1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chị nông hạnh phúc - Mê Lộ Đích Ban Ban (31)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      TÊN TRUYỆN: CHỊ NÔNG HẠNH PHÚC

      Tên gốc: Xuyên việt chi hạnh phúc nông gia phụ

      Tác giả: Mê Lộ Đích Ban Ban

      Convert: Tamquay - TTV

      Số chương: 86 + 4PN

      Editor: Trạch Mỗ

      Lịch post: 3c/tuần​

      Giới thiệu:

      Khuê mật tốt: Bà xem XX trông phong độ tuấn tú, thanh dật phi phàm hơn nữa lại có học vấn, sau này nếu tôi có thể gả cho ấy tốt.

      Ngô Hồng Nhi: Gầy như con gà con, có gì tốt, tôi cảm thấy như XX mới tốt đấy. Phỏng chừng khiêng hai trăm cân gạo cũng có vấn đề gì.

      Khuê mật tốt: Mắt có vấn đề hả, tai to mặt lớn tốt chỗ nào?

      Ngô Hồng Nhi: Gầy khô gầy đét tốt chỗ nào?

      Khuê mật tốt: ...

      Sau đó sau đó, Ngô Hồng Nhi dùng chứng minh, ánh mắt mình phải tốt bình thường.

      Nam chính thân cao tám thước có thừa, thể trạng cường tráng, vừa vặn chọt trúng điểm thích cực đoan của nữ chính.

      Tuy rằng là người mổ lợn, sau này thành nhà giàu nuôi lợn, vẫn là người mổ lợn như cũ, nhưng là ở trong mắt Ngô Hồng Nhi chính là tốt nhất.

      Đương nhiên ở trong lòng chàng mổ lợn, có gì có thể so sánh được với vợ mình, ngay cả em bé nhà bọn họ cũng phải xếp sau.
      Nội dung nhãn: thời đại kỳ duyên

      Tìm kiếm keyword: nhân vật chính: Ngô Hồng Nhi ┃ phối hợp diễn: Hồ Quốc Đống ┃ cái khác:....

      Ps:

      Truyện kể về gia đình nông thôn trong những năm đầu cải cách ở Trung Quốc

      Tình tiết bình bình, cơ mà Mỗ vẫn chọn bộ này bởi vì Mỗ chán cái bọn ' () nắm chặt nắm tay, quyết tâm phải thay đổi tất cả.....' lắm rồi.

      Truyện này được tác giả xếp vào hàng xuyên , nữ chính là thai xuyên , nhưng với trí nhớ ít ỏi kiếp trước, bạn đừng mong chị ấy có thể dựa vào kiến thức kiếp trước làm giàu.
      Hale205, Nhược Vân, Nhiên Nhiên5 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 1. Làm mai

      Tiếng chuông coong coong vang lên, mọi người vốn đều làm việc trong ruộng, có bộ phận thẳng lưng lên, nhưng là phần lớn vẫn vùi đầu làm việc vất vả, cảnh tượng như vậy bình thường là rất ít thấy, chẳng qua bây giờ là vụ gặt lúa mạch, mọi người đều nắm chặt hết thảy thời gian gặt gấp lương thực. Nông dân có kinh nghiệm đều biết, thời tiết tháng sáu này tựa như mặt trẻ con, chính xác được lúc nào trận mưa rào đến, lương thực năm của mọi người đều trồng cả ở bên trong.

      Trưởng thôn cũng là người có kinh nghiệm nhiều năm, biết sáu tháng cuối năm bà con có thể qua được thoải mái chút hay trông vào lúc này đây, bởi vậy bèn mở cuộc họp, trong khoảng thời gian gặt lúa mạch này mỗi ngày làm thêm giờ ghi thêm cho ba công điểm, nhiều, nhưng là cũng tương đương phần công điểm nửa ngày của người phụ nữ rồi, cho nên cho dù đến giờ tan tầm, nhưng là già trẻ lớn bé của thôn Bàn Đào vẫn như cũ nán lại ở dưới ruộng chuyển ổ. Mỗi nhà nhiều nhất cũng chỉ phái người trở về làm cơm trưa mà thôi.

      "Hồng Nhi, con về nấu cơm . Thời tiết này rất nóng, làm chút đồ mát mẻ là được." Mẹ của Ngô Hồng Nhi nhìn cái bụng hơi hơi có chút nhô ra của con dâu thứ ba, lại nhìn khuôn mặt bị phơi nắng đến đỏ bừng của con mình, ý nghĩ vốn định để cho nhà thằng Ba nhân dịp trở về nghỉ ngơi chút lại tiêu tan. Con nhà mình hai ngày nữa phải xem mặt, con bé da trắng, bị phơi đến đen nhẻm cũng tốt. Nhà lão Hồ ở trang An Bình tệ hơn nữa còn là chị dâu bà dắt mối cho, nếu phải ở mười làng tám thôn này Hồng Nhi nhà bọn họ cũng là nổi trội làm gì đến lượt.

      Chẳng qua mẹ Ngô cũng biết mình thiên vị, có thể dẫn tới quan hệ giữa con dâu và con khó xử, nhưng là bà sinh ra được ba đứa con trai mới có con này, hơn nữa Hồng Nhi từ đến lớn đều vô cùng hiểu chuyện, chỉ là bà ngay cả ông chồng và ba thằng con trai trong nhà cũng rất thương . Chẳng qua rốt cuộc cố kỵ tâm tư của con dâu thứ ba, cũng xót cháu trai trong bụng con dâu, xong câu đó bèn lại nhanh chóng thêm câu: "Thuận tiện rán quả trứng gà cho chị dâu con."

      "Vâng, " Ngô Hồng Nhi trả lời giòn giã, vội vàng làm xong công việc trong tay, vỗ vỗ đất người rồi trở về. Chẳng qua vừa mới được bao xa, bị Vương Lan phía sau gọi lại, "Hồng Nhi, chờ chút, chúng ta cùng nhau trở về."

      "Ai u bà chậm chút, cẩn thận bụng." Ngô Hồng Nhi thấy Vương Lan hơi nhanh, vội vàng quay lại hai bước đỡ ấy, bởi vì gặt lúa mạch mặt đất khó tránh khỏi bằng phẳng, Vương Lan có bầu năm tháng, giờ nếu như vấp ngã cái phải là đùa giỡn.

      " sao, tôi vững chắc lắm đấy." Vương Lan cúi đầu cười sau đó .

      Vương Lan và Ngô Hồng Nhi ở gần nhà nhau, từ chơi cùng cho đến lớn, cho nên quan hệ rất thân thiết. Hai chị em cười cười được nửa đường."Hồng Nhi, nghe mẹ tôi mẹ bà muốn làm mối nhà chồng cho bà rồi?" Mắt thấy sắp về đến nhà, Vương Lan đột nhiên đến gần bên tai Ngô Hồng Nhi .

      đến chuyện này, cho dù Ngô Hồng Nhi bình thường đủ lanh lẹ, cũng có chút ngượng ngùng, mặt phủ lên chút đỏ ửng nhàn nhạt. tới kể từ sau khi tròn mười tám, bắt đầu lục tục có người giới thiệu nhà chồng cho . Chẳng qua cha mẹ muốn gả con sớm như vậy, đợi đến năm nay tròn hai mươi mới lộ ra ý muốn tìm nhà chồng ra ngoài.

      Lần này giới thiệu nhà họ Hồ gia là bác giới thiệu, bác chính là người trang An Bình, người muốn giới thiệu cho Ngô Hồng Nhi còn là cháu họ nội của bà. Cha Hồ là phụ trách nuôi lợn ở đội sản xuất, người có tay nghề mổ lợn lão luyện, bình thường lợn và các thứ đội sản xuất mổ đều là ông làm. Bởi vậy cuộc sống của nhà họ Hồ trôi qua rất tồi.

      Chẳng qua điều kiện nhà họ Hồ tệ phải nguyên nhân căn bản mẹ Ngô Hồng Nhi vừa ý, mẹ coi trọng nhất điểm của nhà họ Hồ chính là nhà họ Hồ chỉ có đứa con trai, cũng chính là Hồ Quốc Đống muốn xem mắt với Ngô Hồng Nhi lần này. Mẹ của Hồ Quốc Đống tuy rằng rất mắn đẻ, nhưng là sinh loạt con mới sinh được đứa con trai. tại năm người con của nhà họ Hồ đều gả ra ngoài, gả cho gia đình cũng tệ. Hoàn toàn cần đến nhà mẹ đẻ giúp đỡ, tại nhà họ Hồ cũng chỉ có ba nhân khẩu mà thôi.

      có chị em dâu, cần chung đụng cùng em chồng, còn có năm chị giúp đỡ cuộc sống sau này biết có bao nhiêu bớt lo. ai có thể biết hơn mẹ của Ngô Hồng Nhi khổ sở của gia đình nhiều chị em dâu. Hồi đó khi bà vừa gả tới đây, bên có chị dâu, phía dưới có em dâu và chồng chưa lấy chồng, khi đó cuộc sống lại khó khăn, vì miếng ăn cũng muốn đánh vỡ đầu, khi đó trong nhà có chút lương thực phải giấu ở trong cái hốc đào dưới giường gạch trong nhà, cả ngày nằm ở bên ngủ mới yên tâm. Bởi vậy con nhà mình dù như thế nào bà cũng thể lại để cho con bé chịu khổ như thế.

      Nhưng mà tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng là ở nông thôn nhà ai cũng kiên nhẫn tìm những nhà đơn dòng kia, xảy ra chuyện ngay cả người giúp đỡ cũng có. Nhà họ Hồ vừa lúc cào trúng chỗ ngứa của mẹ Ngô, Hồ Quốc Đống mặc dù em ruột, nhưng là em con bác con chú cũng ít.

      Ngẫm lại những phân tích của mẹ cho , lại cân nhắc lời bác Hồ Quốc Đống lớn lên đẹp trai, lại học tay nghề nuôi lợn, mổ lợn của cha, tại bắt đầu nhận ca của cha rồi, liền có chút ngượng ngùng gật gật đầu với Vương Lan, thuận tiện chút tình huống của nhà họ Hồ với ấy.

      Chẳng qua Ngô Hồng Nhi cảm thấy gia đình này tệ, nhưng là Vương Lan hiển nhiên cho là như vậy, "Còn tưởng rằng gia đình tốt cỡ nào chứ, còn phải là nhà mổ lợn. Hồng Nhi bà còn nhớ Hứa Thành tôi từng với bà , bây giờ ta còn nhớ thương bà đó. Mùa đông năm ngoái cũng khôi phục thi đại học, đợt thi đại học mùa hè năm nay ta cũng tham gia, Đỗ Quân năm ngoái ta thi đỗ thuần túy là ngoài ý muốn, lần này nhất định là ổn thỏa, bà nếu là gả cho ta sau này là người thành phố, bà hơn người mổ lợn kia?"

      Hứa Thành Vương Lan tới này là thanh niên trí thức ở thôn bên cạnh, là đồng hương của Đỗ Quân chồng của Vương Lan. Khi Đỗ Quân và Vương Lan kết hôn Hứa Thành cũng tới tham gia hôn lễ, bởi vậy gặp Ngô Hồng Nhi. Ngô Hồng Nhi khá đẹp da lại trắng, Hứa Thành liếc mắt cái nhìn vào trong mắt, bởi vậy bèn nhờ Vương Lan hộ chút.

      Chẳng qua khi đó Ngô Hồng Nhi cảm thấy, Hứa Thành tuy rằng thanh tú hơn người trong thôn chút, chuyện cũng nho nhã hơn, nhưng là bằng cái cơ thể kia chỉ sợ ngay cả túi lúa mạch cũng mang được kia, giống như là người biết làm việc. Chồng của Vương Lan phải là như vậy, tuy rằng hai người kết hôn, bây giờ Vương Lan cũng mang thai, nhưng là vẫn ở tại nhà mẹ đẻ, toàn dựa vào người nhà mẹ đẻ trợ cấp. Vương Lan to bụng mà vẫn phải ra đồng nhặt bông mạch còn phải là bởi vì Đỗ Quân muốn tham gia thi đại học, cả ngày ở nhà ôn tập làm, trong nhà ngoài nhà toàn phải dựa vào mình ấy lo liệu. Cha mẹ ấy tuy rằng xót ấy, nhưng là mấy chị dâu kia của ấy phải là dễ trêu.

      Lại nồi nào úp vung nấy, Ngô Hồng Nhi mặc dù học đến tốt nghiệp trung học cơ sở, nhưng là tuyệt đối đạt được trình độ có thể tham gia thi đại học. Hứa Thành thích chỉ là thích mặt mà thôi, nếu ta lên đại học trở về thành phố, dân quê như mình nhất định bị người xem thường. Nếu như ta thi đỗ đại học cũng trở về thành phố được, bằng cơ thể như con gà con kia, ngay cả túi lúa mạch cũng xách nổi, cuộc sống sau này cũng đừng qua nổi.

      ra Ngô Hồng Nhi rất hiểu Vương Lan, lúc trước vì sao lòng dạ muốn gả cho Đỗ Quân, ra Đỗ Quân dáng vẻ cũng chỉ như vậy, gầy đét xì mo. Cha của Vương Lan là đội trưởng đội ba của bọn họ, ở trong thôn danh vọng thấp, Vương Lan lớn lên cũng đẹp, lúc trước người tới cửa cầu hôn còn chỉ có nhiều hơn chứ kém Ngô Hồng Nhi. Nhưng là ấy cứ thích cái loại lớn lên khó coi như Đỗ Quân, lúc trước làm cho cha Ngô tức đến muốn đánh rồi, nhưng là vẫn thể làm cho ấy thay đổi tâm ý.

      Rốt cuộc cha mẹ lay chuyển được con cái, mùa hè năm ngoái Vương Lan kết hôn cùng Đỗ Quân. Mà Đỗ Quân, từ năm ngoái bắt đầu khôi phục thi đại học, vẫn rúc ở nhà đọc sách, mặc dù lần đầu tiên thi đại học thi đỗ, nhưng là tinh thần của ta chẳng những giảm, ngược lại càng thêm điên cuồng . Đàn ông toàn dựa vào đàn bà nuôi sống như vậy, Ngô Hồng Nhi đúng là chướng mắt từ tận đáy lòng.

      "Tôi đâu có xứng đôi với người ta, lại mẹ tôi quản rất nghiêm, nếu biết chuyện này thế nào cũng phải đánh gãy chân tôi cho coi, lần sau bà cũng đừng có nhắc lại những chuyện này nữa." Trong lòng suy nghĩ ngổn ngang, nhưng là Ngô Hồng Nhi vẫn là cố kỵ tình bạn với Vương Lan, muốn bởi vì chuyện này tổn thương hòa khí bèn tìm lý do từ chối . "Được rồi, tôi phải vội về nhà nấu cơm rồi, người trong nhà đều còn chờ đấy. Bà cũng mau mau về ." xong câu đó, Ngô Hồng Nhi chạy nhanh như làn khói.

      "Này, Hồng Nhi" thấy Ngô Hồng Nhi chạy nhanh như tặc, Vương Lan thầm trách con ranh này biết tốt xấu, sau này có lúc phải hối hận, sau đó đỡ eo cũng vào cửa nhà. Tuy rằng cố kỵ mang thai, đội sản xuất sắp xếp cho đều là việc nhàng, chính là nhặt bông mạch ở phía sau, nhưng là tiếp tục thời gian dài như vậy cũng mệt mỏi hỏng rồi.
      Last edited: 10/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 2. khéo tay

      Bởi vì đường trì hoãn thời gian ngắn với Vương Lan, sau khi về đến nhà Ngô Hồng Nhi nhanh chóng rửa tay nấu cơm. Trong nhà nhiều người, ba người trai đều cưới vợ, thằng đầu nhà cả bây giờ bảy tuổi rồi, thằng hai cũng ba tuổi. Con nhà hai năm nay năm tuổi. Chỉ có ba tuổi còn hơn chút, mùa xuân năm ngoái kết hôn, qua mấy tháng nữa lập tức cũng được làm cha rồi.

      Cha mẹ nhà họ Ngô đều là người thông suốt, con trai vừa kết hôn là tách hộ luôn, bọn họ ở cùng ba, ra tại cũng có gì để chia, mọi người đều là kiếm công điểm, có trứng gà cũng phải tích cóp bán lấy tiền, lúc trước hai trai Ngô Hồng Nhi phân ra ngoài cũng chỉ là mỗi người căn nhà , cái khác gần như có. Chỉ như vậy trong tay hai cụ cũng chẳng còn lại gì.

      Hai cụ nhà họ Ngô bây giờ mới ngoài năm mươi, làm việc cũng chẳng thua kém người trẻ tuổi. Cha Ngô mỗi ngày cũng là ổn định mười công điểm, so với số người tuổi trẻ nào đó còn lợi hại hơn, mẹ Ngô mặc dù kém hơn chút nhưng là mỗi ngày kiếm sáu bảy công điểm cũng là rất bình thường, hơn nữa còn có Ngô Hồng Nhi. Cho nên cho dù tách hộ, cả, hai nhà họ Ngô vẫn là thường xuyên mang theo vợ con đến nhà cũ ăn cơm. ra cũng khác biệt gì so với tách hộ.

      Vụ mùa bây giờ cũng ngoại lệ, chỉ là người lớn có chín miệng ăn, lại còn có ba đứa đấy. Rán nồi lớn bánh bột ngô cũng đủ ăn. Lưu loát rán bánh bột ngô xong, lại nấu chút cháo, Ngô Hồng Nhi lại bắt đầu làm rau.

      Ở nông thôn đều có đất phần trăm, là chia theo đầu người, mỗi người nhiều ít mỗi người phần. Nhà họ Ngô nhân khẩu nhiều, ước chừng được chia hơn mẫu. Mảnh đất lớn như vậy đương nhiên nỡ dùng để trồng rau, đều trồng lương thực lên. Bởi vì chăm sóc tỉ mỉ nên cũng kém lương thực ngoài ruộng tử tế.

      Ở nông thôn đều có sân vườn lớn, trong vườn được xới mấy luống rau trồng rau ngay ngắn chỉnh tề, ngay cả cổng nhà cũng trồng các loại rau xanh như dây mướp, bí đỏ. Ở nông thôn mọi người đều như vậy ai cũng ai đúng.

      Nhìn chút rau dưa trong nhà có, Ngô Hồng Nhi hái được nắm đỗ đũa, lại hái được chút dưa chuột và ớt xanh. Dưa chuột, ớt làm món rau trộn, đám ớt này nhà bọn họ là mẹ Ngô đặc biệt tìm người xin hạt giống, chỉ thả vào chút vô cùng cay. Đỗ đũa là dùng mỡ lợn và khoai tây trong nhà cùng xào thành món, tuy mẹ bảo làm thanh đạm chút, nhưng là bây giờ chính là thời gian gặt lúa mạch, đều là dùng hết sức lực ăn chút thức ăn mặn cũng được. Trong nhà trái lại có thịt muối và lạp xưởng hun khói từ năm ngoái, chẳng qua năm toàn bộ trông vào chút đồ này làm đồ ăn mặn đó, Ngô Hồng Nhi cũng nỡ ngày hai bữa đều ăn cái này, chỉ định buổi tối cắt miếng thịt muối làm đồ ăn, giữa trưa chỉ dùng chút mỡ lợn.

      Xào rau xong thấy trời còn muộn, Ngô Hồng Nhi cuối cùng cũng thở phào nhõm. Đừng nhìn món ăn làm nhiều, nhưng là chịu đựng nổi số lượng nhiều, mình làm xong cũng phải nhõm như vậy. Nhớ tới mẹ dặn dò, Ngô Hồng Nhi lại lấy tí xíu mỡ lợn làm quả trứng gà rán cho chị dâu ba của . Nghĩ tới nghĩ lui lại lấy ra quả trứng gà, thả vào trong bát quấy đều sau đó chia ra vào ba bát, lợi dụng tàn lửa làm ba phần canh trứng gà.

      Thừa dịp thời gian này lại vớt chút dưa muối ra, dưa muối này còn là làm từ mùa thu năm ngoái, hương vị rất đậm, người nhà họ Ngô đều thích ăn cay, lúc trước khi Ngô Hồng Nhi và mẹ muối dưa tất cả đều là làm vị cay, mấy trai cầm nhúp dưa muối là có thể ăn cái bánh bột ngô.

      Bày món ăn lên bàn canh trứng gà cũng xong rồi. Bây giờ trời nóng nực sợ nguội, Ngô Hồng Nhi dứt khoát bưng bánh bột ngô và đồ ăn ra ngoài đặt ở bàn nhà chính, chờ người nhà trở về ăn cơm.

      vừa bưng thức ăn lên bàn chưa đầy lát, nghe thấy tiếng của ba cháu : " ơi, chúng con về."

      Thấy cháu đầu nhà cả Ngô Đông tay dắt em trai Ngô Tây, tay xách cái giỏ, bên cạnh còn theo Ngô Nam mới năm tuổi nhà hai , trong tay nhóc Ngô Nam cũng xách cái giỏ chẳng qua thằng hơn Ngô Đông hai tuổi, vốn xách cái giỏ khó khăn, tại bên trong có chút bông mạch tăng thêm trọng lượng, thằng bé gần như là lôi .

      " ơi xem bọn con nhặt được nhiều ?" Nhóc Ngô Nam vừa thấy Ngô Hồng Nhi ra vội vàng hiến vật quý. Lúc thu lúa mạch ở trong ruộng có số bông mạch rất bình thường, sau khi đội sản xuất thu xong lúa mạch loại tốt cũng tổ chức người mót, chẳng qua bây giờ trẻ con cũng nhặt chút, đại đội cơ bản cũng chỉ là mở con mắt nhắm con mắt, suy cho cùng trẻ con cũng nhặt được bao nhiêu. Nhưng là người lớn muốn nhặt trong đại đội thể cho phép rồi, nếu là để vào mấy năm trước đây cũng phải bị phải nặng.

      Thấy ba đứa trẻ đứa nào cũng như con mèo hoa , Ngô Hồng Nhi nhanh chóng múc chậu nước phơi ở trong sân, cho ba đứa trẻ tắm rửa. tại mặt trời mạnh, nước nóng ấm cho trẻ con dùng vừa vặn. tại trẻ con đều nuôi qua loa, cánh người lớn đều bận rộn làm sao có thời giờ trông trẻ con, cơ bản nhà ai cũng là thằng cả trông thằng hai, thằng hai dắt thằng ba lớn lên thế đó.

      Ba cháu này Ngô Hồng Nhi cũng thường xuyên hỗ trợ trông nom, cho nên chăm sóc trẻ con hết sức quen tay hay việc, chỉ chốc lát sau tắm rửa sạch cho ba đứa trẻ. Bưng ba bát canh trứng ra, ý bảo bọn họ mau ăn.

      Về phần vội vàng để bông mạch ba đứa trẻ mót được phơi ở dưới ánh mặt trời, nơi đó chút rồi, đều là ba đứa này mót được những ngày qua.

      Canh trứng nhiều, lâu sau ba đứa ăn xong rồi, Ngô Hồng Nhi dọn bát, nhìn ba đứa bọn họ cái : "Biết như thế nào chứ?"

      Ba đứa đồng loạt bụm tay lên miệng : "Chúng con có ăn canh trứng, cái gì cũng chưa ăn."

      Thấy ba đứa trẻ lanh lợi như vậy, Ngô Hồng Nhi nhịn được lần lượt xoa xoa đầu của bọn họ. Cũng phải muốn cho ba đứa trẻ ăn mảnh, nhưng là chị dâu ba của cái gì cũng tốt chỉ là có chút hay so bì tị nạnh, nếu là biết thỉnh thoảng nấu canh trứng cho mấy đứa trẻ ăn còn biết giày vò như thế nào đâu, bây giờ chỉ nghĩ chờ chị dâu ba sinh con tốt rồi, khi đó chị ấy cũng thể so đo với mấy thằng cu tóc để chỏm này.

      Ba đứa trẻ trở về đầy lát, người trong nhà trở về cả. Ăn cơm y như đánh giặc, để lại Ngô Hồng Nhi và Trần Hương Chi mang thai ở nhà thu dọn.

      Hôm nay Trần Hương Chi làm việc ở ngoài đồng cả buổi sáng hiển nhiên là mệt rồi, sắc mặt cũng có chút khó coi, như thế Ngô Hồng Nhi đâu còn dám để cho ấy hỗ trợ, mình rửa sạch bát đũa, Trần Hương Chi nghỉ ngơi lát sắc mặt cũng khá được chút, hai cũng vội vàng trở lại ruộng. Bây giờ lúa mạch gần như thu xong rồi, cũng chỉ là bận rộn thêm mấy ngày nữa, về sau lại muốn ngày kiếm được nhiều công điểm như vậy cũng có cơ hội, cho nên cho dù Trần Hương Chi có hơi mệt, nhưng là vẫn phải cắn răng kiên trì. Về phần ba đứa trẻ bọn họ sức sống mạnh, ăn cơm xong là theo đám người lớn ra ruộng tiếp tục nhặt bông mạch. Bà nội , lúa mạch mót được đều làm bánh rau hẹ hộp cho bọn họ ăn.

      Lại là bận rộn chừng mấy ngày, cuối cùng lúa mì cũng thu xong, ngô cũng trồng lên, mọi người cuối cùng mới có thể thở ra hơi. Ngô Hồng Nhi mặc dù được mẹ thiên vị che chở, thời gian nóng nhất gần như đều ra ruộng, nhưng là mặt cũng bị phơi đen tầng, có chỗ còn nứt toác da.

      Con trẻ đều thích đẹp, hơn nữa mắt thấy phải xem mắt rồi, Ngô Hồng Nhi bèn lén dùng nước vo gạo rửa mặt, ra dưa chuột lát cũng được, nhưng là đồ ăn trong nhà đều quý báu, đâu thể để cho lãng phí. Chỉ có thể dùng nước vo gạo dùng tạm. Chẳng qua hiệu quả của nước vo gạo cũng kém, rửa vài ngày chỗ nứt da mặt cuối cùng cũng xẹp xuống.

      Mẹ Ngô cũng là hiểu con nhà mình, từ nhiều mưu ma chước quỷ, cái khác dưa muối kia nhà mình chính là được chơi đùa ra được, còn đừng thực ăn ngon hơn của nhà người ta vài phần, dứt khoát cũng là kệ lăn qua lăn lại, nước vo gạo mà thôi, dù sao cũng lãng phí thứ gì.

      Mẹ Ngô chỉ là cho rằng con nhà mình thông minh, ra bà biết con này nhà mình là hàng xuyên. Ngô Hồng Nhi là thai xuyên điển hình, khi còn trí nhớ của đời trước đầy đủ, chỉ là nhảy ra chút đứt quãng, khi đó còn , biết đây là thế nào nên khóc cả ngày, cũng giày vò người trong nhà ít.

      Đại khái là năm mười tuổi, có lần Ngô Hồng Nhi chơi ở bên ngoài cẩn thận đụng đầu vào tảng đá, như vậy trí nhớ của mới đầy đủ. ra đời trước của rất đơn giản, vừa ra đời bị bệnh viện kết án tử hình, kết luận sống quá hai mươi tuổi. Bệnh của hệ thống miễn dịch, hơi tí vi khuẩn là đòi mạng . là đứa con đầu tiên của cha mẹ, điều kiện gia đình cũng tốt, vẫn chăm sóc cẩn thận từng li từng tí, lúc này mới chật vật nuôi đến mười lăm tuổi. Nhưng là mười lăm tuổi trừ bệnh viện những chỗ khác gần như đều chưa từng , cả người cũng bởi vì tật bệnh mà gầy như bộ xương di dộng. Sau này có lẽ là em trai sinh ra có lẽ là cha mẹ của cả ngày sống cẩn thận từng li từng tí như vậy mệt mỏi rồi, năm mười sáu tuổi trong nhà bỏ qua trị liệu cho , mà cũng như lời dự đoán của bác sĩ sống quá hai mươi tuổi, vào năm mười tám tuổi mất sinh mạng.

      Tuy rằng sống nhiều hơn người khác mười tám năm, nhưng là đời trước Ngô Hồng Nhi gần như là tờ giấy trắng, những kiến thức biết cũng chỉ là đọc trong sách. ra trong nhà những loại sách hao phí tinh thần cho xem nhiều lắm, có thể đọc được ít tạp ký sinh hoạt mà thôi, cho nên bây giờ trừ có ít tri thức thuộc về thời đại này ra, cái khác gì đều có, thậm chí ngay cả học cũng chỉ học được đến trung học cơ sở.

      Đời trước mang đến cho nhiều, nhưng là ở phương diện khác lại đúng là mang đến cho khác biệt. Nhất là ở phương diện thẩm mỹ, bởi vì nguyên nhân đời trước sinh bệnh suốt, đối với người cường tráng có chút thiên vị mù quáng, ở trong mắt cường tráng mới là đẹp, về phần Hứa Thành mảnh khảnh tuấn dật tác phong nhanh nhẹn ở trong mắt xa xa đẹp bằng mấy trai làm việc ở ngoài đồng cả ngày. Nếu như Vương Lan biết nghĩ như vậy chỉ sợ phải hộc máu rồi.
      Last edited: 10/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 3. Xem mắt

      Vết nứt da mặt Ngô Hồng Nhi xẹp xuống đến vài ngày, bác tới cửa rồi. quyết định ngày xem mắt, là vào buổi chiều ngày mai.

      Vừa nghe thời gian gấp gáp như vậy, mẹ Ngô có chút nóng nảy: "Chị dâu, sao lại vội vã như vậy, chị xem vết phơi đen mặt con cún còn chưa bớt đâu, em còn định hai ngày này làm bộ quần áo cho con bé mặc, con bé này năm nay lại cao thêm, quần áo cũng có chút ngắn rồi."

      Cuộc sống bây giờ khó khăn, rất nhiều đồ đều là bằng phiếu cung ứng, đương nhiên cho dù phiếu cũng chỉ cung cấp cho người thành phố, người nông thôn ngay cả tấm phiếu cũng rất khó kiếm đến tay. Muốn lấy chút phiếu vải cũng phải luân phiên nhau, còn có cái phải lấy tiền mua nữa cơ. Bởi vậy làm bộ quần áo cũng là rất dễ dàng. Mọi người đều là mới ba năm cũ ba năm, chắp chắp vá vá lại ba năm. Cho dù là Ngô Hồng Nhi ở nhà hết sức được cưng chiều, hai bộ quần áo mặc bây giờ cũng là làm từ hai năm trước.

      Con mười bảy mười tám tuổi chính là thời điểm phát triển, hai năm qua Ngô Hồng Nhi cũng cao lên năm centimet, tuy rằng rất khéo tay nối chút đăng ten ở dưới quần áo, nhìn qua cũng là đẹp mắt. Nhưng là mẹ Ngô vẫn là cắn răng muốn cắt chút vải làm bộ quần áo cho con mặc.

      Con lớn ở nông thôn thịnh hành tự do đương, thậm chí xem mắt nhiều còn có thể bị người , bằng hai năm trước mẹ Ngô cũng chối từ mấy nhà tới cửa làm mai.

      Nhà họ Hồ lần này chỗ nào cũng vừa ý mẹ Ngô, lại là bác của Hồng Nhi giới thiệu, tới bác còn là cùng tộc với nhà họ Hồ, Hồng Nhi nhà bọn họ lại là cháu ruột, làm sao người làm bác này cũng thể trơ mắt nhìn cháu nhảy vào hố lửa. Cho nên mẹ Ngô đối với lần xem mắt này vô cùng coi trọng, cái gì cũng tính toán ổn thỏa , ai biết chị dâu bà đến làm rối loạn kế hoạch của bà.

      Bà cũng từng có thời tuổi trẻ, đám người trẻ tuổi nghĩ gì bà cũng biết, ai thích xinh đẹp. phải bà khoe khoang, con nhà bọn họ ở mười làng tám thôn này cũng là nổi trội, nhưng là chính vì vậy bà mới càng muốn ăn diện cho chút. Mẹ Ngô lòng dạ cao, nếu là con nhà mình bằng lòng thôi, nếu là nhà họ Hồ bằng lòng bà lại chịu được.

      Hồ Xuân Hoa và em dâu này qua lại cả đời rồi, chút tâm tư nho kia của bà ấy vừa nhìn là biết. Bà cũng là người làm mẹ, phần tấm lòng người mẹ này cũng có thể hiểu được. Lại con bé Hồng Nhi này quả là đứa bé ngoan, xinh đẹp cũng giỏi giang, như thế nào cũng để cho bà mối là bà xấu hổ. Hơn nữa lần này là nhà họ Hồ tìm bà trước, làm sao bởi vì con rám đen chút, làm quần áo mới là bằng lòng chứ, em dâu này của bà thuần túy chính là quan tâm bị loạn.

      "Thím yên tâm, Hồng Nhi nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, đám con mười làng tám thôn này cũng mấy đứa có thể so sánh được. Lại Hồng Nhi của chúng ta khéo tay, thêm tầng viền quần áo lộ ra vẻ vừa xinh đẹp lại hào phóng, khác quần áo mới. em chú bác tôi bên kia cũng là sốt ruột, sợ tốt như vậy để cho người khác giành trước." Hồ Xuân Hoa vốn miệng lưỡi lưu loát, bà như vậy, tâm lý sốt ruột của mẹ Ngô cũng dịu xuống vài phần, ngẫm lại cũng là con nông thôn phải đều là kiểu này sao, vừa thu xong lúa mạch, nếu là đen chừng người ta còn tưởng rằng là lười đó. Hơn nữa Hồ Xuân Hoa khen Ngô Hồng Nhi đến trời có dưới đất , trong lòng bà vừa cao hứng cũng ưng thuận vụ này luôn.

      Hai người thương lượng xong, ba giờ chiều mai, để cho hai đứa gặp mặt ngay tại nhà Hồ Xuân Hoa. Đương nhiên lúc chuyện này, Ngô Hồng Nhi là ở bên cạnh. Đây đều là chuyện của người lớn, cũng ngại nghe, chẳng qua thấy bác đến nhà, cũng là biết đại khái là chuyện gì.

      Quả nhiên buổi tối lúc ăn cơm, mẹ thời gian gặp nhau cho biết. Cha Ngô và ba trai của Ngô Hồng Nhi cũng tỏ ý ngày mai muốn ở lại quan sát cho em chút, kết quả bị mẹ Ngô quở trách trận: "Ngày mai ba người các còn phải nộp thuế nông nghiệp giúp đội đấy, có cha mày và mẹ ở đó là được, lại còn có vợ của các mà, ba ông lớn các xía vào làm gì." Lúc này hiến lương thực là việc tốt, nộp thuế nông nghiệp lại gọi lương thực quang vinh. ra ngoài ngày chỉ có thể có thể kiếm được công điểm, giữa trưa còn có thể ăn bữa ngon, thậm chí số thằng cu mười bảy mười tám len lén lấy chút lúa mạch quán cơm đổi bánh bao ăn, bị trưởng thôn nhìn thấy nhiều nhất là đá mấy phát. Nếu là thuận lợi còn có thể lái được chiếc máy kéo kia của đội, đây chính là vô cùng khó có được, trưởng thôn đối với chiếc máy kéo kia coàn hầu hạ tỉ mỉ hơn cả tổ tông, dễ dàng chịu để cho người khác chạm vào.

      Việc tốt như vậy đám trẻ trâu trong thôn quả thực cũng muốn đánh vỡ đầu rồi, trong thôn có cách nào chỉ có thể lần lượt thay phiên, ngày mai vừa lúc đến lượt ba em nhà họ Ngô.

      Thấy mẹ Ngô như vậy, ba em nhà họ Ngô đều muốn phản bác, dù sao kiếm công điểm mặc dù quan trọng, nhưng là xem mặt em rể quan trọng hơn mà, lại bọn họ lớn như vậy rồi cũng thiếu bữa cơm trưa kia. Nhưng là thấy mặt mẹ Ngô là cho phép bọn họ nghi ngờ nên đành yên, cũng là việc xem mắt này chưa từng có mấy lập gia đình theo xía vào, đương nhiên ngoại trừ cha Ngô, cha ruột xem vài lần về tình về lý cũng là có thể tha thứ.

      Ăn cơm tùm lum tùm la, mình Ngô Hồng Nhi trở về nhà, trong lòng có chút rối bời, tuy rằng bình thường đủ lanh lẹ nhưng là việc xem mắt này, đúng là “đại nương lên kiệu lần đầu”, cũng biết Hồ Quốc Đống là người như thế nào. Cha mẹ có dễ chung đụng hay .

      Cứ suy nghĩ lộn xộn như vậy, qua rất lâu mới mơ mơ màng màng mà ngủ. Vừa rạng sáng ngày hôm sau nhớ tới chuyện buổi chiều phải xem mắt, còn đặc biệt làm cái mặt nạ dưa chuột xa xỉ. Mẹ Ngô khó được lãng phí đồ.

      Hơn hai giờ chiều, hai vợ chồng nhà họ Ngô mang theo ba chị dâu của Ngô Hồng Nhi đến nhà Hồ Xuân Hoa, bọn họ phải xem người trước, chỉ có hài lòng cả, mới có thể để cho hai đứa gặp mặt.

      Trong nhà có ai, chỉ có mình Ngô Hồng Nhi ở nhà trông ba cháu , trong lòng hơi sốt ruột, ngắn ngủi nửa giờ mà như qua ngày. Cũng may mấy chị dâu rất nhanh trở về rồi, thấy dáng vẻ yên lòng kia của Ngô Hồng Nhi, chị dâu cả của cười : "Mau, Hồng Nhi, đều ở nhà bác chúng ta chờ em đấy." Đây chính là Hồ Quốc Đống vào mắt mọi người nhà họ Ngô, nếu hai đứa có ý kiến, việc hôn nhân này cũng hoàn thành quá nửa rồi.

      Nhà Hồ Xuân Hoa cách nhà Ngô Hồng Nhi xa, cũng chỉ cách ngõ , chị dâu cả của Ngô Hồng Nhi thấy em chồng hơi đỏ mặt, hiển nhiên là ngượng ngùng, bèn lặng lẽ : "Yên tâm, là đứa tốt, xứng đôi với Hồng Nhi của chúng ta." Nhưng mà chị cũng chỉ kịp câu, đến rồi.

      "Ôi chao, Hồng Nhi của chúng ta tới rồi, mau vào." Thấy Ngô Hồng Nhi đến, Hồ Xuân Hoa vội vàng gọi. Ngô Hồng Nhi cảm thấy tiếng của bác đúng là to, trước đây đúng là nhìn ra.

      Chẳng qua vẫn là tới, lần lượt chào hỏi người Hồ Xuân Hoa giới thiệu. Nhà họ Hồ theo tới là bác , thím và hai chị của Hồ Quốc Đống. bàn còn bày hạt dưa và kẹo hiển nhiên cũng là đàn trai mang đến. Xem ra thành ý của đàn trai có đủ, việc xem mắt này tuy rằng tập tục xưa nay là như thế, nhưng là bây giờ cung cấp khó khăn như vậy, rất nhiều gia đình cũng chỉ là mang chút ít các loại như lạc nhà mình tự rang, có rất ít mang kẹo.

      Mấy người nhà họ Hồ Ngô Hồng Nhi nhìn cũng tệ lắm, ít nhất hai chị của Hồ Quốc Đống nhìn rất ôn hòa, thấy cứ cười híp mắt suốt. Về phần Hồ Quốc Đống dám nhìn kỹ, bao nhiêu người như vậy nếu dán mắt nhìn chằm chằm vào người ta, bị này dè dặt. Chẳng qua nhìn trông cũng tệ lắm, ít nhất còn ưa nhìn hơn mấy trai .
      Last edited: 10/5/16

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen hay.ung ho ban.co len nha mong chuong moi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :