1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Mồi - Hắc Khiết Minh (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      Comt chăm chỉ để ss có động lực edit:yoyo39: cực kì thích truyện của HKM mà :cute:
      Anny Ta thích bài này.

    2. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      @Loverainbowtq @vũ pigg :yoyo45: hãy tiếp tục phát huy :037: định ém phần cuối sang tuần sau, mà thôi vì đáng của 2 bợn nên post sớm vậy :th_82:

      6.4

      Nhân viên cứu hỏa ngăn cản vừa nghe, vừa trấn định hỏi: " xác định ấy ở trong phòng? ấy có di động ? liên lạc với ấy chưa?"


      nghe vậy, lúc này mới vội vàng lấy điện thoại ra để liên lạc với , lại thấy tin nhắn gửi cho lúc trước, vội vã điểm mở ra xem, vừa thấy ở công trường đợi , mới nhàng thở ra.


      " có lỗi, ấy có ở nhà, ấy tìm tôi, hẳn là còn chưa về tới nhà."


      "Tiên sinh, nhà còn có người khác ?"


      " có, trong nhà chỉ có hai chúng tôi thôi."


      lắc đầu trả lời nhân viên cứu hỏa, gọi điện thoại cho , phía bên kia là người lạ trả lời, là người phụ nữ lúc trước do điện thoại bị hỏng, nên mới mượn điện thoại của ta.


      Vừa nghe lúc ấy ở bến xe điện ngầm về nhà, trong lòng phát lạnh, gấp đến phát điên, lại muốn xông lên phía trước, di động lại lần nữa vang lên.


      "A Phong, là em, bình tĩnh chút, em ở nhà, em ra bên ngoài."


      "Em ở đâu?" Nghe được giọng của , thở hổn hển, dáo dác nhìn khắp nơi, ý đồ tìm kiếm .


      "Em sao, nhà là em đốt, thực xin lỗi, nhưng em thể làm như thế."


      Cho tới nay, đều biết chút vấn đề, lại ngờ chuyện của lại nghiêm trọng như thế, tới mức buộc phóng hỏa đốt nhà.


      "Chuyện gì xảy ra? Em ở đâu?" hỏi lại, bên đẩy ra đám người: " cho biết em ở nơi nào?"


      "Em thể, có người đuổi giết em." vội vàng cho : "Đừng nhìn, cũng đừng tìm em nữa."


      Chung quanh chật ních người vây xem, nhưng nhìn tới , chỗ nào cũng có, nhìn xung quanh nữa, chính là giọng khàn khàn: "Hoài An, có thể giúp em, tin tưởng , cho biết em ở đâu, để cho giúp em."


      Giọng của cứng rắn, để ý tới ý muốn trợ giúp của , chỉ vội vàng : "Em đem toàn bộ tiền gửi ngân hàng lấy ra, đặt trong cốp xe máy của , còn có chút tiền em dành dụm, số tiền này hẳn là đủ cho lo mọi việc."


      đột nhiên quay lại, thấy chiếc xe máy được dựng lên biết từ lúc nào, có lập tức hướng phía xe máy tới, biết nếu như vậy, nhất định là ly khai chiếc xe kia, cách xa, cho nên chỉ che tai, nhắm mắt lại, chú ý nghe thanh truyền đến từ di động.


      " cần khoản tiền ấy." cắn răng, : " rồi, em chỉ có mình, em còn có , em quên sao? Mặc kệ là chuyện gì, chúng ta đều có thể cùng nhau đối mặt."


      trầm mặc.


      có thể nghe thấy tiếng hít thở dồn dập của , nghe thấy hơi hơi nghẹn ngào, còn có tiếng xe, tiếng loa, tiếng người cứng nhắc lập lập lại.


      Tất cả... Tất cả... Lên... Tất cả các loại vé lên...


      Là xe buýt.


      mạnh mẽ mở mắt ra, xoay người liền hướng đầu ngõ khác chạy tới, vượt qua chỗ rẽ, tới chỗ siêu thị phát loa nhạc ầm ỹ, người người qua lại tấp nập, có số người đứng xếp hàng ở trạm xe buýt, nhưng ai là .


      lại nhìn về phía đối diện, liếc mắt cái liền thấy sau chiếc xe buýt vừa rời , có người phụ nữ đội mũ lưỡi trai, mặc toàn đồ đen đứng dưới trạm chờ xe, bộ quần áo màu đen cơ hồ đem hòa làm với bóng đêm, bộ dáng hoàn toàn giống với khí chất thanh lịch thường ngày của , nhưng biết đó là .


      nhìn thấy , nghe thấy hít vào hơi, thấy hơi hơi cứng đờ.


      "Đừng." mở miệng ngăn cản , "Đừng để phải đuổi em ở đường, tin tưởng , đấy phải là ý hay."


      Đường cái trước mắt rộng lớn, xe cộ tới lui với tốc độ cực nhanh, vạch kẻ đường dành cho người bộ cách xa tới trăm mét.


      cứng ngắc tại chỗ, cơ hồ có chút hổn hển lạnh giọng : " đừng làm chuyện gì ngu xuẩn, em phải là người như nghĩ, Diệp Hoài An thậm chí phải là tên của em."


      "Người cưới là em, phải tên của em." đè giọng giận dữ .


      Có hai chiếc xe bus từ phía xa chạy tới, mắt thấy ngừng trước mặt , biết bất cứ lúc nào cũng có thể bước lên nó, để ý xem mục đích của là gì. Hoặc ghê tởm hơn là, làm bộ lên xe, nhưng lại lên, mà xoay người chạy thoát.


      "Hoài An, ba năm này, có từng làm em thất vọng sao?"


      có trả lời.


      "Có sao?"


      cách khoảng cách xa, cùng vô số chiếc xe nườm nượp qua lại, nhìn , giọng khàn khàn.


      " có."


      "Vậy hãy để giúp em." .


      Xe bus đến, chậm rãi thả chậm tốc độ, che khuất .


      "Vợ, " ngóng nhìn , vội vàng mở miệng cầu: "Đừng lên xe."


      Xe bus che khuất mặt , người của , nghe thấy nín nhịn đau thương phun ra từng chữ.


      "Thực xin lỗi, hãy quên em ."


      Giây tiếp theo, nhấn phím tắt cuộc gọi.


      mắng tiếng, bất chấp dòng xe cộ trước mắt, vọt qua.


      Tiếng còi, tiếng phanh xe nháy mắt inh ỏi, thiếu chút bị chiếc xe đâm vào, nhưng kịp thời tránh qua, mà khi vọt tới phố đối diện, hai chiếc xe bus kia ly khai, chỗ chờ xe buýt cũng bóng người.


      cắn răng cái, lựa chọn chạy theo trong hai chiếc xe buýt, luôn luôn đảm báo chiếc xe kia ở trong tầm mắt của mình, thẳng đến khi nó dừng lại do đèn đỏ, mới điên cuồng vỗ cửa xe, chờ lái xe mở cửa, lúc hai ba bước xông lên xe, lại phát căn bản ở bên trong.


      xin lỗi lái xe rồi xuống, nhìn chiếc xe buýt Lôi Đình chậm rãi rời khỏi.


      cúi đầu xem di động của mình, biết nhận, vẫn là cố chấp ấn phím gọi.


      Điện thoại trực tiếp bị chuyển hộp thư, biết tắt di động, chừng vứt nó , nhưng vẫn nhịn được đường về, hết lần này tới lần khác gọi vào dãy số ấy.


      luôn luôn nghe.


      Lúc trở về chỗ hai người chung sống cùng nhau trong ba năm, vụ cháy lớn được đội cứu hỏa hoàn toàn khống chế. Hàng xóm chỉ ra và xác nhận thân phận của , cảnh sát đem về đồn cảnh sát ghi chép, cho biết trong phòng có ba thi thể thân phận, chất vấn về thân phận của họ.


      trả lời thành thực với tất cả các câu hỏi.


      , biết những người đó là ai. , biết vợ mình ở đâu. , biết vì sao nhà mình xảy ra vụ cháy nổ gas lớn như thế, cũng biết vì sao ba người đàn ông kia lại chết ở đấy. , có cùng vợ cãi nhau. , biết có hiềm khích với ai hay . , biết có người thân nào để chạy tới hay .


      , có ngoại tình, cũng có nuôi tình nhân ở ngoài!


      Tình cảm giữa tốt lắm!


      Bọn họ tra hỏi mấy giờ liền, thẳng đến nửa đêm, mới rốt cuộc thả .


      Lúc ra khỏi cửa sở cảnh sát, dòng xe cùng đám đông sớm biến mất. Nơi này phải trung tâm thành phố, nên mọi người ngủ sớm, đường gần như trống rỗng, chỉ ngẫu nhiên có xe chạy về đêm vội vàng phóng qua.


      im lặng trong đêm đen, bộ xuyên qua những con phố , trở lại con phố từng sinh sống với .


      Ngôi nhà ở cùng hơn ba năm, mảnh tiêu điều, cho dù lửa tắt mấy giờ, mùi khét vẫn tràn ngập trong khí như cũ.


      lên xem xét tình hình ở , dù sao nơi đó vì có người chết, sớm bị cảnh sát căng dây phong tỏa, thể vào , cho nên trở lại xe máy của mình, lấy chìa khóa mở cốp xe ra.


      Trong cốp xe, là túi xách của .


      Trong túi ngoại trừ giấy chứng nhận ngân hàng, con dấu, các loại giấy chứng nhận, thẻ hội viên tạp nham, còn có quyển quyển sổ tùy thân hay mang theo, chiếc túi da đựng tiền mặt.


      Cơn tức nghẹn cả tối, giờ phút này rốt cục hoàn toàn bùng nổ, đem túi đồ ném mạnh lên tường, cước đá vào chiếc xe máy.


      Xe máy bị ầm ầm đá , đụng vào tường rơi xuống mặt đất, ở trong đêm đen phát ra tiếng vang to lớn kinh người.


      biết chó nhà ai bị dọa sủa ầm ỹ, nhưng ai dám thò đầu ra xem xét.


      thở phì phò, đứng ở đường, nổi trận lôi đình hướng tới chỗ phát ra tiếng sủa hung ác trừng mắt, con chó vốn dĩ ầm ỹ, liền im bặt.


      nhìn về phía nhà trọ, chính là đứng tại chỗ hít sâu, làm cho bản thân tỉnh táo trở lại. Năm phút sau, phủi bụi bặm xe, đem những thứ vương vãi mặt đất nhặt lên, nhét vào trong cốp xe.


      Đúng lúc này, cửa chiếc xe màu xanh chậm rãi tới, dừng lại bên cạnh , lái xe từ trong cửa sổ ló đầu ra, khuôn mặt tươi cười nhìn .


      "A Phong."


      thối mặt nhìn người đàn ông mang gương mặt hớn hở kia, gật đầu chào hỏi, " Võ."


      Người lái xe đè tay lên thành xe, nhíu mày , " nghe nhà chú bị cháy, còn có người chết."


      "Đúng vậy."


      Người đàn ông lại cười: "Cần hỗ trợ ?"


      quả cần, hơn nữa ràng biết người đàn ông này tiền đến mức nào.


      , tuyệt đối ngạc nhiên khi người này xuất ở đây, Hàn Võ Kì có mạng tình báo của chính mình, tám phần là vừa nghe xảy ra chuyện bị đưa lên đồn cảnh sát, liền cấp tốc chạy tới chờ kiếm lời.


      Lúc trước để có thể cùng sống những ngày tháng yên bình, cật lực tránh xa người này, nhưng tình huống hôm nay bất đồng.


      mở cốp xe, lấy túi tiền từ trong đó ra, ném cho người đàn ông tiền hơn mạng kia.


      "Em chỉ có từng này."


      Người kia giơ tay tiếp được, đem túi giấy mở ra, lấy ra kia phong thư trong túi tiền, hai mắt sáng lên, lúc này mới lộ ra chiếc răng khểnh trắng lóa, : "OK, nhưng đây chỉ là tiền đặt cọc trước, tri phí điều tra tính sau, hiểu chứ?"


      " biết." nhìn tên kia, tức giận : "Giúp em nâng xe máy lên trước ."


      Thu tiền xong Hàn Võ Kì sảng khoái xuống xe, bên giúp nâng lên phía sau xe, bên tâm tình khoái trá hỏi: "Tiểu tử, chú có nghi ngờ ai ?"


      "Diệp Hoài An."


      "Diệp Hoài An?" Hàn Võ Kì nhảy lên xe vận tải, đem chiếc xe kia cột chắc, nghe vậy ngây ra lúc, từ cao nhìn xuống , nhíu mày hỏi, "Vợ chú phải kêu Diệp Hoài An sao?"


      "Đúng." Gương mặt có chút vặn vẹo thừa nhận.


      " ấy châm lửa đốt cháy nhà chú?" Hàn Võ Kì xuống xe, cười hỏi lại: "Vậy, giờ ấy ở đâu?"


      cài chốt phía sau xe tải, lạnh mặt : "Mất tích."


      Quay trở lại ghế lái, Hàn Võ Kì chút suy nghĩ thốt ra lời chế nhạo: "Chú xác định ấy mất tích, chứ phải trốn nhà ra ?"


      nghe thấy câu trả lời, người kia từ trong ghế lái thò đầu ra, chỉ thấy kia xú tiểu tử đứng tại chỗ, sắc mặt khó coi mím môi, lời.


      "Cứt chó, thể nào? ấy trốn nhà ra ?" Hàn Võ Kì cười khúc khích, nhưng nhìn sắc mặt tốt,


      Vội vàng nhịn cười, ho hai tiếng, hướng vẫy tay, sửa lời : "Tốt lắm tốt lắm, trước lên xe , trở về sau."


      Thấy tên kia thu hồi tươi cười, mới theo lên xe, ngồi vào phía trước điều hòa xe.


      Lão đại ca chạy xe được lúc, nhẫn nại mười giây, sau đó lại mở miệng.


      "Xú tiểu tử, , chú rốt cuộc làm cái gì, mới có thể đem vợ mình tức đến mức phóng hỏa thiêu cháy nhà rồi chạy trốn mất hả?”


      " có biết việc làm cho em tức nhất là cái gì ?"


      "Cái gì?" Hàn Võ Kì nhíu mày.


      "Em cái gì cũng làm."


      "Thực có?"


      nghiến răng nghiến lợi : " có."


      "Được rồi." Hàn Võ Kì cố gắng nhịn cười, bày ra sắc mặt nghiêm túc, : "Chú đem mọi việc từ đầu đến đuôi lần ."


      đem tất cả những gì mình biết lại lần.


      Hàn Võ Kì an tĩnh nghe, chờ xong sau, mới : "Cho nên ấy thừa nhận tự tay mình đốt nhà do có người đuổi giết và trong nhà là xác của bọn chúng ."


      "Ừ."


      "A Phong, chú biết có người tiếp tục đuổi giết ấy chứ?"


      xem cảnh vật thay đổi bên ngoài, hàm dưới buộc chặt, trầm giọng : "Em biết."


      "Nhưng em vẫn muốn tìm ấy?"


      Khóe mắt bừng lửa giận, "Đúng."


      "Vì sao?"


      " ấy là vợ của em."


      Chỉ câu này thôi, đủ.


      Nhìn khuôn mặt người đàn ông bên cạnh so với đêm còn đen hơn, giám đốc công ty điều tra Hồng Nhãn Ý Ngoại thêm nữa, chỉ xoay tròn bánh lái, điều khiển chiếc xe tải tiến vào trong màn đêm.

    3. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      " ấy là vợ của em" Phong ca ,a toẹt vờiiii:2one:. Thank ss :038:
      Loverainbowtq, ChrisAnny Ta thích bài này.

    4. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      Tạm thời post chừng này thui nha, tuần sau và tuần sau nữa mình thi 2 môn rất quan trọng, nên chắc tuần sau có phần tiếp đâu. Các bạn thông cảm giùm mình nhé :yoyo42: Lại sắp thức trắng đêm liên tiếp rồi :yoyo25::yoyo25: Có ai thương tôi ko (động viên đê :th_12:thi xong bạn bù lại nhiều cho :th_18:)

      Chương 7.1:


      mở đèn lên.


      Trong phòng khách sạn cũ kỹ, dán đầy giấy dán tường loang lổ.


      Căn phòng lớn, trong phòng tràn đầy mùi ẩm mốc, nhưng nó khá thích hợp với điều kiện của co, quầy lễ tân dưới lầu cũng nghiêm túc kiểm tra giấy chứng nhận, ngay cả thiết bị theo dõi gắn phía cũng là đồ giả, mọi thứ chỉ làm màu chút mà thôi.


      đóng cửa lại, cả bảng làm phiền cũng treo lên.


      Sau khi vào phòng, chuyện thứ nhất làm là xác định xem cửa sổ có thể mở ra được .


      Có thể, hơn nữa đối diện là ngõ thoát hiểm phòng khi có cháy.


      Chỗ ở chỉ là tầng hai, nếu muốn, có thể tùy lúc rời khỏi nơi này.


      đem cửa sổ đóng lại, kéo rfm cửa sổ vào, sau đó mang theo số đồ dùng, vào trong phòng tắm.


      Tuy rằng đường có vào toilet của cửa hàng ăn nhanh, dùng giáy ăn thấm nước vệ sinh lại mình, nhưng tóc và cả người vẫn có chỗ dính máu, chỉ là chúng đều được quần áo và mũ che .


      để nắp bồn cầu xuống, để túi xách lên , bỏ ra mú lưỡi trai, cởi quần áo.


      Di động từ trong túi rớt ra, đem nó nhặt lên, ngập ngừng lúc lâu, mới mở lên nguồn điện.


      Mới khởi động máy, hệ thống liền bật ra thông báo cuộc gọi nhỡ.


      Bảy mươi hai cuộc.


      bỏ lỡ bảy mươi hai cuộc điện thoại, từng cái đều từ cùng dãy số.


      thử mấy giờ liền, cách vài phút lại gọi lần, rốt cuộc ở nửa giờ trước mới buông tha cho.


      mặt chút biểu cảm xem lịch sử cuộc gọi dài mấy trang liền.


      Số di động của , là giúp chọn, sau khi kết hôn, hai người đổi sang dùng chung nhà hòa mạng, nhằm tiết kiệm tiền khi gọi. mê tín với việc chọn số điện thoại tốt, cho nên để giúp chọn dãy số.


      có rất nhiều đồ linh tinh, đều là do chọn.


      Số điện thoại di động, áo, quần, giày...


      Bàn chải đánh răng, kem đánh răng, khăn lông, dầu gội đầu, xà phòng...


      Thắt lưng, hộp đựng cơm, chăn, vỏ gối, ví tiền, vòng xâu chìa khóa...


      Nhưng tường phòng khách là chọn màu sơn, điều hòa, điện thoại, tivi, DVD cũng là , còn kiên trì muốn có cái tủ lạnh to, cùng đồ làm bếp đẹp và tốt, bởi vì cảm thấy nếu nấu, nên dùng đồ tốt chút để làm.


      Nhưng vài thứ ấy, tất cả đều bị thiêu hủy, bị dùng mồi lửa đốt sạch.


      đứng sàn phòng tắm lạnh như băng, ngón cái tự giác vỗ lên bàn phím điện thoại quen thuộc, phím hủy tiếng động nhảy ra, nhàng ấn xuống.


      Thông báo cuộc gọi nhỡ thứ bẩy mươi hai, biến mất ở màn hình.


      ấn vào cuộc gọi thứ bẩy mươi mốt, phím hủy lại nhảy ra, lại ấn xuống.


      Sau đó là số bảy mươi, sáu mươi chín, sáu mươi tám...


      Mỗi lần bỏ cuộc gọi, khóe mắt lại nhíu vào chút, nhưng vẫn kiên xóa từng cái , cho đến khi cuộc gọi cuối cùng cũng bị xóa, màn hình trống trơn.


      trang lịch sử cuộc gọi, dãy số nào, giống như ngôi nhà bị hỏa thiêu kia.


      . có.


      còn nữa.


      nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, vừa sợ hãi vừa hi vọng trong giây này nó vang lên.


      có.


      Chỉ là trầm mặc, tám phần bao giờ nữa vang lên.


      Từ khi mọi việc xảy ra đến giờ, qua hơn 4 tiếng rưỡi, hẳn cũng gặp cảnh sát, cũng biết về ba khối thi thể vô danh trong phòng của họ.


      buộc chính mình tắt nguồn di động, nhìn màn hình tắt ngấm, thế này mới đặt nó bồn rửa tay, sau đó đứng ở dưới vòi hoa sen, bật nước nóng, xối lên thân hình trần trụi của mình.


      Nước rất lạnh, còn chưa kịp nóng lên, nhưng né tránh, cần tẩy rửa chính mình, rốt cuộc chụi nổi nhớp nháp cùng mùi máu tanh này, chúng làm cảm thấy mình hề chạy thoát, vẫn như cũ còn ở trong trò chơi kia.


      Dòng máu tanh màu hồng nhạt được trôi theo dòng nước từ tóc xuống, cọ rửa những vết máu khô người mình, làm cho vũng nước quanh chân cũng có màu hồng nhạt, với tay lấy xà bông chuẩn bị từ trước, bắt đầu tẩy rửa chính mình.


      Năm đó thành công đào tẩu, biết.


      còn ở trong trò chơi, có khả năng như vậy, bằng bọn họ đợi ba năm sáu tháng mới động thủ, chạy trốn thành công, ít nhất đoạn thời gian là thành công.


      Năm đó đào tẩu thành công, giờ cũng có thể.


      còn là người con ngây thơ, tay trói gà chặt năm đó, biết cách tạo chứng cứ giả, hiểu cách lừa những người đuổi giết , biết phải tấn công như thế nào, nổ súng ra sao để giết họ.


      thở hổn hển, ngừng lại rồi từ từ thở ra, lại dừng được dòng nước mắt trào ra.


      Đáng chết, những người đó thực đáng chết, trò chơi chết tiệt đó từ nhiều năm trước biến thành cỗ máy giết người.


      Bởi vì sợ hãi, bởi vì sợ hãi, vì để sinh tồn, giết người chùn tay, sớm mất lương tâm mà người bình thường nên có, cảm thấy ác cảm với tội ác như thế, tuyệt đối áy náy.


      Nếu trước kia còn có chút vọng tưởng đối với , thời cũng gần như biến mất hết, bị việc tối nay xé nát còn mảnh.


      Từ nhiều năm trước, ở trong trò chơi kia, bị vấy bẩn.


      biết, bất kể tẩy như thế nào, cũng có cách nào tẩy sạch được tâm hồn của mình.

    5. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      vừa mới thi xong mới dám vào đọc trn . chúc ss thi tốt nhoazzzz

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :