1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Bánh bao tuyỆt quá
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Hay qua .
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Wow lộ tẩy hết rồi
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 43

      Hứa Lương Cầm nghiêng người nhìn Tống Dật Hàng.

      Tống Dật Hàng giữ chặt tay : "Lương Cầm, vốn muốn hết với em những chuyện này. Bố của Quách Mộng Thanh là Phó hiệu trưởng trường Uông Tân Dương!"

      Khó trách Uông Tân Dương chịu đựng chuyện Quách Mộng Thanh tổn thương ta, hóa ra lui tới lui đều vì công danh mà thôi.

      "Làm sao biết được?" Hứa Lương Cầm hỏi.

      "Lúc đó với em là quyên góp cho Hội Hạnh Phúc chút cơ sở vật chất, sau đó gặp mặt đối phương mới biết đó là bố của Quách Mộng Thanh là phó hiệu trưởng phụ trách việc đấu thầu, lúc trước ông ấy là người luôn tài trợ cho Hội Hạnh Phúc."

      " Quách Mộng Thanh làm cho bố ta thu hồi tài trợ, sau đó dùng đường công danh mà uy hiếp Uông Tân Dương trả thù tôi sao? phát ra , dùng giá cao hơn để Uông Tân Dương vui vẻ chia tay với tôi?"

      Khó trách Uông Tân Dương muốn kết hôn với mình đột nhiên thay đổi chủ ý ra Tống Dật Hàng ra mặt.

      "Chuyện cơ bản là như vậy." Tống Dật Hàng nhìn chằm chằm Hứa Lương Cầm, sợ chịu nổi đả kích này.

      Hứa Lương Cầm cười ra tiếng: "Các người biết lợi dụng cơ hội, cho rằng tôi là con ngu có đầu óc? Chẳng lẽ các người thử nhìn lại xem tôi có cảm thấy chuyện thích hợp sao? phải tôi có cảm giác, chỉ là tôi muốn biết chân tướng mà thôi. Các người , ai tôi cũng trách, Tân Dương, về sau Hội Hạnh Phúc tôi đến nữa, chúc đường công danh thuận lợi."

      Lúc này Uông Tân Dương khôi phục lý trí: "Lương Cầm, sai rồi, rất xin lỗi em, đối với em còn cách nào khác, bố mẹ đều trông cậy để nở mày nở mặt, bọn họ khổ như vậy cũng vì , cũng muốn họ có cuộc sống tốt hơn. cũng phù hợp với tiêu chuẩn lên chức, nhưng chỉ chút nữa thôi, so với những giảng viên khác quá lạc hậu rồi, đứng dậy nổi, muốn cả đời là trợ giảng!"

      " , tôi còn gì để với ." Hứa Lương Cầm vô tình.

      Uông Tân Dương nhìn Hứa Lương Cầm, thấy cảm xúc của tệ, cũng đòi Tống Dật Hàng thất hứa với mình, liền xoay người rời .

      " cũng ." Hứa Lương Cầm chưa từng nhìn Tống Dật Hàng.

      "Lương Cầm, biết nên gạt em, nhưng sợ khi em biết rồi đau khổ, em đừng trách ."

      " thời gian dài luôn ám chỉ với tôi đừng nên tin Uông Tân Dương mà tôi luôn mực tôi hiểu ta hơn , cũng luôn cho cơ hội để chân tướng nhưng chưa từng ! chỉ tôi đầu óc mơ màng! Tôi vẫn giúp Uông Tân Dương tìm , muốn để tham gia vào chuyện này, tôi muốn biết rốt cuộc Uông Tân Dương có kế hoạch gì, nếu ta muốn cùng chỗ với tôi, cảm thấy tôi lên giường với sao? Tôi còn với , trừ khi Uông Tân Dương quan tâm tới tôi nữa, nếu tôi rời khỏi ta, đó là bởi vì tôi biết khi ta đạt được mục đích ta rời khỏi tôi. Cứ coi như lúc trước tôi biết mục đích của ta là gì. Hôm nay đường công danh của ta tốt rồi, tôi biết chắc chắn ta chia tay với tôi bởi vì giúp ta hoàn thành mục tiêu cho nên tôi cần diễn với các người nữa!"

      "Lương Cầm, em đừng thương tâm, về sau chắc chắc giấu em bất cứ chuyện gì, nhất định cùng em thương lượng trước, em tha thứ cho lần ." Tống Dật Hàng cầm tay Hứa Lương Cầm.

      "Hôm nay tôi mệt rồi, về trước , có chuyện gì để sau hãy ." Hứa Lương Cầm tránh ra, để Tống Dật Hàng động vào mình.

      Nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hàng bất đắc dĩ về.

      "Lương Cầm, tớ tìm người giáo huấn tên họ Uông kia nhé? Mẹ nó, bình thường giả bộ nghiêm cẩn, kết quả bẩn khác nào những kẻ khác, là đáng đánh đòn!" Ngô Thừa Long càng nghĩ càng tức.

      Tô Hiểu Vũ kéo Hứa Lương Cầm qua rồi với Ngô Thừa Long: "Tống Dật Hàng giáo huấn tốt hơn cậu nhiều, cậu gây sát thương có lợi gì, đến lúc đó người ta thăng chức vẫn thăng chức thôi. Cậu mau về phòng nghỉ , tớ chuyện với Lương Cầm chút."

      xong liền kéo Hứa Lương Cầm vào phòng ngủ.

      "Lương Cầm, tớ phát lúc bình thường nhìn cậu khá mơ hồ, nhưng đến thời khắc mấu chốt cậu tỉnh táo hơn ai hết, may mà cậu có đề phòng với thằng khốn Uông Tân Dương, bằng biết Quách tiện nhân hại cậu thành dạng gì, nhất định Quách tiện nhân tới phá đám hôn lễ của cậu cho mà xem!" Nghĩ đến lần trước Hứa Lương Cầm đề cập đến vụ ảnh cưới, Tô Hiểu Vũ thấy khả năng này rất lớn, hận nghiến răng, đúng là muốn gọi người đánh Uông Tân Dương trận, ngay cả Quách Mộng Thanh cũng muốn đánh chết.

      Hứa Lương Cầm ngây ngốc ngồi giường chẳng gì, nước mắt cứ lăn dài má.

      "Lương Cầm, cậu sao thế?" Tô Hiểu Vũ lập tức lo lắng, Hứa Lương Cầm vừa rồi rất bình tĩnh, sao đột nhiên lại khóc.

      "Hiểu Vũ, tớ thầm mến ấy tận 12 năm, cũng phải thầm mến được nữa, là đơn phương bởi vì Uông Tân Dương biết tớ thích ấy. Khi nằm mơ tớ cũng mơ kết hôn với ấy, có thể vui vẻ mỗi ngày. Từ lúc ấy muốn hẹn hò với tớ tới nay, tớ có lúc nào là chờ giấc mộng này thành , tớ biết ấy lòng muốn hẹn hò với tớ nhưng tớ nghĩ lại bi đát tới vậy, trong lòng tớ còn giải vây cho ấy, nghĩ ấy có lý do. Hóa ra ấy vì lợi ích của bản thân, lại có thể từ thủ đoạn vùi dập tình cảm 12 năm của tớ dành cho ấy, đây chính là người con trai tớ thích sao?"

      Hứa Lương Cầm xong khóc hu hu như đứa trẻ, giờ Tô Hiểu Vũ mới hiểu phải Hứa Lương Cầm thương tâm mà Hứa Lương Cầm luôn chịu đựng tất cả mọi thứ, vì thế cũng khó chịu theo.

      " có chuyện gì đâu, Lương Cầm, đừng khóc, tên khốn Uông Tân Dương rồi có gặp báo ứng, may là còn có Tống Dật Hàng để dựa vào!"

      " ta càng phải là người tốt! Dường như tớ rất ngốc, thế còn lên giường với tớ nữa, còn để tớ ta!"

      Hứa Lương Cầm nhếch miệng khóc lớn ra những lời này, Tô Hiểu Vũ xùy xùy nở nụ cười: "Cậu đau khổ mà vẫn đùa với tớ được cơ đấy!"

      Lúc này Hứa Lương Cầm gạt nước mắt: "Là tớ cảm thấy đáng, tình cảm nhiều năm bị hủy hoại như thế."

      "Phát ra con người của ta cũng là chuyện tốt, về sau đừng ngớ ngẩn nhìn bề ngoài nữa nghe chưa!"

      Hứa Lương Cầm gật đầu, hai người tiếp tục chuyện đến tận nửa đêm Tô Hiểu Vũ mới về phòng của mình.

      Rạng sáng Hứa Lương Cầm mơ màng tỉnh dậy muốn làm, nhìn di động mới phát tin nhắn của Tống Dật Hàng thay xin nghỉ phép hai ngày, dặn giữ gìn sức khỏe.

      Xuống giường vệ sinh rồi mơ màng ngủ tiếp, ngờ chuông cửa cứ reo mãi, hơn nữa là những tiếng kéo dài liên tiếp, cơ bản người ấn có ý định buông tha.

      "Đứa nào, con nào ấn, đừng ấn nữa, sáng sớm muốn chết à?" Ngô Thừa Long mắng mỏ, dụi mắt tính khi mở cửa mắng đứa đó trận, Tô Hiểu Vũ cũng khá hơn thở phì phò đứng trước cửa phòng mình, tính xem đứa đó là đứa nào.

      "Mĩ Nhạc, sao em tới đây?" Ngô Thừa Long tức giận cũng xả nổi bởi vì người tới là đứa em thân Trần Mĩ Nhạc của mình.

      "Hứa Lương Cầm ở đây ?" Trần Mĩ Nhạc trực tiếp vào.

      "Tìm tôi có chuyện gì?" Hứa Lương Cầm hỏi.

      Tô Hiểu Vũ cũng có tính tình tốt lắm: “Sáng ra vội vội vàng vàng chạy tới đây, phải mang bầu nữa chứ? Tôi nghĩ nên có trí nhớ dài dài tí."

      Trần Mĩ Nhạc trừng mắt liếc Tô Hiểu Vũ cái rồi nhìn Hứa Lương Cầm: "Tôi tới đây để kiện, tôi với Tân Dương chuẩn bị kết hôn, ngày định là vào 20 tháng sau, địa điểm cụ thể đợi tôi với tôi cho nhé, hoan nghênh các người tới tham dự nhé."

      "Mĩ Nhạc, em điên rồi, em có biết Uông Tân Dương là loại người gì , ta vừa lừa gạt Lương Cầm xong, em đừng vào vết xe đổ!" Ngô Thừa Long là người nhảy ra phản đối đầu tiên.

      Còn Hứa Lương Cầm và Tô Hiểu Vũ ngây ngốc đứng đó, hôm qua mới ở đây chia tay, hôm nay có đối tượng kết hôn luôn rồi, Uông Tân Dương có phải điên rồi hay ?

      " à, cần nữa, giao ước giữa Quách Mộng Thanh và Uông Tân Dương em biết lâu rồi."

      đến đây Trần Mĩ Nhạc nhìn Hứa Lương Cầm: "Lúc sắp tôi nhắc nhở chị rồi, chính là chị nghe lời khuyên của tôi đó."

      Bây giờ rộ mốt ám chỉ xong hứa hẹn đầy bất ngờ à? Hứa Lương Cầm quan tâm tới nhắc nhở của Trần Mĩ Nhạc, càng muốn biết chuyện hơn: " làm sao mà biết ước định của bọn họ?"

      "Chị nghĩ rằng tại sao tôi phải cho Quách Mộng Thanh biết là chị thầm mến Uông Tân Dương? Bởi vì lúc ấy ta tới tìm tôi hỏi chuyện về chị, muốn chị rời khỏi tên họ Tống đấy, sau lại hứa hẹn giật giây tôi với Uông Tân Dương nhưng về sau Uông Tân Dương lại cùng chỗ với chị, điều hiển nhiên là tôi phải tìm lời giải thích từ ta, ta còn cách nào đành tình hình thực tế cho tôi biết, sau đó tôi cũng với Uông Tân Dương, ấy cũng từ chối tôi, chỉ là trước đó vài ngày tôi nhận ra có vài điểm ổn nên kéo dài thời gian thôi, chuyện đó tốt nhất mấy người lên lắm mồm! Hứa Lương Cầm, tôi có ưu thế mà chị bao giờ sánh bằng, bởi vì chị chưa bao giờ biết Uông Tân Dương cần nhất là điều gì, đương nhiên chị cũng chẳng có điều kiện mà trợ giúp ấy, ngoại trừ Tống Dật Hàng!"

      Thế giới này kì diệu, Uông Tân Dương, Trần Mĩ Nhạc - những người này vi diệu, đúng là lũ bất bình thường! Giờ Hứa Lương Cầm biết hóa ra là người đần nhất, còn tranh thủ tình cảm cái gì? Tất cả mọi người vì tình cảm của riêng mà tranh thủ, nghĩ đáng thương hơn là những lời của Quách Mộng Thanh với rất đúng, quả phải chiến sĩ tốt!

      "Ai mà quản được chuyện hư hỏng của nhà ? Tôi thấy Uông Tân Dương với chỗ với nhau cũng rất xứng, còn có chuyện phá thai nữa cơ mà, chúng tôi ước gì ta biết hết!" Tô Hiểu Vũ xong lườm Trần Mĩ Nhạc cái.

      "Mĩ Nhạc, em suy nghĩ chút , Uông Tân Dương phải là người đáng tin đâu em." Ngô Thừa Long vẫn cố khuyên Trần Mĩ Nhạc.

      "Em quyết định rồi, hôm nay hai nhà bọn em gặp mặt nhau, em còn nhiều việc lắm, em trước đây."

      Trần Mĩ Nhạc rồi, Tô Hiểu Vũ thở dài hơi: "Tình tiết này mà chuyển thành phim truyền hình hay phải biết. Lương Cầm, ra Uông Tân Dương luôn lấy cậu ra làm lốp dự phòng, đúng là phải người mà!"

      Hứa Lương Cầm cũng cười khổ: "Cậu dễ nghe thế, ra tớ ngay cả bánh xe dự phòng cũng bằng, nhiều lắm là cái cờ lê thôi, người ta đổi vỏ xe cần cái này để chỉnh sửa lốp cho tốt mà ."

      "Ví dụ của cậu phong phú phết." Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long đều nở nụ cười.

      Gần trưa Tống Dật Hàng đến, còn mang theo 7, 8 hộp đựng đồ ăn. Hứa Lương Cầm ăn, Tô Hiểu Vũ và Ngô Thừa Long cũng khách khí, ăn như hổ đói, hổ là nhà hàng lớn, cực ngon!

      "Lương Cầm, em ăn chút cơm ." Tống Dật Hàng đẩy cửa phòng Hứa Lương Cầm ra, lại nhàng đóng cửa ngồi vào bên giường nhìn người nằm.

      " còn tới đây làm gì, tôi muốn nhìn thấy !"

      "Em ăn xong cơm lập tức , buổi tối đưa cơm Tây cho bọn em, vì Uông Tân Dương mà em khắt khe với thân thể của mình vậy sao, đáng giá sao?"

      Hứa Lương Cầm ngồi dậy: " phải tôi khắt khe với bản thân mình, tôi nghĩ Uông Tân Dương cấu kết với Trần Mĩ Nhạc, ta cơ bản cũng thích Trần Mĩ Nhạc tại sao phải kết hôn với ta, có phải có mưu gì ?"

      Tống Dật Hàng sửa tóc giúp Hứa Lương Cầm, cười : "Theo thấy nếu trong nhà Trần Mĩ Nhạc có tiền có thế chắc chắn Uông Tân Dương kết hôn với ta đâu."

      " cũng có lý, trong nhà Trần Mĩ Nhạc đúng là có tiền nhưng có quan hệ mà."

      Hứa Lương Cầm nghiêng đầu nhìn Tống Dật Hàng: " phải đồng ý đảm bảo chức danh của ta sao, ta còn cần tiền làm gì?"

      "Có người nào sợ nhiều tiền ? sau nhé, bảo vệ ta thăng chức nhưng cũng ta có thể ngồi vào đó được bao lâu!"

      Hứa Lương Cầm lập tức hỏi: "Chẳng lẽ còn có thể để Uông Tân Dương lên làm giảng viên rồi vẫn kéo xuống được?"

      "Cái này có gì đâu, người đàn ông của em chuyện gì là làm được, bọn họ đối xử với em như vậy, buông tha đâu!"

      " đừng có mà giết người phóng hỏa, tôi còn muốn để phúc đức cho con tôi."

      Tống Dật Hàng cười lạnh: "Giết người phóng hỏa ư? Cái này thấp quá, làm cho bọn họ sống bằng chết!"

      Nhìn khuôn mặt cười đầy mưu mô của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm thông minh chút, người này rốt cuộc muốn làm gì vậy?
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      lananhtran51, Pe Mick, bogani30 others thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      bạn bánh bao nhất heeeee
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :