1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng Sinh] Sống lại tái hôn lần nữa - Tiểu Thạc Thử 5030 [60/164]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 48: Nhìn người chỉ nhìn vào bề ngoài.

      Beta: Devil

      “Được rồi, việc này biết, xử lý.” Chu Cẩn Du sắc mặt trầm .

      Bây giờ Vương Tĩnh Kỳ mới chú ý tới giọng điệu của có vấn đề, vấn đề rất lớn.

      tới xử lý? Vì sao lại tới xử lý? Chuyện này muốn xử lý như thế nào?” Vương Tĩnh Kỳ trợn to mắt nhìn người đàn ông trước mặt mình. Lúc này cũng mới ý thức chút, hai người tuy từng có tiếp xúc thân mật, nhưng tính ra vẫn là người xa lạ.

      “Mấy ngày trước phải tôi ràng với rồi sao? Tôi phải loại người như nghĩ, tôi có khả năng đó. Lại , bây giờ tôi là người phụ nữ kết hôn, cho dù muốn li hôn, cũng phải chính thức nhận giấy li hôn, trước khi chính thức li hôn, tôi cũng làm chuyện gì đúng với hôn nhân của mình. cầu tôn trọng điều này.” cũng hề nể mặt, trực tiếp ra ý của mình, tuyên bố lập trường của mình lần nữa.

      Vương Tĩnh Kỳ ràng biết chênh lệch của hai người, cho nên dù Chu Cẩn Du có biểu coi trọng mình như thế nào, cũng tin tưởng rằng hai người có tương lai. biết người như Chu Cẩn Du, lấy vợ đều tìm người môn đăng hộ đối, tình trạng giống như nhiều lắm chỉ có thể là tình nhân thôi.

      Chu Cẩn Du gì, chỉ nhìn . Hai người đều ngồi trong xe, im lặng lúc lâu. Chu Cẩn Du đột nhiên cười lên, hôn cái miệng nhắn trước mặt mình chút.

      “Được rồi, cũng đừng có nghiêm trọng hóa như vậy, sợ quá mà. Em phải loại phụ nữ như vậy, đương nhiên biết, cũng phải loại đàn ông đó. Hơn nữa, em còn là giáo viên, tư tưởng sao lại xấu như vậy chứ.” xem trọng ánh mắt càng lúc càng lớn của trong ngực, tâm ngứa, liền dùng cái mũi cọ cọ lên gương mặt đỏ của . “ thích em, phủ nhận chuyện này, ai bảo em xuất sắc như vậy chứ. Nhưng cũng trịnh trọng giải thích với em chút, người đàn ông tốt và đàng hoàng, , có khả năng trêu chọc người phụ nữ kết hôn, cho nên em yên tâm, chỉ cần em chưa li hôn, chúng ta chỉ là bạn bè bình thường, thuần khiết chỉ là bạn bè thôi.”

      Vương Tĩnh Kỳ kinh ngạc muốn kêu to, người đàn ông này có thể còn chút vô sỉ nào sao, là người đàn ông đàng hoàng, có chỗ nào giống chứ, còn trêu chọc người phụ nữ kết hôn, vậy bây giờ ngồi trong lòng là gì, chẳng lẽ là tự chui vào sao?

      “Vậy xin mời đồng chí Chu buông tay của đồng chí ra, để cho tôi về chỗ ngồi được ?” Vương Tĩnh Kỳ oán hận .

      Chu Cẩn Du thấy nghiến răng nghiến lợi muốn sái luôn quai hàm, nhìn thế nào cũng thấy đáng , là nhịn được, liền hôn cái miệng nhắn của thêm chút nữa.

      “Buông……tay…….miệng…….” Vương Tĩnh Kỳ hàm hồ hô.

      Chu Cẩn Du cũng coi như có nghe thấy, con luôn những điều trái ngược với lương tâm của mình, khi họ muốn chính là muốn, khi họ buông tay, chính là muốn mình nắm chặt tay họ lại.

      nghe theo ý muốn như vậy, gắt gao ôm vào trong ngực mình, hôn lên cái miệng nhắn của , đầu lưỡi ngừng thăm dò trong khoang miệng.
      Lúc đầu Vương Tĩnh Kỳ còn muốn giãy giụa, nhưng sau đó cảm thấy thiếu khí, đầu óc hỗn loạn, giãy giụa nữa.

      Cho đến khi Chu Cẩn Du âu yếm buông rời khỏi môi , hôn lên mấy cái nữa, thanh có chút khàn, mới : “Đồng chí Vương Tĩnh Kỳ, đồng chí là giáo viên, hẳn là phải có tư tưởng giác ngộ rất cao mới đúng, đồng chí nên biết, quan hệ bạn bè cũng rất thân thiết .”

      Vương Tĩnh Kỳ bị hôn tới choáng váng, tay chân nhũn ra, nhưng khi nghe xong lời của , muốn cho hai bạt tai, trong lòng cảm thán, người này đứng là thiên hạ đệ nhất vô sỉ mà.

      Lúc trước thấy , luôn là bộ dáng đàng hoàng, thế nào cũng nhìn ra vô sỉ như vậy, đúng là biết xấu hổ mà. Cuối cùng chỉ có thể tổng kết câu, nhìn người thể chỉ nhìn bề ngoài.

      Vương Tĩnh Kỳ cũng tính toán với , tiện nghi của mình cũng chiếm, muốn lấy lại công bằng, năng lực của co còn chưa có tố như vậy, nhịn thôi.

      hung hăng trừng mắt nhìn Chu Cẩn Du cái, sau đó rời khỏi lòng , quay về ghế lái phụ, lạnh lùng : “Chu đồng chí, buổi sáng hôm nay tôi rất nhiều việc, còn phải đưa cơm cho ba mẹ, nên tiếp tục quấy rầy ngài, tạm biệt.” xong, quay ra muốn mở cửa xe xuống xe.

      Đương nhiên vẫn mở cửa được.

      Chu Cẩn Du thấy có chút tức giận, nở nụ cười, “Được rồi, chọc em nữa, đây phải là do nửa tháng rồi gặp em sao. Em thắt dây an toàn , đưa em tới bệnh viện. Còn thuốc này em cầm lấy, dùng để lại sẹo đâu.”

      Vương Tĩnh Kỳ biết mở cửa xe ra, chính mình gì cũng được, chỉ đành nghe lời . Nhìn thuốc mỡ trong tay, nghĩ nghĩ, cũng trả lại. Thứ này là hàng ngoại nhập, hẳn là rất tốt, nếu mình dùng, có thể đưa cho cho trai dùng. Vương Tuấn Kỳ ngày hôm qua vì bảo vệ em , bị thương đâu.

      Khi Chu Cẩn Du dừng xe trước bệnh viện, là 6h30 sáng. Hai người cũng chuyện, Vương Tĩnh Kỳ chờ mở cửa, cho mình xuống xe, nhưng người kia hề có ý định mở cửa, nhịn được, dù sao bây giờ cũng còn sớm, mình chỉ là dân chúng nhoi, đấu lại với .

      “Thị trưởng Chu, hôm nay cảm ơn ngài, bây giờ cũng còn sớm nữa, tôi làm phiền ngài thêm nữa.” Vương Tĩnh Kỳ lại bắt đầu chuyện khách khí, giống như hai người chính là người xa lạ vậy.

      Chu Cẩn Du liếc cái, giọng điệu bình thản : “Bạn bè hẳn là nên giúp đỡ lẫn nhau, em cũng cần để trong lòng, bây giờ đứng là còn sớm nữa, em mang bữa sáng vào cho ba mẹ , ở đây chờ, lát nữa lại đưa em làm.” xong, mở khóa của xe.

      Vương Tĩnh Kỳ nghe được thanh mở khóa cửa kia, tâm tình tốt lên, rốt cuộc có thể mở của xuống xe. Khi vừa mới đặt chân xuống xe, liền nghe Chu Cẩn Du muốn chờ , liền xuống xe nhanh chút, sau đó đóng cửa xe, : “Từ sáng tới giờ phiền ngài quá nhiều, nơi này xe bus nhiều, tôi tự được, làm phiền ngài nữa.” chỉ còn chưa , cần lại xen vào công việc của người khác.

      Chu Cẩn Du nghiêng đầu thấy vẻ ghét bỏ gương mặt của , liền cười.
      “Được rồi, sáng nay còn phải tham gia hội nghị, trước, khi em làm nhớ phải cẩn thận, chú ý oan toàn.” Chu Cẩn Du nhàng dặn dò.

      Nhìn thấy Vương Tĩnh Kỳ hề che giấu chu cái miệng nhắn ra, trong lòng cũng vui sướng lên, đương nhiên, thể để này đắc ý lâu được, nếu kiêu ngạo, việc này cần phải như vậy. Cho nên trước khi , thêm câu: “Mấy ngày này nhớ chuẩn bị giấy tờ dùng cho li hôn cho tốt .”

      xong, cũng để ý xem có phản ứng gì , liền khởi động xe, lái xe ra ngoài.

      Từ kính chiếu hậu nhìn về phía kia, nụ cười mặt Chu Cẩn Du càng lớn hơn. này nhất định có phát ra, thái độ của trước mặt mình thay đổi rất nhiều. Ngữ khí chuyện đôi khi là đùa giỡn làm nũng kia tuyệt đối phải là giọng điệu đối với người xa lạ.

      Nghĩ đến bộ dáng cố làm ra vẻ kia của , liền vui vẻ.

      Vương Tĩnh Kỳ đứng yên tại chỗ lát mới có thể phản ứng lại, biết ý tứ trong lời của là gì, có khi nào mình nghe nhầm .

      nhìn thời gian chút, còn sớm nữa, liền nhanh chóng mang theo đồ đạc vào bệnh viện.
      ly sắc, huyenlaw68, Nguyên Nguyễn5 others thích bài này.

    2. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Xé tem lá là la la la......

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 49: xử lý

      Beta=Devil

      Vừa mới tới cửa phòng bệnh, Vương Tĩnh Kỳ nghe thấy tiếng mắng: “Bà là người chết hay sao vậy hả, thấy tôi muốn ngồi xuống sao, sao còn đến giúp tôi chút. Bệnh viện này người tốt cũng có, hôm nay chờ bác sĩ đến đây, tôi phải tố cáo cái kia *** . Tôi tin, ai nha……”
      Vương Tĩnh Kỳ nghe thấy nhíu mày lại, biết đây là ba tâm trạng tốt, lại ép buộc mẹ.

      đẩy cửa phòng vào, liền thấy chân ba mình treo giữa trung, người còn có tinh thần dựa vào giường bệnh mắng chửi người khác, thân thể chắc là có vấn đề gì .

      “Mẹ, con mang điểm tâm đến cho ba mẹ đây, hai người mau ăn .” Vương Tĩnh Kỳ đau lòng cho mẹ của mình .

      Vương mẹ thấy con mới sáng sớm đưa cơm tới đây, có chút đau lòng, liền tới nhận đồ tay . “Sớm như vậy, con tới đây làm gì, ở bệnh viện còn có mẹ, mẹ tới căn tin mua chút đồ ăn là được rồi, con cứ yên tâm mà làm là được.”

      Tối qua, thuốc tê tiêm cho Vương ba hết hiệu lực, chân ông đau đến chịu được, ông kêu vợ mình tìm bác sĩ tới, cái kia *** khiến ông chịu đựng, do ông đắc tội người ta nên phải chịu đựng đau đớn cả đêm, làm sáng ra tính tình cũng rất nóng nảy, nhìn thấy Vương Tĩnh Kỳ khỏe mạnh, tươi tỉnh vào thăm, tâm tình ông càng thêm khó chịu, mắng tô “Mày còn biết đến đây, trễ như vậy rồi, muốn để ba mày đói chết phải ?”

      Vương Tĩnh Kỳ nhìn Vương ba giường cái, trong mắt ông đều là tơ máu, xem ra là bị giày vò cả đêm, nên cũng so đo với ông. cứ thế mang cặp lồng cơm đến, mở ra, lại từ trong ba lô mang ra hai cái chén, đem cháo trong hộp giữ nhiệt đổ ra.

      “Mày chỉ cho ba mày thế thôi sao, đây là mày mong ba mày chết sớm chút phải ?” Vương ba thấy đồ ăn đưa tới chỉ có canh suông quả thủy gì đó liền mở miệng mắng.

      “Đúng vậy đó ba, có điều người ta đều tai họa ngàn năm, con phỏng chừng nguyện vọng của con ngay cả nửa cũng thực được.” Vương Tĩnh Kỳ thầm trong miệng, đem bát cháo tới trước mặt Vương ba.

      Vương ba nghe xong lông mi dựng thẳng lên, mắt trợn to, vẻ mặt thể tin nổi. Con ông ra sao ông biết, bình thường trầm mặc ít , cho dù bị ai đánh, ai mắng đều cúi đầu chịu đựng. Sau khi nghe những lời thầm này của con , ông có thể kinh ngạc sao, nó phải ăn gan hùm mật gấu vào đấy chứ.

      Vương Kiến Phương khi ở nhà luôn là người hai, thình lình bị con phản bác như vậy, mặt mũi giấu trong áo hay trong chăn đều chịu được, tay vừa muốn đem đồ ăn bàn hất đổ hết xuống, nó coi ông ra gì phải .

      Vương Tĩnh Kỳ sao có thể biết tính tình ba mình, vừa thấy sắc mặt của ông, liền biết ông muốn làm gì.

      “Ba, ba nên để ý chút, con chỉ mang đến hai chén cháo thôi, nếu na uống, vậy chỉ có thể chịu đói, lát nữa con còn phải làm, có thời gian hầu hạ ba đâu. Đương nhiên, mẹ con ở đây chăm sóc ba, nhưng mẹ cũng có tiền đâu ba à.” Vương Tĩnh Kỳ ở bên lành lạnh , ý tứ chính là nếu ba đem cháo hất đổ, vậy ba có cháo để uống nữa, trong người mẹ lại có tiền, thể ra ngoài mua đồ ăn cho ba.

      Vương Kiến Phương đúng là bị lời của uy hiếp, nếu ông lại bình thường được, ông đúng là cái gì cũng quan tâm, mình muốn làm gì làm, muốn hất đổ bàn ăn hất, nhưng là bây giờ ông thể lại được, nếu bây giờ hất đổ bàn ăn, chắc chứn phải chịu đói.

      Ông cũng suy nghĩ cẩn thận, nhiều năm qua ông cũng để dành được chút tiền, nhưng tiền kia là để ông dưỡng lão, vợ ông cũng biết, nếu giờ cho bà ấy biết sổ tiết kiệm để ở đâu, phải là tự đem bí mật lộ ra sao, cho nên đêm qua, sau khi tỉnh dậy, ông suy nghĩ rất kỹ, dù sao cũng là con cái mình, mình nằm viện, tiền cũng phải là tự mình phải trả , đây chính là trách nhiệm của con cái ông phải đảm nhận.

      Vương Kiến Phương trong lòng suy nghĩ cẩn thận lần nữa, “hừ” tiếng, đem bàn tay nâng lên chuẩn bị hất bàn ăn chuyển thành nâng bát cháo lên, uống cạn bát cháo.

      Vương Tĩnh Kỳ nhìn thấy, khóe miệng cong lên, đem bánh bao cùng dưa muối trong ba lô ra, sau đó nhìn đồng hồ chút, “Mẹ, tới giờ rồi, con làm trước đây. Chờ tới giờ nghỉ trưa con lại tới.”

      cần đâu, con chú tâm làm việc là được rồi, giờ nghỉ trưa cũng đừng tới, ở đây có mẹ coi ba con là được rồi.” Vương mẹ thấy con phải chạy chạy lại đau lòng, nhị được .

      “Cái gì cần tới, tôi là ba nó, tôi bị thương, phải nằm viện, nó tới hầu hạ, ai tới hầu hạ? Là giáo viên, chút đạo hiếu cũng hiểu sao chứ. Hôm nay tới trường xin phép lãnh đạo nghỉ , trong lúc ba mày nằm viện mày phải ở lại bệnh viện, đừng làm.” Vương ba bá đạo .

      Vương Tĩnh Kỳ thần bĩu môi, ba thực cho mình là thái thượng hoàng sao, nằm viện người hầu hạ còn chưa đủ, còn phải thêm người cho ông sai bảo sao chứ.

      “Cũng được, vừa hay hôm nay con muốn làm, xin phép nghỉ rất phiền toái, hay hôm nay con trực tiếp nghỉ việc luôn, có thể ở lại bệnh viện toàn tâm toàn ý chăm sóc ba.” Vương Tĩnh Kỳ là bộ sao cả .

      Vương ba nghe xong lời này của cũng sửng sốt, sau đó lập tức hiểu được, mắng “Bây giờ mày cút cho tao, còn muốn ba mày nuôi mày cả đời hay sao hả, nằm mơ .” Ông vất vả đem được hàng tồn kho này xuất , để cho tự nuôi sống chính mình, làm sao có thể để trở về ăn bám vào ông được.

      “Đây là ba nha.” Vương Tĩnh Kỳ cũng tức giận, thu thập xong đồ đạc, liền chào Vương mẹ, sau đó rời khỏi bệnh viện.

      Ngồi trong xe bus, Vương Tĩnh Kỳ nghĩ lại tình hình lúc nãy khi ở chung với ba liền thấy buồn cười, sao đời trước mình lại sợ ba như vậy chứ, kỳ chỉ cần dùng đứng phương pháp, với tính cách này của ba cũng rất dễ thu phục.
      Khi chuông báo hiệu vang lên, Vương Tĩnh Kỳ mới tới cửa văn phòng, rước lấy cái nhìn chăm chăm của lão bà, cũng còn sức gì, cầm giáo án nhanh chóng tới lớp.

      dạy hai lớp liên tiếp, sau khi kết thúc cũng hơn chín giờ sáng. Vương Dĩnh theo ngay sau , hỏi han tình huống nhà chút.

      “Tĩnh Kỳ, ba cậu sao rồi?” Hôm qua, mọi người trong phòng ký túc xá biết chuyện ba Vương Tĩnh Kỳ nhập viện nhưng cũng biết nguyên nhân gì, vì sao phải nhập viện.

      Trong văn phòng, mọi người cũng im lặng, nhấc lỗ tai lên nghe.
      “Cũng có việc gì lớn, chỉ là bị ngã, nên xương đùi bị gãy, phải nằm viện thời gian thôi.” Vương Tĩnh Kỳ thấy cảm ơn quan tam của mọi người.

      “Ai, Tiều Vương à, người ta vẫn thương xương cốt phải dưỡng trăm ngày, người lớn tuổi gãy xương phải là việc đâu, cần phải chú ý tĩnh dưỡng cho tốt.” giáo Triệu lớn hơn mấy tuổi, biết được nhiều hơn, sợ Vương Tĩnh Kỳ đủ cẩn thận, liền nhắc nhở .

      “Đúng vậy, Tiểu Vương, người già khác với người trẻ tuổi chúng ta, người trẻ tuổi bị đúng trúng có thể xem , nhưng người già xương giòn, gãy xương là chuyện lớn, cần phải tĩnh dưỡng cẩn thận, chăm sóc chu đáo, nếu để lại di chứng đó.”Lưu Quế Lan làm bộ như người từng trải .

      “Phốc, chị Lưu, nghe chị cảm giác như nghe người muốn bảy mươi, tám mươi tuổi vậy.” Vương Dĩnh ở bên cạnh khống chế được cười.
      “Ai nha, tôi sao lại biết chứ, tại biết , nhà tôi đó ai ai…..”

      Vương Tĩnh Kỳ mỉm cười nhìn mọi người trong văn phòng bàn luận, trong lòng thở dài nhõm hơi, hoàn hảo ai hỏi căn nguyên sao ba lại bị té, biết phải trả lời như thế nào.

      nhanh chóng đem sách bài tập bàn chấm xong, nhìn đồng hồ, hơn mười giờ, liền đứng dậy tới văn phòng lão bà.

      Lão bà đương nhiên cấp cho sắc mặt tốt, biết Vương Tĩnh Kỳ tới xin phép, trong lỗ mũi hừ tiếng, phải biết tại là giáo viên cấp ba, bây giờ là thời điểm then chốt của học sinh, cho dù có việc gì gấp gáp nữa, cũng phải cố gắng, được chậm trễ bài giảng. Sắp tới là thời gian học sinh làm bài kiểm tra định kỳ tháng, tôi trước, tôi cần biết trước mặt ban giám hiệu thể như thế nào, chỉ cần thành tích của lớp tốt, tôi liền để đứng lớp này nữa.”

      Vương Tĩnh Kỳ thấy bà đồng ý, cũng quay trở lại văn phòng, bây giờ vội, nghe thấy lão cái gì, coi như nghe tai này, ra tai kia thôi, nếu bà ấy thực vừa ý , chuyển ra khỏi tổ cấp ba .
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng5 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 50 tới trường học gây chuyện

      Beta: Devil

      Buổi chiều, Vương Tĩnh Kỳ vốn muốn tới bệnh viện, vừa có thể trông ba cho mẹ ngủ chút, để mẹ trong hai ngày liên tiếp, sợ thân thể bà chịu được.

      Ai biết, vừa tới bệnh viện lát, liền nhận được điện thoại của trường học gọi tới.

      “Vương Tĩnh Kỳ, ở ngoài trường học làm chuyện tốt gì rồi? Cổng trường học chúng ta có tới tìm , là em chồng . Nghe ở trường học, ở ngoài cổng vừa khóc vừa nháo, có rất nhiều người tới coi, ảnh hưởng nghiêm trọng tới trường hoc, trật tự dạy học. Trường học có cách giải quyết, đưa ta tới phòng hiệu trưởng, bây giờ khóc nháo trong đó, khuyên thế nào cũng , bây giờ lập tức về giải quyết phiền toái này .” Người gọi điện thoại là lão bà, trong giọng điệu có tức giận, nhưng trong đó còn có tia hưng phấn.
      Vương Tĩnh Kỳ vừa nghe cũng có chút giật mình, nghĩ tới còn có thể phát sinh chuyện như vậy, sau khi ở đầu bên kia truy vấn kết thúc, rất nhanh phục hồi tinh thần, “Được, tôi biết rồi, bây giờ tôi trở lại trường học.”

      Sau khi tắt điện thoại, cầm túi xách của mình, chào mẹ, mình có chút chuyện, phải về trường học, liền rời khỏi bệnh viện. Chờ cho đến khi tới trường học, là nửa giờ sau đó.

      đến cổng trường học, khi bảo vệ mở cửa cho , ánh mắt có chút khác thường. Vương Tĩnh Kỳ có cảm giác là lạ, nhưng biết vì sao, cau mày, cũng gì, trực tiếp tới phong hiệu trưởng. đường, gặp vài đồng nghiệp, ánh mắt mọi người nhìn đều có chút kì lạ, làm khó hiểu, nhưng cũng có thời gian hỏi ràng xem có chuyện gì.
      Cho đến khi lên tới lầu 3, nghe thấy tiếng khóc lóc kể như hát hí khúc mới hiểu ra vấn đề ở đâu. Đứng trước cửa phòng làm việc của hiệu trưởng, hít sâu hơi, mới đẩy cửa ra. Nhìn thấy hiệu trưởng Cao Phẩm Nghiêm ngồi trước bàn làm việc, biết cúi đầu làm cái gì, có điều mày nhíu chặt. Đối diện bàn làm việc, là bàn hiệu trưởng thường dùng để tiếp khách, có hai người phụ nữ ngồi, là em của Trương Dương, Trương Mẫn, vừa khóc lóc vừa kể lể, bàn trà trước mặt đóng giấy vệ sinh như ngọn núi , tay còn cầm tay người phụ nữ bên cạnh, bộ dán như tìm kiếm an ủi. Người phụ nữ bị Trương Mẫn giữ chặt tay chính là tổ trưởng tổ cấp ba, lão bà.

      Vương Tĩnh Kỳ nhìn tình huống trước mặt, vẫn là nên hướng hiệu trưởng chào hỏi trước.

      “Hiệu trưởng, chào ngài. Để xảy ra chuyện như vậy ngại quá, quấy rầy ngài rồi.” Vương Tĩnh Kỳ thấy ngại ngùng, người ta là hiệu trưởng, mõi ngày đều quan tâm chuyện lớn của trường học, lại còn bị những chuyện bát nháo như vậy làm phiền, là làm khó ông ấy mà.

      “uhm, giáo Vương, có biết này ?” Hiệu trưởng cũng phải người hiểu biết, mặc dù bị người phụ nữ này làm phiền giờ, sau đó còn lôi giáo viên tốt của trường vào nữa.

      “Vương Tĩnh Kỳ, dám biết tôi?” Vừa mới nãy còn khóc lóc bi thương, sau khi thấy người cần gặp tới, liền lấy lại tinh thần, nước mắt mặt cũng lau, liền trừng mắt, lớn tiếng chất vấn.

      Vương Tĩnh Kỳ hít sâu hơi, để ý Trương Mẫn khiêu khích, miễn cưỡng ra vẻ vui cười, với hiệu trưởng “Hiệu trưởng, tôi biết người này, đây là em chồng tôi, bây giờ tôi cùng chồng làm thủ tục li hôn.” đơn giản tình hình chút.

      Cao Phẩm Nghiêm nghe vậy gật gật đầu, người phụ nữ kia được lời nào hay, chỉ biết là người tới gây chuyện. Bây giờ nghe cùng chồng li hôn, em chồng tại sao lại tới trường học gây chuyện, chắc là tới gây rắc rối cho .

      “Đây hẳn là việc riêng của , có thể đưa người trở về, có chuyện gì cùng nhau . Nhất định phải chú ý chút, đây là trường học.” Bị người phụ nữ này làm phiền hơn giờ, cũng chưa làm được việc gì, ông bây giờ lớn tuổi, có chút chịu nổi.

      Chuyện đem phiền phức cho trường học với hiệu trưởng, Vương Tĩnh Kỳ cảm thấy rất ngại ngùng, nhanh chóng cam đoan “Được, hiệu trưởng ngài yên tâm, tôi xử lý tốt chuyện này, để ấy ảnh hưởng đến trường học.”

      Vương Tĩnh Kỳ trong lòng thoáng thở phào nhõm, hiệu trưởng cũng phải phân đúng sai liền la mắng , cảm thấy ấm áp.
      Ngồi bên cạnh cầm giấy vệ sinh chùi mũi, Trương Mẫn nghe xong cũng vui, mình tới làm gì, nếu để bị đuổi dễ dàng như vậy, tốn đống nước mắt nãy giờ để làm gì.

      “Tôi , tôi đến đây để tìm lãnh đạo trường học phân xử giúp, người có tư cách đạo đức bại hoại như vậy cũng có thể làm giáo viên, tôi cũng biết mắt mầy người để chỗ nào nữa, hôm nay nếu các người đem nữ nhân này khai trừ, tôi đâu hết.” Vừa chuyện, con mắt Trương Mẫn vừa chuyển động tính toán.

      Trương Mẫn thấy mình nãy giờ ở trong này làm ồn đều tốt đẹp, từ bảo vệ cho đến hiệu trưởng, đều có cách nào ngăn cản , cho nên trong lòng liền quyết định, hôm nay dù có ai gì cũng phải làm tới, đem phá hoại công việc của Vương Tĩnh Kỳ, dù thế nào cũng để cho ta thể làm giáo viên được nữa.

      Bên cạnh còn có người làm nền là lão bà, con mắt lưu chuyển vòng, sau đó giả bộ có chút khó xử “Hiệu trưởng, chuyện này tuy là chuyện riêng của giáo Vương, nhưng bây giờ có người ý kiến tới tận trường học, hơn nữa còn là vấn đề tác phong, lối sống, chúng ta giải quyết nhàng như vậy có chút tốt, dù sao chuyện này cũng có nhiều người thấy, nếu chuyện này , đôn mười, mười đồn trăm, mọi người nghĩ trường học chúng ta chỉ có giáo viên có phẩm hạnh tốt, đem đánh đồng các giáo viên khác trong trường học đều như vậy, cái này ảnh hưởng rất lớn tới hình ảnh trường chúng ta, người xem…”

      Lão bà lời còn chưa dứt, nhưng mọi người ngồi đây dều ý của lão bà.

      Cao Phẩm Nghiêm nghe xong nhíu mày, gì, cũng lo lắng chuyện này nên giải quyết như thế nào cho ổn thỏa.

      Vương Tĩnh Kỳ nhìn khóe miệng lão dấu được nụ cười đắc ý, Trương Mẫn cũng che giấu được tươi cười, trong lòng bực bội.
      biết là làm cái chuyện gì người người oán trách sao, đều đem thành tác phong lối sống có vấn đề, chuyện này nếu giải quyết tốt, sau này ảnh hưởng đến thanh danh của . cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, ho khan tiếng, mới “Chủ nhiệm Trình rất đúng, tôi là giáo viên trường Nhất Trung, đại biểu cho hình ảnh trường Nhất Trung. Có điều tôi vừa mới tới, biết tôi làm cái gì, để cho người ta thấy tôi phẩm đức bại hoại, bởi vì tôi muốn li hôn sao?”

      Lời này vừa ra, sắc mặt lão bà liền thay đổi, phải biết rằng chính là người phụ nữ li hôn.

      giáo Vương cần làm làm ảnh hưởng tới người khác, vừa rồi em chồng của đem mọi chuyện hết rồi. giáo viên, phải thời thời khắc khắc chú ý tới tu dưỡng đạo đức của mình, càng nên tuân thủ các quy phạm của giáo viên, mà phải làm những chuyện xấu xa, đem hình tượng giáo viên bôi đen .” Lão lời chính nghĩa, giống như Vương Tĩnh Kỳ là nhân vật phản diện, xuất của là hạ nhục nghề giáo viên vậy.

      “Chủ nhiệm Trình cần phải nhân cơ hội tôi nắm giữ tình hình, liền này nọ tôi, nếu oan uổng người tốt, chính là vi phạm tu dưỡng đạo đức giáo viên.” Vương Tĩnh Kỳ cũng tức giận, bình thản . Kỳ , cần nghĩ cũng biết Trương Mẫn dùng lí do gì xấu .

      cũng muốn cùng lão bà tranh cãi, nên lời vô dụng với lão bà, trực tiếp tới bên cạnh Trương Mẫn, “Trương Mẫn, tôi cũng hy vọng nhận được lời xin lỗi từ nhà , trai ở bên ngoài ngoại tình, ba đánh ba tôi tới mức phải nhập viện, bây giờ còn tới làm loạn trường học tôi dạy. Như vậy cũng đừng trách tôi vô tình, ngày mai tôi liền tới viện kiểm soát nộp đơn li hôn, hai nhà chúng ta vẫn là nên gặp nhau ở tòa .”

      “Hừ, đúng là biết xấu hổ, đừng tưởng rằng như vậy là có thể hù dọa tôi, tôi sợ đâu.” Trương Mẫn ngồi ghế cao ngạo . thấy bọn họ thể li hôn đâu, hôm nay tới đây chính là làm cho Vương Tĩnh Kỳ gặp chuyện may, làm loạn chính là mục đích của .

      Vương Tĩnh Kỳ cũng đấu võ mồm với ta, trực tiếp lấy di động, đẩy cửa ra ngoài.
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng6 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 51: Tôi kiện tội phỉ báng

      Beta=Devil

      Vương Tĩnh Kỳ gọi điện thoại cho người khởi xướng mọi chuyện, Trương Dương.

      Trương Dương suy nghĩ chút mới nghe máy, còn rất , “A lô, Tĩnh Kỳ hả? Có chuyện gì , bây giờ tiện nghe điện thoại, tối gọi lại cho em nha.”

      Vương Tĩnh Kỳ đương nhiên để cho cứ như vậy tắt máy, thẳng: “Nếu giờ thể nghe điện thoại cũng được, ngay lập tức tôi tới cơ quan tìm .”

      Trương Dương vốn định tắt máy, nghe vậy cũng nóng nảy : “Em muốn làm gì, tự nhiên tới cơ quan làm gì, được rồi, em có việc gì , bây giờ rất bận.”

      Trương Dương bây giờ đúng là rất bận, biết sao, vốn tính xin phép ở nhà nghỉ ngơi, kết quả còn chưa gọi điện xin phép, cơ quan điện thoại tới là sáng nay phải tới cơ quan tham dự cuộc họp, là cuộc họp chọn người phụ trách vấn đề.

      Đối với Trương Dương mà , đây chính là tin tức cực kỳ tốt, cái này lên điều gì? Đây chính là thể cũng có cơ hội thăng chức, nghĩ lại sơ yếu lí lịch của , cái này giống như tự nhiên có miếng bánh nóng hổi từ trời rơi xuống cho .

      Cho nên, dù có bị thương nặng cũng tham gia cuộc họp này, huống chi mặt chỉ là mấy vết thương đáng kể.

      Cho nên buổi sáng ăn mặc sáng láng tới cơ quan, người khác hỏi chuyện , đều cười cho qua.

      Đương nhiên, mọi người cũng phải người ngốc, mẹ cưng như vậy, lại là con trai duy nhất trong nhà, lấy giày đánh , còn đánh tới bị rách miệng là điều thể, có điều người ta mình nghe vậy thôi, mọi người chỉ coi đây như là trò đùa thôi.

      Trương Dương cố gắng để ý đến ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của mọi người, chỉ cẩn thận giải thích, trấn an tình nhân của , Từ Mai. Buổi chiều, vừa mới ngồi xuống phòng họp lâu, liền nhận được điện thoại của Vương Tĩnh Kỳ.

      “Em chạy đến trường học tôi dạy, bây giờ ở phòng hiệu trưởng, xem muốn xử lý như thế nào?” Thời gian và địa điểm đúng, Vương Tĩnh Kỳ cũng vòng vo, trực tiếp hỏi.

      Trương Dương sửng sốt, đúng ngờ có chuyện này, cũng biết em mình mọt mình tới cơ quan Vương Tĩnh Kỳ, có điều nghĩ lại cũng biết nó tới đó làm gì, khó xử “Ai, Tĩnh Kỳ, việc này biết, làm sao bây giờ, nếu em chuyện với nó chút, khuyên nó về nhà là được rồi.” Kỳ bây giờ rất vui vẻ, nếu em có thể giải quyết được chuyện này tốt rồi, làm cho Vương Tĩnh Kỳ biết sợ mà dừng lại, chuyện căn nhà cũng có thể giải quyết rồi.

      Vương Tĩnh Kỳ nghe xong, nhịn được nở nụ cười, người nhà Trương gia đúng là vô sỉ.

      “Đó là em của , lại kêu tôi khuyên? Được rồi, tôi cũng với nữa, giờ tôi báo cho biết, Trương Dương, cứ chờ lệnh triều tập của tòa án .” xong liền tắt máy.

      Bên kia, Trương Dương vừa nghe xong lời này, liền sợ tới mức mất hồn, mấy ngày nay cũng nghe tư vấn của luật sư, giống với tình huống của , nếu đến tòa án, li hôn là chuyện nhất định làm, chính là chuyện chia tài sản, phải qua quyết định của quan tòa, nhưng là những chứng cứ cho thấy, do người sai là , nên khẳng định li hôn cũng lấy được nhà.

      Nghĩ đến căn nhà, bất chấp ánh mắt của mọi người trong cuộc họp, nhanh chóng chuồn ra khỏi phòng họp, gọi điện cho Vương Tĩnh Kỳ, nhưng gọi vài lần đều bị từ chối, nóng nảy, quay lại văn phòng với lạnh đạo mẹ mình ở nhà bị bệnh, phải về nhà xem tình hình thế nào, mới nhanh chóng bắt xe tới trường Nhất Trung. phải thời gian tan tầm, đường cũng có nhiều xe, chỉ mất hơn mười phút, Trương Dương tới trường Nhất Trung. Khi tời phòng làm việc của hiệu trưởng, chỉ nghe thấy tiếng ngang ngược của Trương Mẫn.

      “….Ở trong trường học làm người đàn bà dâm đãng, mấy người làm lãnh đạo kiểu gì……….”

      Vương Tĩnh Kỳ im lặng, hề tiếng nào, chỉ cầm điện thoại đứng ở cửa phòng.

      Thấy Trương Dương đẩy cửa ban công ra, nhìn với vẻ mặt bình thản, cầm lấy di động của mình, rồi mới đứng lên, sau đó mới với Trương Dương đứng ở cửa “ tới đúng lúc, tôi cũng ghi xong rồi, tôi muốn cùng người có văn hóa chuyện, có điều cũng tốt nghiệp đại học, nên cũng biết, những lời vừa rồi, cũng đủ để tôi kiện ấy tội phỉ báng.” Vừa nãy, tùy ý để Trương Mẫn mắng mà đáp lại, bởi vì mờ chức năng ghi điện thoại, bên trong chỉ tên họ xấu, đủ để kiện Trương Mẫn, cho nên cần phải cùng người điên đấu võ mồm. Kỳ , đúng là cãi nhau với người đàn bà chanh chua, làm được.

      Trương Dương đương nhiên thấy được động tác của Vương Tĩnh Kỳ, tuy rằng nghe hết toàn bộ lời của Trương Mẫn, nhưng chỉ với những gì nghe được vừa nãy, chỉ chút đó thôi, cũng đủ rồi.

      Trong lòng vốn còn có Vương Tĩnh Kỳ, nhưng tính Vương Tĩnh Kỳ biết, Vương Tĩnh Kỳ có khả năng làm chuyện như vậy.

      “Tĩnh Kỳ, em đừng giận, Tiểu Mẫn còn , hiểu chuyện, thay mặt nó, xin lỗi em.” Trương Dương cẩn thận xin lỗi Vương Tĩnh Kỳ, sợ người phụ nữ này giận lên, kiên em , đưa tới trại tam giam, bây giờ, trong nhà loạn thành đoàn rồi, cũng thể để thêm chuyện xảy ra nữa.

      Trương Dương chau mày, sau khi vào văn phòng, đem cửa đóng lại, đầu tiên là nhìn tình huống trong phòng, thấy người đàn ồng trung niên ngồi sau bàn làm việc kia, biết đây chính là hiệu trưởng trường Nhất Trung, em ngồi sopha, bên cạnh còn có người phụ nữ nữa, biết là ai. tới bên cạnh Trương Mẫn “Tiểu Mẫn, em tới đây làm gì? Mau theo về nhà.”

      , tới đúng lúc, người kia chính là hiệu trưởng trường Nhất Trung, mau tới đem những chuyện xấu mà người đàn bà này làm ra với ông ấy .” Trương Mẫn thấy trai mình tời đây, nhanh chóng nháy mắt với , cơ hội tốt như vậy mà nhanh chóng tận dụng, đúng là ngốc mà.

      Vừa nãy ta tới đây mắng tiện nhân Vương Tĩnh Kỳ, Vương Tĩnh Kỳ tiếng cũng phản bác, chỉ ngoan ngoãn đứng đó để ta mắng, ta cho rằng Vương Tĩnh Kỳ sợ, trong lòng tự giác liền đắc ý vạn phần.

      Sau đó lại thấy trai mình tới đây, cảm thấy mình có thêm người hỗ trợ, cho nên cao hứng .

      “Im miệng, xem về nhà thu thập em như thế nào.” Trương Dương thấy em mình tình hình, đúng là đau đầu, nhưng bây giờ cũng thể gì khác, chỉ có thể làm cho nó im miệng, sau đó thay nó giải quyết chuyện này.

      Trương Dương quay lại mỉm cười với hiệu trưởng “Chào ngài, ngài là hiệu trưởng phải , là ngại quá, em tôi có chút kích động, đem lại phiền phức cho các vị, tôi thay mặt nó xin lỗi các vị, sau khi đưa nó trở về, nhất định dạy dỗ lại nó.”

      Cao Phẩm Nghiêm nhìn chàng trai trước mặt mình, chân mày cau lại. cũng là hôm nay mới biết Vương Tĩnh Kỳ, giáo Vương kết hôn. Lần đầu tiên gặp chồng của , ấn tượng với quả thể nào tốt được. Có người em giống như người đàn bà chanh chua, đoán chừng cũng là người có nhân phẩm tốt được.

      “Việc này tôi thể đồng ý với được, đừng vội, vừa nãy giáo Vương báo án rồi, này xấu ấy, cho nên mọi người chờ chút, chắc cảnh sát cũng sắp đến rồi.” Cao Phẩm Nghiêm vừa hút thuốc vừa .

      Thấy Trương Dương và vừa đến gây mặt biến sắc, lại thêm câu “Đương nhiên, dù giáo Vương báo án, trường chúng tôi cũng báo án, này những lời khó nghe như vậy, ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự trường Nhất Trung, làm hiệu trưởng, tôi thể mặc kệ được.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :