[Xuyên Không] Làm ơn! Để nàng yên - Chạng Vạng [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 19: ĐỔI CHỦ Ý…. HỌC

      ngày lại trôi qua, Hàn Tuyết Tư mới về cằn nhằn suốt chuyện hồi trưa Hàn Tuyết Tư nghe lời mang cơm cho . Đến tận tới bữa ăn mới chịu thôi, có người thân cùng tình cảm huynh muội rất tốt phải sao? Nhưng nếu Tuyết Tư bắt nàng ở nhà hoài như thế phải là cách tốt, chính nàng còn lo học dược cùng vũ kĩ để luyện hệ song tu, tại mất cả buổi chiều các mạch chỉ mới khai thông qua hai mạch, mệt chết nàng. Tuyết Tình vừa cho thỏ ăn vừa lầm bầm, luyện tập kiểu này rất khó có thể tăng tiến trừ khi có người dạy, nhưng nơi này có ai mà dạy cho chứ? được cứ ở nơi này xuống kết quả tính mạng cả hai huynh muội nàng gặp nguy hiểm, phải nhập học, tại kho chỉ chứa có rương vàng tuy nhiên kia là vàng rồng, ai lại đem vàng rồng ra sống khi mình ở thân phận nông dân, có hay tình kề hay cố tình vàng trong cung bị mất còn chỉ là huynh muội nàng ăn cắp, chuyện này là thể được, đến khi có danh phận số vàng kia được dùng tới. tại muốn kiếm tiền chỉ cần cách bán dược, tuy nhiên nàng phải dược sư, cũng chưa từng luyện dược, nơi này lại thích hợp để có thể hành nghề, chỉ còn cách kiếm việc làm thêm nơi tiệm thuốc, tại trong làng cũng có vài người thợ săn biết vũ kĩ vì thế chính nàng phải học dược trị thương….

      _Tiểu Tuyết, vào đây_bên trong nhà vọng ra tiếng của Tuyết Tư

      _ân ta tới ngay_vức thức ăn còn tay vào chuồng thỏ chạy nhanh vào nhà_ca ca ngươi có chuyện sao?

      _ngồi xuống!!_hắn chỉ vào ghế bên cạnh, trong khi đứng đó

      _ân_nàng nghe lời ngồi ghế, mắt nhìn ca ca, nàng nghĩ đây là trò đùa, muốn gì đó_ca có chuyện sao?

      _ân_Hàn Tuyết Tư dừng chút ngồi lại ghế_Tiểu Tình ngươi có muốn học

      _đi học? ý ngươi là cả hai học?

      _không chỉ có ngươi, ta có lẽ là thể tiền lộ phí bên đường đủ cho cả hai huynh muội ta….

      _ngươi đưa ta học nơi nào?_ngắt lời , chen vào

      _học viện_vẫn trả lời bình thản

      _nơi có thành tích học viên ưu tú nhất sao? vậy còn vào trường thánh điện?

      _không, ta muốn ngươi rèn luyện nơi kia, trường thánh điện rất khắc nghiệt chúng cạnh tranh nhau lên từng chút đến nỗi có thể giết lẫn nhau

      _vậy ngươi nghĩ ngôi trường của triều đình ?

      _có thể có nhưng vì chuyện mặt mũi có thể chuyện ấy sảy ra hi hữu, tuy nhiên nếu ngươi đụng chạm bất cứ kì ai có thể qua

      _ân_ca ca nàng suy nghĩ quá đơn giản, nếu trong ngôi trường thánh điện cạnh tranh nhau từng chút ngôi trường của triều đình sao? Hi hữu? chuyện đó hoàn toàn thể, nên biết các quý tộc thú vui họ thích nhất là uống máu người, ai lại hi hữu trong này chứ? Còn nữa nếu có giết người họ để mọi người thấy sao? Đó mới là do thể diện chết ngầm cũng chết sáng (có nghĩa giết người trực tiếp cho người biết cũng ám sát sau lưng) có bao nhiêu cái chết ở ngôi trường thuộc sỡ hữu của triều định bị giấu nhẹp chứ? về chuyện đụng chạm tới họ có được sao? Nếu như cây muốn lặng mà gió ngừng thế nào chuyện này mới chính là hi hữu_vậy ta và ngươi cùng , học tại học viện nào cũng được nhưng ta muốn ngươi nhập học với ta. Với tuổi ta giờ là quá sớm để đến học viện, tuổi của ngươi chỉ là đến năm sau, nếu như ta vào học viện biết chừng ức uất khi có người mà chết

      _nha đầu ngốc, học viện có gì mà uất ức, còn nữa có bao nhiêu lần ta bảo ngươi cấm chữ chết trước mặt ta!!

      _ta biết ca ca, sau này ta chữ “tử”

      _ngươi….

      _ca ca nghe ta hết đã_nàng liếc ánh mắt như băng đến Tuyết Tư, hôm nay phải , nếu chỉ vì bảo hộ cho nàng nhân tài như ca ca nàng bị huỷ hoại thương tiếc_ đời ngươi có sinh có tử, tức ngươi sống đời này cần biết ngươi có tốt đẹp hay có ngày ngươi cũng phải rời . Cũng như quy luật của nhân quả, sinh tử cũng vậy, ngươi từng nghe người chết có số. Tuy nhiên ta tin vào số phận, mạng sống của con người nằm tay họ, nếu biết giữ mất cũng hối tiếc là muộn màng. tại ngươi cho ta ở trong nhà có thể bảo đảm ta an toàn, nhưng nếu trong nhà ta phát sinh tính dựa dẫm gây họ khắp nơi ngươi có thể giải quyết sao?

    2. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 20: HÌNH XĂM….MAY HAY RỦI?

      _ta…

      _ta chưa xong!!!_ngắt lời , nàng đứng dậy nhìn bầu trời đen qua cửa sổ_ta biết ngươi có thể, ngay cả đó là đánh đổi bằng tính mạng, nhưng ngươi có nghĩ khi tình huống khi xảy ra chỉ còn ta đời vậy lời hứa mãi mãi ở bên ta ngươi đâu thực ?_xoay người nhìn Hàn Tuyết Tư ngồi bàn, ánh sáng đèn yếu ớt chiếu rọi lên khuôn mặt

      _......_ngẩn đầu nhìn nàng, nhìn sâu vào đôi mắt kia, đôi mắt vàng rất đẹp, đúng rất đẹp nhưng nó lại thể ý chí kiên cường, nhưng sau màu vàng là đáy sâu vạn trượng, đoán được còn lên màu xanh biếc. Tiểu Tình của thay đổi??

      _ca ca, hãy tin ta_bước đến bên bàn nắm tay , nhìn sâu vào đôi mắt vàng óng kia, con ngư có chúng rụt lại_hãy để ta ra ngoài kiếm thêm việc làm với ngươi, đúng hết năm chúng ta cùng đến học viện, ca ca ngươi phải giữ đúng lời hứa của mình

      _ta….._nhìn xuống đôi tay lạnh ngắt ngắt gao nắm lấy bàn tay mình, cảm giác rất dễ chịu như an ủi nhàng, sâu trong lòng có chút gì đó khẽ giọt trong hư không_vậy cố gắng cùng ngươi, ta học vũ kĩ, có sức mạnh bên ngươi!!

      …………………………………………………………………………………………phân cách………………………………………………………..

      Hình hoa văn ngũ sắc bên vai trái sau lưng, nó chiếm hết gần nữa cái lưng trắng nõn. Thoạt nhìn như là loại hoa có rễ dây leo lua tua, ôm cả cơ thể nhưng nhìn kĩ như loại hoa kì quái rất đẹp, mỗi búp non ngọn là màu, tinh sảo. gương mặt, đôi mày đẹp nheo lại, qua hai tuần, cái hình xăm này vẫn thiên giảm mà có xu hướng lan rộng hơn, nó như loại hình xăm hoa văn ở thế giới đại loại dây tuyên tuyến cùng nhiều màu sắc lan toả hết lưng, lá nụ bé nhưng được cái càng nhìn càng say mơ. Nhưng tại hình xăm này tại sao tự nhiên xuất là nàng biết. Chỉ biết khi tối đó khi khai thông xong mạch thứ ba hình xăm này bắt đầu hình thành, đầu tiên là những chấm sau đó kéo dài đến khi có hình tại, nàng từ đầu nghĩ chỉ là do luyện tập học do tác dụng phụ của khai thông mạch nay nên quan tâm. Nhưng qua hai tuần, Tuyết Tình nhanh chóng đả thông được mạch cuối cùng trong 108 mạch hình xăm kia bắt đầu như nổi điên khiến cơ thể nàng đau chịu được, ngược lại sau khi hoàn thành khai thông mạch, đến giai đoạn lưu chuyển khí hình xăm khi nhưng có linh lực xâm nhập vào cơ thể nàng hô hấp các khí trong các mạch. tại như nó muốn có nụ ra hoa, gì chứ cơ thể nàng muốn làm chất dinh dưỡng để nuôi hoa đâu, chuyện này rất kì quái nếu để người ngoài biết chỉ là chuyện hay, tại cứ xem như hình xăm này nàng còn khống chế được xem ít sách chắc có thể tìm ra chỗ giải quyết a~

      _Tiểu Tình, muội đâu rồi nhanh ra ngoài

      _ân_mặc áo lại, chỉnh trang lại chút rồi ra ngoài, nàng quên nàng phải làm thêm. Sau tối đó, Tuyết Tư chấp nhận cho nàng ra ngoài cùng giao lưu với mọi người, bên cạnh còn chấp nhận cho nàng xin việc. may nàng xin được vào cửa tiệm dược liệu của lão bản, tuần trôi qua khi vào làm việc, vì có thể phân loại được dược liệu, lão bản cho nàng vào khu luyện dược cấp thấp để điều chế dược chữa trị, tại là số nàng rất may mắn khi số dược liệu bán được lão bản làm khó nàng chỉ ăn 6 nàng bốn. Nếu như tiếp tục sau khi nắm được cách cơ bản để điều chế dược viên dựa vào sách chừng nàng có thể chuyển chỗ ở của huynh muội nàng, có thể bao giờ có chuyện huynh nàng chết nữa………………


      �ời mà chết


      _nha đầu ngốc, học viện có gì mà uất ức, còn nữa có bao nhiêu lần ta bảo ngươi cấm chữ chết trước mặt ta!!

      _ta biết ca ca, sau này ta chữ “tử”

      _ngươi….

      _ca ca nghe ta hết đã_nàng liếc ánh mắt như băng đến Tuyết Tư, hôm nay phải , nếu chỉ vì bảo hộ cho nàng nhân tài như ca ca nàng bị huỷ hoại thương tiếc_ đời ngươi có sinh có tử, tức ngươi sống đời này cần biết ngươi có tốt đẹp hay có ngày ngươi cũng phải rời . Cũng như quy luật của nhân quả, sinh tử cũng vậy, ngươi từng nghe người chết có số. Tuy nhiên ta tin vào số phận, mạng sống của con người nằm tay họ, nếu biết giữ mất cũng hối tiếc là muộn màng. tại ngươi cho ta ở trong nhà có thể bảo đảm ta an toàn, nhưng nếu trong nhà ta phát sinh tính dựa dẫm gây họ khắp nơi ngươi có thể giải quyết sao?

    3. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 21:

      _Lão Bản a~ buổi sáng tốt_giọng lanh lãnh ngoài cửa vang lên, khiến lòng người luôn bận rộn cũng dễ chịu hơn chút.

      Vài phút sau oa nhi chừng 7 8 tuổi chạy vào, tay xách giỏ cây lá khô, thường dùng trong dược. Người lão bản ngồi chưởng vầy xem xét đồ đệ phân loại thuốc, quay sáng ánh mắt đục có phần sáng lên chút, sau lại biến mất như thường lạnh nhạt chỉ thêm vài dược liệu cho đồ đệ bên cạnh. thời gian khi Tuyết Tình đặt giỏ thuốc xuống, lão Bản mới bắt đầu quay lại, giọng:

      _e..hèm….nha đầu ngươi xem mặt trời đứng bóng hỏi có tốt được ?

      _nha~ phải nha~ hôm nay là ngày nóng, chòm sao lặn sớm, mặt trời trồi lên có gì đâu mà lạ_giọng trong trẽo pha chút ngây thơ, kéo kéo tay áo lão Bản nũng nịu, gì chứ? Lão ta muốn bắt nàng phân thuốc nữa cho xem, nhưng là nàng thích luyện dược cơ

      _ngươi nháo đủ?_lạnh giọng kéo tay áo sớm vò thành mớ ra, trừng mắt nhìn nàng. Con nhóc này biết tốt xấu, bộ đồ này dệt bằng vải tơ tằm rất dễ nhàu, với lại hôm nay là ngày tốt mới mang ra mặc ngờ….liếc nhìn tay áo mà lòng rơi lệ. phải mau mau giũ áo thôi.._nha đầu tại ngươi cùng đồ đệ ta trông nom cửa tiệm, ta có việc phải về nhà

      _ân vậy ta có thể tập tành dược viên?_chu chu môi ra bộ nũng nịu, dù gì là trẻ con có đáng hay đáng nghét người lớn cũng để tâm. Miễn nàng đạt được mục đích.

      _nha đầu hám tiền.._định mắng thêm nhưng lão lại nghĩ nghĩ gì đó lại thôi, quay sang xoa đầu nàng thở dài, bộ dáng như phụ thân sắp xa con lấy chồng…

      _lão Bản, ta cùng ca ca cần tiền để sống. Với lại thời này có ai cho ai thứ gì?_nhìn dáng vẻ của lão lại thấy thương, có lẽ lão lại nhớ tới đứa con qua đời của lão. Cuộc sống của con người là hữu hạn, vũ trụ mới là vô hạn, chỉ có điều trong cuộc sống kia, ai để lại cho ai thứ gì thôi!!!

      _được được, ngươi muốn làm gì làm. Nhắc ngươi nhớ, canh tiệm cẩn thận cho ta, cả ngày nay ta bận_nói đoạn lại quay vào phòng, lát sau ra tay lại có thêm chiếc cần câu, cùng giỏ cá_nha đầu nhớ nghe lời nếu ta bắt ngươi bồi thường gấp đôi!!_sau lại biến mất nhanh hơn chớp

      _...._nhìn hành động kia của lão, trong lòng khỏi cảm thán, cứ nghĩ vò nát chiếc áo thượng hạn của lão lão mau quay về nhà, ai ngờ lão bắt nàng trông tiệm. Này còn phân loại dược, từng cọng thuốc

      Kè kè nhớ lúc mới bắt đầu vào luyện dược, lão Bản nhạo bán nàng rằng chân yếu tay mềm cũng theo đua với những người có tìm thức. đến đâu khiến nàng sôi máu đến đó, đến khi tay chân vụng về làm sao lại để ngọn lửa cháy đến cao làm rụi cả căn phòng luyện dược của lão. Lúc đó lão khóc ròng khi nhìn thấy ánh mắt, cùng bộ dáng ngây thơ, vô (số) tội của nàng. Này tại ham vui, khiêu khích nàng làm cháy nhà a~. Vì thế sau vụ đó khi nàng luyện dược lão chỉ chỉ cho cách thức thực ngọn lửa, điều chỉnh mùi thơm sau rồi biến mất. Lão hứa quấy rầy nàng khi nàng luyện dược, tuy nhiên nếu dược đúng tiêu chuẩn chắc chắng nàng phải bồi thường số dược cho . may mới ngày đầu Tuyết Tình luyện dược thành công đạt đầy đủ tiêu chuẩn cho việc khảo sát, nên nàng được phép qua lại phòng luyện nhưng với điều kiện, khi đó chỉ có mình nàng trong dãy phòng(thử nghĩ xem ai dám để người phóng hoả sáng bên mình chứ?). Nên khi nàng luyện dược có người, Tuyết Tình tập tành sử dụng sách dược luyện thêm những loại dược quý mới lạ cùng pha chế, do những cọng cỏ chính tay giấu giếm hái về, sau lại chỉ lấy vài cọng dược của tiệm thuốc luyện dược cấp thấp trao trả, bán . Riêng những dược quý nàng cho đầy các bình sứ được phân loại cấn kỉ trong nhà, viên cũng muốn cho người thấy………………

      Vài hôm sau Tuyết Tình lại tập tành sơ chế độc dược, nàng tìm kế đem bộ luyện dược dích độc trong khi chế độc năng nỉ lão Bản cho luôn nó. tại số tiền nàng dùng cùng số tiền hai dư dã khá nhiều, ăn uống ngủ nghĩ có thể là giàu sang. thời gian vì cơ thể quá yếu chịu đựng được vất vã Tuyết Tình lại sinh bệnh nằm li bì giường, nhân cơ hội đó Tuyết Tư cũng dùng đủ mọi cách bắt nàng ở nhà. thể cãi được, những lời lẽ của ca ca từ đầu đến cuối đều rất đúng, chính nàng thể biện hộ, nàng đành thôi việc tại lão Bản, tuy vì thế nàng thể ra ngoài, mỗi sáng nàng thường đến nhà Bùi thị cùng con bà học chút nghề thủ công may vá, rèn luyện lại đường kim mũi chỉ ở kiếp trước(chạng vạng: chắc ai cũng biết Tuyết Tình ở kiếp trước làm đa nghề để kiếm tiền học đúng ?). Xong việc luyện dược của nàng thể dừng lại, nàng thương trốn hái thuốc sau lại thầm luyện tiếp cho đủ lọ sứ của nàng, sau là dược độc. tại nàng chỉ cần có thêm sức lực để tập vũ kĩ, sau khi luyện tập ma pháp nàng biết cơ thể nàng chỉ có hệ băng mà là đa hệ, muốn tập song tu chính nàng còn cấn thể lực. Chuyện này làm cách nào để giải quyết đây? Nàng cần có sư phụ…….

    4. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 22:

      Đêm yên tĩnh màu, chỉ có vài tiếng côn trùng kêu xa xa. Ban đêm là để nghĩ ngơi, nhất là ở các nơi thôn hẻo lánh, người đều nghĩ sớm để làm việc cho ngày mai. Hôm nay cũng vậy, ánh trăng yếu ớt mờ nhạt chiếu rọi xuống nền đất, trong cái chuồng gỗ, những khói thịt hắc tuyến, với đôi mắt sáng vắp, vểnh tai lên nghe ngóng, thân thể như thể yên tĩnh nhảy qua nhảy lại nền đất lạnh. Căn nhà gỗ cũ nát tối om, bên thềm ánh trắng chiếu rọi mảnh sáng, loe lói xuyên qua cửa sổ, chói rọi chiếc giường , oa nhi hơn cả mỹ lệ ngủ say, gió lạnh lướt qua khe lá, chui vào phòng mang theo hơi vị lạnh lạnh từ xa xăm nào đó đến để đùa nghịch với mái tóc cửa oa nhi.

      “Két…Két…”_tiếng cũ kĩ của cửa gỗ, khi có lực tác động kêu lên, bóng đen cao lớn bước vào, nhàng đứng bên thành giường_Tiểu Tình, Tiểu Tình muội ngủ chưa?

      Hàn Tuyết Tư bước vào phòng nhìn thân thể nhắn ngủ say phiến gỗ được gọi là giường, giọng , ngồi bên nàng vút lại mái tóc rối che khuôn mặt thanh lệ khuynh thành kia. Tiểu Tình của , ngày lại càng lớn, suy nghĩ cũng chứng chắn hơn, có nên ? đến có làm nàng đau lòng? Đưa tay trầm ổn vút gương mặt trắng nõn mịn màng sữa, tự trong sâu trong tâm lại nhảy lên cảm giác đau nhói, hiểu hiểu, từ khi sau trận sốt ki bì kia, nghĩ mất nàng nhưng nàng sau buổi sáng tỉnh lại cười cười . Tiểu Tình trong những ngày qua còn ngây thơ còn cấm kị, còn có khoảng cách với , tâm muốn thấy nàng buồn, từ khi tỉnh lại ánh mắt màu vàng kia lại chất chưa biết bao nhiêu buồn phiền, cái buồn mang mác trong con ngư vàng óng tạo nên tầng mị cũng chính vì thế thể chạm vào tâm nàng. Ngồi bên giường nghe nhịp thở đều đều trong gian phòng yên lặng, ánh đèn chỉ với ánh trăng chiếu rọi, gương mặt nhắn như sáng bừng, Tiểu Tình của thế nào khi , còn được gọi là ca ca? Hay do chính như thế nào có nụ cười nàng, có cái tay siết chặc lạnh lẽo từ làn da trắng mịm bao phủ bởi bàn tay bé , hay còn nghe nàng gọi ca ca? biết biết, nhìn nàng ngắm nàng như thế, nhìn nàng cười nhìn nàng đùa nghịch, nhìn nàng làm nũng, tận sâu trong tâm có cái gì đó rất ngọt ngào, nhưng là…..

      Đưa ánh mắt nhìn về phía cửa, ánh trăng sáng nhập nhoè, ngoài ra chẳng còn gì ngoài màu đen tĩnh mịt, màu đen lạnh lẽo. Quay lại dáng giường, cúi xuống hôn lên chiếc mũi xinh rồi kéo chăn đáp kính người nàng, bóng giường có chút động đậy nghiêng người, chiếc chăn mới đáp cũng bị kéo theo. Hàn Tuyết Tư cười khổ, đem chăn lại đắp lại cho nàng, vút lại tóc, chỉnh lại tư thể rồi mới rời , trước khi ra ngoài quên đóng tất cả các cửa kể cả cửa sổ phòng nàng. Nhìn gió lạnh phất qua người, tà áo tung bay Tuyết Tư khẽ điểm ngót chân rồi rất nhanh biến mất trong hư ………..

    5. Chạng Vạng

      Chạng Vạng Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      4
      CHƯƠNG 23: BÍ MẬT CỦA CA

      _sư phụ con tới_một bóng đen nhanh xuất hướng phía nam tử trung niên hành lễ

      _đã tới.._nghe như nghe nam tử trung niên vẫn đứng nhìn khung cảnh ban đêm thưởng thức làn gió mát lạnh, biết tại sao lại thích nó, chỉ như chúng đơn…giống . Tà áo dài rộng thùng thình bị gió giật vang lên tiếng kêu phần phật, tóc bạc bị tém gọn và cố định bởi cây châm, râu trắng cũng theo chiều gió mà bay. Nhìn qua như lão tiên dạo ngoài trong ban đêm của trần gian nhưng nếu ai cố ý thấy trong mắt ông có nổi buồn, cùng hối tiếc

      _Tuyết Tư.._phút chốc lão quay lại đối diện với bóng đen kia

      Phải cái bóng đen kia là Hàn Tuyết Tư, ca ca của Tuyết Tình, nhưng ở đây đêm nay phải là chuyện bất ngờ vì chuyện này như cơm bữa mỗi khi chờ đến Tuyết Tình ngủ say mới đến đây gặp mặt lão nhân này mà cũng là người đem ở gần nàng (Tuyết Tình)

      _sư phụ…

      _gọi ta phụ thân!!

      _....phụ thân_chần chừ lát rồi lại làm theo, biết lão nhân trước mặt nếu làm việc gì đều có lý do của lão

      _ngon_bước tới xoa đầu đứa con trai của mình, bao lâu lại nghe được lời phụ thân từ miệng

      Tuyết Tư hiểu lão nhân trước mặt nhưng hiểu suy nghĩ của lão, chi biết dựa theo hành động cùng ánh mắt bàn bạc gần như mù loà kia của lão mà phán xét. tại có thể hôm nay sai khi thể hiểu được người trước mặt nghĩ gì.

      _Tuyết Tư hôm nay là bữa học cuối cùng của con

      _sư..ách phụ thân tại sao? ngươi tìm nương?_gấp gáp trong lòng chợt dâng lên cảm giác chua xót khi nhớ đến người phụ nữ luôn ôn nhu ôm vào lòng

      _phải_lão nhân bước đến xoa đầu tiểu tử, như hành động thường ngày người cha dạy con trai , nhưng cái hành động khi lại làm lão nghĩ đến người con lão mắc lỗi với nàng_ngươi biết ta có lỗi với nàng rất nhiêu, tại biết nàng sống chết thế nào, ta nghĩ nên bù đắp thôi..

      _còn việc dạy? người để đứa con trai tự học sao?

      _Tư nhi ngươi nên biết tại ngươi là kỵ sĩ thần cấp, vậy còn muốn học sao? _xoay người bẻ nhánh cây hơ hơ trong trung

      _muốn!!!?

      _hiện tại ta cũng hết sức để dạy ngươi rồi, hãy học viện mà tiếp tục .

      _có ai như phụ thân ngươi?_Tuyết Tư sửng sốt mắt đỏ lên nhưng lại cho giọt nước mắt nào rơi ra_ngươi muốn dạy cho ta sao?

      _..._quay đầu nhìn , hài tử cửa quả rất kiên cường_ngươi có tình cảm với con bé đó?

      _chuyện này liên quan sao?_xoay người định rời , nếu lão cũng chẳng cần biết nhưng nếu lão đụng tới Tiểu Tình thể nương tay, lão khiến người phụ nữ ôn nhu rời xa tại còn muốn khiến người trong lòng có chuyện sao?

      _hãy chăm sóc tốt cho nàng….

      _..._bước chân khự lại, quay đầu giấu khuôn mặt hoảng hốt nhìn về bóng đêm vô tận_ngươi có ý gì?

      _hahahahahaha….._ngửa mặt lên trời cười lớn, con trai tại bỏ luôn người phụ thân này rồi_chẳng có ý gì hết…._lát lại ngồi xuống gốc cây quen đường nhìn lên bầu trời, đếm từng ngôi sao, nỗi trầm tư âu buồn nhanh chóng lại phủ lên khắp cơ thể, tản mát ra loại hơi thở đau thương_lúc đó là đêm trăng…

      _..._xoay người nhìn hành động khó hiểu của hắn_chuyện gì?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :