩ.” Đứa Tiếu Hàm này có thể là ông bà nhìn nó lớn lên, ngoan ngoãn hiểu chuyện, quan trọng nhất là hai nhà biết , tất nhiên các phương diện khác đều hài lòng. Đến cả con trai cũng bộ dạng trịnh trọng như vậy, đương nhiên ông cũng phải hiểu được, cửa ải của ông bạn già kia được tốt cho lắm. Xem ra, Triển Nguyên và Tiếu Hàm cũng chưa qua với lão Tiếu.

      Thẩm Phượng Trân lại càng vui mừng nhướn mày, làm con nuôi được, làm con dâu tất nhiên càng tốt. đâu có đồng ý, nghìn vạn lần đồng ý, còn thiếu giơ hai tay hai chân lên đồng ý luôn rồi.

      “Tiếu Hàm, nếu Triển Nguyên dám khi dễ con, con liền với chú dì, chú dì thay con dạy dỗ nó ~~” Thẩm Phượng Trân kéo Tiếu Hàm qua, cười đến vui vẻ, ái chà, trước kia là con , nhìn như thế nào đều tốt, khó trách trước đây chịu gọi bà tiếng mẹ nuôi, ra duyên phận sớm định sẵn, thế này tiểu Hàm nhất định là phải gọi bà bằng mẹ rồi! Gần gũi hơn so với mẹ nuôi! Nghĩ như vậy, Thẩm Phượng Trân nhìn về phía con trai, ánh mắt mang theo chút tán thưởng, thằng nhóc tốt, làm tồi.

      Chu Triển Nguyên dở khóc dở cười, có chút bất đắc dĩ nhìn vẻ mặt khác của cha mẹ, chỉ dùng được kế sách như vậy thôi, “Ba mẹ, hai người ăn cơm tối chưa? Nếu chưa, bây giờ con đưa hai người ra ngoài ăn.’

      Thẩm Phượng Trân rảnh quan tâm đến phản ứng của con trai, chỉ tùy ý lắc lắc đầu, vui vẻ nhìn Tiếu Hàm, ôi, càng nhìn càng thích, mười tám thay đổi lớn nha, càng ngày càng đẹp, mắt con trai cũng tồi.

      “Chúng ta ăn qua ở khách sạn, mới đến gặp con, lát nữa về lại khách sạn.” Cuối cùng vẫn là Chu Nghị Vinh trả lời. Chuyện cháu trai trãi hè bọn ông biết, đối với chuyện Nãi Tích nhắc đến giáo Tiếu, lúc đầu bọn ông vẫn cho là giáo viên ở nhà trẻ, cho nên cũng có để ý, nghĩ tới thực ra là Tiếu Hàm, như thế cực kỳ ngoài dự đoán của hai người.

      Nghe ba xong, Chu Triển Nguyên có chút đồng ý, chau mày: “Ba mẹ, hai người ở chỗ này của con là được rồi, ở khách sạn làm gì chứ.” Trong nhà có phòng chuẩn bị sẵn cho ba mẹ, tuy người thường ở, nhưng thu dọn lại cũng cực kỳ thuận tiện.

      Thẩm Phượng Trân khoát tay, : “Mẹ với ba con thể quấy rầy thế giới của con và Tiếu Hàm được.” thực là, vợ chồng già bọn họ vốn định trở lại chỗ cũ, thăm lại mấy chỗ thời hai người nhau từng qua lần, cho nên tìm trong Tây Hồ khách sạn gần đây ở, thuận tiện lại. Nhưng mà lúc này, trong mắt Thẩm Phượng Trân đều là con dâu tương lai, tự nhiên bật thốt lên mà nên cũng suy nghĩ gì, làm cho Tiếu Hàm cực kỳ đỏ mặt.

      Chu Triển Nguyên bất đắc dĩ vỗ trán giải thích: “Mẹ, tiểu Hàm ngủ ở khu bên cạnh, lát nữa con đưa ấy về.” Tuy rất muốn tiểu Hàm ở lại, nhưng chưa thu phục được mẹ và bố vợ tương lai trước, vẫn cần bất chấp tất cả mà làm chuyện xấu, miễn cho để lại ấn tượng xấu cho hai người trong nhà. Thân là con rể ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.

      Thẩm Phương Trân đối với con trai ngoảnh mặt làm ngơ, trong lòng vui sướng, thấy cháu trai ở trong điện thoại mở miệng đều là giáo Tiếu, đứa cháu trai này là cửa ải tuyệt đối thuận lợi qua, nhìn lại con trai của mình, tuy tuổi tác có lớn hơn tiểu Hàm chút, nhưng cũng coi như diện mạo tuấn thân hình cao to, nghiệp tính là nhiều, nhưng để nuôi gia đình tuyệt đối thành vấn đề, lấy khuỷu tay húc húc ông nó, Thẩm Phượng Trân giọng : “Đợi lão Tiếu trở về, chúng ta qua gặp mặt .” Vốn thăm hỏi vài vị bằng hữu cũng nằm trong kế hoạch của hai người, chỉ là bây giờ thăm hỏi bạn bè biến thành gặp mặt thông gia mà thôi.

      “Ừm.” Chu Nghị Vinh gật đầu bày tỏ đồng ý, cái này là tất nhiên, muốn kết hôn với con nhà người ta, ít nhất lễ nghi cũng phải làm được, “Tiểu Hàm, đợi ba mẹ con trở về chú dì thăm họ, đến lúc đó con và Triển Nguyên cũng cùng .” Chu Nghị Vinh cực kỳ thông minh, sử dụng từ ngữ hai nhà thăm hỏi này, nhìn ra được, tiểu Hàm chưa chuyện này với lão Tiếu, nếu Triển Nguyên hẳn là đợi đến bây giờ mới chuyện đương của nó với tiểu Hàm. Thằng bé Triển Nguyên này, chưa bao giờ giữ lại chuyện gì, nếu ính với bọn ông, lên việc này còn chưa xác định.

      “Cái này, chú dì, hai người muốn đến thăm hỏi, con với ba mẹ, đợi bọn họ du lịch về, con báo với chú dì.” Tiếu Hàm hơi đỏ mặt đáp. Cái này gọi là thăm hỏi, Tiếu Hàm tất nhiên cũng có thể đoán được chuyện gì xảy ra, nhưng mà hiểu biết nhau, trao đổi với nhau, xác định quan hệ của hai người, sau đó cũng nên làm chuyện nên làm rồi. Tuổi Triển Nguyên cũng còn , cũng sớm qua cái tuổi pháp luật quy định hôn nhân rồi.

      Chu Triển Nguyên nhìn thời gian, ngắt lời : “Ba mẹ, hôm này hai người cứ ở đây trước , con đưa Tiếu Hàm về, lát nữa về sau.” Có số việc, nên cùng ba mẹ thương lượng sau.

      Chu Nghị Vinh tất nhiên hiểu được ý tứ trong mắt con trai, cũng bày tỏ phản đối, chỉ gật đầu.

      Thẩm Phượng Trân nhìn con trai nắm tay Tiếu Hàm ra cửa, sau đó mới hài lòng trải chăn ra giường, vừa vừa nhịn được hát vang, tuy lần này về có cháu trai, nhưng nhìn thấy con dâu tương lai, bà vẫn cực kỳ vui vẻ, hơn nữa biết con dâu tương lại là tiểu Hàm, lại càng mừng gấp bội.

      “Ông xã, đến lúc đó phải chuẩn bị chút gì đến nhà lão Tiếu đây? Nếu gặp thông gia tương lai cũng thể qua loa được ~~”

      “Tất nhiên, đợi Triển Nguyên về, tối với no.”
      Last edited by a moderator: 24/3/16
      Xu trần, Nhiên Nhiênngkh8599110 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 51
      Editor: Jenda

      “Được rồi, về đến nhà em rồi, về , chú gì còn chờ.” Tiếu Hàm cười nhìn Chu Triển Nguyên .

      Chu Triển Nguyên gật gật đầu, cũng giống như thường ngày chịu , “Hôn cái liền.” Người này, đúng là…

      “Được thôi. Có thể ~” Tiếu Hàm kiễng chân lên nhàng chạm vào gò má chút. Chu Triển Nguyên có phần hài lòng, cái goodbye kiss này có vẻ đúng lắm.

      Tuy rất muốn được ở lại lâu hơn chút --- Chu Triển Nguyên nghĩ, ba mẹ chắc hẳn cũng mong như vậy, nhưng mà Tiếu Hàm biết cứ giục về chuyện với bố mẹ, như thế, mệnh lệnh của bạn thể nghe, Chu Triển Nguyên đành phải về sớm. “Nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai đến nhà ăn sáng. mình em cũng đừng phiền phức quá.”

      Tiếu Hàm gật gật đầu, đẩy ra ngoài, ở chỗ lâu quá, lại sợ chú gì nghĩ lung tung: “Biết rồi biết rồi, nhanh nhanh về ~”

      Chu Triển Nguyên bất đắc dĩ vuốt trán, bị ghét bỏ rồi. Vị trí của ở trong lòng như thế nào lại thấp như vậy, mọi người còn quan trọng hơn là so với , đúng là, khó chịu. Nhưng mà, vẫn nên làm cho lo lắng, bây giờ cũng mệt rồi, ba mẹ vậy mà tiếng nào liền đến như vậy.

      “Về rồi sao?” Chu Nghị Vinh nghe thấy thanh mở cửa, thò đầu ra khỏi tờ báo hỏi.

      “Vâng, con về rồi.” Chu Triển Nguyên bên thay giày bên trả lời.

      “Triển Nguyên, con và Tiếu Hàm, ba ba có số việc còn muốn hỏi con.” Chu Nghị Vinh cất tờ báo, nghiêm mặt nghiêm túc . Tuy d.ien.dan.lee/qyu,d0n hi vọng tiểu Hàm có thể trở thành con dâu nhà mình, nhưng tại có chút vấn đề thể cân nhắc.

      “Ba, ba .” Trong phòng khách hai người đàn ông ngồi vào chỗ, Thẩm Phượng Trân vẫn còn thu dọn trong phòng ngủ.

      “Chuyện của con và tiểu Hàm, lão Tiếu còn chưa biết.” Chu Nghị Vinh trực tiếp dùng giọng điệu khẳng định. “Tiểu Hàm là ta với mẹ con nhìn nó lớn lên, các con có thể qua lại với nhau chúng ta đương nhiên là vui mừng, nhưng mà…” Nhưng mà bọn ông nỡ để đứa tiểu Hàm này chịu ủy khuất, dù sao đó cũng là con bảo bối duy nhất của ông bạn già, là đứa bé ông bà chăm sóc từ . Triển Nguyên là loại người gì, các ông thân là cha mẹ tất nhiên đều biết, nhưng mà lão Tiếu chắc chịu giao con cho Triển Nguyên. Dù sao, điều kiện của tiểu Hàm tồi, có rất nhiều lựa chọn.

      “Triển Nguyên, phải ba ba muốn đả kích con, chỉ là suy bụng ta ra bụng người, nếu là ba là bác Tiếu, cũng nỡ để tiểu Hàm làm mẹ kế nhà người ta.” Chu Nghị Vinh lời sâu xa.

      Hai tay Chu Triển Nguyên nắm chặt, sắc mặt trầm tĩnh, câu.

      Chu Nghị Vinh liếc nhìn con trai cái, tiếp tục : “Năm đó chuyện của con và mẹ Nãi Tích, ta và mẹ con vẫn quyết định quá sơ sài. Đối với tiểu Hàm, ta hi vọng con có thể suy xét ràng, con muốn cùng nó sống với nhau cả đời sao.”

      Chu Triển Nguyên cau mày, ánh mắt buông xuống, nhìn ra cảm xúc nơi đáy mắt, nhưng hai tay vẫn nắm chặt, vẫn có thể nhìn ra giờ phút này trong lòng cũng bình tĩnh được.

      Mẹ Nãi Tích… Đó là người con cực kỳ cởi mở, tự tin, nhiệt tình, là người đứng đầu trong đám người bọn du học. Thời điểm kia, là phó hội trưởng hội du học sinh, mà mẹ Nãi Tích, lại là hội trưởng mỹ nhân của hội. Đất khách quê người, mọi thứ đều khó khăn nhưng lại tràn đầy thu hút.

      Từ trung học Trần Tố Tố du học ở Mĩ, hiển nhiên trong hội bọn gặp nhau như cá gặp nước. Đẹp trai tài giỏi mọi người ưa chuộng, hoạt bát xinh đẹp mỹ nhân du học sinh, hầu như có gì bất đồng, hai người cực kỳ tự nhiên cùng nhau. Tất cả mọi người đều cảm thấy, bọn họ nên ở cùng chỗ, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy như vậy. Hết thảy đều thuận theo tự nhiên.

      Sau này có Nãi Tích, kết hôn hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất. Tuy tư tưởng Trần Tố Tố cởi mở, cảm thấy làm mẹ đơn thân cũng có gì tốt, dù sao loại chuyện như này ở Mĩ cũng quá mức bình thường, nhưng Chu Triển Nguyên vẫn kiên trì quyết định kết hôn, dù sao có người đàn ông nào cam tâm tình nguyện nhìn con trai mình mang tiếng là con riêng mà lớn lên, huống chi và Trần Tố Tố vốn là người .

      Sau hôn , hai người vẫn như cũ sống cuộc sống như thời du học, bận rộn, khẩn trương, ngoại trừ tờ giấy hôn thú đem hai người gắn liền lại cùng chỗ, còn lại sau khi sinh Nãi Tích, toàn bộ đều có gì thay đổi. Chủ Nhật, bọn họ cũng ít khi ra ngoài hẹn hò, lúc ở nhà, đều có công việc riêng để giải quyết --- vội vàng xây dựng nghiệp của riêng mình, Tố Tố cũng kiên trì nghiệp của bản thân, đó là chỗ cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, công ty đa quốc gia, cho dù là gần ngày sinh, Tố Tố vẫn kiên trì làm. Mà mới sau tuần sinh Nãi Tích, về lại công ty. Nãi Tích, hầu như được uống sữa mẹ, Tố Tố toàn tâm toàn ý dồn sức vào công việc, căn bản có thời gian cho Nãi Tích bú.

      Vốn nghĩ rằng, cuộc sống tiếp tục kéo dài như vậy, có gợn sóng. Mặc dù ấm áp thân mật như các cặp vợ chồng khác, nhưng Chu Triển Nguyên vẫn tán thưởng Trần Tố Tố quả cảm tự tin. Nếu là vợ chồng, chẳng bằng gọi bọn họ là đối tác.

      như vậy, quả nên bị hạn chế ở trong ngôi nhà như vậy, thế giới của , nên ở chỗ cao nhất. Cho nên, đối với việc chăm lo cho Nãi Tích, hết sức đảm nhận, tìm bảo mẫu tốt nhất cho Nãi Tích, buổi tối thay tã cho nó, pha sữa bột, chính là vì để làm ồn đến nghỉ ngơi. vẫn cho là, bọn tiếp tục kéo dài như vậy.

      So sánh với Tố Tố, tiểu Hàm hề sánh kịp, thậm chí là bình thường, nhưng mà, lúc ở cùng với tiểu Hàm, loại cảm giác thỏa mãn chưa bao giờ có, thời điểm trước khi gặp Tố Tố, hoặc là , bất luận là bạn nào trước đây của , đều chưa từng có ai cho loại cảm giác này.

      Đối với Tố Tố, tán thưởng, thậm chí thích, nhưng thể . Bọn cực kỳ đẹp đôi, tất cả mọi người đều như vậy, nên ngay cả chính cũng cho là như vậy. Cho nên, sau khi biết tồn tại của Nãi Tích, chút do dự cầu hôn . Tố Tố làm phiền , cũng can thiệp quá nhiều vào chuyện của , người con kiêu ngạo, nghiệp là theo đuổi lớn nhất của .

      Vốn cho là tiếp tục như vậy. Nhưng mà, ai cũng thể ngờ, căn bệnh kia tới đột nhiên như vậy, Nãi Tích thậm chí còn chưa kịp gọi mẹ. Đợi đến lúc phát , là nước đổ khó hốt. Bây giờ ngồi nhớ lại, đối với ấn tượng về Tố Tố, cùng lắm vẫn chỉ dừng lại lúc tự tin cãi lại cùng giáo sư ở lớp học, tự tin như vậy, lóa mắt, khiến người ta khâm phục.

      Bây giờ nhớ về Tố Tố, càng nhiều thời điểm bọn hợp tác với nhau quả thực là kí kết ngầm, mà phải hồi ức sau khi trở thành vợ chồng. Mà ở cùng tiểu Hàm mấy ngày nay, Chu Triển Nguyên cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có, nhìn bóng dáng đeo tạp dề bận rộn trong phòng bếp, nhìn bộ dạng ôn nhu chuyện cùng Nãi Tích, nhìn bộ dạn ru rú trong lòng mình làm nũng, Chu Triển Nguyên cảm thấy trong lòng mình, như có dòng nước ấm, dần dần lan rộng ra, nên lời, phải chặt chẽ nắm lấy.

      Nhìn con trai nhíu chặt lông mày, Chu Nghị Vinh mở miệng lần nữa: “Triển Nguyên, Nãi Tích thích tiểu Hàm là chuyện tốt, nhưng mà…” Nhưng mà con thể chỉ vì Nãi Tích thích die,n; da.nlze.qu;ydo/nn tiểu Hàm nên mới quyết định ở cùng chỗ với tiểu Hàm được. Nếu có người đối với con ông như vậy, chỉ sợ ông tức giận đến độ hận thể đánh chết cái tên chết bầm kia.

      Chu Triển Nguyên nghe hiểu ý tứ trong lời của cha, giương mắt, nhìn về cha, trong mắt là tràn đầy kiên định: “Ba, con nghĩ rất ràng, tiểu Hàm là con muốn sống chung với ấy cả đời, phải vì nghĩ muốn tìm cho Nãi Tích người mẹ nó thích.” xác định được tình cảm của đối với tiểu Hàm, phải tình em, cũng phải vì Nãi Tích.

      Lúc lời này, giọng điệu của Chu Triển Nguyên chút do dự. Tiếu Hàm cười khẽ, cái hôn khẽ, cái ánh mắt khó xử, đều hận thể giấu , lại tâm tình này, chưa bao giờ có.

      “Vậy là tốt rồi.” Chu Nghị Vinh hài lòng gật đầu, nếu là như vậy, ông cũng dám đến chuyện này cùng ông bạn tốt rồi. Bọn tâm nhau, làm cha mẹ như các ông, cũng thể làm ra chuyện gậy đánh uyên ương này chứ?

      “Được rồi, con cũng nghỉ ngơi sớm , đợi sau khi Nãi Tích trại hè về, để cho nó theo chúng ta đến Thượng Hải chơi mấy ngày .” Tiểu tử thối, lão cha tạo thế giới riêng cho hai người, phải biết mà cảm ơn!

      Chu Triển Nguyên đầu đầy hắc tuyến, nhìn lão cha nhàn nhã thoải mái, chắp tay sau lưng bước thong thả trở về phòng, trong lòng khỏi than khóc, ba, con ba tư tuổi rồi, cũng phải mười bốn, cần ba lo lắng nhiều như vậy!
      Last edited by a moderator: 8/7/17
      Xu trần, HaYenNhiên Nhiên thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 52
      Editor: Jenda

      Ngày hôm sau, Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân quả nhiên nuốt lời, vì muốn tạo cho con trai và con dâu tương lai thế giới riêng của hai người, hai người sáng sớm thu xếp đồ đạc rời khỏi, cho oai , tìm kiếm dấu chân tình trong quá khứ.

      Tiếu Hàm có chút bất đắc dĩ, xoa ót, nghĩ lại thời điểm ăn bữa sáng khi nãy vẻ mặt chờ mong của dì Phượng Trân cứ nhìn chằm chằm , Tiếu Hàm có chút lạnh run, cứ cảm thấy có chỗ nào đúng vậy.

      Chu Triển Nguyên giả vờ ho khan hai tiếng, gọi lực chú ý của bạn trở về, , ba mẹ đều rời khỏi lâu như vậy rồi, cần duy trì cái động tác này mãi?

      Nghĩ lại sáng sớm hôm nay, mẹ cứ hưng phấn như thế mà lén lút chuyện với , Chu Triển Nguyên cũng có chút đau đầu, cái gì mà kêu nhanh sinh cho Nãi Tích đứa em trai, em để cùng chơi, còn có, cái gì mà thừa dịp bây giờ mẹ còn có chút khí lực, nhanh chút sinh Bảo Bảo bà giúp đỡ trông nom chứ? Mẹ à, mẹ xác định phải sau này mẹ nghỉ hưu quá nhàm chán nên muốn tìm chút việc để làm chứ?

      “Vì sao chú dì ở lại?” ràng ở chỗ con trai có phòng, vì sao chú dì vẫn cứ muốn chọn ở khách sạn?

      Chu Triển Nguyên vuốt vuốt đỉnh đầu Tiếu Hàm, lqđ khẽ cười : “Bọn họ nghĩ là muốn chúng ta quầy rầy thế giới riêng của họ.” Kỳ thực có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau, cũng giống như, đây cũng là vì vợ chồng già muốn quấy rầy bọn , nếu như vậy, nhất định thể phụ lòng ý tốt của cha mẹ được.

      “Hôm nay là Chủ nhật, nghĩ muốn làm cái gì ?” Chu Triển Nguyên mỉm cười hỏi. Nghe lời bạn là tất yếu, cho dù bận bịu, cũng phải dành chút thời gian cho bạn , đây là lão Triệu dạy, nếu như vậy, việc ở công ty lão Triệu chịu trách nhiệm chút .

      ở công ty tăng ca, lão Triệu bỗng hắt hơi cái, hắt xì! Huhu, huhu, lão Chu hào phóng, vậy mà đẩy việc của công ty ném sang cho lão, còn mình chạy hẹn hò, ràng lão mới là ông chủ lớn có được hay chứ!

      “Cũng có chuyện gì, nếu , chúng ta siêu thị ?” Tiếu Hàm cười tít mắt hỏi, trong tủ lạnh hết rồi, sữa chua cũng uống hết rồi, đúng lúc cần mua nhiều, lúc có người xách miễn phí thể bỏ qua… “Buổi tối ở nhà ăn .”

      Chu Triển Nguyên gật gật đầu, có ý kiến gì, hai người cầm túi liền xuất phát.

      Vào siêu thị, Tiếu Hàm lại thấy muốn mua nhiều thứ, khăn mặt, bàn chải đánh răng đều phải đổi, bột giặt cũng dùng gần hết, bình thường thích ăn đồ ăn vặt tất nhiên thể thiếu, còn có nguyên liệu nấu ăn của hôm nay và ngày mai.

      “Ơ?” Tiếu Hàm có chút nghi hoặc nhìn cái khăn mặt và bàn chải đánh răng bỗng nhiên xuất , khi nào mà cầm nhiều như vậy? Tò mò chuyển hướng sang Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm dùng ánh mắt hỏi.

      Chu Triển Nguyên mặt đỏ tim nhảy, tùy ý : “Chuẩn bị nhiều chút, đề phòng ngộ nhỡ.” Đề phòng thời điểm đến chỗ em ngủ, lại tìm thấy đồ rửa mặt mà bị em đuổi về.

      Tiếu Hàm hỏi lại, cách lequydon như vậy cũng cho qua, bao giờ vào siêu thị cũng phiền phức, khăn mặt và bàn chải đánh răng phải thay mới rất nhanh.

      Mang theo hai túi đồ về nhà, Tiếu Hàm ngồi phịch ở ghế sô pha muốn nhúc nhích, kỳ lạ, ràng chỉ xách hai túi , thế mà vẫn thấy mệt, Triển Nguyên xách bốn túi lớn cũng thấy thở gấp, quả nhiên thể lực nam nữ quá chênh lệch.

      “Trời nóng quá, em muốn tắm trước ?” Chu Triển Nguyên lòng đề nghị .

      Tiếu Hàm có chút do dự, sờ sờ mồ hôi ở cánh tay chảy ròng ròng, vẫn lắc đầu: “Buổi tối tắm cũng được, lát nữa nấu ăn vẫn ra mồ hôi.” Hình như hôm nay thời tiết đặc biệt oi bức, áp bức làm cho người ta khó chịu. Xem ra lát nữa trời sắp đổ mưa, Tiếu Hàm nghĩ vậy.

      Chu Triển Nguyên thoải mái vào phòng bếp, rót chén nước ấm, lại lấy đá trong tủ lạnh ra, đến cạnh ghế sô pha, đưa nước ấm cho Tiếu Hàm: “Uống , lát nóng nữa.” Bật điều hòa lên, lạnh liền.

      “Vâng.” Tiếu Hàm nhận nước, nhấp ngụm, “Em nấu cơm , canh xương phải ninh hầm lâu chút mới ngon.”

      “Được.” Chu Triển Nguyên cũng đứng lên, “ giúp em.” Tuy biết nấu ăn, nhưng vẫn có thể giúp rửa rau.

      Tiếu Hàm mím môi cười, tùy thôi. Hôm nay mua ít đồ ăn, Tiếu Hàm quá thích rau củ trái mùa, cho nên đầy túi thức ăn đều là rau tươi của vùng ngoại thành lân cận, cà tím, cà chua, cây đậu đũa, hồng hồng xanh xanh tím tím, trông rất đẹp mắt. Mùa hè cũng thích hợp ăn nhiều dầu mỡ, canh măng với xương, thanh thanh đạm đạm rất phù hợp.

      “Triển Nguyên, giúp em ngắt cây đậu đũa.” Tiếu Hàm đưa nắm cây đậu đũa, cũng quay đầu lại, phân phó .

      Chu Triển Nguyên hơi hơi mỉm cười, nhìn bận rộn, trong mắt mang theo nhàn nhạt lo lắng, tạp dề màu trắng buộc vòng quanh dáng người yểu điệu gầy của , đường cong tuyệt vời của chiếc cổ trắng nõn, vài lọn tóc rơi xuống bên tai, theo động tác của mà hơi hơi lên xuống.

      Động tác của Chu Triển Nguyên cực nhanh, giải quyết xong mọi việc, ba bước hai bước đến sau lưng , ôm lấy eo người con , ngửi thấy người hương vị nhàn nhạt, Chu Triển Nguyên bỗng nhiên thỏa mãn than thở. Khi nào tiểu Hàm mới có thể đội lên cái mũ tên bà xã đây? rất muốn nhanh chóng cưới về nhà, cần rửa tay nấu cơm như thế này, chỉ cần ngồi bên cạnh , liền cảm thấy thỏa mãn vô cùng.

      Tiếu Hàm đỏ mặt thúc người phía sau cái, xấu hổ giận dữ : “Buông ra! Em còn phải rửa rau!” Người này sao lại như vậy chứ, ôm như thế làm sao làm việc. Bây giờ ban ngày dài, mới hơn năm giờ mà đen kịt, ràng là sắp đổ mưa, nấu ăn nhanh chút để còn về, đợi lát nữa mưa to tốt cho lắm.

      cần, để cho ôm .” Chu Triển Nguyên chơi xấu, haiz, nghĩ lại đường đường là tổng giám đốc Chu, vậy mà còn dùng bộ dạng làm nũng của Nãi Tích đùa giỡn, ra cũng bị lão Triệu cười chết, nhưng mà, có thể ăn được đậu hủ non, cười cho cười đấy.

      “Em phải nấu cơm, chẳng lẽ muốn ăn cơm tối sao?” Tiếu Hàm hất mặt, nhìn .

      Chu Triển Nguyên đặt cằm tựa vai , Tiếu Hàm hơi hơi nghiêng người, thuận tiện cảm thấy hô hấp ấm áp đập vào mặt, giống như gần lại 2cm nữa, miệng hai người liền còn khoảng cách.

      Chu Triển Nguyên hiển nhiên nhận ra, khóe miệng gợi lên ý cười, nghiêng người, hôn lên đôi môi đỏ mọng của . nhóc kia, ràng là cố ý.

      Tiếu Hàm đỏ mặt, nhìn khuôn mặt đẹp trai phóng đại trước mắt, người này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! Gặm miệng mãi thành nghiện phải ? Tuy là hôn nhau có thể tăng tiến tình cảm, nhưng mà cũng phải nhìn thời gian, tùy trường hợp chứ? Đây là phòng bếp, phải phòng ngủ!

      đúng, phòng ngủ cũng được! Mấu chốt bây giờ là nấu cơm, vẫn còn đeo tạp dề, cầm trong tay quả cà chua! Ngã mất!

      “Nghĩ cái gì vậy?” Chu Triển Nguyên buông ra, khoảng cách vẫn đổi, buồn cười nhìn đôi má hồng hào của .

      “Nằm… có gì…” Trong giây lát Tiếu Hàm che miệng, sai sai, loại từ này thể tùy tiện, quá mờ ám.

      “Phòng ngủ?” Ánh mắt Chu Triển Nguyên phát sáng, mày đẹp nhàng giương lên, thân thể lại tiến lên, hôn noduyqle lên lông mi của : “Ý tứ của tiểu Hàm là, trước chúng ta vào phòng ngủ? Sau đó lại nấu cơm?”

      Tiếu Hàm khóc ra nước mắt, Triển Nguyên có cần cười như đạt được vậy? Biểu tình bây giờ giống như sau khi Nãi Tích đạt được khen ngợi vậy, sai chút nào. Còn có, cơm có thể ăn bậy, thể lung tung, cũng phòng ngủ.

      “Đâu có… Ra ngoài, ra ngoài ! Em phải nấu cơm rồi!” Tiếu Hàm thẹn quá hóa giận, ra vẻ tức giận, đẩy ra ngoài, cái gì chứ, người này càng ngày càng đứng đắn, thấy mặt hồng như quả trứng gà luộc rồi sao. Nhưng mà, vì sao vừa rồi lại vươn lưỡi ra đón nhận ? Tiếu Hàm xấu hổ và giận dữ, chẳng lẽ vẫn muốn dừng ở chuồn chuồn lướt nước? đúng đúng, muốn chủ động cũng phải là !

      Cuối cùng là cái tình huống gì chứ? Tiếu Hàm xoay người, dùng tay lạnh áp vào đôi má nóng bừng, tuy Triển Nguyên luôn có hành động thân mật, nhưng vẫn có gì quá phận, điểm này cực kỳ cảm kích, cũng cực kỳ cảm động, cố gắng để thích ứng, cho thời gian, cho tôn trọng. Tiếu Hàm ngơ ngẩn, giơ quả cà trong tay đứng ngẩn người, hình như, cực kỳ thích, cũng cực kỳ hưởng thụ loại thân mật này?

      Gào khóc, gào khóc ~~ đều do sắc nữ Trần Tư Tư! Đêm qua gọi điện thoại cho , cái gì mà quan tâm đến sinh hoạt tình cảm của , muốn dạy phải làm thế nào để bắt được tâm của đàn ông! Có mới dạy như thế thôi! Tất cả, tất cả đều là bàng môn tà đạo! cái gì mà làm hồ ly tinh trong mắt chồng, chuyện này cũng tính! Trần Tư Tư, làm gương sáng cho người khác sao!

      Nghĩ đến ngày hôm qua sắc nữ Trần Tư Tư thần bí giới thiệu cho cửa hàng đồ nội y sexy, Tiếu Hàm nhịn được che mặt, nhà người ta tiến triển nhanh hơn nhiều như vậy! Nhà vẫn dừng lại ở giai đoạn ôm ôm ấp ấp!
      Last edited by a moderator: 8/7/17
      Xu trần, Nhiên NhiênPhong nguyet thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 53
      Editor: Jenda

      Bởi vì bị người họ Chu nào đó cố tình làm loạn, làm cho tim giáo Tiếu đập loạn nhịp, thậm chí mất trình độ, món cà tím chiên thành cà tím nướng, may mà măng nấu canh xương vẫn bình an ra lò.

      bữa tối ăn trong yên lặng, ngoại trừ mỗi con sói xám vẫn cực kỳ hưng phấn nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ mà , toàn bộ đều cực kỳ bình thường.

      Cơm nước xong, Tiếu Hàm đem bát đũa đặt lên bàn, nhìn Chu Triển Nguyên cười đến cực kỳ sáng lạn: “Triển Nguyên, phiền rửa chén… ~”

      Chu Triển Nguyên tạm ngừng chút, ngay lập tức đình chỉ nụ cười cưng chiều nhìn nhảy lên ghế sô pha xem phim thần thượng, cam chịu số phận rửa bát.

      “Bây giờ sao lại muốn rửa bát?” Chu Triển Nguyên lau khô tay, ngồi bên người Tiếu Hàm, tay đem cả người nằm vào trong lòng mình, vóc dáng tiểu Hàm tính là , nhưng lúc dựa vào trong lòng lại đặc biệt xinh. Trước kia bất luận là ở nhà này hay nhà , tiểu Hàm đều chủ động ôm đồm hết tất cả công việc…, nhưng mà, cực kỳ thích nhìn biểu tình ‘Người liên quan tôi để ý người’ của , đúng là ngốc mà. Ừm, kỳ việc gánh vác gia đình gì đó, nếu có thể, cũng nỡ nhìn đôi tay trơn mịn kia biến thành thô ráp.

      Tiếu Hàm ăn cam, ánh mắt chớp dời khỏi màn hình tivi: “ cũng phải là khách, em cũng muốn khách khí với .” Trước kia vì coi là khách, cho nên cấp bậc lễ nghĩa cũng thể thiếu, bây giờ nếu là quan hệ này, hà tất phải khách khí?
      Chu Triển Nguyên buồn cười nhìn miệng nhấp lên nhấp xuống ăn cái gì đó, rất giống con chuột , “Tiểu Hàm, quả cam ăn ngon thế sao?” Quả cam và TV lại quan trọng hơn với sao? Vì sao thà rằng ăn cam, xem tivi cũng hứng thú liếc lấy cái?

      Này này này, tổng giám đốc Chu, từ khi nào lại có suy nghĩ cùng quả cam, TV ghen tuông hả?

      Tiếu Hàm lườm cái, chỉ chỉ đĩa trái cây bàn, “Vẫn còn nhiều, muốn ăn tự mà lấy.”

      Chu Triển Nguyên tươi cười càng thêm sáng lạn, tay liền dùng lực, cả người Tiếu Hàm thuận tiện ngồi chân : “Tiểu Hàm, phải nếm thử xem quả cam này có ngọt .” Dứt lời, môi đặt môi .

      nâng eo , vốn là dùng lười thăm dò bờ môi , lâu sau, ngay lúc Tiếu Hàm cho rằng giống như thường ngày kết thúc, lại giật mình đột nhiên trong miệng vật mềm mềm yếu yếu gì đó, nhàng mà cuốn lấy lười

      Ẩm ẩm ướt ướt, răng môi lẫn lộn.

      ‘Ầm vang”. Tiếu Hàm phen bùng nổ mặt đỏ bừng, cứng ngắc hai giây, lại gống như quyết tâm quyết định cái gì, phen ôm lấy cổ , mềm mại cuốn lấy cánh môi , làm cái hôn này sâu thêm.

      Chu Triển Nguyên sửng sốt phen, nhưng cũng lấy lại tinh thần, cũng khỏi sung sướng, ban đầu còn sợ bất mãn, cũng dám xâm nhập quá mức, lại ngờ, tiểu Hàm vậy mà chủ động.

      khi như vậy, làm đàn ông, sao có thể bại bởi phụ nữ đây.

      Nâng eo của , đem hướng lại mình gần hơn chút, tay đỡ cái ót của , liếm hàm răng của , đợi thở dốc, thừa cơ mà vào, lại hôn càng sâu.

      Tiếu Hàm nóng mặt, thân thể càng lúc càng mềm, hai tay khỏi chủ động ôm lấy cổ , tùy nâng eo mình, càng tựa vào càng gần…

      Mãi đến khi Tiếu Hàm thấy sắp nghẹt thở, Chu Triển Nguyên mới buông lỏng ra. Buồn cười nhìn sắc mặt đỏ ửng, Chu Triển Nguyên lấy trán chạm vào , thanh trầm thấp : “Tiểu Hàm, đêm nay ở lại đây được ?”

      Đôi mắt thanh tú mông lung, Tiếu Hàm vô thức ôm lấy cổ , ngẩn ngơ gật gật đầu, sau lát, ý thức được mình dùng tư thế ngồi ở trong lòng Chu Triển Nguyên, Tiếu Hàm tựa như mới tỉnh lại, mặt ầm ầm sung huyết đỏ bừng, thế mà dạng hai chân ngồi người , hai tay chặt chẽ ôm của , váy mỏng manh sớm theo động tác kéo lên, lộ ra bắp đùi thon dài trắng nõn, này, này, này…

      Tiếu Hàm mạnh mẽ đứng dậy, nhân lúc Chu Triển Nguyên còn chưa lấy lại tinh thần, người chạy vào toilet, chỉ nghe thấy ‘thình thịch’ tiếng, để lại tổng giám đốc Chu ngu ngơ tại chỗ. Hình như, dọa đến rồi sao?

      Chu Triển Nguyên có chút được tự nhiên sờ sờ mũi, liếm liếm môi,quả thực, quả cam cực kỳ ngọt. Khó trách tiểu Hàm thích như vậy.

      Tiếu Hàm bưng mặt đứng trước gương, cố gắng bình tĩnh lại hô hấp, loại chuyện này đối với người là cực dđlqđ kỳ bình thường, có cái gì phải xấu hổ. như vậy, nhưng mà, ngẩng đầu, nhìn cái môi đỏ mọng, ướt át, kiều diễm trong gương, sóng mắt lưu chuyển, vô cùng quyến rũ, Tiếu Hàm nhịn được mặt đỏ tim đập, có chút quen, nhưng mà, chán ghét.

      , cho nên thấy ghét sao?

      Dùng nước khoát lên mặt cho giảm nhiệt độ, Tiếu Hàm mở cửa, để Triển Nguyên mình ở phòng khách tốt lắm đâu, vả lại, loại tình này bình thường cũng ít gặp, có gì phải thẹn thùng.

      Chu Triển Nguyên nhìn có chút ưỡn ẹo lại ra vẻ trấn định, mặt tươi cười vẫn còn sáng lạn, a… , là càng sáng lạn chứ.

      “Tiểu Hàm, bên ngoài mưa to, về được.”

      Tiếu Hàm giật mình, nhìn ra ngoài cửa sổ, như vậy, mới hồi, mà mưa liền như trút nước. Thời tiết mùa hạ đúng là thể đoán trước được.

      đường, chắc là sao.” Tiếu Hàm xoay mặt, nhìn thấy treo bên mặt tươi cười. Thấy thế nào cũng đáng đánh đòn.

      “Nhưng mà, có sét.” Chu Triển Nguyên tiếp tục cười .

      Tiếu Hàm nghiêm mặt: “Em sợ.”

      “Nhưng mà sợ ~~” Tổng giám đốc Chu cười đến mảnh xuân quang.

      Tiếu Hàm:…

      đại nam nhân hơn ba mươi tuổi, tuy thể khỏe như trâu, nhưng là người cũng được coi là cao lớn, lại đứng trước mặt tội nghiệp sợ sét đánh sao?

      có quần áo của …”

      “Lần trước mua quần áo phải để ở nhà em sao, áo ngủ và áo tắm đều có…”

      Tiếu Hàm đen mặt, người này sớm tính toán như vậy sao? Vừa định há mồm có đồ dùng rửa mặt của , giương mắt liền thấy bàn chải đánh răng và khăn mặt mới mua hôm nay, ngờ lúc lấy bàn chải đánh răng người này lại cười như vậy lại là nguyên nhân này?

      “Tiểu Hàm, đài truyền hình hôm nay bão…, chừng cắt điện, cho nên ở lại nhé ~” Chu Triển Nguyên cười kéo qua, nhéo nhéo đôi má của Tiếu Hàm, mang chút cưng chiều : “Yên tâm, chỉ là lo em ở mình.” Ừm, tiến hành theo tuần tự , hôm nay là tiến bộ rất lớn, mong đột nhiên tăng mạnh.

      Tiếu Hàm đỏ mặt giận liếc cái, tiện tay chỉ vào toilet, “Em lấy ít đồ cần dùng.” Kiểu dép lê nam gì gì đó vẫn có chuẩn bị, lúc ba ba đôi khi tới đây cần dùng, tạm thời cho Triển Nguyên dùng cũng sao, còn áo ngủ gì gì đó, đều ở trong tủ quần áo, bây giờ lấy cho .

      Chu Triển Nguyên sờ sờ cằm, híp mắt nhìn cuồng phong gào thét ở bên ngoài, bông nhiên cảm thấy ông trời cực kỳ giúp . Từ đến lớn tiểu Hàm chỉ sợ bóng tối, thân là trai làm sao có thể biết, có lần, bác Thúc và dì Vương đều công tác, tiểu Hàm ở lại nhà , nhưng mà cầu chì bị đứt, tiếu Hàm lại ôm cánh tay hồi lâu dám buông tay. Ừm, sau này lớn lên có tốt hơn chút, nhưng mà, tính sợ bóng tối cũng có vấn đề gì, sau này có ở cùng .

      “Triển Nguyên, vào tắm , em treo khăn tắm và áo ngủ ở giá rồi.” Tiếu Hàm từ phòng vệ sinh ra, cúi đầu nhìn .

      Chu Triển Nguyên mỉm lqd cười sờ sờ đỉnh đầu , thuận tay mở thanh TV tối đa, “Em hay xem TV, ra ngay.” vừa rồi bật đèn trong phòng, cả trong phòng bếp cũng tắt. “Di động của em tắt dùm, để ghế sô pha.” Sét đánh gì gì đó, tốt nhất nên mở di động, vốn nghĩ cũng nên tắt TV, nhưng nghĩ đến tiểu Hàm ở mình trong phòng khách chờ đợi vẫn lo lắng, mở TV tốt hơn để người im lặng chờ đợi. Nhà trọ đều có thiết bị chống sét, nên có việc gì.

      “Em biết rồi, vào tắm .” Trời mùa hè, mưa rào sấm chớp đối với bọn họ mà , cái tốt duy nhất là có thể mát mẻ ít.

      Chu Triển Nguyên tắm rửa rất là nhanh, chỉ có 20 phút liền ra. Tiếu Hàm miệng ngậm dưa hấu, ngây ngốc nhìn Chu Triển Nguyên đầu tóc ướt nước ra, áo ngủ màu xanh bình thường quả thực để cho mặc lại thành sang trọng tuấn, mà tóc ướt sũng buông xuống trán, so với bình thường ít vài phần nghiêm chỉnh, có vẻ đặc biệt nhàn nhã lười biếng.

      Tiếu Hàm thở dài, quan trọng vẫn là dáng người, mặc cái gì đều quan trọng. Trần Quán Hi mặc áo T-shirt rách nát cũng đáng nhìn hơn người khác, cũng có thể chứng minh.

      Chu Triển Nguyên tiến gần lên, buồn cười gật gật cái trán : “ nhóc, nhìn cái gì vậy?”

      Tiếu Hàm bỗng nhiên đỏ mặt, vừa mới tắm xong mùi hương còn quanh quẩn ngay tại chóp mũi, là hương chanh thích nhất, sớm biết thích cố ý đùa , lại nghĩ rằng nhìn bộ dạng này của , vậy mà nhịn được liên tưởng… là, quá phận rồi!

      “Em tắm…” Tiếu Hàm chạy mất dép. có tiền đồ, dựa lưng vào cửa phòng tắm, Tiếu Hàm ảo não nghĩ, cứ như vậy chịu nổi, đợi lát nữa cùng giường chung gối phải làm sao bây giờ?

      Khoan , đợi lát nữa, cùng giường chung gối? Tiếu Hàm che mặt, vậy mà quên nơi này chỉ có phòng!
      Last edited by a moderator: 8/7/17
      Xu trần, Nhiên NhiênPhong nguyet thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 54
      Editor: Jenda

      Lằng nhằng dây dưa, Tiếu Hàm khẽ cắn môi, sợ cái gì, Triển Nguyên cũng phải loại người --- đầy khẩn trương, Tiếu Hàm tự chủ được liền gọi là Triển Nguyên.

      Tắt nước, Tiếu Hàm vừa mới bước ra cửa nhà tắm --- ‘piada’, đèn tắt.

      Cái tình huống gì đây! Tiếu Hàm đứng nguyên, cử động cũng dám, sau vài giây, nghe thấy bên ngoài có người gõ cửa: “Tiếu Hàm, em sao rồi? Hình như là cháy cầu chì rồi, xem thử, em cẩn thận chút.” Là Chu Triển Nguyên.

      “Vâng.” Tiếu Hàm cố gắng giữ bình tĩnh, mò mẫm tìm khăn tắm, quấn qua loa vào người, biết sau bao lâu, thanh của Chu Triển Nguyên lại truyền đến: “Tiểu Hàm, em ở trong đó sao rồi? Khả năng còn phải đợi lúc mới có điện. Hay là em mặc quần áo chỉnh tề rồi ra trước .” Bên ngoài có điện thoại di động có đèn pin, bên trong là mảnh tối đen, tiểu Hàm luôn luôn sợ bóng tối. “Trước tiên em mặc quần áo ra , đứng ngay tại cửa, đèn pin trong nhà tìm thấy, em ra tìm .”

      Tiếu Hàm sờ soạng hồi, tìm thấy quần áo, thử về phía trước hai bước, lại cảm thấy dưới lòng bàn chân có cái gì đó mềm mềm, xong đời, vừa rồi lấy khăn tắm làm quần áo rơi xuống đất rồi.

      Nắm chặt khăn tắm, Tiếu Hàm đè ngực, vẫn nên ra trước lần mò xem, dù sao mảnh tối đen, cũng nhìn được cái gì.

      “Triển Nguyên, em ra rồi.” Tiếu Hàm tay lôi kéo khăn tắm, tay hướng phía trước dò xét, sợ chạm vào thứ gì, đến lúc đó mà ngã cái thực là thảm, người cực kỳ dễ dàng để lại vết bầm tím, hơi đụng chút liền xuất mảnh màu tím.

      “Ừ, em xuất .” Chu Triển nguyên giơ điện thoại lên cao, chiếu vào cửa phòng vệ sinh, dưới ánh đèn yếu ớt, Chu Triển Nguyên nhìn quàng khăn tắm, thả tóc ra, mặt Tiếu Hàm hơi hơi nhìn xuống đất, nhìn biểu tình.

      Dù là ăn đậu hủ non hơn bình thường Chu Triển Nguyên cũng quay mặt , vừa mới tắm xong có duy nhất chính là mùi hương thơm ngát xông vào mũi, bả vai gầy trắng nõn lộ ra ngoài, khăn tắm che hết đầu gối, bắp đùi thon dài làm như thẹn thùng, lại hơi đan vào nhau.

      Tiếu Hàm được tự nhiên nắm chặt khăn tắm trước ngực, “Quần áo rơi xuống đất ướt hết rồi.” phải cố ý xuất như vậy.

      “Ừ, trước ra .” Chu Triển Nguyên quay sang, chiếu di động về phía trước: “ phải do cầu chì, hình như cả tòa nhà này đều mất điện.” vừa rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, tất cả tiểu khu hình như đều mất điện. Đoán chừng là vì có mưa to cùng gió lớn bất ngờ, muốn có điện còn phải chờ thêm lát.

      “Em gọi điện.” Tiếu Hàm vội vàng, Chu Triển Nguyên vội vàng lấy di động đuổi theo: “Cẩn thận chút, nhìn đường.”

      Tiếu Hàm nhất định có ý thức lo sợ, nên phòng bị gì gì đó đều có chuẩn bị, đặc biệt là vẫn dđlqđ sợ bóng tối như vậy, đèn pin là ắt thể thiếu.

      “Cái kia, Triển Nguyên, em thay quần áo trước .” Tiếu Hàm cầm đèn pin, giọng .

      “Ừ, ở bên ngoài, nếu có việc gì tiếng.” Dừng lại chút, lại thêm: “ cần khóa cửa.” nhóc này, trưởng thành rồi đúng là sợ bóng tối như trước nữa.

      Vội vàng thay váy ngủ, Tiếu Hàm vội mở cửa phòng, nhìn thấy lẳng lặng đứng cách cửa hai bước, Tiếu Hàm bỗng nhiên nở nụ cười: “Triển Nguyên, được rồi.” tốt, bất luận như thế nào, bảo vệ.

      Chu Triển Nguyên cười, tiến lên kéo tay qua: “Trước tới phòng khách ngồi , chờ có điện lại về phòng.” tồi, sau khi có mưa nhiệt độ khí giảm xuống rất nhiều, nếu vẫn giống như buổi chiều, đừng đợi mất điện trong phòng, sợ là đợi dưới điều hòa cũng khỏi ra mồ hôi.

      Nhìn nhau gì, có TV, cũng thanh, cả tiểu khu bên ngoài vẫn cực kỳ náo nhiệt thanh của nhà trọ cũng có tiếng vang.

      “Tiểu Hàm,” Chu Triển Nguyên phá bầu khí yên lặng: “Có nóng ?” Trọng tâm đề tài đúng là có ý nghĩa, nhưng mà ngồi cũng cực kỳ kỳ quái.

      tồi.” Tiếu Hàm vuốt ve cánh tay, rất mát mẻ.

      có gì, tùy tiện hỏi thôi.”

      Tiếu Hàm:…

      Được rồi, vẫn là do : “Sư tỷ có gọi điện cho em, bảo là muốn Nam Kinh chuyến, hỏi em có muốn cùng , em có nên hay ?” Tiếu Hàm mím môi : “Nghỉ hè nếu đâu cực kỳ đáng tiếc.”

      Kỳ nhất định phải Nam Kinh, nhưng mà ra ngoài ngắm cảnh chuyến quả thể thiếu. Mà đối với việc làm bóng đèn cũng có hứng thú gì, hình như sư tỷ cùng bạn trai phải?

      Được rồi, gần l3quyd0n 30 năm làm ế cực kỳ thảm hại, sư tỷ bị hai vị lão nhân gia trong nhà bức hôn, nghe là tiểu đoàn trưởng bộ phận trinh sát, con trai của chiến hữu ba ba Diệp năm đó.

      Ừm, Tiếu Hàm cũng gặp qua lần, trong hôn của giáo Lý, người kia thay chú rể chắn rượu phù rể, diện mạo khí chất tương đối khá được.

      “Muốn đến chỗ nào sao?” Chu Triển Nguyên nhận khăn mặt trong tay , nhàng thay lau tóc ướt. có điện, máy sấy cũng dùng được, nhưng nếu tóc làm khô mà ngủ, ngày hôm sau dễ bị đau đầu, có biện pháp, đành phải lau khô trước.

      Tiếu Hàm nghiêng đầy suy nghĩ hồi lâu, “Muốn đến chỗ nào mát mẻ, Nam Kinh quá nóng rồi.” Mà còn làm bóng đèn gì gì đó, dễ dàng gặp sét đánh. Bây giờ thời tiết mưa gió thường xuyên như vậy, vẫn cẩn thận chút tốt hơn.

      “Vậy sao.” Động tác trong tay Chu Triển Nguyên ngừng. tâm tư xoay chuyển thông suốt, tháng sau vừa đúng lúc phải công tác, đến Hồng Kong, đưa cả tiểu Hàm cùng, vấn đề cũng lớn chứ? “Tháng sau phải Hồng Kong chuyến, đại khái là mất tuần, em cùng .” Ba mẹ bây giờ ở Hàng Châu, như vậy Nãi Tích về cũng sợ có ai chăm sóc, vừa lúc nhân cơ hội này ra ngoài chơi cùng tiểu Hàm.

      “Như vậy được sao?” Tiếu Hàm do dự hỏi, việc công ra việc công, việc tư ra việc tư, hỗn độn chỗ tốt lắm đâu.

      vấn đề gì, chỉ là tham gia buổi triển lãm buôn bán, hẳn có nhiều việc.” Thời gian còn lại có thể sắp xếp. “Mà Nãi Tích có ba mẹ chăm sóc, cũng cần lo lắng. Cơ hội có nhiều, thể bỏ qua…” Chu Triển Nguyên cảm thấy mình chính là con sói xám lớn lừa gạt tiểu bạch thỏ, loại cảm giác này, đúng là, nên lời, quá quỷ dị.

      ảnh hưởng đến công việc của chứ? Tiếu Hàm vẫn có chút do dự, “Em sợ người công ty là lão tổng làm việc thiên tư *.”

      (*) Vì tình riêng mà làm việc hợp lẽ.

      Chu Triển Nguyên cười sờ sờ đầu , mỉm cười : “Giám đốc mang bà chủ tương lai ra ngoài, có cái gì được?” Xoa bóp chóp mũi , tiếp tục : “Đợi lần sau du lịch mình, sợ là phải chờ đến tuần trăng mật, cho nên vẫn còn bắt lấy cơ hội?”

      câu, Tiếu Hàm đỏ mặt, cái gì hả, sao lại đến chuyến tuần trăng mật. “Ai muốn gả cho …” May mà có đèn, mặt đỏ hồng cũng thấy lắm.

      “A?...” Chu Triển Nguyên bưng mặt , bỡn cợt nhếch miệng: “ gả cho , em tính gả cho người nào?” cũng tính đem tặng cho bất kì kẻ nào. “Chẳng lẽ, em muốn sớm chút dán lên nhãn phu nhân Chu sao? Cái này quá dễ, đợi bác Tiếu và dì Vương đồng ý, chúng ta lập tức chứng mình , phải là chín đồng tiền thôi sao.”

      Tiếu Hàm chu miệng liếc cái, dễ nghe, chín đồng tiền gả cho , còn có, dán nhãn cái gì, cũng phải là hàng hóa. “Phu nhân Chu dễ nghe bằng Tiếu Hàm.”

      Chu Triển Nguyên bật cười ra tiếng, nhoc này, đều tích cực trong chuyện quan trọng, “Được rồi, tháng sau theo Hồng Kong, Chu phu nhân.” xong, lqđ người lại nhịn được tiếng đến gần sát , mềm mại lướt qua môi, giống như bộ dạng ăn như thế nào cũng đủ, nhất là nếm tư vị của cái lưỡi thơm tho kia, Chu Triển Nguyên lại càng giống như bị nghiện, vài phút gặp, nhớ nhung được ngay.

      “Ưm ~~” đáng ghét, cắn làm gì chứ. Ngày mai sao có thể gặp người ~ Tiếu Hàm trợn mắt, mà trong khoảnh khắc lại bị quyến rũ thần hồn, theo hô hấp của mà thở.

      Vừa hôn xong, cả người Tiếu Hàm xụi lơ ở người , hôn môi cũng là công việc dùng thể lực.

      Vừa đúng lúc, răng môi quấn quýt vừa kết thúc, ánh sáng chờ mong lâu lại trở lại trần gian. Ánh sáng chợt có làm cho Tiếu Hàm khỏi híp híp mắt, bởi vì hôn nhau mà đôi môi đỏ mọng sưng vô ý thức chu lên, xương quai xanh tinh xao như như , cái cổ duyên dáng ở dưới ánh đèn càng lên trắng nõn trơn mềm.

      Người ngồi người nháy cặp mắt ngẩn ngơ theo dõi , vừa ngây thơ vừa lười biếng, chút ý tứ muốn quyến rũ người, ngờ để tâm như vậy lại hấp dẫn làm người mê say, cũng làm người khó có thể thao túng.

      “Tiểu Hàm…” Chu Triển Nguyên chỉ cảm thấy yết hầu khàn khàn, thấp giọng gọi, xong câu, thân thể kiễng qua, môi nhào vào môi , cũng thể vãn hồi.
      Last edited by a moderator: 8/7/17
      Xu trần, HaYen, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :