1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Triệu Thị Quý Nữ - Túc Mễ Xác (76/118)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 8: Học đường (1)

      Đương thời, ít phủ của Công Hầu Bá ( trong năm tước vị xưa: công, hầu, bá, tử, nam) hoặc thế gia vọng tộc lưu hành thời thỉnh lão cung nhân trong cung rời đến trong nhà dạy bảo nữ nhi quy củ, Diệp thị thỉnh vị ma ma này vừa lui ra đến lâu, cũng dạy bảo vài vị tiểu thư phủ Trị quốc công cùng Tương Dương hầu phủ, đều nàng tính tình ôn hòa hiền hậu, thời điểm dạy quy củ cẩn thận kiên nhẫn, giống ma ma khác động chút muốn đánh muốn phạt, lại có thể đem quy củ lễ nghi cấp dạy bảo đúng chỗ.

      Hoàng ma ma ước chừng so với lão thái thái hơn mấy tuổi, dáng người gầy yếu, lộ ra khuôn mặt tròn tròn nhìn có chút khí chất ôn hòa, mặc kiện màu xám bạc bằng gấm nhiều tầng, đầu chỉ cắm cây trâm dẹt bạch ngọc như ý, có vẻ trong trẻo thuần khiết.

      Từ Diệp thị dẫn đến gặp lão thái thái, hai người hàn huyên lát nhưng ra hợp ý, người diện mạo bình thường như vậy, vừa mở miệng lại làm cho người ta thư thái như tắm gió xuân, giơ tay nhấc chân đều lưu loát phóng khoáng, cẩn thận khiêm tốn đoan trang, lão thái thái cũng là vừa lòng, hợp với đem Diệp thị cũng khen phen, an bài Trúc Uyển làm cho người ta ở lại, viện đủ lớn, cũng có thể ép buộc làm cho ba cái nha đầu bắt đầu học.

      Sáng sớm ngày tiếp theo, ba vị tiểu thư Triệu gia dùng qua chút điểm tâm phải Trúc Uyển báo danh, đường Triệu Văn Uyển che miệng ngáp cái, hiển nhiên là có thói quen dậy sớm, chính là khóe mắt dư quang đảo qua Triệu Văn Huyên theo bên cạnh phía sau nhếch khóe miệng cái, gặp này tinh thần mệt mỏi, thời điểm đối với cái so với mình thoải mái tâm tình hiểu nhất thời tốt lên rất nhiều.

      Triệu Văn Huyên ở trong từ đường đối mặt bức tường hai ngày, trong lòng giận dỗi muốn chết, Triệu Văn Tuyết còn , Triệu Văn Uyển là cái có quy củ, nàng từ bị Hạ di nương dạy, các dạng quy củ lễ nghi nữ công học sót, tự hỏi trong phủ là học được tốt nhất, lúc này bị Triệu Văn Uyển liên lụy, cũng biết ma ma kia là cái dạng gì, khối khăn tay trong tay đều nhanh bị vò nát.

      “Văn Tuyết, này dẫn theo cái gì a?” Triệu Văn Huyên tinh mắt, nhìn đến nha hoàn theo Triệu Văn Tuyết trong tay cầm nột hộp đựng đồ ăn, mở miệng hỏi.

      Triệu Văn Tuyết nghe vậy, thói quen thanh bé yếu ớt “Nương dặn mang điểm tâm đặc sản Giang Nam, Hoàng ma ma là người phía nam, thích ăn.”

      “Đại phu nhân có lòng.” Triệu Văn Huyên mặt cười cười, tiếp tục tới, trong lòng cũng là bắt đầu xao động, người là Diệp thị thỉnh, còn đáp ứng Triệu Văn Tuyết cùng nơi học, khẳng định vị ma ma kia là có bản lĩnh, chính là cùng Diệp thị kia có tầng quan hệ, tổng làm cho nàng cảm thấy có tia ổn định.

      Tự mình ở đằng trước Triệu Văn Uyển quay đầu lại nhìn nghe xong đoạn đối thoại, nghĩ cùng Triệu Văn Huyên cùng chỗ, như vậy đối với tương lai dạy học nổi lên tia hứng trí.

      Trong Trúc Uyển, Hoàng ma ma sớm chờ nhìn thấy nha hoàn Oánh Ca theo Triệu Văn Tuyết mang hộp thức ăn, theo bên trong lấy ra điểm tâm dặt ở bàn sáu cạnh sơn màu đen khắc hoa, bánh bông tứ hỉ, bánh nếp vừng, đều là hương vị của quê hương mấy năm nay thường ăn, tầm mắt đảo qua Triệu Văn Tuyết, mặt thần sắc lạnh nhạt nhiễm chút thản nhiên ôn hòa.

      “Tâm ý phu nhân lão bà tử ràng, chắc chắn hảo hảo dạy các vị tiểu thư. Chính là theo ta xem, quy củ chỉ dùng để đến khen ngợi phẩm hạnh lộ ra ngoài, phẩm hạnh đoan trang hiểu luân thường đạo lý, phải dùng để ép buộc người, muốn học quy củ, nhưng là cần liều chết, có thể dụng tâm, huống hồ ta nhìn các vị tiểu thư trong trẻo đẹp đẽ cao thượng tài đức, thông minh lanh lợi, nhất định kém .” Hoàng ma ma vừa tùy ý đảo qua mấy người, khi xẹt qua Triệu Văn Huyên, người sau tự giác thẳng lưng, tựa hồ là muốn lưu lại ấn tượng tốt.

      Mọi người đến, tự nhiên là bắt đầu học, Hoàng ma ma ngay từ đầu là đem trọng điểm dạy học ở người Triệu Văn Tuyết, vậy ma ma cũng ràng tính tình các gia đình, học liền dạy, thích học chính là lấy roi đánh phỏng chừng cũng là học được, chính theo quan hệ Diệp thị quan tâm Văn Tuyết ít tuổi nhất vài phần. Triệu Văn Uyển vốn cùng muốn học, nếu Hoàng ma ma là chính sách nuôi thả, nàng chống đỡ thân mình phải tìm cái nhuyễn tháp lại ngủ tiếp.

      “Lẽ ra nữ nhi trong nhà phẩm chất đức hạnh là quan trọng nhất, dạy bảo cử chỉ bất quá đều là nghi thứ xã giao, khả hết thảy người ta thể diện liền thích coi trọng cái nghi thức xã giao, dù lớn dù , làm tốt lắm chưa hẳn có người khen ngươi, làm sai giải quyết xong ngày sau bên trong khỏi có người ngầm chê cười, tỷ muội đều là người thông minh, phải biết được giữa các việc việc nào quan trọng hơn. Văn Tuyết tuổi còn , cần nhìn nhiều, bản thân hai vị nên tiếp tục chút.” Hoàng ma ma ân cần ,vừa mở miệng liền đem Triệu Văn Huyên muốn lời này bất công cấp phá hỏng.

      Triệu Văn Uyển từ từ nhắm hai mắt , cũng là ngay cả mí mắt còn cũng chưa nâng chút, trong lỗ tai truyền tới nội dung bài giảng cũng là phần cũng bỏ sót, nếu thực còn tiếp Hoàng ma ma được vẫn là sai, [nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu] đem điểm yếu đều trước chỉ ra, sau đó làm mẫu sửa đúng, Triệu Văn Huyên cùng Triệu Văn Tuyết làm tốt, cũng sinh khí, làm cho các nàng tự mình chậm rãi lĩnh hội.

      Tâm tư Diệp thị, thu mua lòng người ràng, người qua đường đều nhanh biết.

      Hoàng ma ma dạy học tốt, lại thập phần quan tâm để ý, giờ ngọ đúng giờ làm cho người ta nghỉ ngơi, chính mình phòng ốc cách vách nghỉ lát. Học mấy ngày, Triệu Văn Uyển đủ loại nhàm chán, ở trong tay áo giấu quyển tiểu thuyết giết thời gian, đương nhiên cũng thể để người phát .

      Hôm nay nghỉ trưa xong, ma ma còn chưa có đến, ba người theo chỗ ngồi trong phòng tự ngồi, ước chừng Diệp thị dặn dò quá Triệu Văn Tuyết, được đến an vị chút, bản thân đứng lên bắt đầu luyện tập, Triệu Văn Huyên ở bên mắt lạnh nhìn, trong đầu lên nhiều ngày bị đãi ngộ công bằng.

      Triệu Văn Huyên kỳ cũng muốn học, nhưng lại có lá gan như Triệu Văn Uyển, nàng cảm thấy Hoàng ma ma đối Triệu Văn Tuyết như là tắm gió xuân, đối nàng nhưng là gió lạnh thấu xương, hành vi cử chỉ thường ngày mọi thứ đều có thể lấy ra lỗi sai, động tác lặp lặp lại, ép buộc được, thực ma ma còn là cố tình, bản thân có thể cái gì, bị đè nén hơi

      biết, ma ma là đối xử bình đẳng, là Triệu Văn Tuyết tuổi còn quá , cần hà khắc học thành bộ dáng bẩy tám phần là được, ngược lại là Triệu Văn Huyên chính mình muốn đứng đầu, tranh nhau học giỏi, Hoàng ma ma lại là cái nghiêm khắc, xem nàng nguyện ý học liền dạy nhiều hơn ít, vốn là đối xử với nàng tốt, bản thân Triệu Văn Huyên tâm tư bất chính, sai lệch cứ thế cho là đúng.









    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 8: Học đường (2)
      nhuyễn tháp, Triệu Văn Uyển rất là lười nhác nhìn, thỉnh thoảng liếc mắt lên nhìn cái, chiếu lỗi hai người chọn chỗ hai câu, trong lòng rất có loại cảm giác thoải mái cần đứng chuyện cho đau lưng.

      Chính là lời kia ở trong tai Triệu Văn Huyên phải là tràn đầy ác ý, đương nhiên Triệu đại tiểu thư cũng là ép người thèm để ý người khác nghĩ như thế nào.

      Hai người trong lúc đó sóng ngầm bắt đầu khởi động, Triệu Văn Tuyết là cái ngốc lăng, giống Diệp thị khôn khéo, hoàn toàn phát giác đến, bày ra tư thái ở trong phòng chậm rãi lại, hành lễ, mỉm cười, đối nhân xử thế, thậm chí bưng ly trà uống hớp nước đều cẩn thận chặt chẽ, học được cẩn thận. Từng vòng tư thái xuống dưới, Triệu Văn Huyên bị quấy nhiễu làm được gì, khi tới gần bên cạnh nàng bỗng nhiên lên linh quang, theo bản năng nhìn cái chân của mình ngáng ra ngoài.

      “Ai ui” tiếng kêu to, Triệu Văn Tuyết chính cẩn thận cầm ly trà kịp phòng bị, thẳng tắp đổ về phía Triệu Văn Uyển nhuyễn tháp, người sau phản ứng nhanh, phen túm trụ nàng đồng thời, người nửa bị nước trà thấm ướt, may là ly trà lạnh, chính là bẩn quần áo thôi.

      Triệu Văn Tuyết ở trong khuỷu tay Triệu Văn Uyển, lăng lăng nhìn quần áo bị ly trà làm bẩn mảnh, hốt hoảng run run, bịt miệng liền khóc lên.

      “….” Triệu Văn Uyển còn có mở miệng đánh gãy khiến cho nàng ngừng khóc, xem nàng ở trong ngực mình run lẩy bẩy khóc đáng thương, chính mình dù thế nào đều hoài nghi nàng.

      Hoàng ma ma nghe động tĩnh vào phòng, nhìn lên gặp hình ảnh chật vật này, lúc này nhíu mày “Sao lại thế này?”

      “Muội muội luyện tập, cẩn thận va chạm tỷ tỷ liền….” Triệu Văn Huyên nuốt lại nửa, có ý được ràng xúc phạm bắt chước cái nào cũng được.

      Hoàng ma ma vừa nghe lại trầm sắc mặt, nàng dạy Triệu Văn Uyển học hay chuyện, mà lại đem quy củ coi ra gì đánh lên mặt nàng là thiếu giáo huấn, Hoàng ma ma khuôn mặt băng lãnh đảo qua Triệu Văn Uyển, ánh mắt nháy mắt lợi hại đứng lên, trong lúc nhất thời trong phòng chỉ có thanh Triệu Văn Tuyết nức nở mong manh.

      Triệu Văn Uyển cũng để ý Hoàng ma ma chuẩn bị thu thập mình bên Triệu Văn Huyên chờ xem kịch vui, đem Triệu Văn Tuyết trong lòng xách ra, thần sắc lạnh nhạt hỏi “Ngươi khóc, là ta đánh ngươi, vẫn là chửi?”

      Triệu Văn Tuyết sửng sốt, lập tức thút tha thút thít chút, hung hăng lắc lắc đầu.

      “Vậy ngươi khóc cái gì?” Triệu Văn Uyển thực tế cũng bị nàng khóc có chút đau đầu, xem đứa này cùng con thỏ tựa như chấn kinh, bộ dáng ngờ nghệch đáng thương.

      “Bẩn…Bẩn” Triệu Văn Tuyết chỉ vào chỗ bẩn người nàng, vừa khóc lên, chính là ý tứ này biểu đạt ràng, chính mình đem quần áo đại tỷ tỷ bẩn sợ ai mắng đâu, kết quả bản thân khóc lên.

      Triệu Văn Uyển có chút gì, ngẫm lại cá tính người nọ trước kia, khó trách Triệu Văn Tuyết sợ như vậy “Được rồi, ta lại trách ngươi khóc cái gì.” Dứt lời, nhàng phen xoa đỉnh đàu của nàng, đem theo tia bất đắc dĩ trấn an .

      Triệu Văn Tuyết kêu nàng thái độ này khác thường lạc vào trong mộng, nhất thời quên khóc, ngây ngốc ngơ ngác nhìn chằm chằm xem nàng, theo sau mới nhớ tới dường như thay Triệu Văn Uyển biện giải , “Ta…ta cẩn thận sơ suất vấp chân, phải đại tỷ tỷ khi dễ ta!”

      Hoàng ma ma muốn phát tác cũng là sửng sốt, lại nhìn Triệu Văn Uyển tầm mắt đông lạnh nhìn chằm chằm vào Triệu Văn Huyên bên, tình có chút vòng vo, chợt nghe Triệu Văn Uyển lại mở miệng, mũi nhọn cũng là thẳng chỉ Triệu Văn Huyên.

      “Này sân cũng , cũng có đá cản vấp chân cái gì, sao êm đẹp đến chỗ ngươi liền vấp ngã đâu?”

      Triệu Văn Huyên sắc mặt trắng nhợt, mặt vẫn còn là duy trì trấn định “Tỷ tỷ lời này có ý tứ gì?”

      “Có ý tứ gì? Ta tận mắt gặp ngươi ngáng chân Văn Tuyết, Văn Tuyết tuổi so với ngươi , học được so với ngươi tốt hơn, ngươi là trong lòng ghen tị thôi?” Triệu Văn Uyển há miệng , kỳ cũng thực nhìn thấy, chính là lúc này cắn chết , Triệu Văn Huyên sao có thể chạy thoát.

      “Ngươi ngươi ngươi… oan uổng người!” Triệu Văn Huyên mặt trắng bệch nghiêm túc quật cường kêu oan, khả trong đáy mắt vẫn là tia chột dạ, dù sao ngáng chân Văn Tuyết là chuyện , cũng dám xác định Triệu Văn Uyển thực thấy , câu chuyện nhất thời chuyển, chọn trái hồng mềm Văn Tuyết “Văn Tuyết, ngươi , là ngươi bản thân cẩn thận vấp ngã, vẫn là ta ngáng chân ngươi!”

      Triệu Văn Tuyết bỗng nhiên bị chỉ ra, cũng có chút hoảng, mới vừa rồi tình cảnh kia nàng cũng nhớ ràng đến tột cùng có phải hay bản thân vấp, xem Triệu Văn Huyên bộ dáng khí thế bức người, lại hoảng biết gì cho phải, ngược lại hướng bên người Triệu Văn Uyển trốn tránh. màn này dừng ở trong mắt Hoàng ma ma, lại khẩn cấp ngôn từ ràng “Văn Tuyết, ngươi bản thân vấp ngã liền thừa nhận, cũng đừng oan uổng ta!”

      Ước chừng là bị Triệu Văn Huyên cấp hù dọa, sau lúc lâu, Triệu Văn Tuyết mới mở miệng thanh bé yếu ớt “Ta..Ta biết.”

      Hoàng ma ma bị Triệu Văn Huyên làm cho có chút đau đầu, nghe được Triệu Văn Tuyết như vậy, cũng chỉ có thể cảm thán nữ nhi này của Diệp thị quá mức đơn thuần nhát gan, bày lên thần sắc nghiêm túc, lập tức ngồi xuống chỗ ngồi chính giữa, làm cho tiểu nha hoàn bưng tới hai tập giấy và bút mực cùng hai bản [nữ tắc], nhất nhất đặt ở trước mặt Triệu Văn Huyên cùng Triệu Văn Tuyết.

      “Mỗi người chép năm mươi lần, chép xong về sau cũng cần đến học.”

      Triệu Văn Uyển liếc mắt thành tiến lên, nhìn Triệu Văn Tuyết lộ ra vẻ mặt toàn nước mắt, dưới đáy lòng thở dài, mở miệng cầu tình “Ma ma, năm mươi lần đối với Văn Tuyết mà nhiều lắm, sau nàng cũng là vô tâm, phạt cái mấy lần là dủ. Về phần Văn Huyên, so với Văn Tuyết lớn hơn mấy tuổi, lại có khí độ tỷ tỷ, cãi nhau ra thể thống gì, năm mươi lần vừa lúc để cho nàng nhớ kĩ thôi.”

      “Cũng tốt, vậy y theo ý Đại tiểu thư thôi.”

      đến, Triệu Văn Huyên tay cầm bút phút chốc trở nên trắng bệch, lực đạo dường như muốn bẻ gãy, bả vai khẽ run, cần nghĩ cũng biết kia buông xuống mặt thần sắc ra sao.

      Triệu Văn Uyển xong, liền làm cho nha hoàn mang thay quần áo thường, trước khi , liếc liếc mắt cái hai người cực khổ vùi đầu chép phạt, trong đó cái tựa hồ có điều cảm ứng nâng đầu, chống lại tầm mắt Triệu Văn Uyển, nhất thời nhoẻn miệng, trong mắt trong suốt lộ ra loại tình cảm cảm kích.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 9: Quy củ (1)


      Sắc trời gần chạng vạng, trong Thiều Niên Uyển, Diệp thị nhớ kỹ nhiều ngày Văn Tuyết học được vất vả, cố ý phân phó phòng bếp làm chút đồ bổ thân thể, trong cái bát sứ trắng canh xương nóng hổi, giữa bát canh trong vắt bày đặt mấy khối thịt hồng mềm mại, củ từ trắng nguyên chất cùng ít dược liệu tốt nhất phân tán sắp xếp chung quanh, dùng lửa từ từ ninh, tẩm bổ cơ thể tốt nhất.

      Này canh xương là Diệp thị tự mình trông coi hầm, Văn Tuyết cùng Nguyên Tấn, cái học tập lễ nghi nữ nhi khuê phòng, cái lâu thi hương, hai cái hài tử đều cần bồi bổ thân mình mới đúng. Nàng trước kêu nha hoàn Mặc Uyển Cư kêu Triệu Nguyên Tấn, Triệu Nguyên Tấn sớm vứt bỏ sách vở chính là ôm lấy cái nha hoàn thông phòng nũng nịu lăn giường tiêu dao khoái hoạt, tiểu nha hoàn vào cửa bị Ngọc Hân canh giữ che ở bên ngoài phòng, hai người đứng ở cửa nghe “Chi chi két két” vang lên thanh giường gỗ lay động mãnh liệt, hẹn mà cùng đỏ bừng mặt.

      Tiểu nha hoàn bị sai chạy về nơi Diệp thị đáp lời, ấp úng Nhị thiếu gia vẫn còn dụng công học tập, đến ăn, Diệp thị làm sao lại nhìn ra, vừa thấy tiểu nha hoàn hai gò má ửng đỏ, lộ ra tác phong sơ suất, chỉ biết tất cả đều là lí do, chính là muốn phát tác.

      Diệp thị lập tức kéo căng môi, ánh mắt híp lại, phân phó “Ngươi lại Trúc uyển nhìn cái, Tứ tiểu thư giờ học kết thúc chưa? Như thế nào còn chưa trở về?”

      Nha hoàn vừa , Triệu mụ mụ cực kì có ánh mắt, rót ly trà cấp Diệp thị “Phu nhân trong lòng bớt buồn, Nhị thiếu gia mấy ngày đọc sách liền vất vả, nhất thời thả lỏng xuống cũng vội vàng.”

      là cái gì tính tình ta còn ràng lắm sao, sáng mai Triệu mụ mụ ngươi phải tìm cái cớ đem nha hoàn hầu hạ kia điều đến uyển của ta, cũng đỡ phải nhiều ngày Nguyên Tấn tâm tĩnh. Thi Hương lập tức đến, thể xảy ra sai lầm.”


      Qua lát, tiểu nha hoàn theo Trúc Uyển trở về “Phu nhân, Tứ tiểu thư bị Hoàng ma ma phạt chép [nữ tắc], tiểu thư còn có chép xong, cho nên….trì hoãn lúc.”

      Diệp thị vừa nghe mặt lại hờn giận, như thế nào ngay cả Triệu Văn Tuyết cũng hảo hảo nghe lời đây, Triệu mụ mụ cảm thấy có kì quái, làm cho tiểu nha hoàn đem tình hoàn hoàn chỉnh chỉnh ràng. Nghe xong nguyên do, Diệp thị đột nhiên tức giận vỗ bàn “Khá lắm Hạ di nương dạy dỗ nữ nhi mãnh liệt, thế nhưng khi dễ nơi này của ta.”

      “Lão nô Tứ tiểu thư tính tình thuần hậu, nhất định vô duyên vô cớ chọc ma ma, nguyên lai là Tam tiểu thư kia nên thân làm hại, thượng bất chính hạ tắc loạn, Hạ di nương nàng chính là cái quy củ dạy dỗ nữ nhi có thể có cái gì quy củ? Lão nô chính là đau lòng tiểu thư chúng ta, làm cho cái thứ xuất khi dễ như vậy .”

      Diệp thị đôi mắt đỏ hồng vì tức giận “Triệu mụ mụ, ngươi Lan Uyển thỉnh Hạ di nương lại đây.”

      Triệu mụ mụ cau lại mày thưa, nhắc nhở “Nhưng là….chỗ lão gia….”

      Từ khi Hạ di nương sinh Thụy Ca Nhi, địa vị trong phủ hiển nhiên cao bậc, Triệu Hoành Thịnh lại thiên vị sủng ái, nhớ kỹ Thụy Ca Nhi còn , làm cho Hạ di nương giảm kia quy củ, liền chỉ hoàn toàn ở trong uyển chính mình, cần lại hướng Diệp thị nơi này chạy đến hầu hạ thỉnh an.

      “Lão gia nơi đó ta .”

      “Nhưng mồm miệng Hạ di nương kia lợi hại, lão nô sợ…”

      “Ngươi mang theo vài cái hộ vệ tuổi trẻ lực lưỡng qua, nàng trong lời nếu lấy lão gia chặn ngươi, ngươi liền Hạ di nương nàng trước đó vài ngày chọc lão thái thái mất hứng, ta làm nữ chủ nhân quốc công phủ quản giáo nghiêm, muốn lần nữa cho nàng lập quy củ, dạy cái giáo huấn nếu là nàng còn dám phản kháng, ngươi trực tiếp làm cho hộ vệ đem nàng lại đây, ta muốn nhìn nàng cái di nương còn dám giở giọng như thế nào.”

      “Là, phu nhân.” Triệu mụ mụ thanh sáng ngời, dựa theo phân phó dẫn người Lan Uyển.

      Triệu mụ mụ vừa lâu, Triệu Văn Tuyết trở lại, cúi đầu vào phòng, nhìn thấy bàn đồ ăn ngon, bụng trước chịu được thầm kêu lên. Diệp thị nháy mắt mặt nhu hòa đứng lên, đau lòng ôm Triệu Văn Tuyết “Chuyện hôm nay nương đều nghe xong, nhất định để cho ngươi nhận oan uổng ủy khuất.”

      “Nương, ta đói bụng.” Triệu Văn Tuyết hữu thanh vô lực bĩu môi, nguyên bản còn cảm thấy thế nào, Diệp thị ôm liền cảm thấy ủy khuất muốn khóc, dù sao vẫn còn con nít, hôm nay có điểm dọa.

      Diệp thị cười cười, phân phó nha hoàn bưng tới chậu nước, tự mình giúp Triệu Văn Tuyết lau tay, được gì tay bé non mềm còn dính ít mực nước, lòng bàn tay cầm bút còn giữ tinh tế dấu vết, lại đau lòng, trong lúc lơ đãng vừa nhấc đầu vừa lúc nhìn thấy Hạ di nương sắc mặt lạnh nhạt vào phòng.

      Hạ thị bước chân nhàng vào trước mặt thỉnh an “Đại phu nhân.”

      Diệp thị tức giận, phen ném khăn tay trong tay còn đọng nước trong chậu, nước bắn lên như bông hoa bắn tung tóe, bắn đến cổ tay áo Hạ di nương, ướt mảng lớn. Hạ di nương xem liếc mắt cái y phục của mình, cắn môi chịu đựng, mặt lại đen tầng, Diệp thị thu lại thần sắc hờn giận chính là cho nàng hành lễ đứng lên.

      Hạ di nương biết nàng là có tâm làm khó dễ, đùi bắt đầu mỏi nhừ, liền tự động đứng lên.

      “Quả nhiên là cái quy củ, ta cho ngươi đứng lên sao?” Diệp thị liếc nàng, áp chế được tức giận.

      “Là Nguyệt nương hiểu quy củ, nhưng phu nhân bảo ta đến như vậy cũng là việc bé xé ra to thôi.” Hạ di nương ngoài miệng như vậy xong lại bày ra bộ dáng vô vị. “Trước đó vài ngày mặc dù chọc giận lão thái thái, nhưng là tính là cái gì sai lớn, lão thái thái phạt, lão gia khi trong uyển thăm ta cũng răn dạy, huống hồ Thụy Ca Nhi còn , ly khai mẹ ruột, vạn nhất xảy ra việc…” Trong lòng nàng nuốt ngụm, lấy lão gia cùng Thụy Ca Nhi áp chế Diệp thị.

      Diệp thị lạnh lùng cười qua tiến lên đánh cái tát “Chỉ cần ta ngày là quốc công phu nhân, ta muốn lập ngươi quy củ, ngươi phải chịu, còn dám lắm miệng.”

      Hạ di nương bụm mặt ngẩn ra, im lặng, nhưng là hận thấu thân phận di nương của nàng.

      Diệp thị đứng lên lôi kéo Triệu Văn Tuyết ngồi cái bàn, Hạ di nương đứng ở bên cạnh, trong lòng cũng là đem Diệp thị mắng trăm lần, cùng với đến trước mặt lão gia như thế nào tố cáo hôm nay ủy khuất, chính là trước mắt phải tuân thủ, cắn răng hầu hạ.


      “Ngươi liền hầu hạ Văn Tuyết ăn cơm, canh xương kia cấp Văn Tuyết uống nhiều chút.”

      Hạ di nương cầm lấy cái bát chặt, mặt đau đớn nóng rát, hận thể bóp nát, nhưng nàng dù sao cũng là thiếp, thế nào có năng lực, chút xuống dưới, sắc mặt trước đen, nàng đều hận thể cắn chết người nọ chủ tọa.

      Triệu Văn Tuyết sớm đói bụng, có thể tưởng tượng nhiều ngày bắt đầu học lễ nghi, lại sợ Diệp thị răn dạy chính mình, liền bày tư thái nhàn nhã mở miệng nhắn chậm rãi nhai nuốt, tốn ít thời gian.

      Trước khi , Hạ di nương nghiêng thân mình vì Diệp thị rót trà, Diệp thị từ cao nhìn xuống, trong lòng thoải mái ít, “Trở về thôi, hảo hảo làm cho Văn Huyên học ít quy củ, hôm nay chọc ma ma, lại có bộ dáng thứ tỷ, cũng biết là học ai? Nếu còn là như vậy bản thân ta là chủ mẫu như thế nào yên tâm cho ngươi mang theo Thụy Ca Nhi.”

      Hạ di nương mặt đỏ lên, bị tức giận sững sờ, lên tiếng trả lời “là”, Diệp thị mới khoát tay làm cho nàng rời , Hạ di nương thầm nghĩ hôm nay việc này quyết xong như vậy .

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 9: Quy củ (2)


      Lúc này Triệu Văn Uyển sớm trở về sương phòng trong uyển, học lễ nghi nhiều ngày, Triệu Văn Uyển lén phân phó qua Bảo Thiền canh giữ phòng ở của nàng, trừ bỏ Tuyết Nhạn, còn có ai còn nghĩ tiến vào phòng này hoặc là ở bên ngoài phòng lén lút đều phải nhớ kỹ báo cho nàng, nguyên nhân vẫn là mấy ngày trước chuyện ra phủ thiếu chút nữa bị phát , đến tột cùng là trong uyển nàng, vẫn là bên ngoài đến, tổng yếu bắt được mới an tâm.


      Hôm kia Triệu Văn Uyển cái gióng trống khua chiêng hướng khố phòng làm cái hòm gấm được trang trí hoa văn hình cánh hoa nhiều màu. Lại muốn khối khóa lớn, chỉ là trọng yếu này nọ, khóa tốt nhất.

      Quả nhiên hôm nay cái hòm kia bị người cấp động qua, cho dù để trở về chỗ cũ, nhưng nàng lưu lại mấy chỗ son ấn rất lại có.

      Triệu Văn Uyển rửa mặt xong ngồi ngay ngắn ở trước gương trang điểm, theo cái hộp tinh xảo lấy ra hương cao lau sạch ở mặt , Bảo Thiền ngồi xổm ở bên cho nàng chải tóc. Triệu Văn Uyển tự kiểm tra này nọ thần sắc mặt bắt đầu có chút mất tự nhiên.

      “Hôm nay phòng này của ta có ai tới.”

      “Kim Điệp tỷ tỷ ban đầu hầu hạ tiểu thư, bất quá là nô tỳ thỉnh nàng vào.” Bảo Thiền cũng dám giấu diếm, thành chiếu theo .

      “Nàng tới làm gì?” Triệu Văn Uyển nghe vậy hồi, có chút ngoài ý muốn.

      “Ta chưa từng thân cận hầu hạ quá tiểu thư ngài, quy củ phòng trong, nhiều thứ hiểu lắm, vốn là muốn hỏi Tuyết Nhạn tỷ tỷ, vừa vặn gặp gỡ Kim Điệp tỷ tỷ. Nàng ban đầu là đại nha hoàn hầu hạ tiểu thư ngài, nghĩ vì tiểu thư làm chút tình, Tuyết Nhạn lại là bị thương, ta liền làm phiền Kim Điệp cùng ta cùng nhau thu thập phòng trong của ngài.”

      “Ngươi là Kim Điệp vào phòng của ta, là ngươi tìm, vẫn là nàng nhìn thấy ngươi khó xử đưa ra phải giúp việc?”

      “Kim Điệp hẳn là hảo tâm.”

      Triệu Văn Uyển nghe ra đến ý kia, híp mắt biết suy nghĩ cái gì?

      Bảo Thiền thấy nàng mặt mày nhanh nhíu, sợ tới mức vội vàng dập đầu giải thích “ Nô tỳ biết sai rồi, nên làm cho Kim Điệp bị xuống làm tam đẳng nha hoàn lại tiến nội thất.”

      Triệu Văn Uyển suy nghĩ lại bay toán loạn, cũng có để ý tới Bảo Thiền, từ từ nhớ lại kịch bản cùng nội dung trước giai đoạn quay phim, nàng nhớ ràng thời điểm nàng quay phim đại nha hoàn theo còn giống như là Kim Điệp, kia việc muốn là Triệu Văn Hi trở về, nếu tại Kim Điệp xuống làm tam đẳng nha hoàn, như thế nào thực lại thành đại nha hoàn của nàng đâu?

      Này trung gian xảy ra cái gì, vẫn là kịch bản xảy ra nghịch chuyển, Triệu Văn Uyển có đầu mối. Chính là bên người nàng chứa được người có dị tâm, bất luận người này mục đích là gì, chịu ai sai khiến, đều thể lưu.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 10: Gây trở ngại (1)

      Thời gian qua có xu hướng gió yên sóng lặng sống tại bình thản, chính là phần này bình thản ở giữa lại nấp sóng ngầm, biết đến khi nào sóng gió nổi lên. Tuần của giữa tháng mùa hè chính là ngày sinh Triệu Hoành Thịnh, đây chính là kiện lớn thể khinh thường, mặc dù hãy còn sớm, nhưng trong các viện đều hăng hái chuẩn bị xong, chờ đợi mở ra nổi bật.

      Tại đây tình hình rơi xuống, nên ăn nên ngủ Triệu Văn Uyển liền càng đặc biệt, trải qua chuyện vỡ đầu Tuyết Nhạn cùng Triệu Văn Uyển có vài phần thân cận nhìn được hảo tâm nhắc đến vài điểm, nhận được cũng là người sau trả lời qua loa có lệ, chỉ có thể bất dắc dĩ từ bỏ.

      biết, cũng phải Triệu Văn Uyển để ở trong lòng, mà là quá để ý, loại chuyện lớn này phải làm ấn tượng còn phải nổi bật mới được, lễ vật kia liền tuyệt đối thể làm theo phong cách tầm thường, lại để lại trong lòng Triệu Hoành Thịnh, quả Triệu Văn Uyển nhanh nghĩ đến hỏng đầu.

      Ban đêm, trăng sáng sao thưa, trước cửa sổ treo mành trúc tinh tế, bốn góc gim chặt, bức vẽ mát mẻ, lại bị muỗi làm phiền, Triệu Văn Uyển mơ mơ màng màng tỉnh dậy tiểu đêm, mơ hồ xem đến bên ngoài đầu cửa sổ có bóng người chớp lên, phút chốc khôi phục mấy phần tỉnh táo.

      Đêm dài vắng người, mọi nơi mảnh yên tĩnh. Triệu Văn Uyển giầy vào, động tác cực nhanh ra cửa, bên ngoài vẫn chưa thấy nha hoàn gác đêm, băng ghế trơ trọi dưới ánh trăng, phản xạ ánh sáng yếu ớt.

      Hôm nay buổi tối trực đêm…..là Kim Điệp ?

      Triệu Văn Uyển nhìn chăm chú ghế kia trong chốc lát, chợt nghe cách đó xa truyền tới tiếng , ánh mắt chợt thâm thúy, lập tức vụng trộm theo thanh sờ soạng qua.

      góc tường viện, hai cây hòe cao ngất thấp thoáng đan chéo nhau, vừa vặn có thể làm cho người ta nấp bên trong, ánh trăng nhàng, theo góc độ Triệu Văn Uyển nhìn qua, vừa vặn đem thân hình của hai người nhìn ràng. Nữ tử ăn mặc quần áo nha hoàn ngẩng mặt, vẻ mặt ái mộ nhìn nam tử bên cạnh.

      Chỉ nghe nam tử kia đè thấp thanh , hơi có chút kiên nhẫn mở miệng “ Có việc mau ! Mạo hiểm trèo tường lại đây bị bắt cũng là bị trách phạt rất lớn? Đến tột cùng là chuyện gì mà phải gặp?”

      Kim Điệp cắn môi, cũng là ủy khuất, hốc mắt ngân ngấn nước mắt ô ô nuốt nước mắt “ Ta cũng vậy thực có cách nào khác, ta…..ta nguyệt chậm mấy ngày, nếu còn chưa tới, mấy người trong phòng chắc chắn nghi ngờ!”

      Nam tử nhất thời sắc mặt thay đổi, lên vẻ mặt khẩn trương hỏi “ Chính là chậm mấy ngày, ngươi sao có thể xác định là…”

      “Ta nguyệt luôn luôn thực chuẩn, hơn nữa tháng trước ngươi….Muốn vài hồi.” Kim Điệp xong hai má nhiễm tầng ửng đỏ, nhưng vừa nghĩ tới đối mặt với hậu quả, lại luống cuống lên, cầm lấy tay áo lo sợ yên “Triệu đại ca, chúng ta nên làm cái gì bây giờ a?”

      Người sau mạnh mẽ rút tay áo, sắc mặt khó coi “Ta như thế nào biết, làm sao bây giờ!” Nhìn Kim Điệp thần sắc kinh ngạc, lát sau nam tử giọng điệu hòa hoãn “Chuyện này tuyệt thể làm cho người thứ ba biết. Điệp Nhi, ngươi yên tâm, mặc kệ như thế nào ta đều phụ trách với ngươi, cũng nhận lời qua muốn cho ngươi sống những ngày tốt nhất. Chính là...Ngươi cũng biết ta vất vả mới đến vị trí này, trước mắt đứa phải thời điểm đến…”

      Kim Điệp cũng có chút nghẹn ngào, bị ôm trong ngực giọng nức nở.
      “Sáng mai ta ra ngoài làm việc, mang thuốc về đem đến, mau chóng đem đứa bỏ thôi.” Nam tử ôm Kim Điệp, lời nhu tình cùng mặt thần sắc lãnh hoàn toàn bất đồng, chỉ tiếc Kim Điệp vùi đầu vào trong ngực nhìn thấy, khóc càng lợi hại.

      mặt nam tử lên chút phiền toái, tay vỗ về phía sau lưng nàng “Đừng khóc, vẫn là đợi đến ngày kia, còn ở góc viện này gặp mặt, ta tiến vào mang thuốc cho ngươi, mấy ngày này ngươi cũng an phận chút, đừng làm cho người trong phòng ngươi nhìn ra manh mối. Được rồi, ta cũng nên , ngươi chạy nhanh trở về.”

      Kim Điệp tựa hồ là được trấn an, dần dần thu lại tiếng khóc, lau lệ, cuối cùng vẫn là cam lòng hỏi “Ngươi nay là tâm phúc bên người đại phu nhân, ta cũng thay nàng làm ít chuyện, ngươi xem chúng ta cầu xin nàng, có thể hay thả chúng ta con đường sống.”

      “Ngươi điên rồi sao!” Nam tử lúc này trợn tròn mắt, hung ác mà liếc nàng “Trong phủ rất chấp nhận việc quan hệ bất chính, liên quan đến tính mạng, ngươi sao có thể ngây thơ như vậy!”

      Kim Điệp bị thái độ của làm kinh sợ, sau lúc lâu lại rơi nước mắt lắc đầu, ý bảo chính mình nghe theo lời của . Sau khi được cam đoan, đạo bóng đen trèo tường ra ngoài, còn lại Kim Điệp cảm xúc khó khăn mà ổn định lại, đứng dưới bóng cây gạt lệ.

      Triệu Văn Uyển xoay người trở về phòng, quay lại người nào phát . Hơn nửa đêm thấy hồi tra nam nữ si trình diễn bi tình, vẫn còn có chút ngán, bất quá lại giải quyết được phức tạp mấy ngày liền của Triệu Văn Uyển, cũng thể xác định người có dị tâm trong uyển là Kim Điệp.

      tại dường như chân tướng vén lên rất ràng, người bên cạnh Diệp thị đích thực năng lực cao, thông đồng tiểu nha hoàn trong viện của nàng, người nọ đúng là suy nghĩ hao tâm tổn trí, nàng như thế nào hảo hảo đáp lễ đây?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :