1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thịnh Sủng - Cống Trà ( C90) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 73:

      Editor: Krystal99

      Ngày hôm sau, Hạ Trọng Phương thiếu chút nữa dậy được, dễ dàng gượng dậy cả người bủn rủn muốn ngã xuống.

      Linh Chi và Tiền bà tới đỡ nàng, thấy sắc mặt nàng vô cùng kiều diễm, vẫn liếc mắt nhìn, nhưng như có chuyện gì xảy ra hầu hạ nàng rửa mặt.

      Đợi lúc còn ai trong phòng, Tiền bà tử mới khuyên Hạ Trọng Phương mấy câu, là trong lúc có thai thể quá mức để tránh động thai khí, vân vân....

      Hạ Trọng Phương thẹn thùng đỏ mặt, thấp giọng biện bạch:" Vương gia hỏi qua Phương ngự y, là có thể, lúc này mới..."

      Tiền bà thấy nàng thẹn thùng, liền cười tiếng nhiều nữa.

      Thẩm Tử Trai được cởi bỏ lệnh cấm, đúng là ngừng lại được, buổi tối hai ngày sau đều quấn lấy Hạ Trọng Phương, cầu vô độ.

      Hạ Trọng Phương sợ động thai khí, cuối cùng đành nhờ Phương ngự y chuẩn bị cho Thẩm tử trai Thanh Tâm hoàn, để thanh tâm quả dục.

      Phương ngự y bắt mạch cho Thẩm Tử Trai, cho biết tin tức tốt:" Dư độc trong cơ thể Vương gia được thanh lọc. Cũng cần dùng thuốc giải độc nữa."

      Thẩm Tử Trai cười khổ :" Đáng tiếc, thay vì dùng thuốc giải, ta lại phải dùng Thanh Tâm hoàn đây!"

      Phương ngự y khỏi cười ha ha.

      Lúc trước, Thẩm Tử Trai phải tự kiềm chế, dễ dàng mới được nếm chút ngon ngọt, tinh thần sảng khoái. ngờ sau giờ ngọ, nhận được tin xấu, khiến sắc mặtThẩm Tử Trai thoáng cái liền trầm.

      ra Quý Minh Xuân vẫn rời kinh, biết bằng cách nào, nay có chức vị ở Binh bộ.

      Thẩm Tử Trai căm tức :" Dám cùng Tề vương phủ đối nghịch trợ giúp Quý Minh Xuân, phải là người của Tô Thục phi là người của thái tử. Quý Minh Xuân nếu thành người của bọn họ, Bổn vương nhất thời cũng tiện động đến ."

      Kiều Thiệu Nguyên :" Vương gia giờ nên manh động, chúng ta cần tìm hiểu xem ai là người giúp phục quan. Đó mới là điều quan trọng."

      Thẩm Tử Trai định thần, trầm ngâm hồi lâu, :" Lúc trước cự tuyệt hôn của Tô gia, người của Tô gia mặc dù gì nhưng tất nhiên là ghi hận trong lòng. Quý Minh Xuân phục có lẽ là do Tô gia nâng đỡ, mượn thế lực của Thục phi nương nương."

      Kiều Thiệu Nguyên :" Nếu là do Thục phi nương nương, sợ là nàng chọn ủng hộ Tứ Vương Gia."

      Thẩm Tử Trai vẫn bước thong thả :" Bổn vương nếu có tư binh của mình, sợ gì thái tử và Tứ Vương Gia?"

      Kiều Thiệu Nguyên thầm thở dài tiếng, nếu Vương gia cưới Vương Du làm Vương Phi, ủng hộ của cữu cữu nàng là Vi Thanh Nhĩ lo gì có binh mã?

      Lúc này,ở nơi khác, Quý Minh Xuân dương dương đắc ý, với Trần Hiên:" Nếu có thể biến toàn bộ nhân mã của Binh bộ thành người của Tứ Vương Gia, đến lúc đó dù ai đó có ủng hộ của Vi Thanh Nhĩ cũng làm được gì. Lúc đó chúng ta hà tất phải sợ thái tử?"

      Trần Hiên thấy nhân phẩm Quý Minh Xuân mặc dù tốt nhưng quả có mấy phần kiến thức, và lại cũng gian khổ học tập mười mấy năm để đậu Tiến sĩ, bởi vậy thầm gật đầu cười :" Cuộc chiến này vô cùng quan trọng, nhưng cũng phải đánh là có thể đánh,"

      Quý Minh Xuân hiểu lời này có nhiều ý, hỏi lại:" đánh sao?"

      Trần Hiên cúi xuống tai Quý Minh Xuân :" đánh sao Tứ Vương Gia có thể tiến vào kinh, đạt được mong muốn của mình? "

      Trong lòng Quý Minh Xuân mừng thầm, bởi chỉ khi Tứ Vương Gia đăng vị, mới có thể hoàn toàn lật người. nay mặc dù có chức vị ở Binh bộ vẫn có chút cảm giác sợ hãi,lo lắng.

      Hạ Trọng Phương cũng biết được chuyện Quý Minh Xuân phục quan, khỏi cau mày. Quý Minh Xuân bị đuổi khỏi Tề vương phủ, chẳng những có hồi hương mà còn thăng quan, đây chính là hung hăng đánh Tề vương bạt tai!

      Tiểu Ngọc Lan cũng nghe thấy chuyện này, khỏi kinh ngạc, nhất thời thầm hối hận, sớm biết Quý Minh Xuân xoay người, ngày đó nên quá tuyệt tình đuổi , giữ lại đường lui, để tránh sau này sinh oán hận. Và lại xem ra nay Tề vương phủ chỉ còn dáng vẻ bên ngoài, việc Quý Minh Xuân phục chức rêu rao khắp nơi như vậy nhưng Tề vương phủ cũng làm được gì.

      Lúc này, ở Vương phủ, Hạ Trọng Phương suy nghĩ sau này Vương Phủ phải nuôi binh, nhưng thiếu tiền bạc, bởi vậy mới để cho Phương Chấp Bình giúp đỡ kiểm kê sổ sách cửa hàng son phấn, phát lợi nhuận tương đối khá, rất vui mừng. Đợi Phương Chấp Tâm tới nàng lại để cho nàng ta giúp đỡ kiểm kê cửa hàng khác.

      Phương Chấp Tâm cười trêu :" nay Vương Phi còn thiếu bạc sao ?"

      "Bạc càng nhiều càng tốt mà." Hạ Trọng Phương cười.

      Phương Chấp Tâm vừa nghe, liền :" Nếu như thế tỷ nhập cổ phần vào cửa hàng lương thực của chúng ta . Cái này kiếm rất được đấy nhé."

      Hạ Trọng Phương hỏi thêm mấy câu về cửa hàng lương thực, liền đem ngân phiếu giao cho Phương Chấp Tâm để nàng thay mình nhập cổ.

      Thẩm Tử Trai điều tra việc của Quý Minh Xuân phen, cuối cùng biết được Quý Minh Xuân là nhờ môn lộ của Tô Thục phi mới vào được Binh bộ. Chẳng qua là người của binh bộ trừ người của hoàng thượng gần nửa là người của thái tử, nửa còn lại là người của Tứ Vương Gia. Nên cũng thể nhúng tay vào, làm gì được Quý Minh Xuân.

      Trầm Ngọc Tiên biết được cũng tức giận, cùng Trầm Hương : " Họ Quý kia chỉ sợ nay vô cùng đắc ý, là tức chết bản Quận chúa."

      Trầm Hương khuyên mấy câu được, cuối cùng đành phải đổi đề tài:" Quận chúa, nay bệnh của Vương gia tốt, Vương Phi lại mang thai, là song hỷ lâm môn, thừa dịp khí trời tốt, bằng tổ chức gia yến để đại gia chúng ta vui mừng phen?"

      đến việc bệnh của Thẩm Tử Trai tốt, Trầm Ngọc Tiên mới có sắc mặt vui mừng cười :" Phương ngự y chẩn đoán chính xác, trong cơ thể ca ca dư độc hết, nay chỉ cần tỉ mỉ điều dưỡng, cũng cần dùng dược nữa, đúng là chuyện vui."

      Hai người thương nghị liền quyết định buổi tối ngày hôm sau thiết gia yến, mời phu phụ Vương Trạng nguyên và Phó phu nhân tới đây dự tiệc.

      Thẩm Tử Trai nghe được muốn thiết gia yến liền cười : "Nếu như thế cũng đưa thiếp mời cho Phương gia di nương , dù sao cũng là mẹ đẻ của Phương nương!"

      di nương mà thôi cũng cần phải đưa thiếp mời? Trầm Ngọc Tiên mặc dù tình nguyện nhưng vừa nghĩ Hạ Trọng Phương mang thai, mời mẹ đẻ nàng, có lẽ nàng cũng vui mừng, bởi vậy miễn cưỡng đáp ứng.

      Tiểu Ngọc Lan nhận được thiệp của Vương Phủ liền nhanh chóng đưa cho Sài thị nhìn, trong lòng đắc ý cực kỳ. Có nữ nhi là Vương Phi, Vương Phủ cũng phải cho mình mặt mũi!

      Vi Thanh Mi lúc nhận được thiệp, biết là gia yến cùng Vương Tinh Huy :" Ở Vương Phủ mấy tháng, nha đầu Quận chúa kia cũng coi chúng ta là người nhà, gia yến cũng quên mờichúng ta."

      Vương Tinh Huy :" Khó được nàng có lòng, ta tự nhiên . Và lại bệnh của Vương gia hết, quả nên ăn mừng phen." Vương Tinh Huy cũng muốn tìm Thẩm Tử Trai chút chuyện Quý Minh Xuân thăng quan đây!

      Vương Du tự nhiên muốn đến Vương Phủ, hừ :" Người nào hiếm lạ cái Vương Phủ đó? Con mới ."

      Vi Thanh Mi muốn chuyện có bà tử vào :" Phu nhân, Chung bà vú đến bên ngoài thành ạ!"

      Vi Thanh Mi vừa nghe đứng lên :" phải còn hai ngày nữa mới đến sao? Sao lại tới nhanh vậy?" Vừa vừa dặn quản gia đón Chung bà vú.

      Vương Du nghe Chung bà vú tới, dù sao đây là bà vú của nàng, cũng có chút vui mừng, nhưng cứ nghĩ Chung bà vú tới là có mục đích, lại vô cùng mất hứng.

      Vi Thanh Mi sợ nàng suy nghĩ nhiều, liền :" Vàng sợ lửa, bên ngoài lời đồn đại gì cũng có, chúng ta đưa Chung bà vú tới đây, là để chứng tỏ cho người ngoài thấy mọi lời đồn là sai."

      Vương Du trong lòng mặc dù thoải mái nhưng Chung bà vú cũng tới, nàng cũng thể làm gì nữa.

      Hai canh giờ sau, quản gia dẫn Chung bà vú vào phủ.

      Nhiều năm gặp, Chung bà vú vừa thấy Vi Thanh Mi vội vàng hành lễ hô:" Lão gia, phu nhân!"

      Vương Du cũng vội vàng tiến lên đỡ bà vú Chung :" Bà vú già rất nhiều!"

      Chung bà vú vừa thấy Vương Du khỏi :" Thủy thổ Kinh thành quả nhiên tốt, Du nương đẹp lên rất nhiều."

      Vi Thanh Mi sớm bảo người mang hành lý của Chung bà vú vào, để cho nàng rửa mặt rồi cùng ăn cơm.

      Sau khi ăn xong, cả gia đình lên đại sảnh ngồi uống trà, chuyện.

      Ngay trước mặt Vương Du, Vi Thanh Mi để cho Chung bà vú lặp lại lần nữa chuyện năm đó.

      Chung bà vú thấy Vương Du dựa bên người Vi Thanh Mi, mẹ con thân thiết, lại nhìn tướng mạo nàng quả cùng Vương gia có mấy phần tương tự, liền định thần nghĩ có thể là mình hoa mắt nhìn lầm rồi. Thời gian ngắn ngủi như vậy làm sao có thể có người tráo đổi oa nhi đây?

      Chung bà vú nhớ lại, liền lúc ấy có lẽ là hoa mắt mới nhìn oa nhi có tóc thành đầu trọc.

      Vương Tinh Huy cùng Vi Thanh Mi nghe xong, quả thấy giống lời kể của Tiểu Ngọc Lan và phu thê Hạ thị. Bởi vậy lại hỏi chuyện phát sinh lúc đến nhà phú thương.

      Chung bà vú lần này lại dám bảo đảm :" Đến nhà phú thương, ta cùng quản gia thay phiên trông coi Du nương, trừ khi tắm rửa và nhà xí, ta nửa bước cũng có rời. Lúc ôm Du nương đến phủ Cố phú thương, người Du nương có gì đặc thù, mặc đồ lót gì ta đều nhớ, thể nào có chuyện bị người tráo đổi."

      Vương Tinh Huy cùng Vi Thanh Mi nghe lần nữa thở phào nhỏm.

      Vương Du cũng lộ ra nét cười, giương mắt nhìn Vi Thanh Mi, nương, ta đó đều là tin đồn bậy bạ, nương còn nhất quyết đưa bà vú về kinh.

      Trời tối, mọi người liền giải tán nghỉ ngơi.

      Vi Thanh Mi ngồi trong phòng gẩy gẩy bấc đèn, với Vương Tinh Huy:" Phu quân, có lẽ Chung bà vú còn có lời chưa hết."

      Vương Tinh Huy hỏi: "Làm sao nàng có thể khẳng định như vậy?"

      Vi Thanh Mi :" Vừa mới vào cửa, lúc Chung bà vú nhìn thấy Du nương cũng có nghi ngờ nên mới thầm quan sát nàng. Khi đến đêm hôm ta sinh con ở ngôi miếu đổ nát đó, Chung bà vú lại lần nữa lén nhìn Du nương, rất là khả nghi."

      Vương Tinh Huy cũng chú ý tới khác thường của bà vú Chung, lúc này nghe lời của Vi Thanh Mi, gật đầu :" Chung bà vú già rồi, nhạy bén bằng trước kia, nàng tự cho là che giấu rất tốt, ra để lộ ra nhiều điểm hoài nghi. Nhìn dáng dấp, nàng cũng xác định Du nương có phải bị đổi hay ?"

      Vi Thanh Mi trầm ngâm, nếu Chung bà vú Vương Du chắc chắn bị ôm nhầm nàng hoài nghi nàng ta bị người thu mua. Nhưng hôm nay nghe Chung bà vú vậy nàng lại nghi ngờ.

      Vương Tinh Huy :" Du nương giống chúng ta như vậy, nàng chắc chắn là người của Vương gia ta, chẳng qua là suốt quá trình đó phát sinh chuyện gì làm Chung bà vú nghi ngờ, ta cần phải làm ."

      Vi Thanh Mi gật đầu, lúc sau :" Có lẽ ta nên tìm hiểu chút."

      Chung bà vú trở lại phòng, mặc dù đường mệt nhọc nhưng vẫn ngủ được. Nàng là người trung hậu, năm đó nhìn thấy oa nhi lúc đầu có tóc sau lại có. Chuyện này luôn là tâm bệnh của nàng. đường lên kinh, vốn quyết định phải chuyện này, về phần mình có hoa mắt hay tùy vào lão gia cùng phu nhân phán đoán và điều tra. Nhưng là khi thấy Vương Du lại ra nghi ngờ của mình. nay nằm giường lại thấy bất an. Lão gia cùng phu nhân đón mình lên kinh thành phải là muốn để cho mình sao?

      Chung bà vú cảm thấy vô cùng áy náy, đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa, bên ngoài, Vi Thanh Mi gọi :" Bà vú là ta! "

      Chung bà vú vội vàng đáp tiếng, đứng dậy thắp đèn mở cửa để cho Vi Thanh Mi vào.

      Vi Thanh Mi khép cửa lại, ngồi ở mép giường :" Bà vú, Du nương là nữ nhi của chúng ta, cái này phải là giả. Chẳng qua năm đó ở ngôi miếu đổ nát ấy, đến tột cùng còn xảy ra chuyện gì? Ngươi hãy hết những gì mình còn nhớ ."

      Chung bà vú ấp úng :" Phu nhân, chuyện xảy ra, chỉ sợ là ta hoa mắt, ra lại đảm đương nổi, bởi vậy dám lung tung."

      Vi Thanh Mi :" Ngươi hoài nghi, liền ra , về phần có phải ngươi hoa mắt hay , bây giờ chúng ta tạm thời bàn đến."

      Đúng lúc này, Vương Du cũng ngủ được, cầm đèn lồng tới đây muốn tìm Chung bà vú trò chuyện, thấy trong phòng có ánh đèn lại nghe được có tiếng , biết tại sao lại đứng sau cửa sổ nghe trộm.
      Yoolirm Park, Halong-ngoc, huyendo3 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 74:

      Editor: Krystal99

      Chung bà vú ngẫm nghĩ hồi lâu mới :" Năm đó, lúc tiểu thư mới ra đời, bà đỡ muốn cắt cuống rốn nên ta vội vàng tìm đồ lót sơ sinh, lúc đầu ta thấy ràng đầu của nàng có tóc nhung mao, quay quay lại, đến khi ta cầm đồ lót đến chuẩn bị mặc vào cho nàng lại phát có đám tóc nhung đó. Nhưng lúc đó mọi người đều bận rộn, bởi vậy ta nghĩ là mình hoa mắt hoặc là tại lúc đó trời còn tối nên có thể do bóng của cái gì đó chiếu lên đầu tiểu thư, khiến ta nhầm tưởng đó là tóc mao biết chừng. Bởi vậy mặc dù nghi ngờ ta cũng dám lung tung."

      Vi Thanh Mi nghe được, nhíu mày, hỏi:" Ngươi thấy vậy sao ngay từ đầu nhắc tới?"

      Chung bà vú xấu hổ :" Ta nghĩ quá nhiều, lại sợ lung tung chọc ra họa lớn mới mới ra. Nếu là bà bà vẫn còn, chúng ta có thể hỏi lại nàng nhưng nàng lại qua đời rồi." Nàng vừa , vừa an ủi Vi Thanh Mi:" Du nương thân thể mặc dù tốt, nhưng thông minh lanh lợi, lại có mấy phần giống người Vương gia, có lẽ đúng là do bà vú ta hoa mắt!"

      Chung bà vú ra nghi ngờ trong lòng nhiều năm, nên cũng thở phào nhõm, liền nhất định là mình hoa mắt rồi.

      Vi Thanh Mi thất kinh, nghĩ năm đó mình sinh ở ngôi miếu đổ nát, theo Tiểu Ngọc Lan lúc ấy nàng cũng trốn ở bên trong miếu, chẳng lẽ nàng ta nhân cơ hội ra ngoài đổi hai đứa trẻ với nhau? , , Hạ Trọng Phương ràng giống người Giản gia, Du nương lại có nét của người Vương gia, có lẽ phải bị đổi. Và lại Tiểu Ngọc Lan sao có thể nhẫn tâm nhận nữ nhi ruột thịt lại muốn nhận con người khác làm nữ nhi đây? Chuyện này rất vô lý.

      Vương Du đứng sau cửa sổ, ngơ ngác xuất thần, nếu bà vú phải là hoa mắt mình phải là thân sinh nữ nhi của phụ mẫu, mà là con riêng, vậy, vậy bằng lấy cái chết để định đoạt! , , mình thể nào là con riêng. Tất cả đều là lỗi của Hạ Trọng Phương, nàng ta đoạt phi vị, nay lại muốn đoạt phụ mẫu của mình, mình tuyệt thể để cho nàng được như ý!

      Vương Du cân nhắc suy nghĩ rất lâu, hung tợn nghĩ: Hạ Trọng Phương muốn đoạt phụ mẫu của ta, ta liền đoạt vị hôn phu của nàng. Dù sao mình mười chín tuổi, sao có thể tìm được quý tế đây? Làm trắc phi của Vương gia cũng tệ.

      Nàng quyết định xong liền cầm đèn lồng nhàng bước xuống bậc, hề gây ra bất cứ tiếng động nào, quay về phòng.

      Vào tháng trước thiếp của Quý Minh Xuân sinh con, là nữ nhi mà phải là nhi tử. Vì chuyện này, nàng bị Quý phụ Quý mẫu mắng mấy ngày mới bỏ qua.

      Rốt cuộc cũng là hài tử đầu tiên, Quý Minh Xuân vẫn cho người hầu hạ Thang di nương để nàng chăm sóc tốt nữ nhi, suy nghĩ nhiều. Mặc dù như vậy nhưng mặt lúc nào trông cũng như đưa đám. nghĩ vì nữ nhi mà bị đuổi ra khỏi Vương Phủ đáng giá sao?

      Cứ suy nghĩ như vậy, Quý Minh Xuân sớm chìm vào giấc ngủ, trong giấc mơ thấy mình cùng nữ tử triền miên, đến khi nhìn kỹ mặt nữ tử đó mới phát đó là Hạ Trọng Phương.

      " Phương nương!" Quý Minh Xuân kêu lên tiếng, từ trong mộng tỉnh lại, phía dưới ướt mảnh, nhất thời suy nghĩ xuất thần, lâu sau lẩm bẩm :" Phải sớm đem Phương nương quay trở lại bên mình mới được."

      Hạ Trọng Phương vào lúc này cũng ngủ được nguyên nhân chính là vì Trầm Tử Trai. Lúc này vẫn gục mặt vào nơi đẫy đà của nàng còn hàm hồ :" Phương nương, Bổn vương uống sữa thành nghiện rồi, chỉ muốn uống mãi thôi."

      Cả người Hạ Trọng Phương mềm thành nước, ngâm :" nay ta uống thuốc nhưng bị Vương gia hút có chút cảm giác muốn xuống sữa, là khó chịu."

      Trầm Tử Trai buông nơi đẫy đà của nàng ra, ghé tai nàng :" Nàng uống dược thúc sữa nửa năm, dược tính vào máu, mà trong dược có Thôi Tình Tố, tự nhiên cần Bổn vương phải như vậy..." xong còn ghé tai đôi câu buồn nôn với Hạ Trọng Phương.

      Hạ Trọng Phương bị trêu đùa, khỏi tự động dâng môi thơm để chặn lại miệng Trầm Tử Trai, cái lưỡi thơm tho cùng dây dưa chỗ.

      Bàn tay Trầm Tử Trai dò đến đào nguyên của Hạ Trọng Phương, thấy ướt mảnh, liền động thân vào, gương mặt tuấn tú đỏ ngầu, :" Như thế nào, Bổn vương lợi hại chứ?"

      Hạ Trọng Phương sợ đè ép thai nhi, đẩy Trầm Tử Trai, kiều hô:" Vương gia chút, chút!"

      Trầm Tử Trai dám dùng sức, đành rút ra, phải ngồi dậy, ôm lấy Hạ Trọng Phương từ phía sau, hai tay dừng ở nơi đẫy đà của nàng chà xát, phía dưới lại chậm rãi vào, khàn giọng hỏi:" Như vậy được sao?"

      Hạ Trọng Phương kêu lên, hai tay chống lên, phối hợp với Trầm Tử Trai, tiêu hồn thực cốt, khó kìm lòng nổi.

      Trầm Tử Trai sợ thân thể nàng chịu được, cũng sợ đè ép thai nhi, bởi vậy vòng tay ôm nàng để nàng cần phải tốn sức.

      Chiều nay hai người giằng co hơn nửa canh giờ, có lẽ vì thế thai nhi trong bụng bất mãn hung hăng đạp Hạ Trọng Phương cước. Hạ Trọng Phương giật mình, lúc này mới xin Trầm Tử Trai tốc chiến tốc thắng.

      Hôm sau, Hạ Trọng Phương lại dậy nổi, cũng may mọi người đều thông cảm cho rằng nàng cần dưỡng thai nên có ai gì.

      Tới giờ ngọ, Trầm Ngọc Tiên tới thương nghị cùng Hạ Trọng Phương về gia yến:" Tẩu tử, chúng ta chỉ mời nữ quyến mấy nhà quen biết, cũng có người ngoài. Bởi vậy tửu tịch sắp xếp ở vườn, vừa ăn uống vừa thưởng hoa, như vậy được ?"

      Hạ Trọng Phương cười :" Quận chúa an bài tốt là được rồi."

      Trầm Ngọc Tiên gật đầu cái, hỏi Hạ Trọng Phương:" Chất nhi của ta dạo này có ngoan , còn đạp tẩu ?"

      Hạ Trọng Phương ai oán :" rất nghịch ngợm đấy, như muốn lộn nhào ở bên trong ấy!" xong mặt cũng là lên ý cười.

      Trầm Ngọc Tiên có chút ngượng ngùng, nhìn chung quanh, bảo a hoàn xuống, mới :" Tẩu tử ta nghe chút động tĩnh của bảo bảo được ?"

      Hạ Trọng Phương che miệng cười :" Quận chúa cũng là." Vừa vừa xoa bụng thủ thỉ:" Quận chúa tớ xem ngươi làm gì này bởi vậy phải ngoan nhé."

      Trầm Ngọc Tiên thấy Hạ Trọng Phương đồng ý, mừng rỡ ngồi xuống bên cạnh áp tai nghe, vừa đúng lúc bảo bảo xoay người, nàng giật mình, vui vẻ :" vừa chào hỏi với ta đấy!"

      Trầm Ngọc Tiên nghe lát rồi đứng lên, vui vẻ :" Nghịch ngợm như vậy nhất định là chất nhi."

      Hạ Trọng Phương thấy bọn a hoàn ở đây, mà tâm tình Trầm Ngọc tiên cũng tốt, liền cùng nàng tâm :" Quận chúa tuổi cũng nữa, có có tính toán gì chưa? Năm nay ân khoa mở bởi vậy cũng nhóm Tiến sĩ mới. Quận chúa nếu muốn chọn quý tế khác, tìm người trong sạch, nhân phẩm tốt trong đó làm quận mã cũng tồi."

      Trầm Ngọc Tiên :" vội, bây giờ ta vẫn cần điều dưỡng thân thể cho tốt . Sau đó mới nghĩ về hôn ."

      Hai người chuyện lát, Trầm Ngọc Tiên thấy còn sớm liền cáo từ.

      Tới đầu giờ Thân, Giản Mộc Lam và Giản Mộc Huyền tới dự tiệc.

      Bởi vì Giản Mộc Thanh năm ngoái gả ra ngoài, tiện ra khỏi cửa nên cũng đến dự gia yến.

      Ngay sau đó, Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi dẫn Vương Du cùng Vương Tông tới.

      Vương Du hôm qua vốn muốn tới đây, nhưng sau khi nghe thấy lời của bà vú Chung thay đổi ý định, quyết định phải theo Vi Thanh Mi đến Vương Phủ dự tiệc.

      Trầm Ngọc Tiên thấy Vương Du tới cũng ngạc nhiên. Lần trước bởi vì chuyện Phi vị, nàng nghĩ với tính tình của Vương Du tất nhiên muốn đến Vương Phủ mới đúng. Trầm Ngọc tiên nhanh chóng tiến lên chào hỏi, an bài chỗ ngồi cho các nàng.

      bao lâu sau, Tiểu Ngọc Lan và Phương Chấp Bình, Phương Chấp Tâm cũng tới dự.

      Phương Chấp Bình thấy Vương Tinh Huy vội vàng tiến lên hành lễ ân sư.

      Mọi người lúc này mới nhớ tới, Phương Chấp Bình tham gia khoa cử cũng đậu Tiến sĩ, tuy có tên trong bảng vàng ( dành cho 3 ngươi đứng đầu), nhưng với Phương gia mà cũng coi như là có tiền đồ. Năm nay, chủ khảo khoa thi là Vương Tinh Huy, bởi vậy Phương Chấp Bình mới hành lễ.

      Vương Tinh Huy hỏi quan hệ của Phương Chấp Bình với Vương phi biết được Phương Chấp Bình là họ hàng của Hạ Trọng Phương, trong lòng thầm nghĩ Phương Chấp Bình này cũng là nhân tài, năng trầm ổn, cũng gây được hảo cảm. Nếu Du nương nguyện ý, chọn làm hôn phu cũng tồi.

      Tiểu Ngọc Lan mặc dù vừa bên cạnh Hạ Trọng Phương, vừa cùng nàng chuyện nhưng thỉnh thoảng lại nhìn trộm Vương Du, trong lòng khỏi cảm thán: Quả nhiên là do Trạng nguyên phu nhân nuôi lớn, khí chất này, tướng mạo này đều vô cùng xuất chúng. Nếu phải vì Hạ Trọng Phương nàng nhất định trở thành Vương Phi. Nhưng là nay....

      Vương Du sau khi nghe lén cuộc chuyện của Vi Thanh Mi và Chung bà vú, mặc dù tin mình là con riêng nhưng cũng nhịn được liếc Tiểu Ngọc Lan mấy lần, nghĩ: Hạ Trọng Phương ngươi làm Vương phi còn chưa đủ? Còn phải thu mua bà vú, để bà vú ra những lời đó khiến phụ mẫu ta nghi ngờ? Thế gian này có điều gì tốt ngươi đều muốn chiếm hết sao?

      Đợi đến khi Trầm Tử Trai ra ngoài, Vương Du nhìn , nhất thời chua xót chịu nổi. Ngày đó cả nhà bọn họ tới kinh thành, Trầm Tử Trai ra đón. Khi đó nàng vừa thấy động tâm. Vào Vương Phủ ở, chỉ là lấy cớ, mục đích chính có lẽ là để hai bên bàn về hôn . Khi có thánh chỉ phong làm trắc phi, nàng cũng lòng muốn từ chối chỉ là muốn đánh cược xem có thể trở thành chính phi hay . nghĩ tới cuối cùng ngay cả trắc phi cũng được ngược lại Hạ Trọng Phương lại trở thành Vương phi. Như vậy nàng sao có thể cam tâm?

      Trầm Ngọc Tiên thấy mọi người tới đông đủ, liền phân chủ khách ngồi xuống, cười :" Bởi vì bệnh của ca ca hết, tẩu tử lại có hỉ ,chính là song hỷ lâm môn, nên muốn tổ chức gia yến để mọi người cùng vui, cũng coi như chúc mừng ca ca và tẩu tử. Bữa tiệc này mọi người cần giữ lễ tiết, vui vẻ là được."

      Ngoại trừ phu thê Vương Tinh Huy và Tiểu Ngọc Lan, tất cả mọi người đều là người trẻ tuổi, rất nhanh đều cùng cười vui vẻ.

      Vương Tinh Huy rỉ tai Vi Thanh Mi hỏi:" Nàng nhìn xem Phương Chấp Bình là người như thế nào?"

      Vi Thanh Mi vốn xem xét Tiểu Ngọc Lan để lần nữa xem xét lời Chung bà vú , nghe được Vương Tinh Huy hỏi mới phục hồi tinh thần, lên tiếng:" bằng Phương ngự y."

      Vương Tinh Huy :" Phương ngự y tuy tốt nhưng dường như vô tâm với chuyện hôn nếu cũng kéo dài tới tại. Ngược lại Phương Chấp Bình này nhân phẩm tướng mạo thậm chí là tuổi coi như là xứng với Du nương."

      Vi Thanh Mi :" , ta chỉ nhìn trúng Phương ngự y."

      Vương Du thấy Trầm Tử Trai rời , thừa dịp ai chú ý liền theo.

      Tiểu Ngọc Lan vẫn thầm chú ý Vương Du, thấy nàng rời , tự chủ được cũng theo sau.




      Chương 75:

      Editor: Krystal99


      Ánh trăng sáng nhạt, có tiếng bước chân rất từ phía sau truyền đến, Trầm Tử Trai xoay người quát :"Ai?"

      Vương Du dừng bước, đáp: " Vương gia, là ta."

      Trầm Tử Trai vừa nhận ra tiếng của Vương Du, lại nghĩ lúc trước phong nàng làm trắc phi sau lại hủy bỏ, quả cảm thấy có chút hổ thẹn liền giọng : " Sao nàng lại đến đây?"

      Vương Du từ chỗ tối ra, chầm chậm đến chỗ Trầm Tử Trai hành lễ : " Tham kiến Vương gia!"

      "Miễn lễ" Trầm Tử Trai khoát tay : " Nàng theo bổn vương đến chỗ này, có phải có chuyện gì ?"

      Vương Du : " Đúng là có chuyện muốn cùng vương gia mới cố ý theo tới đây.'

      "Nàng !" Trầm Tử Trai nghĩ, Vương Du chắc bởi vì việc hủy bỏ trắc phi nên muốn chất vấn vài câu, xem mặt mũi phu thê Vương Trạng nguyên vẫn nên nghe xem nàng gì.

      Vương Du ổn định tinh thần, nhìn Trầm Tử Trai : " Vương gia cưới Phương nương làm Vương Phi tuy là để cản sát khí nhưng họa trời có thể ngăn cản được sao?"

      Trầm Tử Trai nghe lời Vương Du , hơi nhíu mày hỏi: "Du nương, lời này là có ý gì?”

      Vương Du : " Mặc dù ta ở khuê phòng dưỡng bệnh cũng nghe thấy việc Quý Minh Xuân phục quan. quận mã bị hưu của Tề vương phủ cứ như vậy mà công khai phục quan, Tề vương phủ lại thể làm ràng, người ngoài cho rằng Tề vương phủ có thực quyền. Quý Minh Xuân có thể làm quan chắc hẳn có người trợ giúp, chừng người sau lưng Quý Xuân Minh cũng có thể tay làm Tề vương phủ biến mất. Vương gia trong tay quyền thế, binh lực chỉ có vị chắn sát bương phi lấy gì để chống lại kẻ sau lưng Quý Minh Xuân?"

      Vương Du ở cùng Vương Tinh Huy cùng Vi Thanh Mi, dưới bồi dưỡng của họ, tầm nhìn cùng kiến thức có thể cao hơn chút so với nữ tử bình thường.

      " Du nương ra những lời này la có biện pháp giúp bổn vương giải quyết vấn đề sao?" Trầm Tử Trai như đùa : " Nếu Du nương có biện pháp giúp bổn vương, bổn vương nhất định hậu tạ ngươi"

      Vương Du cười : " Biện pháp vốn có nhưng đáng tiếc vương gia tự mình cự tuyệt."

      " Oh" Trầm Tử Trai thoáng cái hiểu nàng ám chỉ việc cự tuyêt nàng làm trắc phi.

      Vương Du thở dài tiếng tiếp tục : " Vương gia vốn là nhân trung chi long, hà tất phải vì Hạ Trọng Phương mà tự hủy tiền đồ, dồn Tề vương phủ vào nguy hiểm"

      Từ khi Quý Minh Xuân phục quan, Trầm Tử Trai đúng là vô cùng nôn nóng, cũng biết Tề vương phủ gần nguy hiểm nhưng tiền thế, ngoài tạm thời khuất nhục còn có thể làm gì?

      Vương Du thấy thần sắc Trầm Tử Trai biến đổi, biết đâm trúng chỗ đau của liền tiếp: " Bây giờ ta muốn cùng vương gia hợp tác, biết vương gia có đồng ý hay ?"

      Trầm Tử Trai nghe đến đó có chút ngoài ý muốn, cười : " Nàng muốn cùng bổn vương hợp tác?"

      Vương Du ngay thẳng : " Ta tuy là nữ tử nhưng có kiến thức, có tài hoa, phụ thân trong triều giữ chức vị quan trọng, cậu ta tay cầm trọng binh, lẽ nào thể cùng vương gia hợp tác?"

      Trầm Tử Trai hơi sửng sốt mhưng rất nhanh cười : " Nếu như thế đến thư phòng chuyện ". xong dẫn đường hướng về phía thư phòng .

      Vương Du nhàng phất tay áo, biết mình thành công hơn nửa chỉ lặng lẽ thở dài, sau Trầm Tử Trai về phía thư phòng.

      Tiêu Ngọc Lan từ chỗ tối ra, đột nhiên lệ tràn mi, thân sinh nữ nhi của mình có thể lấy tri thức khuyên bảo vương gia. Bà cảm thấy việc năm đó đổi nữ nhi với phu thê Vương trạng nguyên quả sai. Chính mình kiến thức nông cạn, xuất thân đê tiện, nữ nhi theo mình sao có thể có tiền đồ, muốn cùng vương gia hợp tác chắc chắn chỉ là vọng tưởng.

      Tiêu Ngọc Lan xoa xoa khóe mắt, trong lòng thầm nghĩ nếu nữ nhi hợp tác cùng vương gia, trước tiên làm trắc phi, sau đó bằng vào tài trí của Vương Du lo gì thể loại bỏ Hạ trọng Phương ngồi lên vị trí chính phi? Nữ nhi đến tuổi này khó có thể chọn được quý tế hơn vương gia.

      Tiêu Ngọc Lan trong thời gian này cũng tiếp xúc nhiều hơn với Hạ Trọng Phương, sớm hiểu được Hạ Trọng Phương là người lương thiện, lại bị vợ chồng họ Hạ nuôi mười mấy năm cũng quen bị họ ức hiếp, bất đắc dĩ tìm cách đối phó người khác. Nếu Vương Du có thể vào Tề vương phủ làm trắc phi, vị trí chính phi chắc chắn tới tay.

      Tiêu Ngọc Lan trở lại, vừa vặn thấy Hạ trọng Phương tìm mình, liền cười tươi : " Con đâu vậy! nhìn xem muốn lập gia đình, sắp sinh con, hồi thấy di nương con còn tìm.”

      Vừa xong, vài a hoàn liền nở cười. Linh Chi cười : " Vương phi của chúng ta thời gian này có chút nhõng nhẽo, trong chốc lát nêu gặp được người kêu, là tâm hoảng. giờ người ở ngay trước mặt vậy mà vương phi lại chạy lại làm nũng?"

      Hạ Trọng Phương khỏi cười : " Ta nào có như các ngươi ? Chẳng qua là làm đĩa điểm tâm di nương thích ăn nên mới tìm nàng."

      Hạ Trọng Phương khỏi cười : " Ta nào có như các ngươi ? Chẳng qua là làm đĩa điểm tâm di nươnng thích ăn nên mới tìm nàng."

      Tiểu Ngọc Lan biết Hạ Trọng Phương quan tâm đến mình, cảm thấy có chút áy náy. Nhưng Tiểu Ngọc Lan nghĩ Hạ Trọng Phương có thai, tương lai khi sinh nhi tử có thể hưởng phúc còn Vương Du rất đáng thương, thân mình tốt, có khả năng thể sinh dục. Hơn nữa, luận đến luận Hạ Trọng Phương chưa phải chịu bất kỳ khổ cực nào.

      Vi Thanh Mi lặng lẽ chú ý đến Tiểu Ngọc Lan, nhìn thấy Tiểu Ngọc Lan cùng Hạ Trọng Phương thân mật, khăng khít, trong lòng lại cảm thấy thoải mái, người ta đây chính là thân mẫu cùng ái nữ, chính mình lại hoài nghi đâu. Có lẽ chuyện năm đó là bà vú Chung hoa mắt.

      Hạ Trọng Phương nghĩ Trầm Tử Trai có ở đây chắc có lẽ thay y phục, nàng cũng nghĩ nhiều, nhìn thấy Vi Thanh Mi liền cùng nàng chuyện.

      Vi Thanh Mi hành lễ, rồi đến ngồi cạnh Hạ Trọng Phương, mang thai nên chú ý chuyện gì, lại cười : " Tính ra tháng tám là con sinh, lúc đó trời thu mát mẻ, ở cữ cũng vất vả."

      Trong lòng Hạ Trọng Phương cười khổ tiếng, phải sinh vào tháng tám, đến lúc đó phải giả là sinh non hơn tháng, sinh vào tháng bảy, chính là lúc nóng nhất, chỉ sợ là rất khổ cực.

      Vi Thanh Mi quan sát Hạ trọng Phương, thấy nàng được chăm sóc kĩ nên mặt tròn hơn, càng giống Thái phó phu nhân, khỏi cười : " Bộ dáng con giống phụ thân cũng giống mẫu thân mà lại giống tổ mẫu. là kỳ lạ."
      Hạ Trọng Phương cười :" Thanh nương cũng giống tổ mẫu mà!"

      Vi Thanh Mi :" Con cũng đúng."

      Vương Tông nghe được các nàng chuyện, sáp lại gần reo lên:" Vương phi, tỷ hứa làm đôi giầy cho ta, nhưng đến tận khi tỷ chuyển đến vương phủ cũng thấy giầy của ta đâu."

      Hạ Trọng Phương bật cười :" Lúc trước tỷ nhớ kỹ nhưng nhiều việc quá nên quên mất. Bây giờ tỷ mang thai cũng dám làm giầy vì sợ ảnh hưởng đến mắt. Chờ khi ta sinh song, liền làm cho đệ đôi được ?"

      Vi Thanh Mi vội với Vương Tông:" Tại sao có thể để Vương phi làm giầy cho con? Trở về nương làm cho con"

      Hạ Trọng Phương :" Lúc trước con đồng ý làm cho đệ ấy nên nhất định phải làm cho đệ ấy mới có thể an tâm."

      Vương Tông mặt mày hớn hở, cười :" Cám ơn Vương Phi"

      Vi Thanh Mi có chút kinh ngạc, sao Tông nhi lại quý vương phi như vậy, trước đây cũng thấy dính lấy Du nương như vậy.

      Tiền bà bà ở bên cạnh cười :" Vương phi cùng Tông nhi thân thiết như vậy, người nào biết còn tưởng là tỷ đệ ruột mà phải biểu tỷ đệ nữa đấy."

      Nếu là trước kia, thân phận Hạ Trọng Phương ràng, Tiền bà bà dám nàng cùng Vương Tông giống thân tỷ đệ nhưng nay Hạ Trọng Phương là vương phi, thân phận cao quý, nàng và Vương Tông giống thân tỷ đệ cũng có gì đáng ngại.

      Vi Thanh Mi nghe lời này, nhìn kỹ Hạ Trọng Phương và Vương Tông, khỏi cười : “ Tướng mạo của Tông nhi có hai phần giống tổ mẫu, cùng Vương phi đứng chung chỗ, đúng là giống tỷ đệ ruột thịt.”

      Tiền bà tử lại cười :" Nhà chúng ta điệt nhi, chất nữ đều giống tổ mẫu mà giống phụ mẫu."

      Vi Thanh Mi nghe lời này trong lòng chợt động, nhưng lại nắm bắt được chân .

      Lúc này, Vương Du đến thư phòng của Trầm Tử Trai, hai người ngồi xuống, liền thẳng vào vấn đề:" Vương gia nạp ta làm sườn phi, cữu cữu của ta cũng là cữu cữu của vương gia. Cữu cữu ta tay cầm trọng binh cũng như vương gia cầm trọng binh. Khi đó người đứng sau lưng Quý Minh Xuân cũng dám hành động thiếu suy nghĩ. Vương gia còn có thể nhờ cữu cữu của ta để lấy lòng quân, nuôi dưỡng binh lính cho vương phủ. Đến lúc đó, có tư binh trong tay, Vương gia còn sợ ai? "

      Trầm Tử Trai nghe Vương Du , quả trong lòng có vài phần kính trọng, thở dài :" Du nương, kiến thức của nàng thua nam tử chút nào." xong, trong lòng đối với đề nghị của Vương Du cũng có chút động tâm, nhưng vẫn còn do dự về Hạ Trọng Phương. Nếu nàng thể tiếp nhận đến lúc đó khi động thai khí, cũng phải chuyện đùa.

      Vương Du tin chính mình chỉ cần làm trắc phi, Trầm Tử Trai cũng cự tuyệt, lại tiếp:" Vương gia yên tâm, mặc dù ta ái mộ chàng, cũng liều chết cuốn lấy. Ta chỉ hy vọng ngày nào đó vương gia có thể biết điểm tốt của ta mà thôi. Và lại vương gia thân là Tề vương chẳng lẽ chỉ lấy vương phi? nay nạp trắc phi tương lai cũng lấy vào cửa, sớm hay muộn chỉ là vấn đề mà thôi. Về phần vương phi, nếu vương gia sợ nàng tình nguyện, động thai khí, chi bằng lấy lý do dưỡng thai, đưa nàng đến thôn trang khi nàng sinh con xong lai đưa nàng trở về vương phủ. Lúc đó nàng phải chấp nhận chuyện vương gia thú trắc phi. Sau này Vương Phi hiểu được điểm lợi hại cũng làm vương gia khó xử cũng thầm trách vương gia."

      thể , Vương Du giúp Trầm Tử Trai lo lắng mọi chuyện, chu toàn mà lại cẩn thận.

      Vương Du lại :" Vương Phi có xuất thân như thế, kiến thức cũng bình thường, nàng ở bên Vương gia, chỉ có thể giúp Vương gia sanh con dưỡng cái, xử lý nội phủ, các phương diện khác, chỉ sợ là thể trợ giúp Vương gia. Nhưng ta khác, thân mình của ta tốt, vẫn luôn phải ở trong nhà, lấy đọc sách làm niềm vui. Ta đọc sách nhiều tự nhận là mưu sĩ nhưng cũng có thể giúp Vương gia tham mưu, thậm chí giải quyết tốt hậu quả."

      Trầm Tử Trai nhìn Vương Du, hai mắt sáng rực, cực kỳ ngạc nhiên, nữ nhi của phu thê Vương trạng nguyên quả nhiên giống nữ tử bình thường. Có lẽ lúc trước ở Vương Phủ là rụt rè quá mức, muốn bộc lộ tài hoa, mới bị chính mình xem .

      Vương Du quyết đến cùng, hơi ra suy tính của mình, nhìn đến ánh mắt kinh ngạc của Trầm Tử Trai, khóe miệng chậm rãi giương lên, hô:" Vương gia! "

      Trầm Tử Trai lấy lại tinh thần, hỏi:" Nàng nguyện ý làm trắc phi?"

      Vẻ mặt Vương Du lên chút ảm đạm:" Vương gia cưới vương phi, chẳng lẽ đồng ý hưu vương phi, lấy ta làm Vương Phi ?"

      Trầm Tử Trai :" Phương nương cứu sống bổn vương, bây giờ nàng lại mang cốt nhục của bổn vương, ta hưu nàng. "

      Vương Du cười lạnh nghĩ: Bây giờ hưu nàng, có nghĩa là về sau hưu. Ngay cả Quý Minh Xuân cũng hưu nàng bởi vì biết nàng đáng giá. Bây giờ Vương gia như vậy chỉ là tham mới mẻ mà thôi, qua năm hai năm, còn có thể mê luyến như vậy sao? Mà mình với tài mạo này chắc chắn làm Vương gia chọn mình.

      Trầm Tử Trai đứng lên thong thả bước , nhưng trong lòng rất do dự, Hạ Trọng Phương mang thai con của , tân hôn ngọt ngào, sao có thể quyết tâm để nàng rời khỏi , quay đầu nâng Vương Du lên làm trắc phi?
      Yoolirm Park, Halong-ngoc, huyendo2 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 76:

      Editor: Krystal99
      Vương Du dứt lời, trái tim đập thình thịch tiếng, chỉ sợ phút cuối Trầm Tử Trai vẫn chấp nhận nàng.

      Trong lòng Thẩm Tử Trai vẫn do dự, mặc dù nghĩ phụ Hạ Trọng Phương nhưng lời Vương Du phải có đạo lý. Nếu chỉ có mình Hạ Trọng Phương, đến lúc đó sợ rằng Tề vương phủ phải diệt vong. suy nghĩ rồi mở miệng hỏi: " Du nương, lần trước nàng với Phương nương rằng muốn làm trắc phi. Nếu phải trở thành trắc phi tình nguyện tự sát. Sao đến hôm nay lại thay đổi chủ ý?"

      " Trước khác nay khác" Vương Du thấy vẻ mặt Thẩm Tử Trai dãn ra, cũng hi vọng sớm hạ quyết tâm, che dấu do dự, liền :" Khi đó ta tự nhận mọi mặt thể so sánh với Phương nương và Diệp nương, cùng các nàng trở thành trắc phi, tất nhiên là muốn. Nhưng năm trôi qua ta lại tăng thêm tuổi, là mười chín tuổi, khó chọn ra vị hôn phu vừa ý. Phụ mẫu lại nóng nảy muốn tìm cho ta người. Vì thế ta nghĩ, dù sao cũng phải gả, còn bằng trở thành trắc phi của vương gia. Ít nhất vương gia là người ta ngưỡng mộ.Lần đầu tiên nhìn thấy Vương gia. Ta ..." Khi nàng hai câu sau hạ thanh xuống cực thấp nhưng cũng đủ để Thẩm Tử Trai nghe ràng

      nương tài mạo song toàn thổ lộ ngay trước nặt, Thẩm Tử Trai cũng phải người bằng sắt đá, làm sao động lòng? Vả lại nghĩ Hạ Trọng Phương vẫn là chính phi, mình lại cố gắng đối tốt với nàng nhiều hơn nữa, tuy là nạp trắc phi, cũng thể tính là có lỗi với Hạ Trọng Phương.

      " Vương gia suy nghĩ kỹ chút, ta xin cáo từ ." Vương Du đứng lên hành lễ rồi rời khỏi cửa, bỗng nhiên ngoái đầu nhìn lại cười tiếng:" Vương gia thể để cho ta chờ đợi quá lâu được, nếu , chỉ sợ phụ mẫu hứa hôn cho ta với người khác."

      Dưới ánh nến, nụ cười cùng đôi mắt sáng lưu chuyển hết sức thanh lệ của Vương Du khiến tim người ta đập nhanh.

      Thẩm Tử Trai nhìn nàng rời , im lặng hồi lâu, điều chỉnh lại tâm tình của mình,cũng về phía trước.

      Sau khi gia yến tan, Thẩm Tử Trai triệu kiến Kiều Thiệu Nguyên và La Quân Dụng lại lời Vương Du.

      Kiều Thiệu Nguyên cùng La Quân Dụng vốn có phê bình kín đáo đối với việc Thẩm Tử Trai bỏ Vương Du và Tô Ngọc Diệp, lấy Hạ Trọng Phương, nay nghe được lời của Thẩm Tử Trai, tất nhiên : " Lời của Vương Du nương là đúng. Nếu nàng nguyện ý làm trắc phi, Vương gia nên cầu hoàng thượng tứ hôn lần nữa, nhanh chóng cho nàng vào phủ."

      La Quân Dụng cũng :" nay mặc dù Thái tử ở mặt ngoài là cùng Vương gia giao hảo, ai biết bên trong chứa tâm tư gì? chừng khi Tứ Vương Gia sụp đổ, lại quay sang đối phó Vương gia. Vương gia muốn tự bảo vệ mình, cũng chỉ có thể quyết tâm ngoan độc, cố gắng khi hoàng thượng vẫn còn tại thế được phong làm Hoàng thái tôn. "

      Năm đó, Cảnh Tông hoàng đế vô cùng sủng ái Tam vương gia, nhiều lần muốn lập Tam vương gia làm thái tử, nhưng các đại thần khuyên can mặc dù Tam vương gia là nhân tài xuất chúng nhưng ốm yếu lại phải trưởng tử nếu lập Tam vương gia làm thái tử, các đảng phái trong triều tất nhiên tranh chấp, chỉ sợ loạn.

      Cảnh Tông hoàng đế suy nghĩ mãi, cuối cùng lập con trai trưởng làm thái tử, nhưng vẫn sủng ái con thứ ba. Tới khi Tam vương gia chết càng đau lòng cho tôn nhi Thẩm Tử Trai này.

      Sau lại có lời đồn Cảnh Tông hoàng đế muốn truất ngôi thái tử, phong Thẩm Tử Trai làm Hoàng thái tôn. Thái tử tuy biết lời đồn do Tứ Vương Gia tung ra, nhưng vẫn sợ "tam nhân thành hổ" lời đồn nhiều trở thành , sợ Cảnh Tông hoàng đế váng đầu, truất ngôi của , phong Thẩm Tử trai làm Hoàng thái tôn. Cũng bởi vì vậy, thái tử hết sức kiêng kỵ Thẩm Tử Trai. Ngoài mặt luôn cùng Thẩm Tử Trai giao hảo nhưng nếu có cơ hội tất nhiên để Thẩm Tử Trai còn sống.

      Thẩm Tử Trai cũng biết nay Cảnh Tông hoàng đế càng sủng ái , tương lai thái tử càng thể tha cho . Nhưng nếu bây giờ Cảnh Tông hoàng đế sủng ái , thái tử nhất định trừng trị . Mặc kệ là loại tình huống nào, đều phải có biện pháp để tự bảo vệ mình. Mà tự bảo vệ mình, trừ bỏ xây dựng quân đội, chờ đợi thời cơ còn gì khác. Nạp Vương du làm trắc phi từ đó cùng Vi Thanh Nhĩ liên thủ chính là biện pháp tốt nhất để đạt được mục đích.
      Hạ Trọng Phương ở trong phòng chờ hồi lâu mới thấy Trầm Tử Trai trở lại, liền đưa khăn cho Trầm Tử Trai lau mặt, cười :" Ta chuẩn bị canh giải rượu chàng nên uống chút?"

      Trầm Tử Trai cầm tay Hạ Trọng Phương :" Tối nay ta bất quá chỉ là uống hai chén, có say, cần uống canh giải rượu đâu." Vừa vừa ôm Hạ Trọng Phương vào ngực.

      Hạ Trọng Phương đỡ bụng :" Bụng có chút lớn, tối nay di nương sờ, so với bình thường thai khá lớn, có khả năng là song thai. Bởi vậy ta cũng tiện cho nàng biết ra là ta mang thai tháng."

      Trầm Tử Trai khẽ vuốt ve bụng Hạ Trọng Phương, hồi sau lại hỏi:" Phương nương, nàng luôn sầu lo về tương lai của chúng ta phải ?"

      Hạ Trọng Phương ngẩn ra nhìn Trầm Tử Trai, :" Sao Vương gia lại hỏi vậy? phải chúng ta thành thân rồi sinh hạ hài tử, tiếp tục sống tốt đẹp qua ngày sao? Chúng ta cũng phải nhà nghèo, cuộc sống tốt đẹp, ta phải lo đến củi gạo, dầu muối, tương, dấm, trà. Còn về chuyện có tiền nuôi quân ta muốn lo cũng thể sầu lo được."

      Trầm Tử Trai tiếp nữa, sờ sờ tóc Hạ Trọng Phương, thấp giọng :" An giấc thôi !"

      Hạ Trọng Phương thấy tâm tình Trầm Tử Trai xuống thấp, liền hỏi:" Vương gia, xảy ra chuyện gì sao?"

      Trầm Tử Trai đáp:" có gì, chỉ lànghĩ đến việc Quý Minh Xuân phục quan mà ta thể làm gì được nên có chút buồn bực thôi."

      Hạ Trọng Phương hiểu được nhưng cũng biết phải khuyên thế nào, đành kêu a hoàn vào trải giường chiếu để hai người nghỉ ngơi.

      Về phía Tiểu Ngọc Lan, sau khi về nhà, chỉ ngồi mình ở trong phòng, hồi lâu mới gọi Chương bà vú vào đến chuyện của Vương Du.

      " Du nương tài mạo song toàn, so với ta tốt hơn nhiều, tương lai có tiền đồ.' Tiểu Ngọc Lan thấp giọng :" Những lời nàng với Vương gia, phải muốn học là học được. Phải là người đầy bụng thi thư mới có thể được như vậy."

      Chương bà vú lại gần Tiểu Ngọc Lan giọng khuyên:" Nhưng di nương cũng đừng quá quan tâm đến nàng, tránh bị người khác nghi ngờ."

      Tiểu Ngọc Lan cười tiếng :" Tướng mạo Hạ Trọng Phương quá giống Phó phu nhân, Du nương lại giống người Vương gia, có ai hoài nghi đâu. Nhiều nhất là vì lời đồn mà sinh ra tò mò về Du nương mà thôi."

      Chương bà vú nhìn Tiểu Ngọc Lan hồi lâu mới hỏi:" Di nương định giấu chuyện này cả đời nhận lại Du nương sao?"

      Tiểu Ngọc Lan thở dài :" Dù sao bây giờ chúng ta nhất định phải giấu diếm kỹ chuyện này, thể để lộ ra ngoài." Vừa vừa dặn Chương bà vú:" Bà vú nhất định phải kín như bưng, vạn lần thể ra chuyện này."

      Chương bà vú liên tục bảo đảm:" Cũng giữ bí mật này mười mấy năm, lần trước ở Giản phủ bị người ép hỏi ta cũng có thể bảo vệ bí mật này, sau này tất nhiên càng cẩn thận hơn."

      Lòng người khó dò, nay Hạ Trọng Phương là Vương Phi, nếu hoài nghi mà lấy tiền bạc mua chuộc bà vú, Chương bà vú có thể bị hấp dẫn sao? Trong lòng Tiểu Ngọc Lan có vướng mắc, liền :" Cũng muộn, ngươi xuống !"

      Chương bà vú đáp tiếng, trải giường xong cho Tiểu Ngọc Lan mới xuống.

      Tiểu Ngọc Lan nằm dài giường, vẫn buồn ngủ, tự Vuốt bụng. Nhớ lại, lúc ấy gả cho Phương đại hộ làm thiếp cũng có hoài thai đáng tiếc là giữ được. Nếu bây giờ bên cạnh mình còn có nhi tử, tự nhiên lòng vì , suy nghĩ cho . Nhưng nay có nhi tử lại chỉ có thân nữ nhi gặp khó khăn, mình thể liên lụy đén nàng càng thể kéo nàng xuống.

      Đêm nay, Tiểu Ngọc Lan ngủ ngon giấc. Ngày hôm sau, trời sáng nàng mới dậy, gọi a hoàn vào hầu hạ rửa mặt, hỏi:" Chương bà vú đâu, sao thấy ở đây?"

      A hoàn cười :" Bởi vì phu nhân muốn đến miếu dâng hương nên muốn tạo kiểu tóc đơn giản đẹp mắt liền kêu Chương bà vú sang chải đầu giúp, lại mang theo Chương bà vú cùng dâng hương!"

      Tiểu Ngọc Lan gần đây ở Phương gia rất được coi trọng, hầu hạ bên người ngoài Chương bà vú còn có hai a hoàn, rất có thể diện. Sài thị nể mặt Tiểu Ngọc Lan, tự nhiên cũng cất nhắc Chương bà vú, thỉnh thoảng gọi sang nhờ chút việc vặt lại ban thưởng chút đồ.

      Tiểu Ngọc Lan thấy Chương bà vú đến bẩm với nàng tiếng, tự ý theo Sài thị dâng hương, bỗng nhiên cảm thấy hài lòng.

      Bây giờ, Chương bà vú được Sài thị coi trọng nên rất hưng phấn. Từ miếu trở về, liền vội vàng gặp Tiểu Ngọc Lan kể chuyện dâng hương, lại cười :" Ở trong miếu Phu nhân gặp Nghiêm phu nhân, kỳ lạ là Nghiêm phu nhân còn dừng lại chuyện phiếm với phu nhân nào là chuyện về vị hôn phu của Tâm nương quấy rầy tiểu công tử Nghiêm phủ ra sao, còn hỏi chuyện về Vương Phi, sau cùng lại về việc Chấp Bình thiếu gia trúng khoa cử, khen Sài phu nhân hồi nữa đấy."

      Tiểu Ngọc Lan :" Phương nương thành Vương Phi, mọi người đều biết ta là mẹ đẻ nàng, bởi vậy Nghiêm phủ muốn kết giao với phu nhân có gì lạ."
      Chương bà vú bỗng do dự lúc, sau mới ghé tai Tiểu Ngọc Lan :" ra, Nghiêm phu nhân lôi kéo ta hỏi chuyện năm đó, cười bên ngoài đồn Phương nương và Du nương sau khi sinh bị tráo đổi, hỏi ta có phải là hay ? Ta tự nhiên là phủ nhận. Nàng còn , Trạng nguyên phu nhân mời bà vú cũ của Du nương lên kinh từ hôm trước để hỏi lại bà vú chuyện năm đó."

      Tiểu Ngọc Lan giật mình, nghĩ lại hành động của Vương Du vào tối qua, đột nhiên lo lắng, chẳng lẽ bà vú kia gì đó khiến Du nương lo sợ vội tìm cho mình con đường khác. đúng, đúng, nếu bà vú quả có bằng chứng chờ đến bây giờ mới , Trạng nguyên phu nhân cũng bình thản như vậy. Nhưng nếu những người đó tới hỏi Chương bà vú sao?

      Tiểu Ngọc Lan đột nhiên sợ hãi, Hạ Trọng Phương trở thành Vương Phi địa vị của mình ở Phương gia mới có thể sánh ngang với chính thất. khi bị lộ, chỉ địa vị của mình ở Phương gia xuống dốc phanh, còn có thể liên lụy đến tiền đồ, đến việc tìm quý tế của Du nương. , thể để cho Chương bà vú ra bất cứ điều gì.

      Tháng tư, khí trời nóng bức, Chương bà vú nửa đêm múc nước rửa mặt, bởi vì nước giếng mát mẻ, tự đến bên cạnh giếng múc nước, bị trượt chân ngã, ngày hôm sau mới có người phát .

      Hạ Trọng Phương biết bà vú vẫn hầu hạ Tiểu Ngọc Lan mất, liền an bài người sang Phương gia an ủi nàng, lại cùng Tiền bà tử :" Di nương trừ ta cũng sinh ai khác, liền đem bà vú này thành thân nhân, bây giờ Chương bà vú còn, có lẽ nàng vô cùng thương tâm."

      Tiền bà cho là đúng nhưng Tiểu Ngọc Lan là mẹ đẻ Hạ Trọng Phương nên nàng cũng tiện gì.

      Vi Thanh Mi muốn tìm cơ hội để hỏi lại Chương bà vú mấy vấn đề, nghe tin Chương bà vú chết, khỏi cả kinh, thầm nghĩ cũng trùng hợp.

      Còn Vương Du mặc dù tin mình là nữ nhi của Tiểu Ngọc Lan nhưng kể từ khi nghe trộm cuộc chuyện của Chung bà vú, luôn luôn bất an, chỉ sợ Chương bà vú này ra gì đó làm việc thêm phức tạp. Nghe được Chương bà vú chết khỏi thở phào nhõm.

      Trầm Tử Trai lúc này bắt tay vào an bài, tính toán nhân dịp Đoan Ngọ đưa Hạ Trọng Phương đến biệt trang dưỡng thai.
      Last edited: 10/5/16
      Yoolirm Park, Halong-ngochonglak thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 77:

      Editor: Krystal99


      Tháng năm nóng nực, tâm tình Trầm Tử Trai cũng ngày càng buồn bực nhưng ở trước mặt Hạ Trọng Phương vẫn che dấu rất tốt.

      Tuy nhiên, Hạ Trọng Phương vẫn biết tâm tình tốt nhưng chỉ cho là Trầm Tử Trai phiền não do đủ tiềm lực nuôi tư binh, mà suy nghĩ gì nhiều.

      Trầm Tử Trai muốn với Hạ Trọng Phương chuyện để nàng đến biệt trang dưỡng thai nhưng rồi lại do dự. Nhưng nếu muốn ngày sau có thể sống tốt, buộc phải tìm cách tự vệ, khi thái tử đăng vị cả Vương phủ nhất định bị dồn đến cùng đường, lúc ấy hối hận muộn.

      Đêm nay, trời quá nóng, bởi vậy Hạ Trọng Phương muốn dùng băng cho mát nhưng bà tử cùng a hoàn đều ngăn lại trong lúc mang thai dùng người dễ bị hàn, bị bệnh rất vất vả,... ...

      Trầm Tử Trai nghe được, :" Phương nương, mùa hè ở kinh thành luôn oi bức như vậy, nàng mang thai nếu đến tháng bảy chỉ sợ chịu được. bằng nàng chuyển đên thượng trang ở ngoài thành dưỡng thai ! Ở đó trồng nhiều cây xanh, lại có dưa cùng trái cây. Ngoài ra còn có hồ cá, xung quanh hồ đều có liễu rủ, cần phải dùng băng bởi ở đó luôn có gió mát. Đến tháng bảy nàng sinh, trong tháng là tháng tám, khí trời mát mẻ, lúc đó nàng hồi Vương Phủ chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?"

      tai, Hạ Trọng Phương mang thai hơn bảy tháng, cực kỳ sợ nóng, gần như bị lời của Trầm Tử Trai thuyết phục hỏi lại:" Vậy Vương gia có thể cùng ta đến thôn trang ? Nếu nghỉ hè ở đó ta cũng sinh ở đó luôn, phải chuẩn bị cho thỏa đáng mới được."

      Trầm Tử Trai hạ quyết tâm, do dự nữa, bởi vậy :" Ta đương nhiên cùng nàng nhưng ở đây ta vẫn còn ít chuyện cần xử lý, chờ xử lý xong rồi qua cùng nàng sinh con, đợi nàng xong trong tháng, chúng ta cùng nhau trở lại. Nàng sinh con là đại nên cũng phải mời Phương ngự y theo. Có ta mới có thể an tâm. Về phần bà đỡ cùng bà vú ta nhờ muội muội tìm giúp, đén lúc nàng cho họ cùng theo."

      Hạ Trọng Phương vừa nghe Phương ngự y theo cũng yên tâm hơn bởi nàng rất tin tưởng y thuật của Phương ngự y.

      Mùng hai tháng năm, Trầm Tử Trai cho người thôn trang truyền lời, để người trong trang dọn dẹp sương phòng, quét dọn đình viện, lại phái Thanh Trúc và Mạc bà tử sang trước bố trí, ngay cả nữ đầu bếp cùng thô sử cũng trước.

      Tới mùng bốn tháng năm, Trầm Tử Trai liền mang theo Hạ Trọng Phương xuất hành, bởi vì thôn trang này ở ngoài thành nên cũng xa, ngồi xe ngựa hơn canh giờ là tới. Và lại, bên trong xe ngựa trải miếng lót mỏng, Hạ Trọng Phương ngồi bên trong cũng thấy khó chịu, chỉ vẫn thắc mắc tại sao Phương ngự y theo.

      Linh Chi tay cầm quạt, quạt cho Hạ Trọng Phương, mặt vén rèm xe ngựa ngắm nhìn đường xá bên ngoài, bỗng thấy có người ở phía sau giục ngựa tới, lúc này mới quay đầu với Hạ Trọng Phương:" Phương ngự y tới đây." Thấy sau lưng Phương ngự y có Tiểu Mã - đồng tử mới mười hai mười ba tuổi, khỏi che miệng cười :" Đó là thư đồng Phương ngự y mới thu nhận. Được Phương ngự y dẫn dắt, càng ngày càng giống tiểu đại nhân. Nhưng có lẽ là lần đầu ngồi lưng ngựa, giờ khuôn mặt nhắn của trắng bệch rồi!"

      Hạ Trọng Phương nghe Phương ngự y tới, lúc này mới yên lòng, cười :" Vương gia bị bệnh nghiêm trọng như vậy còn phải nhờ vào Phương ngự y mới có thể khỏi hẳn. Mặc dù Phương ngự y chuyên về sản phụ nhưng theo ta mới có thể yên tâm."

      Linh Chi :" Trừ Phương ngự y, Vương gia còn mời hai bà đỡ có kinh nghiệm theo, Vương Phi yên tâm !"

      Hạ Trọng Phương đáp ứng đến biệt trang để sinh ra còn có nguyên nhân, chính là vì nàng mang thai trước nên nếu sinh bảo bảo ở kinh thành, nhiều người phức tạp, lỡ trong đám bà tử có kinh nghiệm, có người nhìn ra nàng mang thai đủ tháng, sau có lời đồn nào truyền ra, trở thành điều vô cùng bất lợi cho bảo bảo. Nếu đến biệt trang sinh, bà tử và a hoàn đều là người của mình, những người khác tự nhiên thể đến gần mình. Vạn nhất có bà tử nhìn ra cái gì bởi vì là người của mình cũng lung tung.

      Còn có, ở biệt trang bị kinh động bởi vậy sinh non hơn tháng, bên ngoài nghe cũng nghi ngờ gì nhiều. Nếu ở vương phủ sinh non hơn tháng, Giản phủ cùng Tiểu Ngọc Lan tìm hiểu, mà chỉ sợ trong cung cũng phái người điều tra, vạn nhất làm ầm ĩ ra cái gì đó rất phức tạp.

      Trầm Tử Trai cũng sợ Hạ Trọng Phương bị xóc nảy, nên để cho xe ngựa chậm chút, thỉnh thoảng lại hỏi:" Phương nương, nàng có khó chịu ? Nếu khó chịu với ta để ta cho bọn họ dừng lại nghỉ ngơi chút."

      Hạ Trọng Phương cười :" chậm như vậy nên ta cũng thấy khó chịu."

      Trầm Tử Trai mới yên lòng để xe ngựa từ từ .

      Linh Chi thấy Thẩm Tử Trai ân cần tiễn Hạ Trọng Phương :" Vương gia là lo lắng cho Vương Phi. Lúc trước, khi Vương Phi chưa xuất giá, lão phu nhân còn sầu lo sợ Vương gia lòng với Vương Phi. Hôm nay, nếu thấy Vương gia chăm sóc Vương Phi như vậy, chắc chắn yên lòng."

      Hạ Trọng Phương sợ nóng nên bảo Linh Chi nhấc màn xe lên, nàng dựa vào xe ngựa, nhìn Trầm Tử Trai, trong lòng vô cùng thỏa mãn. Khi đó bị Quý Minh Xuân hưu, nàng cho rằng mình là người có chút giá trị nào, nghĩ tới có ngày mình trở thành Vương Phi được Vương gia sủng ái. Đợi đến khi sinh hạ hài tử, nhà tốt đẹp, đời này coi như cũng đáng.

      Trầm Tử Trai thấy Hạ Trọng Phương nhìn , liền hỏi:" Phương nương, nàng khát sao?"

      Hạ Trọng Phương xì cười:" Vương gia cần chớ khẩn trương, ta nhìn chàng chút mà thôi."

      Trầm Tử Trai cũng cười, để ý Linh Chi cũng ở bên trong xe ngựa, :" Đợi đến thôn trang, ta cho nàng ngắm đủ, bây giờ nên an ổn ngồi, cần nghiêng đầu nhìn ta, cẩn thận sái cổ."

      Mọi người cười , rất nhanh xe ngựa ra khỏi thành, đến thôn trang.

      Đám người Trang quản ra đón Trầm Tử Trai và Hạ Trọng Phương từ sớm.

      Thanh Trúc và bà tử tới trước hai ngày, cho người bố trí thỏa đáng, biết Hạ Trọng Phương tới, nhanh chóng đỡ nàng vào phòng, lại cho người múc nước rửa mặt, rửa tay, chuẩn bị nước ô mai choTrầm Tử Trai và Hạ Trọng Phương, ầm ĩ hồi, cơm trưa mới được mang lên.

      Sau khi ăn xong, Hạ Trọng Phương cũng mệt mỏi, liền nghỉ trưa. Đợi tỉnh ngủ, nàng mới có tinh thần xem phong cảnh bên trong trang, thấy quả nhiên giống lời miêu tả của Trầm Tử Trai. Phong cảnh như vẽ, khí mát mẻ, nàng vô cùng hài lòng.

      Tiền bà tử đỡ Hạ Trọng Phương tản bộ, nhàng :" Vương Phi tới thôn trang này chờ sanh cũng tốt."

      Hạ Trọng Phương biết Tiền bà tử cũng lo lắng người khác nhìn ra nàng mang thai hơn bảy tháng, bởi vậy khẽ mỉm cười :" Cho nên ta mới đồng ý với Vương gia đến đây dưỡng thai. Nếu cũng cố chịu nóng mà rời khỏi kinh thành! Ở kinh thành dù thế nào nữa cũng dễ dàng hơn nhiều. Đến nơi này, vạn nhất gặp chuyện gì, cho người đến kinh thành tìm người cũng muộn."

      Tiền bà tử vội :" Vương Phi mau phun nước miếng, như vậy rất may mắn, sau này cũng thể như vậy nữa."

      Hạ Trọng Phương thể làm gì khác hơn là phun nước miếng, còn cười :" Để người khác nhìn thấy, lại ta thô tục."

      Tiền bà tử cười :" Đây là thôn trang, ít người, ai nhìn thấy đâu."

      Hai người dạo tiếp, sau thấy đám a hoàn theo tới, đành phải trở về phòng.

      Trầm Tử Trai thấy Hạ Trọng Phương trở lại, liền cùng nàng đánh cờ, chuyện phiếm, cực kỳ ân cần, cẩn thận.

      Hạ Trọng Phương cũng có chút nghi ngờ, hỏi đùa:" Người ta lấy lòng, phải là gian tức đạo ( ý là: có việc gì mà lấy lòng người khác thường là có việc khó hoặc có ý định xấu ), Vương gia có chuyện gì gạt ta sao?"

      Trầm Tử Trai giật mình, cười :" Nào có chuyện gì để ta lừa gạt nàng? Nàng mang thai nên nghi ngờ linh tinh thôi."

      Hạ Trọng Phương cười cười, mắt thấy Trẩm Tử Trai yên lòng, liền :" Vương gia nếu vẫn ưu tâm, lo lắng chuyện sau khi thái tử đăng vị gây bất lợi cho chúng ta, bằng nhân cơ hội này cầu xin hoàng thượng, sau khi ta sinh con, chúng ta liền khỏi kinh thành, tìm chỗ yên lặng mà sống được ?"

      Trầm Tử Trai lắc đầu :" được, càng xa, càng tiện hạ thủ, chết càng có người biết. Chỉ có ở trong kinh thành, thái tử vì lo ngại danh tiếng mới có thể cho chúng ta đường sống."

      Hạ Trọng Phương :" Nếu , chúng ta đến đất phong sống?"

      Trầm Tử Trai cười khổ :" Đất phong cũng cách kinh thành quá xa, đường dễ bị người hạ thủ. Cho dù chúng ta có bình an đến đất phong, khi thái tử đăng vị, muốn thu hồi đất phong cũng là chuyện chỉ cần câu . Khi đó chúng ta mảnh đất cắm dùi. Hậu thế cũng bị người ta khi dễ."

      Hạ Trọng Phương thấy như thế nào cũng tốt, chẳng lẽ chỉ có ngồi chờ chết?

      Trẩm Tử Trai thấy nàng như thế, bận rộn trấn an:" Hết thảy có Bổn vương lo liệu, nàng chỉ cần an tâm dưỡng thai, cần phải suy nghĩ nhiều."

      Đúng lúc ấy, Thanh Trúc vào hỏi hai người muốn dùng cơm ở đâu, bọn họ liền nữa,

      Ở thôn trang mười ngày, Hạ Trọng Phương cũng lòng thích nơi này, nơi này có Trầm Ngọc Tiên cũng có Tất Nguyệt Nhan và Mai Đồng, bên người còn có Tiền bà tử và Linh Chi đều đáng tin cậy, chuyện hay làm việc đều thoải mái.

      Qua mấy ngày nữa, Hạ Trọng Phương cho người tới đón Hà ma ma tới đây, bởi nàng muốn tiếp tục học, thể xao nhãng bài vở.

      Trầm Tử Trai thấy nàng nghiêm túc, khỏi cười :" Ai biết còn tưởng rằng nàng muốn học tập gian khổ để tham gia khoa thi đấy!"

      Hạ Trọng Phương đáp:" Học thức của ta sâu nên cần phải tự học nhiều chút. Sau này mới có thể có khí thế của Vương Phi."

      Trầm Tử Trai nhất thời cảm thán, Phương nương thông minh lại hiếu học, nếu phải lớn lên ở Hạ gia, bây giờ kiến thức của nàng cũng có thể sánh với Vương Du, đáng tiếc.

      Thấy Hạ Trọng Phương thích ứng với cuộc sống ở đây, mỗi ngày, buổi sáng cùng Hà ma ma học, buổi trưa nghỉ ngơi, buổi chiều tản bộ, chạng vạng lại đọc sách hoặc cùng Thanh Trúc đánh cờ, rảnh rỗi cũng làm xiêm áo cho bảo bảo, cuộc sống rất phong phú, vui sướng, Trầm Tử Trai cũng yên tâm.

      Buổi sáng hôm nay, Kiều Thiệu Nguyên cho người tới xin Trầm Tử Trai trở về Vương Phủ, Vương Phủ có chuyện quan trọng cần xử lý. Trầm Tử Trai liền với Hạ Trọng Phương phải về mười ngày, mười ngày sau quay trở lại.

      Hạ Trọng Phương mặc dù muốn, nhưng nghĩ mười ngày cũng phải là dài, liền đáp ứng, lại :" Xong việc chàng phải nhanh chóng tới đây, chàng thể bỏ lại ta đơn độc ở chỗ này chờ sinh."

      Trầm Tử Trai tính toán lần này trở về trước hết phải xin ý chỉ chỉ hôn, đợi ý chỉ ban xuống cùng Vương gia thương nghị. Như vậy chỉ cần mười ngày là đủ. Đến lúc đó lại đến đây bồi Hạ Trọng Phương nửa tháng, chờ trong cung chọn ra ngày lành, trở về nâng Vương Du thành sườn phi. Nâng xong, phụng bồi Vương Du mấy ngày lại đến biệt trang cùng Hạ Trọng Phương. Như vậy cả hai bên đều tốt đẹp.

      Rất nhanh, Trầm Tử Trai thu xếp xong để trở về Vương Phủ.

      Kiều Thiệu Nguyên sớm chuẩn bị sổ con xin phong Vương Du làm trắc phi cho Trầm Tử Trai. Bởi vậy, ngày đầu tiên, Trầm Tử Trai trở về liền đưa sổ con cho Trầm Tử Trai, Trầm Tử Trai nhận lấy, liền nhanh chóng vào cung.

      Vương Du nghe được Hạ Trọng Phương đến thôn trang dưỡng thai, biết được Trầm Tử Trai có hành động, liền suy nghĩ phải giải thích, thuyết phục phụ mẫu mình như thế nào để họ đáp ứng mối hôn này, đồng ý cho nàng gả đến Vương Phủ làm trắc phi.
      Last edited: 10/5/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 78:

      Editor: Krystal99

      Tới tối, khi Trầm Tử Trai trở về Vương Phủ, liền gọi Kiều Thiệu Nguyên và La Quân Dụng đến bàn chuyện:" Chẳng qua là xin nạp trắc phi, hoàng thượng hỏi mấy câu liền đồng ý nhưng chỉ sợ bên Vương Trạng nguyên và Giản Thái Phó chấp nhận nhanh như vậy."

      Kiều Thiệu Nguyên :" Chuyện này vốn là chủ ý của Vương gia nương, là nàng lòng phải gả cho Vương gia. có thánh chỉ, cho dù Vương Trạng nguyên phản đối, Vương gia nương cũng nghĩ cách thuyết phục Vương Trạng nguyên. Về phần Giản Thái Phó chúng ta cũng cần giải thích phen. Nếu biết Vương Phi ở biệt trang chờ sinh mà Vương gia lại nạp trắc phi, Giản gia là nhà mẹ Vương Phi, tất nhiên đến chất vấn."

      La Quân Dụng :" Giản Thái Phó là Thái Phó của thái tử, tự nhiên ủng hộ thái tử, lúc ấy để cho Vương gia thú Vương Phi chắc chắn là có tính toán riêng. Chỉ sợ bên đó mượn lần này để chèn ép Vương gia cũng chừng. Dù sao Vương Phi nàng..."

      Thái tử bởi vì lo sợ Tứ Vương Gia nên muốn lung lạc Trầm Tử Trai, cùng liên hiệp đối phó Tứ Vương Gia. Lúc ấy, Trầm Tử Trai xin cưới cháu Giản Thái Phó Hạ Trọng Phương tất nhiên đáp ứng. Mà Hạ Trọng Phương chẳng qua chỉ là đứa cháu riêng, thân phận ràng, đem gả nàng cho Trầm Tử Trai, vạn nhất Trầm Tử Trai có mệnh hệ gì, Giản gia chỉ phải mất tư sinh nữ nhi, cũng có tổn thất gì lớn.

      Nhưng nay Trầm Tử Trai lại muốn nạp Vương Du vào cửa để liên hiệp với Vi Thanh Nhĩ, chỉ sợ thái tử để yên. Thái tử chỉ cần đưa ra chỉ thị, Giản Thái Phó là tổ phụ của Hạ Trọng Phương, có thể danh chính ngôn thuận ra mặt phản đối.

      Trầm Tử Trai ban đầu dự định đợi Hạ Trọng Phương sinh xong mới nạp Vương Du làm trắc phi, nhưng Vương Du Vương Tinh Huy định đem nàng gả cho người khác nên thể kéo dài thêm được nữa. Và lại chuyện Quý Minh Xuân điều tra , Tô Thục phi nay ủng hộ Tứ Vương Gia, chừng hai người đồng ý liên thủ, khi Tô gia bởi vì Tô Ngọc Diệp mà ghi hận muốn Tô Thục phi chèn ép Tề vương phủ, khi đó có thực lực để phản kháng.

      Chỉ có nạp Vương Du vào phủ, lập tức liên thủ cùng Vi Thanh Nhĩ, để Vi Thanh Nhĩ cho mượn trước đội binh, lại mượn sức lực, tiền tài của triều đình nuôi tư binh của Vương Phủ, khi đó còn phải sợ ai nữa?

      Vi Thanh Nhĩ nắm giữ trọng trách tướng quân mười mấy năm, quyền lực trong quân đội là cần bàn cãi, khi thái tử đăng vị, liền có đường sống, nay chỉ có cùng Tề vương phủ hợp tác mọi người mới có thể tiếp tục sống tốt.

      Vương gia ( là nhà của Vương Du nhé) nhận được thánh chỉ tuyên Vương Du đượcTề vương nạp làm trắc phi, Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi cũng vô cùng ngạc nhiên, lúc trước thu hồi thánh chỉ nay lại truyền lại, Hoàng thượng hồ đồ sao?

      Vi Thanh Mi cả giận :" Vương Phi ở thôn trang dưỡng thai, hoàng thượng lại truyền thánh chỉ cho Vương gia nạp Du nương làm trắc phi, đến tột cùng là muốn làm cái gì?"

      Vương Tinh Huy cũng vô cùng tức giận, còn muốn vào cung lý luận, mới mặc xong triều phục, Vương Du vào, quỳ xuống :" Phụ thân, mẫu thân, là nữ nhi tự cầu xin Vương gia để cầu xin hoàng thượng ban hôn, nạp nữ nhi làm trắc phi, cầu xin phụ mẫu thành toàn cho chúng ta!"

      " Đến cùng là có chuyện gì ?" Vương Tinh Huy cùng Vi Thanh Mi đồng loạt hỏi.

      Vương Du dập đầu :" Từ lần đầu tiên nữ nhi nhìn thấy Vương gia ái mộ . Lần trước khi được phong trắc phi, ta cam lòng, chỉ muốn làm chính phi. Sau được nạp làm trắc phi, nữ nhi lại thấy vô cùng đau lòng, vẫn thể quên Vương gia. Lần trước đến gia yến của Vương Phủ, nữ nhi và Vương gia có gặp mặt riêng lần, Vương gia cũng có tình ý với nữ nhi, vì vậy liền..."

      Vi Thanh Mi giận đến mức mặt mũi trắng bệch, khiển trách:" Du nương, phụ thân, mẫu thân nuôi dạy ngươi mười mấy năm để cho ngươi làm trắc phi sao? Mà Vương gia cưới Vương Phi, Vương Phi lại có mang, ngươi sao có thể..."

      Vương Du khóc :" Nữ nhi cũng là còn cách nào khác! Lần trước khi nương cùng Phương ngự y chuyện, nữ nhi cũng nghe thấy. phải Phương ngự y thân thể nữ nhi yếu, tương lai chuyện con cái khó khăn sao? nếu muốn sống tốt, tốt nhất là sinh dục hài tử. Nhưng nương suy nghĩ chút, có ai chịu lấy chính thất thể sinh dưỡng con cái? Ta gả cho Vương gia làm trắc phi mới là lựa chọn đúng đắn."

      đợi Vi Thanh Mi , Vương Du lại tiếp:" Xuất thân của Phương nương như thế nhưng giờ nàng trở thành Vương Phi? Ta là biểu muội của nàng, nếu gả cho Vương gia làm trắc phi, ta giúp nàng, để cho người khác khi dễ nàng. Về phần Phương nương, nàng là người thiện lương, chắn chắn có thể chấp nhận ta. Mà học thức của nàng cao, tự nhiên nhận giúp đỡ của ta. Sau khi nàng sinh hạ hài tử, ta cũng có thể giúp nàng dạy hài tử, hai người cùng nhau dưỡng dục hài tử, phân ưu cho Vương gia."

      Vi Thanh Mi suy nghĩ nhãn giới Vương Du luôn luôn cao, muốn nàng gả cho nhà hàn môn, nàng đồng ý, nhưng muốn với cao, lấy thân thể của nàng, cũng quả tới. Phương ngự y và Phương Chấp Bình biết Vương Du thân thể tốt, tương lai sinh dục khó khăn, chỉ sợ cũng muốn đáp ứng hôn này. Mà năm nay Du nương mười chín tuổi, hôn thể kéo dài thêm nữa Nếu gả nàng cho Vương gia làm trắc phi, giúp Hạ Trọng Phương xử lý phủ vụ, cũng là lựa chọn tốt.

      Vương Tinh Huy nghe lời của Vương Du, thở dài, nhất thời hỏi:" Dù như thế cũng phải đợi Vương Phi sinh xong chuyện này mới bàn tiếp. Sao có thể thành thân trong lúc nàng chờ sinh đây?"

      Vương Du đáp:" Vương gia , chuyện này cần phải nhanh chóng hoàn thành, thể kéo dài thêm nữa. Nếu đợi Phương nương sinh xong hài tử mới bàn chuyện trắc phi sợ lại gặp khó khăn." Vừa vừa dập đầu:" Nữ nhi số khổ, hôm nay thánh chỉ hạ, mong phụ mẫu thành toàn!"

      Bên này, Vương gia nháo thành đoàn, Giản gia cũng là dạng hỗn loạn. Thái Phó phu nhân nghe được tin tức, liền ném cái chén trong tay xuống đất, :" Đây là coi Phương nương có người nhà mẹ sao? Nàng chờ sinh, Vương gia ở đây liền nạp trắc phi sao? Lúc khác sao nạp lại chọn lúc này? Nếu để cho Phương nương biết, động thai khí sao?"

      Bạch thị cười lạnh :" Quý Minh Xuân phục quan, Vương gia liền lo sợ, vội vàng nạp Vương Du vào cửa, cũng đợi Phương nương sinh xong."

      Thái Phó phu nhân mặc dù vô cùng tức giận nhưng cũng cân nhắc nặng , cho rằng lúc này cần cho Hạ Trọng Phương, để tránh nàng bị động thai khí.

      Bạch thị :" Vương gia nếu đem Phương nương đến thôn trang tức là gạt nàng chuyện này. Sớm , lấy thân phận của Phương nương tốt nhất nên tìm nhà bình thường mà gả, vậy mà nhất định phải gả cho Vương gia. nay mang thai, hai ba năm nữa, còn mới mẻ, Vương gia phải chán ghét nàng?'

      Thái Phó phu nhân liếc thị cái :" Nàng cũng là con cháu Giản gia, chúng ta luôn luôn là chỗ dựa cho nàng. Ngươi là mẹ cả, cũng phải thay mặt nàng đến Vương Phủ chuyến, chất vấn Vương gia phen mới phải."

      Bạch thị biết làm sao, chỉ đành phải đáp ứng tới Vương Phủ.

      Lúc Vương gia cùng Giản gia lần lượt đến Vương Phủ chất vấn Trầm tử trai, Hạ Trọng Phương vẫn cùng Hà ma ma học quy củ.

      Hà ma ma thấy Hạ Trọng Phương mang thai vẫn nghiêm túc học, cảm khái :" Vương Phi chuẩn bị ba năm sau tham gia khoa cử sao? Học hành nghiêm túc như thế."

      Hạ Trọng Phương cười:" Ma ma, ta học thức cao, nay làm Vương Phi, lòng luôn lo lắng sợ xứng với Vương gia, lại sợ kiến thức đủ làm ra trò cười, càng sợ tương lai sau khi sinh hài tử, bởi vì hiểu biết ít mà thể dạy dỗ . Bây giờ ta tuyệt đối thể lười biếng, có thể học bao nhiêu học bấy nhiêu."

      Hà ma ma có chút thông cảm, cười :" Vương Phi vẫn sợ sánh bằng người khác khiến Vương gia xấu hổ sao?"

      Hạ Trọng Phương thấp giọng :" Cũng hoàn toàn là như vậy. Vương gia cưới ta nên cũng phải chịu nhiều áp lực. Nếu ta thể tiếp quản phủ vụ, thể giúp phân ưu quả là thiếu sót."

      Hà ma ma an ủi:" Vương Phi thông tuệ, từ năm ngoái đến năm nay, học được ít, tuy thể so sánh cùng những thượng nữ, quý nữ học từ trong kinh thành nhưng cũng có thể đọc thông, viết thạo, nhìn sổ sách. Lại học thêm hai năm, chừng còn có thể trở thành tài nữ.”

      Hạ Trọng Phương mỗi ngày đều học, trong lòng càng thêm kiên định vào bản thân.

      Đêm nay, sau khi trở về phòng nàng liền tính toán xem Trầm Tử Trai bao nhiêu ngày, còn với Linh Chi:" Vương gia trở về mười ngày, hôm nay là ngày thứ chín cũng chưa thấy tới. Nếu sáng mai tới, ngươi cho người trở về phủ xem chút."

      Linh Chi :" Có lẽ Vương Gia bận chuyện Vương Phủ, Vương Phi cần lo lắng."

      Dặn dò xong, Hạ Trọng Phương liền lên giường an giấc.

      Sáng sớm hôm sau, Trầm Tử Trai tới thôn trang.

      Hai người mười ngày gặp, gặp lại tất nhiên rất mừng rỡ, hai người hảo hảo thân thiết phen, mới buông ra.

      Trầm Tử Trai thấy Hạ Trọng Phương dưỡng đến cả người hồng nhuận, yên tâm, cười :" Bổn vương có ở nơi này, nàng sống dễ chịu sao!"

      Hạ Trọng Phương thấy Trầm Tử Trai mang dáng vẻ của người thiếu ngủ, đau lòng, hỏi:" Gần đây có nhiều chuyện khiến chàng phiền lòng sao? Xem chút , chàng gầy rồi."

      Trầm Tử Trai kéo tay Hạ Trọng Phương, hai người sóng vai ngồi, :" Phương nương, nếu Bổn vương làm chuyện khiến nàng tức giận, nhưng đó là chuyện bắt buộc phải làm nàng có thể tha thứ cho Bổn vương ?"

      Trái tim Hạ Trọng Phương bỗng đập thình thịch, nghi ngờ hỏi:" Vương gia làm chuyện gì?"

      Trầm Tử Trai thấy vẻ mặt Hạ Trọng Phương như vậy, dám gì nữa, bởi vậy đáp:" Ta là lấy ví dụ mà thôi, nàng cần bận tâm."

      Hạ Trọng Phương suy nghĩ chút, nay mình là Vương Phi, lại mang thai, Trầm Tử Trai còn có thể làm gì chọc mình tức giận? Chẳng lẽ là thu Tất Nguyệt Nhan hoặc Mai Đồng?

      Nghe Hạ Trọng Phương , Trầm Tử Trai khỏi cười :" Họ là người trong cung ban thưởng, Bổn vương đụng đến."

      Vừa vừa tìm cách đổi đề tài, lại hỏi chuyện học tập của Hạ Trọng Phương.

      Hạ Trọng Phương xa Trầm Tử Trai mười ngày nên có rất nhiều chuyện muốn , nhất thời liền đem đề tài vừa rồi ném ra sau gáy.

      Trầm Tử Trai ở lại cùng Hạ Trọng Phương nửa tháng.

      Hôm nay, Kiều Thiệu Nguyên lại phái người tới mời Trầm Tử Trai trở về Vương Phủ, có việc gấp.

      Trầm Tử Trai biết là trong cung chọn xong ngày lành để trở về nạp trắc phi! Đợi nạp vào cửa, ở kinh thành bồi Vương Du mấy ngày, xong rồi lại chạy tới đây bồi Hạ Trọng Phương sinh con, vừa đúng.

      Hạ Trọng Phương thấy Trầm Tử Trai lại muốn trở về Vương Phủ, tất nhiên dặn dò mấy câu:" Còn nửa tháng nữa, ta sinh, Vương gia xong việc phải nhanh chóng tới đây. Nếu hay ta mời di nương tới đây? có trưởng bối bên cạnh, chỉ sợ đến lúc đó có cái gì ai quyết định."

      Trầm Tử Trai hy vọng để Tiểu Ngọc Lan phụng bồi Hạ Trọng Phương sinh con, chỉ :" Mấy ngày nữa Bổn vương trở lại, cần mời di nương."

      Hạ Trọng Phương vẫn còn có chút cố kỵ, muốn để cho Tiểu Ngọc Lan biết nàng chưa thành gia mang thai, bởi vậy :" Cũng tốt."

      Sau khi Trầm Tử Trai , Hạ Trọng Phương vẫn làm việc và nghỉ ngơi như thường, cũng nghi ngờ gì.

      Hôm nay vào sáng sớm, lại có bà tới bẩm:" Vương Phi, có tiểu thư Tô phủ cầu kiến!"

      "Tô Ngọc Diệp?" Hạ Trọng Phương vô cùng kinh ngạc, kể từ khi mình thành chính phi còn Tô Ngọc Diệp bị lấy mất vị trí trắc phi, hai bên coi như kết thù kết oán, sao hôm nay nàng tới đây?

      Ở bên ngoài biệt trang, Tô Ngọc Diệp xuống xe ngựa, mỉm cười nhìn tấm biển biệt trang, trong lòng thầm : Vương Phi, Vương gia chuẩn bị nạp trắc phi, ngày mai hành lễ, mọi người sợ ngươi động khí tự nhiên đến cho ngươi biết. Nhưng ta nhất định phải tới cho ngươi biết!
      Last edited: 10/5/16
      Yoolirm Park, Halong-ngoc, huyendo3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :