1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ta mỏi mắt trông chờ
      Cố lên nàng nhé
      OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 8
      Editor: OrchidsPham


      Trương Tư Ninh tò mò về Vệ Cẩm Huyên, nhất là em , cũng biết là bệnh gì mà dường như cứ mười ngày mới bệnh viện lần, hơn nữa mỗi lần còn đều vào buổi tối, chuyện này hợp lý, kỳ kỳ quái quái khiến người ta thể đoán ra được. Nhưng người quý ở tự hiểu, đừng thấy tại hai người chuyện rất tùy tiện, nếu quá thân thiết với người vừa quen, đề cập đến chuyện riêng tư, đúng là biết trời cao đất rộng, khiến người chán ghét. Giống như , cũng rất ghét có người hỏi chuyện trong nhà mình.


      Cho nên cho dù rất tò mò, Trương Tư Ninh cũng lắm mồm tự cho là đúng mà hỏi linh tinh, khi chuyện rất đúng mực, chỉ tán gẫu mấy đề tài lớn, có cũng được mà có cũng sao.


      Chờ bó hoa xong, Vệ Cẩm Huyên chỉ vào bồn Quan trúc , “Cho chậu kia.” Trương Tư Ninh nghe xong vui vẻ, cười tủm tỉm giúp chọn bồn phát triển tốt nhất, còn hỏi có muốn đổi sang chậu hoa xinh đẹp hơn, đáng hơn hay . Vệ Cẩm Huyên cảm thấy này là đáng , cũng liền thỏa mãn ý , chọn cái chậu cảnh thái lam để chuyển cây sang. Đợi lão Trịnh tới chuyển bồn trúc vào trong xe, Trương Tư Ninh thu tiền chút khách khí xong, liền cách chăm sóc bồn trúc với Vệ Cẩm Huyên, dù sao chỉ cần quên tưới nước nó cũng chết được.


      Lúc này là 9 giờ đêm, Trương Tư Ninh muốn hỏi Vệ Cẩm Huyên là trễ thế này làm sao có thể vào viện được? Trước kia khi bà nội nằm viện, bệnh viện có thời gian thăm hỏi, qua 9 giờ hộ lí khóa cửa tầng lại, cho ra ngoài, người bên ngoài cũng vào được, cho dù có tình huống đặc thù gì, hai lần còn cho chứ quá nhiều lần cũng được phép. Dĩ nhiên, dựa vào thân phận của Vệ Cẩm Huyên có thể có đặc quyền.


      Đợi đến ngày Lễ tình nhân, Trương Tư Ninh là quá bận, vô cùng hối hận vì nghe lời bà chủ siêu thị bên cạnh thuê vài người đưa hàng tạm thời, khiến cho cả ngày cũng đều phải lái xe, đưa hoa, đưa hoa, lái xe. Đợi đến khi đưa xong lượt hoa cuối cùng quay về tiệm, Trương Tư Ninh ngã nhào vào ghế muốn động đậy nữa, Trần Bình Bình tiễn khách mua hoa ra ngoài, chống tay lên eo tới gần phỉ nhổ, “ tại lắm kẻ có tiền, hoa đắt hơn bình thường nhiều như vậy mà vẫn có bao nhiêu người mua, vừa rồi còn có học sinh trung học mặc đồng phục đến đây mua hoa, trực tiếp mua 99 đóa, bỏ tiền ra trả chút do dự.” xong còn chậc chậc hai tiếng, như thể đây là chuyện khó lí giải cỡ nào.


      Trương Tư Ninh nghe xong tỉnh táo tinh thần, ngồi dậy ghế salon , “Việc này em hiểu đâu, người ta tiêu tiền là để mua lãng mạn, là mua lòng phụ nữ, càng quý, đàn ông càng tiêu nhiều tiền vì phụ nữ phụ nữ mới càng thích! Chuyện này cũng phân chia là đàn ông hay là học sinh, suy nghĩ của mọi người đều giống nhau thôi.”


      Qua lát, Hứa Dương cũng đưa xong hoa quay lại, sắp 10 giờ, Trương Tư Ninh nhìn nhìn hoa hồng còn lại trong tiệm. Tuy rằng bán rất nhiều nhưng cũng vẫn còn lại ít, đánh giá sai sức mua của khách nên nhập hơi nhiều. Nhưng mà cũng may là lỗ vốn, ngược lại còn lãi ít, số hoa còn dư để chậm rãi bán tiếp, nếu bán được chế thành hoa khô cũng có thể bán lấy tiền, chuyện này biết làm.


      Ngày mai Trần Bình Bình và Hứa Dương đến tiệm, Trương Tư Ninh đem tiền lì xì chuẩn bị từ trước ra, đưa cho mỗi người cái, nhìn độ dày thấy ít tiền khiến Trần Bình Bình và Hứa Dương vô cùng vui sướng, ba người chuyện thêm lát, xác định mùng 8 tháng Giêng quay về làm, sau đó Trương Tư Ninh liền giục hai người về, nếu còn ở trễ hơn chuyến xe đêm chạy mất.


      Buổi tối khi ngủ, Tiền Thiệu có nhắn tin tới, hỏi lễ tình nhân của trôi qua thế nào, Trương Tư Ninh mặc kệ , tại còn ở nước ngoài lận, uy hiếp được .


      Hôm sau, cửa tiệm đúng giờ mở cửa, lễ mừng năm mới cũng định đóng cửa tiệm, tuy rằng Trần Bình Bình và Hứa Dương ở đây nhưng mình cũng có thể duy trì rồi. Đúng lúc Kim Giai Di tới tìm , lại bị bắt lao động, Kim Giai Di hừ hừ, cầu mời cơm.


      Đợi việc xong xuôi, Trương Tư Ninh gọi điện đặt đồ ăn bên ngoài, lúc hai người ăn cơm, Kim Giai Di bà tám hỏi, “Haz, cậu và Tiền Thiệu đụng phải hả?”


      Trương Tư Ninh chậm chạp ừ tiếng: “ phải với cậu là đừng cho người khác rồi sao?” Lúc trước cũng cảnh cáo Tiền Thiện, cho lắm mồm.


      Kim Giai Di liếc mắt, “Tớ cũng đâu phải kẻ nhiều chuyện.” Còn , “Cậu có biết tại Tô Thụy làm ở đâu ?” Cũng đợi Trương Tư Ninh trả lời, liền thẳng: “Ở Thụy Đức! Thụy Đức! Tớ nhổ vào, cậu thấy hôm họp mặt ta kiêu ngạo thế nào đâu, cái đuôi có thể vểnh lên đến tận trời, phải chỉ là thư ký của Phó tổng thôi sao, hừ, có gì đặc biệt hơn người chứ.”


      Khi học đại học Tô Thụy thích Tiền Thiệu, từ năm nhất bắt đầu theo đuổi, đáng tiếc vẫn thành công, sau đó năm thứ hai Tiền Thiệu thích Trương Tư Ninh, Trương Tư Ninh lại cùng phòng ký túc với Tô Thụy, đúng là quá cẩu huyết, lúc ấy chuyện này đúng là nổi như cồn, biết bị bao nhiêu người lấy làm đề tài buôn chuyện. Trong trí nhớ vui vẻ gì về thời đại học của Trương Tư Ninh, Tô Thụy cũng coi như là vẽ nên nét bút cực đậm, quan hệ hai người vô cùng căng thẳng. Nếu có người hỏi, ngoài Tiền Thiệu ra muốn thấy ai nhất Tô Thụy tuyệt đối có thể xếp ở 5 người đầu tiên.


      Mà Thụy Đức, tuy biết nhiều lắm nhưng cũng từng nghe qua, hình như là xí nghiệp nhà nước, chuyên về vật liệu xây dụng, cũng may là trụ sở công ty này ở CBD, nếu đúng là đủ phiền phúc, tuy rằng sợ gặp Tô Thụy, nhưng mà, có thể gặp càng tốt, ai mà thích gặp người mình ghét được chứ, cũng phải kẻ chịu ngược cuồng.


      Trương Tư Ninh muốn tán gẫu về những người đâu, thấy Kim Giai Di ở bên vui sướng khi người gặp họa, liền chọc uy hiếp, “Công việc của cậu thế nào, sao mà còn chưa tìm được thế, chú dì chưa gì sao?”


      Kim Giai Di nghe xong liền thở dài, lập thức kêu lên, “Sao mà chưa được, mẹ tớ sắp lải nhải khiến tớ muốn chết rồi, nuôi con bò còn biết tạo ra sữa, nuôi tớ đúng là mất tiền oan. Cậu , chẳng phải chỉ là tìm được việc thôi sao, sao mà phải khó nghe thế chứ, tìm được việc cũng đâu phải lỗi của tớ!” xong đôi mắt liền đỏ, giọng cũng nghẹn lại, Trương Tư Ninh ngờ phản ứng của ấy lại mạnh như thế, hạ đũa xuống vỗ vai an ủi: “Có thể dì muốn cậu tiếp tục thi công chức hay là làm giáo viên mới thế, cậu đừng suy nghĩ nhiều quá, đó là mẹ ruột cậu, chứ đâu phải mẹ kế.”


      “Mẹ ruột cũng thể đâm dao vào lòng người khác thế chứ!” Kim Giai Di buồn bực phản bác, “Có lẽ tớ được nhặt đường cái cũng nên, trước kia bác tớ cứ luôn tớ là đứa bé mà ba mẹ tớ lấy từ nhà bán bánh nướng đầu đường.”


      Lời này mà cũng có thế tin sao? Trương Tư Ninh đúng là hết chỗ rồi, “Trước đây có ai bị dọa thế đâu, lúc trước bà nội tớ còn tớ được nhặt ở ven sông đấy!”


      Kim Giai Di cũng chỉ phát tiết thế thôi, sở dĩ hôm nay đến cửa hàng bán hoa là do vừa mới đấu khẩu trận với mẹ, cho nên mới chạy tới đây tránh nạn, nếu có thể, càng muốn trốn ở đây vài ngày. Nhưng mà chắc là được, dựa vào tính cách của mẹ , nếu hôm nay về, có lẽ tuyên truyền bất hiếu thế này thế kia với họ hàng thân thích mất, mặt dày đến nỗi chịu được điều đó.


      Nghĩ lại hâm mộ Trương Tư Ninh, lớn lên xinh đẹp, trong nhà lại có tiền, muốn mua phòng liền mua phòng, muốn mở tiệm liền mở tiệm, người tự do thoải mái.


      Nếu Trương Tư Ninh có thể nghe thấy tiếng lòng ấy, có lẽ chỉ có thể cười khổ, nếu được chọn lựa, càng muốn đổi chỗ với ấy hơn.


      Đợi tiễn Kim Giai Di xong, Trương Tư Ninh liền chuẩn bị đóng cửa tiệm. Đột nhiên muốn ăn lẩu, vừa lúc tủ lạnh trong nhà cũng trống rỗng, liền tính dạo Gia Nhạc Phúc, mua chút nguyên liệu nấu ăn về dự trữ.


      Từ siêu thị trở về, ngừng xe ở gara, Trương Tư Ninh trực tiếp dùng thang máy lên nhà chứ từ cửa tiệm nữa.


      Lầu hai có 3 phòng, Trương Tư Ninh ở gian, gian là thư phòng, còn gian là phòng hoạt động. Trong phòng hoạt động có đặt cây đàn dương cầm, cây đàn tranh, còn có giá vẽ, thuốc màu linh tinh. ra Trương Tư Ninh cũng được coi là đa tài đa nghệ, cái gì cũng biết chút, nhưng đủ tinh thông, bình thường rảnh rỗi hoạt động chút coi như là giải trí.


      Chuẩn bị nguyên liệu ăn lẩu xong, đặt bếp điện lên bàn trà ở phòng khách, tìm nồi lẩu lúc trước mua cùng bếp điện ra, cắm điện, đổ xương vào, bắt đầu nấu.


      Trương Tư Ninh phải người giỏi nấu ăn, bình thường đều mua đồ ăn bên ngoài, ngẫu nhiên mới nấu bữa cơm, nấu nồi cháo hay nấu chè gì đó, nếu chính là làm lẩu như hôm nay.


      Vừa thêm gia vị vào trong nồi, di động liền vang vên, Trương Tư Ninh cầm lên nhìn, là Vệ Cẩm Huyên gọi tới, đúng là mặt trời mọc đằng tây mà.


      Vội vàng nghe máy, giọng của Vệ Cẩm Huyên truyền đến, “Tư Ninh, sao hôm nay đóng cửa sớm vậy?” Tiếng của trong điện thoại nghe hơi khác bình thường, cảm giác trầm thấp hơn. Trương Tư Ninh đứng dậy khỏi ghế salon, đến cạnh cửa sổ vén màn che ra nhìn, vừa liếc mắt thấy chiếc xe xa xỉ của Vệ Cẩm Huyên ở đó.


      giải thích trước mà chỉ : “ chờ chút, tôi xuống mở cửa.” Sau đó liền cúp điện thoại, thấy nước trong nồi còn chưa nóng, có lẽ xương cũng phải hầm thêm lúc mới nhừ, liền để yên đó, cầm chìa khóa bước theo cầu thang xuống tiệm, bật đèn, mở cửa, Vệ Cẩm Huyên đứng trước cửa tiệm.


      Trương Tư Ninh nghiêng người cho tiến vào, giải thích : “Tủ lạnh nhà tôi trống rỗng, lại đúng lúc muốn ăn lẩu nên đóng cửa để siêu thị, vừa mới cho xương vào hầm gọi điện thoại tới.”


      chuyện rất bình thản, như thể bàn việc nhà, Vệ Cẩm Huyên nghe xong liền cười: “Vậy có lỗi, quấy rầy đến em.”


      Trương Tư Ninh liền , “Lần sau đến nhớ mang đồ ăn ngon tới đây, tôi liền tha thứ cho .”


      Vệ Cẩm Huyên nghiêng đầu nhìn , đôi mắt hẹp dài cong cong, gật đầu được, giọng lộ ra chút mềm mại. Lúc này Trương Tư Ninh đứng khá gần , ngọn đèn chiếu đến, đột nhiên phát ra mắt lại là màu xanh đậm, bình thường cũng chú ý, đột nhiên phát ra giống hệt như phát ra đại lục mới. Sau đó mới nhớ ra, từng nghe người ta , mẹ của Vệ Cẩm Huyên là người Pháp.


      Nhưng cũng gì về điều này mà hỏi: “Vẫn là diên vĩ sao?” Lần trước tới đây cũng mới qua mấy ngày, so sánh với thời gian 10 ngày trước đây lần này đúng là ngắn hơn nhiều.


      Vệ Cẩm Huyên vuốt cằm, chỉ vào phía trưng bày hoa diên vĩ , “Bó toàn bộ số đó lại .”


      Chừng đó cũng hơn 100, gần 200 bông! Trương Tư Ninh hơi kinh ngạc, sao hôm nay hào phóng quá vậy. Nhưng cũng chưa gì, chỉ vui đùa : “Xem ra lần này phải chiết khấu nhiều cho rồi.”


      “Hôm nay là sinh nhật em tôi.” Vệ Cẩm Huyên lại , giọng điệu rất tùy ý giống như đây là chuyện cực kỳ bình thường. Trương Tư Ninh lại biết Vệ Cẩm Huyên cũng giống , thích chuyện riêng của mình cho người khác nghe. Lần trước với chuyện em nằm viện, lần này lại sinh nhật em , chẳng hiểu sao mà bỗng có cảm giác thụ sủng nhược kinh, đúng là kẻ có tiền đồ.

      Thụ sủng nhược kinh: Được cưng chiều mà kinh sợ


      Nhưng nể tình như thế, đúng là coi là bạn, cũng vui vẻ, quyết định lát nữa tặng bó hoa miễn phí cho , xem như quà tặng em , dĩ nhiên, tiền hoa diên vĩ là thể thiếu.
      Last edited: 9/5/17
      Iluvkiwi, levuong, 13emap21 others thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      13emap, mylien1961, Mi mũm mĩm26 others thích bài này.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      có khi nào e a ý sống thực vật trong bv ko nhỉ? hay là bị tâm thần bệnh nặng j j đó. hehe.. thanks nàng edit nhiều nha..
      OrchidsPham thích bài này.

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Cuối cùng cũng chờ dc bạn
      Thỏa lòng mong ước
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :