1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Thần - Đào Đào Nhất Luân (Cổ đại, Siêu Hài - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆ Chương 18: Có đói bụng hay , ăn tô mì nhé!
      Edit: nhinguyen

      giá có treo lồng chim trong đó có nuôi con tên là Liêu Ca, lúc này nó nhảy nhảy nhót nhót, bỗng nhiên mở miệng ì ì èo èo , "A ~ đứa ngốc ~ a ~ đứa ngốc ~"

      "A!" Lúc Tề Đan Yên mới giật mình và kinh ngạc thốt lên tiếng, "Ai với ngươi ! hưu vượn! Ta và Hạng Tuế Chiêm. . . . . ."

      "Giải thích chính là che giấu." Kính Hiên ngồi ở bên cạnh, sắc mặt như thường, bắt đầu giả bộ ăn cơm. Tề Đan Yên đứng đối diện với , da đầu tê dại, cảm thấy Kính Hiên đứng trước mặt nàng là người hoàn toàn xa lạ, giống như bị hồ ly đực nhập vào người vậy, đây là người mà nàng hề quen biết.

      Sau đó nàng thấy Kính Hiên ngước mắt nhìn lên nàng, "Mẫu hậu, làm người mà, quan trọng nhất chính là khiến mình hài lòng. Năm đó ta còn , Cung thân vương cũng vậy, quốc cữu cũng thế, thậm chí là Uy viễn tướng quân Hạng Tuế Chiêm chỉ cần có ý đồ tốt, cũng có thể giết ta tự mình thay vào đó, ta thể giả ngu được! Thời gian mấy năm nay ta trải qua vô cùng vui vẻ, Hạng Tuế Chiêm trợ giúp ta diệt trừ Cung thân vương, bởi vì Quốc cữu đối với người nhiệt tình quá mức, sinh lòng ghen tuông nên giết quốc cữu. đến phía Bắc giữ gìn biên cảnh, đến lão tộc ở phía nam, chỉ vì để cho người lo nghĩ ngồi vững giang sơn buông rèm chấp chính. thích người, vì để bảo đảm cho người ngồi chắc vị trí thái hậu, nên thể đảm bảo ngôi vị hoàng đế cho ta, đúng là làm khó cho , ha ha. Đúng rồi mẫu hậu, người có đói bụng , hay là ngồi xuống ăn tô mì trước được ?”

      Lúc này cho dù là bất kỳ người nào cũng có tâm trạng ăn cơm, nhưng Tề Đan Yên Lại “Được”, sau đó bước qua và ngồi xuống, người ta mời nàng ăn mỳ, nàng lại thực múc món canh mỳ gà phỉ thúy, ngồi ăn đối diện với Kính Hiên, nghĩ thầm, Tuế Chiêm vì ta, quả thực là dễ dàng gì! Nếu như có thể sinh thêm cho đứa con tốt rồi ~

      "Lúc mới bắt đầu, ta cũng lo lắng có ý đồ tốt, nên nghĩ ra rất nhiều biện pháp để thử ” Kính Hiên gắp thịt ngỗng quay cho Tề Đan Yên, hai mẹ con ' ruột thịt' này vẫn hòa thuận vui vẻ giống như lúc trước, giống như chuyện phiếm trong nhà "Huyền đậu trà hương đúng là hiếm thấy, những người ở trong cung hầu như biết nếu uống nó mà ăn đậu phộng bị mất mạng, năm đó Nghi phi muốn hại chết ta nên ở chỗ của phụ hoàng có rất nhiều huyền đậu trà hương ban thưởng cho ta. Ta biết mình uống được huyền đậu trà hương, nhưng mà thằng nhóc kia thường xuyên uống. Trong cung yến ta muốn ăn đậu phộng chua ngọt, ta là hoàng tử, nên đương nhiên nhi tử của Nghi phi cũng có phần. Quả nhiên, đúng như dự đoán khi ta quay về lại la hét ầm ĩ muốn uống huyền đậu trà hương, ngày thứ hai bị chết. còn nhi tử, Nghi phi dựa vào cái gì để tranh với mẫu hậu ta? Nhi tử của nàng ta chết rồi khiến nàng ta trở nên điên điên khùng khùng, kết cuộc cuối cùng là bị đày vào lãnh cung, quá vừa lòng ta."

      Quả nhiên, bất cứ ai có thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế đều phải là người bình thường! đứa bé 7 tuổi lại có thể thầm lặng lẽ giết chết người cùng mình tranh ngôi vị Thái tử, người đó lại là hoàng tử được sủng ái, Kính Hiên trưởng thành sớm, luận về tâm cơ, quả nhiên là kinh khủng giống như Hạng Vũ phát giác ra ngay từ đầu.

      Nhân vật ác nhất mỗi khi muốn giết hại nhân vật chính đều có thói quen đem tường tận ngọn nguồn của từng chuyện xấu mà mình làm qua, kể hết lần cho nhân vật chính biết.

      Tề Đan Yên nghe vừa như thế, sửng sốt, tò mò hỏi: "Hãy cho ta biết, món đậu phộng chua ngọt đó ăn ngon ?"

      "Rất ngon đó nha, chua chua ngọt ngọt, do sư phụ Hàng Châu ở Ngự Thiện phòng làm ~ Tiểu Tạp tử" Kính Hiên kêu lớn: "Gọi Ngự thiện phòng làm phần đậu phộng chua ngọt đưa tới đây!"

      Tiểu Tạp tử ở ngoài cửa tuân lệnh, nhanh chân bước .

      "Hạng tướng quân quả nhiên trung dũng, bất luận ta thử thế nào, xuất cung cũng thế, dung túng cho Tiểu Thanh làm gián điệp cũng thế, đều giúp ta xử lý công bằng. Đúng là trụ cột của quốc gia”. Kính Hiên múc chén cháo hoa hồng, say sưa ngửi cái, "Nhưng mà người tài trí dũng như vậy nay lại tư thông với thái hậu, đúng là đại nghịch bất đạo. nhục nhã tôn nghiêm của hoàng gia cũng thôi , lại còn dám để người mang thai con trai của , viện cớ đến phương Bắc, đưa người đến hành cung nghỉ hè để sinh nở, là to gan bằng trời. Đúng là làm cho ta nhìn Hạng gia bằng cặp mắt khác”.

      "Ngươi tha cho , . . . . . ." Tề Đan Yên cuối cùng cũng coi như là nắm được trọng điểm, mím môi, trông mong nhìn Kính Hiên, " chưa từng có ý định muốn hại ngươi."

      " đương nhiên dám hại ta, bởi vì người dù sao cũng là ‘ Mẫu hậu ’ của ta." Kính Hiên thở dài, rồi tiếp: "Bây giờ ta sắp tự mình chấp chính, mẹ ruột của ta lưu lại nửa tấm mật chỉ, còn nữa tấm khác ở trong tay . Cả Thượng phương bảo kiếm và nửa tấm mật chỉ, ta thấy chắc chắn giao ra”.

      " giao !" Tề Đan Yên tràn đầy tự tin , "Ngươi mở miệng đòi , sao có thể giao ra!”

      " giao cho ta ." Kính Hiên đứng trước mặt Tề Đan Yên, từ trong tay áo móc ra bọc giấy, đem thuốc bột bên trong rót vào trong rượu, cầm bình rượu rót đầy chén, đưa đến trước mặt nàng, vô cùng hiền lành : “Mật chỉ mà mẹ ruột ta lưu lại là —— Đợi đến khi ta tự mình chấp chính, nhất định phải ban cái chết cho người. Mẫu hậu ơi mẫu hậu, người làm tôn sư cao quý trong hậu cung nhiều năm như vậy, tốt xấu gì ta cũng gọi người là ‘ mẫu hậu ’ nhiều năm như vậy, Quý tần nho như người cũng nên thỏa mãn. Hoàng gia chính là như vậy, chỉ có huyết nhục, có tình cảm, kiếp sau người dù có xấu như Đông Thi cũng đừng bao giờ đến Tử Cấm thành này chịu tội”.

      (Đông thi cùng thôn với Tây Thi nghe đồn nàng này ghen tỵ sắc đẹp của Tây Thi nên Tây thi có gì nàng ấy bắt chước cho bằng được cái đó. Lúc Tây Thi vào cung hầu hạ Ngô Phù Sai, Đông Thi cũng kiếm cách theo, ý hoàng thượng nếu lỡ có xấu cũng đừng bắt chước người ta ham vinh hoa phú quý mà nhập cung chịu khổ... http://vntinnhanh.vn/cafe-sang/dong-thi-va-tay-thi-2752)

      "Cừu Kính Hiên! Ngươi! !" Tề Đan Yên luống cuống, lui về phía sau vài bước, ghế ngã ầm ầm đất, Tử Ngư hầu hạ bên ngoài, Cẩm Tú và Tiểu Đông nghe được tiếng động muốn vào hỏi chút, bỗng nhên bị người ta che miệng lại, tay bị trói chặt, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân hỗn loạn và thanh của binh khí, đại nội thị vệ bao vây Từ Ninh cung.

      "Đem cung nữ Tiểu Ngư trói lại là được rồi!” Kính Hiên phân phó , quay đầu lại cười với Tề Đan Yên, "Nàng ta là người mà Hạng Tuế Chiêm phái tiến cung giúp đỡ cẩu nam nữ hai ngươi. Trẫm sớm biết, bằng , người hành cung nghỉ hè hai ba năm, vì sao chỉ có Tử Ngư theo người?”

      Tề Đan Yên giống như chim sợ cành cong, co quắp ngồi dưới đất, nhất thời ra lời. Nụ cười của Kính Hiên bây giờ tràn ngập sát khí, làm người ta nhìn mà phát khiếp, nàng làm sao cũng nghĩ ra, tiểu hoàng đế luôn thích tìm đường chết bình thường cười vui vẻ ngớt lại nước cờ lớn như vậy, lợi dụng việc Hạng Tuế Chiêm thích nàng, kiềm chế Hạng Tuế Chiêm tay nắm binh quyền và cực kì được lòng quân dân, để ngừng vì mình vào sinh ra tử, diệt trừ người đối đầu với mình, chờ đến khi mình bình an để tự mình chấp chính, liền qua cầu rút ván.

      "Các người cũng đừng trách ta vô tình. Người dù sao cũng là mẫu hậu danh nghĩa của ta, Hạng Tuế Chiêm lại để ý đến thể diện của ta mà làm xằng làm bậy với người như vậy, cho dù là có công hộ quốc, cũng thể lấy công đền tội được. giống như Lã Bất Vi, Lao Ái thời nhà Tần vậy, xem thường ta còn tuổi, lừa dối, dâm loạn nơi hậu cung, sớm nên chết”. Kính Hiên hơi cắn răng, phẫn hận ném đôi đũa trong tay xuống, chỉ vào Tề Đan Yên, "Còn có ngươi! Cứ coi như ngươi và Hạng Tuế Chiêm có tình ý nữa, nhưng mà dù sao ngươi cũng là phi tần của phụ hoàng ta, tại là Thái hậu, làm sao có thể quan hệ với thần tử như vậy? Ngươi đem phụ hoàng ta để ở chỗ nào? Đem ta. . . . . . Để ở chỗ nào?"

      Thời khắc này Tề Đan Yên giống như bỗng nhiên nhớ tới lão công là Đôn Hiếu đế chết của mình." Phụ hoàng ngươi. . . . . . Phụ hoàng ngươi ngay cả ta là ai, mặt mũi ra sao e là cũng biết!” Tề Đan Yên nhớ tới những năm tháng sau khi mình vào cung, nàng quen sống trong nhung lụa cảm thấy khi đó mình rất khổ sở, cho dù mình làm thái hậu sao, nếu có Hạng Tuế Chiêm, những năm tháng sau này trong hậu cũng cũng trôi qua quạnh quẽ tẻ nhạt như trước kia.

      "Ngươi thịnh sủng cũng được, thất sủng cũng được, cũng thay đổi được là ngươi là phi tần ở trong hậu cung. Hậu cung mỹ nhân ba ngàn, nếu như mỗi người đều giống như ngươi, bởi vì được sủng ái nên tư thông với thần tử bên ngoài, nếu vậy cung quy mà tổ tông lập ra chẳng phải chỉ để trưng bày cho có hay sao, hậu cung này chẳng phải khác gì những nơi kỹ viện trăng hoa khác hay sao!”, Kính Hiên đột nhiên vỗ bàn, chén rượu chấn động ngã xuống, "Ôi, mẹ ơi." tiếng, nâng chén lên lại rót đầy chén, mang theo vài phần cơn giận còn sót lại, mấy phần lúng túng, : "Mẫu hậu đem rượu này uống vì bảo tồn thể diện của hoàng gia. Trẫm vẫn dựa theo nghi thức của thái hậu an táng người trong hoàng lăng. Cũng sai người viết đại truyện cho người”.

      "Rượu kia có độc phải . . . . ." Tề Đan Yên nhát gan giật mình.

      "Đương nhiên là có độc." Kính Hiên nhíu mày, "Hay là mẫu hậu muốn bạch lăng (vải trắng)(*)?”

      (Khi xử tử phi tần xưa thường cho phi tần tự chọn ba cách là vải trắng dùng để treo cổ, rượu độc và chủy thủ)

      "Ta. . . . . ." Tề Đan Yên liều mạng lắc đầu, oan ức đến nước mắt chảy ròng. o(>﹏<)o Tuế Chiêm, cứu ta, hu hu hu hu.....

      "Người đâu, đút rượu cho Thái hậu!" Kính Hiên giơ giơ ống tay áo, gọi mấy thị vệ tiến vào. Mấy đại hán tuân lệnh, mỗi người giữa bên tay Tề Đan Yên, hai người khác cầm chén rượu lên, đẩy miệng nàng ra đỏ rượu vào bên trong, còn có người cầm bình rượu giơ lên đứng bên cạnh, tính toán bất cứ lúc nào cũng có thể đổ vào miệng nàng.

      Rượu cay có độc từ từ chảy vào miệng của Tề Đan Yên, nàng giãy giụa nửa ngày cuối cùng cũng bị bắt buộc uống vào. Rượu này độc vô cùng, mới vào bụng nóng rát, trong lúc hoảng hốt nàng nghe thấy Kính Hiên dặn dò thị vệ, chuyện ngày hôm nay cho phép tiết lộ ra ngoài, ai ra bên ngoài chữ liền chém đầu cả nhà.

      Xem ra lúc này Kính Hiên nghiêm túc.

      Trong bụng Tề Đan Yên quặn đau, còn đau hơn cả lúc sinh con, nàng đột nhiên cảm thấy buồn nôn, nôn mửa trận, vũng máu đen phun ra ngoài, phun đầy mặt đất. Nàng há to mồm muốn hô hấp, nhưng mà làm thế nào cũng thể thở được, nàng cầm lấy yết hầu, giống như muốn xé ra lỗ để hô hấp, nhưng tay chân lại có chút sức lực nào, chỉ có thể suy sụp ngã xuống, ngừng co giật mặt đất.

      "Thả ba người hầu hạ thái hậu ra, để bọn họ vào." Kính Hiên lạnh nhạt , trong mắt có độ ấm.

      Cẩm Tú, Tử Ngư và Tiểu Đông mặt sợ hãi và bi thương, vào nhìn thấy thảm trạng như vậy, vừa kinh vừa sợ, ngã quỵ nằm sấp mặt đất, chỉ có Tử Ngư quỳ, nàng căm tức nhìn Kính Hiên, cắn răng, ánh mắt tràn ngập khiếp sợ và bi thương. Nàng nghĩ tới hoàng thượng xưa nay đầu óc đơn giản bỗng nhiên chuyện của tướng quân và thái hậu, trong thời gian nhanh như vậy lại lạnh lùng hạ thủ, nàng còn chưa kịp đưa tin cho Hạng Tuế Chiêm!

      Tử Ngư ngồi xuống, lắc lắc Tề Đan Yên, chỉ thấy nàng trừng to đôi mắt, chết hoàn toàn."Thái hậu! !" Tử Ngư khóc lên, ôm lấy thi thể Tề Đan Yên, bi ai kêu nàng, đáng tiếc nàng giống như trước kia ngơ ngác mà trả lời câu "Hả?"

      "Ba người các ngươi hầu hạ thái hậu lâu như vậy, tại cho các ngươi chút thời gian cuối cùng. Tắm rửa sạch cho thái hậu, chuẩn bị khâm liệm nhập quan." Sắc mặt Kính Hiên lộ vẻ trầm, "Các ngươi đều là nô tỳ trung thành, chờ sau khi sửa soạn dung nhan cho Thái hậu xong, cũng theo nàng .”

      Tử Ngư hận đến nắm chặt nắm đấm, nàng sợ chết, nàng thể chấp nhận là Tề Đan Yên lại bị Kính Hiên hạ độc giết chết như vậy, nàng dám tưởng tượng đến vẻ mặt của tướng quân khi biết được tin tức này, nàng thậm chí còn dám xác định, tướng quân có thể sống mình . Tử Ngư giương mắt, thấy ý cười u mặt Kính Hiên, nàng bỗng nhiên hiểu , nhiều năm nay tiểu hoàng đế nham hiểm này giả vờ ngu ngốc, chính là muốn mượn tay của Hạng gia diệt trừ những kẻ chống đối mình, cuối cùng lấy tội danh tư thông với Thái hậu để diệt trừ toàn bộ Hạng gia!

      "Thái hậu phát bệnh hiểm nghèo hoăng thệ* (chết), trẫm cực kì khổ sở." Kính Hiên trầm giọng , "Đem thời gian trẫm thân chính dời lại đến sau khi an táng Thái hậu. Đánh chuông báo tang, báo cho bách quan và thiên hạ bách tính biết”.

      Tử Ngư chặt chẽ ôm thân thể dần dần lạnh Tề Đan Yên, móng tay cắm chặt trong lòng bàn tay, màu máu đỏ sậm theo lòng bàn tay chảy xuống, vào chỗ máu đen mà Tề Đan Yên phun ra, cũng từ từ biến thành màu đen.
      B.Cat, Kimanh1257, TieuLinh835950 others thích bài này.

    2. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Ô, "chết" rồi à? Đấy, cảm xúc đọc xong chương truyện nó thô thiển thế đấy. Ai bảo tác giả hint cái đoạn Tề thần thú từng vô tình cứu Hoàng thượng trước chương này, cho nên dây thần kinh kịch tính đứt cmnr rồi còn đâu.
      Thích nhất là đoạn "ôi mẹ ôi" của Hoàng thượng, đúng kiểu thuốc này vừa hiếm vừa đắt, đổ chút thôi là ông đây tiếc đến buốt ruột.
      À, phút mặc niệm cho em Vũ, em lấy phải thằng đứng cả thần thú, nó mưu giết người từ 7 tuổi. Nhưng nếu nó thích em, số em sướng khác gì thần thú.
      Suuuly, Nhược Vân, tieunai6919938 others thích bài này.

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Theo mình thấy chuyện hay đag ở phía sau
      Vì truyện này luôn xảy ra điều đơn giản,trái ngược mà

    4. puccamatnai

      puccamatnai Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      163
      giao dịch của Hạng Tuế Chiêm vs Kính Hiên là gì nhỉ? Đại thần thú mà chết dễ thế á? :yoyo67: Thần thú thổi lửa còn nhắc nhắc lại muốn 1 tiểu nhi nữ- tiểu thần thú gì đấy nữa cơ mà. Yên tâm, lần này tỷ thần thú tha hồ mà làm nũng Hạng tướng quân ná :yoyo60::yoyo60:
      tieunai691993, song ngưHằng Lê thích bài này.

    5. Nhok_Njco

      Nhok_Njco Active Member VIP

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      119
      Có lẽ, lại là màn lặp lại của "Tái Sanh Duyên"

      Cầu chúc Tề Thần Thú vùng Hạng nghiệt bình an.

      Cám ơn Hằng ệt min cùng đội ngũ Editor nhiều lắm!
      Hằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :