1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng em thật nóng tính!! - Đồng Hoan [Tuyển Editor]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      editor: Tam Yên

      CHƯƠNG 1.2


      Phải, sai, cũng chỉ có nguyên nhân này mới có thể giải thích vì sao ta chịu dễ dàng trả lại đồ.

      đẩy kính, khinh ngạc đánh giá từ xuống dưới lần.

      Vị Cổ tiên sinh này lớn lên tuấn tú lịch lãm, ngũ quan tuấn, thân thể và khí khách cao ngạo như từ trong tạp chí bước ra, chỉ mặc chiếc T-shirt màu đen cùng quần bình thường, lại có thể mang đến cho người tiếp xúc cảm giác rất phóng khoáng, nhưng cũng thể xem bộ dáng thô bạo cùng ngang ngược của . . . nhưng, chà chà, quả nhiên thể xem mặt mà bắt hình dong a!

      Nam nhân xuất sắc như vậy lại có loại cổ quái này sao? hơi hơi nhếch miệng, tự mình giải thích, ánh mắt thương hại nhìn về phía trước mặt , lâu lên tiếng.

      “ Nhìn cái gì?!” Bị ánh mắt quái dị của nhìn cả người khó chịu, Cổ Hách Minh hung ác quát.

      “ Như vậy được rồi, Cổ tiên sinh, rơi xuống chỗ của tôi nhận là tôi sơ ý bất cẩn, thế nhưng cái này là mua từ nước ngoài về, Đài Loan có bán, nếu như có hứng thú như thế, tôi đổi cho cái hoàn toàn mới, có được ?” Thiệu Cảnh Tinh cực kỳ có thành ý theo sát tiến hành khơi thông lý tính.

      rốt cuộc là cái gì?” sững sờ .

      Cái gì là cái gì a! ràng là thẳng, tại sao còn lơ ngơ hỏi lại?

      cần thẹn thùng, tôi ràng, ti vi có xem qua, quả là có chút biến thái . . . Ách, phải, là sở thích có chút đặc thù rất khác so với mọi người, thích sưu tầm vật phẩm đó có chút kỳ quái . . .” tỏ ra tựa như có thể hiểu được cùng cảm thông, dùng giọng điệu ‘lòng dạ từ bi’ ra.

      Cổ Hách Minh càng nghe, con mắt cũng mở ngày càng lớn.

      Có lầm ? cho là thích sưu tập mấy đồ ‘nữ tính’ này? !

      “Chết tiệt, cho rằng tôi là tên biến thái?!” Tiếng đột nhiên rít gào lên cao làm chấn động, Cổ Hách Minh cận đến giới hạn phát điên.

      cũng cho rằng như vậy rất biến thái? Vậy bắt đầu từ bây giờ sửa đổi .” Còn có chút tự giác, cũng đến nỗi thể cứu chữa. Thiệu Cảnh Tinh nhân cơ hội muốn đoạt lại quần quí, đáng tiếc động tác vẫn nhanh bằng Cổ Hách Minh.

      “ Tổ cha nó, nếu tôi muốn sưu tập, cũng muốn cái đồ của người lôi thôi như .” châm chọc .

      “ Vậy tôi an tâm rồi.” vậy dưới lầu phải là người biến thái,

      Thiệu Cảnh Tinh hoàn toàn thèm để ý lời bình của đối với mình, tay hướng về thẳng tắp đưa ra, nụ cười đáng . tại quan trọng là đồ phải về với mình.

      Liếc nhìn lòng bàn tay trắng ngoãn trước mắt, Cổ Hách Minh phát , cái này làm thần kinh tức giận, chỉ có khiến cho tinh thần của mình hỗn loạn, thể làm gì khác hơn làm đem cái vật trong tay hướng về phía mà ném, tỏ vẻ tức giận.

      “ Cầm!” Sau này còn để loại đồ bẩn thỉu này rơi xuống, cẩn thận tôi phóng hỏa đốt nhà .” Cổ Hách Minh cảnh cáo sơ.

      "Cảm ơn, cảm ơn."

      Đem cái quần vất vả mới lấy về được kéo đến trước ngực, Thiệu Cảnh Tinh vội vã hướng về phía cửa chạy , nhưng ở lúc mở cửa, dừng bước lại, quay đầu ý tốt nhắc nhở :

      “ Cổ tiên sinh, nhà tôi chính là lầu nhà , đốt nhà tôi, nhà sợ là cũng thể may mắn thoát khỏi nha!”

      Cái nữ nhân ngu ngốc này! Tính khí chịu đựng chưa từng có khiêu chiến của Cổ Hách Minh triệt để tan vỡ

      “ Cút cho tôi ----- !!!!!!!” tiếng cuối dĩ nhiên phá vỡ thanh

      Cái cổ Thiệu Cảnh Tinh co rụt lại, lòng bàn chân như bôi mỡ, lập tức biến mất bên ngoài cánh cửa lớn, lưu lại trong phòng nam nhân phát điên suýt nữa bể mạch máu.

      Cổ Hách Minh liên tục tự nhủ với mình,truyền thuyết 3 năm xui xẻo bất quá chỉ là lời vô căn cứ, quyết định triệt để quên chuyện hôm nay, quên cái đáng ghét kia, cũng quên luôn cái con điên kia.

      Nhưng mà, khi bước ra khỏi cửa chính chưa tới 2 tiếng, liền thể lật lại quyết định của mình, truyền thuyết bắt đầu ứng nghiệm, chỉ thể quên được, mà ấn tượng còn ngừng sâu sắc thêm.

      10 giờ sáng, thảnh thơi lái xe, đường, ai ngờ, cảnh sát giao thông bên đường chặn lại.

      “Giấy tờ xe, hộ chiếu.” Qui định mở màn.

      Cho rằng chỉ là kiểm tra bình thường, Cổ Hách Minh thêm gì, theo lời tìm giấy tờ, giao ra ngoài cửa xe cho vị cảnh sát ưỡng cái bụng lớn về phía .

      Lát sau, giấy tờ được trả về, tấm hóa đơn phạt màu đỏ bất ngờ rơi vào tay .

      Bỗng chốc nhẩn ra, Cổ Hách Minh vội vã ló đầu ra ngoài cửa sổ, vội vã gọi lại muốn xóa bỏ tờ giấy phạt cảnh sát giao thông, “ cảnh sát, chuyện này . . .”

      vừa mới lấn tuyến đỗ xe.” Còn tưởng rằng người này biết mình phạm tội gì, mới nhận thức phân nhiều lời, hóa ra phải. cảnh sát giữa đường trở lại, ở trước nơi phát ra nghi vấn, lạnh lùng giải thích.

      Cổ Hách Minh kinh ngạc nhớ lại, có hay lấn tuyến?. Nhưng mà hóa đơn đỏ cũng đưa ra rồi, muốn biện giải cũng vô vụng ?

      “ Còn có . . .” cảnh sát lại chỉ mực hồn nhiên đai oan toàn , sau đó lạnh lùng bỏ .

      Ý của ta là ta nhân từ, hai tội làm trái qui tắc chỉ phạt tội?

      Á khẩu trả lời được, Cổ Hách Minh chỉ có thể nhận mệnh tiếp thu tấm hóa đơn phạt này.

      sao, tiền dư của còn rất nhiều, rất nhiều, cần để ý cái Trương Tiểu Hồng đơn đó. Bĩu môi, tự an ủi mình, thắt dây an toàn, lần nữa lên đường.
      Kimiko, nhimxu, anh887713 others thích bài này.

    2. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      Mười phút sau ——

      ầm hai tiếng, xe tựa như bị đá hay mảnh gỗ cứng đè, tiếp sau đó chính là 1 hồi bất ổn.

      “ Chết tiệt !” Cổ Hách Minh khẽ tiếng nguyền rủa, nhanh chống nắm lấy tay lái, chậm tốc độ lại, chậm rãi hướng về phía ven đường mà ngừng.

      xuống xe xem, đúng như dự đoán, bánh trái phía trước bị thủng.

      xui xẻo! Hai tay chống lưng quần, trừng trừng cái bánh xe , trong mắt lộ ra ràng vẻ bất đắc dĩ.

      Trước là gặp cảnh sát, sau lại bất ngờ là nổ lốp xe . . . tất cả những thứ này làm thể liên tưởng đến cái kiện kia.

      Khư! Trùng hợp, chỉ là trùng hợp mà thôi!

      Xắn tay áo lên, đến cốp sau xe chuyển cái lốp xe dự bị ra, lại lấy ra thùng dụng cụ, Cổ Hách Minh thở dài, buồn rầu đổi cái lốp xe.

      lát sau, cuối cùng cũng coi như đại công cáo thành, nhưng vẫn mệt đến khô cả nước.

      Cổ Hách Minh nhanh chóng ngồi vào tronng xe, vặn điều hòa đến mức lớn nhất, để xua tan khí nóng đầy người

      Xong chưa? Đủ chứ? Cũng sắp đến nơi rồi, nên gặp cái phát sinh gì xui xẻo, chuyện xui gì nữa! Cổ Hách Minh gào thét trong lòng.

      Cố gắng để tâm những tình này, ép buộc chính mình bày ra cái bộ dáng ‘tâm trạng tốt’, bị ảnh hưởng bởi lời nguyền xui xẻo 3 năm, tiếp tục hướng tới khu vực cần đến.

      “ Cuối cùng tới . ..” Dừng xe ở chỗ đỗ xe xa Gerry cảm động đến ánh mắt rạng rỡ.

      Hớn hở rút chìa khóa xe, mở cửa xe, sải chân đầy sức lực ra ngoài xe, tư thái tiêu sái mà xuống xe.

      Nhưng mà, được mấy bước, liền cảm giác có điểm đúng, thế là ngừng lại, ngay tại chỗ đạp đạp . . .

      Ách, giống như cái gì dính dính, bước chân gọn gàng như bình thường , , ,

      Dự cảm tốt nhanh chóng chạy lên não, Cổ Hách Minh chần chừ giơ chân lên, hướng đáy giày mà nhìn ------------

      dãy từ mắng chửi tức như bão tố tiết ra, tại lấy từ gì cũng đều đủ để hình dung tâm trạng của lúc này.

      Từng cơn mùi vị phân chó theo gió tung bay, ánh mắt nghi ngờ của người qua đường hướng về phía quăng tới, quay đầu lại xem, dừng lại tại nơi bước xuống từ cửa xe, đống phân chó to bị giẫm đến nát bét, mấy bước, cái vết chân màu vàng buồn nôn lan tràn thêm vài bước

      Ngày hôm nay rốt cuộc là cái ngày gì?! Gương mặt căng cứng, tới thùng rác, bất ngờ cẩn thận từng chút cởi đôi giày da, chút do dự mà vứt bỏ.

      Chân trần vẫn được chứ? tin còn tai họa gì có thể ập lên đầu!

      Cổ Hách Minh bộ mặt hung ác mà lối bộ, trong miệng ngừng phát ra tiếng chửi rủa.

      “ Ố? Sư phụ, sao lại mang giày?” Ở trước cửa, Cổ Hách Minh vừa vặn gặp học trò Dany ra ngoài mới về cũng muốn vào cửa.

      “ Dẫm lên phân chó!” Cổ Hách Minh giận dữ rống to, vào cửa trước tiên.

      giẫm lên bom rồi! Dany câm như hến, rụt cổ co lại, theo đuôi mà vào, vội vã hướng đến 3 người trợ lý nháy mắt, muốn các ấy cẩn thận.

      “ Cổ tiên sinh.” Nhóm trợ lí lễ độ gật đầu bắt chuyện, thông minh hỏi nhiều.

      Chờ Cổ Hách Minh đem cửa phòng làm việc đóng sầm lại, 4 người đồng thơi lập tức vây lại, xì xào bàn tán.

      “ Cố tiên sinh mấy ngày nay phải chuyển vào nhà mới sao? ấy là người gặp chuyện tốt tinh thần sảng khoái a!” trợ lí A trước tiên đưa ra nghi vấn.

      “ Đúng vậy, vì sao mà vừa mới xuất lại như ăn mấy vạn tấn thuốc nổ rồi?” trợ lý B cũng cảm thấy buồn bực.

      “ Thuốc nổ à, đúng á!” Trợ lý C cường điệu hơn nữa.

      ấy giẫm lên phân a!” Dany đem lượng ép đến mức nhất, lời giải thích, mọi người đều đồng thời phì cười ra tiếng.

      Chính vào lúc 4 người cười ngậm được mồm, cửa phòng làm việc phút chốc mở ra, bóng người cao lớn như Satan lần thứ hai xuất giống như muốn lấy mạng.

      “ Còn thăm dò? Đều có chuyện gì làm sao?” Cổ Hách Minh tức tối há mồm như phun ra lửa cháy hừng hực, khí thế có thể sánh với Godzilla.

      Nhóm 4 người vội bận bịu tan tác ra như chim muông, mau chóng tìm cái công việc giả vờ bận rộn

      “ Có có có, lập tức báo cáo cho .” Trợ lý A tư lịch khá sâu, so sánh phản ứng có chút nhạy bén.

      Tiếng đóng cửa cực mạnh lại lần nữa vang vọng tại bên trong bốn mươi bình lớn*.

      “ Em thảm rồi, chốc nữa nhất định bị tạc đầy đậu hoa mặt.” Dany vẻ mặt thay chia buồn.

      “ Hô, may mà ta chỉ là rau cải .” Trợ lý B mang theo may mắn trong lòng lý .

      Cổ Hách Minh tràn trề tài hoa, tác phẩm thiết kế nhiều lần lấy được khẳng định ở các cuộc tranh tài thiết kế trang sức quốc tế, trong giới thiết kế trang sức có thể là rất có quyền uy, cùng làm việc bên cạnh chỉ có vinh quang, mà tiền đồ còn thập phần tươi sáng, hơn nữa đối xử với nhân viên cũng rất hào phóng, nhưng khuyết điểm chính là cái tính khí nóng nảy, ngày quát người theo 3 bữa cơm là chuyện bình thường.

      “ Aiiiii!” Trợ lý A trước kho đạn còn vùng vẫy ngoái đầu nhìn lại “ Nhanh chúc ta may mắn.”

      “ Cầu nguyện các thần linh phù hộ .” Các đồng nghiệp ánh mắt đồng cảm, dâng lên bộ dạng thành tâm cầu khẩn.
      Kimiko, nhimxu, mailinh9 others thích bài này.

    3. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      editor: Tam Yên


      Chương 2.1

      báo cáo .” Cổ Hách Minh bên ra lệnh, bên mở ngăn kéo phía sau tìm đôi dép.

      “ Thái phu nhân xí nghiệp xx lại gọi điện đến, mời dù như thế nào cũng thay bà thiết kế riêng bộ trang sức, chi phí thiết kế là . . .” Trợ lý A truyền đạt chỉ lần bị cự tuyệt, cẩn thận nheo mắt nhìn động tĩnh của ông chủ.

      “ Trả lời bà ta, bảo tôi rảnh.” hoàn toàn tính nhẫn nại nghe hết, thoái thác cách ngạo nghễ, tiếp tục lục lọi

      Có thể bà Thái phu nhân này hề biết thưởng thức, chẳng qua là tâm tư muốn học làm sang, muốn mượn trang sức do thiết kế để khoe khoang với những người khác, chút nào hiểu được cái gì gọi là thiết kế, cái gì là nghệ thuật.

      có nguyên tắc của , những loại khách hàng căn bản biết thưởng thức, đến cửa hàng bán lẻ phong cách cổ của mua thành phẩm là được, chế tạo riêng là lãng phí sáng tạo cùng tâm huyết quý báo của .

      “ Vâng.” Aiiiiiii! Chuyện làm ăn mấy triệu lại bị đẩy ra ngoài rồi!

      Trợ lý A làm từng ký hiệu notebook, trong lòng cảm thán, bất kể bà có hay biết thưởng thức, chỉ cần có thể kiếm tiền là tốt rồi! be be

      “ Trần phu nhân tập đoàn xx muốn hẹn trước thời gian gặp , bà có vài viên Antwerp từ Bỉ mua về vẫn còn thô sơ, muốn mời thiết kế.”

      Vị Trần phu nhân này có tâm thích sưu tập đá quý, còn sớm chính mình tự đến trung tâm cắt đá quý mua trong 4 viên kim cương Antwerp, cho người khác chen tay

      “ Ấy . . . Cố tiên sinh?” khẽ gọi, quyết định của vị này hoàn toàn theo “ Kỳ mông tử” , tùy hứng vô cùng, chỉ sợ lúc này tâm tình hỏng bét

      “ Hẹn cuối tháng sau.” tùy ý đáp.

      “ Dạ? Cuối tháng sau á!” Này chẳng phải là muốn vị kia chờ thêm ròng rã tháng sau?

      “ Dép của tôi đâu?” Tìm cả nửa ngày, tìm được vật muốn, chỉ tìm ra càng nhiều khí nóng, Cổ Hách Minh đến xỉa đến câu hỏi của , rốt cuộc cũng phát ra chút tín hiệu xin giúp đỡ.

      sớm ném a~!” Trợ lý A đáp.

      “ Ném rồi?!” Cổ Hách Minh từ dưới bàn nhô đầu ra, phút chốc hung bạo gào thét: “ Ném rồi sao tại sao sớm ?!”

      Trợ lý A nhanh che lỗ tai.

      lại có hỏi, em làm sao biết tìm cái gì, hơn nữa cái đôi dép mở miệng cười sau đó, là tự mình ném a!” oa uổng quá! lúng túng

      Chính lúc Cổ Hách Minh biết mình vô lý, bất đắc dĩ nuốt vào lửa giận, bỗng nhiên, trợ lý B tựa như lửa thiêu mông xông vào ----------

      " xong, xong rồi..." vẻ mặt kinh hoàng la hét.


      “ Là lũ lụt, động đất, hay là phần tử khủng bố tập Đài Bắc?” Cổ Hách Minh nhíu mày lại, tức giận .

      “ Đều phải ạ! Là cửa hàng bán lẻ ở Đài Trung bị cướp ạ!” thông báo tổn thất hơn 10 triệu

      Cổ hách minh cằm rơi xuống tại chỗ.

      Quá trình chế tác trang sức thấ bại, cam nguyện chịu đền, xem như là kiếm ít chút, nhưng cái vạn vạn nghĩ tới . . .cướp á!? đây là muốn xui đến cảnh giới cỡ nào mới gặp được cái tình này?

      đúng, cái này thể trách Thượng Đế, cũng thể trách tên cướp, muốn trách trách cái quái Thiệu Cảnh Tinh tảo bả tinh* kia!

      * tảo bả tinh: điềm xấu, ý mang đến xui xẻo.

      xui xẻo như thế, tất cả đều tại ta có đủ nấm móc gây hại!

      Nhận được tin cửa hàng bán lẻ bị người ta cướp, Cổ Hách Minh lập tức chạy như bay đến Đài Trung để xử lý, giải quyết đống hỗn tạp của vụ việc gộp lại, đợi đến khi về tới nhà, là 3 ngày sau vụ việc.




      Mới dọn đến nhà mới ở được hai ngày phải rời khỏi 3 ngày, lòng chỉ muốn tập trung ôm cái giường lớn, hảo hảo ngủ cả ngày.

      Lúc móc ra chìa khóa mở cửa, khóe mắt lơ đãng thoáng nhìn cái góc chiếm lấy ánh mắt của .

      Cổ Hách Minh khom người, hai con mắt nheo lại, xem kỹ mảnh vết tích tương đối tối góc tường.

      Nhiều lần, gương mặt tuấn tú biến sắc, nghiến nghiến răng, trong ánh mắt giận dữ lóe lên ánh lửa.

      Nước tiểu chó!

      Mẹ nó, thực là xui đến mức ngay cả chó cũng bắt nạt được? Phân chó, rồi nước tiểu chó?

      Con chó hoang điếc sợ súng nào dám tiểu ngay tại nhà ? Hay là nên cái chủ nhân nào có trình độ cùng đạo đức công cộng, bỏ mặc con chó tiểu tiện bậy bạ?

      Còn tưởng rằng tòa nhà bảy lầu này hoàn cảnh cùng tố chất của mỗi hộ gia đình đều hẳn là tồi, dù sao giá cũng rẻ, nghĩ tới, là lựa chọn sai lầm, hòan cảnh bên trong nơi này tựa hồ tốt đẹp như nghĩ

      Cả tòa nhà này gai đình nào có nuôi chó, cùng chó trong khuôn viên trăm dặm quanh đây đều là nghi phạm!
      Cổ Hách Minh dưới tình huống có chứng cứ, đem hết thảy tất cả người sở hữu chó đều xếp vào danh sách đen.

      Chỉ hi vọng con chó này theo thói quen hướng cửa chính nhà mà tiểu mới tốt, nếu ngoại trừ bắt được hung thủ, còn có cách nào hăm dọa người bên ngoài, cũng lãng phí tinh thần cùng thời gian của .

      hậm hực mở cửa vào nhà, cho dù cái góc thấm nước tiểu kia rất chướng mắt, nhưng nếu muốn tẩy rửa cũng phải bây giờ, giờ khắc này bị thần ngủ vẫy gọi. Ngoại trừ việc nằm giường lớn, còn lại còn sức để làm việc gì nữa rồi.
      Last edited: 8/4/16
      Kimiko, nhimxu, anh88779 others thích bài này.

    4. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      editor: Tam Yên

      Chương 2.1.1 (tiếp)

      Thiệu Cảnh Tinh tay nâng má phấn, cắn cán bút, đôi mắt mở to đờ ra nhìn bản thảo.

      là nhà thiết kế áo cưới, mới có 26 tuổi, ngoại trừ tốt nghiệp hệ thiết kế thời trang, còn từng đến Paris tiếp thu huấn luyện chuyên nghiệp, dựa vào năng khiếu cùng sở thích thiết kế áo cưới, rất nhanh được chú ý, bộc lộ tài năng.

      Đương nhiên, sau lưng có chống đỡ mạnh mẽ, là có thể làm cho thỏa thích bừa bãi phát huy hế mức tại vùng trời này

      Cha mẹ thương , hiểu được đơn thuần thiện lương, tính cách tranh với đời thích hợp để lún sâu vào công danh lợi lộc trong xã hội thực tế, bởi vậy thập phần tán thành làm loại việc thuộc về công tác sáng tác hậu trường này.

      Bọn họ nàng nếu thiết kế áo cưới cũng chỉ quản thiết kế áo cưới, cái gì khác đều cần quản, liền ngay cả nay các nàng hạnh phúc áo cưới quán ròng rã lầu sáu cửa hàng, cũng là cha mẹ đưa cho nàng, muốn nàng áo cơm lo địa cầm hậu đãi cửa hàng tiền thuê quá sinh hoạt, bất quá, nàng ghi nhớ cùng bà chủ bảo tỷ đặc thù giao tình, thiếu thu rồi ít tiền thuê.

      Họ nếu thiết kế áo cưới cũng chỉ cần quản việc thiết kế áo cưới, cái gì khác đều cần quản, liền ngay cả cửa hàng áo cưới hạnh phúc 6 lầu nay của các cũng là cha mẹ đưa cho , muốn sinh hoạt cơm áo cần lo chỉ cần cầm ưu đãi của tiền thuê cửa hàng, vả lại, cùng chị chủ tiệp quan hệ cực tốt, kiếm ít tiền.

      Suy nghĩ trong đầu bắt đầu phiêu đông du tây, biểu thị cách nào đem suy nghĩ phác họa ra được nữa, thế là gác bút chì lại, từ bỏ vẽ tiếp.

      “ A. . .Váng đầu hoa mắt, lại vừa đói vừa mệt . . .” gỡ cái mắt kính gọng đen mũi, xoa xoa hai mắt, lại uốn éo eo, phía dưới duỗi ra vì ngồi cả buổi chiều, xương lưng có chút cứng ngắc.

      “ Gấu!” Cún con bị bỏ quên lâu, thông minh nhìn ra chủ nhân cử động muốn tạm gác công việc, lập tức phát ra thanh, để chú ý.

      “ Đô đô, ngoan, cưng cũng đói bụng rồi! Chị dẫn cưng mua Tây Toa nha!” Thiệu Cảnh Tinh mặt đầy cưng chiều ôm lấy chó , xoa xoa lông nó.

      Bắt được từ ngữ quen thuộc nào đó, đô đô đuôi dao động ngừng, hiển nhiên là chủ nhân đúng ý nghĩ của nó.

      Con chó này nuôi từ năm 18 tuổi đến tại, nuôi được 7 năm, vừa ngoan lại thông minh, mỗi khi vẽ, nó đều nằm nhoài tại chân bồi bạn cùng , mà dường như cũng tập thành loại nào đó thói quen có nó bên cạnh mới cảm thấy an lòng, mới có thể thuận lợi sáng tác.

      thể tưởng tượng nếu ngày nào đó có đô đô, linh cảm của có hay biến mất, sinh mệnh sáng tác của có thể hay ngừng hẳn!

      Thiệu Cảnh Tinh để nó xuống, vào phòng ngủ, cởi bỏ trang phục người, liền đổi thành thân âu phục, đem mái tóc dài buộc đơn giản phía sau, liền xuất người thanh tú.

      mới phải lôi thôi như hàng xóm dữ dằn duới lầu !

      Ở nhà mà trang điểm, chẳng lẽ còn muốn hóa trang? cũng phải Dương Oa Oa lấy biến hóa tạo hình nữ nhân làm thú vui kỳ quái.

      Lại , mang mắt kính gọng đen là vì lúc vẽ nếu mũi như hề có chút nặng, linh cảm của liền khó có được, về phần tại sao thể phải là khung đen, cũng biết, ngược lại với kính sát tròng, ngoại trừ lúc ra ngoài vài nơi mang, bình thường là lười đeo.

      Còn có, coi như thích ung dung thoải mái mà hề thích trang phục đẹp đẽ, kẹp cá mập càng cần phải , vùi đầu sáng tác, chẳng lẽ muốn trước tiên chỉnh lại tóc, rồi mặc vào quần áo bó sát sao?

      Mũi thon quay về phía tấm gương nhăn nhíu, nhanh nhẹn rời khỏi phòng ngủ, đem dây buộc phía sau đô đô, vẫn thay đổi mang theo mắt kính gọng đen mà người ta chê ra cửa

      Hóa ra này cũng có nuôi chó

      Cổ Hách Minh đứng ở góc, lạnh lùng liếc nhìn cái chày trước lò vi sóng, thuận tiện chờ đợi hơi của người chó
      vất vả mới được ngủ đầy đủ, tinh thần, tâm tình đều trong trạng thái cực tốt, nghĩ tới vừa mới ra ngoài mua thuốc, lại đụng ngay cái ‘Tảo bả tinh’ này, loại bỏ sạch tâm tình tốt của .

      thể ‘gà tử tràng, chim tử bụng’*, mấy ngày nay đích xác trải qua cái truyền thuyết nguyền rủa mạnh mẽ kia, giờ khắc này nhìn thấy cảnh tượng đó, xông lên vặn gãy cổ là tốt lắm rồi.

      * ý những người bụng dạ hẹp hò.

      Mà cái làm cảm thấy đau đầu chính là cái án nước tiểu chưa giải quyết kia, ngay lúc phát cũng có nuôi chó, khỏi làm đem cả hai việc gọp chung lại chỗ.

      Thiệu Cảnh Tinh hồn nhiên cảm giác có hai luồng ánh mắt sắc bén giằng co người mình, thấy đô đô cùng mình giải quyết xong món nợ bữa tối, liền thảnh thơi dắt đô đô tản bộ về nhà

      Vì muốn xác định ý nghĩ của mình, ngay lúc tính tiền Cổ Hách Minh cũng vội vã đuổi theo sau, mực cùng duy trì khoảng cách chừng 10 bước chân, chỉ sợ phát hành tung, mà mất cơ hội tốt để xác nhận.

      “ Cũng đừng có để tôi bắt được, nếu , lúc này đổi lại là gặp vận xui lớn rồi!” Ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, trong miệng còn ngừng thầm.

      “ Đô đô, tiểu nhanh lên a, chậm là ta mang theo mày để tiểu nữa!” biết nguy cơ giấu diếm sau lưng Thiệu Cảnh Tinh giọng thúc giục đô đô. hiểu nó ở nhà có thói quen xấu nín tiểu chung quy phải đến bên ngoài mới chịu tiểu tiện.
      Last edited: 8/4/16
      Kimiko, nhimxu, anh88778 others thích bài này.

    5. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      editor: Tam Yên

      Chương 2.2



      Đô đô đường vừa vừa nghỉ, nơi này nghe, chỗ kia ngửi ngửi, chọn nửa ngày chính là tuyển được nơi nào hợp í để giao nộp nước, thẳng đến ----------

      “ A! mày sao lại chọn nơi này của lão ! được a . . .dường như người này có ở nhà, bị phát nhất định chết á!”

      Thiệu Cảnh Tinh vội vã kéo đô đô rời , nó lại mực liều mạng đứng tại chỗ cùng chủ nhân kéo co, chịu thỏa hiệp, cuối cùng, chỉ lo nó nhịn chết chủ nhân chỉ có thể chịu thua.


      Đô đô quanh quẩn bên thắng lợi mới đạt được, giơ lên chân hướng cột cửa thích khoái chí trút lên. Nhiều, tiểu rất nhiều a!

      “ Đô đô nhanh lên chút . . ., tiểu lâu như vây.!

      Thiệu Cảnh Tinh run như cầy sấy kéo dài cái cổ tại trước cửa Cổ gia nhảy nhảy. Nếu như nhìn thấy ta ra phải chạy nhanh, miễn cho bị bắt lại, chỉ đô đô có khả năng bị mất mạng, cũng có khả năng bị hét điếc tai, biến thành người tàn tật.

      Hô, sau lưng lạnh lẽo quá! hiểu run lên, phát tia sáng mờ nhạt tựa hồ càng thêm u, bất an hướng trong phòng nhìn nhìn lại, có động tĩnh.

      “ Ảo giác, ảo giác.” Thiệu Cảnh Tinh đem tội này qui cho bầu khí quá mức căng thẳng.

      “ Gì? Mày còn muốn ị!? được á! Chị có mang giấy vệ sinh a!”

      “ Nhanh nhanh nhanh, nhanh lên, chúng ta lên lầu nhanh lên . .” phải lấy giấy vệ sinh đem ‘béo phệ*’ thanh lý chứ!, Thiệu Cảnh Tinh căng thẳng vạn phần giục đuôi đô đô, phút chốc ở phía sau cổ đột nhiên xuất bàn tay to

      * ý phân chó

      Nhìn thấy sau khi tiểu tiện, còn ngừng lại mà muốn đại tiện, Cổ Hách Minh cũng thể nhin được nữa! đặc biệt là còn nghe thấy có người nghĩ muốn lên lầu trốn tránh!

      nắm lấy cáu gáy mảnh khảnh của , dùng lực cho kháng cự quay lại đối diện với .

      “ làm ra loại chuyện có đạo đức xã hội này mà , còn, nghĩ, muốn, chạy!?” Quay mặt lại, ác lang Cổ Hách Minh tàn nhẫn rống lên bất mãn của .

      Thiệu Cảnh Tinh nhíu khuôn mặt nhắn, nhìn nam nhân biến ảo thành 1 cái đầu sư tử, sợ hãi lắc lắc cái tay , “ Lầm, hiểu lầm …” có muốn bỏ chạy, chỉ là phải đem giấy tới giải quyết mà!

      “ Hiểu lầm cái gì? Chứng cứ xác thực, còn muốn ngụy biện!” đôi mắt Cổ Hách Minh sáng long lanh dấy lên lửa giận, thẳng về hướng của mà làm tới/ “Hóa ra lại chính là ở nơi này của tôi mà trộm tiểu!”

      Ô . . lỗ tay đau quá hà, lớn tiếng a! cẩn thận từng chút đẩy cái móng vuốt . .. , là bàn tay lớn, níu lấy cổ , nặng ra nụ cười cứng ngắc, ý đồ tạo khí hòa hoãn.

      " phải tôi." lúng túng biện giải.

      “ Còn phải ? cho rằng tôi giống , cái thị lực có vấn đề, là con bìm bịp bốn mắt sao?” híp hai con mắt thành mảnh, kiềm chế lại nội tâm phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi hỏi.

      "Dĩ nhiên phải tôi!"

      lý luận vững chắc , suýt chút nữa vỡ tung mạch máu của .

      đáng xấu hổ! Dám làm dám nhận, cho rằng cứ sông chết thừa nhận là có thể vặn vẹo sao? Cổ Hách Minh trừng mắt nhìn cái phân chó cùng cáí bãi nước tiểu chó kia, đối với công lực mở to mắt dối trắng trợn của có chút thể tưởng tượng nổi.

      "Là đô đô, phải tôi." xẹp miệng lên, nói cho rõ ràng.

      này còn lại nắm bắt sơ hở trong lời ! Cổ Hách Minh thần kinh mặt bắt đầu co giật.

      hoài nghi đầu của từng bị người ngoài hành tinh cải tạo qua!
      Đô đô nghe hiểu lời , lúc này lại ngừng hướng về mắt cá chân Cổ Hách Minh cọ cọ, làm cho sắc mặt càng lúc càng khó coi.

      "Cút!" kéo lên chân, quát mắng.

      “ Aiiiiii, đến cùng có hiêu hay động vật cần được bảo vệ à? Đô đô là lấy lòng a!” Thấy đô đô chịu đối xử tốt, Thiệu Cảnh Tinh căn bản quên mất tính tình rất nóng nảy, kéo đô đô ra, chỉ trích.

      “ Nếu như lại để cho nó đại tiểu tiện ở nơi này, tôi bảo đảm đem nó đưa đến cửa hàng thịt, xem, tôi có hay hiểu được ‘bảo vệ’ động vật ?” cười nham hiểm, nhàng , trong mắt lộ ra tia uy hiếp sắc bén.

      bị dáng dấp cười hiểm của dọa cho lông mao dựng đứng, tê cả da đầu.

      , , nhất định có lần sau, tôi đảm bảo quản đô đô tốt.” vội vã như trẻ , thận trọng đưa 3 ngón tay giơ lên bảo đảm.

      Đùa à, đô đô là bảo bối của , cần dùng tới ‘bảo vệ’ của ta a!

      Cổ Hách Minh khẽ cười khẩy , gật gật đầu, hiển nhiên là rất hài lòng đối với thụ giáo của .

      “ Rất tốt, như vậy, mau chóng đem chỗ này rửa sạch cho tôi.” Ngữ khí như mệnh lệnh từ trong miệng thốt ra.

      Thiệu Cảnh Tinh hoảng hốt gật đầu như băm tỏi, chỉ thiếu điều hô to “ Tuân mệnh”.
      Last edited: 8/4/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :