1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Loạn thế hồng nhan - Túy Vũ Cuồng Ca (NP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 54.1:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Lý Tuyền bị Cao Hoán lôi kéo ra khỏi tổ trạch Lý gia, cùng nhau ngồi xe ngựa. tiến vào ngồi xuống, liền lười biếng dựa lưng vào thành xe, ánh mắt nhắm lại nhưng hơi cong cong, cái loại kiên nhẫn cùng gắng gượng lúc nãy hoàn toàn bị thay thế bởi thích ý.

      Lý Tuyền 囧囧 nhìn , mùi máu người nam nhân này còn chưa có tán hết đâu, bộ dáng giống như đại miêu vừa mới săn về, làm cho nàng cảm thấy chính mình chính là con mồi hay ho bị bắt kia.

      "Tiểu thúc thúc, có phải mấy ngày rồi ngươi ngủ ngon.” Lúc này Lý Tuyền mới nhìn thấy quầng thâm chung quanh mắt .

      Cao Hoán cúi đầu lên tiếng, chậm rãi nhích thân lại gần, cũng mở mắt. Trong chốc lát, Lý Tuyền liền cảm thấy hô hấp trầm ổn, tựa hồ ngủ.

      Nàng kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, đưa tay quơ quơ trước mặt nam nhân, lại quơ quơ. Cao Hoán vẫn nhắm mắt nhưng tay lại chuẩn xác bắt lấy tiểu móng vuốt thành kia, gối đầu lên vai Lý Tuyền, than thở : “A Tuyền, ngươi đừng bướng bỉnh, chờ ta tỉnh ngủ, mang ngươi săn thú.”

      Lại lần nữa đem nàng thành gối ôm, khóe miệng co rút, đành phải lớn kêu người đánh xe “Trực tiếp hồi Thượng Đảng vương phủ, cần phải nhà của ta.”

      Ngoài xe truyền đến giọng của Vương quản qia “Tam tiểu thư, xin giọng chút, tiểu nhân nghe được.”

      Cao Hoán bị ồn ào quấy rầy, giật giật. Lý Tuyền giống như sờ chú chó con, vỗ vỗ đầu “Cứ việc ngủ, có gì đâu.”

      Cao Hoán "Ngô" tiếng, lại cọ cọ nàng, liền bất động .

      Thấy lần nữa ngủ say, Lý Tuyền lại ninh mi trầm tư, nàng giống như rất có lực hấp dẫn đối với người có tính cách táo bạo, tinh thần có vấn đề. Nàng thầm tính toán trong lòng, từ Văn Tuyên đế đến Cao Hoán, lại đến Cao Hiếu Uyển, tất cả đều giống nhau. Còn người như thái tử Cao Ân, ràng đối với nàng có điểm gì khác thường, còn có Thường Sơn Vương gia cùng Quãng Đức Vương gia, cũng chỉ đối đãi với nàng như chất nữ bình thường trong nhà. Có lẽ có chút thân thiết, nhưng quyết giống như sủng ái của Văn Tuyên đế.

      Sáng tỏđiểm ấy, Lý Tuyền đại khái cũng có thể hiểu được đây là vì sao, hẳn là có liên quan đến tinh thần lực của nàng. Nàng nhìn thấy trạng thái tại của Cao Hoán có chút giống như là chứng hậm hực lâu ngày, mà nàng đúng là có biện pháp trị tận gốc. bởi vì, dù cho nàng trị liệu rồi nhưng hoàn cảnh bên ngoài tác động đến vẫn thay đổi, áp lức vẫn làm cho tinh thần lần nữa hỏng mất. Ai, nàng cũng có biện pháp, ai bảo vị huynh trưởng khác mẹ làm hoàng đế, Vương gia bọn họ áp lực ai á lực đây.

      Nàng miên man suy nghĩ, xe ngựa dừng lại.."Vương gia, Tam tiểu thư, đến vương phủ."

      Lý Tuyền động động bả vai tê rần, bên tai truyền đến thanh than thở bất mãn của Cao Hoán, "A Tuyền, ngươi ngoan!"

      Ngoan cái em ngươi đó, Lý Tuyền co rút khóe môi, thực xem ta làm gối lót đầu của ngươi sao, ngươi nguyện ý nhưng ta còn muốn đâu. “Tiểu thúc thúc, muốn ngủ vào trong phủ ngươi ngủ .”

      Cao Hoán liền đưa tay siết chặc thắt lưng Lý Tuyền, khó được bốc đồng : “!”

      Bị siết chặc, Lý Tuyền liền khó thở, hơn nửa ngày mới bình ổn lại được. nàng đưa tay nắm lấy lỗ tai nam nhân này, dùng sức vặn 1 vòng, uy hiếp: “Tiểu thúc thúc!”

      Cao Hoán tình nguyện mở to mắt, ngẩng đầu rời khỏi vai Lý Tuyền. Lý Tuyền chỉ cánh tay của đặt ngay eo mình, cười gằn : “Còn này nữa.”

      "Hừ!" Cao Hoán đen mặt buông tay.

      Lý Tuyền chỉ cửa xe, "Tiểu thúc thúc, ngươi về nhà , tạm biệt tiễn."

      Cao Hoán tay chống má, nghiêng đầu, nghi hoặc : "A Tuyền, đây là xe của vương phủ."

      Những lời này làm nàng tức giận cực kỳ, Lý Tuyền hầm hừ trừng mắt nhìn Cao Hoán, "Ta đây xuống xe." xong, động tác nhanh nhẹn mở ra màn xe, nhìn thị nữ vương phủ đứng bên cạnh xe vươn tay đỡ, trực tiếp nhảy xuống.

      "A Tuyền..." Lý Sâm nhìn thấy muội muội làm ra động tác thô lỗ như thế, bất mãn nhíu mày, kéo dài quá thanh kêu nàng tiếng.

      Lúc này Lý Tuyền mới ý thức được chính mình làm cái gì, nàng ở trong lòng thầm hận, đều bị Cao Hoán chọc tức đến hồđồ, trước mặt đại ca lại làm ra động tác bất nhã như vậy. Lúc đó cũng là chính nàng cóđem này quy củ lễ nghi khắc ghi ở trong lòng, cho nên mới thỉnh thoảng liền quên.

      Nhìn ánh mắt đồng ý của ca ca, nàng lặng lẽ cúi đầu, chậm rãi cọvào người , vụng trộm kéo ống tay áo của , vừa định há mồm xin tha, bị Cao Hoán theo sau xuống xe kéo qua bên.

      "A Tuyền, trễ thế này, ăn cơm rồi hãy ." Thượng Đảng Vương gia mi thanh mục tú, mãn nhãn ôn hòa giọng mời.

      Lý Sâm tiến lên từng bước, chắp tay thi lễ, "Đa tạđiện hạ mến, hôm nay sắc trời tối muộn, ngày khác lại đến quấy rầy." xong, với Lý Tuyền: "Tam muội, mau cáo từ cùng điện hạ, chúng ta cần phải ."

      Lý Tuyền ngoan ngoãn khụy gối, theo ca ca ngồi xe ngựa trở về nhà.

      Cao Hoán đứng ở trước cửa vương phủ híp mắt nhìn hai huynh muội xa, mặt thần sắc . Vương tổng quản cùng nhất chúng thị vệ, tỳ nữ vương phủ, người người cúi đầu, ngay cả hô tức đều hạ thấp rất nhiều. Hơn nữa ngày sau, mới cất bước vào phủ, đem những người có mặt ném ra sau đầu.

      Hai huynh muội Lý Tuyền được nửa đường gặp Cao Hiếu Uyển, mỗ thiếu niên nổi giạn đùng đùng được nàng liên thanh dỗ dành mới chịu trở về. Thẳng đến đêm khuya, khi nàng nằm giường lớn, mới thở dài hơi, ngày hỗn loạn rốt cục xong, tương lai biết còn có bao nhiêu ngày giống ngày hôm nay nữa đây.
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap250510 others thích bài này.

    2. ngalibra

      ngalibra Well-Known Member

      Bài viết:
      167
      Được thích:
      369
      Các nam ai ai cũng nóng như lửa thế này chị chịu sao nổi ^^
      Diệp Băng thích bài này.

    3. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 54.2:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Từ ngày ấy qua , giáo dưỡng ma ma được Thôi thị mới đưa qua cho nữ nhi, nằm xuống 3 người, người còn lại cũng bị dọa vỡ mật, gì cũng chịu trở lại kim ngọc viên. Thôi thị thở dài tiếng, lại bất đắc dĩ nhìn đám vương gia này nọ tự do xuất nhập tiểu viện của nữ nhi, ngay cả vị bệ hạ ở trong cung kia cũng thường đến góp vui.

      Còn Lý Tuyền đâu, trong khoảng thời gian này nàng có rảnh để nghĩ đến chuyện khác, mà phải xử lý 1 đống cánh hoa đào được mang đến, tại tiến vào tiểu viện của nàng, có thể ngửi được mùi hoa đào. Nhìn hai núi cánh hoa trong sân, nàng dở khóc dở cười, cũng biết mấy người kia có phải hay hái hết toàn bộ hoa đào, hoa hạnh trong Nghiệp thành mà mang đến cho nàng. Xem ra năm nay đại khái được ăn đào và hạnh, hoa đều bị hái, còn có thể ra quả được sao?

      Vì chuyện này, tiểu kim khố của nàng gầy ít, bởi vì nàng biết, ở bên ngoài Nghiệp thành cũng có người trồng đào để kiếm sống, chỉ sợ đám Vương gia này cũng hái hết vườn đào của người ta, cái này phải là muốn mạng người ta hay sao. Nàng cố ý hỏi hạ nhân vương phủ mang hoa tới, chủ nhân của cây đào bị hái hoa, rồi lại sai hạ nhân của mình đem tiền đến đưa người ta, đây cũng là chuyện nàng có thể làm được.

      "Tam ca, ngày mai ngươikhông được hái hoa đào nữa!" Lý Tuyền ngồi ở trong thư phòng, trợn mắt, nhìn chằm chằm nam nhân lười nhác tà tựa vào tháp thượng kia.

      Cao Hiếu Uyển nghe vậy nhíu mày, tùy tay cầm lấy lọ hoa lộ (*nước hoa) quơ quơ, "A Tuyền, ngươi vui sao?"

      "Nhưng là ta càng thích ăn quả đào, hoa lộ, son cái gì, cũng có thể làm từ thiệt nhiều loại hoa khác."

      Cao Hiếu Uyển sao cả nhún nhún vai, "Ngươi cao hứng là tốt rồi."

      Hai người chuyện, màn trúc bị vén lên, thân ảnh cao lớn của Văn Tuyên đế tiến vào, "A Tuyền, mấy cái đó ngươi còn chưa làm xong sao?”

      Hai người trong phòng vội vàng đứng dậy hành lễ với ông, Văn Tuyên đế thèm đểý phất phất tay, "Đều đứng lên, A Tuyền hoa của ngươi còn chưa đùa nghịch xong sao?” Ông tùy ý tìm chổ ngồi xuống, ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chăm Lý Tuyền.

      "Xem như xong rồi, phơi nắng bên ngoài chính là đợt cuối cùng.” Lý Tuyền bất đắc dĩ chỉ chỉđống hoa còn phơi nắng ở trong sân tiểu viện.

      Văn Tuyên đế cười hắc hắc, lấy mấy tờ giấy trong tay áo ra, cao hứng gio lên "A Tuyền, đến xem, ta phái người điều tra tốt lắm, hôm nay chúng ta có thể ra ngoài hành thiện trừ ác.”

      Hành thiện trừ ác? Cao Hiếu Uyển nghe thấy hiểu ra sao, quay đầu nhìn Lý Tuyền, trong ánh mắt đều là dấu chấm hỏi.

      Lý Tuyền trừng mắt nhìn, nàng nghĩlà Văn Tuyên đếđã sớm quên mất việc này, nghĩ tới ông ta lại tích cực đến như vậy, đều điều tra xong. Lại nhìn qua Cao Hiếu Uyển, nàng giọng giải thích, "Ta cùng dượng muốn học làm đại hiệp, quản tất cả chuyện bất bình của thế gian."

      Cái gì? Cao Hiếu Uyển dám tin trừng mắt hai người, "Các ngươi bệnh?" Trong ánh mắt tràn ngập những lời này.

      Lý Tuyền cười khổ, nàng lúc trước cũng chỉ là tức thời nghĩ ra biện pháp để ngăn cản Văn Tuyên đế tham gia cuộc đánh nhau, ai có thể nghĩ tới ông ta cư nhiên lại nhớ lâu như vậy."Tam ca, ngươi ?" Nhiều đả thủ(tay đánh đấm) càng tốt.

      "A Tuyền, lão Tam còn có công vụtrong người, ngươi đừng phiền , dượng mang ngươi ." Văn Tuyên đế vung tay lên, "Nhanh thay quần áo, tại chúng ta liền .”

      Cao Hiếu Uyển bĩu môi, ngươi làm hoàng đếcũngđi chơi, còn trông cậy vào cháu trai thay ngươi bán mạng, làm gì có chuyện tốt đến như vậy, "A thúc, trong khoảng thời gian này rất thanh nhàn, hãy để chất nhi cùng ."

      Lý Tuyền đứng dậy trở về phòng thay quần áo, thuận miệng ném câu, "Các ngươi hảo hảo thương lượng, dù sao làm việc tốt luôn luôn càng nhiều ngườicàng tốt." Chờ nàng thay quần áo xong ra, hai thúc cháu đãđạt thành hiệp nghị ở cùng trận tuyến, đối diện còn có mất tờ giấy nghiên cứu. Thấy nàng ra, Văn Tuyên đế chờ kịp đứng lên, "Chúng ta vừa vừa chuyện."

      Thấy bộ dáng hưng phấn của ông, Lý Tuyền cùng Cao Hiếu Uyển chỉ có thể liếc nhau, song song đuổi kịp.

      Nghe , Nghiệp thành gần nhất xuất tiểu đội ba người, chuyên quản chuyện bất bình thế gian, chỉ là thủ đoạn quá mức thô bạo, hơi phục bị đánh, cũng may xuất tử vong.

      Lý Tuyền trôi qua tháng này, chính là theo Văn Tuyên đế khắp hang cùng ngõ hẻm, nhất là ông chủ đánh mất con gà, lớn đến giết người hành hung, quan binh quản ba người bọn họ đều quản hết. Tính nhẫn nại của Văn Tuyên đế cũng tốt, thương thường khi xử lý chuyện gì luôn dựa vào thích cá nhân, ông nhìn người thuận mắt, khéo còn quay lại thu thập khổ chủ chút.

      Cố tình, trong tổ đội Cao Hiếu Uyển cũng phải là người khiến cho người khác bớt lo, và Văn Tuyên đế luôn đối đầu nhau, cái đông, cái tây. Thường thường hai thúc cháu ầm ỹ rồi rat ay quá nặng, làm cho Lý Tuyền tổn thương vài cân não.

      ngày này, Văn Tuyên đế mang theo Cao Hiếu Uyển cùng Lý Tuyền dạo đường lớn, trong tay phe phẫy chiếc quạt Lý Tuyền mới làm cho ông "Lão Tam, Bình Tần vương phủ gần đây nhất như thế nào?"

      "Xử tử mấy chục ngươi, nghe túc chỉnh gia phong." Cao Hiếu Uyển ở bên trái Lý Tuyền, cẩn thận che chở nàng, thuận miệng đáp.

      Mấy ngày hôm trước, bọn họđụng phải người của Bình Tần vương Cao Lại Ngạnra bên ngoài cường hoành mua nữ nhi của người ta, vừa vặn rơi vào tay Văn Tuyên đế, đương trường để cho cùng Cao Hiếu Uyển đánh nhau trận. Người nọ nhận ra Cao Hiếu Uyển, sợ tới mức ngay cả hoàn thủ cũng dám, thành thành bịđánh, điều này Văn Tuyên đế thập phần chờ mong trận đấu thực thoải mái, trở về tìm Bình Tần vương gây phiền toái.

      "Bệ hạ, Thường Sơn vương xảy ra chuyện!" thị vệ vội vãđuổi tới bên người bọn họ, đè thấp thanh bẩm báo với Văn Tuyên đế.
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap25059 others thích bài này.

    4. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 55:
      Edit: Diệp Băng Băng


      "Cái gì! Ngươi cái gì!" Nghe người kia xong, sắc mặt Văn Tuyên đế đại biến, ông nắm chặt hai vai thị vệ, nhấc bổng lên, trầm nghiến răng gằn câu: “Ngươi cưu nhiên dám nguyền rủa huynh đệ của trẫm!”

      Thị vệ kia dợ tới mức run cầm cập, lắp bắp : “Thần…thần có rủa vương gia…Thường Sơn vương cùng Quãng Đức vương cưỡi ngựa, may ngựa nổi chứng.”

      Văn Tuyên đế oán hận ném qua bên, "Chuẩn bị ngựa!"

      Lý Tuyền ngạc nhiên nhìn thấy thị vệ trong cung cung kính dắt con ngựa từ bước ra trong hẻm đến trước mặt Văn Tuyên đế. Lúc này, chậm nửa nhịp nàng mới kịp phản ứng lại, những ngày này bọn họ lại trong Nghiệp thành, nguyên lai vẫn ở trong vòng bảo hộ, cho tới bây giờ chưa từng ra khỏi.

      "A Uyển, ngươi đưa A Tuyền hồi phủ, sau đóđến Thường Sơn vương phủ." Văn tuyên đế lúc này tỉnh táo lại, ông bình tĩnh phân phó Cao Hiếu Uyển.

      Cao Hiếu Uyển gật gật đầu, "Vâng."

      biết vì sao, Lý Tuyền nhìn cảnh Văn Tuyên đế cưỡi ngựa xa, trong lòng tràn ngập loại cảm giác bất an, những ngày mưa to gió lớn ập đến càng lúc càng gần. Nàng ngẩng đầu nhìn trời xanh trong vắt, lại nhìn người bên cạnh, thiếu niên kiêu ngạo tùy ý, hít sâu hơi, đè nén hết tất cả khủng hoảng xuống. phải mưa gió còn chưa có tới sao? Cho dù đến sao, nhất định có ngày lại sáng sủa thôi.

      "A Tuyền, , ta đưa ngươi hồi phủ." Ngay tại thời điểm Lý Tuyền sững sờ, Cao Hiếu Uyển cũng leo lên ngựa, vươn tay với nàng.

      Lý Tuyền đặt tay vào bàn tay , bị ôm chặt vào ngực, ngồi ngang lưng ngựa. Cao Hiếu Uyển giơ roi giục ngựa, thẳng đến Lý phủ.

      "A Tuyền, ta nhìn ngươi vào." Trước cửa Lý phủ, Cao Hiếu Uyển cũng có xuống ngựa, cẩn thận đem Lý Tuyền thả xuống dưới, ngồiở ngựa, ôn hòa với nàng.

      Lý Tuyền dịu ngoan gật gật đầu, cũng nhiều, trực tiếp xoay người vào đại môn. Cao Hiếu Uyển thấy thân ảnh mảnh khảnh biến mất ở phía sau cửa, quay đầu ngựa, chạy vội rời .

      Thời điểm Văn Tuyên đếđuổi tới Thường Sơn vương phủ, Cao Diễn hấp hối, thời điểm ông nhìn thấy Văn Tuyên đế xông tới, ánh mắt ảm đạm liền sáng lên.

      "Đệ đệ, ta ở trong này." Văn Tuyên đế cầm tay Cao Diễn, trong thanh mang theo nghẹn ngào.

      Cao diễn lúc này thể được lời nào, ông dùng hết sức lực toàn thân nắm chặt tay văn Tuyên đế, ánh mắt lưu luyến đảo qua Vương phi của mình cùng thế tử Cao Bách Dương.

      Văn tuyên đế hiểu được ông ta muốn cái gì, trịnh trọng gật đầu, "Em trai, ngươi yên tâm , ta chiếu cố bọn họ."

      Cao Diễn cố sức lộ ra chút cười, mang theo tiếc nuối nhắm hai mắt lại, bàn tay nắm chặt Văn Tuyên đế kia cũng vô lực rơi xuống.

      "Đệ đệ!" Văn Tuyên đế rống to ra tiếng, hai hàng nước mắt chảy xuống.

      Thời điểm Cao Hiếu Uyển chạy tới Thường Sơn vương phủ, bên trong tràn ngập tiếng khóc, hoàng thất, các Vương gia, tất cả đều ở bên trong. Vợ chồng Thường Sơn vương thế tử vừa mới tân hôn, toàn thân khoác áo tang trắng tinh, quỳ gồi đại đường.

      Văn tuyên đế lúc này cũng là tư vị gì, Thường Sơn vương Cao Diễn chết khiến cho ông có nhiều xúc động. Sinh mạng con người là ngắn ngủi, yếu ớt, thậm chí con ngựa điên cũng có thể cướp sinh mạng đệ đệ ông. Có lẽ tại đây mất huynh đệ khiến ông bi thương cùng cảm khái nhân sinh vô thường, ông còn có tia an tâm, huynh đệ có uy hiếp lớn nhất đối với ngôi vị hoàng đế của ông rốt cục chết .

      Ông đứng trong chính điện của vương phủ, nhìn Thương sơn vương phi cùng hai vợ chồng thế tử quỳ, thanh khàn khàn: “Đệ muội, A Ngũ, các ngươi hãy bảo trọng thân thể, về sau có việc gì hãy tìm trẫm.” xong, ông xoay người ra khỏi vương phủ.

      Thường Sơn vương Cao Diễn qua đời, khiến cho người hơn tháng kho7ng cảm thấy buồn bực là Văn Tuyên đế lại lần nữa bạo táo lên. Sau khi ông trở lại Chiêu Dương điện, cũng có chiêu phi tần hầu hạ, cho các hoạn quan, cung tỳ trong đại điện lui ra, mình rầu rĩ uống rượu.

      Lúc này, tin tức Thường Sơn vương chết truyền khắp Nghiệp thành, từ Thái Hậu, Hoàng hậu trong hậu cung, cho tới thứ dân, nô bộc đều biết là Thường Sơn vương trong khi đua ngựa, ngựa thất kinh nên té xuống đất, sau lại bị đá mà chết. Đối với lý do này, rất nhiều người thầm nghị luận, có phải hay Văn Tuyên đế rốt cuộc bắt đầu xuống tay với huynh đệ của mình.

      Ngay cả Lý Tuyền là tiểu thư khuê các ngồi ở trong nhà còn nghe được laoi5 tin đồn này cần phải đến Lâu thái hậu. Thường Sơn vương Cao Diễn chính là con trai thứ tư của tiên đế, ông cùng với Văn Tuyên đế Cao Dương, tiền thái tử Cao Lâm, Quãng Đức vương là huynh đệ mẹ sinh ra. Ông ta từ thuở thông minh hơn người, tiền đồ sáng lạng, khiến cho Lâu thái hậu thích khôn cùng. Sau khi trưởng thành, phong tư hơn người, lại khéo giải quyết chính , giỏi về lý giải chi tiết tình. Sauk hi Văn Tuyên đế kế vị, đại phong huynh đệ con cháy, Quãng Đức vương Cao Trạm đồng thời phong vương với ông, càng được tâm của Văn Tuyên đế.

      Lúc Văn Tuyên đế sa vào tửu sắc, giết lung tung triều thần, cũng là Cao Diễn thầm sầu lo, thỉnh thoảng can gián. Văn Tuyên đế khi đó mặc dù tính tình bạo ngược, nhưng vẫn tin tưởng đệ đệ này có thừa, mặc dù vài lần sau khi say rượu khiển trách ông ta, nhưng thủy chung chân chính hạ sát thủ.

      Lấy Văn Tuyên đế trong lòng mà , ông cũng muốn giết đệđệ này, tuy rằng trong con mắt của đích mẫu Lâu thái hậu mà , chướng mắt nhất là Văn Tuyên đế, nhưng ông vẫn đối với Lâu thái hậu vẫn còn có phần hiếu thuận chi tâm với mẫu hậu. Ông cũng muốn vì chuyện huynh đệ bất hòa khiến cho bà thương tâm.

      Đáng tiếc là, hình tượng bạo ngược trước kia của ông để lại ấn tượng quá sâu trong lòng mọi người, Thường Sơn vương vừa chết, điều đầu tiên mọi người liên tưởng đến chính là phải ngoài ý muốn mà là hoàng đế chung quy nhịn được sát tâm xuống tay với huynh đệ mình.

      riêng các đại thần nghĩ như vậy, lâu Thái Hậu cũng là nghĩ như thế. Khi bà nhận được tin tứ nhi tử chết, khóc đến hôn mê bất tỉnh. Chờ bà tỉnh táo lại, lại có người hữu tâm dường như vô tình dẫn dắt, lão thái hậu cực kỳ bi thương, lập tức liền hoài nghi có phải hoàng đế con trai mình hạ thủ hay .

      Đại khái là quá mức thương tâm, hoặc là lâu ngày ngồi địa vị cao, Lâu Thái Hậu ngay cả nhiều chút lo lắng cũng có mà thẳng đến Chiêu Dương điện, tính chất vấn con trai thứ hai của bà, đương kim hoàng đế Cao Dương, lúc này bà chỉ có suy nghĩ, nên vì con trai quý uổng mạng của bà đòi lại cái công đạo.
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap25056 others thích bài này.

    5. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 55.2:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Văn Tuyên đế ở trong Chiêu Dương điện tự châm tự ẩm* mấy ngày, ăn chút đồ ăn nào, chỉ dùng rượu để lấp đầy bụng. Lâu Thái Hậu nổi giận đùng đùng xông vào trong điện, nhìn thấy hoàng đế ngồi phịch tháp thượng, ôm bình rượu uống thả cửa, hai lời liền xông lên giáng 2 bạt tay.

      *uống rượu mình

      Văn Tuyên đế nhất thời mơ màng, bị Lâu Thái Hậu tát 2 cái, ông giận tím mặt, quơ tay liền đẩy lão thái hậu ngã xuống đất. Ông trừng lớn đôi mắt say lờ đờ: “Lão phụ to gan, dám đánh trẫm!”

      Lâu Thái Hậu gian nan đứng lên, chỉ vào ông mắng: “Đánh đồ súc sinh nhà ngươi, ngươi ngươi, ngay cả thân đệ đệ cũng buông tha, ngươi còn là người sao?”

      Văn Tuyên đế lắc lắc đầu nhìn kỹ thấy là người nào, đột nhiên ông cười hắc hắc “Nguyên lai là mẫu hậu a, mau đến ngồi.” xong, đưa tay đến đỡ Lâu Thái hậu.

      Lâu Thái Hậu gạt tay ông ra, "Ta cần ngươi giả mù sa mưa thể hiếu thuận ta, A Diễn của ta đắc tội ngươi chỗ nào, ngươi , vì sao muốn giết !”

      Văn Tuyên đế giống nhau thể tin được bình thường mở to hai mắt nhìn, phản thủ chỉ vào chính mình, giọng hỏi: "Mẫu hậu, ngươi cái gì? Ngươi là ta giết đệ đệ!"

      Lâu Thái Hậu tức giận đến cả người phát run, " phải ngươi có thể là ai, A Diễn của ta từ thành thạo bắn cung cưỡi ngựa, cưỡi ngựa giống như đường, làm sao có thể bị ngã ngựa mà chết, ai mà tin được. Còn phải là súc sinh nhà ngươi hạ thủ!” tới đây bà vô lực ngã tựa vào người cung nữ, khóc lớn: “Ta tại sao lại sinh ra nghịch tử như ngươi chứ…”

      Văn Tuyên đế mấy ngày ngủ, sau khi say rượu loại cảm xúc bạo ngược tràn ngập tráo tim, lúc này đột nhiên bị mẫu thân ruột thịt chỉ trích, ông cảm thấy đau đầu kịch liệt, mắt tràn đầy tơ máu, hung tợn nhìn Lâu Thái hậu, sát khí người nặng nề.

      Lâu Thái Hậu thấy ông ta như vậy, trong lòng cũng là trận kinh hoảng, lập tức kinh hoảng bị phẫn nộ thay thế, "Như thế nào, ngươi còn muốn thí mẫu bất thành!"

      "Ha ha ha..." Văn Tuyên đếđột nhiên cười lớn ra tiếng, "Thí mẫu có là cái gì! " xong, ông tìm công cụ giết người lúc trước quăng trong điện.

      Lâu Thái Hậu, bị loại phản ứng bình thường này của ông dọa sợ tới mức lùi ra sau vài bước, khẩn trương nhìn chằm chằm Văn Tuyên đế qua lại khắp nơi trong điện.

      Văn Tuyên đế quên, công cụ giết người của ông sớm vứt bỏ trong đoạn thời gian trước, sau này ông lại vội vàng xuất cung dạo, cũng thèm để ý. Lúc này mới tìm, nơi nào tìm được.

      Nhất thời trì hoãn như vậy, Lý Hoàng hậu mang theo cung nữ chạy tới, bà tiến vào trong cung liền nhìn thấy tình hình trượng phu và Thái hậu trợn mắt nhìn nhau. Bà khỏi thầm hối hận, như thế nào lại tiến vào lúc này. Nhưng bước vào trong điện, có khả năng lại bước ra ngoài.

      Lý Hoàng hậu lấy lại bình tĩnh, bước nhanh hai bước đỡ lấy Thái hậu, vội vàng : “Mẫu thân, nên nghe lời người khác bừa, bệ hạ rất coi trọng huynh đệ, quyết có khả năng sát hại Thường Sơn vương…” Lời còn chưa dứt, bà bị lâu Thái Hậu phen đẩy ra.

      "Ta biết rồi, nhất định là tiện phụ ngươi mê hoặc con ta, khiến cho giết đệ diệt mẫu, đến lúc đó ngươi cùng Lý gia các ngươi có thể cầm giữ triều chính, ngồi mát ăn bát vàng có phải hay ? Ta cho ngươi biết, nằm mơ .!” Lâu Thái hậu dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn chằm chằm Lý hoàng hậu “Tiện nhân nhà người, hôm nay ta nhất định phải hảo hảo giáo huấn ngươi!” xong, bà gát cung nữ đỡ mình ra, bước nhanh về phía hoàng hậu.

      Lý Hoàng hậu bị Thái Hậu như vậy, sớm quỳ mặt đất, liên thanh khóc kể. Văn Tuyên đế thấy Lâu Thái Hậu tức giận mắng thê tử của ông, lại liên tưởng đến vừa rồi bà ta chẳng phân biệt được nguyên do liền đem tội danh giết đệ đổ lên đầu ông. Ông liền đến ngăn trước người hoàng hậu, ánh mắt tóe lửa trừng Thái hậu. giống như trước kia, khi ca ca Cao Lâm vẫn còn là thái tữ, mẫu thân đối với vợ chồng bọn họ cũng là như thế này, hề lưu tình, quanh năm suốt tháng khó có tươi cười. Nhưng đối với huynh đệ tỷ muội khác, luôn là che chở đủ đầy.

      Khuôn mặt ông vặn vẹo nhìn chằm chằm Lâu Thái hậu, nhớ đến thái độ lãnh đạm của mẫu thân đối với mình, nhớ đến lúc mẫu thân khoanh tay đứng nhìn ông và thê tử bị thái tử khi nhục. Lúc phụ hoàng muốn chọn ông làm thái tử, bà “Xem phụ như rồng, huynh như hổ, người độc ác như vậy, sao có thể bước lên ngôi vị thái tử.”

      Nhớ lại hành vi của mẫu thân từ thời thơ ấu, thiếu niên, thanh niên, cho đến bây giờ, lại nhìn Lâu Thái hậu tức giận mắng ngừng, Văn Tuyên đế cười quái dị “Mẫu hậu cũng quá xem ta, giết người, cho dù là đệ đệ của ta, bất quá cũng chỉ là đao chém xuống, cần dùng thủ đoạn khác sao?”

      Lâu Thái Hậu lúc ấy liền ngây ngẩn cả người, Văn Tuyên đế vừa lòng nhìn bà há hốc, nhàng cười : " bằng, ta biểu thị cho mẫu hậu xem chút như thế nào?”
      Last edited: 31/3/16
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap25057 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :