1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Sao giờ anh mới tìm được em? - Vũ Phương Thảo

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mẹ nhỏ

      mẹ nhỏ New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      0
      Tên truyện: sao giờ mới tìm thấy em
      Tác giả: Hoa Tình
      Số chương: chưa biết
      Thể loại: đại, hài, sủng

      Truyện lần đầu mình viết có gì sai sót xin được lượng thứ

      Văn án
      người phụ nữ như tôi liệu có cần phải lấy chồng ???
      Bị người phản bội . what? thể loại này mà cũng nằm người tôi được sao, bất công mà.
      haiz "muốn sống hạnh phúc có cần khó vậy hả ông trời???" từ h k bao giờ tin vào đàn ông nữa.
      ! tôi thể sống thế này đk. thế bà đây cóc cần đàn ông nữa, bà đây sinh con và tự nuôi iiii
      => đứa con thông minh, mẹ lưu manh, bố mặt dày. Đại gia đình này quả là số 1.





      chương 1: mở đầu
      Tôi là 1 người thành phố tri thức, năm nay 23 tuổi tình đẹp với chàng trung sĩ biên phòng. Học cấp ba tôi mơ ước lấy chồng quân nhân, vì tôi nghĩ quân nhân rất mạnh mẽ, ga lăng lại còn chung tình nữa . Bạn bè tôi thường trêu:" Mày xấu thế này quân nhân nào thèm rước ". Tôi chỉ tay vào đám bạn hùng hồn :" sau này người tao những là quân nhân còn đẹp trai, mạnh mẽ mà còn chung thủy nữa"
      - " Thế nó suốt mày ở nhà có chịu được ". cái Ly bạn thân của tôi hỏi:
      - " sợ gì. nó tao ở nhà ngoại tình, tiền lương của nó là của tao , tao cũng chẳng sợ nó ngoại tình vì trong bộ đội toàn giống đực, đến con ruồi bay qua có khi cũng là giống đực chứ lị ". tôi cười 1 cách sảng khoái vì nghĩ ra 1 mưu hèn kế bẩn á nhầm 1 kế hoạch thông minh sáng suốt hihihi.
      Nhưng đời đâu biết trước được điều gì có đúng .
      ngồi mơ màng trước bàn làm việc: 'này tuyết' _tiếng bạn đồng nghiệp tên là phương vỗ vai tôi " sao giờ này còn ngồi ở đây. Mày chuẩn bị nhanh lên ma ma tổng quản đến mày chết". Tôi ngớ người nghĩ 'thôi chết rồi hôm nay bà chằn lửa công tác về, quên mất phải làm danh sách những người đăng kí tour du lịch vào tháng này cho mụ ấy'.
      -" chết tao rồi, quên mất, mấy ngày nay nhiều việc quá nên quên béng mất" . Tôi xong liền chạy mạch vào phòng giấy tờ: đây rồi cuối cùng cũng tìm thấy m. Chả là công ty tôi là công ty du lịch và thương mại ( chém tý ) sau khi tốt nghiệp và ra trường tôi làm việc ở phòngquản trị lữ hành du lịch, đây là công việc mơ ước của tôi nhưng học hành rất vất vả xin mãi mới vào được công ty và làm được năm rồi.
      Tôi chạy ra bàn làm việc ngó đầu xuống sảnh, thấy chiếc camry đen bóng với biển số thể bắt mắt hơn' 149999'. Vì bàn làm việc của tôi ngay gần cửa sổ nên lần nào Trần Tú Vi đến tôi cũng là người báo với mọi người đầu tiên, để mọi người sẵn sàng nghênh chiến à nhầm nghênh đón.
      1 lúc sau, 1 người phụ nữa bước vào phòng. bà ta mặc chiếc áo vest màu tím bên trong là đầm màu vàng dài ngang đầu gối , đôi giày cao gót màu đỏ chẳng làm bà ta cao được bao nhiêu, mái tóc ngắn đến vai ép thăng màu đen cùng với cái kính khuôn mặt. trông cách bà ta ăn mặc khác nào là con vẹt hàng xóm tôi nuôi.
      -" quản lý vi, chị về, chị sing công tác mà sao e thấy chị khác quá" mặc dù bà ta 40t nhưng tôi vẫn phải gọi nằng chị nguyên do là ma ma thích kêu vì già quá, ai gọi chị chỉ có chết tay bà ấy thôi.
      Mọi người trong phòng thấy tôi dở bộ mặt nịnh hót chớp mắt cũng hùa theo:
      -" phải đấy! hình như da trắng lên phải" . Nguyễn Minh Phương bạn trong công ty tôi cũng dở chiêu ra.
      -" đúng vậy đúng vậy. da cũng căng mịn chứ chẳng đùa" Minh, Hoàng và em Thúy cũng cùng cười haha và .
      Sau khi nghe nhưng lời nịnh hót đến nổi da gà của chúng tôi khuôn mặt bà Vi biểu tình gì cả:
      -" Tôi công tác chứ có phải chơi đâu mà đẹp mới chả căng, cần phải nịnh" mặc dù vậy nhưng nhìn mũi bà ta sắp phồng như quả bóng bay là chúng tôi biết nịnh hót thành công.
      -" Đâu chị hiểu nhầm chúng e rồi, bọn e có nịnh đâu, bọn e chỉ thôi mà, đúng hả mọi người". tôi xong liền quay sang hỏi , ai đấy nghe tôi xong gật đầu răm rắp" phải! phải! phải " sau đó nở nụ cười nịnh bợ.
      Sau khi nghe tôi bà Vi bĩu môi nhưng tránh được ánh mắt của tôi:" thôi được rồi. tiếp hết ngày à. cần nữa tôi có mang quà về cho mọi người đây" . xong câu đó bà ta lôi ra 5 hộp quà phát cho từng người trong phòng. Ai cũng hớn hở bóc quà, tôi được tăng 1 thỏi son ff nga , phương được tăng lọ nước tẩy trang gucci, thúy được tặng 1 chiếc khăn lụa quàng cổ còn Minh Hoàng được tăng vía da và ao sơ mi.
      tôi chép miệng nghĩ ' đúng là lấy chồng giàu có khác. mịa tặng toàn quà xịn sau này mình mà lấy chồng giàu cũng chẳng dám tiêu như bà ý. thôi kệ mình có a Trung là được rồi. nghĩ đến mình lại thấy vừa ngọt ngào lại vừa đau lòng. xa là khổ mà'
      -" thôi mọi người nhận xong quà rồi về chỗ làm việc" ,rồi quay sang tôi " tuyết. tý mang cho chị bản báo cáo hôm trước chị giao " . tôi liền đáp: vâng ạ
      Bà la sát vừa vào phòng chúng tôi liền tụm lại :" trời ơi! ma ma chuê về rồi, được 1 tháng sống thiên đường giờ lại phải xuống địa ngục sao" a Minh rên rỉ 1 cách đau khổ. mọi người cũng nhất chí gật đầu.
      tôi thấy chuyện nhiều quá quay qua nhắc nhở :" cẩn thận cái mồm của , bà ấy mà nghe như vậy thể nào cũng xé nát cái mồm của a ra" biết là Minh trêu tôi hay tưởng mà sau khi nghe tôi vậy liền cho hai tay lên che mồm mình . chúng tôi thấy thế liền cười vang lên. tôi thấy cũng nên mang báo cáo vào rồi :
      - " thôi e phải mang báo cáo vào cho chị vi đây. mọi người làm việc " tôi cười mỉm rồi mang bản báo cáo vào
      -" cốc cốc" tiếng oanh vàng phát ra từ bên trong " mời vào ". tôi đẩy cửa vào " chị Vi báo cáo đây ạ mời chị xem qua". tôi đưa cho chị, chị đọc qua và :
      - " tồi, lần sau tiếp tục phát huy" tôi thấy rất mừng:
      -" cảm ơn chị , lần sau e cố gắng ". chuẩn bị ra, chị gọi tôi lại: " em ra bảo với mọi người là tan làm chúng ta liên hoan 1 bữa". tôi Vâng 1 tiếng
      Ra ngoài tôi thông báo với mọi người ai cũng vui vẻ hớn hở.
      ăn cơm trưa tôi liền nhận được tin nhắn của người tôi:" hôm nay a được về nhà 1 hôm em rảnh chúng mình ăn nhé" tôi nhìn màn hình cười tủm tỉm" vâng, vậy sang nhà em, em làm cơm cho a ăn" nhắn tin lại được.
      Mọi người thấybtôi cứ nhìn điện thoại rồi cười liền trêu:" kinh nha! bạn trai nhắn tin hay sao mà vui thế kia" Hoàng nháy mắt với tôi rồi :
      -" hôm nay bạn trai e được xuất chuồng muốn mời e ăn. chiều được với mọi người rồi". Tôi với giọng buồn thiu nhưng ai cũng biết ra tôi vui trong lòng nên ai vạch trần " vậy để hôm khác cũng được"
      4h30' chiều
      -"thôi mọi người cho e xin lỗi nha lần sau e mời sau nha" tôi với giọng áy náy:
      -" rồi , chuẩn bị xinh đẹp cùng người ". Tôi gì liền cười rồi ra bắt taxi về nhà đường bỗng thấy 1 dáng người thân quen
      chính là rồi!
      Last edited: 2/5/16

    2. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      @mẹ Chào bạn, đầu tiên mình rất cảm kích khi bạn đăng bài cho box Sáng tác vắng tanh này và mong bạn có thể nâng cao kĩ năng viết của mình hơn, đừng lo lắng bị ném đá vì là truyện đầu tay nhé, bởi vì ai cũng phải có lần đầu thử nghiệm cả! :)
      Nhưng quốc có quốc pháp, gia có gia qui, box Sáng tác cũng có qui định của nó, mong bạn đọc lại quy định box Sáng tác (https://cungquanghang.com/threads/quy-dinh-box-truyen-sang-tac.21132/) và chỉnh sửa cách trình bày phần #1 + tiêu đề bài viết.
      Ngoài ra để đc + ruby mỗi chương của bạn phải > 1k từ nhé. =D
      Cảm ơn bạn.

    3. mẹ nhỏ

      mẹ nhỏ New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      0
      E muốn đăng chương tiếp theo phải làm sao ạ

    4. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      @mẹ Bạn chỉnh sửa lại tiêu đề là [ đại] Sao giờ mới tìm được em - Vũ Phương Thảo giùm mình nha. ^^
      Viết chương mới ngay phần comment này luôn nha, nếu comment 1000 từ hệ thống nhận định đc nó là 1c và tự động + ruby.


    5. mẹ nhỏ

      mẹ nhỏ New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      0
      Chương 2: bạn trai phản bội
      Ngồi taxi, tôi nghĩ đến cảnh tượng tối nay. Hai người cùng nhau tâm , nắm tay, và có 1 nụ hôn nồng nàn bên ánh nến đỏ rực. Tôi vừa nghĩ đến liền mỉm cười hạnh phúc.
      -" sắp gặp người hay sao mà vui thế" . bác tài thấy tôi cười liền quay sang hỏi: " đúng ạ! hôm nay bạn trai cháu từ đội về ạ " tôi vừa cười vừa trả lời. Đúng lúc này tôi quay ra cửa sổ liền nhìn thấy 1 chàng trai mặc quần kaki đen kết hợp với áo sơ mi trắng tay trong tay cùng 1 xinh xắn dễ thương.
      Mắt tôi nhòa , nước mắt trực chảy xuống, nhưng tôi cố nén nước mắt vào trong. Tôi kêu bác tài dừng lại cách khó khăn như đây còn là giọng của tôi nữa và bảo bác chờ 1 lát để tôi xử lý đôi gian phu dâm phụ này.
      Tôi đứng trước họ đoạn liền thấy khuôn mặt của Nguyễn Thành Trung nhìn bên cạnh 1 cách dịu dàng che chở như từng làm thế với tôi. Bàn tay tôi run run vì tức giận rút điện thoại ra bấm 1 dãy số quen thuộc, đầu bên kia có tiếng trả lời:
      -" alo " Tôi nhìn thấy chạy ra hướng khác nghe máy để kia biết tôi gọi. tôi :" là em. ở đâu vậy sắp về chưa, e có món quà dành cho ? ".
      Nhìn bộ mặt giả tạo kia tôi chỉ muốn xé rách cái bộ mặt đẹp trai hiền lành của ta ra thôi
      -" .. tàu sắp về rồi, lúc nữa gọi lại cho e vì có người đến soát vé, tạm biệt em, em".
      ta cúp điện thoại xong chạy về hướng kia vươn tay ra và kéo đó vào lòng rồi về phía tôi. Hai người gì đó rất vui vẻ như kiểu thế giới này chỉ có riêng họ vậy, trái tim tôi đâu nhói như có con dao cứa vào tim vậy.
      Đau lắm!
      Họ về phía tôi, lúc này a ta mới ngẩng đầu lên, nhìn thấy tôi phía trước, khuôn mặt a ta cứng đờ. Nụ cười mặt ta tắt ngúm.
      Tôi về phía ta nó gì cũng làm gì chỉ đứng đấy nhìn a ta 1 cách giận dữ.
      bên cạnh thấy đứng lại khi nhìn thấy tôi túm lấy tay và hỏi:
      -" , quen ấy à". ta gì, , phải ta còn gì để bị tôi bắt đk tại trận còn gì để mà nữa:
      -" bảo đây là tàu ư? bảo chỉ có mình tôi thôi, chỉ mỗi tôi, vậy a làm cái gì thế hả?". Tôi hét lên, những người xung quanh thấy có chuyện liềm xúm lại xem. tôi quan tâm những người xung quanh họ thích gì kệ họ. Nguyễn Thành Trung thấy tôi thế liền cảm thấy xấu hổ liềm kéo tay tôi:
      -" Em bình tĩnh , chuyện như em nghĩ đâu, về nhà chúng ta chuyện được ". ta với giọng năn nỉ mà miễn cưỡng nở nụ cười. Tôi nhìn bộ mặt đê tiện kia, hất tay ta ra:
      -" Bỏ ngay cái bàn tay ghê tởm kia của ra". Sau khi nghe xong câu đấy ta lúng túng kéo lại bàn tay của mình và giải thích:
      - " em hãy tin , đúng là có quen ấy nhưng cũng chỉ là cảm xúc nhất thời thôi. còn em lòng mà" tôi cười kinh bỉ:" . Nguyễn Thành Trung tôi cho biết từ bây giờ chúng ta chia tay. có biết vì tôi chịu bao nhiêu sỉ nhục hả? Mẹ đến gặp tôi và bảo tôi chia tay , để có thể con của bạn bố giàu có hơn tôi giúp được thăng chức sớm. Nhưng vì tôi cố chịu đựng, mặc dù gia đình cũng chẳng giàu có gì nhưng tôi vì có thể bỏ qua hết để đến với ".
      ta gì chỉ đứng im , tôi quay sang bên cạnh :
      - " chị cho e biết, cùng là phận phụ nữ với nhau chị có lời khuyên dành cho em, em đừng cái tên xấu xa bỉ ổi vô liêm sỉ này. nhìn em là biết em là con nhà danh giá nên em hãy tin chị đừng qua lại với ta. ta có thể ăn phở 1 lần cũng có thể ăn lần 2 ,3 và có khi nhiều lần hơn thế".
      tôi nắm chặt tay lại để kìm nén cơn tức này:" tôi chăng muốn đánh vì động vào chỉ làm bẩn tay tôi mà thôi. Tôi nghĩ nên chuyển nghề hợp với quân phục đâu, mặc vào làm mất hình tượng của người Việt Nam".
      xong tôi quay lại chiếc taxi và về phía nhà con ly bạn thân của tôi. vừa ngôi vào trong xe nước mắt tôi rơi xuống như mưa. bác tài thấy tôi tội nghiệp quá nên lấy tiền xe cuả tôi. Tới nơi tôi lên tầng 5 khu chung cư phát đạt. Nhấn chuông cửa có giọng ngái ngủ vang lên:
      -" Ai đấy" tôi 1 cách uể oải cổ họng tắc nghẹn lại :" Tao đây ".
      Nghe thấy giọng của tôi, cánh cửa chợt mở ra:" sao mày lại đến giờ này, phải mày bảo tối nay gặp người cơ mà" xong nó nhìn thấy mắt tôi xưng húp lên vì khóc quá nhiều liền hốt hoảng hỏi:
      -" sao vậy xảy ra chuyện gì. mau để t còn biết" .
      Tôi kể hết tình cho nó nghe. Nghe xong con bạn tôi định tìm a ta xử lý nhưng tôi ngăn lại :
      -" Thôi đừng để ý đến thằng cha đấy nữa từ giờ tao với quan hệ gì rồi"
      Thấy tôi vậy Phùng Hương Ly cũng gì nữa rồi quay vào bếp . Tôi ngồi 1 góc bên ghế sô pha hai tay ôm gối nghĩ về đoạn tình cảm trước đây với Trần Thành Trung.
      -" uống ly nước ". ly đưa nước đến trước mặt tôi. Tôi đưa tay ra lấy cốc nước uống 1 hơi cạn sạch rồi đưa tay quệt mồm, thở ra 1 hơi tôi quyết định:
      -" haiz, từ bây giờ tao ai nữa. Tao quyết định làm bà mẹ đơn thân".
      Sau khi nghe xong tôi câu đấy, ly như đứng hình lại 1 cách tin được:
      -" có phải mày bị phản bội đến chập mạch hả. Mày có biết làm 1 bà mẹ đơn thân rất vất vả hay ".
      Tôi đưa tay vỗ ngực mình: " sợ gì vất vả. phải cái người mẫu diễn viên elly trần gì đó cũng là mẹ đơn thân đúng , tao cần người ngoại quốc giúp tao có đứa con lai xinh đẹp giống con của ta"
      Thấy tôi rõng rạc tuyên bố ly cũng chỉ biết lắc dầu ngán ngẩm
      -" Mày quyết như vậy tao cũng chẳng còn gì để nữa. Mày định thế nào?"
      -" Mày có quen ai làm mối giúp tao, nhưng đừng để ta biết mặt tao là ok. còn nữa, đây chỉ là 419 * nên đừng để lại địa chỉ liên lạc". Sau khi nghe tôi xong ly trầm tư 1 lúc rồi :
      -" à! tao có biết 1 mối, để tao liên lạc thử xem có gì tao mày sau" thấy cũng muộn rồi sợ bố mẹ lo lắng nên tôi đứng dậy bảo về nhà. Bỗng ly hỏi:
      -" Thế mày có thai bụng to tướng bố mẹ mày gì à". Nghe xong câu đó tôi ngẩn người ra, nghĩ bao nhiêu vấn đề có cái vấn đề này là tôi chưa từng nghĩ đến.
      Lại đau đầu nữa rồi!
      Tôi suy nghĩ 1 lát rồi :" tao là công ty cho 1 suất thực tập nước ngoài 1 năm. trong 1 năm t ra ngoài thuê nhà trọ rồi làm như bình thường. tiền lương của t cũng kha khá đủ dùng trong 1 năm tới".
      thấy tôi vậy nó tỏ vẻ lo lắng:
      -" phụ nữ có thai ở 1 mình ổn. mày chuyển sang nhà tao ở . bố mẹ tao cho tao nhà này ở 1 mình cũng buồn:
      -" thấy Ly thế tôi cảm động hai mắt đỏ hoe :" cảm ơn mày nhé, có mày tao chẳng biết phải làm sao cả".
      Tôi về nhà với bố mẹ như vậy, bố mẹ tôi gì chỉ dặn dò tôi đủ thứ. tôi cũng rất buồn vì dối như vậy nhưng còn cách nào khác.

      419*: có nghĩa là tình đêm

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :