Độc Sủng Tiểu Bảo Bối - Mạch Mạch Lang (C42)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi tu suong wa day
      Byn.Small thích bài này.

    2. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Báo các nàng tin buồn. Tuần rou ta ta pận cày để ktra mấy môn kết thúc muộn lớp hk có tgian ed. Trong tuần này có thể ta chỉ post 1-2 chương của cả 2 bộ ta lm. Sang tuần sau cho đến tết dương lịch ta phải tập trung ôn thi và thi cuối kỳ (năm nay ta học năm cuối hk thể để rớt môn nào) nên hk post Truyện đc. Các nàng thông cảm giúp ta.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      thui bạn ráng học mai mot post sau cung dc.học là hết mà.thi xong rùi post bù. hi hi... chúc thi tốt nha

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      bạn ơi truyện này ngừng rồi ak ?????:yoyo68::yoyo68::yoyo68:

    5. Byn.Small

      Byn.Small Well-Known Member

      Bài viết:
      137
      Được thích:
      2,532
      Chương 35: Sinh Nhật

      Buổi tối trước ngày sinh nhật Triệu Nguyên Duệ, Thang Nguyên liền tính toán chút, đại khái mình có bao nhiêu thời gian có thể nấu mỳ xong, sáng sớm ngày mai hẳn là có nhiều thời gian, nhưng cẩn thận hồi tưởng lại cảm thấy đúng, tuy rằng nàng biết bình thường vào giờ dần rời giường, nhưng sau khi dậy mất bao nhiêu thời gian rửa mặt, nàng lại hoàn toàn biết. Việc này cũng thuyết minh Thang Nguyên làm nữ nhân của Triệu Nguyên Duệ, từ khi bắt đầu ở bên cạnh , liền chưa từng dậy sớm hơn .

      Nàng muốn hỏi lại dám, khó có khi lại chú ý như vậy, chính mình chỉ cần mở miệng hỏi, còn có gì kinh hỉ nữa, mặc kệ, chỉ cần dậy sớm hơn là được.

      đêm Thang Nguyên yên, lăn qua lộn lại ngủ được, ảo tưởng ăn mỳ mình làm mặt có biểu tình gì, lại thầm canh gác, trăm ngàn thể dậy trễ hơn .

      Triệu Nguyên Duệ nhắm mắt lâu, bình thường Thang Nguyên lên giường liền ngủ, hôm nay đến bây giờ còn ép buộc yên. Đơn giản cố định nàng chặt trong lòng mình, lấy tay vỗ lưng nàng, lâu sau cuối cùng yên tĩnh.

      Có lẽ trong lòng Thang Nguyên ám ảnh quá mạnh mẽ, người bên cạnh có động tĩnh, ngay cả mắt cũng chưa mở, liền nhanh chóng ngồi dậy, nàng buồn ngủ đến mờ mịt, muốn lại mở nổi miệng, muốn đứng lên, lại có khí lực. Chỉ có thể mờ mịt nhìn xung quanh, sững sờ nhớ ra, chuyện quan trọng là chuyện gì.

      Triệu Nguyên Duệ đứng bên mặc y phục, bị phen hành động này làm cho hoảng sợ, nghĩ đến nàng mơ thấy ác mộng, y phục cũng tiếp tục mặc, vội vàng ngồi trở lại giường, ôm lấy nàng, nằm trở về, vỗ nhè vài lần, được cái ôm ấp ấm áp kia, Thang Nguyên chút dãy dụa tiếp tục ngủ.

      Đến khi Thang Nguyên tỉnh lại lần nữa, chân chính tỉnh táo lại, trong đầu rốt cục nhớ được chuyện quan trọng bị nàng quên mất, nàng nhảy dựng từ giường, cũng để ý đến y phục, vừa nhìn canh giờ, má ơi, mặt trời làm rất sớm rồi.

      Thang Nguyên u buồn, kế hoạch mỹ mãn cỡ nào, lại bị nàng ngủ quên trôi qua mất, khi nào nàng thiếu ngủ a.

      bên cẩn thận giúp nàng mặc y phục, thời tiết cuối thu, rất dễ bị lạnh. Thấy chủ tử nhà mình buồn bã ỉu xìu, bà lớn mật sờ sờ tay nàng, hoàn hảo hoàn hảo, có nóng lên. Vậy đây là làm sao vậy, lại nghĩ tới tối hôm qua chủ tử nấu mỳ mấy lần liền, còn có mấy ngày nay theo thái giám Ngự Thiện phòng học làm mỳ sợi, chẳng lẽ có liên quan đến chuyện này.

      Thấy chủ tử chỉ ăn đại chút cháo, Lý dám khuyên, chỉ có thể gợi lên hứng thú cho nàng, vì thế liền : "Chủ tử, tối hôm qua ngài làm mỳ sợi, có phải hôm nay còn muốn làm hay ?"

      Thang Nguyên dậy nổi tinh thần, lầm bầm lầu bầu nhắc tới, "Đều qua canh giờ, còn dùng cái gì." Đột nhiên mắt nàng mở lớn, đứng thẳng dậy reo lên: "Ta ngu ngốc, buổi sáng làm nổi, ta liền làm giữa trưa, phải thời gian còn dư dả sao."

      Thang Nguyên lên tinh thần liền khác xa lúc nãy, Lý thở mạnh ra, vội vàng phân phó xuống dưới, chủ tử muốn dùng Ngự Thiện phòng.

      Lúc Thang Nguyên đến, Ngự Thiện phòng có mấy chục nguời đứng chờ, đều nhất tề dừng việc làm, chỉ chờ vị tổ tông này. Mấy ngày nay vẫn là thái giám đứng đầu Ngự Thiện phòng phục vụ nàng, gì đó qua tay đều có thể biến thành hoa, vậy mà lại cẩn thận cùng vị tổ tông này làm mỳ rau xanh thịt băm. còn hưng phấn mấy buổi tối ngủ được, nhưng mặt mày vẫn hồng hào như trước, hô to đốt nhang vái lạy phần mộ tổ tiên.

      Đợi đến khi hạ nồi xuống, Thang Nguyên nghĩ tới gì đó, hô to, "Trương Tiểu Bảo." Giọng vừa vội lại thúc giục, ràng Trương Tiểu Bảo chỉ cách người nàng vài bước, nàng cũng phát , dọa người ta, tim đập bình bịch xém nhảy ra ngoài, giọng cũng được ổn, "Có, có, có nô tài."

      "Ngươi mau xem chút, Hoàng thượng hạ triều hay chưa?" Thang Nguyên rất tự nhiên dặn dò.

      Bọn thái giám từng trải ở Ngự Thiện phòng ai cũng yên lặng làm bộ như mình bề bộn nhiều việc, tranh thủ cơ hội phần ngàn để có thể lộ mặt trước mặt chủ thử, động tác tay cứng đơ giống nhau, mồ hôi lạnh đều chảy xuống dưới. Má ơi, đầu năm nay có ai dám trực tiếp hỏi thăm hành tung của Hoàng thượng trước mặt nhiều người như vậy, đến mẹ cũng dám, nhưng hôm nay cuối cùng cũng cho bọn họ chứng kiến, vị tổ tông này dám a.

      Trương Tiểu Bảo thấy chủ tử nhà mình sốt ruột, cũng dám chậm trễ, chân như gắn tên lửa chạy như bay. Lúc này Trương Tiểu Bảo đứng trước tiền điện, Lương Nguyên Bảo như bức tường đứng thẳng tắp, có người lén trêu chọc, nếu ngươi chậm trễ chuyện của Lương tổng quản, cùng lắm chỉ ăn chục đại bản, nhưng nếu chậm trễ chuyện của Trương Tiểu Bảo, vậy cần vô nghĩa, Hình phòng cho mời, vẫn nên làm cho nhanh a.

      Thái giám Càn Thanh Cung và thái giám Dưỡng Tâm Điện liên hệ chặt chẽ. Dưỡng Tâm Điện có chuyện gì, nhóm thái giám Càn Thanh Cung biết đầu tiên, cũng biết nhất. Nhìn Trương Tiểu Bảo đến vội vàng như vậy, chút tâm tư trêu chọc cũng có, liền nhanh chóng tất cả, khi nào Hoàng thượng hạ triều, bây giờ gặp riêng mấy vị đại thần trong Càn Thành Cung, khả năng lúc nào kết thúc, ngọ thiện dùng ở Ngự Thư phòng. rành mạch hề có chỗ nào rẽ ngoặt cả.

      Trương Tiểu Bảo cũng khách khí với người ta vài câu, sau đó vội vàng rời , thái giám đứng đầu Càn Thanh Cung nhanh chóng tìm Lương tổng quản, để Lương tổng quản tự mình hiểu . Lương tổng quản trầm giọng phân phó, nếu thấy Nguyên phi đến, trực tiếp cho người vào, nhất định được ngăn cản. Bản thân lại lặng lẽ vào thư phòng, hề để ý đến mấy vị đại thần, trực tiếp thầm bên tai Hoàng thượng phen, Triệu Nguyên Duệ gật gật đầu, mặt chút thay đổi tiếp tục nghị với mấy vị đại thần.

      Thang Nguyên suy nghĩ nửa ngày về kinh hỉ bất ngờ này, cho nên cứ suy đoán chút nhóm cung nhân tiền điện đều biết.

      Bên này Thang Nguyên vừa múc mỳ ra chén, Trương Tiểu Bảo trở lại, sau khi nghe bẩm báo xong, Thang Nguyên tính toán thời gian, nàng chắc chắn hỏi lại Trương Tiểu Bảo, "Ngươi , bây giờ qua, bên kia có người ?"

      Mặt Trương Tiểu Bảo đổi sắc trả lời khẳng định: "Hồi chủ tử, bây giờ qua, vừa vặn chỉ có mình Hoàng thượng." Trong lòng mặc niệm, ngài qua, ai còn dám ở nữa.

      Lúc này Thang Nguyên mới thả tâm xuống, ngồi nhuyễn kiệu, tự mình mang theo hộp thức ăn đến.

      Quả nhiên đường có trở ngại, bọn thái giám ở Càn Thanh cung làm như mù lòa, đến hỏi theo lệ thường cũng có.

      Đến cửa thư phòng, Thang Nguyên đuổi người hết, vén rèm cửa lên góc, quả nhiên chỉ nhìn thấy mình Triệu Nguyên Duệ ngồi ở bàn, cầm bút ngọc viết gì đó.

      Điểm này nàng rất vừa lòng, nhàng gây tiếng động tiến vào, đến khi đến cạnh bàn, cũng ngẩng đầu lên, Thang Nguyên tính có nên dọa hay , còn chưa tính xong, Triệu Nguyên Duệ còn chưa ngẩng đầu lên, câu, " đến."

      Thang Nguyên chưa chuẩn bị xong, bị làm cho giật nảy mình hét lên, "A!"

      Triệu Nguyên Duệ đặt bút xuống giá, đóng sổ lại, "Đừng cầm nữa, thấy nặng."


      "A!" Thang Nguyên ủ rũ, rốt cuộc vẫn biết. Bất quá vẫn là do bản thân làm, phần tâm ý này vẫn vậy. Vì thế nàng vẫn cao hứng đặt hộp thức ăn lên bên bàn, cẩn thận mang chén mỳ rau xanh thịt băm phía bỏ thêm trái trứng luộc đặt lên bàn.

      Lúc này, Triệu Nguyên Duệ tới, nhìn chén mỳ sợi lai lịch bất phàm này từ chối cho ý kiến, "Tự nàng làm."

      Thang Nguyên gật đầu mạnh, đừng nhìn nó được tốt lắm, chủ yếu thắng ở phần tự tay nàng làm, quan trọng nhất là phần tâm ý, nàng thúc giục, "Chàng nhanh đến ăn thử, chút nữa lại nguội mất."

      Triệu nguyên duệ gật gật đầu, ngồi xuống, nhận lấy đôi đũa Thang Nguyên đưa qua, "Của nàng đâu?"

      Căn bản Thang Nguyên nhớ tới mình, đầu nàng nhanh chóng chuyển động , "Ta ăn cùng chàng"

      "Được, vậy cùng nhau ăn."

      là cùng nhau ăn, đến đũa cũng để nàng cầm, ăn ngụm, uy nàng ăn ngụm, còn nhường nàng nửa trái trứng luộc. Mắt thấy sắp hết, Thang Nguyên liền vội vàng , bản thân ăn vô, giục ăn nhanh .

      Triệu nguyên duệ uy nàng ngụm sau cùng, quả thấy nàng ăn ít, cũng khuyên nữa, bản thân ăn nhanh hơn, ngay cả mỳ và nước lèo cũng ăn hết.

      Thang Nguyên nhìn ăn xong, hưng phấn, "Ăn ngon, về sau hàng năm ta đều nấu cho chàng chén, được ?"

      Triệu nguyên duệ chuyện, nhìn nàng trầm mặc lâu sau, cuối cùng gật đầu : "Được, hàng năm nấu chén, cùng nhau ăn."

      Thang Nguyên có ý kiến gì, cùng lắm lần sau mấu nhiều chút, trang trí nhiều thêm chút, vậy có thể ăn no.

      chén mỳ của Thang Nguyên khiến Triệu Nguyên Duệ còn tâm tư tiếp tục xử lý chính , theo Thang Nguyên trở về Dưỡng Tâm Điện. Vô cùng ôn nhu đem người thương vài lần, nóng vội, điên cuồng, tùy ý như thường ngày, hai người gắt gao ôm ấp cùng chỗ, dây dưa lẫn nhau. Thang Nguyên bị làm cho luôn ở những đám mây cao cao, tay nhàng vỗ về đám mây bao quanh nàng, thoải mái đến nên lời. Nàng từ từ nhắm hai mắt, tham luyến hôn môi , cơ thể chút tách rời.

      Nhẫn nại tận đáy lòng Triệu Nguyên Duệ bị kích thích mạnh mẽ bộc phát, quyến luyến nhìn người trong lòng bởi vì mà như si như túy (ý say mê á), trong lòng vô cùng thỏa mãn, tựa như có thể nhẫn nại tất cả mọi chuyện, chỉ cần nàng thích.

      Vừa tỉnh ngủ, Thang Nguyên thấy khó chịu và mệt mỏi, thỏa mãn và thư thái xâm nhập toàn thân, nàng si ngốc cười với Triệu Nguyên Duệ, thân thủ ôm lấy cổ , khiến phải dùng tay đỡ lấy nàng, ôm đến người. Thang Nguyên khẽ hôn lên môi , chịu rời , cứ như vậy khẽ thầm, "Lần sau cũng muốn như vậy." Thang Nguyên rất biết xấu hổ, nàng chỉ biết kiểu thoải mái, chỉ cần bản thân mình thư thái còn lại mặc kệ người khác. Hiển nhiên Triệu Nguyên Duệ chuẩn bị đáp ứng, cái gì cũng tỏ vẻ có, tự mình giúp nàng mặc y phục vào.

      Sinh nhật Hoàng thượng, cho dù Triệu Nguyên Duệ thích náo nhiệt, cũng có người xử lý yến hội thay , cũng phải cho có mặt.

      Hết thảy chuẩn bị sắp xếp ổn thỏa, hai người liền Ngự Hoa viên tham gia yến hội.

      Yến hội bắt đầu đèn đuốc trong đại điện sáng trưng, thấp thoáng bóng người.

      "Hoàng thượng giá lâm." "Nguyên phi nương nương giá lâm."

      Lúc đầu toàn bộ đại điện đột nhiên yên lặng như tờ, tiếp đó là tiếng y phục xào xạc, cuối cùng là thanh đầu gối quỳ xuống đất.

      Thang Nguyên theo sau Triệu Nguyên Duệ, từ trung tâm đường lên phía , nhìn chớp mắt, tim đập gia tốc, vô dụng a, loại trường hợp này vẫn thể thích ứng.

      Triệu Nguyên Duệ ngồi xuống, lúc này mọi người mới đứng dậy, tay Triệu Nguyên Duệ phất cái, mọi người mới dám ngồi trở lại vị trí lần nữa.

      Thang Nguyên nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Triệu Nguyên Duệ, nàng nhìn tam phi ngồi gần đó, nghĩ có nên chào hỏi hay . Mông nàng vừa động, Triệu Nguyên Duệ nắm lấy tay nàng. Vậy, dĩ nhiên nàng có thể phụng chỉ nhìn những người này.


      Như phi canh lúc Thang Nguyên ngẩng đầu, nắm chặt cơ hội nhìn nàng cười cái. Thang Nguyên lập tức xoay đầu trở lại, hết thảy đều gì, quan hệ hữu hảo tiếp tục tồn tại. Như phi thở mạnh hơi, cuối cùng cũng có thể bàn giao, nàng vội vàng nháy mắt ra dấu với Đại công chúa ngồi cách đó xa, ý bảo nương ngươi hoàn thành.

      Đại công chúa lập tức tặng nụ cười cổ vũ, mấy ngày nay Dưỡng Tâm Điện truyền ra rất nhiều việc đáng kể nhưng rất khủng bố, con đường này mẫu phi nàng vạn vạn được cắt đứt.

      P/s: có nàng nào hứng thù vs truyện này có thể liên hệ vs m để đẩy nhanh tiến độ. Thanks!!
      JupiterGalileo, Chris, thuyt8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :