1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ nhi Lạc gia - Yên Nùng (137/289+33PN)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      hì hì.t cũg nghĩ n9 trọg sih nữa

    2. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      [​IMG]

      Chương 46 (2)

      Lạc lão phu nhân cười cười với Quá ma ma, bỗng nhiên thấy Tương Nghi chạy tới, trong tay cầm diều, gương mặt đỏ bừng, môi tóc bóng loáng như bôi mật nhìn hết sức đẹp mắt. Bà ngẩn ngơ: "Quá ma ma, ngươi nhìn dáng vẻ Nghi Nha Đầu, cũng có mấy phần giống người trong tranh Tết rồi."

      Qúa ma ma cúi người cười: "Cũng hẳn vậy, Đại tiểu thư càng ngày càng xinh đẹp."

      "Ngươi bên Tộc Học hỏi thăm xuống, xem học vấn của nàng tiến bộ thế nào." Trong đầu Lạc lão phu nhân tính toán, cháu này là món hang tốt, nếu có tài có mạo, bên kia có thể cho là hàng hóa hiếm thấy, đến lúc đó kiếm món tiền lớn, chỉ có thể muốn nhiều sính lễ hơn, còn có thể tìm được núi dựa.

      Muốn lên chỗ cao, Lạc lão phu nhân hé mắt, trong lòng tính toán, trong cung cách ba năm tuyển tú lần, chờ khi nàng mười bốn tuổi, có thể ghi danh tuyển tú, chừng đến lúc đó còn có thể làm nương nương cung, giống như Dung gia Giang Lăng kia ra Dung phi Lạc gia cũng có triển vọng hưng thịnh.

      "Tổ mẫu." Tương Nghi chạy tới trước mặt Lạc lão phu nhân thi lễ cái, hơi thở dốc: "Tương Nghi làm sai chuyện, xin tổ mẫu trừng phạt."

      "Ngươi làm sai chuyện?" mặt Lạc lão phu nhân lộ vẻ nghi ngờ: "Ngươi xem, làm sai điều gì?"

      "Diều của mhị đệ rơi vào trong nước,
      [​IMG]
      duyenktn1, KisaragiYue, 1392 others thích bài này.

    3. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      hì hì.thank nàg⌒.⌒
      JupiterGalileo thích bài này.

    4. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chương 47: Hại Tương Nghi vô tội bị thương

      Cuối cùng Lạc Đại phu nhân chịu bỏ qua cho nàng.

      Khi chơi tiết thanh minh từ bên ngoài về Lạc Phủ, nàng lời mang theo đám nha hoàn bà tử chạy tới trong phòng Tương Nghi, cho dù Lưu ma ma và Liên Kiều gắng sức che chở nàng, Tương Nghi vẫn trúng mấy gậy, mặt cũng bị Lạc Đại phu nhân tát mấy cái, móng tay dài vạch qua mặt nàng, để lại vết xước dài.

      Lưu ma ma ôm Tương Nghi, vành mắt đỏ lên: " nương, lần tới ngài nhìn thấy Nhị thiếu gia Nhị tiểu thư, tránh chút, đừng cùng bọn họ, phía sau bọn họ có đại phu nhân làm chỗ dựa."

      Liên Kiều bưng nước nóng tới cho Tương Nghi đắp mặt, trong mắt có nước lấp lánh, cố chịu đựng cho nước mắt rớt xuống. Lúc nãy Liên Kiều cũng bị Lạc Đại phu nhân đánh cho trận: "Nha đầu chết tiệt kia, lại dám đứng ở bên cạnh xem kịch vui, cũng biết đưa diều cho Nhị thiếu gia, ngươi là gỗ hả?"

      " nương, ngài giống như Đào kép." Liên Kiều thoa khăn lông lên mặt Tương Nghi, quỳ người xuống nhìn mặt của nàng: "Xanh tím hết rồi, đại phu nhân hạ thủ ác độc."

      Tương Nghi cười khổ tiếng, bây giờ mình là cái gai trong mắt Lạc Đại phu nhân, sao nàng lại biết hạ thủ .

      Liên Kiều thở dài cái: "Ai, ta vốn nghĩ cha mẹ ta nhẫn tâm, lại có thể bán đứt ta, nghĩ tới vẫn tính là tốt, nếu gặp phỉa mẹ kế, chịu khổ còn nhiều hơn."

      "Nếu gặp phải mẹ kế, chừng bán ngươi cho lão già hơn năm mươi tuổi làm vợ rồi." Lưu ma ma cầm thuốc nhàng đắp lên cho Tương Nghi, trong lòng đau đến chuyện nổi: "Mẹ ruột vẫn tốt, cũng tốt hơn mẹ kế, lòng của mẹ kế độc hơn mẹ ruột biết bao nhiêu!"

      Trong phòng yên tĩnh lại, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy tế tế và thở dài, Tương Nghi nằm giường, mắt nhìn xà ngang đỉnh đầu, siết quả đấm cái, hôm nay là do mình nhịn được, nhịn loạn mưu lớn, giờ mình phe cánh có, muốn đối nghịch với Lạc Đại phu nhân, chỉ có thua thiệt, sau này phải học ngoan chút.

      "Đại tiểu thư ra sao rồi?" Ngoài cửa truyền đến giọng của Tiểu Lục: "Lão phu nhân sai ta mang dược cao cho Đại tiểu thư."

      Liên Kiều vội vàng mở cửa, đón Tiểu Lục vào: "Tiểu Lục tỷ tỷ, Nương nhà chúng ta rất thảm, ngươi nhìn chút."

      Tiểu Lục tới, cúi đầu nhìn dáng vẻ của Tương Nghi, thở dài cái, để hộp dược cao xuống: "Đây là lão phu nhân đặc biệt tìm tới, gọi là Linh Chi Hương Chi, bôi hơn mấy ngày khỏi. Những thứ này là thuốc bổ lão phu nhân đưa tới cho Đại tiểu thư, đợi hồi dung lửa hầm mà uống, nương quả thực quá gầy, cũng nên bồi bổ thân thể."

      Lưu ma ma vội vàng thu bao lớn bao kia, cảm kích rơi nước mắt: "Đa tạ lão phu nhân."

      "Đại tiểu thư tự mình nghỉ ngơi, ở nhà mấy ngày rồi lại Tộc Học." Tiểu Lục nhìn mặt Tương Nghi sung lên, rất thương hại, đại phu nhân ràng là muốn phá hủy gương mặt của Đại tiểu thư, nhìn dấu móng tay bên , có chừng mấy đường.

      "Cái gì?" Chân mày Lạc lão phu nhân cau lại: "Chuyên đánh mặt?"

      "Dạ, nô tỳ nhìn thấy mặt có mấy đường sâu." Tiểu Lục khoanh tay trả lời: "Đại tiểu thư da thịt mềm mại, làm sao chịu nổi móng tay dài của đại phu nhân."

      Lạc lão phu nhân cắn răng: "Nàng ngược lại càng ngày càng càn rỡ, sao tích đức cho đứa bé trong bụng! , gọi Đại lão gia chỗ ta!"

      Tương Nghi là hàng hóa bà nhìn trong, để sau này bán được giá cao, nếu mặt có vết sẹo

      [​IMG]

      Chương 48: Thiên hồi bách chuyển từng bước trước

      Nắng sớm vừa lên, nhàn nhạt bao phủ trong vườn Lạc gia, hoa lê màu trắng, tuôn rơi theo gió, rơi xuống từ đầu cành, bốn phía rất yên lặng, ngay cả tiếng đóa hoa rơi xuống đất kia cũng nghe ràng.

      " nương, ngươi nên nghỉ ngơi trận, tối hôm qua phải lão phu nhân bảo Tiểu Lục , bảo ngài an tâm nghỉ ?" Liên Kiều nhìn khoác áo kép người Tương Nghi, liều mạng khuyên can: "Ngài cố gắng nghỉ ngơi, thương thế sao tốt lên được?"

      "Liên Kiều, ta muốn Tộc Học đọc sách, cũng thể trễ." Tương Nghi vừa , cảm thấy bên khóe miệng đau dữ dội, chuyện khó khăn.

      " nương, ngươi còn Tộc Học đọc sách?" Liên Kiều kinh hãi, đặng đặng đặng tới trước bàn trang điểm, bưng lăng kính tới: " nương, tự ngài nhìn chút, dáng vẻ thế này, sao có thể ra ngoài cho người ta thấy?"

      Trong gương xuất gương mặt sung tấy, mặt có máu ứ đọng, còn có vết tích móng tay, ngổn ngang đó, giống như bàn cờ ca-rô. Tương Nghi nhếch nhếch miệng, vết sẹo kia cũng động đậy theo, giống như con rít bò tới bò lui mặt nàng, để cho nàng nhìn cũng giật mình.

      Lạc Phủ này, ở nổi nữa, nếu Lạc Đại phu nhân muốn gây với nàng, tự nhiên tìm chuyện ra. May mắn nàng vẫn tính là người ngay thẳng làm chuyện mờ ám, cũng bị hãm hại tới phải chết, chẳng qua là muốn đánh đánh muốn mắng cứ mắng.

      "Ta đương nhiên phỉa học." Tương Nghi úp lăng kính xuống bàn, nhìn tới mặt mình: "Ta phải để người ta biết, vị đại thiếu phu nhân Lạc gia này có bao nhiêu nhẫn tâm."

      Kiếp trước bị Lạc Đại phu nhân khóa trong hậu viện, tùy tiện nàng bêu xấu mình, người tàn tật, dung nhan xấu xí, còn có chứng si mê [bệnh ngốc], thấy đàn ông trẻ tuổi lập tức nổi nữa... Kiếp này mình phải xuống nước trước, để cho mọi người biết đến tột cùng Lạc Đại phu nhân là hạng người gì.

      Trong Tộc Học Dương thị có ít con em nhà giàu sang trong thành Nghiễm Lăng, để bọn họ về chút, hiệu quả tự nhiên tốt nhất, lâu lắm, tất cả mọi người biết Lạc Đại phu nhân kia cay nghiệt biết bao, khắt khe, khe khắt kế nữ. Tương Nghi ngồi ghế, tay cầm túi sách: "Mau mau trang điểm cho ta, rửa mặt chút, chỗ kia vẫn còn đau."

      Liên Kiều thương tiếc nhìn nàng, xoay người ra ngoài bưng nước nóng, Lưu ma ma đứng bên người Tương Nghi thở dài cái: " nương, Đại lão gia cũng có đạo lý, sau này nương chớ có cứng đối cứng là được rồi."

      Tương Nghi gật đầu cái: "Ta biết." Nàng nghĩ chút, nâng đầu ngón tay lên tính toán: "Ma ma, chắc Thúy Chi sắp về rồi chứ ?"

      Thúy Chi thành hôn bao lâu, Tương Nghi phái nàng len lén Hoa Dương, muốn đến nhà Ngoại Tổ tìm vị Lý ma ma kia hỏi cho , Thúy Chi năm ngày rồi, còn chưa thấy bóng dáng của nàng, trong lòng Tương Nghi hơi nóng nảy, biết xảy ra chuyện gì, lâu như vậy Thúy Chi còn chưa về.

      "Có thể là đường có chuyện trì hoãn, Thúy Chi có tin tức nhất định về cho nương." Lưu ma ma đơn giản chải tóc cho Tương Nghi, Liên Kiều cũng bưng nước nóng vào, nhàng lau mặt cho Tương Nghi, thay nàng sửa sang y phục, chủ tớ hai
      [​IMG]
      duyenktn1, KisaragiYue, sanone21122 others thích bài này.

    5. JupiterGalileo

      JupiterGalileo Well-Known Member

      Bài viết:
      1,336
      Được thích:
      2,342
      Chương 49

      Trong tay Bảo Trụ giơ lên lá thư, vốn là gương mặt hào hứng, thấy dáng vẻ kia của Tương Nghi, trong nháy mắt đổi sắc.

      "Tương Nghi, muội làm sao?" nhìn chằm chằm mặt Tương Nghi, tức giận dứt: "Là mợ khi dễ ngươi?"

      Lúc này Liên Kiều đợi Tương Nghi mở miệng, đứng ở bên : "Biểu thiếu gia đoán lầm, hôm qua đại phu nhân tùy tiện tìm cái cớ, đánh Nương thành bộ dáng này!"

      Mặt Bảo Trụ đỏ lên: "Ta tìm nàng lý lẽ!"

      Tương Nghi thở dài cái, đưa tay ngăn Bảo Trụ lại: " sao, đến lúc đó nàng chỉ cần câu nàng dạy con của mình, huynh còn có thể cái gì? Dù sao nàng là mợ của huynh, là trưởng bối, huynh là tiểu bối, làm sao có thể hô tới quát lui với nàng?"

      "Bà ngoại gì?" Bảo Trụ thở phì phò siết quả đấm: "Cứ cho nàng khi dễ muội như vậy?"

      "Khi nàng tới chỗ muội, chuyện đột nhiên xảy ra, tổ mẫu ngăn cản kịp. Chỉ là sau đó tổ mẫu để cho nha hoàn đưa Linh Chi Hương Chi tới, bôi mấy ngày nữa tiêu mất sẹo." Tương Nghi thấp giọng : "Gần đây tổ mẫu thương muội hơn trước chút, muội cũng thể cầu cái gì nữa."

      Bảo Trụ nghe lời này trong lòng ê ẩm, lắc đầu liên tục: "Ai... Muội cũng quá hèn yếu rồi, dù thế nào cũng phải đánh nhau trận với nàng!" Nhưng nhìn Tương Nghi, lại rất bất đắc dĩ, Tương Nghi tới bảy tuổi, muốn đánh với Lạc Đại phu nhân, vậy tự lượng sức. tức giận đưa tấm giấy viết thư tới: "Dạ, Gia Mậu viết thư gởi tới."

      Gia Mậu viết gởi thư tới? Tương Nghi trợn to hai mắt, là viết cho nàng? Nàng hơi dám tin tưởng, sao Gia Mậu lại viết thơ cho nàng? Giữa bọn họ, cho đến bây giờ, cũng chỉ là mấy lần gặp mặt.

      Bảo Trụ nhét thư vào trong tay nàng: "Muội còn chưa tin? là Gia Mậu viết tới!"

      Tương Nghi cầm giấy viết thư vội vã nhìn, chỉ thấy chữ viết bên công phu tinh tế, hơn nữa có bút phong, trong lòng nàng khẽ động, chữ viết này giống y Gia Mậu kiếp trước, xem ra Gia Mậu này hay là là Gia Mậu kiếp trước, chữ như người, căn bản thay đổi gì.

      Trong thư Gia Mậu cũng gì khác, chẳng qua là cho nàng biết sau khi về nhà cũng Tộc Học Dung thị đọc sách rồi: "Phu tử khen ta là nhân tài đọc sách, còn để cho ta tham gia đồng sinh, chỉ là cha mẹ cũng tin ta có thể thi đậu, ta muốn cho bọn họ cái kinh hỉ."

      Tương Nghi thở ra hơi dài, gập giấy viết thư lại, bỏ vào hà bao, Bảo Trụ nhìn nàng khẽ cười: "Có muốn viết thư trả lời cho ? Bỏ vào trong thư của ta đồng thời gửi qua."

      Ánh mắt Bảo Trụ sáng quắc, tựa hồ biết cái gì vậy, cười đễu, Tương Nghi hơi lúng túng, cảm thấy mặt nóng lên: "Chờ muội viết mấy chữ, huynh giúp muội đưa qua."

      Nàng căn bản biết mình muốn viết gì, chẳng lẽ viết mình bị Lạc Đại phu nhân bạo đánh trận, dung nhan hư hại? Hoặc là cho biết mình phái nha hoàn Hoa Dương, kết quả tìm tìm thấy người? Tương Nghi mang về thư phòng Liên Kiều, trầm tư rất lâu, mới nhấc bút lên tới viết mấy chữ: Hết thảy đều tốt, bình an.

      Viết xong, lại cảm thấy có chút thích hợp, vò viên tờ giấy, vứt qua bên, nghĩ tới nghĩ lui, lại nhặt cuộn giấy lên, nhàng mở cuộn giấy, lấy tay vuốt cuộn giấy.

      Tấm giấy viết thư này giống như tâm tư nhăn nhúm của nàng, dù vuốt ve thế nào nữa, cũng bằng phẳng.

      Kiếp trước nàng là kẻ đáng thương, bị người
      [​IMG]
      duyenktn1, KisaragiYue, 1392 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :