1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Nữ Vương Và Trung Khuyển - Nguyệt Cả Triều Ca (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      thôi xong, chắc cap đôi LTN với ông 30t kia quá :v mà vậy cũng hợp lý, ngược chết mẹ điên Sở NAm
      JupiterGalileo, vuthuhang, Chris_Luu4 others thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      có truyện về lưu thi ngữ chị

    3. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Cái ả Chu Tĩnh Nhã cái gì cũng có. Xét theo góc độ nào đó cũng hoàn hảo . Vậy nhưng mà chắc chắn là do ta có quá nhiều nên tạo hóa khi tạo ra ả ta bỏ quên mất 1,2 sợi dậy thần kinh. Cũng đúng thôi, thói đời công bằng mà. Mụ này kết thúc chắc cũng chẳng tốt đẹp gì. Còn Sở Nam nếu ta là nam9 quá cố chấp khi 1 ng ko mình.Vì lẽ đó nên kéo theo việc Lưu Thi Ngữ bị ngược. Nhưng rất tiếc đây là ngôn tình nhưng ta ko phải nam9. Và cái kết của kẻ phụ bạc mà ko phải nam9 chắc hẳn là ai cũng .

    4. beatrice10101994

      beatrice10101994 Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      65
      Chương 56:
      Edit: Thuythuy2203
      Beta: Trucjang

      cái gì?!” Mẹ Sở Nam mở to hai mắt, ném tách trà xuống: “... .... lặp lại lần nữa!”

      Lưu Thi Ngữ cắn cắn môi, gằn từng tiếng : “Tiểu Nhạc... Bị người ta ôm .”

      “Ôm ? Bị ai ôm ?”

      “Còn chưa biết, vừa mới nhận được tin tức, có thể là mang đến bến tàu...”

      làm mẹ như thế nào? Chồng, chồng giữ được, con, con cũng trông nổi, để cho người ta trộm ! là... ... Ôi, tức chết tôi...”

      “Bác , lần này có người cố tình làm loạn, cũng thể trách Thi Ngữ, chính chúng cháu, còn có cả cảnh sát tham gia, rất nhanh tìm được Tiểu Nhạc, bác đừng gấp.”

      Lúc này mẹ Sở Nam mới để ý người phụ nữ bên cạnh Lưu Thi Ngữ. này nãy giờ vẫn hết sức bình tĩnh, vững như bàn thạch. Vừa rồi cái nhìn kia, bà ta cảm thấy có chút quen mắt...

      “Cháu tên là Hứa Mạt.”

      Hứa... Họ Hứa... Mẹ Sở Nam suy nghĩ vài giây, bỗng nhiên hiểu ra: “Hứa Minh Sơn là gì với ?”

      “Là cha cháu.”

      ra là ấy! “Hứa đại tiểu thư” lừng lẫy kia. Người quen của Hứa gia phức tạp, quan hệ rộng. Nếu có Hứa gia giúp đỡ, việc dễ hơn nhiều

      Có Hứa Mạt che chở bên cạnh Lưu Thi Ngữ, mẹ Sở Nam tức có chỗ xả, ức chế giữ trong lòng. Bà ta lập tức gọi điện thoại cho chồng mình, sau đó lại gọi cho Sở Nam, nhưng vẫn người nào nghe.

      “Bác , con trai bác có khả năng lập tức trở lại, đến lúc đó phương hướng của đứa bé, rất có khả năng tìm ra ràng.”

      Hứa Mạt lời này, khiến cho mẹ Sở Nam cùng Lưu Thi Ngữ đều kinh ngạc.

      “Hứa Mạt... Ý là...” Lưu Thi Ngữ khó có thể tin. Chẳng lẽ, Sở Nam đúng là biết sao? Chẳng lẽ, ta...

      thể nào... Làm sao có thể... Làm cho , có thể tin tưởng nha a...

      Sở Nam trở về, khí lập tức trở nên căng thẳng.

      “A Nam!” Mẹ Sở tiến lên, giữ chặt cánh tay : “ thấy Tiểu Nhạc, con có biết ? Giữa trưa bị người ta trộm ! Hứa đại tiểu thư , con có lẽ biết ràng, rốt cục là ở đâu, con mau, chúng ta lập tức tìm đứa bé.”

      Sở Nam liếc mắt nhìn mẹ cái, ánh mắt liếc qua đỉnh đầu mẹ mình, nhìn về phía vợ mình - Lưu Thi Ngữ đỏ mắt đứng bên cạnh Hứa Mạt. Lưu Thi Ngữ cũng nhìn , vừa chờ đợi vừa mang theo cỗ trách cứ khinh thường, cùng lạnh lùng.

      trách cứ , hận , lại thể kỳ vọng vào , luật pháp, là người đàn ông của ông, là ba ba của con trai .

      Sở Nam trầm mặc lúc, sau đó ba chữ —— “Con biết.”

      Lưu Thi Ngữ người mềm nhũn, ngực kịch liệt phập phồng, nước mắt tràn mi, tiến lên sống chết bắt lấy cánh tay ta mà kéo.

      với tôi biết? lại còn biết! có còn lương tâm hay ! Có lương tâm hay !!! Đó là con trai của , sao có thể cùng người khác mưu mang nó ... Lương tâm bị chó ăn sao?! Đó là cốt nhục của nhaa...”

      Lưu Thi Ngữ khóc thành tiếng, được nữa. Lúc Hứa Mạt phải đưa về Sở gia, khi đó cảm thấy có chút khác thường, vừa rồi Hứa Mạt câu kia, thể nghi ngờ làm hoảng sợ nghĩ tới khả năng này! Vì sao Sở Nam phải làm như vậy, tại sao phải đối đãi với Tiểu Nhạc như vậy !?

      Sở Nam quay đầu nhìn Lưu Thi Ngữ, mặc phát cuồng.

      Mẹ Sở Nam chấn kinh ngay tại chỗ.

      Lưu Thi Ngữ đứng vững, thân hình loạng choạng, Hứa Mạt nhanh chóng đỡ lấy .

      “Sở Nam, là chồng của Thi Ngữ, là ba ba của Tiểu Nhạc, còn tính người nên do dự nữa. thực tế, trong lòng cũng bỏ được, phải sao? Bằng , lúc này xuất ở đây.”

      Lưu Thi Ngữ nghe thế lại dấy lên tia hi vọng mong mạnh, vừa hận vừa giận lại bất lực nhìn Sở Nam, khẩn cấp muốn nghe ta mở miệng phương hướng của Tiểu Nhạc.

      “A Nam, ra con đem Tiểu Nhạc... Đứa bé ở nơi nào, con mau ra !” Mẹ Sở lo lắng. Cho dù thích Lưu Thi Ngữ, tách ra là được, đem con ném là định làm gì nha!

      Sở Nam lườm Hứa Mạt cái, khóe miệng ra tia cười lạnh, cong cong uy hiếp, dùng ánh mắt như nhìn thấu mà theo dõi. Người phụ nữ này hại Nhã Nhã...

      “A Nam... Tôi cầu xin , cho tôi biết ...” Lưu Thi Ngữ khàn giọng cầu xin, thống khổ đến mức làm cho lòng Hứa Mạt cay cay.

      Lưu Thi Ngữ rốt cục thấy Sở Nam nhìn về phía mình, ánh mặt bình tĩnh như nước chết, môi khẽ động, ra câu ——

      “Chúng ta ly hôn .”

      Lưu Thi Ngữ kinh ngạc. Lời muốn là... Chúng ta ly hôn .

      “Sở Nam, có còn là đàn ông hay ?” Hứa Mạt túm lấy cổ áo Sở Nam. Sở Nam cười lạnh tiếng với Hứa Mạt, sau đó ánh mắt ngả ngớn liếc nhìn về phía Lưu Thi Ngữ, theo mặt xuống, băn khoăn dừng ở ngực .

      “Tôi có phải đàn ông hay , nên hỏi ấy.” Giọng tùy tiện.

      “Bốp ——”

      mặt Sở Nam hằn năm dấu tay, lập tức sưng đỏ. Nước mắt Lưu Thi Ngữ rơi lả tả, vẻ mặt lại tia nhu nhược, là kiên định phẫn nộ chưa bao giờ có lần này xuất mặt .

      “Được! Chúng ta ly hôn. có biết , mỗi lần nghĩ đến thân thể dơ bẩn của ngủ bên người tôi, tôi liền cảm thấy ghê tởm!”

      Sở Nam khí thế hùng hổ níu nhíu mày, bên miệng còn dính máu. lại dám đánh , còn ngại ghê tởm! Người phụ nữ này! Sau đó lại nghe thấy tiếng Hứa Mạt cười khẽ.

      “Đừng tưởng có thể bao che cho ta, tôi cho biết, Hứa Mạt tôi dễ dàng động thủ, nhưng khi quyết định muốn thu thập ai, tuyệt đối để cho người đó dễ chịu.”

      ta” này, Sở Nam biết là ai.

      dám!”

      “Có dám hay , thử chút biết.”

      Hứa Mạt giữ chặt lấy Lưu Thi Ngđ vì kích động mà tay run rẩy, cười : “Đêm nay tôi mang Thi Ngữ tới đây, cũng phải hi vọng từ trong miệng biết được cái gì, chỉ là cho cơ hội hối hận cuối cùng, thế mà đến chết cũng hối cải, biết quý trọng. Về phần đứa bé... Trong vòng hai ngày nếu tôi tìm được, tôi mang họ Hứa.”

      Hứa Mạt nhìn Lưu Thi Ngữ : “Tôi lên thu thập quần áo với , đến chỗ tôi ở.”

      Lưu Thi Ngữ ừ tiếng, gật đầu.

      Lưu Thi Ngữ thu dọn xong quần áo, đồ dùng cá nhân, theo Hứa Mạt. Mẹ Sở ở bên khuyên nhủ, vừa đấm vừa xoa, bình thường Lưu Thi Ngữ luôn “theo lệnh mà làm”, thế nhưng lần này lại câu, nhìn bà ta “khuyên giải”, “cưỡng bức”, có chút ý định thay đổi nào.

      Hứa Mạt biết, Lưu Thi Ngữ gắng gượng kiên cường. Đứa bị trộm mất, bị ai mang , có bị thương tổn hay , có gặp chuyện ngoài ý muốn hay ... người mẹ trẻ, lại gặp phải gia đình như vậy, chồng...

      Lưu Thi Ngữ nghiêng đầu nhìn Hứa Mạt, sốt ruộtL “Hứa Mạt, Tiểu Nhạc có thể nhanh chóng tìm được sao? Tôi rất sợ hãi...”

      “Nếu có ai để tin tưởng, tin tôi. Ổn định chỗ ở cho trước, tôi đều giúp ”. Coi như là, bồi thường cho ấy. Vốn lần này bị trộm , là con trai .

      “Hứa Mạt...” Lưu Thi Ngữ cảm động, nước mắt lại tuôn rơi: “Tôi biết cảm ơn thế nào.”

      “Là tôi nên cảm ơn .”

      Có Hứa Mạt trấn an, trong lòng Lưu Thi Ngữ rốt cục cũng dấy lên ngọn lửa hi vọng, lòng yên lặng cầu nguyện, cũng có chút hâm mộ Hứa Mạt quyết đoán, dũng cảm, vô dụng như ...

      Hứa Mạt lấy di động, soạn tin nhắn - -

      “Trò chơi mèo vờn chuột, bắt đầu rồi.” Cuối tin nhắn còn tặng thêm cái icon mặt cười vui vẻ. Người nhận, Chu Tĩnh Nhã. Ấn, gửi .

      Màn hình lên, gửi tin thành công.

      Rửa sạch cổ , Chu tiểu thư....

      “Hứa Mạt, thời điểm cùng người khác tranh đấu, có phải đều cười hay ?”

      Lưu Thi Ngữ vừa hỏi câu này, Hứa Mạt lập tức nhớ tới tin nhắn kia, lúng túng ho tiếng. Từ trước đến nay chú ý tới điểm này.

      Từ , Hứa Mạt chịu hun đúc thương trường từ Hứa Minh Sơn, đả kích ngấm ngầm hay công khai, mưa dần thấm lâu, chuyện thủ đoạn mềm dẻo, nếu là động thủ, các thủ đoạn cũng có gì mới lạ. Chỉ là, Hứa Mạt từ trước đến nay đều khinh thường mấy thứ này, thích dùng mấy thủ đoạn đó.

      ...

      Sở Nam phịch tiếng đóng cửa phòng ngủ lại, ngã lên giường lớn.

      Trong phòng ngủ, tủ quần áo bỗng trở nên trống rỗng, bàn trang điểm cũng thừa thãi, trống , cả phòng dường như đều trống . Vốn đồ đạc của Lưu Thi Ngữ cũng nhiều, mang rồi, căn phòng trở nên lạnh lẽo, hơi thở phụ nữ mềm mại cũng biến mất rồi...

      Sở Nam liếc mắt nhìn chiếc giường trẻ em, vẫn như cũ... Trống .

      Sở Nam nhắm mắt lại, hít hơi. gối còn loáng thoáng hương thơm, giống như mùi vị của đầy tình thương của sữa mẹ, mở cái chăm, mềm nhũn. nhớ lại buổi tối đầu tiên lấy Lưu Thi Ngữ về nhà, người phụ nữ ngượng ngùng chịu nổi, ở dưới thân biết làm sao, còn có, thời gian qua, rất nhiều đêm, bọn họ ở chỗ này thân mật... Ánh mắt của ấy, thanh của ấy, cả nhu thuận của ấy hay vẻ lạnh lùng sau đó...

      Sở Nam mở mắt ra, phát ra sợi tóc dài gối, là của Lưu Thi Ngữ.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Ngày mai xuất môn, đêm nay đem ngày mai con ngựa tốt lắm thả tồn cảo. Sao sao.
      Pe Mick, tieunai691993, lionlemon10 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Lâu rồi ms thấy nàng, thks nàng
      beatrice10101994 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :