Gia có bệnh, em tới trị! - Quỷ Miêu Tử

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      công nhận. đọc đoạn thấy nghi ngờ r. cái tên mọt sách kia đúng là giỏi dối a~~~.. tr hay quá .. nàng ơi nàng edit nhanh nhé... hehe. thanks nàng nhiều.

    2. Màn Thầu

      Màn Thầu Trái tim đã lạc lối, vô tâm với thiên hạ (✿◡‿◡) Trial Moderator Editor

      Bài viết:
      1,092
      Được thích:
      5,974
      Chương 52: Bây giờ mới thực bắt đầu.

      Edit: Màn Thầu

      Beta: tiểu lộc hàm


      Đường Tố dừng lại, dáng người cao ngất đứng dưới bậc thang, môi mỏng hơi cong lên, nhưng có ý cười.


      "Kết án? , bây giờ mới thực bắt đầu."


      Giờ mới bắt đầu?


      Hứa Luật giật mình.


      Đường Tố bước tiếp về phía trước, Hứa Luật đuổi theo: "Vương Đan và bạn trai ấy phải hung thủ?"


      "Dĩ nhiên phải." Đôi mắt Đường Tố sáng trong: "Con người có thể kiểm soát lời và nét mặt, nhưng lại thể kiểm soát được hưng phấn trong hệ thần kinh. Trò chơi tâm lý phản ánh tâm lý của đối tượng thông qua các phản xạ vô thức của cơ thể.


      Đường Tố vừa vừa .


      "Ví dụ, trong phòng giấu đồ vật rất quan trọng, khi tôi chuyện với , đề cập đến đồ vật bị giấu hoặc từ ngữ có liên quan, tự chủ được nhìn về chỗ mình giấu đồ, đây là phản ứng vô thức, chính cũng biết. Ví dụ tôi cá, nghĩ đến cái gì đầu tiên?"


      Hứa Luật hề do dự ra đáp án: "Đường Tố."


      Đường Tố: "...Mèo."


      Lần thứ hai chút do dự: "Đường Tố."


      Đường Tố: "Người thông minh."


      Hứa Luật: "Đường Tố."


      Đáp án cuối cùng này khiến miễn cưỡng hài lòng chút , về phần hai đáp án trước, có thể thấy tốc độ phản xạ thần kinh chậm đến đáng thương của , cũng so đo nhiều với nữa – quá dễ nhìn thấu.


      Đường Tố tiếp tục giải thích: "Ví dụ từ ô tô, có thể liên tưởng đến chở người, hành khách, hoặc đèn chỉ thị, thương hiệu ô tô..., nhưng nếu như từng lái xe đâm người, khi nhắn đến ô tô, thần kinh liên tưởng ngay đến việc đâm người, vì nó được khắc sâu. Trắc nghiệm nối từ dựa vào điều này để tiến hành, từ bất kỳ, người bị kiểm tra lập tức ra từ mình liên tưởng đến, tiếp đó thêm các từ ngữ có liên quan đến vụ án, mượn bài trắc nghiệm xem người đó liên tưởng đến cái gì."


      Hứa Luật nhớ lại cuộc đối thoại giữa Đường Tố, Vương Đan và bạn trai ấy, đúng là trong đó có xen lẫn từ ngữ liên quan đến vụ án: "Cách này có điểm tương tự với kiểm tra dối."


      " lý thuyết mà , khác biệt lắm, kiểm tra dối là dùng máy móc kiểm tra phản ứng vật lý thân người." Đường Tố : "Tôi tự kiểm tra Vương Đan, nhắc tới túi, phản ứng đầu tiên của ta là trang phục, nhắc tới giấu tiền, ngay sau đó ta vô thức hộp sắt, tiền, ngăn tủ, hộp sắt, ba vật này đều có liên quan, ta ra theo phản ứng vô thức, ta hề dối."


      "Về phần bạn trai ta, tôi có nhắc tới giết người, phản ứng đầu tiên của ta là ngồi tù, bởi vì trong ý thức của ta, giết người là phải ngồi tù, đây là phản ứng tự nhiên; nếu như giết người , vậy phản ứng đầu tiên của ta phải là --"


      "Bóp chết."Hứa Luật bật ra từ, Vương Hoa Lệ bị bóp chết.


      Vừa ra đến đây Hứa Luật nhớ tới...báo cáo xét nghiệm tử thi của Vương Hoa Lệ, chỉ có người trong cục mới biết được nguyên nhân cái chết của bà ấy là bị bóp chết.


      "Vừa nãy Vương Đan và bạn trai ta, từ đầu đến cuối chưa từng đề cập đến từ bóp chết, bọn họ cũng biết tình trạng người bị hại.Nếu quả như Lâm Chí Cường là bọn họ bóp chết bà lão, dưới tình huống như thế, bọn họ lộ ra sơ hở."


      "Có thể bọn họ vẫn che giấu."


      "Nếu như bọn họ thực thông minh, có lẽ có khả năng.Nhưng, với liên tưởng của bọn họ có thể nhận ra, đầu óc bọn họ quá nông cạn ngu ngốc." Đường Tố lấy tờ giấy từ trong túi ra, đó là tờ điền chữ mà đưa cho Lâm Chí Cường lúc trước: "Lâm Chí Cường cho người ta cảm giác đầu tiên là gì?"


      "Nhát gan yếu ớt."Hứa Luật ra trực quan đầu tiên của mình.


      ", cậu ta – rất thận trọng." Hăn khẽ: "Có thể, ngay từ đầu đúng như lời , là người nhát gan yếu ớt sợ phiền phức, nhưng đó là trước kia rồi." Ánh mắt nhàn nhạt lướt qua tờ điền từ trong tay, miệng kèm theo tia giễu cợt: "Sau khi trải qua lần tôi luyện này, cậu ta cảm giác bản thân được hồi sinh lần nữa. ta là biến thái."


      "Đáng tiếc, cậu ta gặp phải tôi."


      Từ khi ra khỏi đồn cảnh sát, cả đường Lâm Chí Cường cúi thấp đầu , về trường học mà về nhà.


      Đóng cửa, uống hai cốc nước lạnh liên tục , ngã xuống giường, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, lúc sau, đột nhiên cậu ta vùi đầu vào trong chăn, bật cười khặc khặc.(đổi xưng hô của Lâm Chí Cường vì lộ bộ mặt biến thái nhoe )


      ta nghiêng người chậm rãi điều chỉnh hô hấp của mình, nhớ lại chuyện xảy ra trong đồn cảnh sát lúc nãy, cảm giác khá chân thực, lại có phần mơ hồ.


      Thực , trong khoảng khắc đó, ta cảm thấy đó phải là mình nữa.


      Hình như... Đầu óc bị cái gì đó chi phối, tất cả ra dễ dàng , ta muốn đập bàn tán dương hành động của mình.


      Lâm Chí Cường chậm rãi ngồi dậy từ giường, nghĩ đến dáng vẻ Vương Đan và bạn trai ta trong đồn cảnh sát, ta cảm thấy rất hài lòng, giam giữ , bỏ tù , nhốt hai người kia lại , sau đó bao giờ có thể...ăn hiếp nữa.


      Giết người, khó.


      Gạt người, cũng rất dễ.


      sai, là ta lừa người, bà lão kia cũng là giết.


      Vương Đan và bạn trai ta dọa dẫm , nhục mạ , bọn họ uy hiếp muốn tìm ông nội lấy tiền cũng là , đến nhà bà lão trộm tiền, cũng là , có điều ngờ bà lão trở về quá sớm, bị phát , hoảng loạn nên bóp chết người, còn chưa kịp nghĩ xem nên xử lý như thế nào bọn Vương Đan trở về, sau đó đúng như những gì trong đồn cảnh sát, thi thể là do bọn Vương Đan xử lý.


      giả giả, giả giả , trong lời khai của , có có giả, căn bản cảnh sát đều quá ngu dốt nên phát ra.


      A! Như vậy cũng có thể làm cảnh sát, thảo nào càng ngày càng nhiều án oán án sai.
      Dunghyt97, Ngọc Bình, ThiênMinh16 others thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      nằm đó mà ảo tưởng ông.. bị bắt bây h đấy. hừ.
      thanks nàng nha.
      Tiểu Lộc Hàm, duyenktn1Màn Thầu thích bài này.

    4. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 53: Trở về trường

      Edit: tiểu lộc hàm

      Ngu ngốc.

      Lâm Chí Cường nhìn đôi giày dưới chân, đây là dùng tiền trộm được của bà già đó để mua.

      Vốn có chút sợ hãi nên giấu đôi giày này , dám để lộ ra ngoài, hôm nay biết vì sao lại cẩn thận, thiếu chút nữa là gặp chuyện may rồi.

      May mắn là đủ thông minh, trong nháy mắt nghĩ ra được kế hoạch tốt như vậy: Nhận là trộm tiền rồi đẩy cái tội giết người lên bọn người Vương Đan.

      Thực thuận lợi.

      Ngay cả vị đội trưởng cảnh sát kia cũng bị lừa.

      Nghĩ đến biểu của mình, nghĩ đến sắc mặt của bọn Vương Đan, Lâm Chí Cường chưa bao giờ cảm thấy như vậy, thậm chí ngay lúc ở trong thẩm vấn, người đàn ông mặc chiếc áo khoác gió đó, cầm tờ giấy đưa cho điền.

      thậm chí biết việc điền tờ giấy đó có ý gì, biết những từ ngữ hỗn loạn đó có liên quan đến vụ án mạng cho nên điền cẩn thận.

      Ví dụ khi nhìn đến từ giết người suy nghĩ đầu tiên của chính là hành động bản thân khi giết chết bà già kia, bóp chết, nhưng biết điều này có dính dáng đến vụ án mạng kia, cho nên thay đổi từ ngữ khác.

      Lâm Chí Cường cảm thấy bản thân như nam nhân vật chính trong tiểu thuyết, sau khi trải qua đau khổ, sau đó trọng sinh, cảm thấy tại bản thân lớn mạnh, là loại mạnh mẽ từ bên trong.

      có cảm giác bản thân là chúa tể nắm giữ mọi chuyện trong tay.

      giết bà già kia.

      tống bọn vương Đan vào lao ngục.

      ......

      “Ha ha a --”

      bụm mặt, cười vài tiếng quái dị. lát sau, buông nắm tay, khôi phục bộ dạng sợ hãi rụt rẻ mọi khi. cảm thấy bản thân nên tới chỗ.

      Nơi đó là nơi khiến trọng sinh.

      *

      Lâm Chí Cường tới chỗ ở của Vương Lệ hoa.

      tránh ánh mắt người khác, trèo tường vào bên trong, bên trong vẫn bẩn thỉu hỗn loạn như cũ, nơi đầy mùi ẩm mốc hôi hám này lại khiến lâm Chí Cường cảm thấy thân thiết.

      ngẩng đầu ưỡn ngực, vào trong phòng, giống như vị quốc vương tuần tra lãnh thổ của mình, xem xét mọi thứ trong phòng. nằm ở giường của Vương Lệ Hoa, dùng chăn che khuôn mặt của mình.

      Ở tại đây giường này, dùng hai tay của mình kết thúc sinh mệnh con người.

      Nhắm mắt, hồi tưởng lại vẻ sợ hãi và cầu xin tha thứ của bà già đó, cả người Lâm Chí Cường run rẩy kích động khó có thể khống chế.

      hít hơi sâu, bình phục cảm xúc kích động.

      Hơn ba tháng, chăn bị ẩm ướt đầy mùi mốc, nhưng lâm Chí Cường lại cảm thấy hương vị cũng quá khó ngửi, ngược lại, cảm thấy mùi hương này rất tốt, khiến có thêm dũng khí và sức mạnh.

      “Thực khéo.”

      Giọng nam lạnh lung vang lên khiến cả người lâm Chí Cường theo phản xạ ngồi bật dậy, xốc chăn lên, nhìn thấy bóng người cao gầy đứng ở trước giường.

      .

      Người đàn ông thẩm vấn trong cục cảnh sát.

      Trong mắt Lâm Chí Cường lóe lên tàn nhẫn, nhưng nó nhanh chóng được che giấu bằng việc hạ mi mắt:“Tôi đến tiếng xin lỗi với bà Vương, nếu ngày đó tôi có thể ra tay giúp đỡ, có lẽ bà ấy phải chết .”

      Đường Tố:“Ừ. Nếu phải cậu, bà ấy phải chết.”

      Trong lòng Lâm Chí Cường hơi hơi chấn động, từ giường bước xuống : “Tôi trước.”

      Đứng dậy, khi qua bên người Đường Tố, đột nhiên nghe thấy hỏi câu:“Cảm giác giết người rất tuyệt nhỉ? Tội phạm giết người sơ cấp đều quay trở lại trường phạm tội, đó là thói quen tâm lý rất xấu, cậu có đúng , tiên sinh Lâm Chí Cường?”

      Bước chân Lâm Chsi Cường dừng lại hỏi:“ cái gì?”

      “A!” Đường Tố nhàng cười:“Vẫn vô dụng như nhau, nhát gan đến mức giết người cũng dám thừa nhận.”

      Bàn tay bương thong của lâm Chí Cường dần siết chặt, ngẩng đầu, ánh mắt quan sát người đàn ông trước mặt, dáng vẻ đường hoàng, khuôn mặt đẹp trai, vừa thấy là biết đây là người đàn ông thành công.

      Lâm Chí Cường chán ghét vẻ mặt của người đàn ông này, bộ dáng tự tin mà kiêu căng, đó là biểu cảm chưa từng xuất khuôn mặt .

      Lâm Chí Cường rất muốn xé nắt khuôn mặt đó ra.

      Cái loại cảm giác làm chúa tể nắm giữ sinh mạng của người khác, quá mỹ diệu .

      Giờ phút này, nhìn Đường Tố, Lâm Chí Cường cảm thấy thôi thúc mãnh liệt trỗi dậy trong cơ thể ngừng lớn lên. suýt nữa khống chế được cảm xúc mặt, khóe miệng nhếch lên, muốn khắc chế nên tươi cười có chút vặn vẹo:“Cảnh sát đều cho rằng tôi giết người, phải làm thế nào đây?”

      “Đừng đặt tôi chung với cái đám ngu ngốc đó!” Đường Tố từ cao nhìn xuống, khuôn mặt hốc hác của Lâm Chí Cường:“Theo như những gì cậu khai có có thể thấy, việc trộm tiền có áp lực tâm lý rất lớn đối với cậu, nhưng khi cậu điền từ lại chẳng giống như vậy, hộp sắt cậu điền là rỉ sắt, trong quá trình này, cậu dùng đến thời gian ba giấy, với nhưng từ ngữ liên quan đến án mạng, cậu chỉ dùng tại 1-2 giấy là xong. Đây là thời gian cậu dùng để suy nghĩ, cậu tận lực tránh né tất cả các khả năng có liên quan đến án mạng, nhưng cẩn thận quá hóa sơ sẩy.”

      Lâm Chí Cường sau khi nghe xong cảm thấy tự tin thoải mái mà tự cho là rất hoàn mỹ khi ở trước mặt người đàn ông này cũng chỉ như nghé con chơi đùa.

      Lâm Chí Cường hung tợn ngẩng đầu, bắt đầu cười, cười đến vặn vẹo mà ngông cuồng:“Canh cho là mấy lời này có tác dụng sao? có ai biết được đâu.” cầm gậy gỗ bên cạnh lên hung hăng đánh về phía Đường Tố.

      “Cẩn thận.”

      Có người so với còn nhanh hơn bước, đẩy ngã Đường Tố tránh khỏi gậy này của Lâm Chí Cường.

      Lâm Chí Cường thấy Hứa Luật đột nhân xuất , trong lòng hoảng hốt thôi, túm lấy túi to bên cạnh ném quá, trong túi là các loại vỏ lon mà khi còn sống Vương Lệ Hoa nhặt về, rơi vãi lung tung khắp nơi.

      Đến khi Hứa Luật đứng dậy, Lâm Chí Cường chạy ra khỏi căn phòng, Hứa Luật cũng đuổi theo ngay.
      Dunghyt97, ThiênMinh, duyenktn111 others thích bài này.

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ài.. có khi Hứa Luật quá coi thường Đường Tố r. a ý có khi oánh nhau giỏi cũng nên ý. hehe.. thanks nangg up chương ms nha.. chờ nàng mãi đó. hihi
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :