Độc Đế sủng vợ - Dịch Ngũ (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Chương 7:

      :th_18::th_18::th_18:

      Cửu Châu đại lục bốn phía xung quanh đều là biển. Đông nam bộ có nhiều đồng bằng đất đai màu mỡ được bồi đắp từ sông. Bắc bộ quanh năm tuyết đọng. Tây bộ nhiều sa mạc và núi cao. Nam bộ núi non hùng vĩ, rừng rậm trùng điệp.


      đại lục có sáu thế lực quốc gia cùng tồn tại, chia ra làm Vĩnh Thái, Bắc Linh, Cảnh Long, Nam Tường, Khôn Nguyên, Thiên Nguyên. Vĩnh Thái đế quốc nằmở bình nguyên phía đông nam Cửu Châu đại lục, là quốc gia thế lực lớn nhất, đất đai rộng lớn, dân cư đông đúc; Cảnh Long đế quốc nằm bao quát trong bình nguyên phía nam đại lục, thực lực quốc gia gần với Vĩnh Thái; Ở phía đông bắc đại lục là Bắc Linh quốc, diện tích nhất, chỉ nhỉnh hơn tỉnh lớn nhất của Vĩnh Thái đế quốc chút; Nam Tường quốc ở phía nam đại lục, nhiều chủng dân tộc, triều đình yếu, thế lực địa phương và trung ương nhiều năm nay vẫn luôn tranh chấp nhau; Khôn Nguyên là nước nằm phía đông Nam Tường quốc, cùng Vĩnh Thái giáp giới, là quốc gia duy nhất trong sáu quốc gia có nữ tử nắm quyền cao nhất, bởi địa hình dị thế đặc biệt, Vĩnh Thái đế quốc nhiều năm dòm ngó cũng có biện pháp khởi binh, chỉ có thể giương mắt nhìn vị thế của nam tử bị đè xuống dưới trong Khôn Nguyên quốc.


      Độc lập với các quốc gia thế tục là 32 môn phái tu chân có thế lực tương đối lớn. Trong đó lớn nhất là Thăng Tiên môn có gần 2 vạn đệ tử chính thức, đệ tử ghi danh lên đến 10 vạn. Thiên Thành cung của núi Vạn Vân cũng nằm trong danh sách mười môn phái đứng đầu giới Tu Chân, nổi tiếng bởi việc thu đệ tử bên ngoài tràn lan, các đệ tử được nhận đều có thể trở thành đạo nhân chân chính ( tức là nhất phẩm tu sĩ, tu luyện cơ bản đến mức nào đó có thể đạt tuổi thọ vượt xa người thường ).


      Núi Vạn Vân nằm trong lãnh thổ Nam Tường quốc, chỉ cách Khôn Nguyên quốc đường ranh giới. Thiên Thành cung tọa lạc tại phía nam núi Vạn Vân. Nếu phải thế ngoại tu sĩ phân ra theo quốc tịch người Thiên Thành cung được xem như là người Nam Tường. Tô thị tỷ muội dựa theo thói quen của sư môn, từ cửa phía tây nam ra, đầu tiên là đến thành Thanh Dương của Nam Tường quốc.


      Tô Y Nhân búi tóc toán loạn, nàng dùng sức vò rối bời, mặt bôi lớp tro hương mỏng, rồi dùng dược đậm đặc chấm lên vết tàn nhang bên trái mũi biến nó thành vết vừa to vừađậm dữ tợn. Nàng mặc vào bộ xiêm y vải thô xám tro vá chằng chịt, lưng đeo bao quần áo in hoa cũ, biến hình thành khất cái lang thang. Tô Khả Nhi mặc bộ đồ dù mới, nhưng cũng bạc màu do giặt nhiều lần. Quần áo và đồ dùng hàng ngày ở trong bao sau lưng, tay cầm thêm bao bố nữa màu lam đậm nữa, vai đậu con chim như chim sẻ, lông đỏ rực.


      tổ hợp xấu nữ cùng ăn mày, hai người kết bạn cùng với nhau, càng khiến cho ai muốn lại gần các nàng.


      "Muội muội, khất cái chính là có tiền, ngươi như thế này làm sao vào mua đồ được" Thấy Tô Y Nhân hướng quá cơm lớn nhất thànhThanh Dương đến, Tô Khả Nhi nở nụ cười. Muội muội trước đây vẫn muốn nhắc lại quá khứ bần hàn, nghĩ lúc này nàng ăn đắng bỏ ngọt, chủ động ra vẻ giống tên khất cái .


      " Đương nhiên là ngươi mua đồ ăn rồi. Tỷ tỷ, muội muội có tiền." Tô Y Nhân vẻ mặt đương nhiên . Trong túi Càn Khôn da đen bên hông của nàng cũng có vài phần vàng bạc châu báu, nhưng để đề phòng bất trắc sau này, nàng quyết định mọi phí tổn đường để dành cho phiếu cơm trường kỳ Tô Khả Nhi chi trả. Tô Khả Nhi phải là nữ chủ sao? nàng ta vẫn khí siêu tốt, có nam nhân đại gia vì nàng ấymà vung tiền.


      Tô Khả Nhi bình tĩnh cười "Ta lấy từ trong ngân khố của sư phụ ít ngân lượng, hẳn là đủ cho chúng ta tiêu xài hồi ". Các tu sĩ ngoại trừ luyện chế linh đan tu luyện cho mình còn thường chế thêm ít đan dược có tác dụng kéo dài tuổi thọ đem bán cho người thường, đổi lấy sinh hoạt vật tư. Buôn bán đan dược chính là hoạt động tạo ra nguồn thu chủ yếu cho Thiên Thành cung, hơn nữa, tu sĩ Thiên Thành cung còn được các nhà quyền quý tiếc tiền mời tới chữa bệnh, dưỡng nhan, kéo dài tuổi thọ, vì vậy Thiên Thành cung tự nhiên thiếu tiền xài.


      Tô Y Nhân trêu trọc "Sư phụ giao bảo khố cho ngươi quản lý, chứng tỏ thực coi ngươi là người thân cận nhất nha. "


      Tô Khả Nhi nhất thời xấu hổ, lướt vội qua Tô Y Nhân tới trước tiệm cơm. Nàng hoài nghi muội muội biết nàng cùng sư phụ tư tình, nhưng chỉ cần ngày muội muội ra, nàng cũng chủ động mà phơi bày.


      Tô thị tỷ muội đem theo tiểu phượng hoàng biến hình thành chim sẻ , giấu cái mào và cái đuôi xinh đẹp của nó, ha ha vui đùa dạo chơi ở thành Thanh Dương nửa ngày, mua thêm ít vật phẩm sinh hoạt thiết yếu, rồi hướng nhóm xa phu đường dài tụ tập gần đó hỏi thăm đường tới núi Cảnh Long.


      "Núi Cảnh Long cách nơi này rất xa, các ngươi nhất định phải tới đó ư?” xa phu tuổi tầm trung niên la hoảng lên " Nơi đó cách đây 7 - 8 trăm dặm, đường còn phải ngồi thuyền, vượt núi, mất dưới hai tháng mới đến được"


      "Vị đại gia này, ta chỉ muốn hỏi từ thành Thanh Dương ra về hướng nào mới đến núi Cảnh Long thôi." Tô Y Nhân .


      Nàng và Tô Khả Nhi cần gì ngồi xe tọa thuyền, trèo đèo lội suối chứ? Các nàng có thuật ngự kiếm phi hành (cưỡi kiếm mà bay ), tuy chân chính bay cao bay nhanh được như sư phụ nhưng so mới xe ngựa bình thường là hơn rất nhiều rồi. Bay thẳng mất chừng 3 - 5 ngày là đến. Chỉ là Tô Khả Nhi và Tô Y Nhân chưa từng xuất môn bao giờ. Trước khi xuyên tới đây nàng cũng từng du lịch do trường tổ chức, nhưng cũng chỉ bám theo lão sư dẫn đầu mà chạy. trắng ra nàng và Tô Khả Nhi chính là mù đường, rời nơi quen thuộc liền phân được phương hướng.



      "Cảnh Long quốc nằm ở phía bắc Nam Tường quốc chúng ta, các ngươi ra khỏi cửa bắc thành Thanh Dương, dọc theo đường lớn thẳng. qua huyện Lư Dương, qua huyện Tỉnh Đài, huyện Bắc Phong, vượt qua núi Lĩnh Nam đường lắt léo như ruột dê, tới Hạ quận ở hướng Tây, qua huyện Đông Phong, ở Đông Phong xuống bến Hoa Đào thuyền qua vịnh Bích Thủy, rồi lại..."


      Tô Y Nhân nghe hai mắt đều xuất xoắn ốc, nàng vội vã ngăn cản lại: "Chậm , chậm , các ngươi có bản đồ sao? Tỷ muội chúng ta có chút bạc vụn, muốn mua tấm bản đồ." Các nàng ngụy trang chỉ để che lấp dung mạo chứ có ý giấu diếm thân phận và hành tung.


      Có tiền mua đồ? Quả nhiên phải khất cái bình thường!


      Xa phu trung niên chuyện với các nàng lần thứ hai quan sát lại các nàng hồi, vẻ mặt nghiêm túc "Người thường sao có thể giữ bản đồ được. Bản đồ là đồ vật của quan phủ, người thường nếu vẽ lại bản đồ địa hình bị coi là gian tế nước khác bắt về chém đầu!" Nhiều năm nghênh đón khách đến lại giúp luyện thành đôi hỏa nhãn kim tinh ( biết cách nhìn người ). nhìn ra khất cái và xấu nữ này người có chút khí chất đê tiện thấp kém nào, rất có thể là tiểu thư thiên kim nhà nào đó bụi.


      nhiệt tình giới thiệu "Các ngươi có tiền bằng thuê xe ngựa đường dài. Hai mươi lạng bạc, chúng ta đem các ngươi đến thị trấn Bắc Phong nằm dưới chân núi Lĩnh Nam an toàn. Các ngươi vượt qua sơn đạo rối rắm trong núi Lĩnh Nam, lại hỏi dân địa phương đó có xe ngựa đem các ngươi đến huyện Đông Phong hay , rồi cứ theo biện pháp này, các ngươi bình an đến được chân núi Cảnh Long"


      Sao mà lại phiền toái vậy a. . .


      Tô Khả Nhi lắc đầu, hướng phu xe trung niên cám ơn rồi lôi kéo Tô Y Nhân ra khỏi đám xa phu.


      Nàng thương lượng với Tô Y Nhân"Muội muội, bằng chúng ta ra khỏi thành, tìm chỗ nào có người, xác định hướng bắc rồi dùng ngự kiếm phi hành, đến địa phương có người lại tục hỏi tiếp phương hướng núi Cảnh Long." Lần trước sư phụ mang nàng xuất môn tìm muội muội chính là dùng loại phương pháp này. Xác định hướng bay thẳng, chờ lúc thấy thôn xóm dừng nghỉ chân, hỏi dân địa phương phương hướng nơi muốn đến.


      Tô Y Nhân suy nghĩ, quả ngự kiếm phi hành nhanh hơn cưỡi ngựa, ngồi thuyền rất nhiều. Chỉ cần phương hướng sai, tuyệt đối có thể dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành mục đích. Vì vậy, lập tức đồng ý.


      Sẩm tối, các nàng ra khỏi của bắc thành Thanh Dương, lúc này đường lớn chỉ còn người kéo ngựa thồ hàng ra khỏi thành về. Thương nhân được đoạn, liền ra khỏi đường lớn, rẽ vào đường quay về làng. Hai tỷ muội các nàng thấy còn ai liền lấy pháp kiếm (kiếm có pháp thuật) ra, niệm Ngự Kiếm quyết. Pháp kiếm tự động di chuyển, lơ lửng giữa trung, các nàng mũi chân điểm lên mặt đất, liền vững vàng đứng thân kiếm, điều khiển pháp kiếm rời .


      "Các ngươi quá chậm. Ta bay nhanh hơn các ngươi nhiều!" Tiểu Hỏa Hoàng bay trước, cảm thấy mình tài giỏi so với Tô thị tỷ muội, liền kiêu ngạo kêu lên. Nó biến trở về nguyên thân, chỉ vỗ hai cái cánh nho , thân thể bay lượn trước mặt các nàng.


      "Ngươi có cánh, chúng ta có; ngươi hơn 400 tuổi, chúng ta mới 16 tuổi, nếu như ngươi cứ tiếp tục lượn vòng trước mặt ta như vậy, biến thành con chim sẻ đấy!" Tô Y Nhân cười nhạo , làm tiểu Hỏa Hoàng tức đến phun lửa ( đương nhiên, chỉ để dùng hù dọa nàng mà thôi )


      "Muội muội, trước đây ngươi cũng quá để ý đến tiểu Hỏa, tại như nào lại thích trêu nó đến vậy? Tô Khả Nhi cười hỏi


      "Chơi vui nga~" Tô Y Nhân cười " Đem nó chọc đến kêu quang quác như quỷ liền khiến ta cảm thấy rất vui vẻ" Đáng tiếc là tiểu Hỏa Hoàng chỉ thân cận với Tô Khả Nhi, cũng chưa bao giờ thèm đến đậu vai nàng.


      Ghét !, chờ tìm được cách liên lạc với chị họ, nàng liền bảo chị tạo cho nàng con linh thú siêu cấp đáng , siêu cấp cường đại làm sủng vật của nàng, lúc đó tiểu Hỏa Hoàng nhất định tức chết vì ghen tị.


      Tô Y Nhân trong lòng thầm nghĩ, khóe mắt thoáng nhìn Thanh Vân pháp kiếm lóe lên ánh sáng sắc bén dưới chân Tô Khả Nhi. Trong miệng nhịn được lại lầm bầm "Tỷ tỷ, ta còn muốn pháp kiếm tốt hơn so với Thanh Vân"


      ràng là tỷ muội song sinh, cùng được sư phụ thu nhận làm đệ tử, tỷ tỷ lại dễ dàng có được nhiều pháp khí cao cấp, muội muội lại chỉ được dùng pháp khí cấp thấp cơ bản dành cho đệ tử trong cung, hỏi làm sao ghen tị với tỷ tỷ đây? Lão sư phụ ngàn năm qua thu cũng quá mười đệ tư, dù có ưu ái vị đệ tử nào đó, cũng nên làm như vậy! Xem ra chị họ chỉ vì muốn thể cưng chiều của Thanh Nguyên tiên quân đối với Tô Khả Nhi mà quên mất đây là tình tiết hợp lý cỡ nào.


      "Muội muội, ta nhất định giúp ngươi tìm pháp khí tốt" Tô Khả Nhi áy náy .


      "Ân, vậy nếu như ta cần rất nhiều tiền, tỷ tỷ, ngươi chịu bỏ ra sao?" Tô Y Nhân cười . gian sao chép của nàng có thể sao chép hầu hết các vật sống, nhưng dưới tình huống viên linh đan cơ bản liền mất đến năm ngày để sao chép biết sao chép pháp khí cao cấp mất đến mấy chục năm đây. Aiz, thăng cấp được cho gian sao chép bảo bối cũng biến thành vô dụng thôi! Chưa kể mỗi món pháp khí cao cấp đều là độc nhất, nếu tất cả đồ nàng sử dụng đều giống hệt Tô Khả Nhi khiến người khác thể nghi ngờ.


      "Đó là đương nhiên" Tô Khả Nhi lòng trả lời. Trợ giúp muội muội là việc tự nhiên phải làm. Sư phụ cũng qua, người tu chân thiếu tiền, cái thiếu chính là kỳ trân dị bảo do trời đất tạo nên.


      Hai người vừa trò chuyện vừa hướng phương bắc bay tới, có lúc còn cùng tiểu phượng hoàng nô đùa giữa trung. Đến lúc biết bay được bao lâu, các nàng cảm thấy mệt mỏi, linh lực còn nhiều, liền đáp xuống cánh đồng hoang vu gần bờ sông , bố trí kết giới phòng ngư, ăn chút gì đó rồi xếp bằng xuống vừa nghỉ ngơi vừa hấp thụ linh khí trời đất bổ sung cho thân thể.


      Tờ mờ sáng hôm sau, hai người chim lục tục đứng dậy, lại hướng phương bắc bay tới, đến khi thấy nơi có khói bếp bay lên liền dừng lại xuống bộ như người thường vào thị trấn .


      Xuyên qua các mảnh ruộng trải dài, các nàng gặp được nông dân làm việc sáng sớm, liền ngừng lại hỏi thăm chút về địa phương và phương hướng.


      "Nơi này là Đinh gia thôn." Lão nông tuy tóc hoa râm nhưng thần thái vẫn rất khỏe mạnh: "Các người là từ huyện Thanh Dương ở phía bắc ngang qua đây sao? Nơi này của chúng ta là thôn Đinh gia thuộc huyện Thừa Vương."


      Tô Y Nhân nhất thời sửng sốt. Huyện Lư Dương, huyện Tỉnh Đài, huyện Bắc Phong, qua sơn đạo Lĩnh Nam, tới Hạ quận, qua huyện Đông Phong, từ bến Hoa Đào huyện Đông Phong tàu qua sông Bích Loan... Xa phu kia cái gì cũng kể chỉ duy nhất tên huyện này thấy nhắc tới.


      "Lão nhân gia, tỷ muội chúng ta là muốn đến núi Cảnh Long." Nàng khẩn trương trả lời, chẳng lẽ phí công phi hành, nhầm hướng rồi sao?


      "Nga, như vậy các ngươi nhầm hướng rồi." Lão nông chỉ tay về hướng khác " Các ngươi hẳn là về hướng bắc mà phải là hướng đông. Huyện Thừa Vương là ở phía đông bắc của huyện Thanh Dương, phía bắc huyện Thanh Dương mới là huyện Lư Dương."


      囧!! à?!


      Bay lúc đêm hôm khuya khoắt, chẳng lẽ bất tri bất giác chệch đường?!


      Tô Y Nhân và Tô Khả Nhi hai mặt nhìn nhau, đồng thời thở dài cái. Tỷ muội song sinh, quả nhiên đến bệnh mù đường cũng giống nhau!
      tart_trung, Dion, Sô Cô la Đắng6 others thích bài này.

    2. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Chương 8

      :yoyo69:

      còn cách nào khác, Tô thị tỷ muội đành phải dựa theo lời lão nông chỉ dẫn, vào trấn mua chút lương thực, dọc theo đường thôn ra đại lộ, lại tiếp tục hỏi từng người qua đường làm sao để đến núi Cảnh Long.

      đường từ huyện Phụng Thiên này coi như thông thuận. Các nàng sau đó lại gặp được nhóm thương nhân xuất phát từ huyện Phụng Thiên Lĩnh Nam mua thổ sản vùng núi và gia nhập cùng họ. Sau mười lăm ngày đến núi Lĩnh Nam, lại nghe theo chỉ dẫn của dân bản địa, vượt qua núi Lĩnh Nam, về phía bắc đến Hạ quận.

      Ngồi ở quán nước trà ven đường trong Hạ quận, Tô Khả Nhi với Tô Y Nhân " Phỏng chừng thêm vài ngày đường nữa là chúng ta có thể đến huyện Đông Phong, từ nơi đó qua vịnh Bích Thủy sông Long Hà, chúng ta liền tiến vào Cảnh Long đế quốc".

      Long Hà là con sông lớn thứ hai đại lục Cửu Châu, là biên giới chung tự nhiên giữa Cảnh Long đế quốc và Nam Tường quốc.

      "Ân" Tô Y Nhân miệng cắn bánh mua từ hàng trà, đầu gật cái tỏ vẻ đồng ý. Rời núi được hơn mười ngày, nàng quá lười với việc cải trang thành khất cái bẩn thỉu. tại chỉ cắt tóc mái dày xuống che trán, vết tàn nhang khuân mặt vẫn được tô đậm như cũ, gò má phải dán khối cao to bôi da chó để che lấp da thịt trắng noãn.

      "Sư phụ rời núi hơn năm, biết thức ăn ở ngoài có linh khí có dinh dưỡng như ở núi , biết có gầy hay sinh bệnh hay ? Tô Khả Nhi lẩm bẩm, đối với điểm tâm trước mặt muốn ăn chút nào.

      Cắt! Sư phụ là tiên nhân, thể sinh bệnh!

      Tô Y Nhân nên lời. Nàng xem qua vô số tiểu thuyết tình cảm, liền kết luận ngay câu. Đây chính là biểu của bệnh tương tư.aiz mặc kệ vậy!

      Mùa thu cũng chính là mùa vụ thu hoạch, buôn bán, nông dân sau cả năm làm việc vất vả liền đem vợ con trở về nhà, về quê... Đường lớn ven quán trà người đến người tấp nập, Tô Khả Nhi và Tô Y Nhân ngồi đó nhưng ai đến quấy rầy, cũng ai nguyện ý ngồi chung bàn với hai tỷ muội vừa xấu quần áo lại cũ nát. Như vậy càng khiến các nàng vô cùng cao hứng, dùng hết khả năng thu liễm chính mình, cùng các tu sĩ khác khí chất bất đồng, để người khác chú ý.

      Mặt trời chói chang lên đến đỉnh, dùng xong cơm trưa các nàng móc ra chừng mười đồng tiền đặt lên bàn, đứng dậy ra khỏi quán, rẽ vào rừng cây bên đường, cho tiểu Hỏa Hoàng ăn xong bắt đầu hướng huyện Đông Phong xuất phát. Trải qua kiện bay lạc lần trước, các nàng dù buổi tối phi hành gấp rút, cũng dám rời khỏi đường chính bừa, gặp chỗ rẽ mà có biện pháp xác định phương hướng thà rằng dừng lại nghỉ ngơi đánh giấc còn hơn.

      " " Đột nhiên, con bồ câu lông xám tro bay đến trước mặt Tô Khả nhi, bắt đầu lượn vòng xoay quanh đỉnh đầu nàng.

      Tô Khả Nhi biết đây là gì, vội vã chìa tay bắt lấy con bồ câu xám tro. Tay nàng vừa đụng vào, bồ câu liền biến thành khối đá màu xanh nhạt.

      Nhờ ký ức của nguyên thể mà Tô Y Nhân nhận ra ngay đây là vật gì, liền tiến đến bên tai Tô Khả Nhi trêu chọc.

      "Tỷ tỷ, đây là ngươi cùng sư phụ suy nghĩ tương thông, thần giao cách cảm a. Ngươi tưởng niệm , liền gửi thiên lý truyền thạch đến cho ngươi."

      Loại đá có bề ngoài phát quang này gọi là linh thạch. Trong Cửu Châu đại lục, nơi nào có nhiều linh khí trời đất có nhiều loại đá này.

      Linh khí trời đất là tên gọi chung khí tức do vạn vật sinh ra rồi hợp nhất lại, chia ra làm các loại thuộc tính thủy, hỏa, phong, địa, lôi. Năm loại linh khí, bao gồm hồng hỏa, lục thủy, lam phong, hoàng thổ, tử lôi (lửa - đỏ, nước - xanh biếc, gió - xanh da trời; đất - vàng, sấm sét - tím) trong đó có thêm thuộc tính thủy dị biến thành băng vi lam (băng - xanh),thuộc tính thổ chia có mộc vi lục (cây xanh); nhiều loại linh khí tập trung dung hợp tạo ra vô số màu sắc.

      Linh thạch bên trong chứa linh khí trời đất dựa theo độ tinh khiết mà phân ra thành hạ phẩm linh thạch, trung phẩm linh thạch. thượng phẩm linh thạch và cực phẩm linh thạch.

      Loại linh thạch chỉ chứa loại linh khí là linh thạch tinh khiết, là chất liệu tốt nhất dùng để bố trí trận pháp. Nếu như khối linh thạch mà chứa nhiều loại linh khí liền có màu sắc rực rỡ, sử dụng tương đối phiền phức, tuy nhiên chỉ cần biết cách sử dụng thích hợp hiệu quả linh thạch tinh khiết thể nào sánh bằng.

      Thiên lý truyền thạch thực chất là loại Phong linh thạch dùng làm phương tiện truyền đạt, mặt khắc vài trận pháp làm thành pháp khí, có khả năng ghi lại thanh của người . Thiên lý truyền thạch có thể sử dụng được rất lâu, miễn là vẫn còn pháp trận có máu của chủ nhân, miễn là trong linh thạch còn linh khí thượng phẩm thuộc tính Phong, cho dù ở nơi nào, nó đều có thể bay đến chỗ thân nhân của chủ nhân. Linh thạch có khả năng sống lại, chỉ cần trong linh thạch hao hết linh khí, linh thạch biến thành hòn đá màu xám trắng thông thường. Vì vậy, thiên lý truyền thạch là pháp khí vô cùng quý giá, là loại chỉ nhân sĩ quan trọng trong môn phái tu chân mới được dùng trong số trường hợp cần nhanh chóng, dùng trong việc vô cùng quan trọng.

      Tô Khả Nhi đỏ mặt, lườm Tô Y Nhân chút, ấp úng "Ngươi cái gì vậy~" giả bộ như hiểu.

      "Thần giao cách cảm, tâm linh tương thông a~" Tô Y Nhân huých khuỷu tay Tô Khả Nhi, cười hì hì " Chỗ này yên tĩnh dễ bị người khác nghe thấy, ngươi vào trong rừng cây mà nghe , ta chờ ở ven đường" cần cũng biết, bây giờ Tô Khả Nhi cực muốn nghe thanh của sư phụ, muốn biết tung tích của .

      Tô Khả Nhi thoáng chút do dự, tay vươn ra túm lấy cổ tiểu Hỏa Hoàng muốn nghe lén, cứng rắn nhét vào tay Tô Y Nhân, vội vã : " Các ngươi ở đây chờ ta lúc." Thiên lý truyền thạch này là sư phụ chuyên dùng để truyền tin cho nàng, chừng lại có gì đó bí mật riêng cho nàng, nàng dám trước mặt muội muội khởi động trận pháp, nghe công khai bên trong.

      Tô Khả Nhi chạy biến vào trong rừng, để lại Tô Y Nhân cùng tiểu Hỏa Hoàng tại chỗ mắt to trừng mắt với nhau.

      ". . ." Tiểu Hỏa Hoàng vốn để tránh chú ý của người khác vẫn luôn giả mạo làm chim sẻ, trước mặt bao người dám há mồm , cũng dám phun lửa, thể làm gì khác hơn là ở trong tay Tô Y Nhân giãy dụa

      " Ha ha ha ha, người mà cũng có ngày này sao?" Chờ Tô Khả Nhi sâu vào trong rừng, Tô Y Nhân tay trái giữ thân mình nho của tiểu Hỏa Hoàng, tay phải vươn ngón trỏ ra chọc trái chọc phải đầu nó, chơi vô cùng vui vẻ.

      Ta phải là đồ chơi!

      Tiểu Hỏa Hoàng phi thường phẫn nộ, cố gắng dùng mỏ chim mổ lại ngón tay nàng.

      "Hắc hắc, ngươi mổ được, ngươi mổ được ta đâu ~ " Vẻ mặt Tô Y Nhân đắc ý, tận lực trêu chọc nó "Phượng xuống đất bằng gà, ta muốn nhổ lông đuôi chim sẻ ~"

      Tiểu Hỏa Hoàng giận đến sắp bốc lửa, hai con mắt đen lúng liếng hung hăng trừng Tô Y Nhân, mỏ chim vàng sẫm hơi hé ra thở hổn hển.

      Tô Y Nhân trêu chọc nó cho đến khi hài lòng, đột nhiên nghe thấy giọng trong suốt lạnh lùng của nam tử vang lên: " ngở ở đây lại có thể thấy Hỏa phượng hoàng do Thiên Thành cung nuôi."

      ! !

      Là người trong giới Tu Chân, hơn nữa lại có thể nhìn thấy nguyên hình và thân phận của tiểu Hỏa Hoàng!

      Tô Y Nhân cảnh giác ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy gã nam tử mang đấu lạp màu đen mặc lục cẩm bào nhàn nhã về phía nàng, theo sau là tám gã nam tử khác ăn mặc đồng nhất, đeo bội kiếm bên hông, trong đó người già nhìn vẫn tráng kiện, người trẻ thoạt nhìn tuổi mới hai mươi.

      Bề ngoài của tu sĩ thể ra số tuổi , tu sĩ tu vi cao có thể duy trì hình dáng lúc tuổi trẻ. Thanh Nguyên tiên quân nghìn tuổi, nhưng bộ dáng thủy chung dừng lại ở lúc hai bảy hai tám, dung mạo trong trẻo nhưng lạnh lùng thuần thục. Chưởng môn chân nhân của Thiên Thành cung tuổi mới sáu trăm, nhưng bộ dạng chính là lão già lão luyện, đem bộ dáng lúc dưới năm mươi tuổi duy trì, mang dáng vẻ lão quân tiên phong đạo cốt ( thần tiên ).

      Cẩn thận đem tiểu Hỏa Hoàng đặt lên vai trái mình, Tô Y Nhân ôm quyền thành thực thi lễ chào hỏi, " Vãn bối là đệ tử Thiên Thành cung Tô Y Nhân, xin hỏi danh hào của tiền bối là?"

      Liếc mắt cái liền xem thấu nguyên hình của tiểu Hỏa Hoàng, biết thân phận của nó, còn dùng khẩu khí khinh bỉ châm chọc, thân phận của người này, thậm chí cả địa vị, lực lượng tuyệt thua kém Thanh Nguyên tiên quân của Thiên Thành cung núi Vạn Vân!

      Tiểu Hỏa Hoàng cũng rất hiểu chuyện, phát tình huống tại thích hợp liền tiếp tục lộn xộn nữa, đôi mắt nhìn tu sĩ vô danh vừa toạc ra thân phận của nó, há mồm muốn rồi lại thôi.

      Nam tử mặc lục cẩm bào gì, thiếu niên mặc đồ đen đứng gần sau lưng nhất hất cằm, ngạo mạn trả lời: " Chủ nhân nhà ta chính là đảo chủ của đảo Thương Vân. Tiểu nha đầu Thiên Thành cung kia, còn mau quỳ xuống ra mắt lão nhân gia"

      Nàng còn tưởng rằng mấy người mặc đồ giống nhau làm thuộc hạ đứng sau lưng vị cao nhân này chính là đệ tử của , ai ngờ chỉ là người hầu. Bất quá, nghe giọng điệu chuyện của thiếu niên kia, có chút cuồng vọng. Mà cũng phải , đảo chủ Thương Vân đảo kia hiển nhiên cùng đẳng cấp với các tu sĩ thông thường khác . Nhưng đảo Thương Vân . . .

      Tô Y Nhân đầu óc mơ hồ. Nàng xuyên vào nhân vật nữ phụ, trong ký ức hề có , chị họ của nàng cũng đặt ra nhân vật này. là ai vậy? Tu vi của nàng bây giờ tính là cao, căn bản là có biện pháp nhìn ra đẳng cấp tu vi của các tu sĩ khác.

      Nàng đoán rằng đảo chủ đảo Thương Vân chính là người qua đường giáp ất gì đó, nhưng võ công tuyệt đối kém, dám chần chờ thêm, liền lập tức chắp tay thi lễ lần hai " Vãn bối Tô Y Nhân là đệ tử của Thanh Nguyên tiên quân Thiên Thành cung, bái kiến đảo chủ, đảo chủ vạn an."

      Nàng cư xử chính là dùng lễ vãn bối bái kiến trưởng bối, cao nhân chi lễ, cự tuyệt quỳ lạy. Thanh Nguyên tiên quân là nam chủ trong truyện, còn là sư phụ của nhân vật nàng xuyên qua, nàng còn có thể quỳ lạy, nhưng muốn nàng quỳ xuống bái kiến nhân vật siêu phụ do chị họ hư cấu? cái này là thể được!

      " Nguyên lai là nữ nhân được che chở thành ngu ngốc "

      Đảo chủ đảo Thương Vân mở miệng chế giễu " Tự xưng là danh môn chính phái tuân thủ đạo đức nhân luân ( luân lí làm người ), ngoại trừ phụ tử, mẫu tử, huynh muội, phu thê, nam sư thu nữ đồ, nữ sư thu nam đồ. Lãnh Tu Trúc cư nhiên lại thu nữ đệ tử. Lẽ nào tu vi mấy năm gần đây trì trệ thăng tiến, là do học người khác bắt đầu giai đoạn bồi dưỡng lò luyện song tu thải bổ dương?” Thanh lạnh buốt thấu xương, tràn ngập coi thường.

      Lãnh Tu Trúc là tên của Thanh Nguyên tiên quân sao? dám kêu tên Thanh Nguyên tiên quân như vậy, vị "Lão nhân gia" này phỏng chừng tuổi tác cũng kém Thanh Nguyên tiên quân là bao. Lò luyện, thải bổ dương . . .

      Căn cứ vào tình tiết truyện, Thanh Nguyên tiên quân đúng là đem Tô Khả Nhi làm thê tử tương lai mà bồi dưỡng, mực cẩn thận che chở. Nếu Tô Khỉ Nhi may bị nam nhân khác chiếm đoạt, cũng nhiều mà hận càng sâu, hung hăng S - M Tô Khả Nhi.

      Tô Y Nhân lo lắng nhanh chóng cúi đầu, mắt len lén liếc về hướng rừng cây ven đường. Coi nữ nhân là công cụ tu luyện là cách tu sĩ có đạo đức dùng để tắt, nàng mong những phẩm chất trở thành lò luyện tốt nhất của Tô Khả Nhi bị những tu sĩ lợi hại trước mắt kia phát .

      "Chủ nhân, tuy rằng thiên phú nàng ta kém, căn cốt sao, nhưng dung mạo này là . . . Thanh Nguyên tiên quân khẩu vị quả giống người thường!" Thiếu niên vừa giới thiệu thân phận đảo chủ Thương Vân đảo tỏ ra chán ghét .

      "Ngu ngốc, nàng chẳng qua chỉ là ngụy trang đơn giản chút thôi!" Đảo chủ Thương Vân đảo lạnh lùng trách mắng. Đem tóc mái cắt dày, đem cao da chó dán lên che khuất nửa khuân mặt, đem tì vết ở nửa khuân mặt khác phóng đại, thiếu nữ này coi như có chút đầu óc, biết nữ tu sĩ mình bên ngoài dễ bị nam nhân tâm tư bất chính cướp làm lò tu luyện, cố ý đem chính mình cải trang xấu, làm cho nam nhân có hứng thú nhìn nàng thêm lần thứ hai.

      Đám người hầu phía sau vội vàng quan sát tỉ mỉ Tô Y Nhân. Nhìn xuyên qua lớp tóc mái dày và cao da chó bôi mặt, lại nhìn đến vết tàn nhang của nàng, bọn họ phát hai tròng mắt nàng phát sáng linh động, mũi quỳnh ( mũi đẹp ) ngay ngắn thanh tú, miệng nhắn đỏ tươi no đủ, thanh chát chúa uyển chuyển, da thịt mềm mịn, nhẵn nhụi, dáng người mềm mại xinh đẹp, tinh thần trong sáng, linh lực no đủ.

      Nghe xong đối thoại của họ, Tô Y Nhân biết là ổn, trong lòng hô tô người sáng tạo ra thế giới này ——

      Chị họ, cứu mạng a! Mau mau an bài hùng xuất đến cứu mỹ nhân !

      "Lãnh Tu Trúc đem ngươi bồi dưỡng đến mức độ này, nhất định hao phí rất nhiều tâm huyết.”

      Nam tử mặc lục cẩm bào đột nhiên cười hiểm vài tiếng, tà ác thêm " Dùng để thí nghiệm thuốc rất tốt. " Ngón tay thon dài như được điêu khắc từ bạch ngọc thò ra vén đấu lạp hắc sắc lên, dần lộ ra hình dạng của .
      tart_trung, Dion, Sô Cô la Đắng8 others thích bài này.

    3. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Chương 9:

      có dáng vẻ hai lăm, hai sáu tuổi, đường nét khuân mặt ràng, kiên nghị, băng lạnh mà vô cùng tuấn mỹ, hai hàng lông mày đen đậm chạy nghiêng về phía tóc mai, đuôi mắt hẹp dài sắc lạnh hơi xếch lên, mũi cao thẳng tắp, đôi con ngươi thâm thúy sắc bén lạnh giá phảng phất đem linh hồn người khác đông cứng lại, môi mỏng nhạt màu mím lại treo lên tia đạm mạc.

      cho rằng nàng là lò luyện mà Thanh Nguyên tiên quân cố gắng bồi dưỡng, liền cố tình phá hỏng kế hoạch của tiên quân; là cướp nàng về làm lò luyện, mà là dùng nàng để thí nghiệm độc dược. Hảo cao nhân tu chân vừa tà ác vừa vô tình!

      Nàng nhìn vào mắt , định tiếp tục chuyện tiểu Hỏa Hoàng chịu đựng nãy giờ đột nhiên hét ầm lên thảm thiết "Chạy mau, là Độc đế!" Đảo chủ đảo Thương Vân - Ngọc Phong là thất phẩm tu sĩ đạt cấp "tiên", bởi vì luôn sử dụng sở trường là các loại chiêu thức phóng độc thành thạo cao siêu, thế lực đảo Thương Vân ngầm trải rộng khắp Vĩnh Thái đế quốc, đám tu sĩ trong giang hồ tôn xưng thành "Độc đế"

      Độc đế?

      Vị nam chủ NP thứ hai do chị họ sắp đặt ra sân!

      Tô Y Nhân trong lòng chấn động, mắt hạnh cong cong nhìn thẳng .

      Trong《 Tô Khả Nhi tu tiên ký 》 , Độc đế Ngọc Phong là tu sĩ tà phái thuộc trong ba tu sĩ cấp "Tiên" đứng đầu giới Tu chân, thủ đoạn độc ác, lạnh lùng cao ngạo, coi mạng người như cỏ rác. Chính vì có thực lực mãnh mẽ, thế lực khổng lồ nên tu sĩ chính phái bình thường ai muốn đụng phải . phải là ở là ở Vĩnh Thái đế quốc kia sao? Như thế nào lại chạy sang Nam Tường quốc này chơi? Tình tiết vở kịch cũng quá cường , biến hóa thê nào lại thành vượt qua nửa đại lục Cửu Châu, khiến nam chủ cùng nữ chủ gặp gỡ nhau.

      " Tiểu điểu của Lãnh Tu Trúc kia, ngươi rốt cuộc cũng nhớ bổn đảo chủ là ai"

      Đảo chủ đảo Thương Vân, tức Độc đế Ngọc Phong hai tay chắp sau lưng, lạnh lùng hỏi " Nữ đệ tử của Lãnh Tu Trúc kia, ngươi là chủ động cùng bổn đảo chủ, hay phải để bổn đảo chủ phái người khiêng ngươi ?” Ánh mắt lợi hại như bảo kiếm đánh giá Tô Y Nhân, trong lòng có điểm kỳ quái. Trong mắt nàng là tràn ngập kinh ngạc và đánh giá , chứ phải là sợ hãi và kính trọng như người thường. Tuy người tu chân câu nệ tiểu tiết, nhưng thiếu nữ trưởng thành như vậy lại nhìn chằm chằm nam nhân, nàng chút nào thẹn thùng nào sao?

      Nghe như vậy, Tô Y Nhân liền quyết đoán : “Ta tại liền cùng các ngươi. Các ngươi nhanh chút a". Nếu như Tô Khả Nhi phát ở đây có điểm bất thường liền chạy đến, lập tức giống như tình tiết được sắp đặt, gặp mặt trượng phu thứ hai.


      "Đầu óc cũng quá ngu xuẩn." Ngọc Phong gật đầu , khóe miệng lạnh lùng ưu nhã dẫn ra chút thỏa mãn.

      Tô Y Nhân nhu thuận nghe lời, đầu cúi thấp xuống. Thế giới này do chị họ sáng tạo nên, trong mắt trong lòng nam chủ chỉ có nữ chủ, nữ phụ chỉ mây trôi; Tuy rằng chị họ thay đổi tình tiết, trang bị cho nữ phụ xuyên bàn tay vàng ( tuy rằng lúc này bàn tay vàng vô dụng ) nên cũng để cho nàng trở thành bia đỡ đạn lần hai; Nhưng mà, biết đâu làm bia đỡ đạn chừng lại tốt, linh hồn vì thân thể chết mà trở lại thế giới chăng?!

      "Các ngươi được bắt muội muội của ta!" Nghe được thanh cảnh báo của tiểu Hỏa Hoàng, Tô Khả Nhi từ trong rừng cây vội vã vọt ra, giang hai cánh tay đem Tô Y Nhân bảo vệ ở phía sau, giống như gà mẹ che chở gà con.

      Hỏng bét, tại sao ngươi lại nhìn tình thế tại có thể bị bại lộ thân phận chứ? Xem ra mặc kệ là loại hình nữ chủ gì, tất cả đều là thiên tài gây !

      Tô Y Nhân trong lòng trực tiếp kêu khổ.

      Tiểu Hỏa Hoàng thấy nàng xuất , lập tức giương cánh bay đến bên nàng.

      "Hai người các ngươi mau chạy !" Tiếng phượng ngâm thê lương ngắn ngủi phát ra từ cổ họng, cả người nó hồng quang bốn phía, trong nháy mắt biến thành con phương hoàng dài tám - chín thước, lông mao đầy đủ, hướng phía Ngọc Phong phun hỏa diễm điên cuồng.

      "Ngu xuẩn!" Độc đế Ngọc Phong lãnh ngạo đứng thẳng, tay phải ưu nhã vung lên chưởng đón lấy hỏa diễm bay đến. Chuyện kỳ lạ xảy ra, hỏa diễm hướng phun tới như bị lực lượng nào đó chặn bật ngược trở lại, thể chạm nửa điểm vào .

      "Tiểu Hỏa!" Tô Khả Nhi chút suy nghĩ vội xuất ra tiểu kiếm hộ thân, hàn quang bắn lóe sáng, sau đó từ trong vòng ngọc Càn Khôn lại lấy ra pháp kiến Thanh Vân.

      "Xoạt xoạt xoat!" Vài tên người hầu sau lưng Độc đế Ngọc Phong đồng loạt rút kiếm ra, nhanh chóng đem tỷ muội Tô Khả Nhi bao vây lại.

      Đây chính là lấy trứng chọi đá!

      Biết được thực lực của Độc đế, Tô Y Nhân buồn bực giậm chân, cũng rút pháp kiếm của nàng ra làm dáng chút.

      Tiểu phi kiếm kịp thời nhàng chặn đứng luồng lửa tiểu Hỏa Hoàng phun dội ngược trở lại. Độc đế Ngọc Phong lạnh nhạt " Nguyên lai là đôi hoa tỷ muội ( chị em ruột thịt ). Mang các nàng hết!". Mắt lệ tia tinh quang. Tô Khả Nhi vừa chạy đến trước mắt, liền bị nhận ra trang sức nàng mang đầu là loại pháp khí dịch dung. có nữ nhân nào muốn đem mình biến thành vô cùng xấu xí, trừ phi nàng ta có dung mạo gì sánh kịp! Tô Y Nhân là muội muội nàng, mà dung mạo của Tô Y Nhân cũng tính là xinh đẹp thanh lệ, vậy dung mạo của nàng . . .

      Đây phải là tự chui đầu vào lưới sao?

      Nhìn tình huống trước mắt, Tô Y Nhân trở nên khẩn trương, biết nên khóc hay nên cười. Dàn ý truyện của chị họ quả nhiên vô địch, các nàng dù trì hoãn thời gian được năm rưỡi, cuối cùng nữ chủ Tô Khả Nhi vẫn tránh khỏi gặp nam nhân định mệnh thứ hai của nàng.

      Bọn họ bắt đầu dây dưa nhau như thế nào ấy nhỉ?

      dương tình cổ!!

      Theo tình tiết, Độc đế Ngọc Phong bắt Tô Khả Nhi , sau đó ở người nàng thí nghiệm các loại độc dược, nỗ lực đem nàng chế thành con rối dược nhân. Vì sơ xuất gì đó, dương tình cổ do dựa vào phương thuốc cổ truyền làm chơi, lại bò ra ngoài bình nuôi cổ, tách ra cùng chui vào cơ thể của và Tô Khả Nhi. Kết quả là đè luôn Tô Khả Nhi ngay tại trận, ở mặt đất hồi thịt rồi lại thịt, từ nay về sau liền sa vào trong đó.

      "Bổn đảo chủ nay đúng lúc thiếu máu tươi của linh thú hỏa phượng hoàng" Độc đế Ngọc Phong cười lạnh , giơ ngón trỏ ngón giữa lên, ở trước tiểu hoảng hoàng liên tục vẽ mấy đạo phù chú nguyền rủa, sau đó hướng Hỏa phượng hoàng xuất chưởng. Phù chú nguyền rủa ra hư ảo, từng đạo từng đạo đánh về phía thân thể tiểu Hỏa Hoàng.

      " Trù trù trù trù~~" Hỏa Hoàng liên tục kêu gào. Từng đạo ánh sáng từ lòng bàn tay bay ra, như xà sống cuốn lấy tiểu Hỏa Hoàng, đem Tiểu Hỏa Hoàng cố gắng chống đỡ biến trở về hình dạng chim sẻ.

      " nên!" Tô Khả Nhi gào thét nhào tới cứu tiểu Hỏa Hoàng. Tiểu Hỏa là linh thú sủng của sư phụ, lại do tay nuôi lớn, coi nó như nữ nhi thân sinh; tiểu Hỏa Hoàng vì cùng nàng tranh thủ tình cảm, thường xuyên tranh cãi ầm ĩ với nàng, nhưng mối quan hệ giữa các nàng ra rất thân thiết. Nàng thể để nó bị Độc đế tùy ý bắt giữ, đem làm thành các loại nguyên liệu luyện đan được.

      Độc đế Ngọc Phong hừ lạnh tiếng, ống tay áo trái phất cái, hất văng Tô Khả Nhi bay xa ba thước, nặng nề ngã mặt đất.

      "Tỷ tỷ" Tô Y Nhân kinh hoảng, vội vã chạy đến đỡ Tô Khả Nhi lên. Nàng vẫn là lần đầu tiên được xem pháp khí, tiên thuật giao thủ, xem ra đối mặt với Độc đế đẳng cấp cường giả này, Tô Khả Nhi với tiểu phượng hoàng chỉ là những con nai mặc người ta làm thịt.

      Đem trói tiểu Hỏa Hoàng bằng pháp khí dây thừng màu xanh xong đưa ra phía sau cho gã người hầu giữ, Độc đế Ngọc Phong lại ra lệnh " Đem vật tùy thân của các nàng ta dỡ xuống, bắt về." Khóe miệng nhấc lên nụ cười nhạt, ưu nhã ung dung lướt qua Tô thị tỷ muội, hoàn toàn thèm để ý phản kháng của các nàng.

      Dùng phù chú nguyền rủa phong ấn linh sủng phượng hoàng, chặt đứt liên hệ của nó và chủ nhân Lãnh Tu Trúc, đồng thời đem hai người nữ đệ tử kiêm lò tu luyện của Lãnh Tu Trúc bắt sống, tâm tình lúc này rất tốt.

      Lấy tu sĩ thông thường đối nghịch với cấp "tiên" khác gì châu chấu đá xe, dùng trứng chọi đá.

      Tô Y Nhân rất thức thời, lập tức thu pháp kiếm cất vào túi càn khôn bên hông, lại đem pháp khí túi trữ vật bằng da hai tay dâng lên, tránh bị bọn người hầu chạm vào thân thể lục xoát. Tô Khả Nhi thấy được thực lực thâm hậu của Độc đế, dám tiếp tục phản kháng, sắc mặt tái nhợt thu hồi pháp kiếm, cởi vòng ngọc ra đem giao cho trung niên nam tử bên người nhìn chằm chằm vòng ngọc của nàng.

      ánh mắt lợi hại quét qua Tô Khả Nhi mà , tên nam tử tu vi tương đối cao hung ác . "Còn vật đầu ngươi nữa." cảm nhận được linh lực chập chờn do tiểu pháp khí này phát ra.

      Tô Khả Nhi hai tay đè ngọc ngân hoa mai xanh biếc , lắc đầu liên tục " Cái này được " Sư phụ từng dặn, được để nam nhân khác thấy mặt nàng.

      Nếu để nam nhân khác thấy, ngầm sinh ra tham luyến.

      Tô Y Nhân đem Tô Khả Nhi kéo ra phía sau, lớn tiếng " Đó chỉ là tiểu pháp khí che giấu dung nhan, có bất kỳ năng lực tự vệ phòng ngự nào, các ngươi đều là tu sĩ mấy chục mấy trăm tuổi, hà tất phải khăng khăng muốn xem dung mạo chân của nữ hài tử làm gì? Các ngươi có nhiều người, tu vi đều cao hơn tỷ muội chúng ta, chẳng lẽ còn lo lắng tỷ muội chúng ta trốn mất bắt được?"

      gã ria mép nam tử hèn mọn cười "Chúng ta chính là muốn xem nữ nhân của danh môn chính phái Thanh Nguyên tiên quân vóc người như thế nào" bước tới, động tác mạnh mẽ muốn đem tranh sức ngọc ngân hoa mai của Tô Khả Nhi gỡ xuống,

      " được, nên như vậy " Tô Khả Nhi liều mạng tránh né, nàng căm ghét bị nam tử xa lạ tiếp cận như vậy, sợ lộ ra hình dáng lại gặp phiền toái lớn.

      "Uy uy, khi dễ nữ hài tử, nhìn mặt tiểu nương chưa lấy chồng, các ngươi có biết xấu hổ hay ?" Tô Y Nhân nổi giận đùng đùng đánh vào tay tên nam nhân kia, nhưng kịp ngăn cản tên khác giữ chặt Tô Khả Nhi, mãnh mẽ đem pháp khí gỡ xuống.

      Độc đế Ngọc Phong nghe được sau lưng có tranh cãi ầm ĩ , hờ hững quay đầu nhìn chút. Vừa quay lại . . .
      Last edited: 7/4/16
      Dion, Sô Cô la Đắng, linhdiep176 others thích bài này.

    4. Nam Phương

      Nam Phương Well-Known Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      322
      Chương 10:

      Trong lúc giãy dụa, trâm bạc cùng trang sức cố định tóc bị kéo ra hết, tóc đen mượt như tơ tằm xõa tung xuống như thác đổ, sợi tóc mơ hồ như phát ra ánh ngân quang nhộn nhạo. Khuân mặt nhắn bóng loáng tinh xảo tuyệt mỹ của nàng lên nét kinh hoảng, hai gò má trắng trắng non mịn béo mập lộ chút hồng hồng như đánh phấn, lông mày liễu đen nhánh cong cong như vẽ, hai con ngươi sáng bóng đẫm lệ, nước mắt như chực rơi ra.

      Thiếu nữ lã chã chực khóc giống như bị hoảng sợ, ngơ ngác như nai con làm các nam nhân trong lòng trận thương tiếc, hận thể tiến lên kéo nàng vào trong lòng mà thương; vài thanh sợ hãi phát ra từ cặp đôi bóng mượt thánh thót như tiếng chim hoàng oanh, lại càng làm cho bọn cảm thấy có thêm vài phần độc ác khoái ý.

      Độc đế Ngọc Phong thấy mấy người hầu của tuổi còn trẻ, định lực đủ, quên hết tất cả rướn cổ hướng về phía kia, lỗ tai phảng phất nghe được thanh nuốt nước bọt hèn mọn, tu mi (phần giữa hai lông mày) lập tức cau lại, mâu quang lợi hại lãnh chợt tăng thêm vài phần sát khí.

      "Cút ngay, tất cả các ngươi cút ngay!" hơn kia hung ác kêu lên, ra sức xua đuổi, mạnh mẽ cầm lấy tay tỷ tỷ nàng lau chỗ vừa bị nam nhân cầm nắm.

      " mất thể diện!" nổi giận lớn tiếng quát " Lục, Bát, Thập Nhất, Thập Ngũ, tất cả các ngươi sau khi trở về liền vào động Hàn Tuyền bế quan!" Những người này tuy là tu sĩ tu chân, nhưng dù sao vẫn là tôi tớ của . Bọn họ nhìn thấy đại mỹ nữ liền tỏ ra dáng vẻ thèm thuồng, làm mất hết mặt mũi .

      Bốn gã người hầu bị khuân mặt đẹp của Tô Khả Nhi mê hoặc tâm thần nhất thời rùng mình cái, hẹn mà cùng quỳ gối, cung kính " Vâng, chủ nhân!" Bọn họ vô cùng hiểu hỉ nộ của Độc đế, đối với Độc đế sợ hãi cực kỳ. Biết mình làm sai, họ dám cãi lời.

      Độc đế Ngọc Phong tháo hắc sa che dung mạo xuống, cổ tay vung lên. Hắc sa bay bay, chuẩn xác đến trước mặt Tô Khả Nhi. Tô Khả Nhi thất kinh liền theo bản năng bắt được, hiểu nhìn .

      "Mau đội vào." Tô Y Nhân vội vàng giúp nàng mang vào. Độc đế quả nhiên là nam chủ mãnh liệt, lần đầu tiên nhìn thấy nữ chủ sinh ra ham muốn độc chiếm rồi.

      Chờ Tô Khả Nhi đem khuân mặt nhắm khiến nam nhân mất hồn mất vía, tâm thần nhộn nhạo kia che lại, Độc đế Ngọc Phong tiếp tục ra lệnh " Đại, Tam, hai người ngươi trông giữ các nàng " chọn ra hai người tính tình trưởng thành ổn trọng nhất đám người hầu, tâm tình dĩ nhiên tỉnh táo bị dao động.

      Hai gã trung niêm nam tử bị dung nhan tuyệt thế của Tô Khả Nhi làm thất thố bước lên trước, song song lĩnh mệnh."Vâng, chủ nhân."

      Nhìn bên mặt thon dài lạnh lùng cứng rắn của , Tô Khả Nhi hốt hoảng hỏi."Độc đế đại nhân, ngươi muốn dẫn chúng ta nơi nào?"

      "Đảo Thương Vân." Độc đế Ngọc Phong lạnh lùng trả lời, tay áo vung lên, thân thể chậm rãi nâng lên, hướng về phía đông mà bay vút .

      Ngay cả pháp khí cũng cần dùng!

      Tô Khả Nhi ngửa mặt nhìn lên trời, nhìn phong thái bay lượn ưu nhã tiêu sái, trong lòng khiếp sợ trước thực lực của . Theo như sư phụ , Vũ thuật rất là hao tổn linh lực pháp thuật, cho dù thăng cấp đến lục phẩm tu sĩ cấp "Chân" có thể làm được nhưng lại đủ khả năng để bay quãng đường dài.

      mạnh a ~ ~

      Tô Y Nhân ngẩn đầu nhìn bóng lưng ngạo nghễ, áo bào tung bay bầu trời, trong lòng nhịn được cảm thán : hổ là nam chủ, cùng tiên quân kém cạnh chút nào, có tiềm năng.

      Đại, Tam cùng xuất ra pháp kiếm của bọn họ, mỗi người kéo theo người các nàng, bay sát ngay sau chủ nhân.

      "Tiên nhân, tiên nhân. . ." Ở phía xa có người nhìn lên trời thấy thế kinh ngạc kêu lên, hai tay hướng lên trời, quỳ xuống đất cúng bái. Trong dân gian có truyền thuyết là thế ngoại có tiên nhân biết thuật trường sinh bất lão, vô số người phàm tục lên đường tìm tiên nhân cầu họ nhận làm đồ đệ. Nhưng sinh thời gặp được tiên nhân cũng chỉ lác đác mấy người, còn chưa tiên nhân có truyền thụ lại bí quyết trường sân bất lão cho bọn họ hay .

      "Tiên nhân?" Tô Y Nhân lẩm bẩm kinh ngạc "Chẳng qua là, tu sĩ cấp bậc dưới thất phẩm có tư cách được gọi là tiên nhân đúng ?"

      "Bọn họ biết, cứ thấy tu sĩ bay trời đều gọi chung là tiên nhân.”

      Nam nhân Tam giữ Tô Y Nhân cùng đứng pháp kiếm phi hành lạnh nhạt " bầy kiến hôi, suốt ngày vọng tưởng đắc đạo thăng tiên " Bình thường trước đây lúc họ phi hành đều dùng thuật thân, hôm nay chủ nhân trong lòng vui sướng, trong lúc nhất thời cư nhiên lại quên mất.

      Tô Y Nhân bĩu môi, cho là đúng. Nếu phải do chị họ của nàng sáng tạo ra thế giới này tiên nhân bọn họ đến con kiến hôi cũng chẳng phải nữa là!

      Độc đế Ngọc Phong người kiếm cao ngạo phi trước dẫn đầu. Đại, Tam nhận lệnh mang theo Tô thị tỷ muội, pháp kiếm đứng ở nửa phía trước, còn các nàng đứng ở nửa phía sau chỗ chuôi kiếm, phi theo ngay sau Độc đế.

      Thân mình pháp kiếm dài từ thước đến thước ba, hai người trưởng thành có thể cùng đứng trước sau, tuy nhiên thân thể lại cách nhau rất gần. Tô Khả Nhi tay giữ chặt hắc sa đầu, thân thể mệt mỏi nghiêng về phía trước. Đại khống chế pháp kiếm phi hành lạnh lùng châm chọc "Tiểu nữ oa, lão phu năm nay sáu trăm linh tám tuổi, tôn nữ đời thứ hai mươi tám của lão phu tuổi tác đều lớn hơn ngươi!" Thải bổ dương đích thị là con đường ngắn nhất để tu luyện, nhưng phải là duy nhất. Môn đệ của Độc đế đều là những người vô cùng kiêu ngạo, cho nên nhiều người dùng mấy loại phương pháp giống Thải bổ dương này.

      Tô Khả Nhi cắn cắn môi đào, cố định thân thể đón gió đứng ngay ngắn. Nàng dám tin cho dù đó là thủ hạ của Độc đế, nhưng lão nhân gia này thể đối với thân thể nàng có chút hứng thú nào, nàng tiếp tục đề phòng như vậy chính là lấy bụng tiểu nhân đo lòng dạ quân tử.

      "Vị bá bá này, xin hỏi đảo Thương Vân là ở nơi nào? Cự ly cách nơi này có xa lắm ? Linh sủng của sư phụ ta có thể bị chủ nhân nhà các ngươi giết để luyện đan hay ?" Tô Y Nhân cố gắng đè nén lo lắng trong lòng, từ phía sau nghiêng người sang bên nhìn mặt Tam khống chế phi kiếm dò hỏi.

      Biết chị họ viết truyện luôn kết cục là HE, nàng cũng cần phải quá lo cho tính mệnh của Tô Khả Nhi. Chị họ cũng bắt đầu khai thác chỗ tiện ích của nữ xứng, cho nên nàng xuyên qua nhân vật nữ xứng đỡ đạn này cũng có thể dễ dàng chết. Trong 《 Tô Khả Nhi tu tiên ký 》 , nữ chủ cùng tất cả các nam chủ, nam xứng đều có các loại linh sủng, nhưng lại ràng về tình huống hay kết cục của chúng nó. Nàng cũng bài trừ việc nếu chị họ nàng định sẵn cho Hỏa phượng hoàng là phải chết, mở rộng tình tiết mới của vở kịch, cuối cùng lại đem linh sủng hiếm lạ bưu hãn hơn bồi thường cho nam chủ tiên quân. Nhưng nàng vừa mới xây dựng được chút tình cảm với tiểu Phượng hoàng, nàng muốn nó chết sớm vào lúc này.

      "Đảo Thương Vân nằm trong ranh giới Vĩnh Thái đế quốc" Tam mặt thay đổi, lạnh như băng " Phượng hoàng là loại linh cầm chỉ có thể gặp mà thể cầu, toàn thân đều là bảo vật, chủ nhân nhà ta nhất định nuôi nó tốt " Để có thể duy trì liên tục việc lấy máu, lấy thịt, lấy lông phượng hoàng, bọn họ còn có thể dùng cây cỏ linh trùng hiếm lạ tươi ngon mọng nước nuôi con phượng hoàng này đến béo mập khỏe mạnh. Dĩ nhiên là những lời này chỉ nghĩ trong lòng chứ ra tiếp.

      Dư quang đáy mắt khẽ động, sờ sờ cằm, suy nghĩ " Sống chết của tỷ muội các ngươi còn phải xem vào kế hoạch và tâm tình của chủ nhân"

      Nữ tu sĩ có thiên tư, dung mạo hơn người nếu như bị tu sĩ tà phái bắt sống đều có kết cục là trở thành lò luyện cho các tu sĩ nam. Chủ nhân của tuy gần nữ sắc, lại càng muốn lợi dụng thân thể nữ nhân để tu luyện, tuy nhiên loại trừ khả năng đem đôi hoa tỷ muội này ban tặng cho hạ nhân làm lò.

      "Ta rất sợ, bá bá." Tô Y Nhân giọng run run " Van cầu người cho ta biết phải làm như thế nào chủ nhân nhà ngươi mới thương tổn tỷ muội chúng ta." Trong ánh mắt nàng nhìn về phía trước lại có chút sợ hãi nào.

      Tam trả lời nàng, nàng biết Độc đế Ngọc Phong dạy dỗ thuộc hạ cực nghiêm khắc, cũng hỏi lại lần nữa.

      Bay thêm lúc lâu, Tam đột nhiên rằng: " Tô nhị nương, chủ nhân nhà ta tinh thông y thuật cùng độc thuật, thường thường dùng cơ thể sống để thực nghiệm. cho các ngươi ăn cái gì, ở người các ngươi làm cái gì, các ngươi đều nên phản kháng. Các ngươi ở đây là đôi tỷ muội tuổi tác gần nhau, thể chất tốt linh lực cao, vô cùng thích hợp với các loại thí nghiệm so sánh. Chỉ cần kết quả thí nghiệm làm thỏa mãn, lãng phí tính mạng của các ngươi. Các ngươi vốn vô cùng xinh đẹp, chỉ là nếu làm lò luyện của nam nhân quả là đáng tiếc, hay là các ngươi cũng thử học dương hỗ thải chi thuật và thải dương bổ xem, đều có thể nâng cao năng lực cho chính mình." Đề nghị của phi thường thực và đúng trọng tâm!

      Lò tu luyện, Thải dương bổ dương hỗ thải chi thuật?

      Tô Y Nhân nghẹn họng trân trối, nửa ngày ra lời. Nữ chủ NP Tô Khả Nhi mà đối mặt với chúng nam chủ liền chẳng phân biệt ngày đêm, cùng nhau thích thú cày cấy, liên tục hoan ái song tu phải chính là Thải dương bổ , nâng cao năng lực hay sao!

      Nữ chủ Tô Khả Nhi có thể dùng biện pháp này, bởi vì BOSS lớn nhất của đảo Thương Vân sớm là vật trong túi của nàng ta. Vậy còn nàng nên làm cái gì bây giờ? Phá hủy nội dung sớm đặt sẵn của vở kịch, cùng Tô Khả Nhi hưởng chung người đàn ông Độc đế này, hay là trở thành lò luyện chung của Độc đế cùng các nam nhân khác đảo? Tô Khả Nhi và tiên quân sư phụ song tu, đối với việc hoan ái tu luyện như thế nào phi thường thành thạo, còn nàng chỗ nào để học thuật dương hỗ thải song tu thuật đây? Chỉ để năng cao thực lực sao? có khả năng!

      Nàng muốn cùng tỷ tỷ cướp nam nhân, lại càng muốn trở thành nữ nhân mà nhiều nam nhân dùng chung! Thế giới này chỉ là nơi mà linh hồn nàng vô tình đến du ngoạn cái, cho nên nàng vì bất kỳ người nam nhân nào tại đây mà động tâm!

      Nàng vẫn còn là thiếu nữ, thân thể này hòa cùng với linh hồn nàng, tuyệt đối để đống nam nhân tự tiện đụng vào được!

      Đôi mắt chuyển hướng nhìn lên phía trước bên phải, nhìn Tô Khả Nhi đứng pháp kiếm do Đại điều khiển. Chỉ cần Độc đế cùng Tô Khả Nhi lên giường, nhất định cũng đối tốt với muội muội của Tô Khả Nhi là nàng.

      Mắt lại chuyển hướng nhìn thân ảnh lục sắc độc đầu, khóe miệng nàng dẫn ra chút ý cười khổ: Chuyện bây giờ có lẽ còn cách nào khác chính là tuân theo ý tưởng của chị họ, nàng nên nhanh chóng tìm ra dương tình cổ, thúc đẩy bọn họ đến với nhau. Như vậy ít nhất tránh được kiếp khổ cực cho cả hai tỷ muội.
      Last edited: 11/4/16
      tart_trung, Dion, Sô Cô la Đắng8 others thích bài này.

    5. DamHoaLien

      DamHoaLien Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      30
      Sao chưa gì mới vào truyện ta ko ưa nổi thằng nam9 Độc Đế nhỉ? Mới cả t/g buff Khả Nhi quá, xinh đẹp tuyệt vời rồi đc các chiều rung động này nọ hơn nữ9 mọi mặt làm hơi khó chịu >.<

      Anw, thanks nàng edit nhé
      TrâuNam Phương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :