1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Lương Cầm Chọn Chồng - Thần Vụ Quang (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trúc Doanh

      Trúc Doanh Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      116
      ko piet khj nao 2 ac hoa nhau day.
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    2. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 40

      Hứa Lương Cầm lui khỏi lòng Tống Dật Hàng, miệng nở nụ cười, bây giờ cả thể xác và tinh thần thoải mái rồi, lát nữa tắm rồi chìm vào giấc ngủ sâu miễn bàn luôn.

      “Lương Cầm, sáng sớm em về chỗ của , có được ?” Tống Dật Hàng ôm Hứa Lương Cầm từ phía sau, nhàng hôn lên bờ vai .

      “Đều là mồ hôi đấy, thấy bẩn à?”

      “Tất nhiên là rồi bởi vì những giọt mồ hôi này là vì cơ mà, làm sao có thể bẩn được, nếu liếm sạch cho em nhé?”

      ghê tởm quá đấy, em muốn tắm.” Hứa Lương Cầm đẩy cánh tay Tống Dật Hàng ra rồi ngồi dậy tới toilet.

      cũng tắm.” Tống Dật Hàng lưỡng lự chút rồi hớn hở theo sau.

      Trời chưa sáng Tống Dật Hàng như tên ăn xin bám chặt lấy Hứa Lương Cầm, còn kéo ra khỏi chỗ của Vương Trung Minh đến biệt thự của , sau đó cũng chẳng ra ngoài nữa mà Vương Trung Minh thấy thế liền biết về rồi, mặc dù cũng là người hay trưng diện nhưng cảm thấy hai người này khoa trương.

      Xem ra đúng như lời đồn bên ngoài rồi, Hứa Lương Cầm nhìn bình thường thế thôi mà lại có thể thu phục tên Tống Dật Hàng phong lưu đào hoa bám đến sống chết, khó trách Tống Dật Hàng dù sao cũng buông tay, chắc là giường bị giáo huấn đến phát cuồng rồi!

      Đến hôm trở về, Tống Dật Hàng lái xe đưa Hứa Lương Cầm về tiện thể giải thích với Vương Trung Minh và các nhân viên khác.

      Dật Hàng chú này, chú chẳng có lời nào đem người rồi, biết Lương Cầm đâu đây, lại chú điểm này nữa này, thân thể quan trọng hơn chứ, nếu có luyến tiếc nhau cũng đừng đến nỗi tấc rời chứ.”

      biết gì chứ, em mà lấy cơ hội này để kéo ấy về chỗ ở của em lần chia tay này biết cách bao xa đâu, cứ biện lý do nào đó như kiểu nhà Lương Cầm có chuyện phải về trước, như vậy được à?”

      Vương Trung Minh đành phải đồng ý: “Thôi được rồi. Thấy chú là biết có tiền đồ rồi, mà Lương Cầm với chia tay với chú rồi, còn thấy có tên nhãi đón ấy ở công ty đó, bộ dáng thư sinh nhã nhặn phết, chừng là bạn trai mới của con bé đấy.”

      “Tóm lại thoát khỏi tay em đâu, Lương Cầm với em còn có tiếng là xem mắt với nhau nữa, có người còn tiến cử bọn em trước đồng ý của hai bên bố mẹ, cho dù có thêm thằng nào sao, cũng chỉ là ruồi bọ thôi, sao so với em được? Nghĩ gì mà muốn cướp người của em, cũng nhìn lại mình đứng đâu mà đòi cướp!” Tống Dật Hàng hiểu tên nhãi mà Vương Trung Minh là Uông Tân Dương.

      “Ồ, nghĩ mấy đứa quen biết nhau trịnh trọng thế, nhưng chú xem mắt làm cho người nghe tin nổi đấy, bố mẹ chú ép à? Nghĩ nghĩ lại chú cũng lớn tuổi rồi, cũng nên kết hôn rồi có đứa thôi, nhất định mấy cụ gấp lắm đấy. Đàn ông chúng ta thấy bình thường nhưng mà thể so với các cụ được đâu, tiền với chúng ta đứng đầu nhưng mà cũng phải nhìn vào mà đối mặt với nó, Lương Cầm chắc chắn thoát khỏi tay chú rồi nhỉ.”

      ra ấy phải người như thế, thôi nữa, em mang Lương Cầm về trước.” Tống Dật Hàng đứng dậy khỏi ghế sô pha lên tầng gọi Hứa Lương Cầm.

      Bảo bối, sao còn ngủ nướng thế, mau dậy nào, chúng ta về nhà thôi.” Tống Dật Hàng xong hôn mặt Hứa Lương Cầm cái.

      Hứa Lương Cầm miễn cưỡng mở mắt : “ ai là bảo bối?.”

      “Tất nhiên là em đó, phải em để làm bố sao? Nào bảo bối, đứng lên thôi.”

      đừng có ghê tởm thế, lúc thầy giáo, lúc cha nuôi, tất cả người dân cái đất Trung Hoa này đều phản đối loạn luân!!” Hứa Lương Cầm tức giận bò xuống giường, sau khi rửa mặt xong cầm quần áo cất vào túi đồ của mình.

      Tống Dật Hàng mặc kệ Hứa Lương Cầm mắng mỏ, ôm vào xe rồi lái xe về thành phố.

      “Em phải về nhà trọ, đừng có sai hướng nhé.” Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàng lái về hướng nhà trọ nhắc nhở .

      “Sao phải về đó, vẫn nên ở nhà .”

      “Tại sao em phải về nhà chứ? tại em có bạn trai đấy.”

      Phía trước có đèn đỏ nên Tống Dật Hàng dừng xe lại, nghiêng người nhìn Hứa Lương Cầm như thể hiểu gì. “Em vậy là ý gì, đừng hai ngày nay của chúng ta là nằm mơ nhé.”

      Hứa Lương Cầm cười chút: “Sao lại nằm mơ được, em biết chúng ta xảy ra chuyện gì mà nhưng trừ lần đó ra đều có biến hóa gì mà, em với Tân Dương vẫn nhau. Em thừa nhận lúc đó khí quá tốt đẹp, lại cố gắng đến đó vì em, em rất cảm động, trắng ra là lúc đó giữa chúng ta có nhiều cảm giác, phát sinh chuyện gì cũng là lẽ đương nhiên, nhưng thể thành thực đâu.”

      Tống Dật Hàng có chút ngờ: “Em muốn là khi em có cảm xúc lên giường với , xong việc vất luôn á?”

      “Đây phải luôn là nguyên tắc của sao, sao lại ngạc nhiên thế kia?” Hứa Lương Cầm thấy thái độ Tống Dật Hàng như vậy có chút khó hiểu.

      “Hứa Lương Cầm, em chơi trò gì vậy hả? Đừng có chọc vào , em nghĩ em là Tô Hiểu Vũ à?”

      phải đâu, em chỉ nhất thời xúc động làm chuyện có lỗi với Tân Dương thôi, hi vọng lợi dụng chuyện này mà phá hỏng quan hệ của bọn em, em vẫn mong tiến tới với Tân Dương.”

      Tống Dật Hàng chăm chú nhìn Hứa Lương Cầm, giống như muốn nhìn thấu trong đầu nghĩ gì, đến lúc xe sau bấm còi inh ỏi mặt bình tĩnh cho xe chạy , đến đường to chuyển hướng về phía nhà trọ của Hứa Lương Cầm.

      Đến dưới lầu, Tống Dạt Hàng nhìn về phía Hứa Lương Cầm: “Chuyện của chúng ta để yên thế đâu!”

      “Đó là suy nghĩ của , em xen vào, cám ơn đưa em về.”

      mặt Tống Dật Hàng có biểu cảm gì: “ đưa người phụ nữ của về là điều tất nhiên, em lên tầng nghỉ ngơi cho khỏe .”

      Chờ Hứa Lương Cầm xuống xe, Tống Dật Hàng cũng chờ lên tầng mà quay xe luôn, hiển nhiên là rất tức giận.

      Hứa Lương Cầm nhìn bóng xe dần khuất, lắc đầu bật cười xoay người muốn vào giật mình hoảng sợ, Uông Tân Dương biết từ đâu chui ra.

      “Tân Dương, sao lại ở đây, làm em giật cả mình!” Hứa Lương Cầm ngạc nhiên vỗ ngực .

      Trong lòng Uông Tân Dương có chút yên : “Thế sao, phải hôm trước em hôm nay về sao? thấy thời gian còn sớm nên tới thăm em chút, còn mang cơm tảo biển mẹ làm cho em đây, vừa rồi người đưa em về là Tống Dật Hàng sao?”

      “Đúng là ta, sao đoán được vậy?” Hứa Lương Cầm thẳng thắn thừa nhận.

      “Xem biển số xe biết thôi, làm sao em lại cùng ta ở chỗ vậy?”

      ấy là đại cổ đông trong công ty bọn em, bọn em du lịch nên ấy cùng với Tổng giám đốc luôn.”

      Cuối cùng Uông Tân Dương lấy lại tinh thần: “ ta……. Có phải vì em nên mới ?”

      “Cái này em chịu thôi, nhưng sau đó quả ta có tới tìm em, em thể nào làm khó tổng giám đốc được nên bồi ta hai ngày, lúc trở về ta cứ nằng nặc đòi đưa em về, em có cách nào đành phải đồng ý. Tân Dương, nếu khó chịu cứ thẳng ra, em biết chuyện này khiến khó chịu nhiều.”

      “Lương Cầm, tin em 100% mà, từ chúng ta quen nhau, còn biết em là người như thế nào sao?”

      Hứa Lương Cầm ôm lấy cánh tay Uông Tân Dương cười ha ha: “Em biết tốt nhất, em còn sợ giận em đấy.”

      giận đâu, ngược lại sợ em giận lại ấy. Lương Cầm, ra có chuyện này biết có nên với em hay đây.”

      “Có chuyện gì cứ , còn do dự với em làm gì chứ.”

      “Được rồi, trước tiên đưa em lên tầng , em cũng mệt rồi, lần khác sau .” Uông Tân Dương lấy hành lý trong tay Hứa Lương Cầm rồi lên tầng.

      “Lên tầng rồi với em luôn , cứ đầu đuôi như thế sao buổi tối em ngủ ngon được?”

      “Em đúng là đồ nóng tính! Được rồi, chút nữa vào phòng em chuyện.” Uông Tân Dương cười với Hứa Lương Cầm rồi trước sau vào phòng.

      “Bây giờ , rốt cuộc là chuyện gì?” Trở về phòng ngủ Hứa Lương Cầm hỏi luôn.

      Uông Tân Dương ngồi vào bàn học cúi đầu .

      làm sao thế, có chuyện gì .” Hứa Lương Cầm gấp gáp .

      Uông Tân Dương xoa bàn tay lát rồi mở miệng: “Tuần trước hiệu trưởng của gọi vào phòng, Tống Dật Hàng đầu tư khoản tài chính khá lớn giúp hạng mục của trường cao đẳng nghiên cứu, còn nếu quan hệ giữa với ta như vậy mong chắp vá quan hệ chút, khiến ta đầu tư cho nhà trường về trang thiết bị. cứ tưởng rằng hiệu trưởng bọn có quan hệ tệ với Tống Dật Hàng, kết quả chân tướng đúng như em , gặp dịp thôi.”

      Vậy trả lời thế nào dưới thuyết phục của hiệu trưởng?”

      cũng được nhưng hiệu trưởng nhất định muốn phải hoàn thành nhiệm vụ này, vừa chuyện này mà thành công tháng sau thăng chức, đây là cống hiến to lớn có thể xem xét.”

      Uông Tân Dương đến đây càng khó xử nhìn Hứa Lương Cầm: “Lương Cầm, từ chối rất nhiều lần rồi, cũng muốn từ chối hiệu trưởng lắm nhưng như thế sợ sau này thành danh nổi; nhưng nếu từ chối được, trong lòng muốn em có chút quan hệ nào với Tống Dật Hàng cả, mấy ngày nay ăn ngon ngủ tốt, đầu đều nghĩ đến phát nổ, cứ mong ngóng ngày em về để cùng thương lượng, chuyện này trắng ra là tại bất tài vô dụng!” xong cũng lấy tay đập đầu mình.

      Hứa Lương Cầm lập tức ngăn hành động của : “Tân Dương, đừng như thế, đừng tự làm tổn thương mình. Chuyện này đều do hiệu trưởng tốt thôi, tự ông ấy cho rằng nếu Tống Dật Hàng tài trợ cho Hội Hạnh Phúc hẳn là có quan hệ tốt với nhưng tiếc là lại có quan hệ gì với ta hoặc là tốt, cái này ràng là uy hiếp .”

      như vậy nhưng nếu chuyện này mà thành đừng lên chức, sợ đến công tác này cũng giữ được ấy!” Uông Tân Dương xong khó chịu nhăn mặt lại.

      đừng gấp gáp, nếu còn cách nào em gọi điện cho Tống Dật Hàng để xem ấy có thể gặp mặt lần hay , đến lúc đó xem ý của ấy thế nào cũng tốt mà.”

      “Lương Cầm, biết cái gì cho phải đây. Em yên tâm, nếu Tống Dật Hàng vì chuyện này mà ép em chuyện gì đó quyết đồng ý!” Uông Tân Dương trở nên kích động.

      Hứa Lương Cầm an ủi : “ cần mấy điều này, em chỉ hi vọng được khỏe mạnh, có thể giúp được chuyện gì em cầu còn được đấy.”

      Uông Tân Dương gật đầu ngừng: “Tâm ý của em hiểu mà, về sau khi chúng ta là vợ chồng rồi, nhất định phụ lòng em, bao giờ làm chuyện có lỗi với em. Em có mệt ? về trước nhé? Chuyện này em đừng gấp, chờ em khỏe lại thử liên hệ với Tống Dật Hàng xem.”

      “Được.” Hứa Lương Cầm sảng khoái đồng ý, lại tiễn Uông Tân Dương ra ngoài, lại thấy Trần Mĩ Nhạc lâu gặp ngồi ở phòng khách, Ngô Thừa Long ngồi bên cạnh ta, mắt của Trần Mĩ Nhạc có vẻ như vừa khóc qua nên đỏ ửng vì thế khỏi tò mò nhìn ta vài lần.

      Trần Mĩ Nhạc thấy Uông Tân Dương ngạc hiên há to miệng, nghĩ đến hoàn cảnh của mình òa khóc.

      Uông Tân Dương quan tâm Trần Mĩ Nhạc, gật gật đầu coi như chào hỏi.

      Trần Mĩ Nhạc thấy thái độ khác thường muốn xen vào của Uông Tân Dương, ngay cả câu hỏi em có sao của Uông Tân Dương cũng có, khóc thất thanh liền nhiều.

      Tiễn Uông Tân Dương về, Hứa Lương Cầm quay về phòng khách nhìn Ngô Thừa Long, hỏi xảy ra chuyện gì thế.

      Ngô Thừa Long liên tục thở dài : “Chuyện này cũng thể gạt được nữa, vẫn để . Lương Cầm, Mĩ Nhạc mang thai!”
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      lananhtran51, Pe Mick, bogani24 others thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      minh khong hieu luong cam dang tinh cai gi nua
      lananhtran51Bánh Bao thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Dễ mà . Chị ấy thầm Uông Tân Dương tận 10 năm, tất nhiên tình cảm hơn hẳn Tống Dật Hàng mới quen có vài tháng chứ. Với lại chị ấy cho Tống Dật Hàng cơ hội chọn chị ấy hay là Shibata nhưng mà DH chọn khiến chị ấy khó chịu mà. Có ai muốn dùng chung bao giờ đâu. Vả lại hình tượng bạch mã hoàng tử Uông Tân Dương trong lòng chị này quá lớn, cứ nghĩ này như vẻ bề ngoài suốt 10 năm là thư sinh nho nhã vướng bụi trần mà nghĩ tới này cũng bình thường, cũng ham vật chất như ai khác =D chung chị ấy chỉ tính biện pháp an toàn với tình cảm của mình thôi =D
      lananhtran51, Trâu, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    5. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 41

      Nghe Ngô Thừa Long xong, Hứa Lương Cầm ngạc nhiên nhìn về phía Trần Mĩ Nhạc, lúc này mới phát hai mắt ta hồng hồng, khỏi hỏi: “ Bố đứa bé là ai?”

      “Là ai quan trọng, dù sao đứa bé này tôi muốn, chẳng qua là ngoài ý muốn thôi.” Trần Mĩ Nhạc sụt sịt rồi nước mắt lại chảy xuống.

      “Tôi nhìn dáng vẻ này của có vẻ là muốn rồi, nếu bỏ được với tên đàn ông kia , khóc cũng giải quyết được gì đâu.”

      Trần Mĩ Nhạc ném giấy lau rồi lại rút thêm chiếc khác : “Hứa Lương Cầm, đầu óc có phải dùng đến , hay là có người trông nom? còn tự cho là đúng mà ở chỗ này làm chuyên gia tư vấn tình cảm, cho rằng Quách Mộng Thanh chia tay với Uông Tân Dương có cơ hội, mọi thứ suôn sẻ sao? cho biết, dễ thế đâu, tôi bỏ qua đâu!”

      còn có tâm trạng để quan tâm việc này à? Nếu thèm để ý bố đứa bé khóc cái gì?”

      “Tôi khóc là vì sợ đau, có biết làm việc này mang tội , rất phiền!” Trần Mĩ Nhạc lớn tiếng trước chất vấn của Hứa Lương Cầm.

      Hứa Lương Cầm ngồi xuống ghế sô pha , mắt nhìn Trần Mĩ Nhạc: “ lớn tiếng với tôi làm gì? Thời điểm sướng ai sướng cho? Đúng là tự chuốc họa vào thân!”

      Thời điểm sung sướng sao? Lương Cầm đúng là biết hình dung, Ngô Thừa Long nín cười: “Mĩ Nhạc, em đừng nữa, phải còn có chuyện muốn cầu Lương Cầm sao?”

      “Em cậu có tiền có thế sao lại cầu tớ chứ!”

      Trần Mĩ Nhạc còn muốn nữa nhưng ngẫm lại tình cảnh của mình nên nhịn xuống.

      “Lương Cầm, chuyện của Mĩ Nhạc dì và dượng biết, tớ mang em ấy đến viện được tốt lắm, còn phải phiền cậu chuyến, trước Mĩ Nhạc cứ ở phòng tớ, cậu có thể chăm sóc và trông chừng nó giúp tớ được ?” Ngô Thừa Long cầu xin.

      Hứa Lương Cầm muốn quản chuyện của Trần Mĩ Nhạc, nhưng thấy với Ngô Thừa Long có giao tình nên đồng ý.

      “Có thể, chẳng qua tôi vì Đại Long nên để mặt mũi cho thôi, mong là đến lúc đó em cậu đừng có mang bản tính tiểu thư ra, tớ cũng chịu!”

      “Cái này thành vấn đề. Mĩ Nhạc, em còn cám ơn à?”

      Trần Mĩ Nhạc ủy khuất nửa ngày rồi tức giận : “Em biết rồi, em gì là được chứ gì!”

      Quy ước xong Hứa Lương Cầm có chút thương cảm với Trần Mĩ Nhạc: “Tôi lên mạng hẹn ngày trước, tuy rằng nhiều cơ sở nhưng vẫn chọn bệnh viện trung ương là tốt nhất.”

      “Chắc chắn rồi, chỗ linh tinh nhỡ xảy ra chuyện gì làm sao, hẹn xong cho tôi biết nhé, tôi ngủ chút.” Trần Mĩ Nhạc xong đứng lên, chậm rãi về phòng Ngô Thừa Long, cái dáng vẻ đứng giống như muốn sinh vậy, Hứa Lương Cầm và Ngô Thừa Long nhìn đều lắc đầu.

      “Lương Cầm, làm phiền cậu quá, thực tớ còn cách nào khác, Mĩ Nhạc lại muốn để bạn bè nó biết, sợ dọa người khác nữa.”

      “Giữa chúng ta còn có làm phiền hay làm phiền sao? Thân thể phụ nữ rất quan trọng, nếu tổn thương quá tốt, về sau bảo ấy chú ý nhiều vào.”

      Sau đó hai người chuyện chút, Ngô Thừa Long liền đến quán bar.

      Hứa Lương Cầm về phòng mình mở laptop ra lên mạng tìm bệnh viện về phòng khám kế hoạch hóa gia đình cho mẹ và bé giúp Trần Mĩ Nhạc, thời gian là ba ngày sau, lại thay Trần Mĩ Nhạc nộp phí.

      Lúc ở công ty xin phép với Lưu Kinh Lý, Lưu Kinh Lý cũng hỏi mà đồng ý luôn, trong mắt Lưu Kinh Lý, Hứa Lương Cầm làm mà lấy luôn lương cũng được, căn bản cần xin phép.

      “Lương Cầm, sáng sớm bàn chị có cái túi đó, em thay chị để vào ngăn kéo, chị đâu thế?” Hứa Lương Cầm ngồi xuống, Trương Na liền quan tâm hỏi.

      Hứa Lương Cầm cười cười: “ Cám ơn em, hai ngày nữa chị có việc, vừa xin phép với Lưu Kinh Lý.”

      “Là chuyện trong nhà của chị à, nếu cần giúp gì cứ với em, có khi em giúp được, đừng khách khí nhé, em cũng phải giỏi giang gì nhưng chúng ta đều là phụ nữ nên giúp đỡ nhau.”

      có chuyện gì lớn đâu, chị có thể xử lý được, cám ơn em vì quan tâm chị.” Hứa Lương Cầm cám ơn lần nữa, Trương Na nhiệt tình như vậy khiến rất cảm động.

      Trương Na vỗ tay Hứa Lương Cầm thở dài: “Chị chú ý thân thể, đừng quá mệt nhọc nhé.”

      xong mở máy tính ra bắt đầu làm việc.

      Bởi vì mấy ngày trước Hứa Lương Cầm thế khiến Tống Dật Hàng rất tức giận, nhưng tức giận cũng biết làm thế nào, vừa hay Vương Trung Minh điện cho hỏi chút chuyện , liền lái xe qua công ty.

      chỉ muốn với chú tuần sau có rảnh chừa bữa cơm với , chú làm gì mà chạy tới đây thế?”

      “Tới đây tất nhiên để nhìn chút rồi. Sao, muốn gặp em à?” Tống Dật Hàng ngồi trong văn phòng của Vương Trung Minh hút điếu thuốc.

      Vương Trung Minh lấy bật lửa cho cười : “ phải chú đến thăm , chú đến thăm Lương Cầm có, để Lưu Lực gọi ấy lên khi về công ty 4S, cho hai đứa gian nhưng chú đừng có chơi súng đạn nếu trong lòng có bóng ma tâm lý đấy.”

      biến !” Tống Dật Hàng cười mắng câu, vừa nghĩ có thể thấy Hứa Lương Cầm, tâm trạng rất thoải mái.

      Vương Trung Minh cầm điện thoại gọi: “Lão Lưu à, chú để Lương Cầm lên đây chuyến được . Xin nghỉ phép sao? Sao chú với ? Chú là, sao hỏi chuyện gì chứ, đây là công ty, phải có quy củ, phải cho ấy nghỉ phép, chú mau chạy nhanh hỏi lý do !”

      Chờ Vương Trung Minh cúp điện thoại, Tống Dật Hàng nhíu mày: “ ấy làm?”

      “Ừ, nghe xin phép trước rồi, Lưu Lực cũng hỏi nhiều, vừa để chú ấy hỏi.” Vương Trung Minh cũng cảm thấy kì lạ, bởi vì căn cứ vào lời Lưu Lực, Hứa Lương Cầm chưa từng ỷ vào quan hệ với Tống Dật Hàng mà làm việc quá trớn, công tác cũng làm vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, cơ hồ nếu có bệnh dùng ngày phép, lần này đột nhiên xin nghỉ Tống Dật Hàng lại ra đây, đúng là khéo.

      Tống Dật Hàng chuyện, trong lòng cũng suy nghĩ biết Hứa Lương Cầm có chuyện gì.

      Qua 10 phút, có người gõ cửa.

      “Mời vào.” Vương Trung Minh câu.

      Lưu Lực bước vào mang theo .

      “Vương tổng, Tống tiên sinh, đây là đồng nghiệp làm cùng phòng với Hứa Lương Cầm, tên là Trương Na, ấy ấy biết vì sao Lương Cầm xin nghỉ phép, nên chỗ này nên tôi đưa ấy lên đây.”

      “Vậy cậu ra ngoài trước .” Vương Trung Minh để Lưu Lực ra ngoài sau đó nhìn Tống Dật Hàng cái, nghĩ xem có nên tránh chút .

      cứ ngồi , chuyện của Lương Cầm cũng phải chuyện gì to lớn mà giấu giếm. Trương tiểu thư, cứ .” Tống Dật Hàng vừa vừa thả khói.

      Trương Na rất khẩn trương, bởi vì cũng xác định được Lương Cầm có phải mang thai hay , nhưng nếu Lương Cầm bệnh viện phẫu thuật cơ thể suy yếu nhiều, lần trước việc trộm dữ liệu kia có thể thấy Tống Dật Hàng rất coi trọng và bảo vệ Lương Cầm, nếu Lương Cầm có đứa bé của ta hẳn là thành vấn đề, nửa đời sau có thể hưởng thụ lo âu rồi, cũng vì thế mà thuận buồm cũng nên.

      Mặc kệ như thế nào, thấy gì đó, mặc dù có sai cũng trách được .

      “Chuyện là như vậy, hai hôm trước tôi vào văn phòng thấy cái túi của Lương Cầm để bàn, tôi sợ chị ấy để đấy có thể mất nên để vào ngăn kéo cho chị ấy, kết quả lúc tôi cầm lấy phát ra trong túi có viết tên bệnh viện chuyên về kế hoạch hóa gia đình cho mẹ và bé, tôi cũng biết việc ấy xin phép ngày hôm nay có quan hệ gì với chuyện này hay .”

      Trương Na xong thấy Vương Trung Minh và Tống Dật Hàng đều nhíu mày, sau đó Vương Trung Minh hỏi: “Khoa kế hoạch hóa gia đình là ý gì, là nơi làm việc của chính phủ à?”

      Trương Na hấp tấp : “ phải, lúc chị dâu tôi mang thai tôi có đưa chị ấy đến đó, đến bệnh viện họ hỏi là có muốn đứa bé hay , nếu muốn để vào khoa dưỡng sản, nếu vào khoa kế hoạch hóa gia đình, nhưng nếu đứa bé ít tháng làm được phải đến 3-4 tháng cơ.”

      Cái này thể chuyện được, Vương Trung Minh lườm Tống Dật Hàng, thấy biểu của tuy có gì thay đổi nhưng tay cầm điếu thuốc vẫn bất động, vì thế để Trương Na về rồi với Tống Dật Hàng: “Người em, biết chú rất thích Lương Cầm, nhưng mà đến nỗi hồ đồ quên biện pháp chứ?”

      Đầu óc Tống Dật Hàng đông cứng, suy nghĩ có lần dùng biện pháp với , nghĩ tới nghĩ lui thể phát nổi, bởi vì nửa đêm mơ mơ màng màng khi có cảm giác đến, cũng chỉ ôm thôi, nếu có toàn là kỳ an toàn của Lương Cầm mà.

      ấy khoa kế hoạch hóa gia đình làm gì vậy? Nếu muốn con của hẳn là lần du lịch làm tổn thương ?

      “Dật Hàng, chú chứ? Có ý kiến gì ? xử lý giúp chú, chú cần ra mặt đâu.” Vương Trung Minh rất ít khi nhìn thấy bộ dáng ngu si của Tống Dật Hàng có chút hiểu, vị phong lưu đa tình này chẳng lẽ chưa có sóng gió này à?

      Tống Dật Hàng dụi thuốc lá, sau đó giọng : “Lúc đó em vẫn luôn hút thuốc, thể ảnh hưởng tới đứa chứ?”

      “Tống Dật Hàng, chú bị choáng hay sao thế? Rốt cuộc chú định thế nào? Muốn đứa hay ? Nếu luyến tiếc tới bệnh viện nhanh , muốn chờ Lương Cầm làm phẫu thuật xong đưa chút tiền, chú cứ dài dòng như thế lát nữa đứa bé cũng chẳng còn đâu!” phỏng chừng Tống Dật Hàng muốn đứa bé này, bằng cho Hứa Lương Cầm cơ hội mang thai.

      Tống Dật Hàng đứng dậy theo kiểu có lò xo ghế sô pha: “Sao lại cần chứ, em muốn làm bố rồi! Trung Minh, gọi tài xế đưa em đến bệnh viện , tay chân em giờ hoạt động nổi.”

      “Được rồi, bộ dạng này của chú mà cũng yên tâm, đưa chú !”

      xong hai người vội chạy ra ngoài, Vương Trung Minh lái xe ổn định, trong lòng mong mọi thứ tốt đẹp, chỉ tới 20 phút đến bệnh viện mẹ và bé.

      Đến hỏi khoa kế hoạch hóa gia định, hai người chạy tới đó, thở hồng hộc vào thang máy, cho dù ít người tới đây nhưng Tống Dật Hàng liếc mắt cái thấy Hứa Lương Cầm ngồi ở đó, ổn định cảm xúc xong nhưng dưới chân vẫn có chút nỡ.

      “Lương Cầm.”

      Hứa Lương Cầm ngẩng đầu, há miệng : “Sao hai người tới đây?”

      “Lương Cầm, chúng ta về trước có được em?” Tống Dật Hàng vừa thấy biểu cảm này của Hứa Lương Cầm biết tất cả vẫn còn kịp, thở phào nhõm, đồng thời có cỗ máy mừng như điên hoạt động.

      “Khó mà về đó, vẫn chưa xong chuyện mà, chuyện này làm sao biết thế?” Hứa Lương Cầm thể bội phục Tống Dật Hàng, việc đưa Trần Mĩ Nhạc phá thai mà cũng biết, nhưng ai với thế, kì lạ quá.

      Lúc này Tống Dật Hàng ngồi xổm trước mặt Hứa Lương Cầm: “Lương Cầm, biết có những chuyện là đúng, em muốn sao cũng được, nhưng mà em đừng bao giờ muốn con của chúng ta, chịu trách nhiệm với hai mẹ con. Em muốn mua loại phòng nào cũng được, nếu mua hai cái biệt thự luôn nhé? Em với cái, bố mẹ em ở ngay cạnh giúp đỡ em, nhà đều ghi tên em, mật khẩu thẻ ngân hàng của đưa em hết, được ? vì hai mẹ con mà quét dọn nấu cơm.”

      Mọi người ngồi bên cạnh thể tin nổi nhìn ánh mắt đau khổ cầu xin của Tống Dật Hàng, sau đó lại dùng ánh mắt trách cứ nhìn Hứa Lương Cầm.

      “Em chị này, có người đàn ông như thế sao chị còn tới đây làm gì, nhanh chóng về với người ta , đừng làm như vậy!” bé hơn 20 tuổi nhịn được lên tiếng.

      vừa mở miệng, những người khác cũng khuyên theo, gì mà đó cũng là sinh linh bé, phải biết quý trọng mới đúng.

      Kết cục đến vậy Hứa Lương Cầm cũng nhẫn tâm chân tướng cho Tống Dật Hàng.

      “Lương Cầm, em tin tưởng Dật Hàng , nó tuyệt đối tốt với em và đứa bé, dù sao em cũng cần làm, ở nhà mà dưỡng thai, tiền lương đều cho em, coi như là quà tương lai cho cháu của .” Vương Trung Minh cũng khuyên theo, lại thấy Hứa Lương Cầm cũng mạnh mẽ, việc này mà cũng chỉ xin nghỉ ngày, chẳng lẽ làm phẫu thuật xong, hôm sau làm luôn à?

      Hứa Lương Cầm nhìn phòng phẫu thuật bên kia có động tĩnh gì, vì thế cầm tay kéo Tống Dật Hàng đứng lên đến chỗ cầu thang có người.

      Tống Dật Hàng nào dám để dùng lực, lập tức theo.

      “Tống Dật Hàng, vừa rồi những lời này khiến em rất cảm động, nhưng mà xin lỗi người mang thai phải em, em cũng biết nghe tin tức từ đâu nhưng mà nghe sai thông tin rồi.”

      Tống Dật Hàng ngây dại: “Vậy em tới đây làm gì?”

      “Với việc như vậy em có cách nào giữ bí mật, thôi cho , em đưa em họ của Ngô Thừa Long phá thai, người mang thai là ấy, ấy muốn người nhà và bạn bè biết cho nên Đại Long nhờ em đưa ấy đến đây.”

      “Em họ Ngô Thừa Long? Có phải ồn ào lần đó ở nhà trọ em ?”

      “Đúng, chính là ấy.”

      ấy đối với em như thế mà em còn giúp ta?”

      “Là em giúp Đại Long thôi, ra bé cũng đáng thương mà.”

      “Cho dù là như vậy, em cũng xét nhiệm thử à? Dù sao cũng tới bệnh viện rồi, chúng ta cũng nhiều lần dùng biện pháp phòng tránh, có lẽ chừng trúng thưởng đấy.” Trong lòng Tống Dật Hàng vốn mừng như điên, tại đột nhiên rơi bịch cái khiến chấp nhận nổi việc Hứa Lương Cầm mang thai.

      dùng nhưng em có, ngoài bao cao su còn có thuốc tránh thai, biết à?”

      Tống Dật Hàng nghe xong trong lòng biết là mùi vị gì: “Về sau chớ có uống, thứ đó tốt cho thân thể.”

      cùng chỗ dĩ nhiên em uống rồi, thôi hai về .”

      “Nếu tới cùng nhau ở lại xem thế nào , nếu mình em tốt lắm đâu.”

      “Lát nữa Đại Long tới giúp em rồi.” được Trần Mĩ Nhạc cho phép, Hứa Lương Cầm cũng muốn Tống Dật Hàng tham dự vào.

      “Được rồi, với Trung Minh về trước. Lương Cầm, lại lần nữa, em tốt nhất nên rời khỏi Uông Tân Dương , ta đem lại hạnh phúc cho em đâu.”

      “Tống Dật Hàng, em cũng lại lần nữa cho biết, em hiểu Uông Tân Dương hơn , em rời khỏi ấy trừ khi ấy quan tâm em!”

      Tống Dật Hàng vừa tức vừa bất đắc dĩ: “Em ngang bướng.”

      “Em cần phải chăm sóc người bệnh, hai về thôi!”

      Rốt cuộc Tống Dật Hàng chờ tới lúc Ngô Thừa Long tới mới rời cùng Vương Trung Minh.

      “Lương Cầm, sao Tống Dật Hàng tới đây?” Ngô Thừa Long hiểu nhìn hai người ở thang máy, nhịn được hỏi Hứa Lương Cầm.

      “Tớ cũng quên hỏi, để sau , Trần Mĩ Nhạc chắc sắp ra rồi, cậu có mua cháo trứng gà , tuy là tiểu phẫu nhưng thể qua loa được.”

      “Có mua, nó là em tớ, tớ có thể để ý sao.”

      lâu sau có y tá gọi người nhà Trần Mĩ Nhạc, hai người chạy tới.

      Vương Trung Minh lái xe, thi thoảng nhìn sắc mặt khó coi của Tống Dật Hàng: “Dật Hàng, đừng lo lắng, về sau có thôi.”

      “ ề sau sao? thấy ấy có cho em cơ hội sao!”

      thấy Hứa Lương Cầm cũng khó xoay chuyển đấy, điều kiện chú thế này, muốn bao nhiêu trẻ tuổi xinh đẹp nào chẳng có, thế mà nó chẳng thèm để ý, lăn lộn nhiều năm như vậy, xem như thấy truyện cổ tích .” tuyệt khoa trương, bất kể nào chỉ cần ngủ đêm với Tống Dật Hàng lập tức thoát khỏi cảnh nghèo đói luôn, hơn nữa chỉ thoát khỏi cảnh nghèo khó mà có thể làm giàu đấy.

      “Chuyện gì em mặc kệ, em muốn con của em! Con của em!” Tống Dật Hàng tức giận cầm hộp thuốc lá ném ra khỏi cửa kính.

      “Này, chú chú ý văn minh tí , chú hút chú cho được à? Đừng có lãng phí thế chứ.” Đồ tốt như thế mà ném ra ngoài, đúng là tiếc, Vương Trung Minh cực đau lòng.

      “Vì cho con khỏe mạnh, từ giờ trở em cai thuốc kiêng rượu, cũng ít hút thuốc trước mặt em, khói thuốc của người khác nguy hiểm hơn.”

      “Này, Lương Cầm người ta còn chưa muốn sinh con cho chú đâu!” Đúng là tự kỉ mà.

      Tống Dật Hàng cười tự tin: “Nếu xảy ra chuyện hôm nay em cũng nghĩ đến, giờ em hiểu rồi, mẹ của con em chắc chắn chạy thoát!”
      Last edited by a moderator: 8/5/19
      lananhtran51, Pe Mick, bogani33 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :