1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Thần - Đào Đào Nhất Luân (Cổ đại, Siêu Hài - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieunai691993

      tieunai691993 Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      47
      Hay tóa... còn hai chương nuexa là hết rồi....
      Cảm thấy tiểu hoàng đế đúng là đại boss, giả trư ăn thịt thỏ.... nhưng dù có lợi hại cỡ nào, cũng chỉ là vai vụ làm nền thoi... tác giả vẫn nghiêng về vai chính, hé hé... nên 2 chương cuối rất hấp dẫn đây.... hehe

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆Chương 19: Cừu Kính Hiên
      Edit: nhinguyen


      Chuông báo tang vang vọng Thịnh Kinh.

      Từ khi Đại Kiền khai quốc tới nay có hơn hai trăm năm, theo như quy định của tổ tông đặt ra, hoàng đế băng hà, gõ chuông tang tám mươi mốt lần, Đế hậu hoăng thệ gõ chuông bảy mươi hai lần. Tin tức Thái hậu hoăng thệ giống như lửa cháy, càng lan càng xa, bắt đầu từ Tử Cấm thành truyền đến mỗi ngóc ngách trong Thịnh Kinh. Và truyền tới phủ Uy Viễn tướng quân chỉ trong canh giờ.

      Khi đó, Hạng Tuế Chiêm dạy Chứ Quỳ viết chữ, bàn tay lớn nắm tay , chấm chấm mực, bút lông sói viết tờ giấy trắng bài《 Đệ tử quy 》. Tiếng chuông từ xa vang vọng như tiếng sấm đâm thủng khí truyền đến, như nước sông Hoàng Hà, chỉ trong phút chốc đem toàn bộ người nuốt vào lòng sông.

      Tay của Hạng Tuế Chiêm dừng chút, giọt mực nhiễu lên tờ giấy lan rộng ra ngoài, tạo thành điểm đen chói mắt.

      "Cha?" Chứ Quỳ ngước khuôn mặt nhắn lên, theo góc độ của chỉ có thể nhìn thấy chiếc cằm và sống mũi cao của phụ thân mình.

      Tiếng chuông báo tang vang lên từng tiếng, từng tiếng và đến tiếng thứ bảy mươi hai đột nhiên ngừng lại.

      lúc sau khi tiếng chuông chấm dứt, hạ nhân của Hạng phủ vội vã chạy vào thư phòng, kịp quỳ lớn tiếng : "Tướng quân! tốt rồi! Công công trong cung đến đây báo tang! Thái hậu hoăng rồi! Bách quan mặc tang phục, phủ đệ để tang, bất kỳ hỉ thọ gì cũng được tổ chức!”

      Chứ Quỳ nhiều lần tiến cung cùng Tề Đan Yên chơi đùa bỗng chốc sững sờ, tuổi tác còn , nghe hiểu lắm bọn họ gì, chỉ cảm thấy phụ thân chưa từng thất thần như thế này, nửa ngày câu, nhưng bàn tay đặt ở đầu vai mình bỗng nhiên siết chặt, càng lúc càng chặt làm nó đau đớn thôi. Đứa này hiểu chuyện, vẫn cứ lên tiếng, chỉ là đau đến chảy nước mắt, cắn chặt môi dưới.

      Sau khi nghe hoàng thượng tự mình chấp chính, Hạng Tuế Chiêm hồi phủ liền đốt nửa tấm mật chỉ, giống như có từng tiếp nhận qua ý chỉ của Trương hoàng hậu.

      Thái hậu hoăng thệ. . . . . . Trong này rốt cuộc là có tình gì!

      Hạng Tuế Chiêm chiến trường giết địch vô số đây là lần đầu tiên nghe tin có người chết tay chân lại tê dại như vậy, mấy năm nay và Tề Đan Yên trước mặt người khác đều tuân thủ cung quy, lén lút gặp nhau lần còn khó hơn lên trời, lại thường xuyên có ở Thịnh Kinh, triều đình cách bức rèm che liếc mắt nhìn cái cực kì khó khăn, trong mấy năm nay, thời gian hai người ở cùng nhau gộp lại cũng được 7 ngày. Nỗi nhớ nhung như đục khoét trong xương tủy, gặp nhau lại phải giữ khoảng cách, dù vậy, hai người bọn họ cũng ai có ý định từ bỏ.

      "Quỳ nhi, vi phụ muốn tiến cung gặp vua. Con ngoan ngoãn ở lại trong phủ, được chạy loạn. Nếu như có biến cố, phải theo Thanh Phong thúc, được trở về phủ”. Hạng Tuế Chiêm biết đại nạn đến, sắc mặt bình tĩnh dứt lời liền ra khỏi thư phòng.

      ☆☆☆

      "Bẩm hoàng thượng, hoàng hậu cầu kiến." Tiểu Tạp tử khom người .

      " gặp." Kính Hiên ngồi mình ở trong Cần Chính điện, đốt lò sưởi, pha trà, ăn điểm tâm, nước vừa mới sôi, bàn có món đậu phộng chua ngọt, bánh đậu tẩm mật ong, bánh đậu chiên giòn, đậu phộng luộc vẫn còn chưa chạm đến.

      "Cừu Kính Hiên!" Hạng Vũ quát tiếng chói tai, để ý thái giám và thị vệ gác cửa ngăn cản, trực tiếp xông vào. Nàng biết vị trí hoàng hậu mình ngồi lâu nữa. Cái chết của Thái hậu có liên quan đến bá phụ Hạng Tuế Chiêm của mình bao nhiêu trong lòng nàng biết rất . Gọi thẳng tục danh của hoàng đế là điều tối kỵ, nàng biết Hạng gia nay sắp gặp tai họa ngập đầu, cũng còn nhớ gì nữa. Bước vào Noãn các, thấy Kính Hiên thanh thản pha trà ăn điểm tâm, trong lòng giận dữ, giơ tay lấy cây trâm mẫu đơn phượng hoàng giương cánh đầu xuống, ném mạnh về phía .

      Kính Hiên hơi nghiêng đầu, tránh thoát .

      "Thái hậu hoăng thệ, hoàng hậu quá mức bi thương, nhưng cũng thể thất lễ nghi hoàng thất như vậy." Kính Hiên trầm mặt .

      "Cừu Kính Hiên! Hôm nay ta còn đến Từ Ninh cung thỉnh an Thái hậu, nàng vô cùng khỏe mạnh, còn là chiều nay đến ngự hoa viên tản bộ với cún con của nàng. Tại sao chỉ trong buổi trưa liền chết?!” Hạng Vũ bước đến trước ghế ngồi của Kính Hiên, cắn răng chỉ vào , "Ngươi cho ta biết, tại sao ngươi vừa muốn tự mình chấp chính, nàng ấy lập tức còn?"

      "Từ sau khi đại hôn tới nay, hoàng hậu chưa bao giờ chủ động với trẫm nhiều như vậy” Kính Hiên khẽ mỉm cười, trong giọng mang theo trào phúng.

      "Trả lời ta!"

      "Bệnh đột nhiên phát tác, thân thể mẫu hậu trước giờ vốn tốt, buổi trưa hôm nay đau bụng, đau chút liền……. Trẫm cũng rất khổ sở." Kính Hiên nhịn được trả lời.

      Hạng Vũ nhìn mấy món điểm tâm tinh xảo bàn, bỗng nhiên vồ tới dùng tay áo quét toàn bộ chúng xuống đất. Đôi mắt Kính Hiên nghiêm lại, tiến lên đem nàng đặt bàn, toàn bộ thân thể đè lên người nàng, căm tức nhìn nàng: "Hạng Vũ, ta niệm tình ngươi và ta là phu thê lâu nay, đối với những lời và việc làm của ngươi, ta rất khoan dung, ngươi đừng tiếp tục khiêu chiến giới hạn của ta”.

      "Ai thèm làm phu thê với tên khốn nạn như ngươi?" Hạng Vũ thù hận , "Cừu Kính Hiên! Ta biết rất , nếu Thái hậu còn, ta cũng sống được mấy ngày nữa! Hạng gia ta đối xử bạc với ngươi, bảo đảm ngôi vị hoàng đế cho ngươi đến ngày nay, ngươi vong ân phụ nghĩa, qua cầu rút ván! Ta hận ngươi! Ta hận ngươi! !"

      "Ngươi hận ta?" Kính Hiên nở nụ cười xem thường, trong mắt tràn ngập vẻ khát máu. thiếu niên đần độn ngây ngô, nay bỗng biến thành người đáng sợ thực làm người ta kinh hoàng. gắt gao đè lên người Hạng Vũ cho nàng động đậy, "Hận vẫn tốt hơn , thù hận hại chết người mà ngươi thù hận, nhưng nếu ngươi , ngươi hại chết người ngươi và chính ngươi! Tề Đan Yên chính là ví dụ rất tốt, ngươi được giẫm lên vết xe đổ đó. Ngươi hãy ngoan ngoãn làm hoàng hậu của trẫm !" Dứt lời, hôn mạnh xuống đôi môi của Hạng Vũ, chỉ chốc lát sau, mùi máu tanh tràn đầy trong miệng.

      Nàng cắn nát đầu lưỡi, cũng lập tức cắn rách môi nàng.

      Kính Hiên thả Hạng Vũ ra, dùng hoàng bào lau máu nơi khóe miệng, cao giọng : “Đem hoàng hậu kéo ra ngoài, cấm túc trong Phượng Ý cung, có ý chỉ của ta, được phép cho nàng ra ngoài, người nào dám trái lệnh chém thẳng."

      Hạng Vũ trong mắt ngấn lệ, khóe miệng chảy máu, bị mấy thái giám kéo ra ngoài.

      "Hoàng thượng. . . . . ." Tiểu Tạp tử kinh hồn bạt vía vào, ôm lấy đầu, "Hạng tướng quân ở ngoài điện đợi chỉ. . . . . ."

      " đến rồi à?" Kính Hiên bất đắc dĩ lắc đầu cái, nhìn đống hỗn loạn dưới đất "Gọi vào. Đúng rồi, cố gắng lục soát người , đề phòng mang theo ám khí”.

      giống như nếu Hạng Tuế Chiêm có vũ khí trong tay thể dùng tay bóp chết ngươi vậy.

      Hạng Tuế Chiêm tháo áo giáp tiến vào điện, liếc nhìn hai bên, thị vệ nhiều hơn gấp mười lần so với bình thường. Kính Hiên ngồi ở giữa Noãn các, nghiêm mặt. Thấy vào lập tức làm khó dễ: "Thái hậu hoăng thệ, bách quan nhất định phải để tang, vì sao Hạng ái khanh lại kháng chỉ?"

      Bốn chữ "Thái hậu hoăng thệ" đâm vào trong lòng Hạng Tuế Chiêm, giống như lưỡi dao sắc bén cắt qua da thịt. Quả đấm của siết đến run lên, giống như ngay sau đó tung nắm đấm, nhưng mà lại nhíu mày, giọng hơi khàn: "Hoàng thượng có để tang, vì sao thần phải để?"

      " đến Đại Kiền ai cũng biết, Thái hậu nay cũng phải là mẹ đẻ của trẫm. Chờ đến ngày đưa tang cho Thái hậu, trẫm để tang cũng muộn."

      "Ta muốn gặp Thái hậu." Hạng Tuế Chiêm câu, giống như dùng toàn bộ sức lực.

      "Làm càn!" Kính Hiên trừng mắt lạnh lẽo, có thể là vẫn bận tâm tôn nghiêm của hoàng gia, sợ thị vệ bên ngoài nghe thấy, vì lẽ đó mà giọng, "Hạng Tuế Chiêm là to gan, cùng Thái hậu có tư tình, tại còn đến chất vấn trẫm, lại đưa ra cầu đại nghịch bất đạo như vậy, ngươi điên rồi ư? Đáng thương cho Hạng gia ngươi mấy đời làm tướng, ngươi cùng Thái hậu sinh đứa bé, tổ tông ngươi có biết ? Nếu thông minh đem nửa tấm mật chỉ còn lại giao ra đây, cái chết của Thái hậu, cũng coi như là danh chính ngôn thuận”.

      Cho dù người Hạng Tuế Chiêm gánh vác vinh quang của Hạng gia và trách nhiệm với quốc gia nhưng đem so với Tề Đan Yên sớm còn quan trọng nữa. Bây giờ hoàng đế lại làm khó dễ, Hạng gia khó bảo toàn, nếu như Tề Đan Yên bị Kính Hiên ban cho cái chết, nhất định dùng máu của hoàng tộc để tẩy rửa hoàng cung này, cho bọn họ chôn chung với nàng."Cừu Kính Hiên, nửa tấm mặt chỉ còn lại ở trong tay ngươi?”

      Sao mà họ Hạng lại thích kêu cả họ lẫn tên người ta ra để tỏ vẻ bất mãn của mình như vậy? Kính Hiên khó chịu lườm cái, trả lời: "Đúng đấy, ta là con ruột của mẫu hậu mà ~" Ngừng lát, Kính Hiên lại nham hiểm : "Hạng ái khanh cũng có con trai, biết có từng nghe tới câu như vậy —— Cha mẹ con nhất định vì con mà tính kế sâu xa. Hạng ái khanh để ý mình, cũng phải suy nghĩ cho con trai của ngươi chút chứ. Dù sao nó cũng là cốt nhục duy nhất của ngươi và Thái hậu.”

      Nhắc tới Quỳ nhi, sát khí trong mắt Hạng Tuế Chiêm hòa hoãn rất nhiều.

      Kính Hiên tận dụng mọi thời cơ: "Ngươi có nửa tấm mật chỉ, chắc phải biết Thái hậu chết là chuyện tránh khỏi. , việc của ngươi và Thái hậu cũng có nhiều người biết, hơn nữa tất cả đều kín miệng như bưng, bằng cũng để mặc các ngươi phát triển đến nay. Nàng nhận phong hào của nàng, ngươi tiếp tục làm Uy Viễn tướng quân của ngươi, bảo vệ ngôi vị hoàng đế và bình yên cho Đại Kiền, nuôi nấng Quỳ nhi khôn lớn, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện sao?”

      Hạng Tuế Chiêm những giận mà còn bật cười, cực kỳ trào phúng mà nhìn Kính Hiên, "Làm sao ngươi biết hôm nay ta muốn hành thích vua?"

      F*ck! Ngươi đúng là dự định giết ta! Trái tim của Kính Hiên nhảy loạn xạ, bên ngoài điện có ít nhất mấy trăm thị vệ, toàn bộ Tử Cẩm thành có 10 ngàn thị vệ, giết mình, cũng thể sống sót ra ngoài. cậu bé 16 tuổi đối mặt với danh tướng chiến công hiển hách, sau lưng Kính Hiên đổ mồ hôi lạnh “Hạng Tuế Chiêm! Quỳ nhi của ngươi có mẫu thân, nếu như ngay cả phụ thân cũng còn, có phải là đối với trưởng thành và giáo dục của trong tương lai là được tốt ?”

      "Quỳ nhi xưa nay có mẫu thân, sau này đương nhiên cũng có." Trong giọng của Hạng Tuế Chiêm tràn ngập áp lực và bi thương, ngón tay đặt khẽ cong, bỗng nhiên tấn công Kính Hiên.

      "Tướng quân, ngươi bình tĩnh ! Sau khi giết ta ngươi chắc chắn đặc biệt hối hận! Oaaa! Hu hu hu!" Kính Hiên chật vật tránh né, giở trò vô lại giống như con cún , cho dù có lén tập võ bao nhiêu năm nữa cũng đánh lại người nổi danh là Đồ tể ở Đại Kiền! Vừa dứt lời, bị Hạng Tuế Chiêm vững vàng chế trụ, cánh tay như thép bấm ở cổ của . Hấp hối, dùng hết sức lực : “Ngươi. . . . . . muốn gặp . . . . . . Thái hậu. . . . . . lần cuối sao! Lần cuối cùng đó! !"

      Hạng Tuế Chiêm buông ra, mặc kệ ho khan giống như bị ho lao giai đoạn cuối.

      Kính Hiên ho đến sắc mặt tái nhợt, "Tướng quân. . . . . . Nghe con của tộc trưởng Khuyển Nhung đối với ngươi vừa gặp từ lâu rồi, vẫn chịu gả cho ai, khụ khụ khụ! tại ba mươi tuổi, còn là thặng nữ. Hồi trước tộc trưởng Khuyển Nhung đặc biệt cho người đưa tin cầu ngươi làm con rể của , cũng biểu giao ước đó, khụ khụ khụ! ! Khụ khụ khụ! ! Sao mà ngươi siết cổ độc ác như vậy chứ! Khụ khụ khụ! Bảo đảm sau này quấy rầy biên cảnh nữa. Ngươi năm nay cũng bốn mươi tuổi còn chưa kết hôn, có cần suy nghĩ lại hay ?"

      "Ta suy nghĩ có nên tiếp tục giết ngươi hay ”. Hạng Tuế Chiêm lạnh nhạt .

      "Đừng đừng đừng!" Kính Hiên nhảy lên trốn ở phía sau cái ghế, "Nếu như ngươi cưới con của tộc trưởng Khuyển Nhung, ta đem Thái hậu vứt ở bãi tha ma, chôn cất rình rang gì hết. Nếu như ngươi đồng ý cưới nàng ta, ta cẩn thận an táng cho Thái hậu, còn hàng năm phái người nhổ cỏ mộ của nàng, còn trồng hai hàng cây tùng xinh đẹp nữa”.

      "Ta giết ngươi trước, sau đó lãnh binh tiêu diệt bộ tộc Khuyển Nhung, thế nào?”

      "Ngươi giết ta rồi ngươi hoàn toàn thể rời khỏi Tử Cấm thành!"

      "Hoàng thượng chưa từng nghe tới chuyện ‘Uy hiếp thiên tử ra lệnh cho chư hầu’ (*) sao?"

      "Ngươi điên rồi! !" Kính Hiên kêu to, " nương người ta thầm mến ngươi là có lỗi sao? !"

      "Đưa ta gặp thái hâu” Hạng Tuế Chiêm hề bị lay động, lạnh lùng nhìn Kính Hiên.

      (*)Chiêu này Tào tháo hay dùng, thường mượn lệnh của hoàng đế để làm điều ông ta muốn, và bắt chứ hầu phải phục tùng ông ta)
      Hồngnhung16111997, B.Cat, Kimanh125758 others thích bài này.

    3. tieunai691993

      tieunai691993 Member

      Bài viết:
      38
      Được thích:
      47
      Òa... hehe.. chắc tớ là người đầu tien đọc chương 19 quá... hạnh phúc quá mất...

    4. thuythuy2203

      thuythuy2203 Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      998
      tội bạn Hiên, tỏ ra nham hiểm với Hạng Vũ còn có cơ hội cả 2 cùng đổ máu...còn vênh mặt với Chiêm là ho khụ khụ như lao phổi giai đoạn cuối.
      thế mới , tuổi tác lớn cũng là thế mạnh. u16 mà đòi đú với u40...sửu nhi, hết sức sửu nhi bạn Hiên à
      midnightHằng Lê thích bài này.

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ôi
      Lúc chuyện vs hoàng hậu có vẻ nham hiểm,bá đạo lắm
      Khi gặp tướng quân rồi kug chỉ là cún con thôi
      CHIMQUYENHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :