NÀNG BIẾN THÁI.
Nguồn : Tấn Giang
Tác giả: Đào Đào Nhất Luân
Thể loại: Hài.
Số chương : 2
Editor : Mẹ Chíp ( Cá )
Nàng xuyên thành công chúa, nhưng là công chúa điên.
cũng xuyên, tuy điên, nhưng lại là thái giám.
No1: Quả dưa chuột
Ngày hôm đó, nắng tươi hồng trang điểm dải mây xanh, ríu rít chim non đậu cành, vịt con lạch bạch đạp dưới nước... Đỗ Lôi Tư* lần thứ trăm cầu cha mẹ đổi tên bị thất bại, thất thểu bỏ nhà ra .
Đừng hỏi tác giả vì sao muốn đổi tên cho này, xin mời đọc lại tên của ấy thêm lần nữa , tự nhiên có thể hiểu được, nếu vẫn hiểu, xin mời chư vị quay bước, Đào mỗ tuyệt dám vấy bẩn tâm hồn thuần khiết của thiếu nữ đâu, ha!
Nước mắt lưng tròng, Đỗ Lôi Tư bước chân buồn bã con đường quê quanh co khúc khuỷu, cẩn thận vấp vào mô đất bên sườn núi, cứ thế lăn lông lốc vài vòng xuống mương , hoa hoa lệ lệ mà xuyên qua.
Hóa ra xuyên còn dễ hơn cả chuyện sinh em bé!
Lúc tỉnh lại, Đỗ Lôi Tư phát mình nằm chiếc giường cực kỳ sang trọng, người đắp tấm chăn, còn có hai người mặc quần áo cương thi đứng cách tấm rèm cố mò mò tay của nàng. Chao ôi! Khó khăn lắm mới được chuyển kiếp, cư nhiên lại xuyên tới kỹ viện ư?! Đỗ Lôi Tư muốn rống to lại phát hai người kia phải là sờ tay nàng, mà hình như là…bắt mạch?!
Đỗ Lôi Tư hài lòng gật gật đầu, sảng khoái vặn thắt lưng, hóa ra chỉ bắt mạch chẩn bệnh mà thôi. Với kinh nghiệm dày dặn tích luỹ từ nhiều năm đọc tiểu thuyết , nàng đối với việc bản thân chuyển kiếp cũng có quá nhiều ngạc nhiên, khoan… con bà nó, đừng là xuyên tới triều Thanh nhé, xuyên đến đấy làm mợ gì? Trong đầu bất chợt lóe lên hình ảnh gã đàn ông đầu cạo bóng loáng nửa , Đỗ Lôi Tư lắc lắc đầu, có cái gì hay mà cùng phát sinh tình cảm lưu lưu luyến luyến chứ?
Mà tới nơi này cũng tốt, ở đây chẳng có ai biết tên của nàng đọc đồng với nhãn hiệu nổi tiếng nào đó…
….
” Bệnh tình công chúa thế nào rồi?” Lão thái y đứng ngoài hỏi
—
Chao ôi, ta thế mà lại là công chúa đấy~~ Đỗ Lôi Tư trong lòng ngất ngây, lén vén góc rèm trộm nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy lão thái y A đáp lời: ” Công chúa cành vàng lá ngọc, tự có vạn linh hộ thể, nhất định gặp dữ hóa lành.” lại thấy lão thái y B tiếp lời: ” Công chúa hồng phúc tề thiên, thọ ngang trời đất .”
Mấy lão già tung hê hồi rồi rời , trong phòng chỉ chừa tên thái giám lưu lại, chỉ nghe thấy tiếng gã lạnh tựa như băng: ” Nhảm nhí, mụ già sắp bán muối đến nơi rồi, còn cái gì mà hồng phúc tề thiên, thọ ngang trời đất….”
Đỗ Lôi Tư vốn định nhảy xồn xồn lên, sau lại nhớ đến đẳng cấp thấp trong xã hội phong kiến trung cổ bị đàn áp khổ sở, khó tránh khỏi việc con giun xéo lắm quằn quèo, trong lòng khỏi nảy ra thương xót. Thôi thôi , người ta là thái giám khổ tâm lắm rồi, buông lời mắng chủ tử mấy câu cũng có thể thông cảm được, í… nhưng sao ngôn ngữ của lại đại quá mức bình thường như vậy?!!
Tên thái giám xoay người, vén tấm màn lụa móc sang hai bên, lúc này Đỗ Lôi Tư mới nhìn thấy khuôn mặt , tiểu tử này dáng dấp tệ, biết có phải nguyên nhân là do mất đống thịt thừa kia hay ,mà khuôn mặt lại xinh đẹp bất thường, ” Ta nghe này, tiểu thái giám à.. ” Đỗ Lôi Tư vừa mới được câu bị cắt lời: ” Mau chết cho khỏi nhiều lời !”
Mợ nó, nhẫn nại của con người ta cũng đến mức giới hạn thôi chứ! Đỗ Lôi Tư đầu bù tóc rối, nộ khí xung thiên, nhảy đong đỏng như cá giẫy chết chỉ thẳng tay vào mặt , nghiến răng ken két: ” Hay cho tên thái giám chết bầm nhà ngươi, bà đây khó khăn lắm mới xuyên được đến đây, thế mà mi dám rủa bà chết!” Nàng khoa chân múa tay, phẫn nộ hét lớn: ” Người đâu, kéo tên này ra ngoài, chém!”
phút, hai phút,… hồi lâu mà vẫn chưa thấy bóng dáng kẻ nào vào: ” Đệch mợ, đây là đãi ngộ dành cho công chúa đấy hả?” Đỗ Lôi Tư bất mãn kích động đến mức văng bậy ầm ĩ.
” Hét , có gào rách cổ họng cũng chẳng có ai tới đâu.” Tên thái giám chết bầm làm bộ tiểu nhân đắc chí giọng mỉa mai.
” Hừ… kẻ chim, nhân sinh lệch lạc.” Đỗ Lôi Tư căm hận giương cặp mắt cá chết gườm gườm , hết cách rồi..hổ xuống đồng bằng bị chó khinh khi,đến thái giám còn dám bắt nạt công chúa, có thể thấy được, vị công chúa này hoàn toàn được sủng ái…
” Mi tưởng ta muốn thế chắc? Vừa xuyên làm thái giám….”
Đỗ Lôi Tư định an ủi mấy câu, nàng kể cho nghe về chế độ phong kiến hà khắc đàn áp bản chất con người, chỉ mấy trăm năm sau, dưới lãnh đạo của Tôn Trung Sơn, Trung Quốc phát triển theo con đường dân chủ tư sản chấm dứt hoàn toàn chế độ phong kiến quân chủ, nhưng … dường như nàng vừa nghe thấy cái gì đúng phải…
Ngươi mới cái gì?”
” Ta cũng xuyên tới.” Thái giám trưng ra bộ mặt ủ rũ.
” Chao ôi, đồng chí ơi….” Đỗ Lôi Tư nhảy tới, lôi kéo tay của , nước mắt rưng rưng, ” Chúng ta đồng cảnh ngộ, chẳng qua số ta may mắn hơn mi chút, tốt xấu sao người ta cũng tròn vẹn hoàn toàn! Ta đọc nhiều tiểu thuyết xuyên , nhân vật của mi chính là vai xui xẻo nhất đấy, đàn ông chân chính bỗng dưng lại biến thành thái giám, có thể đây chính là ‘ gà bay trứng vỡ’ , ‘ củ cải đứt đầu….”
” cái quái gì vậy?” Kẻ đáng thương khẽ nhíu mày, hiểu tình huống gì xảy ra…
” Chao ôi…đàn ông có mỗi dục vọng nguyên thủy nhất lại bị ‘ đoạn’ ..” Đỗ Lôi Tư chấm chấm nước mắt đồng cảm, vỗ vỗ đầu vai người nọ hóa đá,buông tiếng thở dài ” Hỏi quân biết bao nhiêu sầu, tuyển nhà vừa vào Uân Cụp* lại rút lui về ~~!”
[* World Cup]
” Lại gì nữa đây?” Người nọ cứng ngắc mở miệng..
Đỗ Lôi Tư chìa ngón cái huơ huơ, bỗng nhiên gập đầu ngón tay xuống, trịnh trọng : ” có khả năng sút !”
Người nọ choáng váng ngã xuống đất, run rẩy giơ tay phải lên, ” Xin hỏi tiểu thư họ là gì?”
” Nữ tử Hán đại thê tử, đầu đội trời chân đạp đất, đổi tên ngồi đổi họ, họ Đỗ tên Lôi Tư!”
” Tên hay!” Người nọ lập cập từ dưới đất bò dậy, kìm lòng đặng mà vỗ tay bốp bốp, ” Đỗ Lôi Tư———- có thể khiến cho người đàn ông từ bình thường trở nên bất thường, lại tăng thêm nguy cơ rủi ro ngang ngửa thái giám—– tên hay!”
” Còn mi?”
” Mẫn Quân Dương, bác sĩ bệnh viện Hiệp Hòa thành phố N, bị tai nạn xe xuyên tới.”
” Chao ôi, hóa ra chúng ta những đồng hương mà còn đồng quê….”Xuyên đến nơi xa lạ lại gặp được đồng quê, còn gì quí hóa hơn nữa… Nước mắt tuôn xối xả, Đỗ Lôi Tư chỉ hận thể lập tức cùng kết nghĩa em cắt máu ăn thề, ” Chúng ta cùng xuyên, mi xuyên qua thành thái giám, còn ta xuyên tới thành công chúa, người so với người … là tức chết nhau mà! Nhưng cũng đừng có vì thế mà bị bóng ma tâm lý, mi chỉ kém đàn ông bình thường mỗi việc ‘ truyền giống ‘ thôi! Nghĩ mà xem, Tư Mã Thiên* người ta cũng như mi mà lại mạnh mẽ kiên cường biết bao.”
—
Tư Mã Thiên khóc, hét lớn: ” Các người cần phải lấy phương diện này của ta làm ví dụ có được hay hả?”
—-
Mẫn Quân Dương nhún nhún vai, ” hãy giữ lấy tư tưởng đó để mà xài.”
” Làm sao hả?” Đỗ Lôi Tư rất hài lòng với thái độ muốn lại thôi của , quyết truy đến cùng..
” Bởi vì là công chúa Kiến Ninh.”
Hai mắt Đỗ Lôi Tư sáng như đèn ne-on, bắt đầu xoắn mông nhảy múa trong phòng, sau khi đem vũ đạo của năm mươi sáu dân tộc Trung Hoa phá hủy lần triệt để, mới quay lại hỏi Mẫn Quân Dương hóa đá: ” Là công chúa Kiến Ninh gả cho Vi Tiểu Bảo trong < Lộc Đỉnh Ký> đó sao?”
” Chính ả.”
Đỗ Lôi Tư tiếp tục nhón chân múa điệu hồ thiên nga cho đến khi linh hồn Tchaikovsky* quỳ gối khóc lóc cầu nàng đừng nhảy nữa, Đỗ Lôi Tư mới đưa ra tư thế rất ‘cool’ kết thúc, lại hỏi: ” Thế Vi Tiểu Bảo của ta đâu?”
Mẫn Quân Dương rất hoài nghi trước khi đến đây Đỗ Lôi Tư chắc gì được gọi là Đỗ Lôi Tư mà có khi kêu Phù Dung tỷ tỷ* mới đúng.
” Ở thời đại này, Kiến Ninh bị Khang Hi gả cho con trai của Ngô Tam Quế, được năm điên điên dại dại, sau đó bị tống đến nơi này để chữa bệnh…. này, lại giở trò gì đó?”
Vạn niệm thành tro… Đỗ Lôi Tư ngã ngồi đất, cắn cắn chiếc khăn tay, nâng đôi mắt cá chết ầng ậng nước bắt đầu phối nhạc hòa vang lên khúc nhạc dạo ‘ Chàng là gió, thiếp là bụi ‘ hướng về phía Mẫn Quân Dương mà hát: ” Ta là người điên ~~ mi là thái giám ~~ người bại não ~~ kẻ chim ~~ ”
HẾt đoạn, khi khuôn mặt Mẫn Quân Dương đen thể đen hơn, Đỗ Lôi Tư mới lồm cồm bò dậy, phảng phất như thấu hiểu hồng trần sinh tử, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ tiếp tục: ” Cùng lứa bên trời lận đận, gặp nhau lọ phải quen nhau? Cuộc sống sau này sao vội qua mau, chỉ còn đôi ta tựa vai sát cánh, thời gian ngừng lại, huy hoàng rồi cũng mất , tại ta chẳng cầu chi, chỉ hi vọng….”
Nom cặp mắt ai oán nhìn mình, Mẫn Quân Dương nghĩ thầm, dù sao ở nơi này mình cũng quen biết người nào, làm thái giám rồi lại còn bị phái đến chiếu cố công chúa thần kinh…đời này đoán chừng khốn đốn trong cung này đến chết, nếu Đỗ Lôi Tư xuyên vào thân thể công chúa điên, mình cùng ta ở đây cũng đỡ tịch liêu biết mấy… Nghĩ được vậy, dịu dàng hỏi: ” hi vọng điều chi?”
” Hi vọng mi giống như Vi Tiểu Bảo, chỉ là thái giám giả ~~~ Hức hức ~~~ ” Dứt lời, Đỗ Lôi Tư che mặt khóc lớn.
trán Mẫn Quân Dương gân xanh giật giật, chỉ hận được bóp chết ả biết tốt xấu này. nhìn Đỗ Lôi Tư rất lâu, chẳng rằng cứ thế xoay người ra ngoài.
Đỗ Lôi Tư khóc xong, cuối cùng cũng miễn cưỡng chấp nhận số mệnh của mình, chẳng nửa lời, tìm tìm bới bới lục tung cả phòng, cố gắng vớt vát nốt số trang sức có giá trị đeo người cho đỡ tủi. trước khi nàng kịp nảy thêm ý tưởng mới thấy Mẫn Quân Dương vào, tay trái cầm dưa chuột, tay phải cầm cà rốt.
” Á———– Đỗ Lôi Tư mặt hoa biến sắc, sợ hãi chạy loạn cố tìm chỗ trốn, đoạn nấp sau cây cột, thò đầu ra nhìn đồ chơi tay . Quả dưa chuột vừa to vừa dài, cà rốt kia nom còn tạm tạm, nếu bị tên biến thái ép quá, ta đành chọn cà rốt vậy. Đỗ Lôi Tư lẩm bẩm tự an ủi, thất thân quan trọng, chỉ cần có chủ trương, thái giám tờ-rim, cà rốt cũng thành ‘hàng’!
Mẫn Quân Dương đặt dưa chuột và cà rốt xuống, móc từ trong tay áo ra con dao .
Đỗ Lôi Tư gai hết sống lưng, sợ ‘lái’ ra quần, bò từ sau cây cột bò ra, hai chân mềm nhũn lê đến bên cạnh Mẫn Quân Dương, ôm chặt đùi mếu máo: ” Đại ca, ta biết ngài bệnh hoạn, nhưng chúng ta có thể nhàng chút có được ?”
Mẫn Quân Dương vẫn lời, cầm lấy trái dưa leo xanh mơn mởn, Đỗ Lôi Tư thấy vậy bèn quát to tiếng, giữ chặt tay , ” Đại ca à ~~~ ngài nghe ta , ngài đem theo trái dưa chuột to như vậy, có thể dùng trái bé hơn được ?”
” hiệu quả.” Mẫn Quân Dương thấp giọng trả lời câu…
” Hóa ra là ngài có khẩu vị nặng…..” Đỗ Lôi Tư lần nữa mất hết hi vọng, tê liệt ngã xuống đất, oán trời oán đất oán cha oán mẹ, oán chính mình tự nhiên dở chứng bỏ nhà làm mợ gì… Durex cũng được, Đỗ Lôi Tư cũng xong, tốt xấu chi cũng là thương hiệu đẳng cấp quốc tế, oanh oanh liệt liệt vang vang dội dội! Nhìn xem, tại này, gặp phải kẻ lưỡng tính cùng đường dứt giậu, tay cầm dưa chuột kia là muốn thay thế cái gì chứ…. Dứt khoát nhắm mắt, Đỗ Lôi Tư nằm bệt ra đất dạng chân nằm tư thế chữ Đại Chữ Đại (大) —— Chao ôi, cuộc đời như bị hấp diêm ,chống cự ngả nghiêng chi bằng nằm yên mà tận hưởng!
Xuyên là dạng luân hồi ‘ Rếp’*, thái giám ‘hàng ‘ dùng dưa leo lên đỉnh!
Rape: cưỡng dâm.
—
Bỗng nhiên, có đồ gì đó lành lạnh dán lên mặt mình, Đỗ Lôi Tư thảng thốt, phát mặt có lát dưa chuột mỏng. lát, lát, lại lát…. Hóa ra Mẫn Quân Dương dùng dao thái mỏng dưa chuột đắp mặt cho nàng, chớ phải là…
” Trong cung có người nào coi trọng , có son phấn nhìn da thô ráp sần xì, dùng dưa chuột khả năng là có tác dụng.” Mẫn Quân Dương đỡ nàng dậy, phủi bụi bẩn bám quần áo cho nàng, Đỗ Lôi Tư cảm động nhưng quên hỏi: ” Thế còn cà rốt kia?”
” Ta nuôi mấy con thỏ dưới gầm giường của .” Mẫn Quân Dương nhìn nàng khinh bỉ, bổ sung thêm: ” Nếu cần để ta tìm củ to hơn đem tới.”
Đỗ Lôi Tư đời này chưa từng mất mặt đến thế, cuối cùng đành nhắm mắt giả chết…
----------------
- Đỗ Lôi Tư = Durex )
- Phù Dung tỷ tỷ : Ngôi sao mạng Phù Dung tỷ tỷ vốn chỉ nổi tiếng nhờ phô trương và những điệu nhảy "khó đỡ" trong làng giải trí Hoa ngữ. Thuộc hàng nổi tiếng nhưng bị chê thậm tệ vì ngoại hình béo và xấu. Cách đây năm, đột nhiên xuất trở lại và cực kỳ xinh đẹp.
giải thích đẹp lên là nhờ giảm cân. Nhưng thực tế cư dân mạng cho rằng, thay đổi nhiều thứ nữa mặt để có gương mặt hoàn hảo hơn.
Đứng đầu danh sách này, trang Cri cho rằng Phù Dung tỷ tỷ luôn có cách riêng để gây sốc trước ống kính. phủ nhận năm vừa qua là năm may mắn với Phù Dung.